Người Bố Xa Lạ -

47/52 Video

Người Bố Xa Lạ tập 47 vietsub - Lee Joon, Jung So Min

0 Visualizzazioni· 08/20/25
duongvu88
duongvu88
3 Iscritti
3

Bạn đang tìm một bộ phim gia đình Hàn Quốc vừa hài hước vừa cảm động để "chữa lành" tâm hồn? "Người Bố Xa Lạ" chính là lựa chọn không thể tuyệt vời hơn!
Cuộc sống của một gia đình bình thường bỗng đảo lộn khi ngôi sao Ahn Joong Hee (Lee Joon) xuất hiện và tự nhận là con trai của ông bố Byun Han Soo. Từ đây, bí mật động trời được chôn giấu suốt 35 năm dần hé lộ, kéo theo vô số tình huống dở khóc dở cười.
Cùng theo dõi hành trình đầy tiếng cười, nước mắt và những bài học sâu sắc về tình thân. Đừng bỏ lỡ phản ứng hóa học bùng nổ của cặp đôi "oan gia" Lee Joon - Jung So Min và câu chuyện tình yêu "cười ra nước mắt" của Lee Yoo Ri!

Mostra di più

[00:00:01] Có thể ở đâu được chứ?

[00:00:05] Anh.

[00:00:07] - Ông ấy không biết. Anh thì sao? - Họ cũng không biết.

[00:00:10] Vậy là quanh đây không ai biết ư?

[00:00:14] Biết là thời nay người ta sống khép kín,

[00:00:18] nhưng sao không ai biết Lim Jong Hwa được chứ?

[00:00:21] Đúng thế.

[00:00:22] Chuyển đến đã một tháng rồi, phải đăng ký tạm trú chứ.

[00:00:25] Có những người mấy tháng sau mới đăng ký đi chỉ mới mà.

[00:00:28] Sẽ có người biết thôi.

[00:00:31] Ghé một chỗ nữa xem sao.

[00:00:32] Được. Đợi em chút.

[00:00:35] ANH JUN YEONG

[00:00:40] Vâng, anh.

[00:00:42] Cái gì?

[00:00:50] Ông ta kìa.

[00:00:51] Byun Han Soo, đồ lừa đảo.

[00:00:53] - Xin lỗi Jung Hui đi! - Xin lỗi đi!

[00:00:56] - Xin lỗi! - Xin lỗi ngay đi!

[00:00:58] - Đồ khốn! - Sao lại làm chuyện như vậy?

[00:01:01] - Này! Xin lỗi anh ấy đi! - Nói xin lỗi đi.

[00:01:03] - Ông bị làm sao vậy? - Xin lỗi đi!

[00:01:07] Bố!

[00:01:10] Bố!

[00:01:13] Mọi người làm gì vậy? Dừng lại đi.

[00:01:15] Mi Yeong à, tránh ra đi con.

[00:01:17] Đồ lừa đảo. Ông đã lấy bao nhiêu tiền của Jung Hui?

[00:01:21] Đừng nói thế. Ông ấy không hề làm vậy.

[00:01:23] - Im lặng đi con. - Ông đã lừa anh ấy mà.

[00:01:25] Còn giả làm bố anh ấy trong khi không phải.

[00:01:27] - Đúng thế, đồ khốn. - Đồ lừa đảo.

[00:01:30] - Xin lỗi anh ấy đi. - Sao ông có thể làm vậy?

[00:01:32] - Chúng ta phải tố cáo ông ta. - Xin lỗi anh ấy đi.

[00:01:35] - Xin lỗi đi. - Đồ khốn.

[00:01:37] - Xin lỗi anh ấy đi. - Ông xem anh ấy là trò đùa sao?

[00:01:39] Xin lỗi đàng hoàng đi. Nếu không, chúng tôi sẽ quay lại.

[00:01:42] Tôi sẽ kiện ông. Không đùa đâu.

[00:02:03] Bố nên tránh đi chứ.

[00:02:06] Sao bố lại để họ làm thế?

[00:02:09] Không sao đâu.

[00:02:12] Bố đi lấy đồ hốt rác và chổi nhé.

[00:02:17] Để con dọn cho.

[00:02:19] Bố lên nhà thay đồ đi ạ.

[00:02:31] Bố.

[00:02:39] Chị.

[00:02:41] Có chuyện gì vậy?

[00:02:43] Ai đã làm việc này?

[00:02:45] Bố không sao chứ ạ?

[00:02:48] Không sao mà.

[00:02:59] - Đây rồi. - Này.

[00:03:05] Ông xã.

[00:03:06] Bố.

[00:03:08] Bố.

[00:03:10] Chuyện gì…

[00:03:13] Có chuyện gì vậy?

[00:03:15] Có phải vì bài báo này không ạ?

[00:03:17] Vâng, fan của anh An đã đến đây.

[00:03:20] - Trời ạ. - Không thể tin được.

[00:03:23] Mấy kẻ khốn.

[00:03:24] Bố à, bố có thấy mặt họ không?

[00:03:27] Mi Yeong, em cũng thấy đúng không?

[00:03:28] Không có máy quay giám sát nhưng phải có máy quay hành trình.

[00:03:31] Hye Yeong, đừng làm thế.

[00:03:33] Bố không sao.

[00:03:34] Bố.

[00:03:36] Rõ ràng họ đã dùng bạo lực với bố mà.

[00:03:40] Bố phạm tội, nhưng không có lý do gì

[00:03:43] để phải bị mấy kẻ xa lạ đó tấn công hết.

[00:03:46] Bố không sao thật mà.

[00:03:49] Bố hoàn toàn hiểu

[00:03:51] họ giận dữ thế nào.

[00:03:53] Họ đều là fan của Jung Hui cả.

[00:03:55] Dĩ nhiên là họ sẽ nổi giận rồi.

[00:03:59] Cho dù là vậy, họ cũng không có quyền làm thế với bố.

[00:04:08] Ông này.

[00:04:11] Ông đi thay đồ trước đi.

[00:04:14] Ừ.

[00:04:23] Lại đây ngồi đi.

[00:04:31] Làm sao họ biết được chứ?

[00:04:33] Vẫn là tay phóng viên lần trước.

[00:04:36] Lần này, anh ta không nhắc tới cái tên nào,

[00:04:38] nên không thể kiện anh ta vì những gì anh ta viết.

[00:04:41] Anh ta chỉ bỏ tên đi thôi.

[00:04:43] Bất cứ ai đã đọc bài báo trước

[00:04:45] đều sẽ biết đó là bố mà.

[00:04:47] Còn nhắc đến quán nhà ta nữa.

[00:04:49] Thế nên mấy fan mới kéo đến.

[00:04:51] Bực mình thật đấy.

[00:04:54] Ra Yeong à, đóng tài khoản mạng xã hội đi.

[00:04:58] Phải.

[00:04:59] Họ sẽ không truy lùng danh tính của chúng ta chứ?

[00:05:02] Nếu chuyện đó xảy ra, chị sẽ không bỏ qua đâu.

[00:05:05] Chị sẽ nhờ pháp luật can thiệp.

[00:05:22] Bà không sao chứ?

[00:05:25] Sao lại hỏi tôi?

[00:05:27] Tôi nên hỏi ông mới đúng chứ.

[00:05:30] Sao sắc mặt bà kém thế?

[00:05:34] Gần đây không khỏe sao?

[00:05:36] Không.

[00:05:38] Trong tình huống thế này mà vui vẻ thì mới lạ đấy.

[00:05:43] Đừng nhụt chí.

[00:05:45] Lúc ông đi tự thú,

[00:05:48] cũng đã lường trước rồi mà.

[00:05:50] Tất nhiên rồi.

[00:05:52] Tôi không sao đâu.

[00:05:54] Tôi chỉ lo họ làm hại bọn trẻ hoặc Jung Hui.

[00:05:59] À, hôm nay tôi nhận được cáo trạng rồi.

[00:06:01] Vụ này đã được chuyển cho bên công tố.

[00:06:04] Họ sẽ sớm định ngày xét xử và tôi sẽ phải hầu tòa.

[00:06:12] Vâng. Tôi hiểu rồi.

[00:06:19] DIỄN VIÊN AN

[00:06:20] Chắc anh ấy gọi ngay khi đọc được bài báo.

[00:06:28] Anh An, anh ổn chứ?

[00:06:58] XÁC NHẬN THUÊ NHÀ: BYUN MI YEONG

[00:07:10] AN TƯỞNG RẰNG ĐÃ TÌM RA BỐ, NHƯNG…

[00:07:24] JUDO

[00:07:36] MẸ

[00:07:47] Mẹ ạ. Con vừa định gọi cho mẹ.

[00:07:50] Mẹ đọc báo chưa?

[00:07:54] Mẹ à, chuyện không phải vậy đâu.

[00:07:56] Con đã định gọi cho mẹ trước khi mẹ đọc báo.

[00:08:02] Con xin lỗi. Để con giải thích từ đầu.

[00:08:05] ĐỒ ĂN VẶT CỦA BỐ TIỆM TÓC LÀM ĐẸP

[00:08:08] Ăn thôi.

[00:08:10] - Mời cả nhà. - Mời cả nhà.

[00:08:14] Bố, mẹ.

[00:08:17] Con nghĩ hôm nay bố mẹ nên ở nhà.

[00:08:20] Ừ, bố mẹ sẽ ở nhà. Đừng lo.

[00:08:23] Nếu có phóng viên đến xin phỏng vấn,

[00:08:27] nhất định phải từ chối dứt khoát

[00:08:29] và làm như con nói lúc trước, đưa danh thiếp của con cho họ.

[00:08:32] Ừ, bố mẹ biết rồi.

[00:08:34] Sáng nay con sẽ ở nhà,

[00:08:37] còn Ra Yeong chiều nay sẽ về ạ.

[00:08:39] Các con không cần bảo vệ bố mẹ đâu.

[00:08:42] Cứ lo công việc của mình đi.

[00:08:45] Sáng nay các con đã tìm đọc mấy bài báo mới chưa?

[00:08:50] Có nhiều bài báo không hay về Jung Hui không?

[00:08:54] Con đọc báo thì thấy

[00:08:57] mọi người không trực tiếp chỉ trích anh ấy.

[00:08:59] Họ bày tỏ sự đồng cảm với anh An.

[00:09:03] Bọn con sẽ chú ý đến việc này,

[00:09:05] nhưng anh Jung Hui sẽ không bị ảnh hưởng nhiều đâu bố.

[00:09:10] Vậy sao?

[00:09:12] May quá. Bố thấy nhẹ nhõm rồi.

[00:09:27] Trông em không khỏe lắm. Hay lúc khác về nhà nhé.

[00:09:33] Không sao.

[00:09:34] Tin tức đã lên báo rồi. Em nên đi giải thích.

[00:09:38] Nếu bố mẹ biết chuyện bằng cách khác,

[00:09:40] sẽ càng khó giải thích hơn nữa.

[00:09:43] Bố mẹ

[00:09:46] có thể sẽ nói những lời khó nghe.

[00:09:49] Em biết rồi.

[00:09:51] Em đã sẵn sàng rồi.

[00:09:58] Ông xã à.

[00:10:00] Người ta nói có người dùng danh tính của người chết nghĩa là sao vậy?

[00:10:07] Bà đang nói gì thế?

[00:10:09] - Đang nói về phim à? - Ông tưởng tôi chỉ biết xem phim thôi à?

[00:10:13] Trên tin tức đây này.

[00:10:15] Bà đọc tin tức à?

[00:10:17] - Tất nhiên rồi. - Để tôi xem.

[00:10:19] Đây.

[00:10:22] Biết ngay mà. Là tin tức về người nổi tiếng.

[00:10:26] Đợi đã.

[00:10:29] Tôi từng gặp cậu ấy rồi.

[00:10:30] Cậu ấy đã đến dự đám cưới của Jeong Hwan còn gì.

[00:10:34] Cậu ấy đang đóng một bộ phim rất nổi.

[00:10:38] Tôi nhớ ra rồi.

[00:10:40] Cậu ấy có dự đám cưới của Jeong Hwan.

[00:10:42] BỐ CỦA CON TRAI QUỐC DÂN AN JUNG HUI LÀ GIẢ!

[00:10:46] Cậu ấy thật bất hạnh.

[00:10:50] Sao cậu ấy lại bị bọn khốn này lừa chứ?

[00:10:54] - Thật tội nghiệp. - Ôi trời.

[00:10:56] Không tin được có những người xấu xa như vậy.

[00:10:58] Họ không phải con người.

[00:11:00] Sao họ có thể làm vậy chứ?

[00:11:05] Ồ, tôi quên mất.

[00:11:06] Là bọn trẻ. Chúng bảo sẽ ghé qua.

[00:11:08] Chẳng phải hai đứa nó nói sẽ đến nhà Hye Yeong sao?

[00:11:11] Đúng thế, nhưng chúng bảo có chuyện muốn nói.

[00:11:14] Vậy sao?

[00:11:20] Các con vào đi.

[00:11:22] Ôi trời, đã lâu lắm rồi.

[00:11:24] Mẹ suýt quên mặt con luôn rồi.

[00:11:27] Chào bố mẹ ạ.

[00:11:29] - Ừ. - Đúng thế. Lâu rồi không gặp.

[00:11:31] Ngọn gió nào khiến các con ghé qua trên đường đi làm vậy?

[00:11:35] Chúng ta ngồi đi ạ.

[00:11:39] - Được rồi. Ngồi đi. - Ừ.

[00:11:41] Được. Lại đây.

[00:11:46] Bố, mẹ. Uống cái này trước đi ạ.

[00:11:49] Sao?

[00:11:54] Thuốc an thần?

[00:11:56] Có chuyện gì nghiêm trọng sao? Sao mẹ phải uống cái này?

[00:12:00] - Làm mẹ sợ đấy. - Chuyện liên quan đến bố sao?

[00:12:04] Nếu là chuyện đó thì không cần làm thế này đâu.

[00:12:07] - Mẹ biết cả rồi. - Không phải chuyện đó ạ.

[00:12:11] Cứ uống đi ạ.

[00:12:13] Mẹ bị yếu tim mà.

[00:12:16] Có chuyện gì vậy?

[00:12:20] Còn kinh khủng hơn chuyện mất một trăm triệu won ư?

[00:12:24] Đừng nhắc đến chuyện đó.

[00:12:26] Bà uống trước đi.

[00:12:29] Nó bảo bà nên uống vì bà bị yếu tim mà.

[00:12:39] Giờ thì nói đi.

[00:12:42] Mẹ vừa uống rồi đấy.

[00:12:45] Bố, mẹ. Không biết bố mẹ đã đọc

[00:12:49] bài báo về An Jung Hui chưa ạ?

[00:12:51] Cái gì? An Jung Hui?

[00:12:54] Ồ, cái cậu đó.

[00:12:57] Cái cậu nổi tiếng bị ông bố giả mạo lừa đó sao?

[00:13:00] Vâng.

[00:13:01] Đọc rồi. Bố mẹ vừa đọc xong.

[00:13:04] Vừa rồi bố mẹ còn nói chắc cậu ấy buồn lắm.

[00:13:09] Nhưng sao lại nói về chuyện đó?

[00:13:14] Người đàn ông trong bài báo…

[00:13:18] là bố con.

[00:13:21] Ý con là sao?

[00:13:24] Bố con đã lấy cắp

[00:13:27] danh tính của bạn ông ấy suốt 35 năm

[00:13:30] để che giấu tiền án.

[00:13:35] Cái gì?

[00:13:37] Ôi trời.

[00:13:40] Con xin lỗi.

[00:13:43] Xin lỗi bố mẹ. Cô ấy cũng vừa mới biết.

[00:13:46] Con xin lỗi.

[00:13:47] Ôi trời.

[00:13:48] Bà xã à, không sao chứ? Bà xã.

[00:13:50] - Mẹ. - Mẹ.

[00:13:51] - Mẹ không sao chứ? - Lấy nước.

[00:13:53] - Mau lấy nước. - Vâng.

[00:13:54] - Hít thở. - Không sao chứ?

[00:14:01] Vậy… Vậy ý con là

[00:14:04] bố con đã sống dưới thân phận ông Byun

[00:14:09] trong suốt 35 năm

[00:14:11] trong khi không phải sao?

[00:14:15] Thực ra ông ấy họ Lee,

[00:14:18] nhưng ông ấy làm thế

[00:14:21] để che giấu tiền án sao?

[00:14:24] Vâng.

[00:14:26] Ôi trời ơi. Ôi trời.

[00:14:29] Tiền án gì thế?

[00:14:33] Tiền án gì?

[00:14:36] Là ngộ sát.

[00:14:40] Cái gì? Tội ngộ sát?

[00:14:44] Đó là gì?

[00:14:47] - Bố à, nhưng đó là… - Im đi!

[00:14:50] Im miệng đi.

[00:14:52] Đó là gì vậy?

[00:14:55] Ôi trời ơi.

[00:14:57] Ngộ sát là

[00:14:59] gây thương tích cho người khác,

[00:15:03] vô ý dẫn đến tử vong.

[00:15:04] Cái gì?

[00:15:07] Ôi trời ơi.

[00:15:12] Ông ấy đã giết người ư?

[00:15:14] Bố vợ con bị buộc tội oan, mẹ à.

[00:15:16] Bố vợ chưa từng làm vậy.

[00:15:19] Ông ấy chỉ trình báo vụ việc, nhưng lại bị gán là hung thủ.

[00:15:25] Là lừa đảo.

[00:15:27] Cuộc hôn nhân này là lừa đảo!

[00:15:29] - Mẹ. - Im lặng đi.

[00:15:31] Sao con cứ gọi mẹ thế hả?

[00:15:36] Ôi trời. Không thể tin được.

[00:15:39] Con xin lỗi bố. Con xin lỗi mẹ.

[00:15:43] Vậy là…

[00:15:46] - Con vừa mới biết sao? - Vâng.

[00:15:52] Con biết từ bao giờ?

[00:15:54] Con biết từ bao giờ?

[00:15:57] - Một tuần trước. -Vậy sao không nói với bố?

[00:16:00] Nếu biết từ tuần trước thì nên nói với bố mẹ sớm hơn chứ.

[00:16:05] Còn nữa.

[00:16:07] Nếu không phải vì bài báo,

[00:16:09] con sẽ không bao giờ nói ra à?

[00:16:10] Không phải thế ạ.

[00:16:11] - Con đã định… - Khi nào?

[00:16:15] Sao lại chần chừ?

[00:16:17] Không tin nổi. Mà con tới nhà họ làm gì?

[00:16:21] Chuyện thế này mà con đến đó làm gì chứ?

[00:16:26] Con xin lỗi.

[00:16:28] Ôi trời.

[00:16:30] Trời ơi. Sao có thể như vậy được?

[00:16:34] Mẹ chưa bao giờ tưởng tượng nổi chuyện này.

[00:16:38] Sống bằng danh tính của người khác,

[00:16:40] chuyện này nghe có lý không chứ?

[00:16:44] Cũng không tin nổi cái lý do đó.

[00:16:48] Con xin lỗi bố.

[00:16:50] Nói thật,

[00:16:52] đúng như bố nói, nếu không có bài báo,

[00:16:55] có thể con sẽ

[00:16:57] không đủ dũng khí để nói với bố mẹ.

[00:17:00] Hye Yeong à.

[00:17:02] Đây là chuyện nghiêm trọng

[00:17:05] và đáng xấu hổ nữa.

[00:17:08] Dù sao thì bố con đã sống

[00:17:12] dưới thân phận của bạn mình suốt 35 năm.

[00:17:15] Ông ấy bị buộc tội oan, nhưng về mặt pháp lý,

[00:17:19] rõ ràng bố con là người có tiền án.

[00:17:24] Khi mới biết chuyện này,

[00:17:28] con thật sự đã ước mình chết đi.

[00:17:32] Vậy nên con

[00:17:34] không có ý định bao biện.

[00:17:38] Dù con không hề cố ý,

[00:17:41] nhưng con thành thật xin lỗi

[00:17:44] vì đẩy bố mẹ vào một cuộc hôn nhân lừa đảo.

[00:17:49] Nếu con biết trước khi cưới, con đã nói với bố mẹ rồi.

[00:17:54] Không…

[00:17:56] Con sẽ không kết hôn.

[00:17:59] Vậy nên dù bố mẹ quyết định thế nào đi nữa,

[00:18:03] con cũng sẽ chấp nhận.

[00:18:07] Là nạn nhân của cuộc hôn nhân lừa đảo,

[00:18:09] bố mẹ có thể chấm dứt cuộc hôn nhân này

[00:18:12] và cũng có quyền đòi bồi thường.

[00:18:15] Hye Yeong à.

[00:18:20] Một lần nữa,

[00:18:24] con xin lỗi ạ.

[00:18:31] Hye Yeong à.

[00:18:36] Anh biết nó nghiêm trọng,

[00:18:38] nhưng có cần đề cập chuyện bồi thường không?

[00:18:42] Em xin lỗi.

[00:18:45] Em nói vậy không phải vì tức giận hay tự cao đâu.

[00:18:49] Nhưng chuyện này quá nghiêm trọng để yêu cầu bố mẹ thông cảm.

[00:18:54] Nếu em là họ,

[00:18:56] em cũng không muốn có đứa con dâu

[00:18:59] từ một gia đình như nhà em.

[00:19:01] Em hiểu cho bố mẹ anh.

[00:19:03] Nhưng em ước

[00:19:06] em có thể chứng minh bố vô tội.

[00:19:10] Em thấy mình bị trách oan việc đó. Ngay cả bố mẹ anh cũng không tin em.

[00:19:15] - Hye Yeong à… - Em thấy việc đó thật oan ức.

[00:19:20] Cuối cùng em cũng dần hiểu được bố.

[00:19:24] Đây là lý do…

[00:19:26] Đây là lý do mà ông ấy phải sống với danh tính khác.

[00:19:30] Chỉ bị trách mắng chút thôi mà em đã thấy rất khổ sở rồi.

[00:19:35] Chắc là bố mẹ em còn cảm thấy tồi tệ hơn thế này.

[00:19:40] Chắc chắn họ đã chịu đựng rất nhiều.

[00:19:49] Luật sư Byun đúng là không tin nổi nhỉ?

[00:19:51] Cô không thấy cô ấy quả là trơ trẽn à?

[00:19:55] Cô có biết gì về bố cô ấy không?

[00:19:57] - Kể đi. - Xin chào.

[00:20:03] Xin chào.

[00:20:25] Cuộc hẹn với khách hàng lúc mấy giờ thế?

[00:20:29] Chuyện đó…

[00:20:32] Gì vậy?

[00:20:34] Luật sư Yoon bảo tôi

[00:20:36] chuyển vụ này cho một luật sư khác.

[00:20:39] Tại sao?

[00:20:45] Có vẻ mọi người đang bàn tán về tôi.

[00:20:48] Có phải vì bài báo đó không?

[00:20:52] Chắc là tin tức đến văn phòng rồi.

[00:21:11] Vâng?

[00:21:14] À, Luật sư Byun.

[00:21:22] ĐƠN XIN TỪ CHỨC

[00:21:23] Gì thế? Đơn từ chức?

[00:21:26] Anh đã chuyển vụ của tôi cho một luật sư khác.

[00:21:29] chẳng phải là ý này ư?

[00:21:31] À, chuyện đó à?

[00:21:34] Trông cô rất mệt mỏi. Tôi nghĩ tạm thời nghỉ ngơi có thể…

[00:21:38] Tôi đang phân vân có nên nghỉ

[00:21:39] để tập trung vào vụ tái thẩm bố tôi hay không.

[00:21:42] Nhờ anh mà tôi có thể quyết định rồi.

[00:21:44] Cảm ơn anh vì thời gian qua.

[00:21:46] Trời ạ, thật sự đâu cần từ chức.

[00:22:19] Chắc chắn là ở nhà.

[00:22:21] - Sao không ra ngoài nhỉ? - Anh ấy có ở đây không?

[00:22:24] Đã bao lâu rồi?

[00:22:25] Có chắc An Jung Hui ở nhà không?

[00:22:27] Nếu ở nhà thì sớm muộn gì cũng ra thôi.

[00:22:30] Vẫn chưa ra sao?

[00:22:32] - Có chắc anh ấy ở nhà không? - Chắc mà.

[00:22:33] Anh ấy có ra ngoài không?

[00:22:35] Đã mấy tiếng rồi.

[00:22:37] Kiểm tra thử có ở nhà không.

[00:22:57] Cô Byun Mi Yeong.

[00:23:00] Giám đốc Kang.

[00:23:05] Theo tôi.

[00:23:16] Cô cũng gan quá nhỉ?

[00:23:19] Còn dám đến đây à?

[00:23:22] Cô không biết có phóng viên ở đây à?

[00:23:24] Cô định hủy hoại Jung Hui mãi mãi sao?

[00:23:28] Tôi xin lỗi.

[00:23:30] Cô nên biết giới hạn của mình chứ.

[00:23:33] Một câu xin lỗi không giải quyết được vấn đề đâu.

[00:23:35] Sao ông ta có thể lừa dối,

[00:23:38] nhận mình là bố cậu ấy chứ?

[00:23:40] Nếu còn chút lương tâm, ông ta không nên đưa cậu ấy về nhà

[00:23:44] trong khi đang sống dưới thân phận của bạn mình.

[00:23:47] Ông ta muốn bao nhiêu từ Jung Hui

[00:23:48] mà còn đưa cậu ấy về sống cùng?

[00:23:52] Tôi xin lỗi.

[00:23:54] Cô biết hết mọi thứ sao?

[00:23:56] Tất cả đều là sắp đặt sao?

[00:23:58] Không, đó là…

[00:24:03] Làm người mà có thể làm thế sao?

[00:24:06] Cô không biết xấu hổ à?

[00:24:09] Đây là chuyện người bình thường có thể làm sao?

[00:24:11] Làm ra chuyện này mà còn có thể đối mặt với Jung Hui mỗi ngày sao?

[00:24:17] Thật đáng sợ. Con người đúng là đáng sợ.

[00:24:22] Đừng bao giờ xuất hiện trước mặt tôi hay Jung Hui.

[00:24:26] Nếu gia đình cô hay cô còn lảng vảng quanh Jung Hui,

[00:24:29] tôi sẽ không bỏ qua đâu.

[00:24:31] Tôi sẽ đòi bồi thường hoặc kiện các người đấy.

[00:24:34] Tôi sẽ dùng mọi biện pháp pháp lý có thể để xả cơn giận.

[00:24:39] Hiểu chưa?

[00:24:41] Trời ạ, không thể tin được.

[00:24:45] Trời ơi.

[00:24:54] Tôi đã dời lại toàn bộ lịch quay

[00:24:56] và hủy hết những sự kiện khác.

[00:24:59] Vâng, tôi hiểu rồi. Tốt lắm ạ.

[00:25:01] Nhưng tôi phải ra ngoài một lát.

[00:25:03] Bây giờ thì không được.

[00:25:05] Bên ngoài toàn là phóng viên.

[00:25:10] Chúng ta sẽ sớm đưa ra tuyên bố. Hãy đợi đến lúc đó.

[00:25:13] Tuyên bố cái gì? Anh định nói sao?

[00:25:16] Thì có sao nói vậy.

[00:25:18] Cậu không biết gì và là nạn nhân.

[00:25:20] Cậu đi tìm bố và ông ta nhận là bố cậu,

[00:25:22] vậy nên cậu phải tin thôi.

[00:25:23] Anh đừng làm thế được không?

[00:25:25] Không được đâu. Gia đình đó sẽ ra sao?

[00:25:27] Gia đình đó thì sao? Họ thì sao?

[00:25:30] Họ đã lừa cậu. Sao cậu còn bênh họ?

[00:25:34] Không được đâu. Đừng làm gì cả.

[00:25:36] Sao tôi có thể không làm gì?

[00:25:38] Có rất nhiều bài báo dựa trên suy đoán,

[00:25:40] tin đồn thất thiệt thì lan khắp nơi.

[00:25:43] Người ta nói cậu đã mua tòa nhà cho họ,

[00:25:45] còn bị mất một số tiền rất lớn.

[00:25:48]

[00:25:56] Giám đốc Kang.

[00:25:58] Tôi hiểu rồi.

[00:25:59] Anh có thể đưa ra tuyên bố thế này.

[00:26:02] Đây là chuyện đời tư của tôi.

[00:26:04] Tôi không chấp nhận những bài báo mang tính suy đoán về đời tư của mình.

[00:26:07] Cả về tinh thần lẫn thể xác,

[00:26:09] tôi chưa từng chịu bất kỳ thiệt hại nào,

[00:26:13] vậy nên tôi không muốn họ bị xúc phạm vì tôi.

[00:26:15] Nếu ai phát tán những chuyện không đúng sự thật,

[00:26:21] tôi sẽ kiện ngay lập tức.

[00:26:23] - Này, cậu… - Đừng thêm bớt gì đấy.

[00:26:25] Cứ viết đúng những gì tôi nói.

[00:26:27] Nếu không,

[00:26:29] tôi không làm cho Gabi nữa. Giữa chúng ta chấm hết.

[00:26:54] DIỄN VIÊN AN

[00:27:01] ANH TAE BU

[00:27:10] JUDO

[00:27:22] Tae Bu à. Lấy cho tôi ít nước đi. Tôi khát quá.

[00:27:25] Vâng.

[00:27:37] Không được. Anh muốn tôi bị sa thải sao?

[00:27:40] Tuyệt đối không được. Bên ngoài có rất nhiều phóng viên.

[00:27:44] Tôi biết rồi. Tôi sẽ không đi. Đi đi.

[00:27:57] THỰC TẬP SINH

[00:28:00] Alô, thực tập sinh. Cô đã nghỉ việc thật sao?

[00:28:04] Cô nên nói với tôi chứ.

[00:28:07] Được rồi. Có chuyện gì thế?

[00:28:11] Tôi đã đọc bài báo.

[00:28:13] Tôi muốn biết anh An có ổn không.

[00:28:18] Tôi từng là quản lý của anh ấy mà.

[00:28:21] Tôi lo cho anh ấy.

[00:28:23] Ừ. Anh ấy không sao.

[00:28:26] Đến giờ anh ấy vẫn ổn. Sau này cũng sẽ ổn thôi.

[00:28:29] Đây đâu phải lần đầu. Sẽ sớm lắng xuống thôi.

[00:28:31] Ai vậy? Thực tập sinh sao?

[00:28:33] Bảo cô ấy đừng lo cho tôi.

[00:28:36] Còn nếu cô ấy lo lắng thì trực tiếp gọi cho tôi.

[00:28:42] Vâng, tôi hiểu rồi, tiền bối.

[00:28:46] Tạm biệt anh.

[00:28:58] - Ngon quá. - Ngon thật.

[00:29:00] - Cảm ơn. - Cảm ơn.

[00:29:03] Đây, Min Ha.

[00:29:06] Ôi trời.

[00:29:08] Nên xem gì đây?

[00:29:11] - Sao thế ạ? - Không được.

[00:29:13] Phụ nữ có thai không nên xem TV quá nhiều.

[00:29:18] TV sẽ phát ra cái gì đó không tốt ấy.

[00:29:22] - Sóng điện từ ạ. - Đúng rồi, là nó.

[00:29:24] Con nên cẩn thận.

[00:29:27] Từ hôm nay đừng xem TV nữa.

[00:29:31] Còn nữa, con đừng dùng điện thoại

[00:29:34] và máy tính nữa. Biết chứ?

[00:29:37] Đúng rồi. Sóng điện từ có hại lắm.

[00:29:41] Con chán quá nên đi dạo một chút đây ạ.

[00:29:44] Không được. Không được đi.

[00:29:46] Khi em ra ngoài, cái gì nhỉ?

[00:29:49] Bụi mịn không tốt cho phụ nữ mang thai.

[00:29:52] Đúng đấy.

[00:29:53] Được rồi. Nên làm gì đây?

[00:29:56] Ngủ ạ. Mẹ ngủ chút đi ạ.

[00:29:58] Ngủ đủ giấc là tốt nhất cho mẹ và thai nhi.

[00:30:02] Vậy sao? Vậy thì trước khi đi ngủ,

[00:30:05] nên đọc vài tin tức.

[00:30:07] Con tìm thấy nó khi nào vậy?

[00:30:09] Mẹ đã cố tình giấu rồi.

[00:30:11] Đã bảo đừng dùng mấy cái này mà. Ôi trời.

[00:30:18] Sao vậy ạ?

[00:30:20] Mẹ sợ con đọc được bài báo

[00:30:23]

[00:30:25] Sao cơ?

[00:30:28] Con đọc rồi à?

[00:30:29] Bà xã. Em đọc rồi sao?

[00:30:33] Đọc từ tối qua rồi.

[00:30:36] Trời ơi.

[00:30:38] Con rất ngạc nhiên,

[00:30:40] nhưng con hiểu anh ấy.

[00:30:43] Con cũng sẽ làm thế vì Min Ha.

[00:30:47] Con lo cho Min Ha hơn là bản thân.

[00:30:51] Min Ha à, con ổn chứ?

[00:30:52] Con còn quá nhỏ để hiểu được.

[00:30:55] Trên đời này có rất nhiều chuyện bất ngờ,

[00:30:58] cũng có rất nhiều chuyện buồn.

[00:31:00] Nhưng mọi chuyện đều có lý do của nó,

[00:31:03] mỗi người đều có nỗi khổ riêng.

[00:31:05] Đôi lúc, nếu lắng nghe câu chuyện của họ thì cũng có thể hiểu được.

[00:31:09] Nghe thằng bé nói kìa.

[00:31:11] Chắc là lớn lên nó sẽ thành triết gia đấy.

[00:31:15] Trời ơi.

[00:31:17] Đúng không?

[00:31:24] Trả áo khoác cho anh đi.

[00:31:26] Cái gì?

[00:31:28] Ngày mai anh cần cái áo khoác đó.

[00:31:30] Hôm nay anh phải lấy lại nó.

[00:31:33] Cái gì?

[00:31:34] Trong lúc này mà anh ấy còn đến lấy áo khoác sao?

[00:31:39] Lẽ nào chưa đọc báo ư?

[00:31:46] Anh đang ở đâu?

[00:32:04] Đây. Anh bảo đến lấy áo khoác mà.

[00:32:08] Em ổn chứ?

[00:32:13] Anh đọc báo chưa?

[00:32:16] Rồi.

[00:32:19] Đọc rồi mà anh vẫn đến,

[00:32:22] xem ra anh cần áo khoác thật.

[00:32:24] Anh lo lắng nên mới đến đây.

[00:32:26] Em nghĩ anh đến đây vì cái áo khoác thật sao?

[00:32:31] Anh lo cho em à?

[00:32:42] Sao em không nói với anh?

[00:32:46] Sao em có thể nói khi bản thân còn chưa chấp nhận nổi?

[00:32:51] Thế nên em muốn chia tay sao?

[00:32:54] Chuyện này đâu làm em thay đổi.

[00:32:57] Ý anh là sao?

[00:32:59] Có thể bây giờ em là Lee Ra Yeong rồi.

[00:33:02] Cái họ đâu quan trọng.

[00:33:05] Em thích anh vì anh là Park Cheol Su à?

[00:33:10] Anh không quan tâm em họ Byun hay họ Lee.

[00:33:14] Nếu đó là lý do,

[00:33:16] anh sẽ không bao giờ đồng ý chia tay.

[00:33:24] Thật ra,

[00:33:27] bố anh bảo em chia tay với anh.

[00:33:31] Em không quan tâm khi ông ấy không thích con người em.

[00:33:35] Nhưng khi ông ấy xúc phạm gia đình em,

[00:33:38] em không thể nói được gì.

[00:33:42] Nếu là bình thường, em sẽ nổi giận với ông ấy

[00:33:45] vì đã xúc phạm bố mẹ em,

[00:33:49] nhưng đó là ngay sau khi biết chuyện này,

[00:33:51] nên em không nói được gì.

[00:33:55] Anh xin lỗi.

[00:33:57] Sau khi rời khỏi văn phòng của ông ấy như thế,

[00:34:01] em đã nói chia tay với anh.

[00:34:05] Điều đó khiến em giận bố mẹ,

[00:34:10] vậy nên em đã lớn tiếng với bố

[00:34:16] và nói những lời khó nghe.

[00:34:29] Lẽ ra em nên nói với anh chứ.

[00:34:34] Anh thật sự không bận tâm

[00:34:37] chuyện bố em sao?

[00:34:41] Vậy em không bận tâm khi anh là con trai của Chủ tịch Park chứ?

[00:35:22] Ông uống đi ạ.

[00:35:25] Ông Lim tiệm sửa xe à?

[00:35:27] - Vâng. - Ông ấy mới chuyển đi rồi.

[00:35:29] Không biết ông có số điện thoại của ông ấy không?

[00:35:32] Tôi không có.

[00:35:35] - Ông Lim ở tiệm sửa xe bên kia đường sao? - Vâng.

[00:35:39] Bọn tôi có gặp nhau trên đường, nhưng tôi không biết nữa.

[00:35:43] Vâng. Cảm ơn ạ.

[00:35:50] Mọi người nói cô ở đây cũng lâu rồi.

[00:35:53] Tôi không biết.

[00:35:55] Vâng. Cảm ơn ạ.

[00:36:03] Giữ vững tinh thần nào, Byun Hye Yeong.

[00:36:06] Mày còn bỏ việc vì chuyện này mà. Mày phải làm đến cùng chứ.

[00:36:09] Trước tiên, đi ăn đã.

[00:36:15] Xin chào quý khách.

[00:36:18] Cô ơi. Không biết

[00:36:22] cô có biết ông Lim bên kia đường không ạ?

[00:36:25] À, ông Lim ở tiệm sửa xe sao?

[00:36:28] Biết chứ, sao thế?

[00:36:31] À.

[00:36:34] À!

[00:36:35] Tháng trước, cháu đã sửa xe ở tiệm ông ấy,

[00:36:39] nhưng hóa ra cháu đã để quên

[00:36:41] một phong bì ở tiệm ông ấy.

[00:36:43] Tận hôm nay cháu mới biết.

[00:36:45] Cháu đến thì thấy ông ấy chuyển đi rồi.

[00:36:47] Cháu rất cần phong bì đó.

[00:36:49] Liệu cô có biết địa chỉ hay số điện thoại của ông ấy không?

[00:36:52] Cô uống cái này đi ạ.

[00:36:54] Cảm ơn.

[00:36:56] Ông ấy chuyển đi không xa lắm.

[00:36:59] Chuyển đến ngay khu bên cạnh.

[00:37:01] Cứ tìm ông ấy ở Tiệm sửa xe K.

[00:37:05] Vâng, cảm ơn cô.

[00:37:07] - Cho cháu cơm chiên kim chi ạ. - Được.

[00:37:34] Xin chào.

[00:37:36] Ông có phải Lim Jong Hwa không ạ?

[00:37:41] Cô là ai?

[00:37:42] Ở đây không có ai tên đó cả.

[00:37:45] Ông không phải Lim Jong Hwa sao?

[00:37:48] Đã bảo không phải rồi mà.

[00:37:50] Ở đây không có ai tên đó cả.

[00:37:53] Tôi nghe bảo là ở đây mà.

[00:37:57] Chắc tôi đi nhầm chỗ rồi.

[00:38:00] Tôi xin lỗi.

[00:38:17] LIM

[00:38:21] - Này, thử cái này đi. - Vâng.

[00:38:39] Cô làm gì trước hòm thư của tôi thế?

[00:38:44] Không có gì, tạm biệt ạ.

[00:38:54] LIM JONG HWA

[00:38:59] Có một người phụ nữ xưng là luật sư đến

[00:39:02] và xin số điện thoại của ông.

[00:39:04] Hình như cô ấy đang đi hỏi mọi người.

[00:39:13] Đúng chỗ này rồi mà.

[00:39:17] Khoan đã, ông ấy đã hỏi, "Cô là ai?"

[00:39:20] Hầu hết mọi người sẽ trả lời

[00:39:22] phải hoặc không phải.

[00:39:25] Sẽ không hỏi, "Cô là ai?" đâu.

[00:39:36] Anh à.

[00:39:37] Em nghĩ em tìm thấy Lim Jong Hwa rồi,

[00:39:40] nhưng ông ấy phủ nhận.

[00:39:43] Có cách nào để biết tên ông ấy không?

[00:39:48] ĐỒ ĂN VẶT CỦA BỐ

[00:40:19] Có chuyện gì vậy?

[00:40:22] Chào ông Byun Han Soo.

[00:40:25] Tôi là phóng viên Kim Geun Soo.

[00:40:27] Tôi có thể hỏi ông vài điều không?

[00:40:29] Tôi không nhận phỏng vấn đâu.

[00:40:31] Chỉ một lát thôi.

[00:40:34] Tôi không làm đâu.

[00:40:36] Nếu cứ như vậy, tôi sẽ gọi con gái tôi đấy.

[00:40:38] Con gái tôi là luật sư đấy.

[00:40:40] Đó chính là một trong các câu hỏi.

[00:40:43] Có tin đồn là cô ấy đã giúp ông thay đổi danh tính.

[00:40:47] Cái gì?

[00:40:48] Nghe nói ông ra đầu thú

[00:40:50] vào đúng thời điểm mà cô ấy bảo ông làm thế.

[00:40:53] Cô ấy là luật sư mà.

[00:40:55] Chắc là rành về hệ thống pháp luật.

[00:40:57] Nghe nói ông ra đầu thú vì đã hết thời hạn khởi tố.

[00:41:01] - Này anh. - Tôi cũng nghe nói.

[00:41:04] Con gái thứ của ông là quản lý của anh An.

[00:41:07] Có phải ông đã nhờ anh An cho cô ấy một công việc không?

[00:41:10] Ông muốn cô ấy giám sát anh ấy.

[00:41:12] Và khi anh ấy phát hiện ra, cô ấy đã từ chức.

[00:41:14] Nghĩa là cả gia đình ông đều dính líu đến vụ mạo danh thân phận.

[00:41:19] Không. Tôi bảo là không phải mà.

[00:41:21] Các con tôi đều không biết gì cả.

[00:41:23] Là tự tôi làm hết.

[00:41:26] Nhưng mà người ta bảo thế.

[00:41:29] Nếu ông không nói, chúng tôi chỉ có thể suy đoán thôi.

[00:41:35] Nếu vậy,

[00:41:37] ông có thể nhận phỏng vấn chính thức không?

[00:41:45] Nếu tôi làm cuộc phỏng vấn này,

[00:41:49] anh sẽ viết bài theo lời tôi chứ?

[00:41:53] Tất nhiên rồi.

[00:41:55] Tin độc quyền mà. Tôi phải làm thế rồi.

[00:42:03] Vâng, em ghé thăm một người bạn.

[00:42:07] Được.

[00:42:19] Mẹ.

[00:42:22] Ồ, Yu Ju à.

[00:42:26] Sao mẹ lại đến đây?

[00:42:28] Mẹ hả? Còn con thì sao?

[00:42:32] Con đến thăm một người bạn.

[00:42:35] Bà Na Yeong Sil. Mời bà đến văn phòng số hai.

[00:42:40] Mẹ thấy không khỏe ạ?

[00:42:43] À. Không có gì to tát đâu.

[00:42:46] Làm kiểm tra đơn giản thôi.

[00:42:47] Con về đi. Mẹ sẽ về sau.

[00:42:52] Bà Na Yeong Sil. Bà có ở đây không?

[00:42:58] Ở đây. Vào ngay đây ạ.

[00:43:03] Mẹ ơi, con sẽ đi với mẹ.

[00:43:06] Xong rồi mình đi ăn gì đó nhé.

[00:43:13] Đây là kết quả chụp cắt lớp lần trước.

[00:43:16] Tôi thấy có một khối u nhỏ nên đã đề nghị siêu âm.

[00:43:22] Vậy…

[00:43:26] kết quả siêu âm thế nào ạ?

[00:43:29] Bà có một khối u trong ngực.

[00:43:32] Lớn khoảng ba centimet.

[00:43:35] Đây không phải khu vực nguy hiểm,

[00:43:37] nhưng có thể là khối u ác tính.

[00:43:41] Rất khó để phân biệt là u lành tính hay ác tính.

[00:43:46] Có khả năng là u ác tính.

[00:43:51] Ác tính sao?

[00:43:55] Tức là…

[00:43:57] Sau khi lấy mẫu và làm sinh thiết

[00:44:00] thì mới có thể chắc chắn.

[00:44:02] Hay là chúng ta lên lịch phẫu thuật luôn được không?

[00:44:21] Yu Ju à.

[00:44:24] Vâng, thưa mẹ.

[00:44:25] Con tạm thời đừng nói với cả nhà nhé.

[00:44:30] Nhưng mọi người phải biết chứ ạ.

[00:44:33] Tạm thời thôi.

[00:44:36] Với lại,

[00:44:38] con cũng biết tình hình ở nhà mà.

[00:44:41] Và…

[00:44:44] Và trên hết,

[00:44:48] mẹ cần thời gian để chấp nhận điều này.

[00:44:53] Mẹ chưa sẵn sàng.

[00:44:57] Khi nào mẹ sẵn sàng chấp nhận sự thật,

[00:45:01] mẹ sẽ tự nói với cả nhà.

[00:45:08] Nếu vậy,

[00:45:09] hãy hứa là mẹ sẽ đến bệnh viện cùng con đi.

[00:45:12] Nếu mẹ hứa,

[00:45:15] con sẽ làm theo lời mẹ.

[00:45:22] Được rồi.

[00:45:23] Mẹ sẽ làm thế.

[00:45:27] Vậy là con có thể

[00:45:29] giúp mẹ rồi.

[00:45:32] Vâng, thưa mẹ.

[00:45:34] Phải rồi. Còn nữa,

[00:45:36] vẫn còn chưa biết có phải ung thư hay không mà.

[00:45:39] Một người bạn của con cũng từng trải qua chuyện này,

[00:45:42] nhưng kết quả sinh thiết cho thấy là lành tính.

[00:45:48] Chắc chắn mẹ cũng vậy thôi.

[00:45:50] Chắc chắn mọi chuyện sẽ ổn thôi.

[00:45:53] Tất nhiên rồi.

[00:45:56] Về thôi.

[00:46:16] TIỆM SỬA XE K

[00:46:19] Sắp xong chưa?

[00:46:20] Sắp rồi ạ.

[00:46:37] Chào ông chủ. Xin chào.

[00:46:41] Tôi có thể giúp gì?

[00:46:42] Tôi đi cùng một nhóm người

[00:46:44] đang cố gắng xây dựng đường tàu điện ngầm trong khu chúng ta.

[00:46:48] Ông có thể ký vào đơn kiến nghị không?

[00:46:51] Tàu điện ngầm?

[00:46:53] Tôi chưa nghe qua bao giờ.

[00:46:56] Vẫn chưa có nhiều người biết lắm.

[00:46:58]

[00:47:02] Chúng tôi cần ông giúp.

[00:47:04] Hãy ký vì khu phố ạ.

[00:47:06] Đưa đây.

[00:47:07] Cảm ơn ông.

[00:47:13] LIM JONG HWA

[00:47:16] Tôi rất thích chữ viết tay của ông.

[00:47:32] PHỎNG VẤN ĐỘC QUYỀN BỐ GIẢ MẠO CỦA AN THÚ NHẬN ĐÃ NÓI DỐI VỢ CON

[00:47:54] "Ông ấy đã thú nhận tất cả trong bài phỏng vấn độc quyền.

[00:47:58] Không như lời đồn,

[00:47:59] ông ấy nói rằng tất cả đều do mình tự làm.

[00:48:02] Ông ấy không chỉ lừa An,

[00:48:04] mà còn lừa cả vợ con mình.

[00:48:07] Ông ấy đã thay đổi danh tính vào 35 năm trước,

[00:48:09] nên không khó để lừa"…

[00:48:16] Giúp tôi đi. Tôi cần đi gặp ông ấy. Có thể sẽ còn tệ hơn.

[00:48:19] Anh à, ngoài kia có phóng viên đấy.

[00:48:23] Ngay khi anh đi, họ sẽ bám theo anh.

[00:48:26] Mọi thứ anh làm sẽ được đăng báo.

[00:48:28] Đó là lý do tôi cần cậu giúp.

[00:48:31] Tôi chỉ muốn biết mọi người có ổn không.

[00:48:40] Bố, có chuyện gì vậy?

[00:48:43] Bố nhận làm phỏng vấn này sao?

[00:48:46] Ừ.

[00:48:48] Tại sao vậy bố?

[00:48:49] Sao bố lại làm thế?

[00:48:52] Sáng nay con đã bảo

[00:48:54] đừng nói chuyện với phóng viên, cứ đưa họ danh thiếp của con mà.

[00:48:57] Chuyện đó…

[00:48:59] Anh nghĩ

[00:49:01] phóng viên đó đã đe dọa bố.

[00:49:03] Nếu bố không nhận phỏng vấn, anh ta sẽ viết là chúng ta đồng lõa.

[00:49:07] Rằng là em đã giúp bố thay đổi danh tính

[00:49:10] và đã bảo bố đợi đến khi hết thời hạn khởi tố.

[00:49:13] Chúng ta có thể kiện anh ta vì lan truyền thông tin sai lệch.

[00:49:17] Sao bố lại bị lừa như vậy chứ?

[00:49:20] Sao bố lại nhượng bộ chứ?

[00:49:22] Lẽ ra bố nên gọi cho bọn con trước.

[00:49:24] Thời gian đâu mà làm thế.

[00:49:28] Bố sợ anh ta sẽ viết về các con.

[00:49:33] Bố có biết trên mạng đang phản ứng rất dữ dội không?

[00:49:36] Bố đã trở thành kẻ xấu xa nhất lịch sử.

[00:49:39] Không sao đâu.

[00:49:42] Chỉ cần các con bình an là được.

[00:49:46] Đúng là bố đã làm một mình mà.

[00:49:49] Có sao đấy ạ.

[00:49:52] Sao bố cứ nói xin lỗi rồi bảo không sao thế?

[00:49:54] Bố không quan tâm sao?

[00:49:57] Sao bố cứ phải chịu đựng mọi thứ thế?

[00:49:59] Bố không thể nói ra khi bố đau hay khi không muốn làm,

[00:50:03] không thể lên tiếng khi gặp chuyện bất công sao?

[00:50:08] Đừng nghĩ cho bọn con nữa.

[00:50:11] Đừng lo cho người khác nữa, bố hãy lo cho bản thân đi.

[00:50:16] Bố là kẻ ngốc sao?

[00:50:18] Bố không phẫn nộ chút nào sao?

[00:50:21] Bố có biết bố khiến bọn con cảm thấy thế nào không,

[00:50:24] khiến mẹ cảm thấy thế nào không?

[00:50:27] Bố có biết không vậy?

[00:50:31] Chị à.

[00:50:35] Bố đã sống như thế này vì bọn con hơn 35 năm nay.

[00:50:41] Sao bố không để bọn con làm điều gì đó cho bố?

[00:50:44] Sao bố không để con bào chữa cho bố?

[00:50:47] Con sẽ mở lại vụ này.

[00:50:49] Con sẽ làm mọi cách để tìm ra nhân chứng

[00:50:52] và lấy lại thanh danh cho bố.

[00:51:16] Bố.

[00:51:19] Bố biết chị ấy buồn nên mới nói vậy mà.

[00:51:24] Bố biết chứ.

[00:51:27] Còn nữa,

[00:51:29] con muốn xin lỗi.

[00:51:31] Con đã nói những lời không nên nói.

[00:51:34]

[00:51:37] Con nói chuyện gì?

[00:51:40] Bố hoàn toàn không nhớ gì cả.

[00:51:43] Vì anh An

[00:51:46] mà con đã đổ lỗi cho bố.

[00:51:47] Con đâu có đổ lỗi cho bố. Con nói sự thật mà.

[00:51:52] Với lại,

[00:51:54] bố mừng vì con đã nói như thế.

[00:52:01] Lên nhà thôi ạ.

[00:52:03] Mẹ đang nấu ăn cho cả nhà chúng ta và nhà của cậu nữa.

[00:52:11] Hình như là của anh ấy.

[00:52:14] Ai vậy?

[00:52:23] Chắc là ra rồi.

[00:52:24] - Là anh ấy. - Anh ấy ra rồi.

[00:52:29] Đừng chụp ảnh nữa.

[00:52:30] Anh cảm thấy thế nào? Anh biết từ bao giờ?

[00:52:32] Anh sẽ kiện họ chứ? Anh đi đâu vậy?

[00:52:34] Không phỏng vấn. Chúng tôi sẽ đưa ra tuyên bố sau.

[00:52:36] - Anh An. - Anh có muốn nói gì không?

[00:52:38] - Làm ơn. - Anh ơi.

[00:52:39] - Anh có gì muốn nói? - Xin anh đấy, Jung Hui.

[00:52:44] - Tránh ra. - Nói gì đi!

[00:52:47] - Anh An! - Anh có muốn nói gì không?

[00:52:49] - Anh An. - Làm ơn đi.

[00:52:51] - Nói gì đi. - Một câu thôi.

[00:52:53] Nói gì đi, gì cũng được.

[00:52:57] - Dừng xe lại. - Anh Jung Hui.

[00:53:03] Dừng xe lại!

[00:53:07] Họ đi chưa?

[00:53:10] Trời ơi.

[00:53:14] Nóng quá.

[00:53:15]

[00:53:19] Tôi thấy rối trí quá.

[00:53:21]

[00:53:23] Lúc đẩy máy quay giống y hệt anh Jung Hui luôn.

[00:53:27] Vậy Jung Hui đi đâu mà để tôi phải làm việc này thế?

[00:53:31] ĐỒ ĂN VẶT CỦA BỐ

[00:53:41] NGỪNG KINH DOANH

[00:53:47] Jun Yeong à.

[00:53:50] Anh Jung Hui?

[00:53:53] Làm sao…

[00:53:55] Này, sao anh đến được đây thế?

[00:53:56] Tôi lẻn ra ngoài.

[00:53:58] Cả nhà sao rồi? Chú vẫn ổn chứ?

[00:54:01] Không sao.

[00:54:03] Chúng ta lên nhà đi.

[00:54:05] Mọi người gặp anh chắc sẽ vui lắm đấy.

[00:54:09] Chúng tôi đều lo lắng và áy náy.

[00:54:15] Mẹ ơi, cẩn thận phía sau ạ.

[00:54:18] Sao Jun Yeong vẫn chưa lên nhỉ?

[00:54:20] Ra Yeong à, bảo anh con lên nhà đi.

[00:54:23] Vâng.

[00:54:26] Chắc là nó đấy.

[00:54:35] Ông xã.

[00:54:38] Anh An.

[00:54:44] Cháu chào bà.

[00:54:46] Cô khỏe chứ ạ?

[00:54:49] Cháu chào chú.

[00:54:51] Ừ.

[00:54:53] Cháu đến rồi à.

[00:54:57] Cháu đến thì tốt quá. Mau ngồi xuống đi.

[00:55:06] Yu Ju à.

[00:55:08] Lấy thêm cơm và canh đi.

[00:55:11] - Vâng. - Thôi khỏi.

[00:55:12] Cháu đi ngay thôi ạ.

[00:55:27] Làm cháu nhớ ngày đầu tiên đến đây quá.

[00:55:30] Hồi đó mọi người cũng nhìn cháu chằm chằm thế này.

[00:55:34] Không thấy Hye Yeong nhỉ.

[00:55:39] Ghế của cháu đâu ạ?

[00:55:52] Cháu ghé qua

[00:55:54] vì cháu lo lắng và cháu nghĩ mọi người cũng thế.

[00:55:56] Bởi vì cháu,

[00:55:58] mọi người đang trải qua một chuyện không đáng có.

[00:56:01] Thật áy náy.

[00:56:02] Sao anh lại thấy áy náy chứ?

[00:56:05] Anh đang làm chúng tôi thấy tệ hơn đấy.

[00:56:08] Vậy được rồi.

[00:56:10] Cháu không quá buồn khi chuyện này bung bét ra,

[00:56:12] hy vọng mọi người cũng vậy.

[00:56:16] Cháu chẳng mất mát gì cả.

[00:56:20] Công chúng còn thương cháu hơn

[00:56:21] vì đã yêu thương một gia đình không phải gia đình của mình.

[00:56:24] Có thật không?

[00:56:28] Bà đã thấy rất có lỗi

[00:56:30] nên không dám nhìn vào mắt cháu.

[00:56:34] Bà không cần như thế sao?

[00:56:36] Vâng, cháu không sao thật mà.

[00:56:38] Chú.

[00:56:41] Cô.

[00:56:46] Jun Yeong,

[00:56:48] Mi Yeong, Ra Yeong,

[00:56:50] và Nhóm trưởng Kim nữa.

[00:56:52] Cảm ơn.

[00:56:53] Cảm ơn anh.

[00:56:55] Anh An.

[00:57:01] Cháu về đây ạ.

[00:57:03] Cháu đã lẻn ra ngoài

[00:57:05] nên không thể để công ty phát hiện được.

[00:57:14] Jung Hui à.

[00:57:18] Sao chú lại làm phỏng vấn đó?

[00:57:21] Cảm ơn vì cháu đã đến.

[00:57:23] Thấy cháu vẫn khỏe mạnh,

[00:57:26] chú rất nhẹ nhõm.

[00:57:28] Cháu thấy khá hơn nhiều khi biết chú và mọi người vẫn ổn.

[00:57:32] Cháu đi đây. Tạm biệt ạ.

[00:57:55] Mẹ, con xin lỗi vì để mẹ đợi.

[00:58:01] Vì đường đột quá nên có cảm giác như vừa thấy ma vậy.

[00:58:04] Nhưng được gặp lại thằng bé

[00:58:07] khiến mẹ cảm thấy tốt hơn nhiều.

[00:58:09] Mẹ đã rất áy náy

[00:58:12] và thấy tội lỗi vì những gì thằng bé đã phải trải qua.

[00:58:16] Con cũng vậy ạ.

[00:58:18] Ăn tối thôi.

[00:58:21] - Mời cả nhà. - Mời cả nhà.

[00:58:23] Của mẹ đây.

[00:58:25] Con xin phép chút ạ.

[00:58:32] Xin chào.

[00:58:36] Ông còn nhớ tôi không?

[00:58:38] Lúc nãy tôi có đến đây.

[00:58:40] Cô muốn gì?

[00:58:43] Xin lỗi đã làm phiền,

[00:58:46] nhưng ông là Lim Jong Hwa mà.

[00:58:56] Đúng thế, tôi là Lim Jong Hwa. Thì sao?

[00:59:00] Cô là ai, tại sao lại tìm tôi?

[00:59:04] Ông còn nhớ

[00:59:06] Lee Yun Seok không?

[00:59:10] Ở Yangyang năm 1974, ông ấy là nghi phạm

[00:59:14] trong vụ ngộ sát học sinh trung học.

[00:59:19] Ông đã đồng ý làm nhân chứng nhưng sau đó lại từ chối.

[00:59:24] Ông còn nhớ, đúng không?

[00:59:28] Chuyện đó xảy ra lâu rồi.

[00:59:31] Hơn nữa, Lee Yun Seok đã chết hơn 30 năm trước.

[00:59:36] Đi đi.

[00:59:38] Ông ấy vẫn còn sống.

[00:59:46] Tôi là

[00:59:49] con gái của ông Lee Yun Seok.

[01:00:44] Lên sân thượng đi.

[01:01:09] Cứ tưởng anh về rồi.

[01:01:12] Anh về nhé?

[01:01:14] Đừng mà.

[01:01:20] Em thật ngốc đúng không?

[01:01:24] Em đã bảo không muốn gặp anh mà.

[01:01:33] Anh không sao thật chứ?

[01:01:36] Ừ.

[01:01:39] Vậy thì tốt rồi.

[01:01:43] Em lo chết đi được.

[01:01:46] Thế mà lại chẳng gọi điện?

[01:01:50] Em sợ mình sẽ không chịu nổi

[01:01:54] nếu nghe thấy giọng anh.

[01:02:01] Cảm ơn anh đã ghé qua.

[01:02:06] Thế thôi à?

[01:02:08] Em chạy lên đây chỉ để nói vậy à?

[01:02:20] Em nhớ anh.

[01:02:26] Anh có nên đợi tiếp không?

[01:02:31] Không.

[01:02:55] Em nói không mà.

[01:04:22] Có lịch hầu tòa rồi ạ.

[01:04:23] Chú chưa từng thấy thoải mái thế này.

[01:04:27] Chú muốn cảm ơn cháu vì tất cả. Và chú vô cùng xin lỗi, Jung Hui à.

[01:04:30] Hãy hứa với em một điều.

[01:04:32] Anh đừng thấy có lỗi.

[01:04:34] Mọi thứ sẽ ổn thôi.

[01:04:35] Bà cần được phẫu thuật gấp.

[01:04:37] Ta hoãn phẫu thuật được không? Nhà tôi đang có chuyện.

[01:04:40] Bố phải đi đây.

[01:04:41] Bố ơi.

[01:04:44] Tôi đã nói là không thấy gì hết rồi mà.

[01:04:46] Làm ơn hãy đến xem bố tôi đã sống thế nào đi ạ.

[01:04:50] Tòa tuyên án như sau.

[01:04:53] Bị cáo…


 0 Commenti sort   Ordina per