Vương Triều Càn Long -

2/40 فیلم های

Vương Triều Càn Long vietsub tập 2

0 بازدیدها· 08/21/25
ai_sub_studio
ai_sub_studio
مشترکین
0

Vương Triều Càn Long (乾隆王朝) là bộ phim dã sử hoành tráng, khép lại series "bộ ba phim vương triều" kinh điển của Trung Quốc, nối tiếp thành công của Vương Triều Khang Hy và Vương Triều Ung Chính. Tác phẩm được xem là một trong những bộ phim lịch sử Trung Quốc đáng xem nhất.
Phim tập trung vào những năm cuối đời của Càn Long Đế (do diễn viên gạo cội Tiêu Hoảng thủ vai), khắc họa một triều đại vẻ ngoài thịnh vượng "Khang Càn thịnh thế" nhưng bên trong đã mục ruỗng bởi nạn tham nhũng. Trọng tâm của phim là cuộc đấu trí căng thẳng và mâu thuẫn nội tâm của Càn Long khi đối mặt với đại tham quan Hòa Thân, vừa là một sủng thần, vừa là mầm mống suy vong của triều đại.
Với kịch bản sâu sắc và diễn xuất đỉnh cao, Vương Triều Càn Long mang đến một góc nhìn đa chiều, trần trụi về một trong những vị vua nổi tiếng nhất lịch sử nhà Thanh. Nếu bạn là fan của thể loại phim chính kịch, cung đấu và lịch sử, đây chắc chắn là tác phẩm không thể bỏ lỡ.

بیشتر نشان بده، اطلاعات بیشتر

[00:02:36] Thưa các vị đại nhân

[00:02:39] Chúng ta cùng làm quan trong triều tức là huynh đệ.

[00:02:43] Cũng là duyên phận.

[00:02:45] Các vị theo Vương mỗ ta làm việc ở Tây Bắc này

[00:02:48] cũng đã nhiều năm rồi.

[00:02:52] Thường có câu rằng,

[00:02:54] "Một nhiệm kỳ tri phủ thanh liêm, mười vạn lạng bạc trắng".

[00:03:01] Nhưng câu này không phải nói về Cam Túc chúng ta,

[00:03:05] những người chúng ta đây.

[00:03:09] So với quan lại ở những nơi trù phú thì không thể nào bì được.

[00:03:12] Một trời một vực. Cam Túc chúng ta nghèo lắm.

[00:03:17] Ngoài việc phải nuôi sống hàng vạn bá tánh,

[00:03:22] còn phải không tiếc công sức

[00:03:25] làm việc tốt, việc thiết thực cho địa phương.

[00:03:32] Sự thanh bần của các vị đại nhân,

[00:03:35] Vương mỗ ta trong lòng đều biết rõ.

[00:03:48]

[00:03:56] Ngồi đi, ngồi đi.

[00:04:01] Hai vị ấy không thuê nổi phu kiệu,

[00:04:03] đành phải cưỡi lừa. Vất vả cho hai vị rồi.

[00:04:10] Nào, vì chuyện này, cạn chén này đi.

[00:04:14] Đa tạ Vương đại nhân.

[00:04:24] Đào Sĩ Lân, Đào đại nhân của huyện Trương Dịch.

[00:04:31] Phụ thân của Đào đại nhân qua đời,

[00:04:34] cũng chỉ có thể dùng quan tài mỏng, chôn cất sơ sài.

[00:04:38] Nghĩ đến mà thấy đau lòng.

[00:04:44] Đào đại nhân, ta kính ngài một chén.

[00:04:49] Không dám, không dám.

[00:04:51] Uống đi, uống đi.

[00:04:58] Ngồi đi.

[00:05:04] Các vị đại nhân đều rất thanh bần,

[00:05:07] nhà nào cũng có nỗi khổ riêng, Vương mỗ ta đều biết cả.

[00:05:14] Là ta có lỗi với mọi người.

[00:05:17] Hôm nay mượn chén rượu nhạt này,

[00:05:20] coi như là Vương mỗ ta tạ lỗi với các vị. Nào!

[00:05:37] "Dân dĩ thực vi thiên", đây là đạo lý ngàn đời không đổi.

[00:05:44] Làm quan cũng là người, cũng phải ăn cơm.

[00:05:50] Sắp đến Tết Đoan Dương rồi, để cho mọi người

[00:05:54] có thể đón một cái Tết Đoan Ngọ sung túc hơn một chút,

[00:05:59] bổn phủ quyết định

[00:06:01] sẽ lấy ra chín mươi vạn lạng bạc từ ngân khố

[00:06:05] làm tiền than đá mùa đông, băng lạnh mùa hè phát cho mọi người.

[00:06:28] Người đâu, đọc.

[00:06:34] Thưa các vị đại nhân,

[00:06:35] hạ quan thay mặt thượng cấp tuyên đọc danh sách.

[00:06:37] Xin được mạn phép không kiêng húy.

[00:06:40] Tri châu Dương Canh Dương, tiền bổng lộc một vạn hai ngàn lạng.

[00:06:45] Đồng tri Vi Chi Viện, tiền bổng lộc một vạn lạng.

[00:06:48] Tri châu Thiện Đạt, tiền bổng lộc chín ngàn lạng.

[00:06:52] EX G

[00:06:52] Tri huyện Đào Sĩ Lân, tiền bổng lộc sáu ngàn hai trăm lạng.

[00:06:56] Trung thừa đại nhân, ty chức không thể nhận được ạ.

[00:07:06] Thưa các vị đại nhân.

[00:07:08] Cổ nhân... trong trời đất vạn vật, vật đều có chủ.

[00:07:10] Cổ nhân có câu: "Trời đất vạn vật, vật đều có chủ."

[00:07:13] "Nếu không phải của mình, dù một hào cũng không lấy."

[00:07:16] Thật khó mà nhận được ạ, đại nhân.

[00:07:23] Được, Đào đại nhân có khí phách.

[00:07:29] Nghèo cũng phải nghèo cho hiên ngang.

[00:07:33] Nếu đã không muốn nhận, ta cũng không ép.

[00:07:37] Đa tạ đại nhân, đa tạ đã thành toàn.

[00:07:41] Đa tạ, đa tạ.

[00:07:48] Đọc tiếp đi.

[00:07:49] Vâng. Tri huyện Vương Kế Thành, Vương đại nhân, tiền bổng lộc...

[00:08:21] Hòa Thân đã lên đường năm ngày rồi,

[00:08:23] đến một tờ công văn báo trình cũng chưa có.

[00:08:29] Chỉ là một thư lại lục doanh,

[00:08:31] mà đã dọa cho đường đường là Tri phủ Lan Châu ngài đây sợ mất mật rồi sao?

[00:08:36] Ta chỉ cảm thấy quan nhỏ chức mọn ngược lại càng không ổn.

[00:08:41] Hắn mà không chơi theo lệ thường,

[00:08:45] thì sẽ khó đối phó lắm đấy.

[00:08:47] Có gì mà khó đối phó chứ?

[00:08:50] Cam Túc chúng ta đã báo hạn hán ba năm,

[00:08:54] tội khai man chẩn tai này,

[00:09:01] nếu Hoàng thượng thật sự muốn tra xét,

[00:09:04] tại sao không phái Lưu Dung làm khâm sai?

[00:09:08] Lưu Dung là một viên quan tài giỏi phá án.

[00:09:12] Bây giờ lại phái một thư lại lục doanh đến,

[00:09:15] dụng ý này chẳng phải đã quá rõ ràng rồi sao?

[00:09:19] Ý của đại nhân là...

[00:09:23] Hoàng thượng vừa mới trước mặt Lục bộ Cửu khanh

[00:09:26] khen thưởng Trung thừa,

[00:09:28] lại còn ban thưởng Tam nhãn hoa linh.

[00:09:30] Hoàng thượng nếu lật lọng,

[00:09:32] chẳng phải sẽ bị thiên hạ chê cười sao?

[00:09:34] Có lý, có lý lắm.

[00:09:37] Có người tố cáo Cam Túc chúng ta khai man chẩn tai,

[00:09:40] Hoàng thượng cũng cần có lối thoát chứ.

[00:09:44] Chỉ cần chúng ta đối phó được với Hòa Thân này,

[00:09:47] Hoàng thượng cũng sẽ không truy cứu nữa.

[00:09:50] Cho nên, lật thuyền trong mương cạn,

[00:09:54] nước sâu một thước không chết đuối người được đâu.

[00:09:57] Đúng vậy.

[00:09:59] Nhưng Hòa Thân đã đến đây rồi,

[00:10:02] tuyệt đối không thể lơ là cảnh giác.

[00:10:06] Tiền bổng lộc của Đào Sĩ Lân đã nhận chưa?

[00:10:09] Lão già bướng bỉnh đó cố chấp lắm.

[00:10:13] Ty chức đã cho người mang đến mấy lần đều bị trả về.

[00:10:16] Chuyện này... chuyện này phải xem Ngô Phiên đài ngài rồi.

[00:10:20] "Một người buồn góc, cả bàn không vui".

[00:10:30] Ngô Phiên đài: Đào đại nhân đến rồi.

[00:10:50] Phiên đài đại nhân... cái này...

[00:10:54] Đào đại nhân, ngài sao thế này?

[00:10:59] Đến cả lăng mộ của lệnh tôn mà cũng không nhận ra nữa sao?

[00:11:02] Ty chức thật sự không hiểu rõ sự tình, xin đại nhân chỉ giáo.

[00:11:07] Đào đại nhân,

[00:11:08] đây là một tấm lòng tốt của Trung thừa Vương đại nhân.

[00:11:11] Ngài ấy thấy phần mộ của lệnh tôn

[00:11:14] thực sự quá sơ sài,

[00:11:16] trong lòng không nỡ.

[00:11:18] Vì vậy đã cho thợ, cho vật liệu sửa sang lại giúp ngài một lần.

[00:11:22] Khí thế thế này, chắc phải tốn không ít bạc.

[00:11:25] Không nhiều đâu. Đá cẩm thạch trắng,

[00:11:28] cộng cả tiền phu khuân vác là ba ngàn lạng.

[00:11:32] Xây dựng lương đình là hai ngàn lạng.

[00:11:35] Chạm khắc bia đá, thợ mộc, đất đá là một ngàn hai trăm lạng.

[00:11:40] Tổng cộng là sáu ngàn hai trăm lạng.

[00:11:44] Vừa đúng bằng số tiền bổng lộc mà Đào đại nhân đáng được nhận.

[00:11:49] Tiền bổng lộc...

[00:11:50] Thôi rồi.

[00:11:52] Đào đại nhân,

[00:11:53] số bạc này là tiêu vào mộ của cha ngài đấy.

[00:11:57] Ngài sẽ không quỵt nợ đấy chứ?

[00:12:01] Cha ơi! Thanh danh của con đã bị hủy trong phút chốc rồi!

[00:12:23] Xuống ngựa!

[00:12:25] To gan! Bọn bay là ai mà dám cản đường?

[00:12:28] Bớt lời đi! Đây là cấm địa hành cung của Thánh Tổ Khang Hy.

[00:12:31] Kẻ cưỡi ngựa đi xe, chém! Bắt lấy!

[00:12:39] Chúng ta là khâm sai triều đình.

[00:12:47] Khâm sai Hòa đại nhân, bái yết hành cung Thánh Tổ.

[00:14:21] Thần là Tuần phủ Cam Túc Vương Đản Vọng, cung thỉnh Thánh an.

[00:14:36] Thánh thể an khang.

[00:14:44] الدو

[00:14:53]

[00:14:56] đến nay cũng đã sáu bảy mươi năm rồi.

[00:14:59] Hành cung này là mới được tu sửa gần đây sao?

[00:15:02] Vâng ạ. Mấy chục năm mưa gió,

[00:15:05] những hành cung này đều đã hư hại không còn ra hình dạng gì nữa.

[00:15:08] Đương kim Thánh thượng kính ngưỡng nhất chính là Thánh Tổ Khang Hy.

[00:15:12] Lỡ như Thánh thượng trách tội,

[00:15:13] không ai gánh nổi tội này đâu ạ.

[00:15:15] Cho nên hạ quan

[00:15:16] luôn xem việc này là nhiệm vụ hàng đầu.

[00:15:20] Khang Hy gia có sáu hành cung ở Cam Túc,

[00:15:23] tất cả đều đã được tu sửa lại một lần.

[00:15:25] Chắc hẳn đã tốn không ít bạc.

[00:15:29] Tinh mắt lắm.

[00:15:32] Gỗ nam mộc và đá được vận chuyển từ Thanh Hải đến.

[00:15:34] Đồ điêu khắc ngọc thạch đến từ Hòa Điền.

[00:15:37] Công trình ngự đạo và thiên điện

[00:15:40] cũng không dám lơ là dù chỉ một chút.

[00:15:42] Tổng cộng hao tốn hai trăm vạn lạng bạc.

[00:16:29] Hòa đại nhân, mời.

[00:16:42] Hòa đại nhân, mời ngồi ghế trên.

[00:16:44] Vương Trung thừa, mời.

[00:16:46] Dâng trà.

[00:16:54] Mời.

[00:17:10] Vương Trung thừa, ta không phải là tiêu khách đến bái sơn môn.

[00:17:15] Ta cũng không phải là trại chủ chiếm núi xưng vương.

[00:17:26] Đại nhân...

[00:17:27] Hòa mỗ tuy xuất thân hèn mọn nhưng lại phụng vương mệnh,

[00:17:32] đến đây vì việc chẩn tai ở Cam Túc.

[00:17:34] Vương đại nhân, mấy năm nay Cam Túc không hề có hạn hán phải không?

[00:17:45] Cam Túc đúng là không có hạn hán.

[00:17:50] Chuyện của Cam Túc, thực ra không thể rõ ràng hơn được nữa.

[00:17:53] Vương mỗ đúng là có hành vi khai man chẩn tai.

[00:17:58] Nhưng tự hỏi lòng mình, Vương mỗ ta

[00:18:01] hoàn toàn là vì bá tánh nghèo khó của cả tỉnh Cam Túc mà nghĩ.

[00:18:05] Số bạc quyên góp được

[00:18:07] toàn bộ đều dùng để tạo phúc cho bá tánh.

[00:18:11] Chúng tôi muốn gặp khâm sai đại nhân!

[00:18:18] Khâm sai đại nhân, chúng tôi có lời muốn nói với ngài!

[00:18:21] Hỗn xược! Khâm sai đại nhân đang ở đây,

[00:18:27] đến lượt các người nói sao?

[00:18:30] Khoan đã. Ta lại muốn nghe họ nói xem sao.

[00:18:37] Khâm sai đại nhân, Trung thừa tuy có lỗi,

[00:18:40] nhưng khuyết điểm không che lấp được ưu điểm.

[00:18:42] Công tội của Trung thừa bù trừ cho nhau, công lớn hơn tội ạ.

[00:18:47] Trung thừa là thanh quan, là trung thần!

[00:18:50] Câm miệng! Lừa vua khai man, còn dám nói là trung thần sao?

[00:18:58] Đại Thanh triều còn có vương pháp không?

[00:19:01] Khâm sai đại nhân, Vương đại nhân tuy có việc khai man chẩn tai,

[00:19:05] nhưng ngài ấy tuyệt đối không có lòng riêng.

[00:19:08] Số tiền lương có được từ việc bán chức giám sinh,

[00:19:10] toàn bộ đều dùng vào việc công của địa phương. Hoàng thượng yêu dân,

[00:19:13] Vương đại nhân làm việc cho bá tánh, đó chính là trung ạ.

[00:19:18] Theo như ngươi nói,

[00:19:20] Vương đại nhân khai man hoàn toàn là để tạo phúc cho dân,

[00:19:24] bản thân ông ta không hề có hành vi tham ô.

[00:19:38] Lòng dân không thể lừa dối. Khoản tiền bán chức giám sinh ba năm qua,

[00:19:43] Vương mỗ toàn bộ dùng cho bá tánh Cam Túc.

[00:19:46] Nếu đại nhân tra ra được một vụ đút túi riêng nào,

[00:19:50] قاعد RT VOR

[00:19:51] Vương mỗ cam chịu tội chết.

[00:19:56] Xin đại nhân minh xét.

[00:20:15] Khâm sai đại nhân đến.

[00:20:21] Ngô đại nhân, ta muốn xem ngân khố của ông.

[00:20:25] Tại sao ông lại dẫn ta đến phòng kế toán thế này?

[00:20:28] Ty chức hiểu, đại nhân muốn xem bạc.

[00:20:31] Cũng chỉ có thể đến phòng kế toán để xem. Mời.

[00:20:39] CHA 习 Nói như vậy, tiền bán chức giám sinh...

[00:20:41] hơn bảy trăm vạn lạng bạc đều đã tiêu hết rồi sao?

[00:20:44] Vâng, toàn bộ đã dùng vào các công trình rồi ạ.

[00:20:57] Được, vậy ta sẽ xem các người đã tiêu như thế nào.

[00:21:04] V

[00:21:05] शु

[00:21:05] &

[00:21:08] V

[00:21:16] ge

[00:21:20] P a

[00:21:24] & 15)

[00:21:24] Đây là sổ sách về thợ thuyền.

[00:21:26] P B

[00:21:27] Xây dựng ba đập đá thủy lợi,

[00:21:29] bốn cây cầu lớn.

[00:21:31] Tiền công mà các thợ đá, thợ sông nhận đều được ghi trong sổ.

[00:21:35] Chỉ riêng tiền công đã là một trăm tám mươi vạn lạng.

[00:21:39] Đây là tổng số.

[00:21:41] Tiền công mỗi người thợ nhận đều có chi tiết rõ ràng.

[00:21:48] Xem ra những người này đều đã phát tài không nhỏ nhỉ.

[00:21:52] Xem ra những người thợ này đều đã phát tài không nhỏ nhỉ.

[00:21:57] Nếu đại nhân không tin,

[00:22:00] vậy chỉ đành tìm những người thợ đó để xác minh thôi.

[00:22:05] Ngô đại nhân, công trình đã hoàn thành,

[00:22:09] chắc hẳn những người thợ đã giải tán cả rồi.

[00:22:12] Tìm lại họ để xác minh, ai mà làm được chứ?

[00:22:26] Đây là chi tiết tu sửa mấy hành cung của Thánh Tổ.

[00:22:35] Ba cây nam mộc mà đã tốn chín mươi vạn lạng bạc sao?

[00:22:39] Tròn chín mươi vạn lạng.

[00:22:42] Hòa mỗ hôm nay thật sự đã được mở rộng tầm mắt.

[00:22:46] Lại có loại nam mộc còn đắt hơn cả vàng.

[00:22:50] Đại nhân ngài nói đúng.

[00:22:52] Ba cây nam mộc tơ vàng này đúng là còn...

[00:22:58] Nam mộc tơ vàng?

[00:23:00] Loại nam mộc này chỉ còn vài cây trong núi sâu Vân Nam.

[00:23:04] Để khai thác chúng ra,

[00:23:05] chỉ riêng việc làm đường đã tốn bốn mươi vạn.

[00:23:08] Xà nhà trong hành cung của Thánh Tổ gia không thể làm qua loa được.

[00:23:12] Đắt hơn nữa cũng không thể để Thánh Tổ gia chịu thiệt, phải không ạ?

[00:23:21] Đại nhân, sổ sách này còn nhiều lắm.

[00:23:24] Hay là ngài xem bên này đi.

[00:23:28] Được rồi, được rồi, ta hiểu cả rồi.

[00:23:35]

[00:23:46] Ngài là khâm sai đại nhân phải không? Gặp được khâm sai...

[00:23:47] Ngài là khâm sai đại nhân phải không? Bái kiến khâm sai đại nhân.

[00:23:50] Mau đứng dậy.

[00:23:53] Tạ ơn khâm sai đại...

[00:23:54]

[00:23:59] Lão già này muốn vì Vương đại nhân,

[00:24:02] ngài ấy là phụ mẫu quan của chúng ta.

[00:24:04] Ngài ấy có ơn với bá tánh Cam Túc.

[00:24:08] Đại nhân mới đến Cam Túc, có điều không biết.

[00:24:13] Nếu ngài đến Lan Châu một năm trước,

[00:24:16] ngài mà muốn qua con sông này,

[00:24:17] nước chảy xiết vô cùng.

[00:24:19] Phải tốn nguyên hai lạng bạc để thuê bè da cừu qua sông.

[00:24:24] Gặp phải gió mưa còn có nguy hiểm đến tính mạng.

[00:24:28] Bao năm qua không biết đã có bao nhiêu thương khách qua lại chết đuối.

[00:24:33] Vương đại nhân thấu hiểu tình cảnh của dân,

[00:24:36] đã bỏ ra hơn năm mươi vạn quan ngân

[00:24:38] dùng nửa năm thời gian để xây xong cây cầu này.

[00:24:41] Bây giờ từ phủ Lan Châu đi đến tám huyện Võ Uy, Tửu Tuyền,

[00:24:45] thông suốt không bị cản trở, đi lại bình an.

[00:24:46] Thông suốt không bị cản trở, đi lại bình an.

[00:24:47] Lẽ nào

[00:24:49] chúng tôi không nên nói một lời công đạo cho Vương đại nhân hay sao?

[00:24:55] Làm sao ông nhận ra ta là khâm sai?

[00:24:58] Chúng tôi đã đợi ngoài nha môn Lan Châu mấy ngày rồi.

[00:25:03] Thấy các đại nhân ra ra vào vào nên nhận ra ngài.

[00:25:05] Thấy người ra ra vào vào, nên nhận ra đại nhân.

[00:25:08] Đa tạ lão trượng, Hòa mỗ đã biết rồi.

[00:25:12] Ý của các vị đại nhân ta đã hiểu rất rõ rồi.

[00:25:15] Vương Đản Vọng rốt cuộc là có công hay có tội,

[00:25:19] Hòa mỗ cũng muốn mau chóng điều tra làm rõ.

[00:25:23] Để về kinh có thể bẩm báo rõ ràng với Thánh thượng.

[00:25:27] Các vị nói có phải không?

[00:25:30] Đại nhân minh giám.

[00:25:35] Ngô đại nhân, công tội của Vương Đản Vọng tạm thời không bàn đến.

[00:25:43] Việc khai man hạn hán thì không thể coi là có công được, phải không?

[00:25:50] Sao không có vị nào ở đây tố cáo ông ta?

[00:25:57] Tục ngữ có câu, "giúp người là giúp mình".

[00:26:03] Các vị nói tốt cho Vương Trung thừa,

[00:26:06] phần lớn cũng là vì nghĩ cho bản thân mình, phải không?

[00:26:12] Ý của đại nhân là, chúng tôi đều có hành vi bất chính?

[00:26:18] Ta đâu có nói như vậy.

[00:26:29] Nhưng đã là khâm sai,

[00:26:34] ta đây cũng đành liều mình.

[00:26:36] Kẻ nào có hành vi bất chính, ta sẽ bắt kẻ đó.

[00:26:39] Có bao nhiêu bắt bấy nhiêu, tuyệt không nương tay.

[00:26:45] Hôm nay các vị đại nhân đến rất đúng lúc.

[00:26:47] Hòa mỗ mới đến,

[00:26:50] ngoài Ngô đại nhân, Tưởng Phủ đài,

[00:26:53] những người khác đều rất lạ mặt.

[00:26:56] 正好 chúng ta làm quen với nhau một chút.

[00:26:58] Hạ quan là Đồng tri Tửu Tuyền, Vi Chi Viện.

[00:27:02] Hạ quan là Tri phủ Võ Uy, Dương Canh Dương.

[00:27:06] Tri huyện Thiên Thủy, Khách Nhĩ Đức.

[00:27:09] Hạ quan là Diêm chính Cam Túc, Hách Ân.

[00:27:12] A

[00:27:13] Đào Sĩ Lân, đại nhân huyện Trương Dịch, là ai?

[00:27:23] Phụ thân, con có tội!

[00:27:36] Sự trong sạch mấy đời của nhà ta, đều bị con hủy hoại cả rồi.

[00:27:47] Phụ thân!

[00:28:07] Lão gia.

[00:28:22] Lão gia hôm nay mệt rồi phải không ạ?

[00:28:55] Cảm ơn lão gia.

[00:29:05] Khanh Liên à,

[00:29:07] ta định đưa nàng về quê ở Chiết Giang ở một thời gian.

[00:29:12] Lão gia gặp phải phiền phức rồi sao?

[00:29:14] Yên tâm đi, không có chuyện gì đâu.

[00:29:16] Thiếp với lão gia ân ân ái ái,

[00:29:18] tại sao đột nhiên lại muốn đuổi thiếp đi?

[00:29:21] Nếu lão gia có chuyện gì giấu thiếp,

[00:29:23] thiếp đi cũng không yên tâm.

[00:29:26] Ai đó?

[00:29:28] Trung thừa.

[00:29:37] Khanh Liên, về phòng nghỉ ngơi đi.

[00:29:47] Trung thừa, Đào Sĩ Lân chết rồi.

[00:29:51] Chết rồi? Chết như thế nào?

[00:29:54] Đập đầu vào bia mộ của cha hắn.

[00:29:57] Lão già này chết hay lắm.

[00:30:00] Để cho Hòa Thân đi mà điều tra vụ án không đầu mối đi.

[00:30:40] Hòa gia, ngài ăn chút gì đi ạ.

[00:30:45] Dọn xuống.

[00:30:46] Gia ơi, dù thế nào ngài cũng phải ăn cơm chứ.

[00:30:52] Ta bảo ngươi dọn xuống!

[00:30:54] Theo lời nô tài, nếu cứ thế này không tra ra được,

[00:30:59] chúng ta cứ về kinh phục chỉ.

[00:31:01] Ngài xem như đã đại công cáo thành rồi.

[00:31:03] Dù sao thì tội khai man của Vương Đản Vọng cũng đã được xác thực.

[00:31:08] Ngài hà tất phải phí công vô ích làm gì.

[00:31:11] Nô tài xin nhiều lời một câu,

[00:31:14] đừng quên ân sủng của Hoàng thượng dành cho ông ta.

[00:31:18] Lỡ như Hoàng thượng lấy công lao tạo phúc cho bá tánh của Vương Đản Vọng

[00:31:21] bù trừ cho tội lừa vua của ông ta, rồi tha cho ông ta,

[00:31:26] chẳng phải ngài tự tìm phiền phức cho mình sao?

[00:31:32] Ngươi thì biết cái gì.

[00:31:36] Gia.

[00:31:38] Đào Sĩ Lân chết rồi.

[00:31:41] Chết thì chết thôi.

[00:31:44] Xem ra nếu hắn không chết,

[00:31:47] cũng không thoát khỏi liên can.

[00:31:51] C

[00:31:54] Lưu Toàn.

[00:31:57] Nô tài có mặt.

[00:31:58] Nếu có một đám người thân thích quen biết

[00:32:01] đều chống đối ngươi,

[00:32:03] ngươi sẽ làm thế nào?

[00:32:05] Thần sẽ xử lý hết bọn họ.

[00:32:10] Nói hay lắm.

[00:32:11] Tạ ơn gia đã khen. Vương đại nhân đến.

[00:32:20] Hòa đại nhân.

[00:32:23] Vương Trung thừa đêm khuya đến thăm, có điều gì chỉ giáo?

[00:32:30] Hòa đại nhân muộn thế này rồi mà vẫn chưa dùng bữa tối sao?

[00:32:33] Sao nào, Vương Trung thừa?

[00:32:36] Là ngài chuyên đến đây để hỏi thăm chuyện ăn ở của ta à?

[00:32:40] Không phải, ta đến đây là vì công vụ của đại nhân.

[00:32:47] Đại nhân xin cứ nói. Nào, vào trong ngồi đi.

[00:32:50] Không dám ngồi. Hòa đại nhân phụng chỉ đến đây,

[00:32:54] chỉ cần định cho Vương mỗ một tội lừa vua,

[00:32:58] công vụ của đại nhân chẳng phải là xong rồi sao?

[00:33:00] Bưng lên...

[00:33:01] Bưng lên.

[00:33:07] INVA

[00:33:11] Vương đại nhân, ngài...

[00:33:16] Vương mỗ đúng là có tội khai man chẩn tai.

[00:33:19] Xin khâm sai đại nhân

[00:33:20] thu hồi mũ mão quan bào này nộp lại cho triều đình,

[00:33:24] phục mệnh với Hoàng thượng.

[00:33:30] Hòa đại nhân hãy áp giải Vương mỗ về kinh hỏi tội.

[00:33:36] Trước mặt Hoàng thượng,

[00:33:37] Vương mỗ cùng lắm là mất cái đầu.

[00:33:40] Nhưng bá tánh Cam Túc sẽ xây một ngôi miếu cho Vương mỗ.

[00:33:44] Vương mỗ đời này đã mãn nguyện rồi.

[00:33:50] Mời đứng dậy, mời đứng dậy.

[00:33:57] Vương đại nhân đại nghĩa lẫm liệt, khiến vãn bối vô cùng khâm phục.

[00:34:02] Hòa mỗ muốn chuẩn bị vài mâm rượu nhạt để tỏ lòng kính trọng,

[00:34:06] không biết Vương đại nhân có thể nể mặt không?

[00:34:10] Đại nhân muốn mời ta uống rượu,

[00:34:12] vậy là xem ta như bằng hữu rồi.

[00:34:15] Vô cùng vinh hạnh.

[00:34:29] Hôm nay đây chỉ là một bữa cơm thân mật.

[00:34:31] Hòa đại nhân, Trung thừa đại nhân.

[00:34:33] Là Dương đại nhân à.

[00:34:36] Phạt rượu ba chén, tôi nhận phạt, nhận phạt.

[00:34:42] Vương Trung thừa, các vị đại nhân, mời.

[00:34:46] Mời.

[00:34:56] Hòa đại nhân ngài từ kinh thành xa xôi đến đây,

[00:35:01] chúng tôi chưa làm tròn bổn phận chủ nhà,

[00:35:02] lại để Hòa đại nhân giành vai chủ.

[00:35:06] Thật hổ thẹn, hổ thẹn quá.

[00:35:08] Đúng vậy.

[00:35:10] Ngô Phiên đài khách sáo quá rồi.

[00:35:13] Hòa mỗ lần đầu làm việc cho Hoàng thượng,

[00:35:17] thực sự là lực bất tòng tâm.

[00:35:18] Vẫn phải trông cậy vào các vị đại nhân

[00:35:21] nâng đỡ giúp đỡ nhiều hơn mới phải.

[00:35:24] Hòa đại nhân quá khiêm tốn rồi.

[00:35:29] Hòa Thân huynh không cần khiêm tốn như vậy.

[00:35:32] Bọn ta làm bề tôi,

[00:35:33] đến cả gia sản tính mạng cũng là của Hoàng thượng.

[00:35:36] Ngươi là khâm sai phụng thánh mệnh,

[00:35:37] đương nhiên mọi việc đều phải tuân theo ý của ngươi.

[00:35:41] Có lời gì cứ việc phân phó đi.

[00:35:45] Được.

[00:35:46] Có câu này của Vương Trung thừa, vậy thì ta yên tâm rồi.

[00:35:53] Người đâu!

[00:35:54] Có mặt.

[00:35:55] Chuẩn bị kiệu, đưa Vương Trung thừa về quan nha nghỉ ngơi.

[00:36:01] Khoan đã. Tối nay không có công vụ,

[00:36:06] tại sao lại đưa ta về quan nha?

[00:36:08] Tại sao lại đưa ta về quan nha?

[00:36:10] Thực không dám giấu,

[00:36:10] thực không dám giấu,

[00:36:12] phủ của ngài ta đã cho người canh giữ rồi.

[00:36:21] Các vị đại nhân mời ngồi, mời ngồi, đừng đứng cả thế.

[00:36:26] Hòa Thân, ngươi dám giam lỏng gia quyến của ta?

[00:36:31] Vương đại nhân là một vị quan tốt tạo phúc cho dân,

[00:36:39] nhưng người nhà, nô bộc của ngài thì ta lại không tin tưởng.

[00:36:43] Tra hỏi một phen, chắc cũng không sao đâu nhỉ?

[00:36:47] Ngươi dựa vào cái gì?

[00:36:51] Mang ra đây! Ta dựa vào chính ấn tín khâm sai này.

[00:37:11] Tất cả gia quyến nghe đây.

[00:37:14] Khâm sai Hòa đại nhân có lệnh,

[00:37:17] tất cả ngoan ngoãn ở yên trong nhà.

[00:37:20] Dì nương, lần này phải làm sao đây?

[00:37:22] Cô hoảng cái gì.

[00:37:24] Lão gia vẫn còn đang đội mũ nhất phẩm và Tam nhãn hoa linh,

[00:37:26] đang ngồi yên ổn ở cổng nha môn đấy.

[00:37:39] Gia.

[00:37:40] Thế nào rồi?

[00:37:41] Theo như ngài dặn,

[00:37:43] cả nhà lớn nhỏ đều đã bị nhốt lại rồi ạ.

[00:37:48] Tốt.

[00:37:50] Bây giờ phải làm sao, gia, ngài cứ việc phân phó đi ạ.

[00:37:56] Canh giữ nghiêm ngặt cho ta cả ngày lẫn đêm.

[00:37:58] Cứ nhốt họ ba ngày trước đã rồi tính.

[00:38:00] Vâng.

[00:38:01] n

[00:38:01] Nhớ kỹ, bất kể là ai,

[00:38:04]

[00:38:09] lập tức bẩm báo cho ta.

[00:38:10] Nô tài hiểu rồi ạ.

[00:38:15] Không ngờ Hòa Thân này lại to gan làm càn đến thế.

[00:38:21] Hắn chẳng nắm được nhược điểm nào cả,

[00:38:24] vậy mà dám giam giữ gia quyến của Trung thừa.

[00:38:27] Đây là phép tắc nhà nào vậy?

[00:38:29] Chiêu này của hắn quả là độc địa.

[00:38:32] Độc địa cái gì? Không biết sâu cạn. Các ngươi cứ yên tâm,

[00:38:41] giam gia quyến của ta cũng tuyệt đối không có kết quả gì đâu.

[00:38:45] Đến lúc đó, ta xem hắn ăn nói với Hoàng thượng thế nào.

[00:38:52] Đã ba ngày rồi, phải làm sao bây giờ?

[00:38:58] Gia ơi, ngài nói gì đi chứ.

[00:39:05] Hỏi cả rồi.

[00:39:06] Hỏi cả rồi. Đàn bà thì cứ hỏi là khóc.

[00:39:08] Đàn ông thì toàn nói nhảm.

[00:39:10] Phí công vô ích ba ngày, chẳng được tích sự gì.

[00:39:16] Cũng không có ai đến thăm họ sao?

[00:39:18] Ngoài người đưa cơm ra, chẳng có ai đến cả.

[00:39:23] Trị gia cũng nghiêm đấy.

[00:39:28] Ta không tin trên đời có tường nào không lọt gió.

[00:39:32] Vấn đề là, chỗ lọt gió của bức tường đó ở đâu,

[00:39:35] chúng ta lại không biết.

[00:39:39] Ta muốn để Vương Đản Vọng tự chỉ cho ta.

[00:39:42] Hòa gia, lẽ nào ngài đã nghĩ ra cách rồi sao?

[00:39:53]

[00:39:57] Gia ơi, ngài mau nói đi.

[00:40:03] Ngươi nói xem, người như Vương Đản Vọng,

[00:40:07] nếu biết có người bán đứng mình,

[00:40:10] hắn sẽ thế nào?

[00:40:13] Đúng vậy. Cho nên bây giờ chúng ta cứ để hắn cho rằng

[00:40:18] người biết rõ bí mật của hắn nhất

[00:40:20] đã khai hắn ra rồi.

[00:40:23] Đến lúc đó, hắn nhất định sẽ chó cùng rứt giậu.

[00:40:31] Hòa gia, lời của chúng ta, họ có tin không?

[00:40:36] Họ đương nhiên là không tin rồi. Cho nên chúng ta phải nói ngược lại.

[00:40:42] Chúng ta càng ra vẻ đang giấu giếm hắn chuyện gì đó,

[00:40:47] hắn sẽ càng nghi ngờ.

[00:40:51]

[00:41:01] Ba ngày rồi, bên phía Hòa Thân có động tĩnh gì không?

[00:41:11] Khâm sai đại nhân đến.

[00:41:18] Vương Trung thừa, xin nhận một lạy.

[00:41:21] Hòa đại nhân, đây là...

[00:41:24] Hòa Thân do nóng lòng làm việc, đã mạo phạm đến quý quyến,

[00:41:26] đặc biệt đến đây tạ tội.

[00:41:28] Đại nhân có tội tình gì đâu. Mời.

[00:41:31] Mời. Vương Trung thừa là đại quan một phương,

[00:41:37] lại đang được Thánh thượng sủng ái,

[00:41:40] Hòa mỗ giam giữ gia quyến của ngài,

[00:41:43] thực sự là quá hấp tấp rồi.

[00:41:46] Chẳng phải đại nhân nói không tin tưởng người nhà của ta,

[00:41:49] hỏi han một chút cũng không sao đó sao?

[00:41:52] Ngài đây là tạ tội gì vậy?

[00:41:55] Hòa gia, Hòa gia.

[00:42:03] Chuyện gì thế?

[00:42:04] Mọi việc đã sắp xếp xong cả rồi ạ.

[00:42:07] Nô tài chỉ không biết

[00:42:07] có cần thuê một cỗ kiệu không ạ.

[00:42:20] Thuê kiệu làm gì?

[00:42:22] Chẳng phải chúng ta định đưa người đi sao?

[00:42:25] Ngươi đúng là đồ nô tài vô dụng.

[00:42:27] Cành vàng lá ngọc gì mà đáng phải thuê kiệu chứ.

[00:42:32] Vâng, vâng, là nô tài vô dụng.

[00:42:35] Còn không mau cút đi.

[00:42:37] Vâng.

[00:42:47] Xem kìa, xem kìa, để hai vị đại nhân chê cười rồi.

[00:42:50] Đều là do Hòa mỗ quản giáo không nghiêm,

[00:42:53] tên nô tài này ở bên ngoài trăng hoa,

[00:42:57] phải lòng một người phụ nữ,

[00:42:57] phải lòng một người phụ nữ!

[00:42:58] nhất quyết đòi dùng kiệu rước về một cách vô duyên.

[00:43:01] Thật là chẳng ra thể thống gì cả.

[00:43:03] Người hầu kẻ hạ phóng túng cũng là chuyện thường tình.

[00:43:06] Hòa đại nhân hà tất phải tức giận vì chút chuyện nhỏ này chứ.

[00:43:13] Vậy Hòa mỗ xin cáo từ, cáo từ.

[00:43:30] Hòa gia, Hòa gia, chiêu này của chúng ta có hiệu nghiệm không?

[00:43:41] Trung thừa đại nhân, Hòa Thân đến tạ tội với ngài.

[00:43:45] Ngài cứ thế mà tha cho hắn sao?

[00:43:47] Hắn mà thật sự đến tạ tội, ta có thể tha cho hắn sao?

[00:43:50] E là sắp xảy ra chuyện thật rồi.

[00:43:53] Sao lại nói vậy?

[00:43:55]

[00:44:01] Một tên nô tài chạy đến đây,

[00:44:03] rõ ràng là có chuyện lớn muốn nói,

[00:44:05] sao có thể là mấy chuyện trai gái lăng nhăng đó được.

[00:44:08] Theo ý của đại nhân,

[00:44:09] bọn họ đã nói hớ rồi.

[00:44:12] Xem ra Hòa Thân thật sự muốn đưa người đi.

[00:44:24] Người mà ta tin tưởng nhất lại là người không đáng tin nhất.

[00:44:28] Chắc chắn là cô ta đã bán đứng ta rồi.


 0 نظرات sort   مرتب سازی بر اساس