(AI-sub) Kiểm Soát Tuyệt Đối -

15/22 動画

(AI-sub) Kiểm Soát Tuyệt Đối tập 15 phim hình sự Trung Quốc

0 ビュー· 08/08/25
ai_sub_studio
ai_sub_studio
加入者
0

Phụ đề được dịch bằng AI, cần bạn góp sức hoàn thiện. Liên hệ tham gia tại Facebook: https://www.facebook.com/profi....le.php?id=1000678863 -------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------- Kiểm Soát Tuyệt Đối 绝对控制 (2002) là bộ phim truyền hình Trung Quốc thuộc thể loại hình sự, tâm lý, trinh thám, xoay quanh cuộc đấu trí căng thẳng giữa cảnh sát và tội phạm công nghệ cao. Với sự tham gia của dàn diễn viên thực lực: Vương Học Binh, Lý Quyên, Miêu Phố, Đổng Dũng, Vương Khuê Vinh, Đỗ Chí Quốc và Trương Thiên Thư, phim mang đến một câu chuyện ly kỳ, hấp dẫn, đầy bất ngờ.

もっと見せる

[00:00:08] Vậy tại sao hôm nay mới đưa cho em?

[00:00:11] Anh không muốn

[00:00:12] để em dính líu thêm vào chuyện này nữa.

[00:00:16] Anh vốn dĩ không muốn đưa cho em.

[00:00:18] Sợ em gặp nguy hiểm, đúng không?

[00:00:42] Em là Chu Lâm, em đang đợi anh về.

[00:00:46] Chu Lâm, em vẫn ở ký túc xá à?

[00:00:49] Thật sự xin lỗi.

[00:00:50] Anh bây giờ có việc không về được.

[00:00:52] Em về trước đi đừng đợi anh nữa, cúp máy đây.

[00:01:10] Cục trưởng Tiêu.

[00:01:15] Xin lỗi đã để ông phải đợi tôi.

[00:01:18] Lần trước người hẹn tôi là cậu à?

[00:01:22] Tìm tôi có chuyện gì?

[00:01:26] Cục trưởng Tiêu.

[00:01:28] La Hải Dương của đội cảnh sát hình sự không phải chết do tai nạn,

[00:01:32] mà là bị sát hại.

[00:01:36] Nói tiếp đi.

[00:01:36] Nói tiếp đi.

[00:01:50] Bên trái là dấu vân tay của La Hải Dương để lại trên đồ dùng trong ký túc xá.

[00:01:54] Bên phải là dấu vân tay để lại trên bếp điện đã làm La Hải Dương chết.

[00:01:59] Dấu vân tay trên bếp điện này không phải của La Hải Dương sao?

[00:02:04] Là của anh ấy.

[00:02:06] Vậy trên bếp điện còn có dấu vân tay của người khác không?

[00:02:09] Không có.

[00:02:10] Thế chẳng phải chứng minh Hải Dương chết do bếp điện rò rỉ sao?

[00:02:15] Có lẽ ông chưa xem kỹ giám định vân tay.

[00:02:18] Ông xem lại kỹ đi, so sánh một chút.

[00:02:22] Mắt tôi chưa mờ.

[00:02:27] Nhìn ra được gì chưa?

[00:02:33] Mắt của ông thật sự chưa mờ.

[00:02:41] Dấu vân tay trên bếp điện có vết sẹo rất nhỏ.

[00:02:48] Vết sẹo này, có lẽ là vết thương do điện giật.

[00:02:51] Nói cách khác,

[00:02:53] La Hải Dương bị điện giật trước,

[00:02:54] sau đó mới để lại dấu vân tay trên bếp điện.

[00:02:57] Pháp y đã giám định,

[00:02:58] sau khi bị điện giật, anh ấy đã không qua khỏi ngay lúc đó.

[00:03:01] Cho dù lúc đó anh ấy chưa chết,

[00:03:04] anh ấy cũng sẽ không chạm vào cái bếp điện đó nữa.

[00:03:06] Đừng dài dòng, nói kết quả.

[00:03:09] Người chết không thể để lại dấu vân tay trên bếp điện được.

[00:03:13] Trừ khi có một bàn tay người sống nắm lấy tay anh ấy.

[00:03:17] Cậu nghi ngờ La Hải Dương bị sát hại?

[00:03:20] Vậy thì nên tìm đội cảnh sát hình sự.

[00:03:23] Đúng vậy.

[00:03:25] Nhưng phải xem là ai giết.

[00:03:27] Có ý gì?

[00:03:29] Hiện trường cái chết của La Hải Dương

[00:03:30] là ở trong ký túc xá của đội cảnh sát hình sự Cục Công an.

[00:03:34] Cứ ấp a ấp úng, nói nhanh lên.

[00:03:37] Hải Dương bị người của mình ám hại.

[00:03:42] Người của mình?

[00:03:44] Nói không chính xác là phần tử xấu trong nội bộ chúng ta.

[00:03:50] Cho nên cậu hẹn tôi đến đây.

[00:03:54] Tôi không biết nên tin ai.

[00:03:56] Ai cũng có thể là người đó.

[00:03:59] Vậy sao cậu lại tin tôi?

[00:04:01] Lỡ như tôi là người đó thì sao?

[00:04:03] Thứ nhất, ông là người mới đến.

[00:04:05] Thứ hai, trước đây ông không ở thành phố này.

[00:04:08] Lại dài dòng, tôi không bảo cậu báo cáo.

[00:04:11] Thứ ba, tôi có thể an toàn ngồi đây nói chuyện với ông,

[00:04:15] chính là lý do tôi tin tưởng ông.

[00:04:17] Nói hết những gì cậu nắm được ra đi.

[00:04:21] Hiện tại tôi chỉ nắm được chừng này thôi.

[00:04:23] Vậy cần tôi làm gì?

[00:04:25] Phê chuẩn cho tôi điều tra, tạo điều kiện cho tôi.

[00:04:28] Bây giờ về mặt thời gian chẳng phải cậu hoàn toàn tự do rồi sao?

[00:04:33] Vậy nói thế thì tôi còn phải cảm ơn Đội trưởng Hồ rồi.

[00:04:38] Cậu nói xem?

[00:05:02] Xin lỗi, thuê bao quý khách vừa gọi hiện đã tắt máy.

[00:05:05] Xin vui lòng gọi lại sau.

[00:05:09] Anh ta là Tiết Băng.

[00:05:11] Phải giám sát 24/24.

[00:05:14] Đúng.

[00:05:15] Mỗi ngày báo cáo cho tôi một lần.

[00:05:18] Cứ vậy đi.

[00:05:23] Tiết Băng,

[00:05:25] em đi rồi.

[00:05:27] Vì em biết,

[00:05:29] chỉ cần trên thế giới này vẫn còn người xấu,

[00:05:31] vụ án sẽ không bao giờ có lúc kết thúc.

[00:05:36] Anh sẽ không bao giờ chỉ thuộc về một mình em.

[00:05:39] Em biết,

[00:05:41] bây giờ là lúc anh đau khổ nhất.

[00:05:43] Lúc này em rời xa anh có chút tàn nhẫn,

[00:05:47] nhưng em không muốn nói lời xin lỗi.

[00:05:50] Bởi vì những người yêu nhau không cần nói lời xin lỗi.

[00:05:54] Em chỉ muốn nói với anh, tim em cũng đang rỉ máu.

[00:06:00] Nếu đối với một người đàn ông mà nói,

[00:06:02] thế giới của anh ta là tình yêu, sự nghiệp, tình bạn,

[00:06:06] ba chân kiềng chống đỡ nên,

[00:06:09] thì đối với phụ nữ, đặc biệt là người phụ nữ muốn kết hôn,

[00:06:14] tình yêu chính là tất cả của cô ấy.

[00:06:18] Chồng chính là cả thế giới của cô ấy.

[00:06:22] Vết thương rồi sẽ lành.

[00:06:25] Máu rồi cũng có ngày cầm lại.

[00:06:28] Bởi vì không gì có thể chống lại được liều thuốc của thời gian.

[00:06:31] Huống hồ em tin anh sẽ có tình bạn mới,

[00:06:35] tình cảm mới và sự nghiệp mới.

[00:06:39] Tiết Băng, em không phải không tin anh,

[00:06:43] em thật sự sợ có một ngày,

[00:06:45] khi anh phát hiện

[00:06:46] em là người thứ ba đứng giữa anh và sự nghiệp,

[00:06:50] mối quan hệ của chúng ta sẽ trở thành thế nào.

[00:06:54] Hơn nữa, em cũng không có lòng tin vào bản thân.

[00:06:59] Em không thể chắc chắn rằng bằng sức của mình,

[00:07:02] có thể kéo anh thoát ra khỏi cái bóng của người bạn đã mất.

[00:07:07] Bây giờ tâm trạng anh không tốt,

[00:07:09] anh đã mất đi bạn bè,

[00:07:11] cho nên anh cần một vật thay thế, một sự an ủi.

[00:07:16] Nhưng có lẽ anh không biết,

[00:07:19] anh đặt tất cả hy vọng

[00:07:21] vào cuộc hôn nhân của chúng ta,

[00:07:24] đã khiến cho chuyện vốn dĩ tốt đẹp này

[00:07:27] phải chịu một áp lực quá lớn.

[00:07:33] Em cũng không dám đánh cược, không thể chịu thua.

[00:07:37] Cho nên em đã trốn chạy.

[00:07:41] Đừng trách em, đừng tìm em.

[00:07:45] Anh hãy bảo trọng.

[00:07:58] Chu Lâm,

[00:08:00] anh không có lý do gì để trách cứ sự ra đi của em.

[00:08:03] Vốn dĩ anh cứ nghĩ,

[00:08:05] tình yêu chính là tất cả lý do để níu kéo em.

[00:08:08] Anh biết em hy vọng điều gì.

[00:08:13] Nó không phải là một mục tiêu cao không thể với tới.

[00:08:17] Chẳng phải chỉ là một căn phòng nhỏ mười mấy mét vuông,

[00:08:21] chúng ta gọi nó là nhà sao?

[00:08:23] Ở trong đó chúng ta có thể sống,

[00:08:27] anh vẫn luôn cho rằng những thứ này rồi sẽ có.

[00:08:31] Thế nhưng anh lại chưa bao giờ cho em.

[00:08:35] Anh biết,

[00:08:36] em đã không thể chịu đựng được nữa.

[00:08:38] Em cũng không nên chịu đựng nữa.

[00:08:43] Rốt cuộc anh có thể cho em được gì chứ?

[00:08:47] Trước khi em rời xa anh,

[00:08:49] anh hy vọng em có thể ban cho anh một cái ôm thật lâu,

[00:08:54] để anh mãi mãi ghi nhớ,

[00:08:56] đã có một người phụ nữ như vậy

[00:08:59] từng ở lại trong cuộc đời anh,

[00:09:02] đã cho anh tất cả mà không hề đòi hỏi.

[00:09:05] đã cho anh tất cả mà không hề đòi hỏi.

[00:09:07] Anh thấy hổ thẹn.

[00:09:08] Anh đã không còn lý do gì nữa.

[00:10:16] Đại ca.

[00:10:17] Chuyện nhỏ như vậy mà anh còn phải đích thân đến một chuyến.

[00:10:20] Chuyện nhờ cậu làm sao giờ vẫn chưa có tin tức gì?

[00:10:24] Tôi nói này đại ca, anh có biết đó là nơi nào không?

[00:10:28] Ký túc xá của ủy ban thành phố.

[00:10:30]

[00:10:32]

[00:10:36] Bạch Tuyết mấy ngày nay đi công tác.

[00:10:38] Cơ hội tốt như vậy nếu cậu bỏ lỡ,

[00:10:41] đừng trách tôi không khách sáo.

[00:10:43] Nếu anh cứ dùng cái giọng đó nói chuyện với tôi,

[00:10:46] chúng ta không cần nói chuyện nữa.

[00:10:49] Không thích nghe tôi nói chuyện à?

[00:10:53] Được thôi, tôi sẽ dùng cách khác.

[00:10:59] Anh Văn,

[00:11:03] cậu và Bạch Tuyết dù sao cũng là người một nhà.

[00:11:07] Để anh em của tôi đi mở khóa nhà cô ta,

[00:11:09] chuyện này không thích hợp cho lắm.

[00:11:12] Người và tang vật đều nằm trong tay cậu.

[00:11:16] Tôi nói lại với cậu một lần nữa,

[00:11:18] tôi không phải bảo cậu đi trộm đồ.

[00:11:20] Là bảo cậu đi tìm manh mối.

[00:11:22] Cô ta bây giờ có nỗi khổ không thể nói.

[00:11:24] Tôi muốn làm rõ ai đang làm phiền cô ta.

[00:11:41] Anh Kiên, hay là chúng ta trả tiền lại cho hắn?

[00:11:44] Cậu có não không?

[00:11:46]

[00:11:49] Suốt ngày không nghĩ chuyện đứng đắn.

[00:11:53] Tối nay cậu đi một chuyến, làm cho gọn gàng vào cho tôi.

[00:11:55] Vâng.

[00:11:58] Đi đi.

[00:12:01] Đủ loại người.

[00:12:48] Chereld

[00:12:56] Chuyện gì?

[00:12:58] Đái Bỉnh Văn lại đến quán bar "Tái Hồi Thủ".

[00:13:01] Đàn em của A Kiên đã đến đây rồi.

[00:13:03] Người đâu?

[00:13:06] Ước tính bây giờ đã đến nhà Bạch Tuyết rồi.

[00:13:13] Chưa ăn cơm à?

[00:13:18] Cảm ơn.

[00:13:31] Sắp được rồi, hành động theo sắp xếp của tôi.

[00:14:01] Có ai không?

[00:14:05] Sao lộn xộn thế này?

[00:14:13] Alô, 110 phải không?

[00:14:16] Đúng vậy, chắc chắn là bị trộm rồi.

[00:14:19] Các anh đến nhanh lên.

[00:14:35] Ai đó?

[00:14:37] Đừng động đậy!

[00:14:38] Ai đó?

[00:14:40] Phe nào đây?

[00:14:41] Bạch đạo hay hắc đạo?

[00:14:45] Tôi không trộm gì cả.

[00:14:47] Đứng dậy!

[00:14:49] Đứng dậy!

[00:15:01] Tôi hỏi lại cậu,

[00:15:03] ai phái cậu đến?

[00:15:04] Trộm cái gì rồi?

[00:15:05] Tôi không trộm gì cả.

[00:15:06] Vừa mới lên lầu đã có người vào.

[00:15:09] Ai phái cậu đến?

[00:15:17] Cút đi.

[00:15:19] Có sao không?

[00:15:20] Tôi không sao.

[00:15:21] Sao anh ra nhanh thế?

[00:15:23] Người đâu?

[00:15:24] Chạy rồi.

[00:15:25] Không đuổi kịp.

[00:15:28] Sao anh ra nhanh thế, hỏi anh đó.

[00:15:30] Tôi không ra thì làm gì? Tôi đâu phải chủ nhà.

[00:15:33] Lên xem thử.

[00:15:35] Sư phụ, giờ này anh lên đó làm gì?

[00:15:37] Lại không có lệnh khám xét.

[00:15:39] Tôi là một cảnh sát bị sa thải, tôi lấy đâu ra lệnh khám xét?

[00:15:42] Bây giờ là cơ hội thích hợp nhất.

[00:15:44] Bình thường em muốn vào cũng không vào được, hiểu không?

[00:15:48] Đi.

[00:15:52] Đi nào.

[00:16:27] Cho dù Bạch Tuyết là nghi phạm lớn nhất,

[00:16:28] chúng ta cũng không có lệnh khám xét, coi là gì chứ?

[00:16:31] Đây không phải chúng ta làm, là tên trộm vặt làm.

[00:16:32] Vậy sao người ta biết không phải chúng ta làm?

[00:16:35] Em không thể coi mình là người dân thường sao?

[00:16:38] Thấy nhà người khác bị trộm, chúng ta đến đây xem

[00:16:40] người ta có mất thứ gì không.

[00:16:43] Có coi mình là cảnh sát không vậy?

[00:16:47] Tôi vốn là cảnh sát.

[00:16:48] Được, em là cảnh sát.

[00:16:52] Hai chúng ta bây giờ khác nhau.

[00:16:54] Ai bảo tôi là cảnh sát bị sa thải chứ.

[00:16:57] Sư phụ, được rồi, chúng ta cũng gần xong rồi.

[00:16:59] Chúng ta đi thôi.

[00:17:00] Được, vào phòng ngủ.

[00:17:02] Không có lệnh khám xét.

[00:17:05] Anh chạy vào phòng ngủ làm gì?

[00:17:07] Anh có nghe tôi nói không?

[00:17:09] Lớn tiếng thế làm gì?

[00:17:13] Hát tuồng Tần sao?

[00:17:17] Tôi nói cho em biết, trả về vị trí cũ, lục xong trả về vị trí cũ.

[00:17:21] Tên trộm đó mà văn minh như em sao?

[00:17:26] Sư phụ,

[00:17:27] em thật sự không hiểu rốt cuộc anh muốn làm gì.

[00:17:29] Anh không biết.

[00:17:32] Vì anh không biết tên trộm muốn tìm gì.

[00:17:33] Nhưng đây chắc chắn không phải một tên trộm bình thường.

[00:17:35] Một tên trộm bình thường mà lục tung nhà cửa thế này sao?

[00:17:37] Một tên trộm bình thường mà lục tung nhà cửa thế này sao?

[00:17:39] Nói nhỏ thôi.

[00:17:42] Sư phụ,

[00:17:42] chúng ta theo dõi quán "Tái Hồi Thủ" lâu như vậy,

[00:17:45] lẽ nào chỉ để bắt một tên trộm sao?

[00:17:48] Em có thể động não một chút được không?

[00:17:52] Não mọc dưới chân à.

[00:17:53] Sư phụ, em biết.

[00:17:56] Ý của em là chúng ta không có lệnh khám xét.

[00:18:00] Dù có lệnh khám xét cũng không đến lượt anh em mình lục soát.

[00:18:04] Em ở đây đợi lệnh khám xét đi.

[00:18:06] Anh đi đâu vậy?

[00:18:42] Vẫn không có gì cả.

[00:18:42] Vẫn không có gì cả.

[00:18:44] Không thể nào.

[00:18:46] Tên nhóc đó đến đây tìm cái gì chứ?

[00:18:49] Những nơi chúng ta đã lục, tên nhóc đó đã lục lại hết rồi.

[00:18:51] Tương đương với lần thứ hai rồi.

[00:18:53] Hắn ta có khi nào đã tìm thấy rồi không?

[00:18:55] Không thể nào.

[00:18:56] Lúc tôi vào, hắn vẫn đang lục.

[00:18:58] Nếu tìm được đã đi từ lâu rồi.

[00:19:01] Vậy thì sao?

[00:19:02] Rút thôi.

[00:19:17] Sao vậy, sư phụ?

[00:19:20] Nhà bếp em đã đi chưa?

[00:19:24] Kiểm tra rồi.

[00:19:25] Phát hiện ra gì không?

[00:19:28] Em kiểm tra lại một lần nữa.

[00:19:30] Quay lại!

[00:19:32] Anh đã kiểm tra rồi.

[00:19:34] Trong bếp không có dầu, cũng không có muối.

[00:19:37] Trên bếp đóng một lớp bụi dày.

[00:19:40] Thì sao chứ?

[00:19:43] Qua đây.

[00:19:48] Trong tủ lạnh toàn là đồ ăn liền.

[00:19:52] Điều này chứng tỏ điều gì?

[00:19:54] Điều này chứng tỏ nhà họ

[00:19:55] không nhóm lửa, không nấu ăn.

[00:19:59] Đúng.

[00:20:03] Vậy em xem đây là gì?

[00:20:06] Cá.

[00:20:08] Sao vậy?

[00:20:11] Thứ nhất,

[00:20:12] nếu nhà họ không nấu ăn,

[00:20:14] tại sao trong tủ lạnh lại có một con cá đông lạnh?

[00:20:16] Thứ hai,

[00:20:18] cả ngăn đông tủ lạnh chỉ có một con cá.

[00:20:21] Ngoài ra không có gì khác.

[00:20:23] Thứ ba, người Giang Thành trước nay không bao giờ ăn cá Vũ Xương đông lạnh.

[00:20:29] Hiểu rồi.

[00:20:38] Con cá này chúng ta có thể mang về không?

[00:20:42] Em tự quyết đi, dù sao cũng không có lệnh khám xét.

[00:20:50] Kẻ ngáng đường.

[00:20:52] Bọn họ rốt cuộc là hắc đạo hay bạch đạo?

[00:20:55] Không nói rõ được.

[00:20:56] Nói là cảnh sát thì trên người lại không có vẻ côn đồ.

[00:21:00] Nói là người cùng hội, trên người lại không có vẻ tà khí.

[00:21:05] Vậy ở chỗ Bạch Tuyết cậu có phát hiện ra gì không?

[00:21:08] Chưa kịp.

[00:21:10] Bị bọn họ xông vào phá đám rồi.

[00:21:12] Đi đi.

[00:21:20] Đội trưởng Hồ.

[00:21:21] Tôi vừa nhận được tin báo án,

[00:21:22] nhà Bạch Tuyết bị trộm.

[00:21:24] Mất gì rồi?

[00:21:25] Mất gì rồi?

[00:21:26] Là hàng xóm phát hiện rồi báo án.

[00:21:28] Là hàng xóm phát hiện rồi báo án.

[00:21:28] Đây không phải là cơ hội trời cho sao?

[00:21:31] Kiểm tra kỹ một chút.

[00:22:07] Trưởng đồn Trọng, ông đích thân đến à?

[00:22:10] Trộm đã trộm đến cả khu nhà của ủy ban thành phố các anh,

[00:22:11] Trưởng đồn Trọng,

[00:22:12] tôi có thể không đến sao?

[00:22:14] Đã liên lạc được với Bạch Tuyết chưa?

[00:22:15] Tôi đã gọi cho cô ấy,

[00:22:16] ngày mai cô ấy sẽ về.

[00:22:18] Tốt, tôi xem hiện trường trước.

[00:22:50] Chuyện đó làm đến đâu rồi?

[00:22:53] Chẳng ra sao cả.

[00:22:57] Tối hôm qua tôi đã cử người đến,

[00:23:00] kết quả là đâm đầu vào tường.

[00:23:02] Sao lại thế?

[00:23:04] Vì thông tin cậu cung cấp không chính xác.

[00:23:07] Không phải cậu nói

[00:23:09] chủ nhà đi công tác rồi sao?

[00:23:12] Nhưng cô ta đột nhiên lại về rồi.

[00:23:14] Ai đột nhiên về?

[00:23:16] Tôi vừa nói rồi,

[00:23:18] là chủ nhà đột nhiên lại về rồi.

[00:23:26] Hiện tại tình hình chỉ có vậy.

[00:23:28] Bạch Tuyết nói sao?

[00:23:30] Bạch Tuyết nói cô ấy chỉ mất vài món trang sức,

[00:23:32] đều là đồ bình thường,

[00:23:33] cộng lại chưa đến ba nghìn tệ.

[00:23:36] Chuyện này quả là ngoài dự liệu của tôi.

[00:23:38] Tên trộm dùng chìa khóa vạn năng để vào nhà trộm cắp,

[00:23:41] rõ ràng là đã nắm chắc trong lòng,

[00:23:43] biết chủ nhà không có ở đó.

[00:23:45] Từ mức độ lộn xộn của hiện trường mà xem,

[00:23:47] có vẻ như tên trộm đang tìm một thứ gì đó ngoài tiền bạc.

[00:23:51] Cách thức rời đi của hắn có chút bất thường.

[00:23:54] Cửa ra vào không đi, lại đi bằng cửa sổ.

[00:23:57] Lúc vào nhà hắn còn lười đi cửa sổ,

[00:23:59] tại sao lúc đi lại không ngại phiền phức như vậy?

[00:24:03] Theo hàng xóm phản ánh, vào thời điểm xảy ra vụ án,

[00:24:05] họ dường như nghe thấy tiếng của người khác

[00:24:08] phát ra từ nhà Bạch Tuyết.

[00:24:10] Xem ra đằng sau tên trộm còn có một ngư ông.

[00:24:16] Ý ông là trước khi chúng ta vào hiện trường,

[00:24:18] còn có người đến hiện trường trước chúng ta?

[00:24:24] Những người bị sa thải đều không ngồi yên.

[00:24:26] Phần lớn là tên nhóc Tiết Băng này ngư ông đắc lợi.

[00:24:29] Ở trong đó đã giở trò gì đó.

[00:24:32] Không chừng đã lấy được thứ gì đó có giá trị rồi.

[00:24:38] Nếu thật sự như vậy thì phiền phức rồi.

[00:24:40] Tiết Băng bây giờ cũng có lòng đề phòng với chúng ta.

[00:24:45] Không sao, hắn không phải có một cậu đồ đệ quý hóa sao?

[00:24:49] Tôi sẽ giao vụ án này cho Sở Hiểu Minh.

[00:24:52] Thông qua việc "gõ" Sở Hiểu Minh để ép hắn từ phía sau lộ diện.

[00:24:59] Những chữ cái này ghép lại với nhau có ý nghĩa gì?

[00:25:03] Ở đâu có chuyên gia về lĩnh vực này?

[00:25:05] Bộ Công an ở Bắc Kinh.

[00:25:06] Nói thừa, tôi cũng biết.

[00:25:12] Tiểu Sở.

[00:25:12] Có!

[00:25:14] Hai ngày nay bận gì thế?

[00:25:17] Còn có thể bận gì chứ,

[00:25:18] mèo mù vớ cá rán thôi.

[00:25:21] Tôi biết cũng không sắp xếp cho cô vụ án nào.

[00:25:26] Vừa hay tôi có một vụ trộm cắp,

[00:25:29] xảy ra vào tối hôm qua,

[00:25:31] thuộc phạm vi của đồn công an khu khai phát.

[00:25:33] Cô nhận vụ án này đi.

[00:25:34] Trong vòng năm ngày phải phá án.

[00:25:36] Chuyện trộm vặt này không phải do đồn công an quản lý sao?

[00:25:40] Sao lại cử người của đội cảnh sát hình sự chúng ta đi?

[00:25:42] Người bị hại có thân phận đặc biệt,

[00:25:44] cấp trên rất coi trọng.

[00:25:46] Không phải vì ký túc xá của ủy ban thành phố bị trộm sao?

[00:25:49] Nếu là nhà dân bình thường, cũng cử chúng ta đi à?

[00:25:52] Tôi cũng có ý kiến về chuyện này.

[00:25:54] Nhưng trứng không thể chọi với đá.

[00:25:56] Vụ án này cô vẫn phải nhận.

[00:25:58] Tình tiết cụ thể, tìm Trọng Đại Phong để liên hệ.

[00:26:00] Rõ.

[00:26:10] Chỉ mất ba nghìn tệ tiền trang sức.

[00:26:12] Những thứ khác

[00:26:14] ngay cả ba mươi tệ cũng không đáng.

[00:26:17] Ngay cả ba mươi tệ cũng không đến.

[00:26:19] Vậy thứ bị lấy đi là gì?

[00:26:21] Cá.

[00:26:23] Cá? Cá gì?

[00:26:27] Cá đông lạnh trong tủ lạnh.

[00:26:29] Trong con cá có gì?

[00:26:35] Nói đi chứ.

[00:26:39] Một cuốn sổ sách.

[00:26:41] Số tiền tôi đưa cho cô đều được ghi trong đó.

[00:26:49] Tại sao lại phải dùng sổ sách?

[00:26:54] Nhiều tiền như vậy lại để trong nhiều sổ tiết kiệm như thế,

[00:26:58] một mình tôi ghi nhớ, không dựa vào sổ sách thì làm sao nhớ được?

[00:27:08] Tên trộm đói điên rồi à.

[00:27:10] Chạy đến ký túc xá của ủy ban thành phố để trộm một con cá đông lạnh.

[00:27:13] Tôi biết,

[00:27:14] hắn chắc chắn không phải là một tên trộm bình thường.

[00:27:18] May mà trong sổ sách tôi ghi toàn là mật mã.

[00:27:21] Ngoài tôi ra, người khác sẽ không biết.

[00:27:24] Về mặt kỹ thuật mà nói, không có mật mã nào là không thể giải.

[00:27:27] Chỉ là vấn đề thời gian dài hay ngắn mà thôi.

[00:27:31] Cô rốt cuộc có cách nào không?

[00:27:34] Hiện tại cách duy nhất

[00:27:37] là trước khi tên trộm đó giải được mật mã,

[00:27:39] giải quyết xong chuyện này.

[00:27:41] Anh có thể tìm được người này không?

[00:27:45] Tôi đương nhiên tìm được hắn.

[00:27:47] Đúng, rất chính xác.

[00:27:49] Một L, hai Y, một L.

[00:27:52] Tổ hợp như thế này có tổng cộng hơn ba mươi nhóm.

[00:27:55] Việc này anh nhất định phải giúp tôi, rất quan trọng.

[00:28:02] Nếu họ không giải được,

[00:28:04] anh có thể phiền họ tìm chuyên gia của quân đội.

[00:28:06] Nghe nói họ rất giỏi về mặt này.

[00:28:11] Tôi sẽ bật máy 24/24.

[00:28:12] Có tình hình gì thì gọi ngay cho tôi.

[00:28:14] Được, cảm ơn.

[00:28:19] Sao lại thế?

[00:28:20] Bây giờ đến gõ cửa cũng không thèm rồi.

[00:28:22] Ai dạy em thế?

[00:28:24] Có thầy nào trò nấy mà.

[00:28:26] Em có chuyện gì?

[00:28:28] Nhìn mặt anh kìa.

[00:28:31] Hai hôm nay sao thế? U ám đến vắt ra nước được.

[00:28:34] Em có chuyện gì?

[00:28:36] Vụ trộm nhà Bạch Tuyết, Đội trưởng Hồ bảo em phá án.

[00:28:38] Hơn nữa còn giới hạn em năm ngày phải phá án.

[00:28:42] Bạch Tuyết báo án chưa?

[00:28:44] Cô ta còn chưa về,

[00:28:45] báo cáo khám nghiệm của Trọng Đại Phong đã có rồi.

[00:28:47] Người gì đâu, một lũ bợ đỡ.

[00:28:50] Trọng Đại Phong cũng đâu muốn đến ủy ban thành phố,

[00:28:52] có cần thiết phải bợ đỡ Bạch Tuyết không?

[00:28:55] Vậy anh nói ông ta có ý gì?

[00:28:59] Xem ra người theo dõi Bạch Tuyết không chỉ có chúng ta.

[00:29:03] Nếu họ thật sự có ý này,

[00:29:05] vụ án này của em càng khó phá hơn.

[00:29:08] Em mang hồ sơ đến cho sư phụ xem.

[00:29:12] Thế thì không được.

[00:29:13] Sao thế? Em thật sự coi anh là người bị sa thải rồi à?

[00:29:17] Không không, em không có ý đó.

[00:29:19] Cho dù anh chưa bị sa thải,

[00:29:20] anh cũng không phải nhân viên phá án của vụ này,

[00:29:22] em không thể đưa cho anh xem.

[00:29:27] Anh chỉ hỏi một câu,

[00:29:28] người bị hại mất thứ gì?

[00:29:32] Cô ta nói cô ta mất trang sức chưa đến ba nghìn tệ.

[00:29:34] Nói bậy!

[00:29:35] Sao thế?

[00:29:36] Tên trộm ngay tại chỗ anh đã lục soát, quả thực không trộm gì cả.

[00:29:39] Hơn nữa, ở nhà Bạch Tuyết em cũng đã thấy,

[00:29:42] trang sức căn bản không ai động đến.

[00:29:44] Cô ta đây là muốn che giấu càng lộ.

[00:29:46] Muốn che giấu thứ quan trọng hơn mà cô ta đã mất.

[00:29:49] Thứ trong bụng cá.

[00:29:50] Đừng nhắc đến chuyện cá.

[00:29:52] Con cá đó đâu?

[00:29:55] Ăn rồi.

[00:29:59] Tang vật mà anh cũng dám ăn à?

[00:30:01] Lúc ăn đã rửa rồi.

[00:30:04] Thứ trong bụng con cá, anh cũng ăn rồi à?

[00:30:09] Ai nói với em trong bụng cá có đồ vật?

[00:30:14] Em đoán.

[00:30:16] Anh nói cho em biết,

[00:30:17] nếu năm ngày này,

[00:30:18] nếu năm ngày này không có tiến triển gì,

[00:30:21] đừng trách em đại nghĩa diệt thân.

[00:30:23] Diệt ai? Tên trộm là bạn của anh.

[00:30:26] Diệt anh chứ diệt ai! Anh nói cho mà biết,

[00:30:29] em sẽ giao anh cho Đội trưởng Hồ.

[00:30:30] Bắt anh phải nôn tang vật ra cho em.

[00:30:32] Anh móc ra cũng phải móc ra.

[00:30:39] Cục trưởng Tiêu, ông tìm tôi?

[00:30:41] Thế nào rồi? Có manh mối gì chưa?

[00:30:44] Manh mối?

[00:30:46] Có thể có manh mối gì chứ?

[00:30:48] Tôi bây giờ là một cảnh sát đã nghỉ việc.

[00:30:51] Tôi nói cho cậu biết, tôi có kênh của tôi.

[00:30:54] Cậu tưởng cậu không nói thì tôi không biết à?

[00:30:57] Sao trên người lại có mùi cá nặng thế?

[00:30:59] Cuộc sống sau khi nghỉ việc cũng tốt đấy nhỉ?

[00:31:03] Đen tối! Tôi thật sự không ngờ,

[00:31:07] khắp nơi đều là nội gián, bao gồm cả cậu đồ đệ của tôi.

[00:31:10] Nói gì vậy?

[00:31:11] Tố giác người xấu việc xấu trong mắt cậu đều là nội gián sao?

[00:31:15] Được, tôi cũng nói thật với ông.

[00:31:18] Ở chỗ Bạch Tuyết tôi quả thực đã phát hiện một số manh mối,

[00:31:21] nhưng bây giờ tôi không thể nói cho ông biết.

[00:31:23] nhưng bây giờ tôi không thể nói cho ông biết.

[00:31:25] Vì nó còn chưa chín muồi.

[00:31:26] Vì nó còn chưa chín muồi.

[00:31:26] Ông cho tôi thêm một chút thời gian.

[00:31:28] Đến lúc đó tôi nhất định sẽ cho ông một câu trả lời hài lòng.

[00:31:31] Được, tôi cho cậu thêm hai ngày.

[00:31:34] Nhưng cậu phải toàn tâm toàn ý.

[00:31:36] Không được làm việc lơ đãng.

[00:31:38] Cục trưởng, ông nói vậy là có ý gì?

[00:31:41] Ý của tôi cậu còn không hiểu sao?

[00:31:44] Theo dõi người mà cậu nên theo dõi.

[00:31:45] Đừng nhìn ai cũng giống người xấu.

[00:31:47] Vậy ai mới là người nên theo dõi?

[00:31:50] Ít nhất lão Hồ không phải.

[00:31:52] Tại sao?

[00:31:53] Vì tổ chức đã điều tra rồi.

[00:31:54] Vì tổ chức đã điều tra rồi.

[00:31:55] Đó là cuộc điều tra của các ông.

[00:31:59] Không phải của tôi.

[00:32:00] Tiết Băng!

[00:32:02] Tôi đang đại diện cho tổ chức nói chuyện với cậu.

[00:32:05] Vâng.

[00:32:08] Cục trưởng Tiêu, không có việc gì tôi đi trước.

[00:32:20] Cục trưởng Tiêu,

[00:32:22] về phán đoán đối với Đội trưởng Hồ, có lẽ là tôi đã sai.

[00:32:27] Nhưng điều đó không có nghĩa là tôi có thể đồng tình với cách làm việc của ông ấy.

[00:32:38] Thế nào, lão Tiêu?

[00:32:39] Con tốt qua sông của ông đã phát huy tác dụng gì chưa?

[00:32:43] Gần đây cậu ta có vẻ đã có chút manh mối,

[00:32:45] nhưng vẫn chưa thể hình thành bằng chứng trực tiếp.

[00:32:49] Thời gian không đợi người, ý của tôi là

[00:32:52] đi bằng nhiều chân, đồng thời ra tay.

[00:32:55] Tôi hiểu, tôi muốn ra mặt thúc đẩy đối thủ.

[00:32:59] Lần này đến là để báo cáo phương án với ông.

[00:33:02] Nói phương án của ông xem.

[00:33:04] Tôi muốn mời Hoa Thập Nguyệt ăn cơm.

[00:33:06] LLLL Đường Tử Kiệt chắc chắn sẽ biết.

[00:33:09] Hắn nhất định sẽ nghĩ tôi và Hoa Thập Nguyệt có giao dịch gì đó.

[00:33:12] Để bọn họ nghi ngờ lẫn nhau.

[00:33:15] Hy vọng có thể có hiệu quả này.

[00:33:19] Gần đây có phát hiện mới gì không?

[00:33:21] Không có.

[00:33:23] Tiết Băng đã tìm Tiểu Phó để giải một mật mã gì đó.

[00:33:26] EV Cậu ta không nói với ông à?

[00:33:27] Ông trông mong cậu ta nói ra phát hiện gì, khó lắm.

[00:33:29] Cậu ta không tin ai cả, miệng kín như bưng.

[00:33:38] Ông nói mật mã này là cậu ta lấy từ nhà Bạch Tuyết à?

[00:33:43] Cho dù là lấy từ nhà Bạch Tuyết,

[00:33:45] nhưng đây lại là mật mã của cái gì chứ?

[00:33:51] Là lấy từ chỗ Bạch Tuyết.

[00:33:55] Có thể nói là chắc chắn.

[00:33:58] Còn về nội dung mật mã,

[00:34:01] e là có liên quan đến tiền bạc.

[00:34:19] Sếp Hoa.

[00:34:22] Gọi một thuộc hạ dẫn đường cho tôi là được rồi mà.

[00:34:24] Tôi đến một mình.

[00:34:26] Cũng tốt.

[00:34:27] Chỉ có hai chúng ta, thoải mái trò chuyện, say một bữa.

[00:34:31] Cậu về trước đi.

[00:34:31] Đợi điện thoại của tôi.

[00:34:32] Vâng ạ.

[00:34:33] Mời.

[00:34:39] Alô, tôi là thư ký của Hoa Thập Nguyệt.

[00:34:43] Đúng, Tiêu Trường Xuân hẹn sếp Hoa ăn cơm.

[00:34:46] Là gặp riêng.

[00:34:54] Nhưng tôi là người thích nói chuyện thẳng thắn.

[00:34:56] Cục trưởng Tiêu hôm nay mời tôi đến,

[00:34:59] không chỉ để ăn cơm uống rượu chứ?

[00:35:01] Mời ông đến chính là để ăn cơm uống rượu.

[00:35:07] Thế thì tôi không hiểu rồi.

[00:35:09] Một cục trưởng công an quản lý bốn triệu dân,

[00:35:12] mời một doanh nhân làm ăn,

[00:35:14] chỉ ăn cơm uống rượu không bàn chuyện?

[00:35:20] Sếp Hoa, chỉ ăn không bàn là một chuyện vui vẻ.

[00:35:26] Nếu bàn chuyện ngoài ăn uống,

[00:35:29] thì chắc chắn một bên sẽ không vui.

[00:35:34] Tôi mạo muội nói một câu,

[00:35:36] cả hai bên đều vui vẻ cũng chưa chắc là không thể, đúng không?

[00:35:39] Hy vọng vậy.

[00:35:43] Chỉ có hai người họ thôi sao?

[00:35:45] Sếp Hoa không cho tôi vào.

[00:35:47] Tôi muốn biết nội dung cuộc nói chuyện của sếp Hoa và Cục trưởng Tiêu.

[00:35:50] Tôi sẽ cố gắng hết sức, Cục trưởng Đường.

[00:35:52] Nhưng dù sao tôi cũng chỉ là thư ký của sếp Hoa.

[00:35:55] Tôi sẽ giúp cậu.

[00:35:56] Ngoài ra tôi còn muốn biết quá trình cái chết của Cam Vị Đông.

[00:36:06] Không phải đã nói không cho cậu đến tìm tôi sao?

[00:36:08] Sao cậu lại đến nữa?

[00:36:10] Gọi điện thoại cô không nói cho tôi biết mất thứ gì,

[00:36:13] tôi đành phải đến tìm cô.

[00:36:15] Cậu biết rõ họ đang giám sát cậu,

[00:36:17] cậu còn đến chỗ tôi làm gì?

[00:36:19] Họ chắc chắn đã biết từ lâu tôi và cậu có qua lại.

[00:36:22] Nói cho tôi biết, rốt cuộc đã mất cái gì?

[00:36:27] Một cuốn sổ ghi chép cá nhân của tôi.

[00:36:31] Cô không nói thật.

[00:36:34] Mật khẩu của một sổ tiết kiệm.

[00:36:36] Được rồi, trong vòng ba ngày tôi sẽ cho cô biết tung tích.

[00:36:41] Ngay cả Cục Công an còn chưa xác định được thời hạn phá án,

[00:36:44] sao cậu có thể tìm được tên trộm này?

[00:36:46] Trộm có quy tắc của trộm.

[00:36:48] Bọn chúng trộm cắp đều chia khu vực khoán theo hợp đồng.

[00:36:53] Tôi nói lại một lần nữa,

[00:36:55] tôi giỏi hơn những cảnh sát đó.

[00:37:09] Thứ mày trộm đâu?

[00:37:12] Mày là ai?

[00:37:13] Tao dựa vào đâu mà nói cho mày biết?

[00:37:21] Nói không?

[00:37:24] Tôi nói.

[00:37:25] Đồ đã bị người khác cướp mất giữa đường rồi.

[00:37:27] Người nào?

[00:37:32] Gặp mặt có nhận ra không?

[00:37:35] Có thể, có thể nhận ra.

[00:37:38] Thằng nhóc, mày nhớ đấy,

[00:37:40] tao sẽ đến tìm mày.

[00:37:52] Tổng giám đốc Hoa, Cục trưởng Đường đến rồi.

[00:37:56] Sếp Hoa tối qua không nghỉ ngơi tốt,

[00:37:59] uống nhiều rượu quá.

[00:38:01] Người có thể khiến sếp Hoa uống nhiều phải có tửu lượng cao lắm.

[00:38:07] Ông đừng có biết rồi còn cố hỏi.

[00:38:10] Được thôi, điều tôi quan tâm nhất là,

[00:38:14] tại sao Tiêu Trường Xuân lại mời ông uống rượu?

[00:38:17] Ai mời tôi uống rượu cũng cần Cục trưởng Đường ông phê chuẩn sao?

[00:38:22] Chúng ta là người cùng một thuyền.

[00:38:24] Ông yên tâm, trong lòng tôi có chừng mực.

[00:38:27] Tôi là thuyền trưởng, bánh lái nằm trong tay tôi.

[00:38:30] Hoa Thập Nguyệt,

[00:38:33] ông tưởng trên người ông chỉ có mùi tiền hôi thối thôi sao?

[00:38:36] SARLEY

[00:38:38] Tôi hỏi ông,

[00:38:39] SARLEY

[00:38:40] sáu năm trước, vụ tai nạn xe của Đái Bỉnh Văn là ai làm?

[00:38:43] SARLEY

[00:38:44] Bạch Ngọc chết như thế nào?

[00:38:48] Vụ tai nạn xe,

[00:38:50] không phải là Cam Vị Đông làm sao?

[00:38:53] Cam Vị Đông là người dám làm dám chịu.

[00:38:56] Nếu không anh ta cũng sẽ không bỏ xứ ra đi, rời khỏi Giang Thành.

[00:39:00] Sếp Hoa, ông đừng quên,

[00:39:03] chuyện tai nạn xe năm đó là do tôi dẹp yên.

[00:39:08] Có lẽ ông không biết,

[00:39:11] trong tay tôi có đủ bằng chứng.

[00:39:14] Bằng chứng của ông chứng minh được gì?

[00:39:16] Chứng minh vụ tai nạn xe là do một tay ông, Hoa Thập Nguyệt, sắp đặt.

[00:39:20] Tại sao tôi phải tạo ra tai nạn xe?

[00:39:22] Bởi vì Bạch Ngọc muốn vạch trần nội tình cá độ bóng đá.

[00:39:25] Như vậy sẽ liên lụy đến ông.

[00:39:28] Ông phải trả lại toàn bộ số tiền

[00:39:29] thắng được từ cá độ, còn phải vào tù.

[00:39:32] Lý do này vẫn chưa đủ sao?

[00:39:36] Đường Tử Kiệt, nhà tù nào

[00:39:39] có thể có được căn phòng của Hoa Thập Nguyệt tôi?

[00:39:42] Bây giờ ông muốn vào tù cũng không được nữa rồi.

[00:39:46] Tính chất đã thay đổi.

[00:39:48] Từ đánh bạc biến thành cố ý giết người.

[00:39:50] Cho dù ông có bằng chứng,

[00:39:52] ông có thể cùng nhau chết chùm sao?

[00:39:55] Cho nên chúng ta phải đồng cam cộng khổ.

[00:39:58] Tôi hiểu.

[00:40:00] Chúng ta đều là người hiểu chuyện.

[00:40:03] Cho dù Tiêu Trường Xuân ngày nào cũng mời tôi ăn cơm uống rượu,

[00:40:06] mối quan hệ giữa ông và tôi cũng sẽ không thay đổi.

[00:40:10] Đưa cái này cho Tiểu Nghiêm.

[00:40:22] Đội trưởng Hồ.

[00:40:23] Nhàn rỗi quá nhỉ.

[00:40:26] Vụ án tôi giao cho cô,

[00:40:27] cách thời hạn phá án còn mấy ngày?

[00:40:30] Ba ngày.

[00:40:32] Tự tin nắm chắc rồi à?

[00:40:36] Vậy còn ở đây làm gì?

[00:40:38] Chờ bánh từ trên trời rơi xuống à?

[00:40:41] Đội trưởng Hồ.

[00:40:43] Vụ án này em không ứng phó nổi.

[00:40:45] Không ứng phó nổi, tại sao lúc đầu lại nhận?

[00:40:48] 6377 Vậy bây giờ em giao lại có được không?

[00:40:50] Cô tưởng đây là mua quần áo à?

[00:40:52] Mang về nhà thử không vừa thì trả lại.

[00:40:55] Giao lại? Giao cho ai?

[00:40:57] Hai ngày bị lãng phí ai chịu trách nhiệm?

[00:41:00] Hay là cô phá án đi.

[00:41:02] Nếu thật sự giao lại vụ án,

[00:41:04] tôi sẽ trả lại người của cô.

[00:41:08] Bởi vì cô không thích hợp làm cảnh sát hình sự.

[00:41:11] Suy nghĩ đi.

[00:41:20] Hừm.

[00:41:22] Ông ép Sở Hiểu Minh như vậy có phải hơi quá đáng không?

[00:41:25] Ai cũng muốn làm người tốt, vậy ai phá án?

[00:41:28] Muốn làm người tốt thì đừng làm cảnh sát.

[00:41:31] Tôi ép cô ấy? Tôi là đang ép người đứng sau cô ấy.

[00:41:34] CHS

[00:41:35] CHS Đúng vậy, tên nhóc đó cũng phải bảo vệ một chút.

[00:41:41] Ý ông là đối phương cũng sẽ chú ý đến Tiết Băng?

[00:41:46] Chúng ta đều đã chú ý đến, đối thủ sẽ ngốc hơn chúng ta sao?

[00:41:50] Hơn nữa, cho dù đối thủ không chú ý đến,

[00:41:53] tên nhóc đó có thể kìm nén được sao?

[00:42:04] Tìm tôi có chuyện gì?

[00:42:07] Vụ trộm nhà Bạch Tuyết, tôi có manh mối.

[00:42:10] Cô nói đi.

[00:42:11] Đó là do một người bạn của tôi làm.

[00:42:14] Anh ta muốn tự thú nhưng lại không dám đến.

[00:42:17] Nhưng anh ta đã nói,

[00:42:18] có thể nhận dạng nghi phạm cướp của cướp tại hiện trường.

[00:42:22] Vậy thì để anh ta nhận dạng đi.

[00:42:24] Anh ta không muốn ra mặt, muốn tôi giúp anh ta làm cầu nối.

[00:42:29] Anh ta muốn thì muốn, không muốn thì thôi.

[00:42:33] Đây không phải là quán rượu.

[00:42:35] Tôi sẽ cố gắng thuyết phục anh ta.

[00:42:36] Cô nói với anh ta,

[00:42:38] thời gian của anh ta không còn nhiều.

[00:42:40] Nếu chúng tôi tự mình phá án,

[00:42:42] thì không còn được tính là tự thú lập công nữa.

[00:42:45] Cô tưởng chỉ dựa vào các người mà có thể phá án sao?

[00:42:48] Cô tưởng chúng tôi bất tài như cô nghĩ sao?

[00:42:53] Cô mang tấm ảnh này về,

[00:42:55] hỏi người bạn đó của cô,

[00:42:56] tại hiện trường nhà Bạch Tuyết có phải là người này không.

[00:43:06] Là hắn ta sao?

[00:43:10] Đúng vậy.

[00:43:11] Là hắn ta.

[00:43:21] Chắc chắn không sai.

[00:43:23] Tôi phân tích không sai.

[00:43:25] Thứ của cậu quả nhiên ở trong tay tên nhóc này.

[00:43:28] Vậy thì sao?

[00:43:30] Ở trong tay hắn là tốt rồi, hắn bây giờ nghi ngờ tất cả,

[00:43:34] nhất định sẽ không giao ra.

[00:43:35]

[00:43:37] Nếu tôi đã nắm được sự thật,

[00:43:39] tôi có thể kiểm soát mọi thứ, hãy tin tôi.


 0 コメント sort   並び替え