(AI-sub) Ổ nhỏ -

24/33 Videolar

(AI-sub) Ổ nhỏ tập 24 - Trương Gia Dịch, Lý Niệm, Hải Thanh - 蝸居 vietsub

1 Görünümler· 07/28/25
ai_sub_studio
ai_sub_studio
Aboneler
0

Phụ đề được dịch bằng AI, cần bạn góp sức hoàn thiện. Liên hệ tham gia tại Facebook: https://www.facebook.com/profi....le.php?id=1000678863 -------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------- ⁣🎬 Ngọa Cư (蝸居) – Bộ phim truyền hình hiện thực xã hội từng gây chấn động Trung Quốc, kể về hành trình hai chị em vật lộn trong một “ổ nhỏ” giữa thành phố lớn, nơi tình yêu, tiền bạc và phẩm giá đều bị đặt lên bàn cân. <br> <br>Phim có sự tham gia của ảnh đế Trương Gia Dịch trong vai Tống Tư Minh – một nhân vật sâu sắc, đầy mâu thuẫn và là điểm nhấn của toàn bộ bộ phim. Bên cạnh đó là Hai Thanh và Lý Niên, góp phần tạo nên một tác phẩm truyền hình được giới chuyên môn và khán giả đánh giá cao nhất năm 2009.

Daha fazla göster

[00:02:05] Nào, Quách Hải Bình, vào đây với tôi.

[00:02:14] - Chỉ hỏi một mình cô ấy, anh không cần vào. - Cái gì? Cô ấy nên có luật sư đi cùng.

[00:02:19] Hải Bình, chị có biết chị có thể từ chối trả lời câu hỏi của họ không?

[00:02:22] - Bây giờ chị không có luật sư nào đi cùng. - Được rồi, được rồi, được rồi, đừng gây rối nữa.

[00:02:26] Chúng tôi chỉ hỏi cô ấy vài câu. Anh ở ngoài đợi đi.

[00:02:30] - Được rồi, anh đừng nhìn nữa, đi với tôi. - Thưa cô, xin chờ một chút.

[00:02:33] Theo tôi qua đây.

[00:02:37] Anh cứ ngồi đây đợi.

[00:02:42] Tô Thuần là chồng cô à?

[00:02:46] Hải Bình bây giờ đã không biết câu nào nên trả lời, câu nào không nên trả lời nữa.

[00:02:51] Câu hỏi này rốt cuộc là nên thừa nhận hay phủ nhận đây?

[00:02:55] Tô Thuần là chồng cô à?

[00:03:03] Ngày 17 tháng 12 năm 2005, Tô Thuần có đưa cho cô 10.000 tệ không?

[00:03:09] Thôi rồi, câu hỏi mấu chốt đến rồi.

[00:03:13] Có nên khai ra không?

[00:03:15] Rốt cuộc có nên khai không? Cho Tô Thuần một cơ hội được giảm án.

[00:03:20] Là cô có vấn đề về thính giác, hay giọng tôi có vấn đề?

[00:03:29] Ngày 7 tháng 1 năm 2006, Tô Thuần có phải lại đưa cho cô 20.000 tệ không?

[00:03:37] Ngày 18 tháng 2 năm 2006, Tô Thuần có phải lại một lần nữa đưa cho cô 20.000 tệ không?

[00:03:51] Cô không nói phải không? Không nói cũng không sao.

[00:03:55] Cô không nói, chúng tôi vẫn có thể xử lý vụ án này.

[00:03:58] Vụ án này chứng cứ rành rành, người và tang vật đều bị bắt. Có lời khai của cô hay không hoàn toàn không quan trọng.

[00:04:03] Bây giờ chúng tôi cho cô một cơ hội.

[00:04:06] Để cô hợp tác, cùng cho Tô Thuần một cơ hội giảm án.

[00:04:10] Thái độ nhận tội của anh ta rất tốt. Không hề giấu diếm, những gì cần nói đều đã nói.

[00:04:15] Theo tình hình của anh ta, chúng tôi vốn dĩ có thể xử lý nhẹ.

[00:04:19] Nhưng thái độ này của cô...

[00:04:21] tôi thấy dường như cô đang muốn đẩy anh ta vào hố lửa.

[00:04:23] www

[00:04:25] Người ta nói "phu thê vốn là chim cùng rừng, đại nạn đến thì mạnh ai nấy bay".

[00:04:29] Cô đây là điển hình của việc bỏ đá xuống giếng.

[00:04:38] Được rồi, chúng tôi cũng không đợi nữa.

[00:04:40] Nhưng cơ hội này sẽ không còn nữa.

[00:04:42] Cô bước ra khỏi cửa này, thì đừng tìm chúng tôi nữa.

[00:04:45] Tự cô cân nhắc đi.

[00:04:51] - Tối qua anh xem chưa? - Xem rồi.

[00:05:06] Chậm một chút, cẩn thận dưới chân.

[00:05:14] Để em đi gọi điện thoại cho anh ấy trước.

[00:05:23] - Mark, dạo này anh khỏe không?

[00:05:27] Tôi có một người bạn hỏi tôi về việc xuất khẩu cơ điện.

[00:05:30] Tôi nghĩ đây là nghề cũ của anh, anh có muốn nói chuyện với cậu ấy không?

[00:05:33] Tôi ở đây nói chuyện không tiện.

[00:05:36] Cô có thể đợi một lát, tôi sẽ trả lời cô.

[00:05:40] - Thành thật đi. Đi. Thành thật đi. - Đi đi.

[00:05:45] Cô đang ở đâu? Cần tôi giúp không?

[00:05:49] Tôi... tôi đang ở cục công an.

[00:05:51] Đi cùng Hải Bình, họ muốn hỏi chị ấy.

[00:05:55] Em không sao, đừng lo.

[00:05:59] Hải Bình, chị ấy xảy ra chuyện gì vậy?

[00:06:00] Chồng chị ấy bị bắt rồi, có thể gặp rắc rối lớn.

[00:06:05] Nên em cảm thấy Hải Bình không ổn, em đi cùng chị ấy.

[00:06:10] Lát nữa em gọi lại cho anh, cúp máy trước nhé.

[00:06:22] Cô ta phạm tội gì vậy?

[00:06:24] Cô ta thì không phạm tội gì, nhưng đang cố sức để đẩy chồng mình vào tù.

[00:06:29] Đã đến giờ ăn trưa rồi, sao còn canh ở đây?

[00:06:32] Trả lương tăng ca cho mấy người à, mà làm việc cật lực thế.

[00:06:35] - Chúng ta đi ăn cơm thôi. - Đi, đi ăn cơm.

[00:06:38] Vậy... tôi... tôi muốn...

[00:06:52] Nói đi, nói ra cô cũng thoải mái, chúng tôi cũng thoải mái, đừng nghĩ nữa.

[00:06:59] Vậy các anh đều đi ăn cơm rồi,

[00:07:00] Vậy... tôi có thể về được không?

[00:07:05] Được.

[00:07:08] Cứng đầu.

[00:07:11] Được, cô đi đi.

[00:07:14] Nhưng cô phải nghĩ cho kỹ, cô đi rồi chúng tôi sẽ không tìm cô nữa.

[00:07:18] Được, tạm biệt.

[00:07:29] Hải Bình.

[00:07:31] Có rắc rối không?

[00:07:35] Không.

[00:07:38] Bà vợ này khó đối phó hơn ông chồng nhiều, nhìn là biết lão luyện gian xảo.

[00:07:43] - Đòn tâm lý với cô ta vô dụng. - Người đàn ông đó không phải đã khai hết rồi sao?

[00:07:46] Khai rồi cũng vô dụng, lỡ anh ta lật lọng thì sao?

[00:07:49] Phải tìm ra được số tiền này, đó mới là chứng cứ.

[00:07:52] Tài khoản ngân hàng đều đã tra rồi, không tìm thấy số tiền đó.

[00:07:55] Có 50.000 tệ thôi, thế nào mà chả tiêu hết rồi?

[00:07:57] Cho dù có tiêu rồi, cũng phải biết tiêu vào đâu chứ.

[00:08:01] Được rồi, đi ăn cơm trước đi.

[00:08:08] Vào đi.

[00:08:17] Nói đi, có chuyện gì cứ ra lệnh.

[00:08:20] - Giúp tôi vớt một người ra. - Vớt người?

[00:08:22] Vớt người là sở trường của anh mà, tìm tôi làm gì?

[00:08:25] Giúp tôi đi xem tình hình thế nào đã.

[00:08:28] Tôi mới quyết định bắt đầu từ đâu.

[00:08:38] Được thôi, không vấn đề.

[00:08:41] Người này tên gì, ở đâu?

[00:08:57] Tốt, rất tốt.

[00:09:01] Mark, hôm nay cô được 98 điểm, chúc mừng cô.

[00:09:05] - Tôi... - Được rồi.

[00:09:07] Cảm ơn.

[00:09:11] Tôi phải về nhà rồi.

[00:09:14] Tại sao khi cô nói "về nhà", cô lại không vui?

[00:09:20] Hôm nay là thứ sáu.

[00:09:22] Tôi phải gọi điện cho bố mẹ của Tô Thuần.

[00:09:24] Tuần trước, tôi nói dối họ là Tô Thuần đi công tác rồi.

[00:09:28] Nhưng tuần này, tôi vẫn chưa nghĩ ra phải nói với họ thế nào.

[00:09:42] Xin lỗi bạn hiền.

[00:09:44] Hôm nay quán bar đóng cửa rồi.

[00:09:47] Cô đang đau đầu, cô không được uống nữa.

[00:09:52] Anh yên tâm, tôi không uống nữa... tôi sửa rồi.

[00:09:57] Tôi về nhà uống, tôi... tôi tự mua rồi.

[00:10:01] Ôi không, tôi làm gương xấu cho cô rồi.

[00:10:04] Tôi làm gương xấu cho cô.

[00:10:07] Cô biết không, ở Mỹ, có nhiều năm tôi uống rất nhiều rượu.

[00:10:12] Mỗi buổi tối, mỗi buổi tối.

[00:10:14] Tôi có quá nhiều phiền não, nên tôi uống quá nhiều.

[00:10:17] Người nhà tôi nói: "Mark, cậu có vấn đề lớn rồi". Họ nói đúng.

[00:10:21] Nên tôi đến gặp bác sĩ, ông ấy giúp tôi.

[00:10:24] Bây giờ vấn đề của tôi rất ít, tôi uống một chút thôi.

[00:10:28] Tôi phải nhắc cô cẩn thận, tôi không muốn cô đi vào vết xe đổ của tôi.

[00:10:34] Không đâu, Mark, anh yên tâm, tôi sẽ không đâu.

[00:10:39] Tôi trước đây cũng vậy.

[00:10:41] Cô bây giờ sẽ không thấy hậu quả, hậu quả.

[00:10:46] Tôi không muốn sức khỏe của cô không tốt, tôi muốn cô khỏe mạnh hơn.

[00:10:53] Vậy nếu cô không muốn uống, tôi đề nghị cô...

[00:10:57] Nhưng tôi không uống, không ngủ được.

[00:11:08] Vậy... hôm nay cô đi giày nào?

[00:11:12] Giày á? Đôi giày da đế bằng đó.

[00:11:15] Tốt, chúng có thể. Chúng ta đi.

[00:11:19] Đi đâu?

[00:11:20] Chúng ta đi bộ nhanh.

[00:11:23] - Không mà. - Chúng ta đi, nhanh nhanh nhanh.

[00:11:27] Thế nào?

[00:11:29] Mark, tôi thật sự đi không nổi nữa.

[00:11:33] Không sao, không sao.

[00:11:35] - Hay thế này nhé? Cô... cô bắt taxi về, sau đó... - Đi nào, đi nào, đi nào.

[00:11:37] - Không... không thể, không thể. - Tôi đi xe buýt về được không?

[00:11:39] Không thể, vì hôm nay tôi không mang tiền.

[00:11:42] - Vậy tôi... tôi cho anh mượn. - Không không không, tôi không muốn mượn tiền.

[00:11:45] Đi nào, đi nào.

[00:11:50] Được rồi.

[00:11:53] - Mark, tôi về đến nhà rồi. - Được.

[00:11:56] - Ngủ ngon, ngủ ngon. - Ngủ ngon.

[00:11:59] Đợi chút, đợi chút.

[00:12:02] Tôi đưa tiền cho anh.

[00:12:04] Hải Bình, ngủ ngon. Tạm biệt.

[00:12:07] 19-1087

[00:12:30] A 14

[00:12:42] A

[00:12:50] Tình hình không khả quan lắm, đơn xin tại ngoại đã bị từ chối.

[00:12:54] Xem ra sắp bị khởi tố rồi.

[00:12:56] Theo tôi được biết, lúc anh ta vào công ty, đã ký hợp đồng bảo mật.

[00:13:02] Hợp đồng bảo mật?

[00:13:03] Điều này rất bất lợi cho anh ta.

[00:13:06] Pháp luật quy định, tổn thất trên 500.000 tệ là có thể bị truy cứu trách nhiệm hình sự rồi.

[00:13:11] Việc chúng ta cần làm bây giờ là làm sao để giảm con số tổn thất này.

[00:13:14] Làm rõ tổn thất thực tế của họ để giảm nhẹ hình phạt.

[00:13:19] Vậy ý của ông là anh ấy kiểu gì cũng không thoát được cảnh ngồi tù sao?

[00:13:22] Cũng không hẳn. Nếu bào chữa tốt, có thể được hưởng án treo.

[00:13:38] Anh với gã đó rốt cuộc có quan hệ gì vậy?

[00:13:41] Đúng là ngốc, không đánh đã khai, còn tuôn ra hết sạch, cái gì cũng nói.

[00:13:46] Nếu ai cũng như hắn, thì công an, kiểm sát, tư pháp của Trung Quốc chẳng cần làm gì nữa.

[00:13:51] Anh ta chỉ là một nhân viên kỹ thuật. Nếu anh ta mà đấu lại được công an,

[00:13:55] thì cũng quá coi thường trí tuệ của công an chúng ta rồi. PIN

[00:13:58] Bây giờ vụ án này ai đang thụ lý vậy?

[00:14:00] Vẫn chưa lập án, đang ở chỗ lão Chu.

[00:14:03] Anh ta mời luật sư nào?

[00:14:05] Một gã chưa từng nghe tên.

[00:14:08] Anh thấy sao? Vụ này có cửa thắng không?

[00:14:10] Rõ ràng là có.

[00:14:13] Anh xem.

[00:14:16] Hợp đồng bảo mật này, có thể tranh luận về tính vô hiệu của nó.

[00:14:21] Chỗ này, và chỗ này.

[00:14:24] Nó chỉ quy định trách nhiệm, nhưng không quy định nghĩa vụ.

[00:14:27] Anh bắt người ta bảo mật, chứng tỏ nó có giá trị bảo mật.

[00:14:31] Nhưng thể hiện ở đâu? Không hề đề cập.

[00:14:34] Từ góc độ pháp luật mà nói, nên có một phạm vi bồi thường.

[00:14:38] Nếu như họ nói, tổn thất 24 triệu,

[00:14:41] anh trả cho anh ta một tháng 5.000 tệ, đây không phải là vớ vẩn sao?

[00:14:44] 24 triệu? Có nhiều đến thế không?

[00:14:47] Toàn là nói bừa. Đơn vị này tôi đã đi điều tra, sản lượng cả năm không quá 35 triệu.

[00:14:54] Có thể bào chữa vô tội được không?

[00:14:57] Hơi khó. Gã này không hiểu luật.

[00:15:00] Anh ta nói tất cả tác phẩm đều thuộc về mình.

[00:15:03] Nhưng, ở đây lại liên quan đến một vấn đề, là tác phẩm nghề nghiệp.

[00:15:06] Anh ta làm việc ở đó, tác phẩm của anh ta, anh ta không có quyền sở hữu.

[00:15:11] Vậy tôi cần làm gì?

[00:15:14] Vậy phải xem quan hệ của anh với anh ta có thân không.

[00:15:17] Nếu không thân thì có thể bào chữa án treo.

[00:15:22] Nếu rất thân, thì phải dùng đến mối quan hệ của anh một chút.

[00:15:25] Bảo đơn vị của họ rút đơn kiện.

[00:15:29] Đây đâu phải vụ án tự tố cáo.

[00:15:30] Tôi bảo đơn vị họ rút đơn, thì bên công an làm thế nào?

[00:15:34] Vụ án này vẫn chưa lập án.

[00:15:37] Nên tìm lão Chu, lão Kỷ, chắc không có vấn đề gì.

[00:15:40] Nhưng phải nhanh lên.

[00:15:42] Một khi đã lập án thì sẽ khó.

[00:15:46] Đúng rồi, anh với xưởng đóng tàu đó rốt cuộc có thân không?

[00:15:51] Không thân, chưa từng qua lại.

[00:15:54] Nhưng có thể đi thử xem sao.

[00:15:57] Còn bên lão Chu, anh đi nói với ông ta, tôi sẽ không ra mặt.

[00:16:01] Anh với anh ta rốt cuộc có quan hệ gì vậy?

[00:16:03] Đáng để anh phải giúp anh ta như thế sao?

[00:16:06] Nếu anh không nói, tôi sẽ không giúp đâu.

[00:16:10] Anh phải biết, bây giờ mối quan hệ này không thể tùy tiện động đến được.

[00:16:15] Một khi đã động đến, toàn là tình nghĩa cả.

[00:16:20] Quan hệ, cái thứ này, anh phải thường xuyên động đến.

[00:16:24] Càng động thì càng dính líu không rõ, dính líu không rõ thì anh mới lún sâu vào đó được.

[00:16:28] Nếu lúc nào cũng có thể phân biệt rõ ràng anh, tôi, hắn thì sẽ trở nên xa cách.

[00:16:31] Mỗi lần, anh đều phải tốn thời gian để dàn xếp.

[00:16:35] Cần chính là thường xuyên nợ, nợ nhiều rồi cũng không lo nữa.

[00:16:39] Họ giúp anh một việc cũng là giúp, giúp mười việc cũng là giúp.

[00:16:43] Đến lúc cuối cùng, họ vừa nhìn thấy anh đã đau đầu, thì anh đã thắng.

[00:16:47] Hô gió được gió, hô mưa được mưa.

[00:16:51] Đây... đây là logic gì vậy? Tôi mới nghe lần đầu đấy.

[00:16:59] Hải Bình, tình hình thế nào?

[00:17:02] Chồng cô có nhắn tin cho cô không?

[00:17:12] Có lẽ...

[00:17:15] Có lẽ tôi phải bán nhà rồi.

[00:17:20] Nghiêm trọng vậy sao?

[00:17:24] Họ không cho tại ngoại, tại ngoại cô biết không?

[00:17:30] Nên tôi lo lắng.

[00:17:33] Tôi lo anh ấy sẽ phải ngồi tù.

[00:17:37] Vậy cô phải làm sao?

[00:17:40] Hết cách rồi.

[00:17:42] Chỉ có thể mời một luật sư giỏi hơn cho anh ấy.

[00:17:46] Hy vọng có thể thắng kiện.

[00:17:48] Nếu thiếu tiền, tôi sẽ bán nhà.

[00:17:54] Hải Bình, cô là một người phụ nữ rất tốt.

[00:17:58] Chồng cô tìm được cô, anh ấy rất may mắn.

[00:18:05] Lúc khó khăn, cô không chia tay anh ấy, cô không rời bỏ anh ấy.

[00:18:11] Đối với đàn ông mà nói, đây là điều quan trọng nhất.

[00:18:16] Tại sao tôi phải rời bỏ anh ấy? Tô Thuần đâu có phản bội tôi về mặt tình cảm.

[00:18:21] Tôi sẽ không rời bỏ anh ấy.

[00:18:24] Điều đó cho thấy trong lòng cô có tình yêu đích thực.

[00:18:28] Có tình cảm thật sự.

[00:18:33] Trên thế giới có rất nhiều phụ nữ,

[00:18:35] khi gặp khó khăn, đã chia tay, rời bỏ chồng của họ.

[00:18:40] Cô không chia tay, cô không đi.

[00:18:43] Không đâu, rất nhiều phụ nữ sẽ giống như tôi.

[00:18:47] Như Hillary của các anh, Hillary nổi tiếng của các anh.

[00:18:51] Bà ấy xấu mặt với cả nước, cả thế giới.

[00:18:54] Bà ấy không phải vẫn không rời bỏ Clinton sao? Đúng không?

[00:18:58] Bà ấy không phải người bình thường.

[00:19:00] Bà ấy và Clinton là... họ là đối tác chính trị.

[00:19:04] Họ sẽ không chia tay.

[00:19:07] Cho nên, người bình thường,

[00:19:09] khi không chia tay, cô ấy đặc biệt tốt.

[00:19:13] Hải Bình, cô là một người phụ nữ rất tốt.

[00:19:19] Mark, nếu...

[00:19:22] anh nói những lời này với Tô Thuần,

[00:19:25] anh ấy nhất định sẽ chắp tay nhường tôi cho anh.

[00:19:27] Bởi vì anh ấy sẽ cảm thấy người anh nói là một người phụ nữ hoàn toàn khác.

[00:19:31] Nếu anh ấy nhường, tôi đồng ý.

[00:19:39] Tôi phải đi rồi. Tối nay, tôi lại phải đi bộ về nhà.

[00:19:44] Giấc ngủ của cô vẫn không tốt sao?

[00:19:50] Hải Bình, tôi cảm thấy cô phải nghỉ ngơi.

[00:19:54] Cô phải thư giãn.

[00:19:56] Thư giãn trong lòng.

[00:19:59] Bây giờ cô... cô nên đối mặt với vấn đề.

[00:20:03] Tôi nghĩ vậy.

[00:20:06] Nhưng lòng tôi không muốn.

[00:20:08] Vậy... từ hôm nay,

[00:20:10] tôi có thể thay đổi thời gian biểu của mình.

[00:20:13] Cho nên, sau khi cô tan học ở nhà bà vợ người Nhật,

[00:20:18] tôi có thể đưa cô về nhà.

[00:20:20] Tôi là vệ sĩ của cô.

[00:20:22] Cho đến khi cô không còn phải lo lắng về việc về nhà nữa, được không?

[00:20:29] Cảm ơn anh, Mark, cảm ơn.

[00:20:32] Không có gì.

[00:20:39] Luật sư Dương.

[00:20:42] Sao cô còn đến đây? Không phải cô đã nhờ luật sư Thẩm rồi sao?

[00:20:45]

[00:20:49] Vụ án đến tay ông ấy rồi, cô còn lo lắng gì nữa?

[00:20:53] Thật ra nếu cô có cửa, thì không nên đến tìm chúng tôi.

[00:20:57] Không, ông có thể nhầm rồi, tôi... tôi không nhờ ai cả.

[00:20:59] Tôi... tôi không quen biết luật sư Thẩm nào cả.

[00:21:02] Chiều hôm qua tôi đến cục công an, nghe nói đích thân luật sư Thẩm đã đến.

[00:21:07] Sáng nay trợ lý của ông ấy đã đến chỗ tôi để lấy hồ sơ.

[00:21:10] Tôi nghĩ lát nữa ông ấy sẽ gọi cho cô.

[00:21:12] - Gọi điện cho tôi? - Cô yên tâm đi.

[00:21:14] Có ông ấy, cô có ít nhất 60% cơ hội thắng.

[00:21:18] Nhưng ông ấy rất đắt.

[00:21:20] Vụ án như thế này, không có mười mấy, hai mươi vạn thì ông ấy không nhận đâu.

[00:21:24] Vậy nhé.

[00:21:26] ...

[00:21:44] Hải Tảo, em có tìm một luật sư Thẩm nào không?

[00:21:48] Không ạ.

[00:21:49] Vậy... em có tìm Tống Tư Minh không?

[00:21:55] Không, em đã hoàn toàn cắt đứt với anh ta rồi.

[00:22:00] Vậy thì lạ thật.

[00:22:02] Vừa rồi luật sư Dương nói, nói một luật sư Thẩm đã giúp chị nhận vụ án này.

[00:22:05] Chị lại không quen biết ông ấy.

[00:22:07] Em nói xem, không có sự ủy thác của chị, làm sao ông ấy làm việc cho chị được?

[00:22:10] Nghe nói còn đích thân đến cục công an một chuyến rồi.

[00:22:15] Vậy... vậy để em hỏi thăm lại xem sao.

[00:22:18] Bye bye.

[00:22:56] - Cô Quách Hải Bình phải không? Mời ngồi. - Là luật sư Thẩm phải không ạ?

[00:23:00] Xin lỗi, vụ án của cô bây giờ do tôi tiếp nhận.

[00:23:03] Nếu không có gì bất ngờ, chồng cô vài ngày nữa có thể được tại ngoại.

[00:23:08] Nhưng không phải đã bị từ chối rồi sao?

[00:23:11] Phải.

[00:23:14] Vậy tôi phải nộp bao nhiêu tiền bảo lãnh ạ?

[00:23:16] Tiền bảo lãnh? Không cần.

[00:23:20] Có người bảo lãnh.

[00:23:21] Ai vậy ạ?

[00:23:22] Cái này cô không cần quan tâm.

[00:23:28] Không, xin lỗi, tôi không hiểu lắm.

[00:23:31] Vì quá đột ngột.

[00:23:32] Là... tôi không biết tại sao vụ án của Tô Thuần đột nhiên lại đến tay ông.

[00:23:35] Và tôi cũng không biết...

[00:23:38] tôi phải trả cho ông bao nhiêu tiền?

[00:23:40] Sao? Cô không biết tại sao tôi lại nhận vụ án này à?

[00:23:46] Cô đã nhờ ai?

[00:23:52] Lạ thật.

[00:23:55] Chuyện tiền bạc, cô tạm thời không cần nghĩ đến, sau này hãy nói.

[00:23:57] Bốn.

[00:23:58] Cái đó... Tốt nhất ông vẫn nên cho tôi biết một con số cụ thể.

[00:24:03] Như vậy tôi có thời gian để chuẩn bị.

[00:24:08] Cô có bao nhiêu?

[00:24:13] Chỉ cần có thể cứu chồng tôi ra ngoài, không bị kết án, phạt tiền cũng được.

[00:24:17] Tôi chỉ có yêu cầu này. Chỉ cần ông làm được,

[00:24:20] ông muốn bao nhiêu, tôi nhất định sẽ cố gắng đáp ứng.

[00:24:27] Với số tiền của vụ án hiện tại của anh ta,

[00:24:29] cho dù là nộp phạt, cũng là một con số trên trời.

[00:24:32] Cô trả nổi không?

[00:24:36] Tiền bạc, cô tạm thời không cần nghĩ đến, về nhà đợi tin tức đi.

[00:24:45] Đại ca, hôm nay tôi mới biết,

[00:24:48] vụ án tôi lo cho anh, đến hôm nay ngay cả phí luật sư cũng chưa có.

[00:24:53] Anh còn đòi tôi phí luật sư?

[00:24:55] Tôi nói cho anh biết, hôm nay đến ăn cơm, tôi không mang một đồng nào đâu đấy.

[00:25:00] Sao thế? Ăn bám tôi chắc rồi phải không?

[00:25:04] Tôi nói này, khi nào anh mới mời tôi một bữa đây?

[00:25:07] Chúng ta quen nhau lâu như vậy rồi, anh chưa bao giờ trả tiền đấy.

[00:25:11] Tôi trước giờ không mời đàn ông ăn cơm.

[00:25:16] Anh đủ tàn nhẫn đấy, phục anh rồi.

[00:25:23] Đúng rồi, cô Quách Hải Bình đó rốt cuộc có quan hệ gì với anh vậy?

[00:25:27] Cô ấy không phải là gì của tôi cả.

[00:25:31] Anh không nói phải không? Còn giả vờ với tôi?

[00:25:38] Cô ấy là chị của người tôi yêu.

[00:25:42] Câu này sao nghe khó hiểu thế nhỉ.

[00:25:47] Cô ấy là chị của người anh yêu.

[00:25:51] Cô ấy là chị của người yêu anh?

[00:25:55] Tôi yêu em gái cô ấy, Quách Hải Tảo.

[00:26:10] Anh... anh cũng có điểm yếu đấy nhỉ.

[00:26:15] - Nào nào nào, uống rượu. - Uống rượu, uống rượu.

[00:26:23] Cô ấy là thần thánh phương nào vậy?

[00:26:26] Khi nào anh cũng dẫn tôi đi gặp chị dâu hai?

[00:26:30] Không gặp được nữa rồi. Chia tay rồi.

[00:26:37] Si tình.

[00:26:41] Khổ tình.

[00:26:46] Giả vờ trong sáng.

[00:26:52] Đúng rồi, có cần tôi đi nói giúp anh một lời không?

[00:26:56] Ít nhất cũng để người ta biết ơn chứ.

[00:26:59] Không cần nữa.

[00:27:01] Tôi nợ cô ấy, coi như trả ơn cô ấy rồi.

[00:27:07] Xem ra lần này, anh đã động lòng thật rồi.

[00:27:13] Trông tôi rất vô tình sao?

[00:27:16] Uống đi, uống rượu.

[00:27:28] Mark.

[00:27:29] Hôm nay có một luật sư Thẩm đến tìm tôi.

[00:27:33] Nói là đã nhận vụ án của Tô Thuần giúp tôi.

[00:27:36] Nhưng tôi hoàn toàn không quen ông ấy.

[00:27:39] Tôi muốn hỏi, có phải là anh tìm ông ấy không?

[00:27:45] Thật sự là anh sao? Mark, anh tốt quá.

[00:27:50] Tôi vẫn còn lo lắng, vẫn đang nghĩ liệu có phải là người nào khác không.

[00:27:55] Không ngờ lại là anh.

[00:27:57] Tại sao cô không nghĩ là tôi? Cô có nhiều bạn bè lắm sao?

[00:28:00] Ồ, không phải, không phải.

[00:28:02] Chỉ là tôi không ngờ anh lại quen một luật sư tài giỏi như vậy.

[00:28:07] Và ông ấy trông rất nhiệt tình giúp đỡ.

[00:28:10] Tôi hỏi ông ấy tính phí thế nào, ông ấy đều nói...

[00:28:15] Cô chỉ cần nói cảm ơn.

[00:28:17] Cảm ơn.

[00:28:19] Vậy... cô phải uống một ly rượu.

[00:28:22] - Ồ không... bây giờ tôi không uống rượu nữa, tôi chuyển sang đi bộ rồi. - Tại sao?

[00:28:25] Tốt, tốt.

[00:28:27] Đi bộ giúp ngủ ngon, không phải anh dạy tôi sao?

[00:28:30] Nhưng, bây giờ tôi gặp một vấn đề mới rồi.

[00:28:33] Vấn đề nào?

[00:28:34] Là tôi đi bộ mười mấy bến xe buýt cũng không thấy mệt.

[00:28:39] Nên tôi nghĩ có lẽ tôi nên đi bộ từ đây đến Tô Châu,

[00:28:43] rồi từ Tô Châu đi bộ về mới ngủ được.

[00:28:47] Tốt, vậy... cô không uống, tôi cũng không uống. Chúng ta cùng đi bộ.

[00:28:52] - Đi thôi. - Không cần, không cần, tôi có thể tự về được.

[00:28:55] Tất nhiên là tôi đưa cô về, tôi là vệ sĩ của cô mà.

[00:28:58] Vậy... đi thôi.

[00:29:00] Tốt.

[00:29:06] Toàn bộ vụ án đối với Tô Thuần mà nói,

[00:29:08] giống như ngồi trên một chuyến tàu lượn siêu tốc.

[00:29:12] Vốn tưởng nói rõ là không có chuyện gì.

[00:29:15] Nhưng không ngờ lại bị phòng bảo vệ chuyển đến cục công an.

[00:29:18]

[00:29:24] Sự chênh lệch này khiến anh không thể chịu đựng được.

[00:29:27] Công an thỉnh thoảng lại tiết lộ, với số tiền liên quan đến vụ án của anh, bị phạt mười, tám năm cũng là có khả năng.

[00:29:34] Vì 50.000 tệ, mình đã đánh cược cả đời vào đó.

[00:29:39] Khắp nơi trên đời đều là mìn.

[00:29:41] Chỉ cần không cẩn thận là sẽ đạp phải.

[00:29:44] Thời bình cũng không thể lơ là cảnh giác.

[00:29:48] Lần đầu tiên nghe nói, còn có một tội danh gọi là tiết lộ bí mật kinh doanh.

[00:29:53] Mình đã làm việc ở đơn vị này 5 năm rồi,

[00:29:55] vậy mà không biết tính chất công việc của mình tương tự như gián điệp.

[00:30:00] Mà phạm tội cũng giống như bị chém đầu,

[00:30:02] không phải nói anh hối cải thái độ tốt là có thể gắn đầu lại được.

[00:30:06] Dù anh có giải thích đi giải thích lại rằng mình hoàn toàn là vô ý phạm lỗi,

[00:30:09] cũng không có ai để ý.

[00:30:12] Mọi người dường như đều rất hứng thú chờ đợi anh,

[00:30:15] chờ đợi anh, chúc mừng anh bước vào vũng lầy của tội ác.

[00:30:18] Sau đó tìm việc cho mọi người làm.

[00:30:21] Việc mà mọi người lặp đi lặp lại chính là nhắc nhở anh,

[00:30:25] anh đã không còn là một người bình thường nữa.

[00:30:27] Anh đã là một phần tử tội phạm rồi.

[00:30:29] Anh đã không còn nhân quyền, anh sắp chết rồi.

[00:30:35] Mặc dù khi mọi người bàn luận về vụ án của anh, dường như đều rất nhẹ nhàng.

[00:30:39] Cũng chỉ mười, tám năm thôi, nhanh chóng sẽ qua.

[00:30:44] Nhưng không ai biết, chỉ một câu nói,

[00:30:48] đã chôn vùi cả đời anh.

[00:30:52] Rõ ràng là bản vẽ do mình thiết kế, rõ ràng là sáng tác của mình,

[00:30:56] vậy mà bị gọi là ăn cắp.

[00:30:58] Thế giới này, đã không còn thiên lý để nói nữa.

[00:31:04] Còn Hải Bình,

[00:31:07] Hải Bình nhất định đã hận chết mình rồi.

[00:31:10] Thật ra, bây giờ bị nhốt trong trại tạm giam,

[00:31:14] là một sự bảo vệ đối với mình.

[00:31:16] Bởi vì nếu được thả ra, có khi sống không bằng chết.

[00:31:20] Ít nhất trong nhà tù, cảnh sát sẽ giết bạn một cách văn minh.

[00:31:25] Còn trong tay vợ,

[00:31:28] Tô Thuần bây giờ đã bắt đầu hồi tưởng lại mười cực hình của nhà Thanh.

[00:31:52] Muộn thế này rồi, đi đâu vậy?

[00:32:03] Tô Thuần.

[00:32:06] Sao anh không gọi điện cho em?

[00:32:13] Anh ra ngoài sao không báo cho em một tiếng? Gọi cho em một cuộc điện thoại chứ.

[00:32:16] Anh nghĩ muộn thế này em chắc chắn ở nhà mà.

[00:32:19] Mark, đây là Tô Thuần.

[00:32:20] - Chào anh, tôi là Mark, học trò của cô ấy. - Chào anh.

[00:32:23] - Chào mừng anh về nhà. - Chào anh, chào anh.

[00:32:25] Bây giờ nhiệm vụ của tôi đã kết thúc.

[00:32:27] Từ ngày mai, cô ấy giao cho anh trông coi.

[00:32:32] Ở nhà chúng tôi thường là cô ấy quản tôi.

[00:32:35] - Vậy... tôi đi đây. - Mark, cảm ơn anh nhé.

[00:32:37] - Được, không cần cảm ơn. - Tạm biệt.

[00:32:38] - Tạm biệt nhé. - Tạm biệt.

[00:32:40] - Tạm biệt, bye bye. - Mark, đi cẩn thận nhé.

[00:32:47] Em lo chết đi được.

[00:32:51] Sao anh không gọi cho em một cuộc điện thoại?

[00:33:00] Sao vừa về đến nhà họ đã đổi vợ cho anh rồi?

[00:33:01] Anh nằm yên, nằm yên.

[00:33:04] Em làm gì vậy? Không phải, em làm gì?

[00:33:07] Em xem họ có đánh anh không.

[00:33:09] Không, anh không cho họ cơ hội đó.

[00:33:11] Anh vừa vào đã chủ động khai báo sạch sẽ rồi.

[00:33:13] Anh vừa vào đã chủ động khai báo sạch sẽ rồi.

[00:33:16] - Sợ rồi à? - Hơi hơi.

[00:33:22] Anh có biết không? Mấy ngày anh vào đó, tối nào em cũng mất ngủ.

[00:33:28] Anh chỉ bị nhốt có mấy ngày thôi mà.

[00:33:33] Không được, trả lại.

[00:33:37] Họ muốn đội cho em cái mũ không chung thủy, còn lâu nhé.

[00:33:40] Tô Thuần em có thể phạm tội kinh tế, nhưng tuyệt đối không thể phạm tội thể xác.

[00:33:44] Này, này này này.

[00:33:47] Nhốt anh mấy ngày vẫn chưa nhốt anh ngoan ngoãn à? Còn đùa với em nữa à?

[00:33:50] Xem ra cuộc sống trong đó khá tốt nhỉ.

[00:33:53] Chỉ tội nghiệp em.

[00:33:56] Mỗi ngày ăn không ngon, ngủ không yên.

[00:34:00] Nhớ anh đến sắp phát điên rồi.

[00:34:04] Hải Bình.

[00:34:06] Sao anh thấy em có chút không đúng lắm.

[00:34:10] Có phải hai ngày nay em đã làm chuyện gì có lỗi với anh không?

[00:34:13] Em với ông Tây vừa rồi có phải là quá thân mật rồi không?

[00:34:18] Ông ta biết rõ chồng em không có nhà, mà còn qua lại với em đến nửa đêm.

[00:34:22] Em xem bây giờ mấy giờ rồi? Để anh ngửi xem.

[00:34:24] Này, anh là đồ đầu heo à.

[00:34:27] Người ta sợ em một mình đi đường đêm không an toàn mới đưa em về.

[00:34:31] Hơn nữa người ta còn có lòng tốt,

[00:34:32] còn nhờ quan hệ, tìm cửa để đưa anh ra.

[00:34:35] Sao anh lại lấy bụng tiểu nhân đo lòng quân tử thế?

[00:34:37] Còn qua lại, anh còn ngửi, ngửi cái gì mà ngửi?

[00:34:40] Vợ anh mà muốn ngoại tình, có cần phải đợi anh không có nhà không?

[00:34:43] Còn cần tìm cớ nữa sao? Em nói ngoại tình là ngoại tình luôn, em nói cho anh biết.

[00:34:46] Em mà không muốn anh, em đá anh đi luôn.

[00:34:48] Thật là, còn tưởng là xã hội cũ à.

[00:34:50] - Đâu có phải thế. - Không phải gì chứ?

[00:34:53] Vốn dĩ em còn đang suy nghĩ, trước đây có phải đối xử với anh quá hung dữ không.

[00:34:56] Lần này anh ra ngoài, em phải đối tốt với anh một chút.

[00:34:58] Tốt cái gì mà tốt. Không ngờ anh còn tưởng em qua lại với người khác?

[00:35:01] Thật không nên thả anh ra, em nói cho anh biết.

[00:35:02] Nếu anh còn như vậy nữa, ngày mai em sẽ đi khai báo, nhốt anh thêm mấy ngày nữa.

[00:35:07] Đúng rồi, đây mới là vợ của anh chứ.

[00:35:09] Em vừa gào thét với anh, anh đã cảm thấy vợ anh lại trở về rồi.

[00:35:12] Vừa rồi em đối xử với anh quá dịu dàng.

[00:35:14] Dáng vẻ đó của em ngược lại làm anh thấy không yên tâm, thấy chột dạ.

[00:35:17] Chột dạ cái gì? Ba ngày không mắng là toàn thân mọc lông phải không?

[00:35:20] Không quen phải không? Không mắng không được phải không?

[00:35:22] Đồ vô dụng.

[00:35:26] Anh đã bị cải tạo rồi, không thể quay lại được nữa.

[00:35:28] Vợ ơi, đừng đối xử với anh quá dân chủ.

[00:35:31] Anh vẫn thích em độc tài với anh một chút.

[00:35:33] Người dân dưới chế độ chuyên chính có cảm giác an toàn, có chỗ dựa.

[00:35:39] Nói chuyện tình yêu với anh thì có thể nói cả đêm.

[00:35:53] Được rồi, tôi không ngồi với anh nữa, tôi phải đi rồi.

[00:35:58] Lát nữa anh về không được lái xe đâu nhé.

[00:36:00] Lỡ như xảy ra chuyện gì, tôi không biết ăn nói thế nào với con anh đâu.

[00:36:05] Cái này thì có là gì, tôi có say đâu.

[00:36:12] Chìa khóa lấy đi rồi.

[00:36:16] Anh đúng là tuân thủ luật pháp thật đấy.

[00:36:19] Không phải vì tuân thủ luật pháp, mà là vì chính mình.

[00:36:23] Đúng rồi, lần trước chuyện xưởng đóng tàu, giải quyết đến đâu rồi?

[00:36:28] Bây giờ tôi đến chỗ Tiểu Trương một chuyến.

[00:36:30] Cậu ấy đang nói chuyện với người đứng đầu xưởng đóng tàu. Tôi đợi tin của cậu ấy.

[00:36:33] Anh đúng là nhanh thật đấy. Được, đi thôi.

[00:36:43] Thôi rồi thôi rồi, chắc chắn là do sợ hãi. Lần này tiêu rồi.

[00:36:47] Ôi, không phải do sợ đâu, là do thời gian trước quá mệt mỏi.

[00:36:51] Tư tưởng quá căng thẳng thôi. Không sao, vài ngày nữa là khỏi.

[00:36:58] Anh vốn nghĩ, qua một thời gian nữa, anh sẽ không còn ở bên em nữa.

[00:37:03] Muốn nhân dịp trở về lần này, bù đắp hết bài tập của mười năm sau.

[00:37:07] - Nhưng không ngờ... - Gì cơ?

[00:37:10] Anh suốt ngày ở trong tù chỉ nghĩ đến chuyện này à?

[00:37:12] Đáng ghét.

[00:37:15] Ôi, làm gì vậy?

[00:37:19] Không sao.

[00:37:22] Chuyện này anh vẫn nên để tâm một chút.

[00:37:25] - Yên tâm đi. - Có vấn đề gì anh lại tìm tôi.

[00:37:30] Trả anh chìa khóa xe.

[00:37:32] Đã uống rượu rồi, lái xe vẫn phải cẩn thận.

[00:37:34] Được.

[00:37:37] Yên tâm đi.

[00:37:43] Anh có từng nghĩ mình sẽ phạm pháp không?

[00:37:47] Chưa từng nghĩ. Em có nghĩ đến không?

[00:37:53] Anh nói lúc anh vào đơn vị đã ký hợp đồng bảo mật,

[00:37:57] sao anh không nói với em?

[00:38:00] Đã nhiều năm như vậy rồi, anh đã sớm không còn ấn tượng nữa.

[00:38:05] Nếu không phải họ mang ra, anh hoàn toàn không nhớ mình đã từng ký.

[00:38:10] Hơn nữa, cũng không có ai nói với anh,

[00:38:13] công việc anh làm thuộc phạm vi bảo mật.

[00:38:19] Vậy anh nói xem,

[00:38:22] họ sẽ không khởi tố anh chứ?

[00:38:26] Không biết, phó mặc cho số phận thôi.

[00:38:32] Phạm lỗi rồi thì phải gánh chịu thôi.

[00:38:39] Nếu lỡ như anh phải vào đó, em và con phải làm sao?

[00:38:47] Em làm Vương Bảo Xuyến, khổ đợi anh 18 năm.

[00:38:52] Nhiều năm vậy à?

[00:38:54] Anh nghe họ nói, không phải 10 năm thì là 8 năm.

[00:38:57] Sao đến chỗ em lại thành 18 năm rồi?

[00:38:59] Đáng ghét, còn có tâm trạng đùa.

[00:39:02] Chứng tỏ cuộc sống trong đó của anh cũng không tệ.

[00:39:05] Em còn lo anh không chịu nổi áp lực, đến lúc đó lại tự tìm đến cái chết.

[00:39:09] Đúng rồi, Tô Thuần,

[00:39:13] anh hứa với em,

[00:39:15] tương lai dù có xảy ra chuyện gì, anh cũng phải sống thật tốt cho em.

[00:39:20] Chỉ cần anh còn sống, em sẽ không sợ hãi, nghe chưa?

[00:39:23] Dù có xảy ra chuyện gì.

[00:39:32] Em yên tâm, anh đây tính tình da dày thịt béo, chịu đòn tốt.

[00:39:36] Dưới sự cai quản của em, anh đã sống được ngần ấy năm rồi,

[00:39:39] anh còn không chịu đựng nổi những thứ khác sao?

[00:39:41] Đáng ghét.

[00:39:57] Ngài đến rồi, tôi giới thiệu một chút.

[00:40:00] Vị này là người đứng đầu xưởng đóng tàu, Hồ Khắc Cường.

[00:40:04] - Chào ngài, chào ngài. - Chào ngài, chào ngài.

[00:40:06] Mời ngồi.

[00:40:07] Mời ngồi...

[00:40:09] Tôi đã nói sơ qua với tổng giám đốc Hồ rồi.

[00:40:12] Tổng giám đốc Hồ, kiên quyết muốn đến đây để đích thân nói chuyện với ngài.

[00:40:17] Đúng là không đánh không quen biết.

[00:40:19] Hóa ra lại là người một nhà.

[00:40:21] Tôi nghe nói, Tô Thuần là người thân của ngài?

[00:40:30] Ý định ban đầu của chúng tôi không phải là nhắm vào người thân của ngài.

[00:40:33] Đồng chí Tô Thuần trước nay biểu hiện rất tốt.

[00:40:37] Chăm chỉ, chịu khó, vững vàng.

[00:40:39] Chỉ là trong chuyện này, thật sự có chút hồ đồ.

[00:40:44] Chủ yếu là chúng tôi khó ăn nói với cấp trên.

[00:40:49] Tổn thất gây ra thật sự có 24 triệu không?

[00:40:53] Cái này... khó nói.

[00:40:58] Bây giờ ngài nói sao? Có phải là muốn chúng tôi rút đơn kiện không?

[00:41:02] Bên chúng tôi, không có vấn đề.

[00:41:04] Chủ yếu là khó ăn nói với cấp trên, không có lời giải thích cho cấp dưới.

[00:41:08] Còn bên tư pháp, ngài cũng biết,

[00:41:11] bây giờ đã đến bước này, không còn do chúng tôi quyết định nữa.

[00:41:14] Cho dù chúng tôi có rút, công an, kiểm sát, tư pháp cũng chưa chắc đã đồng ý.

[00:41:18] Cái này chủ yếu là tùy thuộc vào ngài.

[00:41:21] Nếu bên ngài cảm thấy không quá phiền phức, thì vẫn nên rút đi.

[00:41:27] Thật ra đương sự cũng không phải người thân gì của tôi.

[00:41:30] Nếu thật sự là người thân của tôi, tôi ngược lại còn khó đứng ra nói chuyện.

[00:41:34] Nhưng đương sự tôi vẫn có hiểu biết nhất định.

[00:41:37] Chỉ là một nhân viên kỹ thuật thật thà.

[00:41:39] Đơn giản, không thị phi.

[00:41:41] Không thể nào vô ý phạm một chút lỗi, mà lại đánh chết người ta bằng một gậy.

[00:41:45] Dù sao, chúng ta lấy việc trị bệnh cứu người làm gốc, ngài nói có phải không?

[00:41:51] Được, nghe theo ngài.

[00:41:54] Bên tôi chỉ có thể làm đến mức rút đơn kiện.

[00:41:56] Những việc khác, tôi không quản được nữa.

[00:42:00] Cái này ngài yên tâm.

[00:42:03] Thư ký Tống, tối nay tôi hẹn gặp anh,

[00:42:06] còn có một số vấn đề khác muốn nói chuyện với anh.

[00:42:08] Không biết anh có thời gian không?

[00:42:10] Chuyện anh muốn nói đó, tôi đều biết cả. Tôi sẽ nói với ông ấy.

[00:42:14] Anh đó, mau về lo chuyện chính này đi.

[00:42:17] Được, vậy tôi đi đây.

[00:42:20]

[00:42:23] - Tạm biệt. - Ngài đi cẩn thận.


 0 Yorumlar sort   Göre sırala