(AI-sub) Ổ nhỏ -

9/33 Vídeos

(AI-sub) Ổ nhỏ tập 9 - Trương Gia Dịch, Lý Niệm, Hải Thanh - 蝸居 vietsub

1 Visualizações· 07/28/25
ai_sub_studio
ai_sub_studio
Assinantes
0

Phụ đề được dịch bằng AI, cần bạn góp sức hoàn thiện. Liên hệ tham gia tại Facebook: https://www.facebook.com/profi....le.php?id=1000678863 -------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------- ⁣🎬 Ngọa Cư (蝸居) – Bộ phim truyền hình hiện thực xã hội từng gây chấn động Trung Quốc, kể về hành trình hai chị em vật lộn trong một “ổ nhỏ” giữa thành phố lớn, nơi tình yêu, tiền bạc và phẩm giá đều bị đặt lên bàn cân. <br> <br>Phim có sự tham gia của ảnh đế Trương Gia Dịch trong vai Tống Tư Minh – một nhân vật sâu sắc, đầy mâu thuẫn và là điểm nhấn của toàn bộ bộ phim. Bên cạnh đó là Hai Thanh và Lý Niên, góp phần tạo nên một tác phẩm truyền hình được giới chuyên môn và khán giả đánh giá cao nhất năm 2009.

Mostre mais

[00:02:13] Mời vào.

[00:02:25] Thư ký Tống.

[00:02:27] Hải Tảo à.

[00:02:29] Tiểu Quách.

[00:02:32] Hải Tảo là em, Tiểu Quách cũng là em.

[00:02:34] Rốt cuộc anh muốn tìm ai?

[00:02:36] Giám đốc Trần bảo tôi đưa cho cô một thứ.

[00:02:39] Lại đây.

[00:02:40] Lại đây, vào đi.

[00:02:42] Lại đây.

[00:02:43] Cô ngồi xuống trước đi, tôi đi tìm tài liệu.

[00:02:50] AWA

[00:02:53] Búp bê Mộng Du.

[00:03:07] Thư ký Tống.

[00:03:09] Xin lỗi, em xem được không ạ?

[00:03:12] Mở ra đi.

[00:03:19] Tuyệt quá!

[00:03:44] Thích không?

[00:03:46] Thích thì cầm lấy đi.

[00:03:47] Sao được ạ?

[00:03:49] Đây là tác phẩm của Nara Yoshitomo đó, ngầu quá.

[00:03:53] Nếu cô thích thì cứ lấy đi.

[00:03:56] Cũng coi như giúp tôi một việc.

[00:03:58] Tôi đang đau đầu không biết xử lý nó thế nào đây.

[00:04:01] Cô nói xem, trong văn phòng của tôi sao lại để thứ này được chứ?

[00:04:04] Cái này anh lấy ở đâu vậy ạ?

[00:04:06] Tác phẩm của Nara Yoshitomo là phiên bản giới hạn đó.

[00:04:11] Một người bạn để ở đây.

[00:04:15] Nhưng tôi thấy nó lại khá hợp với cô.

[00:04:18] Mỗi lần tôi gặp cô,

[00:04:19] cô đều giống như nó, lơ đãng mất tập trung.

[00:04:23] Có sao?

[00:04:24] Có chứ.

[00:04:27] Phải rồi, Nara Yoshitomo đó là ai vậy?

[00:04:31] Nara Yoshitomo mà anh cũng không biết à?

[00:04:33] Anh quê mùa thật.

[00:04:34] Nara Yoshitomo là nhà thiết kế tạo hình hoạt hình đang rất nổi tiếng ở Nhật Bản.

[00:04:38] Ông ấy còn là một họa sĩ nữa.

[00:04:39] Mà ông ấy còn rất đẹp trai nữa.

[00:04:41] Những thứ ông ấy thiết kế đều rất Q.

[00:04:44] Lại còn là của Nhật Bản à?

[00:04:45] Vậy thì càng không thể để ở đây được.

[00:04:48] Cô cầm đi đi.

[00:04:50] Quân tử thành nhân chi mỹ, cả hai cùng vui vẻ.

[00:04:53] Không ngờ anh lại có khuynh hướng bài Nhật đó.

[00:04:57] Cái này thì...

[00:04:58] từ góc độ công việc thì không có.

[00:05:01] Nhưng từ góc độ tình cảm cá nhân thì tôi cũng không né tránh.

[00:05:07] Có một việc này,

[00:05:09] tôi có một người bạn, người Mỹ.

[00:05:11] Đến Giang Châu đầu tư.

[00:05:13] Anh ta muốn tìm một giáo viên dạy tiếng Trung.

[00:05:15] Nhờ tôi rất lâu rồi.

[00:05:17] Tôi vẫn chưa tìm được người phù hợp.

[00:05:19] Cô có muốn thử không?

[00:05:22] Anh nói em đi ạ?

[00:05:24] Em không được đâu.

[00:05:25] Tiếng Anh của em không tốt lắm, mà em cũng chưa từng tiếp xúc với người nước ngoài.

[00:05:30] Chưa tiếp xúc thì mới phải tiếp xúc.

[00:05:32] Tôi lại thấy đây là một cơ hội tốt.

[00:05:34] Một là có thể kiếm thêm chút tiền.

[00:05:36] Hai là có thể luyện khẩu ngữ.

[00:05:39] Có thể đi thử xem.

[00:05:40] Thật sự không được đâu ạ.

[00:05:41] Em cứ thấy tóc vàng là căng thẳng.

[00:05:43] Có khi em chẳng nhớ ra được từ nào đâu.

[00:05:47] Hay là thế này đi,

[00:05:48] em sẽ để ý giúp anh.

[00:05:50] Xem xung quanh em có bạn nào muốn đi không.

[00:05:53] Được, vậy việc này tôi giao cho cô nhé.

[00:05:58] Tôi nói nghiêm túc đó.

[00:05:59] Cô phải để tâm vào đấy.

[00:06:01] Vâng, nhất định ạ.

[00:06:02] Vậy em về trước đây, không làm phiền anh nữa.

[00:06:07] Cô cầm con búp bê này đi.

[00:06:10] Thôi ạ, anh giữ lại đi.

[00:06:11] Đừng khách sáo với tôi nữa.

[00:06:13] Cũng coi như giúp tôi một việc.

[00:06:15] Cầm đi.

[00:06:17] Cảm ơn anh.

[00:06:20]

[00:06:26] Cảm ơn, tạm biệt.

[00:06:28] Tạm biệt.

[00:07:29] Bà xã về rồi.

[00:07:30] Một tuần chiến tranh lạnh,

[00:07:31] Tô Thuần cố gắng nói chuyện với Hải Bình,

[00:07:34] đều bị Hải Bình lạnh nhạt gạt đi.

[00:07:37] Hải Bình từ u ám chuyển sang tươi tỉnh,

[00:07:38] khiến Tô Thuần rất vui.

[00:07:50] Có chuyện gì vui à?

[00:08:00] Bà xã, anh sai rồi, anh thật sự sai rồi.

[00:08:02] - Sai ở đâu? - Anh sai mọi chỗ.

[00:08:04] Anh không nên làm bà xã đại nhân tức giận.

[00:08:05] Bà xã đại nhân tức giận nhất định là lỗi của anh.

[00:08:07] Anh trên dưới, trong ngoài, trước sau đều sai hết.

[00:08:09] Đi... ra một bên đi.

[00:08:11] Nhà mình chỉ có từng này chỗ,

[00:08:12] - em bảo anh ra bên nào chứ? - Anh làm gì vậy?

[00:08:13] Em bảo anh ra bên nào chứ?

[00:08:17] Mấy hôm trước còn hiên ngang lắm mà.

[00:08:19] Hôm nay sao lại chịu nhận sai rồi?

[00:08:21] Trạng thái mấy hôm trước khác bây giờ mà.

[00:08:24] Em ngồi yên đi, làm anh giật cả mình.

[00:08:26] ENGLAND

[00:08:26] HOLAND

[00:08:28] - Mấy hôm trước không phải chúng ta đang trong giai đoạn căng thẳng cãi nhau sao? - ...

[00:08:32] Đang lúc đối đầu gay gắt mà.

[00:08:35] Lúc đó, anh dứt khoát không thể xin lỗi được.

[00:08:39] Tại sao không thể xin lỗi?

[00:08:40] Không tại sao cả. Đây không phải là qua giai đoạn kháng chiến rồi sao.

[00:08:44] Đàn ông dỗ dành phụ nữ cũng là chuyện nên làm mà.

[00:08:47] Đàn ông dỗ dành phụ nữ, điều đó cho thấy sự bao dung của đàn ông với phụ nữ.

[00:08:50] Khuất phục thì lại khác.

[00:08:51] ENGLAND

[00:08:52] Khuất phục ấy, đối với lòng tự trọng của đàn ông,

[00:08:54]

[00:08:56]

[00:08:58] Sao lại không thể khuất phục?

[00:09:00] Anh có thể, anh có thể. Em bảo anh khuất phục là anh khuất phục ngay.

[00:09:05] Bà xã, có chuyện gì vui thế?

[00:09:09] Nói cho anh biết, em sắp phát tài rồi.

[00:09:12] Phát tài gì cơ?

[00:09:13] Chính là sắp, rất nhanh, ngay lập tức em sẽ trở thành triệu phú.

[00:09:19] Sốt rồi, đầu óc chắc chắn sốt rồi.

[00:09:21] Chắc chắn đang nói mê.

[00:09:22] Đúng, bây giờ anh có thể nói em đang mơ, nói mê.

[00:09:26] Đợi em trúng rồi, em chính là giấc mơ thành sự thật.

[00:09:31] Trúng cái gì?

[00:09:34] Vé số.

[00:09:36] Anh còn chưa nhìn rõ.

[00:09:37] Của em, đừng động vào.

[00:09:40] Anh choáng mất, sao em cũng bắt đầu làm cái này rồi?

[00:09:43] Tại sao em không được mua?

[00:09:45] Con người phải thử vận may chứ.

[00:09:47] Em đã xui xẻo đến thế này rồi.

[00:09:49] Biết đâu em lại đổi vận thì sao.

[00:09:54] Hải Bình.

[00:09:56] Thứ này không đáng tin đâu.

[00:09:58] Rất nhiều người có suy nghĩ giống em.

[00:10:00] Cho nên ngành xổ số của chúng ta mới ngày càng phát triển.

[00:10:03] Hơn nữa anh cho rằng vé số,

[00:10:05] thuộc loại mà dân thường hay làm.

[00:10:07] Sao em lại hòa vào đám đông đó?

[00:10:11] Anh hơn dân thường được bao nhiêu?

[00:10:13] Báo chí nói, rất nhiều người trúng thưởng là lần đầu tiên mua vé số.

[00:10:16] Em chính là lần đầu tiên mua.

[00:10:17] Nên anh tốt nhất là cầu cho em trúng năm triệu.

[00:10:20] Đợi em trúng năm triệu, em sẽ không mua nhà bây giờ nữa đâu.

[00:10:24] Em sẽ mua một căn hộ 200 mét vuông ở trung tâm thành phố.

[00:10:27] Em cứ nằm mơ giữa ban ngày đi.

[00:10:29] Em trúng năm triệu,

[00:10:31] mà đòi mua căn hộ 200 mét vuông ở trung tâm thành phố à?

[00:10:34] Cái khu Tom... gì đó, ngay bên bờ sông ấy.

[00:10:38] Một mét vuông tận 110 ngàn lận.

[00:10:40] Năm triệu của em, chỉ mua được cái phòng ăn thôi.

[00:10:44] Nhà kiểu đó, toàn là chiêu trò.

[00:10:46] Em chẳng thèm nhìn, cho em em cũng không lấy.

[00:10:49] Từ lúc mở bán đến giờ, anh xem có ai mua không?

[00:10:52] Sớm muộn cũng giảm giá.

[00:10:53] Đến lúc đó chết đừng hỏi tại sao.

[00:10:55] Cho dù em trúng hai lần, đủ mua một căn, em cũng không mua.

[00:10:59] Tại sao?

[00:11:00] Người ta sẽ nói nhà đó, trúng số mà mua.

[00:11:03] Trong tòa nhà đó căn nhỏ nhất cũng một trăm mét vuông, mất mặt lắm.

[00:11:07] Em đến cả chi tiết này cũng tính đến rồi à?

[00:11:09] Đương nhiên rồi.

[00:11:10] Mấy hôm nay, lúc ngồi trên xe buýt,

[00:11:12] em đều xem nhà ở đâu hợp lý.

[00:11:14] Hợp lý là em mua.

[00:11:16] Được... anh nói này bà xã.

[00:11:18] Mấy hôm nay em xem cho kỹ vào.

[00:11:20] Gặp chỗ nào hợp lý thì gọi anh.

[00:11:22] Chúng ta đi cùng nhau.

[00:11:23] Chúng ta dùng năm triệu đập cho họ choáng váng.

[00:11:27] Bà xã, em mua vé số hết bao nhiêu tiền?

[00:11:29] Không nhiều, mười đồng.

[00:11:35] Hải Bình.

[00:11:37] Em mua rau còn tiếc.

[00:11:38] Thuốc lá không cho anh hút.

[00:11:40] Mua mấy tờ giấy lộn này mà em nỡ tiêu mười đồng à?

[00:11:44] Đây đâu phải giấy lộn?

[00:11:45] Em là bỏ ra mười đồng để mua hy vọng đó.

[00:11:47] Sắp tới tiền sửa nhà, tiền đồ điện, lấy đâu ra?

[00:11:50] Đợi em trúng, mọi chuyện sẽ được giải quyết.

[00:11:53] Biết đâu nửa đời sau em không cần đi làm nữa.

[00:11:55] ...

[00:11:57] Tùy em thôi, em muốn thế nào cũng được.

[00:11:59] Chỉ cần em vui là được.

[00:12:01] Nhưng em đừng đặt hết hy vọng vào nó.

[00:12:03] Lỡ không trúng thì em sẽ rất buồn đấy.

[00:12:06] Có cũng như không, em cứ coi như mua để giải trí lành mạnh thôi.

[00:12:09] Ai nói em không trúng?

[00:12:11] Biết đâu em lại trúng thì sao.

[00:12:40] D

[00:13:30] - Ai đó? - Dì Kiều, là con.

[00:13:34] - Lý à? - Dì Kiều.

[00:13:36] Nhà dì có đá viên không? Con biết chú Ngô hay uống bia.

[00:13:40] Đầu cháu sao thế này? Bị người ta đánh à?

[00:13:44] Nói nhỏ thôi, đừng để mẹ con nghe thấy.

[00:13:46] Đợi chút.

[00:13:55] Mẹ.

[00:13:57] Mẹ.

[00:13:59] Ngủ gật cả buổi sáng rồi.

[00:14:01] Đồ ăn vặt làm xong chưa?

[00:14:05] Con trai đến tối mới về mà.

[00:14:09] Vội làm gì?

[00:14:19] Con không đi làm à?

[00:14:21] Sao thế? Nằm đấy không khỏe chỗ nào à?

[00:14:29] Sao con lại bị đánh thành thế này? Ai đánh?

[00:14:31] Lại đây, lại đây, mẹ xem, cho mẹ xem.

[00:14:33] Cho mẹ xem.

[00:14:34] Xui xẻo quá hôm nay.

[00:14:36] Gặp đại hạn rồi.

[00:14:39] Có mẹ của một đứa bé,

[00:14:41] mấy hôm trước đến phòng game của tụi con tìm con trai.

[00:14:44] Thằng bé không chịu về với bà ấy.

[00:14:47] Lúc đó bà ấy nói với ông chủ của con,

[00:14:49] nếu sau này còn bắt được con trai bà ấy chơi game ở quán tụi con,

[00:14:53] thì sẽ đập quán của tụi con.

[00:14:55] Ông chủ coi lời bà ta như gió thoảng.

[00:14:57] Ngày nào cũng có người dọa tụi con như thế, không phải ít, đúng không?

[00:15:01] Ai ngờ hôm nay con vừa vào ca, túi còn chưa kịp đặt xuống,

[00:15:05] bà ta lại đến bắt con.

[00:15:07] Còn dẫn theo một đám người.

[00:15:09] Lao vào là đập phá.

[00:15:10] Máy tính bị đập hỏng bảy, tám cái.

[00:15:13] Vậy thì con phải ra nói lý lẽ với bà ấy chứ.

[00:15:16] Mụ đàn bà chết tiệt đó cứ thế đánh con.

[00:15:19] Bà ta đánh con một mình thì thôi đi.

[00:15:20] Bà ta còn dẫn theo một đám người nữa.

[00:15:22] Con... con sao dám đánh trả chứ?

[00:15:26] Cầm cây gậy to như thế mà đập vào người con.

[00:15:29] Con cũng có luyện Thiết đầu công đâu.

[00:15:33] Vậy ông chủ của con đâu? Sao ông ta không ra mặt?

[00:15:36] Vừa hết ca đêm, về rồi.

[00:15:38] Bị đánh thành thế này, không ai nghĩ đến việc báo cảnh sát à?

[00:15:42] Toàn là mấy đứa trẻ con, sợ chết khiếp.

[00:15:44] Ai mà nghĩ đến báo cảnh sát chứ?

[00:15:46] Nhìn con xem, bị đánh thành thế này.

[00:15:49] Lỡ mà xuất huyết nội thì sao?

[00:15:51] Không được, mẹ phải đi tìm ông chủ của con.

[00:15:53] Mẹ phải bắt ông ta bồi thường tiền chữa bệnh cho con.

[00:15:55] Thôi, thôi, đừng tìm nữa.

[00:15:59] Tiền của ông chủ đều ở đây cả rồi.

[00:16:02] Mẹ đi mua một bộ quần áo đi.

[00:16:07] Đây đúng là tiền mồ hôi nước mắt mà.

[00:16:10] Thôi, thôi.

[00:16:11] Được rồi, được rồi.

[00:16:16] Tiền này là để cho con chữa bệnh.

[00:16:20] Sao lại để cho cô vợ yêu quý của con may quần áo chứ?

[00:16:24] Nếu con có mệnh hệ gì,

[00:16:29] cả nhà chúng ta phải làm sao?

[00:16:33] Mẹ à.

[00:16:34] Vết thương ngoài da thôi, đều là ngoài da.

[00:16:37] Chắc chắn không xuất huyết nội đâu.

[00:16:40] Nếu thật sự xuất huyết nội,

[00:16:41] thì mọi người lại hời rồi.

[00:16:44] Nửa đời sau có chỗ dựa rồi.

[00:16:46] Con đó, thật có tinh thần cống hiến.

[00:16:50] Còn không sợ chết hơn cả chiến sĩ cách mạng nữa.

[00:16:57] Mạng贱.

[00:17:01] Mẹ xem kỹ mà xem,

[00:17:02] trong thành phố này,

[00:17:04]

[00:17:05] không phải người giao hàng nhanh thì cũng là người giao đồ ăn.

[00:17:08] Thời gian là tiền bạc.

[00:17:10] Mạng rẻ.

[00:17:12]

[00:17:15] đó chắc chắn là người có tài sản trên triệu.

[00:17:18] Nếu con trai mẹ có một triệu,

[00:17:21] con dựa vào đâu mà lấy thân mình cho người khác đánh?

[00:17:23] Mẹ thật sự nghĩ con rẻ mạt à?

[00:17:28] Con đó, đời này,

[00:17:31] cơ hội duy nhất,

[00:17:33] để có được một triệu đã đến rồi.

[00:17:39] Hôm nay,

[00:17:41] họ lại đến bảo mẹ dọn nhà.

[00:17:44] Mẹ đã mắng họ ra ngoài rồi.

[00:17:47] Nếu họ không cho mẹ một căn hai phòng một khách,

[00:17:50] mẹ sẽ không để cho cả khu này giải tỏa được.

[00:17:54] Mẹ đã nói chuyện với mẹ của nhà họ Lưu, em trai nhà họ Tiền rồi.

[00:17:59] Dự định sẽ kháng chiến tám năm.

[00:18:03] Mẹ nhất định sẽ đấu với họ đến cùng.

[00:18:06] Các con cứ xem mẹ đây.

[00:18:31] Sao thế?

[00:18:34] Vào nhà mà không biết thay giày.

[00:18:36] Chắc là sàn nhà này không phải anh lau đúng không?

[00:18:39] Không phải là anh quan tâm em sao?

[00:18:41] Tưởng em bị bệnh chứ.

[00:18:43] bit

[00:18:45] Sao thế?

[00:18:46] Năm triệu mất rồi.

[00:18:51] Năm triệu gì?

[00:18:52] Năm triệu của em.

[00:18:54] Đúng đúng, năm triệu của em.

[00:18:57] Mất đi là chuyện bình thường.

[00:18:59] Nếu thật sự có mới là không bình thường.

[00:19:03] Con người mà, cuộc sống phải thực tế một chút.

[00:19:05] Đường đi cũng phải bình thường một chút.

[00:19:07] Lên xuống thất thường không tốt đâu.

[00:19:09] Với lại,

[00:19:10] tất cả những người trúng giải lớn trong lịch sử,

[00:19:13] cuộc sống sau này hình như đều không tốt lắm.

[00:19:15] Anh nhớ ở Mỹ có người tên là Jones gì đó, không phải đã trúng mười triệu sao?

[00:19:19] Cuối cùng không phải tan nhà nát cửa sao.

[00:19:21] Cho nên, bình an, ổn định mới là phúc.

[00:19:26] Anh lại tưởng thật à?

[00:19:28] Người ta là mười triệu, em là năm triệu.

[00:19:31] Năm triệu cũng được coi là giải lớn à?

[00:19:34] Năm triệu ở thành phố này, tìm bừa đâu mà chẳng có.

[00:19:40] Em chỉ là muốn có một cuộc sống cải thiện hơn một chút.

[00:19:43] Em có nói trúng mười lần tám lần đâu.

[00:19:47] Bà vợ mê tiền của tôi.

[00:19:49] Em tưởng công ty xổ số là do nhà em mở à?

[00:19:51] Còn trúng mười lần tám lần.

[00:19:52] Một lần thôi đã đủ làm anh và em choáng váng rồi.

[00:19:55] Thật là, được rồi.

[00:19:57] Đừng nghĩ những thứ không thực tế nữa.

[00:20:00] Không nghĩ sao được. Con người mà không có chút ước mơ,

[00:20:02] sống còn có hy vọng gì nữa.

[00:20:05] Ước mơ của em là trúng số à?

[00:20:08] Phụ nữ đến tuổi của em rồi, cũng chẳng có gì xa xỉ.

[00:20:11] Một là em không mong lấy được hoàng tử bạch mã.

[00:20:15] Hai là em cũng không mong thành danh thành gia.

[00:20:17] Chỉ còn lại việc trúng giải lớn thôi.

[00:20:20] Nghĩ lại hồi em mười mấy tuổi,

[00:20:23]

[00:20:27] Nhưng người đầu tiên làm em vỡ mộng chính là Phục Minh Hà.

[00:20:30] Nên em nhớ cô ta cả đời.

[00:20:32] Nhỏ hơn em nhiều như vậy,

[00:20:34] mà đã trở thành nhà vô địch thế giới rồi.

[00:20:37] Chết tiệt.

[00:20:39] Bị sốc nặng.

[00:20:41] Bây giờ, qua bao nhiêu năm cũng quen rồi.

[00:20:44] Sốc rồi cũng vậy thôi.

[00:20:47] Bây giờ xem trên tivi,

[00:20:48] những người được lên mặt, nổi tiếng, ai mà không phải là trẻ con.

[00:20:53] Cho nên câu nói đó tuyệt đối không đúng.

[00:20:55] Cái gì mà năm mươi tuổi mới biết mệnh trời.

[00:20:57] Em thấy nên đổi thành ba mươi tuổi biết mệnh trời.

[00:21:00] Đặc biệt là đối với phụ nữ.

[00:21:03] Em nói linh tinh gì vậy?

[00:21:05]

[00:21:07] Em còn chưa hài lòng à?

[00:21:08]

[00:21:10] Nhớ con gái, nhớ không chịu được.

[00:21:13] - Vậy em mau gọi điện cho nó đi. - Không gọi.

[00:21:15] Tiết kiệm tiền mua vé số.

[00:21:18] Em còn mua nữa à?

[00:21:20] Không phải người ta nói lần đầu rất linh nghiệm sao?

[00:21:22] Lần đầu đã qua rồi, em còn mua à?

[00:21:24] Em phải càng thất bại càng dũng cảm, mua mười lần, tám lần, một trăm lần.

[00:21:27] Em không tin mua một trăm lần mà không trúng được một lần.

[00:21:33] Hải Bình, hình như hôm nay em không nấu cơm?

[00:21:39] Thôi.

[00:21:41] Em cũng không đói.

[00:21:42] Anh thì ăn tô mì gói cho xong đi.

[00:21:46] Trời ơi.

[00:22:01] ...

[00:22:03] - Gì vậy? - Lấy cho em cây bút và giấy.

[00:22:03] Vợ anh một tuần sáu ngày tâm trạng phấn khởi, một ngày tâm trạng chán nản.

[00:22:04] - Sao thế? - Em mơ thấy một dãy số.

[00:22:06] Hình như... hình như là số của giải đặc biệt kỳ này.

[00:22:08] Biết đâu ông trời đang cho em gợi ý.

[00:22:09] Nhanh... quên mất.

[00:22:11] Tha cho anh đi.

[00:22:23] Vợ tôi bị ma nhập rồi.

[00:22:44] Về rồi à?

[00:22:49] Mở thưởng rồi à?

[00:22:51] Anh phải thích nghi với cuộc sống này thôi.

[00:22:57] Đó là chu kỳ của vợ anh.

[00:23:00] Lại không trúng chứ gì?

[00:23:01] Xem ra thông tin ông trời cho em không chuẩn rồi.

[00:23:04] Chuẩn.

[00:23:06] Trúng rồi à?

[00:23:10] Các con số đều là những con số đó.

[00:23:11] Nhưng thứ tự sắp xếp không giống.

[00:23:13] Trong mơ em mơ thấy là 070811+4.

[00:23:17] Hôm nay mở ra là 481100+7.

[00:23:22] Chết tiệt.

[00:23:24] Em sắp tức điên lên rồi.

[00:23:27] Không trúng con nào.

[00:23:29] Em... trên đường đi em đã hối hận.

[00:23:32] Lẽ ra em nên mua hết tất cả các tổ hợp của những con số này.

[00:23:35] Năm triệu đã về tay rồi.

[00:23:37] Em chỉ cần bỏ ra một vạn là được rồi.

[00:23:40] Hối hận chết em rồi.

[00:23:42] Được rồi, được rồi, chơi cho vui thôi.

[00:23:44] Nếu em coi đây là sự nghiệp, em sẽ chết rất thảm đó.

[00:23:48] Còn nữa, anh cảnh cáo em.

[00:23:50] Sau này mỗi lần mua, không được quá mười đồng.

[00:23:52] Không được đặt cược cả gia tài vào, nghe chưa?

[00:24:02] Đừng nấu cơm cho em, tối nay em tuyệt thực, không ăn gì cả.

[00:24:12] Vâng.

[00:24:14] Anh cứ yên tâm, tối nay tôi sẽ thông báo cho họ.

[00:24:19] Được, 8 giờ sáng mai.

[00:24:23] Anh còn việc gì khác không?

[00:24:26] Vâng, tạm biệt.

[00:24:30] Anh cả.

[00:24:32] Ngồi đi.

[00:24:40] Đừng có anh cả, anh cả mãi, đây là văn phòng.

[00:24:43] - Vâng vâng vâng. - Có chuyện gì không?

[00:24:45] Không có chuyện gì, anh cả, chỉ đến thăm anh thôi.

[00:24:47] Nhân tiện, cảm ơn anh.

[00:24:50] Chuyện bên Thiên Đại Trí Nghiệp thế nào rồi?

[00:24:56] Chính là Thiên Đại Trí Nghiệp phiền phức.

[00:24:59] Ban đầu tôi nghĩ là sao nhỉ,

[00:25:00] có tiền không thể sai khiến được ma quỷ à?

[00:25:03] Nhưng ai ngờ, bây giờ ma quỷ thật khó đối phó.

[00:25:07] Tôi nói cho anh nghe, lần này tôi mới thật sự thấy được dân vùng sâu vùng xa khó ưa.

[00:25:12] Bất kể anh làm gì, người ta cứng mềm đều không ăn.

[00:25:16] Tôi đã dọa nạt, lôi kéo, cũng đã phớt lờ.

[00:25:21] Thế nào người ta cũng không hề lay chuyển.

[00:25:24] Anh nói xem...

[00:25:27] Các cậu ăn thịt thì cũng phải cho người ta chút canh mà húp chứ.

[00:25:31]

[00:25:36] Bất cứ lúc nào lợi nhuận cũng không thể tối đa hóa được.

[00:25:40] Khi cậu theo đuổi lợi nhuận cao nhất,

[00:25:42] thực ra cũng là tự mình chặn đường của mình rồi.

[00:25:46] Theo tôi thấy, có thể có được lợi nhuận hợp lý là được rồi.

[00:25:50] Đối với những trường hợp khác nhau,

[00:25:52] có thể giơ cao đánh khẽ thì cho người ta thêm một chút.

[00:25:55] Đừng để tình hình trở nên căng thẳng.

[00:25:58] Nhưng, anh cả, chúng ta đã cho đủ cao rồi.

[00:26:01] Không thể nào một căn nhà nhỏ bằng cái bồn cầu,

[00:26:05] chúng ta lại tặng họ một căn hộ được.

[00:26:07] Tôi nói cho anh nghe, anh cả, anh không biết đâu.

[00:26:08] Đám người này rất khó nhằn.

[00:26:10] Rất làm người ta bực mình.

[00:26:15] Tình hình bây giờ là cậu gấp, họ không gấp.

[00:26:19] Nếu cậu không nhượng bộ, sẽ không thể giải quyết được.

[00:26:24] Biết chơi cờ vây không?

[00:26:26] Không biết.

[00:26:28] Cờ vây có một cách nói gọi là tranh tiên.

[00:26:31] Để tranh tiên, người ta sẵn sàng từ bỏ những lợi ích nhỏ.

[00:26:35] Quan trọng là đại cục.

[00:26:37] Tôi nói cậu hiểu không?

[00:26:40] Hiểu.

[00:26:43] Tình hình của các cậu bây giờ,

[00:26:45] chính là tranh thủ thời gian.

[00:26:47] Đóng cọc sớm một ngày thì bán trước được một ngày.

[00:26:50] Cũng chuyển lời của tôi đến giám đốc Trương và giám đốc Từ.

[00:26:53] Cứ nói tôi nói, nhất định phải nhanh chóng giải quyết dứt điểm.

[00:26:57] Gần đây cấp trên có thể sẽ ban hành một số biện pháp kiểm soát.

[00:27:01] Tình hình khó lường.

[00:27:03] Hơn nữa tôi không muốn ở Giang Châu này xảy ra bất cứ ảnh hưởng tiêu cực nào.

[00:27:07] Dù sao thành phố cũng đã dồn tâm huyết vào mảnh đất này.

[00:27:11] Đều là những người dân thường.

[00:27:13] Có thể không so đo thì đừng so đo với họ.

[00:27:17] Vâng, anh cả.

[00:27:19] Ý của anh em hiểu rồi.

[00:27:20] Em sẽ chuyển lời này cho họ ngay.

[00:27:22] Anh cứ ngồi, vậy... vậy em đi trước?

[00:27:25] Đi đi.

[00:27:27] Anh cả, anh cứ ngồi nhé.

[00:27:43] Chúng ta cũng coi như là người có nhà rồi.

[00:27:46]

[00:27:49] Xem có trường mẫu giáo nào tốt để em lựa chọn.

[00:27:54] Em thấy hai chúng ta vẫn rất may mắn.

[00:27:56] May mà nhà này cuối năm mới giao.

[00:27:58] Tương đương có một năm để chúng ta tiết kiệm tiền sửa nhà.

[00:28:02] Sửa nhà thì, em nghĩ thế này.

[00:28:04] Nghe kỹ nhé.

[00:28:06] Em nghĩ tường chúng ta chỉ cần sơn lại là được.

[00:28:09] Sàn nhà nhất định phải làm.

[00:28:11] Sàn gỗ thật thì đắt quá.

[00:28:13] Sàn gỗ công nghiệp rất tốt.

[00:28:15] Sàn gỗ công nghiệp không sợ nước, lại bền.

[00:28:18] Đồ đạc thì em nghĩ đừng mua loại đắt quá.

[00:28:21] Mua một số đồ thực dụng là được, đúng không?

[00:28:22] Trẻ con va chạm là khó tránh.

[00:28:24]

[00:28:27] chúng ta sẽ sắm sửa dần, được không?

[00:28:32] Cái đó... Hải Bình à.

[00:28:35] Anh nghĩ chúng ta nên trả hết số tiền đã vay trước đã.

[00:28:44] Vậy thì trả hai vạn đã vay trước đi.

[00:28:49] Có một chuyện, anh nói với em.

[00:28:51] Nhưng em phải hứa với anh là không nổi giận.

[00:28:54] Chuyện gì?

[00:28:56] Anh... thực ra anh đã vay sáu vạn.

[00:29:01] Em biết anh vay sáu vạn, vay mẹ anh sáu vạn, sao thế?

[00:29:05] Không phải.

[00:29:07] Chuyện mẹ anh cho tiền là anh lừa em.

[00:29:10] Tình hình nhà anh em không phải không hiểu.

[00:29:12] Bố mẹ anh sức khỏe không tốt, họ cũng không dư dả.

[00:29:15] Thêm nữa nhà còn phải nuôi một người cậu bị bệnh.

[00:29:18] Được rồi, được rồi, được rồi, anh đừng kể khổ với em nữa.

[00:29:21] Chỉ nhà anh nghèo, nhà em không nghèo đúng không?

[00:29:23] Mẹ anh, mẹ em không phải là mẹ à?

[00:29:25] Dựa vào đâu mà bố mẹ em ăn uống tiết kiệm, dành dụm tiền cho chúng ta.

[00:29:28] Còn nhà anh có tiền thì cứ đổ vào cái hố không đáy là cậu của anh.

[00:29:30] Không chịu cho anh một đồng?

[00:29:32] Em nói cho anh biết, đừng có giở trò này với em.

[00:29:34] Đừng có lúc vay tiền thì anh tự lo, lúc trả tiền thì "chúng ta, chúng ta".

[00:29:36] - Em không quen anh. - Hải Bình, không phải em vừa hứa với anh sao?

[00:29:39] - Em không nổi giận mà? - Em không hứa với anh.

[00:29:41] Em... em nghe anh nói đã.

[00:29:42] Lúc anh vay, anh nghĩ thế này.

[00:29:44] Anh nghĩ giá nhà tăng, một năm thế nào cũng hơn mười phần trăm.

[00:29:46] Người ta chịu cho vay với lãi suất mười phần trăm, anh thấy không đắt.

[00:29:53] Ý anh là gì?

[00:29:55] Anh đừng nói với em là anh vay nặng lãi nhé?

[00:29:58] Là vay nặng lãi... không, thực ra cũng không đắt lắm.

[00:30:01] Em xem, không phải là tình cờ sao.

[00:30:03] Đồng nghiệp ở cơ quan anh, Tiểu Triệu, cậu ấy có người thân cho vay tiền.

[00:30:07] Cậu ấy thấy nhà mình khó khăn, người ta chịu giúp anh.

[00:30:09] Hơn nữa còn làm trung gian.

[00:30:10] Nó... nó chỉ cao hơn lãi suất ngân hàng một chút thôi.

[00:30:13] Anh cút đi cho tôi!

[00:30:15] Anh điên rồi à?

[00:30:17] Dựa vào đâu mà anh đi vay nặng lãi?

[00:30:19] Sao anh dám đi vay nặng lãi chứ?

[00:30:21] Anh...

[00:30:24] Cút... tôi không quen anh.

[00:30:26] Hải Bình.

[00:30:27] Cút đi, buông tay ra.

[00:30:29] Cút đi, đi đi.

[00:30:44] Hải Bình không có nơi nào để đi.

[00:30:47] Cô cảm thấy mình như một con thuyền cô độc giữa đại dương.

[00:30:50] Bị cả thế giới ruồng bỏ.

[00:30:53] Còn có gì để tin nữa?

[00:30:56] Ngay cả người đầu gối tay ấp, người thân ruột thịt cũng lừa dối.

[00:31:01] Hải Bình vừa khóc, vừa không kìm được nụ cười lạnh.

[00:31:04] Thật thú vị.

[00:31:06] Cartier

[00:31:07] Carlie

[00:31:07] Hải Bình vốn không có gì trong tay,

[00:31:09] trong vài năm ngắn ngủi,

[00:31:11] cõng trên lưng một người chồng vô dụng,

[00:31:12] một đứa con gái không nuôi nổi,

[00:31:14] một căn nhà chưa có và một món nợ không trả nổi.

[00:31:19] Hải Bình cuối cùng đã bước vào hàng ngũ triệu "phú nợ".

[00:31:23] Sự nghèo đói hiện tại còn thảm hơn cả bị cướp.

[00:31:28] Cho dù là bị cướp,

[00:31:31] cũng chỉ là vét sạch túi tiền của bạn mà thôi.

[00:31:34] Nhưng bây giờ thì hay rồi.

[00:31:37] Ngay cả linh hồn cũng bị vét sạch.

[00:32:28] Ai đây?

[00:32:31] Chị Hải Bình, sao thế ạ?

[00:32:33] Sao chị lại khóc?

[00:32:35] Chị Hải Bình, chị Hải Bình!

[00:32:39] Chị!

[00:32:40] Sao thế chị?

[00:32:42] Chị, sao thế ạ? Túi

[00:32:44] - Chúng ta vào nhà. - Lại đây chị, về nhà, về nhà.

[00:32:52] Nào, chị uống nước đi.

[00:32:56] Chị.

[00:33:01] Chị đừng khóc nữa.

[00:33:03] Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?

[00:33:05] Chị nói đi chứ.

[00:33:06] Chị!

[00:33:08] Chị nói đi chứ.

[00:33:10] SOLUARE

[00:33:11] SQUARE

[00:33:12] SQUABE

[00:33:12] Chị, là chuyện gia đình à?

[00:33:18] Chuyện con cái?

[00:33:19] SOLLARED

[00:33:20] Chuyện của anh rể ạ?

[00:33:21] SOLARE

[00:33:23] SOLVERED

[00:33:24] FCUTITUS

[00:33:24] SOLTAREY

[00:33:25] Em gọi điện cho anh rể hỏi xem.

[00:33:27] Đừng gọi.

[00:33:29] DSQUARED

[00:33:33] Chị muốn ly hôn với anh ta.

[00:33:37] Tại sao vậy chị?

[00:33:44] Hôm nay lúc đặt cọc,

[00:33:46] anh ta mới nói với chị.

[00:33:51] Tiền toàn là đi vay.

[00:33:53] Vay nặng lãi, tất cả đều là vay.

[00:33:56] Vay nặng lãi?

[00:34:00] Anh rể sao lại hồ đồ vậy?

[00:34:04] Không được, em phải đi tìm anh ấy.

[00:34:06] Đi đâu? Đi đâu? Đi đâu?

[00:34:08] Muộn thế này rồi, anh ở lại với chị đi, em đi.

[00:34:10] Được rồi, được rồi, được rồi.

[00:34:12] - Anh có mang tiền không? - Mang rồi.

[00:34:22] Chị.

[00:34:25] Chị đừng khóc nữa.

[00:34:27] Khóc cũng không giải quyết được vấn đề.

[00:34:30] Anh ấy mới vay thôi mà?

[00:34:31] Chúng ta mau gom tiền trả lại.

[00:34:34] Thì sẽ không phải gánh nhiều.

[00:34:36] Anh ấy vay bao nhiêu ạ?

[00:34:40] Sáu vạn.

[00:34:47] Cũng may là không nhiều.

[00:34:49] Tiểu Bối có bốn vạn, em có hơn một vạn.

[00:34:51] Cộng với lương tháng này của bốn người chúng ta,

[00:34:53] chúng ta gom đủ là có thể trả được mà.

[00:34:56] Chị đừng lo.

[00:34:58] Phải rồi, lãi suất bao nhiêu ạ?

[00:35:02] Mười phần trăm.

[00:35:04] Lãi suất tháng mười phần trăm?

[00:35:05] Vậy một năm tăng một trăm hai à?

[00:35:07] Không phải, là lãi suất năm.

[00:35:12] Làm em sợ hết hồn, em còn tưởng bị bọn xã hội đen nào lừa.

[00:35:16] Ai là xã hội đen chứ?

[00:35:19] Chính là xã hội đen trong phim Hồng Kông.

[00:35:21] Cái đó... chị, chị đừng lo.

[00:35:24] Ngày mai chúng ta dậy, sẽ nghĩ cách giải quyết chuyện này.

[00:35:28] Em không phải đã nói với chị là em mới được tăng lương sao?

[00:35:31] Bắt đầu từ tháng sau, mỗi tháng em sẽ đưa cho chị ba nghìn.

[00:35:34] Em giữ lại hai nghìn là đủ dùng rồi.

[00:35:36] Chị cứ tích góp số tiền đó lại.

[00:35:38] Không phải chị sắp sửa nhà sao?

[00:35:40] Chị dùng trước đi.

[00:35:42] Hải Tảo.

[00:35:44] Xin lỗi em.

[00:35:49] Để em phải gánh nợ thay chị.

[00:35:53] Chị.

[00:35:55] Chị.

[00:35:57] Chị nói gì vậy?

[00:35:58] Sao chị lại như vậy, chị?

[00:36:00] Chị đừng như vậy.

[00:36:04] Chị đừng như vậy.

[00:36:08] Chúng ta là người thân mà, chị là chị ruột của em, đúng không?

[00:36:13] Tại sao lại có người thân?

[00:36:14] Không phải là để chăm sóc lẫn nhau sao?

[00:36:17] Chị đừng buồn nữa, chị.

[00:36:18] Trước đây đều là chị chăm sóc em.

[00:36:21] Bây giờ... bây giờ là lúc em nên chăm sóc chị.

[00:36:25] Chị đừng khóc nữa, chị.

[00:36:28] Đừng khóc nữa.

[00:36:32] Tiểu Bối, anh nói cho em biết, anh thật sự không muốn về nhà, chúng ta ra ngoài đi.

[00:36:35] Được rồi.

[00:36:36] Chị không có ở nhà, đang ở chỗ em đây.

[00:36:39] Hôm nay, anh cứ yên tâm mà nói hết những gì muốn nói với em đi.

[00:36:51] Ngồi tự nhiên đi.

[00:37:04] Anh rể, không phải em nói anh đâu.

[00:37:07] Anh là một người đàn ông trưởng thành.

[00:37:09] Tính tình của chị, anh không phải không biết.

[00:37:11] Dỗ dành chị ấy một chút là được rồi mà.

[00:37:13] Phụ nữ là phải dỗ dành.

[00:37:16] Dỗ được là phụ nữ nhỏ.

[00:37:19] Đợi người phụ nữ này qua tuổi ba mươi em sẽ biết.

[00:37:22] Hoàn toàn không phải vài câu là có thể dỗ được, lừa được.

[00:37:27] Những việc sờ sờ trước mắt,

[00:37:29] đều sẽ trở thành chuyện trọng đại.

[00:37:33] Người phụ nữ, một khi có con,

[00:37:35] cô ấy không còn là phụ nữ nữa.

[00:37:37] Đầu tiên, cô ấy là một người mẹ.

[00:37:39] Thứ hai, cô ấy là một con sói mẹ.

[00:37:45] Em xem những người phụ nữ ngoan ngoãn, vâng lời, đó là vì chưa trưởng thành.

[00:37:49] Còn cần được sùng bái, còn cần trụ cột tinh thần.

[00:37:52] Nhưng một khi cô ấy đã trưởng thành rồi, thì rất nhiều ý kiến.

[00:37:55] Nói gì là nấy.

[00:37:57] Hoàn toàn không chấp nhận bất kỳ ý kiến phản đối nào của em.

[00:38:01] Phải ạ.

[00:38:03] Ban đầu, khi Hải Tảo nói với em là anh chị định mua nhà,

[00:38:04] Đều đang tích trữ nhà cửa.

[00:38:07] em đã thấy chuyện này rất không ổn.

[00:38:10] Anh nghĩ xem, bây giờ giá nhà cao như vậy,

[00:38:12] hai người cứ nhất quyết phải nhảy vào vũng nước đục này.

[00:38:15] Việc gì phải thế?

[00:38:17] Anh nói xem, hai người bây giờ thuê nhà,

[00:38:20] một căn hai phòng ngủ lớn cũng chỉ hơn hai nghìn.

[00:38:23] Như vậy vừa thực tế, vừa không có gánh nặng.

[00:38:25] Tốt biết bao.

[00:38:28] Tiểu Bối à.

[00:38:29] Điều em nói không phải là thực tế.

[00:38:33] Gọi là lý trí.

[00:38:35] Tình hình thực tế là,

[00:38:37] em đừng quan tâm giá nhà cao đến đâu,

[00:38:39] vẫn sẽ có người vắt óc ra để mua một căn nhà.

[00:38:45] Thực tế là,

[00:38:48] tất cả mọi người xung quanh em,

[00:38:51] đều đang bàn tán về nhà cửa.

[00:38:53] Đều đang đầu cơ nhà cửa.

[00:38:58] Nếu em không có một căn nhà,

[00:39:00] em sẽ cảm thấy bị gạt ra ngoài lề.

[00:39:05] Em sẽ đột nhiên có cảm giác sợ hãi.

[00:39:09] Cảm giác rất không ổn định.

[00:39:11] Rất bấp bênh.

[00:39:14] Em trả tiền thuê nhà,

[00:39:16] luôn cảm thấy như đang mua nhà cho người khác.

[00:39:19] Trong lòng không cam tâm.

[00:39:23] Hải Bình năm nay đã hơn 30 tuổi rồi.

[00:39:26] Những người trẻ hơn cô ấy xung quanh đều đã có nhà.

[00:39:29] Cô ấy không có.

[00:39:31] Em nói xem Hải Bình cô ấy khó chịu đến mức nào.

[00:39:37] Anh nói xem, những người như các anh,

[00:39:40] chỉ vì để so bì,

[00:39:42] mà tự đeo lên mình một cái vỏ ốc sên lớn như vậy.

[00:39:44] Có mệt không?

[00:39:47] Cũng may là Hải Tảo nhà em cũng được.

[00:39:50] Cô ấy không quan tâm việc sống với em là thuê nhà hay mua nhà.

[00:39:56] Hải Tảo nhà em,

[00:39:59] không phải là không có suy nghĩ.

[00:40:01] Mà là ý thức tự giác của cô ấy chưa bùng nổ.

[00:40:04] Cô ấy chưa thức tỉnh thôi.

[00:40:07] Đợi đến ngày cô ấy thức tỉnh,

[00:40:10] hôm nay của anh chính là ngày mai của em.

[00:40:16] Phụ nữ với phụ nữ,

[00:40:18] có gì khác nhau đâu.

[00:40:21] Cô gái nào không muốn có một búp bê Barbie?

[00:40:25] Cô gái nào không muốn sở hữu một thỏi son?

[00:40:28] Người phụ nữ nào không muốn chiếm hữu một căn nhà và một người đàn ông?

[00:40:33] Anh rể,

[00:40:35] em chỉ nghe nói đàn ông muốn chiếm hữu phụ nữ.

[00:40:38] Chứ chưa từng nghe nói phụ nữ nào muốn chiếm hữu đàn ông.

[00:40:45] Chuyện này,

[00:40:48] chỉ khi em trải qua một cuộc hôn nhân dài, em mới hiểu.

[00:40:52] Sự chiếm hữu của đàn ông,

[00:40:54] giống như là một trận địa.

[00:40:58] Một khi đã vào, coi như là đã có được.

[00:41:01] Nhưng không lâu sau sẽ rút lui.

[00:41:04] Còn sự chiếm hữu của phụ nữ,

[00:41:06] đó là sự ăn mòn của vi khuẩn.

[00:41:08] Sự mở rộng của mạng nhện.

[00:41:09] Sự phồng lên của kẹo bông.

[00:41:13] Đó là năm này qua tháng khác.

[00:41:17] Từng chút một.

[00:41:19] Cho đến cuối cùng chiếm lấy em hoàn toàn.

[00:41:22] Khiến em từ đầu đến chân không thể trốn thoát mà bị nuốt chửng.

[00:41:27] Nếu em đã từng thấy vết rỉ sét trên đồng,

[00:41:29] em sẽ hiểu ý của anh.

[00:41:32] Đàn ông là đồng.

[00:41:34] Phụ nữ là rỉ sét.

[00:41:37] Cuối cùng...

[00:41:40] rỉ sét sẽ che phủ hoàn toàn màu của đồng.

[00:41:45] Trận địa mất hết.

[00:41:49] Được.

[00:41:51] Lý thuyết này của anh thật là hay.

[00:41:54] Nhưng anh rể,

[00:41:55] anh thật sự không thảm như anh nói đâu.

[00:41:58] Ít nhất anh còn dám nói.

[00:42:00] Người thảm hơn anh, anh biết là ai không?

[00:42:02] Abraham Lincoln.

[00:42:03] Ông ấy đối mặt với cơn thịnh nộ của vợ mình, ông ấy không dám nói một lời.

[00:42:08] Còn phải nhẫn nhịn, tỏ ra tâng bốc.

[00:42:12] Nghĩ xem, ai mới là người mất hết trận địa?

[00:42:16] Anh không đến nỗi đó đâu.

[00:42:22] Đừng nghĩ nhiều nữa.


 0 Comentários sort   Ordenar por