(AI-sub) Thiên Hạ Trường Hà vietsub -

21/40 Video

(AI-sub) Thiên Hạ Trường Hà tập 21 - La Tấn

1 Lượt xem· 08/01/25
ai_sub_studio
ai_sub_studio
Người theo dõi
0

Phụ đề được dịch bằng AI, cần bạn góp sức hoàn thiện. Liên hệ tham gia tại Facebook: https://www.facebook.com/profi....le.php?id=1000678863 -------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------- Thiên Hạ Trường Hà: Bản hùng ca trị thủy thời Khang Hy <br>Giữa một triều đại thịnh vượng, tồn tại một hiểm họa ngàn năm mang tên Hoàng Hà. &quot;Thiên Hạ Trường Hà&quot; là câu chuyện về Hoàng đế Khang Hy (La Tấn) cùng hai vị quan tài năng Cận Phụ và Trần Hoàng, dốc lòng chinh phục dòng sông hung dữ đã gây tai ương cho bá tánh suốt bao đời. <br>Bộ phim không chỉ là cuộc chiến giữa con người với thiên nhiên mà còn là cuộc đấu trí căng thẳng nơi quan trường. Với kịch bản chặt chẽ, diễn xuất thực lực và quy mô sản xuất hoành tráng, đây là một bản hùng ca về ý chí, khát vọng và sự hy sinh vì bình yên cho thiên hạ mà bạn không thể bỏ lỡ.

Xem nhiều hơn

[00:01:47] Cao Tương,

[00:01:48] tự mình ôm một chồng tấu chương đến,

[00:01:51] để làm gì chứ?

[00:01:53] Cận Phụ phò tá Thi Lang

[00:01:54] luyện thủy quân có công,

[00:01:56] vậy chuyện của con trai ông ta,

[00:01:59]

[00:02:01] Ngài cứ đi bẩm báo đi. 3&

[00:02:04] Tác Tương, lời này của ngài sai rồi.

[00:02:06] Tôi chưa từng nhận

[00:02:06] một phân bạc nào trên hà đạo cả.

[00:02:09] S

[00:02:09] Cận Phụ vừa trị thủy,

[00:02:10] vừa phải lo chuyện luyện quân.

[00:02:12] Cứ vỗ ngực mà nói,

[00:02:13] công lao của người ta không nhỏ.

[00:02:15] Tìm ai thay thế ông ấy?

[00:02:17] Tôi thì không nghĩ ra.

[00:02:18] Chuyện này,

[00:02:20]

[00:02:23]

[00:02:24]

[00:02:26] Tôi đang nghĩ,

[00:02:28] tìm cách nhờ Lão Thi.

[00:02:33] Nếu để tôi nói,

[00:02:34] hay là cứ để Hình Bộ bàn bạc là được rồi.

[00:02:37] Cận Tử Viên luyện thủy quân có công,

[00:02:39] đó là điều ai cũng thấy.

[00:02:41] Đừng để người ta nói Nam Thư Phòng chúng ta

[00:02:43] bao che dung túng.

[00:02:44] Đến lúc Hình Bộ bàn bạc xong,

[00:02:46] trực tiếp cho con trai ông ta

[00:02:47] phán tội trảm lập quyết,

[00:02:48] lúc đó Hoàng Thượng

[00:02:49] sẽ không mở miệng được đâu.

[00:02:51] Tấu chương của Trần Thiên Nhất đã đến chưa?

[00:02:54] Thưa Hoàng Thượng,

[00:02:55] tấu chương của Trần Thiên Nhất vẫn chưa đến.

[00:02:56] Các nô tài đã bàn ra một cách.

[00:02:58] Có phải là để Thi Lang

[00:03:00] và các đại thần bên dưới bảo toàn không ạ?

[00:03:03] Trong thời buổi rối ren,

[00:03:04] không thể để công thần tuyệt hậu được.

[00:03:09] Con trai Cận Tử Viên giết người,

[00:03:11] trẫm đã xem tấu chương tự hặc tội của ông ta,

[00:03:13] viết rất rõ ràng,

[00:03:14] không có oan tình.

[00:03:16] Bảo toàn thế nào?

[00:03:18] Ba người các ngươi muốn bảo toàn cho hắn à?

[00:03:20] Các nô tài

[00:03:21] vẫn chưa bàn ra được kế sách nào.

[00:03:27] Các nô tài bàn bạc như thế này,

[00:03:30] trước hết để Hình Bộ bàn bạc,

[00:03:33] dù sao cũng là chuyện bên dưới,

[00:03:34] bỏ qua Hình Bộ không thích hợp lắm.

[00:03:36] Còn nữa,

[00:03:38] đó là Hoàng Thượng trực tiếp...

[00:03:42] Các ngươi muốn làm người tốt,

[00:03:43] không cần phải lôi trẫm vào.

[00:03:53] Để Hình Bộ nghị tội đi.

[00:03:56] Ta đến công trường Thanh Thủy Đàm một chuyến.

[00:03:59] Nếu phu nhân có hỏi,

[00:04:00] đừng nói cho bà ấy biết.

[00:04:03] Còn nữa,

[00:04:05] tình hình đá ở Bạch Hà Câu,

[00:04:07] phải điều tra cho rõ.

[00:04:08] Cậu tự mình đi điều tra.

[00:04:09] Vâng, đại nhân.

[00:04:10] Hay là hôm nay ngài đừng đi nữa,

[00:04:12] ngài đi ngủ một lát đi.

[00:04:13] Trăm công nghìn việc,

[00:04:14] cũng phải giải quyết từng việc một.

[00:04:16] Cơ thể mệt mỏi sinh bệnh,

[00:04:17] thì sẽ chẳng làm được gì cả.

[00:04:21] Thiên Nhất vẫn chưa có tin tức gì à?

[00:04:24] Đã một tháng rồi,

[00:04:24] không có thư của Nhị gia.

[00:04:26] Một tháng rồi?

[00:04:28] Sao các người không nói cho ta biết?

[00:04:30] Giấu ta.

[00:04:32] Cứ ngỡ Nhị gia đang trên đường,

[00:04:33] thư từ đi lại không tiện.

[00:04:35] Lần cuối cùng là đến đê Quy Nhân.

[00:04:41] Gửi công văn cho Vương Đăng Tuyển.

[00:04:56] Sao lại nằm ở đây?

[00:04:57] Không sợ người ta giẫm phải à?

[00:04:59] Vẫn còn thở.

[00:05:03] Đây không phải Tiểu Hổ sao?

[00:05:08] Tiểu Hổ?

[00:05:10] Tiểu Hổ!

[00:05:43] Tiên sinh tỉnh rồi.

[00:05:44] Tôi đang ở đâu đây?

[00:05:46] Đây là một nơi an toàn.

[00:05:48] Tôi đã nhân lúc hỗn loạn cứu ngài ra.

[00:05:52] Ngài cứ yên tâm tĩnh dưỡng,

[00:05:54] nghỉ ngơi cho khỏe.

[00:06:00] Đập xả lũ Tiêu Gia Độ không thể dừng lại được.

[00:06:03] Đã ba năm hạn hán liên tiếp.

[00:06:05] Tháng trước,

[00:06:07] nước Hoàng Hà nặng thêm bốn tiền.

[00:06:08] Chắc chắn sẽ có chuyện.

[00:06:11] Nếu gặp phải

[00:06:12] trận lũ lớn như năm Khang Hy thứ mười lăm,

[00:06:14] Tiêu Gia Độ không chống đỡ nổi.

[00:06:16] Chết cũng không còn mặt mũi nào gặp người ta.

[00:06:18] Đại nhân.

[00:06:19] Hợp long trước mùa lũ thu,

[00:06:20] chúng tôi có thể đảm bảo được.

[00:06:23] Các ngươi đều đã lập quân lệnh trạng.

[00:06:25] Không hợp long được,

[00:06:27] thì mang đầu đến gặp ta.

[00:06:28] Bây giờ không có đá.

[00:06:30] Lại phải tiếp tục trì hoãn.

[00:06:32] Trước đây có những chỗ không đạt chuẩn,

[00:06:33] còn phải tháo dỡ thay thế.

[00:06:34] Chúng tôi cũng đang sốt ruột lắm.

[00:06:36] Chuyện đá xanh,

[00:06:37] ta đã cử người đi điều tra rồi.

[00:06:39] Trong kho vẫn còn một ít đá tốt,

[00:06:42] ưu tiên cho các ngươi dùng.

[00:06:44] Tiến độ công trình một ngày cũng không được dừng.

[00:06:47] Chuyện giết người,

[00:06:49] đã có quốc pháp.

[00:06:51] Các ngươi không cần phân tâm.

[00:06:53] Đại nhân, Quách Thống lĩnh về rồi.

[00:06:57] Bạch Hà Câu tình hình thế nào?

[00:07:01] Vô cùng thảm hại.

[00:07:03] Ty chức đã kiểm tra trên núi dưới núi một lượt.

[00:07:04] Đá không có vấn đề gì cả.

[00:07:07] Sao lại biến thành đá vụn?

[00:07:08] Người trong thôn cũng không biết.

[00:07:10] Việc cấp bách bây giờ

[00:07:11] là phải để họ cung cấp đá.

[00:07:13] Nếu Tiêu Gia Độ không chống đỡ nổi,

[00:07:15] nếu thật sự gặp phải lũ lớn,

[00:07:17] thì bá tánh lại phải chịu khổ.

[00:07:19] Công tử không đền mạng,

[00:07:22] họ nói sẽ không cung cấp đá.

[00:07:33] Đại nhân,

[00:07:34] chuyện này,

[00:07:36] quả thực có chút phiền phức.

[00:07:37] Bên tôi không tiện định tội.

[00:07:39] Ty chức thấy chuyện này,

[00:07:41] thực ra chỉ là một chuyện

[00:07:42] dân không kiện, quan không xét.

[00:07:45] Sao có thể quan không xét được?

[00:07:47] Các ông cũng đã bắt người,

[00:07:49] tấu chương tự hặc tội của tôi

[00:07:50] cũng đã trình lên.

[00:07:52] Chuyện này,

[00:07:53] chỉ cần bên bị hại chịu nhượng bộ một bước.

[00:07:56] Hai bên kích động, có lời qua tiếng lại,

[00:07:57] sau đó giết người,

[00:07:58]

[00:08:00] Ngoài ra,

[00:08:00] tôi còn một chuyện nữa

[00:08:01] có thể gây áp lực với họ.

[00:08:02] Đá ở Bạch Hà Câu.

[00:08:04] Sao lại biến thành đậu phụ?

[00:08:05] Họ phải nói cho rõ.

[00:08:07] Nói đi nói lại,

[00:08:09] chuyện này còn lớn hơn chuyện giết người.

[00:08:11]

[00:08:12] cho họ qua được.

[00:08:17] Bên bị hại này,

[00:08:19] không phải là vợ cả của tộc trưởng.

[00:08:21] Là một cô vợ bé ông ta mua năm ngoái.

[00:08:24] Đã nghèo đến thế rồi,

[00:08:25] còn mua vợ?

[00:08:26] Năm ngoái có nạn lụt,

[00:08:28] chỉ cần hai cái bánh bao,

[00:08:29] là có thể dẫn đi một cô gái lớn.

[00:08:31] Vợ của tộc trưởng đã chết,

[00:08:32] để lại hai đứa con.

[00:08:34] Trong nhà không có phụ nữ,

[00:08:35] ai chăm sóc bọn trẻ?

[00:08:37] Ý của ty chức là,

[00:08:39] người kia vừa chết,

[00:08:40] người phụ nữ này chắc chắn sẽ không ở lại.

[00:08:42] Cô ta là người bị hại chính.

[00:08:44] Chỉ cần cô ta chịu xuống nước,

[00:08:45] mọi chuyện đều có thể thương lượng.

[00:08:47] Tôi còn nghe nói,

[00:08:49] tên tộc trưởng ma quỷ đó

[00:08:50] chỉ là một lão già vô dụng.

[00:08:52] Cũng không phải vợ chồng chính thức.

[00:08:53] Cái đôi mắt đen đó,

[00:08:54] chỉ nhìn vào bạc trắng thôi.

[00:09:00] Lão gia.

[00:09:04] Thấy đại lão gia còn không quỳ xuống!

[00:09:09] Được rồi, được rồi, cô đứng dậy trước đi.

[00:09:14] Vị này là Cận đại nhân,

[00:09:15] Hà Đạo Tổng đốc,

[00:09:17] cũng là phụ thân của người kia.

[00:09:19] Cận đại nhân

[00:09:20] muốn nói với cô vài câu.

[00:09:22] Cô hãy lắng nghe cho kỹ.

[00:09:24] Đại nhân,

[00:09:24] hạ quan xin cáo lui trước.

[00:09:32] Cô nương.

[00:09:35] Chị dâu.

[00:09:37] Chị... chị dâu...

[00:09:48] Con trai ta cũng đã quá hấp tấp,

[00:09:50] gây ra chuyện như vậy,

[00:09:53] tội không thể tha thứ.

[00:09:56] Chuyện của con trai tôi,

[00:09:57] nó đã làm sai,

[00:09:58] người làm cha như tôi

[00:10:00] cũng thay nó nhận lỗi với chị.

[00:10:02] Nó sẵn lòng dùng toàn bộ tiền của mình

[00:10:04] để bồi thường.

[00:10:07] Tôi cũng sẵn lòng dùng một nửa bổng lộc của mình

[00:10:09] để bồi thường,

[00:10:11] nuôi hai đứa trẻ khôn lớn.

[00:10:13] Tất nhiên,

[00:10:16] bao nhiêu tiền cũng không thể đổi lại được

[00:10:18] mạng sống của người đã khuất.

[00:10:21] Chị xem chuyện này có phải là...

[00:10:24] Tôi muốn gặp hắn.

[00:10:40] Trị Dự.

[00:10:44] Cô ấy muốn gặp con.

[00:10:59] Ngươi đã giết ông ấy.

[00:11:03] Ngươi giết cả ta đi!

[00:11:05] Ngươi giết cả ta đi!

[00:11:12] Tôi... tôi sẽ đưa hết tiền của tôi cho chị.

[00:11:14] Đó là toàn bộ tiền công của tôi.

[00:11:15] Tôi chưa từng động đến một xu.

[00:11:18] Ta không cần tiền của ngươi!

[00:11:19] Ngươi phải chết!

[00:11:21] Tôi chết, tôi biết.

[00:11:22] Nhưng chị phải nhận tiền.

[00:11:23] Mạng của tôi ở trong đó.

[00:11:24] Tôi xin chị, chị hãy nhận lấy.

[00:11:45] Đại nhân.

[00:11:47] Đại nhân.

[00:11:48] Đại nhân, đi chậm thôi.

[00:11:56] Thiên Nhất có thư về chưa?

[00:11:58] Chưa ạ.

[00:12:02] Triều đình đã có công văn phúc đáp chưa?

[00:12:05] Nói là giao cho Hình Bộ nghị tội.

[00:12:10] Đá ở Bạch Hà Câu,

[00:12:11] rốt cuộc là chuyện gì?

[00:12:13] Cậu phải đi điều tra.

[00:12:14] Vâng.

[00:12:16] Đại nhân,

[00:12:17] phu nhân hình như bị bệnh rồi.

[00:12:25] Phu nhân...

[00:12:27] Lão gia.

[00:12:31] Ông đã đi gặp nó chưa?

[00:12:44] Ta đã gặp người bị hại.

[00:12:46] Ta đã nói với người bị hại,

[00:12:48] ta cũng sẵn lòng bỏ ra

[00:12:49] một nửa bổng lộc của mình.

[00:12:50] Tiền ta cũng có.

[00:12:51] Họ còn muốn gì nữa?

[00:12:52] Ta còn có đồ trang sức.

[00:12:54] Bà nằm xuống đi, nằm xuống.

[00:12:56] Hoàng Thượng nói sao?

[00:13:01] Ông viết tấu chương nói với Hoàng Thượng đi.

[00:13:03] Ông nói với ngài ấy,

[00:13:05] ông nói,

[00:13:06] chúng ta chỉ có một đứa con trai này.

[00:13:08] Đứa trẻ này一直

[00:13:10] đã luôn giúp ông trên hà đạo.

[00:13:11] Được, được, được.

[00:13:12] Nhưng không phải là chuyện như vậy.

[00:13:14] Hoàng Thượng muốn giao nó

[00:13:16] cho Hình Bộ định tội.

[00:13:18] Ta đây,

[00:13:18]

[00:13:22] Hoàng Thượng tin tưởng ta,

[00:13:23] giao Hoàng Hà cho ta,

[00:13:25] rất nhiều người không vui.

[00:13:28] Nếu không giao nó cho Hình Bộ,

[00:13:29] Hoàng Thượng cũng khó xử.

[00:13:31] Các quan viên hai bên bờ Hoàng Hà,

[00:13:33]

[00:13:35] Vậy chúng ta...

[00:13:35] Con chúng ta không cứu được sao?

[00:13:38] Bà đừng nói những lời xui xẻo đó.

[00:13:40] Vậy ông cứu nó thế nào?

[00:13:42] Ta có thể làm gì chứ?

[00:13:43] Hay là ta lấy đầu mình đổi cho nó?

[00:13:47] Quan tốt trên đời này đều chết hết rồi sao?

[00:13:51] Để hai cha con ông làm anh hùng hảo hán!

[00:13:55] Rốt cuộc ông muốn tôi khóc cho ai?

[00:13:59] Dù sao người cũng là do nó giết.

[00:14:01] Nó đã chết một lần rồi,

[00:14:03] trên Hoàng Hà.

[00:14:22] Chủ sự đê Quy Nhân Vương Đăng Tuyển,

[00:14:24] xin thỉnh an Cận Tổng đốc.

[00:14:26] Trần tiên sinh đâu?

[00:14:28] Ty chức nhận được

[00:14:28] công văn khẩn của đại nhân,

[00:14:30] biết tin Trần tiên sinh không rõ tung tích,

[00:14:32] ty chức cũng nóng như lửa đốt.

[00:14:34] Đã điều tra suốt đêm,

[00:14:35] trên công trường không hề có Trần tiên sinh.

[00:14:38] Ta nghe nói ngươi

[00:14:39] cắt xén tiền công, phu sông gây rối,

[00:14:42] làm chậm tiến độ.

[00:14:43] Chuyện này là sao?

[00:14:46] Tuyệt đối không có chuyện đó.

[00:14:48] Cận Tổng đốc,

[00:14:49] có thể tùy thời cử người đến tra xét.

[00:14:51] Đê Quy Nhân là một

[00:14:52] bến cảng lớn nam bắc qua lại,

[00:14:54] nhân sự phức tạp.

[00:14:56] Trong một chốc một lát,

[00:14:58] cũng không nói rõ được.

[00:14:59] Bây giờ là Trần tiên sinh

[00:15:00] mất tích đã hơn một tháng,

[00:15:02] ngươi không báo cáo,

[00:15:03] ta phạt ngươi tội thất trách trước.

[00:15:06] Trong vòng nửa tháng,

[00:15:07] không tìm được Trần tiên sinh,

[00:15:09] ta sẽ đích thân đến đê Quy Nhân.

[00:15:10] Ngươi hãy cẩn thận làm việc.

[00:15:12] Lui đi.

[00:15:13] Vâng, vâng.

[00:15:14] Ty chức hiểu rồi.

[00:15:14] Ty chức hiểu rồi.

[00:15:19] Đến cơm cũng không có mà ăn.

[00:15:20] Đúng vậy.

[00:15:21] Vu Chấn Giáp, Vu đại nhân,

[00:15:22] nếu thật sự bắt được tên khâm phạm này,

[00:15:24] bắt được,

[00:15:24] chẳng phải sẽ có một khoản tiền thưởng lớn

[00:15:26] ban xuống sao?

[00:15:27] Đúng vậy, đúng vậy.

[00:15:30] Mau bắt hắn lại!

[00:15:33] Đúng thế! Trần

[00:15:34] Phải bắt được hắn! Không thể tha cho hắn! Thiên Nhất!

[00:15:35] Trần Thiên Nhất hiện ra đây!

[00:15:35] Đúng vậy! Trần Thiên Nhất hiện ra đây!

[00:15:38] Không thể tha cho hắn được!

[00:15:40] Đây...

[00:15:41] Đây...

[00:15:42] Đây...

[00:15:44] Sao trông... hắn...

[00:15:47] Có phải là hắn không?

[00:15:50] Bắt!

[00:16:06]

[00:16:10] Tấu chương nghị tội của Hình Bộ

[00:16:11] đã đệ lên.

[00:16:13] Mời ngài xem qua.

[00:16:32] Hình Bộ nghị tội gì đây?

[00:16:34] Trảm lập quyết.

[00:16:38] Sao không phán tội khác?

[00:16:40] Một nghìn lẻ tám nhát dao?

[00:16:42] Thế chẳng phải hả giận, sảng khoái hơn sao?

[00:16:45] Hay là giống như Viên Sùng Hoán năm xưa,

[00:16:47] một miếng thịt còn bán được mấy tiền bạc.

[00:16:50] Theo luật Đại Thanh,

[00:16:52] vô cớ tàn sát thường dân, tội trảm lập quyết.

[00:16:55] Hoàng Thượng có thể ban ơn,

[00:16:57] đổi thành trảm giam hậu.

[00:16:59] Họ ghét Cận Phụ.

[00:17:01] Ghét ông ta không nể tình.

[00:17:05] Cao Sĩ Kỳ!

[00:17:09] Sau này Hình Bộ định tội ngươi,

[00:17:12] e là sẽ còn nặng hơn.

[00:17:16] Đây không phải là ý của thần.

[00:17:17] Hoàng Thượng để Hình Bộ nghị tội,

[00:17:19] các đại thần Nam Thư Phòng không được tham gia bàn bạc.

[00:17:21] Thần không dám trái lệnh cấm.

[00:17:25]

[00:17:28] Một vở kịch hay,

[00:17:29] bị mấy tên ngốc các ngươi

[00:17:31] làm hỏng cả.

[00:17:41] Trẫm để Hình Bộ nghị tội,

[00:17:43] cũng là để cho các ngươi

[00:17:44] một lối thoát.

[00:17:45] Các ngươi bảo toàn một chút,

[00:17:46]

[00:17:49] Cứ phải đẩy xe đâm vào tường.

[00:17:53] Cận Phụ chỉ có một đứa con trai đó.

[00:17:55] Ông ta vì triều đình mà tận lực,

[00:17:56] trẫm lại không bảo vệ được con trai ông ta.

[00:18:01] Làm hoàng đế

[00:18:03] mà hèn hạ thế này.

[00:18:06] Mong Hoàng Thượng thánh tâm độc đoán.

[00:18:08] Thần nguyện một mình dâng tấu chương,

[00:18:11] bảo toàn cho Cận Tử Viên.

[00:18:12] Trẫm chính là tức giận với Trần Hoàng.

[00:18:16] Hắn và Cận Phụ là bạn bè sinh tử.

[00:18:18] Sao vào lúc này

[00:18:19] lại giả câm giả điếc?

[00:18:21] Hay là hắn muốn làm thanh quan?

[00:18:24] E Hoàng Thượng,

[00:18:26] ED tấu chương đàn hặc Trần Hoàng

[00:18:27] cũng đã đệ lên.

[00:18:28] Thần đang định bẩm báo với Hoàng Thượng việc này.

[00:18:34] Nói thế nào?

[00:18:35] Lưỡng Giang Tổng đốc A Tịch Hy đứng đầu,

[00:18:37] chủ sự đê Quy Nhân Vương Đăng Tuyển

[00:18:39] đồng loạt dâng tấu đàn hặc Trần Hoàng.

[00:18:41] Nói hắn tham gia phản Thanh phục Minh,

[00:18:43] là một đảng trưởng quan trọng.

[00:18:44] Vào tháng trước đã xúi giục phu sông gây rối,

[00:18:46] mười bảy khoản đại tội bất pháp.

[00:18:56]

[00:18:58] Trần Hoàng

[00:19:00] muốn phản Thanh phục Minh?

[00:19:02] Còn là đảng trưởng quan trọng?

[00:19:05] Một kẻ ngốc như hắn,

[00:19:06] có ai thèm dùng không?

[00:19:10] Mở mắt nói láo!

[00:19:22] Việc trị thủy vừa có chút khởi sắc,

[00:19:25] đã có kẻ muốn trẫm phải nuốt ruồi.

[00:19:33] Mang trống đến đây!

[00:19:36] Trẫm muốn xua đi cái uất khí trong lòng!

[00:21:15] Ta đã đoán trước sẽ như vậy.

[00:21:19] Đừng nói cho phu nhân biết.

[00:21:24] Hoàng Thượng đang trọng dụng ngài,

[00:21:26] ngài ấy ra mặt phán tội trảm giam hậu

[00:21:27] thì có sao đâu?

[00:21:29] Đại nhân,

[00:21:29] hay là ngài dâng tấu chương lên Hoàng Thượng,

[00:21:30] nói rằng con trai gặp chuyện,

[00:21:31] nói rằng con trai gặp chuyện,

[00:21:32] chức Hà Đạo Tổng đốc này

[00:21:33] ngài không làm nữa.

[00:21:34] Xem ai dám nhận cái gánh này.

[00:21:36] Đại nhân,

[00:21:37] năm nay có lũ lớn,

[00:21:38] Hoàng Thượng không phải không biết.

[00:21:40] Lúc này ngài ấy không thể thiếu ngài được.

[00:21:43] Có ích không?

[00:21:45] Cũng phải có người bảo toàn chứ.

[00:21:49] Cứ nói về chuyện trị thủy này,

[00:21:52] chúng ta đắc tội với ít người sao?

[00:21:54] Họ đang hợp sức lại

[00:21:56]

[00:22:00] Trên quan trường từ trước đến nay,

[00:22:01] chỉ có thêm hoa trên gấm,

[00:22:02] chứ không có đưa than trong ngày tuyết.

[00:22:07] Hay là lại dâng thêm một tấu chương nữa?

[00:22:10] Dù là giáng chức, lưu đày,

[00:22:14] xem có tác dụng không.

[00:22:51] Mẹ con,

[00:22:52] đã bảo người làm cho con chút đồ ăn ngon.

[00:22:55] Cha uống với con một ly.

[00:23:00] Nào.

[00:23:14] Ăn đi.

[00:23:59] Qua đây.

[00:24:06] Nói nhanh lên!

[00:24:07] Đằng sau ta còn có vụ án khác nữa.

[00:24:09] Vu đại nhân,

[00:24:10] tôi... tôi muốn kiện con trai ruột của mình.

[00:24:13] Nó...

[00:24:14] nó thực sự quá đáng.

[00:24:16] Nó thực sự quá đáng.

[00:24:17] Trong nhà chỉ nuôi một con

[00:24:19] gà mái đẻ trứng.

[00:24:21] Hàng năm dựa vào tiền bán trứng

[00:24:23] để trang trải gia đình.

[00:24:25] Mấy tháng nay,

[00:24:26] tôi mỗi ngày

[00:24:27] chỉ ăn hai nắm lá khoai lang.

[00:24:30] Trứng gà tôi không nỡ ăn.

[00:24:32] Nó lại lén lút luộc trứng

[00:24:35] cho vợ nó ăn.

[00:24:36] Tôi nghĩ, ăn thì ăn thôi.

[00:24:40] Dù sao con dâu cũng đã sinh cháu trai,

[00:24:43] cũng coi như là người có công.

[00:24:45] Nhưng,

[00:24:46] sáng nay tôi thức dậy,

[00:24:49] ngửi thấy mùi thơm.

[00:24:51] Nó...

[00:24:52] tối qua nó,

[00:24:54] lén lút sau lưng tôi,

[00:24:56] đem con gà mái

[00:24:57] đẻ trứng của nhà

[00:24:59] hầm cho vợ nó ăn rồi!

[00:25:03] Lão thái gia, tôi không sống nổi nữa!

[00:25:06] Hầm gà ăn rồi?

[00:25:11] Có ngon không?

[00:25:13] Tôi không ăn, đại nhân.

[00:25:17] Ta hỏi có ngon không?

[00:25:19] Tôi một miếng canh cũng không uống.

[00:25:22] Tại sao?

[00:25:23] Đại nhân,

[00:25:24] tôi không phải không biết

[00:25:25] tôi không thể giết gà.

[00:25:27] Nhưng...

[00:25:28] nhưng vợ tôi không có sữa.

[00:25:31] Con tôi khóc đến không còn sức nữa.

[00:25:34] Mẹ tôi còn có thể ăn lá khoai lang,

[00:25:37] trẻ con sao chịu được?

[00:25:39] Tôi không thể trơ mắt

[00:25:40] nhìn con mình chết được.

[00:25:43] Ngươi đây là bất kính với mẹ,

[00:25:46] đại bất hiếu.

[00:25:48] Ngươi tự biết lỗi của mình chứ?

[00:25:51] Dù là thánh nhân đến cũng không được.

[00:25:54] Một bên là mẹ già,

[00:25:56] một bên là con mình.

[00:25:58] Dù là Khổng Phu Tử tự mình chọn,

[00:26:00] ông ấy cũng không chọn được.

[00:26:02] Ngươi cũng nhiều lời quá nhỉ.

[00:26:05] Ta thấy ngươi rất khỏe mạnh,

[00:26:07] sao không đến

[00:26:07] hà đạo làm việc?

[00:26:09] Ít nhất cũng kiếm được miếng ăn.

[00:26:14] Mẹ già bị bệnh tim,

[00:26:16] vợ vừa mới sinh con.

[00:26:18] Tôi chỉ muốn lấy rìu

[00:26:20] chẻ mình ra làm đôi.

[00:26:22] Lên hà đạo làm việc một chút,

[00:26:23] người nhà cũng có thể sống sót.

[00:26:25] Nghe nói một bữa ăn có ba cái bánh bao.

[00:26:30] Cả nhà chúng tôi đã bao lâu rồi

[00:26:32] không ngửi thấy mùi lương thực.

[00:26:33] Đừng nhắc đến chuyện này!

[00:26:39] Ngươi chịu đánh chịu phạt đi.

[00:26:41] Tôi chịu hết.

[00:26:42] Đại nhân minh xét.

[00:26:48] Bất hiếu với cha mẹ,

[00:26:50] cha mẹ đứng ra tố cáo,

[00:26:52] theo luật Đại Thanh,

[00:26:55] lập tức đánh chết bằng gậy.

[00:26:56] Nói cách khác,

[00:26:59] đánh từng gậy một cho đến chết.

[00:27:02] Đại nhân,

[00:27:04] tôi... tôi không có ý đó.

[00:27:06] Đừng nhiều lời!

[00:27:07] Một lời đã vào công môn,

[00:27:09] chín trâu cũng không kéo lại được.

[00:27:11] Hôm nay bản lão gia sẽ đánh chết ngươi.

[00:27:15] Không, không, không!

[00:27:18] Đại nhân,

[00:27:19] gần đây đang có nạn đói.

[00:27:22] Bản lão gia cũng không có tiền thuê nha dịch.

[00:27:27] Tự mình làm đi!

[00:27:28] Đại nhân!

[00:27:31] Nằm xuống!

[00:27:33] Đại nhân! Đại nhân!

[00:27:36] Đại nhân!

[00:27:37] Tôi... tôi xin ngài...

[00:27:39] tha cho nó lần này đi.

[00:27:42] Bản lão gia gần đây cũng

[00:27:44] hơi cầm không nổi nữa.

[00:27:45] Tôi già rồi lú lẫn rồi.

[00:27:47] Tôi không nên làm như vậy.

[00:27:49] Đại nhân,

[00:27:50] Đại nhân,

[00:27:51] xin ngài xem xét con tôi còn nhỏ,

[00:27:53] mẹ già sức khỏe cũng không tốt.

[00:27:54] Ngài tha mạng cho tôi trước,

[00:27:55] sau này tôi không dám nữa.

[00:27:57] Đại nhân!

[00:27:58] Đây không phải bản đại nhân

[00:28:00] tư vị pháp luật.

[00:28:03] Ta cũng thật sự sắp chết đói rồi.

[00:28:17] Vậy cứ phán như thế đi.

[00:28:19] tội sống khó tha.

[00:28:19]

[00:28:26] Phạt ngươi về nhà nói với vợ,

[00:28:30] bảo cô ấy chăm sóc con cho tốt.

[00:28:32] Dù thế nào cũng phải rảnh tay

[00:28:34] chăm sóc mẹ chồng. Phụ

[00:28:36] Ngươi đến hà đạo làm việc cho ta.

[00:28:39] Tiền công hai tháng đầu khấu trừ,

[00:28:42] mua một con gà mái.

[00:28:42] Mua một con gà mái.

[00:28:46] Tần Cối!

[00:28:48] Tần Cối!

[00:28:59] Tên gian tặc!

[00:29:00] Ngươi cũng có ngày hôm nay!

[00:29:09] Bà lão,

[00:29:11] bà hãy mang con gà này về.

[00:29:15] Con gà này của tôi ngày nào cũng đẻ trứng.

[00:29:18] Đại nhân, tôi không dám ạ.

[00:29:19] Đây... đây là ta cho bà mượn.

[00:29:22] Đợi con trai bà mua gà mái về,

[00:29:24] thì trả lại cho ta.

[00:29:26] Trứng đẻ trong thời gian đó đều thuộc về các người.

[00:29:29] Cảm ơn đại nhân!

[00:29:31] Để cho vợ nó ăn cho có sữa.

[00:29:32] Cảm ơn đại nhân! Để

[00:29:33] để nó cũng có thể

[00:29:35] làm việc trên hà đạo yên tâm. Ell

[00:29:37] Được rồi, được rồi.

[00:29:37] Đi nhanh đi, đi đi.

[00:29:39] Bản quan cũng không còn sức

[00:29:41] nói nhiều với các người nữa.

[00:29:42] Cảm ơn đại nhân.

[00:29:45] Mẹ, đi thôi.

[00:29:54] Ngươi xử án quả là có một không hai.

[00:29:56] Từ thời Tam Hoàng Ngũ Đế đến nay,

[00:29:57] chẳng ai có được tài năng như ngươi.

[00:29:59] Đừng nhiều lời, mau quỳ xuống!

[00:30:01] Xử xong vụ này,

[00:30:02] ta còn phải đi ngủ trưa.

[00:30:03] Vụ án nào?

[00:30:05] Đến lượt ngươi sao?

[00:30:06] Ngươi có biết ta phạm tội gì không?

[00:30:18] Ngươi là...

[00:30:20] khâm phạm của triều đình.

[00:30:22] Lão tử là khâm phạm phản Thanh phục Minh.

[00:30:25] Ngươi tránh xa ta ra một chút.

[00:30:27] Coi chừng ta khai ngươi ra đấy.

[00:30:29] Dù sao tội này,

[00:30:30] cũng là tội bị tru di cửu tộc.

[00:30:32] Khâm phạm? La

[00:30:38] Khâm phạm?

[00:30:42] Vậy không phải là phải giải về kinh sư sao?

[00:30:44] Đúng rồi!

[00:30:46] Theo luật Đại Thanh,

[00:30:47] khâm phạm như ta

[00:30:48] ăn gì uống gì,

[00:30:50] đều phải theo quy củ.

[00:30:52] Ta không ăn cái kiểu của ngươi đâu.

[00:30:53] Lá khoai lang gì đó thì thôi đi.

[00:30:56] Ngươi nhìn ta xem,

[00:30:57] có giống nơi có đồ ăn thức uống không?

[00:31:00] Mấy huyện lân cận bị nạn châu chấu.

[00:31:02] là nha môn bẩn thỉu nhất thiên hạ.

[00:31:05] Hay là ta đưa ngươi đến

[00:31:07] nơi khác đi.

[00:31:08] Không được.

[00:31:09] Lỡ như nơi khác

[00:31:10] không có thanh quan thì sao?

[00:31:12] Hoặc là lại gặp phải một

[00:31:13] tên nha dịch ăn no rồi đánh ta một trận.

[00:31:16] Dù sao ngươi cũng đánh không nổi.

[00:31:21] Ta nói cho ngươi biết,

[00:31:23] ngươi đừng đắc ý.

[00:31:25] Lát nữa ta sẽ

[00:31:26] nhốt ngươi vào đại lao.

[00:31:29] Ta bỏ đói ngươi!

[00:31:31] Nơi của ngươi thật sự là nơi ta từng thấy

[00:31:35] Vậy thì ngươi chịu khó một chút đi.

[00:31:38] Cả huyện đều không có gì ăn.

[00:31:41] Lương thực cứu tế không được cấp xuống.

[00:31:43] Bá tánh ai còn chút sức,

[00:31:45] đều đến hà đạo làm việc.

[00:31:48] Số còn lại không phải bỏ đi tha hương,

[00:31:49] thì cũng là chờ chết.

[00:31:51] Ta đã ăn mấy ngày liền

[00:31:53] lá khoai lang rồi.

[00:31:55] Ta có một cách,

[00:31:57] có thể cứu cả một huyện của ngươi.

[00:32:03] Gì?

[00:32:07] Nói nhanh!

[00:32:08] Ngoài cửa là vận hà,

[00:32:09] trên sông mỗi ngày đều vận chuyển lương thực của quan.

[00:32:11] Ngươi là huyện thái gia,

[00:32:12] nếu trong địa phận xảy ra

[00:32:14] chuyện cướp lương thực của quan,

[00:32:15] ngươi có quản hay không?

[00:32:17] Tất nhiên phải quản.

[00:32:19] Lương thực của quan là để dự trữ.

[00:32:21] Cướp lương thực của quan chẳng phải là phạm pháp sao?

[00:32:24] Vương Đăng Tuyển ở đê Quy Nhân, ngươi có quen không?

[00:32:28] Đừng nhắc đến tên đó!

[00:32:29] Trên hà đạo chẳng có người tốt.

[00:32:32] Ta nói cho ngươi biết,

[00:32:33] tên Vương Đăng Tuyển này đang ăn chặn lương.

[00:32:36] Ngươi có thể nhắm vào hắn.

[00:32:38] Nói thế nào?

[00:32:47] Tên Vương Đăng Tuyển này,

[00:32:48] đã báo lên sáu mươi mốt nghìn phu.

[00:32:51] Ta đã đến hà đạo xem qua,

[00:32:52] người làm việc chỉ có khoảng ba trăm người.

[00:32:54] Trong đó còn có

[00:32:55] những người đi làm mà không làm.

[00:32:56] Cần gì nhiều phu đến thế?

[00:33:00] Đúng.

[00:33:01] Nhưng lương thực phân cho hắn,

[00:33:03] là theo số lượng phu hắn báo lên.

[00:33:06] Vương Đăng Tuyển cần nhiều

[00:33:07] lương thực như vậy để làm gì?

[00:33:09] Đúng vậy.

[00:33:11] Hắn chẳng qua là

[00:33:13] lợi dụng thiên tai ở các vùng lân cận,

[00:33:15] bán lương thực với giá cao.

[00:33:17] Cái loại hại nước hại dân này,

[00:33:18] không cướp của hắn thì cướp của ai?

[00:33:21] Đúng vậy.

[00:33:27] Không đúng.

[00:33:28] Không đúng. T

[00:33:30] Không đúng. THES

[00:33:31] Ta chắc chắn là đói đến lú lẫn rồi.

[00:33:34] Sao ta có thể cướp lương thực của quan được?

[00:33:36] Vương Đăng Tuyển dù có sai vạn lần,

[00:33:38] tự nhiên có pháp lệnh của triều đình

[00:33:39] để trừng trị hắn.

[00:33:45] Ngươi đúng là kẻ xấu.

[00:33:49] Chẳng trách thánh nhân nói một niệm sai lầm,

[00:33:52] có thể trở thành thánh nhân,

[00:33:55] cũng có thể trở thành gian thần.

[00:34:00] Ta thế này... Nhĩ

[00:34:01] xử... Sao ta lại có thể như vậy?

[00:34:04] Ta tu dưỡng chưa đủ.

[00:34:07] Ta thật sự là tu dưỡng chưa đủ.

[00:34:08] Ngươi lẩm bẩm cái gì thế?

[00:34:09] Ta chưa từng thấy

[00:34:10] kẻ ngốc như ngươi.

[00:34:11] Rốt cuộc ta làm sao vậy?

[00:34:12] Ngươi ở đây một mình...

[00:34:13] Ta...

[00:34:15] Vu Chấn Giáp!

[00:34:17] Ta suýt nữa bị ngươi dụ dỗ.

[00:34:18] Ngươi chơi thật đấy à?

[00:34:20] Kẻ như ngươi chết đói đáng đời!

[00:34:22] Vu Chấn Giáp!

[00:34:24] Ngươi chơi thật đấy à?

[00:34:27] Ngươi còn dám khóa ta?

[00:34:29] Đi!

[00:34:45] Tên họ Vu kia!

[00:34:47] Ta thấy ngươi đang tự tìm phiền phức.

[00:34:49] Đừng nhiều lời!

[00:34:50] Ta về sẽ ghi cho ngươi

[00:34:51] thêm một tội danh.

[00:34:55] Ngươi xúi giục ta cướp lương thực của quan!

[00:35:02] Ta hỏi ngươi câu cuối cùng.

[00:35:07] Ngươi nói đi.

[00:35:09] Dù sao ngươi sớm muộn

[00:35:09] cũng có số chết đói.

[00:35:11] Là danh tiếng của ngươi quan trọng,

[00:35:13] hay là cả một huyện

[00:35:14] cái bụng của bá tánh quan trọng?

[00:35:21] Đứng yên đó!

[00:35:33] Hôm nay Trần Hoàng,

[00:35:34] xúi giục ta đi cướp lương thực của quan.

[00:35:37] Ta lại động lòng!

[00:35:45] Ta đúng là cầm thú không bằng!

[00:35:50] Trần Hoàng hỏi ta,

[00:35:53] là cái bụng của bá tánh trong huyện quan trọng,

[00:35:55] hay là danh tiếng của ta quan trọng.

[00:36:00] Ta lại muốn nói

[00:36:01] là danh tiếng của ta quan trọng!

[00:36:05] Tội không thể tha thứ!

[00:36:11] Nếu ta nói

[00:36:15] cái bụng của bá tánh trong huyện quan trọng,

[00:36:20] vậy chẳng phải ta

[00:36:21] sẽ đi cướp lương thực của quan sao?

[00:36:29] Ta phải đi cướp lương thực của quan!

[00:36:32] Ta phải đi cướp lương thực của quan!

[00:36:35] Ta phải đi cướp lương thực của quan!

[00:36:38] Ta phải đi cướp lương thực của quan!

[00:36:40] Ta phải đi cướp lương thực của quan!

[00:36:42] Ta phải đi cướp lương thực của quan!

[00:36:43] Ta phải đi cướp lương thực của quan!

[00:36:44] Ta phải đi cướp lương thực của quan!

[00:36:46] Ngươi là đồ cầm thú!

[00:36:48] Ta phải đi cướp lương thực của quan!

[00:36:54] Ta chính là phải đi cướp lương thực của quan!

[00:36:57] Ta chính là phải đi cướp lương thực của quan!

[00:36:59] Ta không thể để bá tánh chết đói!

[00:37:03] Ta chính là một con cầm thú!

[00:37:06] Ta phải đi cướp lương thực của quan!

[00:37:22] Trần Hoàng! Trần Thiên Nhất!

[00:37:24] Ngươi điên rồi! Ngươi làm gì vậy?

[00:37:25] Cướp lương thực của quan,

[00:37:26] phạm vương pháp!

[00:37:27] Lão tử không sợ!

[00:37:28] Ta sợ! Ta là khâm phạm!

[00:37:30] Lão tử thả ngươi ra,

[00:37:31] cùng đi cướp!

[00:37:32] Ta... ta không đi!

[00:37:33] Ta muốn đi ngủ!

[00:37:35] Ngươi... ngươi... ngươi đừng qua đây!

[00:37:37] Lão tử giết ngươi!

[00:37:38] Bá tánh không sống được,

[00:37:40] ta cũng không sống được,

[00:37:41] ngươi cũng không sống được!

[00:37:43] Ta phải cướp lương thực của quan!

[00:37:45] Ta phải cướp lương thực của quan!

[00:37:46] Ta phải cướp lương thực của quan!

[00:37:47] Ngươi là huyện thái gia!

[00:37:48] Ta phải cướp lương thực của quan!

[00:37:49] Ngươi bình tĩnh lại!

[00:37:50] Ta phải cướp!

[00:37:59] Mẹ!

[00:38:00] Ăn cơm thôi.

[00:38:07] Mẹ, mẹ ăn nhiều một chút.

[00:38:10] Đến mùa gặt lúa mì sẽ ổn thôi.

[00:38:13] Hai quả trứng này đều là của mẹ.

[00:38:16] Hôm nay,

[00:38:17] Triệu Cao và Thái Kinh đều đã đẻ.

[00:38:19] Lý Lâm Phủ cũng đẻ một quả.

[00:38:21] Hai quả trứng này đều là của mẹ.

[00:38:24] Con cũng ăn một quả đi.

[00:38:26] Con vừa ăn hai quả rồi.

[00:38:28] Con no căng rồi.

[00:38:29] Mẹ xem này.

[00:38:30] Bụng con no căng tròn này.

[00:38:34] Con lại lừa mẹ.

[00:38:36] Mẹ sao lại không biết,

[00:38:38] con lúc nào

[00:38:38] đã ăn hai quả trứng?

[00:38:41] Hai mẹ con mình,

[00:38:43] mỗi người một quả.

[00:38:54] Lương thực cứu tế vẫn chưa đến à?

[00:38:58] Sắp đến rồi, sắp đến rồi.

[00:38:59] Con trai ngày nào cũng đang thúc giục.

[00:39:01] Tốt.

[00:39:08] Mẹ, con đi làm đây.

[00:39:46] Sau khi cướp được lương thực của quan,

[00:39:49] mọi người mỗi nhà đều chia một phần.

[00:39:52] Ăn tiết kiệm một chút,

[00:39:53] cầm cự đến mùa thu hoạch.

[00:39:56] Ta đặt ra hai quy tắc.

[00:39:59] Thứ nhất,

[00:40:00] các người phải giữ mồm giữ miệng cho kỹ.

[00:40:02] Nếu có ai hỏi,

[00:40:04] thì nói là có thủy đạo (cướp sông).

[00:40:06] Đến lúc đó bảo ta điều tra,

[00:40:08] ta sẽ nói thủy đạo đã chạy trốn.

[00:40:10] Lương thực đã tìm lại được.

[00:40:12] Như vậy ta kéo dài đến sau mùa thu hoạch,

[00:40:16] chúng ta không phải là cướp,

[00:40:17] mà là mượn.

[00:40:19] Đúng, ý này hay!

[00:40:21] Mượn!

[00:40:22] Chính là mượn!

[00:40:24] Thứ hai,

[00:40:25] lát nữa làm lật thuyền.

[00:40:27] Người của họ nếu chống cự,

[00:40:29] các người hãy khống chế họ.

[00:40:31] Nhớ kỹ,

[00:40:32] tuyệt đối không được giết người!

[00:40:34] Nhớ chưa?

[00:40:35] Nhớ rồi!

[00:40:36] Nhớ rồi!

[00:40:37] Tất cả nghe theo đại nhân!

[00:40:37] Đều nghe theo đại nhân!

[00:40:41] Ai bơi giỏi bước lên một bước!

[00:40:49] Các người xuống nước với ta!

[00:40:50] Các huynh đệ còn lại,

[00:40:51] đợi ở đây với Vu đại nhân.

[00:40:52] Lát nữa thuyền chở lương thực,

[00:40:54] có cắm cờ của hà đạo.

[00:40:55] Các người thấy ta ra hiệu,

[00:40:57] tất cả cùng xông lên!

[00:40:58] Nghe rõ chưa?

[00:40:59] Nghe rõ rồi!

[00:41:00] Nghe rõ rồi!

[00:41:02] Đi thôi! Đi!

[00:42:02] Tất cả ẩn nấp kỹ!

[00:42:04] Tốt!

[00:42:36] Các người...

[00:42:38] Ngồi xuống!

[00:42:39] Ngồi xuống!

[00:42:39] Đừng động đậy! Tất cả ngồi xuống!

[00:42:42] Đừng động đậy!

[00:42:43] Thủy tặc cướp lương thực!


 0 Bình luận sort   Sắp xếp theo