(AI-sub) Thiên Hạ Trường Hà vietsub -

17/40 فیلم های

(AI-sub) Thiên Hạ Trường Hà tập 17 - La Tấn

1 بازدیدها· 08/01/25
ai_sub_studio
ai_sub_studio
مشترکین
0

Phụ đề được dịch bằng AI, cần bạn góp sức hoàn thiện. Liên hệ tham gia tại Facebook: https://www.facebook.com/profi....le.php?id=1000678863 -------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------- Thiên Hạ Trường Hà: Bản hùng ca trị thủy thời Khang Hy <br>Giữa một triều đại thịnh vượng, tồn tại một hiểm họa ngàn năm mang tên Hoàng Hà. &quot;Thiên Hạ Trường Hà&quot; là câu chuyện về Hoàng đế Khang Hy (La Tấn) cùng hai vị quan tài năng Cận Phụ và Trần Hoàng, dốc lòng chinh phục dòng sông hung dữ đã gây tai ương cho bá tánh suốt bao đời. <br>Bộ phim không chỉ là cuộc chiến giữa con người với thiên nhiên mà còn là cuộc đấu trí căng thẳng nơi quan trường. Với kịch bản chặt chẽ, diễn xuất thực lực và quy mô sản xuất hoành tráng, đây là một bản hùng ca về ý chí, khát vọng và sự hy sinh vì bình yên cho thiên hạ mà bạn không thể bỏ lỡ.

بیشتر نشان بده، اطلاعات بیشتر

[00:01:47] Sách này ghi lại tổng cộng

[00:01:48] một trăm mười ba bài thuốc.

[00:01:50] Theo thần thấy,

[00:01:51] chưa chắc là do một người viết.

[00:01:53] Đời sau có lẽ còn có không ít danh y

[00:01:54] đã thêm phương thuốc của mình

[00:01:56] vào trong đó.

[00:01:57] Hoàng Thượng chọn phương thuốc từ sách này

[00:01:59] thực sự là một hành động sáng suốt.

[00:02:01] Như Ma hoàng thang,

[00:02:02] Đại thanh long thang,

[00:02:03] hiệu quả cực nhanh.

[00:02:04] Hơn nữa, trong sách này

[00:02:05] việc giảng giải về mạch lý

[00:02:06] cũng vô cùng tinh tế.

[00:02:08] Lục kinh bát cương

[00:02:09] là những phát kiến mà người xưa chưa từng có.

[00:02:16] Ngươi quả nhiên

[00:02:17] sách gì cũng đọc.

[00:02:20] Tạ Hoàng Thượng.

[00:02:22] Trẫm vốn tưởng lần này

[00:02:23] có thể hỏi khó ngươi một lần.

[00:02:24] Không ngờ ngươi ngay cả y thư cũng đã xem qua.

[00:02:27] Phải nhìn bằng con mắt khác rồi.

[00:02:28] Thần không có bản lĩnh gì khác,

[00:02:30] chỉ là một túi sách thôi.

[00:02:32] Kiến thức linh ta linh tinh,

[00:02:33] chứa đầy một bụng.

[00:02:34] Linh ta linh tinh?

[00:02:36] Có thể chữa khỏi bệnh thương hàn,

[00:02:38] đánh tan quân đội của Ngô Tam Quế,

[00:02:40] kiến thức này

[00:02:41] không phải là kiến thức linh tinh đâu.

[00:02:43] Không được quá khiêm tốn.

[00:02:44] Vâng.

[00:02:46] Ngươi nói cho Trẫm nghe xem,

[00:02:48] có sách gì mà ngươi chưa đọc không?

[00:02:50] Thần thật sự không biết.

[00:02:53] Câu này nói hay lắm.

[00:02:56] Nói quá ngông cuồng rồi.

[00:02:58] Trẫm không tin đâu.

[00:03:00] Đợi Trẫm đi đọc thêm vài cuốn sách nữa,

[00:03:02] sẽ khảo ngươi một phen.

[00:03:03] Thần cũng mong sớm được thua Hoàng Thượng một lần.

[00:03:07] Ngươi đúng là một câu

[00:03:08] cũng không để rơi xuống đất.

[00:03:10] Tạ ơn Hoàng Thượng đã khen.

[00:03:30] Ngài lại ra muộn nữa rồi.

[00:03:32] Vừa rồi mấy người kia ngưỡng mộ lắm đó.

[00:03:34] Chẳng có cách nào cả.

[00:03:36] Ngài đi thong thả.

[00:03:38] Nào, dọn ghế lên ngựa đi.

[00:03:40] Được.

[00:03:42] Đi thôi.

[00:03:57] (Lưu Ly Hán)

[00:04:04] Đến Lưu Ly Hán.

[00:04:16] Tướng gia.

[00:04:18] Đóng cửa lại.

[00:04:19] Bảo mọi người ra ngoài.

[00:04:22] Mọi người dừng tay một chút.

[00:04:25] Các ngươi về trước đi.

[00:04:26] Hôm nay không mở cửa nữa.

[00:04:29] Các ngươi về trước đi.

[00:04:29] Được, được.

[00:04:31] Ra ngoài nhớ

[00:04:32] đóng cửa giúp ta nhé.

[00:04:33] Vâng ạ.

[00:04:39] Tôi đi pha trà cho ngài.

[00:04:43] Tướng gia,

[00:04:44] ngài nói đi, tôi phải hầu hạ ngài thế nào?

[00:04:46] Này.

[00:04:47] Ngươi đi tìm giúp ta,

[00:04:49] Cơ Hà Nguyên Bản của Từ Quang Khải đời Minh,

[00:04:50] Cửu Chương Toán Thuật,

[00:04:51] Hải Đảo Toán Kinh của Lưu Huy thời Tam Quốc,

[00:04:54] Trương Khâu Kiến Toán Kinh,

[00:04:55] Tập Cổ Toán Kinh của Vương Hiếu Thông đời Đường.

[00:04:59] ...

[00:05:00] ...

[00:05:16] Tướng gia,

[00:05:17] Cửu Chương Toán Thuật này,

[00:05:20] Cơ Hà Nguyên Bản,

[00:05:21] đều có sẵn ở đây.

[00:05:22] Mấy cuốn còn lại tôi phải đi tìm.

[00:05:27] Tướng gia,

[00:05:28] sách ngài tìm càng ngày càng kỳ lạ.

[00:05:31] Chẳng có quy tắc gì cả.

[00:05:33] Lúc thì trên trời,

[00:05:33] lúc thì dưới đất.

[00:05:36] Ngài xem,

[00:05:37] người hiểu về toán học,

[00:05:39] tôi... tôi không quen ai cả.

[00:05:41] Ngài bảo tôi...

[00:05:50] ...

[00:06:05] Tôi ở đây đúng là có một cuốn.

[00:06:07] Hải Đảo Toán Kinh.

[00:06:15] Ngài xem thử.

[00:06:16] Đây còn là bản thiện bản triều Vĩnh Lạc.

[00:06:21] Cuốn này chắc đổi được cả một căn nhà đó.

[00:06:24] Tướng gia,

[00:06:25] ngài ngày nào cũng

[00:06:26] ở cùng Hoàng Thượng.

[00:06:28] Ngài nói xem, Hoàng Thượng

[00:06:29] mỗi ngày ăn trưa món gì vậy?

[00:07:05] Người mau lên, mau lên.

[00:07:06] Đang đợi đó.

[00:07:07] Hoàng Thượng.

[00:07:09] Y Lập.

[00:07:11] Thái Hoàng Thái hậu

[00:07:12] không phải nói muốn dùng bữa sao?

[00:07:13] Thái Hoàng Thái hậu đang đói bụng đó.

[00:07:15] Mọi người đều đang đợi người.

[00:07:17] Sao nàng không nói sớm?

[00:07:20] Hoàng...

[00:07:31] đợi con đến dùng bữa,

[00:07:32]

[00:07:34] Ta đợi đến đói cả bụng.

[00:07:36] Con thì hay rồi,

[00:07:38] đi đấu Bố Khố.

[00:07:40] Con quên sạch sành sanh rồi.

[00:07:42] Mau ngồi xuống.

[00:07:43] Mọi người đói thì đừng đợi con.

[00:07:49] Cười gì thế?

[00:07:51] Vừa rồi,

[00:07:52] Hoàng hậu kể một câu chuyện cười.

[00:07:54] Nàng ấy chưa kịp cười

[00:07:55] thì đã ra đón con rồi.

[00:07:57] Ta ngồi đây,

[00:07:58] càng nghĩ càng buồn cười.

[00:08:01] ...

[00:08:03] ...

[00:08:03] Vậy sao?

[00:08:05] Hoàng hậu cũng biết kể chuyện cười à?

[00:08:08] Vậy kể lại lần nữa đi.

[00:08:09] Thần thiếp nghe người nhà kể.

[00:08:11] Nói là có một người tin Phật,

[00:08:13] có một tối chạy vào trong núi,

[00:08:15] cởi sạch quần áo,

[00:08:17] nói là muốn xả thân cho muỗi ăn.

[00:08:19] ...

[00:08:20] Mọi người nói xem, lòng thành của ông ta có thành không?

[00:08:27] Cho muỗi ăn, thật lợi hại.

[00:08:29] Ngay cả Quan Thế Âm Bồ Tát cũng cảm động,

[00:08:31] quyết định thử thách ông ta.

[00:08:33] Bồ Tát biến thành một con hổ.

[00:08:36] Kết quả là người đó,

[00:08:37] thấy hổ thì quay đầu bỏ chạy,

[00:08:39] miệng thì la lên:

[00:08:42] "Tôi không mời nổi

[00:08:43] vị khách lớn thế này."

[00:08:55] Thật không ngờ,

[00:08:56] Hoàng hậu thật sự biết kể chuyện cười.

[00:08:58] Cũng khá buồn cười.

[00:09:00] Ăn đi.

[00:09:18] Buổi chiều Trẫm còn một số công vụ.

[00:09:22] Buổi tối sẽ đến Khôn Ninh Cung thăm nàng.

[00:09:25] Thiếp không mời nổi

[00:09:25] vị khách lớn như người đâu.

[00:09:29] Nàng xem kìa!

[00:09:36] Thật ngượng ngùng.

[00:09:39] Các ngươi điên hết rồi sao?

[00:09:44] Mạnh lên! Vật ta!

[00:09:45] Vật!

[00:09:46] Ngáng chân!

[00:09:47] Nhanh!

[00:09:47] Ngáng chân ta! Mạnh lên!

[00:09:52] Nào, lại nữa!

[00:09:54] Nào, tiếp tục.

[00:09:56] Hoàng Thượng,

[00:09:57] Hoàng hậu muốn thị tẩm.

[00:10:13] Kìa... gọi người.

[00:10:14] Ngạch nương.

[00:10:24] Con... nhường chỗ.

[00:10:27] Nhường chỗ.

[00:10:38] Đứa trẻ này...

[00:10:43] Hôm nay thật là...

[00:10:44] Thái tử này

[00:10:46] nhất định cứ quấy rầy,

[00:10:47] đòi đến cung của Trẫm ngủ.

[00:10:48] Nàng xem, tối thế này rồi,

[00:10:49] nếu đuổi nó về,

[00:10:50] đứa trẻ này ngày mai nhất định sẽ đến làm phiền Trẫm.

[00:10:53] Thế này đi... Nàng... nàng...

[00:10:54] Nàng ngủ trước đi.

[00:10:55] Thiệt thòi cho nàng rồi.

[00:10:59] ...

[00:11:01] Nào.

[00:11:04] Đọc thơ cho tốt vào.

[00:11:05] Nếu con đọc không tốt...

[00:11:06] Kéo rèm kia lên.

[00:11:08] Nếu con đọc thơ không tốt,

[00:11:09] hôm nay đừng hòng ngủ.

[00:11:11] Nào, đọc thơ đi.

[00:11:12] Thơ gì ạ?

[00:11:15] Tùy con.

[00:11:16] Giang Nam.

[00:11:18] Giang Nam khả thái liên,

[00:11:20] Liên diệp hà điền điền.

[00:11:23] Ngư hí liên diệp gian,

[00:11:25] Ngư hí liên diệp đông,

[00:11:27] Ngư hí liên diệp tây...

[00:11:52] Chiêu này mới lạ đấy.

[00:11:53] Học ở đâu vậy?

[00:11:56] Bẩm Hoàng Thượng,

[00:11:58] chiêu này là nô tài ở quê nhà Hà Bắc

[00:12:00] mời sư phụ dạy cho.

[00:12:01] Gọi là Triêm Y Thập Bát Điệt.

[00:12:03] Ngươi nói xem, cái này...

[00:12:05] cổ tay vừa ấn xuống như thế,

[00:12:07] toàn bộ khuỷu tay của Trẫm liền mềm nhũn.

[00:12:10] Nào, mau dạy cho Trẫm.

[00:12:11] Được được được.

[00:12:13] Làm thế nào đây?

[00:12:14] Nào, thế này.

[00:12:16] Thế này.

[00:12:17] Hoàng Thượng,

[00:12:19] Hoàng hậu bệnh nặng.

[00:12:49] Hoàng hậu.

[00:12:57] Hoàng hậu.

[00:13:03] Hoàng Thượng đến rồi.

[00:13:07] Thiếp không có sức để khấu đầu.

[00:13:10] Hoàng Thượng.

[00:13:13] Vừa rồi thiếp mơ thấy A Mã

[00:13:15] đến đón thiếp.

[00:13:18] Thiếp sắp chết rồi.

[00:13:22] Nàng hãy tĩnh dưỡng cho tốt.

[00:13:25] Trẻ như vậy,

[00:13:27] nàng không chết được đâu.

[00:13:30] Thiếp rất vui.

[00:13:35] Rất vui.

[00:13:37] Trong căn phòng này có bao nhiêu viên ngói,

[00:13:41] thiếp đều đã đếm qua.

[00:13:44] Thiếp không muốn cứ như vậy cho đến già.

[00:13:51] Thiếp cũng không biết,

[00:13:52] đã đắc tội với Hoàng Thượng ở đâu,

[00:13:55] khiến Hoàng Thượng ghét bỏ thiếp như vậy.

[00:14:00] So với lúc thiếp còn là phi tử,

[00:14:02] còn nhiều hơn mấy phần.

[00:14:07] Hoàng Thượng,

[00:14:11] Người nói cho thiếp biết.

[00:14:14] Sau này khi thiếp gặp A Mã,

[00:14:18] thiếp...

[00:14:19] Thiếp biết...

[00:14:21] Thiếp biết phải nói với ông ấy thế nào.

[00:14:28] Hoàng Thượng...

[00:14:41] A Mã...

[00:15:07] A Mã.

[00:15:09] Người về phòng nghỉ ngơi đi ạ.

[00:15:14] A Mã.

[00:15:23] Hoàng hậu còn trẻ như vậy,

[00:15:25] ai có thể ngờ nàng ấy lại khí khái đến thế.

[00:15:27] ...

[00:15:29] Đều là lỗi của con.

[00:15:33] Nàng ấy còn trẻ như vậy,

[00:15:38] nàng ấy không đáng chết.

[00:15:41] A Mã, người cũng biết,

[00:15:43] lúc bình định Tam Phiên căng thẳng như vậy,

[00:15:46] con ngày đêm không chợp mắt

[00:15:47] đợi quân báo.

[00:15:49] Con thật sự

[00:15:49] không có thời gian quan tâm đến.

[00:15:53] Lúc Hoàng hậu lâm chung,

[00:15:55] có nói với con.

[00:15:57] Nàng ấy nói nàng ấy rất vui.

[00:16:00] Người có biết nàng ấy vui vì điều gì không?

[00:16:06] Sống ở nơi này,

[00:16:12] ai có thể sống những ngày tốt đẹp chứ?

[00:16:18] Người cứ xem đi.

[00:16:21] Con sẽ không lập Hoàng hậu nữa.

[00:16:36] Không lập thì không lập.

[00:17:21] Hoàng Thượng.

[00:17:24] Hoàng Thượng.

[00:17:28] Nói.

[00:17:29] Quân báo khẩn cấp tám trăm dặm,

[00:17:31] từ Vân Nam đến.

[00:17:39] Chín cổng thành kinh sư đều phải ăn mừng.

[00:17:40] Người già trên sáu mươi tuổi,

[00:17:41] thưởng nửa cân thịt, một cân rượu.

[00:17:44] Các quan viên đã nghỉ hưu,

[00:17:45] những người ở kinh sư,

[00:17:46] ngày mai tất cả

[00:17:47] đến trước Chính Dương Môn ăn mừng.

[00:17:48] Những người không ở kinh sư,

[00:17:49] sẽ do các Đốc phủ tổ chức tiệc mừng.

[00:17:52] Thưởng một chiếc áo sa,

[00:17:53] một chiếc mũ mát.

[00:17:55] Tất cả cung nữ trong cung,

[00:17:58] những người đủ mười sáu tuổi,

[00:17:59] tất cả cho ra ngoài lấy chồng.

[00:18:01] Tất cả các phạm nhân bị triều đình kết án ở Thuận Thiên phủ

[00:18:03] đều được tha tội.

[00:18:04] Cuộc xử quyết mùa thu năm nay

[00:18:06] hoãn đến sang năm.

[00:18:07] ...

[00:18:09] Trẫm sẽ đến Hoàng Cực Điện tế tổ trước,

[00:18:10] sau đó ở Thái Hòa Điện tiếp nhận chúc mừng của bá quan.

[00:18:13] Tuân chỉ.

[00:18:29] Thái Hoàng Thái hậu.

[00:18:37] Tam Phiên đã được bình định rồi.

[00:18:41] Tam Phiên đã được bình định rồi.

[00:18:46] Thật không?

[00:18:48] Nếu không phải chuyện vui thế này,

[00:18:50] con đâu dám đánh thức người dậy.

[00:18:53] Tam Phiên đã được bình định rồi.

[00:18:55] Hoàng Thượng đã đến Hoàng Cực Điện

[00:18:56] tế bái rồi.

[00:19:00] Tam Phiên đã được bình định rồi...

[00:19:06] ...

[00:19:10] Ta đi gặp nó.

[00:19:14] Nào.

[00:19:19] Đều tại con.

[00:19:21] Thái y không phải đã nói sao?

[00:19:22] Người tỉnh dậy,

[00:19:23] phải ngồi hết một nén hương,

[00:19:24] rồi mới đứng dậy đi lại.

[00:19:27] Không có chuyện đó đâu.

[00:19:29] Ta cảm thấy,

[00:19:31] trên vai như đã trút bỏ

[00:19:33] gánh nặng ngàn cân.

[00:19:35] Đi bộ

[00:19:36] cũng như bay lên được.

[00:19:41] Cuộc chiến mấy năm nay cuối cùng cũng kết thúc.

[00:19:44] Không còn tâm sự nữa.

[00:19:46] Hoàng Thượng không cần phải luôn than ngắn thở dài.

[00:19:48] Người cũng không cần phải thức trắng

[00:19:50] nhiều đêm nữa.

[00:19:51] Những ngày tốt đẹp sau này còn dài.

[00:19:59] Chúc mừng Thái Hoàng Thái hậu.

[00:20:11] Đỡ ta một tay.

[00:20:14] Ta...

[00:20:16] Ta...

[00:20:17] Chân của ta...

[00:20:20] sao không nhúc nhích được nữa.

[00:20:41] Người là vẫn chưa tỉnh ngủ đó.

[00:20:45]

[00:20:47] Già rồi là già rồi.

[00:20:49] Trước đây,

[00:20:51] trong lòng toàn là chuyện Tam Phiên,

[00:20:53] hoàn toàn không nghĩ đến bản thân.

[00:20:55] Ngươi xem,

[00:20:56] chuyện này qua đi,

[00:20:58] liền như thế này rồi.

[00:21:00] Có lẽ ông trời

[00:21:01] bảo ta làm việc,

[00:21:03] cũng gần xong rồi.

[00:21:14] ...

[00:21:19] Tam Phiên...

[00:21:20] đã bình định rồi.

[00:21:46] Đúng rồi.

[00:21:50] Tốt quá!

[00:21:53] Tốt!

[00:21:57] Tốt lắm! Tốt lắm! Tốt lắm!

[00:22:00] ...

[00:22:08] Con đỡ người.

[00:22:13] Khi con đăng cơ,

[00:22:16] chính là đại điện này.

[00:22:20] Lúc đi vào,

[00:22:22] là ta bế con qua đây.

[00:22:25] Bây giờ,

[00:22:28] con đã lớn thế này rồi.

[00:22:33] A Mã.

[00:22:34] Con nhớ mà.

[00:22:36] Lúc đó, người bế con

[00:22:37] đến cửa này.

[00:22:39] Người nói người không vào nữa.

[00:22:42] Lúc con một mình đi vào,

[00:22:44] còn có chút sợ hãi.

[00:22:45] Ta đã không phụ nhà các con rồi.

[00:22:48] Cuối cùng cũng có thể nói như vậy.

[00:22:55] A Mã.

[00:22:58] Những năm qua người đã vất vả rồi.

[00:23:01] Con biết mình quá hấp tấp.

[00:23:05] Hấp tấp à?

[00:23:08] Cũng không có gì.

[00:23:10] Trận chiến này thắng được là do quốc vận.

[00:23:14] Người mà con cần cảm ơn không phải là ta.

[00:23:18] Là Ngô Tam Quế.

[00:23:19] áp lực như núi đổ biển gầm,

[00:23:20] Không có mấy năm này của hắn,

[00:23:24] làm sao con có thể trưởng thành được?

[00:23:29] Hôm nay ta quỳ ở đây đợi con,

[00:23:35] chính là vì câu nói này.

[00:23:39] Lời A Mã nói,

[00:23:40] cháu nội đã ghi nhớ.

[00:23:42] ...

[00:23:43] Tốt quá rồi!

[00:23:44] ...

[00:23:45] Cuối cùng cũng đã thắng rồi.

[00:23:46] Hoàng Thượng đến!

[00:23:55] ...

[00:23:56] ...

[00:23:58] ...

[00:23:59] Thần chờ chúc mừng Hoàng Thượng,

[00:24:02] giang sơn thống nhất, xuân thu như ý.

[00:24:06] Hai câu này biên soạn hay lắm.

[00:24:08] Giang sơn thống nhất là tâm nguyện của Trẫm.

[00:24:11] Còn xuân thu như ý,

[00:24:13] cũng đánh giá Trẫm quá cao rồi.

[00:24:14] ...

[00:24:15] Nhưng mà,

[00:24:17] đây đều là tấm lòng của các khanh.

[00:24:19] Tất cả hãy bình thân.

[00:24:20] ...

[00:24:20] Tạ Hoàng Thượng.

[00:24:26] ...

[00:24:28] ...

[00:24:36] Hoàng Thượng bảy năm vất vả,

[00:24:38] ...

[00:24:38] bình định Tam Phiên những năm này,

[00:24:40] Hoàng Thượng ăn không ngon,

[00:24:41] ngủ không yên giấc.

[00:24:42] Cuối cùng giang sơn đã đại định.

[00:24:45] Nô tài hèn mọn làm Thủ phụ,

[00:24:47] xin đại diện cho bá quan chúc mừng Hoàng Thượng.

[00:24:51]

[00:24:53] mong Hoàng Thượng ân chuẩn.

[00:24:55] Phong hiệu gì?

[00:24:57] Thánh Văn Thần Vũ Khang Hi Đại Hoàng Đế.

[00:25:03] Tự khen mình thánh minh,

[00:25:05] cũng thật vô vị.

[00:25:06] Nhưng...

[00:25:07] lòng của ngươi vẫn là tốt.

[00:25:09] Hoàng Thượng, nô tài nghĩ

[00:25:11] những nơi bị chiến hỏa Tam Phiên ảnh hưởng vẫn còn

[00:25:14] những kẻ tiểu nhân không phục vương hóa.

[00:25:16] Cần phải thanh trừng một phen,

[00:25:18] để chúng trở thành giang sơn

[00:25:20] vững như bàn thạch của Đại Thanh ta.

[00:25:21] Giang sơn vững như bàn thạch.

[00:25:22] Một văn một võ này,

[00:25:23] đều rất đúng chỗ.

[00:25:25] Ngày mai Trẫm sẽ ở Chính Dương Môn

[00:25:27] tiếp nhận triều hạ của bá quan.

[00:25:28] Bài văn này,

[00:25:30] phải viết cho thật hoa mỹ.

[00:25:32] Cao Sĩ Kỳ.

[00:25:33] ...

[00:25:34] Thần có mặt.

[00:25:35] Vậy phiền ngươi rồi.

[00:25:36] ...

[00:25:37] Thần xin bút mực.

[00:25:40] Ngươi muốn học theo Lý Thái Bạch à?

[00:25:43] Có muốn tặng cho ngươi

[00:25:44] tìm một Dương Quý Phi không?

[00:25:47] Hoàng Thượng nói đùa rồi.

[00:25:48] Bút mực hầu hạ.

[00:25:56] ...

[00:26:05] Tam Phiên bình,

[00:26:07] tây nam yên.

[00:26:11] Câu này có thể so sánh với câu trong A Phòng Cung Phú

[00:26:14] "Thục Sơn trơ trụi, A Phòng hiện ra."

[00:26:16] ...

[00:26:17] Hay!

[00:26:18] ...

[00:26:18] Cao Giang Thôn văn hay thật.

[00:26:28] Khói bụi năm tỉnh,

[00:26:31] bảy năm dẹp yên.

[00:26:35] Giang sơn chưa yên,

[00:26:37] sao dám kể công?

[00:26:40] Phía đông có Đài Loan,

[00:26:42] ...

[00:26:42]

[00:26:51] Hôm nay chúc mừng,

[00:26:55] lên thành kinh đô mà nhìn xa.

[00:27:00] Bốn bề khói lửa mịt mù,

[00:27:03] tám phương tiếng tù và bi thương.

[00:27:07] Đây chính là lúc nội ưu ngoại hoạn,

[00:27:11] nguy cấp tồn vong.

[00:27:14] ...

[00:27:16] Mong thần dân Đại Thanh của ta,

[00:27:18] vào thời khắc này,

[00:27:20] ...

[00:27:21] tuyệt đối không được có lòng lười biếng.

[00:27:24] Trẫm không phải là vua giữ nghiệp,

[00:27:28] Trẫm không phải là vua giữ nghiệp.

[00:27:29] Cần gì những bề tôi nịnh hót.

[00:27:33] Lòng này cùng lòng dân đồng niệm,

[00:27:38] Thân này cùng giang sơn đồng an.

[00:27:59] (Hát)

[00:28:04] (Hát)

[00:28:08] (Hát)

[00:28:15] (Hát)

[00:28:19] (Hát)

[00:28:22] (Hát)

[00:28:27] (Hát)

[00:28:29] (Hát)

[00:28:35] (Hát)

[00:29:14] Chân sau duỗi ra, đừng co lại.

[00:29:18] Tinh khí thần tập trung vào một chỗ.

[00:29:22] Người đừng căng.

[00:29:24] Đừng dùng tay bắn.

[00:29:26] Dùng tâm bắn.

[00:29:28] Đợi con suy ngẫm cho kỹ,

[00:29:30] giữa trời và đất,

[00:29:31] chỉ còn lại con và bia ngắm.

[00:29:34] Tay con chính là mũi tên.

[00:29:36] Ngón tay vung lên mới có thể bách phát bách trúng.

[00:29:39] A Mã,

[00:29:40] mũi tên này cứ để con bắn đi ạ.

[00:29:42] Nói bậy!

[00:29:44] Đứng cho thẳng.

[00:29:46] Chưa ngắm được nửa năm,

[00:29:47] một mũi tên cũng không được bắn.

[00:29:50] Con tưởng đây là trò đùa à?

[00:29:51] Nếu thật sự ra chiến trường,

[00:29:53] mỗi mũi tên đều có công dụng của nó.

[00:29:55] Hình thành thói quen bắn tên bừa bãi,

[00:29:57] cả đời này của con

[00:29:59]

[00:30:03] A Mã uy vũ!

[00:30:04] Nó lúc nhỏ không chịu chút khổ cực,

[00:30:05] Luyện được như A Mã,

[00:30:07] ít nhất cũng phải mất năm năm công phu.

[00:30:10] Con bây giờ ngay cả cung tên cũng không cầm vững,

[00:30:13] lên ngựa lại càng không được.

[00:30:17] ...

[00:30:19] ...

[00:30:21] Con tiếp tục ngắm đi.

[00:30:22] Hoàng Thượng,

[00:30:23] nô tài thay Thái tử gia xin nghỉ.

[00:30:26] Đã đứng lâu như vậy rồi,

[00:30:27] cũng thực sự rất khó chịu.

[00:30:28] Thế này có là gì?

[00:30:29] Lúc Trẫm còn nhỏ học bắn cung,

[00:30:31] đứng cả một ngày.

[00:30:32] Về nhà vai đều sưng tấy.

[00:30:35] lớn lên rồi,

[00:30:36] không ai dám bắt nó chịu khổ.

[00:30:38] Đến khi gặp chuyện,

[00:30:39] trở thành một kẻ vô dụng.

[00:30:42] Đó chẳng phải là yêu mà

[00:30:43] lại thành ra hại sao?

[00:30:46] Vâng.

[00:30:49] ...

[00:31:03] Bẩm ý chỉ của Hoàng Thượng,

[00:31:04] nô tài đã đem chuyện tấn công Đài Loan

[00:31:06] lan truyền trong đám bá quan.

[00:31:09] ...

[00:31:10] Số người phản đối nhiều,

[00:31:11] số người tán thành ít.

[00:31:17] Chẳng qua là nói quốc lực không đủ.

[00:31:23] Còn có người nói theo đạo Hoàng Lão,

[00:31:25] cái gì mà một động không bằng một tĩnh.

[00:31:29] Trẫm muốn tĩnh,

[00:31:31] nhưng chúng không tĩnh.

[00:31:34]

[00:31:38] Làm thế nào?

[00:31:41] Các ngươi đoán xem,

[00:31:42] bình định Tam Phiên,

[00:31:44] ai vui mừng nhất?

[00:31:46] Ai ạ?

[00:31:47] Đại tướng quân Thi Lang.

[00:31:50] Lúc tôi đến,

[00:31:51] gặp quan viên ở Báo Ân Tự.

[00:31:53] Người ta nói với tôi,

[00:31:54] sau khi Tam Phiên được bình định,

[00:31:56] Thi Lang say khướt ba ngày liền.

[00:31:58] Trong sân vừa nhảy vừa múa,

[00:32:00] còn hát bằng tiếng Mân Nam,

[00:32:02] làm ồn ào cả hàng xóm láng giềng,

[00:32:03] gà chó không yên.

[00:32:13] Trẫm không gặp hắn,

[00:32:14] hắn lại rất cần mẫn.

[00:32:16] Mỗi ngày đều đứng chầu.

[00:32:18] Tính cách này mài giũa gần xong rồi,

[00:32:20] có thể dùng được rồi.

[00:32:22] Vâng.

[00:32:23] Nếu không mỗi ngày cứ mở miệng ra là

[00:32:25] hô hào đòi báo thù cho cả gia đình,

[00:32:27] sao dám giao quân đội cho hắn dẫn dắt?

[00:32:29] Chuyện này các ngươi đừng nói cho hắn biết.

[00:32:36] Đám lão già quý tộc Bát kỳ kia,

[00:32:39] còn có lời ra tiếng vào gì không?

[00:32:43] Nô tài có nghe nói,

[00:32:44] họ lại cảm thấy

[00:32:47] giữ lại Đài Loan cũng là chuyện tốt.

[00:32:50] Ai nói?

[00:32:56] Nô tài không thể vì người mà bỏ lời.

[00:32:59] Hoàng Thượng chỉ bảo nô tài đi dò la tình hình.

[00:33:02] Nếu có ý kiến khác,

[00:33:03] liền kết bè kết phái công kích,

[00:33:05] vậy thì sau này ai còn dám nói thật nữa?

[00:33:08] Người nói lời này thật dốt nát.

[00:33:10] Đất đai của tổ tông,

[00:33:12] không thể nhường một tấc cho người khác.

[00:33:14] Bây giờ đang nói

[00:33:14] là khi nào đánh,

[00:33:16] không cần thiết thảo luận có nên đánh hay không.

[00:33:24] Trẫm bây giờ muốn biết,

[00:33:25] ý kiến của các ngươi.

[00:33:43] Thái tử,

[00:33:43] Thái tử!

[00:33:44] Đừng đụng vào nó.

[00:33:49] Để nó tự đứng dậy.

[00:33:54] Chút khổ này cũng không chịu nổi,

[00:33:56] lấy gì để gánh vác giang sơn Đại Thanh?

[00:33:59] Ta nói cho con biết,

[00:34:01] không đứng được đến khi mặt trời lặn,

[00:34:03] hôm nay con đừng hòng đứng dậy.

[00:34:07] Ai trong các ngươi dám xin thay cho nó,

[00:34:09] kéo đến Tông Nhân Phủ,

[00:34:10] đánh chết tại chỗ.

[00:34:19] Khởi bẩm Hoàng Thượng,

[00:34:20] nô tài đã bàn bạc xong.

[00:34:22] Dù không nhận bổng lộc,

[00:34:24] cũng sẽ dẫn gia nô,

[00:34:25] ra trận giết địch.

[00:34:26] Nhất định phải thu phục

[00:34:27] đảo Đài Loan trở về.

[00:34:29] Được rồi, được rồi, được rồi.

[00:34:31] Không cần các ngươi ra trận giết địch.

[00:34:34] Bổng lộc cũng sẽ tiếp tục cấp.

[00:34:38] Ngươi nói như vậy,

[00:34:39] Trẫm cũng thấy ngại rồi.

[00:34:41] Hoàng Thượng chuyên tâm trị quốc,

[00:34:43] không hề lơ là.

[00:34:44] Còn... còn nữa,

[00:34:45] nô tài còn dám nói gì nữa?

[00:34:47] Từ khi biết Hoàng Thượng

[00:34:48] có ý định đánh Đài Loan,

[00:34:49] nô tài ăn không ngon ngủ không yên.

[00:34:52] Nô tài quản Binh bộ,

[00:34:54] ít nhất cũng phải thay Hoàng Thượng

[00:34:55] nghĩ ra một chủ ý.

[00:34:56] Để Hoàng Thượng không phải lo lắng, phải không?

[00:34:58] Hôm nay nghe lời Hoàng Thượng,

[00:34:59] hóa ra đã có quyết định từ trước.

[00:35:01] Phần thắng đã nắm chắc trong tay.

[00:35:02] Nô tài còn có gì phải lo lắng nữa?

[00:35:04] Ngươi là nói, bất kể thắng hay thua,

[00:35:07] đều là trách nhiệm của Trẫm?

[00:35:12] Binh lính Bát kỳ tinh nhuệ,

[00:35:15] lần đầu tiên đánh thủy chiến.

[00:35:16] Đài Loan lại quá xa.

[00:35:18] Các đại thần có lòng sợ chiến,

[00:35:21] cũng là điều khó tránh.

[00:35:30] Thế này còn nghe được.

[00:35:34] Trên đời này,

[00:35:35] bất kể chuyện gì có khó đến đâu,

[00:35:38] chỉ cần quyết tâm giải quyết,

[00:35:40] thì sẽ không khó.

[00:35:43] Nhưng nếu cứ để đó,

[00:35:44] cả đời này cũng không giải quyết được.

[00:35:48] Bát kỳ không có thủy quân, có thể luyện tập.

[00:35:50] Không biết đánh thủy chiến,

[00:35:52] chúng ta có thể mời người dạy mà.

[00:35:55] Trẫm giữ lại Thi Lang này,

[00:35:56] chính là muốn dùng bây giờ.

[00:36:01] Hoàng Thượng,

[00:36:03] thần có một ngu kiến,

[00:36:04] có thể khiến Hoàng Thượng vừa đánh được người Đài Loan,

[00:36:06] lại khiến bá quan không nói được gì.

[00:36:08] Đừng úp mở nữa, ngồi xuống nói đi.

[00:36:10] Tạ Hoàng Thượng.

[00:36:12] Hai tháng nữa,

[00:36:13] là sinh nhật của Hoàng Thượng.

[00:36:15] Hoàng Thượng có thể nhân dịp

[00:36:16] chuyện lớn như bình định Tam Phiên này,

[00:36:17] triệu bá quan vào kinh dự yến.

[00:36:20] Nhân đại yến thu phục quốc thổ,

[00:36:22] Người đem chuyện thu phục Đài Loan này

[00:36:24] thuận miệng nhắc đến một câu.

[00:36:25] Dứt khoát một lần,

[00:36:26] giải quyết xong chuyện này.

[00:36:28] Đến lúc đó, ai dám nói một chữ "không"?

[00:36:34] Thế này sao được?

[00:36:37] Đây chẳng phải là Trẫm cùng bá quan

[00:36:40] chơi trò tâm kế sao?

[00:36:43] Hoàng Thượng,

[00:36:43] Hoàng Thượng đã quyết định rồi,

[00:36:45] bá quan đều tuân theo.

[00:36:46] Mọi người cùng nhau làm việc,

[00:36:48] ít nhất cũng phải có một chiêu độc chứ.

[00:36:50] Nếu cứ từng người một

[00:36:51] tranh luận rõ ràng với họ,

[00:36:53] thời gian thật sự không chờ đợi được đâu.

[00:36:55] Thời gian thật sự không chờ đợi được đâu.

[00:36:55] Vâng.

[00:37:01] Phải, phải, phải.

[00:37:02] Các ngươi nói có lý.

[00:37:06] Chuyện luyện thủy quân này,

[00:37:08] không thể trì hoãn một khắc nào.

[00:37:10] Các ngươi lập tức bắt tay vào làm đi.

[00:37:12] Làm cho thật hoành tráng.

[00:37:16] Chuyện này,

[00:37:17]

[00:37:20] Tự khen mình thánh minh,

[00:37:22] thật sự vô vị.

[00:37:29] Đợi khi đánh chiếm Đài Loan,

[00:37:31] phải đối đãi tử tế với con cháu họ Trịnh.

[00:37:33] Vâng.

[00:37:37] Tâm phải định,

[00:37:40] khí phải đều.

[00:37:41] Danh sách quà,

[00:37:42] ta đã viết cho ngươi hai bản.

[00:37:44] Nếu bản trên bị mất,

[00:37:45] trong rương kia,

[00:37:46] có một cuốn thơ Đỗ Thiếu Lăng,

[00:37:48] còn kẹp một bản nữa.

[00:37:50] Hiếm khi ngươi lại cẩn thận như vậy.

[00:37:53] Không thể không cẩn thận sao được?

[00:37:55] Các quan lớn trong kinh thành này

[00:37:56] đều đang để mắt đến chúng ta.

[00:37:58] Các Đốc phủ các tỉnh đều đến

[00:37:59] chúc thọ Hoàng Thượng.

[00:38:01] Thiếu một cái khấu đầu,

[00:38:02] rắc rối sẽ lớn.

[00:38:04] Ta biết lần này ngươi đi,

[00:38:05] là làm khó ngươi.

[00:38:06] Nhưng Hà Đốc Phủ nhiều việc,

[00:38:08] ta cũng không đi được.

[00:38:09] Ngươi đi tiền trạm trước,

[00:38:10]

[00:38:12] Được rồi.

[00:38:13] Ngươi sắp thành mẹ già của ta rồi.

[00:38:16] Mỗi ngày sớm tối bên nhau,

[00:38:17] ngươi đi một chuyến,

[00:38:18] đến người nói chuyện cũng không có.

[00:38:20] Chúng ta chẳng mấy chốc sẽ gặp lại,

[00:38:21]

[00:38:23] Ta lại thấy không nỡ.

[00:38:25] Về đi.

[00:38:26] Được.

[00:38:27] Chăm sóc tốt cho nhị gia.

[00:38:28] Đến kinh thành đừng gây họa nhé.

[00:38:30] Yên tâm đi, đại lão gia.

[00:38:32] Không phải Tiểu Hổ tôi khoác lác,

[00:38:33] Nhị gia đi giang hồ,

[00:38:35] thật sự không thể thiếu tôi.

[00:38:41] Các vị xem cho kỹ đây.

[00:38:42] Tuy Tiểu Hổ tôi

[00:38:43] là lần đầu vào kinh,

[00:38:44] nhưng nhất định sẽ không làm mất

[00:38:45] mặt mũi của Hà Đốc Phủ chúng ta.

[00:38:47] Nhị gia rụng một sợi tóc,

[00:38:48] đều đổ lên đầu Tiểu Hổ tôi.

[00:38:53] Được rồi, bảo trọng.

[00:39:21] Nô tài Minh Châu cung nghênh Huệ Phi nương nương

[00:39:25] về phủ thăm nhà.

[00:39:29] Nương nương đã nói,

[00:39:30]

[00:39:32] Tất cả bình thân.

[00:39:34] Vào phủ nói chuyện.

[00:39:37] Vâng.

[00:39:41] Đại A Ca,

[00:39:42] dạo này vẫn khỏe chứ?

[00:39:43] Đều là người một nhà,

[00:39:44] cậu nói với con cái này làm gì?

[00:39:46] Đi.

[00:39:47] ...

[00:39:58] Từ trong cung ra ngoài một chuyến này,

[00:40:00]

[00:40:02] Chỉ có một ngày nghỉ này,

[00:40:04] không biết phải đi mấy nhà.

[00:40:06] Vâng.

[00:40:08] Tam Phiên dẹp yên, cả nước cùng mừng.

[00:40:11] Hoàng Thượng cho nương nương về phủ thăm nhà,

[00:40:14] là phúc của nô tài.

[00:40:16] Vậy phúc của ta quả thật không nhỏ.

[00:40:19] Vừa rồi ta đến nhà A Mã,

[00:40:21] thấy Ngạch nương đã già,

[00:40:22] mấy năm nay không xuống giường được.

[00:40:24] Ta làm con gái,

[00:40:26] thật sự muốn khóc.

[00:40:29] Nhưng ngươi đoán xem sao?

[00:40:31] Bà lão đang ngồi chơi bài với người khác.

[00:40:33]

[00:40:35] nhất quyết không nói một lời.

[00:40:37] Sau đó lại tiếp tục chơi bài.

[00:40:38] Bà lão người Mãn mà,

[00:40:40] đến tuổi này đều như vậy.

[00:40:42] Mỗi ngày ngồi trên giường đánh bài.

[00:40:45] Ngày nào không đánh bài được nữa,

[00:40:47] người cũng đi rồi.

[00:40:48] Đây là phúc của bà lão.

[00:40:51] Là ân tình của Hoàng Thượng.

[00:40:54] Dận Thì đâu?

[00:40:56] Đại A Ca,

[00:40:58] chắc là đến thư phòng của tôi chơi rồi.

[00:41:00] Ngươi thật biết nói chuyện.

[00:41:02] Nó mà đến thư phòng của ngươi,

[00:41:04] ta thật sự là đã thắp hương cầu khấn rồi.

[00:41:07] Ngươi là cậu ruột của nó,

[00:41:08] phải quản giáo nó cho tốt.

[00:41:10] Nương nương, nương nương...

[00:41:12] Chuyện này... Tôi là người thế nào,

[00:41:13] dám quản giáo Đại A Ca.

[00:41:15] Chuyện này... để Hoàng Thượng nghe thấy,

[00:41:16] thành ra cái gì?

[00:41:19] Hoàng Thượng ngoài quản Thái tử gia ra,

[00:41:21] trong mắt còn có chúng ta sao?

[00:41:23] Hóa ra ngươi là

[00:41:24] bề trên ruột thịt của đứa trẻ này,

[00:41:25] đến tay cũng không chìa ra.

[00:41:27] Nói ra thật không ai tin.

[00:41:29] Ngoài Thái tử gia ra,

[00:41:30] còn có những hòa thượng Tây dương đó.

[00:41:32] Không biết ngươi đang nói

[00:41:33] Hoàng Thượng của nước nào.

[00:41:34] Nương nương...

[00:41:35] Nương nương...

[00:41:36] Chuyện này...

[00:41:38] Người nói còn không sợ,

[00:41:40] người nghe lại sợ đến mức này.

[00:41:43] Xin thỉnh thị nương nương,

[00:41:45] trong phủ đều đã chuẩn bị xong.

[00:41:46] Nương nương ở đây dùng bữa trưa nhé?

[00:41:49] Ta vốn

[00:41:50] không muốn đến.

[00:41:52] Nhưng Dận Thì cứ nhất quyết đòi đến.

[00:41:55] A Mã giận ta lắm.

[00:41:57] Cả trăm năm mới về thăm nhà một lần,

[00:41:59] ở nhà cơm cũng không ăn.

[00:42:01] Đa tạ ân tình của nương nương,

[00:42:03] nô tài ghi nhớ trong lòng.

[00:42:04] Nương nương, người đến nội đường trước

[00:42:05] thay đồ nghỉ ngơi.

[00:42:06] Cái đó...

[00:42:07] nô tài đi xem Đại A Ca trước.

[00:42:15] ...

[00:42:20] Đại A Ca, mấy ngày không gặp,

[00:42:23] thành tiên rồi à?

[00:42:36] Cậu,

[00:42:37] cậu đoán xem con đang niệm cái gì?

[00:42:41] Cái gì vậy?

[00:42:44] Con từ Vân Nam

[00:42:45] mời về một vị thần tiên sống.

[00:42:47] Sinh vào thời Chu Hồng Vũ,

[00:42:48] tu luyện ở núi Kê Túc.

[00:42:50] Vậy người này ít nhất cũng phải

[00:42:52] hơn bốn trăm tuổi rồi.

[00:42:53] Tên lừa đảo ở đâu ra vậy?

[00:42:55] Con cũng tin.

[00:42:57] Ông ta mỗi tối đều tu luyện.

[00:43:00] Con đã tận mắt thấy ông ta thi pháp,

[00:43:02] vô cùng linh nghiệm.


 0 نظرات sort   مرتب سازی بر اساس