(AI-sub) Trịnh Hoà Hạ Tây Dương -

16/59 Videos

(AI-sub) Trịnh Hoà Hạ Tây Dương tập 16 - La Gia Lương, Đường Quốc Cường

0 Ansichten· 08/12/25
ai_sub_studio
ai_sub_studio
Abonnenten
0

Phụ đề được dịch bằng AI, cần bạn góp sức hoàn thiện. Liên hệ tham gia tại Facebook: https://www.facebook.com/profi....le.php?id=1000678863 -------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------- Trịnh Hoà Hạ Tây Dương (2009): Hành Trình Lịch Sử Vượt Biển Của Hạm Đội Nhà Minh <br>Bộ phim xoay quanh nhân vật lịch sử có thật – thái giám Trịnh Hòa (do ngôi sao TVB La Gia Lương thủ vai). Dưới mệnh lệnh của hoàng đế Minh Thành Tổ - Chu Đệ (Đường Quốc Cường), Trịnh Hòa đã dẫn đầu một hạm đội lớn nhất thế giới thời bấy giờ thực hiện 7 chuyến hải trình vĩ đại đến &quot;Tây Dương&quot; (vùng biển Ấn Độ Dương và xa hơn nữa).

Zeig mehr

[00:00:20] Ngươi nói xong chưa?

[00:00:22] Nói xong rồi, lão phu nói xong rồi.

[00:00:26] Thái Tổ Gia cũng nghe thấy rồi.

[00:00:31] Phương tiên sinh.

[00:00:39] Bài hịch phạt Yên của Chu Doãn Văn đó.

[00:00:42] Là do ngươi viết phải không?

[00:00:43] Chính thế, nhưng đó không phải hịch phạt Yên.

[00:00:48] Mà là hịch thảo giặc.

[00:00:56] Văn của tiên sinh kinh thiên động địa, quỷ khóc thần sầu.

[00:01:00] Thật là bậc đại nho đương thời.

[00:01:02] Chỉ tiếc là bút mực không ác bằng đao thương.

[00:01:07] Văn chương không bén bằng kiếm kích.

[00:01:10] Sai!

[00:01:17] Sai ở chỗ ngươi thị phi không rõ, tốt xấu chẳng phân.

[00:01:21] Uổng công đọc sách thánh hiền, làm ô uế hai chữ trung nghĩa.

[00:01:28] Nghĩ Thái Tổ Cao Hoàng Đế của ta trăm trận gian lao,

[00:01:32] định thiên hạ, thành đế nghiệp, truyền lại vạn thế.

[00:01:36] Mà Kiến Văn vô đạo, sủng ái gian nịnh.

[00:01:40] Kẻ cầm đầu là Tề Thái, Phương Hiếu Nhụ.

[00:01:45] Làm nghiêng đổ xã tắc của ta, tàn sát người nhà của ta.

[00:01:49] Lòng dạ không phải cầm thú, sao nỡ làm vậy?

[00:01:55] Chu Đệ ta từ khi được phong,

[00:01:57] vệ quốc giữ cương, chỉ biết tuân theo phép tắc.

[00:02:02] Vậy mà gian thần ngang ngược, hãm hại người vô tội.

[00:02:05] Cố ý tước đoạt hộ vệ của ta.

[00:02:08] Tập trung ba mươi vạn quân mã vây khốn ta ở Bắc Bình.

[00:02:11] Ngựa chiến chạy loạn trên phố,

[00:02:14] tiếng gươm đao huyên náo trong vương phủ.

[00:02:17] Chu Đệ ta chỉ đành giả điên để cầu sống tạm.

[00:02:23] Ta là con ruột của Thái Tổ,

[00:02:25] Yên Vương đường đường lại đến nông nỗi này.

[00:02:28] Huống hồ là bá tánh thiên hạ.

[00:02:32] Trời xanh còn có đức hiếu sinh.

[00:02:35] Vậy mà bọn gian nịnh các ngươi,

[00:02:37] khiến con dân Đại Minh tàn sát lẫn nhau.

[00:02:40] Khiến cho bá tánh thiên hạ lầm than.

[00:02:44] Phụ hoàng có bao nhiêu con cháu để cho các ngươi giết chóc?

[00:02:48] Giang sơn có bao nhiêu ruộng vườn để cho chúng phá hoại?

[00:02:52] Chu Doãn Văn tài không bằng học trò, đức không bằng phu bán hàng.

[00:02:57] Dùng lời nói suông để lừa dối thiên hạ, dùng sự ngu muội làm lỡ việc nước nhà.

[00:03:02] Thay đổi luật pháp, cải cách quan chế, ly kinh phản đạo.

[00:03:06] Khôi phục tỉnh điền, làm loạn phiên trấn, làm ngược lẽ thường.

[00:03:11] Di huấn của Thái Tổ: trong triều không có chính thần, trong nội có gian ác,

[00:03:17] thì phải luyện binh dẹp trừ để thanh trừng cái ác bên cạnh vua.

[00:03:23] Phương Hiếu Nhụ, ngươi tự cho mình là bậc đại nho đương thời,

[00:03:27] không theo đạo thánh nhân, đó là bất nhân.

[00:03:30] Miệng xưng quân tử,

[00:03:32] nhưng lại dùng quỷ kế ly gián tình thân chú cháu của ta.

[00:03:35] Đó là bất nghĩa.

[00:03:37] Doãn Văn tự thiêu, ngươi lại sống tạm trên đời.

[00:03:40] Đó là bất trung.

[00:03:42] Trước lăng Thái Tổ,

[00:03:44] ngươi lại ăn nói bừa bãi, lừa đời trộm tiếng.

[00:03:47] Đó là bất hiếu.

[00:03:49] Lũ bất trung, bất hiếu, bất nhân, bất nghĩa các ngươi,

[00:03:52] lại dám ở dưới ánh sáng ban ngày,

[00:03:54] cắn ngược lại một miếng, bịp bợm mê hoặc dân chúng.

[00:03:57] Dã tâm lang sói, trời đất có thể chứng giám.

[00:04:04] Chu Đệ, ngươi có tài ăn nói đến đâu,

[00:04:07] cũng không rửa sạch được tội danh mưu nghịch của ngươi.

[00:04:12] Phương Hiếu Nhụ,

[00:04:15] hôm nay ngươi đã mắng cho bổn vương tỉnh ngộ rồi.

[00:04:19] Người nhân không vì an nguy mà đổi tiết.

[00:04:22] Người nghĩa không vì họa phúc mà đổi lòng.

[00:04:24] Người dũng không vì sinh tử mà đổi chí.

[00:04:35] Chu Đệ ta tại đây chiếu cáo thiên hạ.

[00:04:38] Ngôi Cửu Ngũ Chí Tôn, trẫm ngồi chắc rồi!

[00:04:56] Hoàng thượng vạn tuế, vạn tuế, vạn vạn tuế!

[00:06:11] Hoàng thượng vạn tuế, vạn tuế, vạn vạn tuế!

[00:06:36] MET

[00:06:42] Đại nghịch bất đạo!

[00:06:47] Tiểu tử Chu Đệ, cuối cùng ngươi cũng đã thú nhận.

[00:06:51] Ngươi vốn không phải vì cái gì mà Tĩnh Nan.

[00:06:53] Ngươi là muốn làm hoàng đế!

[00:06:56] Ngươi nói đúng rồi.

[00:06:59] Đây là lòng dân mong muốn, là ý nguyện của Thái Tổ.

[00:07:04] Phương Hiếu Nhụ,

[00:07:07] trẫm muốn nhờ ngươi soạn một đạo chiếu thư đăng cơ,

[00:07:11] công bố cho thiên hạ.

[00:07:12] Ngươi nghĩ lão phu sẽ viết sao?

[00:07:15] Sẽ viết.

[00:07:16] Tại sao?

[00:07:19] Mạng! Dùng cây bút của ngươi đổi lấy mạng của bọn chúng.

[00:07:25] Người có học trong thiên hạ ngươi giết không hết được đâu.

[00:07:30] Vậy thì bắt đầu từ ngươi.

[00:07:33] Tên nghịch tặc soán vị, ngươi có gan,

[00:07:37] thì giết ta ngay trước lăng Thái Tổ này đi.

[00:07:41] Ngươi dám không?

[00:07:43] Trẫm không chỉ giết ngươi, mà còn tru di cửu tộc nhà ngươi.

[00:07:47] Kẻ lưu lại tiếng xấu muôn đời là ngươi, nghịch tặc Chu Đệ!

[00:07:53] Kẻ lưu danh muôn thuở là thư sinh Phương Hiếu Nhụ!

[00:07:58] Ngươi tru di thập tộc của ta thì đã sao?

[00:08:01] Tốt! Trẫm sẽ thành toàn cho ngươi, tru di thập tộc của ngươi!

[00:08:11] Trẫm chính là muốn dùng đầu của các ngươi,

[00:08:14] tế cho ngôi vị khai nguyên của triều ta!

[00:09:12] Điện hạ, người đến tế Phương Hiếu Nhụ không ngớt.

[00:09:16] Nô tài đã bắt một nhóm rồi.

[00:09:18] Giết hết bọn chúng đi!

[00:09:20] Nô tài còn phái người chuyên đi canh giữ,

[00:09:24] để Phương Hiếu Nhụ phơi thây ở pháp trường.

[00:09:27] Ngày mai nô tài chuẩn bị giết thêm một nhóm nữa.

[00:09:31] Ta không tin không dẹp được khí thế của loạn đảng.

[00:09:35] Cút!

[00:09:38] Cút ra ngoài cho ta! Cút ra ngoài cho ta!

[00:09:49] Trịnh Hòa!

[00:09:51] Bề chức có mặt.

[00:09:53] Ngươi hãy âm thầm tìm vài người,

[00:09:55] đưa ít tiền chôn cất Phương Hiếu Nhụ đi.

[00:10:04] Vâng.

[00:10:58] Liên Tâm tỷ, là em.

[00:11:04] Mau đuổi theo! Đứng lại! Đứng lại!

[00:11:14] Ở đây này!

[00:11:16] Mau bắt nó lại!

[00:11:18] Thúc thúc, cứu con!

[00:11:20] Thúc thúc, cứu con!

[00:11:22] Cứu con, thúc thúc!

[00:11:28] Cẩm Y Vệ Chỉ Huy Sứ Mã Vĩnh,

[00:11:30] tham kiến nội cung đại thái giám Trịnh công công.

[00:11:39] Chuyện gì vậy?

[00:11:41] Tại hạ phụng mệnh bắt bè đảng của Phương Hiếu Nhụ.

[00:11:50] Cứu con, thúc thúc!

[00:11:54] Thúc thúc, thúc thúc, thúc thúc.

[00:11:57] Thúc thúc, người cứu con đi, cứu con với!

[00:12:00] Thúc thúc, thúc thúc, thúc thúc.

[00:12:01] Thẩm thẩm, cứu con với.

[00:12:03] Đừng để họ giết con, con mới mười sáu tuổi.

[00:12:05] Con không muốn chết, thẩm thẩm.

[00:12:08] Tại sao các người nhất định phải giết một đứa trẻ?

[00:12:10] Vương mệnh trên người, không dám trái lệnh.

[00:12:13] Bắt lấy! Vâng!

[00:12:14] Đứng lại!

[00:12:22] Trịnh Hòa, anh nói một câu đi chứ!

[00:12:31] Trịnh Hòa, anh không thể thay đứa bé cầu xin sao?

[00:12:38] Coi như chủ tử của anh trung thành,

[00:12:40] nhưng một đứa trẻ thì có thể làm gì các người chứ?

[00:12:53] Mã đại nhân.

[00:12:54] Trịnh công công, tại hạ cũng là phụng mệnh hành sự.

[00:13:01] Bên Hoàng thượng, để ta đi giải thích.

[00:13:09] Phụ hoàng, người nhất định đã thấy hết rồi.

[00:13:13] Trong kinh thành đã máu chảy thành sông.

[00:13:17] Trong ngõ hẻm xương trắng đầy đường.

[00:13:21] Người có trách phạt con không?

[00:13:25] Nhi thần đối với cơ nghiệp tổ tiên lòng dạ son sắt.

[00:13:28] Tuyệt không có lòng đoạt đích soán vị.

[00:13:33] Từ Bắc Bình đến kinh sư,

[00:13:36] con bị từng bước ép đến trước bảo tọa này.

[00:13:40] Nhi thần đã hiểu ra rồi.

[00:13:42] Chu Doãn Văn ngu độn, hại nước hại dân.

[00:13:45] Đại Minh nếu cứ theo quốc sách của y mà đi tiếp,

[00:13:48] chắc chắn sẽ là con đường chết.

[00:13:52] Phụ hoàng e là cũng đã sớm liệu được ngày hôm nay.

[00:13:57] Nhi thần vì muốn mở ra tân chính mà phải dùng hạ sách này.

[00:14:00] Thực sự là bất đắc dĩ.

[00:14:12] Một mình đối địch với thiên hạ, một tay khó che trời.

[00:14:17] Một đôi tay xoay chuyển càn khôn, vạn kiếp bất phục.

[00:14:23] Nhi thần bị dồn vào đường cùng.

[00:14:26] Mới biết thế nào là "trên cao lạnh lẽo".

[00:14:30] Thế nào là "trên ngôi hoàng đế là kẻ cô độc".

[00:14:36] Diêu Quảng Hiếu, hòa thượng điên một lòng muốn đưa ta,

[00:14:39] lên ngôi hoàng đế, từng cảnh cáo ta,

[00:14:42] nền tảng để thực hiện hùng tâm tráng chí là quyền bính.

[00:14:48] Nhưng lẽ nào dốc lòng trị nước, mở ra tân chính,

[00:14:52] chỉ có thể một mình đối mặt với thiên hạ?

[00:14:57] Dựa vào sức một mình,

[00:14:58] thực sự có thể tạo ra thịnh thế Đại Minh sao?

[00:15:18] Đại sư đến rồi.

[00:15:30] Đại sư muốn nói ta giết người như ngóe phải không?

[00:15:35] Bần tăng không cùng Điện hạ đi tế Thái Tổ,

[00:15:39] chính là sợ làm lung lay quyết tâm của Điện hạ.

[00:15:44] Là sợ dính máu chứ gì.

[00:15:47] Đại sư, hãy rời khỏi nơi thị phi này đi.

[00:15:51] Tất cả để một mình Chu Đệ ta gánh vác.

[00:15:55] Lúc này ông đứng ngoài cuộc,

[00:15:58] tương lai công tội thị phi,

[00:16:01] sẽ có người hiểu ta,

[00:16:03] đứng ra nói một câu công đạo.

[00:16:07] Từ lần đầu tiên tặng Điện hạ mũ trắng,

[00:16:11] bần tăng đã định sẵn sẽ không bao giờ rời xa Điện hạ nữa.

[00:16:16] Không phải cây cao thì không đậu, không phải minh chủ thì không theo.

[00:16:21] Bần tăng nhìn trúng Điện hạ có thể cuối cùng thành đại nghiệp,

[00:16:26] trị quốc cứu dân.

[00:16:28] Bây giờ,

[00:16:29] ngươi với ta bây giờ là hai con châu chấu trên cùng một sợi dây.

[00:16:33] LUP

[00:16:33] Ngươi không chạy được mà ta cũng không thoát được.

[00:16:38] Nhưng ngươi với ta dù sao cũng khác biệt.

[00:16:41] Ngồi luận đạo khác với giết người đoạt mạng.

[00:16:44] Đúng, Điện hạ nói không sai.

[00:16:48] Chính vì ta không giống ngài,

[00:16:50] Điện hạ càng không cần do dự, mù quáng.

[00:16:55] Điều bần tăng cầu là "trị đạo".

[00:16:58] Còn điều Điện hạ cần nhất trước mắt là "trị thuật".

[00:17:02] Ngài phải bất chấp thủ đoạn để tạo ra thành tựu,

[00:17:05] mới có thể lấy đó làm nền tảng để cầu đạo.

[00:17:09] Vì vậy, Điện hạ đã tự gánh lên mình một gánh nặng

[00:17:12] lớn bằng trời.

[00:17:14] Chính gọi là "người người đều có thể làm Nghiêu Thuấn".

[00:17:18] Nội thánh ngoại vương.

[00:17:24] Trong lòng Điện hạ có thể có lòng nhân từ của thánh hiền,

[00:17:27] nhưng trên vai gánh vác trách nhiệm của bậc vương giả,

[00:17:30] thì phải có bàn tay sắt để cai quản thiên hạ.

[00:17:34] Tuyệt đối không thể nhân từ nương tay.

[00:17:37] Phụ hoàng, những lời của hòa thượng, người đều nghe thấy rồi chứ?

[00:17:41] Nhi thần hôm nay không phải cầu xin sự tha thứ của người,

[00:17:43] mà là hy vọng người có thể hiểu.

[00:17:46] Đời người nào làm việc của đời người đó.

[00:17:48] Bảo thủ trì trệ chỉ là đi giày mới trên con đường cũ.

[00:17:52] Muốn nhổ bỏ khối u độc thì phải đổ máu.

[00:17:56] Vì để mưu cầu tân chính,

[00:17:58] nhi thần nguyện bất chấp sự lên án của thiên hạ.

[00:18:00] Hợp với trời mà ngang với người.

[00:18:03] Điện hạ nói hay lắm!

[00:18:05] Bất kỳ sự khoan dung nào với kẻ thù chính trị,

[00:18:07] đều là tàn nhẫn với chính mình.

[00:18:09] Một chút ảo tưởng nào về kẻ khác chính kiến,

[00:18:11] đều là bất trung với bản thân.

[00:18:14] Bá tánh mong đợi kẻ mạnh, giang sơn càng chờ đợi hào kiệt.

[00:18:20] Trời sinh vạn vật, kẻ thắng làm vua.

[00:18:24] Đối mặt với chông gai, Điện hạ phải dùng đao kiếm mở đường.

[00:18:28] Dù cho trên đường trải đầy xương cốt và máu tươi,

[00:18:33] cũng phải dũng cảm tiến lên, không hề quay đầu.

[00:18:37] Tin hết vào bề tôi thì thà không có bề tôi.

[00:18:39] Tin hết vào sách thì thà không có sách.

[00:18:41] Tin hết vào tổ tiên thì thà không có tổ tiên.

[00:18:44] Thoát khỏi sự kìm kẹp của tiền triều, khắc phục lòng nhân từ của đàn bà.

[00:18:47] Phá trước lập sau, biến pháp cầu tồn.

[00:18:49] Định ra phương lược cho triều đại mới, tạo nên một phong cách mới.

[00:18:54] Điện hạ mới có thể chính danh, vững ngôi.

[00:18:59] Đây mới là "trị đạo" của Điện hạ.

[00:19:02] Nếu có thể khiến Đại Minh tái lập thịnh thế,

[00:19:04] Chu Đệ ta không quan tâm tiếng xấu ngàn năm.

[00:19:06] Vì chỉ có tân chính mới có thể thực sự làm được,

[00:19:09] bốn chữ mà bá tánh thiên hạ cầu mong:

[00:19:12] Thái bình, phú túc.

[00:19:21] Năm Công nguyên 1402, ngày 17 tháng 6,

[00:19:25] Chu Đệ lên ngôi hoàng đế, đổi niên hiệu thành Vĩnh Lạc.

[00:19:30] Lấy ý nghĩa con dân thiên hạ mãi hưởng niềm vui.

[00:20:11] Hoàng thượng vạn tuế, vạn tuế, vạn vạn tuế!

[00:20:19] Các vị ái khanh bình thân.

[00:20:21] Tạ ơn Hoàng thượng.

[00:20:26] Vĩnh Lạc khai nguyên,

[00:20:27] trẫm mới lên ngôi lớn, không khỏi lo lắng sợ hãi.

[00:20:32] Các vị ái khanh xứng đáng là rường cột của triều đình.

[00:20:35] Trẫm mong các khanh tuân theo di huấn của Thái Tổ,

[00:20:39] hết lòng vì nước, phò tá trẫm, kế thừa và phát huy.

[00:20:48] Hiện nay triều đình có vạn việc cần làm, trăm nghề chờ chấn hưng.

[00:20:53] Nên bắt đầu từ đâu, mời các khanh nêu cao kiến.

[00:20:57] G

[00:21:26] Nếu các khanh khó mở lời,

[00:21:28] trẫm sẽ đưa vài thứ cho các khanh xem.

[00:21:39] Để đây đi.

[00:22:10] Đây đều là tấu chương các vị dâng lên Chu Doãn Văn.

[00:22:14] Có cái liên quan đến quân sự, dân sinh,

[00:22:16] cũng có cái đề nghị tước phiên đoạt vương vị,

[00:22:18] còn có cái dâng biểu kêu gào phải bắt nghịch tặc.

[00:22:23] Đủ cả, thật là sôi nổi.

[00:22:26] Các vị ái khanh, hoặc là lời lẽ tâm huyết,

[00:22:29] hoặc là đau lòng căm phẫn.

[00:22:32] Đều rất có chủ kiến mà.

[00:22:35] Trẫm đã cho người chọn lọc, phân loại.

[00:22:43] Hoàng thượng, tấu chương dâng lên tiền triều,

[00:22:47] vi thần đã viết, trước sau không dưới hai mươi lần.

[00:22:59] Hoàng thượng, tấu chương như vậy,

[00:23:02] thần cũng đã viết đúng ba mươi mốt lần.

[00:23:04] Xin Hoàng thượng giáng tội.

[00:23:08] Phụ hoàng, nếu họ đều không thoát khỏi liên can,

[00:23:10] nhi thần xin chỉ, giao hết cho Hình Bộ.

[00:23:13] Để nhi thần thay người nghiêm thẩm.

[00:23:15] Không sợ họ không mở miệng.

[00:23:25] Hoàng thượng, trong này không có tấu chương của thần.

[00:23:29] Từ năm Hồng Vũ thứ ba mươi mốt,

[00:23:31] thần chưa từng dâng một tấu chương nào.

[00:23:35] Ngươi tên gì?

[00:23:36] y

[00:23:36] Thần là Lý Quán.

[00:23:40] Ngươi chính là người được phong Chánh Tứ Phẩm,

[00:23:42] giữ chức Minh Thực Lục Biên Tu Lý Quán?

[00:23:46] Chính là thần.

[00:23:47] Hoàng thượng, thần may mắn gặp được thịnh thế Vĩnh Lạc khai nguyên,

[00:23:50] còn mong Hoàng thượng đoái thương quan tâm.

[00:23:52] Thần nhất định sẽ không tiếc sức,

[00:23:54] vì tân chính Vĩnh Lạc mà vạn tử bất từ.

[00:23:58] Lý Quán.

[00:23:59] Vi thần có mặt.

[00:24:02] Ngươi có biết triều đình mỗi năm vì một quan tứ phẩm,

[00:24:05] phải trả bao nhiêu bổng lộc không?

[00:24:07] Cái này... cái này...

[00:24:09] Ba trăm hai mươi thạch.

[00:24:12] Ngươi có biết ba trăm hai mươi thạch bổng lộc này,

[00:24:15] trong một năm cần bao nhiêu nông dân, bá tánh,

[00:24:17] vất vả làm lụng, tiết kiệm ăn mặc không?

[00:24:24] Ngươi thì hay rồi, thân là quan triều đình,

[00:24:28] ăn bổng lộc quốc gia, hưởng mồ hôi của bá tánh.

[00:24:32] Được phong bốn năm mà ngay cả một tấu chương cũng chưa từng dâng.

[00:24:36] Thân là bề tôi,

[00:24:37] không vì triều đình bày mưu hiến kế, chia sẻ lo âu,

[00:24:40] ngược lại còn tâm an lý đắc.

[00:24:42] Giờ lại còn muốn mời công lĩnh thưởng.

[00:24:45] Thật uổng phí bốn năm lương thực của ngươi.

[00:24:49] Người đâu! Có!

[00:24:51] Cách chức quan của hắn, đày đến Vân Nam.

[00:24:53] Tịch thu gia sản, ba đời không được làm quan.

[00:24:57] Ngoài ra, trước nhà thờ của hắn dựng một bia đá,

[00:24:59] khắc chữ răn đe, cảnh cáo hậu thế.

[00:25:02] Tuân chỉ!

[00:25:03] Hoàng thượng, oan uổng quá!

[00:25:05] Vi thần chưa từng nói...

[00:25:07] chuyện tước phiên mà!

[00:25:09] Thần chưa từng nói chuyện tước phiên mà!

[00:25:13] Oan uổng quá! Hoàng thượng, thần oan uổng quá!

[00:25:17] Thần chưa từng nói chuyện tước phiên!

[00:25:26] Hoàng thượng,

[00:25:28] Hoàng thượng, chuyện tước phiên thần có viết.

[00:25:31] Vi thần từng vào lúc Yên quân nam hạ,

[00:25:34] mấy lần dâng tấu, phân tích lợi hại,

[00:25:37] khuyên Chu Doãn Văn thoái vị.

[00:25:39] Để Yên Vương Điện hạ làm hoàng thượng.

[00:25:42] À không, là để Hoàng thượng làm hoàng thượng.

[00:25:46] Nhưng Chu Doãn Văn y không nghe!

[00:25:50] Tăng Tử từng nói: "Người quân tử mỗi ngày ba lần tự xét mình".

[00:25:53] Là bề tôi, ngươi có từng nghĩ làm thế nào để làm bề tôi không?

[00:25:59] Làm người không có khí tiết, làm tôi không có trung thành.

[00:26:02] Triều đình trong lúc nguy nan thế này,

[00:26:03] thân là cận thần bên cạnh lại bán đứng chủ tử,

[00:26:06] muốn đầu hàng thỏa hiệp.

[00:26:08] Lũ bất trung, bất nghĩa, bất nhân, bất hiếu này,

[00:26:11] giữ ngươi lại để làm gì?

[00:26:12] Hoàng thượng!

[00:26:14] Người đâu! Có!

[00:26:15] Hoàng thượng, tha mạng!

[00:26:16] Giao cho Hình Bộ, phải nghiêm trị.

[00:26:18] Tuân chỉ!

[00:26:19] Hoàng thượng, tha mạng!

[00:26:20] Hoàng thượng! Hoàng thượng, tha mạng!

[00:26:23] Vi thần biết sai rồi!

[00:26:24] Vi thần biết sai rồi, Hoàng thượng!

[00:26:28] Các vị ái khanh đều đã thấy.

[00:26:30] Lý Quán bốn năm,

[00:26:31] không dâng cho Chu Doãn Văn một tấu chương nào,

[00:26:33] tuy không hại đến trẫm,

[00:26:35] nhưng hắn trước tiên là có hại cho nước.

[00:26:40]

[00:26:43] dâng biểu cho Chu Doãn Văn thoái vị, tuy có lợi cho trẫm,

[00:26:48] nhưng trước đã mất khí tiết trung nghĩa, đạo làm tôi.

[00:26:52] Trẫm muốn nói cho các vị biết,

[00:26:54] hết lòng với nước, dù là thù cũng phải thưởng.

[00:26:57] Lòng dạ gian trá, dù là thân cũng phải giết.

[00:27:02] Các ngươi vào triều làm quan, ăn bổng lộc triều đình,

[00:27:06] tất nhiên phải vì thiên hạ mà hết sức.

[00:27:09] Trẫm là vị vua mới khởi nghiệp,

[00:27:12] càng phải rộng rãi thu hút nhân tài, chiêu hiền đãi sĩ.

[00:27:16] Các ngươi trước đây là bề tôi của Chu Doãn Văn,

[00:27:19] tất nhiên phải trung thành với y.

[00:27:21] Hiện nay các ngươi là công thần của tân chính Vĩnh Lạc,

[00:27:25] tất nhiên phải trung thành với trẫm.

[00:27:27] Không cần phải run sợ,

[00:27:28] càng không cần phải nịnh bợ.

[00:27:31] Nhân tài trong thiên hạ vốn do Đại Minh tạo ra,

[00:27:36] lẽ ra phải được triều đình sử dụng.

[00:27:38] Từ hôm nay trở đi,

[00:27:39] các ngươi và công thần Tĩnh Nan của trẫm không còn phân biệt.

[00:27:43] Trẫm sẽ không tính toán chuyện cũ, chỉ dùng người tài.

[00:27:50] Giải Tấn cũng từng mắng trẫm.

[00:27:55] Nhưng hôm nay trẫm sẽ trọng dụng hắn.

[00:27:58] Giải Tấn! Hoàng thượng!

[00:27:59] Ngươi bây giờ giữ chức quan mấy phẩm?

[00:28:01] Bẩm Hoàng thượng, vi thần hiện giữ chức quan Tứ Phẩm.

[00:28:06] Từ hôm nay, ngươi được thăng lên Chánh Tam Phẩm.

[00:28:11] Tạ ơn Hoàng thượng!

[00:28:13] Là vì ngươi trung thành với chủ, biết gì nói nấy.

[00:28:17] Ân của Hoàng thượng như tái sinh,

[00:28:19] thần nhất định sẽ cúc cung tận tụy, không phụ thánh ân.

[00:28:25] Hạ Nguyên Cát cũng từng hiến kế hay cho Chu Doãn Văn.

[00:28:29] Hắn ra tay cũng ác lắm, suýt nữa làm trẫm khốn chết.

[00:28:35] Trẫm muốn ngươi làm Hộ Bộ Thượng Thư của trẫm.

[00:28:37] Là vì ngươi tận tụy với chức trách, liều chết can gián.

[00:28:45] Ân của Hoàng thượng như tái sinh,

[00:28:47] thần nhất định sẽ cúc cung tận tụy, không phụ thánh ân.

[00:28:51]

[00:28:57] Người dám làm thì làm mạnh cho mình, người dám nói thì làm mạnh cho vua.

[00:29:02] Cho nên phong thái thời Trinh Quán trên đời không nhiều.

[00:29:05] Nếu khiến người can gián không còn sợ hãi,

[00:29:08] người nghe gián không còn trái ý,

[00:29:10] thiên hạ lo gì không được trị?

[00:29:14] Được rồi, các vị ái khanh.

[00:29:18] Những tấu chương này không nên gây thêm hiềm khích nữa.

[00:29:21] Trẫm hôm nay muốn trước mặt mọi người,

[00:29:23] đem những tấu chương này đốt thành tro.

[00:29:25] Để cầu được thiên hạ thống nhất, vua tôi một lòng.

[00:29:28] Hoàng thượng thánh minh!

[00:29:30] Thần dân xin thề vì sự trung hưng của Vĩnh Lạc mà tan xương nát thịt.

[00:29:36] Báo đáp thánh ân, xây dựng công lao.

[00:29:43] Đem ra ngoài đốt đi.

[00:29:46] Tuân chỉ.

[00:29:51] Các khanh bình thân.

[00:29:54] Tạ ơn Hoàng thượng.

[00:29:59] Trẫm dựa vào linh hồn Thái Tổ trên trời phù hộ,

[00:30:01] kế thừa ngôi lớn là để khôi phục chế độ cũ thời Hồng Vũ.

[00:30:06] Tuân theo phép tắc của tổ tiên.

[00:30:08] Từ thời Kiến Văn,

[00:30:10] tất cả phép tắc của tổ tông mà có thay đổi, đều khôi phục lại như cũ.

[00:30:15] Quan chế, hình danh, tôn hiệu...

[00:30:17] tất cả đều xử theo luật Đại Minh.

[00:30:21] Chu Vương, Tề Vương, Đại Vương, Mân Vương,

[00:30:24] còn có em thứ mười hai của trẫm bị hại chết, Chu Bách,

[00:30:26] tất cả đều khôi phục tước vương.

[00:30:28] Binh mã, tiền lương... tất cả đều như cũ.

[00:30:31] Hoàng thượng ân đức như trời biển,

[00:30:34] thần dân nhất định sẽ liều chết vì Hoàng thượng, vạn tử bất từ.

[00:30:40] Toàn thể quân dân đã cùng trẫm khởi binh Tĩnh Nan,

[00:30:43] dù sống hay chết, tất cả đều được khen thưởng.

[00:30:46] Dân phu, phụ nữ vận chuyển gạch đá, lương thảo,

[00:30:49] mỗi người thưởng một trăm quan tiền.

[00:30:52] Phu thuyền Chu Tiểu Nhị đã chèo thuyền cho trẫm qua sông,

[00:30:56]

[00:31:00] Hoàng thượng thương dân,

[00:31:02] chúng thần thay mặt bá tánh叩 tạ Hoàng thượng.

[00:31:05] Tạ ơn Hoàng thượng.

[00:31:08] Hoàng thượng vạn tuế, vạn tuế, vạn vạn tuế!

[00:31:14] Vương Trung.

[00:31:21] Em Mười Bảy.

[00:31:24] Hoàng thượng.

[00:31:27] Các ngươi cũng đứng dậy đi.

[00:31:28] Tạ ơn Hoàng thượng.

[00:31:30] Theo trẫm lại đây.

[00:31:34] Hoàng thượng, vạn vạn không thể!

[00:31:36] Lên đây.

[00:31:38] Hoàng thượng, tiểu đệ không dám.

[00:31:44] Ban ghế ngồi trước ngai vàng.

[00:31:45] Hoàng thượng, tiểu đệ vạn vạn không dám.

[00:31:47] Sẽ tổn phúc của thần đệ.

[00:31:48] Trẫm khởi binh ba năm, không thể giành thắng lợi,

[00:31:52] may được Ninh Vương tương trợ, đưa quân nam hạ,

[00:31:54] một lần định cục.

[00:31:55] Ninh Vương công cao ngất trời, lưu danh thiên cổ.

[00:31:59] Người khác không được, Ninh Vương thì được.

[00:32:04] Hoàng thượng quá khen rồi, tiểu đệ hổ thẹn khi nhận.

[00:32:07] Em Mười Bảy.

[00:32:09] Trẫm đã ban thưởng cho các vương và văn võ bá quan,

[00:32:12] trẫm muốn thưởng thêm cho em Mười Bảy.

[00:32:14] Hoàng thượng, thần đệ tài sơ đức mỏng, không đảm đương được việc lớn.

[00:32:19] Chỉ cầu thay Hoàng thượng trấn giữ một phương,

[00:32:21] hoặc là theo quy chế của các vương khác,

[00:32:24] trở về đất phong Đại Ninh.

[00:32:27] Không, trẫm muốn ban cho ngươi ân điển chưa từng có.

[00:32:33] Hoàng thượng!

[00:32:38] Vương Trung.

[00:32:40] Phụng thiên thừa vận, hoàng đế chiếu viết:

[00:32:43] Để biểu dương công đức của Ninh Vương,

[00:32:46] đặc biệt ban Tây Cung làm Ninh Vương phủ.

[00:32:48]

[00:32:52] Anh em ta sớm tối bên nhau,

[00:32:54] đối với gia đình, với quốc gia đều là chuyện may mắn.

[00:32:57] Hoàng thượng!

[00:32:58] Được rồi.

[00:33:00] Triều hội hôm nay đến đây là hết.

[00:33:02] Bãi triều!

[00:33:05] Hoàng thượng, thần đệ còn một việc muốn tấu trình.

[00:33:08] Nói.

[00:33:10] Hoàng thượng kính trời noi theo tổ tiên, khôi phục chế độ cũ.

[00:33:12] Đem quan danh, quan chế,

[00:33:15] luật pháp, hiệu lệnh mà Kiến Văn đã thay đổi toàn bộ khôi phục,

[00:33:18] khiến cho thần dân thiên hạ có phép tắc để tuân theo.

[00:33:20] Linh hồn của Thái Tổ trên trời chắc chắn sẽ cảm thấy an lòng.

[00:33:24] Thần đệ kính xin Hoàng thượng sớm lập Thái tử,

[00:33:27] để yên lòng thiên hạ.

[00:33:33] Như vậy có thể nói là may mắn cho Đại Minh, may mắn cho thần tử,

[00:33:36] may mắn cho bá tánh thiên hạ.

[00:34:29] Hoàng thượng, người không thể xé nữa!

[00:34:33] Tấu chương của bề tôi,

[00:34:34] Hoàng thượng có thể phê, có thể phán, nhưng không thể hủy.

[00:34:39] Đây là đạo vua tôi từ xưa đến nay.

[00:34:44] Bảy ngày rồi.

[00:34:46] Ninh Vương bất mãn việc trẫm bắt y ở lại kinh thành,

[00:34:49] lại dám lấy chuyện Thái tử ra để uy hiếp trẫm.

[00:34:52] Các đại thần không hiểu rõ, cũng theo đó mà hùa theo,

[00:34:54] tiếng ồn ào không ngớt.

[00:34:58] Hoàng thượng là đang giữa Cao Sí và Cao Hú,

[00:35:00] không quyết định được, phải không?

[00:35:03] Việc lập Thái tử liên quan đến giang sơn xã tắc,

[00:35:06] cơ nghiệp vạn đời.

[00:35:07] Đây không phải là chuyện nhà.

[00:35:10] Trẫm phải thận trọng rồi lại thận trọng.

[00:35:12] Tuyệt đối không thể thất tín với thiên hạ.

[00:35:14] Hoàng thượng muốn không thất tín với thiên hạ,

[00:35:20] làm sao có thể thất tín với huynh đệ của mình trước?

[00:35:28] Thần thiếp đang nói đến Chu Quyền.

[00:35:32] Hoàng thượng năm đó là đã mượn sức của y,

[00:35:34] mới định được thiên hạ.

[00:35:37] Sao bây giờ ngược lại không cho y rời kinh thành?

[00:35:44] Trẫm ban đầu quả thực đã hứa với y,

[00:35:46] sau khi thành sự sẽ cùng cai quản thiên hạ.

[00:35:50] Nhưng lúc này khác lúc đó.

[00:35:53] Bây giờ trẫm đang giữ cơ nghiệp do Thái Tổ để lại,

[00:35:56] làm sao có thể để giang sơn Đại Minh chia năm xẻ bảy?

[00:35:59] Nhưng Ninh Vương Chu Quyền,

[00:36:01] cũng không nói muốn phân chia lãnh thổ mà.

[00:36:05] Ý của Hoàng hậu là,

[00:36:07] bất kể trong lòng Ninh Vương nghĩ gì,

[00:36:10] Bệ hạ muốn thu phục lòng người thiên hạ,

[00:36:12] thì không thể dùng thế lực để ép người.

[00:36:16] Thật là khó xử.

[00:36:21] Thần thiếp nghe Hoàng thượng từng nói, đế vương không có chuyện nhà.

[00:36:25] Nỗi khổ của Hoàng thượng hôm nay,

[00:36:27] chính là vì Chu Quyền là huynh đệ của Bệ hạ,

[00:36:31] cũng là công thần số một của Tĩnh Nan.

[00:36:33] Hoàng thượng đang khó xử giữa huynh đệ và vua tôi.

[00:36:43] Nhưng Hoàng thượng nghĩ xem,

[00:36:45] chuyện huynh đệ của người nếu mang ra triều đình,

[00:36:49] chuyện nhà sẽ biến thành chuyện nước.

[00:36:52] Muốn hóa giải,

[00:36:53] cũng có thể biến chuyện nước thành chuyện nhà.

[00:36:58] Nàng nói là muốn "nâng vật nặng như vật nhẹ", "lấy nhà trị nước"?

[00:37:04] Nếu đã là chuyện nhà,

[00:37:06] thì nên giải quyết trong nhà.

[00:37:09] Rời kinh thành hay là về đất phong Đại Ninh,

[00:37:12] Hoàng thượng nên để Ninh Vương tự mình nói ra.

[00:37:17] Tâm tư của y e là khó mà đồng ý.

[00:37:21] Nếu Ninh Vương không nói ra việc phân chia lãnh thổ,

[00:37:24] Bệ hạ còn lo gì việc chia năm xẻ bảy?

[00:37:33] Chỉ cần Ninh Vương nói ra là sẵn lòng phò tá Bệ hạ,

[00:37:37] vậy thì Hoàng thượng còn gì để thất tín với thiên hạ?

[00:37:53] Em Mười Bảy, hôm nay không có hoàng thượng,

[00:37:56] không có hoàng hậu, cũng không có Ninh Vương.

[00:37:58] Thái tử mất sớm,

[00:38:00] anh hai Tần Vương, anh ba Tấn Vương cũng đều không còn.

[00:38:05] Hiện nay, ta chính là chị dâu cả.

[00:38:08] Em Mười Bảy à, lại đây, tẩu tẩu mời đệ một chén trước.

[00:38:15] Tứ ca, tẩu tẩu, mời. Tiểu đệ hổ thẹn nhận.

[00:38:19] Mau ngồi, mời.

[00:38:26] Tẩu tẩu quan tâm như vậy, tiểu đệ vô cùng cảm kích.

[00:38:33] Đệ nói vậy là khách sáo rồi.

[00:38:36] Các anh em đồng tâm đồng đức, cùng nhau tạo dựng đại nghiệp,

[00:38:40] đó mới là điều tẩu tẩu muốn thấy nhất.

[00:38:43] Điều này là tự nhiên, Tứ ca lên ngôi lớn,

[00:38:46] lời nói ra chính là thánh chỉ.

[00:38:49] Bọn thần tử chúng đệ tự nhiên phải trung thành với Hoàng thượng,

[00:38:53] một lòng không đổi.

[00:39:00] Em Mười Bảy à, Hoàng thượng ở ngoài là thiên tử,

[00:39:03] nhưng trước mặt các em, huynh ấy vẫn là Tứ ca.

[00:39:08] Mấy anh em các đệ cùng chung một gốc,

[00:39:10] máu mủ tương thông.

[00:39:12] Trải qua đại nạn, cuối cùng thành chính quả.

[00:39:16] Đệ nói xem trên đời này,

[00:39:18] còn có duyên phận nào đáng để quan tâm hơn thế không?

[00:39:22] Đại ân đại đức của Tứ ca, tiểu đệ mãi không dám quên.

[00:39:26] Em Mười Bảy, trong chiến dịch Tĩnh Nan, công của em không thể không kể đến.

[00:39:29] Tứ ca nếu không có sự giúp sức hết mình của em,

[00:39:32] hôm nay thắng bại khó lường.

[00:39:35] Tứ ca, người nói vậy nặng lời quá rồi.

[00:39:39] Người quá khách sáo rồi.

[00:39:42] Trước khi nam chinh, Tứ ca đã nói trước,

[00:39:46] anh em chúng ta hôm nay cùng khổ, tương lai cùng hưởng.

[00:39:49] Thực sự nếu đánh vào kinh thành,

[00:39:51] phân chia lãnh thổ, cùng cai quản thiên hạ.

[00:39:54] Tứ ca, tiểu đệ tuyệt không có ý đó!

[00:39:56] Tứ ca đã hứa với em,

[00:39:58] hôm nay phải thực hiện lời hứa.

[00:39:59] Tứ ca!

[00:40:05] Tứ ca, tiểu đệ vạn vạn không dám!

[00:40:10] Em Mười Bảy,

[00:40:11] em muốn đặt trẫm vào tình thế vô tín vô nghĩa sao?

[00:40:22] Em Mười Bảy à,

[00:40:24] theo lẽ thì hậu cung không được can chính.

[00:40:27] Chuyện trong triều ta không quản được.

[00:40:31] Lại đây.

[00:40:33] Nhưng chuyện trong nhà,

[00:40:35] đệ phải nghe ta nói vài câu.

[00:40:39] Mau ngồi.

[00:40:44] Giang sơn này là của ai? Là của nhà họ Chu.

[00:40:47] Các đệ là ai? Là con cháu nhà họ Chu.

[00:40:52] Người một nhà không nói lời hai lòng.

[00:40:54] Bây giờ nước nhà mới ổn định, trăm việc chờ chấn hưng.

[00:41:01] Em Mười Bảy, đối với nước đối với nhà,

[00:41:04] đều nên dẫn dắt các anh em phò tá Hoàng thượng.

[00:41:10] Nếu muốn phân chia lãnh thổ,

[00:41:12] thiên hạ của nhà Minh sẽ bị chia năm xẻ bảy.

[00:41:15] Đối với tổ tiên, đối với thiên hạ đều không thể dung thứ.

[00:41:19] Theo cái nhìn thiển cận của tẩu tẩu,

[00:41:21] anh em các đệ,

[00:41:23] thực ra ai làm hoàng đế cũng như nhau.

[00:41:26] Hay là để Tứ ca của đệ thoái vị,

[00:41:29] đệ đến làm chủ cái nhà này.


 0 Bemerkungen sort   Sortiere nach