(AI-sub) Trịnh Hoà Hạ Tây Dương -

2/59 ভিডিও

(AI-sub) Trịnh Hoà Hạ Tây Dương tập 2 - La Gia Lương, Đường Quốc Cường

0 ভিউ· 08/12/25
ai_sub_studio
ai_sub_studio
সাবস্ক্রাইবার
0

Phụ đề được dịch bằng AI, cần bạn góp sức hoàn thiện. Liên hệ tham gia tại Facebook: https://www.facebook.com/profi....le.php?id=1000678863 -------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------- Trịnh Hoà Hạ Tây Dương (2009): Hành Trình Lịch Sử Vượt Biển Của Hạm Đội Nhà Minh <br>Bộ phim xoay quanh nhân vật lịch sử có thật – thái giám Trịnh Hòa (do ngôi sao TVB La Gia Lương thủ vai). Dưới mệnh lệnh của hoàng đế Minh Thành Tổ - Chu Đệ (Đường Quốc Cường), Trịnh Hòa đã dẫn đầu một hạm đội lớn nhất thế giới thời bấy giờ thực hiện 7 chuyến hải trình vĩ đại đến &quot;Tây Dương&quot; (vùng biển Ấn Độ Dương và xa hơn nữa).

আরো দেখুন

[00:00:04] Yến Vương sinh ra là dòng dõi rồng thiêng, thân mang hoàng mệnh.

[00:00:09] Ngươi dám xúi giục bổn vương mưu đoạt đế vị.

[00:00:11] Sinh tử có mệnh, người xuất gia không bao giờ nói dối.

[00:00:19] Nếu ta giao nộp tên yêu tăng nhà ngươi,

[00:00:21] Hoàng thượng chắc chắn sẽ trị tội mưu phản của ngươi,

[00:00:23] phanh thây vạn mảnh.

[00:00:28] Bần tăng đâu phải là nhân bánh chẻo,

[00:00:30] cần gì phải vạn mảnh chứ? Hai mảnh là đủ rồi.

[00:00:35]

[00:00:41] cần gì phải làm phiền Hoàng thượng.

[00:00:44] Giao ngươi cho Hoàng thượng,

[00:00:46] mới có thể rửa sạch vết nhơ bị bôi lên người ta.

[00:00:50] Chút vết nhơ này của bần tăng,

[00:00:53] lại có thể khiến Vương gia nổi giận đùng đùng,

[00:00:57] điều này lại càng chứng tỏ,

[00:00:59] liều thuốc của bần tăng đã trị đúng tâm bệnh của Yến Vương.

[00:01:04] Yến Vương giết ta chẳng qua là để tự cứu mình.

[00:01:07] Ta và ngươi chưa từng quen biết,

[00:01:10]

[00:01:13] Hơn nữa, bổn vương quang minh lỗi lạc, có tâm bệnh gì chứ?

[00:01:17] Không ngờ ngươi lại ở trước mặt bổn vương,

[00:01:19] nói một tràng lời điên khùng vớ vẩn.

[00:01:21] Bần tăng không bao giờ nói lời điên khùng,

[00:01:24] câu nào cũng là lời thật lòng.

[00:01:26] Trong thời buổi này,

[00:01:27] càng là lời thật lòng, nghe càng giống như lời điên khùng.

[00:01:45] Ngươi sắp chết đến nơi rồi,

[00:01:46] còn lời gì cứ nói ra hết đi.

[00:01:50] Thật ra, trong thời gian quốc tang,

[00:01:52] Yến Vương vốn dĩ nên đội mũ trắng.

[00:01:56] Bần tăng nói vậy không có gì sai.

[00:01:59] Vương gia tại sao lại đa nghi như vậy?

[00:02:03] Xảo trá, ngụy biện.

[00:02:05] Mấy ngày nay bổn vương đã tra rõ lai lịch của ngươi.

[00:02:08] Ngươi mười bốn tuổi xuất gia, quy y cửa Phật,

[00:02:10] pháp hiệu Đạo Hạnh, lang bạt bốn phương.

[00:02:13] Đại trụ trì nhà ngươi không tu học chính giáo nhà Phật,

[00:02:17] lại thích nghiên cứu âm dương dịch lý, thuật tung hoành.

[00:02:21] Ta thấy ngươi,

[00:02:22] là một nhà âm dương tay cầm Phật châu,

[00:02:24] là một kẻ kiêu hùng loạn thế khoác áo cà sa.

[00:02:27] A Di Đà Phật.

[00:02:31] Sinh ra ta là cha mẹ,

[00:02:33] hiểu ta, chính là Yến Vương điện hạ.

[00:02:38] Được lắm, tên hòa thượng vô lại.

[00:02:43] Ngươi nói lời yêu ma mê hoặc, làm loạn giang sơn Đại Minh,

[00:02:45] trừng trị ngươi là bổn phận của bổn vương.

[00:02:50] Ta nhất định sẽ đuổi ngươi ra khỏi chùa Ngọc Minh.

[00:02:58] A Di Đà Phật. Thiện tai, thiện tai.

[00:03:04] Thiết Bình đại tướng quân vừa từ Vân Nam mang về,

[00:03:06] gần hai trăm tịnh thân.

[00:03:07] Hoàng thượng không ban cho ai, chỉ ban cho Yến Vương.

[00:03:10] Nếu như chọn được người nào,

[00:03:12] đó là phúc khí của người đó.

[00:03:13] Công công thật biết nói chuyện.

[00:03:15] Vậy phiền người chọn giúp ta một người.

[00:03:18] Dám hỏi Vương phi muốn dùng thái giám như thế nào ạ?

[00:03:24] Thông minh, đáng tin cậy, trung thành với chủ.

[00:03:28] Thấu tình đạt lý.

[00:03:29] Vương phi, mời người nhìn sang bên kia.

[00:03:32] Đứa trẻ đó dường như có điểm hơn người,

[00:03:35] trông cũng rất rắn rỏi.

[00:03:37] Khi mới vào cung,

[00:03:38] tất cả những đứa trẻ này đều sợ hãi run rẩy,

[00:03:41] không dám ngẩng đầu.

[00:03:43] Nhưng đứa trẻ đó, lại không hề kinh sợ,

[00:03:45] suốt cả một buổi sáng,

[00:03:46] đứng ở đó không hề nhúc nhích.

[00:03:49] Có thể nói là tuổi trẻ tài cao.

[00:03:52] Theo lời các tướng sĩ đi cùng,

[00:03:54] trong đám trẻ này, nó là đứa có khí phách nhất,

[00:03:57] huyết tính mạnh, không sợ chết.

[00:03:59] Nếu không phải phụng chỉ vào cung làm thái giám,

[00:04:02] Thiết Bình tướng quân còn thật sự muốn nhận nó làm thân binh đấy.

[00:04:08] Thí chủ có điều gì chỉ giáo?

[00:04:12] Chủ nhân của tại hạ cung kính mời Đạo đại sư,

[00:04:15] đến Vọng Hiền Đình ngoài thành gặp mặt,

[00:04:18] muốn trực tiếp thỉnh giáo.

[00:04:20] Chủ nhân của ngươi chính là Yến Vương phải không?

[00:04:25] Đại sư, mời ngài.

[00:04:30] Bần tăng là người ngoài thế tục,

[00:04:33] không hứng thú với quan to quý nhân.

[00:04:37] Ngươi sao lại nhỏ mọn như vậy chứ?

[00:04:39] Vương gia muốn đích thân tạ lỗi với ngài.

[00:04:43] Yến Vương sợ làm phiền ngài làm công phu,

[00:04:46] ngài ấy đã đợi ở Vọng Hiền Đình cả ngày rồi.

[00:04:53] Tên là gì?

[00:04:54] Mã Hòa.

[00:04:56] Năm nay bao nhiêu tuổi?

[00:04:58] Mười hai tuổi.

[00:04:59] Quê ở đâu?

[00:05:01] Vân Nam.

[00:05:04] Một nơi hoang vu, chưa được khai hóa.

[00:05:06] Vân Nam không phải hoang vu, chưa được khai hóa.

[00:05:08] Vân Nam có Thương Sơn, Nhĩ Hải.

[00:05:10] Vân Nam là nơi đẹp nhất thiên hạ.

[00:05:12] Hỗn xược!

[00:05:16] Ngươi có đọc sách, biết chữ không?

[00:05:18] Học qua vài năm chữ Hán, còn có Hồi văn.

[00:05:22] Ngươi biết Hồi văn?

[00:05:26] Mã công công đâu.

[00:05:27] Mang giấy bút lại đây. - Vâng.

[00:05:31] Đại sư, tiểu vương từng ở trong chùa mạo phạm đại sư,

[00:05:34] có nhiều điều đắc tội,

[00:05:35] mong đại sư lượng thứ.

[00:05:37] A Di Đà Phật.

[00:05:45] Đạo Hạnh đại sư, lần trước gặp mặt ở chùa Ngọc Minh,

[00:05:49] chỉ vì kinh thành nhiều tai mắt,

[00:05:50] tiểu vương không dám bộc bạch nỗi lòng.

[00:05:53] Làm phiền đại sư hôm nay đến gặp mặt,

[00:05:55] chỉ mong có thể giải tỏa nỗi phiền muộn trong lòng tiểu vương,

[00:05:58] giải đáp thắc mắc.

[00:06:01] Nực cười.

[00:06:03] Đường đường là Yến Vương sao lại có chuyện phiền não?

[00:06:09] Mẫu hậu qua đời,

[00:06:10] vài ngày nữa tiểu vương cũng sẽ trở về phương Bắc.

[00:06:14] Nhưng ta thật sự không nỡ rời xa phụ hoàng đã già yếu.

[00:06:20] Thiện tai, thiện tai.

[00:06:22] Thật hiếm thấy Yến Vương có tấm lòng hiếu thảo như vậy.

[00:06:25] Tiểu vương nói lời thật lòng.

[00:06:30] Ngài có thể nói như vậy với ta,

[00:06:33] nhưng ngài không có cơ hội giải thích với người trong thiên hạ.

[00:06:36] Xin bần tăng nói thẳng,

[00:06:39] kinh thành này ngài tuyệt đối không thể ở lại lâu.

[00:06:44] Lần này Yến Vương đến kinh thành chịu tang trước các vương gia khác,

[00:06:47] trông có vẻ là hợp đạo lý nhân伦,

[00:06:49]

[00:06:51] tham vọng lớn lao của Yến Vương vượt xa các chư hầu.

[00:06:55] Ơn cứu mạng của đại sư, Chu Đệ này suốt đời không quên.

[00:06:58] Hoàng thượng để Yến Vương trấn thủ Bắc Bình,

[00:07:01] đây là vốn liếng lớn nhất để ngài thành nghiệp sau này.

[00:07:05] Bắc Bình vốn là Nguyên Đại Đô,

[00:07:07] được vị hùng chủ một thời Hốt Tất Liệt xem trọng.

[00:07:10] Nay ngài được phong đất Yến, trấn thủ Mạc Bắc,

[00:07:15] thống lĩnh đội quân hùng mạnh tinh nhuệ nhất của Đại Minh.

[00:07:20] Một tay nắm giữ sự an nguy của triều đình.

[00:07:22] Ngài trước tiên nên nhìn thấy,

[00:07:24] dụng tâm sâu sắc của phụ hoàng ngài.

[00:07:26] Càng nên nếm mật nằm gai, nhẫn nhục chịu đựng.

[00:07:30] Vương gia chỉ cần cố gắng vun đắp,

[00:07:32] tương lai tất sẽ một bước lên mây.

[00:07:38] Xin đại sư chỉ lối.

[00:07:46] Không tệ, Hồi văn này, ngay cả ta cũng chưa từng thấy.

[00:07:50] Coi như là có học vấn.

[00:07:52] Đứng lên đi.

[00:07:57] Mã Hòa.

[00:08:00] Miếng ngọc bội này ta ban cho ngươi.

[00:08:06] Cảm ơn đại nương, nhưng con không thể nhận.

[00:08:09] Đại nương?

[00:08:10] Trước mặt Vương phi sao dám xưng hô lung tung,

[00:08:12] phạm thượng làm loạn.

[00:08:14] Ngươi nói tiếp đi, tại sao không thể nhận?

[00:08:17] Con không thể nhận đồ của người khác.

[00:08:21] Không sai, nhưng hôm nay ta không phải là người khác.

[00:08:25] Ta là chủ nhân của ngươi.

[00:08:27] Đồ chủ nhân ban cho,

[00:08:29] dù cao thấp sang hèn, đều là ân điển.

[00:08:31] Cầm đi.

[00:08:33] Cảm ơn chủ nhân ban ơn.

[00:08:37] Bần tăng tâm đắc nhất chính là,

[00:08:39] chiến lược chín chữ của Chu Thăng.

[00:08:42] Xây tường cao, tích lương nhiều, chậm xưng vương.

[00:08:46] Bần tăng muốn sửa đổi một chút chiến lược chín chữ này,

[00:08:49] tặng cho Yến Vương.

[00:08:52] Vững nền móng, chiêu hiền tài, lập kỳ công.

[00:08:58] Xin đại sư giảng giải chi tiết.

[00:09:00] Vững nền móng,

[00:09:02] chính là Yến Vương phải lấy Bắc Bình làm nơi lập thân,

[00:09:06] âm thầm tích lũy sức mạnh,

[00:09:09] phải xây dựng nền móng thật vững chắc.

[00:09:11] Người,

[00:09:12] chính là phải chiêu mộ anh hùng thiên hạ về dưới trướng,

[00:09:15] kết giao nhiều bạn, ít gây thù.

[00:09:18] Yến Vương nếu có thể mở rộng lòng mình,

[00:09:20] thì sẽ như hổ thêm cánh, không lo đại sự không thành.

[00:09:26] Lập kỳ công,

[00:09:27] nếu phụ hoàng ngài đã nói,

[00:09:29] Yến Vương là người xuất sắc nhất,

[00:09:31]

[00:09:35] Công lao cao nhưng tuyệt đối không được lấn át chủ.

[00:09:39] Công lao vẫn phải lập thêm nhiều,

[00:09:41] nếu không ngài sẽ không đủ để Hoàng thượng nhìn bằng con mắt khác.

[00:09:44] Uy vọng cũng không thể che phủ triều chính.

[00:09:48] A Di Đà Phật. Ý trời đã định,

[00:09:53] Yến Vương có thể làm gì, bần tăng có thể làm gì?

[00:09:59] Một lời của đại sư,

[00:10:00] thật giống như Long Trung Đối của Gia Cát Lượng năm xưa.

[00:10:04] Gia Cát Khổng Minh là bậc đại hiền đại đức,

[00:10:08] bần tăng chưa từng nghĩ đến việc sánh vai với thánh hiền.

[00:10:12] Nhưng Phật pháp từ bi,

[00:10:15] bần tăng chỉ cần còn một hơi thở,

[00:10:17] nguyện vì phổ độ chúng sinh mà cúc cung tận tụy.

[00:10:22] Nếu Yến Vương cũng có thể giúp bần tăng giải đáp thắc mắc,

[00:10:26] ta có thể sẽ xuất sơn.

[00:10:29] Đại sư, hãy cùng ta lên phương Bắc.

[00:10:33] Bần tăng tuy là người vô dụng,

[00:10:35] nhưng cũng thuộc sự quản lý của Tăng Lục Ty của hoàng gia.

[00:10:40] Nói đi theo Yến Vương lên phương Bắc,

[00:10:43]

[00:10:45] Chỉ cần đại sư bằng lòng đến Bắc Bình,

[00:10:47] tiểu vương hôm nay sẽ xin phụ hoàng,

[00:10:49] lấy danh nghĩa gì?

[00:10:51] Tiểu vương đã nghĩ đến việc này rồi.

[00:10:54] Đến chùa làm trụ trì,

[00:10:55] hàng ngày cầu nguyện cho mẫu hậu.

[00:11:00] Yến Vương thật là một mũi tên trúng hai đích.

[00:11:06] Mời.

[00:11:15] Ái phi, nàng đã về.

[00:11:17] Vương gia.

[00:11:18] Đường xa ngựa xe vất vả, mau về phòng nghỉ ngơi đi.

[00:11:27] Ngươi mau buông tay ra.

[00:11:28] Người nhỏ bé thế này thì khiêng cái nhỏ thôi.

[00:11:31] Trong hòm đều là đồ quý giá,

[00:11:32] đừng làm rơi vỡ.

[00:11:33] Đặt xuống, đặt xuống. Mau đặt xuống đi.

[00:11:37] Mau đặt xuống.

[00:11:38] Tôi làm được.

[00:11:45] Tiểu thái giám do Hoàng thượng ban cho,

[00:11:47] dọc đường không nói nhiều lời,

[00:11:49] rất nghe lời.

[00:11:51] Những thái giám này, mười người thì chín người là tai mắt của triều đình.

[00:11:55] Tiểu thái giám này,

[00:11:56] là do tiện thiếp trực tiếp chọn ở quảng trường Ngọ Môn,

[00:11:59] chưa từng vào cung.

[00:12:05] Phụ hoàng thật sự kỳ vọng vào ta.

[00:12:08] Đại ca sức khỏe thế nào?

[00:12:10] Có vẻ không được tốt.

[00:12:12] Sắc mặt xanh xao vàng vọt, ánh mắt đờ đẫn.

[00:12:15] Lúc nói chuyện còn ho,

[00:12:17] dường như bệnh tật liên miên.

[00:12:21] Phụ hoàng tuổi đã cao,

[00:12:23] đại ca lại ốm yếu như vậy.

[00:12:25] Ta ở đất Yến,

[00:12:26] ta ở đất Yến,

[00:12:28] cũng không thể chia sẻ lo âu với phụ hoàng.

[00:12:32] Nô tài Mã Hòa khấu kiến Yến Vương, Vương phi.

[00:12:37] Vào đi.

[00:12:45] Nô tài Mã Hòa tạ ơn ban thưởng của Yến Vương, Vương phi.

[00:12:51] Đứng lên đi.

[00:12:55] Tạ ơn Yến Vương, Vương phi.

[00:12:57] Sao ngươi không thay vào?

[00:12:58] Bẩm Vương phi,

[00:13:00]

[00:13:02] phải tạ ơn Yến Vương, Vương phi xong mới được thay.

[00:13:06] Vậy ngươi bây giờ thay đi.

[00:13:08] Vâng.

[00:13:18] Tại sao không cởi bộ đồ rách ra?

[00:13:20] Bộ đồ này và nô tài,

[00:13:22] cùng nhau vượt qua cửa sinh tử,

[00:13:25] là thứ duy nhất của nô tài.

[00:13:27] Nô tài không nỡ vứt, muốn giữ làm kỷ niệm.

[00:13:35] Từ Vân Nam đến kinh thành,

[00:13:37] dọc đường các ngươi đã chịu không ít khổ cực phải không?

[00:13:40] Chết mấy người rồi.

[00:13:43] Lần này chỉ có mình tôi đến Bắc Bình.

[00:13:46] Vậy những người khác được phân đi đâu rồi?

[00:13:48] Vương Cảnh Hoành được phân đến Cần Chính Điện,

[00:13:50] Thạch Tam Hỷ được phân đến Khôn Ninh Cung,

[00:13:53]

[00:13:55] Tiểu Ngũ Tử được phân đến Binh Trượng Cục,

[00:13:58] Hàn Ngọc Nhi được phân đến Ngự Thiện Ty.

[00:14:01] Mười hai giám hai mươi bốn nha môn trong nội cung đều có.

[00:14:07] Không ngờ đấy, ngươi có trí nhớ thật tốt.

[00:14:10] Không phải nô tài trí nhớ tốt, là vì...

[00:14:14] Những tiểu thái giám đó có quan hệ thế nào với ngươi?

[00:14:17] Họ và nô tài cùng nhau...

[00:14:19] cùng nhau bị dao cắt, vượt qua quỷ môn quan,

[00:14:23] sinh tử có nhau, tình như huynh đệ.

[00:14:29] Ngươi quả là một đứa trẻ trọng tình trọng nghĩa.

[00:14:33] Đi đi.

[00:14:36] Tạ ơn Yến Vương, Vương phi.

[00:14:52] Vương gia đã để ý đến đứa trẻ này.

[00:14:55] Hãy để nó ở lại bên cạnh ta làm việc vặt đi.

[00:14:58] Vương gia, ngài chưa biết,

[00:14:59] tiểu Mã Hòa này, sinh ra trong gia đình quyền quý.

[00:15:02] Ông của nó từng đi,

[00:15:04] đến Thiên Phương cách xa mười vạn dặm để hành hương.

[00:15:08] Chẳng trách nó có thiên tư như vậy.

[00:15:13] Yến Vương có lệnh,

[00:15:14] có mời Bố Chính Sứ Hồ đại nhân vào gặp.

[00:15:17] Mời Hồ đại nhân.

[00:15:23] Khâm mệnh Bố Chính Sứ Bắc Bình Hồ Thành,

[00:15:25] bái kiến Yến Vương điện hạ.

[00:15:29] Hồ đại nhân, mời đứng dậy.

[00:15:31] Mọi người đều là bề tôi của triều đình,

[00:15:33]

[00:15:35] Tạ ơn điện hạ. - Mời.

[00:15:38] Yến Vương có tam hỷ lâm môn.

[00:15:40] Thứ nhất, Yến Vương dùng mưu trí đánh bại tàn dư của Tiền Nguyên,

[00:15:44] bình định Mạc Bắc,

[00:15:45] thu hàng bốn vạn hai nghìn binh mã,

[00:15:47] lạc đà, ngựa, bò, dê vô số.

[00:15:49] Văn trị võ công, xứng đáng là tấm gương cho thiên hạ.

[00:15:54] Trận chiến Mạc Bắc thực ra là nhờ uy trời của phụ hoàng,

[00:15:58] may mắn thành công.

[00:16:00] Hỷ sự thứ hai, Hoàng thượng đã có chỉ dụ,

[00:16:03] ba vạn kỵ binh Mông Cổ thu hàng trong trận này,

[00:16:05] giao cho Yến Vương quản lý.

[00:16:11] Hỷ sự thứ ba này, còn ghê gớm hơn.

[00:16:14] Khi Hoàng thượng nói về Yến Vương,

[00:16:17] long nhan vô cùng vui mừng,

[00:16:19] đã tự mình nói với hạ quan, trong các hoàng tử,

[00:16:23] chỉ có văn thao võ lược, nhân hiếu khoan hòa của Yến Vương,

[00:16:27] là hợp ý trẫm nhất.

[00:16:30] Phụ hoàng quá khen rồi,

[00:16:33] tiểu vương chỉ là hết lòng trung hiếu mà thôi.

[00:16:39] Sự khiêm tốn của Yến Vương là hư,

[00:16:41]

[00:16:46] Yến Vương, mời xem.

[00:16:48] Đây là sắc thư và ấn tín do Binh bộ phụng chỉ ban tặng.

[00:16:52] Hạ quan xin trình lên Yến Vương.

[00:17:03] Cảm ơn Hồ đại nhân.

[00:17:05] Như vậy,

[00:17:06] Yến Vương đã trở thành người trong các hoàng tử Đại Minh,

[00:17:09] thống lĩnh nhiều binh mã nhất,

[00:17:11] địa vị quan trọng nhất trong các phiên vương.

[00:17:14] Uy quyền của Yến Vương, như mặt trời giữa trưa.

[00:17:19] Hồ đại nhân có ý gì?

[00:17:23] Yến Vương hiểu lầm hạ quan rồi.

[00:17:25] Hạ quan nguyện theo Yến Vương, hầu hạ trước sau.

[00:17:29] Hồ đại nhân, ngài và ta cùng là bề tôi của triều đình.

[00:17:32] Đại Minh chỉ có một mặt trời trên trời,

[00:17:35] đó chính là phụ hoàng.

[00:17:38] Chúng ta đừng quên mình đang làm việc cho ai.

[00:17:42] Sao Bắc Canh thấy được, sao Nam Canh cũng thấy được.

[00:17:46] Sao Nam Canh hình dạng như chữ Thập, có thể gọi là Thập tinh.

[00:17:52] So.

[00:17:58] Tại sao sao Nam Canh lại được gọi là Thập tinh?

[00:18:02] Cao Sí.

[00:18:07] Con không biết.

[00:18:09] Vương gia đã dặn đi dặn lại,

[00:18:10] bảo ta dạy các con về thiên văn học.

[00:18:14] Nếu các con cứ như vậy tai nghe không vào,

[00:18:16] mắt nhìn không thấy,

[00:18:17] thì rốt cuộc là lỗi của ta,

[00:18:19] hay là sự bất hiếu của các con?

[00:18:21] Hay là sự coi thường của các con đối với thiên văn học?

[00:18:23] Đồ nhi biết lỗi rồi.

[00:18:26] Mã Hòa. - Có.

[00:18:28] Ngươi đi mời Vương gia đến đây.

[00:18:29] Bảo Vương gia giúp ta tìm Cao Húc.

[00:18:32] Đúng là trò giỏi.

[00:18:35] Hay là mời Vương gia đưa nó về đi.

[00:18:37] Trói nó trong chuồng ngựa,

[00:18:39] Sư phụ! Sư phụ ơi!

[00:18:41] Con đang nghe mà, con đang nghe mà.

[00:18:46] Vừa rồi ta giảng cái gì?

[00:18:48] Vừa rồi người giảng bảo phụ vương đưa con về,

[00:18:52] còn nhốt trong chuồng ngựa.

[00:18:55] Sư phụ à,

[00:18:56] trưa nay người vừa mới đưa con về,

[00:18:59] người lại muốn đưa con về,

[00:19:02] người mất mặt, trong lòng chắc cũng không nỡ.

[00:19:05] Đừng có lắm mồm.

[00:19:08] Có công thì thưởng, có tội thì phạt.

[00:19:11] Vâng.

[00:19:12] Quỳ xuống.

[00:19:14] Đồ nhi biết lỗi rồi.

[00:19:16] Nam tiên sinh, sao Nam Canh mà người nói,

[00:19:19] có phải là bốn ngôi sao trên dưới,

[00:19:21] xếp thành hình chữ thập không ạ?

[00:19:23] Đúng vậy, nên nó được gọi là Thập tự tinh.

[00:19:28] Sao ngươi biết?

[00:19:30] Vì khi ở quê,

[00:19:33] ở bên hồ Nhĩ Hải, tôi đã thấy nó.

[00:19:38] Thánh thượng cử Hồ Thành đến để kìm hãm Vương gia,

[00:19:42] chứng tỏ Thánh thượng vẫn còn lo ngại.

[00:19:46] Trong lòng ta chỉ có lòng trung thành với Đại Minh,

[00:19:48] hết lòng làm việc.

[00:19:50] Bây giờ như đang ngồi trên lò lửa.

[00:19:53] Năm xưa Hoàng thượng phong phiên, tổng cộng đã sắc phong mười vị vương,

[00:19:57] lúc đó Hoàng thượng chỉ có mười người con trai.

[00:20:00] Ngoài hoàng trưởng tử được lập làm Thái tử,

[00:20:03] vị vương thứ mười là cháu nội của Hoàng thượng.

[00:20:07] Đại sư thật là thông tỏ mọi chuyện.

[00:20:09] Thánh ý của phụ hoàng rất rõ ràng,

[00:20:11] là để các phiên vương trấn thủ biên cương,

[00:20:13] bảo vệ giang sơn Đại Minh.

[00:20:16] Đây cũng là điềm báo của đại loạn thiên hạ.

[00:20:19] Lời này sai rồi.

[00:20:20] Chính nhờ việc phong phiên của phụ hoàng,

[00:20:23] mới đảm bảo được chính lệnh thống nhất,

[00:20:24] quân lệnh nghiêm minh.

[00:20:26] Yến Vương chắc chắn biết,

[00:20:27] nhà Hán thi hành phân phong, dẫn đến loạn bảy nước.

[00:20:31] Nhà Tấn thi hành phân phong,

[00:20:32] dẫn đến loạn tám vương kéo dài mười sáu năm.

[00:20:35] Các đế vương đời sau rút kinh nghiệm từ đó,

[00:20:38] mới bãi bỏ chế độ phân phong.

[00:20:41] Sau một nghìn năm, hôm nay,

[00:20:43] Thánh thượng lại đem,

[00:20:45] chế độ phân phong đã được chứng minh là sai lầm,

[00:20:49] làm nền tảng vững chắc cho Đại Minh.

[00:20:53] Đây là hành động đi ngược ý trời,

[00:20:55] chắc chắn sẽ lặp lại vết xe đổ của loạn tám vương.

[00:20:58] Đại sư, ngài dám nói những lời bất kính như vậy.

[00:21:03] Nhi thần Chu Đệ tiếp chỉ.

[00:21:08] Phụng thiên thừa vận, hoàng đế chiếu viết.

[00:21:11] Yến Vương Chu Đệ đốc sư đất Yến,

[00:21:15] khiến phản tặc thần phục, biên cương an ninh.

[00:21:18] Trẫm rất hài lòng.

[00:21:20] Ban cho một bộ hoàng kim tỏa tử giáp mà trẫm từng dùng năm xưa.

[00:21:25] Để tỏ lòng khen ngợi. Khâm thử.

[00:21:36] Nhi thần Chu Đệ lĩnh chỉ tạ ơn.

[00:21:39] Hoàng thượng vạn tuế, vạn tuế, vạn vạn tuế.

[00:21:47] Vương công công đường xa vất vả rồi.

[00:21:49] Nào có, nào có.

[00:21:50] Vương công công, mời ngồi.

[00:21:52] Nô tài không dám.

[00:21:55] Nhìn xem, giống cái gì?

[00:21:57] Biển cả.

[00:21:59] Mã Hòa à, ngươi đã thấy biển cả chưa?

[00:22:03] Chưa ạ.

[00:22:06] Biển cả, giống như một giấc mơ vô tận,

[00:22:10] mãi mãi không có bến bờ.

[00:22:13] Biển cả có lớn bằng lãnh thổ Đại Minh của chúng ta không?

[00:22:16] Lớn hơn cả lãnh thổ Đại Minh.

[00:22:19] Nhưng Đại Minh không phải là giàu có khắp thiên hạ,

[00:22:23] là trung tâm của thiên hạ,

[00:22:25] nên mới gọi là Trung Quốc sao?

[00:22:29] Ta chỉ có thể nói với ngươi,

[00:22:31] ngoài trời có trời, ngoài đất là biển.

[00:22:35] Ngoài lãnh thổ Đại Minh này,

[00:22:37] còn có những vùng đất rộng lớn không kể xiết.

[00:22:41] Nam Công, biển cả thật sự vô biên vô tận sao?

[00:22:45] Người xưa nói, gọi là tận trời cùng đất.

[00:22:48] Vậy tại sao chúng ta không đi tìm?

[00:22:51] Chuyện này,

[00:22:53] thực ra là do Hoàng thượng đã ban một đạo,

[00:22:57] dụ chỉ cấm biển.

[00:22:59] Cấm biển?

[00:23:00] Cấm biển là không cho dân thường và thương nhân ra biển.

[00:23:06] Tại sao lại không cho dân thường và thương nhân ra biển?

[00:23:11] Chuyện này ta cũng không rõ.

[00:23:19] Phụng thiên thừa vận, hoàng đế chiếu viết.

[00:23:22] Triệu ngay Nam Hiên Công về kinh, có việc khác giao.

[00:23:27] Khâm thử.

[00:23:43] Năm xưa Thánh thượng mặc bộ bảo giáp này,

[00:23:45] đã đánh chiếm giang sơn vạn dặm của Đại Minh.

[00:23:48] Hôm nay ban cho Yến Vương,

[00:23:50] không khác gì trao nửa y bát,

[00:23:53] cho Yến Vương.

[00:23:57] Phụ hoàng vừa ban cho ta bảo giáp,

[00:23:59] lại triệu Nam Hiên Công đi.

[00:24:04] Nam Hiên Công là của bổn vương,

[00:24:05] là ái tướng tâm phúc không thể thiếu.

[00:24:09] Mất Nam Công như mất đi một cánh tay.

[00:24:13] Ý trời khó lường.

[00:24:21] Phương Bắc chưa yên, phương Nam sông biển chưa bình.

[00:24:25] Giặc Oa, hải tặc xưng hùng trên biển,

[00:24:27] phụ hoàng áp dụng quốc sách Bắc đánh, Nam thủ,

[00:24:31] đúng là giật gấu vá vai.

[00:24:33] Binh pháp có câu: Thủ không bằng công, công không bằng hòa.

[00:24:38] Đại Minh nên chủ động,

[00:24:40] dẹp giặc Oa, diệt hải tặc,

[00:24:43] để ngư dân có tôm cá để đánh bắt,

[00:24:45] thương nhân có việc để làm.

[00:24:48] Chỉ khi bốn biển yên bình, đất nước mới hưng thịnh.

[00:24:51] Chỉ khi có địa lợi nhân hòa,

[00:24:53] mới có thể đặt nền móng cho cơ nghiệp giang sơn.

[00:24:56] A Di Đà Phật.

[00:24:59] Yến Vương ở đất Yến nhưng lòng ôm thiên hạ,

[00:25:02] cái cúi đầu này, lão衲 là thay mặt cho vạn dân thiên hạ cúi lạy.

[00:25:08] Đại sư làm ta tổn thọ quá.

[00:25:10] Điện hạ, lập nghiệp khó, giữ nghiệp còn khó hơn,

[00:25:13] đây là quy luật sắt muôn thuở không đổi.

[00:25:17] Xin bần tăng nói thẳng,

[00:25:20] phương lược trị quốc của Hoàng thượng,

[00:25:23] còn không bằng tầm nhìn xa trông rộng của điện hạ.

[00:25:26] Yến Vương phải vì thiên hạ,

[00:25:28] vì bá tánh mà suy nghĩ sâu xa.

[00:25:44] Nam Công, ngài và ta quen biết mười năm, tâm đầu ý hợp,

[00:25:47] nay thật sự không nỡ để ngài đi.

[00:25:52] Họ điều ta đi,

[00:25:53] chắc chắn là để làm suy yếu,

[00:25:55] những bậc hiền thần bên cạnh điện hạ,

[00:25:58] dọn đường cho tương lai.

[00:26:00] Ý của Nam Công là tước phiên?

[00:26:05] Phiên vương lớn mạnh đã trở thành mối họa tâm phúc của triều đình.

[00:26:10] Tương lai mờ mịt, sống chết khó lường.

[00:26:13] Mong điện hạ sớm chuẩn bị.

[00:26:20] Sau khi ngài về kinh,

[00:26:21] phải mọi nơi chú ý, mọi việc cẩn thận.

[00:26:24] Nếu thật sự có chuyện gì,

[00:26:26] bổn vương nhất định sẽ liều mình tương trợ.

[00:26:28] Đa tạ điện hạ.

[00:26:31] Vương gia, tại hạ lần này chia tay,

[00:26:35] không biết năm nào tháng nào mới có thể gặp lại.

[00:26:44]

[00:26:48] Chỉ mong không quên tình cũ, đôi bên trân trọng.

[00:26:53] Vương gia, bảo trọng, bảo trọng nhé.

[00:27:13] Vương gia, tại hạ chịu ơn vương gia đã lâu, không biết báo đáp thế nào.

[00:27:17] Hôm nay lúc chia tay,

[00:27:18] có một lời gan ruột tặng điện hạ.

[00:27:20] Xin ngài cứ nói.

[00:27:21] Điện hạ, đừng vì tiểu tiết mà lỡ việc xã tắc,

[00:27:25] lỡ việc thiên hạ, lỡ việc vạn dân.

[00:27:27] Thà làm ngọc vỡ, không làm ngói lành.

[00:27:46] Bánh nướng đây, bán bánh nướng đây!

[00:27:49] Gần đây,

[00:27:51] xung quanh vương phủ đột nhiên lại có thêm,

[00:27:52] nhiều người bán hàng.

[00:27:54] Cộng lại ít nhất có ba mươi mấy người.

[00:27:56] So với mấy ngày trước lại nhiều hơn mười mấy người.

[00:28:08] Hạ kiệu.

[00:28:14] Vương gia, Bố Chính Sứ Hồ Thành cầu kiến.

[00:28:20] Yến Vương, trời nóng như thế này,

[00:28:23] cũng không ra ngoài phủ hóng mát,

[00:28:26] chắc hẳn là đang ở trong phòng lo lắng việc nước.

[00:28:35] Lão già Hồ Thành này,

[00:28:37] phụ vương không triệu kiến mà ông ta dám vào phủ,

[00:28:40] không cần thông báo đã dám vào thư phòng của phụ vương.

[00:28:43] Thế vẫn chưa xong,

[00:28:45] nghe Trương Ngọc nói phụ vương còn chưa ngồi,

[00:28:47] ông ta đã ngồi xuống rồi.

[00:28:49] Tưởng có Thái tử chống lưng,

[00:28:51] mà dám bất kính với phụ vương, đúng là làm phản rồi.

[00:28:54] Cơn tức này ta không thể nhịn được.

[00:28:57] Phải dạy dỗ ông ta một trận.

[00:28:59] Cái này...

[00:29:00] Ngươi sợ rồi à?

[00:29:02] Cái này...

[00:29:03] Hai vị tiểu vương tử, tuyệt đối không được làm vậy.

[00:29:06] Yến Vương và Vương phi đã dặn đi dặn lại,

[00:29:09] bây giờ không ai được gây chuyện.

[00:29:12] Cút đi!

[00:29:13] Đại Minh là thiên hạ của nhà họ Chu,

[00:29:15] Hồ Thành chỉ là một con chó của nhà họ Chu.

[00:29:18] Hắn dám mở miệng cắn phụ vương ta,

[00:29:21] không giết hắn đã là may cho hắn rồi.

[00:29:24] Nâng kiệu!

[00:29:39] Hạ kiệu! Hạ kiệu!

[00:29:41] Lão gia, từ từ thôi ạ.

[00:29:49] Kiệu của Hồ đại nhân bị người ta đốt rồi.

[00:29:51] Ai mà to gan vậy?

[00:29:54] Nghịch tử!

[00:29:56] Trong thời gian quốc tang của mẫu hậu mà đốt pháo,

[00:29:59] các con có biết đây là tội lớn thế nào không?

[00:30:03] Các con không giúp được phụ vương thì thôi,

[00:30:06] sao lại có thể gây ra họa lớn như vậy cho phụ vương chứ?

[00:30:09] Mẹ, không phải con làm.

[00:30:12] Không phải các con làm thì cũng không thể trốn tránh được.

[00:30:14] Các con có biết không? Đê ngàn dặm vỡ vì một tổ kiến.

[00:30:23] Có phải con làm không?

[00:30:24] Không phải con làm.

[00:30:25] Không phải con làm thì là ai làm? Nói!

[00:30:30] Là... là...

[00:30:33] là Mã Hòa làm.

[00:30:34] Nói bậy!

[00:30:36] Con nói gì? Mã Hòa không thể làm chuyện này.

[00:30:39] Không phải con làm.

[00:30:42] Con còn dám cãi!

[00:30:43] Vương gia.

[00:30:44] Vương gia.

[00:30:50] Các con ra ngoài trước đi, ra ngoài đi.

[00:30:57] Vương gia, sự việc xảy ra đột ngột, tình hình khẩn cấp,

[00:31:00] tiện thiếp đành phải nói thẳng.

[00:31:07] Vương gia bây giờ không như xưa,

[00:31:09] công cao dẫn đến nghi kỵ, thế lớn chiêu mời tai họa.

[00:31:15] Vương gia, con trẻ đốt pháo là chuyện nhỏ,

[00:31:17] nhưng nếu chuyện này bị Hồ Thành lợi dụng,

[00:31:20] thêm mắm thêm muối viết vào tấu chương,

[00:31:22] thì sự việc sẽ rất lớn.

[00:31:25] Hai đứa nghịch tử này,

[00:31:27] tự gây ra đại họa còn muốn đổ cho Mã Hòa,

[00:31:30] ta thật muốn trói chúng lại,

[00:31:31] áp giải đến kinh thành xin phụ hoàng trị tội.

[00:31:34] Vương gia, tuyệt đối không được! Vương gia!

[00:31:37] Vương gia, không phải thiếp bao che cho con mình,

[00:31:41] để Cao Sí, Cao Húc đi chịu tội,

[00:31:43] cuối cùng sẽ dẫn lửa đốt thân.

[00:31:48] Dạy con không nghiêm, làm nhục quốc thể,

[00:31:52] hai cái mũ này Vương gia không thể tránh khỏi.

[00:31:57] Hiện nay triều đình đang là thời kỳ đa sự,

[00:32:00] Vương gia được vạn người chú ý,

[00:32:03] trong lúc bão táp, một khi sơ suất,

[00:32:05] không chỉ công lao đổ sông đổ biển,

[00:32:07] mà rất có thể sẽ rước họa lớn,

[00:32:10] hủy hoại mạng sống của hơn trăm người trong vương phủ.

[00:32:12] Nhưng sự đã đến nước này, vậy... vậy phải làm sao?

[00:32:16] Vương gia, hãy giao chuyện này cho thiếp xử lý.

[00:33:08] Vương phi.

[00:33:30] Đau không?

[00:33:33] Không đau.

[00:33:37] Rất ra dáng nam tử hán.

[00:34:08] Mã Hòa.

[00:34:10] Ngươi có biết tại sao ta lại nhốt ngươi không?

[00:34:13] Vương phi.

[00:34:14] Ngươi đã gây ra đại họa rồi.

[00:34:16] Sao ngươi có thể bỏ pháo vào kiệu của Bố Chính Sứ đại nhân,

[00:34:18] để đốt chứ?

[00:34:20] Vương phi, tôi...

[00:34:21] Ta đã hỏi Cao Sí, Cao Húc rồi,

[00:34:23] chúng nói là ngươi làm.

[00:34:24] Không có.

[00:34:26] Không có.

[00:34:27] Tuyệt đối không có, nô tài không dám nói dối.

[00:34:30] Vậy là Cao...

[00:34:31] hai vị chủ tử Cao Húc đang nói dối?

[00:34:47] Mã Hòa, đừng sợ.

[00:34:50] Ngươi không phải là một đứa trẻ hư nói dối.

[00:34:53] Ngươi là một đứa trẻ, trước đại nghĩa,

[00:34:55] dũng cảm cứu chủ nhân của mình.

[00:34:59] Nếu gia đình này xảy ra chuyện,

[00:35:02] mỗi người đều không thoát khỏi liên quan,

[00:35:04] mỗi người đều phải gánh một phần tội lỗi.

[00:35:07] Nếu gây ra đại họa,

[00:35:10] thì cuối cùng chỉ còn lại bốn chữ,

[00:35:16] nhà tan người mất.

[00:35:20] Hoàng hậu băng hà, cả nước đại tang,

[00:35:24] đốt pháo là tội tru di cửu tộc.

[00:35:30] Cả vương phủ Yến Vương,

[00:35:31] mạng sống của chín trăm năm mươi bốn người.

[00:35:35] Ngươi hiểu chưa?

[00:35:39] Ta biết ngươi đã hiểu rồi.

[00:35:47] Vừa rồi ngươi bê ghế cho ta ngồi,

[00:35:50] ngươi đã biết chăm sóc ta.

[00:35:54] Ngươi còn phải biết chăm sóc cho cả gia đình này.

[00:35:57] Nam tử hán đại trượng phu,

[00:35:59] không chỉ phải chịu được khổ,

[00:36:01] mà còn phải chịu được oan ức.

[00:36:02] Ngươi không chỉ phải chống đỡ cột sống của mình,

[00:36:05] ngươi còn phải chống đỡ cả gia đình này.

[00:36:10] Chỉ cần có người có thể xả thân vì nghĩa,

[00:36:12] trung thành cứu chủ,

[00:36:14] gia đình này sẽ không tan vỡ.

[00:36:18] Người trong gia đình này sẽ có ngày ngóc đầu lên được.

[00:36:23] Vương phi.

[00:36:29] Hôm nay ta sẽ phạt ngươi,

[00:36:32] phạt ngươi thay chủ chịu tội, vì nhà tiêu tai.

[00:36:40] Hôm qua trong vương phủ xảy ra một chuyện ngoài ý muốn,

[00:36:45] có người nghịch ngợm,

[00:36:47] đã đốt kiệu của Bố Chính Sứ đại nhân.

[00:36:51] Trong thời gian quốc tang,

[00:36:53] xảy ra chuyện đại nghịch bất đạo như vậy,

[00:36:55] tội không thể tha.

[00:37:02] Dẫn Mã Hòa.

[00:37:04] Tuân lệnh.

[00:37:13] Mã Hòa.

[00:37:15] Ngươi hãy khai thật chuyện xảy ra ngày hôm qua.

[00:37:18] Vâng. Trưa hôm qua,

[00:37:21] tôi... tôi tìm thấy một dây pháo trong nhà kho,

[00:37:25] liền muốn lấy ra đốt chơi.

[00:37:27] Lúc ra khỏi nhà kho,

[00:37:29] vừa hay gặp Bố Chính Sứ đại nhân đến.

[00:37:32] Tôi thấy tò mò,

[00:37:33] liền muốn vào trong kiệu xem.

[00:37:35] Lúc đó đầu óc hồ đồ,

[00:37:37] đã quên mất dây pháo,

[00:37:38] dưới ghế ngồi trong kiệu.

[00:37:40] Mã Hòa tuổi nhỏ không biết gì, không hiểu chuyện quốc tang,

[00:37:44] tôi, Mã Hòa đáng tội chết, xin người hãy trừng phạt tôi.

[00:37:53] Mọi người đã nghe rõ chưa?

[00:37:55] Nghe rõ rồi ạ.

[00:37:59] Nếu đã là một nhà,

[00:38:01] vậy thì hôm nay, ta có vài lời trong nhà,

[00:38:06] muốn nói với mọi người.

[00:38:09] Các ngươi làm việc trong vương phủ,

[00:38:11] đã được vài năm rồi.

[00:38:14] Các ngươi nên hiểu một đạo lý,

[00:38:18] tuy rằng bản lĩnh, năng lực của các ngươi có lớn có nhỏ,

[00:38:22] chức vị có cao có thấp,

[00:38:25] nhưng quan trọng nhất là sự trung thành, là đức hạnh.

[00:38:33] Phải hết lòng trung thành với Vương gia,

[00:38:36] cùng vương phủ vinh nhục có nhau.

[00:38:39] Sự thái bình của vương phủ là phúc phận của các ngươi,

[00:38:43] sự nguy nan của vương phủ cũng là tai họa của các ngươi.

[00:38:48] Đây là quy củ lớn nhất của vương phủ Yến Vương,

[00:38:51] các ngươi phải ghi nhớ trong lòng, suốt đời không quên.

[00:38:55] Nô tài ghi nhớ trong lòng, suốt đời không quên.

[00:39:00] Mã Hòa.

[00:39:01] Nô tài có mặt.

[00:39:02] Vương gia sẽ đưa ngươi,

[00:39:04] đích thân đến phủ Bố Chính Sứ để tạ tội.

[00:39:07] Vương gia đã nói,

[00:39:08] thà dâng lên mấy trăm lạng vàng,

[00:39:10] cũng phải bảo vệ tính mạng của ngươi.

[00:39:12] Là vì ngươi dám nhận lỗi,

[00:39:14] là vì ngươi đã bảo vệ danh dự của vương phủ Yến Vương,

[00:39:17] còn hơn nữa là vì sự trung thành của ngươi đối với Vương gia, đối với Vương tử.

[00:39:26] Phụ vương không phải dạy các con nói dối,

[00:39:29] để Mã Hòa thay các con chịu tội,

[00:39:30] mà là muốn nói cho các con biết,

[00:39:32] nhà đế vương không có chuyện nhà.

[00:39:34] Chuyện đốt kiệu,

[00:39:35] nếu xảy ra ở nhà thường dân,

[00:39:37] chỉ là một chuyện nhà.

[00:39:39] Nhưng chuyện này xảy ra ở vương phủ,

[00:39:41] xảy ra trong thời gian quốc tang,

[00:39:42] thì là chuyện quốc gia.

[00:39:44] Có thể mang đến tai họa diệt vong cho vương phủ.

[00:39:47] A

[00:39:48] Trong lúc nguy nan, trước đại nghĩa,

[00:39:50] Mã Hòa không chỉ cứu các con,

[00:39:52] cứu cả vương phủ, cũng là cứu ta.

[00:39:54] &

[00:39:56] Các con sinh ra làm vương hầu,

[00:39:57] mỗi hành động,

[00:39:58] sẽ quyết định sự sống chết của rất nhiều người.

[00:40:01] Từ ngày các con sinh ra,

[00:40:03] đã định sẵn,

[00:40:04] các con phải có khí phách và lòng dũng cảm của người ôm cả thiên hạ,

[00:40:07] phải dám vung đao lên ngựa, vì nước lập công.

[00:40:10] Phụ vương, con hiểu rồi.

[00:40:12] Phụ vương, con hiểu rồi.

[00:40:14] Các con không hiểu, Mã Hòa hiểu.

[00:40:18] Khi Mã Hòa bị trói đi,

[00:40:20] nó biết nó có thể không trở về được.

[00:40:23] Nhưng nó không chút do dự.

[00:40:25] Trong chữ "nghĩa" có chứa một chữ "tình".

[00:40:28] Chủ tớ tuy có tôn ti khác biệt,

[00:40:30] nhưng tình nghĩa là vô giá.

[00:40:32] Chỉ có trên dưới một lòng mới có thể thành đại nghiệp.

[00:40:37] Cao, Cao Húc,

[00:40:38] lời của phụ vương, các con hiểu chưa?

[00:40:41] Hiểu rồi ạ.

[00:40:42] Hiểu rồi thì nên làm gì?

[00:40:47] Tạ ơn Mã Hòa đã cứu giúp.

[00:40:50] Nô tài không dám.

[00:40:53] Đứng lên đi.

[00:40:58] Ngươi cũng đứng lên đi.

[00:41:01] Mã Hòa, ngươi đã chịu oan ức rồi.

[00:41:05] Ta hiểu ngươi, Vương phi hiểu ngươi.

[00:41:08] Hãy nhớ một câu của ta: công đạo tự tại lòng người.


 0 মন্তব্য sort   ক্রমানুসার