(AI-sub) Trịnh Hoà Hạ Tây Dương -

33/59 Videos

(AI-sub) Trịnh Hoà Hạ Tây Dương tập 33 - La Gia Lương, Đường Quốc Cường

0 Views· 08/12/25
ai_sub_studio
ai_sub_studio
Subscribers
0

Phụ đề được dịch bằng AI, cần bạn góp sức hoàn thiện. Liên hệ tham gia tại Facebook: https://www.facebook.com/profi....le.php?id=1000678863 -------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------- Trịnh Hoà Hạ Tây Dương (2009): Hành Trình Lịch Sử Vượt Biển Của Hạm Đội Nhà Minh <br>Bộ phim xoay quanh nhân vật lịch sử có thật – thái giám Trịnh Hòa (do ngôi sao TVB La Gia Lương thủ vai). Dưới mệnh lệnh của hoàng đế Minh Thành Tổ - Chu Đệ (Đường Quốc Cường), Trịnh Hòa đã dẫn đầu một hạm đội lớn nhất thế giới thời bấy giờ thực hiện 7 chuyến hải trình vĩ đại đến &quot;Tây Dương&quot; (vùng biển Ấn Độ Dương và xa hơn nữa).

Show more

[00:01:12] Hoàng Thượng giá đáo!

[00:01:15] Tốt, tốt, tốt, tốt.

[00:01:26] Hoàng Thượng vạn tuế, vạn tuế, vạn vạn tuế!

[00:01:35] Tạ ơn Hoàng Thượng.

[00:01:43] Các vị vượt biển xa xôi, đến Đại Minh.

[00:01:47] Đại Minh có câu cổ ngữ:

[00:01:49] "Có bạn từ phương xa đến, chẳng phải vui lắm sao?"

[00:01:52] Hôm nay Trẫm đặt tiệc chiêu đãi các vị,

[00:01:55] cứ uống cho say mới thôi,

[00:01:56] cứ uống cho say mới thôi,

[00:01:56] để thể hiện đạo đãi khách của Đại Minh ta.

[00:02:00] Hoàng đế Đại Minh ban tiệc.

[00:02:06] Vì sự an khang, phồn vinh, hòa thuận của các nước, các nơi,

[00:02:11] mời cùng cạn ly này.

[00:02:15] Tạ ơn Hoàng Thượng.

[00:02:16] Tạ ơn Hoàng Thượng.

[00:02:30] Các vị, hôm nay Trẫm muốn để Trịnh Hòa

[00:02:34] giới thiệu cho các vị quốc sứ một vị khách.

[00:02:38] Anh ta chính là Telus đến từ Calicut.

[00:02:45] Telus ra mắt Hoàng đế Bệ hạ Đại Minh.

[00:02:49]

[00:02:50] Tạ Bệ hạ.

[00:02:52] Telus không phải quốc sứ của Calicut,

[00:02:55] cũng không phải đến để triều cống.

[00:02:57] Anh ta là vị khách mà Đại Minh chúng ta mời đến.

[00:03:00] Là thương nhân đến Đại Minh làm ăn.

[00:03:02] Quốc sứ đại nhân, vô cùng xin lỗi,

[00:03:04] tôi không biết, không biết phải nói thế nào.

[00:03:08] Ta nói thay ngươi nhé.

[00:03:09] Do chúng ta không giao hàng đúng hẹn,

[00:03:12] đưa đến Calicut giao tận tay Telus,

[00:03:15] Trịnh Hòa đã thất hứa, thuyền đội đã thất tín.

[00:03:19] Hôm nay,

[00:03:20] chúng ta mời ngài Telus đến Đại Minh.

[00:03:23] Telus, ta muốn nói với ngươi ở đây,

[00:03:26] mười hai thuyền hàng ngươi mang đến,

[00:03:28] chúng ta nhất định sẽ để ngươi trở về đầy khoang.

[00:03:30] Ngoài ra, sẽ bồi thường thêm cho ngươi hai thuyền hàng.

[00:03:33] Hoàng Thượng còn ban thưởng cho ngươi một món quà quý giá,

[00:03:36] là gấm vân do chính tay Hoàng hậu dệt,

[00:03:39]

[00:03:45] Tôi thật sự không biết phải nói thế nào.

[00:03:48] Bệ hạ vạn tuế, vạn tuế, vạn vạn tuế!

[00:03:51]

[00:03:53] Tạ Bệ hạ.

[00:03:58] Hoàng Thượng, đường đường là Hoàng đế Bệ hạ của thiên triều thượng quốc,

[00:04:01]

[00:04:03] dường như có chỗ không ổn.

[00:04:06] Cái gì mới là tấm lòng của thiên triều?

[00:04:09] Cái gì mới là khí độ của nước lớn?

[00:04:13] Trẫm ở đây có bốn chữ: "Tri sai tất cải" (Biết sai thì phải sửa).

[00:04:24] Khải bẩm Bệ hạ.

[00:04:25] Cháu của Timur là Shah Rukh

[00:04:27] phái sứ thần Haydar đến cầu kiến Bệ hạ.

[00:04:33] Cho vào.

[00:04:35] Tuân chỉ.

[00:04:36] Mời sứ thần Haydar vào bệ kiến.

[00:04:46] Thần Haydar, phụng mệnh vua Shah Rukh,

[00:04:49] khấu bái Hoàng Thượng Đại Minh.

[00:04:51] Hoàng Thượng vạn tuế, vạn tuế, vạn vạn tuế!

[00:04:54] Đứng dậy nói chuyện đi.

[00:04:55] Tạ Bệ hạ.

[00:04:59] Phụng mệnh tân chủ của bản quốc,

[00:05:00] đặc biệt đến dâng lên Hoàng đế Đại Minh

[00:05:02] một con hãn huyết bảo mã.

[00:05:05] Timur từng muốn gây chiến với Đại Minh.

[00:05:10] Hôm nay có thể ngồi cùng nhau, nâng chén nói cười,

[00:05:15] đã nói rõ một đạo lý.

[00:05:17] Dưới gầm trời, trong cõi đất, bất luận là ai,

[00:05:21] chỉ có ghi nhớ thiên đạo, mới có thể đứng ở thế bất bại.

[00:05:24] Chỉ có ghi nhớ thiên đạo mới có thể đứng ở thế bất bại.

[00:05:25]

[00:05:26]

[00:05:30] Luôn chủ trương kẻ mạnh không hiếp kẻ yếu, đông người không bắt nạt kẻ ít.

[00:05:35] Mong thiên hạ cùng hưởng thái bình chi phúc.

[00:07:02] Hoàng Thượng vạn tuế, vạn tuế, vạn vạn tuế!

[00:07:06] Hoàng Thượng vạn tuế, vạn tuế, vạn vạn tuế!

[00:07:12] Hoàng Thượng vạn tuế, vạn tuế, vạn vạn tuế!

[00:07:42] Chỉ còn lại bấy nhiêu đây.

[00:07:45] Sau quốc yến của Hoàng Thượng, kiểm tra lại,

[00:07:48] vậy mà lại thiếu bát đĩa,

[00:07:50] chén rượu hơn 580 món.

[00:07:52] Các vị quốc sứ này,

[00:07:54] thật là mất thể thống quá.

[00:07:57] Tính toán vớ vẩn, tính toán vớ vẩn.

[00:08:00] Những đĩa bát của chúng ta nếu không được người ta yêu thích,

[00:08:03] ai mà thèm lấy chứ.

[00:08:05] Yêu thích, yêu thích cũng không được trộm.

[00:08:09] Chữ "trộm" này không thể dùng được.

[00:08:12] Trẫm không những muốn họ lấy, mà còn muốn tặng.

[00:08:19] Hoàng Thượng.

[00:08:20] Trịnh Hòa từ hải ngoại đưa về nhiều cống sứ phiên quốc như vậy,

[00:08:24] ăn ở đều do triều đình cung phụng.

[00:08:26] Ba ngày một tiệc nhỏ, năm ngày một tiệc lớn.

[00:08:28] Cứ thế này, phải tốn bao nhiêu tiền oan uổng đây.

[00:08:36] Ngươi đó, chỉ tính toán nhỏ nhặt, không tính toán chuyện lớn.

[00:08:40] Nhiều cống sứ phiên quốc đến Đại Minh triều cống,

[00:08:43] đây là một kỳ công được cả thế giới chú ý đó.

[00:08:50] Những người ngoại phiên này đến rồi lại đi,

[00:08:53] họ sẽ trở thành sứ giả của Trẫm.

[00:08:55] Sự văn minh, hùng mạnh của Đại Minh truyền bá ra hải ngoại.

[00:08:59] Như vậy có thể giúp Trịnh Hòa bớt đi bao nhiêu con đường chứ.

[00:09:03] Lại có thể giúp Đại Minh tiết kiệm được bao nhiêu bạc chứ.

[00:09:07] Vi thần không dám đồng tình.

[00:09:10] Truyền bá ra ngoài thì có sao đâu?

[00:09:13] Chẳng phải vẫn phải tự lo cuộc sống của mình sao?

[00:09:16] Thời Hồng Vũ,

[00:09:17] Thái Tổ chính vì không chịu nổi kiểu buôn bán lỗ vốn lấy danh,

[00:09:20] mua bán kiểu sĩ diện hão,

[00:09:23] mới ra lệnh hạn chế

[00:09:24] số lần các cống sứ đến Trung Hoa.

[00:09:26] Còn nữa, Thái Tổ không cho dùng hàng ngoại,

[00:09:29] chính là vì sợ dung túng cho thói xa hoa.

[00:09:35] Hạ Nguyên Cát, ngươi tính toán là cơm ăn áo mặc.

[00:09:39] Ngươi xót chính là hơn 500 cái đĩa đó.

[00:09:43] Quốc uy của Đại Minh đáng giá bao nhiêu tiền?

[00:09:45]

[00:09:48] ngươi đã tính chưa?

[00:09:53] Bốn biển quy phục, thiên hạ thái bình,

[00:09:56] có thể tạo ra bao nhiêu của cải, ngươi tính rõ được không?

[00:10:01] Hoàng Thượng có hùng tâm của Hoàng Thượng.

[00:10:04] Bề tôi có cái khó của bề tôi.

[00:10:07] Hoàng Thượng để vi thần quản lý Hộ Bộ,

[00:10:10] chính là thay Hoàng Thượng quản lý túi tiền.

[00:10:12] Thay bá tánh quản lý bát cơm.

[00:10:15] Vi thần ngu độn,

[00:10:16] không hiểu được tầm nhìn cao xa của Hoàng Thượng.

[00:10:19] Lại làm Hoàng Thượng mất hứng.

[00:10:22] Nhưng thần vẫn phải nói.

[00:10:24] Bá tánh đói bụng, không chửi đến đầu thần.

[00:10:28] Họ chửi là chửi Hoàng Thượng và Đại Minh.

[00:10:31] Vi thần có thể mất chức, có thể mất mạng,

[00:10:35] nhưng quyết không thể để chuyện đó xảy ra.

[00:10:42] Ngươi không sai, Trẫm cũng không sai.

[00:10:45] Ngươi quản lý túi tiền và bát cơm,

[00:10:47] Trẫm quản lý thiên hạ.

[00:10:52] Hoàng Thượng coi trọng danh tiếng đến vậy sao?

[00:10:55] Thái Tổ lập quốc, chuyên cần thực tế,

[00:10:57] chẳng phải cũng thống nhất thiên hạ, có ăn có mặc sao?

[00:11:02] Thái Tổ không sai, Trẫm cũng không sai.

[00:11:05] Thái Tổ xuất thân nông dân, Trẫm sinh ra trong vương phủ.

[00:11:11] Đó chính là sự khác biệt.

[00:12:05] Hoàng Thượng, năm xưa khi Người còn là Yên Vương,

[00:12:08] đã từng tung hoành ngựa đao, uy chấn Tái Bắc.

[00:12:09] Trong loạn Tĩnh Nan lại thân chinh tiên phong,

[00:12:11] một phen quét sạch thiên hạ.

[00:12:13] Haydar mạo muội,

[00:12:14] khẩn cầu Bệ hạ ban ân,

[00:12:15] cưỡi con hãn huyết bảo mã mà nước Timur chúng tôi dâng tặng,

[00:12:17] tái hiện hùng tư năm xưa.

[00:12:19] Để các sứ thần được chiêm ngưỡng uy nghi.

[00:12:21] Cung thỉnh Bệ hạ tái hiện hùng phong!

[00:12:26] Phụ hoàng!

[00:12:31] Được, hôm nay quân thần chúng ta cùng vui.

[00:13:05] Phụ hoàng! Phụ hoàng!

[00:13:07] Hoàng Thượng! Hoàng Thượng!

[00:13:13] Phụ hoàng! Phụ hoàng! Người không sao chứ ạ?

[00:13:18] Hoàng Thượng, hạ thần thật đáng muôn chết.

[00:13:21] Khẩn cầu Bệ hạ ban cho tội chết.

[00:13:23] Các ngươi cống cái loại ngựa gì vậy?

[00:13:25] Đây là mưu nghịch!

[00:13:31] Hoàng Thượng dù có thể tha cho ngươi,

[00:13:33] bản vương cũng phải chém con ngựa phạm thượng này trước!

[00:13:35] To gan!

[00:13:41] Đều nói ngựa thông nhân tính, ta thấy cũng chưa chắc.

[00:13:49] Haydar và họ đã đưa nó từ xa đến đây,

[00:13:52] là muốn nó làm bạn với Trẫm.

[00:13:55] Không ngờ nó và Trẫm vẫn chưa quen,

[00:13:57] nhát người lạ đó mà.

[00:14:04] Đừng giận dỗi với Trẫm nữa.

[00:14:06] Ngươi đó, mới đến Trung Thổ, chưa thấy sự đời.

[00:14:09] Ở nhà một thời gian là sẽ quen thôi.

[00:14:13] Haydar, đứng dậy đi.

[00:14:19] Được rồi, các ngươi tiếp tục đua, tiếp tục chơi đi.

[00:14:22] Người đoạt giải nhất, Trẫm sẽ trọng thưởng.

[00:14:26] Được rồi, các ngươi trở về hàng ngũ, tiếp tục đua đi.

[00:14:31] Các ngươi cũng đừng ở đây hầu Trẫm nữa.

[00:14:34] Thay Trẫm chăm sóc các sứ thần ngoại quốc.

[00:14:37] Bảo họ muốn xem thì xem, muốn chơi thì chơi,

[00:14:40] hôm nay nhất định phải vui vẻ ra về.

[00:14:42] Được ạ, tạ ơn Hoàng Thượng, tạ ơn Hoàng Thượng.

[00:14:52] Vương Trung.

[00:14:53] Nô tài có mặt.

[00:14:54] Ngươi cũng lui xuống đi.

[00:14:56] Tuân chỉ.

[00:14:59] Hoàng Thượng, mạt tướng xin thỉnh an Hoàng Thượng.

[00:15:04] Ngô Tuyên, từ khi các ngươi về nước,

[00:15:06] Trẫm vẫn chưa có dịp

[00:15:07] nói chuyện tử tế với các ngươi.

[00:15:10]

[00:15:12] Tất cả đều nhờ ơn trời biển của Hoàng Thượng,

[00:15:16] bốn biển mới có thể quy tâm.

[00:15:21] Ngươi có chuyện gì muốn nói phải không?

[00:15:24] Vi thần quả thực có lời muốn nói, nhưng...

[00:15:32] Trẫm phái ngươi làm phó cho Trịnh Hòa,

[00:15:34] chính là giao phó trọng trách.

[00:15:36] Vâng.

[00:15:37] Tâm tư của Trẫm, ngươi nên hiểu.

[00:15:42] Ngô Tuyên này gan não lót đất, thề chết không phụ hoàng ân.

[00:15:45] Được rồi.

[00:15:47] Trẫm biết lòng trung của ngươi, đứng dậy nói chuyện đi.

[00:15:50] Tuân lệnh.

[00:15:58] Hoàng Thượng, mạt tướng ở trên biển,

[00:16:02] thường nghe các thủy thủ nói một câu thế này.

[00:16:06] Nói Hoàng Thượng là quân chủ trên đất liền,

[00:16:08] còn Trịnh Hòa hắn...

[00:16:16] là đế vương trên biển.

[00:16:27] Kể từ khi thuyền đội rời khỏi Lưu Gia Cảng,

[00:16:29] Trịnh Hòa liền nhân cơ hội lộng quyền, độc đoán chuyên quyền,

[00:16:32] mạo phạm thiên uy, coi thường Hoàng Thượng.

[00:16:36] Các nước hải ngoại lại càng chỉ biết có Trịnh Hòa,

[00:16:39] mà không biết có Hoàng Thượng.

[00:16:41] Những kẻ thổ dân man di này,

[00:16:42] thô lỗ vô tri, ngu muội hỗn độn.

[00:16:45] Họ nhận được ân điển của Đại Minh ta,

[00:16:47] lại không biết phải báo đáp Hoàng Thượng thế nào.

[00:16:50] Liền khắc đá dựng bia cho Trịnh Hòa trên đảo,

[00:16:52] cảm tạ công ơn.

[00:16:55] Hạ quan còn từng nghe nói một số phiên quốc

[00:16:57] còn muốn xây miếu Tam Bảo, tháp Tam Bảo cho Trịnh Hòa.

[00:17:00] Còn muốn tạc tượng vàng cao một trượng tám thước cho hắn,

[00:17:04] thờ trong miếu,

[00:17:05]

[00:17:10] Hoàng Thượng, hắn mạo phạm thiên uy còn chưa tính,

[00:17:13] còn muốn mượn thần linh để lấn át quân phụ, còn ra thể thống gì nữa.

[00:17:24] Buổi tối ngươi vào cung một chuyến nhé.

[00:17:27] Tuân chỉ.

[00:17:38] Nô tài xin thỉnh an Ngô đại nhân.

[00:17:40] Không dám, không dám, hạ quan xin thỉnh an Vương công công.

[00:17:44] Ngô đại nhân muốn gặp Hoàng Thượng có việc gì quan trọng sao?

[00:17:49] Hoàng Thượng ngài...

[00:17:51] Hoàng Thượng đang bận.

[00:17:53] Bảo nô tài ra hỏi Ngô đại nhân.

[00:17:58] Vi thần có một thứ tuyệt mật muốn trình diện Hoàng Thượng.

[00:18:04] Thứ đó đâu?

[00:18:20] Ái khanh Trịnh Hòa kính tường.

[00:18:23] Trẫm thọ cùng trời đất,

[00:18:26] sao có thể bị nghịch tặc Chu Đệ làm hại.

[00:18:29] Trẫm ở hải ngoại hiệu triệu nghĩa quân,

[00:18:32] chẳng bao lâu sẽ giương buồm về nước,

[00:18:34] tập hợp quân sư thiên hạ cần vương,

[00:18:36] dẹp yên giặc tiếm vị, quang phục đế nghiệp của Thái Tổ.

[00:18:40] Ái khanh tuy bị ép khuất phục Chu Đệ,

[00:18:43] nhưng không mất lòng trung nghĩa.

[00:18:45] Trẫm mong ái khanh thuận theo mệnh trời, quy phục vương sư.

[00:18:50] Ngày Trẫm giá lâm kinh thành,

[00:18:53] liền phong ngươi làm Hộ Quốc Đại Tướng Quân, ban tước Tĩnh Quốc Công.

[00:18:58] Khâm thử.

[00:19:11] Vương Trung.

[00:19:13] Nô tài có mặt.

[00:19:16] Truyền Trịnh Hòa.

[00:19:18] Tuân chỉ.

[00:19:28] Vương công công, Vương công công, mời vào.

[00:19:30] Thôi ạ, Trịnh đại nhân.

[00:19:32] Hoàng Thượng truyền ngài lập tức vào cung bệ kiến.

[00:19:37] Muộn thế này rồi, Hoàng Thượng có việc gì gấp sao?

[00:19:40] Ngài nghĩ xem, nếu không có việc gì gấp,

[00:19:43] Hoàng Thượng có truyền ngài vào cung muộn thế này không?

[00:19:46] Được, đi nhanh thôi.

[00:19:48] Trịnh Hòa.

[00:19:55] Chàng nói là sẽ giao cái này cho Hoàng Thượng mà.

[00:19:57] Đúng, đúng.

[00:19:58] Mọi người ngủ sớm đi, không cần đợi tôi đâu.

[00:20:02] Trịnh đại nhân, đi nhanh thôi.

[00:20:20] Ngô đại nhân, để ngài đợi lâu rồi, nô tài xin cáo tội.

[00:20:23] Không dám, không dám.

[00:20:24] Vương công công, Hoàng Thượng ngài...

[00:20:26] Hoàng Thượng có việc quan trọng, không rảnh được.

[00:20:30] Tôi là phụng chỉ Hoàng Thượng vào cung mà.

[00:20:34] Nhưng bây giờ Hoàng Thượng đã truyền Trịnh Hòa rồi.

[00:20:38] Trịnh Hòa đã đến rồi.

[00:20:40] Bây giờ đang ở Phụng Thiên Điện đó.

[00:20:44] Phụng Thiên Điện?

[00:20:49] Muộn thế này rồi,

[00:20:50] Hoàng Thượng triệu Trịnh Hòa đến Phụng Thiên Điện kiến giá sao?

[00:20:54] Đúng, Phụng Thiên Điện.

[00:21:27] Trịnh Hòa.

[00:21:30] Trẫm đang xem hải đồ của ngươi.

[00:21:34] Bản đồ này so với lúc ngươi mới ra khơi,

[00:21:36] lại lớn ra một mảng lớn.

[00:21:40] Xem ra biển lớn hơn đất nhiều.

[00:21:44] Hoàng Thượng, vi thần lúc này cũng không nói rõ được.

[00:21:48] Đi trên biển càng xa,

[00:21:50] lại càng cảm thấy bốn biển vô涯 (không có bờ).

[00:21:52] Trải qua càng nhiều nơi,

[00:21:54] lại càng cảm thấy thiên hạ vô biên.

[00:21:57] Vi thần chỉ cảm thấy đời người ngắn ngủi,

[00:22:00] không thể biết được một phần vạn.

[00:22:05] Có người nói,

[00:22:06] đất liền thuộc về Trẫm, bốn biển thuộc về Hòa.

[00:22:12] Trẫm là quân chủ trên đất liền của Đại Minh,

[00:22:15] ngươi, Trịnh Hòa, là đế vương trên biển.

[00:22:18] Lời này ngươi đã nghe qua chưa?

[00:22:21] Hoàng Thượng, vi thần không dám.

[00:22:24] Vi thần nếu nghe được lời đại nghịch bất đạo như vậy,

[00:22:27] nhất định sẽ phanh thây kẻ đó.

[00:22:49] Hoàng Thượng, cái này từ đâu ra vậy?

[00:22:52] Ngươi không biết?

[00:22:54] Không biết.

[00:22:56] Chưa từng thấy.

[00:22:57] Chưa từng thấy bao giờ.

[00:23:01] Nó không phải tự trôi từ biển vào.

[00:23:04] Nó là do thuyền đội của ngươi mang về.

[00:23:13] Trịnh Hòa tôi biết rồi.

[00:23:15] Hoàng Thượng,

[00:23:17] đây nhất định là gian kế của hải tặc Trần Tổ Nghĩa.

[00:23:19] Tên giặc này tung tin khắp nơi,

[00:23:19] rơi vào tay hắn.

[00:23:20] nói Chu Doãn Văn đã trốn đến Cựu Cảng,

[00:23:23] Hắn mưu đồ mạo danh y, độc bá Nam Dương.

[00:23:27] Mà bảo thuyền Đại Minh do vi thần dẫn đầu,

[00:23:28] chính là thiên địch của hắn.

[00:23:30] Vì vậy, hắn mới dùng thủ đoạn hèn hạ,

[00:23:33] ngụy tạo văn thư, đổ oan cho vi thần.

[00:23:36] Trần Tổ Nghĩa đã bị Trẫm xử tội rồi,

[00:23:38] ngươi còn nói rõ được không?

[00:23:41] Hoàng Thượng, vi thần chỉ cảm thấy kỳ lạ,

[00:23:44] tại sao Trần Tổ Nghĩa vừa chết,

[00:23:46] trên đầu vi thần lại bị gán cho cái danh ác như vậy.

[00:23:49] Khiến vi thần có miệng khó biện.

[00:23:52] Còn có người nói trên biển chỉ biết có Trịnh Hòa,

[00:23:57] không biết có Hoàng Thượng.

[00:24:03] Hoàng Thượng, vi thần tuần du các nước,

[00:24:06] với thân phận quốc sứ Đại Minh,

[00:24:07]

[00:24:10] Chưa bao giờ dám tham công của trời làm của riêng.

[00:24:13] Vương Cảnh Hoằng và các thị vệ đi cùng,

[00:24:14] cùng với nhật ký hàng hải đều có thể làm chứng.

[00:24:17] Vi thần đối với Hoàng Thượng một lòng trung thành, trời đất có thể chứng giám.

[00:24:35] Chu Doãn Văn đã chết từ lâu rồi.

[00:24:37] Lời của Trẫm chính là lời kết luận cuối cùng.

[00:24:41] Hoàng Thượng.

[00:24:43] Chu Doãn Văn lúc còn sống còn không phải là đối thủ,

[00:24:46] Trẫm còn sợ một vong hồn của hắn sao?

[00:24:49] Hoàng Thượng thánh minh.

[00:24:53] Đứng dậy đi.

[00:24:55] Tạ ơn Hoàng Thượng.

[00:24:57] Ngươi không muốn hỏi ai đã vu cáo ngươi sao?

[00:25:02] Vi thần không muốn biết.

[00:25:04] Vi thần không thể che miệng tiểu nhân.

[00:25:06] Chỉ cầu không thẹn với lòng.

[00:25:09] Chỗ duy nhất vi thần lạm quyền,

[00:25:11] chính là tự ý khoan thứ cho

[00:25:12] chẳng phải sẽ thành cô gia quả nhân sao?

[00:25:13] di thần của Kiến Văn trên đảo.

[00:25:15] Xin Hoàng Thượng trị tội.

[00:25:19] Ngươi làm tốt lắm, có thể nói là biến mục nát thành thần kỳ.

[00:25:23] Nếu họ đã không còn hại gì cho Trẫm,

[00:25:25] sao không để họ thay Đại Minh giữ lấy vùng đất đó,

[00:25:28] vùng lãnh thổ trên biển xa vạn dặm đó.

[00:25:31] Họ tuy không phải là thần tử của Trẫm,

[00:25:33] nhưng họ cũng là con cháu Viêm Hoàng mà.

[00:25:36] Hoàng Thượng thánh đoán.

[00:25:40] Dùng người không nghi, nghi người không dùng.

[00:25:44] Ngươi là cánh tay của Trẫm, càng là hy vọng của Trẫm.

[00:25:49] Trẫm ngay cả ngươi cũng không tin tưởng,

[00:25:54] Vi thần phụng mệnh Hoàng Thượng, thăm viếng các bang,

[00:25:56] những gì thấy, những gì nghe, cảm xúc rất nhiều.

[00:25:58] Các nước hải ngoại so với sự thịnh vượng của Đại Minh,

[00:26:01] vẫn như các vì sao vây quanh mặt trăng, không ai không ngưỡng mộ thiên triều.

[00:26:06] Vi thần vô cùng cảm thấy vinh quang khi là sứ thần Đại Minh.

[00:26:10] Họ kính sợ không phải là vi thần, mà là Hoàng Thượng.

[00:26:13] Là sự giàu có và tấm lòng của Đại Minh ta.

[00:26:17] Trịnh Hòa.

[00:26:19] Quân thần chúng ta hôm nay lại tụ họp cùng nhau rồi.

[00:26:22] Lại đây.

[00:26:25] Từ ngày ngươi ra khơi,

[00:26:27]

[00:26:31]

[00:26:33]

[00:26:36] Có thể đón nhận thành quả huy hoàng như vậy,

[00:26:39] tâm huyết của Trẫm cuối cùng cũng không uổng phí.

[00:26:42] Nhưng vi thần không mang về bạc cho Hoàng Thượng,

[00:26:44] làm Hoàng Thượng thất vọng rồi.

[00:26:46] Không, ngươi mang về cho Trẫm là quốc uy.

[00:26:50] Là phát pháo mở đầu cho Vĩnh Lạc trung hưng.

[00:26:56] Bạc rồi sẽ có.

[00:26:59] Có bạc rồi thì có thể xây dựng tân đô.

[00:27:02] Có thể thoát khỏi sự kìm kẹp, mở rộng đại nghiệp.

[00:27:06] Hoàng Thượng.

[00:27:07] Vi thần còn mang về cho Người một món quà nhỏ.

[00:27:25] Hoàng Thượng, vì Người không thể ra khơi,

[00:27:28] vi thần đã mang về cho Người một cái biển.

[00:27:31] Biển, đây chính là biển.

[00:27:35] Hoàng Thượng, hãy tắt hết nến trong đại điện đi ạ.

[00:29:13] Hoàng Thượng, lúc vi thần đi,

[00:29:17] Hoàng Thượng đã cho vi thần một vùng biển.

[00:29:22] Hoàng Thượng càng cho Đại Minh một bầu trời.

[00:29:28] Vi thần đã đi trên biển hai năm.

[00:29:32] Ở trên biển đã thấy

[00:29:34] những điều kỳ diệu chưa từng thấy.

[00:29:38] Đặt chân lên những vùng đất chưa từng có dấu chân người.

[00:29:41] Cũng cảm nhận được vinh quang chưa từng nghĩ đến.

[00:29:47] Vi thần hôm nay trở về,

[00:29:49] mang về cho Hoàng Thượng là một giấc mơ.

[00:30:01] Lúc nhỏ ta từng hỏi Nam Hiên công,

[00:30:05] biển rốt cuộc là gì.

[00:30:08] Ông ấy nói biển là một giấc mơ.

[00:30:11] Một giấc mơ lớn vô biên.

[00:30:44] Việc cấp bách của Vĩnh Lạc trung hưng

[00:30:47] chính là phải có ba việc lớn.

[00:30:49] Việc thứ nhất, Trịnh Hòa hạ Tây Dương trở về vinh quang,

[00:30:54] đủ để chứng minh việc này lợi nước lợi dân.

[00:30:58] Trong biển lớn không thiếu gì kỳ lạ.

[00:31:00] Vừa có thể dưỡng thân, còn có thể dưỡng dân,

[00:31:03] càng có thể dưỡng thiên hạ.

[00:31:06] Việc thứ hai,

[00:31:07] Văn Hiến Đại Thành đã biên soạn hơn ba năm,

[00:31:10] số sách thu thập được chỉ hơn một ngàn cuốn.

[00:31:13] Đa số là điển chương của các danh nhân, thánh nhân,

[00:31:17] quá hạn hẹp, cũng quá nhỏ mọn.

[00:31:20] Không có sách chửi Trẫm sao?

[00:31:22] Mua được thì đều thu vào hết.

[00:31:25] Để người đời sau cũng xem,

[00:31:27] sách chửi Trẫm được viết thế nào,

[00:31:29] tại sao lại chửi Trẫm.

[00:31:32] Công tội ngàn năm, hậu thế bình xét.

[00:31:36]

[00:31:38]

[00:31:41] Phải thu thập tinh hoa của các dân tộc, các nơi

[00:31:44] vào trong đó.

[00:31:46] Chỉ có giao thoa với nhau,

[00:31:48] mới có thể học hỏi lẫn nhau, bổ sung cho nhau.

[00:31:52] Tích trữ vàng ngọc là để truyền lại cho con cháu.

[00:31:54] Tích lũy học vấn là để truyền lại vạn thế.

[00:31:58] Công đức vô lượng.

[00:32:01] Gọi Giải Tấn về đi.

[00:32:03] Hẳn là hắn đã bế môn tư quá, có được tâm đắc rồi.

[00:32:07] Để hắn tiếp tục chủ trì biên soạn Văn Hiến Đại Thành,

[00:32:09] toàn bộ mọi việc. Làm chút việc chính sự đi.

[00:32:13] Tuân chỉ.

[00:32:15] Lý Đạo Chính, Vương Phúc Hữu.

[00:32:17] Thần có mặt, thần có mặt.

[00:32:20] Trẫm cũng tìm cho các ngươi một công việc.

[00:32:23] Trẫm muốn để Giải Tấn

[00:32:25] viết một bài chiếu thư tuyên giảng về Vĩnh Lạc trung hưng.

[00:32:28] Các ngươi phải đi đến các châu huyện để tuyên giảng.

[00:32:31] Nếu không nhớ được,

[00:32:32] vậy thì chép nó vào trong quan bào.

[00:32:36] Trẫm thấy biện pháp này không tệ.

[00:32:38] Siêng năng đọc, lợi cho việc nhớ mà.

[00:32:41] Thần không thể chép vào quan phục nữa.

[00:32:45] Tại sao?

[00:32:46] Thần ngoài chiếc áo đã viết chữ ra,

[00:32:49] chỉ còn lại bộ quan phục trên người này thôi.

[00:32:51] Gặp lúc trời mưa, đổ mồ hôi,

[00:32:53] chữ trên áo sẽ in vào da thịt.

[00:32:56] Vi thần thật sự sẽ thành người đầy dấu ấn.

[00:33:08] Việc thứ ba là dời đô đến Bắc Kinh.

[00:33:13] Trẫm đã lệnh cho Chu Cao Sí, Hạ Nguyên Cát,

[00:33:15] thống lĩnh Lục Bộ Cửu Khanh,

[00:33:17] đốc thúc các thợ giỏi trong thiên hạ,

[00:33:20] đẩy nhanh việc xây dựng Tử Cấm Thành.

[00:33:21] Đẩy nhanh việc xây dựng Tử Cấm Thành.

[00:33:23] Hoàng Thượng.

[00:33:25] Lại bắt đầu tính sổ rồi. Tính đi.

[00:33:29] Hoàng Thượng, hiện nay thuyền đội Trịnh Hòa

[00:33:31] từ hải ngoại mang về những hương liệu, hồ tiêu,

[00:33:35] tô mộc, dược liệu và các hàng ngoại khác,

[00:33:37] sau khi dỡ hàng vẫn chưa có nơi cất giữ.

[00:33:39] Đến nay vẫn đang chất đống ở bến cảng.

[00:33:42] Nếu gặp mưa lớn, tổn thất không thể kể xiết.

[00:33:45] Sau lập xuân, lũ lụt, hạn hán ở mấy tỉnh,

[00:33:48] tổn thất do nạn châu chấu gây ra,

[00:33:49] trong ba năm không thể phục hồi.

[00:33:52] Trịnh Hòa hạ Tây Dương,

[00:33:53] chi phí hơn hai trăm vạn lạng bạc lỗ hổng,

[00:33:56] đến nay vẫn chưa có chỗ bù đắp.

[00:33:58] Lúc này Hoàng Thượng lại muốn biên soạn đại điển,

[00:34:01] xây dựng tân đô, tiền từ đâu ra?

[00:34:04] Thần đêm đêm không ngủ được, nghĩ cũng không dám nghĩ.

[00:34:09] Hoàng Thượng, Vĩnh Lạc triều làm quá nhiều việc lớn rồi.

[00:34:13] Để lại chút cho con cháu đi, quốc lực không chịu nổi.

[00:34:18] Nói đi nói lại vẫn là điệp khúc cũ.

[00:34:20] Trẫm phái Trịnh Hòa hạ Tây Dương,

[00:34:22] ngươi cũng nói những lời này.

[00:34:24] Thần lúc đó quả thật đã nói như vậy.

[00:34:27] Nhưng lúc đó Hoàng Thượng nói,

[00:34:28] nếu Trịnh Hòa có thể thành công ở hải ngoại,

[00:34:30] nhất định sẽ mang về một lượng lớn bạc.

[00:34:33] Nhưng bây giờ những thứ đồ xảo trá mang về một đống,

[00:34:36] chỉ là không có bạc.

[00:34:37] Không những không có bạc,

[00:34:39] còn phải tốn tiền của và nhân lực để quản lý.

[00:34:42] Lúc đi tốn tiền, về vẫn phải tốn tiền.

[00:34:45] Cứ thế này thật sự không đáng.

[00:34:50] Thái tử, con thấy thế nào?

[00:34:53] Cái này...

[00:34:58] Phụ hoàng,

[00:34:59] nhi thần đã đến bến cảng xem những hàng ngoại đó rồi.

[00:35:02] Xin Phụ hoàng cho nhi thần suy nghĩ thêm rồi hãy quyết định.

[00:35:06] Hán Vương quản lý Ty Thị Bạc,

[00:35:08] hẳn là có vạn toàn chi sách nhỉ?

[00:35:12] Chút chuyện này còn cần phải phiền phức như vậy sao?

[00:35:18] Con có cách sao?

[00:35:22] Tìm một nhà kho chứa vào là được chứ gì.

[00:35:28] Lời của Hán Vương nói cũng như không.

[00:35:34] Bẩm Hoàng Thượng,

[00:35:36] vi thần cho rằng, hàng ngoại là do Trịnh Hòa vận chuyển về,

[00:35:40] phải làm thế nào, chi bằng hỏi Trịnh Hòa trước.

[00:35:49] Hoàng Thượng, các vị đại nhân,

[00:35:53] những hàng hóa chất đống ở bến cảng,

[00:35:55] chẳng qua là hai loại.

[00:35:57] Một là cống vật từ hải ngoại.

[00:35:59] Hai là do các quốc vương và sứ tiết

[00:36:01] mang theo thuyền hàng phụ.

[00:36:04] Cống vật thực sự số lượng rất ít.

[00:36:06] Do cống sứ đại diện cho quốc vương của họ dâng lên Hoàng Thượng.

[00:36:09] Từ thời Hồng Vũ,

[00:36:11] Thái Tổ đã đặt ra quy tắc "hậu vãng bạc lai" (ban thưởng nhiều, nhận lại ít).

[00:36:14] Để phù hợp với

[00:36:15] thân phận thiên triều thượng quốc của Đại Minh ta.

[00:36:17] Vì vậy, cống vật mà triều đình nhận được,

[00:36:20] kém xa so với những gì Hoàng đế Đại Minh ban thưởng cho các phiên bang.

[00:36:23] Những gì Hạ đại nhân nói, vào ít ra nhiều,

[00:36:26] lỗ vốn lấy danh, chính là chỉ cái này.

[00:36:29] Cái gọi là hàng phụ, thực ra cũng là hàng tư.

[00:36:32] Thường vượt quá cống vật hàng chục lần.

[00:36:35] Nhưng lại bị phiên thương tự bán ở các cảng của Đại Minh,

[00:36:38] kiếm lợi riêng.

[00:36:40] Trịnh Hòa.

[00:36:43] Đây là quy tắc do Thái Tổ Cao Hoàng Đế đặt ra đó.

[00:36:47] Trịnh Hòa, ngươi nói tiếp đi.

[00:36:51] Vâng.

[00:36:53] Vi thần dẫn bảo thuyền Đại Minh,

[00:36:55] tuần du các nước Tây Dương cho đến tận Calicut.

[00:36:59] Trên đường đã thấy việc thu bạc kiếm lời,

[00:37:01] các nước đa số áp dụng phương pháp trưng thuế.

[00:37:04] Đúng vậy, phiên quốc thu thuế của ta,

[00:37:06] ta cũng thu thuế của họ.

[00:37:09] Hoàng Thượng, triều ta từ năm Hồng Vũ thứ bảy đã cấm biển.

[00:37:13] Cống sứ đến triều ngày càng ít.

[00:37:16] Hiện nay chính là thời cơ tốt

[00:37:18] để chiêu dụ rộng rãi, kết giao lân bang.

[00:37:20] Thần cho rằng hiện nay triều đình

[00:37:22] vẫn nên tạm thời không trưng thuế là tốt nhất.

[00:37:28] Vỗ về người phương xa mới có thể vạn bang đến triều.

[00:37:32] Ý của Trịnh Hòa này sâu xa, có tầm nhìn.

[00:37:35] Hoàng Thượng, vi thần tấu xin,

[00:37:37] đối với hàng tư của các quốc vương và sứ đoàn mang đến,

[00:37:40] có thể kiểm kê xong, giữ lại một nửa.

[00:37:43] Cho phép họ trong vòng bảy ngày tự do mua bán.

[00:37:46] Vậy nửa còn lại thì sao?

[00:37:50] Triều đình tịch thu, nộp vào quốc khố.

[00:37:54] Không được, như vậy thì

[00:37:56] sau này ai còn dám đến Đại Minh triều cống nữa.

[00:38:00] Nửa còn lại, triều đình có thể dùng giá quan mua lại,

[00:38:03] rồi đem ra thị trường bán.

[00:38:05] Chênh lệch giá hai bên, lợi nhuận chắc chắn không nhỏ.

[00:38:12] Tốt, là một ý kiến hay.

[00:38:16] Vừa có được bạc,

[00:38:18]

[00:38:21] Có thể nói là vẹn cả đôi đường.

[00:38:25] Phụ hoàng, ý kiến này tuy không tệ,

[00:38:28] nhưng việc mua bán này do ai kinh doanh?

[00:38:30] Đương nhiên là Ty Thị Bạc rồi.

[00:38:32] Gần kinh sư, làm gì có Ty Thị Bạc.

[00:38:35] Hán Vương e là roi dài không tới.

[00:38:42] Gần kinh sư có thể do Hộ Bộ phái người thay mặt quản lý.

[00:38:46] Trịnh đại nhân nói gì?

[00:38:48] Bảo quan viên Hộ Bộ đều đi làm ăn buôn bán?

[00:38:51] Mua bán như bọn tiểu nhân buôn bán vậy sao?

[00:38:57] Hoàng Thượng, tuyệt đối không được.

[00:39:00] Từ xưa quân tử trọng nghĩa, tiểu nhân hám lợi.

[00:39:05] Quan viên Hộ Bộ ra ngoài buôn bán,

[00:39:07] còn ra thể thống gì nữa.

[00:39:17] Việc giao dịch bảy ngày cứ quyết định như vậy.

[00:39:21] Mua theo giá quan, sau đó đưa ra thị trường giao dịch.

[00:39:26] Cho phép người ngoại phiên buôn bán,

[00:39:27] cũng có thể để cho dân chúng Đại Minh

[00:39:30] biết đến những hàng ngoại này.

[00:39:32] Cảm nhận được lợi ích mà Trẫm hạ Tây Dương mang lại chứ.

[00:39:36] Các ngươi không phải đều luôn miệng nói

[00:39:38] muốn san sẻ nỗi lo cho quân phụ sao? Tốt lắm.

[00:39:41] Từ tháng này trở đi, tất cả quan viên trong cả nước,

[00:39:45] đều không được nhận bổng lộc từ quốc khố nữa.

[00:39:48] Trẫm dùng hàng ngoại mà Trịnh Hòa mang về,

[00:39:50] để khấu trừ vào bổng lộc của các ngươi.

[00:39:53] Đây gọi là "phiên vật chiết bổng", san sẻ nỗi lo cho Trẫm.

[00:40:00] Các ngươi cho rằng buôn bán làm nhục danh quân tử,

[00:40:02] trái với đạo làm quan.

[00:40:05] Được thôi, việc buôn bán này, Trẫm làm.

[00:40:44] Xem kìa, đúng là người đông như biển.

[00:40:47] Nếu để lê dân bá tánh và các phiên thương biết

[00:40:51] Bệ hạ đích thân đến đây,

[00:40:53] chẳng phải sẽ chen lấn đến chết người sao.

[00:40:55] Cái gì mà sĩ không lo tài chính, lời nói vớ vẩn.

[00:40:58] Ngồi nói chuyện không biết đau lưng.

[00:41:01] Để những đại thần cổ hủ đó

[00:41:02] đều đến thị trường thương mại xem.

[00:41:04] Phải rồi, ta đã cho người gửi hàng ngoại đến cho đại sư,

[00:41:07] đã nhận được hết chưa?

[00:41:09] Nào là trầm hương, hồ tiêu, tô mộc, long não,

[00:41:15] không thiếu thứ gì.

[00:41:18] Sư phụ, chùa Ngọc Minh cơm chay tự túc, không cầu gì khác.

[00:41:21] Sở dĩ nhận hàng ngoại,

[00:41:22] hẳn là muốn thể hiện thái độ, ủng hộ triều đình.

[00:41:25] Bần tăng tuy lấy khổ hạnh làm gốc,

[00:41:28] nhưng nếu thật tâm hướng Phật,

[00:41:30] dính chút thú vui thế tục thì có sao đâu.

[00:41:35] Đúng là một hòa thượng điên.

[00:41:44] Hội Đồng Quán mở cửa giao dịch bảy ngày,

[00:41:46] xem cảnh tượng náo nhiệt này,

[00:41:47] sẽ có thêm nhiều phiên thương, phiên khách đến đây buôn bán.

[00:41:51] Triều đình cho họ tự do buôn bán,

[00:41:53] trong bảy ngày không thu một đồng thuế bạc nào.

[00:41:56] Cái muốn là sự ngưỡng mộ của hải ngoại đối với Đại Minh.

[00:41:58] Cái lấy là sự giàu có mà Đại Minh có được từ hải ngoại.

[00:42:04] Các vị khách quan, các vị thương gia lớn từ nam chí bắc,

[00:42:06] xin dừng bước quý.

[00:42:08] Dược liệu thần kỳ từ các phiên bang hải ngoại,

[00:42:09] long não, lưu huỳnh, có thể chữa bách bệnh.

[00:42:11] Chưởng quỹ, đây là cái gì vậy?

[00:42:12] Ông đó ngửi bằng mũi đi.

[00:42:13] Của tôi đây là rất quý đó.

[00:42:15] Lưu huỳnh của Sumatra,

[00:42:16] giải độc dưỡng thân, giá trị ngang vàng.

[00:42:20] Lưu huỳnh, đây là lưu huỳnh.

[00:42:22] Tôi nói cho khách quan biết,

[00:42:23] vật này trước đây là hàng ngự dụng của hoàng gia trong cung,

[00:42:27] dân gian cấm dùng đó.

[00:42:31] Không cần, không cần.

[00:42:32] Đừng, đừng đi mà.


 0 Comments sort   Sort By