(AI-sub) Trịnh Hoà Hạ Tây Dương -

39/59 動画

(AI-sub) Trịnh Hoà Hạ Tây Dương tập 39 - La Gia Lương, Đường Quốc Cường

0 ビュー· 08/12/25
ai_sub_studio
ai_sub_studio
加入者
0

Phụ đề được dịch bằng AI, cần bạn góp sức hoàn thiện. Liên hệ tham gia tại Facebook: https://www.facebook.com/profi....le.php?id=1000678863 -------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------- Trịnh Hoà Hạ Tây Dương (2009): Hành Trình Lịch Sử Vượt Biển Của Hạm Đội Nhà Minh <br>Bộ phim xoay quanh nhân vật lịch sử có thật – thái giám Trịnh Hòa (do ngôi sao TVB La Gia Lương thủ vai). Dưới mệnh lệnh của hoàng đế Minh Thành Tổ - Chu Đệ (Đường Quốc Cường), Trịnh Hòa đã dẫn đầu một hạm đội lớn nhất thế giới thời bấy giờ thực hiện 7 chuyến hải trình vĩ đại đến &quot;Tây Dương&quot; (vùng biển Ấn Độ Dương và xa hơn nữa).

もっと見せる

[00:01:11] Mau mau đi xem.

[00:01:40] Đây là âm nhạc phương Đông.

[00:01:51] Thưa các vị, họ không phải kẻ thù của chúng ta.

[00:01:55] Họ là người phương Đông.

[00:01:56] Họ đang dùng âm nhạc để thể hiện thiện ý với chúng ta.

[00:02:01] Âm nhạc là lời chào hỏi thông dụng trên toàn thế giới.

[00:02:06] Ta thích loại âm nhạc này, nó thật là hay.

[00:02:14] Ta là Đại Tù trưởng của Hốt Lỗ Mô Tư, Hassan.

[00:02:17] Xin hỏi ta có thể giúp gì cho ngài?

[00:02:19] Thưa Tù trưởng đại nhân.

[00:02:21] Ta là sứ thần nước Đại Minh từ vạn dặm xa xôi đến đây,

[00:02:24] Trịnh Hòa.

[00:02:25] Phụng chỉ Hoàng Thượng tuần du Tây Dương, tìm kiếm chân trời góc bể.

[00:02:29] Trên những con thuyền mà ngài thấy,

[00:02:31] O

[00:02:31] chất đầy sản vật của Đại Minh.

[00:02:33] Chúng tôi hy vọng có thể giao thương với các vị,

[00:02:37] trở thành bạn bè.

[00:02:39] Thưa sứ thần.

[00:02:40] Nói như vậy, ngài đến đây để làm ăn buôn bán?

[00:02:43] Đó là một phần.

[00:02:44] Nguyện vọng lớn hơn của chúng tôi là tìm hiểu về các xứ lạ,

[00:02:48] tìm kiếm tri âm.

[00:02:49] Hoàng Thượng Đại Minh hy vọng các nước các nơi,

[00:02:52] thông qua giao lưu hòa bình, cùng hưởng phồn vinh thịnh vượng.

[00:02:57] Hoan nghênh.

[00:02:58] Hốt Lỗ Mô Tư là một thành phố nồng nhiệt.

[00:03:01] Kể từ hôm nay, ngài chính là khách quý của chúng tôi.

[00:03:04] Ngài và thuộc hạ của ngài

[00:03:06] có thể cùng chúng tôi ca hát, uống rượu,

[00:03:09] làm ăn buôn bán.

[00:03:10] Cảm ơn Tù trưởng. Để bày tỏ thành ý của chúng tôi,

[00:03:14] chúng tôi có mang theo một vài món quà,

[00:03:16] muốn tặng cho Hốt Lỗ Mô Tư.

[00:03:22] Đẹp quá, đẹp quá.

[00:03:24] Đây là Bách Bảo Bình do nước Đại Minh chúng tôi chế tạo.

[00:03:27] Thật là thần kỳ, trời ơi.

[00:03:31] Một thánh vật vĩ đại như vậy được làm ra như thế nào?

[00:03:37] Còn nữa,

[00:03:38] những con thuyền khổng lồ vĩ đại trên biển kia,

[00:03:40] được đóng như thế nào vậy?

[00:03:42] Xin hỏi các vị đến từ quốc gia nào?

[00:03:46] Trung Quốc.

[00:03:48] Chúng tôi đến từ triều Đại Minh.

[00:03:50] Đất nước chúng tôi tên là Trung Quốc.

[00:03:53] Các vị là người Trung Quốc?

[00:03:55] Ta biết rồi.

[00:03:57] Các vị đến từ...

[00:03:58] ...quốc gia vĩ đại mà thương nhân Venice Marco Polo...

[00:03:59] từng đến, Trung Quốc vĩ đại.

[00:04:01] Đương nhiên, điều ta ngưỡng mộ nhất vẫn là...

[00:04:03] ...ông ấy đã nhận được châu báu và vàng bạc từ các vị.

[00:04:08] Chúng tôi nhất định sẽ khiến nguyện vọng của ngài được thỏa mãn.

[00:04:10] Tất cả những người bằng lòng làm ăn với Đại Minh chúng tôi,

[00:04:13] nhất định đều sẽ kiếm được tiền.

[00:04:15] Nhưng ta còn có một thỉnh cầu đặc biệt,

[00:04:18] hy vọng ngài có thể giúp ta.

[00:04:21] Tìm giúp ta cuốn sách đó của Marco Polo.

[00:04:23] Chúng tôi sẽ dùng quà để trao đổi với ngài.

[00:04:26] Thật sao?

[00:04:28] Tốt, chúng ta hãy có một lời hẹn quân tử.

[00:04:34] Tốt, quá tốt rồi.

[00:04:39] Thương nhân lúc nào cũng keo kiệt.

[00:04:41] Một khi đã bỏ tiền ra mời ngài uống rượu,

[00:04:44] ắt hẳn là có chuyện muốn nhờ vả.

[00:04:46] Nói đi, ta có thể làm gì cho các người?

[00:04:50] Chúng tôi biết rất rõ,

[00:04:51] ngài Dussell là thân tín của bệ hạ Hassan.

[00:04:54] Bệ hạ đối với ngài là lời gì cũng nghe theo.

[00:04:57] Rốt cuộc các người muốn ta làm gì?

[00:04:59] Chúng ta phải nghĩ cách,

[00:05:00] không để hạm đội Đại Minh của Trịnh Hòa dỡ hàng.

[00:05:03] Không để họ kinh doanh buôn bán ở Hốt Lỗ Mô Tư.

[00:05:05] Để họ bán sỉ toàn bộ hàng hóa trên thuyền cho chúng ta,

[00:05:07] để chúng ta thay họ mua bán.

[00:05:09] Giấc mộng phát tài đã làm mờ mắt các người rồi.

[00:05:12] Hốt Lỗ Mô Tư là nơi nổi tiếng gần xa,

[00:05:14] một vùng đất tự do mua bán.

[00:05:16] Chúng ta có lý do gì,

[00:05:17] mà không cho khách tự do mua bán chứ?

[00:05:18] Lý do đương nhiên có. Nếu ngài làm được,

[00:05:20] tôi có thể cho ngài một trăm con cừu.

[00:05:22] Tôi có thể cho mười đồng vàng.

[00:05:23] Tôi có thể trả cho ngài

[00:05:24] cả một thuyền rượu nho hảo hạng.

[00:05:27] Thưa ngài Dussell,

[00:05:28] bây giờ chúng ta có thể thỏa thuận chưa?

[00:05:32] Ta có thể thử xem.

[00:05:34] Cùng nhau hợp tác. Vậy thì chúc chúng ta hợp tác thành công.

[00:05:44] Người bạn đáng kính,

[00:05:45] ngài đang thấy là khu chợ thương mại...

[00:05:46] lớn nhất thế giới.

[00:05:47] Ở đây có người Venice, người Frank,

[00:05:49] người Viking, người Slav, người Ai Cập,

[00:05:50] người Genoa.

[00:05:51] Tóm lại một câu,

[00:05:52] Hốt Lỗ Mô Tư tập trung những thứ tốt nhất thiên hạ.

[00:05:54] Đương nhiên, ngoại trừ Đại Minh ở phương Đông.

[00:05:58] Ngài xem.

[00:05:59] Rất đẹp.

[00:06:01] Hốt Lỗ Mô Tư quả nhiên phồn vinh thịnh vượng.

[00:06:04] Ta hy vọng sản vật của Đại Minh,

[00:06:06] sẽ được giao lưu với các nước tại Hốt Lỗ Mô Tư.

[00:06:09] Hốt Lỗ Mô Tư là một vùng đất tự do.

[00:06:11] Ta nghĩ yêu cầu của sứ thần đại nhân,

[00:06:13] chắc là không có vấn đề gì.

[00:06:14] Cảm ơn.

[00:06:16] Cừu Quảng Đức,

[00:06:16] lần này ngươi mang chín thuyền hàng từ Đại Minh đến đây,

[00:06:20] có thể bán hết ở Hốt Lỗ Mô Tư rồi.

[00:06:22] Ta thấy những món hàng đó của ngươi,

[00:06:23] có thể bán được giá tốt ở đây.

[00:06:25] Rồi lại nhập một ít hàng hóa quý hiếm từ đây,

[00:06:28] sau đó mang chúng về Đại Minh chúng ta.

[00:06:31] Nhờ phúc của Hoàng Thượng Đại Minh và hạm đội.

[00:06:33] Trịnh đại nhân, mời đi bên này.

[00:06:34] Được.

[00:06:35] Xem kìa, châu báu đẹp làm sao.

[00:06:36] Món hàng này của ta chỉ có năm đồng bạc.

[00:06:38] Châu báu đẹp làm sao.

[00:06:39] Châu báu đến từ Ai Cập.

[00:06:40] Nó từng được đeo trước ngực của Ramses Đại đế.

[00:06:41] Xem đi.

[00:06:44] Ngài xem chuỗi châu báu này,

[00:06:46] có thật là đại đế nào đó từng đeo không?

[00:06:48] Rất tiếc, ta cũng không biết.

[00:06:49] Ta chỉ biết hôm nay hắn nói là Ramses,

[00:06:51] ngày mai sẽ nói là Nữ hoàng Ai Cập.

[00:06:54] Vậy thì hắn không phải đang bán châu báu,

[00:06:57] mà là đang bán tài ăn nói của mình.

[00:06:59] Trịnh đại nhân, ngài thật là nói trúng tim đen.

[00:07:03] Tề Á tiên sinh, thứ cho ta nói thẳng.

[00:07:05] Trong kiểu mua bán này ẩn chứa sự lừa gạt.

[00:07:08] Sao các vị có thể mặc kệ như vậy chứ?

[00:07:10] Họ đâu có ép buộc ai

[00:07:12] mua đồ của họ đâu.

[00:07:13] Chúng tôi cho rằng,

[00:07:14] nếu có ai mua phải thứ không nên mua,

[00:07:15] thì trước tiên người đó nên tự trách mình.

[00:07:17] Nếu anh ta bằng lòng mua,

[00:07:19] chứng tỏ anh ta thích thứ mình đã mua.

[00:07:21] Tề Á tiên sinh,

[00:07:22] nếu sự lừa gạt này xảy ra ở Đại Minh,

[00:07:24] thì kẻ bán hàng đó sẽ bị xử tử.

[00:07:26] Đây là một thành phố tự do.

[00:07:28] Vàng có thể chất đống cùng với rác,

[00:07:29] nhưng cả hai đều không có tội.

[00:07:32] Nói như vậy thì,

[00:07:33] ở Hốt Lỗ Mô Tư cái gì cũng có thể bán sao?

[00:07:35] Kể cả sự thành thật?

[00:07:38] Ngoại trừ danh dự, chúng tôi cái gì cũng có thể bán.

[00:07:42] Sứ thần đại nhân,

[00:07:43] mời ngài qua bên kia xem thử.

[00:07:48] Xem kìa!

[00:07:48] Nó là mây ngũ sắc trên trời, là dòng sông dài trên mặt đất.

[00:07:50] Là hoa hồng thơm ngát, là mặt trời tươi đẹp.

[00:07:53] Khách quý, mua một chiếc đi.

[00:07:54] Nó sẽ khiến người phụ nữ của ngài nở rộ như hoa tươi.

[00:07:57] Hãy mua một chiếc khăn trùm đầu cho người phụ nữ xinh đẹp của các vị đi.

[00:07:59] Nàng sẽ xinh đẹp như mây ngũ sắc trên trời.

[00:08:01] Nó chính là mây ngũ sắc trên trời, là dòng sông dài trên mặt đất.

[00:08:04] Là hoa hồng thơm ngát, là mặt trời tươi đẹp.

[00:08:06] Xin hỏi bao nhiêu tiền vậy?

[00:08:07] Khách quý, ngài hãy xem cho kỹ,

[00:08:09] nó là lông chim công, là nụ cười của Chân Chủ.

[00:08:11] Là giọt sương ban mai, là ân huệ của thần linh.

[00:08:13] Nhưng ngươi vẫn chưa nói bao nhiêu tiền.

[00:08:15] Ba đồng bạc một chiếc.

[00:08:19] Ba đồng bạc là có thể mua được mây ngũ sắc trên trời,

[00:08:22] còn kèm theo ánh hào quang của mặt trời và nụ cười của Chân Chủ.

[00:08:27] Hari,

[00:08:28] vị tiên sinh này là sứ thần thiêng liêng của nước Đại Minh,

[00:08:31] là người bạn tốt nhất của ta.

[00:08:36] Khách quý, nếu ngài thật lòng thích,

[00:08:38] vậy thì một đồng bạc ba chiếc.

[00:08:41] Ngươi đã nghĩ kỹ chưa?

[00:08:42] Vậy thì một đồng bạc bốn chiếc.

[00:08:46] Năm chiếc.

[00:08:48] Tám chiếc.

[00:08:50] Mười chiếc.

[00:08:52] Một đồng bạc mười chiếc.

[00:08:55] Nhưng ta chỉ muốn mua một chiếc.

[00:09:05] Đây.

[00:09:14] Người bạn đáng kính, ngài làm vậy là...

[00:09:16] Ngươi vừa mới nói mà, ba đồng bạc một chiếc.

[00:09:19] Ở Đại Minh, nói ra là không có giá thứ hai.

[00:09:22] Bổn sứ làm việc theo quy củ của Đại Minh.

[00:09:24] Khách quý, ngài là thần của Đại Minh đó.

[00:09:28] Thưa ngài, ngài sẽ khiến tất cả các thương nhân phát điên mất.

[00:09:32] Giày da Viking, đôi giày thoải mái mềm mại.

[00:09:34] Đôi giày đầy chất thơ.

[00:09:35] Mua một đôi giày đi, đôi giày này tuyệt vời quá.

[00:09:38] Khách quý,

[00:09:39] đây là châu báu đến từ Cairo.

[00:09:40] Nó từng được đeo

[00:09:41] trước ngực Nữ hoàng Ai Cập Aspena.

[00:09:43] Khoan đã, ngươi vừa mới nói...

[00:09:46] ...nó từng được đeo trước ngực Ramses Đại đế.

[00:09:49] Sao mới chớp mắt một cái, Đại đế đã biến thành Nữ hoàng rồi?

[00:09:53] Nó có thể xứng với...

[00:09:53] ...tất cả những vị khách quý như ngài. Xin lỗi.

[00:09:57] Được rồi, các bạn,

[00:09:59] xin các vị đừng làm phiền sứ thần Đại Minh nữa.

[00:10:01] Vì ngài ấy là bạn của ta.

[00:10:02] Các vị bằng hữu, xin hãy nghe tôi nói.

[00:10:04] Chúng tôi đã mang đến tám mươi thuyền hàng.

[00:10:07] Bắt đầu từ ngày mai, những sản vật quý hiếm của nước Đại Minh

[00:10:11] sẽ được mở cửa cho các bạn bè từ khắp nơi trên thiên hạ.

[00:10:13] Hay quá! Hay quá!

[00:10:15] Lụa và đồ sứ! Chân Chủ phù hộ Đại Minh!

[00:10:18] Nước Đại Minh vật hoa thiên bảo, thiên hạ vô song.

[00:10:21] Nhưng chúng tôi có một quy củ.

[00:10:23] Hàng không đồ giả, lời không hai giá.

[00:10:25] Chúng tôi cho rằng,

[00:10:27] lời hứa và sự thành thật còn quý hơn cả vàng.

[00:10:31] Hãy mau mở kho hàng của các vị ra,

[00:10:33] lấy hết những món hàng quý hiếm mà các vị cất giữ,

[00:10:36] mang hết ra đây,

[00:10:37] ngày mai giao dịch với chúng tôi.

[00:10:40] Được, chúng tôi bằng lòng trao đổi.

[00:10:42] Được, được.

[00:10:51] Chào ngài.

[00:10:52] Sứ thần đại nhân, tôi phụng mệnh Đại Tù trưởng,

[00:10:55] đặc biệt đến tìm ngài.

[00:10:55] HVI

[00:10:56] Ngài có việc gì vậy?

[00:10:57] Trịnh đại nhân,

[00:10:58] Hàng hóa trên hạm đội Đại Minh khổng lồ thật đáng kinh ngạc.

[00:11:02] Để tiện cho các vị khách từ phương xa tới, JANI

[00:11:04] có thể dỡ hàng hóa tại cảng,

[00:11:07] bán sỉ cho các thương nhân đến từ các nước không?

[00:11:10] Như vậy, Trịnh đại nhân và hạm đội Đại Minh

[00:11:12] chẳng phải sẽ rất đỡ tốn công sao?

[00:11:14] Thưa ngài Dussell.

[00:11:15] Hạm đội Đại Minh TWE

[00:11:15] đến một nơi xa xôi như Hốt Lỗ Mô Tư,

[00:11:17] là muốn nhờ vào cái Wa

[00:11:18] thị trường thương mại nổi tiếng gần xa này, W

[00:11:20] để trưng bày sản vật phong phú của Trung Quốc,

[00:11:22] từ đó để cho Đại Minh chúng tôi

[00:11:23] có thể giao hảo hữu nghị với bạn bè khắp nơi.

[00:11:26] Đây là chuyện tốt, chỉ là...

[00:11:29] bên Đại Tù trưởng có vấn đề.

[00:11:32] Không vấn đề gì, chúng tôi đã sắp xếp xong rồi.

[00:11:35] Đã đặc biệt dành ra một khu đất,

[00:11:37] để cho các vị sử dụng.

[00:11:39] Vậy thì tốt quá.

[00:11:41] Chúng tôi hy vọng khu đất đó có thể lớn một chút.

[00:11:45] Trịnh đại nhân xin hãy yên tâm,

[00:11:47] khu đất đó tên là Thung lũng Bươm Bướm, rất lớn.

[00:11:51] Lớn đến mức có thể tổ chức đua ngựa.

[00:11:54] Xin hỏi Thung lũng Bươm Bướm ở đâu?

[00:11:58] Cách cảng Hốt Lỗ Mô Tư mười dặm đường.

[00:12:08] Thung lũng Bươm Bướm chẳng qua chỉ là một thung lũng hoang vu,

[00:12:11] sao có thể làm ăn buôn bán được chứ?

[00:12:13] Vô cùng xin lỗi.

[00:12:17] Một nơi xa như vậy,

[00:12:19] vận chuyển hàng hóa chắc là không tiện lắm nhỉ?

[00:12:22] Xin lỗi, vị khách đáng kính của Đại Minh,

[00:12:25] chúng tôi lực bất tòng tâm.

[00:12:28] Được thôi, cảm ơn sự sắp xếp của các vị.

[00:12:30] Xa thì xa một chút vậy.

[00:12:32] Chúng tôi sẽ tự nghĩ cách.

[00:12:49] Vương đại nhân.

[00:13:02] Trịnh đại nhân.

[00:13:04] Cảnh Hoằng à.

[00:13:05] Các thuyền hàng đều đang dỡ hàng suốt đêm ở cảng.

[00:13:08] Thuyền hàng của Mạch Thủ Hiền và Cừu Quảng Đức cũng không nghỉ.

[00:13:11] Họ đã thuê phu vác ở địa phương,

[00:13:12] đang hối hả dỡ hàng.

[00:13:14] Chuẩn bị sáng sớm mai lên bờ giao dịch.

[00:13:16] Tốt.

[00:13:18] Cảnh Hoằng,

[00:13:20] ngươi có biết tại sao họ lại thay đổi ý định,

[00:13:23] đưa cho chúng ta một nơi xa như vậy,

[00:13:25] để làm khu chợ giao dịch không?

[00:13:28] Chuyện này, tại hạ vẫn chưa nghĩ ra.

[00:13:33] Nơi Hốt Lỗ Mô Tư này,

[00:13:36] số lượng thương nhân các nước tụ tập không đếm xuể.

[00:13:41] Họ đối với hạm đội Đại Minh chúng ta,

[00:13:43] đột nhiên đến cảng,

[00:13:45] có lẽ suy nghĩ không giống nhau.

[00:13:49] Người cùng ngành xưa nay là oan gia, thương nhân lại càng như vậy.

[00:13:53] Chắc hẳn đạo lý này,

[00:13:55] ở trong và ngoài nước đều giống nhau.

[00:13:58] Nơi Thung lũng Bươm Bướm đó, tuy có hơi xa một chút,

[00:14:01] nhưng ta rất có lòng tin.

[00:14:04] Ta tin rằng chúng ta nhất định có thể...

[00:14:06] ...tạo ra một vùng trời riêng ở Hốt Lỗ Mô Tư.

[00:14:10] Cảnh Hoằng à.

[00:14:11] Ta còn muốn treo một tấm biển ở khu buôn bán,

[00:14:15] gọi là "Trung Quốc Thương Thành".

[00:14:17] Trung Quốc Thương Thành.

[00:14:20] Cái tên này hay đó.

[00:14:22] Đại nhân, vậy thì xin ngài đêm nay hãy viết tấm biển,

[00:14:26] sáng sớm mai tôi sẽ treo nó lên.

[00:14:29] Được.

[00:14:34] Nhưng mà, Trịnh đại nhân,

[00:14:38] Thung lũng Bươm Bướm cách cảng mười dặm đường.

[00:14:41] Hàng hóa này chúng ta vận chuyển qua đó thế nào đây?

[00:14:45] Trên thuyền ngựa của chúng ta,

[00:14:46] chẳng phải có đầy những gã bốn chân sao?

[00:14:49] Dùng chiến mã để chở hàng, tốt thì tốt thật,

[00:14:52] nhưng Thái Tổ Cao Hoàng đế,

[00:14:55] vào niên hiệu Hồng Vũ đã từng quy định,

[00:14:57] chiến mã không được phép chở hàng,

[00:14:59] hơn nữa còn phải hết sức chăm sóc.

[00:15:02] Thái Tổ Hoàng đế trên lưng ngựa chinh chiến nhiều năm,

[00:15:04] tự nhiên đặc biệt yêu quý chiến mã.

[00:15:08] Nhưng ngựa trên thuyền,

[00:15:09] tình hình có phần khác.

[00:15:11] Ngươi nghĩ xem,

[00:15:12] những con ngựa đó bị nhốt trên thuyền đi biển quanh năm,

[00:15:15] bây giờ có thể lên bờ hoạt động chân cẳng,

[00:15:16] chẳng phải là chuyện tốt sao?

[00:15:18] Phải, đại nhân nói rất đúng.

[00:15:21] Trời cao hoàng đế xa, cứ làm vậy đi.

[00:15:24] Ra ngoài xem các thuyền buôn dỡ hàng đi.

[00:15:26] Được.

[00:16:29] Sứ thần đại nhân, thật là náo nhiệt.

[00:16:31] Vâng, vô cùng cảm ơn ngài đã đến chung vui.

[00:16:35] Các vị gần như

[00:16:36] đã thu hút hết người trong thành đến đây rồi.

[00:16:38] Vậy sao?

[00:16:42] Được rồi, chúng ta vào trong xem. Mời.

[00:16:44] Mời, mời.

[00:17:03] Tiên sinh, ta có một câu hỏi.

[00:17:06] Thương nhân Đại Minh các vị không lớn tiếng rao hàng,

[00:17:07] làm sao để bán được hàng của mình?

[00:17:10] Người Đại Minh chúng tôi có câu nói xưa:

[00:17:13] "Hữu xạ tự nhiên hương".

[00:17:15] Nói chính là đạo lý này.

[00:17:16] Hàng hóa bày ở đây,

[00:17:18] nhận biết hàng hóa là dựa vào mắt,

[00:17:19] chứ không phải tai.

[00:17:21] Ngài nói quá đúng.

[00:17:22] Giống như người Ả Rập chúng tôi khi định giá hàng hóa,

[00:17:25] dựa vào lòng bàn tay chứ không phải miệng.

[00:17:27] Lòng bàn tay? Lòng bàn tay định giá thế nào?

[00:17:30] Đập tay làm tin.

[00:17:31] Chỉ cần hai bên đập tay vào nhau là xem như đã định giá.

[00:17:35] Tiên sinh từ phương xa đến,

[00:17:36] tại sao không tìm một người đại lý ở Hốt Lỗ Mô Tư,

[00:17:38] giao tất cả hàng hóa cho anh ta tiêu thụ.

[00:17:41] Ngài cũng có thể đỡ vất vả hơn.

[00:17:42] Ngài có thể đi dạo một vòng ở Hốt Lỗ Mô Tư,

[00:17:45] thưởng thức rượu nho ngon ở đây,

[00:17:46] ngắm những cô gái xinh đẹp ở đây.

[00:17:49] Nghe có vẻ là một ý tưởng hoàn hảo.

[00:17:52] Ngươi nói xem?

[00:17:54] Vậy thì đương nhiên là tốt rồi.

[00:17:56] Chỉ cần giá cả hợp lý, sao lại không làm chứ?

[00:17:58] Đồ sứ của tiên sinh giá bao nhiêu?

[00:18:02] Ngài muốn nói một món, hay là tất cả?

[00:18:05] Tức là cái mà các vị gọi là đại lý đó.

[00:18:07] Thật ra ý của tôi là,

[00:18:09] tôi đã ưng hết tất cả đồ sứ rồi.

[00:18:11] Thật ra tôi còn ưng hơn,

[00:18:13] là những chiếc bình hoa trong tiệm của ngài.

[00:18:15] Các vị xem,

[00:18:16] hoa văn men màu này,

[00:18:18] thật giống như thánh thạch ở thánh thành của chúng ta, thật nghiêm trang.

[00:18:20] Đúng vậy, quả thật rất đẹp.

[00:18:22] Báo giá đi, thương nhân Đại Minh.

[00:18:25] Bất kể lớn nhỏ, một đồng vàng.

[00:18:28] Một đồng vàng. Được. Giao dịch thành công.

[00:18:32] Đây. Thương nhân Đại Minh, chúng ta giao dịch thành công.

[00:18:37] Ngài chỉ mua chiếc bình men xanh này thôi sao?

[00:18:39] Đúng vậy, chỉ món này.

[00:18:40] Nhưng vị tiên sinh này hỏi là tất cả đồ sứ mà.

[00:18:43] Ông ấy có lẽ muốn làm đại lý cho tất cả đồ sứ của ngài.

[00:18:46] Còn tôi thì không muốn. Tôi chỉ cần chiếc bình men xanh này.

[00:18:49] Nhưng giá của một chiếc bình men xanh,

[00:18:50] phải đáng giá ba đồng vàng.

[00:18:52] Ba đồng vàng?

[00:18:53] Ngài vừa mới tự miệng nói là một đồng vàng mà.

[00:18:56] Đó là giá trung bình của tất cả đồ sứ.

[00:18:59] Sao? Chẳng lẽ ngài muốn nuốt lời?

[00:19:02] Chúng ta đã đập tay rồi.

[00:19:03] Đập tay định giá.

[00:19:04] Đây là quy tắc buôn bán ở Hốt Lỗ Mô Tư.

[00:19:06] Bất kỳ ai cũng không thể lay chuyển quy tắc này.

[00:19:10] Ngươi vừa mới nói thật,

[00:19:12] bất kể lớn nhỏ, một đồng vàng.

[00:19:14] Vị khách Đại Minh từ phương xa đến,

[00:19:16] lần này ngài đã nếm mùi

[00:19:18] sự lợi hại của thương nhân Do Thái rồi chứ.

[00:19:20] Thương nhân Đại Minh, chẳng lẽ ngài muốn nuốt lời sao?

[00:19:26] Đã đập tay định giá rồi,

[00:19:28] thì cũng không có gì để nuốt lời.

[00:19:30] Tiên sinh cũng không nuốt lời chứ?

[00:19:32] Đương nhiên, ta đương nhiên không nuốt lời rồi.

[00:19:35] Phải biết rằng, ta dùng một đồng vàng,

[00:19:37] mua được món hàng đáng giá ba đồng vàng.

[00:19:39] Tại sao ta phải nuốt lời chứ?

[00:19:41] Nhưng xin ngài hãy xem dưới đáy của chiếc bình men xanh đó.

[00:19:48] Sao thế này?

[00:19:49] Cái bình men xanh này bị vỡ lúc dỡ hàng xuống thuyền.

[00:19:52] Đã không đáng một xu.

[00:19:53] Ta đã lựa nó ra, vốn định đập vỡ nó đi.

[00:19:56] Nhưng không ngờ thương nhân Do Thái thông minh,

[00:19:58] ngài đã đập tay định giá,

[00:20:00] đòi mua nó với giá ba đồng vàng.

[00:20:02] Vì đã đập tay rồi, vậy ta đành phải nhận thôi.

[00:20:05] Khoan đã.

[00:20:09] Không thể tin được.

[00:20:13] Tại sao lại làm như vậy?

[00:20:14] Thương nhân Đại Minh chúng tôi,

[00:20:16] không ngại vạn dặm đến Hốt Lỗ Mô Tư,

[00:20:18] không phải để lấy hàng lỗi lừa gạt bạn bè.

[00:20:20] Ở đó tôi còn rất nhiều

[00:20:21] bình hoa men xanh đẹp đẽ hoàn hảo.

[00:20:23] Tiên sinh có thể chọn một chiếc khác.

[00:20:26] Vẫn là một đồng vàng sao?

[00:20:27] ee

[00:20:29] Chúng ta đã đập tay định giá rồi mà.

[00:20:31] Bạn ơi, người bạn Trung Quốc từ phương xa tới.

[00:20:34] Niềm tin kinh doanh của các vị mới là công bằng.

[00:20:36] Đồ sứ, lụa là gấm vóc của các vị,

[00:20:38] cả những loại thuốc bắc này,

[00:20:39] tất cả hãy để tôi làm đại lý phân phối.

[00:20:41] Rõ ràng là tôi đã hỏi giá người bạn Đại Minh trước mà.

[00:20:43] Không tin, người bạn Ba Tư có thể làm chứng cho tôi.

[00:20:45] Tôi không thể chứng minh gì cho ngài.

[00:20:46] Tôi chỉ chứng minh cho chính mình.

[00:20:48] Tôi bằng lòng tăng giá thêm năm phần trăm,

[00:20:49] để làm đại lý cho hàng hóa của người bạn Trung Quốc này.

[00:20:51] Không, ngươi không thể làm vậy.

[00:20:53] Đây là Trung Quốc Thương Thành.

[00:21:04] Đây là nơi nào?

[00:21:06] Tiệm vũ khí.

[00:21:09] Sứ thần đại nhân,

[00:21:11] ở Đại Minh chúng tôi,

[00:21:12] bất kỳ vũ khí nào cũng không được bán.

[00:21:14] Tôi đã nói rồi,

[00:21:15] ở Hốt Lỗ Mô Tư, cái gì cũng có thể bán,

[00:21:18]

[00:21:22] Sao nó lại lạnh lẽo như một khu mộ vậy?

[00:21:25] Bởi vì không có ai muốn mua,

[00:21:27] nên nó đành phải đóng cửa.

[00:21:43] Ta rất muốn vào trong xem.

[00:21:45] Tiếc là chủ tiệm không có ở đây.

[00:21:46] Không, ông ấy ở đây.

[00:22:02] Rất xin lỗi.

[00:22:04] Ta chính là chủ của cái tiệm vũ khí chết tiệt này.

[00:22:08] Sứ thần đại nhân,

[00:22:09] và ngài là vị khách đầu tiên trong năm nay.

[00:22:11] Mời.

[00:22:13] Tề Á, ta thật không ngờ,

[00:22:15] ngài là quý tộc mà lại cũng làm ăn buôn bán.

[00:22:18] Điều này không vi phạm pháp luật.

[00:22:20] G

[00:22:20] Điều đáng xấu hổ là, ta là một kỵ sĩ kiệt xuất,

[00:22:23] nhưng lại là một tay buôn bán xui xẻo.

[00:22:28] Mời ngài.

[00:23:26] Nếu ta không đoán sai,

[00:23:28] những người sử dụng các loại vũ khí này,

[00:23:29] phải cao hơn người phương Đông ít nhất nửa cái đầu.

[00:23:33] Ngài nói cực kỳ đúng.

[00:23:35] Đây đều là vũ khí mà các dũng sĩ của châu Âu

[00:23:37] sử dụng.

[00:23:41] Thưa Tề Á,

[00:23:42] ngài có thể nói cho ta biết chi tiết hơn không?

[00:23:45] Đương nhiên là có thể.

[00:23:47] Thanh trường đao trước mặt ngài,

[00:23:49] chính là mã đao của kỵ sĩ Anh Cát Lợi.

[00:23:52] Đây là bội kiếm của người Slav.

[00:23:56] Đây, nó là khiên của người Viking.

[00:24:00] Nhìn kia.

[00:24:01] Là áo giáp của vệ sĩ cung đình Venice.

[00:24:04] Họ đã có thể tạo ra

[00:24:06] những vũ khí tuyệt vời như vậy,

[00:24:08] vậy quân sĩ của họ chắc cũng vô cùng hung mãnh.

[00:24:11] Kỵ sĩ ở đất nước của họ,

[00:24:13] là vinh dự cao nhất.

[00:24:15] Thân là kỵ sĩ, xem lòng dũng cảm trọng hơn sinh mệnh.

[00:24:20] Sao vậy thưa ngài? Ngài dường như có tâm sự.

[00:24:25] Tất cả các nước mà ta từng đi qua ở hải ngoại,

[00:24:27] chưa từng thấy nơi nào hùng mạnh hơn Đại Minh.

[00:24:32] Nhưng những vũ khí này,

[00:24:34] ít nhất là hung hãn hơn vũ khí của Đại Minh chúng ta.

[00:24:41] Ta rất vui vì

[00:24:42] Đại Minh các vị cuối cùng đã có đối thủ ở phương xa.

[00:24:46] Thưa Tề Á,

[00:24:48] những nơi ngài nói như Venice, Slav,

[00:24:50] Genoa, các thành bang Slav,

[00:24:52] chúng cách Hốt Lỗ Mô Tư bao xa?

[00:24:54] Không xa cũng không gần.

[00:24:55] Nói gần,

[00:24:57] hạm đội của các vị chỉ cần men theo Hồng Hải đi vào trong,

[00:25:00] rồi đi một đoạn đường bộ,

[00:25:02] là có thể đến Địa Trung Hải rồi.

[00:25:03] Nhưng mà,

[00:25:05] khu vực đó, các thành bang chiến tranh liên miên.

[00:25:08] Con đường Tơ lụa ngày xưa cũng đã bị chặn đứng.

[00:25:11] Vậy thì,

[00:25:12] những vũ khí này sao lại đến được đây?

[00:25:15] Là do cha của ta vận chuyển đến.

[00:25:17] Những người không sợ chết như họ cưỡi ngựa,

[00:25:20] dắt lạc đà, đi bộ ròng rã mấy ngàn dặm.

[00:25:22] Khi họ đi đến đây,

[00:25:24] gần như đều đã già chết rồi.

[00:25:27] Những sản vật khác mà cha ta mang đến đều đã bán hết,

[00:25:30] chỉ có những vũ khí này là không bán được.

[00:25:33] Sau này cha ta thật sự đã mất.

[00:25:35] Cầu Chúa cho ông ấy được yên nghỉ.

[00:25:37] Những di sản này đều để lại hết cho ta.

[00:25:39] Nhưng ta vẫn không bán được những vũ khí này,

[00:25:42] bởi vì người Hốt Lỗ Mô Tư vóc dáng nhỏ bé,

[00:25:44] không dùng được những thứ này.

[00:25:46] Vả lại, chúng cũng quá đắt.

[00:26:02] Thưa Tề Á,

[00:26:04] bây giờ ngài còn muốn bán chúng đi không?

[00:26:07] Đương nhiên.

[00:26:08] Nghe đây.

[00:26:10] Tất cả vũ khí, ta mua hết.

[00:26:14] Thưa ngài, lời của ngài là thật sao?

[00:26:18] Ở Hốt Lỗ Mô Tư không thể đùa như vậy.

[00:26:21] Ta không nói đùa.

[00:26:22] Chúng tôi cần phải tìm hiểu

[00:26:24] những quốc gia thần bí khó lường đó.

[00:26:27] Tôi sẽ cho ngài một cái giá hợp lý nhất.

[00:26:30] Để ta cho ngài một cái giá đi.

[00:26:33] Được, vậy ngài nói đi.

[00:26:36] Năm mươi súc lụa, năm mươi bộ đồ sứ,

[00:26:41] thêm năm trăm cân trà.

[00:26:44] Chúa ơi! Chúng ta giao dịch thành công.

[00:26:47] Tốt.

[00:26:48] Ngày mai ta sẽ cho người vận chuyển chúng đến cảng.

[00:26:52] Hôm nay là ngày hội của ta.

[00:26:54] Nói cho ngài biết, ta phát tài rồi.

[00:26:56] Đi, ta mời ngài uống rượu.

[00:27:00] Đến đây.

[00:27:01] Đây là một cậu nhóc da đen thuần chủng từ Mogadishu.

[00:27:05] Thả tôi ra!

[00:27:06] Xem kìa, xem cậu nhóc da đen này khỏe mạnh làm sao.

[00:27:09] Đừng bán tôi.

[00:27:10] Cậu nhóc da đen này chỉ có năm đồng bạc.

[00:27:12] Năm đồng bạc là ngài có thể sở hữu cậu nhóc da đen này.

[00:27:16] Nó có thể cày ruộng, đào giếng cho ngài,

[00:27:18] còn có thể cho ngựa ăn, chăn cừu cho ngài.

[00:27:20] Việc nó có thể làm còn nhiều hơn ngài tưởng tượng.

[00:27:23] Mà nó ăn còn ít hơn một con gà.

[00:27:27] Đến đây, thêm ba năm nữa,

[00:27:30] nó sẽ sinh cho ngài một bầy con.

[00:27:33] Bầy con này sẽ lại sinh ra con.

[00:27:37] Đến lúc đó, ngài sẽ phát tài to.

[00:27:41] Năm đồng bạc,

[00:27:43] là có thể sở hữu cậu nhóc da đen thuần chủng này.

[00:27:46] Đó là người da đen sao?

[00:27:47] Phải, nhưng bây giờ cậu ta là hàng hóa.

[00:27:53] Sứ thần đại nhân, ngài đã từng thấy trẻ em da đen chưa?

[00:27:56] Đây là lần đầu tiên.

[00:28:02] Đừng... đừng bán tôi.

[00:28:05] Xem kìa.

[00:28:06] Thả cậu ta ra.

[00:28:13] Ta bảo ngươi thả cậu ta ra.

[00:28:14] Ngài muốn cậu ta sao?

[00:28:30] Hôm nay vận may không tồi.

[00:28:34] Mau thả cậu ta ra.

[00:28:47] Đi theo ta.

[00:28:49] Hawur! Hawur!

[00:28:54] Cậu ta đang hét gì vậy?

[00:28:55] Đó là tiếng địa phương của người da đen.

[00:28:59] Có nghĩa là "cha".

[00:29:04] Cậu ta gọi ta là cha sao?

[00:29:08] Ta nghĩ vậy.

[00:29:12] Đi thôi, chúng ta đi ăn cơm.

[00:29:15] Đến đây.

[00:29:31] Chào các vị.

[00:29:36] Khách quý, mời.

[00:29:38] Chào mừng các vị.

[00:29:40] Chào ngài.

[00:29:41] Chào ngài.

[00:29:42] Làm phiền ngài lấy cho cậu bé một ít bánh mì và sữa.

[00:29:46] Để cậu bé ăn no nhé.

[00:29:48] Ngài thật là một người tốt nhân từ.

[00:29:50] Cảm ơn. Cậu đi theo ông ấy đi.

[00:29:55] Nào.

[00:30:06] Thế nào?

[00:30:07] Rất ngon, chỉ cảm thấy hơi chua một chút.

[00:30:10] Đây là loại rượu nho thượng hạng nhất,

[00:30:12] sữa của đất mẹ, nguồn sống. Thêm nữa đi.

[00:30:15] Được, cảm ơn.

[00:30:24] Xin lỗi.

[00:30:29] Thưa ngài, tôi đang đợi ngài.

[00:30:33] Vậy thì chỗ cũ, giờ cũ.

[00:30:40] Hắn là ai?

[00:30:42] Hắn tên là Hasmoli, một kỵ sĩ ưu tú.

[00:30:47] Đây là có ý gì?

[00:30:49] Đây là một lời mời.

[00:30:51] Khi các vị đến Hốt Lỗ Mô Tư,

[00:30:54] ta đang quyết đấu với hắn.

[00:30:56] Sự xuất hiện của các vị đã làm gián đoạn chúng tôi.

[00:30:58] C

[00:30:58] Lát nữa chúng tôi sẽ tiếp tục cuộc quyết đấu.

[00:31:02] Cho đến khi một trong hai người chết.

[00:31:07] Tại sao các vị lại quyết đấu?

[00:31:11] Hắn đã khiến ta và tổ tiên của ta phải chịu sỉ nhục.

[00:31:14] Sỉ nhục?

[00:31:26] Đây là...

[00:31:27] Đây là tộc huy của gia tộc Tề Á chúng tôi.

[00:31:32] Tổ tiên của ta,

[00:31:33] từng là anh hùng vĩ đại nhất của cả bộ lạc.

[00:31:37] Vào lúc đó,

[00:31:38] vô số chim ưng hung ác từ trên trời bay xuống,

[00:31:41] chuyên ăn thịt người sống. Chính tổ tiên của ta đã đứng ra,

[00:31:44] dùng một thanh bảo đao giết chết chim ưng hung ác,

[00:31:46] cứu sống cả bộ lạc.

[00:31:48] G

[00:31:49] Họa tiết trên này chính là kể về chuyện đó.

[00:31:52] Toàn bộ gia tộc Tề Á chúng tôi,

[00:31:54] đời đời kiếp kiếp đều xem chuyện này

[00:31:56] là vinh dự chí cao vô thượng.

[00:31:59] Vậy người vừa nãy, tại sao hắn lại...

[00:32:02] Hasmoli có một hôm đã nói với ta rằng,

[00:32:04] tổ tiên của ta vốn không phải là...

[00:32:05] ...người giết chim ưng vĩ đại gì cả.

[00:32:07] Bởi vì hắn nói bảo đao vào thời đó,

[00:32:09] vốn không có hình dạng như bây giờ.

[00:32:14] Chỉ vì một chuyện nhỏ như vậy?

[00:32:17] Sao ngài có thể nói như vậy?

[00:32:19] Hắn không chỉ sỉ nhục tổ tiên của ta,

[00:32:19] mà còn là sự sỉ nhục đối với...

[00:32:22] ...tinh thần kỵ sĩ chí cao vô thượng.

[00:32:26] Ta phải dùng máu của Hasmoli,

[00:32:28] để rửa sạch những lời bẩn thỉu...

[00:32:31] ...trên tộc huy thần thánh.

[00:32:36] Thứ cho tại hạ nói thẳng, vì một cuộc tranh chấp như vậy,

[00:32:40] cả hai bên các vị phải trả giá bằng một mạng người,

[00:32:42] có đáng không?

[00:32:46] Danh dự cao hơn tất cả, trọng hơn sinh mệnh.

[00:32:50] Vậy ngài có từng nghĩ,

[00:32:52] nếu như ngài có bất hạnh gì,

[00:32:55] vợ và con của ngài...

[00:32:59] Các nàng sẽ vì có một người chồng, người cha như ta,

[00:33:02] mà cảm thấy vô cùng kiêu hãnh.

[00:33:05] Nếu như ta chết,

[00:33:06] ta sẽ lại thêm một phần vinh dự

[00:33:09] cho tộc huy này của gia tộc Tề Á.

[00:33:15] Sứ thần đại nhân,

[00:33:17] ngài đại diện cho quốc gia vĩ đại của ngài đi sứ,

[00:33:20] chẳng lẽ vợ và con của ngài

[00:33:22] không cảm thấy kiêu hãnh và tự hào vì ngài sao?

[00:33:28] Ta nghĩ vợ của ngài chắc hẳn rất xinh đẹp,

[00:33:31] chắc chắn sẽ có rất nhiều kỵ sĩ theo đuổi nàng.

[00:33:34] Nàng hẳn là rất hạnh phúc.

[00:33:40] Ta không có vợ.

[00:33:44] Thật đáng tiếc.

[00:33:45] Vậy chắc ngài đã ngủ với không ít phụ nữ rồi nhỉ?

[00:33:48] Ta không những không có vợ,

[00:33:51] mà cũng chưa từng thân mật da thịt với phụ nữ.

[00:33:55] Tại sao?

[00:34:00] Ta là một thái giám.

[00:34:03] Thái giám? Không.

[00:34:08] Ta thật sự là một thái giám.

[00:34:12] Năm ta mười hai tuổi đã bị tịnh thân rồi.

[00:34:19] Ta chỉ nghe nói hậu cung Thổ Nhĩ Kỳ có nam sủng,

[00:34:22] không biết nước Đại Minh các vị lại có thái giám.

[00:34:26] Đại Minh có.

[00:34:27] Hơn nữa có thể là nhiều nhất trên thế giới.

[00:34:31] Nhưng ngài không nên là...

[00:34:32] Người bạn đáng kính, một người vĩ đại như ngài,

[00:34:35] sao lại có thể là thái giám chứ?

[00:34:37] Xin hãy trả lời ta.

[00:34:38] Là ai đã biến ngài thành thái giám?

[00:34:40] Tại sao ngài không giết hắn?

[00:34:47] Ngài ấy là chủ tử của ta.

[00:34:50] Vậy ngài nên quyết đấu với ngài ấy.

[00:34:53] Vừa rồi ngài thấy Hasmoli rồi. D

[00:34:54] Hắn chỉ là một kỵ sĩ.

[00:34:56] Còn ta, là quý tộc ở đây.

[00:34:59] Khi hắn đề nghị quyết đấu với ta,

[00:35:01] ta bắt buộc phải đồng ý.

[00:35:03] Tại sao ngài không thể giống như ta?

[00:35:07] Thuộc hạ dám phạm thượng, là đại nghịch bất đạo.

[00:35:11] Luận tội phải...

[00:35:13] Không, không.

[00:35:15] Ta có thể để Hasmoli chiến tử,

[00:35:17] nhưng ta không thể sỉ nhục hắn.

[00:35:20] Người bạn đáng kính,

[00:35:22] chẳng lẽ chủ tử của ngài không hiểu về danh dự sao?

[00:35:24] Sao ngài ấy có thể xử tử đối thủ đã thách đấu ngài ấy?

[00:35:29] Chủ tử mà ta nói,

[00:35:30] không chỉ là chủ tử của ta.

[00:35:33] Ngài ấy còn là ân nhân của ta.

[00:35:38] Chúa ơi, ta thật không hiểu nổi người Đại Minh các vị.

[00:35:43] Ta cũng không hiểu nổi người Tây Dương các vị.

[00:35:47] Được rồi, thưa ngài đáng kính,

[00:35:50] đã đến lúc chiến đấu vì danh dự rồi.

[00:35:59] Bắt đầu!

[00:36:08] Dừng tay!

[00:36:11] Dừng tay! Dừng tay!

[00:36:14] Tại sao các vị không thể dùng cách khác,

[00:36:15] để giải quyết tranh chấp chứ?

[00:36:17] Tại sao cứ phải một mất một còn chứ?

[00:36:19] Bạn ơi, xin hãy tránh ra ngay,

[00:36:21] nếu không là ngài đang sỉ nhục chúng tôi đó.

[00:36:24] Tránh ra! Tránh ra!

[00:36:27] Mau lên!

[00:36:33] Cảm ơn.

[00:37:19] Thưa ngài.

[00:37:22] Thưa ngài.

[00:37:29] Người bạn đáng kính, ngài có nhớ không?

[00:37:35] Hôm nay là ngày hội của chúng ta.

[00:37:38] Nhớ chứ.

[00:37:41] Còn lụa, đồ sứ, trà của ta nữa.

[00:37:48] Tề Á, những thứ này gửi đi đâu?

[00:37:52] Tặng cho... tặng cho người phụ nữ của ta.

[00:38:05] Tề Á! Tề Á!

[00:38:21] Trường đao, trường kiếm của người Tây Dương,

[00:38:23] món nào cũng sắc bén vô cùng.

[00:38:26] Nhưng lợi hại hơn cả đao kiếm,

[00:38:28] lại là lời chất vấn của Tề Á đối với ta.

[00:38:32] "Sao ngài lại là thái giám?"

[00:38:34] "Ai đã biến ngài thành thái giám?"

[00:38:37] "Tại sao không..."

[00:38:38] "...quyết đấu với người đã biến ngài thành thái giám?"

[00:38:43] Anh ấy hỏi đúng lắm. Sao ta lại trở thành thái giám?

[00:38:48] Trời ơi, sao ta lại trở thành thái giám chứ?

[00:39:24] Cảnh Hoằng.

[00:39:27] Trịnh đại nhân.

[00:39:34] Trịnh đại nhân, ta vẫn luôn nghĩ một vấn đề.

[00:39:37] Ngài nói xem, người Tây Dương này vì một câu nói đùa,

[00:39:41] mà lại quyết đấu, còn mất cả tính mạng.

[00:39:46] Thật là không thể tưởng tượng nổi.

[00:39:49] Đúng vậy.

[00:39:52] Suốt chặng đường này ta thấy,

[00:39:54] các xứ ở hải ngoại đa số đều là vùng đất ngoài vòng giáo hóa,

[00:39:57] hỗn độn sơ khai, hoang dã bất kham.

[00:40:01] Trong đó, đặc biệt là Hốt Lỗ Mô Tư.

[00:40:05] Ngươi xem dáng vẻ của họ.

[00:40:08] Tóc vàng mắt xanh, khắp người đầy lông.

[00:40:12] Hơn nữa còn thô lỗ hiếu chiến, tùy tâm sở dục.

[00:40:17] Còn cả đồ ăn thức uống của họ,

[00:40:19] đa số đều ăn thịt bò thịt cừu, mà còn ăn tươi nuốt sống.

[00:40:24] Ta còn nghe nói thần linh mà họ tín ngưỡng,

[00:40:27] với Phật Tổ mà người Đại Minh chúng ta tôn kính,

[00:40:30] hoàn toàn không phải một người, hình như gọi là Jesus.

[00:40:35] Thế giới bao la, chúng sinh muôn vẻ.

[00:40:37] Ngươi nói xem, sở thích của mỗi người thật là khác biệt.

[00:40:40] Ta càng xem nhiều,

[00:40:42] càng cảm thấy thiên hạ chỉ có Đại Minh là thánh địa,

[00:40:45] Hoàng thiên hậu thổ,

[00:40:46] thiên cung địa tạng, cử thế vô song.

[00:40:50] Cảnh Hoằng huynh, vậy là có phần phiến diện rồi.

[00:40:53] Người ngoại quốc chẳng qua là không bị ràng buộc, tự do tự tại,

[00:40:57] muốn nói thì nói, muốn làm thì làm.

[00:41:00] Tính cách của người ta có thể gọi là thẳng thắn, sảng khoái.

[00:41:05] Sống cũng sảng khoái, chết cũng sảng khoái.

[00:41:08] Cứ nói Tề Á đi.

[00:41:11] Ta và anh ấy chỉ mới ở bên nhau hai ngày,

[00:41:13] anh ấy vậy mà không che giấu ta bất cứ điều gì.

[00:41:18] Bởi vì anh ấy không thèm che giấu.

[00:41:21] Sống như một người trong suốt.

[00:41:24] Gân mạch đều bày ra trước mắt ngài.

[00:41:28] Nhưng nếu ở Đại Minh, có dám không?

[00:41:35] Ai mà không mặt tươi cười mà lại đề phòng lẫn nhau?

[00:41:39] Nhất là trên triều đình.

[00:41:41] Giữa các đại thần dù đã qua lại hai mươi năm,

[00:41:44] cũng chưa chắc giữa hai người,

[00:41:47] có thể nói được một câu thật lòng.

[00:41:52] Cảnh Hoằng, ta không...

[00:41:57] Nhìn cách sống của Tề Á và bọn họ,

[00:42:00] ta thật sự vừa ngưỡng mộ lại vừa hoang mang.

[00:42:07] Thật sự nghĩ không ra.

[00:42:20] Ta suýt nữa quên nói với ngài,

[00:42:22] Tù trưởng Hassan gửi thư đến nói,

[00:42:24] hôm nay ông ấy sẽ chiêu đãi một

[00:42:25] vị khách quý đến từ Genoa.

[00:42:27] Mời Trịnh đại nhân đến dự tiệc.

[00:42:32] Được, chúng ta đi xem thử,

[00:42:34] mở mang tầm mắt.


 0 コメント sort   並び替え