(AI-sub) Trịnh Hoà Hạ Tây Dương -

4/59 Videos

(AI-sub) Trịnh Hoà Hạ Tây Dương tập 4 - La Gia Lương, Đường Quốc Cường

0 Ansichten· 08/12/25
ai_sub_studio
ai_sub_studio
Abonnenten
0

Phụ đề được dịch bằng AI, cần bạn góp sức hoàn thiện. Liên hệ tham gia tại Facebook: https://www.facebook.com/profi....le.php?id=1000678863 -------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------- Trịnh Hoà Hạ Tây Dương (2009): Hành Trình Lịch Sử Vượt Biển Của Hạm Đội Nhà Minh <br>Bộ phim xoay quanh nhân vật lịch sử có thật – thái giám Trịnh Hòa (do ngôi sao TVB La Gia Lương thủ vai). Dưới mệnh lệnh của hoàng đế Minh Thành Tổ - Chu Đệ (Đường Quốc Cường), Trịnh Hòa đã dẫn đầu một hạm đội lớn nhất thế giới thời bấy giờ thực hiện 7 chuyến hải trình vĩ đại đến &quot;Tây Dương&quot; (vùng biển Ấn Độ Dương và xa hơn nữa).

Zeig mehr

[00:00:06] Đẩy Trương Ngọc ra ngoài, chém!

[00:00:09] Đi, đi.

[00:00:12] Điện hạ, không được.

[00:00:14] Trương Ngọc tướng quân đã cứu mạng tất cả chúng ta mà.

[00:00:16] Điện hạ, Điện hạ.

[00:00:17] Điện hạ, Điện hạ, không được.

[00:00:19] Điện hạ, xin đao hạ lưu nhân.

[00:00:21] Lôi ra ngoài chém cho ta.

[00:00:22] Chuyện này...

[00:00:23] Khoan đã.

[00:00:26] Điện hạ.

[00:00:27]

[00:00:31] Từ Giang Chiết đến Bắc Bình xa xôi ngàn dặm.

[00:00:34] Có núi, có sông, có khe, có ngã rẽ.

[00:00:35] Dù binh lính không mang vũ khí, dân phu không đẩy lương thảo,

[00:00:37] cũng cần mấy tháng trời.

[00:00:38] Huống hồ còn phải hành quân trong mưa lớn.

[00:00:40] Trời giáng tai họa, tội là ở trời,

[00:00:42] không phải sức người có thể làm được.

[00:00:46] Ngươi nói xong rồi à?

[00:00:47] Mạt tướng câu câu đều là lời tự đáy lòng, mong Điện hạ minh xét.

[00:00:51] Không chuẩn.

[00:00:51] Điện hạ...

[00:00:52] Dám nói càn nữa sẽ đồng tội với Trương Ngọc.

[00:00:54] Điện hạ...

[00:00:54] Câm miệng!

[00:00:57] Điện hạ, mạt tướng xin được chết.

[00:01:05] Trương Ngọc tướng quân đã cứu 30 vạn đại quân của ta.

[00:01:07] Công lao to lớn.

[00:01:09] Chỉ trách mạt tướng ngu muội, quản thúc không nghiêm,

[00:01:12] khiến cho binh sĩ tranh giành, giết ngựa làm thức ăn,

[00:01:14]

[00:01:16] Mạt tướng tội đáng muôn chết.

[00:01:18] Xin Điện hạ hãy dùng cái đầu trên cổ của mạt tướng,

[00:01:20] để đổi lấy một mạng của Trương Ngọc tướng quân.

[00:01:30] Khâu Phúc tướng quân, đừng làm khó Điện hạ nữa.

[00:01:35] Các vị tướng quân, các vị huynh đệ,

[00:01:37] tấm lòng của mọi người, Trương Ngọc tôi xin nhận.

[00:01:43] Điện hạ, hôm nay Trương Ngọc vi phạm quân lệnh,

[00:01:47] chết không oán hận, chỉ là tiếc nuối,

[00:01:50] sau này không thể tiếp tục đi theo Yên Vương,

[00:01:53] chống giặc giữ cõi, vệ quốc an dân nữa rồi.

[00:01:57] Kiếp sau nếu được đầu thai,

[00:01:59] Trương Ngọc tôi vẫn muốn đầu quân dưới trướng Yên Vương,

[00:02:01] yên cương ngựa trước, vào sinh ra tử, vạn tử bất từ.

[00:02:21] Trương Ngọc, ngươi lên đường bình an.

[00:02:27] Ngươi vì miếng ăn của tướng sĩ mà lao khổ,

[00:02:29] vì bảo vệ an nguy của quân đội mà xả thân.

[00:02:33]

[00:02:37] Đối đãi tử tế với vợ con ngươi.

[00:02:41] Chỉ cần bổn vương còn một hơi thở,

[00:02:44] họ sẽ được ấm no an khang.

[00:02:47] Trương Ngọc đa tạ Điện hạ.

[00:02:55] Phải đi rồi, các vị huynh đệ.

[00:02:59] Theo Yên Vương đánh thiên hạ, thật thoải mái, thật thống khoái.

[00:03:02] Chết cũng cam lòng.

[00:03:06] Trương Ngọc xin từ biệt Điện hạ.

[00:03:13] Điện hạ, mạt tướng nguyện chết thay cho Trương Ngọc tướng quân.

[00:03:17] Mạt tướng nguyện chết thay cho Trương Ngọc tướng quân.

[00:03:22] Các vị tướng quân, xả sinh vong tử, chiến công lừng lẫy.

[00:03:26] Các vị và bổn vương danh nghĩa có chủ thứ, nhưng thực là huynh đệ.

[00:03:33] Đứng lên đi, mau đứng lên đi, tất cả đứng lên.

[00:03:43] Đại thế không thể đảo ngược, quân tâm không thể trái.

[00:03:48] Tình nghĩa của các vị huynh đệ khiến bổn vương cảm kích.

[00:03:54] Tất cả đứng lên đi.

[00:04:07] Trương Ngọc, ân tình của các tướng quân ngươi phải ghi lòng tạc dạ.

[00:04:15] Đoái công chuộc tội.

[00:04:18] Trên báo đáp hoàng ân sâu rộng, dưới nhớ đến tình nghĩa của các tướng quân.

[00:04:27] Cởi trói. - Vâng.

[00:04:33] Tạ ơn Yên Vương Điện hạ.

[00:04:37] Điện hạ và các vị tướng quân,

[00:04:42] đối với mạt tướng ơn tựa tái sinh.

[00:04:44] Trương Ngọc vạn tử nan báo.

[00:04:47] Làm tướng phải yêu thương binh sĩ.

[00:04:49] Trong lúc nguy nan mới có thể vạn chúng một lòng.

[00:04:53] Làm vua phải gần gũi với dân.

[00:04:56] Đạo trị thế mới có thể như cá với nước.

[00:05:01] Lần vận chuyển lương thảo này, ba quân dốc hết sức mình,

[00:05:04] dọc đường chết và bị thương hơn trăm người.

[00:05:06] Điều khiến bổn vương vui mừng là,

[00:05:09] không có một tên đào binh, một kẻ yếu hèn nào.

[00:05:14] Tất cả tướng sĩ áp giải lương thảo,

[00:05:17] bổn vương sẽ đều có ban thưởng.

[00:05:19] Những anh liệt đã hy sinh, bổn vương sẽ hậu đãi chu toàn.

[00:05:24] Gia quyến ở lại, bổn vương sẽ nuôi dưỡng.

[00:05:28] Con cái nuôi cho khôn lớn, dạy dỗ thành tài,

[00:05:31] để đất nước dùng, làm rạng danh cho cha.

[00:05:35] Mạt tướng thay mặt các tướng sĩ đã khuất bái tạ Điện hạ.

[00:05:42] Trương Ngọc, ngươi đã chịu khổ rồi.

[00:05:46] Bổn vương thay mặt tất cả tướng sĩ hộ quân cảm tạ ngươi.

[00:05:49] Thay mặt bá tánh thành Bắc Bình cảm tạ ngươi.

[00:05:52] Điện hạ.

[00:05:54] Đừng quỳ nữa.

[00:05:57] Thân mình đầy thương tích còn chưa kịp chữa trị.

[00:06:01] Đi trị thương đi.

[00:06:03] Tạ ơn Điện hạ.

[00:06:15] Việc đứt lương thảo, tội ở bổn vương.

[00:06:19] Không có các vị tướng quân hết lòng tương trợ,

[00:06:21] 30 vạn đại quân đã nguy trong sớm tối.

[00:06:24] Mọi người không những không có lỗi, mà ngược lại còn có công giữ gìn trách nhiệm.

[00:06:30] Bổn vương tự phạt một năm bổng lộc,

[00:06:32] ban thưởng cho tướng sĩ có công,

[00:06:34] trợ cấp cho các huynh đệ đã chết đói.

[00:06:37] Tạ ơn tái tạo của Yên Vương Điện hạ.

[00:06:40] Nguyện mãi mãi đi theo Yên Vương, tận trung với minh chủ.

[00:06:43] Tận trung với minh chủ! Tận trung với minh chủ!

[00:06:46] Yên quân là một nhà.

[00:06:48] Bổn vương và 30 vạn tướng sĩ như cùng một thể.

[00:06:52] Cùng thuyền vượt khó, sinh tử có nhau.

[00:06:55] Cùng thuyền vượt khó, sinh tử có nhau!

[00:06:58] Cùng thuyền vượt khó, sinh tử có nhau!

[00:07:17] Liên Tâm tỷ.

[00:07:19] Hôm nay lúc ta ra ngoài làm việc,

[00:07:21] thấy trên phố có vài món đồ,

[00:07:23] thấy mới lạ nên mua về.

[00:07:27] Tỷ chắc sẽ cần dùng đến.

[00:07:30] Huynh biết hôm nay là sinh nhật của ta à?

[00:07:36] Ừm.

[00:07:43] Hôm nay ta thật sự rất vui.

[00:07:51] Nhưng sau này huynh không được như vậy nữa.

[00:07:53] Nghe thấy chưa, Mã Hòa?

[00:07:56] Nghe rồi, ta nghe lời tỷ.

[00:08:05] Kinh thành 800 dặm khẩn báo.

[00:08:06] Tề Thái dâng sớ, tấu xin tước phiên.

[00:08:11] Hoàng Thượng đã có chỉ dụ chưa?

[00:08:14] Phụ hoàng không nói gì cả.

[00:08:16] Chỉ là nhận lấy tấu chương.

[00:08:20] Điều này lại càng cho thấy Hoàng Thượng đã để trong lòng.

[00:08:23] Một là đang cân nhắc lợi hại.

[00:08:24] Hai là đang chờ thời cơ.

[00:08:31] Tề Thái là tâm phúc trọng thần của Thái tử.

[00:08:34] Từ trước đến nay đều được Thái tử tin cậy.

[00:08:37] Tề Thái dám tấu xin tước phiên, nhất định là Thái tử ngầm sai khiến.

[00:08:41] Sau khi Thánh Thượng vạn tuế, Thái tử kế vị,

[00:08:44] việc tước phiên sẽ là thế không thể cản.

[00:08:48] Chính là cái gọi là "trên giường sao chịu cho hổ ngủ".

[00:09:03] Điện hạ, xin thứ cho tội kinh động của nô tài.

[00:09:07] Nội thị Lưu Nghiệp rình mò nghe lén ngoài cửa sổ,

[00:09:09] bị hộ vệ tuần tra bắt được.

[00:09:12] Dẫn lên đây.

[00:09:13] Buông ta ra!

[00:09:14] Đi đi! Buông ta ra!

[00:09:16] Ngươi... ngươi... buông ta ra!

[00:09:18] Nô tài Lưu Nghiệp, ra mắt Yên Vương Điện hạ.

[00:09:20] D...

[00:09:20] Lưu Nghiệp, ngươi có biết đã phạm tội gì không?

[00:09:23] Nô tài không những vô tội, mà còn có công nữa.

[00:09:27] Hỗn xược!

[00:09:29] Điện hạ, xin cho những người không liên quan lui ra trước.

[00:09:34] Nô tài có việc quan trọng cần bẩm báo.

[00:09:38] Vậy xin vị đại sư này cũng tạm lánh mặt một chút.

[00:09:41] Nói.

[00:09:42] Là quản gia nói nô tài rình mò khắp nơi.

[00:09:46] Nô tài quyết không phủ nhận.

[00:09:47] Nhưng nô tài đã rình mò được một bí mật động trời.

[00:09:51] Nô tài thấy thống lĩnh Mã Hòa

[00:09:52] và thị nữ Tống Liên Tâm tư tình dưới giàn nho.

[00:09:55] Làm chuyện gian dâm.

[00:09:57] Cái gì?

[00:09:58] Chắc chắn một trăm phần trăm ạ.

[00:09:59] Trong mắt nô tài không dung được một hạt cát nào đâu ạ.

[00:10:02] Câm miệng!

[00:10:05] Yên Vương phủ sao có thể xảy ra chuyện xấu xa như vậy?

[00:10:13] Điện hạ, nô tài lập được công này,

[00:10:15] xin Điện hạ ban thưởng.

[00:10:21] Chuyện này nếu lan truyền ra ngoài,

[00:10:24] e rằng đối với Vương phủ sẽ...

[00:10:26] Người đâu! - Có!

[00:10:29] Khâu miệng tên nô tài này lại cho ta!

[00:10:30] Trước tiên nhốt hắn lại. - Vâng.

[00:10:32] Vương gia! Vương gia!

[00:10:34] Cả Tống Liên Tâm và Mã Hòa cũng nhốt lại cho ta!

[00:10:36] Vương gia, ngài không thể phải trái không phân rõ như vậy!

[00:10:38] Vương gia! Vương gia!

[00:10:43] Mau mau kéo xuống! Đi!

[00:10:52] Điện hạ.

[00:10:53] Chuyện này nói nhỏ thì là gia giáo không nghiêm.

[00:10:57] Nói lớn ra,

[00:10:58] chính là trong Vương phủ che giấu dơ bẩn.

[00:11:02] Việc này nếu bị Hồ Thành và Tề Thái lợi dụng,

[00:11:05] thì chuyện tước phiên chắc chắn sẽ càng thuận lý thành chương.

[00:11:08] Và người đứng mũi chịu sào chính là Yên Vương Điện hạ.

[00:11:16] Nhanh, nhanh! Phải làm sao đây? Nhanh!

[00:11:18] Ai đây? Là Liên Tâm.

[00:11:19] Nhanh, nhanh.

[00:11:21] Vương phi đến.

[00:11:24] Vương phi đến rồi.

[00:11:26] Vương phi, Vương phi.

[00:11:29] Liên Tâm, Liên Tâm.

[00:11:33] Con ơi.

[00:11:34] Con có nỗi khổ gì mà không thể nói với ta?

[00:11:36] Nhất định phải làm chuyện này sao?

[00:11:41] Điện hạ, đại sự không hay rồi.

[00:11:43] Tống Liên Tâm, cô ta... cô ta nhảy giếng rồi!

[00:11:59] Điện hạ, tiểu nhân bị oan.

[00:12:04] Điện hạ, sư phụ, thật đó.

[00:12:06] Tiểu nhân chưa từng làm chuyện thương thiên hại lý.

[00:12:08] Liên Tâm tỷ cũng không phải là người lẳng lơ phóng đãng.

[00:12:13] Tiểu nhân và Liên Tâm tỷ từ nhỏ đã xa quê hương,

[00:12:17] không nơi nương tựa.

[00:12:20] Để bớt đi phần nào cô độc,

[00:12:24] tiểu nhân mới nói với tỷ ấy vài câu.

[00:12:32] Từ trước đến nay chỉ xem Liên Tâm như tỷ tỷ thôi.

[00:12:36] Xin... xin Điện hạ minh xét.

[00:12:41] Oan hay không oan cũng không còn quan trọng nữa.

[00:12:45] Ngươi đã mang đến cho Vương phủ ít nhất là tiếng xấu gian dâm dâm loạn,

[00:12:48] che giấu dơ bẩn.

[00:12:53] Mã Hòa, bổn vương一直很器重你.

[00:12:56] cất nhắc ngươi.

[00:12:58] Không ngờ ngươi không lo tiến thủ,

[00:13:00] lại làm ra chuyện bẩn thỉu thế này.

[00:13:03] Nước có quốc pháp, nhà có gia quy.

[00:13:07] Ta cũng không giúp được ngươi.

[00:13:14] Đêm nay, bổn vương phải mượn cái đầu của ngươi một phen.

[00:13:23] Điện hạ.

[00:13:36] Điện hạ đã nuôi tiểu nhân từ nhỏ đến lớn.

[00:13:42] Tiểu nhân không có gì báo đáp.

[00:13:46] Đêm nay có thể vì Điện hạ mà chết,

[00:13:50] Mã Hòa đã báo được vương ân, không oán không hối.

[00:14:02] Tiểu nhân dập đầu lạy Điện hạ, rồi lên đường đây.

[00:14:22] A Di Đà Phật.

[00:14:24] Điện hạ, bần tăng nguyện dùng một cái đầu khác,

[00:14:29] để đổi lấy cái đầu của Mã Hòa, được không ạ?

[00:14:33] Ý của đại sư là?

[00:14:37] Mã Hòa và Liên Tâm,

[00:14:38] tối nay căn bản không có lỗi lớn gì.

[00:14:41] Tối nay căn bản không có lỗi lớn gì.

[00:14:42] Người nói xấu hai người họ,

[00:14:44] chỉ có tên tiểu nhân Lưu Nghiệp này thôi.

[00:14:46] Tên ác nô ti tiện này,

[00:14:48] vì muốn lập công nhận thưởng,

[00:14:50] mà không có nói có, ngậm máu phun người.

[00:14:53] Loại tiểu nhân thấy lợi quên nghĩa này, giữ hắn lại làm gì?

[00:14:59] Cái mà bần tăng muốn lấy,

[00:15:02] chính là cái đầu trên cổ của tên Lưu Nghiệp này.

[00:15:16] Mã Hòa này không phải là thái giám sao?

[00:15:19] Sao nó có thể...

[00:15:20] Vương gia, thái giám sau khi tịnh thân,

[00:15:23] không âm không dương, không đực không cái.

[00:15:25] Vì vậy từ xưa đến nay,

[00:15:27] thái giám thường tâm thuật bất chính.

[00:15:30] Mã Hòa lại khác hẳn.

[00:15:32] Nó tuy đã bị thiến, nhưng tâm thái vẫn vậy.

[00:15:36] Những gì nó làm với Liên Tâm, quyết không phải là dâm loạn.

[00:15:41] Họ không dùng tình, mà là dùng tâm.

[00:15:48] Vương gia, hãy nghĩ lại khoảnh khắc vừa rồi.

[00:15:52] Đứa trẻ này trước lòng trung, trước sự sống chết,

[00:15:56] hào khí ngút trời.

[00:15:58] Vương gia, người dưới trọng nghĩa, chủ tử càng nên trọng tình.

[00:16:11] Nhưng chuyện này nếu lan ra ngoài...

[00:16:14] Vương gia nói là giả, thì chính là giả.

[00:16:19] Đúng, xóa sạch, coi như chưa từng có chuyện này.

[00:16:23] Vương phủ trước đây là một mảnh đất trong sạch.

[00:16:25] Hôm nay vẫn là một mảnh đất trong sạch.

[00:16:26] Bịt kín lỗ kiến trong đê,

[00:16:28] quét sạch nội gián trong nhà.

[00:16:31] Trừng trị nặng Lưu Nghiệp, răn đe Mã Hòa.

[00:16:33] Chuyện này hãy để Mã Hòa tự mình đi làm.

[00:16:36] Vừa là ban ân cho nó,

[00:16:37] cũng là cảnh cáo nó.

[00:16:38] Từ đó dập tắt mọi lời đồn thổi.

[00:16:42] Nhanh, nhanh lên!

[00:16:44] Đi, đi, nhanh đi!

[00:16:53] Đại ca, xin đại ca khai ân.

[00:16:56] Ban cho tiểu nhân một con đường sống đi, đại ca.

[00:16:58] Lưu Nghiệp, hôm nay là do ngươi tự làm tự chịu.

[00:17:04] Ta đã xin Điện hạ cho ngươi rồi.

[00:17:06] Giữ lại cho ngươi một ân điển.

[00:17:09] Ân điển gì?

[00:17:12] Ngươi tự mình xuống đi.

[00:17:16] Đại ca, tôi không muốn chết. Đại ca!

[00:17:19] Tha cho tôi đi!

[00:17:21] Đại ca! Đại ca! Đại ca!

[00:17:44] Con bé này, dậy ăn chút gì đi.

[00:17:50] Được rồi, được rồi, không khóc nữa.

[00:17:51] Ta tin con, ta tin con bị oan.

[00:17:55] Vương phi...

[00:17:58] Vương phi, con có lỗi với người.

[00:18:02] Con bé này, thật là tính tình nóng nảy.

[00:18:05] Con à, bây giờ cứ dưỡng thương cho tốt.

[00:18:07] Dưỡng khỏi rồi, con vẫn đi theo ta, được không?

[00:18:12] Vương phi, nô tỳ muốn rời xa người.

[00:18:18] Sao vậy? Ai nói gì rồi à?

[00:18:21] Không có.

[00:18:24] Vương phi, nô tỳ muốn cầu xin người một ân điển.

[00:18:29] Con nói đi.

[00:18:31] Linh đường của Hoàng hậu không phải ở trong gia miếu sao?

[00:18:35] Phải.

[00:18:36] Con muốn thay Vương phi và Vương gia đến hầu hạ Hoàng hậu,

[00:18:43] chăm lo hương khói cho người,

[00:18:45]

[00:18:52] Con là vì Mã Hòa sao?

[00:18:55] Không hoàn toàn.

[00:18:58] Nô tỳ cảm thấy trên thế gian này,

[00:19:04] chỉ cần có người sống là sẽ có thị phi.

[00:19:09] Chỉ có người đã qua đời là đáng tin nhất.

[00:19:13] Họ sẽ không bao giờ bắt nạt ai.

[00:19:16] Mãi mãi trong sạch yên tĩnh, thái bình an lành.

[00:19:22] Nô tỳ nguyện ở bên cạnh người cả đời.

[00:19:36] Điện hạ.

[00:19:38] Mật chỉ đến lúc nào?

[00:19:39] Hôm nay, giờ Mùi ba khắc.

[00:19:41] Ngài là Bố chính sứ Bắc Bình,

[00:19:43] mật chỉ lại được gửi đến nha môn Bố chính sứ.

[00:19:46] Ngài mở ra xem là được.

[00:19:47] Nội quan đã mang theo khẩu dụ của Hoàng Thượng,

[00:19:50] ra lệnh cho hạ quan và Vương gia cùng lúc mở ra xem.

[00:19:52] Vì vậy hạ quan đã vội vàng đến đây.

[00:19:54] Ngươi và ta cùng là người đứng đầu Bắc Bình, không phân biệt trong ngoài.

[00:19:57] Mở ra xem đi.

[00:19:58] Hạ quan tuân mệnh.

[00:20:00] Lui ra. - Vâng, vâng.

[00:20:17] Điện hạ.

[00:20:19] Đọc.

[00:20:25] Trẫm thân báo cho Yên Vương Chu Đệ, Bố chính sứ Hồ Thành.

[00:20:29] Hoàng Thái tử Chu Tiêu vào ngày mùng 8 tháng 4, giờ Dần sơ khắc,

[00:20:32] bệnh nặng mà băng.

[00:20:39] Giao cho hoàng nhi Chu Đệ thống lĩnh quân bảo vệ biên cương,

[00:20:42] không cần vào kinh tận hiếu.

[00:20:44] Không cần vào kinh tận hiếu.

[00:20:45] Giao cho Bố chính sứ Hồ Thành hết lòng với chức trách,

[00:20:49] an dân phụ chính.

[00:20:50] Khâm thử.

[00:20:54] Đại ca...

[00:21:23] Đại nhân, ngài đi chậm một chút.

[00:21:39] Chủ quán, có chuyện gì vậy?

[00:21:41] Bẩm đại nhân,

[00:21:42] người của Vương phủ đã đặt một ít vải trắng ở tiệm của tiểu nhân.

[00:21:44] Đặt vải trắng?

[00:21:45] Nghe nói muốn làm tang sự, bảo tiểu nhân giao tới.

[00:21:48] Sao ta không nghe nói? Ai bảo ngươi giao tới?

[00:21:50] Đại nhân,

[00:21:52] hôm kia đã đặt rồi ạ.

[00:22:41] Sư phụ.

[00:22:45] Sư phụ.

[00:22:45]

[00:22:49] Mã Hòa, trời đã sập chưa?

[00:22:54] Chưa ạ.

[00:22:55] Đất đã lún chưa?

[00:22:57] Cũng chưa ạ.

[00:22:59] Vậy ngươi gấp gáp như lửa đốt tìm ta làm gì?

[00:23:03] Không thấy lão nạp đang ngồi thiền sao?

[00:23:07] Có mắt không tròng, cần mắt làm gì?

[00:23:12] Sư phụ, người có biết không?

[00:23:14] Kinh thành truyền tin đến,

[00:23:16] Hoàng Thái tử đã về trời rồi.

[00:23:22] Phàm nhân cuối cùng cũng có một lần chết, tục niệm cuối cùng cũng có hồi kết.

[00:23:28] Lão nạp đã tính ra rồi, không có gì lạ cả.

[00:23:33] Sư phụ, người đã biết từ sớm rồi à?

[00:23:35] Là Từ phi bảo ngươi đến phải không?

[00:23:38] Ngươi về nói với bà ấy,

[00:23:40] chuyện này nên do Yên Vương nói với ta,

[00:23:42] không tiện để ta nói với Yên Vương.

[00:23:46] Nhưng Yên Vương Điện hạ, ngài ấy đã ngất đi rồi.

[00:23:49] Lúc này ta không giúp được gì.

[00:23:52] Xem ra Vương gia vẫn phải hao tâm tổn sức.

[00:23:55] Phải làm đủ bài tập buổi tối.

[00:24:56] Đời người, cũng chỉ đơn giản như vậy.

[00:25:00] Tất cả vinh hoa phú quý,

[00:25:02] cuối cùng cũng chỉ là một nắm đất vàng.

[00:25:06] Ai cũng giống nhau cả.

[00:25:08] Tiểu nhân từng thấy người chết đói,

[00:25:12] bị đánh chết, bị chặt đầu,

[00:25:15] còn có bị tên bắn chết.

[00:25:18] Trên đường tiểu nhân và những người tịnh thân vào cung,

[00:25:21] đã thấy rất nhiều người chết.

[00:25:25] Vậy ngươi nói, chết là gì?

[00:25:28] Chết là mất rồi.

[00:25:34] Dùng lời của sư phụ mà nói,

[00:25:35] sau khi người chết đi,

[00:25:36] là không thể nhìn thấy thế giới đại thiên này nữa.

[00:25:41] Học theo sư phụ không uổng công.

[00:25:42] Đến "thế giới đại thiên" cũng biết rồi.

[00:25:45] Tiểu nhân còn biết,

[00:25:46] Thái tử Điện hạ đã không cần phải nhìn

[00:25:48] thế giới đại thiên này nữa.

[00:25:51] Thế giới này quá bi thảm.

[00:25:54] Thái tử Điện hạ,

[00:25:55] ngài ấy bây giờ đã đi tìm thế giới cực lạc rồi.

[00:26:06] Người ta sinh ra, ai cũng nắm chặt nắm tay.

[00:26:10] Cái gì cũng muốn, cái gì cũng muốn lấy.

[00:26:15] Khổ đau cũng theo đó mà đến.

[00:26:21] Người ta chết đi, tay cũng buông lỏng.

[00:26:24] Không còn bận tâm điều gì, lòng cũng thanh tịnh.

[00:26:29] Không vui không buồn, đó chính là cực lạc.

[00:26:33] Cho nên Điện hạ, ngài đừng quá đau buồn.

[00:26:37] Mã Hòa, nghe nói cha mẹ ngươi đều mất rồi.

[00:26:42] Còn nhớ họ không?

[00:26:45] Lúc họ mất, tiểu nhân còn nhỏ,

[00:26:49] đã quên hết rồi.

[00:26:50] Không thể nào.

[00:26:52] Tiểu nhân nhớ những câu chuyện cha và ông nội đã kể.

[00:26:55] Họ nói họ đều đã từng đến Thiên Phương triều thánh.

[00:27:00] Tiểu nhân còn nhớ cha nói,

[00:27:02] một vị tổ tiên của nhà chúng tôi,

[00:27:04] tên là Tái Điển Xích (Sayyid Ajall).

[00:27:08] Tái Điển Xích là...

[00:27:13] Ngươi có biết Tái Điển Xích là người thế nào không?

[00:27:19] Ông ấy là một danh thần đời nhà Nguyên.

[00:27:22] Bổn vương thật không ngờ,

[00:27:25] ngươi lại là hậu duệ của quý tộc.

[00:27:28] Nếu như nhà Nguyên không bị Đại Minh thay thế,

[00:27:31] nói không chừng hôm nay ngươi là chủ tử,

[00:27:34] còn bổn vương là người hầu.

[00:27:36] Tiểu nhân không dám, tiểu nhân nghĩ cũng không dám nghĩ.

[00:27:41] Đứng lên đi. Tối nay chỉ có hai chúng ta.

[00:27:44] Cứ tự nhiên nói chuyện, đừng có gì e ngại.

[00:27:47] Ngồi đi.

[00:27:50] Vâng.

[00:28:00] Thế sự khó lường, vận mệnh vô thường.

[00:28:05] Mã Hòa, ngươi có bao giờ nghĩ,

[00:28:08] một ngày nào đó sẽ đến Thiên Phương triều thánh không?

[00:28:12] Có ạ. Tiểu nhân từ nhỏ đã nghĩ.

[00:28:13] Mong sau này lớn lên,

[00:28:15] cũng được đến Thiên Phương triều thánh.

[00:28:19] Ngươi còn hơn cả bổn vương, có ước mơ là dám nói ra.

[00:28:30] Điện hạ...

[00:28:43] Điện hạ, đi ngủ đi ạ. Tiểu nhân sẽ canh cho ngài.

[00:28:47] Ngươi không hiểu.

[00:28:50] Ở nhà thường dân, mệt là có thể đi ngủ.

[00:28:53] Nhưng ta là Yên Vương, Yên Vương Điện hạ.

[00:29:00] Đằng sau ta có bao nhiêu con mắt đang nhìn chằm chằm.

[00:29:04] Bổn vương không chịu tang này, không thức đêm này,

[00:29:07] những lời đồn thổi ác ý kia,

[00:29:09] sẽ biến thành cơn lũ ngập trời.

[00:29:13] Miệng lưỡi thế gian thật đáng sợ.

[00:29:17] Nhà đế vương không có chuyện nhà, chuyện nhà chính là chuyện nước.

[00:29:23] Yên Vương Điện hạ ta đây,

[00:29:26] không thể chỉ sống cho riêng mình.

[00:29:38] Vương gia bị sao vậy?

[00:29:40] Đã ngủ liên tục ba ngày rồi.

[00:29:41] Thái tử đã không còn,

[00:29:43] chuyện này rõ ràng là ngàn năm có một.

[00:29:46] Không biết trong lòng Điện hạ nghĩ gì.

[00:29:48] Không thể để con vịt trong nồi bay mất được.

[00:29:50] Phải gặp được Vương gia, hỏi một chủ ý.

[00:29:52] Đúng, phải làm sao đây.

[00:29:53] Tối nay ba chúng ta cứ ở lại Vương phủ.

[00:29:55] Tôi không tin Điện hạ không gặp chúng ta.

[00:29:57] Mấy vị tướng quân vất vả rồi, ăn dưa hấu đi.

[00:30:00] Lại là dưa hấu.

[00:30:01] Hôm kia là dưa hấu, hôm qua là dưa hấu,

[00:30:03] hôm nay vẫn là dưa hấu.

[00:30:05] Chúng tôi đến gặp Vương gia,

[00:30:05] không phải để đến xin dưa hấu ăn.

[00:30:07] Đúng vậy, đúng vậy.

[00:30:09] Nhưng mấy ngày nay đang lo tang sự cho Thái tử,

[00:30:13] Điện hạ thực sự quá mệt mỏi.

[00:30:14] Thật sự không thể gặp các vị được.

[00:30:16] Được rồi, được rồi, được rồi.

[00:30:17] Bảo chúng tôi từ đâu đến thì về lại đó,

[00:30:19] việc gì thì đi làm việc nấy.

[00:30:21] Có phải ý này không?

[00:30:24] Không được, Vương gia không thể cứ tiêu hao như vậy.

[00:30:26] Dưa hấu không ăn, chúng tôi cũng không đi.

[00:30:29] Tiểu nhân đã nói với họ điều quan trọng nhất lúc này,

[00:30:32] là xin họ quản lý tốt đại doanh,

[00:30:34] dẫn dắt tốt đội ngũ của mình.

[00:30:37] Họ nói hôm nay chỉ có thể như vậy thôi.

[00:30:41] Nhưng ngày mai họ sẽ lại đến.

[00:30:47] Còn một chuyện lạ nữa bẩm báo Vương gia.

[00:30:51] Vương gia, ngày Hồ đại nhân mang tin

[00:30:53] Thái tử băng hà đến,

[00:30:56] không biết là ai,

[00:30:58] đã gửi đến Vương phủ một xe đầy vải trắng.

[00:31:02] Tiểu nhân đã hỏi mấy tiệm vải trong thành,

[00:31:05] sau đó tìm đến tiệm vải Thụy Phát Tường.

[00:31:08] Người làm của họ nói là họ giao đến.

[00:31:11] Nhưng họ một mực khẳng định,

[00:31:12] là người trong Vương phủ đã mua.

[00:31:14] Hơn nữa còn trả tiền mặt.

[00:31:21] Mấy ngày nay,

[00:31:23] tiểu nhân đã hỏi tất cả mọi người trên dưới Vương phủ,

[00:31:25] không có ai biết chuyện này cả.

[00:31:38] Đã tra rõ rồi, chủ tiệm vải nói,

[00:31:41] chính là người của Yên Vương phủ mua hàng.

[00:31:48] Chu Đệ nhất định là trước khi thánh chỉ đến,

[00:31:51] đã biết chuyện Thái tử băng hà rồi.

[00:31:54] Nếu không,

[00:31:55]

[00:31:59] Yên Vương quả là sâu không lường được.

[00:32:15] Một ngày ba lần vào chùa của ta.

[00:32:19] Đúng là Hoàng thượng không vội, thái giám đã vội.

[00:32:29] Điện hạ thế nào rồi?

[00:32:32] Vẫn như cũ.

[00:32:35] Đã biết dùng đến "thao quang dưỡng hối".

[00:32:38] Đã hiểu được "dĩ tĩnh chế động".

[00:32:41] Điện hạ ngầm dùng tâm lực, suy nghĩ sâu xa,

[00:32:46] đã có tiến bộ lớn.

[00:32:48] Sư phụ à,

[00:32:50] nhưng Điện hạ ngày nào cũng ngủ say,

[00:32:52] có bỏ lỡ thời cơ tốt không ạ?

[00:32:55] Thực ra người thực sự vội vàng vẫn là Yên Vương.

[00:33:00] Chẳng qua ngài ấy chưa nghĩ thông suốt.

[00:33:03] Hoặc là ngài ấy căn bản đã nghĩ sai rồi.

[00:33:07] Thuốc mạnh vẫn chưa sắc đủ lửa,

[00:33:10] ngài ấy còn phải trải qua va vấp nữa.

[00:33:13] Vậy Điện hạ, ngài ấy sai ở đâu ạ?

[00:33:16] Mã Hòa, hiện tại Thái tử đã chết,

[00:33:21] ngôi vị trữ quân đã trống.

[00:33:22] Các hoàng tử đều đang toan tính.

[00:33:26] Hoàng thượng cũng đang ngầm quan sát.

[00:33:29] Ngươi xem Yên Vương nên làm thế nào?

[00:33:33] Nếu Điện hạ không được làm Thái tử,

[00:33:35] Tân Thái tử sẽ xem Vương gia là

[00:33:37] mối nguy và uy hiếp lớn nhất.

[00:33:39] Cuộc tranh giành ngôi Thái tử của nhà họ Chu,

[00:33:42] ngươi có thể dùng một câu để tóm gọn.

[00:33:45] Ngươi chết ta sống.

[00:33:54]

[00:33:56] Chính vì vậy,

[00:33:58] ta mới phải cho ngài ấy một liều thuốc mạnh.

[00:34:04] Đợi tới đợi lui,

[00:34:05] vẫn là mấy câu nói của mấy hôm trước.

[00:34:07] Tôi thấy, chúng ta cũng đừng đợi suông ở đây nữa,

[00:34:09] hay là về tự nghĩ cách đi.

[00:34:10] Khoan đã, tôi càng nghĩ càng thấy không đúng.

[00:34:15] Các ông nghĩ xem, Thái tử vừa mới băng hà,

[00:34:17] chúng ta lại hết lần này đến lần khác đòi gặp Điện hạ,

[00:34:19] đây không phải là làm khó cho Điện hạ sao?

[00:34:22] Ngài ấy không muốn gặp chúng ta,

[00:34:24] không có nghĩa là không nghĩ giống chúng ta.

[00:34:26] Ngài ấy không thể nói thẳng, vậy chúng ta còn đợi gì nữa?

[00:34:30] Phải nhanh chóng nghĩ cách.

[00:34:31] Vương gia rảnh rỗi, chúng ta không thể rảnh rỗi.

[00:34:33] Tôi thấy,

[00:34:34] chúng ta cũng đừng đợi Điện hạ lên tiếng nữa.

[00:34:36] Dù sao cũng chỉ có chừng đó chuyện.

[00:34:37] Mấy người chúng ta quyết định là được rồi.

[00:34:39] Như vậy cũng tốt.

[00:34:40] Lỡ như xảy ra chuyện cũng không liên quan đến Yên Vương.

[00:34:43] Cứ để mấy người chúng ta gánh vác.

[00:34:45] Muốn giết muốn剐, cứ lấy mấy cái đầu của chúng ta là được.

[00:34:47] Cũng gọn gàng.

[00:34:48] Cứ làm vậy đi.

[00:34:49] Khâu Phúc tướng quân, từ bây giờ,

[00:34:52] ông hãy điều động đội quân ngoài Cổ Bắc Khẩu về Bắc Bình.

[00:34:55] Được.

[00:34:57] Chu Năng tướng quân.

[00:34:58] Tất cả các thống lĩnh lớn nhỏ trong thành Bắc Bình,

[00:35:00] trên đến Tham tướng, dưới đến Bách hộ,

[00:35:02] đều đổi thành người của chúng ta.

[00:35:03] Được.

[00:35:04] Nắm được đại quyền rồi,

[00:35:06] Hồ Thành, một Bố chính sứ Bắc Bình nhỏ nhoi,

[00:35:08] chẳng qua chỉ là một con rệp.

[00:35:10] Đi, chúng ta bây giờ mau đi chuẩn bị.

[00:35:12] Được, được, không vấn đề.

[00:35:14] Đi, đi.

[00:35:21]

[00:35:34] Ngầm lại điều binh khiển tướng, mài dao soàn soạt.

[00:35:39] Lòng dạ phản nghịch của Chu Đệ đã rõ như ban ngày.

[00:35:42] Vào thời cơ nguy nan này,

[00:35:43] chính là lúc để đại nhân bày tỏ với chủ tử Đông Cung

[00:35:45] một lòng trung thành, là thời cơ tốt nhất.

[00:35:48] Đại nhân, nếu bắt được Chu Đệ,

[00:35:50] chính là đã lập được công đầu cho Đông Cung.

[00:36:07] Đại sư, bổn vương học chữ thế nào?

[00:36:11] Nét bút không mạnh, vô hình vô thần.

[00:36:15] Trong không có xương cốt, ngoài không có thịt đầy.

[00:36:20] Đại sư còn chưa nhìn, từ đâu mà nói vậy?

[00:36:24] Vẻ ngoài như nước lặng, trong lòng sóng dậy.

[00:36:27] Làm sao có thể viết chữ cho đẹp được?

[00:36:33] Điện hạ muốn dùng tĩnh chế động,

[00:36:36] cố ý giấu tài, che đậy tâm cơ,

[00:36:39] vốn không sai.

[00:36:41] Nhưng phương pháp đậm nhạt, quan trọng ở thứ tự.

[00:36:44] Đạo căng chùng, quý ở có chừng mực.

[00:36:47]

[00:36:51] Nhưng phải tích thế chờ phát, tranh thủ cơ hội.

[00:36:57] Nếu Điện hạ định tĩnh quan kỳ biến,

[00:37:00] chờ thánh ân giáng xuống,

[00:37:03] trên trời rơi xuống một vị Thái tử,

[00:37:06] để được danh chính ngôn thuận một cái tiếng hiền,

[00:37:09] thì không nghi ngờ gì là vẽ bánh cho đỡ đói, tự lừa dối mình.

[00:37:17] Đại sư nói thật hay.

[00:37:19] Bổn vương lại không biết lời này từ đâu mà ra.

[00:37:22] Lời dạy của đại sư chẳng phải là bắn tên không đích sao?

[00:37:25] Việc cấp bách hiện nay,

[00:37:27] là phải tránh thực tìm hư, tìm một con đường khác.

[00:37:30] Bỏ bếp nóng, đốt bếp lạnh.

[00:37:32] Điện hạ phải lập tức vào kinh diện kiến Thánh thượng,

[00:37:35] xin từ bỏ quân quyền, từ bỏ đất Yên,

[00:37:37] chủ động nhận lấy công việc cấm biển,

[00:37:39] xây dựng các vệ sở ven biển.

[00:37:50] Trong thời gian đại tang của Thái tử mà dốc lòng toan tính,

[00:37:52] vắt óc mưu lợi cho riêng mình,

[00:37:57] lời của đại sư e rằng có phần thiếu trung hậu.

[00:38:01] Đánh cược.

[00:38:04] Tranh được ngôi lớn, thì lo gì một vùng đất Yên nhỏ nhoi?

[00:38:09] Đây gọi là lấy đất Yên cược thiên hạ.

[00:38:15] Tập viết mấy chữ mà cổ tay đã mỏi rồi.

[00:38:20] Mã Hòa. - Có.

[00:38:23] Điện hạ.

[00:38:24] Mã Hòa. - Vâng.

[00:38:25] Bảo nhà bếp lấy chim cưu mà trang hộ hôm qua gửi đến,

[00:38:28] làm vài con.

[00:38:30] Ngươi cùng dùng bữa với đại sư.

[00:38:32] Bổn vương mệt rồi, ra ngoài đi dạo cho khuây khỏa.

[00:38:34] Vâng.

[00:38:44] Nước đôi, ném chuột sợ vỡ đồ.

[00:38:53] Đại nhân, mật thư từ kinh thành gửi đến.

[00:39:12] Bảo ta phải báo cáo tình hình Bắc Bình ba ngày một lần.

[00:39:17] Đây chẳng phải vẫn là muốn ta giám quân sao?

[00:39:20] Hơn nữa còn theo dõi chặt hơn trước.

[00:39:25] Triều đình đã giao phó cho đại nhân trọng trách như vậy,

[00:39:29] cho thấy dù Thái tử đã băng hà,

[00:39:31] nhưng Hoàng thượng đối với đại nhân vẫn sủng ái tin cậy.

[00:39:37] Nhưng trong thư của Tề đại nhân chỉ truyền khẩu dụ,

[00:39:42] chứ không phải ngự bút của Hoàng thượng.

[00:39:45] Điều này có sự khác biệt rất lớn.

[00:39:48] Điều đại nhân lo lắng rất đúng.

[00:39:51] Nếu sau này Yên Vương được lập làm Thái tử,

[00:39:54] vậy thì việc giám quân của đại nhân hôm nay,

[00:39:55] đều sẽ trở thành tội lớn.

[00:39:58] Nhưng nếu ta không báo cáo ba ngày một lần,

[00:40:02] thì làm sao ăn nói với triều đình?

[00:40:05] Lỡ như thật sự là Hoàng thượng đã căn dặn.

[00:40:09] Tại hạ đoán,

[00:40:11] lúc này các Bố chính sứ các nơi,

[00:40:13] có thể đều đã nhận được mật lệnh của triều đình rồi.

[00:40:17] Thái tử gia băng hà, ngôi vị trữ quân bỏ trống.

[00:40:23] Các vương gia, ai mà không có lòng tranh giành ngôi trữ quân?

[00:40:27] Hoàng thượng cũng sẽ cử người theo dõi họ.

[00:40:32] Mấu chốt nằm ở chỗ, Hoàng thượng muốn ai làm Thái tử?

[00:40:41] Tiểu nhân trưa nay biết được một chuyện hiếm có.

[00:40:45] Bá tánh ngoài thành truyền tai nhau,

[00:40:48] đều nói là trời giáng điềm lành.

[00:40:51]

[00:40:53] lại mọc ra bông kép dài một thước.

[00:41:01] Tiểu nhân nghĩ, Vạn thọ tiết của Hoàng thượng sắp đến rồi.

[00:41:05] Hoàng thượng mà biết chuyện này, ngài nhất định sẽ...

[00:41:09] Ở đâu?

[00:41:10] Tiểu nhân đã dùng nhiều tiền mua về rồi.

[00:41:11] Mau, mau mang đến đây!

[00:41:12] Tiểu nhân để ở đó ạ.

[00:41:20] Tốt, tốt, tốt!

[00:41:22] Mã Hòa, ngươi đã giúp bổn vương một việc lớn.

[00:41:26] Đa tạ Vương gia.


 0 Bemerkungen sort   Sortiere nach