(AI-sub) Trịnh Hoà Hạ Tây Dương -

41/59 Mga video

(AI-sub) Trịnh Hoà Hạ Tây Dương tập 41 - La Gia Lương, Đường Quốc Cường

0 Mga view· 08/12/25
ai_sub_studio
ai_sub_studio
Mga subscriber
0

Phụ đề được dịch bằng AI, cần bạn góp sức hoàn thiện. Liên hệ tham gia tại Facebook: https://www.facebook.com/profi....le.php?id=1000678863 -------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------- Trịnh Hoà Hạ Tây Dương (2009): Hành Trình Lịch Sử Vượt Biển Của Hạm Đội Nhà Minh <br>Bộ phim xoay quanh nhân vật lịch sử có thật – thái giám Trịnh Hòa (do ngôi sao TVB La Gia Lương thủ vai). Dưới mệnh lệnh của hoàng đế Minh Thành Tổ - Chu Đệ (Đường Quốc Cường), Trịnh Hòa đã dẫn đầu một hạm đội lớn nhất thế giới thời bấy giờ thực hiện 7 chuyến hải trình vĩ đại đến &quot;Tây Dương&quot; (vùng biển Ấn Độ Dương và xa hơn nữa).

Magpakita ng higit pa

[00:00:12] Vua núi Tích Lan, Alakeshwara

[00:00:15] bái kiến Quốc sứ Đại Minh.

[00:00:17] Chúc Hoàng đế Đại Minh vạn thọ vô cương.

[00:00:23] Quốc sứ Đại Minh, Trịnh Hòa, bái kiến Quốc vương Bệ hạ.

[00:00:26] Và chúc Bệ hạ cát tường như ý.

[00:00:31] Thuyền lớn pháo thần của Đại Minh, thật là uy chấn thiên hạ.

[00:00:35] Tiếng pháo vừa vang lên,

[00:00:36] ta đã biết Sứ thần Đại Minh giá đáo.

[00:00:39] Lập tức xuất cung nghênh đón.

[00:00:44] Đa tạ lòng yêu mến của Quốc vương Bệ hạ.

[00:00:47] Bổn sứ phụng chỉ tuần dương,

[00:00:48] theo quy củ trên biển,

[00:00:50]

[00:00:55] Nước Tích Lan của ta và Đại Minh xưa nay hòa thuận,

[00:00:58] sau khi bản vương kế vị,

[00:01:00]

[00:01:04] Nhưng bổn sứ vẫn còn nhớ rõ,

[00:01:07] hai năm trước, thuyền đội Đại Minh chúng tôi đi qua quý quốc,

[00:01:10] Bệ hạ lại ra tay tàn sát

[00:01:13] sứ giả và quan binh Đại Minh chúng tôi, tổng cộng sáu người.

[00:01:17] Hiểu lầm, hoàn toàn là hiểu lầm.

[00:01:20] Ta vô cùng hối hận vì chuyện đã mạo phạm thuyền đội Đại Minh.

[00:01:24] Trong lòng vẫn luôn thấp thỏm không yên.

[00:01:28] Nếu thật sự là do hiểu lầm,

[00:01:29] thì cũng thôi vậy.

[00:01:32] Một khi hiểu lầm được xóa bỏ,

[00:01:33] bổn sứ rất vui được làm bạn với Quốc vương.

[00:01:36] Đúng vậy, đó là hiểu lầm một nghìn phần trăm.

[00:01:40] Từ khi thuyền đội Đại Minh tuần dương đến nay,

[00:01:42] bản vương trước đây có chút lo lắng,

[00:01:45] lo rằng thiên triều Đại Minh cậy mạnh hiếp yếu,

[00:01:47] biến chúng ta thành thuộc quốc ở hải ngoại.

[00:01:50] Nhưng những năm nay xem ra,

[00:01:52]

[00:01:55] mỗi nơi ghé thăm đều có những giai thoại được lan truyền.

[00:01:58] Vua tôi bá tánh đều vui mừng khôn xiết.

[00:02:01] Ngoài ra,

[00:02:02] thuyền đội Đại Minh còn mang đến vô số sản vật của thiên triều,

[00:02:05] mở rộng giao thương, trao đổi hàng hóa tại địa phương,

[00:02:09] khiến cho các nước hải ngoại trở nên phồn vinh.

[00:02:13] Ta thật là ngưỡng mộ.

[00:02:15] Nếu Bệ hạ có hứng thú,

[00:02:16] ngày mai bổn sứ có thể mở tiệc trên thuyền mời Bệ hạ,

[00:02:19] mời Bệ hạ lên thuyền xem hàng, thế nào?

[00:02:22] Tốt lắm, nhưng mà...

[00:02:24]

[00:02:28] Hôm nay nên cử hành nghi thức kết minh trong hoàng cung trước.

[00:02:32] Bây giờ xin mời Thánh sứ cùng ta vào cung.

[00:02:35] Thế nào?

[00:02:39] Nếu Quốc sứ lo lắng,

[00:02:41] ta sẽ để hoàng tử lại dẫn đường cho ngài.

[00:02:44] Quốc vương đã như vậy, bổn sứ đành tuân mệnh.

[00:02:47] À,

[00:02:48] mời.

[00:02:54] Đại Dật, mau theo kịp.

[00:02:56] Mau theo kịp.

[00:03:10] Bao vây thuyền đội Đại Minh, phóng hỏa đốt thuyền!

[00:03:14] Truyền lệnh, nghênh địch, mau nghênh địch!

[00:03:17] Tất cả cung thủ lên đài chiến đấu, mau nghênh địch!

[00:03:21] Trịnh đại nhân, đại nhân!

[00:03:22] Đã kiểm tra rồi, trên núi thật sự có phục binh.

[00:03:25] Ngươi mau đi tìm Ngô tướng quân,

[00:03:26] báo cho ông ấy biết đối phương có mai phục.

[00:03:28] Dẫn quân xông ra khỏi thung lũng trước.

[00:03:29] Tuân lệnh, đi!

[00:03:32] Bỏ hàng hóa xuống, chuẩn bị nghênh địch!

[00:04:29] Trịnh đại nhân, Ngô tướng quân không thấy đâu.

[00:04:31] Tại sao?

[00:04:32] Mạt tướng chưa từng thấy Ngô tướng quân bị thương hay tử trận.

[00:04:51] Giết! Giết!

[00:05:22] Xông lên!

[00:05:31] Giết! Giết!

[00:06:16] Đứng lại!

[00:07:07] Các ngươi bày kế điệu hổ ly sơn,

[00:07:09] tách ta ra khỏi thuyền đội,

[00:07:11] sau đó điều động chủ lực tấn công thuyền đội.

[00:07:14] Ảo tưởng tiêu diệt chúng ta cùng lúc trên cả thủy và bộ.

[00:07:18] Đúng vậy, Trịnh Hòa.

[00:07:19] Các ngươi tiêu rồi, đầu hàng đi!

[00:07:24] Ta còn nhớ khi phụ vương ngươi để ngươi lại cho ta,

[00:07:27] đã để lại một câu.

[00:07:29] Nếu có bất trắc gì,

[00:07:31] ta có thể chém đầu ngươi.

[00:07:34] Các ngươi cứ giết ta đi.

[00:07:35] Dù sao thì các ngươi cũng không thoát được đâu.

[00:07:37] Phụ vương của ta sẽ băm các ngươi thành cám.

[00:07:42] Đứng dậy, đứng dậy!

[00:07:48] Ngươi là con trai của Alakeshwara phải không?

[00:07:51] Đương nhiên, ta không những là con ruột của phụ vương,

[00:07:53] ta còn là hoàng tử của núi Tích Lan.

[00:08:01] Nghe đây, trong mắt người Hán chúng ta,

[00:08:05] tình cốt nhục nặng hơn Thái Sơn.

[00:08:08] Cha mẹ thường vì cứu con trai

[00:08:10] mà không tiếc hy sinh mạng sống của mình.

[00:08:15] Tại sao ở núi Tích Lan các ngươi,

[00:08:18] người làm cha lại không có chút tình cốt nhục nào,

[00:08:22] lại lấy con ruột làm mồi nhử?

[00:08:24] Làm vậy có khác gì súc sinh?

[00:08:30] Làm người mà không biết nhân đạo thì cũng như cầm thú.

[00:08:34] Làm vua mà không biết vương đạo, ắt bị trời phạt.

[00:08:40] Ying Ge'er, ta thấy cha ngươi vừa không xứng làm cha,

[00:08:44] cũng không xứng làm vua, càng không xứng làm người.

[00:08:47] Ngươi, đứa con của cầm thú này,

[00:08:48] cũng không xứng làm vấy bẩn bảo đao của Đại Minh ta.

[00:08:54] Cút đi!

[00:09:03] Ngươi nói gì?

[00:09:04] Ngươi về nói với Alakeshwara một câu.

[00:09:07] Thiện hữu thiện báo, ác hữu ác báo.

[00:09:09] Trời cao có mắt, tự làm tự chịu.

[00:09:21] Trịnh đại nhân.

[00:09:23] Cử hai người theo dõi hắn.

[00:09:25] Vâng. Đi!

[00:10:22] Phụ vương.

[00:10:25] Phụ vương, phụ vương!

[00:10:31] Ying Ge'er, Ying Ge'er!

[00:10:33] Phụ vương.

[00:10:34] Tốt lắm.

[00:10:35] Trịnh Hòa bây giờ đã bị chúng ta đè chết rồi chứ?

[00:10:39] Trịnh Hòa... hắn không chết... là hắn thả con về.

[00:10:43] Cái gì? Hắn thả ngươi về à?

[00:10:46] Tại sao hắn lại thả ngươi về?

[00:10:47] Hắn nói... hắn nói...

[00:10:49] Nói gì? Đứng dậy!

[00:10:53] Hắn nói thiện hữu thiện báo, ác hữu ác báo,

[00:10:56] trời cao có mắt, tự làm tự chịu.

[00:10:59] Phụ vương, Trịnh Hòa họ mang hàng hóa đến,

[00:11:01] con thấy ông ta là người trọng tín nghĩa.

[00:11:03] Nói bậy! Hắn muốn chiếm nước ta,

[00:11:07] cướp lấy xá lị răng Phật của chúng ta.

[00:11:09] Phụ vương, con thấy Trịnh Hòa không xấu đến thế.

[00:11:13] Đừng nói nữa!

[00:11:16] Sự đã đến nước này, bất kể hắn thiện hay ác,

[00:11:19] chúng ta đã kết thù với hắn rồi.

[00:11:21] Không giết hắn, hắn sẽ giết chúng ta.

[00:11:24] Mau đi chuẩn bị, để tiếp tục chiến đấu.

[00:11:26] Truyền lệnh đốt nhiều đuốc, tấn công trong đêm.

[00:11:30] Tuyệt đối không được để Trịnh Hòa chạy thoát.

[00:11:32] Tuân lệnh.

[00:11:40] Bẩm báo, Trịnh đại nhân,

[00:11:41] Ying Ge'er đã xuống từ đây.

[00:11:44] Hắn xuống được vách đá, chúng ta cũng có thể thoát thân.

[00:11:47] Trịnh đại nhân, tên nhóc đó như khỉ hoang,

[00:11:48] anh em ở trên thuyền lâu ngày, e là sẽ sơ suất.

[00:11:51] Ngươi quên rồi sao?

[00:11:52] Trong các kiện hàng có mấy trăm tấm lụa.

[00:11:55] Đúng, Trịnh đại nhân anh minh.

[00:11:57] Anh em, mang hết lụa qua đây.

[00:12:05] Nhanh, nhanh, nhanh, nhanh lên.

[00:12:10] Đến đây.

[00:12:11] Giữ chặt.

[00:12:14] Xuống!

[00:12:17] Cẩn thận.

[00:12:23] Cẩn thận, theo sau, theo sau.

[00:12:32] Trịnh đại nhân, theo lời khai của lính tuần tra bị bắt,

[00:12:35] có một con đường nhỏ dẫn đến vương cung.

[00:12:38] Anh em đã tập hợp đủ cả chưa?

[00:12:40] Anh em các doanh đã tập hợp đủ, xin đại nhân chỉ thị.

[00:12:43] Xem ra đối phương vẫn chưa phát hiện ra chúng ta.

[00:12:46] Trịnh đại nhân, chúng ta có thể đột kích cửa núi,

[00:12:48] tiêu diệt toàn bộ bọn chúng trong một lần.

[00:12:50] Không.

[00:12:51] Vậy chúng ta nên hành động thế nào?

[00:12:54] Bây giờ lính của Alakeshwara,

[00:12:56] bọn chúng đều tập trung ở cửa núi và trên biển.

[00:12:58] Ý của ngài là chúng ta tấn công vương cung ban đêm,

[00:13:02] đến tìm hắn tính sổ?

[00:13:32] Ngô đại nhân, Trịnh đại nhân đâu?

[00:14:19] Đừng động, đừng động, đừng động, đừng động!

[00:14:28] Ying Ge'er.

[00:14:29] Toàn bộ vương cung đã bị chúng ta bao vây.

[00:14:32] Khuyên người của ngươi đừng kháng cự nữa.

[00:14:35] Ngươi nghe đây.

[00:14:37] Chúng ta sẽ không lấy của các ngươi một ngọn cỏ cọng cây.

[00:14:39] Chỉ cần các ngươi hạ vũ khí,

[00:14:41] chúng ta sẽ đối đãi tử tế, không giết một ai.

[00:14:55] Vậy phụ vương ta thì sao?

[00:14:56] Đối xử như nhau.

[00:14:59] Xin mời Bệ hạ.

[00:15:04] Quốc vương.

[00:15:10] Quốc sứ Đại Minh, Trịnh Hòa,

[00:15:11] tham kiến Quốc vương Bệ hạ của núi Tích Lan.

[00:15:13] Trịnh Hòa, ngươi cậy có thuyền kiên cố, pháo lớn,

[00:15:15] xâm lược nước ta, chiếm đoạt vương cung.

[00:15:17] Ngươi tội ác tày trời.

[00:15:19] Quốc vương Bệ hạ, chúng tôi không hề chiếm đoạt vương cung,

[00:15:22] mà là nhận lời mời nhiệt tình của ngài.

[00:15:24] Ngài năm lần bảy lượt muốn bổn sứ đến đây gặp mặt,

[00:15:25] kết minh huynh đệ.

[00:15:27]

[00:15:29] Bây giờ bổn sứ đã đến như hẹn.

[00:15:32] Cái này...

[00:15:33] Nhưng...

[00:15:34] thuyền đội Đại Minh ở vịnh cảng và trên đất liền này

[00:15:37] đã nhận được sự đối đãi thế nào?

[00:15:39] Thuyền của chúng tôi bị tấn công thảm khốc.

[00:15:40] Chúng tôi mang quà lên núi,

[00:15:41] ngài lại sắp đặt mai phục,

[00:15:43] muốn tiêu diệt toàn bộ chúng tôi.

[00:15:47] Bổn sứ vẫn hành xử nhân nghĩa,

[00:15:49] thà thả hoàng tử, lấy đức báo oán.

[00:15:54] Bệ hạ, ngài còn gì để nói không?

[00:15:57] Ta không muốn nói nhảm với ngươi.

[00:15:59] Bổn sứ phụng chỉ tuần du Tây Dương,

[00:16:01] quyết không đoạt lấy một tấc đất hải ngoại.

[00:16:04] Bệ hạ lại hai lần tấn công thuyền đội Đại Minh,

[00:16:07] thậm chí mưu đồ xưng bá hải ngoại.

[00:16:10] Thất bại hôm nay là do Bệ hạ tự chuốc lấy nhục.

[00:16:13] Ngươi muốn giết ta à?

[00:16:15] Không, Bệ hạ là vua một nước,

[00:16:18] dù có tội, ta là sứ thần không có quyền xử lý.

[00:16:22] Trịnh đại nhân, ngài muốn đưa tôi đến nước Đại Minh sao?

[00:16:26] Chuyện này phải do lão thái hậu quyết định. Người đâu!

[00:16:29] Có.

[00:16:31] Đưa quốc vương đi.

[00:16:33] Tuân lệnh. Quốc vương, mời.

[00:16:57] Mau nhìn kìa, ở đó.

[00:16:59] Cậu!

[00:17:02] Cậu! Cậu!

[00:17:04] Thiên Nhi, con không sao chứ?

[00:17:05] Không sao, cậu cũng không sao chứ?

[00:17:07] Không sao.

[00:17:08] Bọn giặc cướp đó,

[00:17:09] đến một cọng lông của ta cũng không làm tổn thương được.

[00:17:11] Trịnh đại nhân,

[00:17:12] Tống Thiên đã giết được mấy tên giặc cướp đó.

[00:17:17] Thiên Nhi, giỏi lắm!

[00:17:20] Mẹ con mà biết chắc chắn sẽ rất vui.

[00:17:23] Nhanh lên, cậu, chúng ta mau về bảo thuyền đi.

[00:17:25] Ngô Tuyên nói cậu đã tử trận rồi.

[00:17:27] Đang tiếp quản thuyền đội ở kia kìa.

[00:17:29] Quốc sứ Trịnh gặp bất trắc, đã anh dũng hy sinh vì nước.

[00:17:33] Ta kế nhiệm chức Chính sứ Đại Minh, tiếp quản thuyền đội.

[00:17:37] Lập tức hồi hương.

[00:17:40] Không có tin tức chính xác của Trịnh đại nhân,

[00:17:42] thuyền đội không thể khởi hành.

[00:17:44] Bắt Vương Cảnh Hoằng lại cho ta, nhốt vào khoang dưới cùng.

[00:17:46] Đi, đi! Thả ra, đi!

[00:17:48] Ngô Tuyên, ngươi sẽ bị trừng phạt.

[00:17:50] Các bộ nghe lệnh!

[00:17:52] Ta với chức vụ Chính sứ Đại Minh,

[00:17:54] cách chức tất cả các chức vụ của Vương Cảnh Hoằng.

[00:17:56] Chờ ngày sau trở về Đại Minh sẽ xử lý.

[00:17:58] Bây giờ bổn sứ tuyên bố, khởi hành!

[00:18:03] Ngô Tuyên!

[00:18:19] Trịnh đại nhân, Trịnh đại nhân.

[00:18:21] Trịnh đại nhân, ngài không sao chứ?

[00:18:25] Ngài xem, ta cũng là bất đắc dĩ.

[00:18:26] Ta vì đại cục mà thôi.

[00:18:27] Ngô Tuyên!

[00:18:37] Đây là kế hoạch mà ngươi đã dày công sắp đặt.

[00:18:39] Ta...

[00:18:40] Người đâu! Có.

[00:18:42] Bắt tên nghịch tặc mất hết lương tâm này lại.

[00:18:44] Tuân lệnh.

[00:18:46] Đại nhân, Trịnh đại nhân!

[00:18:47] Nhốt vào khoang dưới cùng.

[00:18:49] Đừng động!

[00:18:50] Ta là vì đại cục.

[00:18:51] Đi!

[00:18:57] Cảnh Hoằng.

[00:19:00] Làm cậu chịu uất ức rồi.

[00:19:03] Cậu không sao chứ?

[00:19:05] Tôi không sao.

[00:19:22] Quốc sứ đại nhân.

[00:19:29] Mẫu hậu, người cẩn thận.

[00:19:31] Ta muốn gặp Quốc sứ Đại Minh, Trịnh đại nhân.

[00:19:40] Lão thái hậu, tại hạ chính là Quốc sứ Đại Minh, Trịnh Hòa.

[00:19:44] Trịnh đại nhân.

[00:19:48] Ta tình nguyện dâng thêm năm vạn lạng vàng,

[00:19:51] một trăm vạn lạng bạc.

[00:19:52] ...

[00:19:53] Dù dốc hết sức,

[00:19:55] cũng phải bồi thường tổn thất cho thuyền đội Đại Minh.

[00:19:58] Nếu số vàng bạc này không đủ,

[00:19:59] ...

[00:20:00] ta có thể đem quốc bảo của núi Tích Lan, xá lị răng Phật,

[00:20:05] cùng dâng lên cho Hoàng đế Đại Minh.

[00:20:09] Mẫu hậu.

[00:20:10] Xá lị răng Phật này là trấn quốc chi bảo của núi Tích Lan,

[00:20:12] không được đâu ạ.

[00:20:14] Im miệng! Ngươi không có quyền lên tiếng.

[00:20:18] Nếu không phải ngươi làm càn, sao lại gây ra tội nghiệt này?

[00:20:22] Ta tình nguyện từ bỏ tất cả những thứ này.

[00:20:26] Thái hậu, người hiểu lầm rồi.

[00:20:29] Bổn sứ dẫn đầu thuyền đội bảo thuyền đi hàng vạn dặm,

[00:20:31] mất mấy năm, đi qua hơn ba mươi quốc gia.

[00:20:35] Người đã từng nghe nói,

[00:20:37] thuyền đội Đại Minh của tôi đến nơi nào,

[00:20:39] đã từng cướp đoạt tài sản của người khác chưa?

[00:20:43] Ý của đại nhân là...

[00:20:46] Xá lị răng Phật là của núi Tích Lan,

[00:20:49] là bảo vật vô giá của thánh địa Phật Tổ.

[00:20:51] Đại Minh càng không thể cướp đoạt.

[00:20:55] Bổn sứ đã nói từ lâu,

[00:20:56] thuyền đội Đại Minh tuần du Tây Dương,

[00:20:58] là để giao hảo với bốn biển.

[00:21:01] Không hề có bất kỳ ý niệm tham lam nào.

[00:21:06] Thái hậu, nước Đại Minh có câu cổ ngữ:

[00:21:09] thiếu nợ trả tiền, giết người đền mạng.

[00:21:13] Con trai của người đã khiến bao nhiêu người của thuyền đội tôi

[00:21:15] bị sát hại thảm thương.

[00:21:18] Nếu ở Đại Minh chúng tôi,

[00:21:19] xét về tội trạng, vạn lần chết cũng khó thoát tội.

[00:21:23] Bởi vì bên chúng tôi có năm trăm mười lăm người mẹ,

[00:21:26]

[00:21:31] Tội nghiệt quá!

[00:21:39] Sao con dám làm nhiều điều ác như vậy?

[00:21:43] Mẫu hậu, đều do nhi thần nhất thời suy nghĩ không chu đáo.

[00:21:48] Cho nên mới...

[00:21:49] Im miệng!

[00:21:51] Quốc sứ đại nhân, hai đứa nghiệt súc này quả thực có tội.

[00:21:54] Chúng đã gây ra họa lớn thì phải chịu trách nhiệm.

[00:21:59] Ta trói Alakeshwara đến đây là để xin tội.

[00:22:04] Không dám.

[00:22:04] ...

[00:22:06] Thái hậu.

[00:22:08] Ta tin rằng sau khi Đại Minh và núi Tích Lan hóa giải xung đột,

[00:22:11] vẫn sẽ trở thành nước láng giềng giao hảo.

[00:22:17] Là Alakeshwara có tội.

[00:22:19] Ta giao đứa con bất hiếu này cho ngài đưa đến Đại Minh.

[00:22:23] Thái hậu quả là người đại nghĩa, Trịnh Hòa vô cùng khâm phục.

[00:22:29] Alakeshwara không thể đại diện cho nước núi Tích Lan.

[00:22:33] Cảm tạ Trịnh đại nhân đã cho ta sự tôn nghiêm.

[00:22:35] Bổn hậu sẽ thẳng thắn đối mặt với tội ác của đứa con bất hiếu.

[00:22:42] Thái hậu, Trịnh Hòa còn một việc muốn nhờ.

[00:22:47] Xin mời nói.

[00:22:49] Hoàng hậu Đại Minh của tôi từng có một nguyện vọng,

[00:22:52] mong tại hạ thay bà ấy bái lạy Phật bảo.

[00:22:57] Quốc sứ, mời ngài. Chúng tôi không có bất kỳ điều kiện nào.

[00:23:02] Tạ ơn thái hậu.

[00:24:02] Phật Chủ đại từ đại bi,

[00:24:05] xin hãy phù hộ cho phu quân của con,

[00:24:07] Hoàng đế của Đại Minh, long thể khang thái, cát tường như ý.

[00:24:14] Phù hộ cho hai người con trai của con,

[00:24:16] xóa bỏ ngăn cách, yêu thương lẫn nhau.

[00:24:22] Phù hộ cho Trịnh Hòa và thuyền đội Đại Minh bình an trên biển,

[00:24:27] giao hảo bốn biển.

[00:24:29] Phù hộ cho Đại Minh mưa thuận gió hòa, phồn vinh thịnh vượng.

[00:24:36] Phù hộ cho tân chính Vĩnh Lạc công đức viên mãn,

[00:24:42] giang sơn vĩnh cố.

[00:25:23] Cảnh Hoằng, lần này lại là cậu cứu vãn tình thế.

[00:25:27] Nếu không phải cậu liều mạng chống lại Ngô Tuyên,

[00:25:30] không chỉ thuyền đội nguy trong sớm tối,

[00:25:33] e rằng Trịnh Hòa cũng đã sớm chôn thân dưới bụng cá rồi.

[00:25:38] Giữa cậu và tôi còn cần phải nói những lời này sao?

[00:25:46] Hai ta từ nhỏ cùng nhau vào cung,

[00:25:50] lại giúp Yên Vương thành đại nghiệp,

[00:25:52] cùng nhau ra khơi.

[00:25:53] Trải qua bao nhiêu khó khăn nguy hiểm.

[00:25:57] Trịnh Hòa à,

[00:25:58] tôi đi theo cậu số phận đã định sẽ gặp vô số phiền phức,

[00:26:02] nhưng cũng làm được mấy việc

[00:26:04] kinh thiên động địa.

[00:26:06] Không uổng kiếp này.

[00:26:12] Cảnh Hoằng, có cậu ở bên cạnh tôi,

[00:26:15] dù Trịnh Hòa có đi trên đỉnh sóng hay đáy vực,

[00:26:17] cũng sẽ bình an vô sự, hóa hung thành cát.

[00:26:21] Cậu cũng đừng mừng vội.

[00:26:23] Tên Ngô Tuyên này,

[00:26:24] đã là lần thứ hai muốn cướp đoạt đại quyền của thuyền đội.

[00:26:27] Ngay cả thủ đoạn cũng y như nhau.

[00:26:29] Lòng dạ của hắn đã rõ như ban ngày, không thể không đề phòng.

[00:26:34] Người này sớm muộn gì cũng sẽ làm hỏng đại sự của Hoàng thượng.

[00:26:40] Vậy cậu định xử trí thế nào?

[00:26:44] Theo quốc pháp, đều phải xử tử ngay lập tức.

[00:26:47] Ngô Tuyên đáng chết vạn lần, nhưng cậu có nghĩ đến không,

[00:26:52] dù sao hắn cũng là Phó sứ do Hoàng thượng đích thân phong.

[00:26:56] Nếu cậu giết hắn,

[00:26:57] trong thuyền đội có rất nhiều thuộc hạ cũ của hắn.

[00:26:58] Nếu xảy ra biến cố, chẳng phải là đại họa đến nơi sao?

[00:27:02] Tôi sẽ không giết hắn.

[00:27:04] Nhưng tôi cũng không thể để hắn ở lại gây họa cho thuyền đội.

[00:27:12] Đất liền, đất liền! Thấy đất liền rồi!

[00:27:20] Trịnh đại nhân.

[00:27:21] Cảnh Hoằng, hòn đảo này tên là gì?

[00:27:24] Theo Nam Công nói, hòn đảo này tên là đảo Mạc Can.

[00:27:29] Trong vùng biển rộng mấy trăm dặm,

[00:27:30] chỉ có một hòn đảo này.

[00:27:32] Từ trước đến nay chưa có dấu chân người.

[00:27:36] Nơi tốt lắm. Đưa Ngô Tuyên lên đảo.

[00:27:40] Tuân lệnh.

[00:28:04] Trịnh đại nhân, tiểu nhân biết tội rồi.

[00:28:06] ...

[00:28:07] Mở gông!

[00:28:14] Ngô Tuyên, ngươi chết không hết tội.

[00:28:17] Còn mong sống sót sao?

[00:28:18] Trịnh đại nhân, cầu xin ngài tha cho tôi một mạng.

[00:28:21] Đừng giết tôi.

[00:28:24] Ngô Tuyên, nể tình năm xưa ngươi

[00:28:26] dẫn thủy sư Trường Giang khởi nghĩa,

[00:28:30] ta không giết ngươi.

[00:28:31] Tạ ơn Trịnh đại nhân.

[00:28:33] Ta không những không giết ngươi mà còn ban thưởng cho ngươi.

[00:28:37] Hòn đảo Mạc Can này bổn sứ ban cho ngươi.

[00:28:42] Từ bây giờ,

[00:28:44] ngươi chính là chủ nhân của hòn đảo này.

[00:28:47] Toàn bộ hổ, báo, sói trên đảo,

[00:28:49] rùa, ba ba, rắn, rết đều thuộc về ngươi.

[00:28:54] Trịnh đại nhân.

[00:28:55] Ngoài ra,

[00:28:57] ta còn để lại cho ngươi một cây cung, một trăm mũi tên.

[00:29:04] Nếu ngươi có bản lĩnh thì ăn hổ, báo, sói.

[00:29:08] Nếu không có bản lĩnh, thì chúng sẽ ăn ngươi.

[00:29:11] Ngô đại nhân, ngươi tự lo liệu đi. Cáo từ.

[00:29:23] Trịnh Hòa, tên khốn nạn!

[00:29:28] Ngươi, tên thái giám chó không ra nam không ra nữ!

[00:29:29] Ngươi, tên thái giám chó không ra nam không ra nữ!

[00:29:32] Ta muốn về, ta muốn về, đừng bỏ ta lại!

[00:29:39] Cầu xin ngươi đưa ta về, ta muốn về!

[00:31:30] Hắn đã giết bao nhiêu người của chúng ta?

[00:31:32] Năm trăm mười lăm người.

[00:31:33] Vậy mà ngươi còn có thể tha cho hắn?

[00:31:35] Hoàng thượng bớt giận, Alakeshwara tuy tội ác tày trời,

[00:31:38] nhưng vi thần lúc đó không làm mọi chuyện đến cùng,

[00:31:41] là vì vi thần cảm thấy,

[00:31:42] trên lãnh thổ nước khác mà bắt giam vua của họ,

[00:31:45] có thể sẽ biến cái có lý thành vô lý,

[00:31:48] khiến uy danh của thiên triều biến thành cường quyền hải ngoại.

[00:31:51] Đúng là lão thái hậu muốn hắn đến Đại Minh nhận tội,

[00:31:53] nghe theo thánh đoán của Hoàng thượng.

[00:31:54] Ngươi còn không hiểu chuyện bằng lão thái hậu.

[00:31:56] Xưa nay giết người đền mạng, thiếu nợ trả tiền.

[00:32:00] Alakeshwara dám ngang ngược như vậy,

[00:32:01] chính là vì các ngươi do dự không quyết.

[00:32:03] Nuôi hổ gây họa.

[00:32:05] Hoàng thượng, vi thần không dám quên lời dạy bảo,

[00:32:08] tuần dương chính là ban ơn bố đức.

[00:32:10] 285 Cho nên, trước khi lên bờ Tích Lan,

[00:32:12] vi thần đã đem tội trạng của Alakeshwara

[00:32:15] thông báo cho các nước Tây Dương.

[00:32:17] Để đạo nghĩa và công lý đều thuộc về phía ta.

[00:32:20] Xử lý vấn đề như vậy,

[00:32:21] có thể biến chuyện xấu thành chuyện tốt,

[00:32:23] thể hiện thiên uy của Đại Minh ở hải ngoại.

[00:32:26] Nhưng ngươi lại để bao nhiêu oan hồn tướng sĩ Đại Minh của ta

[00:32:30] ở lại hải ngoại.

[00:32:33] Lấy đức báo oán phải có giới hạn.

[00:32:36] Cứ một mực nhẫn nhịn, lùi bước,

[00:32:38]

[00:32:40] làm cho uy vọng của thiên triều bị mất hết.

[00:32:43] Được lòng người thì nhiều người giúp, mất lòng người thì ít người giúp.

[00:32:45] Vi thần cho rằng, nếu Đại Minh có thể lấy lý phục người,

[00:32:48] lấy mạnh tỏ yếu,

[00:32:49] nhẫn nhịn mọi việc, cố gắng công chính công bằng,

[00:32:51] nhất định sẽ mở ra một bầu không khí hòa bình trong thiên hạ,

[00:32:53] làm gương cho các nước lớn trong thiên triều.

[00:32:56] ...

[00:32:57] Thôi, chuyện của Alakeshwara ngươi đừng quan tâm nữa.

[00:33:00] Trẫm tự có chủ trương.

[00:33:02] Ngươi về nhà xem sao đi.

[00:33:06] Tạ ơn Hoàng thượng.

[00:33:53] Con về được một lúc rồi.

[00:33:54] Là cạy cửa vào.

[00:33:56] Vào nhà đã thấy cơm canh đã nấu xong.

[00:33:58] Mẹ biết chúng ta đã về.

[00:34:00] Nhưng con không tìm thấy mẹ đâu cả.

[00:34:47] Hôm nay đại triều, trẫm muốn nói với các khanh

[00:34:49] về vấn đề bảo vệ biên cương.

[00:34:53] Đông Bắc năm xưa đã thành lập Nô Nhi Can Vệ.

[00:34:56] Vì nó ở vị trí xung yếu,

[00:34:58] có nên xem xét mở rộng quyền hạn quản lý của nó không?

[00:35:02] Các khanh nghĩ sao?

[00:35:10] Ý của Hoàng thượng thực sự là đại hạnh của biên quan.

[00:35:14] Đông Bắc xa xôi,

[00:35:15] thần đề nghị có thể thành lập Nô Nhi Can Đô Ty.

[00:35:21] Nhi thần tấu thỉnh cử người Hán đến làm

[00:35:23] Đô chỉ huy sứ của Nô Nhi Can Đô Ty.

[00:35:25] Như vậy sẽ không sợ dị tộc làm loạn.

[00:35:27] Không, ngược lại mới đúng.

[00:35:31] Vẫn nên để người dân tộc địa phương làm thủ lĩnh.

[00:35:34] Người Hán ở đó

[00:35:35] chỉ cần làm một Đô chỉ huy sứ là được rồi.

[00:35:41] Trẫm còn dự định ở ven bờ Hắc Long Giang

[00:35:44] xây dựng một ngôi chùa Nam Hải Quan Âm.

[00:35:47] Có thể đặt tên là chùa Vĩnh Ninh.

[00:35:50] Hoàng thượng là muốn lấy ý nghĩa biên thùy an ninh trường lạc.

[00:35:55] Nói đúng lắm. Văn bia của chùa Vĩnh Ninh

[00:35:58] nên sử dụng bốn loại chữ viết: Hán, Mãn, Mông, Triều.

[00:36:03] Ghi lại việc Nô Nhi Can Đô Ty

[00:36:04] khai phá vùng đất này.

[00:36:07] Hoàng thượng, Thoát Thoát Nhĩ sắp đi đến đất phong Cáp Mật.

[00:36:10] Cao tăng Halima của Tây Tạng

[00:36:12] hôm kia cũng đã vào kinh triều bái.

[00:36:15] Ngày mai có thể mời Hoàng thượng gặp họ không ạ?

[00:36:20]

[00:36:25] Ngươi phải đích thân đến dịch quán đón.

[00:36:27] Sắp xếp triệu kiến ở điện Phụng Thiên.

[00:36:30] Thần lĩnh chỉ.

[00:36:33] Phụ hoàng lấy lòng khoan nhân làm đầu, ban ơn cho thiên hạ.

[00:36:37] Quả thật khiến người ta khâm phục.

[00:36:40] Nhưng trong bốn biển, quân tử và tiểu nhân cùng tồn tại.

[00:36:44] ...

[00:36:44] Từ bi và gian trá cùng tồn tại.

[00:36:47] Nhi thần cho rằng vẫn nên lập uy trước rồi mới lập đức.

[00:36:55] Một vị vua Tích Lan nhỏ bé,

[00:36:56] mà dám tàn sát quan binh Đại Minh của ta,

[00:36:59] khiến uy nghiêm của phụ hoàng mất hết.

[00:37:01] Phụ hoàng, chính sách vỗ về của người,

[00:37:04] trong mắt những người như Alakeshwara,

[00:37:06] chỉ là hành động yếu đuối có thể

[00:37:07] lợi dụng để tống tiền.

[00:37:11] Mong phụ hoàng tuốt gươm báu, dùng lại bàn tay sắt.

[00:37:15] Lập lại quy củ bốn biển, trả lại sự tôn nghiêm cho Đại Minh.

[00:37:21] Ngươi nói trẫm quá yếu đuối sao?

[00:37:25] Hoàng thượng, lời của Hán Vương nói có lý.

[00:37:27] Không giết Alakeshwara, hận này khó nguôi.

[00:37:30] Không giết Alakeshwara, hận này khó nguôi.

[00:37:31] Không giết Alakeshwara, hận này khó nguôi.

[00:37:36] Thần xin phụ nghị.

[00:37:40] Được rồi, hôm nay đến đây thôi.

[00:37:52] Đây là một chút tấm lòng của trẫm.

[00:37:54] Hy vọng Đại Sư mang về khu vực Tây Tạng.

[00:37:56] Cũng mang lời thăm hỏi của trẫm về.

[00:37:58] Hoàng thượng quan tâm đến người Tạng chúng tôi,

[00:38:01] bần tăng đại diện cho bá tánh cảm tạ Bệ hạ.

[00:38:03] Trước đây, Halima Đại Sư

[00:38:05] đã cử người đến kinh đô tiến cống.

[00:38:08] Lần này ngài lại đích thân đến triều kiến,

[00:38:10] khiến trẫm vô cùng vui mừng. Mời ngồi.

[00:38:14] Bần tăng sao dám ngồi ghế trên.

[00:38:17] Có thể mời cao tăng từ ngàn dặm xa xôi đến đây,

[00:38:19] đều là duyên phận. Nên làm, nên làm.

[00:38:24] Tạ Bệ hạ.

[00:38:28] Từ khi Hoàng đế Bệ hạ đăng cơ,

[00:38:30]

[00:38:34] Bần tăng đã sớm muốn vào kinh triều bái.

[00:38:36] Hôm nay được Hoàng đế Bệ hạ triệu kiến,

[00:38:38] chúng tôi vô cùng cảm kích.

[00:38:42] Ô-tư-tạng và nội địa, tuy cách xa nhau,

[00:38:45] nhưng vào thời Hồng Vũ,

[00:38:48] Thái Tổ đã từng ban phong hiệu cho các lãnh tụ tăng lữ.

[00:38:52] Còn thành lập hai Đô chỉ huy sứ ở khu vực Tây Tạng.

[00:38:55] Nay trẫm đăng cơ,

[00:38:57] mọi việc đều theo tiền lệ của Thái Tổ, không thay đổi.

[00:39:00] Đối với việc cao tăng đến kinh đô,

[00:39:01] trẫm nên khoản đãi tử tế.

[00:39:05] Tashi Delek. (Chào may mắn)

[00:39:06] Vài ngày nữa, trẫm sẽ ở chùa Ninh Quốc

[00:39:09] cầu phúc cho Cao Hoàng đế và Cao Hoàng hậu.

[00:39:13] Đến lúc đó,

[00:39:13] nhất định phải mời cao tăng đích thân đến làm phép cầu phúc.

[00:39:17] Cao Hoàng đế và Cao Hoàng hậu giống như Hoàng thượng,

[00:39:21] vô cùng quan tâm đến Ô-tư-tạng.

[00:39:23] Tích đức hành thiện, ai cũng khen ngợi.

[00:39:25] Nhất định sẽ có vạn thế chi phúc.

[00:39:27] Pháp hội như vậy, dù Hoàng thượng không đề cập đến,

[00:39:30] bần tăng cũng sẽ cầu phúc cho họ.

[00:39:35] Vậy làm phiền đại sư rồi.

[00:39:36] Halima vô cùng vinh hạnh.

[00:39:38] ...

[00:39:39] Thoát Thoát Nhĩ.

[00:39:42] Trẫm đã phong ngươi là Trung Thuận Vương.

[00:39:44] Sao còn tự xưng là mạt tướng?

[00:39:46] Trẫm phải tham gia pháp sự do Halima Đại Sư chủ trì,

[00:39:48]

[00:39:50] Tiểu vương từ khi ở trong đám tù binh ở Bắc Mạc,

[00:39:53] may mắn gặp được Hoàng thượng,

[00:39:54] mười mấy năm nay一直 được Hoàng thượng giữ lại bên cạnh.

[00:39:56] Hoàng thượng và Hoàng hậu đối đãi với tôi như cha mẹ ruột.

[00:39:59] Lần này rời xa Hoàng thượng, đến Cáp Mật Vệ xa xôi,

[00:40:01] vi thần chỉ có thể thề chết bảo vệ biên thùy Tây Vực,

[00:40:03] mới không phụ sự ân sủng của Hoàng thượng.

[00:40:05] Có câu nói này của ngươi, cũng xem như vua tôi chúng ta

[00:40:08] không uổng công chung sống với nhau.

[00:40:10] Người ta nói, "Tây xuất Dương Quan vô cố nhân" (Ra khỏi Dương Quan về phía Tây không có bạn cũ).

[00:40:13] Đến Tây Vực,

[00:40:14] chắc chắn sẽ gian khổ hơn ở kinh thành rất nhiều.

[00:40:16] Hy vọng ngươi không sợ gian khổ,

[00:40:18] đoàn kết người trong tộc, khai phá vùng biên địa.

[00:40:20] Ngươi có thể lập công lập nghiệp,

[00:40:22] trẫm cũng không cần phải

[00:40:24] lo lắng cho biên cương Tây Bắc nữa.

[00:40:26] Rời khỏi kinh thành, vi thần sẽ luôn nhớ đến Hoàng thượng.

[00:40:31] Trẫm đã giao cho Binh bộ,

[00:40:32] sớm thành lập đường驿 đạo từ kinh thành

[00:40:34] đến Cáp Mật Vệ.

[00:40:36] Chỉ cần nửa tháng hành trình,

[00:40:38] vua tôi chúng ta đã có thể thư từ qua lại.

[00:40:41] Hoàng thượng, chỉ trong mấy năm ngắn ngủi,

[00:40:44] ngài không ngừng khai phá Tây Nam, Tây Bắc, Đông Bắc,

[00:40:47] lại cử Trịnh Hòa hạ Tây Dương.

[00:40:49] Hán Vũ, Đường Tông ngày xưa cũng chỉ đến thế mà thôi.

[00:40:53]

[00:40:57] Quốc thái dân an, đó không phải là chuyện một sớm một chiều.

[00:41:01] Mỗi khi trẫm nghĩ đến đây,

[00:41:03] lại hận bên cạnh không có nhiều người

[00:41:05] tài năng văn võ song toàn như ngươi.

[00:41:07] Vi thần có thể thay vua cha gánh vác lo âu,

[00:41:09] đều nhờ vào sự vun trồng tận tình của Hoàng thượng trong nhiều năm.

[00:41:12] Bây giờ sắp phải rời xa Hoàng thượng,

[00:41:14]

[00:41:18] Đúng vậy.

[00:41:19] Hôm nay chia tay, không biết năm nào mới có thể gặp lại.


 0 Mga komento sort   Pagbukud-bukurin Ayon