(AI-sub) Trịnh Hoà Hạ Tây Dương -

42/59 videoklipp

(AI-sub) Trịnh Hoà Hạ Tây Dương tập 42 - La Gia Lương, Đường Quốc Cường

0 Visningar· 08/12/25
ai_sub_studio
ai_sub_studio
Prenumeranter
0

Phụ đề được dịch bằng AI, cần bạn góp sức hoàn thiện. Liên hệ tham gia tại Facebook: https://www.facebook.com/profi....le.php?id=1000678863 -------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------- Trịnh Hoà Hạ Tây Dương (2009): Hành Trình Lịch Sử Vượt Biển Của Hạm Đội Nhà Minh <br>Bộ phim xoay quanh nhân vật lịch sử có thật – thái giám Trịnh Hòa (do ngôi sao TVB La Gia Lương thủ vai). Dưới mệnh lệnh của hoàng đế Minh Thành Tổ - Chu Đệ (Đường Quốc Cường), Trịnh Hòa đã dẫn đầu một hạm đội lớn nhất thế giới thời bấy giờ thực hiện 7 chuyến hải trình vĩ đại đến &quot;Tây Dương&quot; (vùng biển Ấn Độ Dương và xa hơn nữa).

Visa mer

[00:01:10] Vi thần dù ở xa tận Hami

[00:01:12] cũng sẽ như ở bên cạnh Hoàng thượng

[00:01:14] thề chết trung thành với Hoàng thượng, bảo vệ biên cương.

[00:01:17] Đợi vi thần khai phá Tây Vực

[00:01:19] trở nên phồn hoa như kinh thành

[00:01:20] vi thần nhất định sẽ mời Hoàng thượng thánh giá quang lâm

[00:01:23] thị sát chỉ điểm.

[00:01:24] Tốt, chúng ta nhất ngôn vi định.

[00:01:27] Trẫm ở trong kinh thành chờ tin tốt của ngươi.

[00:01:30] Tiểu vương cáo lui.

[00:01:42] (nhạc)

[00:01:51] Phụ hoàng, nhi thần dạo này nghe không ít lời đồn,

[00:01:55] đều liên quan đến việc giết hay không giết Alakesvara.

[00:01:58] Nhi thần vì muốn thực hiện ý của phụ hoàng tốt hơn,

[00:02:00] muốn biết phương lược đối ngoại của Đại Minh

[00:02:02] có thay đổi gì không.

[00:02:05] Theo con thấy thì sao?

[00:02:07] Giết hắn thì trái với quốc sách thân thiện láng giềng của phụ hoàng.

[00:02:10] Không giết hắn thì tội không thể tha.

[00:02:13] Cho nên nhi thần cho rằng

[00:02:15] nên giam giữ hắn ở Đại Minh.

[00:02:39] Các triều thần bàn tán không ngớt, ồn ào gây sự

[00:02:43] là vì thiển cận.

[00:02:46] Hoàng thượng trong lòng thấy phản cảm

[00:02:48] là vì Alakesvara đi ngược thiên đạo,

[00:02:50] phạm phải tội ác thương thiên hại lý.

[00:02:53] Trong lòng Hoàng thượng rõ hơn bất kỳ ai,

[00:02:56] một kẻ lén lút làm chuyện xấu

[00:02:59] tuyệt đối không thể làm nên chuyện lớn.

[00:03:01] Càng không thể uy hiếp đến thiên uy của Đại Minh.

[00:03:04] Chỉ là cái tát vào mặt này

[00:03:08] khiến Hoàng thượng mất mặt,

[00:03:10] không nuốt trôi cục tức này.

[00:03:13] Alakesvara gây sự chỉ là để cướp của giết người.

[00:03:15] Là lén sau lưng Lão thái hậu

[00:03:16] và các đại thần tự ý hành động.

[00:03:19] Cho nên nhận rõ nguyên do, mới có thể tùy cơ xử lý.

[00:03:22] Phân biệt được mưu đồ, mới có thể co duỗi tự nhiên.

[00:03:26] Mấu chốt của việc này

[00:03:27] không nằm ở chuyện sống chết của một mình Alakesvara.

[00:03:30] (lỗi)

[00:03:30] Nói trắng ra, nó liên quan đến Đại Minh ta

[00:03:34] đối mặt với thiên hạ bằng tấm lòng của một thiên triều đại quốc như thế nào.

[00:03:40] Nhưng ta chức thấp lời nhẹ, không thuyết phục được Hoàng thượng.

[00:03:42]

[00:03:47] Ngài ấy bệnh rồi, ngài ấy mắc tâm bệnh.

[00:03:53] Từ Hoàng hậu băng hà

[00:03:54] khiến ngài ấy cảm thấy tâm lực kiệt quệ, lực bất tòng tâm.

[00:03:58] Hoàng thượng cả đời hiếu thắng,

[00:04:01] không muốn để người khác nhìn ra

[00:04:03] sự yếu đuối khó xử của mình.

[00:04:06] Ngài ấy mỗi ngày đều gắng gượng tiến về phía trước.

[00:04:09] Lúc này khó tránh khỏi việc

[00:04:11] sẽ nổi giận với hành vi xấu xa của Alakesvara.

[00:04:15] Ngài ấy không muốn để người khác nhìn ra điều này,

[00:04:19] để thiên uy của Đại Minh bị sỉ nhục.

[00:04:22] Ta sợ chính là tâm trạng của Hoàng thượng

[00:04:24] không giống như trước đây nữa.

[00:04:26] Ta thật sự lo lắng

[00:04:27] Hoàng thượng trong lúc tức giận sẽ hành động dũng cảm nhất thời,

[00:04:30] sau này hối hận cũng đã muộn.

[00:04:35] Hoàng thượng hồ đồ rồi, không phải vẫn còn có ngài sao?

[00:04:41] Vua tôi bù trừ cho nhau, tế thế cứu dân.

[00:04:44] Song kiếm hợp bích, thiên hạ cùng vinh.

[00:04:48] Ta thấy kỳ quan kim cổ này

[00:04:50] không phải bần tăng thì không đủ để chứng kiến.

[00:05:02] Đi, mau đi.

[00:05:03] Buông ta ra! Buông ta ra!

[00:05:04] Quỳ xuống! Quỳ xuống!

[00:05:19] Alakesvara, ngươi có biết tội không?

[00:05:23] Tội gì chứ?

[00:05:26] Bổn vương hôm nay rơi vào tay ngươi,

[00:05:29] ngươi nói có tội là có tội.

[00:05:31] Ngươi muốn làm gì thì tùy ngươi.

[00:05:36] Hai tay ngươi nhuốm đầy máu tươi của tướng sĩ Đại Minh ta.

[00:05:40] Món nợ này phải tính thế nào?

[00:05:42] Bổn vương chẳng qua chỉ giết mấy binh sĩ của các ngươi.

[00:05:46] Ngươi muốn tính sổ, được thôi.

[00:05:50] Ta tuy không còn là quốc vương

[00:05:52] nhưng cũng có rất nhiều vàng, bạc,

[00:05:55] đá quý, nhũ hương.

[00:05:59] Ngươi muốn thứ gì, cứ tùy ý chọn.

[00:06:01] Vô sỉ! Mấy đồng tiền dơ bẩn của ngươi

[00:06:05] không đổi được tính mạng của tướng sĩ Đại Minh ta.

[00:06:08] Trẫm muốn dùng đầu của ngươi

[00:06:11] để tế vong hồn của các tướng sĩ đã tử nạn của ta.

[00:06:14] Tự ý giết người khác, chết không hết tội.

[00:06:20] Ta đã đến đây thì không có ý định sống sót trở về.

[00:06:25] Chu Đệ, ngươi đừng tưởng người khác không hiểu được

[00:06:28] lòng dạ hiểm độc của ngươi.

[00:06:30] Ngươi phái Trịnh Hòa hạ Tây Dương

[00:06:31] rốt cuộc là vì cái gì?

[00:06:33] Cho dù ta không đánh Trịnh Hòa, ngươi cũng không tha cho ta.

[00:06:36] Các ngươi sẽ tìm cớ khác để chiếm đoạt quốc thổ của ta,

[00:06:38] chiếm đoạt tài sản của ta.

[00:06:40] Bổn vương liều chết cũng phải vạch trần

[00:06:43] lời nói dối giao hảo láng giềng của các ngươi.

[00:06:47] Ngụy biện! Thuyền đội Đại Minh tuần dương nhiều năm,

[00:06:52] chưa từng lấy của người khác một tấc đất.

[00:06:55] Hậu đãi khi đi, ít nhận về khi lại, thân thiện với các nước.

[00:06:57] Người trong thiên hạ đều thấy rõ.

[00:06:59] Không phải ngươi có thể đổi trắng thay đen.

[00:07:01] Thôi đi! Đã bắt ta đến tận Đại Minh rồi

[00:07:05] ngươi còn nói gì đến công đạo.

[00:07:10] Ta có thể hiểu ngươi.

[00:07:12] Bổn vương nếu có thực lực như ngươi,

[00:07:15] ta cũng sẽ làm như vậy.

[00:07:18] Ai có cổ tay mạnh,

[00:07:19] lời của người đó chính là chân lý.

[00:07:27] Alakesvara, ngươi nghe cho rõ đây.

[00:07:32] Lãnh thổ, vàng bạc của ngươi, trẫm hoàn toàn không có hứng thú.

[00:07:37] Nhưng nợ máu phải trả bằng máu, đây là thiên lý.

[00:07:44] Trẫm muốn ngươi đền mạng.

[00:07:47] Muốn dùng ngươi để tế oan hồn của tướng sĩ Đại Minh.

[00:07:50] Trẫm muốn ngươi chết một trăm lần!

[00:07:52] Chu Đệ, ngươi cuối cùng cũng không giả vờ được nữa.

[00:07:57] Sớm đã biết ngươi sẽ giết ta để bảo vệ uy nghiêm.

[00:08:01] Bổn vương từ ngày đến Đại Minh

[00:08:03] đã biết sẽ phải chịu chết.

[00:08:06] Nhưng có một câu muốn nói cho ngươi biết:

[00:08:08] giết Alakesvara

[00:08:09] thì toan tính của ngươi cũng sẽ bị phơi bày ra thiên hạ.

[00:08:12] Đến ngày đó,

[00:08:13] nước Đại Minh sẽ mất hết tín nghĩa, người người đều căm phẫn.

[00:08:17] Alakesvara cũng coi như chết không hối tiếc.

[00:08:25] Ngươi chết đến nơi rồi mà còn ngoan cố không đổi.

[00:08:31] Cút!

[00:08:34] Đi, đi, mau đi, đi!

[00:08:57] Hoàng hậu nương nương,

[00:08:59] tâm nguyện của người, vi thần đã ở trước mặt Phật tổ

[00:09:03] thay người cầu nguyện rồi.

[00:09:06] Phật pháp vô biên, phổ độ chúng sinh.

[00:09:11] Phật tổ nhất định sẽ phù hộ cho Hoàng thượng và hai vị hoàng tử

[00:09:15] được bình an cát tường.

[00:09:19] Trịnh Hòa mười hai tuổi vào vương phủ.

[00:09:24] Mấy chục năm nay, người đối với Trịnh Hòa ơn nặng như núi.

[00:09:30] Như từ mẫu, không có lời dạy bảo của người,

[00:09:36] làm sao có Trịnh Hòa của ngày hôm nay.

[00:09:41] Nương nương, Trịnh Hòa lần này hạ Tây Dương

[00:09:46] vẫn là dựa vào thánh tâm của Hoàng hậu,

[00:09:48] nhờ vào lòng nhân từ của Hoàng hậu.

[00:09:52] Vi thần cẩn thận cảm nhận, mới hiểu được

[00:09:58] người đã xem mình như một con thuyền,

[00:10:02] mang theo quốc sách của Hoàng thượng, tâm nguyện của Trịnh Hòa

[00:10:07] cùng nhau đưa ra khỏi quốc môn.

[00:10:11] Nhưng khi người ra đi,

[00:10:16] Hòa lại không có ở bên cạnh.

[00:10:22] Cả gia đình chỉ thiếu một mình ta.

[00:10:29] Trịnh Hòa thật sự không ngờ

[00:10:31] Hoàng hậu lại đi vội vàng, nhanh như vậy.

[00:10:50] Người đi rồi.

[00:10:53] Người dường như đã mang cả sự anh minh sáng suốt,

[00:10:57] khí thế lẫy lừng của Hoàng thượng đi cùng rồi.

[00:11:04] Vi thần biết trong lòng Hoàng thượng rất khổ.

[00:11:10] Cũng biết Hoàng thượng là vì Hoàng hậu đã đi

[00:11:13] mới trở nên hỉ nộ vô thường, lòng dạ ngày càng hẹp hòi.

[00:11:20] Nhưng vi thần vẫn muốn đến cầu xin người khuyên nhủ Hoàng thượng.

[00:11:25] Bệ hạ không chỉ là phu quân của người,

[00:11:29] là phụ thân của các hoàng tử, chủ của gia đình nhỏ này.

[00:11:33] Hoàng thượng còn là vua của một nước, là rường cột của Đại Minh.

[00:11:40] Trên người Hoàng thượng gánh vác thiên uy của Đại Minh.

[00:11:45] Trên gương mặt Hoàng thượng thể hiện khí độ của Hoa Hạ.

[00:11:49] Nếu không qua được ải này,

[00:11:52] Hoàng thượng vẫn còn sa vào

[00:11:54] tâm cảnh chật hẹp của những tranh chấp nơi phố chợ,

[00:11:57] tính toán chi li, oán oán tương báo,

[00:12:01] vạn lý hải cương sẽ lại nổi sóng gió.

[00:12:04] Đại nghiệp hàng hải dùng mạng đổi lấy

[00:12:07] sẽ bị hủy trong chốc lát.

[00:12:44] Hoàng thượng.

[00:12:52] Trịnh Hòa.

[00:12:54] Ngươi thân là quốc sứ Đại Minh, thống soái thuyền đội,

[00:12:59] lại khiến Đại Minh chịu nhục, tướng sĩ tử trận.

[00:13:03] Đáng tội gì?

[00:13:04] Hoàng thượng, Trịnh Hòa phụ thánh ân, tội không thể tha.

[00:13:11] Nhưng vi thần vẫn phải liều chết tâu thêm một lời.

[00:13:16] Alakesvara tuyệt đối không thể giết.

[00:13:20] Giết một người này sẽ kinh động cả hải ngoại.

[00:13:24] Nếu vẫn muốn đi biển,

[00:13:26] thì người chết sẽ không chỉ là

[00:13:28] năm trăm mười lăm người mà là hai nghìn,

[00:13:31] thậm chí còn nhiều hơn nữa.

[00:13:33] Hơn nữa, những việc làm của Alakesvara

[00:13:36] cũng không thể đại diện cho cả nước Tích Lan Sơn.

[00:13:39] Mẹ của hắn lòng đầy áy náy,

[00:13:43] đã để vi thần đưa hắn về Đại Minh nhận tội.

[00:13:46] Có thiên đạo, có lời mẹ dạy,

[00:13:49] còn có công lý mà các nước bang giao công nhận quản thúc,

[00:13:53] Alakesvara muốn làm ác nữa, thật sự cũng khó.

[00:13:57] Thật ra trong lòng Alakesvara cũng biết sai rồi.

[00:14:01] Hắn chỉ là vì tôn nghiêm của một vị vua

[00:14:03] mà phải cố giữ thể diện, nói năng càn quấy.

[00:14:08] Thể diện của Đại Minh, thể diện của tổ tông thì sao?

[00:14:11] Thể diện của đại quốc, trước hết là phụng hành thiên đạo.

[00:14:15] Thể diện của tổ tông, nằm ở việc ân trạch vạn năm.

[00:14:18] Thể diện của Hoàng thượng, chính là ở chỗ biển dung nạp trăm sông.

[00:14:22] Hợp với trời mà ngang với người.

[00:14:25] Vậy công đạo trong thiên hạ ở đâu?

[00:14:28] Hoàng thượng năm xưa từng nói một câu:

[00:14:32] "Công đạo tự tại lòng người."

[00:14:45] Phụ hoàng, đây là tấu chương liên danh của các tướng lĩnh tại kinh thành.

[00:14:49] Không ai không khẩn cầu phụ hoàng tru sát Alakesvara

[00:14:52] để báo thù cho các huynh đệ đã tử nạn.

[00:14:54] Alakesvara khiến Đại Minh mất mặt ở hải ngoại.

[00:14:58] Mối thù này nhất định phải báo.

[00:15:01] Một mạng chó của tên nhãi Alakesvara

[00:15:03] không đủ để cứu vãn thanh danh của thiên triều.

[00:15:06] Phụ hoàng, nhi thần nguyện dẫn thuyền đội hạ Tây Dương

[00:15:09] để thay thế Trịnh Hòa,

[00:15:10] quét sạch mọi sự hoài nghi và bất kính đối với Đại Minh ta.

[00:15:13] Giành lại tôn nghiêm cho thiên triều, khẩn cầu phụ hoàng ân chuẩn.

[00:15:22] Được rồi, trẫm biết rồi.

[00:15:25] Còn nữa, Trịnh Hòa phụ hoàng ân, đi sứ bất lợi,

[00:15:31] không chỉ khiến quốc uy Đại Minh bị sỉ nhục,

[00:15:33] mà còn bao che cho ngoại夷.

[00:15:36] Nhi thần cho rằng nên giao hắn cho Tam Pháp Ty hỏi tội.

[00:15:42] Trịnh Hòa đi sứ các nước,

[00:15:45] công tội phải trái có thể bàn luận.

[00:15:48] Nhưng nói đến hỏi tội, phải có bằng chứng xác thực.

[00:15:54] Phụ hoàng,

[00:15:55] đây là tấu chương liên danh của các quan binh thủy sư.

[00:15:59] Trịnh Hòa ở hải ngoại tự tung tự tác.

[00:16:01] Hắn thân là Tứ phẩm

[00:16:02] lại dám đày Ngô Tuyên, một đại viên Nhị phẩm

[00:16:04] ra đảo hoang.

[00:16:06] Đây có phải là hành sự vượt quyền không?

[00:16:08] Đây có được tính là coi thường vua cha không?

[00:16:11] Loại người này đáng bị trị tội.

[00:16:16] Trịnh Hòa đày Ngô Tuyên,

[00:16:18] chắc là có nguyên do.

[00:16:20] Bất kể là nguyên do gì,

[00:16:22] hắn cũng nên tấu trình phụ hoàng trước,

[00:16:25] rồi đưa Ngô Tuyên về Đại Minh

[00:16:27] nghe theo lệnh của Hoàng thượng, đó mới là hợp tình hợp lý.

[00:16:31] Tại sao lại cứ phải đày một đại viên Nhị phẩm

[00:16:33] ra hải ngoại chứ?

[00:16:34] E rằng ngoài Hoàng thượng ra,

[00:16:37] ngay cả Thái tử và Hán Vương là ta

[00:16:40] cũng không có quyền lực này.

[00:16:47] Hoàng thượng,

[00:16:48] việc Trịnh Hòa đày Ngô Tuyên đại nhân đúng là không ổn.

[00:16:51] Khẩn cầu Hoàng thượng thánh tài.

[00:16:55] Vi thần cho rằng nên bãi chức của Trịnh Hòa trước,

[00:16:58] rồi giao cho Tam Pháp Ty trị tội để chấn chỉnh cương kỷ.

[00:17:05] Việc Trịnh Hòa lộng quyền, giao Tam Pháp Ty triệt tra.

[00:17:10] Trước khi định tội, cách hết mọi chức vụ,

[00:17:13] ở nhà chờ lệnh, không được rời kinh.

[00:17:18] Tuân chỉ.

[00:17:22] Kính thưa các vị sứ giả,

[00:17:24] hiện nay Hoàng đế bệ hạ của Đại Minh

[00:17:26] đã cách chức của Trịnh Hòa đại nhân,

[00:17:29] để ngài ấy ở nhà chờ trị tội.

[00:17:32] Có thể thấy thiên uy đã chấn nộ.

[00:17:34] Đúng vậy, thật không hiểu nổi.

[00:17:37] Nếu nước Đại Minh thay đổi,

[00:17:39] các tiểu quốc chúng ta phải làm sao?

[00:17:41] Tây Dương chẳng phải sẽ lại loạn sao?

[00:17:43] Đây đều là do chuyện của Alakesvara.

[00:17:45] Quốc sứ Trịnh không thể thay được.

[00:17:47] Mấy năm nay chính là nhờ có thuyền đội Đại Minh

[00:17:50] ngày đêm hàng hải trên biển,

[00:17:52] mạnh không hiếp yếu, lớn không bắt nạt nhỏ,

[00:17:55] mới có cục diện như vậy.

[00:17:58] Nếu Trịnh đại nhân không làm quốc sứ,

[00:18:00] bổn vương lo rằng Đại Minh đã thay đổi quốc sách tuần du trên biển.

[00:18:04] Các vị thử nghĩ xem,

[00:18:05] như vậy thì làm sao có ngày yên ổn.

[00:18:09] Toàn bộ phía nam sẽ lại rơi vào cảnh rắn mất đầu.

[00:18:13] Nếu có tranh chấp, sẽ là chiến tranh.

[00:18:17] Sẽ không còn cảnh tượng thái bình, hòa thuận.

[00:18:19] Vua Brunei nói đúng.

[00:18:21] Chúng ta nên cố gắng tranh đấu để thuyền đội Đại Minh không thay đổi chủ soái.

[00:18:24] Quốc sứ Trịnh thì không cần phải bàn.

[00:18:25] Chuyến đi đến Calicut của ngài ấy

[00:18:26] đã để lại ấn tượng tốt đẹp cho nước chúng tôi.

[00:18:29]

[00:18:31] mới là quan trọng nhất.

[00:18:33] Cho nên tôi nguyện mang bệnh cùng các vị

[00:18:36] cùng nhau đi cầu xin Hoàng thượng Đại Minh.

[00:18:39] Nhi thần cho rằng, Alakesvara không thể giết.

[00:18:41] Càng không thể vì chuyện này mà xử trí Trịnh Hòa.

[00:18:44] Con nói thử xem.

[00:18:46] Nếu giết Alakesvara, lại cách chức Trịnh Hòa,

[00:18:49] quốc sách vỗ về người phương xa của Hoàng thượng

[00:18:51] chắc chắn sẽ bị các nước hải ngoại nghi ngờ.

[00:18:54] Lão thái hậu Tích Lan Sơn xử lý việc này cũng coi như thỏa đáng,

[00:18:57] rất hiểu đại nghĩa.

[00:18:58] Không nể tình sư thì cũng nể tình Phật.

[00:19:00] Nếu tha chết cho Alakesvara, biến chiến tranh thành hòa bình,

[00:19:03] sẽ có tác dụng tốt hơn.

[00:19:06] Còn về việc Trịnh Hòa đày Ngô Tuyên,

[00:19:08] không thể vì chức quan của Trịnh Hòa thấp hơn Ngô Tuyên

[00:19:11] mà xem là đại nghịch bất đạo.

[00:19:12] Vì vậy,

[00:19:14] nhi thần cho rằng vụ án này nên giao cho Tam Pháp Ty

[00:19:16] trước tiên điều tra rõ Ngô Tuyên có tội hay không,

[00:19:19] sau đó mới có thể trị tội của Trịnh Hòa.

[00:19:21] Mong phụ hoàng thánh đoán.

[00:19:23] Thần phụ nghị. Trịnh Hòa tuy là quan Tứ phẩm

[00:19:27] nhưng là chính sứ của Đại Minh.

[00:19:28] Ngô Tuyên là quan Nhị phẩm nhưng là phó sứ.

[00:19:31] Tự nhiên phải chịu sự quản chế của Trịnh Hòa.

[00:19:33] Trịnh Hòa đày Ngô Tuyên

[00:19:34] cũng là trong phạm vi chức quyền, không có lỗi.

[00:19:38] Lời của Thái tử và Giải đại nhân rất đúng.

[00:19:41] Thần vô cùng tán thành, xin Hoàng thượng minh giám.

[00:19:46] Thần phụ nghị.

[00:19:47] Thần phụ nghị. Thần phụ nghị.

[00:19:49] Thần phụ nghị. Thần phụ nghị.

[00:19:50] Thần phụ nghị. Thần phụ nghị.

[00:19:53] Được rồi, được rồi.

[00:19:58] Bẩm báo Hoàng thượng,

[00:19:59] vua Brunei tối qua không biết vì sao đột nhiên ngã bệnh.

[00:20:21] Bệ hạ.

[00:20:22]

[00:20:27]

[00:20:30] Trẫm cũng vừa mới nhận được tin báo, đến muộn rồi.

[00:20:34] Hoàng thượng nói quá lời rồi, tiểu vương chỉ cảm mạo sơ sơ,

[00:20:38] sao dám làm phiền đến bệ hạ vạn thặng chi tôn.

[00:20:43] Một cơn gió thu, một cơn lạnh.

[00:20:46] Nước Brunei của các ngươi ở nơi nóng nực,

[00:20:49]

[00:20:53] Trẫm đã mang đến cho ngươi ngự y giỏi nhất của Đại Minh.

[00:20:56] Ngươi cứ yên tâm,

[00:20:57] không lâu nữa sẽ khỏe lại thôi.

[00:21:02] Thật ra ở Nam Kinh tôi ở rất quen.

[00:21:05] Ở rồi thật sự không muốn đi.

[00:21:09] Tốt, vậy thì cứ yên tâm ở lại.

[00:21:12] Muốn ở bao lâu thì ở bấy lâu.

[00:21:14] Đa tạ bệ hạ quan tâm.

[00:21:17] Tiểu vương cảm kích khôn xiết.

[00:21:20] Đừng nói nữa, yên tâm dưỡng bệnh.

[00:21:23] Cần gì cứ việc dặn dò.

[00:21:30] Bệ hạ, tiểu vương còn một việc canh cánh trong lòng,

[00:21:33] không nói không được.

[00:21:35] Nói đi.

[00:21:35] (lỗi)

[00:21:38] Xử trí Alakesvara như thế nào

[00:21:40] đặc biệt thu hút sự chú ý của các nước lân cận Đại Minh.

[00:21:44] Tiểu vương khẩn cầu bệ hạ sớm quyết định,

[00:21:47] để tránh các nước hải ngoại theo đó mà có những suy đoán.

[00:22:00] Cậu ơi, đừng nghĩ nhiều nữa, mau ăn cơm đi.

[00:22:10] Thiên Nhi,

[00:22:11] nếu thật sự có thể không nghĩ gì cả thì tốt biết mấy.

[00:22:14] Con thấy như vậy cũng rất tốt.

[00:22:17] Cậu cứ nhân cơ hội này nghỉ ngơi cho khỏe,

[00:22:19] ở nhà nói chuyện với chúng con nhiều hơn.

[00:22:26] Ta chỉ lo cho Alakesvara.

[00:22:29] Ta vốn định khuyên Hoàng thượng làm một việc đại thiện

[00:22:32] để an撫 hải ngoại.

[00:22:35] Nhưng không ngờ Hoàng thượng

[00:22:36] lại cho rằng đó là lỗi của ta.

[00:22:39] Ta thấy con cũng không có gì phải oan ức.

[00:22:43] Mất mặt Đại Minh không nói,

[00:22:45] còn khiến bao nhiêu gia đình cốt nhục ly tán.

[00:22:49] Mạng của người ngoại tộc lại quý hơn mạng của tướng sĩ Đại Minh sao?

[00:22:52] Nếu giết Alakesvara thì quá không đáng.

[00:22:56] Nếu vua ngoại tộc giết người

[00:22:57] mà có thể không đền mạng,

[00:22:59] vậy tại sao lúc trước

[00:23:01] chỉ vì vài câu tranh cãi

[00:23:03] lại giết mười họ của Phương Hiếu Nhụ?

[00:23:06] Đều là mạng người cả,

[00:23:08] tại sao lại có sự khác biệt một trời một vực như vậy?

[00:23:14] Mẹ, thôi đi, thôi đi.

[00:23:14] Mau ăn cơm thôi, con đói chết mất.

[00:23:18] (nhạc)

[00:23:24] Biết tại sao trẫm lại triệu kiến riêng ngươi không?

[00:23:28] Vi thần không biết.

[00:23:29] Trẫm hỏi ngươi,

[00:23:32] vứt một mình Ngô Tuyên ở đảo Mạc Can,

[00:23:34] rốt cuộc là chủ ý của ai?

[00:23:39] Trịnh Hòa, hay là ngươi?

[00:23:45] Là chủ ý của Trịnh Hòa, ngươi không phản đối.

[00:23:50] Trẫm nói không sai chứ?

[00:23:52] Hoàng thượng, Ngô Tuyên từ lần đầu hạ Tây Dương

[00:23:56] đã có ngấm ngầm qua lại với hải tặc Trần Tổ Nghĩa.

[00:23:59] Lần này trong trận chiến Tích Lan Sơn,

[00:24:01] hắn lại mưu đồ đẩy Trịnh đại nhân vào chỗ chết

[00:24:03] để tự mình thay thế, thực sự là đại tội phản nghịch.

[00:24:07] Xin Hoàng thượng minh xét.

[00:24:08] Vi thần nếu có nửa lời nói dối, nguyện chịu chém đầu tạ tội.

[00:24:15] Ngô Tuyên dù sao cũng là người triều đình cử đi,

[00:24:18] là phó tổng binh quan, phó quốc sứ.

[00:24:21] Các ngươi đã có thể đưa Alakesvara về,

[00:24:25] tại sao lại không thể đưa Ngô Tuyên về chứ?

[00:24:28] Để trẫm tự mình xử trí.

[00:24:30] Hoàng thượng,

[00:24:32] vi thần cho rằng để Ngô Tuyên lại trên đảo Mạc Can

[00:24:36] chính là một chiêu cực kỳ cao minh của Trịnh Hòa đại nhân.

[00:24:40] Nếu đưa hắn về nước

[00:24:42] sẽ khiến Hoàng thượng khó xử.

[00:24:44] Lời này có ý gì?

[00:24:46] Nếu Trịnh đại nhân đưa Ngô Tuyên về,

[00:24:49] chứng cứ xác thực, tội không thể tha,

[00:24:53] Hoàng thượng, ngài giết hay không giết?

[00:24:56] Giết không tha!

[00:24:58] Giết Ngô Tuyên

[00:24:59] sẽ ảnh hưởng đến uy vọng của thuyền đội Đại Minh ở hải ngoại.

[00:25:03] Trong nước cũng khó tránh khỏi ồn ào.

[00:25:05] Đại hàng hải

[00:25:06] là một bước quan trọng trong công cuộc Vĩnh Lạc trung hưng của Hoàng thượng.

[00:25:09] Dùng chuyện như của Ngô Tuyên

[00:25:11] làm ô uế đại nghiệp tân chính của Hoàng thượng

[00:25:14] thật sự là được không bù mất.

[00:25:21] Đày Ngô Tuyên ở trên đảo Mạc Can

[00:25:24] bằng như vứt một gánh nặng khó giải quyết

[00:25:25] ra hải ngoại.

[00:25:27] Nếu bị hổ báo sài lang ăn thịt,

[00:25:28] là hắn gieo gió gặt bão.

[00:25:30] Nếu có thể may mắn sống sót,

[00:25:32] đó cũng là nhờ ân trạch của Hoàng thượng che chở.

[00:25:34] Ảnh hưởng của sự kiện Ngô Tuyên

[00:25:36] cũng đã được cách ly ở bên ngoài.

[00:25:39] Lý lẽ này vốn không sai.

[00:25:42] Nhưng trẫm nên biết trước suy nghĩ của các ngươi

[00:25:45] mới có thể tán thành việc làm của các ngươi.

[00:25:49] Trời cao đất rộng,

[00:25:51] nhưng lòng người có lúc còn lớn hơn cả trời đất.

[00:25:55] Các ngươi ở xa hải ngoại, khó tránh khỏi ít bị ràng buộc,

[00:25:58]

[00:26:04] Trẫm mong các ngươi có thể thấu hiểu thánh tâm,

[00:26:07] nghe nhiều, xem nhiều, đặc biệt là ngươi.

[00:26:12] Ở bên cạnh Trịnh Hòa nên hỏi nhiều, báo cáo nhiều.

[00:26:18] Việc báo đến tay trẫm,

[00:26:20] các ngươi cũng bớt đi một phần liên can.

[00:26:23] Có trẫm thay các ngươi kiểm soát,

[00:26:25] việc khó đến đâu cũng không bị coi là trái lệnh lộng quyền.

[00:26:33] Ngươi và Trịnh Hòa đều là người thật thà mà trẫm tin tưởng.

[00:26:37] Là tâm phúc của trẫm.

[00:26:40] Nếu xảy ra chuyện,

[00:26:41] ngươi phải dám gánh vác, phải quản.

[00:26:46] Trịnh Hòa...

[00:26:47] Không phải Trịnh Hòa.

[00:26:48] Trong mắt ngươi, chỉ nên có Hoàng thượng.

[00:26:52] Hoàng thượng, đây là tấu chương của các thủy thủ trong thuyền đội.

[00:26:58] Thần nguyện cùng các tướng sĩ hết lòng bảo vệ Trịnh đại nhân.

[00:27:02] Được rồi, đừng nói nữa.

[00:27:05] Cái này...

[00:27:12] Ngươi là người thông minh, nên biết phải làm thế nào.

[00:27:17] Lui đi. Vâng.

[00:27:40] Trịnh đại nhân, ngài nghe tôi khuyên một câu đi.

[00:27:43] Đừng cứng đầu với Hoàng thượng nữa.

[00:27:46] Alakesvara này suýt nữa đã đẩy ngài vào chỗ chết.

[00:27:49] Ngài vì mạng của hắn mà làm vậy, có đáng không?

[00:27:53] Theo tôi thấy,

[00:27:54] sống hay chết cứ xem vào số phận của hắn đi.

[00:27:58] Vinh nhục của Trịnh Hòa không đáng nhắc đến.

[00:28:02] Nhưng vì Đại Minh,

[00:28:04] ta tình nguyện hy sinh tính mạng để bảo vệ Alakesvara đó.

[00:28:10] Nhưng ngài cũng phải nghĩ đến tiền đồ của mình,

[00:28:11] còn phải nghĩ cho vận mệnh của thuyền đội.

[00:28:14] Nếu ngài thật sự bị kết tội,

[00:28:16] việc hạ Tây Dương chẳng phải là công cốc sao?

[00:28:20] Trịnh Hòa có lỗi với mọi người rồi.

[00:28:30] Mạt tướng tham kiến Trịnh đại nhân.

[00:28:32] Xin mời đứng dậy, mời đứng dậy, mau mau đứng dậy.

[00:28:33] Tạ đại nhân.

[00:28:35] Trịnh đại nhân, chuyện của ngài chúng tôi đều nghe rồi.

[00:28:38] Hôm nay mấy người chúng tôi

[00:28:39] đại diện cho toàn thể huynh đệ trong thuyền đội đến thăm ngài,

[00:28:41] nói chuyện vui với ngài.

[00:28:45] Thật không ngờ vào lúc này

[00:28:47] các vị không sợ bị liên lụy mà đến thăm ta.

[00:28:49] Trịnh đại nhân nói gì vậy.

[00:28:51] Chúng ta trên thuyền là một gia đình,

[00:28:53] lên bờ vẫn là một gia đình.

[00:28:55] Trịnh đại nhân quang minh lỗi lạc.

[00:28:57] Nay lại chịu oan ức như vậy, chúng tôi bất bình.

[00:29:00] Mọi người đừng nói như vậy.

[00:29:02] Hoàng thượng dù sao vẫn chưa đưa ra quyết định cuối cùng.

[00:29:06] Tấm lòng của mọi người Trịnh Hòa xin nhận.

[00:29:09] Bây giờ là thời buổi nhiều chuyện, các vị vẫn nên đi đi.

[00:29:12] Ở lâu để người khác thấy sẽ liên lụy các vị.

[00:29:13] Đại nhân, chúng tôi không đi.

[00:29:15] Đại nhân, chúng tôi không đi, đại nhân.

[00:29:17] Trịnh đại nhân, lẽ nào ngài quên rồi sao?

[00:29:19] Chúng ta trên biển có một câu nói:

[00:29:21] "Gió to sóng dữ, càng phải ngược gió mà tiến."

[00:29:25] Chỉ cần lòng người không tan,

[00:29:26] sóng lớn đến đâu chúng ta cũng có thể vượt qua.

[00:29:40] Vậy được, ta cùng các huynh đệ uống rượu.

[00:29:49] Hoàng thượng Đại Minh đến nay vẫn chưa có thái độ rõ ràng.

[00:29:52] Thật khiến người ta ăn không ngon, ngủ không yên.

[00:29:54] Mười mấy bang quốc chúng ta

[00:29:55] đều mong Trịnh đại nhân bình an.

[00:29:57] Khi nào mới được như ý nguyện?

[00:29:59] Lỡ như Hoàng đế Đại Minh giết Alakesvara,

[00:30:02] thì Quốc sứ đại nhân sẽ chịu oan uổng.

[00:30:05] Kéo dài không quyết, đêm dài lắm mộng.

[00:30:08] Tôi nói cho các ngài một cách.

[00:30:14] Các vị sứ tiết, tôi thấy việc này...

[00:30:17] Trẫm mời các ngươi đến đây

[00:30:19] là muốn để các ngươi vận động thân thể một chút,

[00:30:21] đừng suốt ngày ở trong Hội Đồng Quán.

[00:30:24]

[00:30:26] cũng sợ các ngươi buồn chán.

[00:30:30] Bệ hạ,

[00:30:31] sự huy hoàng của hoàng đô Đại Minh quả thực khiến người ta tán thán.

[00:30:35] Nền văn minh cổ xưa càng khiến người ta phải ngước nhìn.

[00:30:38] Cho nên,

[00:30:39] chúng tôi có một thỉnh cầu, xin bệ hạ ân chuẩn.

[00:30:43] Cứ nói.

[00:30:43] Các quốc gia chúng tôi

[00:30:45] đều muốn mời Trịnh đại nhân đến thăm lần nữa

[00:30:47] để tăng cường giao lưu giữa hai nước.

[00:30:49] Như vậy vừa có thể học hỏi văn hóa Đại Minh,

[00:30:51] lại có thể giao thương với nhau.

[00:30:53] Có thể nói là nhất cử lưỡng tiện.

[00:30:55] Giao lưu với thuyền đội do Quốc sứ Trịnh dẫn đầu,

[00:30:58] chúng tôi cảm thấy thân thiết không khoảng cách với Đại Minh,

[00:31:00] như hình với bóng, trên làm dưới theo,

[00:31:02] cùng tiến cùng lui.

[00:31:08] Chuyện này, chúng ta vừa đi vừa nói.

[00:31:11] Bên kia còn có cảnh đẹp hơn, đi.

[00:31:15] Lòng người hướng về hay quay lưng.

[00:31:17] Các sứ giả dùng chiêu này,

[00:31:20] rõ ràng là đang đòi Trịnh Hòa từ Hoàng thượng.

[00:31:23] Có thể thấy sức ảnh hưởng của người này ở hải ngoại lớn đến mức nào.

[00:31:27] Thật ra ta cũng biết Trịnh Hòa không có lỗi lớn.

[00:31:30] Nhưng hắn không nên bao che cho Alakesvara.

[00:31:33] Trẫm sợ lòng người không yên.

[00:31:35] Sứ giả bảo vệ Trịnh Hòa,

[00:31:37] tự có lý lẽ của họ.

[00:31:39] Một là thuyền đội Đại Minh quả thực mang lại phúc lợi cho các nước.

[00:31:43] Hai là lo Hoàng thượng đổi quốc sứ,

[00:31:46] từ đó thay đổi quốc sách.

[00:31:48] Nhưng là vì chính bản thân họ

[00:31:50] (lỗi)

[00:31:50] mới phải dùng kế này.

[00:31:53] Điều trẫm từng muốn là nước giàu dân mạnh,

[00:31:56] hòa hảo với các nước láng giềng.

[00:31:59] Nhưng bây giờ lại ồn ào đến gà chó không yên.

[00:32:01] Ngay cả một câu nói thật cũng không nghe được.

[00:32:05] Đây cũng là khi Hoàng thượng ân uy hải ngoại

[00:32:08] mà phải trải qua thử thách.

[00:32:10] Làm không tốt,

[00:32:11] thành quả của đại hàng hải sẽ tan thành mây khói.

[00:32:15] Nhưng nếu làm tốt,

[00:32:17] Hoàng thượng sẽ lại mở ra một chân trời mới.

[00:32:24] Sứ giả của các nước Pahang, A... và Cochin

[00:32:27] đã đến Nam Kinh, số lượng cống phẩm

[00:32:29] vượt quá số lượng quy định nhiều lần.

[00:32:31] Đồng thời lại dâng quốc thư, thượng biểu tạ ơn.

[00:32:42] Hoàng thượng, ba nước như Pahang

[00:32:45] sở dĩ cảm kích thiên triều như vậy,

[00:32:48] ta thấy dường như có ý khác.

[00:32:50] E rằng phần nhiều là do kính sợ Đại Minh ta,

[00:32:54] rất sợ chuyện của Alakesvara liên lụy đến mình.

[00:32:59] Họ lo xa rồi.

[00:33:02] Một Alakesvara, sẽ không khiến trẫm thay đổi

[00:33:05] quốc sách cơ bản của Đại Minh đối với hải ngoại.

[00:33:08] Còn nữa phụ hoàng, thương nhân các vùng duyên hải

[00:33:11] gần đây cũng lũ lượt rời khỏi Đại Minh.

[00:33:16] Lòng còn sợ hãi.

[00:33:19] Phụ hoàng,

[00:33:20] đây là tấu chương liên danh của gia quyến

[00:33:22] các tướng sĩ bị Alakesvara giết hại.

[00:33:32] Mấy thứ này sao lại rơi vào tay con rồi?

[00:33:35] Thường dân bách tính cầu cứu không có lối.

[00:33:38] Họ muốn nhi thần chuyển một câu đến phụ hoàng.

[00:33:41] Không giết Alakesvara, thiên lý bất dung.

[00:33:49] Phụ hoàng, nhi thần cho rằng xử trí Alakesvara

[00:33:52] không nên quá vội vàng.

[00:33:53] (lỗi)

[00:33:54] Một là, hiện tại lòng người không yên, khách ngoại phiên hoảng sợ.

[00:33:56] Hai là, phải nghĩ ra một kế sách vẹn cả đôi đường.

[00:33:59] Dù sao thì,

[00:34:00]

[00:34:04] Ý của ngươi là muốn đợi đến khi nào?

[00:34:08] Muốn để gia quyến của các tướng sĩ đã chết mòn mỏi trông chờ?

[00:34:11] Muốn để uy vọng của Đại Minh không còn chút nào?

[00:34:15] Ngươi cứ phải muốn phụ hoàng đợi đến lúc

[00:34:16] trời giận người oán sao?

[00:34:19] Nhị đệ, đệ rốt cuộc muốn làm gì?

[00:34:21] Lúc thì liên lạc với quan quân tướng sĩ,

[00:34:23] lúc lại cấu kết với gia quyến người chết.

[00:34:25] Một Alakesvara

[00:34:26] có đáng để đệ làm to chuyện như vậy không?

[00:34:28] Tại sao ta lại không thể làm to chuyện?

[00:34:30] Trên người ta mang theo dân ý.

[00:34:32] Trên vai ta gánh vác quân tâm.

[00:34:35] Ta mà không lên tiếng nữa,

[00:34:36] đệ không chừng sẽ đưa ra

[00:34:37] chủ ý tồi tệ gì cho phụ hoàng.

[00:34:39] Cứ việc luận việc, đệ đừng có nói bóng nói gió.

[00:34:41] Ai cũng đừng mong lợi dụng chuyện Alakesvara

[00:34:43] để mưu lợi riêng.

[00:34:44] Không có ai khác, ta nói chính là đệ.

[00:34:50] Đứng nói chuyện không thấy đau lưng.

[00:34:52] Mất mạng là quân dân Đại Minh.

[00:34:54] Bị mắng là Hoàng thượng của thiên triều.

[00:34:56] Đệ đứng trên điện, tỏ ra nhân nghĩa, giả làm người tốt.

[00:35:00] Mất mặt lại là phụ hoàng của mình.

[00:35:09] Một Alakesvara có đến mức

[00:35:10] khiến hai đứa bay phải động can qua không?

[00:35:16] Việc này chọn ngày khác sẽ xét xử.

[00:35:19] Bãi triều.

[00:35:47] (lỗi)

[00:35:48] Chu Đệ à Chu Đệ, ngày chết của ngươi đến rồi.

[00:35:52] Chỉ cần ngươi giết Alakesvara,

[00:35:54] vạn bang nhất định sẽ xem ngươi là cầm thú.

[00:35:57] Thiên hạ ắt sẽ đại loạn.

[00:36:00] Vị Hoàng thượng đang ẩn trong dân gian

[00:36:02] sẽ nhân cơ hội khởi binh, đoạt lại thiên hạ.

[00:36:07] Hoàng thượng ơi,

[00:36:09] lão nô đợi ngày này khổ quá rồi.

[00:36:22] Ai vậy?

[00:36:23] Vương công công, là ta đây.

[00:36:25] Đến đây.

[00:36:37] Thập thất đệ.

[00:36:39] Lâu rồi không gặp đệ, đến đây, mau ngồi.

[00:36:43] Tứ ca, thần đệ nhớ huynh, đến thăm huynh đây.

[00:36:49] Đệ là muốn đến mắng ta chứ gì?

[00:36:51] Không ở trên điện, lại đến Noãn các.

[00:36:55] Cũng coi như giữ chút thể diện cho tứ ca đệ.

[00:36:58] Lão Thập Thất à, đệ cũng giỏi thật.

[00:37:02] Tứ ca huynh đúng là người thông minh.

[00:37:05] Chút tâm tư này của đệ, huynh đoán một cái là trúng ngay.

[00:37:12] Vương Trung. - Có.

[00:37:14] Ngươi lui xuống trước đi, ta nói chuyện với Tứ ca.

[00:37:18] Vâng.

[00:37:29] Tứ ca, huynh ở nước Đại Minh bị mắng còn chưa đủ sao?

[00:37:35] Bây giờ sao còn ra hải ngoại mất mặt xấu hổ nữa?

[00:37:40] Đệ đến để nói với Tứ ca chuyện của Alakesvara phải không?

[00:37:44] Tứ ca, thần đệ đã xem xét một hồi rồi.

[00:37:49]

[00:37:54] Làm không tốt, thật sự sẽ làm loạn quốc sách của ta.

[00:38:01] Vậy theo ý đệ thì sao?

[00:38:03] Thần đệ đã thay Hoàng thượng tìm ra mấu chốt rồi.

[00:38:07] Đây đều là do việc hạ Tây Dương gây ra.

[00:38:11] Kể từ sự kiện Alakesvara,

[00:38:15] đã gây ra rất nhiều sự việc.

[00:38:17] Những việc này tuyệt không phải ngẫu nhiên xảy ra

[00:38:20] mà là đã có ẩn họa từ trước, sự việc xảy ra là tất yếu.

[00:38:24] Từ việc chi tiêu vô độ, lao dân tốn của

[00:38:27] đến việc quốc thể mất hết, thiên uy không còn.

[00:38:32] Ta ngược lại muốn hỏi một câu,

[00:38:34] Tứ ca huynh dụng tâm khổ tứ, chịu khổ bị mắng,

[00:38:39] huynh rốt cuộc là mưu cầu cái gì?

[00:38:44] Ta mưu cầu là tân chính Vĩnh Lạc.

[00:38:47] Tứ ca ơi,

[00:38:49] thần đệ tuyệt không có tư tâm, càng không có tư lợi.

[00:38:53] Chỉ cầu Hoàng thượng có thể thuận theo thiên đạo,

[00:38:56] xử lý công bằng.

[00:39:01] Không đi theo con đường huynh vạch ra

[00:39:04] thì không phải là xử lý công bằng.

[00:39:06] Không nghe theo lời của huynh là không kính thiên đạo.

[00:39:08] Hoàng thượng... Thần đệ vốn đã quy ẩn điền viên,

[00:39:13] không hỏi đến quốc sự.

[00:39:15] Nhưng hôm nay ta không thể trơ mắt nhìn quốc sách hỗn loạn

[00:39:19] mà ngồi yên không quản.

[00:39:22] Điều thần đệ hôm nay muốn nói là

[00:39:23]

[00:39:28] Đúng là tự cho mình là thanh cao, họa nước loạn chính.

[00:39:36] Lời của đệ, Tứ ca đã nghe hiểu rồi.

[00:39:40] Nhưng lời của thần đệ vẫn chưa nói xong.

[00:39:43] Vừa rồi Hoàng thượng có câu nói rất hay,

[00:39:46] "Không đi theo con đường huynh vạch ra,

[00:39:49] thì không phải là xử lý công bằng."

[00:39:52] Lẽ nào lời Hoàng thượng ngài nói ra thì nhất định hợp thiên đạo sao?

[00:39:58] Ta hôm nay nói rõ ràng rồi.

[00:40:00] Giang sơn này là giang sơn của Đại Minh.

[00:40:03] Thiên hạ là thiên hạ của nhà họ Chu.

[00:40:05] Thần đệ cho rằng,

[00:40:06] Hoàng thượng hiện nay chỉ có một con đường để đi,

[00:40:09] đó chính là dừng hàng hải, bãi bỏ việc hạ Tây Dương.

[00:40:13]

[00:40:26] (lỗi)

[00:40:36] Đệ nói xong rồi?

[00:40:37] Chưa nói xong.

[00:40:40] Cứ nói tiếp đi.

[00:40:45] Tứ ca ơi,

[00:40:47] huynh tưởng huynh cứ cười như vậy để qua loa với đệ

[00:40:50] là đệ sẽ không làm gì được huynh sao?

[00:40:52] Ta không nói nữa!

[00:40:54] Sau này,

[00:40:55] huynh cũng đừng mong ta vào cung thăm huynh nữa.

[00:40:58] Huynh cứ tự mình suy nghĩ đi.

[00:41:01] (lỗi)

[00:41:02] Tức giận như vậy làm gì?

[00:41:05] Trẫm không phải là chưa quyết định sao?

[00:41:08] Chưa ăn cơm phải không? Đến dùng bữa với trẫm đi.

[00:41:12] Ta không ăn! Ta không ăn nữa!

[00:41:15] Ta cũng không đến nữa, huynh cứ tự gây chuyện đi!

[00:41:26] Ninh Vương điện hạ!

[00:41:27] Giang sơn Đại Minh này

[00:41:29] sắp bị hủy trong tay huynh đó!

[00:41:38] Vương Trung.

[00:41:40] Có.

[00:41:41] Giang sơn Đại Minh sẽ bị hủy trong tay trẫm sao?

[00:41:46] Nô tài cũng không hiểu ý của Hoàng thượng.

[00:42:14] Trịnh đại nhân, ngài vẫn nên về đi.

[00:42:16] Hoàng thượng nói rồi, không gặp ngài.

[00:42:19] Vương công công, xin ngài hồi bẩm Hoàng thượng,

[00:42:22] nếu Hoàng thượng không gặp ta,

[00:42:23] Trịnh Hòa có thể quỳ ở đây đợi.


 0 Kommentarer sort   Sortera efter