(AI-sub) Trịnh Hoà Hạ Tây Dương tập 59 - La Gia Lương, Đường Quốc Cường
Phụ đề được dịch bằng AI, cần bạn góp sức hoàn thiện. Liên hệ tham gia tại Facebook: https://www.facebook.com/profi....le.php?id=1000678863 -------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------- Trịnh Hoà Hạ Tây Dương (2009): Hành Trình Lịch Sử Vượt Biển Của Hạm Đội Nhà Minh <br>Bộ phim xoay quanh nhân vật lịch sử có thật – thái giám Trịnh Hòa (do ngôi sao TVB La Gia Lương thủ vai). Dưới mệnh lệnh của hoàng đế Minh Thành Tổ - Chu Đệ (Đường Quốc Cường), Trịnh Hòa đã dẫn đầu một hạm đội lớn nhất thế giới thời bấy giờ thực hiện 7 chuyến hải trình vĩ đại đến "Tây Dương" (vùng biển Ấn Độ Dương và xa hơn nữa).
[00:00:09] Nhiều huynh đệ trên đảo
[00:00:11] đã mãi mãi ở lại nơi này.
[00:00:13] Các thuyền viên Đại Minh đã tử nạn trên đảo,
[00:00:15] họ đã yên nghỉ tại đây.
[00:00:17] Ta đã cho tất cả các bia mộ
[00:00:19] đều hướng về phương Bắc.
[00:00:21] Như vậy họ có thể nhìn thấy bất cứ lúc nào
[00:00:24] vợ con và quê hương cố thổ của họ.
[00:00:39] Các huynh đệ, Trịnh Hòa tôi đã thất hứa.
[00:00:44] Đã hứa mà không làm, không còn mặt mũi nào đối diện với các vị.
[00:00:49] Các vị đều là những hảo nam nhi của Hoa Hạ,
[00:00:52] là những tướng sĩ giỏi của Đại Minh.
[00:00:55] Linh hồn trên trời của các vị
[00:00:57] cùng tỏa sáng với nhật nguyệt, cùng trường tồn với núi non biển cả.
[00:01:02] Các huynh đệ, hãy yên nghỉ đi.
[00:01:10] Nỗi oan của các vị không được rửa sạch,
[00:01:15] Trịnh Hòa tôi chết không nhắm mắt.
[00:01:31] Hạm đội của chúng ta đã tiến vào Ấn Độ Dương.
[00:01:34] Con xem mặt biển này,
[00:01:36] cũng không có gì khác biệt nhiều.
[00:01:38] Vậy có nghĩa là,
[00:01:40] ngoài các yếu tố như bão và thủy triều lên xuống,
[00:01:43] tất cả các đại dương đều ở trên cùng một mặt phẳng.
[00:01:47] Nếu hạm đội đi dọc theo bờ đông châu Phi
[00:01:49] cứ tiếp tục đi thẳng,
[00:01:51] chắc chắn có thể thông với Đại Tây Dương ở một nơi nào đó.
[00:01:56] Đúng vậy, bề ngoài thì biển cả ngăn cách đất liền,
[00:02:00] nhưng thực ra lại đang nối liền đất liền lại với nhau.
[00:02:03] Cậu, nếu cậu đồng ý,
[00:02:04] con muốn nhanh chóng dẫn một phân đội
[00:02:06] tiến về phía Nam trước.
[00:02:07] Như vậy vừa có thể thăm dò cho chuyến đi xa của hạm đội,
[00:02:10] làm những thử nghiệm cần thiết,
[00:02:11] lại không để lộ quá sớm
[00:02:12] ý đồ tìm kiếm Thái Tây,
[00:02:14] tránh gây ra chấn động lớn trong hạm đội.
[00:02:18] Cứ làm như vậy đi.
[00:02:19] Ngày mai con hãy dẫn năm chiếc thuyền xuất phát.
[00:02:23] Thật ạ?
[00:02:26] Tống Thiên, con đã trưởng thành hơn nhiều rồi.
[00:02:31] Nếu cậu không thể thực hiện được tâm nguyện,
[00:02:35] đại nghiệp hàng hải tuần dương sẽ giao lại cho con.
[00:02:43] Cậu nhất định sẽ thành công. Trời xanh phù hộ cậu.
[00:03:21] Liên Tâm tỷ, trên boong gió lớn, tỷ xuống đi.
[00:03:26] Còn nói được nữa sao.
[00:03:29] Mấy ngày nữa thôi,
[00:03:30] có người đã sáu mươi ba tuổi rồi,
[00:03:33] còn coi mình là thanh niên.
[00:03:37] Từ lần đầu tiên Vĩnh Lạc Hoàng đế
[00:03:40] giao cho ta quản hạm đội đến nay,
[00:03:42] tính ra cũng đã hai mươi tám năm rồi.
[00:03:46] Nếu ta không phải năm này tháng nọ để gió biển thổi,
[00:03:48] mặt trời phơi,
[00:03:49] thì xương cốt này chắc chắn sẽ không cứng cáp như vậy.
[00:03:55] Còn nói xương cốt cứng cáp nữa, chàng không sao chứ?
[00:03:59] Không sao, không sao, ta không sao.
[00:04:03] Trịnh Hòa, xem bộ dạng của chàng,
[00:04:07] e là ba năm tháng nữa cũng không quay về.
[00:04:10] Rốt cuộc chàng muốn đi đâu?
[00:04:14] Ta muốn đi tìm Thiên Phương của Đại Minh.
[00:04:26] Lúc này gió nam đang thịnh.
[00:04:28] Người và thuyền của Ngô Tuyên tuy ngược dòng nhưng lại thuận gió.
[00:04:35] Chắc cũng sắp đến Ngưu Mục Đồn rồi nhỉ?
[00:04:38] Tiên phong của Ngô đô đốc đã đến rồi.
[00:04:40] Ông ta nói người và thuyền của thủy sư Trường Giang đang giương buồm hết cỡ,
[00:04:44] ngày đêm không nghỉ.
[00:04:46] Xem ra họ không thất hẹn.
[00:04:49] Tốt.
[00:04:51] Điện hạ, Hoàng dì bà cầu kiến.
[00:04:56] Không gặp.
[00:05:03] Tiểu di nương, sao người lại đến đây?
[00:05:15] Binh mã của Hán Vương điện hạ
[00:05:17] và chiến thuyền của thủy sư Giang Ninh, thủy lục cùng tiến,
[00:05:20] đã áp sát kinh sư rồi.
[00:05:22] Ta là hoàng thân quốc thích, không nên đến nghênh đón sao?
[00:05:31] Các ngươi lui ra cả đi.
[00:05:32] Vâng.
[00:05:41] Tiểu di nương, mời ngồi.
[00:05:55] Không ngờ đấy, Chu Cao Hú,
[00:05:57] ngươi đúng là có máu phản nghịch.
[00:06:02] Tiểu di nương, người nghe con nói.
[00:06:05] Đủ rồi, Chu Cao Hú, ngươi còn muốn lừa ta sao?
[00:06:10] Dấy binh gây loạn, âm mưu tạo phản,
[00:06:12] tội của ngươi thập ác bất xá.
[00:06:16] Được thôi,既然 người đã nhìn ta như vậy,
[00:06:21] thì ta không còn gì để nói.
[00:06:24] Tiểu di nương, không còn do người quyết định nữa rồi.
[00:06:29] Người đâu!
[00:06:31] Có.
[00:06:32] Tiểu di nương này của bản vương tính tình không được tốt lắm,
[00:06:36] các ngươi phải hầu hạ cho tốt.
[00:06:38] Tuân mệnh.
[00:06:39] Ai dám!
[00:06:44] Thượng phương bảo kiếm ở đây,
[00:06:46] nghịch tặc, còn không mau quay đầu lại, nhanh chóng hối tội.
[00:06:52] Cút!
[00:07:00] Điện hạ, quân phòng thủ kinh sư đột nhiên tấn công,
[00:07:03] toàn tuyến đang xông tới.
[00:07:06] Người và thuyền của thủy sư đâu?
[00:07:07] Thủy sư...
[00:07:08] họ đến để phối hợp với quân phòng thủ kinh sư,
[00:07:10] để gọng kìm tấn công chúng ta.
[00:07:21] Ngô Tuyên, ngươi đúng là đồ phân chó!
[00:07:31] Điện hạ, Hoàng Thượng... không...
[00:07:33] Chu Chiêm Cơ, hắn thân chinh ra trận rồi!
[00:07:37] Hay lắm, tiểu tử đến đúng lúc lắm.
[00:07:41] Cao Hú, đầu hàng đi.
[00:07:44] Vì chính ngươi và cũng vì nhà họ Chu.
[00:07:46] Không!
[00:07:50] Hôm nay ta sẽ giải quyết dứt điểm.
[00:07:53] Giết!
[00:07:55] Cao Hú, đừng ra ngoài, đầu hàng đi!
[00:07:59] Ta xin ngươi hãy giữ lại một mạng cho mình đi.
[00:08:10] Hoàng thúc, đừng quậy nữa.
[00:08:13] Bây giờ người đã cùng đường bí lối,
[00:08:15] không còn đường lui.
[00:08:17] Mau đầu hàng đi, trẫm có thể tha cho người một mạng.
[00:08:22] Ngươi đến để xem trò cười của hoàng thúc ngươi sao?
[00:08:26] Vội vàng quá rồi.
[00:08:31] Nạp mạng đi!
[00:08:34] Chu Cao Hú,
[00:08:35] ngươi thật sự muốn ra tay với cháu ruột của mình sao?
[00:08:39] Ngươi muốn liều mạng thì cứ xông vào ta trước đi.
[00:08:42] Tránh ra!
[00:08:43] Đừng hòng!
[00:09:09] Chỉ cần Hoàng Thượng có thể ân chuẩn cho nó không chết,
[00:09:17] dì bà sẽ mang nó theo bên mình.
[00:09:21] Ta có thể lấy mình ra bảo đảm.
[00:09:24] Từ nay sẽ lui về núi sâu, để nó tu tâm dưỡng tính.
[00:09:32]
[00:09:51] Được rồi, để ta thay nó cầu xin con, Hoàng Thượng.
[00:10:17] Dì bà, người muốn con nói gì đây?
[00:10:23] Để lại cho nó một con đường sống.
[00:10:26] Cũng là mở cho mình một cánh cửa.
[00:10:33] Triều Vĩnh Lạc,
[00:10:35] hoàng thúc cấu kết với ngoại phiên, âm mưu tạo phản.
[00:10:40] Tại sao Hoàng gia gia không giết ông ấy? Máu mủ ruột rà.
[00:10:46] Triều Hồng Hi,
[00:10:48] hoàng thúc dương phụng âm vi, công khai soán nghịch.
[00:10:52] Tại sao Phụ hoàng cũng không giết ông ấy?
[00:10:55] Tình sâu nghĩa nặng.
[00:10:58] Nay hài nhi vừa mới đăng cơ,
[00:11:03] trăm việc cần làm, chỉ mong thiên địa nhân hòa.
[00:11:08] Người nói xem, con có nỡ lòng nào giết ông ấy không?
[00:11:17] Con trai, con có được tấm lòng như vậy,
[00:11:23] dì bà yên tâm rồi.
[00:11:27] Dì bà, mời người xem cái này.
[00:11:48] Đây là gì?
[00:11:50] Danh sách những kẻ Ngô Tuyên âm mưu ở hải ngoại, kết bè kết phái.
[00:12:03] Hoàng thúc cấu kết với Ngô Tuyên,
[00:12:04] không chỉ kích động mạnh mẽ trong quan binh hạm đội,
[00:12:07] âm mưu tạo phản,
[00:12:08] mà còn cài cắm thân tín ở hải ngoại, tìm kiếm đất hoang.
[00:12:12] Ông ta muốn chia cắt lãnh thổ, lập quốc gia riêng.
[00:12:23] Lần này khác với những lần trước.
[00:12:25] Ông ta đã đi quá xa rồi.
[00:12:28] Nếu mầm mống này vẫn còn,
[00:12:31] hạm đội của Trịnh Hòa làm sao có thể bình an?
[00:12:33] Hạm đội của Trịnh Hòa làm sao có thể bình an?
[00:12:35] Di nguyện của Hoàng gia gia bao giờ mới thực hiện được?
[00:12:39] Nếu thật sự đến ngày Trung Hoa bị chia cắt,
[00:12:41] lãnh thổ trôi ra ngoài,
[00:12:43] ai sẽ là thiên cổ tội nhân?
[00:12:45] Cơ nghiệp mấy ngàn năm bị hủy trong chốc lát,
[00:12:48] tội chia cắt đất nước, diệt tộc, ai có thể gánh vác?
[00:12:57] Là câu nệ tình thân, che giấu hiểm họa,
[00:13:01] hay là vì xã tắc mà cắt bỏ tình ruột thịt?
[00:13:03] Người nói con nên làm thế nào?
[00:13:08] Ta không biết.
[00:13:14] Ta không nói được.
[00:13:17] Dì bà, con cũng như người,
[00:13:21] cũng đau đớn khôn nguôi, khó lòng quyết đoán.
[00:13:27] Nhưng có một câu con vẫn còn nhớ.
[00:13:36] Con không chỉ là hậu duệ của nhà họ Chu,
[00:13:39] mà còn là người kế vị mà Hoàng gia gia đã phó thác tính mạng.
[00:13:43] Là hy vọng của thần dân Đại Minh,
[00:13:45] trên vai gánh vác trách nhiệm ban ơn cho thiên hạ.
[00:13:51] Nếu không trừ bỏ hiểm họa,
[00:13:53] chính sách tuần dương của Hoàng gia gia
[00:13:55] không những không thể lợi quốc lợi dân,
[00:13:58] mà có thể còn trở thành tội đồ gây hại cho hải ngoại.
[00:14:02] Nếu không quyết đoán,
[00:14:05] anh danh một đời của Hoàng gia gia
[00:14:07] e rằng cũng sẽ bị tổn hại không thể lường được.
[00:14:15] Hoàng gia gia từng nói,
[00:14:17] vì con đường hưng quốc của Đại Minh,
[00:14:20] trẫm cam nguyện hiến dâng cả thân xác, cả đời tâm huyết.
[00:14:26] Nếu vẫn chưa đủ,
[00:14:28] thì thêm cả tiếng xấu muôn đời.
[00:14:33] Hoàng gia gia thật sự đã dốc hết tâm huyết cho Đại Minh,
[00:14:38] vì quốc gia mà tận trung báo quốc.
[00:14:41] Chiêm Cơ quyết không thể để bất kỳ hiểm họa nào
[00:14:44] hủy hoại cơ nghiệp muôn đời của Hoàng gia gia.
[00:14:47] Quyết không thể để bất kỳ sơ suất nào
[00:14:49] chôn vùi đại điển huy hoàng của tân chính Vĩnh Lạc.
[00:14:59] Dì bà,
[00:15:02] còn nhớ người đã từng nắm tay con
[00:15:06] trước linh vị của Hoàng gia gia,
[00:15:08] đã hứa lời gì không?
[00:15:11] Dù chỉ còn lại hai chúng ta,
[00:15:13] cũng phải dốc hết sức mình, một lòng tiến về phía trước.
[00:15:27] Dì bà,
[00:15:29] Hoàng gia gia và Phụ hoàng trong một năm lần lượt qua đời,
[00:15:33] Chiêm Cơ đã hai lần đối mặt với trời sụp đất lở.
[00:15:37] Chu Cao Hú là người chú ruột duy nhất của con.
[00:15:44] Nếu ông ấy cũng ra đi,
[00:15:47] Chiêm Cơ sẽ thật sự giống như một
[00:15:49] đứa trẻ chưa trưởng thành,
[00:15:52] không nơi nương tựa, mất đi gia đình.
[00:16:15] Hạm đội đi xa đến Thái Tây xem ra là không thể rồi.
[00:16:20] Trịnh đại nhân, cũng không đến nỗi vậy chứ.
[00:16:23] Chuyến đi này không hoàn thành được di nguyện của Vĩnh Lạc Đế,
[00:16:26] ta thật sự vô cùng hổ thẹn.
[00:16:29] Nhưng cuối cùng cũng đã gỡ được một mớ bòng bong.
[00:16:33] Hoàng thượng hạ lệnh quay về,
[00:16:35] chỉ vì cuộc tạo phản đã ảnh hưởng đến hạm đội.
[00:16:40] Là để đề phòng bất trắc.
[00:16:42] Nhưng ai có thể ngờ thánh chỉ này như một thanh gươm sắc,
[00:16:47] hành trình đi về phía Tây trong chốc lát đã tan thành mây khói.
[00:16:51] Hoàng Thượng cuối cùng vẫn thiếu khí phách của Vĩnh Lạc Đế.
[00:16:55] Ta và ngươi khó có thể thực hiện được mục tiêu tiến đến đại dương mới.
[00:17:02] Ý ngươi là cuộc tranh giành hoàng quyền đã can thiệp vào việc tuần dương?
[00:17:10] Xem ra mệnh vua khó cãi.
[00:17:11] Tại hạ khuyên đại nhân không cần phải mang bệnh đi xa nữa.
[00:17:14] Chúng ta không thể để lũ khốn đó gây rối
[00:17:19] mà cam tâm từ bỏ cơ hội này.
[00:17:23] Vậy phải làm sao?
[00:17:25] Đại nhân!
[00:17:28] Trịnh đại nhân, thánh chỉ này rốt cuộc ngài có nhận không?
[00:17:38] Tốt,既然 Trịnh đại nhân không nhận chỉ,
[00:17:41] vậy thì đừng trách tại hạ.
[00:17:44] Vương Cảnh Hoằng tiếp chỉ!
[00:17:49] Vương Cảnh Hoằng tiếp chỉ!
[00:17:56] Thần tiếp chỉ.
[00:18:02] Phụng thiên thừa vận, Hoàng đế chiếu viết:
[00:18:04] Bảo thuyền Đại Minh phụng mệnh đi Tây Dương,
[00:18:06] đã gần đến thời hạn ba năm.
[00:18:07] Chánh sứ Trịnh Hòa tuổi đã cao, lao lực quá độ,
[00:18:10] nên nghỉ ngơi nhiều.
[00:18:11] Kể từ hôm nay, do Phó sứ Vương Cảnh Hoằng tiếp quản hạm đội,
[00:18:15]
[00:18:17] Kẻ trái lệnh chém ngay. Khâm thử!
[00:18:24] Thần lĩnh chỉ, tạ ơn.
[00:18:27] Không, không...
[00:18:36] Trời có mắt! Trời có mắt!
[00:18:40] Lại thổ huyết rồi.
[00:18:45] Đi.
[00:18:46] Vương Cảnh Hoằng này đã nhận thánh chỉ,
[00:18:49] lão Trịnh Hòa lại sắp chết.
[00:18:51] Như vậy,
[00:18:52] tình hình hạm đội đã xoay chuyển nhanh chóng.
[00:18:56] Bây giờ nếu có thể nhân lúc này,
[00:18:59] bắt Trịnh Hòa lại,
[00:19:00] là có thể nắm chắc hạm đội trong tay
[00:19:03] của chính chúng ta.
[00:19:05] Vương đại nhân, lần này chúng ta đi về phía Nam thám hiểm,
[00:19:09] đã vượt qua eo biển Mozambique.
[00:19:12] Càng đi về phía nam, thời tiết càng lạnh.
[00:19:14] Sau đó còn có tuyết lớn.
[00:19:17] Tất cả mọi người trên năm chiếc thuyền của chúng ta
[00:19:19] không một ai lùi bước.
[00:19:21] Các huynh đệ thà chịu lạnh chứ không muốn quay về.
[00:19:23] Vì bình minh đang ở phía trước.
[00:19:26] Ta biết các ngươi trách ta, hận ta.
[00:19:33] Thậm chí trong lòng còn mắng ta, Vương Cảnh Hoằng, hèn nhát cầu sống.
[00:19:37] tham sống sợ chết.
[00:19:42] Ta và Trịnh đại nhân từ nhỏ đã là bạn, kết giao cả một đời.
[00:19:51] Đã trải qua bao nhiêu sóng to gió lớn,
[00:19:54] bao nhiêu lần sinh tử thử thách.
[00:19:57] Ta, Vương Cảnh Hoằng, đã bao giờ phản bội ông ấy chưa?
[00:20:03] Ta đã sớm giao cái mạng già này
[00:20:05] cho Trịnh Hòa, cho hạm đội.
[00:20:11] Vậy tại sao ngài lại làm kẻ nhu nhược?
[00:20:13] Tại sao lại nhận thánh chỉ đó?
[00:20:16] Ngươi hỏi hay lắm.
[00:20:20] Tại sao ta lại nhận thánh chỉ này?
[00:20:25] Tống Thiên,
[00:20:26] ta không chỉ là để bảo vệ hạm đội,
[00:20:29] tính mạng của ba vạn người,
[00:20:31] mà còn là để bảo vệ thanh danh một đời của Trịnh đại nhân.
[00:20:35] Ta muốn hạm đội Đại Minh đi được xa hơn,
[00:20:41] để giấc mơ đại hàng hải thành hiện thực.
[00:20:46] Vương đại nhân...
[00:20:48] Hiện nay, Trịnh Hòa đang vội vã muốn vượt qua Mũi Bão Táp.
[00:20:54] Nhưng vượt qua Mũi Bão Táp rồi,
[00:20:55] đại hàng hải sẽ kết thúc sao?
[00:20:58] Mục đích của đại hàng hải,
[00:20:59] chỉ là để vượt qua Mũi Bão Táp thôi sao?
[00:21:06] Ta đồng ý quay về,
[00:21:08] chính là để trước tiên giữ được mạng sống của Trịnh đại nhân.
[00:21:12] Chỉ cần Trịnh Hòa không chết, đại hàng hải vẫn còn hy vọng.
[00:21:17] Ông ấy là ngọn cờ dũng cảm vượt Tây Dương,
[00:21:19] triều Đại Minh không ai có thể thay thế.
[00:21:23] Tin ta, hãy làm việc ngươi cần làm.
[00:21:41] Ngoại trừ ta ra,
[00:21:43] bất kỳ ai cũng không được vào khoang thuyền.
[00:21:45] Tuân lệnh.
[00:21:47] Ta nói lại lần nữa,
[00:21:48] bất kỳ ai cũng không được đến gần Tống Thiên, hiểu chưa?
[00:21:51] Hiểu.
[00:22:12] Kẻ nào?
[00:22:20] Hải đồ!
[00:22:23] Mau đi!
[00:22:29] Đứng lại!
[00:22:33] Đừng động, bắt lấy!
[00:22:35] Vâng!
[00:22:36] Đi, nhanh lên, đi, đi!
[00:22:39] Cháy rồi! Cháy rồi! Cháy rồi!
[00:22:44] Hình như có thuyền bị cháy.
[00:22:46] Mọi người đều đang bận cứu hỏa.
[00:22:52] Đây là tín hiệu truyền cho ta, là sự uy hiếp.
[00:22:58] Vô dụng thôi. Nó chỉ có thể khiến ta tiếp tục tiến về phía trước.
[00:23:04] Gỡ khăn bịt mặt của chúng ra cho ta!
[00:23:07] Vâng!
[00:23:10] Các ngươi tự ý xông vào quan thuyền của Tống đô thống,
[00:23:15] cướp đoạt hải đồ, sát hại người mệnh,
[00:23:18] các ngươi do ai sai khiến?
[00:23:23] Lũ cuồng đồ to gan!
[00:23:24] Các ngươi ám sát mệnh quan triều đình,
[00:23:26] cướp đoạt, đốt phá hải đồ,
[00:23:28] đây là tội mưu nghịch đại tội.
[00:23:30] Tội không thể tha, nhất định phải nghiêm trị. Người đâu!
[00:23:35] Có!
[00:23:36] Treo hai tên này lên cột buồm cho ta!
[00:23:38] Tuân mệnh!
[00:23:39] Đại nhân tha mạng! Đại nhân tha mạng!
[00:23:40] Chuyện này không liên quan đến tiểu nhân!
[00:23:42] Là Ngô Tuyên, Ngô đại nhân,
[00:23:43] ép tiểu nhân làm vậy.
[00:23:44] Đại nhân tha mạng! Đại nhân...
[00:23:46] Đại nhân tha mạng! Đại nhân!
[00:23:48] Quả nhiên không ngoài dự liệu. Người đâu!
[00:23:52] Tuân mệnh!
[00:23:53] Lập tức bắt Ngô Tuyên về quy án!
[00:23:55] Tuân mệnh!
[00:23:56] Vương đại nhân!
[00:23:59] Vương đại nhân, không hay rồi!
[00:24:01] Ngô Tuyên dẫn người đi ám sát Trịnh đại nhân rồi!
[00:24:04] Cái gì?
[00:24:05] Tên giặc chó!
[00:24:25] Mọi người nghe đây, bắt sống Ngô Tuyên!
[00:24:29] Kẻ dám tạo phản, giết không tha!
[00:24:33] Vương đại nhân!
[00:24:36] Cậu!
[00:24:38] Trịnh Hòa, Trịnh đại nhân!
[00:24:48] Trịnh Hòa, ta đã đưa Tống Thiên về cho ngươi rồi.
[00:25:06] Vương đại nhân!
[00:25:10] Ngô Tuyên đã bỏ trốn,
[00:25:11] còn mang theo ba chiến thuyền và một bộ phận tướng sĩ.
[00:25:14] Quốc cữu gia đã đốc suất hạm đội đi truy đuổi rồi.
[00:25:17] Không ổn, lúc này chính là thủy triều lớn nửa tháng một lần,
[00:25:20] Quốc cữu gia lại không quen thuộc hàng hải, có nguy hiểm.
[00:25:23] Chuẩn bị thuyền!
[00:25:24] Vâng!
[00:25:38] Chuyện gì vậy? Lái thuyền kiểu gì thế này?
[00:25:45] Đại nhân, đại nhân, chúng ta gặp phải thủy triều lớn rồi.
[00:25:48] Cộng thêm gió ngang quá mạnh,
[00:25:50] lúc này sóng trên mặt biển
[00:25:51] cao không dưới hai ba trượng.
[00:25:53] Đại nhân,
[00:25:54] chúng ta hoặc là hạ nửa buồm, giảm tốc độ,
[00:25:56] hoặc là tìm một nơi tránh gió.
[00:25:57] Nếu không sẽ xảy ra chuyện đó, đại nhân.
[00:25:59] Ngươi tưởng đây là đi du ngoạn sơn thủy sao?
[00:26:01] Đây là đang chạy trốn tử thần.
[00:26:08] Quốc cữu gia, chúng ta đừng cố nữa.
[00:26:10] Mau quay về đi.
[00:26:11] Quay về?
[00:26:12] Phản tặc không bắt được, làm sao ăn nói với Hoàng Thượng?
[00:26:15] Đi, tiếp tục đuổi cho ta!
[00:26:17] Đại nhân, không hay rồi, không hay rồi!
[00:26:18] Đáy thuyền bị va thủng, nước biển tràn vào.
[00:26:20] Tình thế hiện nay rất khẩn cấp.
[00:26:21] Phải nhanh chóng sơ tán người trên thuyền.
[00:26:22] Nếu không hậu quả khó lường, đại nhân.
[00:26:26] Hạ tất cả thuyền nhỏ, đổ bộ lên bờ!
[00:26:32] Nhanh, hạ thuyền nhỏ!
[00:26:34] Bản đại nhân phải tự mình ra trận, bắt sống Ngô Tuyên!
[00:26:38] Tuân mệnh!
[00:26:46] Thiên nhi, Thiên nhi...
[00:26:52] Thiên nhi nó vẫn chưa về.
[00:26:56] Liên Tâm tỷ, mau sai người gọi Thiên nhi về.
[00:27:02] Chàng yên tâm đi, Thiên nhi không sao đâu.
[00:27:16] Lên, giết cho ta!
[00:27:31] Đuổi, đuổi, mau đuổi!
[00:27:39] Đứng lại!
[00:27:44] Đừng động!
[00:27:45] Bắt lấy nó, bắt lấy nó cho ta!
[00:27:51] Đây... là giả!
[00:28:31] Tống Thiên, Ngô Tuyên ở đây!
[00:28:41] Đứng lại!
[00:28:48] Ngô Tuyên!
[00:28:49] Ngươi nhìn kỹ vách đá sau lưng ngươi đi.
[00:28:52] Rất giống với vách đá trên đảo Mạc Can, phải không?
[00:28:54] Vương đại nhân đang dẫn đại quân
[00:28:56] đợi ngươi dưới vách đá đó.
[00:28:58] Ngươi làm ác nhiều, trời oán người giận.
[00:29:01] Hôm nay ta muốn ngươi nợ mới thù cũ trả lại hết.
[00:29:19] Ngô Tuyên gieo gió gặt bão, đã rơi xuống vách đá mà chết.
[00:29:19] Thế nào, ấm hơn chút nào chưa?
[00:29:27] Trịnh đại nhân, nghịch tặc Ngô Tuyên phản loạn,
[00:29:30] chúng tôi cùng Trương quốc cữu hợp lực truy bắt,
[00:29:35] Tốt, tốt, ác có ác báo.
[00:29:40] Còn nữa, thuyền trinh sát đã trở về.
[00:29:41] Theo báo cáo, chỉ cần thay đổi hướng đi một chút,
[00:29:44] không đầy mấy ngày là có thể tiến vào Tây Đại Dương rồi.
[00:29:46] Tăng tốc, tất cả mọi thứ đều phải tăng tốc.
[00:29:49] Tuân mệnh!
[00:29:50] Trịnh đại nhân, không hay rồi.
[00:29:52] Ngô Tuyên vừa chết, thuộc hạ cũ của hắn đã bắt đầu gây rối.
[00:29:56] Hạm đội bây giờ lòng người hoang mang.
[00:29:58] Mọi người lại không biết đi đâu,
[00:30:00] bao giờ mới có thể quay về.
[00:30:01] Đặc biệt là quan binh thủy sư càng hoảng sợ,
[00:30:04] lòng quân không ổn.
[00:30:06] Cảnh Hoằng, đừng hoảng.
[00:30:10] Ngươi đi sắp xếp đi.
[00:30:11] Ta sẽ đến gặp các huynh đệ để giải thích rõ ràng.
[00:30:15] Tuân mệnh.
[00:30:18] Cậu, mau quay về đi.
[00:30:22] Đợi cậu chữa khỏi bệnh, chúng ta vẫn có thể quay lại.
[00:30:25] Vẫn có thể đi xa hơn.
[00:30:26] Đứa trẻ ngốc, con vẫn chưa nhìn ra sao?
[00:30:30] Thánh chỉ ép quay về, Ngô Tuyên phát động binh biến.
[00:30:34] Thiên thời địa lợi đều không còn nữa.
[00:30:37] Cậu chỉ có thể trông cậy vào con,
[00:30:40] trông cậy vào những người đã ở bên nhau,
[00:30:43] cùng chiến đấu mấy chục năm, những huynh đệ sinh tử.
[00:30:49] Con trai, lỡ như cậu không chịu nổi nữa,
[00:30:54] đại nghiệp tuần dương này sẽ giao lại cho con.
[00:30:58] Con?
[00:30:59] Đúng, đi, con đi ngay đi.
[00:31:04] Bất kể xảy ra chuyện gì,
[00:31:06] con cũng đừng quay đầu lại.
[00:31:08] Vì trên người con mang theo giấc mơ của quá nhiều người.
[00:31:13] Con nhớ rồi.
[00:31:24] Các huynh đệ, các vị đều biết,
[00:31:30] triều đình đã hạ chỉ cho chúng ta quay về.
[00:31:35] Nhưng kế hoạch tuần dương vẫn cần phải tiếp tục.
[00:31:39] Có lẽ đây là chuyến đi cuối cùng.
[00:31:44] Tiên đế đang nhìn xem hạm đội sẽ đi về đâu.
[00:31:52] Hoa Hạ đang mong chờ chúng ta mở ra một hải trình lịch sử.
[00:32:01] Từ lúc rời khỏi cảng Lưu Gia,
[00:32:05] Trịnh Hòa ta đã quyết tâm mở ra tuyến đường đi về phía Tây.
[00:32:11] Bất kể gặp phải muôn vàn gian khổ cũng không thể lay chuyển.
[00:32:16] Bởi vì trên vai chúng ta gánh vác sự kỳ vọng của Tiên đế.
[00:32:22] Trong lòng chúng ta,
[00:32:25] chứa đựng giấc mơ thực sự của Hoa Hạ.
[00:32:29] Các huynh đệ, hãy để chúng ta dùng máu thịt làm cây cầu,
[00:32:38] dùng xương cốt làm bậc thang, dùng thân thể trải thành đại lộ,
[00:32:46] dùng đầu lâu chống đỡ bầu trời.
[00:32:50] Đại Minh cần đến Thái Tây.
[00:32:54] Trung Hoa cần đến tận chân trời.
[00:32:58] Thiên triều cần học hỏi sở trường của người khác.
[00:33:03] Con dân Viêm Hoàng cần bạn bè khắp thiên hạ.
[00:33:11] Chúng ta sẽ vì Đại Minh mà làm nên huy hoàng,
[00:33:16] vì hậu thế mà để lại phúc lộc.
[00:33:22] Chúng ta sẽ đi tìm kiếm tất cả những gì chưa biết.
[00:33:29] Chúng ta sẽ vì tất cả mọi người trên thế gian mà khai mở tương lai.
[00:33:48] Cảnh Hoằng, bây giờ có thể lấy ra được rồi.
[00:34:02] Quốc cữu phủ?
[00:34:05] Đây là bản thỉnh tội chết mà Trịnh đại nhân viết cho Hoàng Thượng.
[00:34:21] Trịnh đại nhân...
[00:34:23] Tội kháng chỉ, tội chém đầu, tội diệt tộc,
[00:34:34] một mình Trịnh Hòa ta gánh chịu.
[00:34:43] Truyền lệnh, hạm đội tiếp tục tiến về phía trước!
[00:34:50] Vượt qua Mũi Bão Táp, tiến vào Tây Đại Dương!
[00:35:39] Mau đến đây, có người chết cóng rồi!
[00:36:10] Truyền lệnh, mau đi thông báo cho thuyền trưởng các thuyền,
[00:36:16] ngừng di chuyển, lập tức cập sát vào chúng ta.
[00:36:19] Tuân lệnh!
[00:36:27] Rõ ràng,
[00:36:29] hạm đội đang tiến vào một khu vực cực kỳ lạnh giá.
[00:36:32] Có thể khẳng định,
[00:36:34] phía trước tuyệt đối không phải là nơi các thương nhân Âu La Ba
[00:36:37] gọi là Tây Đại Dương.
[00:36:40] Bây giờ xem ra chúng ta đã đi nhầm đường.
[00:36:48] Chỉ có đi về hướng Tây Bắc,
[00:36:50] mới có thể đến được nơi chúng ta muốn đến.
[00:36:52] Nhưng cái lạnh đã cướp đi
[00:36:53] sinh mạng của tám thủy thủ của chúng ta.
[00:36:55] Đúng vậy, thức ăn và nước ngọt cũng sắp cạn rồi.
[00:36:58] Thời tiết này,
[00:37:00] quần áo mà các thuyền viên mang theo cũng khó mà chống rét.
[00:37:04] Xem ra,
[00:37:05] lần này chúng ta không vượt qua Tây Đại Dương,
[00:37:08] đặt chân lên bờ tây của Hoàng Kim Quốc.
[00:37:11] Nhưng chúng ta đã phát hiện ra
[00:37:13] đi về phía nam là một vùng biển lạnh giá.
[00:37:16] Biết được nơi này tiết khí hoàn toàn khác với Thiên triều.
[00:37:21] Tiếc thật, chúng ta đã đi nhầm hướng.
[00:37:27] Nếu không,
[00:37:29] Tây Đại Dương hiện đang ở ngay trước mắt hạm đội.
[00:37:36] Đây chính là hạm đội Trịnh Hòa
[00:37:38] đã đến được vùng biển giao nhau giữa Ấn Độ Dương và Đại Tây Dương,
[00:37:41] vùng biển Agulhas.
[00:37:44] Khu vực này cách vòng Nam Cực
[00:37:47] chỉ 25 độ vĩ.
[00:38:32] Tuyết rơi thật rồi.
[00:38:38] Trịnh Hòa, ông ấy muốn ra ngoài xem một chút.
[00:39:09] Trịnh đại nhân, chúng ta sắp đến rồi.
[00:39:17] Chúng ta đã tìm thấy hải trình.
[00:39:19] Sắp vượt qua kim cổ, đến được Thái Tây rồi.
[00:39:30] Ngươi nói... Thái Tây?
[00:39:34] Vâng!
[00:39:37] Trịnh đại nhân, ngài phải cố gắng lên.
[00:39:41] Chúng ta đã bổ sung lương thực, nước ngọt.
[00:39:44] Lập tức tiến về phía trước,
[00:39:46] chúng ta chỉ còn cách Tây Đại Dương một bước nữa thôi.
[00:39:53] Tốt, đỡ ta dậy.
[00:41:05] Từ năm 1405 đến năm 1433, Trịnh Hòa đã dẫn đầu hạm đội của Đại Minh
[00:41:09] thiết lập mối quan hệ hữu nghị với rất nhiều quốc gia.
[00:41:12] Chuyến hải trình quy mô lớn kéo dài suốt 28 năm đã có những cống hiến to lớn cho việc duy trì trật tự trên biển,
[00:41:17] bảo vệ các tuyến đường thương mại được thông suốt, và cho sự giao lưu hòa bình giữa các nước Á - Phi.
[00:41:22] Điều này không chỉ cho thấy phong thái của một nước lớn hùng mạnh,
[00:41:26] mà còn khiến người ta không thể không thán phục sự ưu tú của văn hóa truyền thống Trung Quốc.
[00:41:32] Mặc dù thời gian và không gian đã trôi qua sáu trăm năm,
[00:41:36] khi chúng ta một lần nữa hồi tưởng lại hành động vĩ đại này,
[00:41:41] chúng ta sẽ hiểu rõ hơn về đất nước của mình, và cũng hiểu hơn về thế giới.
[00:41:46] Lịch sử đã cho chúng ta biết rằng:
[00:41:49] Việc tạo dựng một môi trường quốc tế hòa bình, ổn định và hữu nghị,
[00:41:54] nên là khát vọng và mục tiêu theo đuổi chung của nhân loại.