Người Bố Xa Lạ -

24/52 ویڈیوز

Người Bố Xa Lạ tập 24 vietsub - Lee Joon, Jung So Min

0 مناظر· 08/20/25
duongvu88
duongvu88
3 سبسکرائبرز
3

Bạn đang tìm một bộ phim gia đình Hàn Quốc vừa hài hước vừa cảm động để "chữa lành" tâm hồn? "Người Bố Xa Lạ" chính là lựa chọn không thể tuyệt vời hơn!
Cuộc sống của một gia đình bình thường bỗng đảo lộn khi ngôi sao Ahn Joong Hee (Lee Joon) xuất hiện và tự nhận là con trai của ông bố Byun Han Soo. Từ đây, bí mật động trời được chôn giấu suốt 35 năm dần hé lộ, kéo theo vô số tình huống dở khóc dở cười.
Cùng theo dõi hành trình đầy tiếng cười, nước mắt và những bài học sâu sắc về tình thân. Đừng bỏ lỡ phản ứng hóa học bùng nổ của cặp đôi "oan gia" Lee Joon - Jung So Min và câu chuyện tình yêu "cười ra nước mắt" của Lee Yoo Ri!

مزید دکھائیں

[00:00:05] Cô có khỏe không?

[00:00:09] À này…

[00:00:11] Nói chuyện một lát được không?

[00:00:16] Ai đến vậy?

[00:00:23] Chị làm gì ở đây?

[00:00:26] Tôi cần nói chuyện với con gái chị.

[00:00:31] Có gì mà phải bàn với con gái tôi?

[00:00:35] Nói ở đây luôn đi.

[00:00:38] Chuyện này tôi không thể nói ở đây được.

[00:00:40] Tôi muốn đi đâu đó nói chuyện.

[00:00:42] Sao chị dám đưa con gái tôi đi nói chuyện?

[00:00:45] Chị xuất hiện ở nhà tôi

[00:00:47] vào sáng sớm thế này, hoàn toàn không báo trước.

[00:00:50] Nói ở đây, không thì chị về đi.

[00:00:58] Tôi xin lỗi

[00:00:59] vì đã đến vào lúc sáng sớm mà không báo trước.

[00:01:03] À…

[00:01:05] Tôi biết vậy là bất lịch sự, nhưng việc này rất khẩn cấp.

[00:01:09] Xin hãy cho tôi nói chuyện với con gái chị một chút.

[00:01:15] Mẹ, con sẽ về ngay.

[00:01:21] Mau về đi đấy. Con còn phải đi làm.

[00:01:23] Vâng.

[00:01:42] Này cô.

[00:01:44] Cô còn liên lạc với Jeong Hwan, đúng không?

[00:01:49] Không, tôi không có.

[00:01:54] Cô không nói chuyện với nó thật sao?

[00:01:56] Vâng, không có ạ.

[00:01:59] Chúng tôi đã chia tay.

[00:02:03] Nếu có nói chuyện với nó, xin hãy nói tôi biết.

[00:02:07] Tôi không thể chịu nổi nữa.

[00:02:11] Tôi nói tôi chia tay với anh ấy rồi mà.

[00:02:13] Như ý bà muốn đấy.

[00:02:20] Nếu cả cô cũng không biết,

[00:02:22] thì Jeong Hwan nhà tôi đi đâu rồi?

[00:02:26] Cô thật sự không có nói chuyện với nó sao?

[00:02:30] Chắc hẳn cô vẫn phải giữ liên lạc chứ.

[00:02:33] Có chuyện gì vậy ạ?

[00:02:37] Jeong Hwan biến mất rồi.

[00:02:40] Nó đã đổi số điện thoại.

[00:02:42] Nó xin làm việc ở Việt Nam,

[00:02:45] và tôi không liên lạc được với nó nữa.

[00:02:53] Cô thật sự không biết à?

[00:02:56] Vậy nó đi đâu rồi?

[00:03:01] À… Này cô.

[00:03:04] Làm ơn tìm con trai giúp tôi đi.

[00:03:08] Nó đã biệt tăm bốn ngày,

[00:03:11] và không ai biết nó ở đâu.

[00:03:14] Hẳn là nó không muốn gặp chúng tôi nữa.

[00:03:17] Nó đã bán căn hộ và biến mất.

[00:03:22] Nhưng chắc cô biết Jeong Hwan

[00:03:26] bây giờ có thể đang ở đâu.

[00:03:27] Làm ơn. Xin hãy tìm con trai giúp tôi.

[00:03:42] Tôi… Tôi xin lỗi.

[00:03:48] Lẽ ra tôi không nên làm điều tôi đã làm tám năm trước.

[00:03:52] Tôi lo cho con trai nên đã nói những lời tàn nhẫn đó với cô.

[00:03:58] Là tôi đã có lỗi.

[00:04:03] Vậy nên hãy thông cảm và tha thứ cho tôi.

[00:04:09] Và hãy tìm con trai giúp tôi.

[00:04:12] Cô phải biết con trai tôi có thể đang ở đâu chứ.

[00:04:20] Nó không xảy ra chuyện gì đâu nhỉ?

[00:04:23] Xin hãy tìm con trai giúp tôi.

[00:04:27] Tôi không thể sống thiếu con trai mình.

[00:04:30] Xin cô…

[00:04:41] Tôi hiểu rồi ạ.

[00:04:44] Tôi sẽ tìm anh ấy.

[00:04:47] Tôi sẽ gọi bà, nên bà về nhà đi.

[00:04:57] Vậy được rồi. Xin hãy tìm nó giúp tôi.

[00:05:13] Lại đây.

[00:05:16] Sao chị ta lại đến đây?

[00:05:18] Tiền bối biến mất rồi.

[00:05:22] Anh ấy đã đổi số điện thoại

[00:05:24] và xin chuyển công tác ra nước ngoài.

[00:05:27] Bà ấy hỏi con có biết anh ấy ở đâu không.

[00:05:30] Bà ấy nhờ con tìm anh ấy.

[00:05:31] Sao bà ta lại nhờ con tìm con trai mình?

[00:05:34] Chắc bà ta tuyệt vọng lắm.

[00:05:37] Bà ấy đã khóc lóc cầu xin con.

[00:05:40] Khóc lóc cầu xin con sao?

[00:05:42] Vâng. Nên con thấy hơi khó chịu.

[00:05:46] Có lẽ con trai chị ta đã biến mất thật.

[00:05:49] Không thể tin chị ta lại cầu xin và khóc lóc.

[00:05:52] Gieo gió gặt bão. Là chị ta tự chuốc lấy.

[00:05:56] Mẹ…

[00:05:59] Con biết cậu ta ở đâu không?

[00:06:01] Sao con biết được chứ?

[00:06:03] Con đi làm đây.

[00:06:16] Chào Jong Beom.

[00:06:18] Tôi đây.

[00:06:20] Xin lỗi vì đã gọi cậu sớm thế này.

[00:06:23] Giờ cậu đang ở đâu?

[00:06:25] Vậy sao?

[00:06:26] Tôi gặp cậu trước khi cậu làm được không?

[00:06:28] Tôi sẽ ghé qua.

[00:06:36] Bà đã gặp con bé chưa?

[00:06:38] Nó nói gì?

[00:06:41] Cô ấy không biết.

[00:06:44] Cô ấy không biết nó đã biến mất.

[00:06:48] Không biết à?

[00:06:51] Vậy là bà cứ thế về nhà à?

[00:06:53] Bà không xin lỗi và nhờ cô ấy đi tìm thằng bé sao?

[00:06:59] Bà không làm thế à?

[00:07:01] Con trai mất tích rồi mà bà không nói thế.

[00:07:04] - Vì cái sĩ diện ngớ ngẩn đó sao? - Có chứ! Tôi tuyệt vọng rồi.

[00:07:07] Nên tôi đã quỳ xuống xin lỗi

[00:07:11] và nhờ cô ấy tìm con trai chúng ta,

[00:07:13] bằng cách khóc lóc cầu xin.

[00:07:15] Ồ, vậy sao?

[00:07:17] Làm tốt lắm.

[00:07:19] Vậy cô ấy sẽ làm chứ?

[00:07:22] Cô ấy nói sẽ tìm nó.

[00:07:24] Cô ấy bảo tôi về nhà, nên tôi về.

[00:07:28] Jeong Hwan, con đang ở đâu vậy hả?

[00:07:38] Chị à.

[00:07:39] Chuyện tiền bối biến mất là sao thế?

[00:07:41] Anh ấy nộp đơn chuyển công tác đến Việt Nam và nghỉ phép,

[00:07:45] nhưng bên tôi không liên lạc được. Chúng tôi tưởng chị biết.

[00:07:48] - Ý là cậu không biết thật sao? - Vâng, không biết thật ạ.

[00:07:51] Ôi, bực quá đi mất.

[00:07:54] Tôi không biết anh ấy sẽ không gọi chị.

[00:07:56] Chị thật sự không biết à?

[00:07:59] Chị phải là người biết chứ?

[00:08:01] Nếu là tôi, tôi sẽ không để tiền bối biến mất.

[00:08:04] Nếu là cô, tiền bối không yêu cô đủ nhiều để biến mất đâu.

[00:08:08] Giờ chị là bạn gái cũ rồi. Chị đã chia tay anh ấy hai lần.

[00:08:12] Cô không biết khi nào nên im lặng đúng không?

[00:08:16] Muốn tôi tháo não cô ra không?

[00:08:21] Tôi biết rồi. Vào làm đi.

[00:08:24] Tạm biệt, chị Hye Yeong.

[00:08:26] Gọi được anh ấy thì báo tôi biết nhé.

[00:08:30] Đi thôi.

[00:08:32] - Thật vậy sao? - Ừ.

[00:08:34] Nên Hye Yeong đã đi làm sớm.

[00:08:39] Có lẽ người phụ nữ đó thật sự quan tâm đến con trai.

[00:08:41] Ngay cả khi vu cho tôi tội ăn cắp,

[00:08:43] chị ta không hề xin lỗi và vẫn ngẩng cao đầu.

[00:08:47] Nhưng chị ta lại đến đây từ sớm với vẻ mặt sầu não,

[00:08:51] và xin lỗi tôi.

[00:08:52] Có lẽ cậu ấy rất đau khổ.

[00:08:57] Đợi đã.

[00:09:06] Ông nấu mì Ý cho bữa sáng à?

[00:09:08] Jung Hui muốn ăn món này để giải rượu.

[00:09:12] Tối qua nó uống nhiều quá.

[00:09:13] Thế à?

[00:09:15] Tôi sẽ nấu nốt sau khi gọi nó dậy, bà cho mì ra đĩa giúp tôi nhé.

[00:09:37] Jung Hui à.

[00:09:39] Con phải dậy đi, Jung Hui.

[00:09:51] Bụng con có đau nhiều không?

[00:09:54] Bố pha trà mật ong này. Uống đi.

[00:09:58] Chắc để lát nữa.

[00:10:00] Được rồi. Uống rồi xuống nhà đi. Con cần phải ăn sáng và đi làm.

[00:10:09] Con không đau ở đâu chứ?

[00:10:14] Con đã nhăn nhó trong lúc ngủ.

[00:10:19] Không có đâu ạ.

[00:10:22] Thật sao?

[00:10:24] Bố chỉ lo lắng thôi.

[00:10:26] Khi già rồi, con sẽ lo lắng rất nhiều.

[00:10:29] Uống rồi xuống lầu nào.

[00:10:48] Cái gì? Món Ý?

[00:10:51] Bố, sao lại ăn sáng bằng mì Ý?

[00:10:54] Bố, bố muốn ăn món này à?

[00:10:56] Đây.

[00:11:00] Tôi ăn kem vani và mì Ý để giải rượu.

[00:11:05] Tối qua tôi uống hơi nhiều.

[00:11:07] À.

[00:11:11] Vậy nên bố mới đi mua kem từ sáng sớm.

[00:11:15] Cả nhà mau ăn đi.

[00:11:18] Ăn thôi.

[00:11:19] - Mời cả nhà. - Mời cả nhà.

[00:11:29] Món mì Ý bố nấu ngon thật đấy.

[00:11:32] Bố rất mừng. Ăn nhiều vào.

[00:11:34] Đúng là một nghi thức giải rượu kỳ lạ.

[00:11:36] Tôi đã quen rồi.

[00:11:39] Các nước khác nhau có những món giải rượu khác nhau.

[00:11:41] Khi con tới Tây Ban Nha,

[00:11:43] người ở đó ăn bánh churro và bánh pudding chocolate.

[00:11:50] Trưa con định ăn gì?

[00:11:52] Bố chuẩn bị đồ ăn cho con nhé?

[00:11:54] Bố không cần làm vậy đâu.

[00:11:56] Hôm nay chúng con có quà cơm hộp rồi.

[00:11:58] Quà cơm hộp là sao?

[00:12:00] À, kiểu như quà fan hâm mộ tặng thần tượng vậy.

[00:12:05] Fan của anh Jin Seong Jun sẽ gửi tặng cơm hộp.

[00:12:08] Ồ, quả nhiên là Jin Seong Jun.

[00:12:10] Mẹ ơi, fan hâm mộ thời nay tặng cơm hộp

[00:12:13] cho những ngôi sao họ yêu quý để cổ vũ.

[00:12:16] À. Họ làm chuyện như vậy sao?

[00:12:32] Lên xe đi.

[00:12:44] Để tôi cho anh biết lịch trình hôm nay.

[00:12:47] Buổi ghi hình bắt đầu lúc 15:00, nên anh có thể ghé qua

[00:12:50] tiệm làm đẹp trên đường đến buổi quay.

[00:12:52] Được rồi.

[00:12:54] Tôi có một câu hỏi riêng tư.

[00:12:56] Tối qua với bố thế nào?

[00:13:00] Bố nấu mì Ý và mua kem cho anh.

[00:13:04] Giờ thì thân hơn rồi nhỉ?

[00:13:06]

[00:13:09] Xuất phát.

[00:13:11] Vâng!

[00:13:18] Sao anh lại cổ lỗ sĩ vậy, Cha Jeong Hwan?

[00:13:23] LUẬT SƯ BYUN HYE YEONG

[00:13:24] Gì chứ? Nộp đơn xin chuyển công tác ra nước ngoài và biến mất?

[00:13:29] Ý em là, anh có cần phải

[00:13:31] quảng bá với cả thế giới là ta đã chia tay và trái tim anh tan vỡ?

[00:13:38] Anh mới là người làm tan vỡ trái tim em. Được chứ?

[00:13:41] Anh mới chính là người muốn chia tay.

[00:13:44] Anh bỏ em, nói rằng không chịu nổi em.

[00:13:51] Sao anh lại biến mất như thế này?

[00:13:54] Anh thật sự làm em lo đấy.

[00:13:58] Nhìn này.

[00:14:00] Con cá lớn đó được gọi là cá mú.

[00:14:02] Mấy con có sọc à? Cá vẹt Nhật Bản.

[00:14:05] Còn gọi là cá rạn san hô, vì sống ở nơi đó.

[00:14:07] Mấy con nhọn nhọn là cá khờ.

[00:14:10] Là loại làm khô cá à? Chà!

[00:14:11] Đó là cá bơn, kia là cá bơn lưỡi ngựa.

[00:14:13] Đây là cách để phân biệt chúng. Cá bơn lưỡi ngựa, cá bơn.

[00:14:17] Cá bơn lưỡi ngựa, cá bơn, cá bơn lưỡi ngựa, cá bơn…

[00:14:20] Cá bơn lưỡi ngựa, cá bơn.

[00:14:22] Cá bơn lưỡi ngựa, cá bơn. Được.

[00:14:26] Nhưng làm sao anh biết? Anh như chuyên gia vậy.

[00:14:30] Đều là tại em đấy.

[00:14:31] Cái gì? Tại em sao?

[00:14:33] Khi em đá anh tám năm trước,

[00:14:36] anh đã đến nhà nghỉ B&B ta từng đi hồi đại học

[00:14:39] và câu cá hàng tháng trời.

[00:14:44] Biết rồi!

[00:14:46] NHÀ NGHỈ B&B

[00:15:15] Cô muốn thuê phòng không?

[00:15:17] Ồ, xin chào.

[00:15:19] Có anh nào tên Cha Jeong Hwan ở đây không ạ?

[00:15:23] Anh ấy ngoài 30 tuổi.

[00:15:25] Dù là đàn ông hay phụ nữ,

[00:15:26] hiện chúng tôi không có khách thuê phòng.

[00:15:33] Không có ai sao?

[00:15:35] Vâng.

[00:15:39] Tôi hiểu rồi.

[00:15:59] - Xin chào. - Xin chào.

[00:16:01] - Xin chào. - Xin chào.

[00:16:02] - Xin chào. - Xin chào!

[00:16:04] - Xin chào. - Xin chào.

[00:16:06] - Xin chào. - Xin chào.

[00:16:08] - Xin chào. - Jung Hui, anh đây rồi.

[00:16:11] Hôm nay anh có thể làm tốt không? Anh có tập luyện không?

[00:16:15] Vâng, tôi đã tập nhiều.

[00:16:16] Được rồi. Bắt đầu thôi.

[00:16:19] Bắt đầu nào!

[00:16:20] Chuẩn bị bắt đầu!

[00:16:35] Chuẩn bị.

[00:16:40] - Xin lỗi, tôi có thể uống nước không? - Được thôi.

[00:16:43] - Quản lý của anh An Jung Hui? - Vâng.

[00:16:49] - Trà mộc qua à? - Vâng.

[00:16:54] Sẽ mất cả đêm mất. Ta còn chưa bắt đầu nữa.

[00:16:57]

[00:16:59] Ý tôi là thế đấy.

[00:17:02]

[00:17:06] Kịch bản của tôi.

[00:17:12] Jung Hui, ta sẽ bắt đầu khi nào anh sẵn sàng.

[00:17:15] Mọi người, chuẩn bị!

[00:17:24] Đưa điện thoại cho tôi ạ.

[00:17:25] Được rồi, đợi một chút.

[00:17:27] Buổi quay thuận lợi chứ?

[00:17:29] Bụng con thế nào rồi? Hôm nay khi nào con xong?

[00:17:33] Bố sẽ chuẩn bị bữa tối cho con. Hẹn con ở nhà nhé, Jung Hui.

[00:17:41] Bố sẽ chuẩn bị bữa tối cho con. Hẹn con ở nhà nhé, Jung Hui.

[00:18:00] Tôi sẽ quay lại.

[00:18:08] Cảnh 34. Lần 1.

[00:18:11]

[00:18:16] Không phải anh không tìm được bố mà là anh không tìm.

[00:18:21] Sao anh xuất hiện đột ngột thế?

[00:18:24] Chỉ là. Không hề đột ngột đâu.

[00:18:28] Tôi đã chuẩn bị suốt 20 năm.

[00:18:33] Cần phải chuẩn bị cho một việc như vậy à?

[00:18:38] Nếu muốn gặp bố,

[00:18:41] anh đã có thể đến mà.

[00:18:44]

[00:18:51] Cứ như là anh bỗng nhiên xuất hiện

[00:18:54] và đòi em chia sẻ bố với anh.

[00:18:59] Việc đó khó hơn là em nghĩ.

[00:19:03] Giờ cậu mới chịu thành thật.

[00:19:06] Tôi đã nghĩ có lẽ cậu hơi chậm hiểu.

[00:19:08] Cậu đã chào đón rất niềm nở.

[00:19:11] Sao em có thể thế được?

[00:19:14] Khi gặp anh,

[00:19:16] em thấy ghét bố và thấy tội cho mẹ mình.

[00:19:22] Em thật sự rất ghét phải chấp nhận anh.

[00:19:25] Nhưng…

[00:19:28] Đây không phải lỗi của anh mà.

[00:19:32] Em nghĩ anh chỉ là nạn nhân.

[00:19:40] Cắt!

[00:19:54] Chà, ai thế này?

[00:19:57] - Seung U cuối cùng cũng có mặt rồi. - Sao ạ?

[00:19:59] Hay lắm. Thật tuyệt vời.

[00:20:01] Làm tốt lắm, Jung Hui. Chà!

[00:20:03] Sao anh lại thay đổi đến vậy chỉ sau một đêm?

[00:20:06] Hãy giữ phong độ và chuyển sang cảnh tiếp theo.

[00:20:09] Khoan, anh chắc là ổn thật chứ?

[00:20:11] Tất nhiên rồi.

[00:20:12] Seong Jun, thử lại phần của anh đi.

[00:20:15] Đoạn đầu chưa được vững lắm.

[00:20:18] - Vâng, tôi hiểu rồi. - Được rồi.

[00:20:20] Tiền bối, anh thật sự rất tuyệt vời.

[00:20:23] Anh đã khiến tôi bất ngờ đấy.

[00:20:25] Không hẳn là thế…

[00:20:27] Tôi nên đi chuẩn bị cho cảnh tiếp theo.

[00:20:36] Anh An, anh đã rất tuyệt vời.

[00:20:38] Giống hệt như là…

[00:20:40] Đang xem Seung U chứ không phải anh.

[00:20:42] Tôi nổi hết cả da gà. Tôi cảm động quá.

[00:20:45] Đừng phản ứng quá thế.

[00:20:48] Tôi vào nhà vệ sinh một chút.

[00:20:50] - Được thôi. Đi đi. - Vâng!

[00:21:10] Được. Làm tốt lắm.

[00:21:13] Làm tốt lắm. Tốt lắm!

[00:21:18] Làm tốt lắm, tốt lắm.

[00:21:32] Cảm ơn. Cảm ơn rất nhiều.

[00:21:37] Mình biết anh ấy sẽ làm được. Đúng vậy.

[00:21:40]

[00:21:52] Con sẽ về vào khoảng 8:00 tối.

[00:22:17] ĐẠI HÀN DÂN QUỐC, GIẤY THÔNG HÀNH, HỘ CHIẾU

[00:22:24] ẢNH CHỤP NGƯỜI MANG HỘ CHIẾU BYUN HAN SOO

[00:22:34] BYUN HAN SOO

[00:22:44] Ông về nhà sớm thế.

[00:22:54] Sao ông lại nhìn cái đó?

[00:22:58] Đây là tấm ảnh duy nhất còn lại của Han Soo.

[00:23:03] Dù một nửa đã bị cháy…

[00:23:09] Ước gì tôi có thể cho Jung Hui xem nó.

[00:23:12] Thật ra,

[00:23:15] tôi muốn cho thằng bé xem cái này và nói sự thật.

[00:23:19] "Bác không phải bố con.

[00:23:22] Bố con không bỏ rơi con".

[00:23:26] Ông xã…

[00:23:27] Tối qua tôi uống với Jung Hui,

[00:23:33] và nó hỏi tôi vì sao tôi không đến gặp nó.

[00:23:38] Vì sao tôi chưa từng đến gặp nó,

[00:23:41] rằng lẽ ra tôi nên đến vì là bố của nó.

[00:23:45] Nó nói mình đã chờ rất lâu.

[00:23:49] Bố dượng của Jung Hui chắc là người nước ngoài.

[00:23:54] Nó hỏi tôi có biết cảm giác có bố dượng khác chủng tộc không.

[00:23:59]

[00:24:04]

[00:24:10] Nó hỏi tôi có biết nó đã chờ tôi thế nào…

[00:24:15] Tôi đã không thể nói gì.

[00:24:19] Tôi còn chẳng có lòng dạ nào

[00:24:21] để xin lỗi.

[00:24:27] Tôi chưa từng nghĩ rằng

[00:24:30] việc tôi đã làm

[00:24:32] lại có thể khiến ai đó tổn thương và khổ sở đến vậy.

[00:24:38] Tôi chỉ nghĩ về việc bảo vệ các con mình.

[00:24:43] Nhưng…

[00:24:47] ông không hề biết Jung Hui tồn tại.

[00:24:49] Giờ tôi biết rồi, mà vẫn đang lừa dối nó.

[00:24:54] Giả vờ như tôi là Han Soo,

[00:24:56] giả vờ như tôi là bố ruột nó vậy.

[00:25:01] Tôi không dám nhìn thẳng vào mắt nó.

[00:25:07] Tôi thấy rất tội lỗi và hổ thẹn.

[00:25:22] Tôi xin lỗi.

[00:25:26] Tôi thuyết phục ông làm việc đó khi ông không muốn.

[00:25:32] Nhưng chính tôi

[00:25:36] là người đã chọn sẽ sống với tư cách là Han Soo.

[00:25:41] Đó là tội của riêng tôi.

[00:25:45] Lẽ ra tôi không nên

[00:25:47] tố cáo vụ ẩu đả đó.

[00:25:55] Lẽ ra tôi cứ sống như một cựu tù nhân thì hơn.

[00:26:00] Lẽ ra tôi không bao giờ nên gặp bà.

[00:26:32] Mẹ, là con đây.

[00:26:36] Mẹ bảo con về nhà nghỉ đi mà.

[00:26:38] Chắc con mệt vì phải làm việc cả ngày rồi.

[00:26:40] Con không mệt chút nào đâu.

[00:26:42] Nhìn này! Con mua bánh bao chay mẹ thích đây.

[00:26:48] Mẹ ngồi dậy ăn đi nhé?

[00:26:51] Vẫn còn ấm đấy.

[00:26:54] Trông ngon ghê.

[00:27:04] Ồ, mẹ uống chút nước nữa nhé.

[00:27:12] Đây.

[00:27:18] Con cũng ăn đi chứ.

[00:27:19] Con sẽ ăn mà. Mẹ ăn trước đi.

[00:27:34] - Yun Seok, lại đây. Giúp tôi được không? - Sao?

[00:27:36] Cậu nắm đầu này, tôi nắm đầu kia.

[00:27:41] Ngay đây.

[00:27:42] - Làm tốt lắm. - Cảm ơn.

[00:27:44] - Đừng nhậu nhiều quá. - Tôi biết rồi.

[00:27:47] - Tiếp theo. - Tôi được trả bao nhiêu nhỉ?

[00:27:49] - Làm tốt lắm. - Cảm ơn.

[00:27:52] Tuần sau mày sẽ có phần. Tiếp theo.

[00:27:54] Đốc công, tôi cần có lương trong tối nay. Tôi phải trả viện phí cho mẹ.

[00:27:58] Tao không có tiền. Tiếp theo.

[00:27:59] Không trả ngay thì bệnh viện sẽ đuổi mẹ tôi đi.

[00:28:03] Tôi xin ông đấy.

[00:28:04] Mày là cựu tù nhân,

[00:28:07] sao mày dám đụng vào tao?

[00:28:09] Tôi xin lỗi.

[00:28:12] Làm ơn trả lương cho tôi. Mẹ tôi sẽ chết mất.

[00:28:14] Mày muốn bị đuổi ngay đây à?

[00:28:17] Đừng than vãn nữa.

[00:28:19] - Tiếp theo. - Vâng.

[00:28:21] - Làm tốt lắm. - Cảm ơn.

[00:28:24] Cậu nên chăm chỉ hơn.

[00:28:28] Cô y tá.

[00:28:30] Xin hãy cho tôi khất đến hết tháng này.

[00:28:33] - Bà ấy bệnh nặng quá, sao về nhà được? - Chúng tôi cũng hết cách rồi.

[00:28:36] Làm ơn, cô y tá.

[00:28:38] Sao cô có thể để người bệnh về nhà chứ?

[00:28:40] Tôi xin lỗi.

[00:28:42] Không được đâu mà.

[00:28:43] Nếu mẹ tôi xuất viện, bà ấy sẽ chết mất.

[00:28:46] Tôi xin cô đấy.

[00:28:47] Tôi thật lòng rất tiếc.

[00:28:50] Cô y tá ơi!

[00:29:18] Cô là cô y tá mà.

[00:29:20] Sao cô biết nhà tôi?

[00:29:22] Đây.

[00:29:24] Tôi đem ít thuốc đến cho mẹ anh.

[00:29:27] Nếu uống thuốc, bà ấy sẽ đỡ hơn.

[00:29:32] Cầm lấy.

[00:29:34] Tôi muốn giúp anh bằng cách nào đó,

[00:29:36] nhưng đây là tất cả những gì tôi có thể làm cho anh.

[00:29:45] Cảm ơn cô.

[00:29:48] So với việc anh đã giúp tôi

[00:29:52] khi tôi suýt nữa bị móc túi trên xe buýt thì thế này không là gì.

[00:30:01] Mẹ anh thế nào rồi?

[00:30:05] Tôi là cựu tù nhân.

[00:30:10] Mong cô đừng đến đây nữa.

[00:30:13] Cảm ơn cô đã đem thuốc đến.

[00:30:40] Đây. Tôi quên mất.

[00:30:42] Tôi có mua chút quýt cho mẹ anh.

[00:30:46] Không phải cho anh đâu, anh Yun Seok.

[00:30:52] Và…

[00:30:55] Tôi sẽ lại đến nữa.

[00:31:19] Thằng khốn! Là mày phải không?

[00:31:22] Mày trộm tiền từ cái bao này phải không?

[00:31:24] Cái gì? Bao nào? Ông đang nói gì vậy?

[00:31:27] Đi với tao, đồ khốn.

[00:31:31] Tôi để 1,2 triệu won vào bao, bao gồm cả lương cho hôm nay.

[00:31:36] Nhưng thằng cựu tù nhân này trộm mất rồi!

[00:31:38] Không. Xin hãy tin tôi.

[00:31:41] Tôi chưa từng thấy số tiền đó, hay lại gần văn phòng ông ta.

[00:31:44] Tôi đã kiểm tra tên anh ta.

[00:31:46] Anh ta ở tù ba năm vì tội ngộ sát chứ không phải ăn cắp.

[00:31:49] Tội ngộ sát?

[00:31:50] Mày không chỉ là cựu tù nhân. Mày là kẻ giết người?

[00:31:53] Không phải tôi.

[00:31:56] Tôi chưa từng động vào số tiền đó. Tôi không giết ai cả.

[00:32:00] Đồ cặn bã.

[00:32:01] Mày đã giết người mà còn chối sao?

[00:32:03] - Giam hắn ta lại. - Được.

[00:32:05] Tôi không lấy trộm tiền! Đâu có chứng cứ!

[00:32:07] Sao có thể giam tôi khi thiếu chứng cứ?

[00:32:09] Sao tôi có thể trộm số tiền tôi không biết chứ?

[00:32:11] Thanh tra, không phải tôi! Thanh tra!

[00:32:23] Anh Yun Seok?

[00:32:31] Đêm qua anh ấy cũng không có nhà.

[00:32:33] Anh ấy không về nhà luôn sao?

[00:32:41] Vậy có nghĩa là mẹ anh ấy ở nhà một mình?

[00:32:56] Bác ơi?

[00:33:01] Là cháu, Yeong Sil đây.

[00:33:14] Bác ơi.

[00:33:18] Bác ơi?

[00:33:20] Bác ơi.

[00:33:25] Bác ơi!

[00:33:39] Lee Yun Seok, ra ngoài đi.

[00:34:02] Y tá Na.

[00:34:04] Mẹ tôi đâu?

[00:34:08] Tôi hỏi mẹ tôi đâu rồi?

[00:34:16] Đó không phải mẹ tôi.

[00:34:19] Đó không phải mẹ tôi.

[00:34:24] Mẹ.

[00:34:40] Mẹ!

[00:35:07] Mà chị dâu đâu rồi?

[00:35:08] Con dâu làm những việc này mới phải chứ?

[00:35:12] Con xin lỗi mẹ. Con lại ngủ quên mất.

[00:35:15] Cái gì đây?

[00:35:16] Chị đến vừa đúng lúc ăn à? Sau khi bọn em xong?

[00:35:19] Con xin lỗi. Mẹ ơi, con làm gì ạ?

[00:35:21] Không sao đâu.

[00:35:22] Hai đứa nó giúp được. Con đi chuẩn bị đi.

[00:35:24] Cái gì? Sao mẹ có thể nói vậy?

[00:35:28] Con dâu kiểu gì mà để mẹ chồng nấu cho ăn chứ?

[00:35:33] Xới cơm đi.

[00:35:36] Chị cũng thấy vậy đấy em chồng.

[00:35:46] Yu Ju, em ổn chứ?

[00:35:47] Để anh làm cho, mau ra đi.

[00:35:49] Không sao đâu. Em làm được.

[00:35:51] Thấy chưa? Có được đâu. Tránh ra nào.

[00:35:55] - Đưa cho anh. - Em nên làm việc này.

[00:35:57] Nhưng em cứ bị ốm nghén hoài.

[00:36:04] Thật là.

[00:36:11] Anh Jun Yeong, anh lại bị ốm nghén nữa à?

[00:36:18] Vài người chồng cũng bị ốm nghén đấy.

[00:36:21] Anh Jun Yeong cũng thế.

[00:36:23] Anh ấy cứ bị nghén như con.

[00:36:27] Anh khỏi một thời gian rồi, nhưng giờ lại bị.

[00:36:29] Anh ổn. Anh làm được.

[00:36:30] Khỏi đi. Mẹ sẽ làm, nên tránh ra đi.

[00:36:34] Nhanh lên.

[00:36:35] - Con xin lỗi mẹ. - Ra ngoài.

[00:36:39] Ôi, không. Anh ổn chứ?

[00:36:44] Không thể tin được.

[00:36:45] Không thể tin nổi hai người đó.

[00:36:47] Im lặng đi. Đừng có thô lỗ với anh mình như vậy.

[00:36:49] Con không biết mang thai là thế nào đâu.

[00:37:02] Chết tiệt.

[00:37:15] Hoàn hảo.

[00:37:17] Ôi, mình muộn mất.

[00:37:22] Con không đi làm hả?

[00:37:23]

[00:37:27] Mẹ, nhìn có giống con đã cố quá không?

[00:37:30] Có chứ. Con đi xem mắt à?

[00:37:33] - Con trông có vẻ đã rất cố gắng. - Thật sao? Dữ lắm à?

[00:37:37] Sẽ ngại lắm nếu anh ấy biết con làm việc này vì anh ấy.

[00:37:40] Có lẽ con không nên đi cắt tóc. Con có nên thay đồ không?

[00:37:44] Ôi, đừng làm trò ngớ ngẩn nữa, đi làm đi.

[00:38:19] Xin chào.

[00:38:21] Sao đột nhiên anh lại chào tôi?

[00:38:24] Tôi xin lỗi vì đã gọi cô tối qua.

[00:38:26] Tôi đã uống quá say và làm chuyện ngu ngốc.

[00:38:29] Ồ, chuyện đó à?

[00:38:31] Cũng không hẳn là ngu ngốc.

[00:38:35] Huấn luyện viên Byun, khi nào cô ăn trưa?

[00:38:39] Chắc là lát nữa. Sao thế?

[00:38:41] Cô có muốn đi ăn trưa với tôi không?

[00:38:44] Hôm nay tôi có việc rồi. Xin lỗi nhé.

[00:38:47] Hay là uống cà phê vào giờ nghỉ?

[00:38:49] Hôm nay tôi làm cả ngày.

[00:38:52] Cô làm gì sau khi tan làm?

[00:38:54] Chắc là tôi sẽ về nhà.

[00:38:55] Tôi sẽ chờ đến khi cô tan làm.

[00:38:57] Tại sao chứ?

[00:38:59] Sao anh lại chờ tôi?

[00:39:04] Tôi đã bảo…

[00:39:07] rằng tôi thích cô, nhưng cô chưa bao giờ cho tôi câu trả lời.

[00:39:11] Ồ, chuyện đó à?

[00:39:14] Câu trả lời đó à?

[00:39:15] Vâng.

[00:39:17] Macchiato caramen, nửa cốc shot, thêm sốt.

[00:39:22] Sao cơ?

[00:39:23] Gặp ở băng ghế lúc 4:56 chiều.

[00:39:32] Shot… Là sao?

[00:39:34] Một nửa? Shot?

[00:39:39] NỬA SHOT, CARAMEN, SỐT

[00:39:44] Loại có caramen…

[00:39:49] Ồ, cái đó. Macchiato caramen.

[00:39:51] - Thêm nửa shot nữa. - Vâng.

[00:39:54] Và còn nữa.

[00:39:56] S… Sốt?

[00:39:58] À, thêm sốt phải không ạ?

[00:40:00] Đúng, là nó. Làm ơn cho tôi cái đó.

[00:40:02] Anh muốn dùng lạnh ạ?

[00:40:05] Cô ấy không có nói với tôi.

[00:40:08] - Lấy tôi cả hai loại. - Vâng.

[00:40:34] Ba phút.

[00:40:50] Cô không nói muốn uống nóng hay lạnh.

[00:40:54] Tôi muốn…

[00:40:56] Uống nóng.

[00:41:13] - Anh thích tôi thật à? - Vâng.

[00:41:18] Từ khi nào?

[00:41:20] Tôi không biết từ khi nào nữa.

[00:41:23] Lúc nhận ra thì tôi đã thích cô rồi.

[00:41:32] Anh thích tôi ở điểm nào thế?

[00:41:37]

[00:41:40] Chỉ là tôi thích mọi thứ ở cô.

[00:41:44] Huấn luyện viên Park, anh gan thật nhỉ.

[00:41:48] - Thế có phải từ chối không? - Không đâu!

[00:41:57] Em cũng thích anh, Huấn luyện viên Park.

[00:42:03] Vâng.

[00:42:07] Vậy thôi sao?

[00:42:10] - Sao cơ? - Anh không định hỏi quen em à?

[00:42:15] Vậy ta hẹn hò đi.

[00:42:18] Được thôi.

[00:42:20] Cảm ơn em.

[00:42:27] Chà, mặt anh thật bất công.

[00:42:33] Sao anh cứ cười mãi vậy? Anh làm em xấu hổ đấy.

[00:42:37] Anh rất thích em.

[00:42:42] Anh có kinh nghiệm đến mức nào mà gan thế này vậy?

[00:42:47] Anh chưa từng hẹn hò.

[00:42:48] Cái gì? Chưa lần nào ư?

[00:42:52] Ừ.

[00:42:53] Thết có tệ lắm không?

[00:42:56] Không, không tệ. Chỉ là…

[00:43:00] Kỳ lạ thôi.

[00:43:03] Sao người như anh lại chưa từng hẹn hò nhỉ?

[00:43:06] Anh chưa bao giờ có hứng thú.

[00:43:09] Và huấn luyện viên nói hẹn hò sẽ ảnh hưởng đến phong độ của anh.

[00:43:14] Thật ra,

[00:43:16] anh chưa từng thích ai nhiều hơn bóng đá.

[00:43:25] Vậy anh thích em hơn bóng đá à?

[00:43:31] Không thể so sánh như vậy,

[00:43:33] nhưng phải, anh thích em hơn.

[00:43:52] Sao anh cứ nhìn chằm chằm vậy?

[00:43:55] Em rất xinh đẹp.

[00:44:00] Ôi, thật là thẳng thắn.

[00:44:23] PHÒNG CHỜ

[00:44:24] - Cô vào chứ? - Xin chào anh.

[00:44:27] Vào đi!

[00:44:29] Cảm ơn.

[00:44:33] Cái gì vậy?

[00:44:34] Cơm hộp cho bữa trưa.

[00:44:36] Tôi đến ăn cùng tiến bối. Có được không?

[00:44:38] Ồ, quà cơm hộp.

[00:44:41] Cô cũng ăn cùng đi.

[00:44:44] Được thôi. Tại sao không?

[00:44:58] Này, sao cậu cứ nhìn cô ấy mãi thế?

[00:45:03] - Vì cô ấy trông quen quá. - Sao có thể chứ?

[00:45:07] Cô có bao giờ tập judo chưa?

[00:45:11] Sao? Có ạ. Sao anh biết?

[00:45:14] Vậy là đúng rồi!

[00:45:15] Huy chương đồng ở Đại hội Thể thao Quốc gia năm 2004?

[00:45:18] Tôi cũng đã thi đấu. Giành huy chương bạc.

[00:45:20] Cô không nhớ sao?

[00:45:22] Thật đáng kinh ngạc!

[00:45:24] Tôi nghĩ là mình nhớ.

[00:45:25] Tôi cũng xem giải đấu của nam. Tôi đã xem trận chung kết.

[00:45:29] Tôi đã xem hết các trận đấu của nữ. Trận đó thật sự rất ấn tượng.

[00:45:33] Chiến thắng với điểm trọn ở cuối trận.

[00:45:37] Cảm ơn anh. Thật ra đó là trận đấu hay nhất đời tôi.

[00:45:40] Đúng không? Quá sức ấn tượng.

[00:45:44] Nhưng sau đó không còn thấy cô thi đấu. Có phải do chấn thương không?

[00:45:50] Vâng. Cũng lý do cũ rích đó.

[00:45:52] Ôi, mệt quá.

[00:45:55] Tiếc quá.

[00:45:57] Cô có biết Huấn luyện viên Bae Jin Hyeok không?

[00:46:00] Sao? Anh biết Huấn luyện viên Bae à?

[00:46:03] Không thể tin được.

[00:46:04] Thầy ấy là huấn luyện viên của tôi hồi cấp hai,

[00:46:06] rồi thầy ấy chuyển đến một trường cấp ba nữ.

[00:46:09] Vâng, đúng vậy.

[00:46:10] Huấn luyện viên của tôi hồi cấp ba đấy.

[00:46:12] Không thể tin được. Thật kỳ lạ.

[00:46:17] Sao? Tôi đi vệ sinh.

[00:46:18] - Vâng. - Ở lại nói chuyện đi.

[00:46:21] - Vâng. - Anh cứ đi đi.

[00:46:22] Vậy anh đã bỏ judo từ khi nào?

[00:46:24] Tôi cũng bị chấn thương ngay sau trận đó.

[00:46:49] - Judo, sao hôm nay cô lại làm vậy? - Sao ạ?

[00:46:53] Tôi thấy căng thẳng vì buổi quay,

[00:46:54] nhưng cô lại cười. Cô dám tự xưng là quản lý của tôi à?

[00:46:58] - Sao? Tôi cười ư? - Đúng vậy. Cô nghĩ là tôi à?

[00:47:01] Trên xe này còn ai khác ngoài cô chứ?

[00:47:04]

[00:47:05] sẽ trở nên rất căng thẳng và lo lắng. Cô biết mà.

[00:47:09] Sao cô có thể cười như vậy chứ?

[00:47:12] Và ngành này rất nhỏ.

[00:47:13] Nếu với ai cô cũng cười như thế, tin đồn xấu sẽ lan nhanh lắm đấy.

[00:47:18] Khi cô cư xử như vậy, có biết họ trách ai không?

[00:47:20] Là tôi. Họ đều sẽ trách tôi.

[00:47:24] Này Judo.

[00:47:25] Họ gọi ngành này là sở thú.

[00:47:27] Và tôi không thể để quản lý cư xử như vậy.

[00:47:29] Tôi không thể.

[00:47:32] Được rồi…

[00:47:34] Nhưng tôi không hiểu anh đang nói gì.

[00:47:40] Nếu anh có thể giải thích cụ thể hơn…

[00:47:42] Bằng cách nào? Tôi giải thích cụ thể hơn hơn kiểu gì?

[00:47:46] Cô không hiểu tiếng Hàn à?

[00:47:49] Tôi xin lỗi.

[00:47:50] Cô lúc nào cũng phạm mấy lỗi ngớ ngẩn thế này.

[00:47:54] Đàng hoàng chút đi. Đừng khiến tôi lo lắng. Được chứ?

[00:47:57] Được rồi. Tôi sẽ không để anh lo.

[00:48:04] - Nhưng anh An… - Tôi chợp mắt đây, nên im lặng đi.

[00:48:10] Vâng.

[00:48:40] Trời, anh ta sao vậy? Mình đã làm gì chứ?

[00:48:44] Khi anh ta thế này, mình có thể hiểu sao tất cả các quản lý cũ lại nghỉ.

[00:48:49] Thật đấy, anh ta bị gì vậy?

[00:49:04] Trời ạ, chắc con mờ mắt mất.

[00:49:08] Mẹ mà nhìn chằm chằm sẽ đau mắt đấy.

[00:49:13] Không biết anh ấy phỏng vấn thế nào rồi.

[00:49:18] Ồ, anh về rồi.

[00:49:20] - Con về rồi. - Mau vào đi.

[00:49:24] Sao? Buổi phỏng vấn thế nào?

[00:49:27] Anh phỏng vấn rồi,

[00:49:29] nhưng em đừng hy vọng quá nhiều.

[00:49:32] Họ đang tìm một người trẻ.

[00:49:34] Vậy ý con là không còn hy vọng gì sao?

[00:49:37] Không hẳn ạ.

[00:49:40] Mấy nhiếp ảnh gia 48 tuổi có kinh nghiệm thời nay kiếm sống thế nào nhỉ.

[00:49:45] Mẹ ơi, những người khác kiếm sống bằng cách nào?

[00:49:49] Nếu lần đầu không thành công thì hãy không ngừng cố gắng.

[00:49:54] Nếu cứ cố gắng, rồi con sẽ làm được thôi.

[00:49:57] Đừng lo lắng quá.

[00:50:01] Hãy bắt đầu bằng một việc làm thêm.

[00:50:06] Quán pizza dưới lầu đang cần người đấy.

[00:50:10] Thôi khỏi.

[00:50:13] Nếu giờ đi làm thêm,

[00:50:15] anh sợ sẽ không bao giờ có việc chính thức nữa.

[00:50:17] Và anh không thể làm thêm ở tuổi này được.

[00:50:21] Trông kỳ cục lắm.

[00:50:23] Lý lẽ sáng tạo ngớ ngẩn kiểu gì đấy?

[00:50:25] Thất nghiệp thì được mà làm thêm thì không?

[00:50:28] Thế còn tốt hơn gấp trăm lần thất nghiệp.

[00:50:32] Nhưng mẹ, việc làm thêm trả lương tối thiểu, nên lương không ổn lắm.

[00:50:35] Nhưng studio ảnh chỉ trả anh nửa lương thôi.

[00:50:39] Quán ở tầng một nên gần lắm.

[00:50:41] Anh có thể ăn trưa ở nhà nên có thể tiết kiệm tiền.

[00:50:44] Ngày mai hãy đến chỗ họ phỏng vấn đi.

[00:50:46] Ừ, con bé nói đúng.

[00:50:50] Nhưng con không thể làm ở quán pizza.

[00:50:52] Con thà làm việc tay chân còn hơn.

[00:50:55] Nhưng anh sẽ vào bệnh viện đấy.

[00:50:58] Đừng có tự cao quá. Ngày mai đến quán pizza phỏng vấn đi.

[00:51:03] Nhưng anh thật sự không thể.

[00:51:28] Trời ạ.

[00:51:38] Cô hết giờ làm rồi sao?

[00:51:55] Cô không thèm nói chuyện với tôi ngoài giờ làm luôn à?

[00:51:57] Làm như cô có quyền ấy!

[00:52:03] Mình có điên không?

[00:52:05] Đàng hoàng chút đi? Là sao vậy chứ?

[00:52:08] Mình đã nghĩ gì vậy?

[00:52:11] Chắc Judo giận lắm nhỉ?

[00:52:14] Ừ, cô ấy giận rồi. Xem cái cách cô ấy lờ mình đi kìa.

[00:52:18] Nhưng sao cô ấy phải cười như vậy?

[00:52:21] Nhưng người quản lý có thể

[00:52:23] ra vẻ khó chịu ở buổi quay phim không?

[00:52:27] Phải rồi.

[00:52:30] Phải làm gì đây?

[00:52:37] Sao lại giận mình nữa rồi?

[00:52:40] Mình thật không hiểu nổi anh An luôn.

[00:52:47]

[00:52:52] Vậy thì tại sao?

[00:53:02] Lên sân thượng.

[00:53:21] Ngồi xuống đi.

[00:53:38] - Đang dỗi hả? - Không có.

[00:53:40] Cô đang dỗi mà.

[00:53:43] Tôi không có dỗi. Tôi chỉ hơi bực thôi.

[00:53:53] Xin lỗi.

[00:53:57] Tôi đã bảo cô phải cư xử đàng hoàng.

[00:54:02] Tôi nghĩ tôi đã hơi khó khăn với cô

[00:54:04] vì tôi căng thẳng và lo lắng

[00:54:07] về buổi quay. Xin lỗi.

[00:54:12] Nếu anh nói thế thì…

[00:54:16] Cô hết giận rồi à?

[00:54:18] Nhưng mà này, sao lúc nãy anh lại nói những điều đó?

[00:54:23] Tôi thắc mắc điều gì làm anh buồn bực.

[00:54:27] À, tôi nên biết lý do để sau này có thể cẩn thận hơn.

[00:54:31] Này, tôi có nói rồi mà.

[00:54:34] Tôi nói tôi căng thẳng và lo lắng về buổi quay.

[00:54:40] Vậy tôi hiểu rồi.

[00:54:43] Từ giờ tôi sẽ chú ý hơn.

[00:54:54] Ồ, vậy là cô đã giành huy chương? Một huy chương đồng?

[00:54:58] Vâng, chỉ một lần thôi. Tại Đại hội Thể thao Quốc gia.

[00:55:02] Rồi cô bỏ vì bị chấn thương?

[00:55:06] Phải, tôi bị thương khá nặng ở vai.

[00:55:10] Sau khi làm vật lý trị liệu xong,

[00:55:13] tôi không thể tập judo nữa.

[00:55:16] Hẳn là rất khó khăn nhỉ.

[00:55:19] Vâng, đúng là rất khó khăn.

[00:55:23] Từ hồi tiểu học tôi chẳng làm gì khác ngoài tập judo.

[00:55:27] "Mình sẽ làm gì bây giờ?"

[00:55:29] Byun Mi Yeong có thể làm gì

[00:55:32] ngoài tập judo không? Tôi cứ nghĩ thế mãi.

[00:55:36] Tôi không làm gì cả,

[00:55:38] nhưng tôi thấy thật thảm hại

[00:55:41] về việc không làm gì cả.

[00:55:45] Nhưng giờ tôi đã ổn.

[00:55:47] Đều là quá khứ rồi.

[00:55:57] Gì vậy?

[00:56:02]

[00:56:06] Không sao đâu.

[00:56:08] Tôi không thể cử động thoải mái như trước,

[00:56:11] và đôi lúc tôi bị nhức khi trời mưa.

[00:56:14] Tôi cũng chẳng thể nhấc gì quá nặng được.

[00:56:17] Ngoài những điều đó, tôi không gặp khó khăn gì cả.

[00:56:24] Có một điều.

[00:56:27] - Gì vậy? - Đó là…

[00:56:32] Tôi không thể nói ra.

[00:56:34] Tại sao? Gì vậy?

[00:56:37] Đã nói tôi không thể.

[00:56:38] Cạn ly.

[00:56:40] Cạn ly.

[00:56:42] Cạn ly.

[00:56:53] Hẳn là đã khó khăn lắm.

[00:56:56] Không đâu.

[00:56:58] Thời gian trôi qua,

[00:57:00] giờ nó là một ký ức đẹp.

[00:57:16] Cậu làm gì ở đây?

[00:57:19] Chào. Tớ có việc ở gần đây.

[00:57:22] Cậu có nhớ nhà nghỉ B&B

[00:57:24] ta đã tới hồi đại học không? Cậu từng là quản lý thu chi.

[00:57:30] À…

[00:57:31] Có thể có ghi chép về chỗ đó. Sao cậu lại hỏi?

[00:57:36] Tiền bối biến mất rồi.

[00:57:41] Anh ấy nói đã đến nhà nghỉ B&B đó khi chúng tớ chia tay tám năm trước.

[00:57:46] Tớ muốn đi kiểm tra.

[00:57:48] Cậu sẽ nói gì nếu anh ấy ở đó?

[00:57:51] Anh ấy bỏ đi để quên cậu mà.

[00:57:55] Tớ hiểu cảm giác của cậu, nhưng nếu cậu không cưới anh ấy,

[00:57:59] có lẽ cậu nên để anh ấy yên. Cậu có nghĩ vậy không?

[00:58:03] Dù sao thì, cứ thử xem có ghi chép gì không nhé.

[00:58:09] Tớ biết rồi.

[00:58:11] Muộn rồi. Về nhà đi.

[00:58:14] Tìm thấy thì gọi tớ nhé.

[00:58:36] Cậu sẽ nói gì nếu anh ấy ở đó?

[00:58:38] Nếu cậu không cưới anh ấy, có lẽ cậu nên để anh ấy yên.

[00:58:45] Ôi. Chị về rồi.

[00:58:50] Trông chị mệt thế. Nhiều việc lắm hả chị?

[00:58:52] Cũng có thể nói là vậy.

[00:58:55] Em trông vui nhỉ.

[00:58:58] Thật sao?

[00:59:01] Không có gì đặc biệt,

[00:59:03]

[00:59:06]

[00:59:08] Và điều đó khiến em hạnh phúc sao?

[00:59:10] Vâng, đúng vậy.

[00:59:13]

[00:59:16] Khi anh ấy làm không tốt, em rất lo lắng.

[00:59:21] Bố mẹ cảm thấy thế này về con họ sao?

[00:59:23] Em giờ như một quản lý thực thụ ấy.

[00:59:26] Chắc là thế ạ.

[00:59:28] Chị rất mừng. Có vẻ công việc này rất hợp với em.

[00:59:32] Vâng, tạm thời là thế.

[00:59:34] Em không chắc nó có hợp thật không,

[00:59:37] nhưng rất vui và thú vị. Em muốn làm tốt.

[00:59:41] Sau thời gian thực tập, khi em làm chính thức,

[00:59:43] em có thể được chuyển đến bộ phận khác,

[00:59:46] nhưng hiện giờ, em nghĩ mình có thể tiếp tục làm việc này.

[00:59:50] Tốt rồi.

[00:59:51] Nhưng em nên nghiêm túc suy nghĩ.

[00:59:54] Em không phải người duy nhất bị đánh giá.

[00:59:58] Em cũng đang đánh giá công ty mà.

[01:00:00] Em đang xem công việc có phù hợp

[01:00:02] và công ty này có đáng ở lại làm không.

[01:00:06] Nhưng như vậy cũng hay mà?

[01:00:07] Với công việc, em có thời gian thực tập, nên có thể thử rồi quyết định.

[01:00:13] Với hôn nhân, không có thời gian ân hạn hay lưới an toàn gì cả.

[01:00:17] Là được ăn cả, ngã về không.

[01:00:21] Chị nói đúng.

[01:00:24] Em ước hôn nhân cũng có kỳ thực tập.

[01:00:45] Tớ quên mất nên giờ mới gửi đây. Tớ tìm thấy danh sách rồi.

[01:01:29] Chị đi làm sớm.

[01:01:31] Nói với mẹ là chị đã lấy xe của mẹ.

[01:01:45] Tiền bối, làm ơn có ở đây đi.

[01:02:35] Đúng rồi, Đúng thế!

[01:02:45] Không đời nào mình câu được cá.

[01:03:06] Trời ạ.

[01:03:08] Anh ấy còn không thể làm cho ra hồn.

[01:03:16] Hôm nay lại trắng tay nữa rồi.

[01:03:20] Mình nên bỏ cuộc thôi.

[01:03:50] Tiền bối.

[01:03:54] Anh nói anh rất giỏi câu cá.

[01:03:56] Nhưng làm gì có!

[01:03:58] Sao em lại ở đây?

[01:04:00] Em đến vì thấy lo mà.

[01:04:03] Thế này không bất công sao?

[01:04:04] Sao anh có thể đổi số điện thoại được?

[01:04:07] Anh chẳng thấy biết ơn gì cả.

[01:04:10] Anh vẫn cần thêm thời gian

[01:04:13] trước khi có thể đối mặt lại với em.

[01:04:18] Bao lâu chứ?

[01:04:20] Anh không chắc.

[01:04:24] Lần này cũng tám năm chăng?

[01:04:27] Đi đi. Đừng bao giờ đến tìm anh nữa.

[01:04:37] Em cũng không hình dung nổi một tương lai không có tiền bối!

[01:04:45] Như anh không thể hình dung một tương lai

[01:04:48] không có hôn nhân của hai ta.

[01:05:04] Được thôi.

[01:05:07] Chúng ta kết hôn đi.

[01:05:15] Hãy cưới em đi.

[01:05:20] Chỉ một năm thôi.


 0 تبصرے sort   ترتیب دیں