(AI-sub) Trịnh Hoà Hạ Tây Dương -

49/59 Videos

Trịnh Hoà Hạ Tây Dương tập 49 - La Gia Lương, Đường Quốc Cường

2 Bekeken· 08/13/25
ai_sub_studio
ai_sub_studio
abonnees
0

⁣⁣⁣Trịnh Hoà Hạ Tây Dương (2009): Hành Trình Lịch Sử Vượt Biển Của Hạm Đội Nhà Minh <br>Bộ phim xoay quanh nhân vật lịch sử có thật – thái giám Trịnh Hòa (do ngôi sao TVB La Gia Lương thủ vai). Dưới mệnh lệnh của hoàng đế Minh Thành Tổ - Chu Đệ (Đường Quốc Cường), Trịnh Hòa đã dẫn đầu một hạm đội lớn nhất thế giới thời bấy giờ thực hiện 7 chuyến hải trình vĩ đại đến &quot;Tây Dương&quot; (vùng biển Ấn Độ Dương và xa hơn nữa).

Laat meer zien

[00:00:21] Trịnh đại nhân, mời ngài.

[00:00:47] Chúng ta đã là những người bạn thực sự.

[00:00:51] Tôi rất vui khi cùng với cha con ngài,

[00:00:52] đều trở thành bạn tốt.

[00:01:30] Đây là quà của Hoàng đế Vĩnh Lạc Đại Minh chúng tôi

[00:01:32] tặng cho tù trưởng.

[00:01:34] Cảm tạ Hoàng đế Đại Minh.

[00:01:36] Trịnh đại nhân, hãy lập tức sắp xếp

[00:01:37] các bạn bè trên thuyền lên bờ.

[00:01:39] Mộc Cốt Đô Thúc chính là nhà của các vị.

[00:01:41] Đa tạ tù trưởng.

[00:01:47] Xin chào, xin chào.

[00:01:48] Xin chào, chào cô.

[00:01:50] Đây là lụa của Đại Minh chúng tôi, tặng cô.

[00:01:52] Tặng... tặng tôi sao?

[00:01:53] Đúng... đúng vậy.

[00:01:54] Là tặng cho tôi sao?

[00:01:55] Cô mặc vào sẽ rất đẹp, rất đẹp.

[00:01:57] Vô cùng cảm tạ ngài.

[00:01:58] Mặc vào đi.

[00:01:59] Xin chào, xin chào.

[00:02:00] Chào ông.

[00:02:01] Cái này tặng ông.

[00:02:04] Cái này tặng tôi, vô cùng cảm ơn ngài.

[00:02:12] Xin chào.

[00:02:13] Xin chào, xin chào.

[00:02:15] Các ông ở đây đánh cá đã lâu rồi nhỉ?

[00:02:17] Chúng tôi đời đời kiếp kiếp đều dựa vào biển để kiếm ăn.

[00:02:20] Thuyền của ông đã đi về phía nam đến đâu rồi?

[00:02:22] Thuyền cá nhỏ của chúng tôi,

[00:02:23] nếu đi về phía nam ba năm ngày,

[00:02:25] cũng không nói rõ được đi bao xa.

[00:02:27] Tóm lại, càng đi về phía trước, sóng gió càng lớn.

[00:02:29] Có một lần đi bốn chiếc thuyền,

[00:02:31] tất cả đều bị đánh thành mảnh vụn. Tôi nhặt lại được một mạng.

[00:02:34] Đi bộ dọc bờ biển một thời gian dài mới quay về được.

[00:02:38] Vậy ông có còn nhớ ngoài sóng biển ra,

[00:02:41] nước biển ở đó có màu gì không?

[00:02:44] Nhiệt độ cao hơn ở đây bao nhiêu?

[00:02:45] Tôi biết không nhiều,

[00:02:47] nhưng biết là thời tiết khác với ở đây.

[00:02:49] Lạnh hơn ở đây.

[00:02:50] Thuyền đến đó,

[00:02:51] người ta phải mặc quần áo rất dày.

[00:02:54] Chuyện này thật kỳ lạ.

[00:02:55] Giữa nam và bắc, khí hậu lại khác nhau như vậy.

[00:02:57] Ông còn định mang con thuyền lớn của mình

[00:02:59] *

[00:02:59] đi tiếp về phía nam sao?

[00:03:01] Đúng vậy, chúng tôi muốn đi xem thử.

[00:03:03] Cái nơi mà mùa hè vẫn phải mặc áo bông.

[00:03:08] Thần, Trịnh Hòa, ghi nhớ lời dặn dò của Hoàng thượng,

[00:03:12] cùng với các quan binh, thợ thuyền, thủy thủ, công nhân trên thuyền,

[00:03:15] đồng tâm hiệp lực, trải qua nhiều gian truân, kiên trì không bỏ cuộc,

[00:03:19] cuối cùng đã tìm ra một tuyến đường,

[00:03:20] từ đảo Quan Lựu dùng kim chỉ hướng Canh Dậu 250 canh,

[00:03:25] dùng thuật Khiên Tinh vượt đại dương,

[00:03:27] thuyền cập bến Mộc Cốt Đô Thúc, một tuyến hàng hải mới.

[00:03:31] Hiện tại, thần đang dẫn đoàn thuyền tiếp tục tiến về phía nam.

[00:03:36] Chỉ đợi gió thuận mùa đến,

[00:03:38] sẽ lập tức giương buồm tìm đến Thái Tây Đại Dương.

[00:03:42] Đại sư, tin vui này đến thật đúng lúc.

[00:03:46] Như một liều thuốc thanh mát,

[00:03:48] trẫm lập tức cảm thấy tinh thần sảng khoái, bệnh tật tiêu tan hết.

[00:03:52] Đoàn thuyền báu của Đại Minh đã tuần du Nam Dương, Tây Dương,

[00:03:56] vịnh Ba Tư hơn ba mươi nước, vượt qua đại dương,

[00:03:58] đến được bờ đông của Hoàng Kim Chi Quốc.

[00:04:02] Hành động vĩ đại như vậy, đúng là trước nay chưa từng có.

[00:04:09] Đại sư, sao ngài không lên tiếng?

[00:04:12] Bần tăng vui mừng khôn xiết.

[00:04:18] Lời này có nghĩa gì?

[00:04:20] Hoàng thượng, bần tăng đang nghĩ, tuyến đường này,

[00:04:25] đã tiết kiệm được bao nhiêu thời gian.

[00:04:28] Đại sư đã tính rồi sao?

[00:04:31] Ước tính sơ bộ một chút,

[00:04:33] trước đây từ Trung Quốc đến nước Trúc Bộ,

[00:04:36] dù là thuận buồm xuôi gió,

[00:04:38] một chiều cũng phải mất hơn nửa năm.

[00:04:41] Bây giờ, tuyến hàng hải mới mà Trịnh Hòa mở ra này,

[00:04:45] hoàn toàn có thể tiết kiệm hơn một nửa thời gian.

[00:04:48] Nói cách khác,

[00:04:50] sau này đoàn thuyền Đại Minh đi đến Hoàng Kim Chi Quốc,

[00:04:53] chỉ cần hơn hai tháng là có thể đến nơi.

[00:04:56] Cho nên Trịnh Hòa đề nghị,

[00:04:58] ở đó xây dựng một trạm thương mại mới.

[00:05:02] Trịnh Hòa có tầm nhìn xa.

[00:05:06] Tốt, trẫm sẽ hạ chỉ ngay,

[00:05:09] bảo Thái tử, Hạ Nguyên Cát họ chuẩn bị hàng hóa.

[00:05:12] Từ khi có chữ viết ghi lại,

[00:05:15] một đoàn thuyền hùng hậu như vậy vượt qua đại dương,

[00:05:19] có lẽ là lần đầu tiên trong lịch sử.

[00:05:22] Nếu mọi việc thuận theo ý nguyện,

[00:05:24] trong lúc sinh thời, thấy được đoàn thuyền đi đến tận cùng trời cuối đất,

[00:05:27] cũng không còn xa nữa.

[00:05:29] Từ khi có đoàn thuyền Đại Minh chúng ta tuần tra, buôn bán,

[00:05:32] khắp cả đại dương đâu đâu cũng sẽ là hòa bình, an ninh.

[00:05:37] Các nước trao đổi hàng hóa, cùng hưởng giàu sang.

[00:05:41] Việc xây dựng kinh đô mới ở Bắc Kinh,

[00:05:43] cũng sắp hoàn thành rồi.

[00:05:45] Điều này đã thực hiện được tâm nguyện lớn lao bấy lâu của trẫm.

[00:05:48] Quả thật là song hỷ lâm môn.

[00:05:51] Lão nạp có lẽ không có phúc phận này,

[00:05:53] cùng Hoàng thượng đi tuần du kinh đô mới,

[00:05:56] trở về Yến Vương Phủ nữa rồi.

[00:05:58] Trẫm không muốn nghe ngài nói những lời này.

[00:06:00] Năm đó ngài đã từng nói,

[00:06:02] chúng ta là châu chấu trên cùng một sợi dây.

[00:06:04] Trẫm không chạy được, ngài cũng không thoát được.

[00:06:09] Chỉ mong trời遂人愿.

[00:06:16] Bẩm phụ hoàng,

[00:06:17] Văn Hiến Đại Thành cuối cùng đã biên soạn hoàn tất,

[00:06:20] kính trình ngự lãm.

[00:06:22] Mời các vị ái khanh xem trước.

[00:06:30] ...

[00:06:50] Hoàng thượng tập hợp sách của trăm nhà, tạo nên tác phẩm vĩ đại,

[00:06:54] tôn Nho trọng Đạo, lưu danh sử sách.

[00:06:59] Hoàng thượng vạn tuế, vạn tuế, vạn vạn tuế!

[00:07:07] Tất cả đứng dậy đi.

[00:07:14] Trẫm kế thừa nghiệp tổ, lại tạo nên thịnh thế,

[00:07:17] chỉ mong vào thời đại thống nhất này,

[00:07:20] có thể cho ra đời một tác phẩm đồ sộ,

[00:07:22] dùng để thống nhất chính sự, đồng nhất phong tục,

[00:07:27] nối tiếp ngàn năm truyền thống, tổng hợp điển chế các đời.

[00:07:31] Văn Hiến Đại Thành,

[00:07:32] tổng cộng biên soạn hai vạn hai nghìn tám trăm bảy mươi bảy quyển.

[00:07:36] Có thể nói là một bộ sách vĩ đại chưa từng có.

[00:07:43] Diêu Quảng Hiếu, Lưu Kế Khúc, Giải Tấn tổng lĩnh công việc,

[00:07:47] công lao không thể không kể.

[00:07:50] Hơn hai nghìn một trăm sáu mươi vị quan viên,

[00:07:52] danh Nho đảm nhận việc biên soạn.

[00:07:56] Các sinh viên của Quốc Tử Giám, các phủ, châu, huyện

[00:08:00] phụ trách việc sao chép.

[00:08:02] Trước sau hơn ba nghìn người tham gia biên soạn.

[00:08:09] Các vị đã làm cho con cháu đời sau

[00:08:11] một việc tốt to lớn.

[00:08:15] Hoàng thượng cao kiến, số tiền này tiêu thật đáng giá.

[00:08:21] Hành động này của Hoàng thượng giúp con cháu đời sau có sách để đọc,

[00:08:25] có sử để tra, có pháp để theo.

[00:08:28] Thật là công đức vô lượng.

[00:08:31] Đúng vậy, công đức vô lượng.

[00:08:33] Văn nhân mặc khách đều thích mượn xưa nói nay.

[00:08:37] Bọn nho sĩ tầm thường đa số trọng xưa khinh nay.

[00:08:40] Bọn quan lại gian trá thường cắt câu lấy nghĩa.

[00:08:43] Trẫm yêu cầu bộ sách này,

[00:08:45] ghi chép lại nguyên văn lời của các bậc thánh hiền xưa nay,

[00:08:49] không đổi một chữ.

[00:08:51] Cũng là hy vọng các học giả, văn nhân trong thiên hạ,

[00:08:54] trung thành với kinh sử, thuần túy trong học vấn.

[00:08:58] Từ nay về sau đừng mượn sách vở để can dự vào triều chính.

[00:09:04] Đừng lấy việc chết để can ngăn mà cầu danh tiếng.

[00:09:08] Đường xa mới biết sức ngựa.

[00:09:10] Làm quan lại càng nên tận tâm tận lực cho tân chính Vĩnh Lạc.

[00:09:14] Làm tốt vai trò quan phụ mẫu của trăm họ thiên hạ.

[00:09:22] Hôm nay chúng ta ở đây chúc mừng thịnh điển,

[00:09:25] không thể quên Giải Tấn và những người khác,

[00:09:27] đã bỏ ra công sức vất vả cho bộ đại điển này,

[00:09:30] đã có những cống hiến cho con cháu đời sau.

[00:09:37] Đặc biệt ban cho hậu duệ của Giải Tấn nghìn lạng vàng.

[00:09:40] Ba nghìn quan viên biên soạn Văn Hiến Đại Thành,

[00:09:43] nho sĩ, tất cả đều được thăng quan, tăng bổng.

[00:09:47] Nhi thần tuân chỉ.

[00:09:49] Vi thần thay mặt Giải đại nhân bái tạ hoàng ân.

[00:09:54] Trời đất bao la, bao trùm vạn vật.

[00:09:57] Văn minh Trung Hoa, nguồn gốc lâu đời.

[00:10:00] Hôm nay, trẫm sẽ chính thức ban tên cho bộ sách lớn này.

[00:10:06] Vĩnh Lạc Đại Điển.

[00:10:13] Ân đức của Hoàng thượng lan tỏa đến đời sau,

[00:10:14] triều đại Vĩnh Lạc ân huệ khắp bốn biển.

[00:10:20] Mấy ngày nay vừa mở mắt ra,

[00:10:21] đã có chuyện vui đến cửa rồi.

[00:10:24] Hoàn thành Vĩnh Lạc Đại Điển,

[00:10:25] Trịnh Hòa cũng không phụ lòng trẫm, tìm được tuyến đường mới.

[00:10:29] Kinh đô mới Bắc Kinh cũng cơ bản hoàn thành.

[00:10:32] Ba việc lớn của tân chính Vĩnh Lạc,

[00:10:34] đã thấy được hiệu quả thực tế, trẫm vô cùng vui mừng.

[00:10:39] Hạ Nguyên Cát.

[00:10:41] Thần có mặt.

[00:10:42] Lập tức chuẩn bị mọi thứ, dời đô đến Bắc Kinh.

[00:10:45] Thần tuân chỉ.

[00:10:49] Sinh nhật sáu mươi hai của trẫm sắp đến rồi.

[00:10:52] Khi đó, trẫm muốn bốn niềm vui cùng đến, cả nước cùng ăn mừng.

[00:10:58] Hoàng thượng vạn tuế, vạn tuế, vạn vạn tuế!

[00:11:05] Những người chúng ta,

[00:11:09] trên, kế thừa ân đức của tổ tiên,

[00:11:13] dưới, che chở cho vạn đời sau.

[00:11:17] Giống như một viên ngọc,

[00:11:19] trên dưới nối liền mới có thể vô cùng vô tận.

[00:11:25] Thu thập sách trong thiên hạ, tập hợp học vấn xưa nay,

[00:11:31] là để noi gương người xưa, tạo phúc cho người sau.

[00:11:38] Nâng niu báu vật của tổ tiên trong tay,

[00:11:42] rồi truyền lại cho đời sau.

[00:11:44] Chúng ta vô cùng vinh dự vì có thể kế thừa và phát huy.

[00:11:48] Giải Tấn là thầy của các con.

[00:11:52] Các con là học trò của Giải Tấn.

[00:11:55] Giải Tấn, đã từng trái ý Hoàng thượng, xúc phạm đến quyền quý,

[00:12:01] từng trồng rau, bị giáng chức,

[00:12:04] cho đến khi bị gian đảng hãm hại.

[00:12:06] Ông ấy thẳng thắn thật thà, thậm chí là hủ lậu, cố chấp.

[00:12:10] Nhưng ông ấy căm ghét cái ác như thù, bỏ lợi nhỏ vì đại nghĩa.

[00:12:16] Đọc sách là để hiểu đạo lý.

[00:12:18] Hiểu đạo lý mới có thể tu dưỡng đức hạnh.

[00:12:20] Người đọc sách phải có hoài bão,

[00:12:23] sùng đạo đức, truyền bá giáo hóa, chấn chỉnh lòng người.

[00:12:28] Văn không tải đạo, chỉ là tờ giấy lộn.

[00:12:32] Sách không đủ để tỏ chí, chỉ có thể bị coi là mực thừa.

[00:12:38] Các con phải mãi mãi ghi nhớ,

[00:12:41] người đọc sách không được khúm núm, hạ mình.

[00:12:46] Phải có khí phách đến chết không đổi.

[00:12:50] Người đọc sách phải nhớ tận trung với nước,

[00:12:53] vì dân mà xin mệnh lệnh.

[00:12:56] Phải giữ lại lương tâm

[00:12:57] đứng vững trước sự khảo vấn của ngàn đời.

[00:13:01] Xin ghi nhớ lời dạy của đại sư.

[00:13:10] Bao nhiêu năm qua,

[00:13:11] các con ở đây đã hao tâm tổn huyết, miệt mài nghiên cứu.

[00:13:16] Bữa tiệc thịnh soạn hôm nay đã kết thúc,

[00:13:19] các con không muốn lưu lại chút gì sao?

[00:13:22] Để cho mình một lời giải đáp.

[00:13:24] Đại sư,

[00:13:28] học trò muốn mang cây bút này về,

[00:13:30] truyền lại cho con trai tôi. Tôi muốn nói với nó,

[00:13:32] cha của nó cả đời này,

[00:13:34] đã làm một việc lớn lao lưu danh thiên cổ.

[00:13:36] Cây bút này từng một chữ nặng ngàn cân.

[00:13:40] Tốt, giữ lại cho mình một kỷ niệm,

[00:13:45] truyền lại cho con cháu một niềm vinh quang.

[00:14:40] Giải đại nhân, công tội ngàn thu, tùy người phán xét vậy.

[00:14:48] Xin hãy đi đường bình an.

[00:15:01] Vương đại nhân đã về rồi!

[00:15:03] Đoàn thuyền phân đội đã về rồi!

[00:15:17] Trịnh đại nhân.

[00:15:18] Cảnh Hoằng.

[00:15:20] Ty chức bái kiến Trịnh đại nhân.

[00:15:21] Cảnh Hoằng.

[00:15:22] Bái kiến Trịnh đại nhân.

[00:15:23] Các vị vất vả rồi. Mời trà.

[00:15:26] Ngồi đi, mau ngồi đi.

[00:15:27] Đại nhân, mời.

[00:15:29] Ngồi đi.

[00:15:33] Mọi việc đều thuận lợi chứ?

[00:15:34] Đừng nhắc nữa.

[00:15:35] Lẽ ra chúng tôi nên hội quân với Trịnh đại nhân sớm hơn.

[00:15:38] Sao vậy?

[00:15:40] Đoàn thuyền của chúng tôi sau khi chia tay đại nhân,

[00:15:42] vẫn luôn đi dọc theo bờ biển.

[00:15:44] Đến cuối biển Ả Rập,

[00:15:47] vừa tìm được cửa biển,

[00:15:49] nghe nói vương triều Mamluk

[00:15:51] đã chiếm lĩnh xung quanh Hồng Hải,

[00:15:53] đối với việc chúng tôi đến Địa Trung Hải,

[00:15:54] tìm người Thái Tây có sự đề phòng.

[00:15:57] Lẽ ra chúng tôi có thể cưỡng ép vào nơi này,

[00:16:00] nhưng vẫn là...

[00:16:01] Có xảy ra tranh chấp không?

[00:16:03] Không có.

[00:16:04] Tôi suy nghĩ kỹ lưỡng rồi vẫn quyết định dẫn đoàn thuyền quay về.

[00:16:07] Cảnh Hoằng, làm tốt lắm.

[00:16:11] Còn một việc nữa.

[00:16:13] Có hai người phiên bang,

[00:16:15] nói là đến từ một quốc gia tên là Venice.

[00:16:19] Họ khẩn cầu chúng tôi cho họ đến Đại Minh.

[00:16:21] Tôi không dám đồng ý.

[00:16:24] Bây giờ đã đưa người đến cho ngài rồi.

[00:16:26] Tôi nghĩ việc này,

[00:16:27] vẫn nên do đại nhân quyết định.

[00:16:31] Cảnh Hoằng à,

[00:16:33] nếu dùng thuyền của Đại Minh,

[00:16:35] đưa người Venice về nước,

[00:16:36] e là trái với quy củ.

[00:16:40] Việc này... tạm gác lại đã.

[00:16:42] Hôm nay tôi mời cậu uống rượu,

[00:16:44] tôi muốn đón gió cho các cậu.

[00:16:45] Tạ đại nhân.

[00:16:51] Trịnh đại nhân.

[00:16:53] Zack, con đã tìm thấy cha rồi.

[00:16:55] Thật vui vì con đã về đến nhà.

[00:16:56] Nhưng... con hy vọng được đi cùng ngài.

[00:16:59] Ta cũng không nỡ xa con.

[00:17:03] Trịnh đại nhân, dù ngài đi đến đâu,

[00:17:05] cũng xin đừng quên con.

[00:17:07] Con trai, chúng ta sẽ còn gặp lại.

[00:17:11] Trịnh đại nhân,

[00:17:13] vậy ngài phải đến sớm nhé.

[00:17:16] Tôi đã nói rồi, Mộc Cốt Đô Thúc chính là nhà của các vị.

[00:17:19] Chúng tôi sẽ mãi mãi dùng máu bò tươi,

[00:17:21] để chiêu đãi các vị, vì chúng ta là bạn bè.

[00:17:23] *

[00:17:24] Đa tạ.

[00:17:25] Tù trưởng, tuy chúng ta ở rất xa nhau,

[00:17:28] nhưng chúng ta mãi mãi rất thân thiết.

[00:18:15] Còn nữa.

[00:18:16] Tại hạ đã mượn tất cả tài liệu của tù trưởng,

[00:18:19] chỉ có thế này.

[00:18:20] Tốt, ngươi lui xuống đi.

[00:18:21] Vâng.

[00:18:24] Vương đại nhân.

[00:18:29] Trịnh đại nhân.

[00:18:29] Có chuyện gì?

[00:18:30] Này, ngài đang làm gì vậy?

[00:18:33] Chúng ta đã đến nơi này rồi,

[00:18:34] cũng phải có sự hiểu biết về phong tục tập quán ở đây,

[00:18:36] nếu không làm sao giao tiếp với họ được?

[00:18:39] Tôi không phải cố ý dội gáo nước lạnh cho ngài,

[00:18:44] theo tôi thấy,

[00:18:45] nơi này đâu có gọi là Hoàng Kim Chi Quốc,

[00:18:47] nơi này còn hoang dã, nghèo khó hơn cả Mộc Cốt Đô Thúc.

[00:18:49] còn hoang dã, nghèo khó hơn cả Mộc Cốt Đô Thúc.

[00:18:51] Có không ít bộ lạc vẫn là những người man di,

[00:18:54] có thể nói là không thể nói lý lẽ.

[00:18:56] Rốt cuộc là sao?

[00:18:58] Đừng nhắc nữa.

[00:19:00] Chúng ta đã giao dịch với người bản địa mười mấy ngày,

[00:19:03] lúc đầu còn có chút ngà voi, sừng tê giác,

[00:19:07] nhưng hiện giờ, ngoài thỉnh thoảng có vài người

[00:19:09] chèo thuyền độc mộc đến,

[00:19:11] thì hầu như không có ai hỏi đến.

[00:19:13] Đoàn thuyền Đại Minh muốn xây dựng trạm thương mại ở đây,

[00:19:17] hoàn toàn là ảo tưởng, không thực tế.

[00:19:21] Nhưng đoàn thuyền Đại Minh chúng ta đến đây,

[00:19:24] cũng phải có việc để làm chứ.

[00:19:27] Tốt, tôi sẽ tìm cho Vương đại nhân việc để làm.

[00:19:30] Tôi vừa mới suy nghĩ rồi,

[00:19:32] nơi này quanh năm khô hạn.

[00:19:34] Ông có thể cử người đi,

[00:19:35] giúp họ đào kênh mương.

[00:19:37] Ngoài ra,

[00:19:38] đoàn thuyền không phải đã mang rất nhiều giống lúa sao?

[00:19:41] Dạy họ trồng lúa nước.

[00:19:43] Trồng lúa nước?

[00:19:45] Nghe có vẻ,

[00:19:46] đoàn thuyền Đại Minh chúng ta lại giống như đến cứu trợ thiên tai.

[00:19:49] Ông đã nói như vậy,

[00:19:50] tôi sẽ thêm cho ông một việc nữa.

[00:19:53] Ông xem,

[00:19:53] họ viết chữ trên lá cây này,

[00:19:55]

[00:19:57] Tôi muốn ông dạy họ cách viết sách,

[00:19:59] làm sao để lưu giữ.

[00:20:03] Trịnh đại nhân,

[00:20:04] ngài muốn truyền cho họ kỹ thuật in ấn của chúng ta sao?

[00:20:10] Đúng vậy.

[00:20:52] Quốc sứ đại nhân nói lời giữ lời,

[00:20:54] tôi thấy vương cung của tôi sắp xây xong rồi.

[00:20:56] Bản sứ có một đề nghị,

[00:20:57] nếu có thể ở bên cạnh vương cung,

[00:20:59] thêm một khu phố thương mại,

[00:21:01] nơi này sẽ nhanh chóng hình thành một đô thị.

[00:21:02] Đến lúc đó, quý quốc sẽ người tài vật vượng.

[00:21:05] Ý tưởng của quốc sứ đại nhân hay lắm.

[00:21:07] Vì các vị đã hào phóng giúp đỡ,

[00:21:08] tôi cũng muốn mời đoàn thuyền Đại Minh,

[00:21:10] trước tiên hãy xây dựng kho hàng ở đây, không thu một đồng tiền nào.

[00:21:14] Tôi vẫn hy vọng tù trưởng,

[00:21:15] có thể đưa ra trước một đề nghị về tiền thuê và thuế.

[00:21:18] Lâu dài,

[00:21:19] chúng tôi muốn cùng tù trưởng và các bạn,

[00:21:21] cùng nhau tạo dựng sự phồn vinh, cùng nhau chia sẻ thành quả.

[00:21:24] Ngài là bạn tốt của tôi.

[00:21:26] Chúng ta cứ quyết định như vậy đi.

[00:21:28] Tốt, tốt lắm.

[00:21:47] Trịnh đại nhân, lần này đoàn thuyền đến Hoàng Kim Chi Quốc,

[00:21:49] không chỉ phát hiện ra tuyến đường mới,

[00:21:51] mà còn xây dựng được kho hàng mới,

[00:21:53] thật là một công đôi việc.

[00:21:54] Thiên Nhi, khu phố thương mại này được xây dựng lên,

[00:21:57] trạm trung chuyển hàng hóa ở Mộc Cốt Đô Thúc,

[00:21:59] có thể thành lập theo.

[00:22:01] Khi đó,

[00:22:02] giữa Malacca và Hormuz,

[00:22:04] vừa hay tạo thành một tam giác.

[00:22:06] Sau này đoàn thuyền buôn bán giữa ba nơi,

[00:22:08] sẽ không cần phải chờ hàng hóa từ trong nước đến nữa.

[00:22:11] Nếu chúng ta có thể vào lúc cung điện của tù trưởng

[00:22:13] hoàn thành mà khai trương,

[00:22:14] như vậy nhất định sẽ rất thành công.

[00:22:20] Trịnh đại nhân.

[00:22:21] Bái kiến tù trưởng.

[00:22:22] Trịnh đại nhân, các vị nhanh thật đấy.

[00:22:25] Chúng tôi muốn tranh thủ thời gian,

[00:22:26] để hoàn thành cùng lúc với cung điện của ngài,

[00:22:28] lấy chút may mắn.

[00:22:30] Quốc sứ đại nhân kính mến,

[00:22:31] cung điện sắp xây xong rồi,

[00:22:33] nhưng tôi còn nợ các vị một khoản tiền lớn.

[00:22:36] Đợi người dân của ngài bán những sản vật núi rừng,

[00:22:38] tôm cá cho đoàn thuyền Đại Minh,

[00:22:40] túi tiền của tù trưởng cũng sẽ bắt đầu đầy lên.

[00:22:43] Con phố này lại khai trương,

[00:22:45] bao gồm cả chúng tôi và các thương gia khắp nơi,

[00:22:47] đều phải nộp thuế cho thành bang của ngài.

[00:22:49] Tính như vậy,

[00:22:50] ngoài phần trả nợ cho đoàn thuyền,

[00:22:53] túi tiền của tù trưởng còn dư dả rất nhiều.

[00:22:58] Trịnh đại nhân, ngài đã giúp tôi một việc lớn.

[00:23:01] Cẩn thận tôi giữ ngài lại không cho đi đấy.

[00:23:03] Tôi nguyện làm bạn với tù trưởng mãi mãi.

[00:23:07] Tốt, làm bạn, làm bạn.

[00:23:12] Đoàn thuyền bên đó của chúng tôi,

[00:23:13] cũng đang khám phá bờ tây của Hoàng Kim Chi Quốc.

[00:23:15] Nhưng thuyền của họ ít hơn nhiều,

[00:23:17] các quốc gia lại không muốn chi tiền,

[00:23:19] đi thuyền nhiều năm cũng chỉ đi được vài trăm hải lý.

[00:23:21] Tôi hoàn toàn tin rằng,

[00:23:22] đại dương này bây giờ chỉ thuộc về Đại Minh.

[00:23:24] Chỉ có đoàn thuyền hùng hậu của ngài,

[00:23:26] mới có thể mở ra từng con đường

[00:23:27] con đường tơ lụa trên biển rực rỡ.

[00:23:29] Cảm ơn, tôi hy vọng sớm ngày đến được Thái Tây.

[00:23:31] Mời dùng trà.

[00:23:33] Khi tôi thấy đoàn thuyền của ngài vượt qua đại dương,

[00:23:35] từ trong lòng cảm thấy nước Đại Minh quả thật phi thường.

[00:23:37] Các ngài dám đến đây làm ăn,

[00:23:39] cũng là rất có kiến thức.

[00:23:39] Xin hãy kể cho tôi nghe về quốc gia của ngài được không?

[00:23:41] Được thôi.

[00:23:42] Mời.

[00:23:57] Xem ra Trịnh đại nhân rất coi trọng các thương nhân Venice.

[00:24:00] Lẽ nào Trịnh đại nhân muốn đưa họ về Trung Quốc?

[00:24:03] Hoàng thượng không phải đã hạ thánh chỉ,

[00:24:05] bảo chúng ta mau chóng quay về,

[00:24:07]

[00:24:10] Tôi muốn nhân cơ hội này đưa họ vào cung,

[00:24:12] để người phiên bang tự mình nói với Hoàng thượng,

[00:24:14] đoàn thuyền bên kia,

[00:24:16] đã bắt đầu thử nghiệm vượt qua đại dương.

[00:24:19] Hơn nữa, bước chân của người Thái Tây,

[00:24:21] còn nhanh hơn chúng ta tưởng tượng.

[00:24:23] Tôi lo rằng, chưa được ân chuẩn,

[00:24:25] đã đưa hai người phiên bang đó về nước,

[00:24:29] e là Hoàng thượng sẽ trị tội.

[00:24:32] Ý trời khó trái, chỉ cầu không hổ thẹn với lòng mình. .

[00:24:54] Hoàng hậu, đi thôi, đã đến lúc về nhà rồi.

[00:25:00] Trẫm đã nói với nàng, khi dời đô đến Bắc Kinh,

[00:25:04] trẫm sẽ đưa nàng cùng về.

[00:25:07] Tỷ tỷ, hôm nay phải lên đường rồi.

[00:25:15] Về nhà là chuyện vui mà.

[00:25:18] Ta còn muốn xin Hoàng thượng ân chuẩn,

[00:25:20] cho Cao Húc cũng từ Sơn Đông về Bắc Kinh thăm một chút.

[00:25:25] Đến Bắc Kinh, mọi người đều về nhà tụ họp.

[00:25:32] Hoàng thượng.

[00:25:35] Liên Tâm.

[00:25:38] Hoàng thượng,

[00:25:41] Liên Tâm hôm nay thay mặt Diêu đại sư và Trịnh Hòa,

[00:25:44] đến đây cầu phúc cho Hoàng hậu.

[00:25:48] Tình nghĩa của các ngươi, trẫm thay mặt Hoàng hậu nhận lấy.

[00:25:53] Hoàng thượng, nô tỳ còn có một thỉnh cầu.

[00:25:59]

[00:26:02] tôi muốn đi theo Hoàng hậu.

[00:26:06] Để canh giữ lăng cho Hoàng hậu nương nương.

[00:26:12] Ngươi nói gì?

[00:26:15] Không được, ngươi có gia đình, Tống Thiên còn đang ở hải ngoại.

[00:26:19] Trước đây có, bây giờ không còn gì cả.

[00:26:24] Liên Tâm đã ở ngoài thế tục,

[00:26:27] chỉ muốn cùng Hoàng hậu nương nương trải qua phần đời còn lại.

[00:26:35] Trẫm có lỗi với ngươi.

[00:26:38] Trịnh Hòa và Tống Thiên đều bị phái ra biển,

[00:26:43] ngươi một phận nữ nhi, thật khó xử.

[00:26:46] Trẫm không chuẩn cho ngươi,

[00:26:48] muốn ngươi đợi Trịnh Hòa và Tống Thiên họ trở về.

[00:26:51] Họ không cần phải ra biển tuần du nữa.

[00:26:56] Trẫm muốn cho ngươi và người thân đoàn tụ,

[00:26:59] sống vài năm yên ổn.

[00:27:07] Quân vô hí ngôn, trẫm đã nghĩ kỹ rồi.

[00:27:14] Từ Bắc Kinh đến Nam Kinh,

[00:27:17] bao năm qua đã làm không ít việc lớn.

[00:27:21] Nhưng nhà tan người mất... cũng nên nghỉ ngơi rồi.

[00:27:35] Nói rộng ra,

[00:27:37] trẫm muốn đối đãi tốt với dân chúng, cho họ nghỉ ngơi dưỡng sức.

[00:27:39] Nói nhỏ lại,

[00:27:41] trẫm cũng muốn quan tâm đến gia đình nhỏ, cùng hưởng niềm vui sum vầy.

[00:27:45] Để những người bên cạnh,

[00:27:47] đều có thể cảm nhận được tình thân ruột thịt.

[00:27:53] Không gây chuyện nữa.

[00:27:55] Các ngươi cùng trẫm quay về Bắc Kinh,

[00:27:59] chúng ta về nhà.

[00:28:03] Hoàng thượng mệt rồi.

[00:28:09] Là mệt rồi... Thân mệt, lòng cũng mệt rồi.

[00:28:32] Lại về rồi.

[00:28:34] Cậu, phía trước có phải là cảng Lưu Gia ở Nam Kinh không?

[00:28:40] Thiên Nhi.

[00:28:42] Ta nhớ năm con ra biển chưa đầy mười lăm tuổi. "

[00:28:46] Thoắt cái đã tám, chín năm rồi.

[00:28:49] Cậu, chúng ta về nhà trước,

[00:28:53] hay là đi thẳng đến Bắc Kinh?

[00:28:57] Ta muốn gặp sư phụ trước, còn cả mẹ con nữa.

[00:29:42] Mẹ.

[00:29:44] Mẹ.

[00:29:51] Thiên Nhi.

[00:29:52] Mẹ.

[00:29:54] Đừng khóc, đừng khóc.

[00:30:01] Cậu.

[00:30:03] Chị.

[00:30:08] Thiên Nhi, đói chưa?

[00:30:11] Con đói đến ngất đi rồi.

[00:30:14] Chị cũng đói rồi.

[00:30:17] Ăn cơm, ăn cơm, đi.

[00:30:23] Mẹ, có phải để đón chúng con,

[00:30:25] mẹ vừa mới đặc biệt đi mua rượu không ạ?

[00:30:27] Hôm nay con cũng muốn uống một chén.

[00:30:28] Thiên Nhi, rót cho ta.

[00:30:30] Đây là lần đầu tiên trong đời đấy.

[00:30:33] Em cũng uống rượu à? Tốt.

[00:30:36] Vậy thì vì hôm nay chúng ta trở về,

[00:30:38] cũng vì tấm lòng của mẹ con,

[00:30:40] chúng ta uống một ly cho đã.

[00:30:41] Tốt, tốt, tốt, uống đi, uống đi.

[00:30:50] Vẫn là cơm nhà là thơm nhất.

[00:30:52] Em nhiều năm mới được ăn một lần,

[00:30:55] có còn quen ăn món ăn mẹ làm không?

[00:30:58] Mẹ, xem mẹ nói kìa.

[00:31:00] Lúc chúng con ở trên thuyền,

[00:31:01] đã từng vì muốn ăn được món ăn ở nhà,

[00:31:03] cậu đã vào bếp lén thử,

[00:31:05] con ở bên cạnh giúp cậu ăn.

[00:31:07] Tiếc là làm thế nào cũng không ra được mùi vị mẹ làm.

[00:31:10] Đúng vậy.

[00:31:11] Chị, chị mau truyền tay nghề cho em đi.

[00:31:13] Để sau này đoàn thuyền lại ra biển,

[00:31:14] chị sẽ không cần phải lo lắng cho việc ăn uống của chúng em nữa.

[00:31:18] Các em không cần phải ra biển nữa.

[00:31:23] Chúng ta, một gia đình,

[00:31:24] cũng nên có vài năm đoàn viên.

[00:31:28] Không cần ra biển nữa? Ai nói vậy?

[00:31:30] Hoàng thượng.

[00:31:34] Hoàng thượng?

[00:31:35] Hoàng thượng đích thân nói với tôi.

[00:31:37] Ngài nói,

[00:31:38] ngươi phải đợi Trịnh Hòa và Tống Thiên họ trở về,

[00:31:40] trẫm không muốn để họ đi nữa.

[00:31:42] Trẫm muốn để ba người các ngươi,

[00:31:43] từ nay đoàn tụ với nhau,

[00:31:45] cũng có vài năm yên ổn.

[00:31:49] Đây là nguyên văn lời của Hoàng thượng đấy.

[00:32:17] Đừng buồn nữa, đứng dậy đi.

[00:32:21] Đồ nhi sẽ đi bẩm báo Hoàng thượng ngay.

[00:32:25] Đứa ngốc.

[00:32:28] Con vẫn không nhận ra tâm nguyện của sư phụ sao?

[00:32:35] Lại đây, con ngồi xuống.

[00:32:37] Sư phụ còn có lời muốn nói với con.

[00:32:49] Con không còn là tiểu Mã Hòa năm xưa nữa.

[00:32:54] Con bây giờ là chánh sứ của Đại Minh, đại thần triều đình.

[00:33:03] Đồ nhi của ta bây giờ đã đủ lông đủ cánh.

[00:33:07] Có thể thay bần tăng chia sẻ nỗi lo với Hoàng thượng rồi.

[00:33:13] Sư phụ mừng cho con.

[00:33:20] Điều duy nhất không yên tâm...

[00:33:23] Sư phụ lo lắng về việc đi Tây Dương phải không?

[00:33:30] Sư phụ, thầy nói xem, Hoàng thượng có đổi ý không?

[00:33:37] Người không phải thánh hiền, Hoàng thượng cũng là người.

[00:33:42] Dời đô mới, sửa đại điển,

[00:33:46] bình định Mạc Bắc, đi Tây Dương,

[00:33:50] Hoàng thượng đã làm những việc lớn mà mấy đời mấy triều

[00:33:54] mới làm xong được.

[00:33:58] Ngài có lẽ sẽ cảm thấy mệt mỏi,

[00:34:01] muốn dừng lại nghỉ ngơi.

[00:34:07] Nhưng mấy việc này,

[00:34:10] chỉ có việc đi Tây Dương là cần phải kiên trì,

[00:34:15] người trước ngã xuống, người sau tiến lên mới hoàn thành được đại nghiệp.

[00:34:21] Việc này Trịnh Hòa đã nghĩ qua.

[00:34:23] Tôi lo lắng là Hoàng thượng đã không còn ở tuổi thịnh niên,

[00:34:26] người kế vị sau này...

[00:34:32] Vạn vật trên đời, sinh tử luân hồi,

[00:34:36] chưa đến hồi kết, đến thần tiên cũng khó nhìn thấu.

[00:34:42] Trịnh Hòa à,

[00:34:44] con đường sau này phải tự mình đi.

[00:34:50] Hãy tự lo liệu cho tốt.

[00:34:55] Tạ sư phụ chỉ điểm.

[00:34:59] Bần tăng có một câu,

[00:35:01] trước khi đi không biết có nên hỏi con không.

[00:35:07] Mạng của đồ nhi,

[00:35:08] có mấy lần đều là do sư phụ cứu.

[00:35:10] Không có sự dạy dỗ của thầy,

[00:35:12] sẽ không có Trịnh Hòa của ngày hôm nay.

[00:35:16] Lại đây đỡ sư phụ dậy.

[00:35:29] Lão nạp muốn hỏi con,

[00:35:33] đời này kiếp này, con đã quyết định,

[00:35:38] sẽ tận tâm tận lực cho đại nghiệp hàng hải sao?

[00:35:45] Đây là tâm nguyện lớn nhất đời này của đồ nhi.

[00:35:48] Cho dù có một ngày,

[00:35:50] Hoàng thượng không cho đồ nhi ra biển nữa,

[00:35:52] đồ nhi cũng sẽ dốc hết tất cả, lại đi Tây Dương.

[00:35:58] Tại sao?

[00:36:00] Đồ nhi vẫn là câu nói đó,

[00:36:03] của cải đến từ trên biển,

[00:36:06] mối đe dọa cũng đến từ trên biển.

[00:36:09] Để bảo vệ sự bình an của Hoa Hạ,

[00:36:11] tôi, Trịnh Hòa, nguyện làm một tên lính tiên phong.

[00:36:24] Sư phụ năm nay đã tám mươi ba tuổi.

[00:36:30] Những việc nên làm đều đã làm xong.

[00:36:34] Có câu nói này của con, sư phụ có thể yên lòng rồi.

[00:36:41] Trịnh Hòa, con đã để sư phụ ra đi thanh thản.

[00:36:52] Sư phụ, người nghỉ ngơi thêm hai ngày nữa,

[00:36:55] đồ nhi sẽ cùng người về Bắc Kinh,

[00:36:57] xem thử quốc đô mới của Đại Minh,

[00:36:59] rồi xem chùa Linh Cốc, Yến Vương Phủ.

[00:37:07] Đời người,

[00:37:10] luôn là chia ly hợp tan, xa cách nhiều hơn đoàn tụ.

[00:37:17] Chỉ cần tâm ở bên nhau, người sẽ ở bên nhau.

[00:38:08] Hơn mười năm trước trẫm muốn dời đô đến Bắc Kinh,

[00:38:11] các ngươi vẫn còn hoài nghi,

[00:38:13] hôm nay tận mắt thấy rồi,

[00:38:15] các ngươi mới hiểu trẫm,

[00:38:17] không phải là một hoàng đế có tầm nhìn hạn hẹp.

[00:38:21] Tử Cấm Thành sẽ là nơi triều Vĩnh Lạc kế thừa và phát huy,

[00:38:25] tạo nên huy hoàng mới.

[00:38:27] Đất Yến từ xưa đã hùng mạnh,

[00:38:29] trái giáp biển Thương Hải, phải ôm dãy Thái Hành,

[00:38:31] nam dựa sông Hà Tế, bắc tựa Cư Dung.

[00:38:34] Từ phía bắc Trấn Định đến Vĩnh Bình,

[00:38:36] cửa ải không dưới trăm,

[00:38:37] mà Cư Dung, Tử Kinh, Sơn Hải, Hỷ Phong, Cổ Bắc,

[00:38:41] những nơi hiểm yếu này bao quanh kinh đô mới,

[00:38:43] cộng thêm vận chuyển đường sông thuận lợi, Thiên Tân lại mở đường biển,

[00:38:47] Bắc Kinh thực sự là kinh đô của vạn đời.

[00:38:51] Hưng thịnh đất Yến uy hiếp Mạc Bắc,

[00:38:54] mở kinh đô mới kiểm soát Trung Nguyên.

[00:38:56] Đây gọi là thiên tử giữ đất, ở ngoài trị trong.

[00:39:01] Từ khi xây dựng kinh đô mới đến nay,

[00:39:04] đã huy động hàng chục vạn thợ, hàng triệu dân công,

[00:39:05] nhi thần kính phục tấm lòng rộng lớn của phụ hoàng.

[00:39:07] còn có một lượng lớn quân sĩ tham gia vào.

[00:39:10] Tất cả miếu xã, tế trời, đàn tế, cung điện,

[00:39:15] cổng thành, quy chế... đều vượt trội hơn Nam Kinh.

[00:39:18] Cung điện có tổng cộng hơn một nghìn sáu trăm gian phòng.

[00:39:22] Tuy tốn kém vô số,

[00:39:23] nhưng quả thực khí thế hùng vĩ, vượt qua ngàn xưa.

[00:39:28] Vi thần vô cùng cảm phục tài năng kinh thế của bệ hạ.

[00:39:33] Phụ hoàng cao kiến, suy nghĩ sâu xa,

[00:39:38] Đừng có tâng bốc trẫm nữa.

[00:39:41] Các ngươi còn phải dốc lòng chuẩn bị,

[00:39:42]

[00:39:46] Trịnh Hòa,

[00:39:50] những kỳ trân dị bảo mà ngươi mang về từ hải ngoại,

[00:39:53] trẫm chuẩn bị đem chúng,

[00:39:54] toàn bộ đặt trong Tử Cấm Thành này. .

[00:39:57] Để người trong thiên hạ cùng chiêm ngưỡng,

[00:39:59] cảnh tượng vạn quốc triều cống.

[00:40:02] Vi thần chính là muốn xin Hoàng thượng chỉ thị,

[00:40:04] còn có rất nhiều chim quý thú lạ,

[00:40:05] nên sắp xếp thế nào?

[00:40:06] Trẫm đã sớm suy nghĩ việc này cho ngươi rồi.

[00:40:09]

[00:40:12] khẩn trương xây dựng một

[00:40:13] vườn lớn để nuôi dưỡng các loài thú lạ của các nước,

[00:40:15] gọi là Bách Thú Uyển.

[00:40:17] Cảnh sắc nơi này có một không hai,

[00:40:19] lại dung hợp sinh linh thiên hạ vào một nơi,

[00:40:23] để các sứ thần vạn quốc cũng được mở mang tầm mắt.

[00:40:26] Năm 1403, tháng giêng,

[00:40:29] Chu Đệ hạ chiếu nâng Bắc Bình thành Bắc Kinh.

[00:40:32] Năm 1417, bắt đầu xây dựng cung thành quy mô lớn.

[00:40:36] Thành Bắc Kinh mới xây có quy chế giống Nam Kinh,

[00:40:39] nhưng càng thêm hùng vĩ tráng lệ.

[00:40:41] Năm 1421, tháng giêng,

[00:40:43] vương triều Minh chính thức dời đô đến Bắc Kinh.

[00:40:48] Hoàng thượng,

[00:40:49] thật sự còn khí phái hơn cả điện Phụng Thiên ở Nam Kinh.

[00:40:52] Chấn động kim cổ, tôi dám nói,

[00:40:53] các triều đại trước đây cũng không có khí phách như vậy.

[00:40:57] Nhưng trong mắt lão thần,

[00:40:59] mỗi viên gạch, mỗi viên ngói đều là tiền bạc chất thành.

[00:41:06] Trịnh Hòa,

[00:41:07] có mặt.

[00:41:08] Ngươi đã đến rất nhiều nơi, đã thấy thế giới,

[00:41:11] ngươi thấy Tử Cấm Thành của Đại Minh,

[00:41:12] so với cung điện của các nước phiên bang thì thế nào?

[00:41:15] Vi thần đã đến hơn ba mươi nước hải ngoại,

[00:41:18] thủ phủ của các dân tộc đều có nét riêng.

[00:41:20] Nhưng so với Tử Cấm Thành ở Bắc Kinh của chúng ta,

[00:41:22] thực sự là không thể so sánh.

[00:41:26] Điều này khiến trẫm nghĩ đến bốn chữ: bồng lai tiên cảnh.


 0 Comments sort   Sorteer op