(AI-sub) Ổ nhỏ -

2/33 ویڈیوز

(AI-sub) Ổ nhỏ tập 2 - Trương Gia Dịch, Lý Niệm, Hải Thanh - 蝸居 vietsub

1 مناظر· 07/28/25
ai_sub_studio
ai_sub_studio
سبسکرائبرز
0

Phụ đề được dịch bằng AI, cần bạn góp sức hoàn thiện. Liên hệ tham gia tại Facebook: https://www.facebook.com/profi....le.php?id=1000678863 -------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------- ⁣🎬 Ngọa Cư (蝸居) – Bộ phim truyền hình hiện thực xã hội từng gây chấn động Trung Quốc, kể về hành trình hai chị em vật lộn trong một “ổ nhỏ” giữa thành phố lớn, nơi tình yêu, tiền bạc và phẩm giá đều bị đặt lên bàn cân. <br> <br>Phim có sự tham gia của ảnh đế Trương Gia Dịch trong vai Tống Tư Minh – một nhân vật sâu sắc, đầy mâu thuẫn và là điểm nhấn của toàn bộ bộ phim. Bên cạnh đó là Hai Thanh và Lý Niên, góp phần tạo nên một tác phẩm truyền hình được giới chuyên môn và khán giả đánh giá cao nhất năm 2009.

مزید دکھائیں

[00:02:12] Thế này không thoải mái chút nào.

[00:02:13] Anh đi chậm thôi.

[00:02:14] Không sao, leo mấy bậc thang có gì mà sợ.

[00:02:18] Sao mà cũ thế này?

[00:02:21] Sao nhiều quảng cáo dán thế này?

[00:02:27] Căn nhà này năm đó tôi mua bao nhiêu tiền? Mấy chục vạn đó. Bức tường này, là bê tông cốt thép.

[00:02:32] Thật sao? Sàn nhà này, còn cả nhà vệ sinh nữa, có một...

[00:02:37] Không mang thước.

[00:02:50] Hai vị mới kết hôn phải không? Vâng, chúng tôi kết hôn năm ngoái.

[00:02:53] Vào đi...

[00:02:58] Vào hết đi, vào hết đi.

[00:03:06] Alô...

[00:03:09] Anh? Tôi trả 38 vạn.

[00:03:11] Còn anh chị? Chúng tôi thêm hai vạn.

[00:03:13] Anh? Chúng tôi đặt cọc ngay bây giờ.

[00:03:14] Lát nữa tôi gọi lại cho anh nhé.

[00:03:16] Còn hai vị thì sao?

[00:03:20] Điên rồi, bây giờ trả tiền mặt 38 vạn.

[00:03:24] Căn nhà nát thế này mà đòi 38 vạn à? Đúng là nghèo phát điên rồi. Chị xem sàn nhà này.

[00:03:28] Dây điện lòi hết cả ra ngoài.

[00:03:30] Đừng nói 10 năm, tôi đoán căn nhà này 20 năm rồi. Đi thôi đi thôi, sau này đừng xem những căn nhà thế này nữa.

[00:03:34] Sao cứ như đi mua rau thế này? Đây là nhà kiểu gì vậy?

[00:03:38] Em nói với anh này, sau này tuyệt đối đừng đi xem nhà cùng bọn ngốc.

[00:03:41] Tuyệt đối đừng đi xem nhà cùng với cò mồi, hoàn toàn không thể suy nghĩ bình thường được.

[00:03:45] Em nghi ngờ, hôm nay ngoài cặp vợ chồng đầu tiên ra, là thật sự muốn mua nhà giống chúng ta,

[00:03:49] những người còn lại đều là cò mồi do môi giới nhà đất tìm đến.

[00:03:53] Em thấy chẳng bao lâu nữa,

[00:03:54] chúng ta cũng sẽ nhanh chóng gia nhập vào hàng ngũ của đám ngốc này thôi.

[00:03:58] Anh có một tin này, em có muốn nghe không? Gì thế?

[00:04:00] Lúc nãy anh vừa nghe điện thoại, chính là môi giới nhà đất tuần trước gọi cho anh.

[00:04:04] Trước đây chúng ta chẳng phải đã xem một căn nhà ở Tử Trang sao?

[00:04:07] Anh ta nói chúng ta đừng suy nghĩ nữa, đã bán đi rồi.

[00:04:09] Em đoán xem anh ta bán bao nhiêu tiền? Bao nhiêu?

[00:04:11] Cao hơn giá ước tính trước đó ba vạn hai.

[00:04:14] Đây không phải là điên sao? Nhà cửa sao cứ nói tăng là tăng giá thế này?

[00:04:18] Bây giờ vẫn là chúng ta chọn nhà.

[00:04:20] Em thấy chẳng bao lâu nữa, sẽ biến thành nhà chọn chúng ta rồi.

[00:04:32] OUT OF OF

[00:04:33] OUT OF C

[00:04:34] OUT OF

[00:04:34] Tiểu Ngô, Tiểu Ngô à, cô có biết đường Nam Bình đi thế nào không?

[00:04:39] Cái này tôi thật sự không nói rõ được.

[00:04:41] Bác hỏi chị Quách đi ạ.

[00:04:43] Cảm ơn.

[00:04:44] Tiểu Quách à, tôi muốn đến đường Nam Bình, cô có biết đi thế nào không?

[00:04:48] Đường Nam Bình ạ, xa lắm. Bác xuất phát từ đâu?

[00:04:50] Đi từ văn phòng thôi.

[00:04:52] Từ văn phòng thì bác xuống lầu đi xe buýt số 89, sau đó đến Trung tâm hoạt động thanh thiếu niên xuống xe, rồi chuyển sang xe 66.

[00:04:59] Qua sông rồi thì đến Quảng trường Thời Đại xuống xe, đứng yên tại chỗ.

[00:05:01] Sau đó đi tuyến xe nhanh sân bay 193, có một trạm tên là đường Tùng Ngô.

[00:05:05] Bác xuống xe rồi đi dọc bên tay phải của đường lớn, rẽ phải ở đèn xanh đèn đỏ thứ hai là tới.

[00:05:09] Cảm ơn cô nhiều lắm, cảm ơn em gái. Không có gì ạ.

[00:05:13] Chị Quách, em thấy bây giờ chị đúng là bản đồ sống, mọi người hỏi đường đều tìm chị.

[00:05:17] Có cách nào đâu? Do xem nhà cả đấy.

[00:05:21] Không phải em khoe khoang đâu, bây giờ cả Giang Châu này, đều nằm trong đầu em cả.

[00:05:24] Không tin chị cứ hỏi em một nơi bất kỳ.

[00:05:25] Em có thể lập tức nói cho chị một cách chính xác từ đây đi đến đó cần bao nhiêu thời gian.

[00:05:29] Thế thì, sau này không cần mấy cái tổng đài thu phí hỏi đường nữa rồi.

[00:05:32] Cứ gọi thẳng cho em là được rồi.

[00:05:34] Đúng vậy, em mà thu phí nửa giá thôi, chắc cũng đủ để em trả tiền đặt cọc một căn nhà rồi.

[00:05:39] Em xem nhiều nhà như vậy, không có căn nào ưng ý, hợp với em à?

[00:05:45] Có căn hợp ý, nhưng giá cả không hợp ạ, không có tiền.

[00:05:49] Hôm đó em xem,

[00:05:51] em xem cái quảng cáo tên là Thành phố Mặt Trời, chị cũng biết mà phải không?

[00:05:54] Nhà ở đó đúng là rất tốt, nhưng chị có biết giá khởi điểm là bao nhiêu không? 150 vạn.

[00:06:00] Em lấy đâu ra nhiều tiền như thế? Thôi bỏ đi, đợi thêm vậy.

[00:06:06] Em nói em có thể đợi, nhưng đứa bé này sao mà đợi được?

[00:06:09] Chị xem bụng em to thế này rồi.

[00:06:12] SHEVEND

[00:06:14] Nhất định phải giải quyết xong vấn đề nhà cửa trước khi con chào đời.

[00:06:23] Còn các vị? Không mua, đắt quá.

[00:06:26] Không mua.

[00:06:27] Còn các vị? Giá quá cao rồi. Có thể thấp hơn chút được không?

[00:06:30] Không được, đều là giá này.

[00:06:32] Còn các vị? Chúng tôi thêm hai vạn.

[00:06:34] Các vị thêm hai vạn, còn các vị?

[00:06:37] Tôi thêm bốn vạn. Anh đừng cho người khác xem nữa. Tôi đặt cọc ngay bây giờ.

[00:06:40] Được, chốt.

[00:06:42] Những người này chắc chắn là cò mồi do môi giới tìm đến ép chúng ta ra giá. Chúng ta không tham gia.

[00:06:59] Cứ quyết định vậy nhé? Cứ quyết định vậy đi.

[00:07:01] Vậy sau này chúng ta sẽ sống ở đây à?

[00:07:04] Ở đây thôi. Em còn có thể đợi được nữa sao? Bụng to đến mức đi không nổi nữa rồi.

[00:07:08] Sắp đến ngày dự sinh rồi. Cứ vậy đi.

[00:07:12] Nhưng căn nhà này còn không bằng căn chúng ta xem lúc trước.

[00:07:15] Đúng là không tốt bằng căn đó.

[00:07:17] Nhưng cũng không biết hồi đó ai có tầm nhìn hạn hẹp như vậy. Anh xem mấy cái ống nước lòi ra ngoài, sàn nhà thì nứt toác.

[00:07:23] Lại không để ý đến chiều cao trần nhà của người ta.

[00:07:25] Trần nhà của người ta cao hơn 5 mét, ngăn ra là có tầng trên tầng dưới rồi.

[00:07:29] Nhưng người tính không bằng trời tính mà.

[00:07:31] Nhưng dù sao chúng ta cũng coi như đã bắt được chuyến tàu cuối cùng trước khi tăng giá.

[00:07:34] Anh, em, cộng thêm đứa nhỏ này nữa, cũng được coi là người có nhà rồi.

[00:07:39] Gọi Hải Tảo đi, chúng ta ra ngoài ăn mừng một bữa.

[00:07:42] Được.

[00:07:59] Nào, chúc mừng hai em đã có nhà riêng trên mảnh đất Giang Châu này.

[00:08:03] Tốt.

[00:08:05]

[00:08:09] Bây giờ trong lòng thoải mái rồi. Nào ăn thức ăn đi.

[00:08:13] Ăn xong bữa này là phải thắt lưng buộc bụng rồi.

[00:08:16] Hải Tảo, nào, ăn đi. Cảm ơn.

[00:08:19] Chị, chị ăn nhiều vào.

[00:08:20] Vui quá mà.

[00:08:26] Món này ngon.

[00:08:27] Alô?

[00:08:33] Gì ạ?

[00:08:34] Trả lại tiền cọc cho chúng tôi, thêm 500 nữa. Không bán nữa.

[00:08:42] Tạm biệt.

[00:08:46] Sao thế?

[00:08:49] Chủ nhà lúc nãy gọi điện đến, nói là không muốn bán cho chúng ta nữa.

[00:08:53] Có người trả cao hơn chúng ta hai vạn.

[00:08:55] Ông ta sẽ trả lại tiền cọc cho chúng ta, ngoài ra sẽ trả thêm 500 tệ coi như bồi thường.

[00:09:03] Không sao đâu chị.

[00:09:08] Chị không giận, chị không giận. Không sao, chị... chị không giận.

[00:09:10] Chẳng qua chỉ là một căn nhà nát thôi mà, một kẻ không giữ chữ tín thôi mà.

[00:09:14] Chị thật sự không giận. Không sao đâu...

[00:09:18] Đợi chị có tiền,

[00:09:19] con yêu, đợi chị có tiền, mẹ sẽ mua cho con biệt thự lớn.

[00:09:24] Đừng giận nữa mà.

[00:09:28] Thật là quá đáng. Đừng giận nữa, chị à.

[00:09:31] Không giữ chữ tín như vậy, thế thì đặt cọc để làm gì chứ?

[00:09:37] Chị, em có một ý này hay lắm, tay không bắt giặc đó, hai người có muốn nghe không?

[00:09:42] Ý gì thế?

[00:09:44] Nếu bây giờ nhà cửa đắt hàng như vậy, mọi người tranh nhau như cướp tiền ngân hàng,

[00:09:48] vậy thì chúng ta mỗi ngày ký một hợp đồng mua nhà.

[00:09:50] Một ngày được 500, thì 30 ngày là có thu nhập một vạn rưỡi rồi.

[00:09:56] Em đang nghĩ cái gì thế? Thật là, tức chết đi được.

[00:10:00] Nào nào nào, ăn thức ăn đi.

[00:10:02] Em đi ký thay chị đi, lấy một vạn rưỡi về đây cho chị.

[00:10:05] Được, cứ giao cho em.

[00:10:22] Không nghe lời gì cả, đội mũ vào.

[00:10:27] Đội gì mà đội? Chỉ có phụ nữ nông thôn mới đội thôi.

[00:10:30] Đội cái này xấu lắm, con không đội đâu.

[00:10:33] Con mà bị cảm lạnh là đau đầu đấy.

[00:10:36] Bây giờ chỉ được sinh một đứa thôi, con không có cơ hội gỡ lại đâu.

[00:10:43] Sao thế?

[00:10:46] Tè rồi. Tè rồi.

[00:10:48] Chậm thôi chậm thôi, mau mặc bỉm cho nó đi.

[00:10:50] Mẹ yên tâm, yên tâm ạ.

[00:10:53] Trẻ con dùng tã vải không phải tốt sao? Bây giờ người ta cũng bày đặt, bỉm các kiểu.

[00:11:01] Vừa bí, vừa đắt.

[00:11:03] Làm cho mông của cục cưng nhà mình hỏng hết mất, phải không nào?

[00:11:07] Mẹ cũng không xem, nhà nhỏ thế này, làm gì có chỗ để phơi tã nữa?

[00:11:11] Phơi thêm tã nữa, chúng ta ở dưới không đi lại được.

[00:11:15] Hơn nữa công suất của nó,

[00:11:16] một lát một bãi, một lát một bãi, nước ngập cả nhà, đem đi phát điện cũng được rồi.

[00:11:21] Chị ơi.

[00:11:23] Bỉm mua về rồi đây, chị xem.

[00:11:26] Sao mua loại đắt thế?

[00:11:28] Mua to quá rồi.

[00:11:30] ZAMM

[00:11:30] Phải dùng cỡ nhỏ, em lại mua cỡ trung, nó chê to đấy.

[00:11:34] Không to đâu, quần áo trẻ con chẳng phải đều mặc lớn hơn một cỡ sao.

[00:11:37] Với lại Nhiên Nhiên nhà chúng ta sinh ra mới mấy ngày đã lớn thế này rồi.

[00:11:40] Sẽ nhanh dùng được thôi, Nhiên Nhiên.

[00:11:42] Nhìn cô em gái này là biết chưa làm việc bao giờ rồi.

[00:11:46] Mua to rồi.

[00:11:47] Sao thế sao thế? Mua to rồi nó không bị rò ra ngoài sao?

[00:11:49] Không rò đâu, dùng tạm đi. Thôi được rồi, dùng tạm đi.

[00:11:52] Hải Tảo,

[00:11:54] tiền ở sau cửa, thanh toán thực tế nhé.

[00:11:57] Em mua cho cháu gái em mà, không cần chị thanh toán đâu.

[00:12:01] Nhiên Nhiên.

[00:12:03] Quần bị gió thổi rơi xuống, bà Lý giúp nhặt lên đó.

[00:12:06] Có bẩn không ạ?

[00:12:07] Đúng rồi, cái bình sữa này đã khử trùng rồi, là dì Tô hàng xóm mang cho.

[00:12:11] Nói là thức ăn thừa, dùng cái lồng bàn này đậy lại, sạch sẽ vệ sinh.

[00:12:16] Sao to thế này? Lấy đâu ra chỗ để đây?

[00:12:20] Hải Tảo, Hải Tảo.

[00:12:21] Cái này, cái khăn này, mang đi giặt cho nó đi.

[00:12:23] Cái này phải không ạ?

[00:12:25] Chỗ nhỏ bằng bàn tay, mọi người cứ chen chúc nhau.

[00:12:28] Quần có giặt không?

[00:12:30] Để anh bế nó rồi hãy đi, nó khóc rồi. Cái này đừng giặt, cái này không có đồ thay đâu.

[00:12:33] Anh bế đi, để anh bế nó rồi đi.

[00:12:38] Nặng phết.

[00:12:39] Nhiên Nhiên, nhìn này, đây là ba, thấy chưa.

[00:12:43] Ba.

[00:12:45] Nó đang nhìn anh kìa. Tô Thuần.

[00:12:46] Tô Thuần, lấy bàn chải chà cho sạch nhé. Biết rồi.

[00:12:49] Xà phòng, chấm ít xà phòng vào giặt. Biết rồi.

[00:12:52] Giặt cho sạch nhé.

[00:12:54] Nhiên Nhiên, Nhiên Nhiên.

[00:12:56] Hải Tảo, chân nó lòi ra ngoài rồi kìa.

[00:12:58] Vâng.

[00:13:00] Đưa cho anh. Không cần.

[00:13:05] Nhiên Nhiên, con nhìn mẹ đi. Mẹ, thấy chưa?

[00:13:10] Chị. Sao thế?

[00:13:12] Nó tè rồi. Sao lại tè rồi?

[00:13:15] Mới thay cho nó xong mà. Sao con giỏi thế?

[00:13:18] Nhiên Nhiên.

[00:13:19] Nào nào nào, thay tiếp, thay tiếp đi. Sao sữa con uống còn không nhiều bằng nước con tè vậy?

[00:13:22] Mi

[00:13:23] Con đúng là giỏi thật.

[00:13:26] Một bịch bỉm hơn trăm tệ, một hộp sữa bột hơn trăm tệ. Con thu phí hai chiều, còn ác hơn cả China Mobile nữa.

[00:13:35] Cho nên con mới nói, không nên mua bỉm lớn hơn một cỡ mà. Mẹ.

[00:13:46] Nhẹ tay một chút.

[00:14:03] Chiến đấu cả một ngày, cuối cùng cũng qua. Cuối cùng đã đến thời khắc hạnh phúc được đi ngủ rồi.

[00:14:11] Anh còn than thở nữa. Anh đi làm về chỉ bận một lúc thế thôi.

[00:14:15] Mẹ trông cả ngày, còn chưa nói gì đâu đấy.

[00:14:20] Anh đừng nói nữa, bây giờ anh đi làm, chính là để dưỡng sức.

[00:14:24] Là để tan làm về, làm việc nhà cho gia đình.

[00:14:29] Bây giờ cứ đến thứ sáu là anh lại căng thẳng, sợ hãi.

[00:14:33] Đi làm bao nhiêu năm rồi, chưa bao giờ mong được đi làm như bây giờ.

[00:14:50] Gale

[00:14:51] Gal Adtame

[00:14:51] Gal Advan

[00:14:54] Mẹ, con đi làm đây. Vợ ơi, anh đi nhé.

[00:14:58] Đóng cửa nhẹ tay một chút.

[00:15:03] Nhẹ thôi, nhẹ thôi.

[00:15:08] Ngủ rồi à? Ngủ rồi.

[00:15:18] Hải Bình à.

[00:15:21] Mẹ muốn mang cục cưng về quê.

[00:15:25] Không được.

[00:15:27] Mẹ biết con không nỡ.

[00:15:30] Nhưng con xem nhà nhỏ thế này, ở làm sao được? Bây giờ nó còn nhỏ, chưa biết đi, chưa biết chạy.

[00:15:36] Một hai năm nữa nó biết chạy biết đi rồi, con để nó ở đâu?

[00:15:41] Mẹ nói cho con biết, môi trường chật hẹp, không tốt cho sức khỏe thể chất và tinh thần, cũng như sự phát triển tính cách của trẻ.

[00:15:49] Mẹ cảm thấy người sống ở nơi này, tâm hồn không đủ rộng mở, có chút nhỏ nhen.

[00:15:56] Mẹ thấy điều đó có liên quan rất lớn đến môi trường sống của họ, quá ngột ngạt.

[00:16:05] Sau khi chúng ta đi rồi, con tiết kiệm một chút, để dành thêm tiền.

[00:16:09] Mua nhà sớm một chút.

[00:16:12] Mẹ định là, đợi trước khi Nhiên Nhiên đi học mẫu giáo thì đưa nó về lại.

[00:16:18] Cũng chỉ khoảng hai ba năm thôi.

[00:16:21] Các con vất vả một chút, cố gắng một chút, giải quyết vấn đề nhà cửa.

[00:16:25] Đến lúc đó,

[00:16:27] các con tự bỏ ra một phần, người già chúng ta bỏ ra một phần,

[00:16:32] nói với ba mẹ của Tô Thuần, cũng để họ bỏ ra một ít.

[00:16:37] Như vậy, chúng ta ở thành phố này cũng coi như là an cư lập nghiệp rồi.

[00:16:47] Mẹ trông con cho con, con còn có gì không nỡ, không yên tâm nữa?

[00:16:52] Thôi được rồi, cứ quyết định vậy đi.

[00:16:55] Sau khi chúng ta đi rồi, con đi làm sớm, kiếm tiền sớm, mua nhà sớm.

[00:17:12] Hải Tảo rất ít khi đưa Tiểu Bối đến nhà Hải Bình, chỗ quá nhỏ, không xoay xở được.

[00:17:19] Tiểu Bối và Hải Tảo tay trong tay đi trên phố chỉ xem chứ không mua.

[00:17:23] Theo lời Hải Tảo nói, chỉ xem không mua, để nắm bắt thời trang.

[00:17:28] Hải Tảo sẽ không bao giờ mua một món đồ mới ra mắt, dù quảng cáo có rầm rộ đến đâu.

[00:17:34] Dù là Trịnh Tú Văn, Lưu Gia Linh hay ngôi sao nước ngoài, cũng không thể cạy mở được túi tiền do chàng thủy thủ Popeye của Hải Tảo canh giữ.

[00:17:42] Quần áo Hải Tảo mua,

[00:17:44] đều là những kiểu dáng kinh điển, hàng thanh lý sau khi đã giảm giá 50%.

[00:17:48] Cô ấy sẽ thử điên cuồng khi hàng mới ra mắt, sau đó nhắm vào món đồ đó, thường xuyên đến xem, thường xuyên đến đợi.

[00:17:55] Cho đến một ngày nó trở thành hàng thanh lý tồn kho.

[00:17:59] Anh xem cửa hàng này đi.

[00:18:02] Anh xem cái túi đen kia kìa.

[00:18:04] Cái nào? Cái đó đó, cái đó.

[00:18:06] Cái đó à?

[00:18:07] Kiểu đó ít nhất cũng phải người từ 50 tuổi trở lên mới xách chứ. Đó là túi của bà địa chủ xách, có được không? Chẳng đẹp chút nào.

[00:18:13] Thôi được rồi.

[00:18:15] Nhưng hình như là hàng mới ra thì phải. Thật à?

[00:18:20] Cửa hàng này mới mở phải không?

[00:18:22] Cái nào? Cửa hàng nào? Cái này này, cái này.

[00:18:24] Cửa hàng flagship mới mở.

[00:18:26] Phải không.

[00:18:28] Nhưng cửa hàng này hình như không có một miếng da thật nào, toàn là da nhân tạo, còn không bằng cửa hàng lúc nãy nữa.

[00:18:32] Chẳng tốt chút nào.

[00:18:34] Cửa hàng lúc nãy chúng ta xem ở bên kia, GA có nghĩa là gì?

[00:18:39] "GA" có nghĩa là "Go Away" (Đi đi), tức là đi đi, đi đi, đừng mua, đừng mua.

[00:18:43] Nói bậy bạ, người ta viết trên đó là "Giorgio Armani" mà.

[00:18:47] "Giorgio Armani" viết như vậy à?

[00:18:49] Anh không biết. Hình như thật sự không phải viết như vậy đâu nhỉ?

[00:18:53] Anh... đây là... hiệu gì vậy? Chữ viết xiêu vẹo.

[00:18:59] Thương hiệu này tên là Ferraga-beng-moura.

[00:19:01] Nghĩa là gì vậy?

[00:19:02] Có nghĩa là một con chim nhỏ bay bay bay, rồi "beng" một tiếng gãy cánh, rơi xuống đất, thế là hết.

[00:19:07] Bay rồi "beng"?

[00:19:10]

[00:19:14] Lăn lộn trong đám con gái nhiều rồi, tự nhiên sẽ biết thôi.

[00:19:46]

[00:19:52] Sự cám dỗ này cũng giống như sức hấp dẫn của áo lông và kim cương đối với các quý bà, không thể cưỡng lại.

[00:19:58] Trước đây mỗi khi đi qua, Hải Tảo đều sẽ vào xem một vòng.

[00:20:03] Cô đã nhiều lần quyết tâm mua, nhưng cuối cùng lại viện cớ để thoát ra.

[00:20:09] Một viên kem giá 25 tệ.

[00:20:13] Mức giá như vậy đối với hai người họ thực sự là quá xa xỉ.

[00:20:21] יג

[00:20:35] Cứ gọi thoải mái đi, có anh đây rồi.

[00:20:42] Chưa kể đến vẻ ngoài bóng bẩy, đậm đà của viên kem,

[00:20:45] chỉ riêng chiếc hộp đựng kem,

[00:20:48] màu sô cô la mờ ảo đó, chiếc thìa nhỏ xinh xắn, đã khiến Hải Tảo không thể kìm nén được ham muốn trong lòng.

[00:20:55] Trước đây, Tiểu Bối luôn cố gắng mua một viên cho Hải Tảo yêu quý của mình ăn.

[00:21:01] Hải Tảo luôn có lý do của mình.

[00:21:05] Không biết ăn vị nào.

[00:21:08] Hàng dài quá.

[00:21:10] Và còn có,

[00:21:11] vị em thích đã hết rồi.

[00:21:14] Chẳng phải chỉ có 25 tệ thôi sao? Chẳng phải chỉ là một viên kem thôi sao?

[00:21:17] Ở Giang Châu này, cái gì mà chẳng 25 tệ chứ?

[00:21:20] Chỉ cần heo con của anh thích ăn, lần nào đến chúng ta cũng mua một viên.

[00:21:25] Hải Tảo thật sự rất muốn ăn.

[00:21:28] Nhưng khi nghĩ đến việc Tiểu Bối đang tiết kiệm để mua nhà,

[00:21:32] cô lại không nỡ xa xỉ.

[00:21:33] Còn có chị gái,

[00:21:36] mỗi lần đến đều mua cá hoặc tôm cho em gái ăn, còn mình thì không nỡ ăn một miếng.

[00:21:43] Nghĩ đến mỗi người đều đang nỗ lực chăm chỉ như vậy,

[00:21:46] nếu mình lại buông thả sa đọa một lần như thế,

[00:21:50] sẽ rất áy náy. Đi thôi, không cần nữa.

[00:21:53] Không phải...

[00:21:58] Tiểu Bối, bây giờ em không còn thích ăn kem như trước nữa, và thật sự không có vị em muốn rồi.

[00:22:03] Với lại, trời lạnh rồi, nếu ăn kem nữa, em chắc chắn sẽ bị đau bụng.

[00:22:06] (Häagen-Dazs) Em không muốn bị đau bụng đâu.

[00:22:13] Đợi anh nhé.

[00:22:27] Một viên vị dâu.

[00:22:34] Ăn đi.

[00:22:43] CE2003

[00:22:44] Ăn đi.

[00:22:49] CE2003

[00:22:51] Ngon không?

[00:23:00] Ngọt không?

[00:23:02] Rất ngọt.

[00:23:03] Ấm lòng không?

[00:23:05] Ấm lòng là sao?

[00:23:08] Sao lại hỏi ấm lòng là gì? Anh mua cho em cái này không ngon à?

[00:23:10] Ngon. Ngon thì...

[00:23:12] Tiểu Bối, anh nếm thử đi. Anh không ăn.

[00:23:14] Ngon lắm. Không ăn, không ăn.

[00:23:15] Anh nếm thử đi mà. Ngoài đường mà anh ăn kem à?

[00:23:18] Ngon lắm. / Không ai thấy đâu. Đàn ông con trai ai lại ăn cái này.

[00:23:20] Không ăn... là không ăn. Nào mà.

[00:23:22] Không ăn không ăn là không ăn. Em ăn sắp hết rồi này.

[00:23:23] Cuối cùng, trong sự tiếc nuối và xót xa, Hải Tảo đã ăn hết số tiền ăn trưa của cả một tuần.

[00:23:30] Thật sự không ăn à? Thật sự không ăn.

[00:23:56] Vợ ơi.

[00:23:57] Mau, dậy đi.

[00:24:04] Đừng ngủ nữa. Một phút.

[00:24:11] Dậy mau.

[00:24:55] Tiểu Tô.

[00:24:56] Chào.

[00:25:09] Em đi chậm một chút. Anh đang làm gì thế?

[00:25:11] Tìm chìa khóa.

[00:25:13] Lại mất chìa khóa rồi à?

[00:25:15] Lại mất rồi, tại anh cả.

[00:25:16] Tối hôm qua em về, anh cũng không nhắc em bỏ vào túi.

[00:25:19] Lỗi của anh, lỗi của anh, anh quên.

[00:25:22] Chỗ bé bằng bàn tay này, sao mà giỏi giấu đồ thế chứ?

[00:25:26] Em có xem trong giày không? Lần trước rơi ở đó đấy.

[00:25:28] Không có, em xem rồi.

[00:25:30] Em qua đây... tìm ở kia.

[00:25:37] Hôm qua em về là treo túi ở đây. Trong túi không có, em xem rồi.

[00:25:41] Sau đó, cởi áo để ở đây, thì nó phải ở quanh đây chứ.

[00:25:53] Tại sao lần nào cũng là anh tìm thấy trước? Có phải anh cố tình giấu không?

[00:25:57] Ai giấu chứ?

[00:26:02] May mà chỗ này nhỏ.

[00:26:05] Nếu mà đổi thành nhà 100 mét vuông, chắc mỗi ngày không cần đi làm, chỉ còn lại việc tìm chìa khóa thôi.

[00:26:10] Thôi đi anh.

[00:26:11] Nhà mà lớn thì em mới có tâm trạng dọn dẹp, mọi thứ mới được sắp xếp ngăn nắp.

[00:26:16] Nếu em có một căn nhà 100 mét vuông,

[00:26:18] em vừa mở cửa, em chắc chắn sẽ đóng một cái túi đựng đồ lặt vặt xinh đẹp ở đây.

[00:26:22] Nào là thư từ, chìa khóa, tiền lẻ, còn cả ô nhỏ nữa, em sẽ để hết ở đây.

[00:26:27] Còn cả giày dép nữa, em cũng không muốn để như thế này.

[00:26:29] Vừa hôi vừa chết, giày dép đương nhiên phải cho vào tủ giày rồi.

[00:26:32] Tivi, em cũng không đặt trên tủ lạnh, mỗi tối xem mà cổ em đau muốn chết.

[00:26:37] Tivi phải có kệ tivi, loại có đường cong mềm mại, hiểu không?

[00:26:41] Nhìn cũng vững chãi.

[00:26:43] Em còn muốn trong căn bếp yêu quý của mình, mua một bộ dụng cụ ăn của Corelle.

[00:26:48] Sau đó em sẽ dán lên cả một bức tường...

[00:26:51] Sao thế? Có sao không?

[00:26:52] Tại anh cả, sáng sớm ra cứ nói mãi, đi ra đi ra đi ra.

[00:26:56] Ai bảo anh sáng sớm ra đã hưng phấn như thế? Cứ nhắc đến nhà là nói thao thao bất tuyệt, tại ai chứ?

[00:27:26] Sao thế? Đập nhẹ thôi. Tài sản công, cẩn thận đập hỏng giám đốc xử anh đấy.

[00:27:32] Bây giờ em quyết chiến với họ rồi. Em không tin họ có thể một tay che trời.

[00:27:36] Thù sâu oán nặng gì thế? Để tôi xem.

[00:27:39] Chị Quách, em gặp xui xẻo, bị lừa to rồi.

[00:27:42] Em nói chị nghe, em vì tin vào những lời khen ngợi tràn lan trên mạng và báo chí,

[00:27:46] mới bỏ ra 160 tệ để đi xem bộ phim toàn những bộ ngực trắng phau đó.

[00:27:52] Kết quả thì sao, phim kết thúc, ngoài những "chú thỏ trắng" nhảy loạn xạ, em chẳng nhớ được gì cả.

[00:27:57] Đến giờ mắt vẫn còn đau nhức. Đùa à, 160 tệ bắt em xem một bộ phim dở tệ như vậy.

[00:28:03] Bây giờ em đang đăng bài kêu gọi mọi người đừng để bị lừa.

[00:28:07] Nhưng chị đoán xem sao? Sao thế?

[00:28:09] Em đăng một bài, quản trị viên xóa một bài. Bây giờ họ khóa tài khoản của em rồi, chị xem này.

[00:28:14] Thế mới thấy truyền thông và nhà sản xuất phim đều cấu kết với nhau.

[00:28:16] Không phải tôi nói cậu đâu,

[00:28:18] cho dù người ta có lừa gạt dân chúng, cũng phải có dân chúng bằng lòng bị lừa.

[00:28:23] Cái này gọi là gì? Chu Du đánh Hoàng Cái, một người bằng lòng đánh, một người bằng lòng chịu. Cậu lo chuyện bao đồng làm gì?

[00:28:27] Trợ lý Quách.

[00:28:28] Vừa hay cô có rảnh, cô làm giúp tôi bản thảo này.

[00:28:31] Cái này cần khá gấp, thứ hai khách hàng cần xem bản thảo, nhanh lên nhé.

[00:28:35] Vâng.

[00:28:37] À đúng rồi, tiện thể nhắc nhở một chút.

[00:28:40] Hôm nay tuy là thứ sáu, nhưng ngày mai, tức là thứ bảy,

[00:28:44] người phụ trách phía Nhật Bản khu vực châu Á - Thái Bình Dương sẽ đến kiểm tra.

[00:28:47] Vì vậy mọi người phải tự giác tăng ca, làm tốt công việc của mình để tiện cho việc hỏi han.

[00:28:53] Biến thái.

[00:28:55] Không tăng ca thì chết à? Cuối tuần nào mà bà ta không có chuyện?

[00:29:16] Alô, Hải Tảo à, chị đây.

[00:29:19] Thứ bảy này chị phải tăng ca, em tối hãy qua ăn cơm nhé.

[00:29:24] Đừng quên mang quần áo nhé. Được, tạm biệt.

[00:29:39] Tiểu Quách về rồi à, ngại quá.

[00:29:42] Sáng nay,

[00:29:43] tôi thấy Tiểu Tô nhà cô mở vòi nước nhà tôi.

[00:29:46] Lần sau cô phải dạy nó nhận biết, cái nào là của nhà cô.

[00:29:51] Được thôi, tôi sẽ nói với anh ấy. Nhưng mà, hôm nọ dì Từ, tôi thấy,

[00:29:54] dì lấy dầu nhà tôi nấu ăn, phiền dì cũng nhận biết một chút nhé.

[00:29:57] Dầu nhà tôi là dầu salad, đừng nhầm lẫn nhé.

[00:30:00] Thế à? Ngại quá, thật là, mắt tôi kém quá.

[00:30:04] Cô cẩn thận đấy, đi đứng sao không có mắt thế?

[00:30:07] Bao nhiêu lần rồi, đọc sách nhiều quá, đọc đến ngớ ngẩn rồi.

[00:30:13] Xem kìa, dùng mấy giọt dầu của cô ta mà còn dám nói.

[00:30:18] Mất mặt không chịu được, để người ta chỉ thẳng vào mặt mà nói.

[00:30:23] Hàng xóm láng giềng, đừng chiếm lợi của người ta, ngẩng đầu không thấy, cúi đầu lại thấy.

[00:30:31] Tôi đâu có cố ý chiếm lợi của nhà họ.

[00:30:33] Là vì đang nấu ăn dở, chảo dầu đã nóng rồi mới phát hiện hết dầu.

[00:30:38] Với lại,

[00:30:40] hai vợ chồng này đều tốt nghiệp đại học danh tiếng,

[00:30:42] tiền kiếm được không phải ít, lại còn để ý tôi dùng mấy giọt dầu của nhà họ.

[00:30:48] Nếu tôi có thu nhập như nhà họ, không phải là quá hào phóng rồi sao.

[00:30:53] Người ngoại tỉnh này không thể so với người Giang Châu được, còn trẻ như vậy đã biết tiết kiệm.

[00:31:02] Thuận tay bỏ chìa khóa vào túi.

[00:31:07] Anh có sửa được không?

[00:31:12] Cái gì?

[00:31:15] Lần nào không nói thẳng vào mặt, lần nào cũng giả ngu.

[00:31:18] Nhà họ bây giờ không cần mua dầu nữa, cứ nấu bằng dầu nhà mình là được rồi.

[00:31:23] Tháng trước, em tổng cộng nấu tám bữa cơm, một thùng dầu salad bị nhà họ dùng sạch sẽ.

[00:31:29] Còn dám nói em dùng nước nhà họ nữa chứ, nước đắt hay dầu đắt?

[00:31:40] Sao em lại nổi giận với mấy người tiểu thị dân đó làm gì? Có đáng không?

[00:31:44] Nếu em thật sự tức giận vì chút dầu đó, em cũng học theo nhà họ đi.

[00:31:47] Sau này đựng dầu, thì dùng cái chai siro ho mà đựng.

[00:31:50] Chỉ đủ xào một lần, thùng to mình mang về nhà.

[00:31:52] Em đã dùng chai nhỏ như thế đựng rồi, họ vẫn dùng như thường, đúng là chuột.

[00:31:58] Bà ta đẳng cấp gì, em đẳng cấp gì?

[00:32:02] Vợ của anh cũng là sinh viên xuất sắc của khoa Hóa, đại học danh tiếng đấy.

[00:32:06] Bà ta còn chưa học hết cấp hai.

[00:32:07] Hai vợ chồng cộng lại, cùng lắm cũng chỉ là cao đẳng.

[00:32:10] Tức giận với bà ta làm gì? Chẳng phải là tự hạ thấp mình sao.

[00:32:15] Em có thân phận gì chứ? Em làm sao có thân phận gì được?

[00:32:19] Bây giờ em, em còn không bằng một người tiểu thị dân.

[00:32:23] Ông Lý già nhà người ta, ba thế hệ chen chúc trong một căn nhà mười mét vuông.

[00:32:27] Nhưng đó là tài sản của tổ tiên người ta, ít nhất người ta còn có mười mét vuông.

[00:32:30] Em có gì chứ? Đợi đến ngày chỗ này giải tỏa, em chỉ có nước cuốn gói ra đi.

[00:32:37] Sống 32 năm, học đại học danh tiếng, sách đọc chất cao như núi, cuối cùng thì sao?

[00:32:44] Sống còn không bằng một công nhân bị sa thải.

[00:32:50] Anh xem bạn cùng lớp của chúng ta,

[00:32:52] Trương Lý đã mua căn biệt thự thứ hai rồi, đã đổi chiếc xe thứ ba rồi. Còn em thì sao?

[00:32:57] Vẫn ở cái nơi tồi tàn này, sống chung với đám người tồi tàn này.

[00:33:01] Cho nên mới nói con gái không cần học giỏi.

[00:33:03] Học giỏi như vậy để làm gì? Học giỏi không bằng lấy chồng giỏi.

[00:33:06] Tại anh, tại anh, được chưa? Nếu em lấy được chồng tốt thì...

[00:33:08] còn phải vì mấy giọt dầu mà tranh cãi với người ta sao?

[00:33:10] Tại anh, tại anh, được chưa?

[00:33:14] Tại anh không mua cho vợ được một viên gạch nửa viên ngói ở thành phố lớn.

[00:33:18] Thế lúc đầu chúng ta cũng suýt trở thành chủ nhà rồi mà?

[00:33:21] Chỉ vì một câu nói của anh, "Nhà không có phòng khách mà cũng 40 vạn", thế là tan tành mây khói.

[00:33:26] Cho dù không có phòng khách, thì cũng là căn nhà hơn 70 mét vuông mà.

[00:33:30] Vị trí đó tốt biết bao.

[00:33:32] Em nghe nói gần đây tuyến tàu điện ngầm số 5 đã đi qua đó rồi.

[00:33:36] Nếu lúc đó chúng ta mua, chịu đựng đến bây giờ,

[00:33:38] cũng đến lúc giải tỏa rồi nhỉ? Ít nhất cũng được đền bù cả trăm vạn.

[00:33:42] Còn dám nói em nữa, anh làm gì chứ? Lúc đó sao anh không nhìn rõ tình hình?

[00:33:46] Anh nói mua là được rồi mà. Lúc cần anh quyết đoán thì anh phải quyết đoán.

[00:33:49] Không thì cần một người đàn ông như anh để làm gì?

[00:33:51] Anh quyết đoán có tác dụng sao?

[00:33:56] Lúc tốt nghiệp phân công công tác, anh đề nghị chúng ta về quê.

[00:33:59] Dù là nhà em hay nhà anh, ít nhất đến bây giờ cũng làm đầu gà rồi.

[00:34:03] Còn bà cô đây thì sao, cứ nhất quyết ở lại thành phố lớn.

[00:34:08] Làm người là phải làm người thành phố. Quê của anh và em thì có gì mà quay về?

[00:34:14] Lại đây.

[00:34:15] Với lại,

[00:34:18] sự phồn hoa náo nhiệt ở đây, những tòa nhà cao tầng ở đây,

[00:34:23] sự hào nhoáng, khí thế của một đô thị lớn ở đây, quê nhà có không? Có theo kịp không?

[00:34:29] Đúng vậy, không theo kịp. Cửa hàng ở Giang Châu tốt, nhưng em không mua nổi.

[00:34:36] Buổi hòa nhạc ở Giang Châu hay, nhưng em chưa nghe một buổi nào.

[00:34:41] Giang Châu là một đô thị quốc tế, đến nỗi em còn không mua nổi nhà.

[00:34:46] Nếu chúng ta thật sự sống ở quê, nhà cửa ít nhất cũng là lầu trên lầu dưới.

[00:34:51] Anh thật không dám nói em.

[00:34:55] Thế này đi, nếu em có thể bán căn nhà lầu trên lầu dưới ở quê em,

[00:34:59] đổi được một bậc thang ở đây, anh sẽ phục em.

[00:35:03] Vòng vo tam quốc, chẳng phải là chê anh không mua được căn nhà đó sao?

[00:35:06] Đó là lỗi của anh sao? Anh đã trả tiền cọc rồi mà.

[00:35:08] Người ta trả lại, anh có cách nào chứ? Em còn nói anh.

[00:35:11] Em không trách anh, đây... đây là thiên tai nhân họa mà.

[00:35:18] Em nói chuyện này là để nhắc nhở anh, sau này, chúng ta rút kinh nghiệm.

[00:35:23] Mua nhà cũng giống như nhặt vỏ sò ở bãi biển.

[00:35:26] Em không thể chỉ nhặt cái lớn nhất, cũng không thể chỉ nhặt cái đẹp nhất.

[00:35:29] Em phải nhặt cái phù hợp với mình. Một khi đã ưng ý, lập tức rời khỏi bãi biển.

[00:35:33] Đặt cọc gì chứ? Ký thẳng hợp đồng, ném tiền trả trước vào mặt họ, căn nhà đó là của em.

[00:35:40] Bây giờ là xã hội tranh giành nhà cửa đó.

[00:35:45] Bây giờ mua nhà thật đáng sợ, sao nhiều người có nhiều tiền thế nhỉ?

[00:35:50] Anh xem chúng ta, hai năm trôi qua, moi hết gia tài, sạch sành sanh.

[00:35:56] Xem ra sinh đứa con này, tốn tiền quá.

[00:36:00] Cái này tại ai? Phải tại em thích so bì. Sữa bột thì phải uống hàng nhập khẩu, quần áo thì phải hàng hiệu.

[00:36:07] Anh không tin, ở quê chúng ta,

[00:36:09] đứa trẻ nào dùng bỉm chứ? Chẳng phải vẫn tốt đẹp sao.

[00:36:12] Con của em quý hơn con nhà người ta à?

[00:36:16] Anh làm ơn hiểu cho rõ, đó là con gái của anh. Anh nỡ lòng nào để nó chịu khổ sao?

[00:36:22] Hàng nhập khẩu người ta đều thêm vào cái gì? Nào là DHA, ARA, CRA.

[00:36:27] Thế anh có ăn loại được thêm vào mấy cái đó không?

[00:36:30] Thế còn quần áo?

[00:36:33] Quần áo thì em không quan trọng mua hiệu gì, phải không?

[00:36:37] Nhưng vấn đề là nếu chất độn bên trong là rác thì sao?

[00:36:40] Còn nữa, nếu thuốc nhuộm có độc thì sao? Da trẻ con mềm lắm.

[00:36:43] Mua hàng hiệu ở trung tâm thương mại chẳng phải là để yên tâm sao?

[00:36:46] Được được được, em có lý. Tên ở nhà của em là Quách Có Lý.

[00:36:49] Xí.

[00:36:50] Lúc nhỏ, mẹ anh cho anh uống sữa dê đó.

[00:36:53] Một người nông dân dắt một con dê cái đến, vú nó căng như quả bóng bay.

[00:36:56] Vắt một cái được nửa bình, vắt một cái được nửa bình, ào ào.

[00:36:59] Lúc đó còn chưa khử trùng, cứ thế ừng ực uống.

[00:37:01] Sao nào?

[00:37:03] Chẳng phải vẫn không thua ở vạch xuất phát sao? Ít nhất cũng hơn ông Lý ở dưới lầu nhiều chứ.

[00:37:08] Đó là vì ông Lý hồi nhỏ còn không có sữa dê mà uống.

[00:37:11] Còn so với ông Lý nữa chứ.

[00:37:13] Đúng mà. Thôi đi.

[00:37:17] Thời đó trẻ con có thể thông minh như bây giờ, chỉ số IQ cao như vậy sao?

[00:37:20] Nhiên Nhiên nhà chúng ta đã thuộc được ba trăm bài thơ Đường rồi đó.

[00:37:25] Lúc bằng tuổi nó, anh có thuộc được không?

[00:37:27] Không.

[00:37:30] Nhiên Nhiên đã thuộc ba trăm bài thơ Đường rồi à?

[00:37:34] Không có.

[00:37:36] Thì... ba, bốn bài thì có chứ?

[00:37:39] Ba trăm và ba, bốn bài khác nhau nhiều lắm đấy.

[00:37:42] Thật là. Được được được. Cứ để em khoác lác, em cứ phóng đại đi.

[00:37:46] Dù sao, theo lời em nói, Nhiên Nhiên chắc chắn sẽ giỏi hơn anh.

[00:37:50] Hơn chín giờ rồi, mau gọi điện cho con gái đi.

[00:38:09] Alô mẹ, con đây. Nhiên Nhiên ngủ chưa ạ?

[00:38:14] Tốt quá, mẹ mau bế nó lại đây. Chưa ngủ.

[00:38:17] Alô, cháu là ai vậy?

[00:38:21] Mẹ là ai à? Mẹ là mẹ đây.

[00:38:24] Con là ai? Có phải con là Nhiên Nhiên không?

[00:38:28] Nhiên Nhiên, con gọi một tiếng mẹ được không? Gọi đi, chỉ một tiếng thôi, gọi "mẹ".

[00:38:34] Mẹ hát à? Hát bài gì? Bài con thỏ à? Được, mẹ hát nhé.

[00:38:39] Chú thỏ con, trông thật xinh.

[00:38:43] Mắt đỏ hồng, áo lông trắng tinh.

[00:38:47] Chân sau dài và to.

[00:38:51] Chân trước ngắn và nhỏ.

[00:38:54] Đi đường cứ nhảy tưng tưng.

[00:38:59] Có hay không? Sắp hết giờ rồi.

[00:39:02] Alô mẹ.

[00:39:06] Nhiên Nhiên mấy hôm nay vẫn ổn chứ ạ? Không bị cảm chứ ạ?

[00:39:10] Con nói mẹ nghe, gần đây người bị cảm nhiều lắm. Hết giờ rồi.

[00:39:12] Mẹ cẩn thận một chút. Mẹ và bố cũng đừng để bị cảm.

[00:39:15] Hai người bị cảm lây cho nó là không tốt đâu.

[00:39:17] Được được được. Con cái gì...

[00:39:19] Sắp hết giờ rồi. Con... Con cái gì... tháng sau,

[00:39:22] tháng sau tiền sinh hoạt phí con không gửi cho hai người nữa.

[00:39:24] Mồng một tháng mười dù sao con cũng...

[00:39:25]

[00:39:28] Vậy thôi nhé. Tạm biệt, bai bai.

[00:39:32] Vợ ơi,

[00:39:34] em gọi điện thoại đường dài như vậy, làm anh sợ hết hồn.

[00:39:38] Nếu em cứ gọi điện thoại như vậy, lại mất thêm nửa mét vuông nữa rồi.

[00:39:51] Em đang nghĩ gì thế?

[00:40:09] Em muốn mua một cái máy tính, lắp một cái camera.

[00:40:16] Mua thêm một cái máy tính nữa cho bố mẹ.

[00:40:18] Như vậy em không cần phải gọi điện thoại hoài nữa. Em muốn nhìn thấy Nhiên Nhiên trên mạng.

[00:40:26] Anh xem, gọi điện thoại đường dài, mỗi tuần anh chỉ cho em gọi một lần.

[00:40:32] Một lần chưa đến ba phút, chẳng đã nghiền chút nào.

[00:40:37] Em nhớ Nhiên Nhiên, nhớ đến sắp bị trầm cảm rồi.

[00:40:44] Một cái máy tính lại tốn nửa mét vuông. Với lại, ông bà già cũng đâu biết dùng?

[00:40:51] Mỗi lần dùng lại phải tìm người giúp, phiền phức lắm.

[00:40:55] Lâu dần, máy tính sẽ trở thành vật trang trí, không thực tế.

[00:40:59] Nhưng nếu dùng MSN hoặc Skype, chẳng phải tiền điện thoại cũng tiết kiệm được một mét vuông sao?

[00:41:05] Nếu muốn cài đặt điện thoại qua mạng, đều phải lắp băng thông rộng.

[00:41:10] Em phải biết bây giờ phí băng thông rộng rất đắt.

[00:41:14] Vợ ơi, ráng chịu thêm chút nữa đi.

[00:41:19] Hay là em gửi thẳng tiền cho Nhiên Nhiên, mua đồ ăn cho con, tốt hơn không, thực tế hơn không.

[00:41:26] Ráng chịu thêm chút nữa đi.

[00:41:29] Đợi chúng ta mua được nhà rồi, sẽ đón con về, được không?

[00:41:45] Được được được, mua.

[00:41:49] Chẳng phải chỉ là một cái máy tính thôi sao. Chẳng phải chỉ là mua nhà muộn một chút thôi sao.

[00:41:54] Không vấn đề gì.

[00:42:00] Thôi bỏ đi.

[00:42:03] Kiếm tiền đi, kiếm tiền trước đã.

[00:42:08] Khi nào dành dụm đủ tiền, khi đó mua một căn nhà lớn.

[00:42:14] Mới có thể đón Nhiên Nhiên về.


 0 تبصرے sort   ترتیب دیں