(AI-sub) Ổ nhỏ -

6/33 Videos

(AI-sub) Ổ nhỏ tập 6 - Trương Gia Dịch, Lý Niệm, Hải Thanh - 蝸居 vietsub

1 Views· 07/28/25
ai_sub_studio
ai_sub_studio
Subscribers
0

Phụ đề được dịch bằng AI, cần bạn góp sức hoàn thiện. Liên hệ tham gia tại Facebook: https://www.facebook.com/profi....le.php?id=1000678863 -------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------- ⁣🎬 Ngọa Cư (蝸居) – Bộ phim truyền hình hiện thực xã hội từng gây chấn động Trung Quốc, kể về hành trình hai chị em vật lộn trong một “ổ nhỏ” giữa thành phố lớn, nơi tình yêu, tiền bạc và phẩm giá đều bị đặt lên bàn cân. <br> <br>Phim có sự tham gia của ảnh đế Trương Gia Dịch trong vai Tống Tư Minh – một nhân vật sâu sắc, đầy mâu thuẫn và là điểm nhấn của toàn bộ bộ phim. Bên cạnh đó là Hai Thanh và Lý Niên, góp phần tạo nên một tác phẩm truyền hình được giới chuyên môn và khán giả đánh giá cao nhất năm 2009.

Show more

[00:02:07] Mời vào bên này.

[00:02:26] - Vậy bộ này đi, lấy bộ này đi. - Đơn nguyên 1, căn 301 đã bán hết.

[00:02:32] Vậy còn bộ này thì sao?

[00:02:34] Bộ này... Bộ này là...

[00:02:36] Người tiếp theo.

[00:02:38] Đơn nguyên 1, căn 402 đã bán hết.

[00:02:41] Tòa nhà số 2, đơn nguyên 1, căn 302 đã bán hết.

[00:02:51] Cô ơi, chúng tôi muốn căn này.

[00:02:53] - Căn này ạ? - Đúng, lấy căn này đi.

[00:02:54] - Tòa số 7, 401. - 401 bán rồi.

[00:02:57] - Xin lỗi, vừa bán hết rồi. Hay chị chọn căn khác nhé? - Thế căn này thì sao?

[00:02:59] - Căn đó ạ? - Lấy căn đó đi.

[00:03:01] Cả tòa nhà đó vừa bị người Ôn Châu mua hết rồi.

[00:03:03] - Hay chị chọn căn khác nhé? - Làm ăn kiểu gì vậy?

[00:03:04] Chẳng còn gì để chọn cả. Chọn trước chọn sau...

[00:03:06] đều bị người Ôn Châu mua hết rồi.

[00:03:08] Vậy tòa số 2, căn 201 được chứ?

[00:03:11] - Căn này. - Các người cố tình phải không?

[00:03:12] Nhà tốt thì thấy được mà không mua được.

[00:03:14] Mấy cái hàng thừa này thì bán cho chúng tôi.

[00:03:16] Xin lỗi, người tiếp theo.

[00:03:18] Căn đó, căn vừa nãy tôi lấy.

[00:03:20] - Tòa số 2, căn 201 phải không ạ? - Đúng đúng.

[00:03:22] Xin lỗi, vừa bán hết rồi.

[00:03:23] (Tiếng ồn ào)

[00:03:25] - 302, 302. - 302.

[00:03:26] 302, 302 vẫn còn.

[00:03:28] - Người tiếp theo, người tiếp theo! - Tòa số 6, số 6, số 6!

[00:03:30] - 302, 302! - 302? 302 vẫn còn.

[00:03:34] - Khoảng 16.000 một mét vuông ạ. - Được, được, được.

[00:03:38] Chốt đi, chốt đi.

[00:03:41] Người tiếp theo, người tiếp theo.

[00:03:48] Chị ơi, bây giờ mua nhà sao mà điên cuồng như hồi mua cổ phiếu nhận góp vốn vậy?

[00:03:52] Còn kinh khủng hơn cả trung tâm thương mại giảm giá 90% hàng hết mùa nữa.

[00:03:55] Người ta ở trung tâm thương mại ít nhất còn giảm giá. Chị xem ở đây, không giảm giá mà còn tăng điên cuồng.

[00:04:01] Thôi, đi đi.

[00:04:06] Sổ hộ khẩu đâu rồi?

[00:04:07] Từ Lệ, sổ hộ khẩu đâu rồi? Mẹ để đâu rồi?

[00:04:10] Mẹ cần sổ hộ khẩu làm gì ạ?

[00:04:13] Mẹ á, sợ mất.

[00:04:14] Cất riêng ở một chỗ. Nào...

[00:04:19] Ở đâu vậy ạ?

[00:04:22] - Đi tìm đi, tìm đi, nhanh nhanh nhanh. - Có mỗi chỗ bé tí này thôi mà.

[00:04:24] - Sao mình lại quên mất nhỉ? - Sang chỗ khác mà tìm.

[00:04:27] Tìm sổ hộ khẩu làm gì chứ?

[00:04:30] Không phải bảo đi điền đơn đăng ký sao?

[00:04:32] Đến muộn người ta không nhận nữa đâu.

[00:04:35] Có phải quỷ nhỏ đi đầu thai đâu mà vội thế?

[00:04:39] Con sợ người ta quên mình à?

[00:04:41] Không phải, mẹ.

[00:04:43] Đến lúc người ta lấy tiền đi hết rồi...

[00:04:45] chỉ còn lại nhà mình thì làm thế nào?

[00:04:47] Còn lại không tốt sao?

[00:04:50] Người ta lấy tiền là vui.

[00:04:53] Chúng ta lấy tiền là khóc đấy.

[00:04:58] Không phải... mẹ... ý mẹ là gì ạ?

[00:05:01] Phải...

[00:05:03] Người ta lấy tiền để đi mua nhà mới.

[00:05:07] Chúng ta lấy tiền thì đủ làm cái gì chứ?

[00:05:14] Bây giờ làm gì có ai xây nhà 20 mét vuông cho con?

[00:05:19] Cho dù có cho con một căn 40 mét vuông thì cũng ở ngoại ô.

[00:05:24] Bắt con bù thêm tám, mười vạn.

[00:05:28] Con có tiền không?

[00:05:32] Vậy mẹ, ý của mẹ là?

[00:05:35] Không chuyển.

[00:05:38] Không đi đăng ký.

[00:05:41] Cứ ở yên đây.

[00:05:45] Thế... thế có được không ạ?

[00:05:50] Mẹ là gừng già rồi.

[00:05:52] Chúng ta cứ làm theo lời mẹ.

[00:06:03] Vợ về rồi à? Hôm nay anh làm sủi cảo đãi hai mẹ con.

[00:06:07] Sao Hải Tảo không về vậy?

[00:06:10] Sao thế?

[00:06:11] Đi xem nhà không có căn nào ưng ý à?

[00:06:16] Hai ngày xem bảy khu nhà.

[00:06:19] Không có một căn nào vừa ý.

[00:06:22] Rót cho em cốc nước.

[00:06:24] Xem toàn nhà mới mà?

[00:06:26] Sao lại không hài lòng?

[00:06:29] Nhà mới bây giờ ấy,

[00:06:30] chẳng qua chỉ có hai loại.

[00:06:32] Một loại là hàng cao cấp trong khu, đều bị làm giá, treo lên bán.

[00:06:35] Tốt thì tốt thật, nhưng giá cũng đắt cắt cổ.

[00:06:39] Nếu giá trung bình là một vạn, thì loại nhà này ít nhất phải trên một vạn rưỡi.

[00:06:42] Mà còn là căn hộ diện tích lớn.

[00:06:44] Loại còn lại là vừa nghe tin ở đâu mở bán, chúng em chạy đến xem,

[00:06:48] thì chủ đầu tư toàn bán những căn thừa, căn xấu.

[00:06:51] Giá thì có ưu đãi một chút, nhưng vấn đề cũng nhiều vô kể.

[00:06:54] Càng về sau càng xem càng đắt, càng bị thổi giá lên cao.

[00:06:58] Giá nhà cao đến mức vô lý.

[00:07:01] Dù có thổi giá thì cũng phải có thị trường chứ?

[00:07:04] Giá đặt cao như vậy không có người mua,

[00:07:06] nhà không phải sẽ để không sao?

[00:07:07] Thế thì chiếm dụng bao nhiêu vốn?

[00:07:09] Thế nên em cũng thấy lạ.

[00:07:11] Giá nhà đã cao như thế rồi,

[00:07:13] sao vẫn có người mua nhà như thể không cần tiền, tranh nhau mua vậy?

[00:07:16] Nhà nát nào cũng phải xếp hàng, lấy số, xem bản vẽ.

[00:07:19] Em chỉ hơi do dự một chút,

[00:07:21] là người phía sau đã mua mất căn mình vừa ý.

[00:07:23] Do dự thêm chút nữa là mất nửa dãy nhà.

[00:07:26] Trong tình hình như vậy, làm sao em có thể suy nghĩ bình thường để chọn nhà được chứ?

[00:07:31] Nào là chất lượng nhà có tốt không,

[00:07:33] đường nước có thông không,

[00:07:34] sàn nhà có cách âm không,

[00:07:36] khoảng cách giữa các tòa nhà là bao nhiêu,

[00:07:37] tỷ lệ diện tích sử dụng thực tế là bao nhiêu? Hoàn toàn không biết, mua như bị bịt mắt.

[00:07:42] Em cứ ngẫm mãi,

[00:07:43] em nói giá nhà tăng điên cuồng như vậy,

[00:07:45] theo quy luật thị trường,

[00:07:48] đáng lẽ phải giảm rồi chứ?

[00:07:49] Nhưng Tô Thuần, anh thấy nó có dấu hiệu giảm không?

[00:07:53] Hơn nữa, chủ đầu tư bây giờ ngày càng nhiều mánh khóe.

[00:07:57] Trước đây mở bán thì cứ mở bán đàng hoàng là được.

[00:07:59] Bây giờ còn bày trò bán nội bộ trước khi mở bán.

[00:08:02] Anh có hiểu không? Thế nào là bán nội bộ?

[00:08:04] Không biết.

[00:08:05] Cũng giống như ngày xưa mua TV màu vậy.

[00:08:07] Còn phải đi cửa sau, nhờ quan hệ.

[00:08:10] Hôm nay căn nhà này là do Hải Tảo tìm người giúp.

[00:08:13] Nói là mua bán nội bộ.

[00:08:14] Mở bán chính thức phải nửa năm sau.

[00:08:17] Vậy... vậy hôm nay đi cửa sau xem nhà đó...

[00:08:20] - tình hình thế nào? - Chẳng ra sao cả.

[00:08:21] Chỉ có hai từ: quá nghèo.

[00:08:24] Không đến sàn giao dịch, không biết mình nghèo.

[00:08:27] Người ta đều đi ô tô đến.

[00:08:29] Chồng lái một chiếc, vợ lái một chiếc.

[00:08:31] Còn em? Em và Hải Tảo hai đứa phải chen chúc xe buýt công cộng đến.

[00:08:35] Còn cái đơn người ta điền, phía sau là cả một dãy số không.

[00:08:37] Em nhìn mà sợ, không dám đếm.

[00:08:40] Ngay cả nhân viên bán hàng cũng mặc đồ Paul.

[00:08:42] Em thì còn mặc Metersbonwe.

[00:08:44] Paul thì sao chứ?

[00:08:46] Cái gì Bonwe đó không phải cũng là hàng hiệu sao.

[00:08:48] Cả đường đầy người mặc Paul.

[00:08:51] Em xem bây giờ bà cụ bán hàng ở siêu thị kia,

[00:08:53] cái bà mặc không phải là Dior sao?

[00:08:55] Trên xe buýt, ai mà chẳng xách một cái túi Louis Vuitton.

[00:08:59] Có mấy cái là thật chứ? Toàn là hàng giả.

[00:09:01] Nếu em muốn, mai anh mua cho em cái tạp dề Louis Vuitton.

[00:09:04] Thế xe họ đi là giả à?

[00:09:08] Tại sao nhiều người lại giàu như vậy?

[00:09:11] Anh nói xem, hai chúng ta dù gì cũng tốt nghiệp đại học.

[00:09:15] Dù sao đi nữa, người khác nhìn vào cũng coi chúng ta là dân văn phòng.

[00:09:17] Cũng coi như là tầng lớp trung lưu.

[00:09:19] Anh nói xem, tại sao tầng lớp trung lưu chúng ta lại không mua nổi nhà?

[00:09:24] Chúng ta đâu có phải tầng lớp trung lưu.

[00:09:27] Tầng lớp trung lưu ít nhất phải đóng thuế trên 30%.

[00:09:31] Nhưng... nhưng em nghe nói ở Mỹ, những người mua được nhà...

[00:09:35] chẳng phải đã được gọi là tầng lớp trung lưu rồi sao?

[00:09:37] Đó là ở Mỹ, tình hình đất nước khác nhau.

[00:09:41] Người Trung Quốc chúng ta, cái gì cũng muốn sở hữu.

[00:09:44] Dù chỉ sở hữu được 70 năm, cũng phải sở hữu.

[00:09:46] Chẳng phải có câu nói đó sao,

[00:09:48] "Không quan tâm đến thiên trường địa cửu, chỉ quan tâm đến từng có được."

[00:09:51] Đó là chân dung của người Trung Quốc.

[00:09:53] Cho nên anh nói,

[00:09:54] để thế hệ sau có miếng ăn,

[00:09:56] thế hệ chúng ta nên nghĩ thoáng một chút.

[00:09:57] Quyên góp một ít,

[00:09:59] để xã hội cũng phát triển cân bằng hơn.

[00:10:03] Nhưng anh đoán,

[00:10:04] những người không hiểu được đạo lý này chắc chỉ có người Trung Quốc chúng ta thôi.

[00:10:07] Anh nói xem, chúng ta mua nhà vì cái gì?

[00:10:09] Hai chúng ta mua nhà vì cái gì?

[00:10:10]

[00:10:13] Những người như chúng ta, tiền bạc thì không giữ được.

[00:10:15] Vàng bạc châu báu lại không có.

[00:10:17] Đành phải mua một cái bất động sản, để nhà cửa giữ giá thôi.

[00:10:21] Bọn gian thương này thật là,

[00:10:24] sớm đã nghiên cứu thấu đáo bản tính con người Trung Quốc rồi.

[00:10:27] Quan niệm gia đình của người Trung Quốc là ép anh phải mua nhà cho con cái.

[00:10:32]

[00:10:34] nó sống trong căn nhà sắp hết hạn sử dụng, có thể không sốt ruột sao?

[00:10:37] Không thể, anh phải giúp.

[00:10:40]

[00:10:43] Đối với căn nhà xập xệ anh để lại cho nó, nó có để tâm không?

[00:10:49] Nhìn lại sự phát triển trước đây,

[00:10:51] có căn nhà nào tồn tại được 70 năm không?

[00:10:55] Chưa đến 30 năm đã thay舊 đổi mới rồi.

[00:10:58] Tóm lại, tiền trong túi em, họ sẽ tìm cách moi ra cho bằng được.

[00:11:03] Tóm lại, tiền trong túi em không giữ được đâu.

[00:11:07] Em mơ mộng để lại cho con cái hai đồng,

[00:11:09] là không giữ được, không thể nào.

[00:11:14] Cuộc sống này thật sự không bằng thời bố mẹ em nữa.

[00:11:18] Ít nhất người ta trong lúc khó khăn nhất, đã thực hiện được "vừa không nợ trong, vừa không nợ ngoài".

[00:11:22] Còn em, chắc là sẽ nợ ngập đầu, nợ cả đời.

[00:11:26] Bố mẹ em còn nuôi hai đứa con gái.

[00:11:28] Bố mẹ anh còn nuôi hai anh em anh.

[00:11:29] Đúng vậy, em nuôi một đứa đã khó khăn.

[00:11:32] Nếu bây giờ bảo em đẻ thêm một đứa nữa, em chết cho anh xem ngay.

[00:11:36] Đạo lý là vậy, nhưng em không thể nói thế được.

[00:11:39] Cái này gọi là gì?

[00:11:40] Cái này gọi là hội nhập với thế giới.

[00:11:42] Chúng ta chỉ ngưỡng mộ các nước phát triển cái này tốt, cái kia tốt.

[00:11:45] Nếu cái gì cũng tốt, tại sao họ lại có tăng trưởng dân số âm?

[00:11:49] Tại sao Canada lại cần người nhập cư từ Trung Quốc?

[00:11:52] Đây đều là vấn đề của thế giới.

[00:11:53] Em đừng lúc nào cũng nói Trung Quốc.

[00:11:56] Hơn nữa, người ở nước phát triển nào mà không mang nợ chứ?

[00:11:59] Người càng giàu nợ càng nhiều.

[00:12:01] Em có khả năng gánh nợ thì em càng có uy tín.

[00:12:04] Em không nợ chút nào,

[00:12:06] thì trong xã hội này đến một chỗ đứng cũng không có.

[00:12:10] Em đừng có nhầm lẫn nhé.

[00:12:12] Ngân hàng cho em nợ là看得起你 (coi trọng em).

[00:12:14] Đó là tin vào năng lực của em.

[00:12:16] Em muốn nợ ấy,

[00:12:18] còn phải có chút bản lĩnh mới được đấy.

[00:12:22] Nợ nần mà gọi là hội nhập với thế giới à?

[00:12:25] Em chưa nghe câu đó sao?

[00:12:27] Tiêu dùng, phải nhìn sang Âu Mỹ.

[00:12:29] Thu nhập, phải nhìn sang châu Phi, Latin.

[00:12:31] Đây gọi là hội nhập toàn diện, lập thể.

[00:12:35] Tay trái dắt chó vàng, tay phải giữ chim ưng.

[00:12:37] Một bàn tay nhỏ kéo các nước phát triển.

[00:12:40] Một bàn tay nhỏ níu các nước lạc hậu.

[00:12:42] - Em không lạc hậu. - Em đừng ngắt lời, anh chưa nói xong. Nào...

[00:12:46] Làm lực lượng trung gian của thế giới.

[00:12:47] Đây là phù hợp nhất với đạo Trung Dung.

[00:12:49] Còn đạo Trung Dung nữa chứ.

[00:12:51] Thế... thế em sắp mua được nhà rồi, em không thể tính là lạc hậu được chứ?

[00:12:56] Chúng ta đương nhiên không thể tính là lạc hậu rồi.

[00:12:59] Đều có thể ăn được sủi cảo.

[00:13:01] À đúng rồi, thịt này bao nhiêu tiền một cân vậy?

[00:13:04] Cũng được, cũng được.

[00:13:13] Về rồi à!

[00:13:17] Mệt chết đi được phải không?

[00:13:19] Được rồi...

[00:13:21] Nào...

[00:13:23] Anh biết em vừa làm gì không?

[00:13:25] Em xem tạp chí, em tập yoga đó.

[00:13:30] Em nói này, cái chị gái của em ấy,

[00:13:32] lúc nào cũng chiếm dụng phúc lợi của em.

[00:13:34] Vốn dĩ hôm nay hai chúng ta định "yêu yêu".

[00:13:36] Bây giờ chỉ đành biến thành em massage cho anh.

[00:13:39] Anh không biết hôm nay em mệt thế nào đâu, em đi bộ cả ngày trời.

[00:13:45] Em đoán sáng mai ngủ dậy, chân em chắc chắn sẽ phồng rộp.

[00:13:49] Anh nói xem nếu em cứ đi bộ như vậy một tuần, dưới lòng bàn chân em sẽ chai sạn.

[00:13:52] Sẽ gieo mầm cho mắt cá chân phải không?

[00:13:55] Anh sẽ không thích em nữa phải không?

[00:13:56] Sao có thể? Dù em có mọc mắt cá chân, anh vẫn thích em.

[00:14:00] Em thương chị em quá.

[00:14:02] Tại sao?

[00:14:04] Anh không biết cảnh mua nhà sôi động thế nào đâu.

[00:14:07] Khiến em có cảm giác căng thẳng như dung nham sắp phun trào.

[00:14:11] Cảnh tượng đó thật sự quá kinh khủng.

[00:14:14] Em nghi ngờ, cả đời này em cũng không mua nổi một căn nhà để ở.

[00:14:18] Vậy thì chúng ta mau kết hôn đi.

[00:14:19] Chúng ta kết hôn rồi tiết kiệm tiền mua nhà.

[00:14:21] Nếu không, chúng ta sẽ bỏ lỡ đợt này.

[00:14:23] Mua không nổi thì thuê.

[00:14:24] Em không tin vào cái tà này.

[00:14:26] Chúng ta nhất định phải mua một căn nhà sao?

[00:14:29] Thôi được rồi.

[00:14:30] Được rồi.

[00:14:32] Nếu anh đã mệt như vậy thì...

[00:14:39] Alo.

[00:14:41] Bây giờ ạ?

[00:14:44] Sếp, hôm nay không phải thứ Bảy sao ạ?

[00:14:47] Hôm nay em không được khỏe lắm. Chú để Bội Bội đi được không ạ?

[00:14:50] Gì ạ? Mọi người đều ở đó à?

[00:14:54] Em... em từ đây qua đó sẽ mất nhiều thời gian lắm.

[00:15:02] Thôi được ạ.

[00:15:04] Vậy quyết định vậy đi.

[00:15:06] Chào chú.

[00:15:11] Sếp nói có một khách hàng muốn gặp em.

[00:15:14] Bảo em bây giờ bắt taxi qua đó.

[00:15:16] Gì mà muốn gặp em chứ?

[00:15:18] Chẳng phải là bảo em đi hát karaoke với họ sao.

[00:15:21] Anh không hiểu sếp của em tại sao lại...

[00:15:23] cứ bắt các em đi cùng họ... làm mấy chuyện này?

[00:15:27] Khách hàng người ta có vai vế lớn, đẳng cấp lại cao,

[00:15:30] được học hành tử tế.

[00:15:32] Họ chỉ muốn chúng em đến ngồi nói chuyện cùng thôi,

[00:15:34] cũng không làm gì cả.

[00:15:37] Công việc của em có bao gồm việc ngồi tiếp chuyện không?

[00:15:40] Anh không thể chịu đựng được nữa.

[00:15:44] Đâu phải nhân viên nào cũng biết Milan Kundera là ai,

[00:15:48] đọc hiểu "Trăm năm cô đơn",

[00:15:49] biết một chút về trường phái Điểm Họa trong giai đoạn nào của trường phái Ấn tượng.

[00:15:53] Họ đi hát karaoke không phải để tìm vui.

[00:15:55] Họ chẳng qua là muốn tìm một chuyên gia massage tâm hồn.

[00:15:58] Em đây, chính là chuyên gia massage tâm hồn của họ.

[00:16:03] Chuyên gia massage tâm hồn của anh,

[00:16:04] ngoan ngoãn ở nhà đợi em về nhé.

[00:16:07] Khi nào em về?

[00:16:08] Có thể sẽ hơi muộn một chút.

[00:16:11]

[00:16:15] Tiểu Bối, anh mau tiết kiệm tiền cưới em đi.

[00:16:18] Như vậy em sẽ không phải dùng kiến thức của mình vào việc ngồi tiếp chuyện nữa.

[00:16:23] Em đi đây.

[00:16:28] Chuyên gia massage về sớm nhé!

[00:16:30] Tôi tuyên bố,

[00:16:32] đại hội bầu cử nhiệm kỳ lần này kết thúc tốt đẹp.

[00:16:38] Mỗi ngày chìm trong núi văn kiện, biển cuộc họp,

[00:16:40] theo chân lãnh đạo đi khắp nơi thăm hỏi,

[00:16:42] thực sự là đi sớm về khuya.

[00:16:44] Tống Tư Minh chỉ có một cảm giác:

[00:16:47] mệt.

[00:16:48] Cảm ơn.

[00:17:42] Trong văn phòng,

[00:17:44] trong lòng Tống Tư Minh lại có một chút trống rỗng sau bữa tiệc đêm.

[00:17:48] Luôn có một chút gì đó mình không thể buông bỏ.

[00:17:52] Nhưng lại không nhớ ra là gì.

[00:17:56] Đã lâu không gặp cô gái mộng du kia.

[00:17:59] Không biết giờ này cô ấy đang làm gì?

[00:18:03] Một cách vô cớ,

[00:18:05] Tống Tư Minh dường như thấy Hải Tảo đang chống cằm mơ màng dưới ánh đèn.

[00:18:09] Ngoài cửa sổ, đêm như nước.

[00:18:12] Anh bỗng không kìm được,

[00:18:14] muốn gọi một cuộc điện thoại cho Hải Tảo.

[00:18:22] Alo.

[00:18:26] Alo, cô Quách phải không?

[00:18:28] (Tiếng ồn ào)

[00:18:29] Cô Quách, tôi là thư ký Tống.

[00:18:32] Chào ông.

[00:18:34] Xin lỗi, tôi vẫn chưa gom đủ tiền.

[00:18:37] Không, tôi không phải gọi để đòi tiền cô đâu.

[00:18:41] Sao trong lòng cô, tôi lại có hình tượng như vậy?

[00:18:44] Tôi chỉ muốn chào cô một tiếng thôi.

[00:18:49] Chào tôi ạ?

[00:18:51] - Hải Tảo. - Mười giờ rưỡi rồi.

[00:18:54] Chào... chào ông.

[00:18:56] Cô không ở nhà à?

[00:18:57] (Tiếng ồn ào)

[00:18:58] Tôi cứ tưởng giờ này cô đã nghỉ ngơi rồi chứ.

[00:19:02] Tôi vẫn đang tăng ca ạ.

[00:19:05] Bây giờ còn làm việc gì nữa?

[00:19:08] Sếp chúng tôi mời khách giải trí,

[00:19:10] ở U-Pie KTV tại Tân Đông Hối.

[00:19:14] Bảo chúng tôi đi tiếp khách.

[00:19:18] Vậy à.

[00:19:21] Thôi được, tạm biệt.

[00:19:23] Các cô gái, các cô gái, cùng vào nào!

[00:19:24] Nào...

[00:19:25] Hải Tảo, Hải Tảo, Hải Tảo!

[00:19:27] Quách Hải Tảo!

[00:19:28] Nhanh, nhanh, nhanh, uống với sếp Mạnh một ly.

[00:19:33] Đây là Hải Tảo của công ty chúng tôi.

[00:19:34] Ngồi đi...

[00:19:36] Qua đây ngồi, qua đây ngồi, qua đây ngồi.

[00:19:38] Hải Tảo, cầm rượu lên.

[00:19:39] Kính sếp Mạnh một ly, được không?

[00:19:41] Sếp Mạnh là cha mẹ của chúng ta đó.

[00:19:44] Nào.

[00:19:45] Cạn ly nào.

[00:19:47] - Em kính ông. - Được.

[00:19:49] - Em cạn trước nhé. - Nào nào nào.

[00:19:50] Chúng ta cũng uống đi, uống đi. Nào...

[00:19:57] Tống Tư Minh trong lòng bỗng có chút thất vọng.

[00:20:00] Cái khung cảnh anh vừa phác họa,

[00:20:02] hóa ra chỉ là đóa hoa trong gương của nội tâm anh.

[00:20:06] Một cô gái thuần khiết,

[00:20:07] trong thế giới hỗn tạp này đã không còn nữa.

[00:20:11] Chẳng qua chỉ là một ảo ảnh của riêng anh mà thôi.

[00:20:49] Cái vị hơi đắng, hơi ngọt đó,

[00:20:53] khiến Tống Tư Minh cảm thấy mình như trở lại tuổi mười tám, mười chín.

[00:20:57] Rõ ràng, với thân phận và tuổi tác của anh, đã không cần phải giả vờ trong sáng nữa.

[00:21:03] Anh có thể vẫy tay là đến, xua tay là đi.

[00:21:06] Muốn cái gì, thậm chí chỉ cần truyền đi một ánh mắt.

[00:21:10] Những ngày tháng như vậy là điều mà anh vô cùng ngưỡng mộ khi còn là chàng trai trẻ.

[00:21:16] Nhưng cuối cùng đã đạt được thân phận này,

[00:21:19] sao anh lại bắt đầu đi lại con đường cũ?

[00:21:23] Tống Tư Minh thầm quyết định,

[00:21:25] nếu Hải Tảo từ KTV bước ra,

[00:21:27] giống như một chú thỏ trắng hoảng sợ,

[00:21:30] mặc chiếc váy dài trắng tinh,

[00:21:32] nhìn quanh bốn phía trong đêm,

[00:21:34] anh sẽ lẳng lặng theo sau từ trong bóng tối,

[00:21:36] im lặng khoác lên người cô chiếc áo gió của mình,

[00:21:40] sau đó lấy hết can đảm,

[00:21:41] dưới sự che chở của màn đêm, nắm lấy tay Hải Tảo,

[00:21:43] kiên quyết bước đi.

[00:21:46] Đúng, chính là như vậy.

[00:21:49] Sếp Mạnh, tôi thấy ông hôm nay uống nhiều rồi.

[00:21:52] Vẫn uống được, ông chắc chắn uống được.

[00:21:54] Cô phải chăm sóc sếp Mạnh này cho tốt nhé.

[00:21:56] Tôi qua đây một lát.

[00:21:57] Đi chậm, chậm thôi, chậm thôi.

[00:21:58] Nhanh lên, đi thẳng luôn đi.

[00:22:00]

[00:22:02] Sếp Mạnh,

[00:22:03] - Vui không? - Vui.

[00:22:05] - Sướng không? - Sướng.

[00:22:06] Vậy thì tốt, vậy thì tốt.

[00:22:07] Hải Tảo,

[00:22:09] Hải Tảo, qua đây.

[00:22:11] Sếp Mạnh, biết không?

[00:22:13] Quách Hải Tảo của công ty chúng tôi.

[00:22:14] Hoàn toàn không phải là khung cảnh Tống Tư Minh đã thiết kế.

[00:22:17] Hải Tảo không phải váy dài tha thướt, cũng không phải nhìn quanh bốn phía.

[00:22:22] Mà là trong vòng tay của một người đàn ông, nửa đẩy nửa đưa.

[00:22:28] Tống Tư Minh lửa giận ngút trời.

[00:22:30] Có một thôi thúc muốn cầm chai rượu đập vào gã say đang vỗ vào người Hải Tảo liên tục.

[00:22:35] Nhưng sự kiên nhẫn rèn luyện qua nhiều năm làm việc,

[00:22:37] chỉ khiến anh trong tư tưởng chạy đến làm loạn một phen.

[00:22:42] Tiểu Lưu à.

[00:22:43] Sếp Mạnh, ông nói đi.

[00:22:44] Đây... đây là bạn tôi.

[00:22:46] - Tôi biết, tôi biết. - Nhớ giảm giá nhé.

[00:22:48] Đừng khách sáo, giảm giá cho tôi.

[00:22:49] Ông yên tâm, ông yên tâm.

[00:22:51] Chắc chắn sẽ giảm giá, chắc chắn sẽ giảm giá.

[00:22:53] - Cảm ơn nhé. - Đừng khách sáo, đừng khách sáo.

[00:23:03] Cái đó... Sếp Mạnh, nào nào nào...

[00:24:37] Cô ở đâu?

[00:24:39] Đường Tây Bắc Kinh.

[00:24:51] Suốt hơn hai tiếng đồng hồ,

[00:24:53] hai người ngoài việc hỏi địa chỉ,

[00:24:55] không nói thêm một câu nào.

[00:24:59] Trong lòng Hải Tảo,

[00:25:00] có một vị không nói nên lời.

[00:25:02] Giống như lòng là trời âm u,

[00:25:05] sắp đổ mưa, không thoải mái.

[00:25:08] Vị đắng đắng, chát chát,

[00:25:11] đau nhói.

[00:26:04] Mẹ kiếp.

[00:26:09] Chị Quách, xem tin gì thế? Làm chị khổ sở vậy?

[00:26:12] Chị nói cho tôi nghe với.

[00:26:15] Bây giờ tôi cứ mở báo ra,

[00:26:16] thấy cả trang quảng cáo dự án nhà ở,

[00:26:18] là tôi tức đến không nuốt nổi miếng cơm.

[00:26:20] Giá nhà tăng đến mức...

[00:26:22] không có cao nhất, chỉ có cao hơn.

[00:26:23] Cứ thế cao hơn, ngày càng cao hơn.

[00:26:25] Hôm nọ tôi thống kê,

[00:26:26] chị biết bây giờ quảng cáo dự án nhà ở, từ nào xuất hiện nhiều nhất không?

[00:26:31] Xa hoa, biệt thự, nhà sang.

[00:26:34] Nội thất nhập khẩu hoàn toàn, một thang máy một hộ.

[00:26:37] Nào là phong thái danh sĩ,

[00:26:38] nào là tận hưởng sự tôn quý.

[00:26:40] Rồi những hình ảnh đi kèm toàn là bể bơi có đèn 24/24,

[00:26:43] còn có sân golf,

[00:26:45] còn có bảo vệ người Ấn Độ quấn khăn,

[00:26:47] còn có cái gì... cái gì đó, quản gia người Anh.

[00:26:51] Chẳng liên quan gì cả.

[00:26:53] Những thứ này với những gì Quách Hải Bình tôi cần hoàn toàn là ông nói gà bà nói vịt.

[00:26:58] Chị Quách, vậy chị muốn gì?

[00:27:00] Nhà.

[00:27:01] Tôi muốn một mái nhà.

[00:27:03] Giao thông thuận tiện, có chợ.

[00:27:04] Gần có trường học, có bệnh viện, có trạm y tế.

[00:27:07] À đúng rồi, hôm nọ tôi hỏi một cô bán hàng,

[00:27:09] tôi hỏi ở đây có chợ không? Chị biết cô ta trả lời tôi thế nào không?

[00:27:11] Cô ta nói: "Chợ ạ? Xin lỗi, ở đây chúng tôi không có chợ."

[00:27:14] "Nhưng ở đây chúng tôi có quầy bar xì gà của câu lạc bộ riêng."

[00:27:19] Quầy bar xì gà?

[00:27:21] Hút thuốc còn phải vào bar, rảnh rỗi quá.

[00:27:24] Bây giờ tôi hiểu rồi.

[00:27:25] Hóa ra nhà cửa bây giờ hoàn toàn không phải xây cho những người như chúng ta.

[00:27:32] Nhưng theo tôi thấy, những người chạy theo trào lưu này đều là hạng người túi tiền eo hẹp.

[00:27:36] Chị xem, xu hướng này rất đáng ghét.

[00:27:38] Nếu chị chạy theo, sẽ mãi mãi bị người ta dắt mũi.

[00:27:41] Hoàn toàn bán thân làm nô lệ, trở thành người làm công nhỏ cho ngân hàng.

[00:27:43] Công việc một ngày cũng không dám bỏ.

[00:27:45] Nếu chị không chạy theo,

[00:27:47] xem cái khí phách xây nhà bây giờ,

[00:27:48] toàn là cửa sổ và cửa kính sát đất.

[00:27:51] Với vị trí và giá thành xây dựng này, tôi thấy giá nhà chắc chắn không thể quay lại được nữa.

[00:27:55] Chị Quách, chị không nghĩ ra sao?

[00:27:58] Ở nơi như Giang Châu bây giờ, xây bể bơi làm gì chứ?

[00:28:01] Một nơi mà một năm chỉ có tháng Tám mới bật điều hòa,

[00:28:04] chẳng lẽ mùa hè bơi, mùa đông nuôi cá à?

[00:28:06] Người thiết kế bản vẽ này đầu óc chắc chắn có vấn đề.

[00:28:08] (Gật đầu)

[00:28:09] Chắc chắn có vấn đề, cả nhà đều có vấn đề.

[00:28:12] À đúng rồi, chị xem,

[00:28:14] chị qua đây xem này, tôi cười chết mất.

[00:28:16] Đây có lời tâm huyết của một ông chủ đầu tư, chị xem này.

[00:28:20] "Thực ra quần chúng có một sự hiểu lầm, cho rằng các nhà phát triển bất động sản xây biệt thự để kiếm lời lớn."

[00:28:24] "Nhưng rủi ro khi xây biệt thự còn cao hơn nhà ở xã hội."

[00:28:27] "Bởi vì cái gọi là biệt thự có giới hạn về hệ số sử dụng đất và tỷ lệ cây xanh."

[00:28:31] "Theo một nghĩa nào đó, anh không thể sắp xếp biệt thự quá dày đặc."

[00:28:34] "Nếu không sẽ không có khách hàng nào đến mua."

[00:28:36] "Hơn nữa, đầu tư vào biệt thự thường vốn lớn, hiệu quả chậm."

[00:28:39] "Một căn biệt thự nếu nhìn riêng lẻ thì có vẻ rất đắt."

[00:28:41] "Vài triệu, chục triệu, thậm chí mấy chục triệu."

[00:28:44] "Nhưng xét về diện tích đất chiếm dụng, lợi nhuận không bằng nhà ở xã hội."

[00:28:47] "Bởi vì cùng một diện tích, nhà ở xã hội có thể bán hàng trăm căn của tòa nhà mấy chục tầng."

[00:28:52] "Vì vậy, chủ đầu tư đầu tư vào biệt thự cần có魄力 (khí phách), tầm nhìn và lòng dũng cảm."

[00:28:58] Nói cách khác, các chủ đầu tư đều là Lôi Phong sống,

[00:29:01] với tinh thần chịu lỗ,

[00:29:03] thà dệt hoa trên gấm cho người giàu, còn hơn là cứu giúp người nghèo lúc khó khăn.

[00:29:08] Loại quảng cáo này mà chị cũng tin?

[00:29:10] Theo tôi thấy, nếu chị tin loại quảng cáo này, thì lợn nái cũng có thể leo cây.

[00:29:13] Đó đều là cò mồi, một tay giao tiền, một tay giao hàng.

[00:29:16] Trang đầu thổi phồng Nam Thị có tiềm năng tăng giá lớn,

[00:29:19] trang cuối chắc chắn Nam Thị có dự án mở bán.

[00:29:21]

[00:29:23]

[00:29:26] Suốt ngày lòng người hoang mang.

[00:29:27] Bây giờ mua nhà giống như mua rau trước Tết vậy.

[00:29:30] Chỉ sợ công nhân về quê rồi thì chẳng mua được gì.

[00:29:32] Mua sớm cũng đúng.

[00:29:33] Chị xem, nhìn lại lịch sử, giá nhà đã bao giờ giảm chưa?

[00:29:37] Thời giải phóng, tiền thuê một căn có mấy hào, đến giờ xu hướng chung vẫn là tăng.

[00:29:41] Dù có giảm thì cũng chỉ là tạm thời,

[00:29:43] là để tích lũy năng lượng cho những đợt tăng giá lớn sau này.

[00:29:46] Nói đến Hồng Kông trước giải phóng đi, quê mùa biết bao.

[00:29:49] Lúc đó Giang Châu nhìn Hồng Kông, đều là vùng quê.

[00:29:52] Chị xem lại giá nhà Hồng Kông bây giờ đi.

[00:29:54] Đó là giá gì?

[00:29:56] Theo tôi thấy, giá nhà ở Giang Châu sớm muộn cũng sẽ tăng vượt Hồng Kông.

[00:30:01] Hơn nữa,

[00:30:02] bây giờ người dân khắp cả nước đều đổ về đây.

[00:30:04] Bao nhiêu sinh viên tỉnh khác sau khi tốt nghiệp đều ở lại đây không đi.

[00:30:07] Lại có bao nhiêu người ở nơi khác,

[00:30:10] cảm thấy mình có chút tài năng, không cam chịu thua kém người khác,

[00:30:13] cũng kéo cả gia đình đến.

[00:30:14] Theo tôi thấy, với tốc độ mở rộng của thành phố này,

[00:30:18] giá nhà còn tăng nữa.

[00:30:21] Được rồi, có câu này của chị, tôi nửa năm nữa không nuốt nổi cơm.

[00:30:25] Chuyện làm chị không nuốt nổi cơm, còn nữa.

[00:30:28] Tiểu Trương mới vào công ty,

[00:30:30] đang đi phát thiệp mời từng người kìa, hình như là ngày 29 kết hôn.

[00:30:34] Chuẩn bị tiền mừng đi.

[00:30:37] Sao nhiều người kết hôn thế?

[00:30:40] Tôi ngày 29 cũng kết hôn đây.

[00:30:42] Tôi không đi đâu.

[00:30:44] Câu cảm thán đầu tiên của Hải Bình là thật.

[00:30:47] Người kết hôn quá nhiều.

[00:30:50] Mà toàn là những mối quan hệ chẳng thân thiết gì.

[00:30:53] Họ hàng xa cách mấy đời.

[00:30:54] Bạn học bao năm không gặp.

[00:30:56] Đồng nghiệp ở công ty cũ, gọi điện theo đuôi làm thân.

[00:30:59] Còn có cả người mới vào chưa kịp quen mặt đã nhảy việc đi.

[00:31:04] Số tiền mừng gửi đi tuyệt đối không có cơ hội thu lại.

[00:31:08] (Gật đầu)

[00:31:08] Trừ khi mình ly hôn một lần rồi cưới lại.

[00:31:13] Có khi những người này thật sự là để quyên góp tiền mua nhà,

[00:31:16] liên tục nhảy việc, liên tục kết hôn làm đám cưới.

[00:31:20] Câu sau là giả.

[00:31:23] Hải Bình quyết định không bỏ ra khoản tiền mừng oan uổng.

[00:31:26] Tiện miệng bịa ra một lý do.

[00:31:27] Chị Quách.

[00:31:30] - Mời chị đi ăn cưới. - Tốt quá, song hỷ lâm môn nhé.

[00:31:33] Vừa mới qua thời gian thử việc, lại sắp làm cô dâu rồi, tốt quá.

[00:31:37] Nhưng mà... hình như ngày 29 ấy, chị có một người bạn cũng kết hôn.

[00:31:41] Chắc là không đi được rồi.

[00:31:42] Nhưng không sao, chị chúc mừng em trước nhé, sớm sinh quý tử, sớm sinh quý tử nhé.

[00:31:45] Không trùng đâu ạ, em là ngày 28.

[00:31:50] - 28 à? - Vâng ạ, đến lúc đó mong chị đến dự.

[00:31:55] Tiểu Ngô,

[00:31:57] em xem, thật không may.

[00:32:00] Cháu trai chị 28 đầy tháng, chị chắc không đi được rồi.

[00:32:03] Cái đó... chị ở đây chúc hai em bách niên giai lão, sớm sinh quý tử.

[00:32:06] - Vậy cảm ơn chị, em đi đây. - Ừ.

[00:32:18] Sao không hỏi chị trước?

[00:32:25] Tôi không đi đâu.

[00:32:26] Tôi không đi, nhất quyết không đi.

[00:32:42] Trần Tự Phúc, sếp của Hải Tảo.

[00:32:46] Hai hôm nay như kiến bò trên chảo nóng.

[00:32:48] Không hiểu đã xảy ra chuyện gì.

[00:32:51] Mảnh đất gần công viên Trung Sơn sắp đến hạn đấu thầu.

[00:32:55] Hồ sơ thầu rốt cuộc phải viết thế nào, trong lòng không chắc chắn.

[00:32:57] Mà thư ký Tống lại biến mất.

[00:33:01] Gọi điện không nghe, đến văn phòng thì bị chặn lại.

[00:33:05] Ông tổ này, rốt cuộc mình đã đắc tội với ông ta ở đâu?

[00:33:08] Nói trở mặt là trở mặt.

[00:33:10] Trần Tự Phúc bỗng nghĩ đến Hải Tảo.

[00:33:28] Anh cả.

[00:33:31] Tôi tìm anh mấy ngày nay rồi.

[00:33:34] Cũng không có tin tức gì của anh.

[00:33:38] Đừng anh cả, anh cả nữa, nghe như xã hội đen.

[00:33:42] Gọi tôi là thư ký Tống.

[00:33:45] Anh cả, tôi thật sự có việc gấp.

[00:33:48] Vài ngày nữa là đến hạn chót nộp hồ sơ thầu rồi.

[00:33:52] Anh cho một lời, để tôi trong lòng có cơ sở.

[00:33:56] Lần này là đấu thầu công khai, chúng tôi sẽ không can thiệp.

[00:33:59] Anh tự làm tốt công việc của mình.

[00:34:01] Được hay không là phải xem thực lực của mình.

[00:34:03] Mối quan hệ bỗng nhiên bị kéo xa.

[00:34:06] Mấy lần trước Trần Tự Phúc gọi anh là "anh cả",

[00:34:09] Tống Tư Minh đều ngầm chấp nhận.

[00:34:11] Nhưng bây giờ lại ra vẻ công tư phân minh.

[00:34:15] Trần Tự Phúc thầm nghĩ,

[00:34:16] thôi rồi,

[00:34:18] đống tiền lớn vung ra dạo trước coi như vứt đi.

[00:34:21] Nhìn vào khuôn mặt không âm không dương, không lạnh không nóng đó,

[00:34:25] Trần Tự Phúc thực sự muốn đấm một cái.

[00:34:28] Anh cả.

[00:34:30] Tôi thực sự... tôi cầu xin anh.

[00:34:33] Mấy năm nay làm ăn tốt tôi đều không bắt kịp.

[00:34:36] Nếu chúng ta cứ sống dở chết dở như thế này,

[00:34:38] sớm muộn gì cũng bị người ta nuốt chửng.

[00:34:40] Anh cứ coi như nể tình chúng ta là đồng hương,

[00:34:43] giúp người anh em này một tay.

[00:34:44] Đại ân đại đức của anh, tôi sẽ không bao giờ quên.

[00:34:50] Mở công ty kinh doanh,

[00:34:52] nếu không biết một chút mánh khóe thì chắc chắn sẽ chịu thiệt.

[00:34:55] Nhưng anh cũng không thể lấy danh dự của các cô gái để đổi lấy lợi ích của mình.

[00:35:00] Một người đàn ông phải dựa vào bản lĩnh của mình.

[00:35:03] Chứ không phải đặt toàn bộ hy vọng vào những con đường tà ma ngoại đạo.

[00:35:08] Về đi.

[00:35:09] Nghĩ thông suốt rồi hãy đến tìm tôi.

[00:35:11] Không phải, anh cả... Tôi... tôi thật sự...

[00:35:13] Tôi đang bận.

[00:35:15] Anh về suy nghĩ cho kỹ đi.

[00:35:17]

[00:35:34] Hải Tảo.

[00:35:35] (Gõ cửa)

[00:35:38] (Gõ cửa)

[00:35:46] Ngày mai buổi chiều, lại phải nhờ cháu giúp một việc.

[00:35:49] Cùng chú đến chỗ thư ký Tống một chuyến.

[00:35:52] Cháu nhất định đừng từ chối nhé.

[00:35:55] (Suy nghĩ)

[00:35:57] Hay là thế này, Hải Tảo, chú sẽ không qua đó nữa.

[00:36:01] Cháu mang hồ sơ thầu này đến cho thư ký Tống xem qua.

[00:36:05] Cháu ở chỗ thư ký Tống,

[00:36:06] (Suy nghĩ)

[00:36:07] nói tốt cho chú, cho tất cả chúng ta vài lời.

[00:36:10] Sau khi xong việc, cháu cứ yên tâm,

[00:36:12] chúng chú tuyệt đối sẽ không quên cháu đâu.

[00:36:15] Cháu thấy thế nào?

[00:36:16] (Suy nghĩ)

[00:36:21] Vâng.

[00:36:22] Hải Tảo, cảm ơn cháu nhiều.

[00:36:25] Cháu thật sự đã giúp chú một việc lớn.

[00:36:28] Cảm ơn nhé.

[00:37:15] Tiểu Bối.

[00:37:37] Tiểu Bối, em nói với anh chuyện này.

[00:37:48] (Nhìn)

[00:37:51] Chuyện gì vậy?

[00:37:53] Em đừng dọa anh, em nghiêm túc thế này anh sợ lắm.

[00:37:58] Em cần sự giúp đỡ của anh.

[00:38:01] Em cần anh hỗ trợ một vạn hai.

[00:38:03] Em cần gấp lắm, cần ngay bây giờ. Có tiền em sẽ trả anh ngay.

[00:38:08] Không phải.

[00:38:09] Hai chúng ta cần gì phải nói chuyện mượn, chuyện trả như thế?

[00:38:15] Em nói trước xem rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?

[00:38:21] Là lần trước,

[00:38:22] chị gái em cần tiền,

[00:38:24] em hỏi mượn anh, anh không đồng ý.

[00:38:26] Sau đó em lén tìm người khác, mượn hai vạn.

[00:38:29] Bây giờ người ta đang giục trả.

[00:38:31] Em không có tiền.

[00:38:51] (Lấy thẻ)

[00:38:53] Thẻ này là chín nghìn.

[00:38:56] Thẻ này là một vạn ba.

[00:38:57] Ngày mai em ra ngân hàng rút tiền ra.

[00:39:01] Mật khẩu là ngày sinh của em.

[00:39:02] Mau trả cho người ta đi.

[00:39:13] Thẻ này đủ rồi.

[00:39:28] Hải Tảo,

[00:39:30] lần trước, em nói chị em mượn tiền,

[00:39:34] anh đã không cho mượn.

[00:39:38] Thực ra anh rất hối hận.

[00:39:40] Chuyện này là anh làm không đúng.

[00:39:43] Bởi vì anh không có anh chị em,

[00:39:45] anh thực sự không thể hiểu được cảm giác đó của em.

[00:39:48] Thật đấy.

[00:39:50] Nhưng sau đó anh nghĩ lại,

[00:39:54] anh nói nếu hai chúng ta không thể vui vẻ,

[00:39:58] cùng nhau tiết kiệm tiền, cùng nhau mua nhà lớn,

[00:40:01] thì còn có ý nghĩa gì nữa?

[00:40:03] Em nói có phải không?

[00:40:07] Chị em bảo anh đưa hết tiền cho chị ấy,

[00:40:10] anh thừa nhận anh không làm được.

[00:40:12] Nhưng một phần ba,

[00:40:14] anh nghĩ là anh vẫn có thể.

[00:40:16] Như vậy em có thể vui vẻ hơn một chút, anh cũng có thể yên tâm.

[00:40:19] Còn có thể giúp được chị em.

[00:40:21] Em nói có phải không?

[00:40:22] Vẹn cả... ba đường.

[00:40:28] Thôi, đừng nghĩ nhiều nữa.

[00:40:29] Đối với anh không có chuyện gì to tát cả.

[00:40:32] Ngày mai, em rút xong số tiền này, trong đó còn lại hai nghìn.

[00:40:36] Em lấy số tiền này để gửi vào tài khoản của mình cho thành số chẵn.

[00:40:40] Sau đó,

[00:40:42] chúng ta thi với nhau.

[00:40:46] Xem ai tiết kiệm được nhiều hơn, xem ai tiết kiệm nhanh hơn.

[00:40:50] Được không?

[00:40:51] Dựa trên cơ sở này,

[00:40:53] anh phải đề nghị với em một điều.

[00:40:55] Đó là đồng chí Quách Hải Tảo đối với công việc,

[00:41:01] cái tình trạng ba ngày đánh cá hai ngày phơi lưới này,

[00:41:07] anh phải phê bình.

[00:41:09] Bởi vì chuyện em cứ nhảy việc, thật sự rất rất không ổn.

[00:41:14] Em nghĩ xem, em nhảy việc xong, tiền lương không tăng, cũng không được thăng chức.

[00:41:19] Thu nhập gia đình của chúng ta cũng chậm lại.

[00:41:24] Thật sự không tốt, như vậy.

[00:41:26] Được không?

[00:41:28] Chăm chỉ làm việc có phải tốt hơn không.

[00:41:35] Sao thế? Sao thế?

[00:41:37] Nói em vài câu cũng không được à?

[00:41:44] Thôi được...

[00:41:46] Thế này, nếu em không vui, chúng ta không đi làm cũng được.

[00:41:49] Có anh ở đây rồi, anh nuôi em.

[00:41:51] Được không?

[00:41:53] Em là người phụ nữ của anh, anh phải nuôi em chứ.

[00:41:56] Anh sẽ cho em ăn ngon mặc đẹp, được không?

[00:41:59] Đưa em đến với cuộc sống khá giả, hạnh phúc.

[00:42:01] Tiểu Bối.

[00:42:06] Thôi được rồi.

[00:42:12] Các cô gái các em thật là.

[00:42:14] Chẳng có chuyện gì cũng khóc thành thế này.

[00:42:16] Sến súa quá đi.

[00:42:23] Anh yêu em mà.


 0 Comments sort   Sort By