(AI-sub) Trịnh Hoà Hạ Tây Dương tập 11 - La Gia Lương, Đường Quốc Cường
Phụ đề được dịch bằng AI, cần bạn góp sức hoàn thiện. Liên hệ tham gia tại Facebook: https://www.facebook.com/profi....le.php?id=1000678863 -------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------- Trịnh Hoà Hạ Tây Dương (2009): Hành Trình Lịch Sử Vượt Biển Của Hạm Đội Nhà Minh <br>Bộ phim xoay quanh nhân vật lịch sử có thật – thái giám Trịnh Hòa (do ngôi sao TVB La Gia Lương thủ vai). Dưới mệnh lệnh của hoàng đế Minh Thành Tổ - Chu Đệ (Đường Quốc Cường), Trịnh Hòa đã dẫn đầu một hạm đội lớn nhất thế giới thời bấy giờ thực hiện 7 chuyến hải trình vĩ đại đến "Tây Dương" (vùng biển Ấn Độ Dương và xa hơn nữa).
[00:00:06] Ngươi vừa mới vào Nội các phải không?
[00:00:08] Bao nhiêu đại thần Nội các đều thận trọng không nói,
[00:00:12] chỉ có ngươi gan không nhỏ, dám vượt cấp tâu lên.
[00:00:19] Hoàng Thượng thánh tâm soi xét,
[00:00:21] thần mới dám biết không nói, nói không hết lời.
[00:00:25] Hay lắm! Nói hay lắm!
[00:00:28] Trẫm có trung thần như ngươi,
[00:00:30] lo gì giặc Yến không bị diệt.
[00:00:33] Hạ ái khanh, mời nói.
[00:00:35] Thần cho rằng nếu Hoàng Thượng muốn dấy binh phạt Yến,
[00:00:39] thì quân lương là việc quan trọng hàng đầu.
[00:00:42] Lúc này giảm thuế, không khác gì tự rút củi dưới đáy nồi.
[00:00:45] Tuyệt đối không được.
[00:00:46] Thần có một kế, vừa có thể dẹp yên hoạn loạn,
[00:00:49] lại có thể tránh được cảnh đao binh.
[00:00:51] Chỉ e là trái với thánh ý, xin Hoàng Thượng thứ tội.
[00:00:58] Ngươi, ngươi nói đi.
[00:00:59] Dũng lược của Chu Đệ,
[00:01:01] không thua kém các tướng soái khai quốc như Từ Đạt,
[00:01:03] Thường Ngộ Xuân.
[00:01:05] Binh lính Yến quân của Chu Đệ,
[00:01:06] cũng đa phần là những kẻ dũng mãnh ở biên cương phía Bắc.
[00:01:08] Mà những tướng lĩnh thiện chiến của triều đình,
[00:01:10] từ thời Tiên Đế,
[00:01:12] đã sa vào các vụ án bè phái, bị giết sạch cả rồi.
[00:01:15] Vì vậy, nay thiên hạ có biến mà khó tìm được tướng tài.
[00:01:19] Thần cho rằng,
[00:01:20] cho dù triều đình huy động đại quân tiêu diệt Chu Đệ,
[00:01:23] thì cũng tất sẽ lưỡng bại câu thương.
[00:01:25] Huống hồ,
[00:01:26] có lẽ Chu Đệ chưa dẹp yên, các phiên vương khác lại nổi dậy.
[00:01:29] Có lẽ ngay lúc triều đình và Chu Đệ
[00:01:31] đang trong hồi ác chiến,
[00:01:33] tàn dư nhà Nguyên, giặc cướp Bắc Mạc,
[00:01:35] nhân cơ hội tấn công cướp bóc nội địa.
[00:01:37] Khiến triều đình phải đối phó tứ phía,
[00:01:38] dẫn đến chiến sự liên miên không dứt,
[00:01:40] làm cho bá tánh gặp nạn,
[00:01:41] quốc khố trống rỗng, lương thảo cạn kiệt.
[00:01:43] Thần lo rằng đến lúc đó,
[00:01:45] ngọc đá cùng tan, cơ nghiệp tổ tông sẽ bị hủy hoại trong phút chốc.
[00:01:51]
[00:01:56]
[00:01:59]
[00:02:05] Thần đề nghị Hoàng Thượng,
[00:02:07] lập tức khôi phục hình phạt đình trượng của Tiên Đế.
[00:02:10] Người đầu tiên bị đánh trượng chính là Hạ Nguyên Cát này.
[00:02:13] Nếu thần có thể trở thành triều thần
[00:02:15] đầu tiên bị đánh trượng của triều Kiến Văn,
[00:02:16] thì không khác gì kim bảng đề danh, thần vô cùng vinh hạnh.
[00:02:22] Chu Đệ vốn có lòng đoạt vị,
[00:02:23] triệt phiên cũng phản, không triệt cũng phản.
[00:02:26] Sở dĩ gây ra tai họa ngày hôm nay,
[00:02:28] là vì khi triệt phiên đã không nhắm vào Chu Đệ đầu tiên,
[00:02:32] mà lại để mắt đến những cành lá khác.
[00:02:34] Nếu triều đình còn làm cái trò ban ơn chiêu dụ,
[00:02:37] thì chẳng khác nào dẫm vào vết xe đổ, cuối cùng sẽ thành đại họa.
[00:02:41] Sách lược triệt phiên khiến các vương ai cũng lo sợ,
[00:02:44] khiến lòng người trong ngoài triều đình ly tán,
[00:02:46] đẩy triều đình vào thế bị công kích tứ phía.
[00:02:49] Chiến sự với Chu Đệ chưa bắt đầu,
[00:02:51] Hoàng Thượng đã mất đi
[00:02:53] viện trợ mạnh mẽ từ các phiên trấn, môi hở răng lạnh.
[00:02:56] Các vương sẽ ở các mặt quân nguồn và lương thảo,
[00:02:59] sẽ gây cản trở khắp nơi.
[00:03:02] Thần cho rằng việc cấp bách lúc này,
[00:03:04] là phải bãi bỏ quốc sách triệt phiên trước.
[00:03:06] Một là,
[00:03:07] có thể xóa bỏ cái cớ mượn việc triệt phiên để dấy binh của Chu Đệ,
[00:03:10] làm rõ lòng phản nghịch của hắn cho thiên hạ thấy.
[00:03:12] Hai là có thể thu phục được lòng người của các vương và thiên hạ.
[00:03:17] Ý ngươi là,
[00:03:18] nếu Trẫm bãi bỏ sách lược triệt phiên,
[00:03:22] Chu Đệ sẽ chịu bỏ qua sao?
[00:03:24] Chu Đệ càng ngông cuồng,
[00:03:26] càng để lộ tâm địa mưu nghịch của hắn.
[00:03:29] Hoàng Thượng không giao chiến với hắn,
[00:03:31] chính là để trong đục tự tỏ.
[00:03:35] Ý của ái khanh là,
[00:03:36] bảo Trẫm ngồi đợi Chu Đệ bó tay chịu trói sao?
[00:03:39] Chính thế.
[00:03:42] Chiến công của Hạng Vũ là do đánh mà có,
[00:03:45] còn thiên hạ của Lưu Bang là do chờ đợi mà thành.
[00:03:47] Lúc này Hoàng Thượng phải tuyệt đối tránh nóng vội.
[00:03:50] Chỉ cần vây khốn Chu Đệ ở đất Yến, vây mà không đánh,
[00:03:53] làm mòn nhuệ khí, hao tổn tinh lực của hắn.
[00:03:55] Đợi khi lương thảo và tài lực của hắn hao kiệt,
[00:03:57] sẽ không đánh mà tự tan.
[00:03:59] Mà triều đình lúc này正好 có thể nắm bắt cơ hội,
[00:04:01] thu phục lòng người, ổn định hậu phương,
[00:04:03] tích trữ lương thảo quân lực.
[00:04:05] Đợi khi Chu Đệ thành con thú bị vây khốn,
[00:04:07]
[00:04:12] [Ghi chú] Đúng là nói nhảm! Chu Đệ đã phản rồi!
[00:04:15] Nếu triều đình không dốc sức dấy binh tiến đánh,
[00:04:18] chẳng phải để thiên hạ bắt chước sao?
[00:04:20] Thiên uy của Bệ hạ ở đâu?
[00:04:24] Hoàng Thượng!
[00:04:25] Thôi, thôi được rồi.
[00:04:29] Tất cả đừng tranh cãi nữa.
[00:04:31] Vây mà không đánh, lấy tĩnh chế động.
[00:04:34] H
[00:04:34] Diệu kế này của ai?
[00:04:36] Hạ Nguyên Cát, một kẻ vô danh tiểu tốt.
[00:04:39] Người này ra tay không tầm thường, sau này ắt thành đại khí.
[00:04:45] Nếu Chu Doãn Văn làm theo kế này,
[00:04:47]
[00:04:49] Ta nghe nói tướng quân Thiết Bình đã về kinh thành rồi.
[00:04:52] Giữ người không giữ được lòng, ta đã thả ông ấy đi rồi.
[00:04:55] Bần tăng vốn tưởng bên cạnh Chu Doãn Văn
[00:04:58] chỉ có hạng người như Phương Hiếu Nhụ và Tề Thái.
[00:05:02] Xem ra cũng không thiếu năng thần hiền sĩ.
[00:05:07] Bây giờ chỉ sợ nhất là Chu Doãn Văn không đánh,
[00:05:09] cứ cù cưa kéo dài, Yến quân không cầm cự nổi.
[00:05:12] Thời gian kéo dài, nhuệ khí sẽ mất hết.
[00:05:14] Lần này lấy tám trăm phá ba vạn,
[00:05:17] chính là dựa vào hai chữ "nhuệ khí".
[00:05:19] Điện hạ không cần lo lắng, nhuệ khí có thể cổ vũ chứ không thể làm tan rã.
[00:05:23] Ta chỉ mong Chu Doãn Văn sớm ngày phái quân đến đánh.
[00:05:26] Với tình thế của chúng ta,
[00:05:27] đánh nhanh thắng nhanh mới có cơ hội thắng.
[00:05:33] Hoàng Thượng, Thiết Bình là tướng bại trận,
[00:05:36] mất quân nhục nước, quyết không thể dùng lại.
[00:05:42] Nếu Thiết Bình không thể dùng được,
[00:05:45] Trẫm có thể dùng ai làm tướng đây?
[00:05:46] Thần xin tiến cử một người, Tào Quốc công Lý Cảnh Long.
[00:05:55] Chiếc tước đồng trong tay Trẫm,
[00:05:57] là của Tống Thái Tổ Triệu Khuông Dận sáu trăm năm trước,
[00:06:00]
[00:06:02] Hôm nay, Trẫm đặc biệt dùng nó,
[00:06:04] để ban rượu cho Bình Yến Đại tướng quân Lý Cảnh Long,
[00:06:06] để cổ vũ sĩ khí.
[00:06:08] Ái khanh, mời cạn chén này.
[00:06:24] Hoàng Thượng thiên ân cao cả,
[00:06:25] thần xin gan não lót đất, để báo đáp thánh ân.
[00:06:35] Sợi đai thông thiên tê này,
[00:06:36] là vật Tiên Đế dùng khi bái tướng.
[00:06:39] Trẫm muốn tự tay đeo lên lưng cho ngươi.
[00:06:44] Ái khanh, mời đứng dậy.
[00:06:46] Hoàng Thượng.
[00:06:47] Đứng dậy đi.
[00:06:51] Thần chỉ có quét sạch thiên hạ,
[00:06:53] mới xứng đáng đeo sợi đai thông thiên tê này.
[00:07:01] Bảo vật thứ ba Trẫm ban cho ngươi,
[00:07:04] chính là cây phủ việt thiên tử này.
[00:07:07] Cầm nó, ái khanh có thể thống lĩnh sáu mươi vạn đại quân,
[00:07:10] chuyên quyền chinh phạt, san bằng Bắc Bình.
[00:07:13] Chu Doãn Văn tiến binh rồi.
[00:07:14] Bẩm Yến Vương,
[00:07:16] hai vệ Tuân Hóa, Hoài Lai vốn đã quy hàng,
[00:07:18] nghe tin đại quân Bắc phạt của triều đình đến,
[00:07:19] lại một lần nữa đầu hàng triều đình,
[00:07:21] và có ý rục rịch hành động.
[00:07:23] Cái gọi là rục rịch hành động,
[00:07:24] chẳng qua là muốn phối hợp với quân Nam,
[00:07:27] từ phía Bắc bao vây Bắc Bình.
[00:07:28] Bẩm Yến Vương,
[00:07:30] trọng trấn phía tây là Vĩnh Ninh đã bị quân Nam bao vây.
[00:07:32] Lương thảo, quân nhu chúng ta tích trữ ở đó,
[00:07:35] phần lớn đã rơi vào tay địch.
[00:07:37] Lương thảo và quân nhu đều mất rồi sao?
[00:07:42] Phụ vương, nếu Vĩnh Ninh thất thủ,
[00:07:44] Yến quân sẽ không thể chiến đấu lâu dài.
[00:07:46] Các vị huynh đệ,
[00:07:48] triều đình gần như đã huy động toàn bộ quân lực,
[00:07:51] từng bước áp sát.
[00:07:53] Ý đồ của chúng là,
[00:07:54] dồn toàn bộ Yến quân vào thành Bắc Bình,
[00:07:58] bao vây bốn phía, vây khốn rồi tiêu diệt.
[00:08:02] Thế nhưng, thế thắng của Yến quân đã được định sẵn.
[00:08:06] Các vị sẽ lập nên công lao bất thế.
[00:08:09] Xin phụ vương chỉ rõ.
[00:08:10] Quân Nam lần này Bắc phạt đã rơi vào thế năm điều bại.
[00:08:15] Thứ nhất, chủ soái Lý Cảnh Long,
[00:08:18] vốn là một kẻ thùng rỗng kêu to.
[00:08:20] Chu Doãn Văn bỏ Thiết Bình không dùng,
[00:08:22] mà lại phong cho kẻ này làm thống soái,
[00:08:23] thật sự là đoạn tuyệt giang sơn gấm vóc.
[00:08:25] Thứ hai, phương Bắc đã gần đến mùa đông lạnh giá,
[00:08:28] mà quân Nam không chịu được băng tuyết.
[00:08:30] Quân Nam và quân Bắc tác chiến trong trời băng đất tuyết,
[00:08:34] chưa kịp giao phong, thắng bại đã định.
[00:08:36] Thứ ba,
[00:08:38] quân Nam được điều động vội vã từ các tỉnh nội địa,
[00:08:41] tướng soái bất hòa, trên dưới ly tâm.
[00:08:43] Sáu mươi vạn đại quân vội vã Bắc phạt,
[00:08:46] chẳng khác nào một bầy ngỗng vịt,
[00:08:50] một ao ếch nhái.
[00:08:55] Thứ tư, quân Nam từ ngàn dặm đến đây,
[00:08:58] đội hình kéo dài hai trăm dặm, chưa đánh đã mệt.
[00:09:01] Sáu mươi vạn đại quân,
[00:09:03] mỗi ngày phải tiêu hao ba vạn thạch lương thảo.
[00:09:06] Gánh nặng như vậy, phải đánh nhanh thắng nhanh,
[00:09:09] nếu không sẽ cạn lương mà tan rã.
[00:09:12] Thứ năm, chủ soái Lý Cảnh Long là kẻ ham công,
[00:09:17] cương愎 tự dụng, trong không có nhân dũng, ngoài không có uy lệnh.
[00:09:21] Một chủ soái như vậy, căn bản không xứng làm đối thủ của bản vương.
[00:09:24] Phụ vương, nhi thần nguyện làm tiên phong.
[00:09:26] Xin Yến Vương hạ lệnh, mạt tướng phải giao chiến thế nào.
[00:09:28] Xin phụ vương hạ lệnh! Xin Yến Vương hạ lệnh!
[00:09:33] Nguyện vọng lớn nhất của triều đình là công chiếm Bắc Bình.
[00:09:36] Hạt nhân mà các lộ quân Nam vây quanh cũng là Bắc Bình.
[00:09:40] Chúng ta nên lợi dụng sự bố trí của triều đình,
[00:09:42] biến Bắc Bình thành một mồi nhử khổng lồ,
[00:09:45] để thu hút binh lực quân Nam.
[00:09:47] Còn chủ lực của Yến quân sẽ kéo hết ra ngoài,
[00:09:50] cố gắng tránh chỗ mạnh đánh chỗ yếu, tìm cơ hội tiêu diệt địch.
[00:09:54] Phụ vương, người mang chủ lực đi hết,
[00:09:56] vậy Bắc Bình thì sao?
[00:09:57] Bắc Bình chỉ để lại quân thủ thành,
[00:09:59] cộng thêm một vạn tinh binh.
[00:10:00] Chỉ cần cố thủ ba mươi ngày,
[00:10:02] ta nhất định sẽ đánh tan chủ lực quân Nam.
[00:10:03] Khi đó, thế vây Bắc Bình sẽ tự giải.
[00:10:06] Như vậy, Bắc Bình sẽ trở thành một tòa thành cô lập.
[00:10:10] Lỡ như Bắc Bình thất thủ,
[00:10:11] Yến quân sẽ mất đi căn cứ.
[00:10:13] Vì vậy, Bắc Bình phải tử chiến chờ viện binh,
[00:10:16] tuyệt đối không thể thất thủ.
[00:10:22] Dám hỏi phụ vương, để ai ở lại cố thủ Bắc Bình?
[00:10:27] Thế tử của ngươi, Chu Cao炽.
[00:10:39] Cao炽,
[00:10:40] xương máu của tướng sĩ Yến quân đều đặt ở Bắc Bình,
[00:10:43] ngươi có gánh vác nổi không?
[00:10:50] Bẩm phụ vương, nhi thần gánh vác nổi.
[00:10:53] Nhi thần thề chết cố thủ Bắc Bình ba mươi ngày.
[00:10:55] Tốt! Các ngươi đều đã nghe thấy.
[00:10:58] Vợ con của bản vương ở Bắc Bình,
[00:11:00] vợ con của các ngươi cũng ở Bắc Bình.
[00:11:02] Có Thế tử Chu Cao炽 trấn giữ,
[00:11:04] trong ba mươi ngày, Bắc Bình sẽ vững như Thái Sơn,
[00:11:07] bất khả xâm phạm.
[00:11:13] Chư tướng nghe lệnh!
[00:11:14] Mạt tướng có mặt! Mạt tướng có mặt! Mạt tướng có mặt!
[00:11:18] Chúng ta dù sao cũng đang đối mặt với rủi ro rất lớn.
[00:11:21] Nếu bỏ thành mà chiến đấu,
[00:11:22] thì trong vòng ba mươi ngày,
[00:11:23] chúng ta phải tiêu diệt chủ lực quân Nam,
[00:11:25] để giải vây cho Bắc Bình.
[00:11:27] Tuân lệnh!
[00:11:51] Liên Tâm tỷ, mở cửa đi.
[00:11:55] Là đệ đây.
[00:12:04] Liên Tâm tỷ, đệ phải đi rồi.
[00:12:09] Đệ đến để từ biệt tỷ.
[00:12:15] Sắp phải đến nơi hiểm địa, xả thân nơi sa trường.
[00:12:22] Thực ra đệ làm vậy,
[00:12:24] cũng giống như tất cả tướng sĩ Yến quân.
[00:12:27] Đệ làm vì nghĩa cử,
[00:12:29] vì bảo vệ người thân của mình.
[00:12:32] Tuy Hồ Thành không phải người tốt,
[00:12:34] nhưng đứa trẻ là vô tội.
[00:12:40] Nó cũng như tỷ và đệ, cùng chung số phận đáng thương.
[00:12:45] Chúng ta từ nhỏ đã tan nhà nát cửa, gặp đại nạn.
[00:12:51] Đứa trẻ này còn khổ hơn tỷ và đệ.
[00:12:56] Liên Tâm tỷ, hãy sinh nó ra đi.
[00:13:01] Sau này, đệ sẽ là cậu của đứa bé.
[00:13:08] Hai người nhất định phải bình an.
[00:13:11] Đệ nhất định sẽ sống sót trở về.
[00:14:03] Đặc sứ Đại Minh, Hạ Nguyên Cát, phụng chỉ yết kiến Yến Vương.
[00:14:41] Đặc sứ Đại Minh, Hạ Nguyên Cát, phụng chỉ đến gặp Yến Vương.
[00:14:46] Gặp bản vương sao không quỳ?
[00:14:49] Hạ Nguyên Cát trên quỳ trời đất thánh quân,
[00:14:52] dưới quỳ cha mẹ tổ tông.
[00:14:53] Yến Vương điện hạ lúc này đã dấy binh mưu phản,
[00:14:56] tại hạ chưa từng quỳ trước nghịch thần.
[00:15:02] Ngươi cũng có chút can đảm.
[00:15:04] Yến Vương quá khen rồi.
[00:15:06] Can đảm của tại hạ,
[00:15:08] cũng chỉ vừa lớn hơn đất Yến mà thôi.
[00:15:13] Hạ Nguyên Cát, ngươi đã từng lên thành Bắc Bình chưa?
[00:15:17] Chưa từng.
[00:15:18] Ấn tượng thế nào?
[00:15:20] Không hổ danh là tường đồng vách sắt.
[00:15:24] Không giấu gì ngươi, mỗi lần bản vương lên thành đều nghĩ,
[00:15:28] nếu có triệu quân đến công thành,
[00:15:30] thì tốt biết mấy.
[00:15:31] Nếu không, thật là uổng phí tòa hùng quan này.
[00:15:36] Yến Vương hùng tâm vạn trượng.
[00:15:40] Xin Yến Vương cứ nghĩ tiếp.
[00:15:42] Chiến sự một khi nổ ra, máu nhuộm hùng quan.
[00:15:45] Xương cốt của tướng sĩ hai bên,
[00:15:47] chất cao còn hơn cả tường thành Bắc Bình này.
[00:15:50] Mà họ đều là nam nhi của Đại Minh,
[00:15:54] là con cháu của Tiên Đế.
[00:15:59] Vì vậy, tòa hùng quan này tốt nhất là xây mà không dùng,
[00:16:04] để nó hoang phế thì tốt hơn.
[00:16:14] Hạ Nguyên Cát,
[00:16:15] ngươi đang giữ chức gì trong triều, quan mấy phẩm?
[00:16:19] Hộ bộ Chủ sự, tại hạ quan lục phẩm.
[00:16:22] Đúng là đại tài tiểu dụng.
[00:16:25] Chu Doãn Văn không có mắt nhìn người.
[00:16:28] Hoàng Thượng tùy tài dùng người, không nằm ở chức quan cao thấp.
[00:16:32] Nói đi, Chu Doãn Văn bảo ngươi truyền lời gì?
[00:16:36] Hoàng Thượng cho Yến Vương hai lựa chọn.
[00:16:38] Một là, bãi binh đình chiến, dâng biểu tạ tội.
[00:16:42] Hoàng Thượng sẽ khôi phục tước hiệu Yến Vương,
[00:16:45] vẫn đóng quân ở Bắc Bình.
[00:16:46] Như vậy, quốc gia may mắn, Yến Vương cũng may mắn.
[00:16:53] Bản vương muốn nghe thử lựa chọn thứ hai.
[00:16:56] Hoàng Thượng đã cho dựng một gian nhà tranh trước linh cữu Tiên Đế.
[00:16:59] Sau khi đại quân Bắc phạt bắt được Yến Vương,
[00:17:01] sẽ giam trong nhà tranh đó để trông coi lăng mộ Tiên Đế.
[00:17:04] Yến Vương mỗi ngày phải chép "Hoàng Minh Tổ Huấn" ba mươi lần,
[00:17:07] cho đến hết đời.
[00:17:12] Đứa cháu của ta cũng khá thương người chú tư này đấy.
[00:17:15] Chỉ tiếc là lời nói ra,
[00:17:17] vẫn còn đầy giọng trẻ con.
[00:17:22] Yến Vương là hoàng thân quốc thích, tại sao lại phản nghịch triều đình?
[00:17:28] Xin thứ cho tại hạ mạo muội nói thẳng.
[00:17:30] Yến quân tuy dũng mãnh, nhưng chỉ có vỏn vẹn mấy vạn người.
[00:17:33] Yến Vương tuy giỏi chiến trận,
[00:17:35] nhưng là lấy một góc Bắc Bình để chống lại cả thiên hạ.
[00:17:40] Tại hạ đã tính cho Yến Vương một bài toán.
[00:17:45] Nói đi.
[00:17:49] Đương kim Hoàng Thượng có trong tay triệu hùng binh.
[00:17:52] Mà đất Yến dù cho phụ nữ trẻ em cũng ra trận,
[00:17:55] cũng không quá mười vạn.
[00:17:56] Như vậy, Điện hạ đã thua bước đầu tiên.
[00:18:00] Hai quân giao chiến, cái cốt lõi là lương thảo.
[00:18:03] Hoàng Thượng giàu có khắp cả nước,
[00:18:05] sở hữu hơn bốn triệu khoảnh đồn điền.
[00:18:08] Mà đất Yến chỉ là một phần nhỏ.
[00:18:11] Vùng Giang Nam một năm hai vụ,
[00:18:13] làm giàu nước nuôi quân, dư sức.
[00:18:15] Còn đất Yến một năm một vụ,
[00:18:17] bá tánh không ăn không uống cũng không nuôi nổi mười vạn quân dân.
[00:18:21] Điện hạ lại thua bước thứ hai.
[00:18:24] Trong các đồn điền quân sự của Hoàng Thượng,
[00:18:27] binh lính tại ngũ không dưới hai triệu người.
[00:18:29] Nếu hai người lấy một, lại tăng thêm triệu hùng binh.
[00:18:32] Còn Yến quân không có hậu bị, thương vong không có người thay thế.
[00:18:35] Tiêu hao hết, Điện hạ lại thua bước thứ ba.
[00:18:39] Hoàng Thượng theo tổ chế kế thừa đại thống, danh chính ngôn thuận.
[00:18:44] Còn ngài là kẻ dưới phạm thượng, lấy tà lấn chính,
[00:18:46] chống lại cả thiên hạ.
[00:18:47] Như vậy, Yến Vương sẽ thua toàn tập,
[00:18:50] không có một chút cơ hội thắng.
[00:18:56] Trong bụng ngươi chứa không ít thứ đấy.
[00:18:59] Là một quản gia giỏi, cũng là một kỳ tài.
[00:19:04] Tiếc là ngươi toàn tính sổ sách cũ,
[00:19:06] thiển cận, không có đại lược.
[00:19:09] Đúng là một cái bàn tính mù.
[00:19:14] Chắc Yến Vương bị ta nói trúng tim đen rồi.
[00:19:18] Phép tính của ngươi, tính không sai chút nào.
[00:19:22] Nhưng ngươi đã bỏ qua một điểm, đó là lòng người.
[00:19:28] Bản vương chỉ nói với ngươi bốn chữ,
[00:19:32] Thuận thiên ứng mệnh.
[00:20:05] Cao炽, thành Bắc Bình giao cho con.
[00:20:07] Bất kể xảy ra chuyện gì,
[00:20:09] đừng đánh mất lòng tin.
[00:20:10] O
[00:20:10] Phụ vương nhất định sẽ quay lại.
[00:20:12] Nhi thần tuân lệnh.
[00:20:13] Xin phụ vương tin tưởng, thành Bắc Bình quyết không thất thủ.
[00:20:16] Tốt! Tốt!
[00:20:17] Trong thành đa số là gia quyến của Yến quân,
[00:20:20] lòng dân có thể dùng, muôn người như một.
[00:20:23] Con hãy tổ chức những người trai tráng tham gia thủ thành,
[00:20:26] như vậy lại có thêm mấy vạn tướng sĩ.
[00:20:28] Tuân lệnh.
[00:20:29] Sau khi Lý Cảnh Long đến dưới thành,
[00:20:31] bất kể hắn khiêu khích thế nào,
[00:20:33] con đều không được rời thành xuất kích, hãy ghi nhớ.
[00:20:36] Nhi thần đã nhớ.
[00:20:39] Phụ vương bảo trọng.
[00:20:45] Điện hạ, quân tiên phong của ta đã ra khỏi cổng thành.
[00:20:50] Xuất chinh!
[00:20:52] Xuất chinh! Xuất chinh!
[00:21:16] Các chị em, chúng ta đều là vợ con của Yến quân.
[00:21:22] Chồng và con trai của chúng ta,
[00:21:24] đều đã theo Yến Vương xuất chinh giết giặc.
[00:21:27] Nếu quân Nam phá thành,
[00:21:30] chúng ta sẽ rơi vào tay quân phản loạn.
[00:21:32] Vì vậy, thành Bắc Bình chính là mạng sống của chúng ta.
[00:21:36] Từ hôm nay,
[00:21:37] tất cả chị em Yến quân đều phải tham gia hộ thành.
[00:21:40] Vận chuyển gạch đá, đưa lương thảo, cứu thương binh.
[00:21:44] Chúng ta cũng phải góp một tay giúp đỡ tướng sĩ Yến quân.
[00:21:47] Đúng! Đúng! Phu nhân nói đúng!
[00:22:02] Nhị vương tử.
[00:22:06] Nhị vương tử, Yến Vương lệnh cho chúng ta vận chuyển quân lương,
[00:22:09]
[00:22:13] Mã Hòa à, ngươi không đi phía trước dò đường,
[00:22:17] đến đây ồn ào cái gì?
[00:22:21] Nhị vương tử điện hạ có lệnh,
[00:22:23]
[00:22:28] Vớ vẩn!
[00:22:30] Không cho ta ra trận giết giặc,
[00:22:31] lại bắt ta vận chuyển mấy thứ rách này.
[00:22:48] Mã tổng quản à,
[00:22:51] lại chạy tới chạy lui, ra hiệu lệnh.
[00:22:54] Vương tướng quân, truyền lệnh của ta,
[00:22:56] ngươi mang theo đoàn lương thực, lập tức lên đường.
[00:22:57] Trước khi trời tối phải đến được doanh Hồng Sơn.
[00:23:01] Nghe thấy cả chưa, nói các ngươi đấy.
[00:23:03] Mau lên đường đi.
[00:23:04] Còn lề mề, chờ bị thiến à?
[00:23:13] Mọi người dậy đi, dậy cả đi.
[00:23:21] Vương tướng quân, Mã mỗ tuy là thái giám,
[00:23:25] nhưng ta cũng có gan dạ như ngài.
[00:23:30] Vương gia nghiêm lệnh ta tiết chế toàn quân.
[00:23:33] Mong tướng quân tự trọng.
[00:23:35] Huynh đệ ta theo Yến Vương chinh chiến nhiều năm,
[00:23:38] chưa bao giờ chịu sự tiết chế của hoạn quan.
[00:23:41] Ngài nên lên ngựa đi dạo đi.
[00:23:43] Huynh đệ tự nhiên không phụ vương mệnh,
[00:23:45] sẽ đúng hẹn áp giải lương thảo đến chiến địa.
[00:23:49] Tốt, ta đi trước một bước.
[00:23:52] Trước khi mặt trời lặn, toàn quân tập kết tại doanh Hồng Sơn.
[00:23:55]
[00:23:58] xin tướng quân hãy giết ta.
[00:24:00]
[00:24:01] xin ngài hãy tự chịu quân pháp.
[00:24:08] Cái thứ gì vậy.
[00:24:16] Mã tổng quản,
[00:24:17] bọn võ phu này đã nhiều lần sỉ nhục chúng ta.
[00:24:18] Ngài đối với họ quá khoan dung rồi.
[00:24:20] Sỉ nhục chúng ta thì thôi đi,
[00:24:21] lại còn không coi ngài ra gì.
[00:24:23] Câm miệng!
[00:24:25] Ta nói cho các ngươi biết, việc này quan hệ trọng đại,
[00:24:27] anh em dù có bị sỉ nhục bao nhiêu,
[00:24:29] cũng phải nhẫn nhục chịu đựng.
[00:24:31] Đã nhớ chưa?
[00:24:32] Tuân lệnh.
[00:24:40] Theo báo cáo, Chu Đệ đã bỏ thành chạy về phía tây,
[00:24:42] Bắc Bình đã trở thành một tòa thành trống.
[00:24:45] Sáng mai, ba quân mỗi người mang theo lương thực năm ngày,
[00:24:48] tăng tốc tiến quân, giới hạn đi một trăm dặm mỗi ngày.
[00:24:51] Trong vòng ba ngày phải đến dưới thành Bắc Bình, hoàn thành việc bao vây.
[00:24:54] Nghỉ ngơi một ngày rồi lập tức công thành.
[00:24:57] Tuân lệnh!
[00:24:59] Lão tướng quân Thiết sao không nhận lệnh?
[00:25:01] Chu Đệ dùng binh, học được chân truyền của Tiên Đế.
[00:25:04] Giỏi dương đông kích tây.
[00:25:06] Hắn đã bỏ thành không lo, đi lang thang bên ngoài,
[00:25:09] thì ắt có mưu đồ.
[00:25:12] Đại tướng quân lo xa rồi.
[00:25:15] Ta có sáu mươi vạn đại quân,
[00:25:17] còn Yến quân chưa đến tám vạn.
[00:25:19] Bây giờ ta chỉ lo nhất là Chu Đệ tránh không đánh.
[00:25:23] Nếu hắn dấy binh tấn công,
[00:25:26] bản soái cầu còn không được.
[00:25:30] Mạt tướng xin nói thẳng.
[00:25:31] Đại tướng quân muốn nhanh chóng chiếm được Bắc Bình,
[00:25:34] là để báo tin thắng trận về triều đình.
[00:25:36] Nhưng mấu chốt của việc bình Yến là tiêu diệt Chu Đệ,
[00:25:39] chứ không phải ở một tòa thành.
[00:25:42] Hỗn xược!
[00:25:44] Nếu ngươi không phục tùng quân lệnh,
[00:25:45] đừng trách ta dùng đến phủ việt thiên tử.
[00:25:54] Mạt tướng tuân lệnh.
[00:26:04] Thiết đại tướng quân, hôm qua ngài đã đề nghị với bản soái,
[00:26:09] muốn bản soái chia một cánh quân,
[00:26:11] tập kích kho lương của Chu Đệ.
[00:26:14] Chính thế.
[00:26:16] Hai quân giao chiến, lương thảo là mạng sống.
[00:26:20] Nhiệm vụ này giao cho ngài.
[00:26:24] Lệnh cho ngài lĩnh ba ngàn binh mã đi tập kích.
[00:26:29] Ngài đang muốn đuổi ta đi à?
[00:26:31] Đại tướng quân,
[00:26:32] kho lương của Chu Đệ ắt có trọng binh canh giữ,
[00:26:35] ba ngàn binh mã làm sao đủ?
[00:26:37] Thiết đại tướng quân trăm trận trăm thắng, ta thấy là đủ rồi.
[00:26:59] Nhị vương tử, anh em đều mệt rồi,
[00:27:00] hay là nghỉ một lát đi.
[00:27:01] Không được, trời sắp tối rồi.
[00:27:03] Không đi nhanh sẽ không đến được doanh Hồng Sơn.
[00:27:06] Đến lúc đó, Mã Hòa lại ở trước mặt bản vương tử,
[00:27:10] lải nhải không dứt.
[00:27:11] Không nghỉ ngơi sẽ đi chậm hơn đấy.
[00:27:13] Hơn nữa, mấy ngàn Yến quân này,
[00:27:15] nên nghe lời ngài hay nghe lời Mã Hòa?
[00:27:17] Anh em đã sớm không nhịn nổi cơn tức này rồi.
[00:27:19] Nếu không phải nể mặt ngài,
[00:27:21] đừng nói nữa.
[00:27:27] Cũng đúng, anh em theo ta,
[00:27:30] không được ra tiền tuyến giết giặc lập công,
[00:27:32] còn phải chịu cái thứ bực mình này.
[00:27:36] Thôi được.
[00:27:37] Tối nay nghỉ lại ở đây một đêm.
[00:27:41] Nhị vương tử có lệnh, hạ trại nghỉ ngơi!
[00:27:44] Hạ trại nghỉ ngơi!
[00:27:51] Lý Cảnh Long, cái gã học trò này,
[00:27:52] đây không phải là rõ ràng đang bài xích chúng ta sao.
[00:27:54] Tướng quân hiến kế, hắn có thể không nghe,
[00:27:56] nhưng không thể để chúng ta dẫn ba ngàn quân,
[00:27:57] đi tập kích đoàn lương thực của Yến quân chứ.
[00:27:59] Ba ngàn quân là đủ rồi.
[00:28:02] Hôm nay chúng ta sẽ dạy cho hắn một bài học.
[00:28:04] Để hắn biết,
[00:28:05] những chiến pháp đó không phải đọc từ sách mà có,
[00:28:08] mà là dùng đao thương đánh đổi mà ra.
[00:28:11] Đi.
[00:28:35] Nhị vương tử, mau đi thôi!
[00:28:36] Chúng ta quyết không thể hạ trại ở đây!
[00:28:38] Đến doanh Hồng Sơn mới được an toàn!
[00:28:40] Giết! Giết!
[00:28:45] Chắc chắn là quân Nam đến tấn công lương thảo của ta.
[00:28:48] Mau chóng nghênh địch!
[00:28:50] Nhanh lên! Lên ngựa nghênh địch!
[00:28:53] Nhị vương tử, không hay rồi!
[00:28:54] Quân Nam đã xông lên rồi!
[00:28:56] Tốt lắm! Cuối cùng cũng thấy bóng ma rồi.
[00:29:00] Anh em lên ngựa!
[00:29:02] A Theo ta giết giặc! Đi!
[00:29:04] Nhị vương tử, không được!
[00:29:06] Tướng sĩ bị ngài mang đi hết, đoàn lương thực thì sao?
[00:29:07] Giao cho ngươi đó! Đi!
[00:29:09] Nhị vương tử, phải bảo vệ lương thảo!
[00:29:13] Buông tay!
[00:29:13] Không được xuất kích, cẩn thận bị lừa!
[00:29:20] Nhị vương tử! Nhị vương tử!
[00:29:37] [Âm thanh]
[00:30:18] Nhị vương tử, chúng ta bị lừa rồi!
[00:30:20] Nhị vương tử, toàn là người rơm!
[00:30:22] Chúng ta bị lừa rồi!
[00:30:30] [Âm thanh]
[00:30:37] Mau chóng nghênh địch! Bảo vệ lương thảo!
[00:30:40] [Âm thanh]
[00:30:47] Anh em, theo ta xông vào!
[00:30:49] Gặp người thì chém, gặp lương thì đốt! Xông lên!
[00:30:54] Xông lên! Giết!
[00:30:57] Nghênh địch!
[00:31:56] Bảo vệ lương thảo!
[00:32:15] Bảo vệ lương thảo!
[00:32:16] Đánh lui kẻ địch!
[00:32:27] Đốt đuốc lên! Đốt lương thực!
[00:32:39] Bảo vệ lương thảo! Đánh lui kẻ địch!
[00:32:52] Dập lửa! Mau dập lửa!
[00:33:01] Mau dập lửa!
[00:33:39] Báo! Bẩm Yến Vương,
[00:33:41] Lý Cảnh Long chia một cánh quân lớn tập kích thành Bắc Bình.
[00:33:43] Y tự mình dẫn đại bộ phận quân mã tiến về phía Trịnh Thôn Bá.
[00:33:46] Lui ra! Vâng.
[00:33:49] Yến Vương, mau hạ lệnh đi!
[00:33:51] Đánh xong Lý Cảnh Long còn phải quay về cứu viện Bắc Bình nữa.
[00:33:53] Yến Vương, mạt tướng nguyện đánh trận đầu.
[00:33:57] Chư tướng nghe lệnh!
[00:33:59] Mạt tướng có mặt!
[00:34:00] Trong vòng nửa canh giờ,
[00:34:02] dọn dẹp hết mọi thứ, lui về phía sau năm mươi dặm.
[00:34:06] Tại sao lại lui về sau? Tại sao?
[00:34:08] Yến Vương, mạt tướng không nghe nhầm chứ?
[00:34:13] Ba vạn đối đầu mười tám vạn,
[00:34:14] đối đầu trực diện không khác gì lấy trứng chọi đá.
[00:34:17] Lý Cảnh Long quân đông thế mạnh, khí thế hừng hực,
[00:34:20] nhưng đa phần là bộ binh.
[00:34:23] Còn Yến quân của ta đa số là kỵ binh, quen tác chiến trên đồng trống.
[00:34:27] Muốn không bị con mãng xà khổng lồ quấn chết,
[00:34:29] chỉ có cách nhảy ra ngoài, cắt nó ra từng đoạn.
[00:34:33] Chúng ta chính là muốn dùng cách di chuyển không ngừng,
[00:34:35] để kéo giãn chiến tuyến của Lý Cảnh Long,
[00:34:38] phân tán toàn bộ binh lực của hắn,
[00:34:40] sau đó chờ cơ hội tiêu diệt từng bộ phận.
[00:34:43] Bây giờ chỉ chờ lương thảo.
[00:34:45] Chỉ cần bánh bao, bánh nướng của Mã Hòa đến,
[00:34:47] lập tức cho người ăn no, ngựa ăn đủ,
[00:34:49] làm cho chiến trường sôi động lên.
[00:34:51] Lý Cảnh Long sẽ mệt mỏi vì chạy đôn chạy đáo.
[00:34:53] Quân ta giành thắng lợi, chỉ trong nay mai.
[00:34:57] Thì ra là vậy, làm ta sợ hết hồn.
[00:34:59] Ta còn tưởng Yến Vương muốn lui binh, bỏ thành chứ.
[00:35:01] Mồ hôi trán vã ra vì lo lắng.
[00:35:08] Điện hạ, có quân tình báo cáo!
[00:35:11] Nói!
[00:35:11] Mạt tướng đã phái ba đội kỵ binh trinh sát,
[00:35:13] tiến thẳng sáu mươi dặm,
[00:35:14] vẫn không thấy tung tích của đoàn lương thực.
[00:35:17] Lương thảo lẽ ra phải đến trong vòng mười lăm ngày.
[00:35:22] Hôm nay đã là ngày cuối cùng rồi.
[00:35:24] Lương thực dự trữ trong quân chỉ có thể duy trì hai ngày.
[00:35:26] Mà đại quân của Lý Cảnh Long sắp đến rồi.
[00:35:31] Theo bần tăng được biết,
[00:35:33]
[00:35:39] Đợi.
[00:36:46] Mã tổng quản.
[00:36:48] Nói.
[00:36:50] Cháy hết rồi! Lương thực cháy hết rồi!
[00:38:33] Phụ vương! Con không cam tâm!
[00:38:40] Dừng tay!
[00:38:43] Sống phải sống cho sảng khoái, chết cũng phải chết cho sạch sẽ.
[00:38:47] Nhị vương tử,
[00:38:49] người đáng phải chết để tạ tội không phải là Nhị vương tử,
[00:38:50] mà là Mã Hòa ta! A
[00:38:53] Yến Vương lệnh cho Mã Hòa giám quân, áp giải lương thảo.
[00:38:57] Nhưng Mã Hòa không ngờ, chiến địa hiểm ác.
[00:39:01] Là ta đã hạ lệnh hạ trại trong rừng.
[00:39:04] Ta đã phạm phải đại kỵ của nhà binh.
[00:39:10] Chuyện này không trách ngươi.
[00:39:14] Ông đây một mình làm một mình chịu.
[00:39:26] Nhị vương tử,
[00:39:29] nếu ngài đã quyết tâm chết,
[00:39:32] thì phải thay Yến Vương điện hạ,
[00:39:34] đánh thắng trận này rồi mới quay về.
[00:39:38]
[00:39:43] Nhưng ngài có biết không?
[00:39:44] Bây giờ Yến Vương phải dùng ba vạn binh mã,
[00:39:46] để đối phó với sáu mươi vạn đại quân của triều đình.
[00:39:49] Ngài ấy cần không phải là người chết,
[00:39:51] mà là một chiến tướng oai phong lẫm liệt.
[00:39:53] Nếu ngài thật sự là nam tử hán,
[00:39:55] thì trên phải chống được trời,
[00:40:00] dưới phải trấn được đất.
[00:40:02] Như vậy ngài mới là một anh hùng hảo hán.
[00:40:18] Nhị vương tử, ngài dũng mãnh hơn người,
[00:40:22] bản lĩnh xông pha trận mạc,
[00:40:24] hơn Mã Hòa gấp mười lần.
[00:40:28] Ta chết cũng chẳng là gì.
[00:40:31] Ta còn có thể để lại cho Yến Vương một thanh kiếm sắc.
[00:40:35] Một cây búa sắt sấm sét vạn quân.
[00:40:40] Ngài chém ta đi, chém ta đi!
[00:40:45] Chém ta rồi mang đầu ta về,
[00:40:47] tạ tội với Yến Vương, sau đó đi tìm Lý Cảnh Long,
[00:40:50] chém hết đầu của bọn chúng xuống.
[00:41:05] Mẹ kiếp! Ngươi nói đúng!
[00:41:09] Chúng ta không ai chết cả!
[00:41:12] Có chết cũng không thể chết dưới lưỡi kiếm của mình!
[00:41:27] Đi tìm Lý Cảnh Long tính sổ!