(AI-sub) Trịnh Hoà Hạ Tây Dương tập 28 - La Gia Lương, Đường Quốc Cường
Phụ đề được dịch bằng AI, cần bạn góp sức hoàn thiện. Liên hệ tham gia tại Facebook: https://www.facebook.com/profi....le.php?id=1000678863 -------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------- Trịnh Hoà Hạ Tây Dương (2009): Hành Trình Lịch Sử Vượt Biển Của Hạm Đội Nhà Minh <br>Bộ phim xoay quanh nhân vật lịch sử có thật – thái giám Trịnh Hòa (do ngôi sao TVB La Gia Lương thủ vai). Dưới mệnh lệnh của hoàng đế Minh Thành Tổ - Chu Đệ (Đường Quốc Cường), Trịnh Hòa đã dẫn đầu một hạm đội lớn nhất thế giới thời bấy giờ thực hiện 7 chuyến hải trình vĩ đại đến "Tây Dương" (vùng biển Ấn Độ Dương và xa hơn nữa).
[00:00:06] Hoàng gia gia từng nói dân là gốc của nước.
[00:00:10] Cho nên thánh quân đối đãi với bá tánh phải như con đỏ.
[00:00:14] Chưa ăn thì nghĩ đến cái đói của họ.
[00:00:16] Chưa mặc thì nghĩ đến cái lạnh của họ.
[00:00:19] Giảm thuế má, giáo hóa lòng dân.
[00:00:26] Hoàng trưởng tôn chỉ cầu nhân chính.
[00:00:29] Nhưng tô thuế của triều đình lại sắp tiêu tan rồi.
[00:00:34] Vương công đại thần biết sống thế nào đây?
[00:00:40] Phát ba đấu, cho vay bảy đấu.
[00:00:43] Nói thế nào?
[00:00:44] Ba đấu đầu là phát lương, bảy đấu sau là cho vay.
[00:00:49] Phát lương cứu gấp, không cứu được nghèo.
[00:00:51] Càng không trị được tận gốc.
[00:00:52] Vì vậy.
[00:00:53] Dùng ba đấu trước để sống, bảy đấu sau để sản xuất.
[00:00:58] Lấy thánh ân của triều đình để huy động bá tánh khai hoang khẩn điền.
[00:01:02] Năm sau trả lại đủ mười đấu lương thực.
[00:01:05] Như vậy vừa giải được nỗi khổ của lê dân.
[00:01:08] Lại khiến cho tô thuế của triều đình có cơ sở để trông đợi.
[00:01:14] Vậy làm sao để bá tánh thực hiện lời hứa.
[00:01:18] trả hết nợ vay đây?
[00:01:19] Hoàng gia gia đã nói.
[00:01:21] Minh hình弼 giáo để giáo hóa vạn dân.
[00:01:24] Khinh dao bạc phú để cầu thiên hạ quy tâm.
[00:01:26] Như vậy thì giáo hóa hưng thịnh, phong tục tốt đẹp.
[00:01:30] Thiên hạ chăm chỉ thì dân chúng quy thuận.
[00:01:36] Đúng là cháu ngoan.
[00:01:38] Phải đó, phải đó.
[00:02:02] Phụ vương.
[00:02:06] Sao con vẫn chưa ngủ?
[00:02:08] Con đợi phụ vương, là muốn nói một chuyện.
[00:02:17] Chuyện ban ngày ta biết cả rồi.
[00:02:20] Con đã làm vẻ vang cho hoàng gia gia.
[00:02:22] Cũng làm phụ vương nở mày nở mặt.
[00:02:25] Được rồi, chuyện này cứ xem như đã qua.
[00:02:29] Con phải nhớ lời của phụ vương.
[00:02:31] Ở trong cung, mọi việc phải cẩn thận.
[00:02:34] Nói ít nghe nhiều, làm ít học nhiều.
[00:02:38] Phải biết kẹp đuôi làm người.
[00:02:42] Đi ngủ đi.
[00:02:46] Phụ vương.
[00:02:47] Không làm được hoàng đế thật sự sẽ bị chém đầu sao?
[00:02:51] Sẽ không.
[00:02:52] Tại sao?
[00:02:54] Vì hoàng gia gia của con chính là hoàng đế mà.
[00:02:56] Gia gia là hoàng đế thì sẽ không bị chém đầu sao?
[00:03:06] Sao hôm nay con đột nhiên lại hỏi chuyện này?
[00:03:08] Hôm nay hoàng gia gia nói.
[00:03:11] Dám bàn chuyện lập trữ, ban cho tội chết.
[00:03:14] Phụ vương.
[00:03:15] Hoàng gia gia lập trữ không phải là đang chỉ người sao?
[00:03:28] Phụ hoàng, thứ này gọi là lô hội.
[00:03:31] Nhi thần sau khi đến Thị Bạc Ty.
[00:03:32] Đã đi khắp nơi hỏi thăm thứ gì có thể trị được vết đao thương.
[00:03:35] Nghe thương nhân ngoại quốc nói thứ này được.
[00:03:37] Khi trời mưa.
[00:03:39] Người bẻ nó ra rồi bôi lên vết thương.
[00:03:41] Vết thương sẽ lập tức hết ngứa.
[00:03:43] Người thử xem.
[00:03:45]
[00:03:47] Lát nữa bảo họ trồng một ít trong ngự hoa viên.
[00:03:50] Có thể dùng bất cứ lúc nào.
[00:03:53] Con đó, lúc nào cũng có thể bày ra chuyện mới lạ.
[00:03:56] Phụ hoàng, nhi thần còn có một chuyện mới lạ nữa.
[00:04:02] Nhi thần nghe nói.
[00:04:03] Giải Tấn chiêu mộ người biên soạn "Văn Hiến Đại Thành".
[00:04:05] trong số ba ngàn học sĩ.
[00:04:07] có hơn hai ngàn người là đồng hương của ông ta.
[00:04:09] Có người nói ông ta đây là đang dùng người đồng hương.
[00:04:11] kết đảng doanh tư.
[00:04:13] Phụ hoàng vừa mới cảnh cáo phiên vương loạn chính.
[00:04:16] Ông ta không phải là đang cố ý đối đầu với người sao?
[00:04:20] Cao Hú à.
[00:04:21] Cỏ cây còn có tình, hổ dữ còn liếm con.
[00:04:25] Huống hồ là người.
[00:04:30] Mọi việc nên lùi một bước, đối với người nên rộng lượng một chút.
[00:04:35] Thiện với người thì lòng dạ mới rộng mở.
[00:04:38] Kết nhiều duyên lành.
[00:04:40] Nhi thần cũng nghĩ như vậy.
[00:04:41] Nhi thần ở Thị Bạc Ty.
[00:04:42] đã tìm mọi cách đối tốt với thuộc hạ.
[00:04:45] để họ bán mạng cho nhi thần.
[00:04:48] Con chỉ nghĩ cho bản thân quá nhiều.
[00:04:50] Là một hoàng tử.
[00:04:52] con phải có tấm lòng trời dung vạn vật, biển chứa trăm sông.
[00:04:55] mới có thể làm nên việc lớn.
[00:04:58] Nhi thần nói với người chuyện này cũng là xuất phát từ lòng công.
[00:05:02] Nhi thần và Giải Tấn không hề có thù oán.
[00:05:05] Chỉ sợ những học sĩ đó.
[00:05:07] lại giống như Phương Hiếu Nhụ, gây thêm phiền phức cho phụ hoàng.
[00:05:12] Vương Trung. - Nô tài có mặt.
[00:05:15] Ngươi mang bài thi của các học sĩ được tuyển chọn đến đây.
[00:05:17] Những người không trúng tuyển cũng mang đến.
[00:05:18] Trẫm muốn xem thử.
[00:05:21] Thật ra nhi thần cũng không có ý gì khác.
[00:05:23] Chỉ là lo lắng vẩn vơ cho phụ hoàng thôi.
[00:05:26] Phải rồi, Sơn Đông vừa mới gửi đến mấy giỏ táo tàu.
[00:05:30] À.
[00:05:31] Anh của con công vụ bận rộn.
[00:05:33] cũng không có thời gian chăm sóc Chiêm Cơ.
[00:05:35] Con bây giờ ở Nam Kinh cũng không có chuyện gì quan trọng.
[00:05:38] Mang một ít qua đó, thăm cháu của con.
[00:05:41] Quan tâm nó nhiều một chút.
[00:05:44] Thằng bé này suốt ngày không có ai chơi cùng.
[00:05:46] buồn bực lắm.
[00:05:48] Con...
[00:05:52] Hổ ơi hổ ơi, mau chạy đi.
[00:05:53] Hổ ơi hổ ơi, mau chạy đi.
[00:05:55] Chạy mau, chạy mau.
[00:06:00] Điện hạ.
[00:06:01] Hổ con, mau chạy.
[00:06:02] Chạy mau, chạy đi.
[00:06:08] Chạy mau, chạy mau.
[00:06:13] Chạy đi.
[00:06:15] Chạy đi, chạy đi, chạy.
[00:06:26] Đồ nhóc này.
[00:06:30]
[00:06:39] Ra mắt hoàng thúc.
[00:06:41]
[00:06:45] Xem ta mang đồ ăn ngon gì đến này.
[00:06:48] Lại đây.
[00:06:49] Đừng chạm vào đầu ta.
[00:06:55] Thằng nhóc này cũng cứng đầu ghê.
[00:07:01] Thật không biết phân biệt người trong người ngoài.
[00:07:08] Lại đây.
[00:07:11] Xem đi, muốn ăn quả nào?
[00:07:14] Quả này thế nào? Chính là nó đi.
[00:07:17] Nào, há miệng ra.
[00:07:21] Há miệng.
[00:07:30] Ngon không?
[00:07:35] Đợi ngươi lớn rồi, hoàng thúc dẫn ngươi đi săn.
[00:07:41] Chúng ta đi săn hổ thật.
[00:07:44] Có hoàng thúc ở đây, hổ không dám ăn thịt ngươi.
[00:07:46] Chúng ta ngược lại còn ăn thịt nó.
[00:07:49] Tiểu gia, tiểu gia, ngài sao thế này?
[00:07:52] Tránh ra, tránh ra.
[00:07:54] ọe, ọe...
[00:07:56] ọe.
[00:08:01] Để ta xem, để ta xem, để ta xem xem.
[00:08:09] Trong miệng còn không? Còn không?
[00:08:14] Thằng nhóc con.
[00:08:17] Cháu từ từ thôi, cháu vội cái gì chứ?
[00:08:19] Cháu muốn dọa chết ta à?
[00:08:22] Mấy người các ngươi mau rửa sạch tay cho ta.
[00:08:24] Lấy hạt táo này ra rồi mới cho nó ăn.
[00:08:26] Nghe thấy chưa?
[00:08:27] Tuân lệnh.
[00:08:30] Đồ nhóc con.
[00:08:33] Thật là...
[00:08:35] Xem này, dọa lão tử toát cả mồ hôi hột.
[00:08:43] Hoàng thúc có muốn uống trà không?
[00:08:54] Nào.
[00:08:57] Hoàng thúc ngày mai dẫn ngươi đi cưỡi ngựa, thế nào?
[00:09:01] Được.
[00:09:04] Được, được, còn được, được cái con khỉ.
[00:09:08] Gần đây có người nói.
[00:09:09] Giải Tấn lấy danh nghĩa chiêu mộ học sĩ.
[00:09:12] biên soạn "Văn Hiến Đại Thành".
[00:09:15] để dùng người đồng hương, kết đảng doanh tư.
[00:09:19] Trẫm đã xem hết các bài văn của học sĩ.
[00:09:22] Những người không trúng tuyển cũng đã xem.
[00:09:25] Trẫm cho rằng.
[00:09:27] chuyện Giải Tấn doanh tư vũ tệ là không có.
[00:09:30] Kết đảng doanh tư càng là chuyện vô căn cứ.
[00:09:36] Nhưng trong những bài thi này.
[00:09:39] trẫm vẫn nhìn ra một tệ nạn lớn.
[00:09:42] Trong ba ngàn học sĩ được chiêu mộ.
[00:09:45] học sĩ Giang Nam đã chiếm hết tám phần.
[00:09:48] Khoảng chừng hai ngàn bốn, năm trăm người.
[00:09:52] Đây cũng được coi là một kỳ quan kim cổ.
[00:09:56] Tại sao lại như vậy?
[00:09:59] Hạ Nguyên Cát. - Thần có mặt.
[00:10:01] Ngươi nói xem.
[00:10:04] Giang Nam giàu có.
[00:10:06] người có thể đi học tự nhiên cũng nhiều.
[00:10:11] Còn gì nữa?
[00:10:13] Cái gọi là Giang Nam từ xưa nhiều tài tử.
[00:10:16] lại càng cho thấy phương Bắc trước nay chưa từng sung túc.
[00:10:23] Nói có lý.
[00:10:26] Giang Nam là vùng đất cá gạo trù phú.
[00:10:28]
[00:10:31] ca ngợi giáo hóa, chính nhân tâm của đạo Nho rộng lớn.
[00:10:35] Giang Nam giàu có, phương Bắc nghèo khó.
[00:10:39] Giang Nam nhiều tài tử, phương Bắc ít giáo hóa.
[00:10:44]
[00:10:50] Đại Minh có thể có nhiều văn nhân hiền sĩ hơn.
[00:10:52] mới có thể định quốc an bang.
[00:10:55] Điều trẫm muốn nói hôm nay là.
[00:10:57] giang sơn của Đại Minh.
[00:10:59] bất kể đông tây nam bắc đều phải giàu có.
[00:11:03] các nơi phải học hỏi lẫn nhau, lấy dài bù ngắn.
[00:11:06] Cân bằng cùng tiến thì thiên hạ mới cùng phồn vinh.
[00:11:10] Trẫm đã tính một bài toán.
[00:11:12] Chỉ riêng lương thực dùng ở phương Bắc.
[00:11:14] hơn bảy phần đều phải trông vào Giang Nam.
[00:11:17] trên đường đi, dài dằng dặc ngàn dặm.
[00:11:19] tào vận chuyển sang đường bộ, đường bộ lại chuyển sang tào vận.
[00:11:24] đã lãng phí biết bao nhiêu nhân lực vật lực.
[00:11:27] Ngày trước khi trẫm còn là Yên Vương, dẫn binh bắc tiến.
[00:11:30] chỉ riêng ngựa bò vận chuyển lương thảo đã lên đến mấy chục vạn con.
[00:11:35] dân phu bị trưng dụng lên đến hàng triệu người.
[00:11:38] Nếu phương Bắc giàu có, lương thực có thể tự cung tự cấp.
[00:11:41] chỉ riêng một khoản này.
[00:11:43] đã tiết kiệm cho triều đình bao nhiêu bạc.
[00:11:46] sẽ giúp bá tánh giảm đi bao nhiêu gánh nặng.
[00:11:48] sẽ giúp Đại Minh tích lũy được bao nhiêu sức lực.
[00:11:57] Trịnh Hòa báo cáo khẩn.
[00:12:24] Trịnh Hòa ở nước Cổ Lý làm rất tốt.
[00:12:27] các nước phiên bang, các thương nhân.
[00:12:28] đối với hàng hóa của Đại Minh ta khen không ngớt lời.
[00:12:33] Chuyện của các ngươi đến rồi, họ còn muốn hàng.
[00:12:38] Chu Cao, Hạ Nguyên Cát.
[00:12:41] Nhi thần có mặt.
[00:12:43] Thần có mặt.
[00:12:44] Lần này chỉ có hai tháng.
[00:12:47] Nếu đến hạn không thể chuẩn bị đủ hàng hóa để ra khơi.
[00:12:50] những trở ngại như gió mùa, hải lưu.
[00:12:52] sẽ khiến thuyền hàng không thể khởi hành đúng giờ.
[00:12:54] thuyền đội của Đại Minh.
[00:12:56] sẽ phải thất tín với các phiên bang ở nước Cổ Lý.
[00:13:00] khiến cho uy vọng của thiên triều bị mất sạch.
[00:13:05] Phụ hoàng. - Hoàng thượng.
[00:13:06] Trẫm biết các ngươi khó khăn.
[00:13:08] Nhưng cho dù khó khăn thế nào.
[00:13:09]
[00:13:12] Trịnh Hòa vì để đứng vững trong việc giao thương ở Cổ Lý.
[00:13:15] đã thề độc ở bên ngoài.
[00:13:18] Hoàng thượng.
[00:13:19] Đại Minh tuyệt đối không thể thất tín với người khác.
[00:13:22] Tiếp chỉ đi.
[00:13:28] Nhi thần tiếp chỉ.
[00:13:37] Dốc sức cả nước.
[00:13:39] chỉ vì để giữ thể diện trước mặt ngoại tộc.
[00:13:42] Chuyện này cũng quá mất gốc rồi.
[00:13:44] Đừng quan tâm nhiều thế nữa.
[00:13:45] Mau chóng tranh thủ làm đi.
[00:13:48] Điện hạ.
[00:13:49] Thuốc do Hoàng hậu nương nương gửi đến nguội cả rồi.
[00:13:51] Được rồi, đừng nữa.
[00:14:11] Nghỉ hai ngày đi, đừng cố nữa.
[00:14:13] Cho dù có mất mạng cũng không giúp ích được gì.
[00:14:18] Không cầu có công, chỉ cầu không có lỗi.
[00:14:32] B
[00:14:40] Nhuộm, mau nhuộm đi.
[00:14:43] Điện hạ.
[00:14:45] Điện hạ.
[00:14:48] Ném hết vào đi.
[00:14:52] Điện hạ, đừng ném nữa.
[00:14:57] Điện hạ, đừng ném nữa.
[00:15:00] Không ném vào sao mà nhuộm?
[00:15:02] Không nhuộm xong sao mà giao hàng?
[00:15:03] Không phơi khô sao mà chất lên thuyền?
[00:15:05] Ngươi cứ cản ta thế này.
[00:15:06] ngươi bảo bản vương làm sao giao nộp đây?
[00:15:08] Điện hạ, điện hạ.
[00:15:10] Mau đi lấy thêm mấy xe thuốc nhuộm đến cho ta.
[00:15:13] Vận chuyển tất cả vải vóc qua đây.
[00:15:14] Nhuộm hết tất cả cho ta.
[00:15:16] Nhuộm không xong thì các ngươi đừng ăn cơm, đừng ngủ.
[00:15:19] Tất cả đi ngồi tù cho ta.
[00:15:20] Điện hạ, điện hạ, điện hạ.
[00:15:22] Dù chúng ta có bao nhiêu tay cũng vô dụng thôi.
[00:15:27] Trong vòng nửa tháng không thể nào đem một vạn tấm vải.
[00:15:30] nhuộm xong hết để giao lên thuyền được.
[00:15:33] Ngươi nói bậy.
[00:15:34] Xưởng dệt nhuộm mới xây sắp đi vào hoạt động rồi.
[00:15:36] Bao nhiêu vải cũng có thể nhuộm xong.
[00:15:39] Xưởng dệt nhuộm mới xây đừng nói là nhuộm vải.
[00:15:41] ngay cả cái bóng cũng không có.
[00:15:45] Ngươi nói gì? Ngươi nói lại lần nữa.
[00:15:49] Điện hạ.
[00:15:51] Mấy tháng trước người có nói muốn xây một xưởng nhuộm lớn.
[00:15:54] Người còn nói Nhị hoàng tử đã đồng ý rồi.
[00:15:57] tiền bạc do Thị Bạc Ty chi trả.
[00:15:58] Nhưng cho đến hôm nay.
[00:16:00] một lạng bạc cũng chưa thấy đâu.
[00:16:06] Ngươi nói gì?
[00:16:07] Xưởng nhuộm mới vừa đào một cái hố đã dừng thi công rồi.
[00:16:16] Đừng làm nữa, đừng làm nữa.
[00:16:18] Đừng làm nữa, tất cả đừng làm nữa.
[00:16:20] Dừng lại, dừng lại, tất cả dừng lại.
[00:16:23] Đừng làm nữa, đừng làm nữa.
[00:16:25] Các ngươi đều đi chết đi cho ta.
[00:16:28] Điện hạ, điện hạ, người không sao chứ?
[00:16:30] Điện hạ, người sao thế?
[00:16:31] Điện hạ, người sao thế?
[00:16:32] Điện hạ, điện hạ.
[00:16:41] Hoàng trưởng tử Chu Cao炽 bị bệnh rồi.
[00:16:43] Chán ăn chán uống, ủ rũ không phấn chấn.
[00:16:45] Có phải vậy không, Hạ Nguyên Cát?
[00:16:49] Bẩm Hoàng thượng.
[00:16:51] Hoàng trưởng tử đã nằm liệt giường mấy ngày liền.
[00:16:54] Vì đại kế quốc gia.
[00:16:56] Hoàng trưởng tử khẩn xin từ bỏ.
[00:16:59] chức vụ Tổng giám thống lĩnh Lục Bộ.
[00:17:12] Có bệnh thì chữa bệnh, không có tiền thì tìm tiền.
[00:17:15] Ngươi mang lời nhắn cho nó, hãy nghỉ ngơi cho tốt.
[00:17:18] nhưng bệnh chữa khỏi rồi thì lập tức làm việc cho trẫm.
[00:17:23] chuyện gom tiền chuẩn bị hàng cho Trịnh Hòa.
[00:17:24]
[00:17:27] Về hàng đi.
[00:17:28] Vi thần còn có một câu muốn nói.
[00:17:34] Ngươi cũng muốn xin từ chức sao?
[00:17:40] Hoàng thượng, ngân khố tích trữ đã sắp dùng cạn.
[00:17:44] tiền lương cấp cho dân phu ở xưởng dệt nhuộm.
[00:17:46] cũng đã nợ hai tháng rồi.
[00:17:49] Vi thần thực sự không còn sức để lo liệu.
[00:17:51] các loại hàng hóa mà Trịnh Hòa cần.
[00:17:54] việc mà Hoàng thượng giao phó.
[00:17:56] vi thần một tay khó chống đỡ.
[00:18:01] Tốt lắm, xếp hàng cùng nhau đến cả.
[00:18:05] Biết khó không được lùi, gặp chuyện không được trốn.
[00:18:08] giang sơn xã tắc của Đại Minh.
[00:18:10] chỉ có thể dựa vào một mình trẫm sao?
[00:18:13] Không准.
[00:18:19] Phụ hoàng.
[00:18:20] Nhi thần nguyện thay quân phụ gánh lo, thay hoàng huynh giải nguy.
[00:18:33] Hoàng huynh vì quốc sự mà lao lực thành bệnh.
[00:18:36] đáng là tấm gương cho trăm quan.
[00:18:38] Nhi thần cũng vô cùng cảm phục.
[00:18:43] Vào lúc nguy nan này.
[00:18:44] nhi thần nguyện dốc hết sức lực báo đáp hoàng ân.
[00:18:49] Nhi thần một không cần danh phận, hai không cần bổng lộc.
[00:18:52] khẩn cầu phụ hoàng.
[00:18:54] giao trọng trách mà hoàng huynh không thể gánh vác cho nhi thần.
[00:18:57] Năm xưa khi nhi thần theo phụ hoàng Tĩnh Nan khởi binh.
[00:19:00] đã không để tâm đến sinh tử vinh nhục của bản thân.
[00:19:03] Hạ Nguyên Cát, đừng quỳ mãi nữa.
[00:19:05] 市
[00:19:06] Trẫm mà không theo ý ngươi, ngươi có quỳ cũng vô ích.
[00:19:12] Cao Hú, con cũng đứng dậy đi.
[00:19:16] có chuyện gì cứ đứng mà nói.
[00:19:21] Nay nhi thần lâm nguy nhận mệnh.
[00:19:22] nhất định sẽ dốc hết tâm huyết.
[00:19:24] không màng tư lợi, một lòng báo quốc.
[00:19:26] vì đại nghiệp trung hưng Vĩnh Lạc mà dốc sức khuyển mã.
[00:19:31] Hoàng thượng.
[00:19:33] Vi thần nguyện phò tá Hán Vương, đảm đương trọng trách này.
[00:19:47] Bệ hạ.
[00:19:48] Vi thần cho rằng việc Hán Vương chủ động xin nhận nhiệm vụ là không thỏa đáng.
[00:19:55] Vi thần nói vậy, có ba lý do.
[00:19:58] Một là, Hoàng trưởng tử bệnh nặng.
[00:20:00] nếu thật sự không thể tiếp tục thực hiện chức vụ thống lĩnh Lục Bộ.
[00:20:03] thì việc phân công, sắp xếp công việc.
[00:20:05] lẽ ra phải do Hoàng thượng thánh đoán.
[00:20:09] Hai là, Hoàng trưởng tử vì quốc sự mà tích lao thành bệnh.
[00:20:12] thực sự là tấm gương cho thần tử trong thiên hạ.
[00:20:14] Hoàng thượng không những không nên bãi bỏ chức vụ của điện hạ.
[00:20:17] mà ngược lại còn nên hết lời khen thưởng.
[00:20:19] Nếu thật sự bị bãi chức.
[00:20:22] Hoàng thượng lại bổ nhiệm người khác.
[00:20:24] vậy thì việc điện hạ hết lòng vì nước.
[00:20:26] siêng năng làm việc lại có kết cục gì?
[00:20:30] Tất cả những thần tử muốn tận trung với Hoàng thượng.
[00:20:32] họ sẽ đặt lòng tin vào đâu?
[00:20:37] Ba là, Hán Vương muốn một mình gánh vác trọng trách trong triều.
[00:20:42] không cần danh phận, không màng bổng lộc là không khả thi.
[00:20:46] Quyền lực không có danh phận làm sao phục chúng?
[00:20:48] Việc bổ nhiệm vượt ngoài quy chế chỉ có thể gây họa loạn quốc thể.
[00:20:54] Xin Hoàng thượng thánh xét.
[00:20:56] Toàn lời hồ đồ.
[00:20:58] Bản vương thay vua gánh lo, vì nước ra sức.
[00:21:01] chẳng lẽ lại sai sao?
[00:21:03] Sai hay không sai, chính điện hạ cũng đã nói rồi.
[00:21:06] Thực ra tâm tư của điện hạ.
[00:21:08] người có hiểu biết đều hiểu rõ.
[00:21:10] chỉ là lòng biết rõ nhưng không nói ra mà thôi.
[00:21:16] IN
[00:21:20] Cao Hú, Giải đại học sĩ được mệnh danh là thiên văn, địa lý.
[00:21:25] luật lịch, y bốc, không gì không tinh thông.
[00:21:29] lại thường tự cho mình là bậc thầy.
[00:21:31] Ông ta phun một bãi nước bọt cũng có thể dìm chết con đó.
[00:21:38] N
[00:21:40] Thôi được rồi.
[00:21:46] Giải Tấn.
[00:21:48] Thần có mặt.
[00:21:49] N
[00:21:50] Ngươi xuyên tạc lòng trung thành siêng năng của Hán Vương.
[00:21:52] ΝΙ
[00:21:53] nói quá sự thật, khơi mào sự việc, làm loạn cương kỷ.
[00:21:58] đáng tội gì?
[00:22:00] Hoàng thượng, thần trượng nghĩa chấp ngôn.
[00:22:02] chỉ vì quốc thể xã tắc, chỉ vì chính bản thanh nguyên.
[00:22:06] có tội gì chứ?
[00:22:07] To gan.
[00:22:14] Hoàng thượng, Giải Tấn tuy lời lẽ lỗ mãng.
[00:22:17] nhưng là xuất phát từ lòng trung son sắt.
[00:22:18] mong Hoàng thượng tha cho tội bất kính của Giải Tấn.
[00:22:22] Phụ hoàng, nhi thần khẩn cầu phụ hoàng chém đầu Giải Tấn.
[00:22:25] để chỉnh đốn cương kỷ.
[00:22:27] Hoàng thượng, Giải Tấn tài năng tuyệt thế.
[00:22:31] là rường cột của Đại Minh ta.
[00:22:32] tuy lời lẽ không chu toàn, cũng không phải tội chết.
[00:22:35] N
[00:22:43] Giải Tấn à, thiên đạo ở trên, càn khôn sáng tỏ.
[00:22:49] mà ngươi lại thiển cận, tự cho là thông minh.
[00:22:54] không phải ngươi cứ hở ra là lôi tổ huấn.
[00:22:56] ra để dạy dỗ trẫm sao?
[00:22:59] bây giờ xem ra.
[00:23:00] ngươi cũng chỉ mới đọc được phần da lông thôi.
[00:23:05] Thánh nhân xưa nay đều chủ trương.
[00:23:06] У
[00:23:07] viên thông linh hoạt, tùy cơ mà tính.
[00:23:12] mà ngươi đến cả chuyện trước mắt thế này cũng không nhìn thấu.
[00:23:16] còn dám nói hão về chính bản thanh nguyên.
[00:23:21] thật uổng phí mỹ danh đệ nhất tài tử thiên hạ.
[00:23:32] Thế này đi.
[00:23:35] Trẫm phạt ngươi đóng cửa đọc sách.
[00:23:38] đợi khi nào ngươi thật sự hiểu rõ.
[00:23:40] cái gì là ôn cố tri tân.
[00:23:42] cái gì gọi là hòa trung cộng tế.
[00:23:46] thì hãy trở lại cùng trẫm thảo luận quốc sách quy chế.
[00:23:50] Phụ hoàng, thế này không phải là quá hời cho ông ta sao?
[00:23:53] Trẫm giữ lại quan chức của ngươi, để ghế trống chờ đợi.
[00:23:57] Thần lĩnh chỉ tạ ơn.
[00:24:03] Hạ Nguyên Cát ngươi cũng đừng quỳ nữa, về hàng đi.
[00:24:10] Tạ ơn Hoàng thượng.
[00:24:12] Nhị hoàng tử Chu Cao Hú không màng danh lợi.
[00:24:16] thương xót huynh trưởng, hết lòng vì nước, lòng thành đáng khen.
[00:24:22] thực là tấm gương cho thần tử đương triều.
[00:24:25] đặc ban.
[00:24:26] N
[00:24:27] chức Đề cử tam tỉnh Thị Bạc Ty, gia phong bổng lộc một năm.
[00:24:33] Phụ hoàng, nhi thần vốn dĩ đã quản Thị Bạc Ty rồi.
[00:24:38] Đây không phải là vẫn như cũ sao?
[00:24:41] Đạo dùng người, phải dùng sở trường của mỗi người.
[00:24:46] người tài giỏi thì cho họ trị sự.
[00:24:49] người đức dày thì cho họ chăn dân.
[00:24:53] người có tài trong thiên hạ chưa chắc đều là quân tử.
[00:24:57] người có đức ắt sẽ khác với tiểu nhân.
[00:25:01] các vị ái khanh phải ghi nhớ trong lòng.
[00:25:06] Phụ hoàng, chuyện nhi thần nói...
[00:25:07] cre
[00:25:08] Bàn lại sau.
[00:25:11] Bãi triều.
[00:25:15] Ngô hoàng vạn tuế, vạn tuế, vạn vạn tuế.
[00:25:26] Quốc sứ đại nhân, tôi đã tìm được nhà đại lý rồi.
[00:25:29] và đã thanh toán tiền đặt cọc.
[00:25:30]
[00:25:31] hoặc căn bản không đến được.
[00:25:34] Ngài Terus cứ yên tâm.
[00:25:36] Hàng của chúng tôi nhất định sẽ đến.
[00:25:37] Tôi tôn trọng ngài.
[00:25:38] nhưng dù sao tôi vẫn chưa thấy hàng.
[00:25:40] Tôi không thể hoàn toàn tin lời ngài.
[00:25:42] Điều ngài nên tin trước tiên chính là Đại Minh của chúng tôi.
[00:25:46] Mong là như vậy.
[00:25:59] Mẹ, người xem.
[00:26:04] Bỏ ra.
[00:26:05] Điện hạ.
[00:26:06] Nhi thần kiếm được một cặp tay gấu.
[00:26:07] dùng sâm núi lâu năm hầm một nồi canh.
[00:26:11] Nghe nói thứ này đặc biệt bổ dưỡng.
[00:26:14] Con đó, toàn kiếm những thứ kỳ lạ.
[00:26:21] Mẹ, nào,趁 nóng uống một ngụm.
[00:26:43] Biết điều rồi, biết thương mẹ rồi.
[00:26:48] Uống thêm ngụm nữa.
[00:26:52] Ngon không mẹ?
[00:26:54] Ta nói đứa trẻ này hôm nay sao thế nhỉ?
[00:26:58] Đừng lúc nào cũng xem con là trẻ con.
[00:27:02] Con ấy à, cái gì cũng biết, cái gì cũng hiểu.
[00:27:05] Con có thể nhìn thấu mọi chuyện.
[00:27:08] Thật ra.
[00:27:09] trong lòng người thích nhất chính là con.
[00:27:13] có phải không?
[00:27:15] Nói gì vậy?
[00:27:21] Người đừng giả vờ không thừa nhận.
[00:27:22] Con có thể có được chức vụ ở Thị Bạc Ty.
[00:27:25] chắc chắn là người đã nói tốt cho con trước mặt phụ hoàng.
[00:27:28] phải không?
[00:27:29] Con cứ đoán bừa đi.
[00:27:32] Người xem, lần trước quân của Timur kéo đến.
[00:27:37] người đã lo lắng cho an nguy của con.
[00:27:41] không muốn con phải xa phụ hoàng mẫu hậu.
[00:27:44] có phải có chuyện này không?
[00:27:50] Hú Nhi à, con cũng đã lớn rồi.
[00:27:54] lại là anh em cùng một mẹ sinh ra với anh con.
[00:27:57] trong mắt mẫu hậu.
[00:27:59] các con một đứa là lòng bàn tay, một đứa là mu bàn tay.
[00:28:02] đều là cục cưng của mẹ.
[00:28:04] sao con lúc nào cũng không đứng đắn thế?
[00:28:06] nghĩ những chuyện không nên nghĩ.
[00:28:09] còn ghen tị với anh con.
[00:28:11] Người đừng lừa con nữa.
[00:28:13] Con biết người cũng giống như phụ hoàng.
[00:28:16] đối với con là ngoài lạnh trong nóng.
[00:28:20] Phụ hoàng của con tự có sắp xếp.
[00:28:22] Con cứ ăn nói không kiêng nể như vậy sẽ tự rước họa vào thân.
[00:28:26] còn gây thêm phiền phức cho phụ hoàng của con.
[00:28:29] Phụ hoàng chần chừ không lập Thái tử.
[00:28:31] lại càng cho thấy con mạnh hơn anh con.
[00:28:37] G
[00:28:40] Lúc Tĩnh Nan, là ai đã thay phụ hoàng vào sinh ra tử.
[00:28:43] xông pha trận mạc?
[00:28:45] Đại chiến Bạch Câu Hà.
[00:28:47] phụ hoàng bị cha con Năng Văn truy đuổi gắt gao.
[00:28:49] nếu không phải nhi thần dẫn binh đến cứu.
[00:28:51] phụ hoàng người e rằng đã sớm...
[00:28:52] Hú Nhi, lại nói bậy.
[00:28:55] Phải rồi, trận Đông Xương, trận Trịnh Thôn Bá.
[00:29:01] lần nào mà phụ hoàng không bị vây trong vòng vây.
[00:29:03] gần như tuyệt lộ?
[00:29:05] nếu không phải nhi thần liều mạng cứu giúp.
[00:29:07] Hú Nhi.
[00:29:10] Anh con đã làm gì?
[00:29:12] Lúc trấn thủ thành Bắc Bình.
[00:29:14] nếu không phải mẫu hậu người liều chết tương trợ.
[00:29:18] đã sớm bị Lý Cảnh Long phá thành rồi.
[00:29:21] trong lòng phụ hoàng người không có tính toán gì sao?
[00:29:24] Hú Nhi à.
[00:29:27] Mẫu hậu, không phải người nói con và anh con.
[00:29:30] là lòng bàn tay và mu bàn tay của người sao?
[00:29:32] "
[00:29:33] Vậy con chính là lòng bàn tay, anh con là mu bàn tay.
[00:29:39] Lòng bàn tay cầm rượu cầm thịt, nắm ngọc tỷ.
[00:29:44] Còn mu bàn tay này nắm đấm thì lộ cả xương.
[00:29:46] đánh người khác thì mình cũng bị đánh.
[00:29:52] tuy nói là lòng bàn tay mu bàn tay, nhưng trong ngoài.
[00:29:55] thật sự cách nhau cả mấy tiết khí.
[00:30:02] Mẫu hậu, từ bây giờ con hoàn toàn nghe theo phụ hoàng.
[00:30:06] Phụ hoàng bảo con làm gì con sẽ làm nấy.
[00:30:09] Con nhất định sẽ làm cho tốt.
[00:30:11] để người và phụ hoàng yên tâm.
[00:30:18] Con nhất định phải trên không phụ tổ tông.
[00:30:20] dưới quản lý tốt giang sơn Đại Minh.
[00:30:24] chuẩn bị tốt cho ngày đó trong tương lai.
[00:30:28] Cao Hú.
[00:30:29] Trong đầu con toàn nghĩ những gì vậy?
[00:30:34] Mẹ, người nói gì con cũng...
[00:30:38] ...nhi thần trong lòng đều hiểu cả.
[00:30:46] Con phải đi rồi.
[00:30:47] Con còn phải mang đến cho phụ hoàng nữa.
[00:30:51] Con đi đây.
[00:30:54] Hú Nhi.
[00:30:57] Đây là dầu hải cẩu do các nước phiên bang tiến cống.
[00:31:00] Dệt vân miên đã làm tay người chai sần cả rồi.
[00:31:03] Nhớ mỗi ngày bôi một ít.
[00:31:04] Thứ này rất linh nghiệm.
[00:31:06] Vài ngày sau tay sẽ không còn đau nữa.
[00:31:09] còn có thể khiến da trở nên mịn màng.
[00:31:12] Hai đứa đều đã lớn rồi.
[00:31:14] phải trải sự đời, phải rèn luyện.
[00:31:17] sinh ra trong hoàng thất long đình.
[00:31:19] càng phải rèn luyện tâm của mình.
[00:31:23] Chuyện khác mẹ không quản được.
[00:31:25] Mẫu hậu chỉ muốn nói với con một câu.
[00:31:29] Dưới gầm trời này, thân thiết nhất.
[00:31:32] chính là tình phụ tử.
[00:31:35] Mẹ, người đừng nói nữa.
[00:31:38] Nhi thần trong lòng đều hiểu cả.
[00:31:51] Chị, chị không thể tiếp tục như vậy nữa.
[00:31:54] Lao lực không nói.
[00:31:56] tâm trạng lúc nào cũng tồi tệ thế này sao được?
[00:31:59] Giữa trời đất, cơ thể người có chín khiếu.
[00:32:02] đều ngầm hợp với khí âm dương.
[00:32:05] Nhân thế mênh mông, hồng trần cuồn cuộn.
[00:32:09] những kẻ phàm tục đó không nhìn thấu được.
[00:32:12] mọi việc đều có định số, không phải sức người có thể làm được.
[00:32:19] Gần đây, không biết tại sao.
[00:32:24] chị cứ luôn nhớ về những ngày tháng ở Yên Vương phủ.
[00:32:28] Chị cứ luôn nhớ đến bể cá đó.
[00:32:33] Cao... Cao Hú hồi nhỏ rất thích nó.
[00:32:38] Cả nhà ngồi trong sân ăn cơm.
[00:32:42] nói chuyện, ngắm cá trong nước.
[00:32:45] Cả nhà chỉ có một lòng.
[00:32:48] những ngày đó sống thật bình yên.
[00:32:58] nhưng bây giờ ngồi trên thiên hạ, thành đại nghiệp rồi.
[00:33:04] sao lại trở nên xa cách thế này?
[00:33:08] Một nhà mà không giống một nhà nữa.
[00:33:16] Chính vì họ từ Yên Vương đã trở thành Hoàng đế.
[00:33:20] từ Thế tử đã trở thành Hoàng tử.
[00:33:24] Chị chỉ cảm thấy gia đình này ngày càng xa chị.
[00:33:32] các con cũng ngày càng xa lạ.
[00:33:40] Chị, chị đừng nghĩ nhiều nữa.
[00:33:44] Chị xem mấy con cá nhỏ này.
[00:33:45] đều bị chúng ta dọa chạy hết rồi.
[00:34:32] Sao thế?
[00:34:34] Bên ngoài có người đã đợi rất lâu rồi.
[00:34:37] Không gặp.
[00:34:39] Trẫm không phải đã nói với ngươi rồi sao?
[00:34:41] Vương công đại thần một mực không gặp.
[00:34:43] Hoàng thượng.
[00:34:45] Người này không phải vương công cũng không phải đại thần.
[00:34:49] Cho nên, Hoàng thượng người nhất định phải gặp.
[00:35:01] Thần xuất quỷ một.
[00:35:04] Không mời mà đến.
[00:35:06] Cơ duyên thiện đoán.
[00:35:07] Tâm hữu linh tê.
[00:35:11] Đại sư.
[00:35:13] Đại sư trở về giống như mở ra trước mắt trẫm.
[00:35:16] một cánh cửa sổ.
[00:35:18] Hoàng thượng dùng bốn lạng đẩy ngàn cân.
[00:35:20] đã giải quyết xong chuyện Cao熾 xin từ chức.
[00:35:23] còn lo sầu gì nữa?
[00:35:25] Lại đây ngồi.
[00:35:27] Vương Trung, dâng trà.
[00:35:28] Vâng.
[00:35:30] Hoàng thượng bất động thanh sắc, một mũi tên trúng ba đích.
[00:35:35] vừa giải được nguy cơ của mình.
[00:35:37] lại duy trì được sự cân bằng giữa hai vị hoàng tử.
[00:35:40] còn khiến các đại thần không nói được lời nào.
[00:35:44] có thể nói là lấy nhu khắc cương, kiếm qua không dấu vết.
[00:35:48] Đại sư trêu cười rồi.
[00:35:50] Ngươi là đang ví trẫm với Hán Lưu Bang rồi phải không?
[00:35:54] Thủ đoạn của Hoàng thượng cao hơn Lưu Bang nhiều.
[00:35:58] Lô hỏa thuần thanh, xuất thần nhập hóa.
[00:36:01] Đại sư không cần phải nói ngược đâu.
[00:36:03] trẫm cũng là vì khổ sở không tìm được kế sách hay.
[00:36:06] đành phải dùng bình cũ đựng rượu mới.
[00:36:08] thay canh không thay thuốc.
[00:36:11] Điều trong lòng bệ hạ thật sự không giải được.
[00:36:15] thực ra không phải là sự tranh giành của hai vị hoàng tử.
[00:36:19] mầm họa thực sự.
[00:36:21] chính là ở trong lòng của Hoàng thượng.
[00:36:25] ở chính quân quyền.
[00:36:28] trong lòng trẫm quả thực là ngũ vị tạp trần.
[00:36:33] Cao熾 thì từng bước làm theo.
[00:36:34] nhưng nó và những người bên cạnh nó.
[00:36:36] đều có khúc mắc trong lòng với tân chính của trẫm.
[00:36:40] Cao Hú tuy hô hào tân chính kinh thiên động địa.
[00:36:44] nhưng trong cốt tủy vẫn là vì tranh thế đoạt quyền.
[00:36:47] Trẫm không thể không lấy tay trái đánh tay phải.
[00:36:50] rượu đắng tự nuốt, bất đắc dĩ phải làm vậy.
[00:36:57] nhưng cũng có người vì vậy mà lo lắng không yên.
[00:36:59] gan ruột đứt từng khúc.
[00:37:01] Bần tăng chính là được Hoàng hậu nương nương.
[00:37:03] dùng tám trăm dặm khẩn cấp gọi về.
[00:37:11] Hoàng hậu biết ta, Đại sư hiểu ta.
[00:37:14] Trẫm hiện giờ đang tuổi tráng niên.
[00:37:17] đã cảm thấy thời gian không đợi người.
[00:37:19] trăm năm sau, đại nghiệp trung hưng ai sẽ kế thừa đây?
[00:37:24] Trẫm lo lắng con đường đã trải sẵn cho hậu thế này.
[00:37:27] một khi chọn sai trữ quân.
[00:37:29] sẽ thay đổi đường lối, tan rã sụp đổ.
[00:37:31] mọi thành quả đều tan thành mây khói.
[00:37:36] Xưng đế làm vua.
[00:37:38] một người cũng đủ để làm hỏng quốc chính, loạn giang sơn.
[00:37:41] hại vạn dân.
[00:37:45] Lên ngôi khó, cải chế khó.
[00:37:48]
[00:37:51] càng là khó trên thêm khó.
[00:37:55] Các ngươi bảo bản vương cáo bệnh từ chức.
[00:37:57] Phụ hoàng một lời đã nói toạc tâm cơ.
[00:38:00] Đây mới gọi là trộm gà không được còn mất nắm gạo.
[00:38:03] Tự làm tự chịu.
[00:38:05] Điện hạ căn bản không cần phải như chim sợ cành cong.
[00:38:07] Cuộc đọ sức chỉ mới bắt đầu.
[00:38:09] thành bại còn chưa thể nói đến.
[00:38:11] phế trưởng lập ấu là đại kỵ của các triều đại.
[00:38:13] Tổ chế không thể vượt qua.
[00:38:16] trong tổ chế còn có cả lệnh cấm thuyền bè ra khơi đó.
[00:38:18] vậy ngươi nói sao?
[00:38:20] Sự việc không nghiêm trọng như điện hạ nghĩ đâu.
[00:38:23] Hoàng thượng tuy khen ngợi Nhị hoàng tử.
[00:38:25] nhưng đó đều là hư danh.
[00:38:26] Hoàng thượng vẫn giữ lại tất cả quan chức cho điện hạ.
[00:38:29] đây mới là thực.
[00:38:30] đây mới là thực.
[00:38:43] Người đâu rồi?
[00:38:50] Giải Tấn tiên sinh, oan uổng quá!
[00:38:51] muốn thêm tội, hà cớ gì không có lời.
[00:38:55] khiến cho kẻ sĩ trong thiên hạ phải thất vọng.
[00:38:57] một bầu nhiệt huyết, báo quốc không cửa.
[00:39:00] nhất định phải tìm một cái cớ để trút cơn giận này.
[00:39:10] Các vị học sĩ, hôm nay sao không biên soạn sách nữa?
[00:39:12] Ngươi muốn biết à?
[00:39:13] Vậy chúng ta phải hỏi ngươi trước đã.
[00:39:15] Hỏi ta?
[00:39:16] Đúng vậy, ngươi có biết hôm nay là ngày gì không?
[00:39:19] Ngày gì?
[00:39:20] Khuất Nguyên, biết chứ.
[00:39:22] Khuất Nguyên?
[00:39:24] Vậy còn Tết Đoan Ngọ thì sao?
[00:39:27] các vị học sĩ chẳng lẽ là muốn ăn bánh ú rồi?
[00:39:30] Tục tằn, nói cho ngươi biết.
[00:39:33]
[00:39:35] gác bút ba ngày, không biên soạn "Văn Hiến Đại Thành" nữa.
[00:39:39] Cái gì?
[00:39:44] Dù sao cũng là gác bút ba ngày.
[00:39:46] chứ không phải là tuyệt thực ba ngày.
[00:39:48] Bọn họ là đang bất bình thay cho Giải Tấn.
[00:39:55] Ba ngàn học sĩ khổ học mười năm.
[00:39:58] không ngờ toàn là những câu "Tử viết", "Thi vân" rập khuôn.
[00:40:02] người ta nói sao mình nói vậy, như cái xác không hồn, không có chủ kiến.
[00:40:07] những việc cần phải động não.
[00:40:09] tổ tông đều đã nghĩ hộ họ cả rồi.
[00:40:11] những lời muốn nói.
[00:40:13] tổ tông cũng đã nói hộ họ cả rồi.
[00:40:17] Giang Nam từ xưa đã sinh tài tử.
[00:40:19] không ngờ lại là một đám hủ nho, sâu bọ phụ họa.
[00:40:23] Gỗ mục thì sâu đục, nước chảy thì không thối.
[00:40:27] đầu óc không dùng cũng sẽ cứng lại.
[00:40:30]
[00:40:34] làm sao có được sức sống chứ?
[00:40:36] Cũng không thể trách họ.
[00:40:38] những thứ đã truyền thừa ngàn năm.
[00:40:40] sao có thể thay đổi trong một sớm một chiều?
[00:40:44] Giải Tấn và ba ngàn học sĩ này.
[00:40:47] không ai là không một lòng nhiệt huyết, trung quân báo quốc.
[00:40:50] thế nhưng tấm lòng trung thành này.
[00:40:53] lại hóa thành một sự lười biếng.
[00:40:56] một nút thắt chết không thể gỡ.
[00:41:00] thật là đánh không được, mắng không được.
[00:41:03] hận không được, giận không được.
[00:41:05] chỉ để họ đọc sách làm học vấn là không được.
[00:41:09] học thành văn võ nghệ, bán cho nhà đế vương.
[00:41:11] đây là truyền thống nhập thế của Nho gia.
[00:41:14] cho dù Hoàng thượng có hận, có giận.
[00:41:17] có mắng, có đánh.
[00:41:19] cũng vẫn không thể phá vỡ được lớp mạng nhện này.
[00:41:26] Vậy thì đổi một chiến trường khác.
[00:41:28]