(AI-sub) Trịnh Hoà Hạ Tây Dương tập 44 - La Gia Lương, Đường Quốc Cường
Phụ đề được dịch bằng AI, cần bạn góp sức hoàn thiện. Liên hệ tham gia tại Facebook: https://www.facebook.com/profi....le.php?id=1000678863 -------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------- Trịnh Hoà Hạ Tây Dương (2009): Hành Trình Lịch Sử Vượt Biển Của Hạm Đội Nhà Minh <br>Bộ phim xoay quanh nhân vật lịch sử có thật – thái giám Trịnh Hòa (do ngôi sao TVB La Gia Lương thủ vai). Dưới mệnh lệnh của hoàng đế Minh Thành Tổ - Chu Đệ (Đường Quốc Cường), Trịnh Hòa đã dẫn đầu một hạm đội lớn nhất thế giới thời bấy giờ thực hiện 7 chuyến hải trình vĩ đại đến "Tây Dương" (vùng biển Ấn Độ Dương và xa hơn nữa).
[00:00:07] Tên tiểu nhân vô sỉ này,
[00:00:08] không giết không đủ để làm trong sạch mọi thứ, ổn định lòng người.
[00:00:12] Cừu Quảng Đức tuy nhiều lần dạy bảo không sửa, lại nhiều lần phạm luật,
[00:00:16] nhưng hắn là người Hoàng Thượng từng đích thân chỉ định.
[00:00:18] Việc này không thể vội vàng định tội, cần phải xem xét kỹ lưỡng.
[00:00:22] Không cần phải sợ sệt như vậy.
[00:00:24] Chẳng phải có luật pháp để dựa vào sao?
[00:00:25] Phiên thương vi phạm pháp luật trước, khế ước sau.
[00:00:28] Dựa theo luật Đại Minh đuổi họ ra ngoài,
[00:00:30] chẳng có gì không ổn.
[00:00:32] Còn về Cừu Quảng Đức,
[00:00:34] tài sản sung công, đày đến Vân Nam.
[00:00:37] Đừng để hắn gây thêm rắc rối nữa.
[00:00:40] Phiên thương không hiểu luật pháp Đại Minh,
[00:00:41] chúng ta không thể không cho họ cơ hội.
[00:00:43] Trước tiên phải bảo vệ họ hoàn thành giao dịch,
[00:00:45] đừng làm Phụ hoàng mất hứng.
[00:00:47] Còn về chuyện nhà cửa, chúng ta phải tránh tranh chấp.
[00:00:52] Ta thấy nên tìm cho họ một chỗ ở khác.
[00:00:56] Một hai người có lẽ còn được,
[00:00:58] nhưng cả một đám đông như vậy thì phải làm sao?
[00:01:01] Đây đúng là một rắc rối.
[00:01:04] Điện hạ, lại có chuyện rồi.
[00:01:06] Sao vậy?
[00:01:07] Thật không ngờ trong số các phiên sứ đó,
[00:01:08] có hai người là giả mạo.
[00:01:09] Hai phiên nhân này trà trộn vào cho đủ số,
[00:01:11] là để đi theo cống sứ,
[00:01:12] cùng nhau nhận thưởng của Hoàng Thượng,
[00:01:14] sau đó buôn bán kiếm tiền.
[00:01:17] Chuyện này còn ai biết không?
[00:01:18] Không có ai khác biết, là do hạ quan tự tay xử lý.
[00:01:20] Chưa từng nói với bất kỳ ai.
[00:01:24] Ngươi làm tốt lắm.
[00:01:25] Nhớ kỹ, tuyệt đối phải giữ mồm giữ miệng.
[00:01:27] Hạ quan hiểu.
[00:01:32] Thế này thì phiền phức rồi.
[00:01:33] Đừng nhắc đến nữa, cứ coi như không biết.
[00:01:36] Để họ làm ăn xong rồi mau chóng rời khỏi Đại Minh.
[00:01:38] Không được.
[00:01:40] Đây chẳng phải là lừa tiền của Đại Minh chúng ta sao?
[00:01:43] Thói này tuyệt đối không thể dung dưỡng.
[00:01:44] Từ thời Hồng Vũ,
[00:01:45] Đại Minh vẫn luôn là cho đi nhiều, nhận lại ít.
[00:01:47] Đối với phiên sứ đến triều cống, ban thưởng gấp nhiều lần.
[00:01:50] Nay lại còn to gan làm bậy, giả mạo lừa gạt.
[00:01:55] Triều đình ta ra tay hào phóng,
[00:01:57] đã mở ra một tiền lệ ngàn năm.
[00:01:59]
[00:02:01] "dù ban thưởng hậu hĩnh cũng không quá đáng".
[00:02:03] Nhưng cứ thế này mãi,
[00:02:04] triều đình không gánh nổi gánh nặng đã đành,
[00:02:05] chẳng phải còn để người khác coi mình là đồ ngốc hay sao?
[00:02:08] Ngươi càng ban thưởng hậu hĩnh, hắn càng lừa tiền.
[00:02:10] Nhưng nếu chuyện này bị phanh phui thì sẽ là một vụ bê bối.
[00:02:15] Lại làm mất mặt Hoàng Thượng rồi.
[00:02:19] Đừng lấy những chuyện này làm phiền Hoàng Thượng nữa.
[00:02:22] Sức khỏe Phụ hoàng gần đây đã không còn được như trước nữa.
[00:02:29] Tấu bẩm Hoàng Thượng, từ khi mở ra niên hiệu Vĩnh Lạc,
[00:02:31] ngày càng thịnh vượng, vạn quốc đến chầu, phiên sứ đông đảo.
[00:02:35] Một số ít phiên khách do không thông thạo luật pháp Đại Minh,
[00:02:38] bị kẻ gian lợi dụng, vào nhầm nhà dân.
[00:02:41] Chúng thần đã giáo hóa họ.
[00:02:43] Dự định để họ hoàn thành sứ mệnh, mau chóng về nước.
[00:02:51] Chỉ có một việc,
[00:02:52] thần không dám tự quyết.
[00:02:54] Là sau khi thả họ ra thì cho họ ở đâu?
[00:02:57] Hội Đồng Quán bây giờ quả thực đã quá tải.
[00:03:02] Xin Hoàng Thượng thánh đoán.
[00:03:08] Hoàng Thượng, vi thần cho rằng việc này không khó giải quyết.
[00:03:11] Chỉ cần đưa tất cả mọi người đến Nam Kinh ở,
[00:03:14] việc này sẽ được giải quyết ổn thỏa.
[00:03:16] Hoàng Thượng, phiên sứ đa phần làm ăn ở ven biển,
[00:03:19] đến Nam Kinh ở chẳng phải là nói bừa sao?
[00:03:22] Vậy cũng có thể chuyển đến các dịch quán khác ở.
[00:03:24] Các nơi ven biển, đâu cũng như nhau,
[00:03:26] đều đã chật cứng phiên nhân.
[00:03:27] Nơi nào cũng không biết phải xử lý thế nào.
[00:03:29] Không cần chuyển đi đâu cả, họ không đi được đâu.
[00:03:33] Trong số những người này có kẻ lừa đảo giả mạo phiên sứ.
[00:03:36] Tuyệt đối không thể thả người.
[00:03:38] Cái gì? Cống sứ còn có người giả mạo?
[00:03:40] Đúng là chuyện lạ, không thể để họ về.
[00:03:42] Đúng vậy, Hoàng Thượng.
[00:03:44] Alakeshnar dù sao đi nữa
[00:03:45] cũng là vua một nước.
[00:03:47] Hoàng Thượng có thể khoan dung độ lượng, phá lệ khoan hồng,
[00:03:49] cũng là hợp tình hợp lý.
[00:03:50] Nhưng bây giờ lại có người
[00:03:51] dám giả mạo phiên sứ để lừa tiền của chúng ta.
[00:03:53] Đây là xúc phạm đến thiên uy Đại Minh!
[00:03:55] Thần khẩn cầu Hoàng Thượng xử nặng vụ án này.
[00:04:02] Thái tử,
[00:04:04] ngươi có biết chuyện sứ thần giả mạo không?
[00:04:10] Biết ạ.
[00:04:12] Cao Hú, ngươi thấy thế nào?
[00:04:16] Hoàng Thượng, một vị sứ thần đến Đại Minh triều cống,
[00:04:21] từ khi lên bờ đến khi về nước,
[00:04:23] mọi chi phí đều do triều đình đài thọ.
[00:04:26] Một người ít nhất cũng tốn một ngàn lượng bạc.
[00:04:32] Thần tính có đúng không, Hạ đại nhân?
[00:04:37] Bẩm Hán Vương, chỉ có hơn chứ không kém.
[00:04:42] Phiên sứ nhập cảnh ngoài cống phẩm ra,
[00:04:45] còn mang theo rất nhiều hàng tư.
[00:04:48] Một phần trong số đó do triều đình mua theo giá,
[00:04:51] còn phần kia thì tự do giao dịch.
[00:04:55] Hàng hóa mua theo giá,
[00:04:56] cao hơn giá tại nơi sản xuất vài lần.
[00:04:59] Còn tự do giao dịch,
[00:05:00] lại có thể kiếm lời hơn chục lần.
[00:05:05] Hạ đại nhân, thần tính không sai chứ?
[00:05:11] Đúng là như vậy.
[00:05:13] Đại Minh để hạn chế số lần phiên thương nhập cảnh,
[00:05:16] mỗi năm đều cấp cho họ khảm hợp.
[00:05:19] Quy định ba năm một lần cống.
[00:05:21] Nhưng họ lại bất chấp hạn chế,
[00:05:23] biến thành một năm ba lần cống.
[00:05:25] Chúng ta phải tiếp đãi và ban thưởng cho họ thêm tám lần.
[00:05:29] Nói cách khác,
[00:05:30] họ lại có thêm tám lần
[00:05:31] tự do giao dịch để kiếm tiền.
[00:05:33] Như vậy, một năm chúng ta lỗ bao nhiêu tiền?
[00:05:38] Ba năm chúng ta lỗ bao nhiêu tiền?
[00:05:40] Hiện nay lại còn ngang nhiên giả mạo lừa gạt.
[00:05:44] Phụ hoàng, ba mươi năm, ba trăm năm sau,
[00:05:48] Đại Minh của ta không chỉ là
[00:05:50] chuyện lỗ tiền phá của nữa đâu.
[00:05:54] Hậu thế sẽ nói chúng ta là gì?
[00:05:59] Phải đó, phải đó.
[00:06:07] Hôm nay cứ nói đến đây thôi.
[00:06:09] Trẫm hơi mệt rồi.
[00:06:11] Việc này giao cho Thái tử toàn quyền xử lý.
[00:06:15] Đợi có kết quả rồi nói cũng không muộn.
[00:06:18] Bãi triều đi.
[00:06:19] Bãi triều.
[00:06:23] Hoàng thượng vạn tuế, vạn tuế, vạn vạn tuế!
[00:06:47] Sư phụ, đúng là thời buổi lắm chuyện.
[00:06:50] Tại sao bảo thuyền đội vừa về
[00:06:51] là nảy sinh nhiều biến cố như vậy?
[00:06:55] Vì Hoàng Thượng đang thực hiện chính sách mới,
[00:06:57] đi con đường mới, tạo ra lề thói mới.
[00:07:02] Xem ra cải cách biến pháp cũng là một con dao hai lưỡi.
[00:07:07] Có thể làm nước mạnh dân giàu, cũng có thể tạo cớ cho người khác.
[00:07:11] Hoàng Thượng mượn danh tổ chế để thực hiện chính sách mới,
[00:07:17] sẽ có người thấy kẽ hở mà chui vào, mượn cớ để làm to chuyện.
[00:07:21] Kẻ mưu quyền, kẻ kiếm tiền, kẻ tạo thế lực,
[00:07:24] kẻ tranh công, không sao kể xiết.
[00:07:27] Cho nên cải cách phải đi một con đường rất dài,
[00:07:30] tuyệt đối không thể một sớm một chiều mà thành.
[00:07:34] Những người dân ven biển ra biển kinh doanh,
[00:07:36] tương đương với việc không tôn trọng tổ chế cấm biển.
[00:07:39] Hoàng Thượng vừa không nỡ buông, vừa không thể cấm.
[00:07:42] Tiến thoái lưỡng nan.
[00:07:45] Đây gọi là tự làm tự chịu.
[00:07:47] Xét đến cùng, đều do lệnh cấm biển chưa được gỡ bỏ,
[00:07:49] mới khiến tình hình ven biển ngày càng phức tạp.
[00:07:54] Thay vì cứ mập mờ, không rõ ràng như vậy,
[00:07:56] ngồi trên tường nhìn đông ngó tây,
[00:07:59] thà rằng dứt khoát phá bỏ luật cũ cấm biển,
[00:08:01]
[00:08:03] quét sạch trở ngại, tháo bỏ gông cùm,
[00:08:05] đường đường chính chính thúc đẩy thương mại dân gian.
[00:08:08] Như vậy việc mở ra chính sách mới sẽ thuận lợi hơn nhiều.
[00:08:13] Nước trong quá thì không có cá,
[00:08:15] ao cạn rồi sẽ lộ đáy.
[00:08:21] Sư phụ, có ý gì ạ?
[00:08:23] Ngươi là Trịnh Hòa, không phải Chu Đệ.
[00:08:28] Ngươi là thống soái của thuyền đội Đại Minh,
[00:08:31] không phải là Hoàng Thượng tổng quản toàn cục.
[00:08:35] Ý sư phụ là...
[00:08:37] Tương lai Hoàng Thượng sẽ nói cho ngươi biết.
[00:08:51] Chuyện giả mạo quốc sứ vẫn chưa giải quyết xong,
[00:08:54] hôm nay Án Sát Ty
[00:08:55] lại áp giải một người đến Cảnh Đức Trấn
[00:08:57] mua lén đồ sứ.
[00:08:59] Đúng là càng trị càng loạn.
[00:09:02] Phiên thương đông đúng là khó quản lý.
[00:09:05] Họ là người hai chân,
[00:09:06] không phải xe thuyền đồ vật, biết nói biết chạy.
[00:09:09] Sau này không biết còn gây ra rắc rối gì nữa.
[00:09:14] Thái tử còn nhớ năm Hoàng hậu băng hà,
[00:09:17] chuyện người Oa buôn lậu quân hỏa không?
[00:09:21] Chuyện lần này cũng không nhỏ đâu.
[00:09:23] Hôm nay khi thẩm án,
[00:09:24] trong hòm của hắn,
[00:09:26] tìm thấy một cái đĩa vẽ rồng vàng.
[00:09:31] Đó là vật dụng của vua!
[00:09:33] Bách tính Đại Minh tự ý mua bán đều phải chém đầu,
[00:09:35] huống chi là phiên sứ.
[00:09:39] Đây là tội tiếm vượt, phạm thượng, đáng phải xử tử!
[00:09:43] Những người này đúng là vì tiền mà liều mạng.
[00:09:47] Nếu đã vậy,
[00:09:49] Thái tử điện hạ cũng không cần vì họ
[00:09:51] mà vắt óc suy nghĩ, hao tâm tổn trí nữa.
[00:09:53] Có thể lập tức xử theo pháp luật.
[00:09:56] Giết thì Phụ hoàng lại luôn nói phải khoan đãi người phương xa.
[00:10:00] Không giết thì lại tổn hại uy danh thiên triều.
[00:10:04] Ta thật lo lắng,
[00:10:05] Phụ hoàng biết chuyện lại tức giận lo phiền.
[00:10:09] Mà ta lại chẳng có cách nào giúp Phụ hoàng san sẻ lo âu.
[00:10:16] Triệu các phiên sứ vào.
[00:10:18] Triệu các phiên sứ vào điện.
[00:10:30] Bệ hạ vạn tuế, vạn tuế, vạn vạn tuế!
[00:10:35] Các vị sứ tiết,
[00:10:37]
[00:10:40] Các vị từ khi đặt chân lên bờ biển Đại Minh,
[00:10:43]
[00:10:45] ăn ở đi lại đều đã được sắp xếp chu đáo.
[00:10:49] Để phiên sứ ở Hội Đồng Quán,
[00:10:51] cũng là luật pháp của Đại Minh.
[00:10:53] Các người tự ý vào nhà dân, vi phạm quy chế,
[00:10:56] có gì muốn nói không?
[00:10:58] Bệ hạ, đây là khế ước chúng tôi đã ký với
[00:11:01] Cừu Quảng Đức tiên sinh của khách điếm Quảng Đức.
[00:11:10] Đại Minh tiếp đãi hữu hảo các sứ tiết,
[00:11:13] ai cũng đều biết tiếng.
[00:11:14] Nhưng sự việc lần này lại rất đáng tiếc.
[00:11:18] Hội Đồng Quán mà triều đình Đại Minh chuẩn bị cho chúng tôi,
[00:11:21] Tứ Di Quán đều đã quá tải.
[00:11:24]
[00:11:25] nhưng được báo là phải đợi hơn mười ngày nữa
[00:11:28] mới có thể trả lời.
[00:11:30] Chúng tôi tự bỏ tiền ở khách điếm Quảng Đức,
[00:11:33] là để không gây phiền phức cho quý quốc.
[00:11:35] Bây giờ nếu nói
[00:11:37] chúng tôi vi phạm luật pháp Đại Minh,
[00:11:39] thì thật là khó hiểu.
[00:11:44] Khế ước sau, luật lệ trước.
[00:11:48] Bất kể là ai đến Đại Minh,
[00:11:50] đều phải tuân thủ quy củ của Đại Minh trước tiên.
[00:11:53] Mỗi quốc gia có phong tục khác nhau, quốc tình khác biệt,
[00:11:56] chỉ có tôn trọng lẫn nhau,
[00:11:58]
[00:12:02] Nhưng chúng tôi bỏ tiền thuê phòng, giao dịch bình đẳng,
[00:12:04] mua bán sòng phẳng, khế ước công bằng.
[00:12:06] Lẽ nào ở Đại Minh, văn tự đã ký kết,
[00:12:09] sau một đêm có thể biến thành một tờ giấy lộn sao?
[00:12:13] Sẽ không. Giấy trắng mực đen, rõ ràng rành mạch.
[00:12:17] Đây là chữ viết bằng tiếng Trung của chúng tôi.
[00:12:20] Từng nét chữ của tiếng Trung,
[00:12:23] viết ra là nền văn minh năm ngàn năm của Trung Hoa.
[00:12:26] Chữ tín của người Trung Quốc.
[00:12:28] Trịnh Hòa từng kể cho trẫm nghe ở Hormuz,
[00:12:34] giữa các thương nhân thậm chí không cần một tờ khế ước,
[00:12:36] lấy việc đập tay làm tin, đến chết không hối hận.
[00:12:41] Đại Minh có câu nói cổ, gọi là "một lời hứa ngàn vàng".
[00:12:46] Các ngươi yên tâm, người Trung Quốc nói là làm.
[00:12:50] Quan phủ, thương gia của Trung Quốc đều sẽ giữ lời hứa.
[00:12:55] Các ngươi có thể quay về đó ở tiếp.
[00:12:58] Nhưng bắt đầu từ hôm nay,
[00:13:00] nó không còn gọi là khách điếm Quảng Đức nữa.
[00:13:02]
[00:13:06] Trẫm đã thu nó về sở hữu của triều đình.
[00:13:10] Nó không còn là nhà dân nữa.
[00:13:11] Các ngươi ở đó,
[00:13:12] không vi phạm luật lệ Đại Minh.
[00:13:15] Cũng tuân thủ khế ước
[00:13:16] mà con dân Đại Minh đã ký với các ngươi.
[00:13:19] Trẫm đã đổi tên cho nó,
[00:13:20] hy vọng các ngươi có thể mang uy tín của Đại Minh
[00:13:23] đi khắp hải ngoại.
[00:13:25]
[00:13:34] Giao hảo của quân tử, phải lấy lời hứa làm tin.
[00:13:37] Giữa các quốc gia càng phải lấy chữ tín làm gốc.
[00:13:41] Luật pháp là pháp, dân ước này cũng là pháp.
[00:13:44] Cùng một mạch, đều là lời hứa đến chết không thay đổi.
[00:13:48] Giao thiệp với Đại Minh,
[00:13:49] bất kể là bách tính hay triều đình,
[00:13:52] đều nên tin tưởng,
[00:13:53] người Trung Quốc nói là làm, nghĩa bất dung từ.
[00:14:02] Bệ hạ anh minh quyết đoán,
[00:14:04] chúng thần không có gì để nói nữa.
[00:14:06] Tạ bệ hạ.
[00:14:08] Cừu Quảng Đức!
[00:14:10] Thảo dân Cừu Quảng Đức khấu kiến Hoàng Thượng.
[00:14:14] Cừu Quảng Đức, chúng ta lại gặp nhau rồi.
[00:14:20] Thảo dân có phụ thánh ân,
[00:14:22] thực sự không còn mặt mũi nào gặp lại Hoàng Thượng.
[00:14:26] Cừu Quảng Đức nảy lòng tham lợi,
[00:14:28] coi thường luật lệ Đại Minh.
[00:14:31] Không xử nặng không đủ để nghiêm quốc pháp.
[00:14:34] Không trừng phạt không thể làm gương cho thiên hạ.
[00:14:37] Trẫm đã sung công cái gọi là khách điếm Quảng Đức của hắn,
[00:14:40] tài sản tịch thu.
[00:14:42] Thảo dân tội đáng muôn chết.
[00:14:47] Cừu Quảng Đức,
[00:14:48] hôm nay ngươi lại một lần nữa trắng tay.
[00:14:50]
[00:14:52] Quá tam ba bận.
[00:14:54] Trẫm hy vọng ngươi sẽ bò ra khỏi đống tiền,
[00:14:57] góp sức cho nước, tận trách với triều đình.
[00:15:03] Vương Trung.
[00:15:08] Phụng thiên thừa vận, Hoàng đế chiếu rằng,
[00:15:12]
[00:15:17] hàm Tòng thất phẩm. Khâm thử.
[00:15:24] Cừu Quảng Đức, còn không tạ ơn?
[00:15:28] Nô tài... Không...
[00:15:31] Vi thần Cừu Quảng Đức, tạ chủ long ân!
[00:15:37] Cừu Quảng Đức, từ hôm nay,
[00:15:42] ngươi cũng là một mệnh quan triều đình rồi.
[00:15:46] Ngươi phải bước ra khỏi con đường tà đạo,
[00:15:48] thay trẫm quản lý tốt nơi tập trung phiên sứ này.
[00:15:51] Ngươi đừng coi thường nó,
[00:15:52] nó là một cửa sổ của Đại Minh hướng ra thiên hạ,
[00:15:56] cũng là bộ mặt của trẫm.
[00:15:59] Hoàng Thượng yên tâm,
[00:16:00] vi thần lần này nhất định không phụ hoàng ân.
[00:16:03] Sẽ làm cho nó cửa sổ sáng sủa, mặt mũi sạch sẽ.
[00:16:09] Trẫm tha cho ngươi vô tội,
[00:16:10] là vì thấy ngươi thực sự có động não một chút.
[00:16:14] Ngươi đã học những thứ Trịnh Hòa dạy cho phiên nhân,
[00:16:16] đã học được cả rồi.
[00:16:18]
[00:16:22] Ngươi không chỉ phải tiếp tục làm,
[00:16:23] mà còn phải phát huy nó.
[00:16:25] Vi thần nhất định sẽ cố gắng hơn nữa.
[00:16:28] Võ thuật, khí công, cả điệu múa ương ca,
[00:16:31] chèo thuyền cạn, đều sẽ mang ra dùng hết.
[00:16:36] Tốt lắm! Ba trăm sáu mươi nghề, nghề nào cũng có trạng nguyên.
[00:16:41] Ngươi đừng phụ kỳ vọng của trẫm, hãy làm ra chút danh tiếng.
[00:16:44] Vi thần nhất định sẽ tận tâm tận lực, để báo đáp hoàng ân.
[00:16:51] Phiên thương phiên khách mới đến,
[00:16:52]
[00:16:56] Nếu đã có hứng thú, trẫm sẽ giảng cho các ngươi nghe.
[00:17:02] Cái đĩa rồng năm móng này là vật dụng của vua,
[00:17:05] nhiều hơn một móng so với rồng bốn móng của thân vương,
[00:17:09] nhiều hơn hai móng so với loại của bách tính.
[00:17:12] Trong đó vừa có quy chế đẳng cấp,
[00:17:15] lại có sự tinh xảo, cầu kỳ của kỹ nghệ Trung Hoa.
[00:17:20] Cái đĩa này trẫm chuẩn bị tặng cho phiên khách đó,
[00:17:23] để hắn mang sự huyền diệu của cái đĩa này ra ngoài,
[00:17:26] để nhiều người hơn nữa có hứng thú với kỹ nghệ Trung Hoa.
[00:17:30] Hoàng Thượng thánh minh!
[00:17:31] Nay bốn biển một nhà, chính là lúc quảng bá ra bên ngoài,
[00:17:35] để ân đức thiên triều truyền khắp thiên hạ.
[00:17:38] Phiên sứ phiên khách đến đây là vì mến mộ nghĩa,
[00:17:43] họ là cầu nối giữa Đại Minh và các quốc gia.
[00:17:46] Và cũng chắc chắn sẽ mang văn minh Trung Hoa đi khắp bốn phương.
[00:17:57] Cái này đẹp quá, thật sự rất đẹp.
[00:18:00] Bán cháo đây, bán cháo đây!
[00:18:04] Đứa bé này sao đen thế?
[00:18:09] Có đẹp không? Có thích ở đây không?
[00:18:16] Đứa bé này trông xinh đấy, chỉ là đen quá.
[00:18:20] Đến từ nước nào vậy?
[00:18:22] Đen thật.
[00:18:25] Không sợ hả con?
[00:18:26] Nhìn xem răng nó vẫn còn trắng kìa.
[00:18:29] Tôi đen, các người đều là người da vàng.
[00:18:31] Còn biết nói nữa à?
[00:18:34] Này, cầm lấy.
[00:18:35] Đến Đại Minh của chúng ta rồi,
[00:18:37] bất kể là đen hay trắng đều là khách cả.
[00:18:39] Không biết đã đi mấy nghìn, mấy vạn dặm mới đến được đây.
[00:18:41]
[00:18:44] Con ơi, cầm đi.
[00:18:45] Cảm ơn, cảm ơn.
[00:18:47] Cảm ơn mọi người, không cầm hết được rồi.
[00:18:49] Cảm ơn, cảm ơn, cảm ơn mọi người.
[00:18:54] Zake, có thích Đại Minh không?
[00:18:58] Hay là ở lại Đại Minh luôn nhé?
[00:19:04] Vậy tại sao?
[00:19:10] Zake bé nhỏ, con còn nhớ quê hương,
[00:19:13] nhớ người thân của mình, phải không?
[00:20:07] Vương Trung, có.
[00:20:09] Ngươi lại đến muộn.
[00:20:11] Bẩm Hoàng Thượng,
[00:20:12] nô tài là muốn để Hoàng Thượng ngủ thêm một lát.
[00:20:19] Hoàng Thượng,
[00:20:20] nô tài đã chải đầu cho Hoàng Thượng mười mấy năm rồi.
[00:20:23] Từ mái tóc đen nhánh chải thành những sợi bạc trắng,
[00:20:27] thoáng một cái như mới ngày hôm qua.
[00:20:34] Ngươi cũng già rồi.
[00:20:38] Nếu ngươi muốn,
[00:20:41] trẫm có thể cho ngươi về quê dưỡng lão.
[00:20:46] Hoàng Thượng chê nô tài hầu hạ không tốt sao?
[00:20:50] Cũng không phải.
[00:20:52] Ngươi ở trong cung làm việc cả đời,
[00:20:55] cũng rất khổ cực.
[00:20:59] Nô tài không thấy khổ.
[00:21:01] Nô tài chỉ cần hầu hạ Hoàng Thượng cho tốt,
[00:21:05] Hoàng Thượng lại đi cai trị quốc gia,
[00:21:07] lo cho Đại Minh thái bình thịnh trị.
[00:21:10] Trong đó cũng có công lao của nô tài rồi.
[00:21:15] Cũng đúng.
[00:21:19] Ngươi có công lao, trẫm sẽ ghi nhớ.
[00:21:25] Thế này đi,
[00:21:27] bất cứ lúc nào, chỉ cần ngươi thấy mệt,
[00:21:30] muốn sống mấy ngày thanh tịnh,
[00:21:32] cứ nói với trẫm một tiếng.
[00:21:36] Tạ ơn Hoàng Thượng.
[00:21:41] Bẩm Hoàng Thượng, chiến báo khẩn 800 dặm từ Bắc Mạc.
[00:21:44] Nói!
[00:21:45] Do Kỳ Quốc Công khinh địch tiến sâu,
[00:21:47] khiến mười vạn đại quân bắc chinh toàn quân bị diệt.
[00:21:52] Vậy Khâu Phúc đâu?
[00:21:54] Ông... ông ta nói không còn mặt mũi nào gặp Hoàng Thượng, đã tự sát rồi.
[00:22:05] Hoàng Thượng!
[00:22:33] Hoàng Thượng!
[00:22:40] Hạ Nguyên Cát!
[00:22:41] Khấu kiến Hoàng Thượng, kiến Hoàng Thượng...
[00:22:44] Hạ Nguyên Cát!
[00:22:45] Khấu kiến Hoàng Thượng!
[00:22:46] Ngươi lập tức chuẩn bị lương thảo cho cuộc bắc phạt.
[00:22:49] Trẫm muốn ngự giá thân chinh.
[00:22:51] Hạn cho ngươi trong một tháng phải hoàn thành.
[00:22:53]
[00:22:57] Thần tuân chỉ.
[00:23:00] Hoàng Thượng, mau mặc áo vào.
[00:23:05] Hạ đại nhân,
[00:23:08] vậy chuyện ra khơi của tôi thì sao?
[00:23:11] Rõ ràng là hết hy vọng rồi.
[00:23:15] Hoàng Thượng muốn xuất năm mươi vạn đại quân,
[00:23:17] ông tính xem tốn bao nhiêu tiền?
[00:23:19] Còn phải xây Bắc Kinh, tu sửa hoàng lăng,
[00:23:22] chỗ nào cũng cần tiền.
[00:23:26] Cho dù bỏ tôi vào vạc dầu,
[00:23:28] cũng không ép ra dầu được nữa.
[00:23:30] Tôi thực sự không có cách nào kiếm được nhiều bạc như vậy.
[00:23:32] Chuyện ra khơi của các ông,
[00:23:34] tôi thấy hay là tạm dừng lại đi.
[00:23:36] Nhưng Hạ đại nhân, tôi...
[00:23:38] Trịnh đại nhân, chuyện hạ Tây Dương tôi đã phản đối nửa đời người.
[00:23:42] Nhưng thánh chỉ của Hoàng Thượng, chúng ta đều phải nghe chứ?
[00:23:47] Đừng lấy chuyện ra khơi làm phiền Hoàng Thượng nữa.
[00:23:51] Lúc này chúng ta dù không ăn không uống,
[00:23:53] cũng phải gom đủ lương thảo cho đại quân bắc chinh.
[00:23:56] Mối thù nước này phải báo!
[00:24:34] Đã ngừng chất hàng lên thuyền rồi.
[00:24:38] Hoàng Thượng đã quyết định bắc chinh,
[00:24:40] tôi thấy ông đừng nên cố chấp nữa.
[00:25:04] Cừu đại nhân, thực ra hôm nay tôi đến,
[00:25:07] là có một chuyện muốn bàn với ông.
[00:25:10] Trịnh đại nhân, ngài khách sáo rồi.
[00:25:12] Đi buôn cùng Trịnh đại nhân, tôi đã kiếm không ít tiền.
[00:25:17] Cái ơn nghĩa này,
[00:25:18] Quảng Đức lúc nào cũng không dám quên.
[00:25:23] Là thế này,
[00:25:24] chuyện Hoàng Thượng muốn ngự giá thân chinh ông đã nghe nói chưa?
[00:25:30] Nghe rồi ạ.
[00:25:32] Đây là chuyện mất mặt nhất triều Vĩnh Lạc.
[00:25:37]
[00:25:41] Đúng vậy, nhưng như thế này,
[00:25:45] ngày thuyền đội ra khơi,
[00:25:47] chỉ có thể hoãn vô thời hạn rồi.
[00:25:49] Ngay cả những thứ đã chất
[00:25:51] lên thuyền như lương thực và hàng hóa,
[00:25:52] cũng đã bị điều đi hết rồi.
[00:25:55] Trịnh đại nhân cứ căn dặn đi ạ.
[00:25:56] Chỉ cần là việc tôi có thể làm được.
[00:25:57] Tốt, vậy tôi nói thẳng.
[00:26:01] Hội quán của ông thờ thần thánh tám phương,
[00:26:05] ông có thể đứng ra liên lạc một số thương nhân,
[00:26:08] giao hàng cho tôi trước.
[00:26:10] Đợi tôi ra khơi về rồi,
[00:26:12] sẽ trả lại tiền cho họ.
[00:26:15] Trịnh đại nhân, đây là chuyện tốt mà!
[00:26:17] Biết bao nhiêu người đang mong được đi ra khơi cùng ngài.
[00:26:20] Chuyện này nói ra chắc chắn thành công.
[00:26:23] Trịnh đại nhân cứ yên tâm. Mời.
[00:26:27] Tốt, vậy phiền ông.
[00:26:29] Đừng khách sáo.
[00:26:33] Cố tình chống đối chúng ta, cướp mối làm ăn của ta.
[00:26:37] Vương Bân,
[00:26:38] ngươi mau tổ chức người vận chuyển hàng đến Cựu Cảng và các nơi khác.
[00:26:40] Nhất định phải đi trước thuyền đội bảo thuyền.
[00:26:42] Chỉ cần không lỗ vốn là bán.
[00:26:47] Nếu Trịnh Hòa lần này lỗ vốn,
[00:26:49] ta xem hắn ăn nói thế nào với các thương nhân đó.
[00:26:53] Bổn vương không tin,
[00:26:55] ta lại không trị được một tên thái giám.
[00:26:58] Hán Vương, làm chuyện này ngài phải suy nghĩ kỹ.
[00:27:01] Nếu chuyện buôn lậu hàng tư bị lộ,
[00:27:03] thì sẽ là chuyện bé xé ra to.
[00:27:05] Sẽ không đâu.
[00:27:07] Chúng ta mượn toàn thuyền nhỏ của các nước phiên,
[00:27:11] sẽ không ai để ý đâu.
[00:27:15] Vả lại, cho dù có người biết,
[00:27:18] bổn vương sẽ chối bay chối biến, cũng không xảy ra chuyện gì lớn.
[00:27:24] Trịnh Hòa chẳng phải cũng dùng thuyền của quốc gia
[00:27:26] để vận chuyển hàng cho thương nhân sao?
[00:27:32] Không đúng. Trịnh Hòa giúp thương nhân ra khơi buôn hàng,
[00:27:37] thế này chẳng phải là đã mở lệnh cấm biển sao?
[00:27:42] Thế này chẳng phải có nghĩa là,
[00:27:44] Trịnh Hòa dùng thuyền của quốc gia
[00:27:46] giúp thương nhân đi buôn bán ở hải ngoại.
[00:27:49] Đây là phá vỡ hoàn toàn tổ chế cấm biển!
[00:27:57]
[00:27:58] ngươi mau đi lấy danh sách của tất cả
[00:28:01] các thương nhân đã giao dịch với hắn cho ta.
[00:28:02] Hán Vương!
[00:28:03] Cứ làm theo lời ta.
[00:28:09] Ngươi làm chuyện tốt thật đấy!
[00:28:10] Một mệnh quan triều đình, lại đi liên lạc với thương nhân,
[00:28:13] dùng thuyền của trẫm đi buôn lậu!
[00:28:16] Người khác nói gì về việc này, vi thần đều không sợ.
[00:28:18] Nhớ rằng Hoàng Thượng đã từng nói
[00:28:20] trước chuyến ra khơi đầu tiên của vi thần,
[00:28:22] rằng phải tiến hành đại nghiệp tuần dương đến cùng,
[00:28:25] khai sáng thịnh thế vạn năm không đổi.
[00:28:27] Câu nói đó vi thần không dám quên.
[00:28:30] Trong triều đã có đủ chuyện phiền lòng rồi,
[00:28:33] tại sao ngươi còn muốn chống đối trẫm?
[00:28:37] Giang sơn Đại Minh là của trẫm,
[00:28:39] có tuần dương hay không là do trẫm quyết định!
[00:28:41] Ngươi không được kháng chỉ, càng không được mặc cả.
[00:28:43] Vi thần lúc nào cũng không muốn gây thêm phiền phức cho Hoàng Thượng,
[00:28:46] nhưng Hoàng Thượng sớm ra lệnh tối lại đổi, vi thần không biết phải làm sao.
[00:28:48] To gan!
[00:28:49] Vi thần đã mạo phạm Hoàng Thượng,
[00:28:51] nhưng câu nói vi thần vừa nói,
[00:28:52] chẳng phải là Hoàng Thượng đã từng nói sao?
[00:28:54] Ngươi...
[00:28:55] Hoàng Thượng có thể điều đi tất cả đồ vật ra khơi.
[00:28:57] Vi thần không cần thêm một cân gạo, một lạng bạc.
[00:28:59] Vi thần chỉ cần một câu nói của Hoàng Thượng,
[00:29:01] cho phép thần "lấy thuyền nuôi thuyền".
[00:29:04] Chút tiểu xảo này trẫm đã nhìn thấu từ lâu rồi.
[00:29:10] Ngươi xúi giục bọn Cừu Quảng Đức,
[00:29:11] giao hàng trước, trả tiền sau,
[00:29:14] đây gọi là "di hoa tiếp mộc", "dương phụng âm vi".
[00:29:17] Trẫm nói cho ngươi biết,
[00:29:18] hành động này về cơ bản là vi phạm tổ chế,
[00:29:21] tuyệt đối không được phép.
[00:29:23] Hoàng Thượng, một bộ lạc ở Bắc Mạc,
[00:29:26] cần gì phải huy động quân đội, lao dân tốn của như vậy?
[00:29:30] Hoàng Thượng nhất định phải đại động can qua,
[00:29:32] ngự giá thân chinh.
[00:29:34] Trịnh Hòa, điều trẫm muốn thực hiện là đại chiến lược quốc gia.
[00:29:39] Alakeshnar chỉ là người ngoài tham tiền,
[00:29:40] còn bộ tộc Mông Cổ là nội chính của ta.
[00:29:43] Nếu không cẩn thận sẽ làm loạn giang sơn của ta.
[00:29:47] Triều Đại Minh, một mặt phải vỗ về người phương xa,
[00:29:50] mặt khác phải dùng đến bàn tay sắt.
[00:29:55] Trẫm ngự giá thân chinh,
[00:29:57] cái muốn không chỉ là một trận thắng,
[00:29:59] mà là quốc uy của Đại Minh.
[00:30:02] Người không có uy thì không đứng vững, nước không có uy thì không tồn tại.
[00:30:09] Cho nên trẫm phải lấy đi số bạc ra khơi của ngươi.
[00:30:22] Vi thần hiểu rồi, quyết không tranh cãi với Hoàng Thượng nữa.
[00:31:47] Chị.
[00:31:55] Vẫn luôn muốn chị đến xem,
[00:31:57] chị đều không đến.
[00:31:59] Bây giờ thuyền đội ngừng hoạt động rồi, chị lại đến.
[00:32:02] Hay là ăn cơm trước đi.
[00:32:04] Chị.
[00:32:05] Em đưa chị đi xem hải đồ của chúng ta nhé. Lại đây.
[00:32:09] Lại đây, đây là nơi neo đậu của bảo thuyền.
[00:32:14] Về phía nam là Champa, về phía tây nam đến Malacca.
[00:32:19] Đi qua eo biển Malacca,
[00:32:20] về phía tây là Sumatra.
[00:32:23] Xa hơn về phía tây là núi Sri Lanka.
[00:32:25] Xa hơn về phía tây bắc là Calicut. Đi tiếp về phía tây,
[00:32:28] qua biển Ả Rập là Hormuz.
[00:32:32] Xa hơn về phía nam là Dhofar.
[00:32:35] Xa hơn về phía tây nam là Aden.
[00:32:38] Xa hơn về phía nam là đến Biển Đỏ rồi.
[00:32:50] Chị, Biển Đỏ, chị còn nhớ không?
[00:32:53] Đi qua vùng biển này,
[00:32:55] là nơi chúng ta muốn đến, Thiên Phương.
[00:33:01] Cậu cho dù người ở trên đất liền,
[00:33:04] tâm cũng ở trên biển.
[00:33:06] Vẫn nên nghĩ cách đi đi.
[00:33:10] Liên Hoa tỷ, em hứa với chị,
[00:33:12] đợi Tống Thiên có thể dẫn thuyền đội ra khơi,
[00:33:16] em sẽ xin Hoàng Thượng nghỉ phép,
[00:33:17] lui về nghỉ ngơi cho khỏe.
[00:33:20] Cũng sống mấy ngày thanh thản, được không?
[00:33:26] Chuyện của các người tôi không quản được.
[00:33:32] Hai người mà... tôi lại vào chùa.
[00:33:38] Cậu yên tâm, tôi không phải đến để dội gáo nước lạnh đâu.
[00:33:44] Cũng không cần cậu an ủi.
[00:34:02] Phụ hoàng chủ trương bắc chinh,
[00:34:04] chuyện hạ Tây Dương coi như tan thành mây khói.
[00:34:08] Chúng ta nhất định phải tìm mọi cách,
[00:34:11] giúp Hoàng thượng hoàn thành tâm nguyện.
[00:34:20] Hoàng thượng cũng tiến thoái lưỡng nan.
[00:34:23] Ông nói xem,
[00:34:24] từ nay ngài ấy có thể dứt bỏ ý định hạ Tây Dương sao?
[00:34:27] Tôi thấy là bất đắc dĩ thôi.
[00:34:29] Trong hai tay ôm đều là con trẻ,
[00:34:32] lòng Hoàng Thượng cũng thật là khó chịu.
[00:34:35] Không có bạc, chỉ có thể chọn một trong hai.
[00:34:40] Nếu thực sự không được,
[00:34:42] chúng ta lại in thêm một đợt bảo sao.
[00:34:44] Chỉ cần có thể giúp Hoàng thượng hoàn thành tâm nguyện,
[00:34:47] cũng không quản được nhiều như vậy.
[00:34:50] Bảo sao mà phát hành nhiều, quốc gia sẽ loạn.
[00:34:53] Cách vá thịt đắp da này,
[00:34:55] nghĩ cũng đừng nghĩ đến.
[00:35:00] Hay là chúng ta xin Hoàng thượng hạ chỉ,
[00:35:04] thu trước thuế của năm sau.
[00:35:06] Giật gấu vá vai,
[00:35:07] không được. Năm sau còn có việc của năm sau.
[00:35:10] Biết đâu năm sau lại phải tiêu nhiều bạc hơn.
[00:35:12] Lúc đó chẳng phải hết cách sao?
[00:35:16] Đường quan không thông, có thể nghĩ đến lối đi khác.
[00:35:19] Tìm cách từ dân gian xem.
[00:35:26] Chiêm Cơ, chúng ta đang bàn quốc sự,
[00:35:30] con nghe là được rồi, không được chen miệng.
[00:35:32] Đừng, dù sao chúng ta cũng đã hết cách rồi,
[00:35:36] thà rằng cứ nghe nó nói xem.
[00:35:37] Biết đâu lại có lối thoát bất ngờ.
[00:35:44] Hòa muốn mượn tiền để ra khơi,
[00:35:46] Hán vương chẳng phải nói đây là giúp các thương nhân
[00:35:49] bán hàng ra hải ngoại buôn lậu,
[00:35:51] là đã mở lệnh cấm biển, cũng vi phạm tổ chế sao?
[00:35:54] Vậy chúng ta đổi hướng suy nghĩ,
[00:35:56] nghĩ ngược lại một chút.
[00:35:59] Trực tiếp lấy bạc của bọn Cừu Quảng Đức ra khơi,
[00:36:01] rồi đổi lấy hàng hóa hải ngoại về bán.
[00:36:03] Như vậy chẳng phải bắc chinh cũng thành,
[00:36:06] biển cũng ra được sao?
[00:36:11] Đây chẳng phải vẫn là lấy tiền của dân gian làm ăn sao?
[00:36:13] Vẫn là chưa tránh được tổ chế cấm biển.
[00:36:17] Không phải, mấu chốt ở đây
[00:36:20] nằm ở chỗ hàng hóa của dân gian bán ở đâu.
[00:36:22] Đem ra nước ngoài bán là thông di,
[00:36:25] đem về Đại Minh bán là giao dịch tự do.
[00:36:29] Bạc của bọn Cừu Quảng Đức,
[00:36:30] chúng ta có thể nói là họ quyên góp.
[00:36:33] Đợi Trịnh Hòa về, giao hàng cho Thái Thương,
[00:36:35] Hoàng thượng có thể nhân danh khen thưởng
[00:36:38] ban hàng ngoại cho họ.
[00:36:40] Như vậy,
[00:36:41] họ có thể bán hàng trong nước đổi lấy bạc,
[00:36:43] chẳng phải là đã trả được nợ rồi sao?
[00:36:45] Một bên quyên góp, một bên ban thưởng,
[00:36:47] chẳng phải đã tránh được việc lê dân bách tính
[00:36:48] không được thông di theo luật sắt sao?
[00:36:55] Đúng vậy!
[00:36:58] Tuy không phải là vẹn toàn, nhưng chỉ cần có thể giúp Phụ hoàng san sẻ lo âu,
[00:37:02] chúng ta nên thử.
[00:37:04] Thái tử điện hạ, thấy chưa?
[00:37:06] Chúng ta già rồi, hậu sinh khả úy.
[00:37:13] Giải đại nhân, ngài quá khen rồi.
[00:37:15] Vãn bối còn phải học hỏi rất nhiều.
[00:37:17] Tốt, tốt, tốt!
[00:37:23] Hoàng thượng, Trịnh Hòa từ Vân Nam đến Bắc Kinh,
[00:37:26] rồi từ Bắc Kinh đến Nam Kinh,
[00:37:27] mới thấy được sự rộng lớn của cửu châu.
[00:37:30] Phụng chỉ xuất quốc, tuần dương vạn dặm,
[00:37:32] mới hiểu được sự lớn lao của trời đất.
[00:37:35] Núi cao còn có núi cao hơn, trời cao còn có trời cao hơn.
[00:37:37] Sự giàu mạnh của một số phiên bang dị quốc,
[00:37:39] có lẽ vượt ngoài dự đoán của chúng ta.
[00:37:41] Vải Tây Dương của Genoa,
[00:37:42] tuy không bằng lụa của Trung Quốc,
[00:37:44] nhưng,
[00:37:45] tốt hơn vải dệt tại nhà của bách tính Đại Minh một chút.
[00:37:49] Và khung cửi của họ,
[00:37:50] cũng không kém của chúng ta bao nhiêu.
[00:37:52] Hải ngoại còn có rất nhiều thứ chưa biết,
[00:37:55] đáng để chúng ta học hỏi.
[00:37:58] Trung Quốc chúng ta cũng có Tứ đại phát minh mà.
[00:38:01] Tương lai ngươi phải mang thêm nhiều sản vật đến hải ngoại,
[00:38:05] cho các nước xem,
[00:38:07] sự giàu mạnh và trí tuệ của Đại Minh ta.
[00:38:09] Để văn minh Trung Hoa giáo hóa phiên di,
[00:38:12] để họ sử dụng.
[00:38:15] Hoàng thượng,
[00:38:16] thực ra hải ngoại từ lâu đã đối với kỹ nghệ tiên tiến của Đại Minh
[00:38:18] siêng năng học hỏi, chăm chỉ sử dụng.
[00:38:19] Nói về đóng thuyền, nghe nói có người Thái Tây
[00:38:22] gần như đã nắm vững kỹ năng đóng thuyền của chúng ta.
[00:38:24] Người Genoa và người Venice,
[00:38:27] đã có một cuộc chiến tranh giành cửa biển
[00:38:29] và quyền thương mại trên biển,
[00:38:30] kéo dài gần một trăm năm.
[00:38:33] Mục đích chỉ là để tham tiền trục lợi.
[00:38:36] Cuộc chiến này mới kết thúc hơn bốn mươi năm trước.
[00:38:39] Trận hải chiến lớn nhất,
[00:38:41] hai bên đã huy động hàng trăm chiến thuyền.
[00:38:44] Hơn nữa còn dùng hỏa khí, nghe nói còn có cả hỏa pháo.
[00:38:48] Nếu thuyền đội Đại Minh gặp phải thuyền đội như vậy,
[00:38:50] mới là đối thủ thực sự.
[00:38:56] Biết người biết ta, trăm trận không nguy.
[00:38:58] Hoàng thượng, của cải đến từ biển cả,
[00:39:02] mối đe dọa cũng đến từ biển cả.
[00:39:16] Trịnh Hòa, ngươi đừng vòng vo với trẫm nữa.
[00:39:21] Ngươi có phải lại muốn ra khơi không?
[00:39:23] Hoàng thượng, gió mùa qua đi, đợi thêm một năm nữa.
[00:39:26] Chúng ta với Hormuz,
[00:39:27] Calicut đều đã có lời hứa.
[00:39:29] Còn phải đưa Alakeshnar và các sứ thần phiên quốc khác về nước.
[00:39:32] Phải giữ chữ tín.
[00:39:34] Hơn nữa,
[00:39:35]
[00:39:37] Thần còn muốn đi xa hơn một chút.
[00:39:42] Nếu có thể,
[00:39:43] sẽ đưa thuyền đội đến phía Thái Tây xem một chút,
[00:39:46] gặp gỡ những
[00:39:47] quốc gia và con người hoàn toàn khác với chúng ta.
[00:39:56] Ngươi có thể đi, nhưng phải tự tìm tiền.
[00:40:00] Trịnh Hòa chính là đang đợi câu này của Hoàng thượng.
[00:40:05] Tốt lắm, tốt lắm!
[00:40:10] Giống sư phụ của con, giỏi hơn sư phụ của con.
[00:40:14] Con đúng là có chút mưu mẹo tà đạo.
[00:40:18] Nhưng Hoàng thượng vẫn không cho tiền, bắt con tự tìm.
[00:40:22] Con biết tìm ở đâu bây giờ?
[00:40:23] Tìm ở đâu à...
[00:40:29] Con đi mở cái hộp đó ra.
[00:40:33] Sư phụ...
[00:40:56] Sư phụ, đây là ý gì ạ?
[00:40:58] Vẫn chưa đủ sao?
[00:41:02] Sư phụ từng nghe con kể,
[00:41:05] hình như bên Tây Dương cũng có các ngân hàng lớn.
[00:41:09] Còn có người tụ tập góp tiền làm việc lớn.
[00:41:13] Gọi là gì ấy nhỉ?
[00:41:15] Hội Tương Tế.
[00:41:16] Tốt lắm! Vừa cứu được lúc hoạn nạn, vừa giải quyết được việc cấp bách.
[00:41:21] Nói theo cách của Đại Minh chúng ta,
[00:41:23] gọi là "nhiều người góp củi lửa sẽ cao".
[00:41:28] Sư phụ, con hiểu rồi.