(AI-sub) Trịnh Hoà Hạ Tây Dương tập 46 - La Gia Lương, Đường Quốc Cường
Phụ đề được dịch bằng AI, cần bạn góp sức hoàn thiện. Liên hệ tham gia tại Facebook: https://www.facebook.com/profi....le.php?id=1000678863 -------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------- Trịnh Hoà Hạ Tây Dương (2009): Hành Trình Lịch Sử Vượt Biển Của Hạm Đội Nhà Minh <br>Bộ phim xoay quanh nhân vật lịch sử có thật – thái giám Trịnh Hòa (do ngôi sao TVB La Gia Lương thủ vai). Dưới mệnh lệnh của hoàng đế Minh Thành Tổ - Chu Đệ (Đường Quốc Cường), Trịnh Hòa đã dẫn đầu một hạm đội lớn nhất thế giới thời bấy giờ thực hiện 7 chuyến hải trình vĩ đại đến "Tây Dương" (vùng biển Ấn Độ Dương và xa hơn nữa).
[00:00:07] Ngô Tuyên, trên đảo ngươi xoay sở ăn uống thế nào?
[00:00:13] Tại hạ ngoài việc săn bắn ra,
[00:00:15] thì chính là hái một số loại quả dại không biết tên.
[00:00:20] Thế còn nước uống thì sao?
[00:00:22] Trên đảo có mấy con suối trong, quanh năm không cạn.
[00:00:29] Đất đai trên đảo có nhiều không?
[00:00:33] Phía sau núi có một vùng đất bằng rất lớn.
[00:00:38] Phải đến cả ngàn mẫu, vô cùng màu mỡ.
[00:00:47] Nói như vậy,
[00:00:49] ta phải lên đảo xem lại một lần.
[00:00:55] Trịnh đại nhân, tại hạ không muốn lên đảo nữa.
[00:00:59] Không muốn đi nữa.
[00:01:01] Không phải bảo ngươi đi, là ta đi.
[00:01:30] Trên boong tàu gió lớn, cẩn thận kẻo bị cảm lạnh.
[00:01:35] Cảnh Hoằng à, ngươi xem thế trận của thuyền đội Đại Minh này.
[00:01:38] Nhìn một cái thôi cũng thấy thoải mái.
[00:01:42] Cả đời chúng ta là một kiếp đi biển.
[00:01:47] Biết đâu kiếp trước chính là cá đầu thai.
[00:01:50] ""
[00:01:54] Trịnh đại nhân, hoàng thượng hạ lệnh,
[00:01:57] yêu cầu thuyền đội trong vòng ba tháng phải đến được châu Phi.
[00:01:59] Cái này... cái này... sao có thể chứ?
[00:02:02] Lần này chúng ta đến nhà của Zake,
[00:02:04] ta phải thực hiện lời hứa,
[00:02:05] đưa cậu bé về bên cạnh cha mẹ.
[00:02:08] Đã đến nước này rồi,
[00:02:09] Trịnh đại nhân vẫn còn tâm trí lo cho đứa bé da đen đó sao?
[00:02:12] Chuyện này so với việc thuyền đội chúng ta chấp hành hoàng mệnh,
[00:02:14] quả thực chỉ là muối bỏ bể.
[00:02:17] Chuyện này ta đã nghĩ kỹ ở Mãn Lạt Gia rồi.
[00:02:21] Cho dù Trịnh đại nhân có lòng Bồ Tát,
[00:02:23] nhưng để đến được châu Phi,
[00:02:24] cũng không thể dưới nửa năm được.
[00:02:28] Cảnh Hoằng à, mấy lần trước chúng ta hạ Tây Dương,
[00:02:31] đều men theo bờ biển,
[00:02:33] đi qua từng nước một.
[00:02:36] Phải ạ.
[00:02:37] Như vậy vừa tốn thời gian,
[00:02:39]
[00:02:42] Cho nên ta vẫn luôn muốn nghĩ ra một cách,
[00:02:44] có thể để thuyền đội của chúng ta đi được xa hơn một chút.
[00:02:48] Những ngày tháng đi men theo bờ biển,
[00:02:50] nên để nó kết thúc sớm một chút.
[00:02:52] Chúng ta phải tìm ra một tuyến hàng hải mới.
[00:02:56] Tuyến hàng hải mới?
[00:03:03] Từ Tích Lan Sơn đi về phía tây là một vùng biển cả mênh mông.
[00:03:10] Rốt cuộc đâu là bờ,
[00:03:13] chúng ta hoàn toàn không biết gì cả.
[00:03:17] Thuyền đến người đến, đợi chúng ta đi xong chuyến này,
[00:03:20] trên tấm hải đồ này sẽ không còn là một khoảng trống nữa.
[00:03:24] Các ngươi xem, nếu từ Tích Lan vượt qua Ấn Độ Dương,
[00:03:29] là có thể đến thẳng vùng đất xa lạ này.
[00:03:32] Phải ạ, Trịnh đại nhân nói đúng.
[00:03:36] Nếu như thuyền đội Đại Minh chúng ta,
[00:03:38] lúc nào cũng chỉ đi men theo bờ biển,
[00:03:40]
[00:03:43] Cho nên,
[00:03:44] tất cả chúng ta phải có lòng can đảm và khí phách,
[00:03:47] dựa vào la bàn đi về phía tây.
[00:03:49] Chúng ta nhất định phải tìm ra một tuyến hàng hải mới.
[00:03:53] Trung Quốc từ thời Đường Tống Nguyên,
[00:03:56] kỹ thuật hàng hải đã vượt xa người xưa rồi.
[00:04:01] Nhưng từ xưa đến nay, ngoài việc đi đến Lưu Cầu,
[00:04:04] Nhật Bản và các đảo quốc khác,
[00:04:05] thì việc đi thuyền trên biển,
[00:04:07] vẫn chưa bao giờ rời xa bờ biển cả.
[00:04:11] Trước không thấy người xưa,
[00:04:13] chưa chắc sau không có người đến.
[00:04:14] Muốn tìm được Thái Tây,
[00:04:16] thì phải tìm ra một tuyến hàng hải mới,
[00:04:18] để lại phúc cho hậu thế.
[00:04:40] Trịnh đại nhân, khai phá tuyến hàng hải mới ở Ấn Độ Dương,
[00:04:45] kỹ thuật hàng hải của Đại Minh chắc chắn có thể dựa vào được.
[00:04:49] Nhưng trên biển lớn này,
[00:04:52] có quá nhiều thứ chưa biết.
[00:04:56] Chúng ta thực sự đang mạo hiểm.
[00:05:00] Nam công à, vậy ngài có bao nhiêu phần chắc chắn?
[00:05:04] Ta cũng không có bao nhiêu phần chắc chắn.
[00:05:10] Cảnh Hoằng à, ngươi xem, ngươi đi men theo đường bờ biển,
[00:05:16] đến Hốt Lỗ Mô Tư rồi lại đi về phía nam,
[00:05:18] chúng ta sẽ hội quân ở Mộc Cốt Đô.
[00:05:24] Như vậy e là không thích hợp.
[00:05:26] Ngài cũng quá mạo hiểm rồi.
[00:05:30] Cảnh Hoằng à, chúng ta đã sắp già rồi,
[00:05:33] thời gian và cơ hội đều không còn nhiều nữa.
[00:05:36] Nếu chuyến này khai phá ra một tuyến hàng hải mới,
[00:05:39] sẽ tiết kiệm được rất nhiều thời gian.
[00:05:41] Hơn nữa, chỉ có làm vậy mới có khả năng hoàn thành,
[00:05:45] sự nghiệp mà hoàng thượng giao phó là tìm kiếm người Thái Tây.
[00:05:54] "
[00:06:00] Nhi thần chúc mừng Phụ hoàng xuất quân đại thắng,
[00:06:03] khải hoàn về triều.
[00:06:07] Thần đợi cung nghênh hoàng thượng khải hoàn về triều.
[00:06:18] Các khanh vất vả rồi, đều bình thân đi.
[00:06:20] Tạ ơn hoàng thượng.
[00:06:26] Phụ hoàng hùng uy chấn thiên,
[00:06:27] định như Trường Giang đổ vào hang kiến, Thái Sơn đè cỏ dại.
[00:06:30] Lũ Thát Đát nhỏ nhoi chắc chắn sẽ bị quét sạch.
[00:06:38] Lần Bắc chinh này, hơn nửa năm,
[00:06:41] đã báo thù rửa hận cho mười vạn tướng sĩ,
[00:06:44] làm rạng rỡ quốc uy của Đại Minh ta.
[00:06:47] Nhưng các ngươi hãy nghĩ xem,
[00:06:48] nếu xuất chinh từ Bắc Kinh,
[00:06:51] sẽ tiết kiệm được bao nhiêu thời gian.
[00:06:53] Năm mươi vạn tướng sĩ đi đường xa vất vả,
[00:06:55] sẽ bớt được bao nhiêu khổ cực.
[00:06:58] Hạ Nguyên Cát sẽ bớt bị trẫm...
[00:07:01] trong túi sẽ lại tiết kiệm được bao nhiêu ngân lượng.
[00:07:09] Hạ Nguyên Cát, ngươi khoan hãy mừng.
[00:07:13] Tân đô và hoàng lăng xây dựng đến đâu rồi?
[00:07:16] Bẩm Phụ hoàng, tân đô đang được gấp rút xây dựng.
[00:07:19] Chuyện hoàng lăng,
[00:07:21] nhờ có Hán Vương hết lòng giúp đỡ,
[00:07:24] cũng tiến triển thuận lợi.
[00:07:25] Tốt lắm. Mấy người các ngươi lúc nào cũng mở miệng là không có tiền,
[00:07:31] ngậm miệng là thiếu ngân lượng.
[00:07:33] Sao Hán Vương lại có thể拿出 tiền để xây hoàng lăng chứ?
[00:07:38] Hoàn toàn là nhờ Hán Vương có lòng hiếu thảo,
[00:07:41] có lòng hiếu thảo là có chỗ để ra ngân lượng rồi.
[00:07:47] Đều nói Hán Vương tham ô bỏ túi riêng,
[00:07:50] trẫm thấy không hẳn là vậy.
[00:07:52] Lần này Hán Vương đã tiêu tiền đúng chỗ.
[00:08:00] Số tiền này là từ trên trời rơi xuống sao?
[00:08:04] Bổng lộc một năm của Hán Vương là hơn một trăm thạch gạo,
[00:08:09] không thể拿出 nhiều tiền như vậy được.
[00:08:11] Nhưng Thị Bạc Ty lại có thể拿出.
[00:08:14] Điều này nói lên điều gì?
[00:08:16] Hán Vương quản lý có phương pháp, chỉ bảo đúng cách,
[00:08:21] các quan viên của Thị Bạc Ty,
[00:08:23] hiểu đại nghĩa, biết điều phải trái.
[00:08:26] Hán Vương biết Thị Bạc Ty là của triều đình,
[00:08:28] không phải của riêng mình.
[00:08:30] Thu là thuế của quốc gia,
[00:08:33] không phải là cướp bóc,
[00:08:35] trộm cắp công khai hay ngấm ngầm mà có được của cải bất nghĩa.
[00:08:41] Hôm nay trẫm ở đây biểu dương Hán Vương,
[00:08:43] chính là muốn nói cho các ngươi một đạo lý.
[00:08:46] Công đạo tự ở lòng người.
[00:08:49] Phải khắc kỷ phụng công,
[00:08:51] quang minh lỗi lạc, liêm minh thanh chính.
[00:08:59] Nhi thần vô năng, xin Phụ hoàng trách phạt.
[00:09:04] Hoàng thượng thánh minh soi xét, thần đợi ghi lòng tạc dạ.
[00:09:11] Lời hoàng thượng dạy bảo, thần đợi ghi lòng tạc dạ.
[00:09:27] Phạt ngươi là vì ngươi trị quốc vô mưu,
[00:09:29] thưởng nó là hy vọng nó biết sai mà sửa.
[00:09:33] Trẫm trước mặt các văn võ đại thần trong triều,
[00:09:36] đã nói đến mức này rồi,
[00:09:39] chắc hẳn Cao Hú cũng có thể nghe ra được nỗi khổ tâm này.
[00:09:42] Quay đầu là bờ.
[00:09:44] Lời dạy của Phụ hoàng ý tứ sâu xa,
[00:09:46] con tin nhị đệ cũng giống như nhi thần,
[00:09:48] cũng sẽ hiểu ra.
[00:09:50] Nhưng mụn mủ không nặn, sớm muộn cũng sẽ thành ung nhọt,
[00:09:53] độc tố không trừ, nhất định sẽ lan ra toàn thân.
[00:09:59] Vâng.
[00:10:01] Bẩm hoàng thượng, Hán Vương điện hạ đến.
[00:10:05] Cho hắn vào đi.
[00:10:07] Tuân chỉ.
[00:10:11] Hy vọng nhị đệ có thể tự lo chuyện của mình,
[00:10:14] như vậy vừa không phụ lòng mong đợi của Phụ hoàng,
[00:10:17] lại khiến trong ngoài triều đình không ai nói ra nói vào được.
[00:10:22] Hắn chỉ mới cảm thấy không thoải mái,
[00:10:24] ,
[00:10:24] vẫn chưa biết thế nào là đau.
[00:10:27] Phải thêm cho hắn một mồi lửa nữa.
[00:10:31] Nhi thần tham kiến Phụ hoàng, Thái tử điện hạ.
[00:10:37] Có chuyện à?
[00:10:43] Nhi thần ở Nam Kinh đã trì hoãn mấy ngày,
[00:10:45] bên Thị Bạc Ty Tuyền Châu có thư đến thúc giục con,
[00:10:48] nói có mấy việc quan trọng,
[00:10:49] đang chờ nhi thần về giải quyết.
[00:10:51] Nhi thần ngày mai phải về Tuyền Châu,
[00:10:52] đặc biệt đến đây để từ biệt Phụ hoàng.
[00:10:57] Cao Hú, Tuyền Châu cách Nam Kinh cả ngàn dặm,
[00:11:00]
[00:11:03] Ở lại Nam Kinh thêm vài ngày đi.
[00:11:06] Nhưng mà...
[00:11:09] Nhưng thưa Phụ hoàng,
[00:11:10] nhi thần lần này về là chuyên để,
[00:11:12] cung nghênh Phụ hoàng đại thắng về triều.
[00:11:14] Nay mọi việc đã xong xuôi.
[00:11:19] Hơn nữa, mùa này chính là lúc phiên sứ, phiên thương,
[00:11:22] qua lại thường xuyên,
[00:11:24] nhi thần sao dám bỏ mặc quốc sự chứ?
[00:11:31] Trùng Dương tiết sắp đến rồi,
[00:11:34] các con cùng Phụ hoàng leo núi, giải khuây,
[00:11:37] cha con chúng ta tụ họp lại đón một cái tết cho ra trò.
[00:11:41] Phụ hoàng...
[00:11:48] Nhìn bộ dạng tâm thần bất định của ngươi kìa,
[00:11:51] đến chùa Ngọc Minh thăm mẫu hậu của ngươi đi.
[00:12:10] Đều nghỉ một hơi đi.
[00:12:22] Hoàng thượng, mệt thì có mệt một chút,
[00:12:26] nhưng trong lòng lại rất sáng sủa.
[00:12:29] Không khí này trong lành, gột rửa lòng người.
[00:12:33] Phải đấy, mọi người nên ra ngoài đi dạo nhiều hơn,
[00:12:36] leo núi rèn luyện chân cẳng.
[00:12:39] Ngươi xem Chu Năng kìa.
[00:12:42] Hơi thở của người ta thuận hơn chúng ta.
[00:12:46] Xem ra người từng trải qua trận mạc,
[00:12:49] xương cốt khỏe hơn các văn nhân các ngươi,
[00:12:51] nhiều lắm.
[00:12:54] Vẫn là hoàng thượng long mã tinh thần,
[00:12:56] anh hùng không giảm so với năm xưa.
[00:12:59] Lần Bắc chinh này, trẫm còn muốn như năm xưa,
[00:13:03] vung đao nhảy ngựa, chém tướng đoạt cờ.
[00:13:08] Không được nữa rồi.
[00:13:10] Cây cung cứng 300 cân đã giương rất khó khăn.
[00:13:15] Không chịu già không được.
[00:13:19] Phụ hoàng, bên Tuyền Châu lại có thư đến thúc giục rồi.
[00:13:22] Nói nhi thần không có ở đó,
[00:13:24] rất nhiều việc họ không dám tự quyết.
[00:13:30] Ngươi là một người con hiếu thảo,
[00:13:31] trước tiên lo liệu chuyện của mẫu hậu ngươi,
[00:13:33] cho ổn thỏa rồi hẵng về.
[00:13:36] Kẻo người khác nói ra nói vào.
[00:13:43] Nhi thần tiền cũng đã đưa, việc cũng đã làm,
[00:13:45] không thể để nhi thần đích thân vác đá,
[00:13:47] đến Bắc Kinh xây hoàng lăng chứ?
[00:13:51] Ngươi muốn về làm việc, lòng trung đáng khen.
[00:13:55] Bên Thị Bạc Ty Tuyền Châu của các ngươi,
[00:13:57] trẫm đã phái người đến úy lạo rồi.
[00:14:01] Ngươi cứ yên tâm.
[00:14:04] Chiêm Cơ bây giờ chắc cũng sắp đến,
[00:14:06] địa giới Chiết Giang rồi.
[00:14:09] Phụ hoàng!
[00:14:10] Sao thế?
[00:14:13] Vậy nhi thần càng phải mau về,
[00:14:15] để nghênh đón khâm sai chứ.
[00:14:17] Vội gì chứ.
[00:14:18] Khâm sai mà trẫm phái đi, ngươi còn không yên tâm sao?
[00:14:22] Không, tạ ơn Phụ hoàng.
[00:14:47] Nô tài khấu kiến Hoàng thái tôn.
[00:14:49] Mật thư của Thái tử điện hạ.
[00:15:00] Phía trước tìm một dịch quán sắp xếp đi.
[00:15:02] Không đi nữa.
[00:15:02] Tuân lệnh.
[00:15:12] Thằng nhãi con, chắc chắn là đi tra sổ sách của chúng ta rồi.
[00:15:16] Sổ sách đều ở trong tay Giả Chiêu,
[00:15:17] bản thân hắn ta cũng không trong sạch.
[00:15:20] Ngươi mau đi thu dọn đồ đạc.
[00:15:22] Vâng.
[00:15:23] Điện hạ, hoàng thượng không có chỉ dụ,
[00:15:24] tự ý rời kinh là sẽ rước họa đó ạ.
[00:15:29] Cái này cũng không được, cái kia cũng không xong,
[00:15:31] ngươi nói xem phải làm thế nào?
[00:15:35] Thái tử đã gửi cho Hoàng thái tôn một lá thư mật.
[00:15:37] Hoàng thái tôn liền dừng ở Chiết Giang không đi nữa.
[00:15:41]
[00:15:43]
[00:15:45] bái kiến Hoàng thái tôn.
[00:15:49] Ngươi lui đi. Vâng.
[00:15:56]
[00:15:58] Không có.
[00:16:03] Sau khi hắn gặp Hoàng thái tôn,
[00:16:05] liền về thẳng Tuyền Châu rồi.
[00:16:08] Chiêm Cơ thì sao?
[00:16:10] Bẩm hoàng thượng, vẫn đang dừng ở Chiết Giang ạ.
[00:16:13] Có cần phái người đi thúc giục không ạ?
[00:16:17] Không cần thúc giục, cũng không cần hỏi, cứ để nó.
[00:16:22] Sau này trẫm sẽ nghe nó bẩm báo,
[00:16:25] sau đó giao cho Tam Pháp Ty, công tư phân minh.
[00:16:27] Vâng.
[00:16:37] Phụ hoàng giam lỏng ta ở Nam Kinh,
[00:16:39] chính là muốn từ từ kéo ta đến kiệt sức.
[00:16:45] Không được, kệ thánh chỉ đi.
[00:16:47] Cùng lắm là một lỗi công vụ khẩn cấp,
[00:16:49] chưa được chuẩn y mà thôi.
[00:16:50] Ngươi mau thông báo một tiếng, chúng ta lập tức rời kinh.
[00:16:53] Tuân lệnh.
[00:16:56] Hán Vương điện hạ, Vương công công đến.
[00:17:02] Hán Vương điện hạ, hoàng thượng có khẩu dụ.
[00:17:07] Hán Vương lập tức trở về Tuyền Châu,
[00:17:09] làm công vụ của ngươi đi.
[00:17:10] ""
[00:17:45] Điện hạ, Hán Vương đã rời Nam Kinh,
[00:17:46] đi Tuyền Châu rồi ạ.
[00:17:50] Vậy ngày mai chúng ta cũng đi thôi.
[00:17:53] Vâng.
[00:18:02] Nhi thần hiểu, Phụ hoàng đón ngài ấy về,
[00:18:05] là mong ngài ấy có thể tỉnh ngộ,
[00:18:08] biết sai mà sửa.
[00:18:09] Tự mình dọn dẹp mọi việc cho sạch sẽ.
[00:18:12] Con là anh ruột của nó,
[00:18:14] con nói xem, chuyện này trẫm còn có thể làm gì nữa?
[00:18:18] Phụ hoàng không cần lo lắng,
[00:18:20] nhị đệ sẽ hiểu được tấm lòng của Phụ hoàng.
[00:18:34] Điện hạ, xin ngài đợi một lát.
[00:18:36] Mười mấy cỗ xe lớn phải đóng một lúc đấy ạ.
[00:18:38] Mấy người các ngươi đi theo ta là được rồi.
[00:18:39] Đồ đạc không mang nữa.
[00:18:40] Không mang nữa.
[00:18:54] Điện hạ, Hán Vương đã vào thành Tuyền Châu rồi.
[00:18:59] Ở ngoài thành Tuyền Châu tìm một khách điếm trọ lại.
[00:19:01] Điện hạ, không vào thành sao?
[00:19:03] Cứ ở ngoài thành Tuyền Châu, không vào thành.
[00:19:07] Thằng nhãi con vừa không mang quà, lại không vào thành,
[00:19:12] nó đây là binh lâm thành hạ, ra oai với ta đây mà.
[00:19:18] Hắn không muốn lôi chuyện này ra,
[00:19:20] là muốn để lại cho điện hạ cơ hội làm lại sổ sách.
[00:19:24] Không được, bao nhiêu năm tâm huyết,
[00:19:27] quyết không thể để một thằng nhãi con phá hỏng.
[00:19:32] Điện hạ, thần có một chủ ý.
[00:19:35] Nói.
[00:19:36] Có hơi độc một chút, nhưng đảm bảo vạn vô nhất thất.
[00:19:45]
[00:19:52] Bên Hoàng thái tôn cũng không có thư đến.
[00:20:19] Cũng không có chuyện gì lớn.
[00:20:22] Bổn vương chỉ muốn nói cho các ngươi biết,
[00:20:24] Thị Bạc Ty những năm nay thanh chính liêm khiết,
[00:20:28] hoàng thượng phái Hoàng thái tôn,
[00:20:31] đến Tuyền Châu là để úy lạo ban thưởng,
[00:20:35] trong lòng mọi người phải biết chừng mực.
[00:20:43] Vâng, vâng, vâng, Hán Vương yên tâm.
[00:20:45] Chúng thần sẽ không phụ ân điển của hoàng thượng.
[00:20:48] Càng không quên những năm qua,
[00:20:50] Hán Vương điện hạ đã mang lại phúc phận cho chúng thần.
[00:20:52] Vâng, vâng, vâng, hạ quan đều hiểu, đều hiểu.
[00:20:55] Giả Chiêu.
[00:21:03] Điện hạ.
[00:21:05] Có thương nhân nói, khi nộp thuế ở chỗ ngươi,
[00:21:08] ngươi chỉ nhận ngân lượng, không nhận bảo sao.
[00:21:12] Điện hạ, chuyện này ngài rõ mà.
[00:21:15] Triều đình đã nhiều lần ban bố luật lệnh,
[00:21:18] Vĩnh Lạc bảo sao lưu thông trên thị trường không được cản trở.
[00:21:23] Một lạng bạc đổi hai mươi tờ bảo sao,
[00:21:26] hoàn toàn tương đương giá trị,
[00:21:29] cả bên mua và bên bán đều không được từ chối.
[00:21:31] Ngươi thân là Đề cử của Thị Bạc Ty một tỉnh,
[00:21:34] không biết những điều này sao?
[00:21:36] Điện hạ, nói thật,
[00:21:38] chỉ nhận ngân lượng, không nhận bảo sao,
[00:21:40] chẳng phải là để sau đó ra chợ đen,
[00:21:42] đem ngân lượng đổi thành bảo sao nộp lên triều đình,
[00:21:44] để kiếm lời chênh lệch sao?
[00:21:50] Vậy thỏi bạc này lại là chuyện gì?
[00:21:53] Chuyện này đừng nói nữa.
[00:21:57] Ngươi không nhận bảo sao chỉ nhận ngân lượng,
[00:22:01] ở chợ đen ngươi đã kiếm được một món.
[00:22:05] Sau đó đem bạc vụn thu được,
[00:22:07] pha thêm ba phần thiếc,
[00:22:09] rồi lại nấu chảy thành loại quan đĩnh thế này giao cho triều đình.
[00:22:12] Ngươi lại kiếm được món thứ hai. Giả Chiêu à,
[00:22:15] những năm nay ngươi dùng những thủ đoạn lén lút này,
[00:22:18] rốt cuộc đã kiếm được bao nhiêu tiền?
[00:22:21] Điện hạ... cái này...
[00:22:26] Bổn vương chỉ muốn nghe ngươi nói một câu thật lòng, nói đi.
[00:22:34] Hơn một trăm vạn.
[00:22:35] Hơn một trăm vạn!
[00:22:39] Giả Chiêu à, ngươi lại đây xem, lại đây.
[00:22:45] Ngươi đúc loại nén bạc này phải không?
[00:22:47] Phải.
[00:22:48] Cẩu quan!
[00:23:07] Mọi người đều đã nghe, cũng đã thấy.
[00:23:13]
[00:23:18] Giả Chiêu không chết, ắt sẽ liên lụy đến người vô tội.
[00:23:22] Các ngươi không thoát khỏi liên can,
[00:23:24] trên mặt bổn vương cũng không đẹp đẽ gì.
[00:23:27] Xin nghe theo sự sai khiến của Hán Vương.
[00:23:33] Điện hạ, chúng ta từ Nam Kinh xa xôi đến đây,
[00:23:36] ngay cả cửa thành Tuyền Châu cũng chưa vào,
[00:23:38] một người cũng chưa gặp đã về như thế này sao?
[00:23:40] Giả Chiêu chết rồi, không phải vẫn còn người khác sao?
[00:23:45] Về kinh.
[00:23:54] Tôn nhi xin thỉnh an Hoàng gia gia.
[00:23:55] Sao con lại chạy về đây?
[00:23:57] Tôn nhi ngày đêm đi gấp là vì đã xảy ra chuyện lớn.
[00:24:02] Tuyền Châu bị nước biển nhấn chìm,
[00:24:04] hay là ai đó đã chọc thủng trời rồi?
[00:24:07] Là... là Hán Vương đã đánh chết Giả Chiêu.
[00:24:15] Tôn nhi cảm thấy mạng người là chuyện lớn,
[00:24:17] cho nên vội về đây xin Hoàng gia gia chỉ thị.
[00:24:22] Giả Chiêu...
[00:24:24] Giả Chiêu là người thế nào?
[00:24:26] Giả Chiêu là Đề cử của Thị Bạc Ty Tuyền Châu ạ.
[00:24:30] Mùa xuân năm nay, khi Lại Bộ khảo hạch cuối năm,
[00:24:33] ngài còn gặp ông ta mà.
[00:24:36] Trẫm đã gặp quá nhiều quan viên, không nhớ nổi.
[00:24:40] Hoàng gia gia, sao ngài lại không nhớ ông ta chứ?
[00:24:43] Ông ta là người chuyên quản sổ sách ở Tuyền Châu đấy.
[00:24:49] Con từ Tuyền Châu cả ngàn tám trăm dặm chạy về,
[00:24:51] chỉ vì một người quản sổ sách chết sao?
[00:25:11] Đừng sợ, con làm đúng rồi.
[00:25:14] Lúc nào cũng bẩm báo, mọi việc đều nghe chỉ,
[00:25:16] con sẽ không phạm phải điều cấm kỵ.
[00:25:18] Điều này cũng đúng ý của Hoàng gia gia con.
[00:25:21] Hoàng gia gia con từng nói,
[00:25:23] người có tài chưa chắc đều là quân tử,
[00:25:26] người có đức tất khác với kẻ tiểu nhân.
[00:25:30] Hoàng thượng không yêu cầu con có tài cán lớn thế nào,
[00:25:34] ngài ấy muốn là sự vâng lời.
[00:25:42] Phàm là người có định lực,
[00:25:45] đều tuân thủ đạo trung dung.
[00:25:47] Không cầu có công, chỉ cầu không có lỗi.
[00:25:50] Có chỉ thì con làm,
[00:25:52] không có thì con đừng làm gì cả.
[00:25:57] Nếu con là hoàng thượng,
[00:25:58] con sẽ tin tưởng năng thần hay là trung thần?
[00:26:04] Không có trung, chỉ có năng,
[00:26:06] hắn sẽ là một hòn đá ngáng đường,
[00:26:08] là loạn thần tặc tử.
[00:26:12] Cả đời người,
[00:26:14] có lúc tranh giành chính là không tranh giành, không tranh giành chính là tranh giành.
[00:26:18] Hoàng gia gia con thiên vị hoàng thúc của con,
[00:26:21] nếu ta không phải lúc nào cũng nhẫn nhịn,
[00:26:23] mà là quay giáo tấn công, đao thương đối mặt,
[00:26:27] thì bây giờ người ngồi trên ngôi vị Thái tử,
[00:26:30] chưa chắc đã là ai đâu.
[00:26:35] Cho nên ngài cứ nhìn trước ngó sau, minh triết bảo thân,
[00:26:38] cụp đuôi làm người.
[00:26:40] Con...
[00:26:55] Tôn nhi xin thỉnh an Hoàng gia gia.
[00:26:58] Đêm qua, tôn nhi đã làm phiền giấc ngủ của Hoàng gia gia.
[00:27:02] Sáng nay lại đến chặn cửa Hoàng gia gia.
[00:27:05] Chiêm Cơ, con định làm thế nào?
[00:27:08] Đến Tuyền Châu lần nữa ạ.
[00:27:10] Tốt, đi tra sổ sách, tra Giả Chiêu,
[00:27:14] tra Thị Bạc Ty Tuyền Châu, tra một cách rầm rộ.
[00:27:21] Tuân chỉ.
[00:27:29] Hoàng điệt à, lần này Thị Bạc Ty giao cho cháu đấy.
[00:27:33] Cháu muốn tra gì thì tra nấy,
[00:27:35] muốn tra công khai thế nào thì tra thế ấy.
[00:27:37] Hoàng thúc nhất định sẽ hết lòng tương trợ,
[00:27:38] đảm bảo sẽ không để cháu,
[00:27:39] không thể báo cáo trước mặt hoàng thượng.
[00:27:42] Hoàng thúc à, điệt nhi khó có dịp ra ngoài giải khuây,
[00:27:45] cháu ở Tuyền Châu bắt được mấy con dế hay,
[00:27:47] hôm khác thúc cháu mình chơi một trận cho đã.
[00:27:50] Được thôi, chơi thì chơi,
[00:27:53] lẽ nào hoàng thúc còn sợ thua cháu sao?
[00:27:56] Cái đó chưa chắc đâu.
[00:27:57] Dế thì không phân biệt trưởng ấu tôn ti đâu.
[00:28:02]
[00:28:05]
[00:28:09] Hoàng thúc nói đúng lắm.
[00:28:11] Giả Chiêu chẳng phải đã bị người khác chơi rồi sao?
[00:28:19] "
[00:28:22] "
[00:28:33] Tội thần Giải Tấn khấu kiến Thái tử điện hạ.
[00:28:36]
[00:28:39] Tạ ơn điện hạ.
[00:28:40] Mời vào.
[00:28:48] Giải đại nhân gầy đi rồi.
[00:28:50] Thần vì nước có thể hy sinh tính mạng,
[00:28:53] gầy một chút có là gì.
[00:28:54] Giải đại nhân sao lại về đây?
[00:28:56] Ngài bây giờ là thân mang tội,
[00:28:57] tự ý vào kinh e là sẽ gặp rắc rối.
[00:29:00] IMIST
[00:29:01] Không thể lo những chuyện này được nữa.
[00:29:02] Tôi nghe nói Hán Vương đã đánh chết Giả Chiêu,
[00:29:05] liền lập tức quay về.
[00:29:06] Hạ quan đã biết được một bí mật động trời.
[00:29:12] Năm đó Hán Vương từng có cấu kết với giặc Oa,
[00:29:16] điện hạ còn nhớ không?
[00:29:19] Sau đó đã cắt đứt.
[00:29:20] Nhưng bây giờ lại cấu kết lại rồi.
[00:29:22] Cái gì?
[00:29:24] Để trừng trị việc Hán Vương tham ô,
[00:29:26] ta đã phái mấy gia nhân tâm phúc,
[00:29:28] ở khu vực Tuyền Châu ngấm ngầm điều tra, không ngờ,
[00:29:31] lại vừa hay tra ra được,
[00:29:32] bằng chứng Hán Vương cấu kết với giặc Oa.
[00:29:34] Mau nói.
[00:29:37] Không.
[00:29:39] Điện hạ tốt nhất là không nên biết.
[00:29:44] Giải Tấn tôi lần này trở về,
[00:29:45] chính là để vạch trần âm mưu của hắn ta,
[00:29:47] trừ một mối họa cho Đại Minh.
[00:29:50] Cho dù có rước họa vào thân,
[00:29:52] cũng quyết không liên lụy đến người khác.
[00:29:54] Đơn kiện do một mình tôi dâng lên.
[00:30:00] Ta sợ là ngài kiện không thắng,
[00:30:02] lại còn rước họa vào thân.
[00:30:04] Điện hạ, ung nhọt không trừ, xã tắc bất ổn.
[00:30:09] Giải Tấn đã dám trở về,
[00:30:10] thì đã sớm đặt生死 ra ngoài rồi.
[00:30:12] Nhưng mà...
[00:30:13] Điện hạ.
[00:30:20] Đừng khuyên tôi nữa.
[00:30:22] Giải Tấn tôi đã sớm hạ quyết tâm.
[00:30:26] Con người ai cũng phải chết,
[00:30:28] có thể chết vì quốc gia xã tắc,
[00:30:31] cũng là một chuyện vui.
[00:30:35] ba bốn lần cho hắn cơ hội,
[00:30:37] hắn chính là không chịu nhả tiền ra.
[00:30:41] Ngược lại còn làm tới, giết người diệt khẩu.
[00:30:45] Hoàng thượng lần này để Chiêm Cơ lại đến Tuyền Châu,
[00:30:49] chỉ mong có thể đả thảo kinh xà,
[00:30:51] để hắn tỉnh ngộ, quay đầu là bờ.
[00:30:56] Bẩm hoàng thượng, Giải Tấn cầu kiến.
[00:31:04] Mời hắn vào đi.
[00:31:05] Tuân chỉ.
[00:31:23] Tội thần Giải Tấn khấu kiến hoàng thượng.
[00:31:30] Mau đứng lên đi.
[00:31:32] Tạ ơn hoàng thượng.
[00:31:36] Gầy rồi. Ngồi đi.
[00:31:39] Tạ ơn hoàng thượng.
[00:31:41] Vân Nam là một nơi chim ca yến múa,
[00:31:44] ngươi không ở đó hưởng thanh phúc,
[00:31:46] lại chạy về đây gây chuyện à?
[00:31:49] Hoàng thượng nói đùa rồi. Thần tuy thân ở nơi xa,
[00:31:53] nhưng không lúc nào dám quên hậu ái của hoàng thượng,
[00:31:57] quên đi bổn phận làm thần.
[00:31:59] Thế còn nghe được. Sống thế nào?
[00:32:03] Tạ ơn hoàng thượng quan tâm. Tội thần tự biết,
[00:32:08] tự ý vào kinh diện thánh đã phạm tội lớn.
[00:32:10] Thực sự có hai việc quan trọng,
[00:32:12] thần phải bẩm báo trực tiếp với hoàng thượng.
[00:32:15] Đợi sau khi tâu rõ, tội thần xin nghe theo hoàng thượng xử phạt.
[00:32:22]
[00:32:25] Nói đi.
[00:32:27] Hoàng thượng, tội thần đã tra ra được,
[00:32:30] bằng chứng Hán Vương đóng tàu buôn lậu.
[00:32:36] Đây là danh sách chi tiết một phần tang vật.
[00:32:47] Chuyện thứ hai?
[00:32:49] Càng kinh người hơn.
[00:32:51] Năm đó giặc Oa ở bờ biển Phúc Kiến,
[00:32:53] vụ án lớn không đầu mối buôn lậu quân giới,
[00:32:56] hoàng thượng còn nhớ không?
[00:33:05] Vi thần đã tra ra,
[00:33:07] kẻ đầu sỏ đứng sau vụ án lớn năm đó chính là Hán Vương.
[00:33:15] Nay Hán Vương lại cùng với tên,
[00:33:17] phiên tặc Tây Lang đã trốn thoát cấu kết với nhau.
[00:33:19] Hơn nữa lần này không còn là tham ô phạm pháp,
[00:33:23] mà là muốn làm chuyện đại bất kính với thiên hạ,
[00:33:25] mưu nghịch tạo phản, liều lĩnh làm càn.
[00:33:33] Ngươi nói chuyện trước đi.
[00:33:36] Hán Vương cấu kết với giặc Oa,
[00:33:39] đưa tử tù trong ngục ra làm tử sĩ,
[00:33:42] đang gấp rút thao luyện trên một hòn đảo nhỏ ở Đông Hải,
[00:33:45] muốn gây đại loạn.
[00:33:53] Hoàng thượng.
[00:33:57] Giải Tấn không phải là nghe nói linh tinh,
[00:34:01] bắt bóng bắt gió đấy chứ?
[00:34:03] Hoàn toàn là sự thật.
[00:34:04] Thần quyết không dám lấy chuyện lớn như vậy ra nói đùa.
[00:34:11] Thần đã phái mấy gia nhân tâm phúc,
[00:34:14] vẫn luôn ẩn náu ở Tuyền Châu.
[00:34:16] Họ phát hiện phó tướng của Hán Vương là Vương Bân,
[00:34:19] thường xuyên ra vào đại lao của phủ nha.
[00:34:21] Hơn nữa, những trọng phạm tử tù trong ngục,
[00:34:24] luôn chết một cách khó hiểu,
[00:34:26] sau đó thì biến mất, ngay cả thi thể cũng không tìm thấy.
[00:34:29] Sau này họ theo dõi phát hiện,
[00:34:31] những tử tù gọi là đã chết đó không hề chết,
[00:34:34] mà là bị đưa đi, ngầm giao cho giặc Oa,
[00:34:37] rồi đưa đến một hòn đảo hoang ở hải ngoại.
[00:34:39] Mà hòn đảo này chính là thuộc địa của Oa Quốc.
[00:34:46] Giải Tấn, ngươi đúng là truy cùng đuổi tận,
[00:34:48] không chịu khuất phục.
[00:34:52] Hoàng thượng, Hán Vương thân là rường cột của thiên triều,
[00:34:55] lại cấu kết với giặc ngoài,
[00:34:58] truyền ra ngoài không chỉ tổn hại đến thanh danh của Đại Minh,
[00:35:02] hoàng thượng cũng sẽ trở thành trò cười cho thiên hạ.
[00:35:06] Hán Vương là con ruột của hoàng thượng,
[00:35:09] tình thương con là lẽ thường của con người.
[00:35:12] Nhưng nếu vì tình riêng mà bỏ việc công,
[00:35:15] thịnh thế mà hoàng thượng tự tay gây dựng,
[00:35:17] sẽ bị hủy hoại trong tay mình.
[00:35:18] Như vậy sẽ khó mà khiến thiên hạ quy phục.
[00:35:26] Chuyện này ngươi cũng đã có bằng chứng rồi?
[00:35:30] Có rồi, người cũng đã mang đến.
[00:35:32] Hòn đảo hoang ở hải ngoại tôi cũng đã tra ra.
[00:35:40] Hoàng thượng, thần khẩn cầu hoàng thượng suy nghĩ kỹ trước khi hành động.
[00:35:45] Nếu như hoàng thượng dung túng kẻ gian,
[00:35:49] thần sẽ cùng các đại thần cùng nhau dâng sớ,
[00:35:51] lấy cái chết để tận trung.
[00:35:53] Trẫm không có sự độ lượng của Đường Thái Tông,
[00:35:55] ngươi cũng không phải là Ngụy Trưng.
[00:35:58] Ngươi tâm cơ đến vậy,
[00:35:59] chẳng qua là muốn có được thanh danh một đời mà thôi.
[00:36:09] Hoàng thượng nói đúng rồi. Võ chết trận, văn chết can gián,
[00:36:15] đó là tấm gương của bề tôi, ngàn năm không đổi.
[00:36:25] Giải Tấn,
[00:36:27] ngươi biết vì sao trẫm để ngươi đi Vân Nam không?
[00:36:30] Hoàng thượng vì để bảo vệ sự an toàn của Giải Tấn, đã dụng tâm rất nhiều.
[00:36:38] Người đâu.
[00:36:43] Có.
[00:36:45] Đưa Giải Tấn vào đại lao Hình Bộ.
[00:36:49] Tuân chỉ.
[00:36:53] Hoàng thượng tuyệt đối đừng vì tình riêng mà làm lỡ việc thiên hạ.
[00:37:24] Hoàng thượng... Hoàng thượng...
[00:37:37] Hoàng thượng, trời lạnh rồi, về thôi ạ.
[00:37:44] Cái tên Giải Tấn này.
[00:37:45] hắn là đang ép trẫm phải xử Cao Hú.
[00:37:49] Ban đầu Thái Tổ đã nhận xét về hắn là,
[00:37:52] "bàn việc kích động, không dung thứ lỗi lầm của người khác".
[00:37:55] Nhưng dù sao cũng là một nhân tài, nhân tài khó có được.
[00:37:59] Hoàng thượng giữ hắn ở bên cạnh,
[00:38:01] không đuổi hắn về Vân Nam,
[00:38:04] chính là sợ Cao Hú sẽ bất lợi với hắn phải không ạ?
[00:38:08] Cao Hú đối với Giải Tấn trước nay vẫn có tư thù,
[00:38:12] chuyện lần này nếu để nó biết được,
[00:38:14] nó sẽ không chịu bỏ qua đâu.
[00:38:18] Hoàng thượng nhốt Giải Tấn vào đại lao Hình Bộ,
[00:38:21] đặt dưới mí mắt của hoàng thượng,
[00:38:24] cũng là để hắn được an toàn hơn phải không ạ?
[00:38:30] Từ xưa làm vua, nhà và nước đều khó vẹn toàn.
[00:38:35] Cao Hú, tên súc sinh này,
[00:38:37] những năm nay không biết đã tham ô bao nhiêu ngân lượng.
[00:38:40] Trẫm vốn muốn lặng lẽ ép nó nhả ra,
[00:38:43] đừng để nó có ngân lượng rồi lại suy nghĩ lung tung,
[00:38:46] thực sự gây ra đại họa.
[00:38:48] Nào ngờ, giữa đường lại xuất hiện một Giải Tấn.
[00:38:54] Ngôi vị hoàng đế này, như ngồi trên bàn chông, như đi trên băng mỏng,
[00:38:58]
[00:39:43] Bồ câu ơi là bồ câu,
[00:39:47] hơn hai mươi ngày rồi, ngay cả một tảng đá ngầm cũng không thấy.
[00:39:52] Các ngươi đều đã đợi đến mất kiên nhẫn rồi phải không?
[00:39:54] Ta, Trịnh Hòa, cũng không có cách nào.
[00:39:58] Thôi thế này đi, đợi các ngươi ăn no rồi,
[00:40:06] cứ sải cánh bay cao đi.
[00:40:45] Trịnh đại nhân.
[00:40:47] Chuyện gì vậy?
[00:40:47] Trịnh đại nhân,
[00:40:48] lại có thêm mấy thủy thủ vừa mới ngã bệnh.
[00:40:52] Trịnh đại nhân,
[00:40:53] Trịnh đại nhân là Tổng binh Quốc sứ, trách nhiệm trọng đại,
[00:40:55] bệnh này đang lây lan trên các thuyền, nguyên nhân không rõ.
[00:40:57]
[00:41:02] Sao rồi?
[00:41:04] Trương thánh thủ,
[00:41:05]
[00:41:08] Hoàn toàn giống nhau. Trịnh đại nhân, ngài xem,
[00:41:10] tất cả đều là chảy máu chân răng.
[00:41:17] Trương thánh thủ,
[00:41:19] y quan trên các thuyền có hơn 150 người,
[00:41:21] không có một ai biết đây là bệnh gì sao?
[00:41:23] Trịnh đại nhân, loại bệnh này chưa từng thấy bao giờ.
[00:41:26] Chúng tôi lo lắng,
[00:41:27] ở nơi sâu thẳm của đại dương này có phải là có dịch bệnh không.
[00:41:30] Dịch bệnh?