(AI-sub) Trịnh Hoà Hạ Tây Dương -

50/59 סרטונים

(AI-sub) Trịnh Hoà Hạ Tây Dương tập 50 - La Gia Lương, Đường Quốc Cường

1 צפיות· 08/12/25
ai_sub_studio
ai_sub_studio
מנויים
0

Phụ đề được dịch bằng AI, cần bạn góp sức hoàn thiện. Liên hệ tham gia tại Facebook: https://www.facebook.com/profi....le.php?id=1000678863 -------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------- Trịnh Hoà Hạ Tây Dương (2009): Hành Trình Lịch Sử Vượt Biển Của Hạm Đội Nhà Minh <br>Bộ phim xoay quanh nhân vật lịch sử có thật – thái giám Trịnh Hòa (do ngôi sao TVB La Gia Lương thủ vai). Dưới mệnh lệnh của hoàng đế Minh Thành Tổ - Chu Đệ (Đường Quốc Cường), Trịnh Hòa đã dẫn đầu một hạm đội lớn nhất thế giới thời bấy giờ thực hiện 7 chuyến hải trình vĩ đại đến &quot;Tây Dương&quot; (vùng biển Ấn Độ Dương và xa hơn nữa).

להראות יותר

[00:00:10] Hoàng Thượng.

[00:00:11] Việc giao dịch hàng hóa ngoại quốc bên Nam Kinh đã bắt đầu rồi.

[00:00:15] Tin tức truyền về cũng rất phấn khởi.

[00:00:18] Bất luận là thương nhân trong và ngoài nước hay quan viên sĩ thân,

[00:00:22] đều hết lời khen ngợi việc này.

[00:00:25] Đặc biệt là những kỳ trân dị vật của các phiên quốc hải ngoại,

[00:00:28] lại càng được yêu thích.

[00:00:30] Chỉ riêng dược liệu đã có đủ loại,

[00:00:33] có đàn hương thanh độc giải nhiệt,

[00:00:35] có nhũ hương trị chứng băng huyết,

[00:00:37] còn có lô hội trị ngứa,

[00:00:39] hạt dẻ cười bổ thận tráng dương,

[00:00:40] còn có dầu đại phong tử trị bệnh phong.

[00:00:43] Thật là thứ gì cũng có, nhiều không kể xiết.

[00:00:47] Phải ạ. Lần giao dịch hàng hóa ngoại quốc này,

[00:00:49] đã phá vỡ sự ràng buộc của Hội Đồng Quán nhỏ bé,

[00:00:51] dời đến các khu phố chợ,

[00:00:53] khiến cho thương nhân và người dân trong và ngoài nước trao đổi hàng hóa,

[00:00:55] hòa hợp tự nhiên, ai cũng có được thứ mình cần.

[00:00:57] Tấm lòng rộng mở như biển dung nạp trăm sông thế này,

[00:00:59] đủ để khiến người trong thiên hạ đều ca ngợi.

[00:01:06] Trịnh Hòa.

[00:01:06] Lần này sứ đoàn các phiên quốc có tổng cộng bao nhiêu người?

[00:01:09] Bẩm Hoàng Thượng, có tổng cộng 19 sứ đoàn phiên quốc,

[00:01:12] tổng cộng hơn 1.200 người.

[00:01:14] Người hầu, gia quyến, đoàn thương nhân đi theo,

[00:01:17] vẫn chưa được tính vào.

[00:01:18] Ước tính tổng số không dưới 5.000 người.

[00:01:21] Tốt lắm! Việc vạn quốc triều hạ ở Bắc Kinh,

[00:01:24] phải cùng với việc giao dịch hàng hóa ngoại quốc ở Nam Kinh,

[00:01:27] hô ứng từ xa, cả nước cùng mừng.

[00:01:31] Như vậy mới thể hiện được phong thái của một đại quốc Trung Hoa.

[00:01:35] Thái tử. - Có.

[00:01:37] Bá quan văn võ trong triều, cộng thêm khách khứa tám phương,

[00:01:42] điện Phụng Thiên có rộng rãi thế nào,

[00:01:44] e là cũng không chứa hết.

[00:01:46]

[00:01:49] tổ chức ngoài trời.

[00:01:52] Chỗ nào xảy ra sai sót, ta chỉ hỏi tội ngươi.

[00:01:55] Tuân chỉ.

[00:02:07] Trịnh Hòa.

[00:02:08] Vi thần có mặt.

[00:02:09] Trẫm hỏi ngươi,

[00:02:10] Tử Cấm Thành của trẫm có thể hùng bá thiên hạ không?

[00:02:16] Có phải không ai sánh bằng không?

[00:02:18] Phải.

[00:02:20] Coi như là độc nhất vô nhị chứ?

[00:02:22] Phải, Hoàng Thượng.

[00:02:25] Đại Minh là trung tâm của trời đất,

[00:02:27] Bắc Kinh là trung tâm của Đại Minh,

[00:02:30] Tử Cấm Thành là trung tâm của Bắc Kinh,

[00:02:33] điện Phụng Thiên là trung tâm của Tử Cấm Thành.

[00:02:37] Vậy trẫm là gì?

[00:02:43] Trịnh Hòa.

[00:02:43] [Không có lời thoại]

[00:02:45] Hoàng Thượng là trung tâm của điện Phụng Thiên,

[00:02:47] là chủ tể của vũ trụ càn khôn.

[00:02:50] Nếu trẫm là chủ tể của vũ trụ trời đất,

[00:02:54] việc hạ Tây Dương còn cần thiết không?

[00:03:04] Hoàng Thượng anh minh.

[00:03:06] Thuyền đội của Đại Minh đã đi khắp thiên hạ,

[00:03:09] không cần thiết phải lãng phí tiền của nữa.

[00:03:12] Quan dân Đại Minh đều mong chờ,

[00:03:15] được sống tốt cuộc sống của mình trước đã.

[00:03:19] Phải, cũng gần đủ rồi.

[00:03:23] Trịnh Hòa, ngươi cũng nên nghỉ ngơi rồi.

[00:03:27] Sau này, những khách ngoại bang này,

[00:03:30] nên đến Đại Minh đi lại, xem xét nhiều hơn.

[00:03:33] Không học được bản lĩnh thật sự,

[00:03:35] chỉ bắt chước hời hợt, biết một nửa,

[00:03:37] làm sao nói đến phú quốc cường dân được?

[00:03:41] Phụ hoàng văn trị võ công vượt qua cả Hán Vũ, Đường Tông.

[00:03:44] Uy đức của Đại Minh lan tỏa khắp bốn bể tám phương.

[00:03:47] Thôi thôi.

[00:03:48] Những chuyện đó để người đời sau bình luận đi.

[00:04:49] Vương Trung.

[00:04:50] Hoàng Thượng.

[00:04:51] Bảo bối gì mà phải cẩn thận che chở vậy?

[00:04:54] Hoàng Thượng, trong này có...

[00:04:57] sâm Cao Ly hơn trăm năm tuổi.

[00:04:59] Là năm đó Thái Tổ Gia ban cho lão nô.

[00:05:02] Lão nô giữ gìn nó như mạng sống cả đời,

[00:05:05] vẫn không nỡ dùng.

[00:05:06] Mấy năm trước lão nô đã lén

[00:05:08] dùng ngự tửu để ngâm nó.

[00:05:10] Lão nô cũng không có vật gì quý hiếm để hiếu kính Hoàng Thượng,

[00:05:13] bình rượu này coi như mượn ân điển của Thái Tổ,

[00:05:15] dâng lên một chút tấm lòng của lão nô.

[00:05:18] Lão nô chỉ mong củ sâm trăm năm này

[00:05:21] có thể bồi bổ cho long thể vạn kim của Hoàng Thượng,

[00:05:23] có thể khiến Hoàng Thượng phúc thọ an khang, vạn thọ vô cương.

[00:05:29] Vương Trung, bình rượu này trẫm nhận.

[00:05:34] Sâm núi trăm năm trẫm không hiếm,

[00:05:36] nhưng tấm lòng này của ngươi trẫm phải nhận.

[00:05:41] Món quà này của ngươi ý vị sâu xa.

[00:05:45] Lão nô tạ ơn Hoàng Thượng.

[00:05:47] Đi đi.

[00:06:00] Hôm nay là một ngày đại hỷ.

[00:06:03] Từ xưa đến nay,

[00:06:05] người có thể ở tuổi lục tuần mà vang danh thiên hạ,

[00:06:08] thực không nhiều.

[00:06:10] Trẫm đã nói phải tứ hỷ đồng khánh, cả nước vui mừng.

[00:06:15] Một là hoàn thành bộ sách vĩ đại nhất từ cổ chí kim,

[00:06:18] Vĩnh Lạc Đại Điển.

[00:06:20] Hai là Trịnh Hòa đã mở ra

[00:06:22] tuyến hàng hải mới chưa từng có.

[00:06:25] Ba là khơi thông Vận Hà,

[00:06:28] nam bắc đi lại thuận lợi.

[00:06:31] Bốn là chính thức dời đô đến Bắc Kinh.

[00:06:36] Xưa Thái Tổ Cao Hoàng Đế bình định thiên hạ,

[00:06:40] chỉ ban cho trẫm đất Yên.

[00:06:43] Thực sự là để chờ đợi sự kiện trọng đại ngày hôm nay.

[00:06:48] Trẫm chiếu cáo trong ngoài,

[00:06:50] hoàng đô của Đại Minh định tại nơi đây.

[00:06:54] Bắc Kinh từ hôm nay là kinh sư của trẫm.

[00:06:59] Phúc thọ vĩnh cửu, an hưởng vạn năm.

[00:07:03] Trời giao trọng trách cho trẫm,

[00:07:06] trẫm muốn để niên hiệu Vĩnh Lạc ghi vào sử sách.

[00:07:09] Để vương triều Đại Minh nghìn thu vạn đại.

[00:07:14] Hoàng Thượng vạn tuế, vạn tuế, vạn vạn tuế!

[00:07:19] Cung chúc Hoàng Thượng vạn thọ vô cương!

[00:07:27] Hoàng Thượng thánh thọ, hồng phúc tề thiên!

[00:07:32] Nước biển múc từ phương Đông, Đông Hải triều bái!

[00:07:37] Đất lấy từ phương Bắc, Bắc thổ quy tâm!

[00:07:41] Quả thánh hái từ phương Tây, Tây quả thượng thọ!

[00:07:45] Lúa gặt từ phương Nam, Nam tuệ vĩnh tường!

[00:07:49] Phổ thiên đồng khánh!

[00:07:59] Cung chúc Thánh Thượng vạn thọ vô cương!

[00:08:04] Cung chúc Thánh Thượng vạn thọ vô cương!

[00:08:21] Tuyên mười chín phiên sứ vào kiến!

[00:08:24] Tuyên mười chín phiên sứ vào kiến!

[00:08:28] Tuyên mười chín phiên sứ vào kiến!

[00:08:32] Hốt Lỗ Mô Tư, A Đan Quốc, Tổ Pháp Nhi Quốc,

[00:08:36] Thích Tát Quốc, Bốc Thứ Oa Quốc, Mộc Cốt Đô Thúc Quốc,

[00:08:41] Cổ Ly Quốc, Kha Chi Quốc, Tích Lan Sơn Quốc,

[00:08:47] Lưu Sơn Quốc, Tô Môn Đáp Lạt Quốc, Mãn Lạt Gia Quốc,

[00:08:53] Cam Ba Lý Quốc, Tô Lộc Quốc, Xiêm La Quốc,

[00:08:58] đặc sứ các nước bái kiến Đại Minh Hoàng đế bệ hạ!

[00:09:09] Bái kiến Đại Minh Hoàng đế bệ hạ!

[00:09:14] Đứng dậy cả đi.

[00:09:16] Tạ ơn bệ hạ.

[00:09:22] Các phiên tuy thuộc nơi man di,

[00:09:24] nhưng đều là láng giềng hòa hảo của Đại Minh.

[00:09:27] Các ngươi không quản vạn dặm xa xôi đến đây triều kiến,

[00:09:30] trẫm rất vui lòng.

[00:09:32] Trẫm đã bày ngự yến tại điện Phụng Thiên,

[00:09:35] và còn có ban thưởng riêng.

[00:09:38] Tạ ơn bệ hạ.

[00:09:39] [Không có lời thoại]

[00:09:41] Các nước phiên sứ tiến cống phương vật.

[00:09:44] Mãn Lạt Gia tiến cống 10 cây san hô,

[00:09:48] 10 ngà voi, một đôi gấu đen.

[00:09:49] 10 ngà voi, một đôi gấu đen.

[00:09:50] Một đôi vượn đen, 60 đôi vẹt.

[00:09:53] Cổ Ly Quốc tiến cống 60 viên bảo thạch,

[00:09:56] 60 đôi bình lưu ly.

[00:09:58] 60 đôi đao hai lưỡi của Phất Lang.

[00:10:00] Kha Chi Quốc tiến cống một đôi sư tử,

[00:10:03] một đôi kỳ lân, 60 con công.

[00:10:18] [Không có lời thoại]

[00:10:27] Được rồi, được rồi, không cần đọc nữa.

[00:10:29]

[00:10:33] Tuân chỉ, tuân chỉ.

[00:10:41] Bột Nê Vương Hà Vượng, khấu kiến Đại Minh Hoàng đế bệ hạ.

[00:10:44] Vạn tuế, vạn vạn tuế!

[00:10:46] Bình thân.

[00:10:47] Tạ ơn bệ hạ.

[00:10:48] Hà Vượng quốc vương, trước khi đến Bắc Kinh,

[00:10:51] đã đến lăng của phụ vương ngươi tế bái chưa?

[00:10:54] Tiểu vương đa tạ bệ hạ quan tâm.

[00:10:56] Đã tế bái rồi ạ.

[00:11:00] Nhớ năm đó ngươi còn rất nhỏ.

[00:11:02] Nay đã là nam nhi bảy thước, thân làm vua một nước rồi.

[00:11:05] Nhờ ơn bệ hạ, nước Bột Nê ngày càng cường thịnh.

[00:11:09] Người Bột Nê vô cùng cảm kích thiên ân của bệ hạ.

[00:11:12] Tiểu vương đặc biệt dâng lên tượng ngọc bách điểu triều phụng,

[00:11:15] để thể hiện tình hữu nghị vĩnh cửu giữa nước ta và Đại Minh.

[00:11:20] Tốt, trẫm nhận.

[00:11:22] Phụng thiên thừa vận, Hoàng đế chiếu viết:

[00:11:25] Ban thưởng Bột Nê Vương Hà Vượng 5.000 lượng vàng,

[00:11:29] 3 vạn lượng bạc, 3.000 tấm lụa,

[00:11:32] 3.000 bộ đồ sứ men xanh.

[00:11:34] Ngoài ra còn có quan đái, tập y, gấm vóc lụa là.

[00:11:39] Khâm thử!

[00:11:41] Tạ ơn bệ hạ.

[00:11:44] Phụ hoàng.

[00:11:45] Hôm nay vạn quốc đến mừng, lại có kỳ lân triều kiến.

[00:11:48] Vật điềm lành trên trời khó tìm,

[00:11:50] dưới đất khó thấy này,

[00:11:52] tụ hội tại Tử Cấm Thành, chúc mừng đại thọ phụ hoàng.

[00:11:54] Đây là điềm đại cát, phúc lành vô biên.

[00:11:57] [Không có lời thoại]

[00:11:58] Điềm lành trời ban, đại cát đại lợi!

[00:12:03] Hoàng Thượng phúc vô biên!

[00:12:08] Vạn phương ngọc lụa gió mây hội,

[00:12:11] Thống nhất non sông nhật nguyệt sáng.

[00:12:16] Trẫm xem thiên hạ ngày nay,

[00:12:19] chính là mưa thuận gió hòa, bốn bể thanh bình.

[00:12:23] Cung chúc Hoàng Thượng vạn thọ vô cương!

[00:12:27] Hoàng Thượng vạn tuế, vạn tuế, vạn vạn tuế!

[00:12:33] Hoàng tử, hoàng tôn,

[00:12:34]

[00:12:39] Nhi thần hôm nay dâng lên bức tranh cùng với hoàng tôn Chu Chiêm Cơ

[00:12:42] cùng nhau vẽ,

[00:12:43] "Đại Minh giang sơn cẩm tú đồ" một bức.

[00:12:45] Cung chúc phụ hoàng vạn thọ vô cương.

[00:12:47] Cơ nghiệp vĩ đại vượt Tam Hoàng, hơn Ngũ Đế.

[00:12:53] Kính mời Hoàng Thượng ngự lãm.

[00:13:06] Tốt! Bố cục chặt chẽ, bút pháp tinh tế.

[00:13:11] Trời cao đất rộng, nhìn không thấy bến bờ.

[00:13:15] Hai cha con các ngươi cùng vẽ, thật là châu liên bích hợp.

[00:13:18] Tốt, quay ra cho mọi người cùng xem.

[00:13:29] Cha con đồng lòng, chúc mừng thọ đản.

[00:13:32] Ông cháu ba đời đều là nhân kiệt.

[00:13:35] Bức tranh giang sơn cẩm tú này,

[00:13:37] chính là báo hiệu giang sơn Đại Minh ta vững bền,

[00:13:41] nghìn thu vạn đại.

[00:13:43] Cung chúc Đại Minh nghìn thu vạn đại!

[00:13:54] Nhân dịp thọ đản của phụ hoàng,

[00:13:56] đất phong của nhi thần ở Lạc An Châu đột nhiên xuất hiện vật điềm lành.

[00:13:59] [Không có lời thoại]

[00:13:59] Nhi thần không dám giữ riêng, đặc biệt đến dâng lên phụ hoàng.

[00:14:04] Điềm lành gì vậy?

[00:14:06] Tên là lúa liền cành.

[00:14:08] Hạt mẩy, bông dài cả thước.

[00:14:10] Kính mời Hoàng Thượng ngự lãm.

[00:14:15] Trình lên.

[00:14:40] Quả là một vật kỳ lạ.

[00:14:42] Liền cành vai kề, thuận theo ý trời lòng người.

[00:14:48] Đem vật này kính dâng lên cung Càn Thanh.

[00:14:52] Trời ban điềm lành, quốc thái dân an.

[00:14:55] Hoàng Thượng, vi thần mấy lần xuất dương,

[00:14:57] có không ít phát hiện mới.

[00:14:58] Đây là hải đồ mới bổ sung, tiến dâng lên Hoàng Thượng.

[00:15:02] Cung chúc Hoàng Thượng vạn thọ vô cương, như ý cát tường.

[00:15:10] Trịnh Hòa, ngươi đốc suất thuyền đội năm lần hạ Tây Dương,

[00:15:14] xứng đáng là công thần đệ nhất, sau này ắt có ban thưởng.

[00:15:17] Tạ chủ long ân.

[00:15:20] Trẫm đã từng nói,

[00:15:22] đạo trị vì thiên hạ, quý ở chỗ trung dung.

[00:15:25] Đường Thái Tông Lý Thế Dân,

[00:15:26]

[00:15:30] Tống Thái Tổ Triệu Khuông Dận,

[00:15:32] một đời nhân kiệt, nhưng than ôi hình pháp chưa tốt.

[00:15:37] Triều Vĩnh Lạc mở ra thời thịnh thế của Đại Minh,

[00:15:41] được nước chính danh, dân chúng yên ổn,

[00:15:44] là kỳ công chưa từng có trong lịch sử các triều đại.

[00:15:48] Trẫm tuy đã qua tuổi lục tuần, nhưng chí lớn vẫn không nguôi.

[00:15:53] Trẫm muốn con thuyền Đại Minh này,

[00:15:56] tận hưởng phong quang, đi qua nghìn thu vạn đại.

[00:15:59] Trăm năm sau, người đời nhìn lại vương triều Vĩnh Lạc,

[00:16:03] trẫm muốn con cháu phải kính sợ,

[00:16:07] một bầu cảm thán.

[00:16:09] Hoàng Thượng vượt nghìn xưa, Vĩnh Lạc thịnh thế chưa từng có!

[00:16:14] Hoàng Thượng vượt nghìn xưa, Vĩnh Lạc thịnh thế chưa từng có!

[00:16:24] Bẩm Hoàng Thượng,

[00:16:25] Diệu Cẩm cô nương nói có vật điềm lành đặc biệt

[00:16:28] dâng lên Hoàng Thượng.

[00:16:30] Tốt, trình lên.

[00:16:47] Dân nữ Từ Diệu Cẩm cung chúc Hoàng Thượng thọ đản.

[00:16:51] Hoàng Thượng vạn tuế, vạn tuế, vạn vạn tuế!

[00:16:55]

[00:16:57]

[00:17:01]

[00:17:04]

[00:17:07] Lại là vật kỳ lạ gì nữa?

[00:17:09] Tinh hoa của trời đất, ngũ vị của nhân sinh.

[00:17:11] Món quà mừng thọ này của ta đặc biệt chuẩn bị cho Hoàng Thượng,

[00:17:15] không thể trưng bày trước mặt mọi người.

[00:17:17] Làm ra vẻ huyền bí.

[00:17:25] Trẫm muốn xem thử,

[00:17:26] ngươi đem bảo bối gì đến mừng thọ trẫm.

[00:17:30] Hoàng Thượng.

[00:17:47] Đói cả rồi phải không?

[00:17:49] Hoàng Thượng.

[00:17:50] Ban yến!

[00:17:52] Cao Sí, Trịnh Hòa.

[00:17:54] Có mặt. - Có mặt.

[00:17:56] Trẫm lệnh cho các ngươi cùng các sứ thần,

[00:17:58] vương công đại thần đến điện Cẩn Thân, cùng dự ngự yến.

[00:18:02] Nhi thần tuân chỉ.

[00:18:03] Thần tuân chỉ.

[00:18:23]

[00:18:28] Mất hứng.

[00:18:34] Cát là vật trôi nổi, đất là gốc để đứng vững.

[00:18:41] Ta chỉ muốn Hoàng Thượng tỉnh lại,

[00:18:43] không còn chìm đắm trong những công lao vĩ đại trong quá khứ.

[00:18:47] Hỗn xược! Trẫm chưa già đến mức hồ đồ,

[00:18:51] không cần ngươi đến dạy dỗ trẫm.

[00:18:53] Ngươi đừng tưởng ngươi là em gái của hoàng hậu,

[00:18:56] là có thể muốn làm gì thì làm.

[00:18:58] Bất cứ ai muốn phỉ báng tân chính Vĩnh Lạc,

[00:19:00] trẫm quyết không dung thứ, bất kể là ai.

[00:19:03] Phỉ báng?

[00:19:07] Hoàng Thượng không muốn có người phá hỏng tứ hỷ đồng khánh,

[00:19:10] vạn quốc triều bái, phổ thiên đồng khánh,

[00:19:13] trời ban điềm lành, những thứ bảo bối đó.

[00:19:18] Từ Diệu Cẩm, ngươi thật siêu phàm thoát tục.

[00:19:24] Trẫm biết trong lòng ngươi nghĩ gì.

[00:19:27] Lập dị, ham danh hão.

[00:19:30] Để thể hiện sự thanh cao, cô độc của ngươi,

[00:19:33] để thể hiện sự xuất chúng của ngươi,

[00:19:35]

[00:19:37] bôi đen lên tân chính.

[00:19:39] Nhưng ngươi có nghĩ đến không,

[00:19:41] thứ mà ngươi muốn phỉ báng,

[00:19:43] đã đổ vào đó nửa đời tâm huyết của trẫm.

[00:19:50] Sự huy hoàng của tân chính Vĩnh Lạc không ai có thể xóa bỏ.

[00:19:54] Văn trị võ công của Hoàng Thượng ai cũng khen ngợi.

[00:19:57] Ta chỉ mong việc dốc lòng trị nước của Hoàng Thượng,

[00:20:00] không chỉ để thỏa mãn hư danh.

[00:20:02] Ta chỉ mong việc khai sáng thịnh thế,

[00:20:04] không chỉ để lưu danh sử sách, làm thiên cổ nhất đế.

[00:20:10] Hoàng Thượng có thể đuổi Diệu Cẩm đi,

[00:20:13] có thể lau sạch cát bụi trên long án.

[00:20:17] Nhưng nạn đói ở Hà Nam, Thiểm Tây,

[00:20:20] dịch bệnh ở Giang Tây, Lĩnh Nam,

[00:20:23] Hoàng Thượng cũng có thể làm ngơ không thấy sao?

[00:20:29] Hoàng Thượng say sưa với vạn quốc triều bái,

[00:20:33] bốn bể quy phục.

[00:20:34] Nhưng những gì Diệu Cẩm thấy ở vùng thiên tai,

[00:20:37] lại là đồng ruộng hoang vu, mười nhà chín trống.

[00:20:40] Ăn mày đầy đường, tiếng than oán khắp nơi.

[00:20:47] Càng đáng sợ hơn là,

[00:20:49]

[00:20:53] có nơi từ ba năm trước,

[00:20:55] đã bắt đầu tăng thuế ruộng,

[00:20:57] cưỡng đoạt, ép buộc thương dân, làm bại hoại kỷ cương.

[00:21:01] Bên ngoài kinh thành đã oán than dậy đất,

[00:21:04] án oan chồng chất.

[00:21:10] Có chuyện như vậy sao?

[00:21:11] Diệu Cẩm đi khắp dân gian, tận mắt chứng kiến.

[00:21:18]

[00:21:20] bách tính đã phải thắt lưng buộc bụng ba năm.

[00:21:26] Hoàng Thượng vừa rồi còn đang thưởng thức cái gọi là điềm lành,

[00:21:31] chẳng lẽ đã quên lúa hai bông mà Hán Vương dâng lên,

[00:21:35] cùng với tâm thái của Hoàng Thượng khi còn là Yên Vương,

[00:21:38] giống hệt nhau, đúng là tuy đường khác nhau nhưng về cùng một nơi.

[00:21:53] Hoàng... Hoàng Thượng.

[00:21:55] Chuyện gì?

[00:21:58] Diêu... Diêu đại sư nhờ người nhắn một câu.

[00:22:02] Ông ấy nói gì?

[00:22:03]

[00:22:13]

[00:22:17] sau khi dời đến Bắc Kinh,

[00:22:20] đã liên tục bảy ngày bảy đêm không ăn không uống.

[00:22:25] Ông ấy đang cầu phúc cho Đại Minh.

[00:22:28] Ông ấy đang siêu độ cho những người dân

[00:22:29] chết vì đói và dịch bệnh.

[00:22:33] Ông ấy hy vọng Bệ hạ có thể công đức viên mãn.

[00:22:37] Ông ấy mong rằng thiên hạ,

[00:22:39] chúng sinh đều được cát tường bình an.

[00:23:40] Đại sư, Chu Đệ đến bái biệt đại sư.

[00:24:26] Cao tăng đại đức.

[00:24:29] Ngươi để lại cho Chu Đệ hai câu

[00:24:31] thiền ngữ kinh thế hãi tục.

[00:24:34] "Đại thị tiểu, tiểu thị đại, đại đại tiểu tiểu."

[00:24:41] "Chân thị giả, giả thị chân, chân chân giả giả."

[00:24:49] Trẫm biết tại sao ngươi không tham dự

[00:24:53]

[00:24:58] Ngươi muốn nói với Chu Đệ,

[00:25:01] đuổi theo nhà Đường, làm thiên cổ nhất đế,

[00:25:05] chỉ là ham công lớn, kẻ si nói mộng.

[00:25:08] Ngươi muốn nói với trẫm, mê đắm vào đất rộng của nhiều,

[00:25:12] chỉ là ếch ngồi đáy giếng.

[00:25:18] Cuộc đại hàng hải không phải là của Vĩnh Lạc hoàng đế,

[00:25:21] công lao văn trị võ công của một người.

[00:25:23] [Không có lời thoại]

[00:25:24] Nó đáng lẽ phải là của toàn thể dân tộc Hoa Hạ,

[00:25:26] [Không có lời thoại]

[00:25:26] là cơ hội để phồn vinh phục hưng.

[00:25:28] [Không có lời thoại]

[00:25:43] Ngươi, hòa thượng điên này,

[00:25:45] lên trời rồi cũng không chịu buông tha.

[00:25:49] Ngươi muốn dùng cái chết của mình để đánh cho Chu Đệ một chưởng nữa,

[00:25:54] thúc giục trẫm lên đường.

[00:25:57] Ngươi không muốn để ta thở một hơi, nghỉ một chút.

[00:26:01] Ngươi đã đưa Chu Đệ đi trên con đường

[00:26:04] lâm trị thiên hạ.

[00:26:07] Cũng để ta lĩnh ngộ được đạo lý tận tụy cúc cung.

[00:26:17] Ngươi để lại hai thứ này cho Chu Đệ,

[00:26:20] là muốn nói với Chu Đệ,

[00:26:22]

[00:26:52] Đi đi, ngươi cuối cùng đã tu thành chính quả,

[00:26:57] không còn ở trong lục đạo luân hồi, đã đến thế giới cực lạc.

[00:27:09] Đời này, ngươi, hòa thượng điên này,

[00:27:11] đã giúp ta không ít việc.

[00:27:13] Nhưng cũng không ít lần đá vào mông ta.

[00:27:16] Cú đá cuối cùng này còn mạnh hơn.

[00:27:26] Đợi đấy mà xem.

[00:27:28] Đợi ta hoàn thành sự nghiệp vĩ đại của đại hàng hải,

[00:27:31] khi chúng ta gặp lại,

[00:27:35] ta nhất định sẽ trả lại cú đá này của ngươi.

[00:27:44]

[00:27:48] đã hứa.

[00:28:34] Vương Trung, hôm nay thời tiết không tệ.

[00:28:37] Cùng trẫm ra ngoài đi dạo.

[00:28:39] Vâng.

[00:28:42] Thần Trịnh Hòa bái kiến Hoàng Thượng.

[00:28:45] Trịnh Hòa, có chuyện gì?

[00:28:48] Lần này Trịnh Hòa mang đến cho Hoàng Thượng hai món quà.

[00:28:53] Ngươi không phải đã tặng quà mừng thọ cho trẫm rồi sao?

[00:28:57] Hai món quà này không tầm thường.

[00:29:00] Ngươi muốn riêng tư thể hiện lòng hiếu thảo sao?

[00:29:03] [Không có lời thoại]

[00:29:04] Bây giờ tặng cho Hoàng Thượng là đúng lúc.

[00:29:09] Ngươi với trẫm mà còn giấu bài sao.

[00:29:14] Vào đi.

[00:29:54] Lấy ở đâu ra cái thứ kỳ quái này vậy?

[00:29:58] Bộ giáp này,

[00:29:59] là vi thần mang về từ Hốt Lỗ Tư.

[00:30:01] Một người bạn kỵ sĩ của tôi mở một tiệm vũ khí,

[00:30:03] nhiều năm không bán được món nào.

[00:30:06] Vi thần từ những vũ khí này đã nhìn ra manh mối,

[00:30:09] liền mang về cho Hoàng Thượng vài món.

[00:30:12] Trịnh Hòa, ngươi trước nay rất biết mua đồ,

[00:30:15] nhưng món quà này trẫm không thích lắm.

[00:30:19] Ngươi muốn trẫm mặc nó ra trận giết địch sao?

[00:30:22] Hay là để cho đẹp?

[00:30:24] Đều không phải. Vi thần muốn Hoàng Thượng

[00:30:27] từ nó mà có phát hiện lớn hơn.

[00:30:32] Hả?

[00:30:33] Vừa giống bò vừa không phải ngựa, đầu thì đầy lông gà.

[00:30:38] Bộ giáp to lớn thế này,

[00:30:40] sao có thể là cho người mặc?

[00:30:42] Bạn của tôi nói,

[00:30:44] đây đều là vũ khí của các dũng sĩ Âu La Ba

[00:30:46] sử dụng.

[00:30:51] Thanh trường đao này,

[00:30:54] là mã đao của kỵ sĩ Pháp Lan Khắc.

[00:30:56] [Không có lời thoại]

[00:30:57] Bộ giáp này,

[00:30:58] thuộc về vệ sĩ cung đình của Uy Ni Tư.

[00:31:01] Tôi hỏi anh ta,

[00:31:02] nếu đã chế tạo được vũ khí lợi hại như vậy,

[00:31:05] vậy thì chiến binh của họ cũng vô cùng dũng mãnh phải không?

[00:31:08] Anh ta nói, những người sử dụng vũ khí này,

[00:31:11] so với người phương Đông các ngươi,

[00:31:12] cao hơn nửa cái đầu.

[00:31:21] Tôi nói với anh ta, tôi đã đi qua nhiều nước,

[00:31:25] chưa từng biết có ai mạnh hơn Đại Minh.

[00:31:27] Nhưng những vũ khí này,

[00:31:29] thực sự hung hãn hơn của chúng ta.

[00:31:31] Tôi rất vui. Anh ta nói, "Chúc mừng các ngài."

[00:31:34] "Đại Minh cuối cùng cũng có đối thủ ở phương xa."

[00:31:40] Âu La Ba mà ngươi nói, còn có Uy Ni Tư,

[00:31:45] cách Đại Minh bao xa?

[00:31:47] Xa tận chân trời góc bể, gần ngay trong gang tấc.

[00:31:53] Những vũ khí này được vận chuyển đến Hốt Lỗ Tư,

[00:31:56] mất nửa đời của một người buôn.

[00:32:00] Nhưng vi thần mang nó về Đại Minh,

[00:32:03] chỉ mất chưa đầy ba tháng.

[00:32:05] Hoàng Thượng không ra ngoài xem thì thực sự không biết,

[00:32:09] thế giới bên ngoài quá lớn.

[00:32:12] Chúng ta vẫn còn biết quá ít về người khác.

[00:32:14] muốn tạm hoãn tuần du trên biển của trẫm.

[00:32:16] Trong lời nói của ngươi có ẩn ý.

[00:32:19] Ngươi đang nhắm vào thánh chỉ

[00:32:26] Đi một vòng lớn như vậy,

[00:32:29] ngươi thật khổ tâm.

[00:32:30] Vi thần còn nghe nói,

[00:32:32] uy lực và tầm bắn của hỏa pháo Tây phương,

[00:32:34] có thể đã đuổi kịp Đại Minh chúng ta.

[00:32:36] Kỹ thuật hàng hải của người Uy Ni Tư,

[00:32:38] đã đạt đến trình độ rất cao.

[00:32:40] Người ngoại tộc không chỉ thượng võ,

[00:32:42] mà để kiếm lợi, họ càng không từ thủ đoạn.

[00:32:50] Được rồi, hai món quà này của ngươi, trẫm nhận.

[00:32:57] Vi thần trước đây chỉ biết

[00:33:00] Tây phương sản xuất nhiều len và rượu.

[00:33:02] Cũng không để tâm đến chuyện này.

[00:33:05] Lần này trước khi trở về, sau khi tìm hiểu sâu hơn,

[00:33:09] mới biết Uy Ni Tư và Phất La Luân Tát,

[00:33:12] đều giàu nứt đố đổ vách.

[00:33:13] Nước Anh Cát Lợi,

[00:33:14] lại có xưởng dệt vải lên đến hàng vạn người.

[00:33:17] Càng mới lạ hơn là,

[00:33:19] vi thần nghe nói ở Nhiệt Na Á,

[00:33:21] từ mấy chục năm trước đã có ngân hàng.

[00:33:24] Ngân hàng? Là làm ăn buôn bán gì?

[00:33:26] [Không có lời thoại]

[00:33:27] Giống như tiền trang của chúng ta.

[00:33:29] Nhưng lớn hơn nhiều.

[00:33:31] Ai cũng có thể đến đó vay tiền.

[00:33:34] Nhiệt Na Á còn có nhiều ngành nghề mới lạ.

[00:33:37] Công chứng viên, luật sư.

[00:33:39] Công chứng viên?

[00:33:41] Công chứng viên là người làm chứng

[00:33:43] cho bên mua và bên bán.

[00:33:45] Cái này ở Đại Minh ta gọi là người trung gian.

[00:33:49] Còn cái gì sư nữa?

[00:33:51] Luật sư là người chuyên đi kiện tụng cho người khác.

[00:33:54] Quan mấy phẩm?

[00:33:55] Không phải quan, là một ngành nghề.

[00:33:58] Có người chuyên dùng nó để kiếm sống.

[00:34:00] Kiện tụng thì có quan phủ mà.

[00:34:03] Vi thần nghe cũng thấy lạ.

[00:34:05] Quan viên xử án, nếu không hợp luật pháp,

[00:34:07] luật sư có thể tranh luận với quan viên,

[00:34:09] giải oan cho phạm nhân.

[00:34:13] Nói như vậy,

[00:34:14] luật sư này chuyên chống đối quan phủ.

[00:34:18] Hoàng đế là vua của một nước.

[00:34:22] Thánh chỉ của Hoàng đế chính là luật pháp.

[00:34:24] Sao có thể để kẻ khác xen vào?

[00:34:26] Đây không phải là mưu nghịch sao?

[00:34:29] Năm xưa Thái Tổ phế trừ thừa tướng Hồ Duy Dung,

[00:34:32] một là vì ghét người nhiều lời,

[00:34:33] hai là để triệt để xóa bỏ bè phái.

[00:34:36] Thần cũng cho rằng đây là hồ đồ.

[00:34:39] Nhưng điều thần muốn nói là,

[00:34:42] các nước hải ngoại thực sự có rất nhiều điểm khác biệt với Đại Minh.

[00:34:46] Ai hơn ai kém, còn cần phải so sánh, giao lưu.

[00:34:49] Vì vậy, muốn quốc gia phú cường,

[00:34:52] không thể không quan tâm đến ngoại bang.

[00:34:57] Cái xứ Tây phương này, quả thực là một nơi thị phi.

[00:35:01] Cho nên,

[00:35:02] Trịnh Hòa mang về cho Hoàng Thượng món quà thứ hai.

[00:35:10] Là gì vậy?

[00:35:12] Vi thần đáng tội chết.

[00:35:14] Đã mang về cho Hoàng Thượng hai người Uy Ni Tư.

[00:35:20] Hai vị đều là khách từ phương xa đến,

[00:35:22] mời ngồi. Trẫm hôm nay không bày vẽ phô trương,

[00:35:26] các vị cũng có thể tự nhiên một chút.

[00:35:30] Tâu Hoàng Thượng,

[00:35:32] người Tây phương dùng bữa,

[00:35:33] khác với những người Tây Dương từng đến trước đây,

[00:35:35] có chút khác biệt.

[00:35:36] Họ không biết dùng đũa.

[00:35:41] Chẳng lẽ cũng giống người Hồ ở Tây Vực,

[00:35:43] dùng tay để bốc sao?

[00:35:45] Không không, người Tây phương dùng dao nĩa.

[00:35:48] Dao nĩa?

[00:35:51] Dùng vũ khí để ăn.

[00:35:54] Đây đúng là một cảnh lạ của Tây Dương.

[00:35:57] Trẫm muốn xem thử.

[00:35:59] Vi thần đã nghĩ đến việc này từ trước.

[00:36:01]

[00:36:03] vi thần đã mượn hai bộ từ đó.

[00:36:06] Vương công công.

[00:36:19] Tốt, bây giờ có thể ăn rồi.

[00:36:23] Mời.

[00:36:37] [Không có lời thoại]

[00:36:40] [Không có lời thoại]

[00:36:45] Ăn phải ớt rồi phải không?

[00:36:46] Trời ơi!

[00:36:49] Vương Trung.

[00:36:50] Mang cho họ chút nước trà, súc miệng đi.

[00:36:55] Món ăn Trung Quốc, chú trọng sắc, hương, vị.

[00:36:59] Trong đĩa này không phải tất cả đều là để ăn.

[00:37:01] Có thứ là để mượn vị,

[00:37:03] có thứ thuần túy là để xem.

[00:37:09] Hai vị khách,

[00:37:11] kể cho trẫm nghe một chút

[00:37:12] về hoàng đế, quân đội, bách tính của nước các vị,

[00:37:17] còn cả việc đóng tàu nữa.

[00:37:22] Tâu Hoàng Thượng,

[00:37:23] đàn ông Tây phương quen gọi nhau là "tiên sinh",

[00:37:25] phụ nữ thì gọi là "nữ sĩ".

[00:37:29] Tiên sinh?

[00:37:31] Học vấn cao đến đâu chứ?

[00:37:33] Trẫm gặp họ cũng phải gọi là tiên sinh sao?

[00:37:35] Người ta có làm quan đâu,

[00:37:37] sao có thể gọi là nữ sĩ?

[00:37:42] Thôi, đừng làm mấy chuyện phiền phức này nữa.

[00:37:44] Nói vào chuyện chính đi.

[00:37:47] Hoàng Thượng, chúng tôi đã thấy bảo thuyền của Đại Minh,

[00:37:51] cũng đã thấy sự giàu có của Đại Minh.

[00:37:53] Quý quốc quả thực mạnh hơn chúng tôi rất nhiều.

[00:37:57] Nhưng,

[00:37:57] chúng tôi đang nỗ lực phát triển kỹ thuật đóng tàu.

[00:38:01] Tin rằng trong tương lai không xa,

[00:38:02] sẽ đuổi kịp, thậm chí vượt qua Đại Minh.

[00:38:07] Căn cứ vào đâu?

[00:38:08] Bởi vì thương nhân, quân nhân của chúng tôi,

[00:38:13] cách tốt, cách xấu gì cũng đều dùng.

[00:38:17] Vậy quân đội của các ngươi thì sao?

[00:38:19] Đao thương có sắc bén, ngựa có béo tốt không?

[00:38:22] Có được trang bị Thần Cơ Doanh, tức là súng hỏa mai không?

[00:38:29] Nạp thuốc súng vào, "đùng" một tiếng là nổ.

[00:38:34] Không, Hoàng đế bệ hạ, chúng tôi chỉ là thương nhân.

[00:38:37] Chúng tôi không hiểu rõ những chuyện này.

[00:38:39] Nhưng theo tôi được biết,

[00:38:41] Trung Quốc đã phát minh ra thuốc súng,

[00:38:43] còn hỏa pháo thì xuất phát từ Tây phương.

[00:38:51] Vua của các ngươi,

[00:38:52] thích cử người tuần du trên biển sao?

[00:38:55] Nhưng ở nước chúng tôi có rất nhiều người

[00:38:57] say mê thám hiểm trên biển,

[00:38:58] đi tìm kiếm của cải,

[00:39:00] đi tìm những nơi mới có thể sinh sống.

[00:39:03] Đúng vậy.

[00:39:05] Tại sao vậy?

[00:39:06] Đương nhiên là vì vàng, vì kiếm tiền.

[00:39:10] Để có thể sống tốt hơn.

[00:39:12] Chẳng lẽ,

[00:39:14] thuyền đội Đại Minh của các vị không phải vì mở rộng bản đồ,

[00:39:17] tích lũy của cải mới vượt biển sao?

[00:39:19] Chẳng lẽ tôi nói không đúng sao?

[00:39:20] [Không có lời thoại]

[00:39:21] Hoàng đế bệ hạ đáng kính nhất.

[00:39:36] Tại sao Hoàng Thượng lại để ý đến lời nói

[00:39:38] của hai người ngoại quốc như vậy?

[00:39:41] Trịnh Hòa để trẫm nghe thấy tiếng nói từ Tây phương.

[00:39:45] Hắn muốn trẫm phải luôn cảnh giác.

[00:39:50] Trịnh Hòa từng nói,

[00:39:51] Hoàng Thượng sẽ có phát hiện lớn từ họ.

[00:39:56] Có những lời hắn không tiện nói thẳng.

[00:39:59] Thuyền đội Đại Minh đã đi gần 20 năm,

[00:40:02] thăm viếng hơn 30 nước.

[00:40:05] Nhưng dường như càng đi càng nhiều.

[00:40:09] Chỉ cần người có tâm đều có thể nhìn ra.

[00:40:12] Diệu Cẩm.

[00:40:14] Ngươi nói, Trung Quốc, Trung Quốc,

[00:40:16] thực sự là ở trung tâm sao?

[00:40:21] Đại Minh hùng mạnh có thực sự là trung tâm của trái đất không?

[00:40:26] Điều Hoàng Thượng hỏi, suy nghĩ sâu xa, làm người ta tỉnh ngộ.

[00:40:34] Đều nói chúng ta đất rộng của nhiều, vô tận.

[00:40:39] Nhưng nói thật,

[00:40:40] Trịnh Hòa đi càng xa,

[00:40:42] trong lòng trẫm càng không yên.

[00:40:44] Mang về càng nhiều thứ,

[00:40:47] trẫm càng thấy lòng băn khoăn.

[00:40:49] Còn bao nhiêu vật linh thiêng mà Đại Minh không có?

[00:40:53] Còn bao nhiêu

[00:40:54] chân lý mà người Đại Minh chưa hiểu rõ?

[00:40:59]

[00:41:03] Nhưng người Tây phương nghĩ đến

[00:41:05] lại là mở rộng bờ cõi, tích lũy của cải.

[00:41:08] Vì lợi ích cá nhân mà không màng công lý,

[00:41:11] vì mong muốn xa hoa mà đi ngược đạo trời.

[00:41:14] Nghĩ đến thôi đã thấy đáng sợ.

[00:41:19] Trẫm và họ giống như hai mặt của một đồng xu,

[00:41:23] mưu cầu khác nhau, thủ đoạn khác nhau.

[00:41:27] Tương lai nếu gặp nhau, liệu có thể yên ổn không?


 0 הערות sort   מיין לפי