(AI-sub) Trịnh Hoà Hạ Tây Dương -

21/59 أشرطة فيديو

(AI-sub) Trịnh Hoà Hạ Tây Dương tập 21 - La Gia Lương, Đường Quốc Cường

0 المشاهدات· 08/12/25
ai_sub_studio
ai_sub_studio
مشتركين
0

Phụ đề được dịch bằng AI, cần bạn góp sức hoàn thiện. Liên hệ tham gia tại Facebook: https://www.facebook.com/profi....le.php?id=1000678863 -------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------- Trịnh Hoà Hạ Tây Dương (2009): Hành Trình Lịch Sử Vượt Biển Của Hạm Đội Nhà Minh <br>Bộ phim xoay quanh nhân vật lịch sử có thật – thái giám Trịnh Hòa (do ngôi sao TVB La Gia Lương thủ vai). Dưới mệnh lệnh của hoàng đế Minh Thành Tổ - Chu Đệ (Đường Quốc Cường), Trịnh Hòa đã dẫn đầu một hạm đội lớn nhất thế giới thời bấy giờ thực hiện 7 chuyến hải trình vĩ đại đến &quot;Tây Dương&quot; (vùng biển Ấn Độ Dương và xa hơn nữa).

أظهر المزيد

[00:01:12] Lão phu giữ chức nhị phẩm,

[00:01:13] dường như ở trên phẩm cấp của đại nhân.

[00:01:16] Theo luật, lão phu không phải quỳ.

[00:01:20] Các người đã lưu vong đến đây như thế nào?

[00:01:26] Năm Kiến Văn thứ tư,

[00:01:28] triều đình đã có lệnh bãi bỏ niên hiệu Kiến Văn.

[00:01:31] Sau Hồng Vũ, bây giờ là Vĩnh Lạc.

[00:01:37] Mùa thu năm đó,

[00:01:39] triều đình khắp nơi truy bắt cựu thần của Kiến Văn.

[00:01:43] Bọn ta không muốn quy hàng, cũng không muốn chết,

[00:01:46] để tránh bị tàn sát,

[00:01:48] bọn ta, những thần công của tiền triều, đã dẫn theo gia quyến, tôi tớ

[00:01:52] lưu vong ra hải ngoại.

[00:01:54] Bọn ta lênh đênh trên biển mấy tháng trời,

[00:01:56] lưu lạc đến hòn đảo hoang vu này.

[00:01:58] Bọn ta chỉ muốn noi gương bậc hiền xưa,

[00:02:01] giữ trọn khí tiết, ở đây gây dựng gia viên.

[00:02:05] Mặt trời mọc thì đi cày, mặt trời lặn thì nghỉ ngơi,

[00:02:08] không màng thế sự, sống hết tuổi trời mà thôi.

[00:02:12] Lão phu xin đại nhân minh xét.

[00:02:17] Hiện giờ ở đây các người có tổng cộng bao nhiêu người?

[00:02:20] Bẩm đại nhân, toàn bộ người Trung Thổ tị nạn đều ở đây,

[00:02:24] có tất cả ba mươi lăm gia đình,

[00:02:26] già trẻ, trai gái gồm hai trăm ba mươi ba người.

[00:02:30] Nhưng hình như có một người không có ở đây.

[00:02:33] Các người giấu ông ta ở đâu rồi?

[00:02:37] Đại nhân hỏi về Kiến Văn Hoàng thượng?

[00:02:39] Phải.

[00:02:41] Bẩm đại nhân, từ sau khi phá cung,

[00:02:44] bọn ta chưa từng gặp lại Hoàng thượng.

[00:02:47] Lão phu xin thề với trời,

[00:02:48] trên hòn đảo này tuyệt đối không có Kiến Văn Hoàng thượng.

[00:02:57] Đây là cái gì?

[00:02:59] Đây là cờ vương của cung đình Đại Minh mà!

[00:03:01] Cờ vương của cung đình Đại Minh!

[00:03:03] Vậy mà ngươi còn dám thề rằng Chu Doãn Văn không có ở đây?

[00:03:05] Đại nhân,

[00:03:07] tuy có cờ nhưng không có Hoàng thượng.

[00:03:10] Sở dĩ chúng tôi dựng lá cờ vương này,

[00:03:13] là để nối dài huyết mạch của tổ tông,

[00:03:16] để tuân thủ niên hiệu Kiến Văn.

[00:03:18] Cũng là để cho thổ dân ngoài đảo biết,

[00:03:22] hòn đảo này đã là thánh địa của Đại Minh ta rồi,

[00:03:27] để tránh bị xâm phạm.

[00:03:29] Đại nhân ơi, bọn ta quanh năm đơn độc nơi đảo hoang,

[00:03:33] đất nước quê nhà vạn dặm, không nơi nương tựa.

[00:03:37] Lá cờ vương này chính là mệnh mạch của Trung Hoa ta,

[00:03:44]

[00:03:48] Mong đại nhân minh xét.

[00:03:56] Trịnh đại nhân,

[00:04:04] những người này đều là cựu thần của Kiến Văn.

[00:04:07]

[00:04:11] Vậy ngươi có chủ ý gì?

[00:04:15] Giao họ cho tôi thẩm vấn.

[00:04:22] Được thôi.

[00:04:24] Ngô tổng binh! Ngô đại nhân, ông muốn làm gì?

[00:04:32] Quốc Trung, ngươi nghe đây,

[00:04:34] ta không dài dòng như Trịnh đại nhân đâu.

[00:04:42] B

[00:04:42] Tránh ra!

[00:05:03] Chu Doãn Văn ở đâu?

[00:05:05] Lão phu đã nói ở đây không có Kiến Văn Hoàng thượng.

[00:05:08] Những lời lão phu nói đều là sự thật!

[00:05:25] Trịnh đại nhân,

[00:05:28] Trịnh đại nhân,

[00:05:30] ông cứ dung túng cho Ngô Tuyên như vậy sao?

[00:05:38] Chu Doãn Văn ở đâu?

[00:05:40] Không được giết người!

[00:05:42] Ngươi là ai?

[00:05:44] Ta là Nam Hiên Công.

[00:05:46] Dừng tay!

[00:05:48] Ngô Tuyên, hạ tên xuống!

[00:06:16] Nam tiên sinh, thật sự là ngài sao?

[00:06:20] Hải Thần gia của tôi!

[00:06:21] Ngài làm đệ tử tìm khổ quá!

[00:06:25] Xin nhận của đệ tử một lạy.

[00:06:27] Mau đứng lên, mau đứng lên!

[00:06:32] Mã Hòa, bây giờ ngươi đã là Trịnh đại nhân rồi.

[00:06:38] Tiểu thái giám năm xưa đã lên đàn bái tướng rồi.

[00:06:45] Tốt, tốt lắm.

[00:06:50] Quả nhiên năm đó ta không nhìn lầm.

[00:06:53] Tên nhóc ngươi sau này thật sự có tiền đồ lớn.

[00:06:59] Phải rồi, Nam Công,

[00:07:01] tôi nghe công tử nhà họ Ngô ở Quỳnh Châu nói,

[00:07:03] ngài đã bệnh chết năm ngoái, được chôn ở đảo Trân Châu.

[00:07:06] Tại sao bây giờ...

[00:07:07] Có phải là một người tay cầm quạt lông,

[00:07:11] phong thái ung dung, một thư sinh?

[00:07:14] Không sai.

[00:07:14] Hắn chính là đại hải tặc Trần Tổ Nghĩa đó!

[00:07:21] Không thể nào!

[00:07:27] Tôi đã bị lừa rồi, Nam tiên sinh.

[00:07:30] Trần Tổ Nghĩa nói Chu Doãn Văn...

[00:07:33] đang ẩn náu trên hòn đảo này, có phải thật không?

[00:07:36] Trần Tổ Nghĩa còn nói,

[00:07:38] hắn đã tìm được Kiến Văn Đế.

[00:07:41] Hắn muốn mượn danh thiên tử để hiệu lệnh chư hầu,

[00:07:43] tập hợp quân trung nghĩa trong thiên hạ,

[00:07:46] giúp Kiến Văn đoạt lại hoàng vị.

[00:07:50] Còn có chuyện đáng sợ hơn.

[00:07:52] Trần Tổ Nghĩa nói đã cùng Kiến Văn Đế cắt máu ăn thề,

[00:07:56] một khi quang phục, Kiến Văn Đế đã đồng ý

[00:07:59] nội địa đều thuộc về triều đình Đại Minh.

[00:08:01] Còn biển cả thì thuộc về Trần Tổ Nghĩa hắn.

[00:08:06] Sẽ xem minh ước này,

[00:08:07] lập thành quốc sách không bao giờ thay đổi của Đại Minh,

[00:08:09] đời đời con cháu truyền nhau.

[00:08:14] Nếu Trần Tổ Nghĩa và Chu Doãn Văn cấu kết với nhau,

[00:08:17] thật sự sẽ gây họa cho thiên hạ.

[00:08:19] Tên đại đạo giang hồ này quả nhiên có đảm lược hơn người.

[00:08:23] Theo ta thấy,

[00:08:24] Trần Tổ Nghĩa hắn căn bản không có được Chu Doãn Văn.

[00:08:27] Hắn đang hư trương thanh thế.

[00:08:31] Trịnh đại nhân, tôi thấy điều này hoàn toàn có thể.

[00:08:35] Nhưng ngài hãy nghĩ kỹ xem,

[00:08:38] hư trương thanh thế cũng là một loại thanh thế.

[00:08:43] Trên biển cả mênh mông, thuyền đi dựa vào cái gì?

[00:08:48] Một là dựa vào buồm, hai là dựa vào gió.

[00:08:51] Nói cách khác, chính là thanh và thế.

[00:08:57] Ngài nói đúng.

[00:08:58] Trần Tổ Nghĩa có bắt được Chu Doãn Văn hay không,

[00:09:00] điều đó không quan trọng.

[00:09:01] Quan trọng là,

[00:09:03] bây giờ hắn đã giương cờ hiệu của Kiến Văn Đế.

[00:09:06] Đến lúc đó,

[00:09:08] đám hải tặc sẽ biến mình,

[00:09:10] tự xưng là nghĩa quân Đại Minh.

[00:09:14] Trịnh đại nhân,

[00:09:15] nếu ngài thật sự có thể tiêu diệt Trần Tổ Nghĩa,

[00:09:18] hàng vạn hộ dân chài trên các hòn đảo,

[00:09:21] sẽ rất biết ơn ngài.

[00:09:23] Nam Dương, Tây Dương,

[00:09:26] tất cả vua chúa của các nước trên biển Đông Dương,

[00:09:30] cũng sẽ hết lòng cúi đầu bái phục.

[00:09:38] Cảm ơn Nam Công.

[00:09:40] Xin mời Nam Công cùng tôi lên thuyền báu,

[00:09:42] tôi muốn tạ ơn ngài thật chu đáo.

[00:09:45] Được, đi thôi.

[00:09:55] Thuyền này được đóng tại xưởng Long Giang của Đại Minh,

[00:09:57] dài bốn mươi bốn trượng, rộng mười bảy trượng,

[00:10:00] cao sáu trượng tám thước.

[00:10:03] Đây là pháo Đại tướng quân.

[00:10:06] Cỡ nòng sáu tấc, mỗi khẩu nặng tới năm nghìn năm trăm cân.

[00:10:09] Một phát bắn ra, trời long đất lở.

[00:10:12] Nam Công, hãy xem bánh lái đuôi này.

[00:10:15] Nó được làm từ gỗ thiết mộc ngàn năm,

[00:10:17] cao ba trượng hai thước, vô cùng kiên cố.

[00:10:24] Hay lắm! Lão phu đi biển mấy chục năm,

[00:10:29] thuyền bè của các vùng biển đông, tây, nam, bắc đều đã thấy qua.

[00:10:33] Nhưng một con thuyền báu lớn như thế này,

[00:10:36] đừng nói là thấy, đến nghĩ lão phu cũng không dám nghĩ.

[00:10:41] Thuyền báu của chúng ta tuy lớn,

[00:10:43] SPE

[00:10:44] nhưng lại thiếu một người,

[00:10:46] một vị Hải Thần gia tinh thông bốn biển cả.

[00:11:14] Trịnh đại nhân,

[00:11:17] tôi nhìn thấy cái lồng treo này của ngài là tôi lại buồn.

[00:11:20] Ta ở chỗ của Trần Tổ Nghĩa cũng từng bị nhốt vào lồng treo.

[00:11:25] Trịnh đại nhân,

[00:11:29] trên hòn đảo này căn bản không có Kiến Văn Hoàng thượng nào cả.

[00:11:32] Những di dân tiền triều này,

[00:11:34] sở dĩ lưu vong chân trời,

[00:11:35] chẳng qua là để giữ mạng sống mà thôi.

[00:11:42] Tôi nghĩ những người này,

[00:11:43] sẽ không bao giờ dám đặt chân vào Trung Thổ một bước nữa.

[00:11:47] Con cháu họ, sau khi sống lâu ở đây,

[00:11:50] sẽ hòa nhập thành thổ dân địa phương.

[00:11:53] Sau này cùng lắm chỉ nhớ rằng tổ tiên của mình,

[00:11:56] từng là người Hán mà thôi.

[00:11:58] Họ chỉ có thể sống nhờ biển,

[00:12:00] tự lực cánh sinh, tự sinh tự diệt, sống lay lắt để sinh sôi.

[00:12:04] Đại nhân ơi,

[00:12:06]

[00:12:08] Tại sao Đại Minh vẫn còn căm ghét họ?

[00:12:26] Ghi chép!

[00:12:28] Ngày hai mươi mốt tháng hai năm Vĩnh Lạc thứ tư,

[00:12:30] tại đảo Vạn An phát hiện di dân tiền triều,

[00:12:33] hơn hai trăm ba mươi người.

[00:12:36] Chánh sứ Đại Minh, Trịnh Hòa,

[00:12:38] phụng chỉ thay vua hành pháp, theo luật thẩm xét.

[00:12:44] Hoàng thượng có nghiêm chỉ,

[00:12:45] re

[00:12:46] tất cả cựu thần và thân quyến tiền triều không chịu quy thuận,

[00:12:49] đều xử trí tại chỗ, quyết không khoan dung.

[00:12:59] Nhưng xét thấy các ngươi đã trốn khỏi Trung Thổ, lưu vong chân trời,

[00:13:04] vì vậy, chuẩn cho xử phạt khoan hồng.

[00:13:07] Hỏi các ngươi có nguyện ý quy hàng Hoàng thượng đương kim không?

[00:13:13] Cam làm thuận dân ở hải ngoại?

[00:13:15] Nếu đồng ý thì chuyện cũ bỏ qua,

[00:13:18] bản sứ có thể tha tội cho các ngươi.

[00:13:21] Không!

[00:13:22] Quốc Trung!

[00:13:24] Ngươi đừng vì sự cố chấp của mình,

[00:13:26] mà làm hại mấy trăm người tị nạn.

[00:13:28] Tôi không cố chấp, mà là không còn đường nào để đi.

[00:13:31] Xin hỏi Trịnh đại nhân, chúng tôi sống thế nào đây?

[00:13:35] Chúng tôi ngàn khó vạn hiểm trôi dạt đến đây,

[00:13:38]

[00:13:40] nhà cửa đã bị các người đốt.

[00:13:42] Lương thực, gạo thóc đều bị thiêu thành tro.

[00:13:45] Chúng tôi đói rét khốn cùng, không còn gì cả.

[00:13:49] Bất kể Trịnh đại nhân tha hay không tha,

[00:13:53] chúng tôi cũng chỉ có một con đường chết.

[00:13:59] Hoàng thượng của ta vỗ về thiên hạ, ân đức ban khắp bốn biển,

[00:14:02] ra lệnh cho tất cả di dân nghe đây!

[00:14:05] Kể từ hôm nay, bất cứ ai muốn ở lại hòn đảo này sinh sống,

[00:14:09] không phân biệt già trẻ, trai gái, mỗi người được ban năm thạch lương thực,

[00:14:13] mười trượng vải bông, tám thước lụa, ba đấu giống lúa,

[00:14:17] để giúp các ngươi mưu sinh.

[00:14:19] Trịnh đại nhân,

[00:14:20] còn ban cho các ngươi năm thuyền đánh cá,

[00:14:23] năm mươi tấm lưới.

[00:14:25] Còn có nồi, niêu, xoong, chảo, dầu, muối, tương, dấm,

[00:14:27] cày, cuốc, dao, cưa, trà, thuốc bắc,

[00:14:31] bao gồm cả kim chỉ.

[00:14:33] Tất cả những thứ cần dùng trong cuộc sống,

[00:14:36] đều ban cho.

[00:14:38] Trịnh đại nhân,

[00:14:39] ngài... ngài thật là Bồ tát cứu mạng!

[00:14:43] Không dám, bản sứ chỉ là thay vua hành đạo.

[00:14:46] Các ngươi muốn tạ ơn, hãy cúi đầu tạ ơn thiên ân của Thánh thượng đi.

[00:14:51] Thần tử tạ ơn Hoàng thượng!

[00:14:53] Hoàng thượng vạn tuế, vạn tuế, vạn vạn tuế!

[00:14:58] Vương đại nhân,

[00:14:59] những người con dân hải ngoại này, có lẽ đều đói rồi.

[00:15:02] Bảo nhà bếp mau dọn rượu và cơm ra,

[00:15:05] cho họ ăn một bữa no nê.

[00:15:07] Vâng, tuân lệnh!

[00:15:10] Tạ ơn Trịnh đại nhân.

[00:15:52] Trịnh đại nhân,

[00:15:54] tại hạ có mấy lời không biết nên nói hay không.

[00:16:01] Có gì cứ nói thẳng đi.

[00:16:04] Hôm trước chúng ta gặp Trần Tổ Nghĩa trên biển,

[00:16:09] tôi nói đó là thuyền hải tặc,

[00:16:12] ngài lại nói đó là Ngô công tử.

[00:16:17] Phải, ta đã sai. Ngươi nghi ngờ rất đúng.

[00:16:21] Tôi yêu cầu ghi việc này vào nhật ký hàng hải,

[00:16:24] để sau này trình lên cho Hoàng thượng ngự lãm.

[00:16:27] Được thôi.

[00:16:30] Hoàng thượng đã từng hạ nghiêm chỉ,

[00:16:33] ra lệnh chúng ta truy tìm Chu Doãn Văn và đồng đảng. 炸

[00:16:36] Thế mà việc làm hôm nay của đại nhân, lại gần như là...

[00:16:40] Không cần ấp úng,

[00:16:41] có gì cứ nói thẳng đi.

[00:16:43] Việc làm của đại nhân,

[00:16:45] gần như là trái lệnh vua, giả truyền thánh chỉ, tư thông với phản nghịch.

[00:16:50] Ngô Tuyên, ngươi nghe đây, ta là Chánh sứ Đại Minh,

[00:16:54] có quyền thay vua hành đạo, lâm cơ quyết đoán.

[00:16:59] Hơn nữa, với tình cảnh hiện tại của họ,

[00:17:03] căn bản không gây hại cho Đại Minh.

[00:17:06] Trời cao soi xét, hoàng ân rộng lớn,

[00:17:09] tại sao không thể cho họ một con đường sống?

[00:17:12] Huống chi họ cũng là huyết mạch của Trung Hoa,

[00:17:15] là con dân của Đại Minh.

[00:17:17] Trịnh đại nhân ông trước mặt Hoàng thượng thì tuân thủ quy củ,

[00:17:21] đến khi ra biển lại cố chấp làm theo ý mình.

[00:17:24] Ông nơi nơi đều xúc phạm hoàng uy.

[00:17:28] Về việc này, tại hạ sau này không thể không bẩm báo với Hoàng thượng.

[00:17:31] Tùy ngài.

[00:17:33] Tại hạ xin cáo lui.

[00:17:35] Khoan đã.

[00:17:42] Ngô Tuyên, ta là chánh sứ, ngươi là phó sứ.

[00:17:47] Ta không cần biết trong lòng ngươi nghĩ gì,

[00:17:49] nhưng về mặt hành động, ngươi bắt buộc phải phục tùng ta.

[00:17:53] Hiểu chưa?

[00:17:59] Tuân lệnh.

[00:18:21] Ngài đều nghe thấy rồi.

[00:18:25] Nghe thấy rồi.

[00:18:27] Chuyện hôm nay khiến đại nhân vô cùng rạng rỡ,

[00:18:33] còn Ngô Tuyên lại phải chịu nhục.

[00:18:36] Đại nhân e rằng sau này sẽ càng khó hòa hợp với hắn.

[00:18:42] Dù sao đi nữa,

[00:18:43] dù sao đi nữa,

[00:18:44] chẳng phải chúng ta đã tìm được Nam Hiên Công sao?

[00:18:46] Có Hải Thần gia dẫn đường,

[00:18:48] chúng ta sẽ không phải chịu sự kiềm chế của Ngô Tuyên nữa.

[00:18:52] Nhưng Nam Hiên Công có muốn gia nhập

[00:18:54] đoàn thuyền Đại Minh của chúng ta không?

[00:18:56] Tôi nghĩ ông ấy nhất định sẽ đồng ý.

[00:19:00] Tôi đã sắp xếp xong rồi.

[00:19:02] Con thuyền báu này sẽ là nhà của ông ấy,

[00:19:06] cũng là mạng sống của ông ấy.

[00:19:08] Chúng ta rất cần ông ấy.

[00:19:18] Nam Công, đây là khoang lái chính của thuyền báu chúng ta.

[00:19:21] Mời ngài.

[00:19:24] Lớn thật!

[00:19:44] Trịnh đại nhân, ngài làm vậy là...

[00:19:46] Nam Công,

[00:19:48] tôi biết ngài không muốn rời khỏi căn nhà cũ trên đảo.

[00:19:52] Vì vậy, đành phải mang nguyên vẹn căn nhà cũ của ngài

[00:19:55] lên thuyền báu.

[00:19:58] Hy vọng sau này, đây sẽ là ngôi nhà trên biển của ngài.

[00:20:05] Ta nói này, Trịnh đại nhân, ngài...

[00:20:07] Ngài làm thế này không phải là ép lão phu sao?

[00:20:12] Ngài bảo ta phải nói gì đây?

[00:20:14] Trịnh đại nhân của ta ơi.

[00:20:17] Nam Công, tôi biết ngài tuy phiêu bạt bốn bể,

[00:20:22] nhưng thực ra trong lòng cũng rất cô đơn.

[00:20:26] Trịnh Hòa tôi tuy là quốc sứ,

[00:20:30] nhưng tôi cũng là một người cô đơn nơi chân trời.

[00:20:36] Tại sao chúng ta không làm bạn với nhau, tung hoành bốn biển,

[00:20:41] cùng nhau vì Đại Minh của ta,

[00:20:43] tạo nên công nghiệp xưa nay chưa từng có?

[00:20:46] Hơn nữa,

[00:20:47] trên biển cả mênh mông, tri kỷ khó tìm.

[00:20:53] Có ngài ở đây,

[00:20:54] hai thầy trò chúng ta có thể ở trên thuyền báu này,

[00:20:58] đàm đạo xưa nay, thưởng trà uống rượu,

[00:21:01] vừa được cái say của đời người,

[00:21:03] lại có thể giải tỏa nỗi đau trong tâm hồn.

[00:21:08] Không giấu gì ngài, đây cũng là ý của Hoàng thượng.

[00:21:25] Trịnh đại nhân,

[00:21:27] Tổng đà Nam Hiên Công bái kiến Quốc sứ đại nhân.

[00:21:32] Nam Công, xin mời đứng dậy.

[00:21:34] Mời đứng dậy, mời đứng dậy.

[00:21:38] Nam Công, Trịnh Hòa xin cảm ơn Nam Công.

[00:21:45] Nam Công, ngài mau nói cho tôi biết,

[00:21:48] những bảo vật này dùng như thế nào?

[00:21:50] Đúng, đúng, đúng. Ngài xem.

[00:21:53] Lại đây, lại đây, ta nói cho ngài biết.

[00:21:56] Cái này gọi là la bàn nổi.

[00:21:59] La bàn nổi.

[00:22:00] Đúng, ngài xem, cái này gọi là Khiên Tinh Đồ.

[00:22:03] Còn ngài xem, cái này gọi là ống đồng hồ cát.

[00:22:09] Ống đồng hồ cát.

[00:22:12] Những thứ này giống như vật thần linh vậy.

[00:22:14] Có chúng, dù chúng ta đi xa vạn dặm,

[00:22:16] cũng không bị lạc phương hướng.

[00:22:19] Những thứ này đều là của tổ tiên,

[00:22:21] để lại những bảo vật quý giá.

[00:22:22] Nếu la bàn nổi và Khiên Tinh Đồ,

[00:22:25] phối hợp sử dụng,

[00:22:26] đoàn thuyền của chúng ta đi trên biển cả mênh mông,

[00:22:29] cũng có thể nhận ra phương vị của mình,

[00:22:31] quyết không bị lạc phương hướng.

[00:22:34] Nam Công, ngài có nhiều tài năng hiếm có như vậy,

[00:22:37] nếu không dùng đến thì quả là đáng tiếc.

[00:22:42] May mắn là bây giờ thuyền báu của Đại Minh chúng ta,

[00:22:45] vừa hay xứng với tài năng của ngài.

[00:22:47] Đại nhân,

[00:22:49] đời này ta nguyện theo ngài đi đến cùng trời cuối đất,

[00:22:54] chúng ta cùng nhau vì con cháu đời sau mà mở ra một con đường,

[00:22:57] mở ra một con đường tơ lụa trên biển.

[00:23:22] Nhanh, nhanh, nhanh, nhanh lên!

[00:23:55] Trịnh đại nhân,

[00:23:56] ngài phải quay về nhé, chúng tôi chờ ngài!

[00:24:01] Ngài phải quay về nhé, chúng tôi chờ ngài!

[00:24:33] Công tử,

[00:24:40] Nhị thúc, lên!

[00:24:44] Đi!

[00:24:55] Lên!

[00:25:01] Nhanh, nhanh, nhanh lên!

[00:25:23] Ngô ca, mấy ngày nay đã làm phiền huynh rồi.

[00:25:28] Nào, tiểu đệ kính huynh một bát.

[00:25:33] Vẫn là ra ngoài làm việc tốt hơn,

[00:25:35] đỡ phải chịu cái bực của tên thái giám đó, phải không?

[00:25:38] Đúng vậy.

[00:25:39] Uống, nào, cạn!

[00:26:04] Hải tặc lên rồi!

[00:26:06] Mau nghênh địch! Mau dậy!

[00:27:28] Bắt lấy hắn!

[00:28:06] Bắt lấy hắn! Đừng để hắn chạy!

[00:29:11] Hay! Hỏa khí của Trung Thổ, thiên hạ vô song!

[00:29:16] Công tử, xử trí chúng thế nào?

[00:29:24] Nhị thúc thấy sao?

[00:29:26] Luật cũ, chém hết đi cho đỡ phiền.

[00:29:32] Lần này chúng ta đấu với Trịnh Hòa,

[00:29:35] thì không thể sợ phiền phức.

[00:29:38] Nhốt hết chúng vào khoang dưới đi.

[00:29:40] Những người này giữ lại còn có ích.

[00:29:44] Dẫn vào khoang thuyền!

[00:29:45] Vâng! Dậy đi!

[00:29:50] Hải tặc!

[00:29:52] Chiến thuyền Đại Minh của ta có mặt khắp bốn biển,

[00:29:55] nếu ngươi dám làm tổn thương một sợi lông của ta, M

[00:29:57] nhất định sẽ bị thiên đao vạn quả!

[00:30:01] Huynh đệ, "thiên đao vạn quả" của Trung Thổ,

[00:30:04] ở hải ngoại này căn bản chẳng đáng nhắc đến.

[00:30:08] Ngươi đã nghe qua "xuyên tâm tế biển" chưa?

[00:30:10] "Xuyên tâm tế biển" là của người Bột Nê,

[00:30:14] một cực hình để đối đãi với kẻ thù.

[00:30:20] Đầu tiên bỏ đói các ngươi mấy ngày,

[00:30:22] để các ngươi thải hết đồ trong bụng ra,

[00:30:24] đều thải sạch sẽ.

[00:30:26] Sau đó dùng một cây tre cắm vào hậu môn của các ngươi,

[00:30:29] đi vào bụng, xuyên qua tim,

[00:30:33] cho đến khi xuyên ra khỏi miệng.

[00:30:38] À phải rồi,

[00:30:39] giống như món kẹo hồ lô xiên que của các người vậy.

[00:30:41] Nếu ngươi mạng lớn,

[00:30:43] lúc đó vẫn chưa chết hẳn đâu.

[00:30:46] Ác tặc! Trời tru đất diệt!

[00:30:55] Bản công tử mà không ác,

[00:30:59] thì sao còn xứng danh Hỗn Hải Long chứ?

[00:31:02] Dẫn đi! Đi, đi!

[00:31:04] Đi, đi! Mau đi!

[00:31:08] Đi, đi, đi!

[00:31:12] Buông ta ra!

[00:31:24] Đây không phải là Ma Na vương trữ sao?

[00:31:26] Lâu ngày không gặp, có nhiều điều đắc tội.

[00:31:29] Trần Tổ Nghĩa!

[00:31:31] Ngươi dám giết nhiều thủy thủ Đại Minh như vậy!

[00:31:34] Trịnh Hòa sẽ không tha cho ngươi đâu!

[00:31:36] Vương trữ điện hạ, ngài nói sai rồi.

[00:31:40] Những người này đều do người Bột Nê các người giết.

[00:31:44] Cái gì? Ngươi muốn đem những mạng người này

[00:31:47] vu oan giá họa cho nước Bột Nê?

[00:31:48] Ngươi đừng hòng mơ!

[00:31:53] Chỉ là một ý tưởng thôi.

[00:31:55] Chuyện ra sao thì từ từ thương lượng.

[00:31:59] Dẫn xuống! Đi, đi!

[00:33:01] A

[00:33:14] Nào, Nam Công.

[00:33:16] Mắt ta kém rồi.

[00:33:26] Theo ta thấy, Nam Công à,

[00:33:30] chúng ta mỗi khi đến một nơi, thì bổ sung thêm một chỗ.

[00:33:34] Tôi nghĩ không quá mấy năm,

[00:33:35] đoàn thuyền có thể đi hết tất cả các vùng biển,

[00:33:39] và các vùng đất hải ngoại.

[00:33:45] Khi đó có thể đem tất cả những nơi này,

[00:33:48] vẽ vào hải đồ của Đại Minh chúng ta.

[00:33:55] Trịnh đại nhân, ta nói với ngài một câu thật lòng nhé.

[00:33:58] Khi lão phu còn trẻ,

[00:34:00] từng có một hoài bão lớn.

[00:34:04] Đó là đi đến cùng trời cuối đất.

[00:34:11] Tuổi già rồi,

[00:34:12] mới biết đó chỉ là vọng tưởng điên rồ.

[00:34:17] Ngài biết tại sao không?

[00:34:21] Bởi vì càng đi qua nhiều đại dương,

[00:34:24] càng cảm thấy nó vô biên vô tận, vô thủy vô chung.

[00:34:29] Ngoài chân trời còn có chân trời khác,

[00:34:32] sau đại dương này lại là đại dương khác.

[00:34:37] Cứ nói thuyền báu dài bốn mươi bốn trượng của chúng ta,

[00:34:40] nó đủ lớn chứ?

[00:34:42] Thực ra chỉ là một hạt cát giữa biển xanh, nhỏ bé không đáng kể.

[00:34:53] Lão phu đi biển hơn nửa đời người rồi,

[00:34:56] bây giờ xem ra,

[00:34:58] chỉ nói riêng cái hải đồ này của chúng ta thôi,

[00:35:01] cũng chỉ là một mảnh nhỏ bằng lòng bàn tay.

[00:35:09] Nam Công à,

[00:35:11] lời ngài nói có lý, nhưng chưa hoàn toàn đúng.

[00:35:15] Trịnh Hòa cho rằng, biển tuy vô biên vô tận,

[00:35:19] nhưng con người cũng có ngàn đời vạn kiếp.

[00:35:22] Đúng vậy.

[00:35:24] Nếu con cháu chúng ta tiếp nhận bản đồ chí của chúng ta,

[00:35:29] rồi lại đóng những con thuyền lớn hơn nữa,

[00:35:32] đời này qua đời khác đi biển,

[00:35:34] nhất định có thể đi đến tận cùng trời cuối đất.

[00:35:40] Hùng tâm của Trịnh đại nhân, lão phu đây vô cùng khâm phục.

[00:35:46] Vì vậy, thứ lớn hơn biển cả chính là con thuyền.

[00:35:53] Dù chỉ là một chiếc thuyền lá,

[00:35:55] cũng lớn hơn biển cả mênh mông.

[00:35:58] Một trái tim, một ý chí,

[00:36:02] cũng sẽ lớn hơn cả thiên hạ.

[00:36:10] Trịnh đại nhân,

[00:36:12] ngài cho phép ta nói một câu đáng bị chém đầu nhé.

[00:36:17] Câu gì vậy?

[00:36:21] Ngài... không giống một thái giám.

[00:36:26] Vậy ta giống cái gì?

[00:36:32] Giống một bậc đế vương.

[00:36:34] Giống một hải thượng đế vương.

[00:36:38] Nam Công, đây không phải là uy của Trịnh Hòa,

[00:36:41] mà là hoàng ân rộng lớn.

[00:36:44] Đúng, cái này ta hiểu.

[00:37:08] Đến nước Bột Nê rồi! Đến nước Bột Nê rồi!

[00:37:21] Công tử, thật sự là đến nước Bột Nê rồi.

[00:37:57] Ta là Trần Tổ Nghĩa, bạn cũ của các ngươi.

[00:38:00] Sao, không nhận ra ta à?

[00:38:15] Đây là quà cho các ngươi.

[00:38:17] L

[00:38:18] Cầm lấy đi!

[00:38:28] Trần Tổ Nghĩa, ngươi đến đây làm gì?

[00:38:30] Ta đến bái kiến Bột Nê Vương.

[00:38:32] Chuyện gì?

[00:38:33] Giúp quý quốc trừ bỏ tai nạn.

[00:38:36] Ta thấy ngươi chính là tai nạn.

[00:38:40] Bây giờ thì không phải nữa.

[00:38:42] Bởi vì có một,

[00:38:42] tai nạn đáng sợ hơn ta gấp ngàn lần,

[00:38:44] sắp giáng xuống nước Bột Nê rồi.

[00:39:19] Bệ hạ, bệ hạ!

[00:39:24] Có chuyện gì, nói đi.

[00:39:26] Hỗn Hải Long Trần Tổ Nghĩa đã đến Bột Nê,

[00:39:28] xin bái kiến bệ hạ.

[00:39:30] Tên ác đạo này đến đây làm gì?

[00:39:33] Hắn nói tai nạn sắp giáng xuống Bột Nê,

[00:39:36] hắn đến giúp chúng ta trừ bỏ tai nạn.

[00:39:41] Cá mập cũng biết hát rồi sao?

[00:39:43] Ta không tin lời hắn.

[00:39:45] Nô bộc cũng không tin.

[00:39:46] Nhưng nô bộc cho rằng,

[00:39:47] dù không tin cũng có thể nghe thử.

[00:39:53] Hắn mang theo bao nhiêu người?

[00:39:55] Hai chiến thuyền, chưa đến một trăm người.

[00:39:57] Ngoài ra còn dâng lên bệ hạ năm túi tiền vàng.

[00:40:14] Nhận lấy.

[00:40:19] Trần Tổ Nghĩa này đã nhiều lần cướp bóc Bột Nê chúng ta,

[00:40:23] làm nhiều điều ác.

[00:40:25] Ngươi nói xem, ta nên khoản đãi hắn hay là giết hắn?

[00:40:31] Nô bộc cho rằng nên nghe hắn nói gì trước đã,

[00:40:33] rồi mới quyết định có giết hay không.

[00:40:37] Vậy hắn đang ở đâu?

[00:40:38] Đang đợi lệnh ngoài cung.

[00:40:41] Cho hắn vào. - Vâng.

[00:40:46] Mời Trần Tổ Nghĩa!

[00:41:07] Bột Nê Vương vĩ đại,

[00:41:09] nô bộc của ngài, Trần Tổ Nghĩa,

[00:41:11] xin gửi tới ngài lòng kính trọng thành kính nhất.

[00:41:16] Ta đã nghe thấy gì vậy?

[00:41:21] Là giọng nói của Hỗn Hải Long sao?

[00:41:25] Là giọng nói phát ra từ đáy lòng của tại hạ.

[00:41:30] Thật không thể tin được, thật không thể tin được.

[00:41:32] Điều này thật không giống ngươi.

[00:41:34] Nói đi, gặp ta có chuyện gì?

[00:41:39] Bệ hạ, chúng ta sắp gặp đại họa rồi.

[00:41:42] Nước Bột Nê và tất cả các nước ở Nam Dương,

[00:41:45] đều sắp gặp đại họa rồi.

[00:41:47] Tại sao?

[00:41:48] Nước Minh đã cử một đội thuyền khổng lồ,

[00:41:51] mỗi chiếc thuyền lớn cao như một ngọn núi nhỏ.

[00:41:53] Chúng do một thái giám tên Trịnh Hòa

[00:41:55] dẫn đầu, đang tiến về Nam Dương.

[00:41:58] Chúng muốn tiêu diệt Bột Nê, Chiêm Thành, Sumatra,

[00:42:02] muốn chiếm đoạt tất cả các vùng biển,

[00:42:05] biến vua chúa, bá quan, trăm họ của các nước,

[00:42:07] trở thành nô lệ của Đại Minh.

[00:42:09] Bệ hạ, nước Bột Nê đang nguy cấp!

[00:42:14] Không thể nào!

[00:42:17] Vĩnh Lạc Hoàng đế vừa mới đăng cơ,

[00:42:19] ta đã cử vương trữ đến Đại Minh chúc mừng,

[00:42:22] để nối tiếp mối giao hảo truyền thống.

[00:42:24] Nước Bột Nê chúng ta vẫn luôn hòa hiếu với Đại Minh.

[00:42:27] Ai làm hoàng đế ở Trung Thổ,

[00:42:28] cũng đều muốn coi nước Bột Nê là bạn.

[00:42:33] Đoàn thuyền Đại Minh sẽ không xâm phạm nước ta đâu.


 0 تعليقات sort   ترتيب حسب