(AI-sub) Trịnh Hoà Hạ Tây Dương tập 45 - La Gia Lương, Đường Quốc Cường
Phụ đề được dịch bằng AI, cần bạn góp sức hoàn thiện. Liên hệ tham gia tại Facebook: https://www.facebook.com/profi....le.php?id=1000678863 -------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------- Trịnh Hoà Hạ Tây Dương (2009): Hành Trình Lịch Sử Vượt Biển Của Hạm Đội Nhà Minh <br>Bộ phim xoay quanh nhân vật lịch sử có thật – thái giám Trịnh Hòa (do ngôi sao TVB La Gia Lương thủ vai). Dưới mệnh lệnh của hoàng đế Minh Thành Tổ - Chu Đệ (Đường Quốc Cường), Trịnh Hòa đã dẫn đầu một hạm đội lớn nhất thế giới thời bấy giờ thực hiện 7 chuyến hải trình vĩ đại đến "Tây Dương" (vùng biển Ấn Độ Dương và xa hơn nữa).
[00:01:10] Hoàng Thượng đã hai lần cứu mạng hạ quan.
[00:01:13] Ân sâu như trời biển, nghĩa nặng tựa tái sinh.
[00:01:15] Cừu Quảng Đức mong có cơ hội,
[00:01:18] thay quân phụ san sẻ nỗi lo, vì quốc gia giải quyết khó khăn.
[00:01:20] Hạ quan đã liên lạc với hơn ba trăm vị sĩ phu có tầm nhìn,
[00:01:24] nguyện đem tất cả gia sản
[00:01:25] và cả tính mạng của mình ra quyên góp,
[00:01:27] góp một phần sức lực cho chuyến hạ Tây Dương lần nữa.
[00:01:31] Đúng là buồn ngủ thì có người mang gối đến.
[00:01:36] Ngươi vội vã đến gặp Bổn Thái tử như vậy,
[00:01:38] chắc không chỉ để quyên tiền đâu nhỉ.
[00:01:45] Hôm trước hạ quan tự ý giữ lại sứ thần ngoại phiên,
[00:01:47] là Thái tử đã cứu hạ quan.
[00:01:49] Hạ quan từng hứa với Thái tử một chuyện.
[00:01:52] Chỉ cần ngài tha cho tôi tội chết,
[00:01:53] sẽ dâng lên Thái tử một món đồ.
[00:02:04] Mời Thái tử xem qua.
[00:02:15] Đây là hóa đơn vận chuyển hàng lậu của Hán Vương.
[00:02:17] Hạ quan giao nó ra,
[00:02:19] chỉ là để thể hiện với Điện hạ
[00:02:21] tấm lòng trung thành của hạ quan.
[00:02:28] Nô tài to gan, gió chiều nào theo chiều nấy.
[00:02:31] Để bảo toàn tính mạng, ngươi lén ghi sổ sách bẩn, vu khống người khác.
[00:02:35] Bây giờ lại đến đây lập công nịnh hót, lừa gạt Trữ quân.
[00:02:37] Ngươi không nghĩ xem,
[00:02:39] Hán Vương là người thế nào của Bổn Thái tử sao?
[00:02:45] Thái tử điện hạ.
[00:02:46] Hạ quan quả thực đã nghĩ đến điều này.
[00:02:48] Hạ quan sở dĩ dám mang món đồ này ra đây,
[00:02:53] chính là đã quyết tâm đem cái mạng hèn này
[00:02:55] giao vào tay Thái tử.
[00:02:57] Hạ quan vẫn là câu nói đó.
[00:02:59] Cừu mỗ là người trọng tín nghĩa.
[00:03:01] Lời đã nói ra nhất định giữ lời, đã làm việc nghĩa thì không hối hận. hir
[00:03:03] Thái tử muốn giết muốn剐, hạ quan tuyệt không oán than.
[00:03:07] Nếu Thái tử không...
[00:03:09] hạ quan tình nguyện không làm quan nữa.
[00:03:12] Hạ quan nguyện đến phủ Thái tử làm một tên nô tài sai vặt,
[00:03:15] hầu hạ trước sau, nghe theo sự sai bảo của Điện hạ.
[00:03:20] Món đồ này của ngươi còn cho ai xem nữa không?
[00:03:24] Tuyệt không có người thứ hai.
[00:03:27] Vậy ngươi còn định nói với ai nữa không?
[00:03:31] Sẽ chôn chặt trong lòng, nô tài biết sức nặng của nó.
[00:03:37] Cút đi.
[00:03:43] Vâng.
[00:03:59] Phụ vương.
[00:04:04] Chuyện hôm nay có chút kỳ lạ.
[00:04:08] Hôm qua chúng ta vừa mới nổi sấm,
[00:04:11] hôm nay Cừu Quảng Đức đã đổ mưa.
[00:04:15] Phụ vương không cần dò lời con đâu.
[00:04:17] Chuyện này chính là do con làm.
[00:04:24] Con bây giờ đã biết lo nghĩ những chuyện này rồi.
[00:04:28] Thay cha lo lắng cũng là vì nước giải nan.
[00:04:31] Còn gì khác nữa không?
[00:04:33] Có, hài nhi muốn từ tay Cừu Quảng Đức
[00:04:36] ép ra một thứ.
[00:04:39] Con nói là cái hóa đơn này sao?
[00:04:46] Đúng vậy, đây mới là điều quan trọng nhất.
[00:04:58] Chiêm Cơ à, con thật sự đã trưởng thành rồi.
[00:05:03] Biết thay cha san sẻ nỗi lo rồi.
[00:05:07] Phụ vương quá khen rồi.
[00:05:08] Hài nhi chỉ là làm tròn bổn phận của người làm con thôi.
[00:05:23] Phụ vương...
[00:05:27] Sao người lại hủy nó đi?
[00:05:30] Con hãy nhớ cho kỹ,
[00:05:32] nó là Hán Vương, là em trai của ta.
[00:05:36] Cũng là chú ruột của con.
[00:05:40] Đó chính là đạo lý.
[00:05:53] Thái tử, đây là...
[00:05:54] Ta giúp ngươi gom tiền, để ngươi ra khơi.
[00:06:00] Thái tử,
[00:06:01] ngài thật sự đã giúp Trịnh Hòa, giúp cả đoàn thuyền.
[00:06:04] Có thể khiến cho việc hạ Tây Dương được tiếp tục.
[00:06:07] Xin nhận của Trịnh Hòa một lạy.
[00:06:10] Trịnh Hòa, đứng dậy.
[00:06:14] Ta phải nói rõ với ngươi,
[00:06:16] không phải ta ủng hộ ngươi hạ Tây Dương,
[00:06:18] mà là vì long thể của Phụ hoàng ngày một sa sút,
[00:06:21] còn muốn ngự giá thân chinh.
[00:06:24] Ta đây là thay Phụ hoàng san sẻ nỗi lo.
[00:06:27] Thái tử nhân hiếu chí thành, tấm lòng rộng mở.
[00:06:30] Trịnh Hòa vô cùng cảm kích.
[00:06:33] Ngươi có thể bẩm báo Phụ hoàng, chuẩn bị ra khơi rồi.
[00:06:40] Trịnh Hòa, ngươi rất có bản lĩnh.
[00:06:44] Không phải vi thần có bản lĩnh, là nhờ ơn của Thái tử.
[00:06:49] Số tiền này ngươi cũng dám dùng sao?
[00:06:51] Dám ạ. Hoàng Thượng đã nói,
[00:06:53] có thể ra khơi, nhưng tiền thì Trịnh Hòa tự lo.
[00:06:58] Trẫm sau này nói chuyện phải cẩn thận hơn,
[00:07:00] không thể để ngươi lách luật được.
[00:07:03] Thực ra, ở các nước hải ngoại,
[00:07:04] chuyện như thế này đã quá quen thuộc.
[00:07:07] Để làm một việc lớn,
[00:07:08] sức của một người không đủ, C
[00:07:09] thường sẽ có rất nhiều người cùng nhau góp tiền.
[00:07:13] Sau khi có lợi nhuận sẽ chia lợi theo số tiền đã góp.
[00:07:16] Cả làng đều vui, lợi ích chia đều.
[00:07:19] Cũng không có gì mới mẻ.
[00:07:21] Trung Hoa ta từ xưa đã có đức tính tốt là làm việc thiện, giúp đỡ người khác.
[00:07:25] Các hội góp tiền trong dân gian chính là để làm việc này.
[00:07:29] Cũng có điểm khác. Việc này của người Tây phương thiên về mục đích lợi nhuận hơn.
[00:07:32] Họ đều hy vọng có thể kiếm được nhiều tiền từ đó.
[00:07:38] Những người ngoại phiên này coi lợi ích nặng hơn núi Thái Sơn.
[00:07:47] Ân tình của Cừu Quảng Đức và những người khác,
[00:07:49] ngươi định trả thế nào?
[00:07:50] Hoàng Thượng có thể lấy hàng ngoại phiên để ban thưởng cho họ.
[00:07:53] Thế vẫn chưa đủ.
[00:07:55] Ngươi có thể nhân danh mình lập bia cho họ.
[00:07:59] Khắc tên của các thương nhân lên đó.
[00:08:02] Nói rằng họ đã ủng hộ kế hoạch tân chính vĩ đại của Trẫm.
[00:08:05] Quan dân một lòng, trên dưới đồng lòng làm gương.
[00:08:10] Ngoài ra, hãy đem những lời ca ngợi của lê dân bá tánh trong cả nước
[00:08:15] về việc hạ Tây Dương cũng khắc lên đó.
[00:08:19] Điều này gọi là tuần dương hạ hải, lòng dân mong đợi.
[00:08:23] Thứ ba, Trịnh Hòa sẽ đem công lao to lớn của Hoàng Thượng,
[00:08:26] tầm nhìn xa trông rộng cũng đều khắc lên bia.
[00:08:31] Đừng nghĩ là có thể lôi Trẫm vào.
[00:08:32] Tấm bia này Trẫm sẽ không viết một chữ.
[00:08:36] Hoàng Thượng, tại sao lại vậy ạ?
[00:08:38] Trẫm là vua của một nước.
[00:08:39] Mở biển tuần dương, đối đãi muôn phương,
[00:08:42] chẳng qua cũng chỉ là kế thừa tổ chế, là việc trong bổn phận.
[00:08:46] Nếu phô trương quá mức,
[00:08:48] ngược lại sẽ khiến người ta cảm thấy có mưu đồ khác,
[00:08:51] ham công thích danh.
[00:08:54] Hoàng Thượng là muốn nhắc nhở vi thần,
[00:08:56] việc tuần dương nên làm nhiều nói ít.
[00:09:00] Số tiền này xem như Trẫm vay.
[00:09:03] Nhưng tiền là tiền, hàng là hàng.
[00:09:07] Nợ tiền trả tiền là chuyện thiên kinh địa nghĩa.
[00:09:12] Đợi ngươi tuần dương trở về,
[00:09:14] Trẫm sẽ lấy bạc trả cho thương nhân, hàng ngoại phiên sẽ không ban thưởng.
[00:09:19] Hoàng Thượng, theo thiển ý của vi thần,
[00:09:22] nếu các thương nhân đã đồng ý quyên góp rồi,
[00:09:24] Hoàng Thượng cũng không cần quá câu nệ danh phận đâu ạ.
[00:09:27] Lời phải nói cho rõ, sổ sách phải tính cho minh bạch.
[00:09:31] Cái gọi là một bên quyên góp, một bên ban thưởng,
[00:09:33] chẳng qua là Trẫm đang lợi dụng điều cấm kỵ của tổ tông,
[00:09:36] dùng một tiểu xảo nhỏ.
[00:09:38] Chỉ là một mánh khóe nhỏ, che mắt thiên hạ mà thôi.
[00:09:43] Hoàng Thượng, vi thần xin nói một câu to gan vọng tưởng.
[00:09:46] Giả mạo sứ thần ngoại phiên, tự ý vào nhà dân, dân chài ra khơi,
[00:09:50] các nước ngoại phiên nghi ngờ quốc sách của Đại Minh,
[00:09:53] vân vân các rắc rối đều do tổ huấn hải cấm
[00:09:56] vẫn chưa được hoàn toàn xóa bỏ gây ra.
[00:09:59] Nếu Hoàng Thượng có thể thức tỉnh lòng người,
[00:10:01] chỉnh đốn từ gốc, tuyên bố rõ ràng bãi bỏ hải cấm,
[00:10:04]
[00:10:06] tân chính chẳng phải sẽ thoát khỏi ràng buộc, nhẹ nhàng tiến bước sao?
[00:10:10] Đoàn thuyền cũng tất sẽ tiến về phía trước không gì cản nổi.
[00:10:13] Tây Dương có thể đi, hải cấm có thể nới lỏng,
[00:10:17] nhưng danh nghĩa tổ chế không thể phá.
[00:10:21] Tổ chế vừa là xiềng xích, cũng vừa là lá cờ.
[00:10:23] Chỉ có giương cao lá cờ tổ chế này,
[00:10:27] mới có thể bịt miệng thiên hạ.
[00:10:29] Hợp sức cả triều đình, muốn làm việc lớn,
[00:10:34] không thể làm mất mặt tổ tông được.
[00:10:38] Với sự anh minh睿智 của Hoàng Thượng,
[00:10:40] mà vẫn không thể giải quyết được cái khó của tổ chế,
[00:10:42] vi thần lo lắng rằng sau này,
[00:10:43] Hoàng Thượng sẽ để lại cho con cháu đời sau
[00:10:46] một bài toán khó không có lời giải.
[00:10:52] Thành kiến cố hữu đã ăn sâu khó bỏ.
[00:10:55] Cải cách đổi mới, trách nhiệm nặng nề, đường còn xa.
[00:11:00] Hiện tại phải gác lại tranh cãi, trước tiên hãy lo hiệu quả thực tế.
[00:11:05] Việc ngươi và Trẫm phải làm,
[00:11:07] chính là phải biến gạo sống thành cơm chín trước đã.
[00:11:36] Trịnh Hòa và Tống Thiên đã đi rồi.
[00:11:40] Họ đã đến chùa, cô không nên không gặp.
[00:11:48] Tôi đến để truyền lời.
[00:11:52] Nhưng tôi có vài lời của riêng mình muốn nói trước.
[00:11:58] Biển cả có thủy triều lên xuống,
[00:12:02] con người cũng sẽ có lúc thăng lúc trầm.
[00:12:07]
[00:12:27] Cảm ơn cô, Diệu Cẩm.
[00:12:34] Lòng dạ của đàn ông cao hơn trời, rộng hơn biển.
[00:12:42] Cô xem vầng trăng trên trời kia, tôi rất thích.
[00:12:48] Nhưng có thể giữ được nó không?
[00:12:52] Trời vừa sáng nó sẽ đi mất.
[00:13:02] Tôi không có cách nào giữ nó lại trước mắt.
[00:13:06] Chỉ có thể nghĩ trong lòng, càng nghĩ càng trống rỗng.
[00:13:15] Tôi mang cho cô vài thứ.
[00:13:18] Đây là Tống Thiên ở núi Tích Lan
[00:13:22] đã thỉnh về cho cô chuỗi Phật châu.
[00:13:25] Cậu ấy vốn định lúc đi sẽ tự tay đeo cho cô.
[00:13:33] Cậu ấy nói, "Tôi từng thề trước Phật Tổ,
[00:13:38] nguyện nó có thể thay tôi ở bên cạnh cô, bảo vệ cho cô.
[00:13:45] Để Phật Tổ đem tâm nguyện của cô ấy,
[00:13:49] đều hóa thành giấc mơ nói cho tôi biết."
[00:14:07] Đây là lúc hai người họ sắp đi,
[00:14:10] đã ở nhà làm bánh trung thu cho cô.
[00:14:14] Muốn để cô biết,
[00:14:17] hôm nay là mười lăm trăng tròn,
[00:14:23] tấm lòng của họ ở cùng với cô.
[00:15:23] Ở Đại Minh hai năm nay,
[00:15:25] đã nuôi ngươi béo tốt cả ra.
[00:15:27] Đầu trọc mặt láng, bụng phệ béo phì.
[00:15:30] Bây giờ khẩu vị của ngươi càng ngày càng lớn.
[00:15:33] Mua đồng, mua sắt,
[00:15:35] còn muốn mua cả kỹ thuật đóng tàu và hải đồ.
[00:15:38] Ngươi không sợ chết vì bội thực sao?
[00:15:41] Điện hạ,
[00:15:43] lần hợp tác đầu tiên tuy chúng ta không thành công,
[00:15:46] nhưng lần này tôi có thể đưa ra cho ngài một
[00:15:49] cái giá mà ngài không thể ngờ tới.
[00:15:51] Chỉ có giá tiền là có thể mua được
[00:15:54] kỹ thuật đóng tàu và hải đồ của Đại Minh sao?
[00:15:58] Để các ngươi đóng tàu lớn,
[00:16:00] rồi lại đến gây rối với chúng ta, phải không?
[00:16:01] Tại hạ chỉ là vì thương mại và đánh cá.
[00:16:06] Đánh cá?
[00:16:13] Dùng tàu báu dài bốn mươi bốn trượng,
[00:16:15] rộng mười tám trượng để đánh cá sao?
[00:16:20] Điện hạ.
[00:16:25] Chuyện hải đồ tuyệt đối không được.
[00:16:27] Điện hạ, tôi có thể trả thêm nhiều tiền nữa.
[00:16:32] Đồng và sắt, Bổn vương sẽ không bán cho ngươi.
[00:16:36] Nhưng cuốn sách nhỏ về kỹ thuật đóng tàu này,
[00:16:38] Bổn vương không cần một lạng bạc nào.
[00:16:44] Tặng không cho ngươi.
[00:16:47] Cái này... Hán Vương, ngài đừng đùa với tại hạ.
[00:16:52] Nhưng Bổn vương có một điều kiện.
[00:16:54] Hán Vương xin mời nói.
[00:16:57] Bổn vương muốn mượn của ngươi một hòn đảo.
[00:17:00] Ngươi đi huấn luyện quân sĩ cho ta.
[00:17:07] Cái này...
[00:17:14] Sao vậy? Vụ làm ăn không hời sao?
[00:17:18] Không, không phải.
[00:17:21] Tôi sợ lỡ như bị Hoàng Thượng Đại Minh biết được,
[00:17:25] một khi ngài ấy khởi binh thảo phạt,
[00:17:27] đến lúc đó chúng ta...
[00:17:33] Phụ hoàng ta nếu muốn trị tội ta,
[00:17:37] ta đã không có ngày hôm nay rồi. Ngươi cứ yên tâm.
[00:17:43] Chuyện Bổn vương đã nói ra,
[00:17:45] ngươi dám cũng phải làm, không dám cũng phải làm.
[00:17:53] Được.
[00:17:55] Trẫm sắp tới sẽ khởi hành ngự giá thân chinh.
[00:17:59] Sắc lệnh Thái tử giám quốc, các khanh phò tá.
[00:18:04] Mong các ái khanh tận tâm tận lực, không phụ lòng mong mỏi của Trẫm.
[00:18:08] Nhi thần nhất định sẽ tận tâm tận lực, không phụ thánh ân.
[00:18:11] Thần đẳng nhất định sẽ tận tâm tận lực, không phụ thánh ân.
[00:18:18] Hiện nay thời tiết dần ấm lên, sắp đến vụ cày cấy mùa xuân.
[00:18:21] Tuyệt đối không được coi trọng gieo cấy mà xem nhẹ thủy lợi.
[00:18:25] Phải có tầm nhìn xa hơn một chút.
[00:18:27] Những gì cần chuẩn bị phải lên kế hoạch trước.
[00:18:31] Hoàng Thượng, một lũ Thát Đát nhỏ bé không đáng lo ngại.
[00:18:35] Cái gốc đe dọa xã tắc,
[00:18:37] không nằm ở ngoại hoạn mà ở nội ưu.
[00:18:50] Giải đại nhân,
[00:18:51] Hoàng Thượng đang bố trí việc gieo cấy mùa xuân.
[00:18:53] Hay là để Hoàng Thượng nói xong rồi hãy...
[00:18:54] Thái tử điện hạ.
[00:18:56] Việc vi thần tâu trình còn quan trọng hơn nhiều so với việc gieo cấy.
[00:18:59] Hoàng Thượng sắp khởi hành,
[00:19:02] việc vi thần tâu trình phải được trình bày thẳng thắn ngay trước mặt,
[00:19:05]
[00:19:10] Được lắm. Giải ái khanh là vị quan can gián nổi tiếng nhất
[00:19:15] triều Vĩnh Lạc.
[00:19:17] Lời nói không gây kinh ngạc thì thề không thôi.
[00:19:20] Chắc chắn là lời nghịch nhĩ, thật đáng quý.
[00:19:23] Trẫm xin rửa tai lắng nghe.
[00:19:26] Hoàng Thượng.
[00:19:27] Ngài ngự giá thân chinh chẳng khác nào dao mổ trâu giết gà.
[00:19:31] Thực sự là có chút dùng sức quá đà,
[00:19:34] lớn mà không hợp lý.
[00:19:38] Hoàng Thượng vừa nói, sắp đến vụ cày cấy mùa xuân,
[00:19:41] tuyệt đối không được chỉ coi trọng gieo cấy mà xem nhẹ thủy lợi.
[00:19:44] Mùa hè năm ngoái Hoàng Hà vỡ đê,
[00:19:46] nguyên nhân không phải là không coi trọng thủy lợi,
[00:19:49] mà là do ngân khố quốc gia chi trả không đủ,
[00:19:52] đê điều không được tu sửa gây ra.
[00:19:56] Xét đến nguyên nhân,
[00:19:57] vốn dĩ đã định dùng tiền thuế của Thị Bạc Ty
[00:20:00] để đào kênh xây đê,
[00:20:01] nhưng tiền đến giờ vẫn không thấy tăm hơi.
[00:20:14] Từ khi Hán Vương thống lĩnh Thị Bạc Ty ba tỉnh,
[00:20:17] tiền thuế nộp hàng năm,
[00:20:19] còn chưa đủ năm phần so với mức quy định.
[00:20:21] Mà Thị Bạc Ty và các vùng ven biển,
[00:20:23] lại liên tiếp xảy ra tai họa, buôn lậu hoành hành.
[00:20:26] Thương nhân và sứ thần ngoại phiên ở Thị Bạc Ty hàng ngày qua lại như mắc cửi,
[00:20:30] tiền thuế thu được mỗi ngày như vàng vào nhà,
[00:20:32] thế nhưng Hoàng Thượng muốn thân chinh Mạc Bắc,
[00:20:35] đoàn thuyền muốn ra khơi Tây Dương mà tiền cũng không gom đủ.
[00:20:39] Quốc khố giật gấu vá vai,
[00:20:41] Hoàng Thượng tiến thoái lưỡng nan.
[00:20:43] Tiền của thời thịnh thế Vĩnh Lạc đều đã đi đâu cả rồi?
[00:20:55] Hạ Nguyên Cát, ngươi quản lý Hộ bộ, ngươi nói xem.
[00:21:01] Hoàng Thượng, Giải đại nhân một lòng trung thành,
[00:21:04] nhưng lời nói cũng chưa chắc đã câu nào cũng đúng sự thật.
[00:21:07] Quốc khố đúng là giật gấu vá vai,
[00:21:10] nhưng nguyên do không chỉ ở mỗi Thị Bạc Ty.
[00:21:12] Giải đại nhân trung thành đáng khen,
[00:21:16] chỉ là hành động có phần quá vội vàng, hấp tấp.
[00:21:20] Nếu đã là trên dưới trong sạch, giao dịch không sai sót,
[00:21:23] thần khẩn cầu Hoàng Thượng
[00:21:25] công bố sổ sách thu chi của Thị Bạc Ty cho thiên hạ được biết.
[00:21:39] Thần dám cả gan tâu thêm một lời.
[00:21:41] Túi tiền của một số người,
[00:21:43] e rằng đã sớm căng rách rồi.
[00:21:45] Thị Bạc Ty ngày nay đã trở thành nơi ngoài vòng pháp luật,
[00:21:48] Hán Vương chính là mối nguy lớn nhất của tân chính.
[00:21:52] Thần khẩn cầu Hoàng Thượng hạ chỉ,
[00:21:54] Thị Bạc Ty cần phải được thanh lý chỉnh đốn lại.
[00:21:58] Hán Vương phải lập tức trở về đất phong.
[00:22:22] Giải Tấn, Trẫm đã lâu không hỏi rồi,
[00:22:25] "Văn Hiến Đại Thành" của ngươi biên soạn đến đâu rồi?
[00:22:30] Đây là một đại sự mà Trẫm đã giao phó,
[00:22:32] là việc trong bổn phận của ngươi.
[00:22:34] Kinh, Sử, Tử, Tập đã biên soạn xong,
[00:22:37] đang trong quá trình sao chép.
[00:22:39] Các mục về thiên văn, nông sự, danh vật và tạp kịch,
[00:22:42] vẫn còn thiếu sót.
[00:22:44] Để biên soạn ra bộ sách vĩ đại nhất từ xưa đến nay,
[00:22:47] thần đẳng đang dốc hết sức lực sưu tầm trong dân gian.
[00:22:51] Chỉ là...
[00:22:52] những bản quý hiếm và độc bản chỉ có thể mua với giá cao.
[00:22:56] Tốt lắm. Trẫm đã nói từ lâu,
[00:22:59] "Văn Hiến Đại Thành" phải thu thập hết sách trong thiên hạ.
[00:23:04] Sách dù đắt đến đâu cũng có giá,
[00:23:06] một cuốn sách hay có thể lưu truyền vạn thế,
[00:23:09] đó là báu vật vô giá.
[00:23:11] Nếu vì chúng ta không bảo vệ tốt,
[00:23:13] mà bị thất truyền,
[00:23:14] thì chúng ta sẽ là tội nhân của hậu thế.
[00:23:16] Hoàng Thượng hiện đang gấp rút bắc chinh,
[00:23:18] đó là để ổn định biên cương phía bắc.
[00:23:20] Nhưng nếu trong nước có biến,
[00:23:22] thì sẽ gây ra sai lầm lớn.
[00:23:24] Vì vậy, Hoàng Thượng không thể đi được ạ.
[00:23:27] Thần khẩn cầu Hoàng Thượng cử lương tướng thay Hoàng Thượng xuất chinh.
[00:23:39] Ngươi đã sắp xếp hết cho Trẫm rồi.
[00:23:42] Hoàng Thượng, từ khi khai nguyên Vĩnh Lạc,
[00:23:45] Hoàng Thượng chuyên cần trị quốc, uy thế Đại Minh ngày càng lớn mạnh.
[00:23:49] "
[00:23:50] Nhưng đê ngàn dặm cũng có thể sụp vì một tổ kiến. "
[00:23:52] Một phút lơ là sẽ để lại hối hận ngàn năm.
[00:23:55] Thị Bạc Ty vốn được lập ra cho tân chính của Hoàng Thượng,
[00:23:58] lẽ ra phải gánh vác trách nhiệm đối đãi muôn phương,
[00:24:01] đảm bảo nguồn thu thuế cho quốc gia.
[00:24:03] Nhưng hiện nay nó không chỉ là nơi chứa chấp những điều dơ bẩn,
[00:24:06] là nơi buôn lậu,
[00:24:08] mà còn sắp trở thành khối u độc hại gây loạn quốc chính.
[00:24:11] Lòng dạ của Hán Vương, người qua đường ai cũng biết.
[00:24:13] Năm Vĩnh Lạc thứ năm, chuyện bán quân械 cho người Oa,
[00:24:16] tuy không đi đến đâu, nhưng đã tự nó nói lên tất cả.
[00:24:20] Nay lại lợi dụng Thị Bạc Ty ngang nhiên làm bậy,
[00:24:24] tụ tập bè đảng làm loạn. "
[00:24:25] Chưa gây thành đại họa, "
[00:24:27] chỉ vì Hoàng Thượng uy trấn thiên hạ, thấu hiểu lòng người.
[00:24:30] Nay Hoàng Thượng muốn mang bệnh thân chinh,
[00:24:32] ngoài việc tăng thêm lao khổ, làm bệnh tình nặng hơn,
[00:24:35] còn tạo cơ hội cho kẻ khác lợi dụng.
[00:24:38] Biên cương không yên sẽ khiến lãnh thổ không yên,
[00:24:40]
[00:24:46] Tuyệt đối không thể tiếp tục né tránh thực tế, bỏ gốc lấy ngọn nữa.
[00:24:50] U độc không trừ, tân chính sẽ không được bảo toàn.
[00:24:52] Cứ thế này, người trong nước làm sao tin rằng
[00:24:54] tân chính là vì cường quốc phú dân?
[00:24:57] Rõ ràng là có kẻ đang đút túi riêng,
[00:24:59] lòng tham che mờ lý trí, gây loạn thiên hạ, làm điều ngang ngược.
[00:25:16] Ngươi nói xong hết chưa?
[00:25:19] Thần đã nói xong.
[00:25:23] Giải Tấn, ngươi dám vào lúc Trẫm ngự giá thân chinh,
[00:25:27] đoán mò, nói những lời gây hoang mang, vu khống tân chính.
[00:25:34] Hán Vương vì quốc gia tận tâm tận lực,
[00:25:37] lại bị ngươi vu là mầm mống gây bất ổn ven biển.
[00:25:41] Thái tử và Hán Vương tình như thủ túc,
[00:25:45] ngươi lại dám nói bậy nói bạ, chia rẽ ly gián.
[00:25:50] Trẫm ngự giá thân chinh Mạc Bắc,
[00:25:52] ngươi lại nói này nói nọ, chỉ tay năm ngón,
[00:25:55] rốt cuộc có dụng ý gì?
[00:25:57] Thần...
[00:26:07] Truyền chỉ, giáng Giải Tấn làm
[00:26:09] Đồng tri Trướng hạ Tham nghị của Đô Chỉ huy sứ ty Vân Nam.
[00:26:13] Cả nhà chuyển đi, rời kinh thành nhận chức. Lui đi.
[00:26:25] Phụ hoàng!
[00:26:26] Im miệng!
[00:26:39] Thần lĩnh chỉ tạ ơn.
[00:27:13] Phụ hoàng, Giải Tấn nghe lời đồn thổi,
[00:27:16] lời lẽ quá khích, hành động không đúng mực.
[00:27:17] Nhưng ông ấy quả thực là xuất phát từ lòng trung thành.
[00:27:19] Xin Phụ hoàng...
[00:27:21] Hoàng Thượng, Giải đại nhân tuy cố chấp, hấp tấp,
[00:27:26] nhưng một lòng nhiệt huyết là không thể nghi ngờ.
[00:27:29] Đừng ai nói nữa.
[00:27:42] Trẫm mong các ngươi,
[00:27:44] đừng suốt ngày mải mê đấu đá lẫn nhau,
[00:27:46] dính vào đó không thể tự thoát ra được.
[00:27:50] Càng đừng tự cho là thông minh, cay nghiệt,
[00:27:54] cầm một cái miệng đi khen chê thiên hạ.
[00:27:59] Phải biết thời thế, coi trọng đại cục.
[00:28:03] Để dành chút sức lực, làm vài việc chính đáng.
[00:28:16] Thái tử, Bắc Kinh xây dựng thế nào rồi?
[00:28:19] Ngày đêm không ngừng, đang gấp rút xây dựng.
[00:28:23] Bắc Kinh không thể chậm, càng không thể dừng.
[00:28:26] Trẫm giao thêm cho các ngươi một việc nữa.
[00:28:28] Hoàng lăng cũng phải lập tức động thổ, bắt đầu xây dựng.
[00:28:34] Hoàng lăng một ngày chưa xây xong,
[00:28:37] L Hoàng hậu sẽ không có ngày được yên nghỉ dưới lòng đất.
[00:28:40] Đầu xuân năm sau hoàn thành, cả hai đều xong.
[00:28:46] Tuân chỉ.
[00:29:06] Tháng 5 năm 1410,
[00:29:08] Minh Thành Tổ thân chinh dẫn 50 vạn đại quân đến biên ải.
[00:29:13] Tại sông Oát Nan, nơi phát tích của Thành Cát Tư Hãn,
[00:29:16] một trận đánh tan Bản Nhã Thất Lý của bộ tộc Mông Cổ.
[00:29:20] Tháng 6, trên đường hồi sư lại đại phá A Lỗ Đài.
[00:29:27] Quân Minh đại thắng.
[00:29:30] Biên giới phía bắc xuất hiện một cục diện hòa bình hiếm có.
[00:29:55] Hôm nay cùng uống với Giải đại nhân,
[00:29:59] không biết đến khi nào mới có thể nâng chén mời nhau nữa.
[00:30:04] Đúng vậy.
[00:30:06] Vân Nam ở vùng biên thùy, xa cách kinh sư.
[00:30:10]
[00:30:13] Nhưng ông đã gây ra một vấn đề nan giải cho Hoàng Thượng đấy.
[00:30:17] Ông đã đắc tội với Hán Vương,
[00:30:19] với bản tính tàn nhẫn độc ác của người đó, sẽ không tha cho ông đâu.
[00:30:24] Hoàng Thượng là muốn bảo vệ ông,
[00:30:26] nên mới giáng ông đến nơi đó ở Vân Nam.
[00:30:30] Đi xa một chút, Hán Vương không với tới được.
[00:30:34] Ông cũng bớt đi phiền não.
[00:30:36] Đừng phụ tấm lòng của Hoàng Thượng.
[00:30:44] Sau này tôi mới ngẫm ra được.
[00:30:49] Nhưng mỗi khi nghĩ đến tấm lòng của Hoàng Thượng,
[00:30:52] tôi lại thấy lòng nhiệt huyết sôi sục.
[00:30:53] Được rồi, được rồi, Giải đại nhân,
[00:30:56] ông vẫn chưa hiểu ý của Hoàng Thượng.
[00:30:59] Hoàng Thượng một lúc thì hạ chỉ mở rộng Bắc Kinh,
[00:31:03] một lúc lại kêu xây Hoàng lăng.
[00:31:05] Thực ra là dùng những việc không làm xong này,
[00:31:06] để bịt miệng các triều thần, trói buộc lòng người.
[00:31:10] Không để chúng ta cứ mãi vướng vào những tranh chấp trong triều.
[00:31:14] Ông thử nghĩ xem,
[00:31:16] Hoàng Thượng đã hô hào ngự giá thân chinh rồi,
[00:31:20] làm sao có thể vì một câu nói của ông,
[00:31:22] mà để thiên hạ chê cười chứ?
[00:31:25] Nếu trước khi xuất chinh
[00:31:26] không có cơ hội giải quyết chuyện này,
[00:31:28] thì cố gắng đừng để nó ồn ào,
[00:31:31] làm lòng người hoang mang.
[00:31:34] Ông lúc nào cũng cứ nhắm vào hai người con trai của ngài ấy,
[00:31:37] nói họ là mầm họa,
[00:31:39] Hoàng Thượng còn đánh trận thế nào được nữa?
[00:31:42] Vả lại, lòng vua khó đoán,
[00:31:46] biết đâu Hoàng Thượng giữ lại Hán Vương,
[00:31:48] cũng ngầm có ý để họ kiềm chế lẫn nhau.
[00:31:53]
[00:31:57] ngài ấy sẽ không yên tâm như vậy,
[00:31:59] giao hết đại quyền cho một mình Thái tử.
[00:32:04] Đúng vậy, Hoàng Thượng quả thật anh minh睿智.
[00:32:09] Ta còn phải tìm cơ hội trừ bỏ khối u độc,
[00:32:12] báo đáp hoàng ân.
[00:32:16] AX Giải đại nhân lòng dạ vô tư, khí tiết cao thượng.
[00:32:20] Nhưng Hạ mỗ còn một câu,
[00:32:23] muốn khuyên Giải đại nhân.
[00:32:26] Đừng gây thêm chuyện nữa.
[00:32:29] Dù sao Hoàng Thượng cũng không có ở triều,
[00:32:32] ổn định quan trọng hơn tranh chấp.
[00:32:36] Nguyện vọng lớn nhất của Giải Tấn,
[00:32:40] là có thể tận trung vì Hoàng Thượng.
[00:32:47] Nào, cạn ly.
[00:33:10] Đại nhân, đây là chi tiết kinh phí xây dựng Hoàng lăng.
[00:33:27] Lập tức đi làm đi.
[00:33:33] Cứu trợ thiên tai.
[00:33:36] Đại nhân,
[00:33:37] chiếm dụng tiền xây Hoàng lăng sẽ bị chém đầu đó.
[00:33:41] Chuyện này đừng nói cho Thái tử biết, cứ đi làm đi.
[00:33:45] Đại nhân...
[00:33:47] Đi đi, đi làm đi.
[00:33:50] Vâng.
[00:34:07] Hán Vương điện hạ.
[00:34:08] Tránh ra!
[00:34:21] Cao Hú, mời ngồi.
[00:34:26] Anh dám đem tiền xây Hoàng lăng đi dùng vào việc khác.
[00:34:30] Em nói gì vậy?
[00:34:31] Anh còn chối cãi?
[00:34:33] Thật sự không có, nhị đệ.
[00:34:35] Làm sao anh có thể chiếm dụng tiền xây lăng cho Mẫu hậu được?
[00:34:38] Là Hạ Nguyên Cát, cái tên chó chết này.
[00:34:43] Nhị đệ, em định làm gì?
[00:34:47] Tôi sẽ giết ông ta.
[00:34:49] Em khoan đã.
[00:34:50] Cho dù Hạ Nguyên Cát tự ý quyết định,
[00:34:53] thì ông ấy cũng là vì việc công, lo cho nước, cho dân.
[00:34:57] Anh còn bênh vực ông ta.
[00:35:00] Tôi nói cho anh biết, dù hai ta có tranh giành thế nào,
[00:35:04] cũng không thể không nhận mẹ ruột.
[00:35:06] Không thể mẹ vừa mất đã quên gốc.
[00:35:08] Mẫu hậu cả đời khoan dung nhân hậu,
[00:35:11] tôi nghĩ người ở dưới suối vàng,
[00:35:13] cũng nhất định sẽ vì
[00:35:13] việc thiện cứu giúp lê dân mà vui mừng.
[00:35:16] Phụ hoàng thiên vị tôi, là thật.
[00:35:23] Phụ hoàng thương tôi cũng là thật.
[00:35:28] Nhưng Mẫu hậu,
[00:35:32] Mẫu hậu đối với hai chúng ta đều như nhau.
[00:35:37] Tôi nói cho anh biết, Chu Cao炽.
[00:35:40] Tiền xây Hoàng lăng tôi bỏ ra.
[00:35:44] Lát nữa tôi sẽ mang đến cho anh năm vạn lạng bạc.
[00:35:48] Hoàng lăng không được cho tôi dừng lại một ngày nào.
[00:35:51] Nếu ai còn dám động đến số tiền này,
[00:35:56] tôi có thể tha cho hắn, nhưng thanh kiếm này của tôi sẽ không tha cho hắn.
[00:36:10] MOKA Nhị đệ.
[00:36:14] Trịnh Hòa hạ Tây Dương không chỉ mở ra những tuyến hàng hải mới,
[00:36:19] mà còn tiến hành khảo sát ở Tây Thái Bình Dương và Ấn Độ Dương,
[00:36:22] "
[00:36:23] thu thập và nắm giữ nhiều dữ liệu khoa học hải dương.
[00:36:27] Thông qua một lượng lớn các cuộc khảo sát, thực hành trên biển,
[00:36:30] Hải đồ Trịnh Hòa được vẽ ra
[00:36:33] là một dấu mốc quan trọng trong hoạt động khảo sát hải dương của Trịnh Hòa,
[00:36:37] so với hoạt động điều tra hải dương được thế giới công nhận,
[00:36:40] đã đi trước hơn bốn trăm năm.
[00:36:44] Tổng kỳ quan! - Có!
[00:36:46] Hướng Tây Nam, căng nửa buồm.
[00:36:48] Tuân lệnh!
[00:36:56] Trịnh đại nhân,
[00:36:59] xin hỏi tại sao đoàn thuyền lại đổi hướng đi vậy ạ?
[00:37:03] Ông đây là biết mà còn cố hỏi.
[00:37:05] Ông xem, đảo Mạc Can sắp đến rồi.
[00:37:08] Chúng ta cũng nên đến thăm bạn cũ chứ.
[00:37:14] Trịnh đại nhân, ngài đúng là không quên tình cũ.
[00:37:57] Trịnh đại nhân.
[00:37:59] Ngài xem.
[00:38:07] Thổi tù và!
[00:38:28] Trịnh đại nhân, Vương đại nhân!
[00:39:01] Ngô Tuyên.
[00:39:09] Ngô Tuyên, ngươi biết tội chưa?
[00:39:12] Biết rồi, biết tội rồi.
[00:39:15] Cầu xin Trịnh đại nhân đưa tôi về với.
[00:39:17] Lên thuyền đi.
[00:40:05] Lên thuyền đi!
[00:40:08] Trịnh đại nhân, chúng ta mau đi thôi.
[00:40:25] Bẩm Trịnh đại nhân, Ngô Tuyên đã được đưa đến.
[00:40:28] Để hắn vào. - Vâng.
[00:40:47] Ngô Tuyên khấu kiến Trịnh đại nhân.
[00:40:54] Ngô Tuyên. - Có.
[00:40:57] Xem ra đảo Mạc Can quả thực có tác dụng khiến người ta tỉnh ngộ.
[00:41:06] Vâng, vâng.
[00:41:10] Ngô Tuyên, những ngày qua,
[00:41:13] ngươi trên đảo Mạc Can sống thế nào?
[00:41:20] Tại hạ trên đảo bị nắng dãi mưa dầm,
[00:41:26] thường xuyên phải chống chọi với bão tố và thú dữ.
[00:41:32] Cái chân này là bị sói dữ cắn.
[00:41:36] May nhờ có mũi tên của đại nhân cho mới thoát được một kiếp.
[00:41:40] Đến đêm, gió biển gào thét,
[00:41:44] bị sài lang và rất nhiều loài thú dữ không biết tên vây quanh.
[00:41:50] Tại hạ chỉ có thể trốn vào trong hang.
[00:42:02] Ngô Tuyên, đừng khóc nữa.
[00:42:10] Đứng dậy đi.
[00:42:13] Đứng dậy.
[00:42:20] Cây gậy này tặng cho ngươi.
[00:42:23] Ta hy vọng sau này ngươi
[00:42:25] có thể sống một cách đàng hoàng.
[00:42:27] Nếu ngươi còn làm điều bất nghĩa,
[00:42:29] ta có thể tha cho ngươi, nhưng trời xanh sẽ không tha cho ngươi đâu.
[00:42:33] Đa tạ Trịnh đại nhân.