(AI-sub) Huyết Sắc Lãng Mạn Tôn Lệ -

11/16 Video

(AI-sub) Huyết Sắc Lãng Mạn Tập 21+22 Vietsub | Tôn Lệ, Lưu Diệp

0 Lượt xem· 08/14/25
ai_sub_studio
ai_sub_studio
Người theo dõi
0

Phụ đề được dịch bằng AI, cần bạn góp sức hoàn thiện. Liên hệ tham gia tại Facebook: https://www.facebook.com/profi....le.php?id=1000678863 -------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------- "Huyết Sắc Lãng Mạn" là bản tráng ca về tuổi trẻ, tình yêu và lý tưởng của một thế hệ thanh niên Bắc Kinh giữa bối cảnh lịch sử đầy biến động của cuộc Cách mạng Văn hóa. Phim xoay quanh cuộc đời của Chung Dược Dân (Lưu Diệp) và mối tình đầu khắc cốt ghi tâm với Châu Hiểu Bạch, do Tôn Lệ thủ vai. Với vẻ đẹp trong sáng và diễn xuất đầy nội lực, Tôn Lệ đã thể hiện xuất sắc hình ảnh một cô gái kiên định, hết mình vì tình yêu, góp phần tạo nên một trong những câu chuyện tình kinh điển nhất trên màn ảnh nhỏ Trung Quốc.

Xem nhiều hơn

[00:00:00] Đùa đấy à?

[00:00:01] Một cán bộ cấp tiểu đoàn lại đi bán bánh kếp rong.

[00:00:04] Ai nói cán bộ cấp tiểu đoàn...

[00:00:06] ...thì không thể bán bánh kếp rong chứ?

[00:00:08] Ai đùa chứ? Sống bằng sức lao động của mình...

[00:00:11] ...thì không bao giờ mất mặt.

[00:00:13] Không phải đùa đâu.

[00:00:15] Thế nào cô bé? Có muốn hùn hạp không?

[00:00:18] Hai ta thành lập một tập đoàn bánh kếp lớn.

[00:00:21] Đợi sau này làm ăn phát đạt.

[00:00:23] Xuất khẩu, để bánh kếp vươn ra thế giới.

[00:00:25] Vươn ra thế giới.

[00:00:28] Chủ yếu là "chém" Tây.

[00:00:29] Với người mình thì một tệ một cái.

[00:00:31] Với Tây cũng là một đồng.

[00:00:33] Nhưng là đô la Mỹ. Tính xem.

[00:00:39] Phát tài rồi.

[00:00:40] Còn gì nữa.

[00:00:41] Chỉ cần là kẻ ham ăn thì đều phải chờ ăn bánh kếp của chúng ta.

[00:00:46] Có hứng thú không?

[00:00:49] Cũng được.

[00:00:51] Cho xin số điện thoại đi.

[00:00:53] Tán gái mà lại lấy chuyện bánh kếp ra nói.

[00:00:55] Chuyện gì cũng phải bắt đầu từ bước đầu tiên chứ.

[00:01:00] Đưa tay đây.

[00:01:05] Chung Dược Dân, cậu chạy đi đâu thế?

[00:01:11] Ây da, mới chớp mắt một cái.

[00:01:14] Sao hai người lại đi cùng nhau thế?

[00:01:16] Tôi gọi điện cho Hiểu Bạch.

[00:01:18] Người ở văn phòng sắp xếp công việc là cấp dưới cũ của bố cô ấy.

[00:01:24] Về cũng không thèm để ý đến em.

[00:01:26] Đâu có, đang bận mà, không có thời gian.

[00:01:31] Chẳng phải cậu muốn vào Cục Công an sao?

[00:01:33] Đi, về với tớ, tớ giúp cậu lo.

[00:01:35] R

[00:01:35] Ai nói tôi muốn vào Cục Công an?

[00:01:37] Mới cởi quân phục lại mặc cảnh phục.

[00:01:40] Thế thì tôi chuyển ngành làm gì?

[00:01:42] Đừng có lấy tiền đồ của mình ra đùa nữa.

[00:01:44] Hiểu Bạch là đang giúp cậu đấy.

[00:01:46] Đừng lấy lòng tốt làm lòng lang dạ sói.

[00:01:48] Tiền đồ của tôi vừa nãy đã sắp xếp với cô ấy rồi.

[00:01:52] Tiền đồ gì?

[00:01:53] Tập đoàn bánh kếp.

[00:01:57] Cô ấy là ai?

[00:01:58] Bạn gái tôi.

[00:02:00] Chung Dược Dân, quá đáng lắm.

[00:02:02] Gì chứ?

[00:02:04] Hiểu Bạch có điểm nào không tốt?

[00:02:06] Cậu dựa vào đâu mà chảnh thế?

[00:02:07] Hiểu Bạch điểm nào cũng tốt.

[00:02:08] Cho nên hợp với Trương Hải Dương cậu nhất đấy.

[00:02:12] Chung Dược Dân!

[00:02:15] Anh chuyển ngành về chỉ nói với em một câu như vậy thôi sao?

[00:02:18] Trương Hải Dương ở trong quân đội...

[00:02:21] ...ngày nào cũng lải nhải đòi cưới Hiểu Bạch.

[00:02:24] Có phải không Hải Dương, có phải không?

[00:02:26] Trương Hải Dương, chúng ta ngày mai kết hôn.

[00:02:30] Chuyện vui mà!

[00:02:32] Ngày mai đến uống rượu mừng của hai người.

[00:02:35] Ai nói tôi muốn kết hôn?

[00:02:37] Anh thích uống thì uống, uống chết anh đi.

[00:02:41] Chung Dược Dân, em hận anh.

[00:02:52] Này, tôi thành bạn gái của anh từ khi nào?

[00:02:59] Nói đùa thôi mà.

[00:03:04] Anh quá đáng lắm.

[00:03:05] Anh coi tôi là loại người gì vậy?

[00:03:09] Nghĩ là gì thì là cái đó thôi.

[00:03:11] Anh là đồ lưu manh.

[00:03:12] Đã nói với cô từ sớm rồi mà cô không tin.

[00:03:34] Viên Quân.

[00:03:35] Trịnh Đồng.

[00:03:37] Chào cậu.

[00:03:38] Đây là vợ tôi, nhặt được ở Thiểm Bắc.

[00:03:40] Em biết rồi.

[00:03:42] Về nhà xem em xử anh thế nào.

[00:03:43] Các cậu là một cặp thanh niên trí thức Bắc Kinh.

[00:03:43] Lại dám giới thiệu đối tượng cho lão tử.

[00:03:45] Vẫn là đi về nông thôn tốt hơn. Nhìn lính như tớ đây này.

[00:03:46] Mày lo cho xong chuyện của mày đi đã.

[00:03:47] Đến một người phụ nữ cũng chưa có.

[00:03:49] Còn chưa có à?

[00:03:50] Ba mươi mấy tuổi đầu rồi...

[00:03:50] Cậu sắp sửa thâm nhập vào trái tim của đế quốc Âu Mỹ rồi.

[00:03:51] ...đến vợ cũng chưa cưới được.

[00:03:53] Còn mặt mũi nào mà lo cho tao.

[00:03:53] Về Bắc Kinh chỉ ở một tuần.

[00:03:55] Là phải đến đại sứ quán bên đó trình diện rồi.

[00:03:55] Bố, con ấy à, bố không cần lo đâu.

[00:03:58] Dược Dân đang đợi cậu ở trong đấy.

[00:03:58] Con tìm một người vợ có khó gì đâu.

[00:03:59] Đúng vậy, mời vào.

[00:04:00] Đi thôi.

[00:04:00] Quan trọng là bố.

[00:04:02] Bố mới là hộ khó khăn thực sự.

[00:04:04] Cao không tới, thấp không thông.

[00:04:06] Tuổi của bố mà còn xem tướng mạo người ta...

[00:04:06] Trương Hải Dương sao không thấy mặt mũi đâu?

[00:04:08] ...thì quá đáng lắm.

[00:04:08] Người ta đến Cục Công an trình diện rồi. Cảnh sát hình sự.

[00:04:09] Có thể sống yên ổn qua ngày là được rồi.

[00:04:13] Mấy đứa mình cũng vậy. Nào!

[00:04:13] Mày lấy lão tử ra làm trò đùa à? Đồ hỗn xược!

[00:04:16] Để chúc mừng Dược Dân chuyển ngành trở về.

[00:04:17] Thôi, bố mau ăn趁 nóng đi ạ.

[00:04:19] Vì cuộc sống mới sắp bắt đầu của chúng ta.

[00:04:21] Cạn ly! Uống nhiều vào nhé!

[00:04:27] Dì Lý, tìm bố cháu à?

[00:04:30] Tìm bố cháu có chút việc.

[00:04:30] Mấy anh em mình ai cũng khá cả.

[00:04:32] Ông Chung ơi, tôi đến thông báo cho ông một việc.

[00:04:33] Viên Quân thay mặt tổ quốc đi sứ rồi.

[00:04:34] Hai giờ chiều đến trạm sinh hoạt cán bộ lão thành.

[00:04:35] Chuyện này trước đây nghĩ cũng không dám nghĩ.

[00:04:37] Nghe nói là để truyền đạt văn kiện cho chúng ta.

[00:04:37] Trịnh Đồng đến Viện Khoa học Xã hội làm trí thức.

[00:04:40] Ông đừng đến muộn đấy nhé.

[00:04:40] Hiểu Bạch bây giờ cũng là bác sĩ điều trị chính của Tổng viện.

[00:04:42] Hay là để lúc tôi đi tôi gọi ông một tiếng.

[00:04:43] Chỉ có tôi là không xong, đến công việc cũng không có.

[00:04:45] Không cần, không cần. Tôi cũng chưa lẩm cẩm.

[00:04:46] Đó là do cậu không muốn làm.

[00:04:47] Ai không muốn làm chứ? Thôi.

[00:04:48] Chắc chắn không đến muộn được.

[00:04:49] Không nói nữa, không nói nữa.

[00:04:50] Tốt, vậy thì tốt. Tôi đi đây.

[00:04:51] Dược Dân, tớ thấy cậu có gì đó không ổn.

[00:04:54] Ai chọc cậu à?

[00:04:56] Ai chọc được cậu ta chứ? Tự mình chọc mình thôi.

[00:04:58] Dược Dân, có chuyện dì đang muốn hỏi cháu đây.

[00:04:59] Chỉ có cậu là lanh thôi, phải không? Uống đi.

[00:05:02] Viên Quân sau này được uống rượu Tây rồi.

[00:05:03] Kỷ Hồng nhà dì nói là...

[00:05:05] ...cháu đang bán bánh kếp rong ngoài phố, phải không?

[00:05:05] Đúng vậy, hôm nay chuốc say cậu.

[00:05:07] Viên Quân, uống hớp lớn vào.

[00:05:08] Bánh kếp gì ạ?

[00:05:09] Sáng nay chẳng phải con đi mua bánh kếp cho bố sao?

[00:05:14] Anh em, vị rượu này không đúng.

[00:05:15] Dược Dân à, cháu đừng có lừa dì Lý.

[00:05:17] Rượu giả à?

[00:05:18] Ừ.

[00:05:19] Kỷ Hồng nhà dì nhìn rất rõ ràng.

[00:05:21] Phục vụ!

[00:05:22] Cháu một sĩ quan cấp tiểu đoàn đàng hoàng...

[00:05:24] Thưa anh, có việc gì ạ?

[00:05:25] ...cũng đi làm kinh doanh cá thể, còn ra thể thống gì nữa?

[00:05:26] Phục vụ, tôi nói rượu của các cô là giả đúng không?

[00:05:28] Hay lắm, mày làm thật rồi à?

[00:05:30] Không thể nào.

[00:05:31] Bảo sao mà ra ngoài sớm thế.

[00:05:31] Chúng tôi bán ở đây rất nhiều.

[00:05:33] Nói là đi mua bánh kếp cho tao.

[00:05:33] Bán nhiều thì cũng là giả thôi.

[00:05:36] Hóa ra là đi bán rong.

[00:05:36] Sẽ không đâu ạ.

[00:05:37] Đi, gọi ông chủ của các cô ra đây.

[00:05:39] Mày là cái đồ không có chí tiến thủ.

[00:05:39] Gọi ông chủ của các cô ra đây, nếu ông ta không đến...

[00:05:41] Ông Chung, đừng như vậy, đừng tức giận.

[00:05:42] ...chúng tôi không trả tiền đâu.

[00:05:43] Gì vậy?

[00:05:44] Bán rượu giả mà giá còn đắt hơn rượu thật.

[00:05:45] A lô.

[00:05:45] Tôi là ông chủ đây, sao nào?

[00:05:47] Tớ đây, Hải Dương.

[00:05:47] Đây là rượu gì vậy?

[00:05:49] Anh Chung.

[00:05:50] Tớ đang ra ngoài đi làm.

[00:05:50] Ninh Vĩ.

[00:05:52] Chung Dược Dân đang ở cổng cục của bọn tớ...

[00:05:54] ...mở một sạp bánh kếp.

[00:05:56] Cùng với cô gái lần trước gặp.

[00:05:58] Tráng bánh kếp thật rồi à?

[00:06:01] Không hổ là lính trinh sát lão luyện.

[00:06:02] Em làm gì có thời gian lo chuyện này.

[00:06:03] Ra tay thật chuẩn xác.

[00:06:04] Ninh Vĩ.

[00:06:06] Các cậu bây giờ làm ông chủ toàn chơi trò này à?

[00:06:06] Bánh kếp nóng hổi đây.

[00:06:08] Cái này hồi nhỏ chúng ta cũng chơi rồi.

[00:06:10] Nhưng lúc đó ném gạch ngói vụn.

[00:06:12] Cậu nói xem chơi cái này có gì thú vị?

[00:06:14] Anh à, cái này anh không hiểu rồi.

[00:06:15] Hai suất.

[00:06:16] Đây là môn thể thao của giới thượng lưu.

[00:06:18] Anh có thể không thích, nhưng không thể không biết chơi.

[00:06:19] Hiểu Bạch, cậu cũng đến ủng hộ à?

[00:06:20] Nếu anh không biết chơi, người ta sẽ cười anh đấy.

[00:06:23] Vớ vẩn, tôi là lính.

[00:06:24] Đương nhiên rồi. Nếu không phải để ủng hộ cậu...

[00:06:25] Có phải người thượng đẳng gì đâu.

[00:06:27] ...tớ cần gì phải chạy hai bến xe...

[00:06:28] ...đến đây mua bánh kếp.

[00:06:29] Cậu dẫn tôi đến đây làm gì?

[00:06:30] Sạp bánh kếp ngay cổng nhà tớ cũng có.

[00:06:32] Vẫn phải nói bạn cũ là nghĩa khí nhất.

[00:06:35] Anh à, anh đã mấy năm không về Bắc Kinh rồi.

[00:06:36] Với Hải Dương bây giờ cuộc sống thế nào rồi?

[00:06:38] Anh không hiểu tình hình ở Bắc Kinh.

[00:06:39] Bây giờ ở Bắc Kinh, người có tiền nhiều lắm.

[00:06:39] Nhờ phúc của cậu.

[00:06:41] Ân ân ái ái, chưa bao giờ tốt như vậy.

[00:06:42] Có tiền rồi thì phải có chỗ tiêu chứ.

[00:06:44] Tớ bảo sao thằng nhóc này...

[00:06:44] Cho nên cái gì mốt thì chơi cái đó.

[00:06:45] ...sao ngày nào đi làm cũng mặt mày hồng hào.

[00:06:46] Nghe nói bây giờ đang xây sân golf.

[00:06:48] Cậu cũng sống tốt lắm mà.

[00:06:48] Đợi sân golf xây xong...

[00:06:50] Ừ.

[00:06:50] ...chắc người có tiền sẽ đổ xô đến đó.

[00:06:51] Cuộc sống yên bình, có người đẹp bên cạnh.

[00:06:52] Đến đây toàn là người có tiền.

[00:06:53] Còn gì nữa.

[00:06:54] Sao tôi không nhìn ra nhỉ?

[00:06:54] Bánh kếp thì bán, ấm áp thì hưởng.

[00:06:56] Anh xem người kia, từ đầu đến chân toàn đồ hiệu.

[00:06:57] Tuyệt.

[00:06:59] Cậu nói ai đấy?

[00:07:00] Nói hai đứa mình đấy. Cuộc sống cứ thế này thôi.

[00:07:01] Cậu còn nhớ không?

[00:07:03] Riêng cái đồng hồ của anh ta tôi thấy cũng phải đáng giá mấy vạn.

[00:07:04] Rất tốt.

[00:07:05] Anh ta á?

[00:07:05] Rất tốt.

[00:07:07] Sao tôi thấy lạ thế nhỉ?

[00:07:08] Sao bây giờ người có tiền ai cũng giống ai vậy?

[00:07:09] Cậu xem Trịnh Đồng kìa, người ta vừa đi.

[00:07:11] Nhà cậu ấy cách đây ba bến xe đấy.

[00:07:13] Người ta như thế mới gọi là nghĩa khí.

[00:07:17] Xin hỏi cô đây họ gì?

[00:07:19] Sao tôi thấy anh ta quen mắt thế?

[00:07:19] Bạn gái tôi. Lần trước gặp rồi mà.

[00:07:23] Đừng nghe anh ta nói bậy, tôi là Cao Nguyệt.

[00:07:25] Với anh ta chỉ là đối tác hợp tác thôi.

[00:07:25] Cậu là... Chung Dược Dân?

[00:07:29] Anh ta không có hành động gì không đúng đắn với cô chứ?

[00:07:30] Người này chuyên lừa con gái nhà lành.

[00:07:31] Cậu là Lý Viện Triều?

[00:07:32] Lý Viện Triều, thật sự là cậu à, Chung Dược Dân!

[00:07:32] Tạm thời thì chưa có.

[00:07:35] Dù sao cẩn thận một chút cũng không thừa.

[00:07:35] Anh em, cậu còn sống à?

[00:07:37] Cô cứ coi anh ta là một con sói già nhe nanh.

[00:07:39] Bao nhiêu năm không gặp rồi.

[00:07:40] Lúc nào cũng có thể vồ tới.

[00:07:40] Đúng vậy.

[00:07:41] Hai chúng ta thật sự phải tìm một chỗ nói chuyện cho đã.

[00:07:42] Không sao. Ông nội tôi là thợ săn.

[00:07:43] Từ năm 68 đến giờ, cũng phải 20 năm rồi nhỉ.

[00:07:45] Vậy được, tớ đi trước đây.

[00:07:46] Đi, tìm một chỗ nói chuyện. Ninh Vĩ, đi thôi.

[00:07:47] Không lấy thêm hai suất nữa à?

[00:07:49] Muốn cho tớ no chết à?

[00:07:52] Viện Triều.

[00:07:52] Cho hai cái bánh kếp.

[00:07:53] オン

[00:07:53] Tớ nghe nói lần trước cả đám các cậu đều vào tù hết.

[00:07:53] Này.

[00:07:54] Cẩn thận đấy, không có giấy phép.

[00:07:55]

[00:07:56] Cẩn thận bị Cục Công thương kiểm tra tịch thu.

[00:07:56] Sao mà không vào được chứ?

[00:07:57] Đi làm đi.

[00:07:58] Dù sao cũng là chuyện lớn liên quan đến mạng người.

[00:08:01] May mà lúc đó Tiểu Hỗn Đản tội ác tày trời.

[00:08:04] Nếu không thì chẳng ai ra được đâu.

[00:08:07] Nhưng nói đi cũng phải nói lại.

[00:08:09] Tuy năm đó tôi dám quậy phá...

[00:08:11] ...nhưng thật sự không có gan giết người.

[00:08:11] Nữ quân nhân này có quan hệ không tầm thường với anh nhỉ.

[00:08:12] Chỉ là người đông tay nhiều.

[00:08:14] Động thủ rồi là không kiểm soát được tình hình.

[00:08:16] Này.

[00:08:16] Thế sau này sao lại được thả ra hết vậy?

[00:08:18] Làm việc đi.

[00:08:19] Có mấy nguyên nhân.

[00:08:19] Nhìn ra được cô ấy rất có tình cảm với anh.

[00:08:21] Thứ nhất.

[00:08:22] Lúc đó chúng tôi đã thương lượng với Cục Công an.

[00:08:23] Đừng nói bậy.

[00:08:24] Chồng cô ấy là anh em của anh.

[00:08:25] Cục Công an đồng ý để chúng tôi hỗ trợ bắt giữ Tiểu Hỗn Đản.

[00:08:26] Cái đó vô dụng thôi. Tình yêu không nói lý trí đâu.

[00:08:27] Thứ hai.

[00:08:28] Là lúc đó công an, viện kiểm sát, tòa án...

[00:08:30] ...đều trong tình trạng bán tê liệt.

[00:08:30] Này, sao cô lắm lời thế?

[00:08:32] Cho nên chúng tôi bị đưa đi học tập cải tạo một năm.

[00:08:32] Dây thần kinh nào lại chập rồi?

[00:08:34] Sau đó thì được thả.

[00:08:35] Không sao. Hai chúng ta đừng cãi nhau nữa.

[00:08:36] Mãi đến năm 1978...

[00:08:37] Vậy vừa rồi anh đang đấu khẩu với nữ quân nhân kia à?

[00:08:40] ...mới có kết luận chính thức, là phòng vệ chính đáng.

[00:08:41] Không nhìn ra nhỉ? Rất tốt mà.

[00:08:45] Đồng chí Cao Nguyệt.

[00:08:47] Ơi.

[00:08:47] Làm việc được không?

[00:08:48] Còn gọi gì nữa không?

[00:08:49] Không cần nữa, không cần nữa.

[00:08:49] Được.

[00:08:54] Ăn bánh kếp nào! Bánh kếp nóng hổi đây!

[00:08:57] Dược Dân, Dược Dân! Mau chạy!

[00:09:00] Người của Cục Công thương đến rồi. Mau đi thôi!

[00:09:02] Nhìn gì nữa? Đừng để sót đồ.

[00:09:03] Nhanh lên, nhanh lên.

[00:09:04] Xin lỗi, xin lỗi nhé.

[00:09:08] Tìm tôi có chuyện gì à?

[00:09:12] Câu nói của anh hôm đó trên phố...

[00:09:16] ...là thật hay giả?

[00:09:18] A lô, phiền cô tìm giúp tổ Ngữ văn...

[00:09:18] Câu nào?

[00:09:21] Anh biết em hỏi câu nào mà.

[00:09:21] ...cô giáo Tưởng Bích Vân. Cảm ơn.

[00:09:28] Nếu là thật thì sao?

[00:09:30] Trịnh Đồng phải không?

[00:09:30] Em coi là thật.

[00:09:32] Em báo cho anh một tin tốt lành đây.

[00:09:33] Nếu là giả thì sao?

[00:09:35] Em được phân nhà rồi.

[00:09:35] Em cũng coi là thật.

[00:09:36] Á, thật à?

[00:09:39] Tốt quá rồi.

[00:09:39] Nhưng trước mặt Chung Dược Dân...

[00:09:40] Lần này chúng ta cuối cùng cũng có chỗ ở rồi.

[00:09:41] ...anh đã nói không kết hôn mà.

[00:09:43] Để anh đoán xem, chắc chắn là nhà tập thể kiểu hành lang phải không?

[00:09:44] Anh rút lại.

[00:09:46] Anh đang hờn dỗi đấy à?

[00:09:46] Đúng vậy, nhà tập thể, tầng năm.

[00:09:50] Căn phòng nhỏ đó, rất tốt.

[00:09:50] Bấy lâu nay...

[00:09:53] Ít nhất là từ bây giờ...

[00:09:53] ...anh không dám quang minh chính đại nói anh yêu em.

[00:09:54] ...chúng ta có thể tính thâm niên ở nhà tập thể rồi.

[00:09:55] Đó mới là hờn dỗi.

[00:09:57] Anh cũng rất biết đủ rồi.

[00:09:59] Chúng ta trước đây đã từng thảo luận vấn đề này.

[00:10:01] Đã kiếp này chọn con đường học vấn...

[00:10:02] Đã nghĩ kỹ chưa?

[00:10:03] ...thì phải chuẩn bị tâm lý sống cuộc đời thanh bần mà.

[00:10:04] Nghĩ kỹ rồi.

[00:10:05] Nhưng anh vẫn chưa nghĩ kỹ.

[00:10:06] Về phía em không có vấn đề gì.

[00:10:09] Vậy chúng ta dành thời gian xây dựng tổ ấm nhé.

[00:10:11] Em giúp anh nghĩ.

[00:10:12] Tuy là một căn phòng nhỏ xíu...

[00:10:14] ...nhưng trong lòng anh rất mãn nguyện.

[00:10:16] Viện Triều, tôi thấy cậu bây giờ cũng khá đấy.

[00:10:16] Ít nhất đây cũng được coi là một tổ ấm của hai chúng ta.

[00:10:19] Đang làm ở đâu vậy?

[00:10:21] Được, vậy anh cúp máy trước nhé.

[00:10:21] Tôi chuyển ngành năm 80.

[00:10:23] Trước tiên làm việc trong cơ quan.

[00:10:24] Năm ngoái tập đoàn Chính Vinh thành lập.

[00:10:26] Tôi có chút quan hệ nên vào tập đoàn Chính Vinh.

[00:10:29] Này đồng chí, cô tìm ai?

[00:10:30] Tôi tìm Thứ trưởng Triệu.

[00:10:32] Đây là danh thiếp của tôi.

[00:10:32] Cô có hẹn trước không?

[00:10:33] Không. Phiền anh gọi một cuộc điện thoại.

[00:10:35] Chà, bảo sao mà oai thế.

[00:10:36] Cứ nói tôi là con gái của Chu Trấn Nam.

[00:10:38] Muốn gặp ông ấy.

[00:10:39] Hóa ra tổng giám đốc là cậu à.

[00:10:39] Để tôi xin chỉ thị cho cô.

[00:10:41] Đều là tài sản nhà nước cả.

[00:10:43] Tôi cũng chỉ là nhân viên thôi.

[00:10:45] Cậu đừng có nghĩ tôi là...

[00:10:46] ...mấy ông chủ lớn ở nước ngoài nhé.

[00:10:48] A lô, thư ký Lưu phải không?

[00:10:49] Anh à, em có nghe nói đến tập đoàn Chính Vinh.

[00:10:51] Ở đây có một nữ đồng chí muốn tìm Thứ trưởng Triệu.

[00:10:52] Đó là một công ty lớn rất có thực lực.

[00:10:53] Vậy sao?

[00:10:54] Dược Dân, lát nữa tôi có một buổi xã giao.

[00:10:55] Cô ấy nói cô ấy là... Cô là...

[00:10:57] Nên không ở lại với cậu được, cầm lấy danh thiếp của tôi đi.

[00:10:58] Chu Trấn Nam.

[00:10:59] Cô ấy nói cô ấy là con gái của Chu Trấn Nam.

[00:11:00] Nếu sau này không tìm được công việc nào tốt hơn...

[00:11:03] ...thì đến công ty chúng tôi.

[00:11:05] Chúng ta tìm lúc nào đó gặp mặt nói chuyện.

[00:11:06] Cô vui lòng đợi một chút.

[00:11:06] Được.

[00:11:07] Cậu đi trước đi, tạm biệt nhé.

[00:11:08] פות

[00:11:10] Tạm biệt!

[00:11:10]

[00:11:11] Ồ, hiểu rồi. Tôi sẽ cho cô ấy vào ngay.

[00:11:14] Dược Dân là người bạn tốt nhất trong đời em.

[00:11:17] Em hiểu anh ấy. Anh ấy đã từng yêu chị, từng yêu Tần Lĩnh.

[00:11:17] Cô có thể vào rồi.

[00:11:18] Thứ trưởng Triệu đang đợi cô trong văn phòng.

[00:11:20] Cảm ơn.

[00:11:21] Không có gì. Cô đi thong thả.

[00:11:23] Cũng từng yêu những người phụ nữ khác. Đều là thật lòng.

[00:11:27] SC35 YA

[00:11:29] Nhưng anh ấy sẽ không chịu trách nhiệm với tình yêu của mình.

[00:11:32] Tình yêu là cuộc sống.

[00:11:35] Cuộc sống của Chung Dược Dân luôn luôn thay đổi.

[00:11:39] Anh ấy không cam chịu cô đơn.

[00:11:41] Mà phụ nữ cần là sự nương tựa và ổn định.

[00:11:42] Ôi chao, Hiểu Bạch.

[00:11:42] Cháu xem, hai năm nay chú bận công việc.

[00:11:45] Cũng không có thời gian đến thăm thủ trưởng cũ của chú.

[00:11:46] Cho nên Chung Dược Dân không hợp với hôn nhân.

[00:11:47] Bố cháu sức khỏe vẫn tốt chứ?

[00:11:49] Bố cháu sức khỏe rất tốt ạ.

[00:11:51] Chỉ là sau khi nghỉ hưu cũng không có việc gì làm.

[00:11:52] Nói tiếp đi.

[00:11:54] Anh ấy xa lánh chị là để bảo vệ chị.

[00:11:54] Ông ấy lại không thích mấy thú vui như trồng hoa, câu cá.

[00:11:57] Cho nên tâm trạng không được tốt lắm.

[00:11:57] Anh ấy không muốn chị lún sâu vào đó mà hủy hoại cả đời.

[00:11:59] Hay nổi nóng.

[00:12:01] Đúng vậy.

[00:12:02] Vị thủ trưởng cũ này của chú...

[00:12:03] Em cũng yêu chị.

[00:12:03] ...đúng là đã bận rộn cả đời.

[00:12:06] Đột nhiên để ông ấy nhàn rỗi...

[00:12:06] Em có thể ở bên cạnh chị cả đời.

[00:12:07] ...ông ấy đúng là có chút không chịu nổi.

[00:12:09] Không đi đâu cả.

[00:12:09] Cháu nên ở bên cạnh ông ấy nhiều hơn.

[00:12:12] Chú Triệu...

[00:12:14] Không đi đâu cả.

[00:12:16] Phải, Hiểu Bạch, gả cho anh đi. Chúng ta kết hôn.

[00:12:16] ...hôm nay cháu đến là có một việc muốn nhờ chú giúp đỡ ạ.

[00:12:23] Hiểu Bạch, với chú Triệu mà còn khách sáo à?

[00:12:26] Đừng quên, chú là người nhìn cháu lớn lên đấy.

[00:12:28] Anh Trương.

[00:12:30] Chú nói cháu nghe.

[00:12:31] Dược Dân.

[00:12:32] Chỉ cần không vi phạm nguyên tắc lớn.

[00:12:32] Hải Dương, thật trùng hợp, Hiểu Bạch cũng ở đây.

[00:12:34] Trong phạm vi quyền hạn của chú.

[00:12:36] Chú nhất định sẽ giúp.

[00:12:39] Cháu nói đi, chuyện gì?

[00:12:39] Đang bàn chuyện gì thế?

[00:12:41] Lại đây ngồi.

[00:12:42] Chuyện là thế này ạ. Cháu có một người bạn.

[00:12:43] Này, này, làm gì đấy, thật không có mắt nhìn.

[00:12:45] Anh ấy vừa mới từ quân đội chuyển ngành về.

[00:12:47] Vẫn chưa được sắp xếp công việc.

[00:12:47] Người ta đang bàn chuyện chính sự, chúng ta đi thôi.

[00:12:48] Cháu muốn nhờ chú giúp đỡ, liệu có thể ở trong cơ quan...

[00:12:50] Vậy... anh Trương...

[00:12:51] Em mở một quán ăn nhỏ ở Tiền Môn.

[00:12:52] ...sắp xếp cho anh ấy một công việc gì đó không ạ?

[00:12:53] Có thời gian anh ghé qua nhé, em đi trước.

[00:12:55] Đi đây.

[00:12:56] Vậy cháu nói xem tình hình cụ thể của cậu ấy thế nào.

[00:12:56] Chung Dược Dân, bận rộn vậy à?

[00:12:58] Bố, lửa này con không dập đâu.

[00:13:01] Con để dành riêng cho bố đấy.

[00:13:02] Chỉ muốn tráng cho bố một cái bánh kếp.

[00:13:03] Đang bận mà.

[00:13:05] Nào, bác Chung.

[00:13:05] Không muốn nghe xem tôi và Hải Dương đang bàn chuyện gì sao?

[00:13:10] Chuyện lớn chứ gì.

[00:13:11] Chuyện đặc biệt lớn. Kết hôn.

[00:13:13] Tiểu Cao, em xem bố anh.

[00:13:15] Tư tưởng chuyển biến nhanh chưa.

[00:13:16] Chà, cuối cùng cũng nước chảy thành sông rồi à.

[00:13:17] Hôm đó nghe nói anh bán bánh kếp.

[00:13:19] Suýt nữa thì đánh anh.

[00:13:20] Qua một hồi công tác tư tưởng kiên nhẫn tỉ mỉ của con.

[00:13:22] Ngày mai tôi sẽ mang kẹo mừng cho cậu.

[00:13:23] Ông cụ cuối cùng cũng đã có chuyển biến đáng mừng.

[00:13:25] Được, đi đây.

[00:13:27] Anh đó, đừng có suốt ngày lẻo mép với bố.

[00:13:33] Bố, bánh kếp có thơm không? Bố xem.

[00:13:33] Này, Dược Dân, cậu đợi đã.

[00:13:37] Hôm đó bố muốn đánh con.

[00:13:38] Đây đâu có giống cán bộ lão thành được Đảng giáo dục nhiều năm chứ.

[00:13:39] Dược Dân, cậu đợi một chút.

[00:13:41] Con là không gây thêm phiền phức cho nhà nước.

[00:13:43] Yêu cầu tự tìm đường sống.

[00:13:44] Tôi sắp đến Cục Công an làm việc rồi.

[00:13:45] Bố không những không khen con mà còn đòi đánh con.

[00:13:45] Biết rồi.

[00:13:46] Tôi chạy vạy giúp cậu.

[00:13:47] Bố như vậy là sai rồi.

[00:13:48] Đội Cảnh sát Hình sự vẫn còn chỉ tiêu.

[00:13:49] Thật sự không cần.

[00:13:50] Sạp bánh kếp sắp khai trương rồi.

[00:13:52] Cậu mở thật à?

[00:13:54] Có giỏi thì mở ở cổng Cục Công an đi.

[00:13:55] Cậu đừng nói, tôi đúng là có ý định này thật.

[00:13:58] Gần anh em một chút.

[00:13:59] Giúp đỡ lẫn nhau.

[00:14:00] Cậu cố tình chọc tức tôi phải không?

[00:14:01] Bố, từ lúc con làm hộ kinh doanh cá thể.

[00:14:03] Đây gọi là làm giàu bằng sức lao động.

[00:14:04] Bố chưa từng tự bỏ tiền ra mua thuốc lá phải không?

[00:14:05] Ý của tôi không liên quan đến cậu.

[00:14:07]

[00:14:10] Hải Dương, cậu kết hôn với Hiểu Bạch rất tốt.

[00:14:10] Lại còn chuyên chọn loại nhập khẩu để hút.

[00:14:13] Không phải con trai bố tiếc tiền.

[00:14:14] Lời thật lòng, tôi chúc các cậu hạnh phúc.

[00:14:15] Con sợ bố hút quen Marlboro rồi.

[00:14:18] Ngày nào đó con đổi nghề, bố phải làm sao đây?

[00:14:19] Cũng là lời thật lòng.

[00:14:20] Giống như bố ăn quen sơn hào hải vị rồi.

[00:14:22] Đứng lại.

[00:14:23] Đột nhiên bắt bố ăn bánh ngô.

[00:14:24] Bố chắc chắn chịu không nổi.

[00:14:26] Không chừng bố còn không cho con đổi nghề nữa.

[00:14:28] Mau lên lầu với Hiểu Bạch đi.

[00:14:30] Hừ, tao đã nghĩ thông suốt từ lâu rồi.

[00:14:31] Sau này ngày nào cũng đi làm, còn có thể gặp nhau.

[00:14:33] Tao cũng lười quản mày rồi. Tao ấy à.

[00:14:38] Không tin mày có thể bán bánh kếp cả đời.

[00:14:38] Các vị, xin lỗi.

[00:14:41] Hôm nay tôi và Hiểu Bạch đã đăng ký kết hôn rồi.

[00:14:43] Không tin thì cứ để lời tao ở đây.

[00:14:44] Vốn dĩ định cứ thế dọn về ở chung...

[00:14:46] Thằng nhóc mày chưa đầy nửa năm là chán ngay.

[00:14:47] ...coi như xong. Nhưng sau đó nghĩ lại.

[00:14:50] Không mời ai thì cũng không thể không mời...

[00:14:50] Bác Chung.

[00:14:51] Chúng cháu sẽ không bán bánh kếp mãi mãi đâu ạ.

[00:14:52] ...anh em mình được.

[00:14:53] Có thêm một cái cớ để mọi người tụ tập.

[00:14:53] Bây giờ chẳng phải đang đợi Văn phòng Phục viên Chuyển ngành phân công việc sao?

[00:14:56]

[00:14:57] Bố.

[00:14:58] Con cho dù có bán bánh kếp cả đời thì đã sao chứ?

[00:15:01] Hải Dương, cậu cũng keo kiệt quá rồi đấy.

[00:15:01] Đây chẳng phải cũng là phục vụ nhân dân sao?

[00:15:03] Bớt lẻo mép với tao đi. Tao bảo mày.

[00:15:04] Cưới được một người vợ tốt như Chu Hiểu Bạch...

[00:15:06] ...mà chỉ mời mọi người ăn một bữa là xong sao?

[00:15:08] Lão tử cứ ăn bánh kếp của mày.

[00:15:09] Được rồi anh.

[00:15:11] Hút thuốc của mày, vẫn đánh mày như thường.

[00:15:11] Lúc anh ấy cưới tôi còn không có đủ cơm ăn.

[00:15:14] Đương nhiên rồi ạ.

[00:15:14] Còn chưa được thấy thịt, chỉ có bánh ngô thôi.

[00:15:15] Nếu không sao nói bố là bố được chứ.

[00:15:17] Lúc đó tôi còn chỉ muốn giấu bánh ngô đi.

[00:15:17] Bố, chỉ cần bố không can thiệp vào tự do của con.

[00:15:20] Con bằng lòng hối lộ bố mỗi ngày.

[00:15:22] Hải Dương, Hiểu Bạch, tôi kính hai người một ly.

[00:15:25] Lần này tôi về...

[00:15:26] Nghe cháu nói như vậy. ...có thể dự đám cưới của hai người...

[00:15:28] ...còn vui hơn cả được thăng một cấp.

[00:15:29] Chú đối với Chung Dược Dân này...

[00:15:31] ...thật sự có hứng thú.

[00:15:33] Không biết lần sau tôi về...

[00:15:35] Ít nhất cậu ta rất có cá tính.

[00:15:35] ...sẽ được uống rượu mừng của ai đây.

[00:15:37] Là một người có năng lực.

[00:15:38] Trong đây chỉ còn mình tôi là độc thân.

[00:15:40] Lần sau cố gắng để cậu kịp dự.

[00:15:41] Chú có thể gặp cậu ấy không?

[00:15:42] Có người rồi.

[00:15:42] Tớ không thiếu. Đương nhiên có thể ạ. Nhưng mà chú Triệu...

[00:15:46] ...chú phải đảm bảo việc sắp xếp công việc cho anh ấy.

[00:15:48] Nếu không anh ấy đến gặp chú cũng không có ý nghĩa gì.

[00:15:49] Hải Dương, Hiểu Bạch, hai người uống đi chứ.

[00:15:51] Haha, được, chú đảm bảo với cháu.

[00:15:52] Không nể mặt tôi phải không? Mau uống đi.

[00:15:54] Điều kiện của cậu ta không tệ.

[00:15:55] Nào, Hải Dương, thật lòng chúc phúc hai người.

[00:15:56] Bây giờ lại là cấp tiểu đoàn chính.

[00:15:58] Lại từng làm chỉ huy trong lực lượng đặc nhiệm.

[00:16:01] Từng ra chiến trường, lập được công hạng hai.

[00:16:04] Cháu nói xem, điều kiện tốt như vậy...

[00:16:07] ...ai mà không muốn dùng chứ? Tốt.

[00:16:09] Cháu bảo cậu ta đến tìm chú, chú sẽ sắp xếp cho cậu ta.

[00:16:09] Em không uống được rượu.

[00:16:11] Vâng, được ạ. Cảm ơn chú Triệu.

[00:16:14] Không có gì.

[00:16:16] Hôm nay là ngày gì chứ? Không uống được cũng phải uống.

[00:16:17] Này ông anh.

[00:16:20] Anh dời cái xe của anh qua bên kia một chút được không?

[00:16:20] Uống một chút đi.

[00:16:21] Uống vào em sẽ hồ đồ.

[00:16:23] Thôi được, tôi uống thay Hiểu Bạch. Anh chiếm chỗ của tôi rồi.

[00:16:25] Này, hôm nay không được uống thay đâu.

[00:16:27] Hôm nay ai cũng không được uống thay.

[00:16:27] Làm cái gì?

[00:16:29] Sao chỗ này lại thành chỗ bán khoai lang nướng của anh rồi? Vậy thế này, Hiểu Bạch, em uống ít một chút.

[00:16:32] Đây là chỗ tôi bán bánh kếp.

[00:16:33] Tôi uống nhiều một chút, tôi dùng ly lớn, được không?

[00:16:34] Mấy hôm trước tôi còn đến đây mà.

[00:16:36] Hôm qua tôi không đến, vợ tôi đến.

[00:16:37] Đừng có tỏ ra rộng lượng trước mặt em.

[00:16:39] Sao hôm nay lại thành chỗ của anh rồi?

[00:16:42] Bán khoai lang nướng có giấy phép không? Đưa ra xem nào.

[00:16:45] Cái gì?

[00:16:46] Giấy phép đó.

[00:16:49] Anh có giấy phép không?

[00:16:50] Anh có giấy phép thì đưa ra cho tôi xem.

[00:16:51] Đều là người nhà cả.

[00:16:53] Sao tôi lại không có? Tôi là của nhà nước.

[00:16:53] Cũng không cần phải giấu giếm làm gì.

[00:16:54] Cái gì?

[00:16:56] Tôi là của nhà nước.

[00:16:56] Hải Dương là chiến hữu vào sinh ra tử, cùng chung hoạn nạn của tôi.

[00:16:57] Anh... anh... anh mà cũng là của nhà nước à?

[00:16:59] Cậu ấy kết hôn, tôi vui hơn bất cứ ai.

[00:16:59] Này.

[00:17:00] Được rồi, đều là vào thành phố buôn bán nhỏ thôi.

[00:17:03] Người khác không rõ, trong lòng Hải Dương rõ nhất.

[00:17:05] Anh mà cũng của nhà nước à? Anh lấy "nhà nước" ra lừa tôi đấy à?

[00:17:09] Này, anh có tránh ra không?

[00:17:09] Nào, tôi cạn một ly nữa.

[00:17:11] Tôi không tránh đấy. Xem anh làm gì được tôi.

[00:17:13] Dược Dân, say rồi.

[00:17:13] Cái thằng ranh con này.

[00:17:14] Sao nào? Này, tôi nói cho anh biết.

[00:17:16] Hiểu Bạch, đúng là trước đây anh có lỗi với em.

[00:17:17] Tôi gọi một cú điện thoại là đồng hương của tôi sẽ đến.

[00:17:20] Cái sạp bánh kếp của anh...

[00:17:21] ...tôi đập nát, anh có tin không?

[00:17:22] Hôm nay Hải Dương cưới em.

[00:17:24] Anh tôi là Cục trưởng Cục Công thương.

[00:17:25] Anh vui từ tận đáy lòng.

[00:17:25] Tôi gọi một cuộc điện thoại là cái xe này của anh...

[00:17:27] ...sẽ bị tịch thu.

[00:17:27] Em là người chị em tốt nhất của anh.

[00:17:29] Này, sao anh lại không nói lý lẽ thế?

[00:17:32] Hải Dương là đàn ông đích thực, có cậu ấy che chở cho em.

[00:17:33] Anh chiếm chỗ của tôi.

[00:17:35] Em sẽ không bao giờ phải chịu ấm ức nữa.

[00:17:35] Anh còn dùng Cục trưởng Cục Công thương ra để dọa ai chứ?

[00:17:37] Tôi vui lắm. Ly này tôi cạn.

[00:17:39] Anh có tránh khỏi chỗ của tôi không?

[00:17:40] Dược Dân, đừng uống nữa.

[00:17:42] Không tránh đấy, anh làm gì được tôi.

[00:17:43] Phải uống.

[00:17:44] Anh động vào tôi thử xem.

[00:17:45] Anh động vào tôi thử xem.

[00:17:47] Em uống với anh.

[00:17:47] Tôi mà không cho anh biết tay...

[00:17:48] Em ngồi xuống cho anh.

[00:17:50] ...thì anh không biết tôi là người bán khoai lang.

[00:17:50] Anh ta say rượu làm càn thì có liên quan gì đến em?

[00:17:52] Tôi bảo anh, anh có tránh không?

[00:17:56] Ái da, ái da, ái da!

[00:17:56] Dược Dân là anh em của tôi.

[00:17:58] Cậu ấy say rượu làm càn hay là nói nhảm...

[00:17:58] Thằng ranh con, đấu với tao à? Tao xử chết mày.

[00:18:00] ...trong lòng tôi rõ nhất.

[00:18:01] Tôi đau quá! Ái da, ái da, ái da!

[00:18:02] Anh bảo em ngồi xuống.

[00:18:03] Dược Dân, cạn!

[00:18:04] Có đi không?

[00:18:05] Chúc mừng cậu.

[00:18:06] Đi, đi đi. Tôi đi.

[00:18:08] Hiểu Bạch.

[00:18:09] Hiểu Bạch.

[00:18:09] Tôi đi là được chứ gì? Tôi đi.

[00:18:10] Ngồi xuống.

[00:18:11] Hiểu Bạch.

[00:18:12] Anh bảo em ngồi xuống. Cô ấy là vợ tôi.

[00:18:12] Mày cứ đợi đấy.

[00:18:14] Đồ chết tiệt. Mày giỏi lắm.

[00:18:17] Vợ chồng cãi nhau tự giải quyết nội bộ.

[00:18:19] Không liên quan đến mọi người.

[00:18:20] Lấy một cái bánh kếp.

[00:18:22] Dậy đi, những nô lệ đói rét lầm than!

[00:18:27] Chậm thôi, chậm thôi.

[00:18:29] Thôi được rồi, đừng hát nữa.

[00:18:31] Tôi biết mấy anh em đang khích bác tôi.

[00:18:34] Cậu yên tâm, sau khi tôi đến đó...

[00:18:36] Này, sư phụ.

[00:18:37] ...tôi nhất định sẽ ghi nhớ chủ nghĩa cộng sản quốc tế.

[00:18:37] Cho tôi một cái bánh kếp, không cho trứng.

[00:18:40] Viên Quân, cậu đưa Hải Dương về.

[00:18:41] Không lấy trứng thì tính tiền thế nào?

[00:18:44] Bọn tớ đưa Chung Dược Dân đi.

[00:18:45] Được.

[00:18:46] Giữ chặt cậu ấy.

[00:18:48] Lý Khuê Dũng.

[00:18:50] Chung Dược Dân.

[00:18:54] Dược Dân, ở trong quân đội gây chuyện rồi phải không?

[00:18:56] Dược Dân, chậm thôi, coi chừng bậc thang.

[00:18:58] Xe!

[00:18:59] Taxi!

[00:18:59] Không có, sao cậu lại nghĩ vậy?

[00:19:03] Cậu có được không? Bọn tớ đưa cậu về.

[00:19:06] Không không, không cần đưa.

[00:19:08] Được không?

[00:19:08] Tớ tự đi được.

[00:19:10] Thật sự được không?

[00:19:13] Vậy bọn tớ đi nhé, cậu đi cẩn thận.

[00:19:14] Cẩn thận nhé, tạm biệt.

[00:19:27] Anh bạn, đi đâu? Say quá rồi à?

[00:19:29] Đừng có nôn ra xe tôi đấy.

[00:19:31] Bố mày mới say đấy.

[00:19:33] Này, anh nói chuyện kiểu gì thế?

[00:19:40] Không đi nữa. Xuống xe.

[00:19:43] A.

[00:19:43] Thế anh lên xe làm gì?

[00:19:45] Lão tử không có tiền, không đi nữa.

[00:19:50] MI

[00:19:55] Này, cậu không sao chứ?

[00:19:58] Không sao. Không cần đưa, về đi.

[00:20:00] Đừng, để tớ đưa cậu lên nhà.

[00:20:01] Không cần, không cần. Thật sự không sao.

[00:20:03] Thay tớ hỏi thăm chiến sĩ cộng sản quốc tế nhé.

[00:20:06] Để tớ đưa cậu lên đi.

[00:20:07] Không cần, thật sự không sao, yên tâm.

[00:20:10] Không sao à? Vậy tớ về đây.

[00:20:44] Ngày mai em đi không được sao?

[00:20:46] Ở thêm một đêm nữa thì có ý nghĩa gì?

[00:20:49] Đúng là không có ý nghĩa.

[00:20:56] Sớm biết thế này, cần gì phải đi đăng ký kết hôn.

[00:21:00] Chuyện đó khác. Bây giờ em đi, gọi là ly thân.

[00:21:06] Dù có đi đến đâu...

[00:21:08] ...Chu Hiểu Bạch cũng là vợ của Trương Hải Dương tôi.

[00:21:58] A lô, ai đấy? A lô?

[00:22:07] Bây giờ là 10 giờ đúng, giờ Bắc Kinh.

[00:22:12] Đáng ghét. Chung Dược Dân phải không?

[00:22:15] Ngày nào cũng ở nhà đợi điện thoại của anh đấy.

[00:22:18] Chung Dược Dân.

[00:22:20] Trí nhớ của em tốt thật.

[00:22:22] Đang chờ tập đoàn bánh kếp của chúng ta khai trương đấy.

[00:22:26] Đồng ý bán bánh kếp cùng anh rồi à?

[00:22:29] Em đồng ý.

[00:22:31] Tại sao vậy?

[00:22:34] Anh đã kích động em rồi.

[00:22:36] Không thể không có hồi kết được chứ.

[00:22:37] Anh kích động em thế nào?

[00:22:40] Tập đoàn, thương mại xuất khẩu bánh kếp đó.

[00:22:50] A lô, a lô?

[00:22:56] Vấn đề công việc của con đã giải quyết chưa?

[00:22:58] Tạm thời vẫn chưa có công việc nào phù hợp ạ.

[00:23:04] Vậy thì đừng vội, cứ từ từ chờ xem.

[00:23:09] Phải có một công việc phù hợp chứ. Cái này...

[00:23:14] Lương hưu của bố cũng đủ cho hai chúng ta ăn rồi.

[00:23:19] Bố nghĩ tốt nhất con vẫn nên vào cơ quan nhà nước.

[00:23:21] Bố, con không muốn vào cơ quan nào đâu.

[00:23:24] Con chỉ muốn sống một cuộc sống tự do tự tại thôi, bố ạ.

[00:23:30] Bố thấy con làm hộ kinh doanh cá thể thế nào?

[00:23:33] Vớ vẩn! Con là một tiểu đoàn trưởng đàng hoàng.

[00:23:37] Lại đi làm hộ kinh doanh cá thể?

[00:23:40] Bố, được rồi, bố cũng đừng nổi nóng.

[00:23:43] Hoặc là con không làm gì cả.

[00:23:45] Con cứ ăn bám vào lương của bố.

[00:23:48] Lâu ngày bố đừng có chê con ăn không ngồi rồi nhé.

[00:23:52] Bố thà để con ăn không ngồi rồi...

[00:23:54] ...cũng không cho phép con làm bố mất mặt.

[00:24:04] A lô, tìm ai vậy?

[00:24:07] Nó có ở nhà, cậu đợi một chút nhé.

[00:24:10] Điện thoại kìa. Thằng nhóc này, mày lừa tao phải không?

[00:24:17] Mày nói mày không có bạn gái.

[00:24:19] Con gái nhà người ta đã gọi điện đến tận nhà rồi.

[00:24:22] Khai thật cho lão tử mau.

[00:24:26] A lô.

[00:24:28] Em là Cao Nguyệt.

[00:24:30] Đợi đã, bố.

[00:24:34] Bố có thể tạm lánh mặt một chút được không ạ?

[00:24:35] Hay là bố ra ngoài đi dạo một vòng...

[00:24:38] Bạn gái gọi điện đến...

[00:24:40] ...là mày đuổi ông già này đi à?

[00:24:41] Bố ơi, bố làm ơn đi mà.

[00:24:42] Con trai bố da mặt mỏng.

[00:24:56] Cao Nguyệt, xin lỗi nhé.

[00:24:58] Vừa rồi bố anh ở bên cạnh.

[00:25:00] Ông ấy mà biết anh đi bán bánh kếp rong...

[00:25:02] ...thì ông cụ sẽ lột da anh mất.

[00:25:03] Em nói đi.

[00:25:05] Em đi hỏi rồi.

[00:25:06] Họ không cấp giấy phép kinh doanh cho mình.

[00:25:08] Nói là phải có mặt bằng kinh doanh mới được.

[00:25:11] Có mặt bằng kinh doanh thì mình bán rong làm gì?

[00:25:14] Mở thẳng quán ăn luôn cho rồi.

[00:25:16] Kệ đi, không có giấy phép mình cũng làm.

[00:25:19] Như vậy... có được không?

[00:25:22] Người vô sản chỉ mất đi xiềng xích thôi.

[00:25:24] Chúng ta sợ gì chứ, đúng không?

[00:25:27] Đầy đường có bao nhiêu người bán rong.

[00:25:29] Em không tin là có mấy người có giấy phép.

[00:25:31] Chúng ta cứ làm trước rồi tính sau.

[00:25:34] Được, vậy nghe theo anh.

[00:25:39] Sạp bánh kếp đầu tư không lớn.

[00:25:41] Sắm một chiếc xe ba gác.

[00:25:43] Rồi thêm một cái bếp.

[00:25:43] Dụng cụ nấu nướng các thứ là được.

[00:25:45] Quan trọng là tay nghề. Thế này đi.

[00:25:48] Vốn thì hai chúng ta mỗi người một nửa.

[00:25:51] Chút tiền trợ cấp phục viên của em vẫn chưa tiêu hết chứ?

[00:25:53] Anh phụ trách tráng bánh, em phụ trách thu tiền.

[00:25:56] Lợi nhuận thì chia bốn sáu, anh sáu, em bốn.

[00:26:01] Này, dựa vào đâu mà anh lấy sáu phần?

[00:26:03] Anh làm công việc kỹ thuật.

[00:26:05] Em làm công việc tay chân.

[00:26:07] Phân phối theo lao động là nguyên tắc của chủ nghĩa xã hội.

[00:26:10] Em được Đảng giáo dục bao nhiêu năm rồi.

[00:26:12] Chút đạo lý này phải biết chứ.

[00:26:14] Chung Dược Dân.

[00:26:14] Anh không có chút phong độ nào của tiểu đoàn trưởng cả.

[00:26:17] Toàn tính toán với đám lính quèn chúng em.

[00:26:19] May mà không phải đi đánh trận.

[00:26:20] Nếu không em chết lúc nào cũng không biết.

[00:26:22] Anh đừng có giở trò đó. Chẳng phải chỉ là tráng bánh kếp thôi sao?

[00:26:24] Anh làm được thì em cũng làm được.

[00:26:26] Lợi nhuận chia năm năm. Anh không làm thì thôi.

[00:26:29] Được, được, quyết định vậy đi.

[00:26:33] Anh chịu thiệt một chút không sao cả.

[00:26:36] Haiz, "duy nữ tử dữ tiểu nhân nan dưỡng dã".

[00:26:39] Tiền đề của hợp tác là công bằng.

[00:26:42] Anh đừng tưởng đầu óc anh nhanh nhạy...

[00:26:44] ...là có thể gài bẫy người khác.

[00:26:45] Vắt óc nghĩ ra những hiệp ước bất bình đẳng.

[00:26:48] Đúng là không đơn giản.

[00:26:50] Lúc tính toán thì không để lọt hạt cát nào.

[00:26:52] Anh thích kiểu đối tác như em đấy.

[00:26:55] Được rồi, em đã qua bài kiểm tra rồi.

[00:26:58] Từ hôm nay, anh và em là đối tác.

[00:27:02] Đầu óc của anh nhanh nhạy quá.

[00:27:04] Em phải đề phòng anh một chút.

[00:27:06] Cẩn thận sau này bị anh tính kế.

[00:27:12] Ai ăn bánh kếp không? Ăn bánh kếp không?

[00:27:19] Anh nói nhỏ thôi, đừng như ăn cướp vậy.

[00:27:21] Dọa người ta chạy hết bây giờ!

[00:27:23] Ăn bánh kếp không?

[00:27:35] Có ai ăn bánh kếp không ạ?

[00:27:39] Có ai ăn bánh kếp không?

[00:27:43] Bánh kếp nóng hổi tươi ngon đây!

[00:27:45] Có ai ăn bánh kếp không?

[00:27:47] Này, ăn sáng chưa?

[00:27:50] Ăn rồi.

[00:27:51] Anh chưa ăn. Anh tráng một cái để luyện tay nghề.

[00:27:55] Còn chưa mở hàng mà.

[00:27:56] Keo kiệt thế.

[00:27:57] O

[00:27:58] Đến lúc đó cứ trừ vào phần của anh là được.

[00:28:02] Có ai ăn bánh kếp không? Ăn bánh kếp không?

[00:28:09] Anh ơi ăn bánh kếp không ạ? Có ai ăn bánh kếp không?

[00:28:21] Bánh kếp nóng hổi tươi ngon đây!

[00:28:25] Ăn bánh kếp không?

[00:28:27] Cho tôi một suất.

[00:28:27] Lấy hai suất bánh kếp.

[00:28:29] Có cho trứng không ạ?

[00:28:30] Cho hai quả.

[00:28:33] Có ai ăn bánh kếp không?

[00:28:36] Đừng vội, có ngay đây.

[00:28:40] Anh bạn, có biết tráng không đấy?

[00:28:44] Cái này của tôi là gia truyền. Lâu rồi không tráng.

[00:28:47] Tay hơi ngượng một chút.

[00:28:49] Tôi thấy anh hơi giống người mới vào nghề đấy.

[00:28:56] Hay là để tôi?

[00:28:59] Xin lỗi anh, anh đợi thêm một chút nhé.

[00:29:02] Không sao, không sao.

[00:29:15] Chung Dược Dân, cậu làm trò hề gì thế?

[00:29:19] Tớ tưởng cậu nói cho vui thôi chứ.

[00:29:20] Cậu lại làm thật à? Cậu bị điên à?

[00:29:23] Cao Nguyệt, Hải Dương có thể ăn năm suất. Tráng cho cậu ấy đi.

[00:29:25] Không cần, không cần. Tớ ăn sáng rồi.

[00:29:27] Vậy thì ăn nữa. Tớ bảo cậu này.

[00:29:30] Sau này không được ăn sáng ở nhà nữa.

[00:29:32] Tớ vừa mới khai trương, phải qua đây ủng hộ chứ.

[00:29:35] Phân cục ở ngay cổng.

[00:29:37] Sao cậu lại chạy đến cổng cơ quan bọn tớ mở sạp thế này?

[00:29:40] Nói với đồng nghiệp của các cậu ấy...

[00:29:41] ...cứ nói là một chiến hữu cũ vừa mới khai trương.

[00:29:43] Mọi người qua ủng hộ.

[00:29:46] Cậu không phải đang gây rối cho tớ sao?

[00:29:47] Đây gọi là kinh doanh không giấy phép.

[00:29:49] Lại còn dám mở ở cổng Cục Công an.

[00:29:51] Dọa ai đấy?

[00:29:52] Cục Công an không quản kinh doanh không giấy phép.

[00:29:54] Cục Công thương quản chứ.

[00:29:55] Không chừng ngày nào đó sạp rách của cậu bị dẹp mất đấy.

[00:29:58] Hải Dương, cậu đang dọa tôi đấy à?

[00:30:01] Được, được, được, tớ ủng hộ cậu.

[00:30:02] Lấy một cái.

[00:30:04] Cao Nguyệt, nhanh lên một chút.

[00:30:12] Bố, con đi mua bữa sáng cho bố đây.

[00:30:15] Bố mau ăn趁 nóng đi ạ.

[00:30:19] Vẫn là con trai về là tốt nhất.

[00:30:22] Biết mua bữa sáng cho ông già này rồi.

[00:30:25] Bố, hay là bố tìm một người bạn đời đi ạ?

[00:30:29] Bố cần người chăm sóc.

[00:30:31] Chỉ dựa vào cô giúp việc chắc chắn không được.

[00:30:33] Hay là, con giới thiệu cho bố một người nhé.

[00:30:36] Bố của một chiến hữu của con vừa mới qua đời.

[00:30:38] Hay là bố cưới mẹ của cậu ấy đi.

[00:30:40] Dược Dân, mày ngứa đòn phải không?

[00:46:02] Điều đó rõ ràng mà.

[00:46:04] Cậu nhập ngũ cuối năm 69 phải không?

[00:46:07] Đến nay đã hơn chục năm rồi.

[00:46:09] Dù sao cũng phải lên được...

[00:46:10] ...tiểu đoàn trưởng, đại đội trưởng gì đó chứ.

[00:46:12] Cậu thì hay rồi, giải ngũ rồi...

[00:46:14] ...lại đi bán bánh kếp rong.

[00:46:17] Không phạm lỗi thì sao ra nông nỗi này được?

[00:46:19] Không phạm lỗi.

[00:46:20] Công việc Văn phòng Phục viên Chuyển ngành phân cho không lý tưởng.

[00:46:24] Tôi lại không muốn ở nhà ăn không ngồi rồi.

[00:46:26] Bán bánh kếp rong trước để kiếm chút tiền.

[00:46:28] Tôi không hiểu.

[00:46:30]

[00:46:32] ...là lại nghĩ là người mới ra tù.

[00:46:36] Đúng rồi, tôi nhớ bố cậu hồi đó...

[00:46:38] ...không phải là phó bộ trưởng gì đó sao?

[00:46:40] Cậu lại là sĩ quan chuyển ngành.

[00:46:42] Dù sao đi nữa cũng không đến nỗi phải tráng bánh kếp chứ.

[00:46:45] Điều đó không lạ.

[00:46:46] Sống bằng sức lao động của mình không bao giờ mất mặt.

[00:46:50] Thôi được rồi, cậu ấy à.

[00:46:52] Đúng là độc nhất vô nhị.

[00:46:58] Nhưng mà, tôi thật sự rất khâm phục cậu.

[00:47:03] Từ nhỏ cậu đã lớn lên trong con ngõ nhà tôi.

[00:47:05] Ngày nào cũng luyện đấu vật với chúng tôi.

[00:47:06] Với đám trẻ con hoang dã trong ngõ chúng tôi...

[00:47:08] ...cũng chơi rất thân.

[00:47:09] Sao tôi lại không nhớ chứ?

[00:47:10] Tôi còn ăn cả bánh mẹ cậu nướng nữa.

[00:47:13] Mẹ cậu vẫn khỏe chứ?

[00:47:18] Sức khỏe ngày một kém đi.

[00:47:20] Thỉnh thoảng lại phải vào bệnh viện.

[00:47:22] Lại không có bảo hiểm y tế.

[00:47:24] Chỉ trông cậy vào mấy anh em này góp tiền.

[00:47:30] Khuê Dũng, lập gia đình rồi chứ?

[00:47:34] Con đã bốn tuổi rồi.

[00:47:37] Tôi cuối năm 79 từ Thiểm Tây chuyển về.

[00:47:41] Chỉ vì chuyện xin việc này...

[00:47:43] ...mà chạy vạy hơn một năm trời.

[00:47:44] Cuối cùng phải cầu ông bà...

[00:47:46] ...mới xin được một công việc lái taxi.

[00:47:50] Anh bạn bây giờ cũng đường đường chính chính là...

[00:47:52] ...trên có già dưới có trẻ rồi.

[00:47:55] Chỉ là cuộc sống vẫn còn eo hẹp.

[00:47:57] Này, đừng lo, đây chỉ là tạm thời thôi.

[00:48:00] Chúng ta không thể mãi như thế này được.

[00:48:02] Đời tôi coi như hết hy vọng rồi.

[00:48:04] Cậu nhìn lại đám trẻ trong sân nhà tôi đi.

[00:48:07] Đứa nào bây giờ có tiền đồ? Tôi nói cho cậu biết.

[00:48:11] Đều là bố làm gì...

[00:48:13] ...thì con phải kế nghiệp đó, biết không?

[00:48:15] Cậu có vùng vẫy thế nào...

[00:48:16] ...cũng không thoát ra khỏi cái vòng tròn đó được.

[00:48:19] Khuê Dũng, đám người thế hệ ba cũ chúng ta...

[00:48:23] Có không ít người có tiền đồ.

[00:48:25] Cậu có nhớ Trịnh Đồng không?

[00:48:27] Người ta cũng giống như chúng ta.

[00:48:29] Lên lớp chín là gặp Cách mạng Văn hóa.

[00:48:30] Cậu ấy là dựa vào sức mình để thi đỗ đại học đấy.

[00:48:34] Trách ai bây giờ?

[00:48:35] Chỉ trách chính chúng ta đã lãng phí thời gian.

[00:48:37] Không trách ai cả. Thành thật bắt đầu lại từ đầu.

[00:48:41] Thế thì sao?

[00:48:44] Cậu định bắt đầu từ việc bán bánh kếp rong à?

[00:48:47] Tôi cũng không thể bán bánh kếp cả đời được.

[00:48:49] Cơ hội phải từ từ tìm kiếm thôi.

[00:48:52] Nhưng mà nói thật, Dược Dân.

[00:48:55] Anh bạn đây thật sự có chút áy náy với cậu.

[00:48:58] Bây giờ tôi có thể giúp cậu...

[00:49:00] ...chỉ là mỗi ngày gọi thêm mấy anh em lái taxi...

[00:49:02] ...đến đây mua bánh kếp của cậu.

[00:49:05] Còn những việc khác, tôi thật sự...

[00:49:07] Nói gì vậy? Thế này tôi đã cảm kích vô cùng rồi.

[00:49:10] Nào, cạn ly!

[00:49:11] Nào, cạn ly!

[00:49:16] Hôm nay dọn hàng rồi, mai đến sớm nhé.

[00:49:20] Chung Dược Dân đâu?

[00:49:22] À, là cậu à.

[00:49:24] Anh ấy đi uống rượu với anh em rồi.

[00:49:28] Cô có hiểu Chung Dược Dân không?

[00:49:31] Chắc chắn không hiểu bằng cô. Nhưng cứ từ từ.

[00:49:36] Anh ấy không phải là người làm việc này.

[00:49:38] Tôi cũng không phải.

[00:49:40] Nhưng không có cô, anh ấy chưa chắc đã làm việc này.

[00:49:42] Không có anh ấy, tôi cũng không làm.

[00:49:50] Cô có yêu anh ấy không?

[00:49:52] Tôi cũng không biết nữa. Để tôi nghĩ xem.

[00:49:57] Nếu cô yêu Chung Dược Dân...

[00:49:59] ...thì cô nên nghĩ cho anh ấy.

[00:50:01] Bán bánh kếp rong này chẳng phải là lãng phí cuộc đời sao?

[00:50:04] Vậy cái gì mới không phải lãng phí cuộc đời?

[00:50:06] Là lên mặt trăng à, hay là lên sao Hỏa?

[00:50:09] Sao cô lại nói giọng điệu giống anh ấy thế?

[00:50:11] Gần mực thì đen, gần đèn thì rạng.

[00:50:15] Nói với cô thế này nhé.

[00:50:17] Tôi đã tìm cho anh ấy một công việc.

[00:50:19] Cô đừng kéo anh ấy lại, phải để anh ấy tiến lên.

[00:50:22] Bán bánh kếp là anh ấy kéo tôi vào.

[00:50:25] Tôi và Chung Dược Dân là bạn bè.

[00:50:27] Tôi đã kết hôn rồi.

[00:50:28] Cô nói với tôi chuyện này làm gì?

[00:50:30] Tôi muốn cô hiểu.

[00:50:31] Hôm nay tôi đến đây không có ý gì khác.

[00:50:33] Chỉ là vì muốn tốt cho anh ấy thôi.

[00:50:34] Tôi biết.

[00:50:36] Nếu cô định ở bên Chung Dược Dân cả đời...

[00:50:39] ...cô cũng không muốn anh ấy bán bánh kếp cả đời chứ.

[00:50:45] Tôi có thể ở bên anh ấy cả đời không?

[00:50:52] Còn coi là thật à? Ai ở với ai cả đời chứ?

[00:50:56] Hùn hạp làm ăn à?

[00:50:58] Người ta muốn tiến lên.

[00:50:59] Tôi ngăn cản anh ấy làm gì?

[00:51:00] Hơn nữa tôi có ngăn được không chứ?

[00:51:03] Chung Dược Dân...

[00:51:04] ...anh ấy muốn lên cao hay xuống thấp không ai ngăn được.

[00:51:06] Tôi hiểu anh ấy hơn cô.

[00:51:08] Anh ấy muốn lên cao hay xuống thấp đều dẫn tôi theo.

[00:51:12] Đến lúc đó, người không chịu nổi mà quay đầu bỏ đi là cô.

[00:51:14] Giống như cô một.

[00:51:15] Tùy cô.

[00:51:45] A lô, Hải Dương, em vào đây.

[00:51:49] Đặt chìa khóa lại trên khung cửa.

[00:51:51] Nếu không em về nhà...

[00:51:52] ...sẽ không tìm thấy chìa khóa đâu.

[00:51:53] Ừ, được rồi.

[00:52:08] A lô, đặt lại rồi.

[00:52:10] Chuẩn bị dọn về ở à?

[00:52:13] Nói anh đừng tức giận nhé.

[00:52:15] Vợ về nhà, vui còn không kịp.

[00:52:17] Tức giận cái gì chứ?

[00:52:18] Em đã tìm cho Chung Dược Dân một công việc.

[00:52:21] Anh biết con người cậu ấy mà.

[00:52:23] Đưa vàng còn phải cầu xin cậu ấy nữa.

[00:52:25] Em nói thẳng đi.

[00:52:27] Em sợ cậu ấy biết hai chúng ta ly thân...

[00:52:29] ...sẽ không nghe lời khuyên nào cả.

[00:52:32] Cho nên em dọn về.

[00:52:34] Để cậu ấy đến nhà tìm em.

[00:52:38] Được, em cứ làm theo ý mình đi.

[00:52:41] Hải Dương, đừng tức giận.

[00:52:44] Chung Dược Dân cứ bán bánh kếp rong...

[00:52:45] ...cũng không phải là chuyện hay.

[00:52:48] Là cứ ở cùng cô gái bán bánh kếp đó...

[00:52:50] ...không phải là chuyện hay, phải không?

[00:52:52] Em nói vậy là có ý gì?

[00:52:54] Anh tự nghĩ đi.

[00:53:12] Chà, Dược Dân, đến rồi à? Mau vào đi.

[00:53:15] Chuyện gì vậy?

[00:53:16] Gấp gáp đến mức phải gọi tôi đến đây?

[00:53:18] Tớ thấy cậu làm lãnh đạo quen rồi nhỉ?

[00:53:20] Nói nhanh lên, tớ còn phải đi lấy hàng.

[00:53:24] Lấy hàng? Chỉ có cái sạp bánh kếp rách của cậu mà cũng lấy hàng à?

[00:53:29] Lấy trứng, lấy hành à?

[00:53:31] Người không biết...

[00:53:32] ...còn tưởng cậu làm ăn lớn lắm.

[00:53:34] Làm như thật vậy. Cậu có vào không?

[00:53:37] Vào, vào. Có phải tôi phải thay giày không?

[00:53:39] Tớ nghe nói các cậu làm nghề y đều có bệnh sạch sẽ.

[00:53:42] Sàn nhà này chắc lau bằng cồn rồi phải không?

[00:53:44] Nói nhảm, cậu vào đi.

[00:53:48] Hải Dương không có ở nhà à?

[00:53:49] Đùa thôi, đừng giận.

[00:53:50] Làm cảnh sát không có ngày đêm.

[00:53:53] Chủ nhật cũng không rảnh.

[00:53:54] Biết đủ đi.

[00:53:55] 扫一

[00:53:56] Cậu ngồi đi. Ăn chút hoa quả nhé.

[00:53:59] Này, nói nhanh lên đi.

[00:54:02] Tớ không có thời gian tán gẫu với cậu đâu.

[00:54:03] Cao Nguyệt còn đang đợi tớ đi lấy hàng cùng.

[00:54:06] Tớ còn phải đến chùa Đại Chung mua trứng.

[00:54:09] Trứng ở đó rẻ hơn ở cửa hàng nhỏ mấy hào đấy.

[00:54:12] Thôi được rồi, thôi được rồi.

[00:54:14] Suốt ngày tính toán những cái nhỏ nhặt đó.

[00:54:17] Cậu đúng là nhập vai rồi đấy.

[00:54:19] Tớ nói cho cậu biết, cậu là Chung Dược Dân.

[00:54:22] Chung Dược Dân không sống kiểu này đâu.

[00:54:25] Chung Dược Dân cũng phải ăn cơm chứ.

[00:54:27] Được thôi.

[00:54:29] Tớ sẽ tìm cho cậu một chỗ để ăn cơm.

[00:54:33] Cái sạp bánh kếp rách của cậu đến đây là kết thúc.

[00:54:37] Ý gì đây?

[00:54:39] Đúng đúng đúng, cái này để ở cửa.

[00:54:41] Đống đồ đó...

[00:54:43] Ôi, sao lấy nhiều thế?

[00:54:44] Này này, không sao không sao.

[00:54:45] Cậu cầm cái đằng sau.

[00:54:46] Cuốn sách này để ở cửa cho tôi nhé.

[00:54:47] Tôi biết rồi.

[00:54:48] Cái này phải nhẹ nhàng. Bên dưới có đồ. Cảm ơn.

[00:54:52] Nhẹ nhàng. Cảm ơn.

[00:54:57] Chuyện này nghe có vẻ tốt.

[00:54:58] Đương nhiên. Chú Triệu nói...

[00:55:02] ...dự định sẽ đưa cậu đi học trường đảng trước.

[00:55:05] Đợi học xong...

[00:55:06] ...sẽ tùy tình hình cụ thể mà phân công chức vụ cho cậu.

[00:55:09] Ông ấy cho rằng điều kiện của cậu rất tốt.

[00:55:11] Nên được vào thế hệ cán bộ thứ ba.

[00:55:14] Ý cậu là bảo tớ đi ngay bây giờ à?

[00:55:16] Càng nhanh càng tốt. Ông ấy muốn gặp cậu một lần.

[00:55:20] Nói chuyện với cậu.

[00:55:22] Tớ tin cậu sẽ để lại ấn tượng tốt cho ông ấy.

[00:55:24] Cậu có khả năng đó.

[00:55:28] Tớ phải suy nghĩ.

[00:55:31] Gì chứ? Cậu còn phải suy nghĩ à?

[00:55:35] Cậu có biết vì chuyện này của cậu...

[00:55:36] ...tớ đã gặp khó khăn đến mức nào không?

[00:55:38] Đây là lần đầu tiên...

[00:55:39] ...tớ giấu bố đi nhờ vả người khác.

[00:55:41] May mà chú Triệu không phải người ngoài.

[00:55:45] Cậu tưởng tớ có mặt mũi lắm à?

[00:55:47] Lúc ông ấy làm thư ký cho bố tớ...

[00:55:48] ...còn chưa có tớ nữa.

[00:55:50] Ông ấy chẳng phải là vì nể mặt bố tớ sao?

[00:55:58] Tăm xỉa răng. Sao vậy?

[00:56:03] Xỉa răng à?

[00:56:04] Không, không. Chỉ có cậu là lắm chuyện.

[00:56:07] Rốt cuộc cậu có đi không?

[00:56:09] Hiểu Bạch, cậu đừng vội.

[00:56:10] Tớ cũng chưa nói là không đi.

[00:56:12] Cậu phải để tớ hỏi rõ ràng chứ.

[00:56:15] Về rồi.

[00:56:16] Đi ra à?

[00:56:21] Các bạn mới chuyển đến phải không?

[00:56:23] Vâng, vừa được phân nhà.

[00:56:26] Tôi tên là Trịnh Đồng, đây là vợ tôi, Tưởng Bích Vân.

[00:56:29] Chào anh. Tôi tên là Cao Kỳ.

[00:56:33] Tôi đã sống ở khu nhà tập thể này nhiều năm rồi.

[00:56:35] Sau này chúng ta là hàng xóm rồi.

[00:56:37] Vâng, vâng, mong anh giúp đỡ nhiều.

[00:56:39] Đừng khách sáo như vậy.

[00:56:42] Cậu học chuyên ngành gì?

[00:56:44] Tôi học Lịch sử. Còn cậu?

[00:56:49] Triết học.

[00:56:50] Thôi rồi, chúng ta đúng là đồng bệnh tương lân.

[00:56:54] Đây đều là những chuyên ngành không kiếm được nhiều tiền.

[00:56:56] Hegel, Nietzsche của cậu...

[00:56:58] ...Spinoza đều không giàu lắm.

[00:57:00] Sima Qian của tôi...

[00:57:02] ...cuối cùng đến cái đó cũng mất.

[00:57:04] Ôi, triển vọng không mấy sáng sủa đâu, anh bạn.

[00:57:08] Cái này không còn cách nào khác.

[00:57:09] Không có ai cầm roi đuổi chúng ta.

[00:57:11] Là chính chúng ta tự chui vào.

[00:57:13] Tôi nhớ hồi tôi học mẫu giáo...

[00:57:15] ...đã luôn lo lắng cho số phận của vũ trụ.

[00:57:17] Còn lo cho cả người ngoài hành tinh.

[00:57:19] Cả ngày cứ trăn trở...

[00:57:20] ...vấn đề họ từ đâu đến và đi về đâu.

[00:57:23] Giải thế nào cũng không ra.

[00:57:25] Đấy, cuối cùng đành phải học triết học.

[00:57:29] Thật giỏi.

[00:57:30] Các cậu học triết học ngày càng bận rộn.

[00:57:33] Bây giờ không chỉ quan tâm chuyện trên Trái Đất.

[00:57:34] Đến chuyện trên vũ trụ cũng phải lo.

[00:57:36] Đúng vậy.

[00:57:37] Không còn cách nào khác, là con người mà.

[00:57:39] Luôn phải có chút trách nhiệm, phải không?

[00:57:42] Vậy chúng tôi đi trước nhé, hẹn gặp lại.

[00:57:47] Đi cẩn thận nhé.

[00:57:48] Rảnh thì đến nhà chơi.

[00:57:53] Lát nữa tớ sẽ hẹn chú Triệu.

[00:57:55] Tốt nhất là chiều nay đi gặp luôn.

[00:57:58] Tránh đêm dài lắm mộng.

[00:58:01] Không được. Tớ đi rồi thì Cao Nguyệt phải làm sao?

[00:58:05] Hai chúng tớ là đối tác. Nếu tớ đi...

[00:58:07] ...việc kinh doanh này phải làm sao?

[00:58:09] Chuyện này tớ không quản được.

[00:58:11] Người ta coi trọng là điều kiện của cậu.

[00:58:14] Tớ không có bản lĩnh đó.

[00:58:15] Lại đưa cô gái đó vào được.

[00:58:17] Vậy thì thôi. Tớ cũng không đi nữa.

[00:58:19] Được rồi, cảm ơn cậu, Hiểu Bạch.

[00:58:20] Chuyện của tớ làm cậu phiền lòng rồi.

[00:58:22] Thật phiền cậu quá, xin lỗi nhé.

[00:58:24] Chung Dược Dân, cậu nói rõ cho tớ.

[00:58:27] Cậu và cô Cao Nguyệt đó rốt cuộc là quan hệ gì?

[00:58:30] Cậu vì cô ấy...

[00:58:31] ...đến cả cơ hội tốt như vậy cũng từ bỏ.

[00:58:33] Tớ đã nói với cậu rồi mà.

[00:58:35] Chúng tớ là đối tác.

[00:58:37] Nói thật, lúc đó bán bánh kếp...

[00:58:40] ...đúng là có chút hờn dỗi.

[00:58:42] Nhưng không còn cách nào khác. Lơ mơ...

[00:58:45] ...tớ và Cao Nguyệt thành đối tác.

[00:58:47] Đã là đối tác thì phải giữ chữ tín.

[00:58:50] Cũng không thể giữa đường rút lui được.

[00:58:51] Tớ mà rút lui thì người ta phải làm sao?

[00:58:54] Giống như là bỏ mặc người ta.

[00:58:56] Tớ không thể làm người như vậy.

[00:59:00] Điều kiện tốt như vậy.

[00:59:02] Cậu không hề quan tâm chút nào à?

[00:59:05] Thế thì tớ chịu thôi.

[00:59:07] Tớ cũng không thể lo hết mọi việc được.

[00:59:09] Không muốn buông bỏ bất cứ thứ gì.

[00:59:11] Như vậy thì ai còn tin tớ được nữa?

[00:59:13] Cũng giống như trên chiến trường.

[00:59:15] Đồng đội của cậu bị thương.

[00:59:17] Cậu cũng không thể vì phiền phức mà bỏ rơi anh ấy chứ.

[00:59:20] Nếu nói Cao Nguyệt là gánh nặng...

[00:59:22] ...thì cũng chỉ có thể trách chính tớ.

[00:59:24] Nếu lúc đầu không hùn hạp với cô ấy...

[00:59:27] ...thì đã không có chuyện gì rồi.

[00:59:29] Bây giờ hối hận cũng đã muộn.

[00:59:32] Tớ chỉ có thể làm cho đến nơi đến chốn thôi.

[00:59:35] Hừ, không ngờ.

[00:59:38] Cậu làm người cũng rất có nguyên tắc đấy.

[00:59:42] Bây giờ mới nhận ra à?

[00:59:44] Nguyên tắc này...

[00:59:45] ...không phải một sớm một chiều là có thể rèn luyện được đâu.

[00:59:50] Được. Vậy lúc đầu...

[00:59:54] ...sao cậu lại vô tình vô nghĩa với tớ như vậy?

[00:59:57] Chung Dược Dân, cậu nói cho tớ nghe đi.

[00:59:59] Này Chu Hiểu Bạch, cậu có thôi đi không?

[01:00:03] Bao nhiêu năm rồi, coi như tớ nợ cậu.

[01:00:06] Cũng nên có một kết thúc chứ.

[01:00:08] Cậu đứng lại cho tớ.

[01:00:10] Được, tớ đang muốn hỏi cậu đây.

[01:00:12] Cậu và Trương Hải Dương đã ly thân bao lâu rồi?

[01:00:15] Có phải là từ đầu đã không ở cùng nhau không?

[01:00:19] Hừ, tốt lắm mà.

[01:00:20] Tớ xuất thân là trinh sát, không giấu được đâu.

[01:00:27] Dược Dân, cậu quay lại đây, Dược Dân!

[01:00:38] Mệt chết đi được!

[01:00:40] Về rồi.

[01:00:47] Cuối cùng cũng có một ngôi nhà của riêng mình.

[01:00:52] Còn không lớn bằng cái hang ở Thiểm Bắc.

[01:00:55] Được rồi. Dù sao thì cũng không có ai làm phiền nữa.

[01:01:01] Cửa đóng lại, chúng ta muốn làm gì thì làm.

[01:01:07] Mau dọn dẹp đi.

[01:01:09] Không dọn nữa, mệt rồi.

[01:01:12] Vậy em muốn làm gì?

[01:01:16] Chúng ta ăn mừng một chút đi.

[01:01:18] Ra ngoài ăn cơm!

[01:01:20] Thế thì tầm thường quá. Chuyện vui của chúng ta...

[01:01:23] ...tại sao phải để đám người ở nhà hàng...

[01:01:25] ...cùng chúng ta vui mừng chứ?

[01:01:29] Vậy ở đây ăn mừng thế nào?

[01:01:35] Bắt đầu.

[01:01:36] Đi đi.

[01:01:41] Sao vậy?

[01:01:42] Phòng này có cách âm không?

[01:01:44] Em nói nhỏ thôi.

[01:01:48] Sao lại có ăn mừng mà cũng nói nhỏ chứ?

[01:01:51] Đúng vậy, kệ họ.

[01:01:54] Dù sao họ cũng không nhìn thấy.

[01:01:56] Em cắm máy ghi âm vào.

[01:02:06] Này, cái phòng gì thế này.

[01:02:10] Đến điện cũng không có.

[01:02:15] Em đừng cười nữa. Em còn cười nữa, em còn cười nữa.

[01:02:19] Em còn cười nữa là anh xử em đấy.

[01:02:31] Dưa cải muối để đâu rồi?

[01:02:34] Anh ta là ai?

[01:02:35] Ở phòng bên cạnh. Anh là ai?

[01:02:39] Sao anh vào mà không gõ cửa?

[01:02:41] Anh mà cũng là trí thức à?

[01:02:44] Tôi ở nhà tập thể bốn năm rồi.

[01:02:47] Ở bốn năm là ông lớn rồi à?

[01:02:49] Ở nhà tập thể, sang nhà nhau chưa bao giờ phải gõ cửa.

[01:02:52] Các cậu cũng có thể đến chỗ tôi.

[01:02:53] Ra ngoài.

[01:02:54] Cút đi.

[01:02:56] Này, anh thế này không phải là trí thức rồi.

[01:02:59] Cút đi cho tôi.

[01:03:18] Tiểu Cao, anh đang bận.

[01:03:21] Em gọi một cú điện thoại là anh phải đến ngay.

[01:03:24] Em thật sự coi anh là người rảnh rỗi à?

[01:03:26] Anh chẳng phải chỉ là người bán bánh kếp sao?

[01:03:27] Có phải là cán bộ lãnh đạo gì đâu.

[01:03:29] Anh bận cái gì chứ?

[01:03:31] Em nói đi, chuyện gì?

[01:03:36] Tiền hoa hồng của anh, sổ sách chi tiết ở trong này.

[01:03:38] Anh đếm đi.

[01:03:40] Chà, chia tiền rồi à. Suýt nữa thì anh quên.

[01:03:44] Em sẽ không giở trò gian lận trong sổ sách chứ?

[01:03:47] Anh nói gì thế?

[01:03:52] Tôi không thể tưởng tượng nổi.

[01:03:54] Anh lại từng là tiểu đoàn trưởng.

[01:03:56] Tôi chưa từng thấy ai không đứng đắn như anh.

[01:03:59] Văn phòng phục viên có tin tức gì chưa?

[01:04:02] Tuần trước bảo tôi đến một nhà máy ở ngoại ô.

[01:04:04] Tôi không đi. Sau đó không liên lạc nữa.

[01:04:08] Tìm được một công việc phù hợp cần phải có quan hệ.

[01:04:11] Không nhờ người chắc khó mà xong.

[01:04:14] Chẳng phải em không có quan hệ sao?

[01:04:16] Không tìm được việc cũng là lẽ đương nhiên.

[01:04:20] Nhưng anh thì sao?

[01:04:21] Có quan hệ mà cũng không dùng.

[01:04:23] Cứ như là rất yêu nghề bán bánh kếp vậy.

[01:04:26] Đó là vì suy nghĩ của hai chúng ta không giống nhau.

[01:04:29] Đầu tiên em phải hiểu rõ một điều.

[01:04:32] Tại sao con người phải làm việc?

[01:04:34] Mục đích cơ bản của công việc là nuôi gia đình.

[01:04:37] Chuyện là như vậy.

[01:04:39] Trực tiếp quá nhỉ.

[01:04:41] Em vẫn chưa quen với sự thẳng thắn như vậy.

[01:04:43] Từ từ sẽ quen thôi.

[01:04:45] Nếu làm quan lớn và bán bánh kếp là một chuyện...

[01:04:48] ...thì anh thà chọn bán bánh kếp.

[01:04:50] Vì như vậy có thể tiết kiệm chút đầu óc.

[01:04:52] Nếu có người cho rằng anh bán bánh kếp...

[01:04:54] ...là một việc mất mặt.

[01:04:55] Vậy thì anh chỉ có thể nói người đó là kẻ tầm thường.

[01:04:59] Nghe cũng có lý đấy.

[01:05:02] Nhưng em không thể học theo anh.

[01:05:04] Nếu em thật sự bán bánh kếp cả đời...

[01:05:06] ...thì chuyện lấy chồng của em cũng thành vấn đề.

[01:05:08] Em xem kìa.

[01:05:09] Đó càng là suy nghĩ của một kẻ tầm thường.

[01:05:12] Thực ra vấn đề em thực sự muốn giải quyết là...

[01:05:15] ...lấy một người như thế nào.

[01:05:16] Nếu chỉ là gả em đi...

[01:05:18]

[01:05:20] Người muốn cưới em nhiều lắm.

[01:05:21] Một người nông dân ở ngoại ô cưới em...

[01:05:23] ...không chừng người ta còn thấy là vớ bở đấy.

[01:05:25] Cho nên phải sửa lại một câu.

[01:05:27] Nếu bán bánh kếp cả đời...

[01:05:29] ...muốn lấy một người có địa vị, có danh vọng...

[01:05:31] ...thì khó rồi.

[01:05:33] Em tầm thường thế à?

[01:05:35] Đừng xấu hổ.

[01:05:36] Làm một người tầm thường cũng rất tốt.

[01:05:38] Đáng ghét.

[01:05:48] Chà, xào món gì ngon thế?

[01:05:51] Em thích ăn gì?

[01:05:53] Cứ tạm thịt cá là được.

[01:05:54] Phân chó có ăn không?

[01:06:00] Đừng có mặt mày cau có như vậy.

[01:06:02] Ở nhà tập thể này đều là một gia đình.

[01:06:04] Đồng chí Cao Kỳ, tôi chính thức cảnh cáo cậu.

[01:06:07] Sau này không được phép không gõ cửa mà vào nhà chúng tôi.

[01:06:11] Tôi là một người độc thân.

[01:06:13] Giống như một tờ giấy trắng vậy.

[01:06:16] Các cậu phải tha thứ cho sự thiếu hiểu biết của tôi.

[01:06:18] Tôi thấy lạ lắm.

[01:06:20] Cậu làm triết gia kiểu gì thế?

[01:06:23] Còn nhiều chuyện chưa hiểu rõ.

[01:06:25] Sau này còn phải học hỏi vợ chồng cậu nhiều.

[01:06:28] Anh khiêm tốn rồi.

[01:06:30] Ví dụ như, tối qua nửa đêm...

[01:06:35] ...tôi nghe thấy tiếng hét.

[01:06:37] Hơn nữa tiếng ngày càng lớn.

[01:06:41] Nhà chúng tôi ở cạnh nhà cậu đúng là xui xẻo.

[01:06:45] Khách sáo, khách sáo.

[01:06:46] Tôi còn phải giúp chồng cô xách ti vi nữa.

[01:06:48] Cho ít muối thôi, tôi ăn nhạt.

[01:06:50] Cút sang một bên đi, cút.

[01:06:52] Tôi có thể hỏi anh một câu hỏi riêng tư được không?

[01:06:55] Ngoài chuyện công việc ra.

[01:06:57] Tốt nhất đừng hỏi chuyện gì khác.

[01:06:59] Chính là muốn hỏi, anh có bạn gái không?

[01:07:08] Không. Nửa đời trước chinh chiến bận rộn.

[01:07:12] Không có cơ hội.

[01:07:14] Đừng khiêm tốn như vậy.

[01:07:15] Tôi thấy anh cũng không khiến phụ nữ ghét.

[01:07:18] Có một vài câu chuyện lãng mạn cũng là chuyện bình thường.

[01:07:22] Nữ sĩ quan xinh đẹp đó...

[01:07:25] ...cô ấy nhìn anh ánh mắt cũng không đúng.

[01:07:27] Đắm đuối.

[01:07:29] Giữa anh và cô ấy có phải có câu chuyện gì không?

[01:07:32] Kể cho tôi nghe đi.

[01:07:34] Tiểu Cao, hôm nay chúng ta đến đây để nói chuyện chia hoa hồng.

[01:07:38] Không phải để nói chuyện lãng mạn của tôi đâu.

[01:07:41] Em lạc đề rồi đấy.

[01:07:42] Tôi muốn nghe.

[01:07:46] Tiểu Cao, hỏi em một câu.

[01:07:50] Có phải em đã yêu anh rồi không?

[01:07:56] Anh nói bậy bạ gì đấy?

[01:07:57] Chúng ta mới quen nhau bao lâu chứ?

[01:08:03] Nhưng mà... tôi lại rất thích anh.

[01:08:09] Đó là một chuyện.

[01:08:11] Không phải một chuyện.

[01:08:12] Mức độ yêu và thích khác nhau.

[01:08:16] Được, coi như không phải là một chuyện.

[01:08:18] Anh là đàn ông, em là phụ nữ.

[01:08:21] Giữa hai người có chút thích nhau...

[01:08:24] ...thì có nhiều chuyện phức tạp lắm.

[01:08:26] Có thể có nhiều câu chuyện.

[01:08:28] Vậy bước tiếp theo chúng ta làm gì đây?

[01:08:31] Đừng cứ thích qua thích lại mãi thế.

[01:08:34] Có phải nên làm chút chuyện chính sự rồi không?

[01:08:39] Vậy em nói tiếp theo phải làm gì?

[01:08:43] Rất đơn giản. Em không phải muốn nghe chuyện lãng mạn sao?

[01:08:46] Đó là chuyện của anh với người khác.

[01:08:48] Em nghe cũng không có gì thú vị.

[01:08:50] Hai chúng ta tạo ra một đoạn lãng mạn.

[01:08:52] Cùng nhau viết một câu chuyện tình yêu.

[01:08:54] Nếu em đồng ý.

[01:08:55] Bây giờ chúng ta đi thuê phòng.

[01:09:00] Ý tưởng này không tồi. Nhưng anh có được không?

[01:09:05] Vậy thì thử xem sao.

[01:09:21] Chậm thôi. Chậm thôi, em chậm lại một chút.

[01:09:24] Đợi một chút, chúng ta xem đặt ở đâu.

[01:09:28] Cậu qua đi. Cứ để đây trước đã.

[01:09:39] Đặt ở đâu? Thôi được, cứ để trên đất trước đã.

[01:09:43] Đặt trên đất đi.

[01:09:44] Tôi thực sự không nghĩ ra chỗ nào có thể đặt ti vi nữa.

[01:09:50] Có rồi. Nhỏ quá.

[01:09:56] Cậu làm gì vậy?

[01:09:58] Cậu cứ chờ xem.

[01:10:05] Xem tôi đây.

[01:10:14] Làm gì vậy?

[01:10:16] Không nói cho em biết.

[01:10:17] Chậm thôi, chậm thôi.

[01:10:21] Cậu không nhìn ra sao? Thế nào?

[01:10:29] Đặt như thế này.

[01:10:30] Vấn đề tủ ti vi đã được giải quyết.

[01:10:32] Phải không? Cao thấp cũng vừa phải.

[01:10:35] MARA

[01:10:36] MARA ALAK

[01:10:36] Nguyên tắc chung là.

[01:10:38] Trên cơ sở không tăng thêm đồ đạc mới.

[01:10:41] Tận dụng những đồ vật sẵn có.

[01:10:43] Thông qua việc sắp xếp lại.

[01:10:46] Giải quyết các nhu cầu cơ bản của cuộc sống.

[01:10:47] Vớ vẩn.

[01:10:50] Cậu đặt cái ti vi này lên đây cho tôi.

[01:10:53] Đến lúc đó tôi dùng lương thực làm sao?

[01:10:55] Tôi còn phải xách ti vi ra.

[01:10:58] Tôi nói các cậu triết gia này.

[01:11:00] Sao chỉ biết nói suông vậy?

[01:11:02] Tốt nhất nên sống ở thời Ngụy Tấn.

[01:11:05] Người thời đó chú trọng thanh đàm.

[01:11:07] Tôi hoàn toàn không định để anh dùng số lương thực này.

[01:11:10] Anh hoàn toàn có thể coi nó là tài sản cố định.

[01:11:12] Mà không coi nó là vật tiêu hao.

[01:11:14] Như vậy thì vấn đề đã được giải quyết.

[01:11:16] Thực ra mấu chốt của mọi việc...

[01:11:18] ...đều là vấn đề tư duy.

[01:11:20] Anh tưởng đây là chuyện nhỏ à? Tôi nói cho anh biết.

[01:11:23] Chỉ một tư duy này thôi...

[01:11:25] ...đã bao gồm thành quả của rất nhiều môn học.

[01:11:27] Ví dụ như lý thuyết trò chơi, vận trù học, triết học...

[01:11:34] Được rồi, được rồi, ti vi cứ để đây.

[01:11:37] Anh đừng có động một tí là nói lý thuyết với tôi.

[01:11:40] Tôi nói cho anh biết.

[01:11:40] Tôi cứ nói đến lý thuyết là tôi lại không biết đường nào mà lần.

[01:11:43] Đây chính là các anh.

[01:11:44] Thiếu sót lớn của những người học lịch sử.

[01:11:46] Không coi trọng lý thuyết, thiếu khung triết học.

[01:11:49] Chỉ có cảm giác lịch sử, cảm giác tang thương.

[01:11:52] Lại còn đặc biệt thích viết sự tang thương đó lên mặt.

[01:11:56] Chỉ sợ người khác không biết các anh học lịch sử.

[01:11:59] Không giấu gì anh.

[01:12:01] Lần đầu tiên tôi nhìn thấy anh...

[01:12:03] ...đã phát hiện ra rồi.

[01:12:05] Năm nghìn năm đau khổ của dân tộc Trung Hoa...

[01:12:08] ...đều viết trên mặt anh đấy.

[01:12:13] Mày có rảnh không đấy?

[01:12:14] Rảnh thì mau ra ngoài.

[01:12:15] Ra ngoài làm gì? Dọn cơm rồi.

[01:12:20] Ăn cơm rồi. Nào nào, nhường đường nhường đường, dậy đi.

[01:12:33] Này, sao ti vi lại đặt trên bao lương thực thế này?

[01:12:37] Ai làm thế này?

[01:12:39] Anh ta.

[01:12:46] Rất sáng tạo đấy, đừng nói.

[01:12:49] Lại còn tiết kiệm được tủ ti vi nữa.

[01:12:52] Ăn thịt rồi, ăn thịt rồi. Ôi.

[01:12:58] Trong món ăn này mới có mấy miếng thịt thôi à?

[01:13:00] Đi, làm lại đi.

[01:13:04] Cao Kỳ, để em ăn anh có được không?

[01:13:08] Tôi chịu khó. Tôi cởi quần áo trước.

[01:13:14] Tôi nói này triết gia.

[01:13:16] Sao anh lại có cái bộ dạng này?

[01:13:21] Có phải anh định ăn bám nhà chúng tôi không?

[01:13:24] Ở Bắc Kinh không có ai quản anh à?

[01:13:27] Có người. Còn là một người phụ nữ.

[01:13:30] Người phụ nữ?

[01:13:35] Em gái tôi. Em gái ruột.

[01:13:37] Còn khó tính hơn cả tôi. Vừa mới xuất ngũ.

[01:13:41] Tốt nhất đừng để chúng tôi gặp cô ấy.

[01:13:44] Tôi cũng ít khi gặp.

[01:13:55] Xin hỏi, ai đấy ạ?

[01:13:59] Là tôi.

[01:14:02] Thôi, thôi, thôi, anh xin lỗi. Nhưng mà Tiểu Cao ơi...

[01:14:06] Cô là ai vậy?

[01:14:07] Vớ vẩn, anh không nghe ra à?

[01:14:10] Xin lỗi, thực sự không nhớ ra.

[01:14:13] Tôi quen nhiều phụ nữ lắm.

[01:14:16] Xin cô cho biết tên.

[01:14:18] Chung Dược Dân, anh bắt nạt tôi.

[01:14:22] Nghe ra rồi. Là Tiểu Cao à? Có việc gì không?

[01:14:24] Muộn thế này rồi.

[01:14:25] Anh còn tưởng là điện thoại quấy rối.

[01:14:26] Chung Dược Dân, anh phải xin lỗi tôi.

[01:14:30] Ồ, vẫn còn giận vì chuyện đó à?

[01:14:34] Tức đến mức không ngủ được.

[01:14:36] Em càng nghĩ càng tức.

[01:14:37] Đặc biệt là bộ mặt lúc đó của anh.

[01:14:39] Vẻ mặt cợt nhả.

[01:14:41] Anh coi em là loại người gì vậy?

[01:14:46] Nhưng mà phải nói đi cũng phải nói lại.

[01:14:48] Ai bảo em lại quan tâm đến chuyện riêng tư của anh làm gì?

[01:14:50] Em mới bao nhiêu tuổi chứ?

[01:14:51] Đang là lúc phải chăm chỉ học hành.

[01:14:54] Sao lại quan tâm đến chuyện riêng tư của người lớn thế?

[01:14:55] Không nói em hai câu được sao? Phải sửa đổi đi chứ.

[01:14:58] Anh đang xin lỗi đấy à?

[01:15:02] Anh chẳng phải chỉ hơn em mười tuổi thôi sao?

[01:15:05] Anh lại dạy đời em. Anh còn giả làm trưởng bối của em.

[01:15:08] Anh có gì ghê gớm chứ?

[01:15:11] Thôi được rồi, con bé tóc vàng.

[01:15:14] Đấu khẩu với anh không có lợi đâu.

[01:15:16] Nói một chút đã nổi nóng rồi. Mau đi ngủ đi.

[01:15:19] Chúc em ngủ ngon. Mai còn phải dậy sớm nữa.

[01:15:21] Anh không được cúp điện thoại của em.

[01:15:23] Em vẫn chưa hết giận đâu.

[01:15:30] Chung Dược Dân.

[01:15:32] Anh là người rất tốt, chỉ có cái miệng quá độc.

[01:15:40] Đương nhiên.

[01:15:42] Em cũng không nên hỏi chuyện riêng tư của anh.

[01:15:46] Em sau này sẽ không phạm sai lầm này nữa.

[01:15:48] Em thấy đó, thế mới đúng.

[01:15:51] Một cô gái tốt biết bao.

[01:15:52] Chỉ là quá tò mò.

[01:15:54] Em phải sửa cái tật xấu này đi.

[01:15:56] Chắc chắn sau này sẽ lấy được chồng tốt.

[01:15:58] Anh đáng ghét.

[01:16:00] Không giận nữa à?

[01:16:03] Hết giận rồi.

[01:16:04] Mau đi ngủ đi.

[01:16:07] Vâng.

[01:16:25] Chào buổi sáng, anh bạn.

[01:16:28] Tối qua lại thức khuya à?

[01:16:31] Tôi tra tài liệu đến hơn ba giờ.

[01:16:34] Bây giờ đầu óc tôi vẫn còn mụ mẫm.

[01:16:38] Đơn vị cứ họp suốt.

[01:16:40] Không đi cũng không được.

[01:16:42] Đành phải cắn răng bò dậy.

[01:16:45] Cao Kỳ, ăn sáng chưa?

[01:16:47] Chưa.

[01:16:50] Đợi tôi đánh răng xong tôi mời cậu ăn bánh kếp.

[01:16:51] Được thôi.

[01:16:53] Trịnh Đồng, cậu đi đâu vậy?

[01:16:56] Cổng khu nhà mình không phải có bán bánh kếp sao?

[01:16:58] Cậu cứ đi theo tôi đi.

[01:17:00] Tôi phải đi ủng hộ anh bạn của tôi.

[01:17:02] Cậu ấy bán bánh kếp ở ngã tư phía trước.

[01:17:04] Cậu còn có bạn bán bánh kếp nữa à?

[01:17:07] Sao trước đây không nghe cậu nói qua?

[01:17:09] Anh bạn này của tôi không phải là người bình thường.

[01:17:12] Chỉ là sau khi chuyển ngành từ quân đội.

[01:17:16] Ông cụ này vẫn chưa có việc làm.

[01:17:18] Đã mở sạp bán bánh kếp rồi.

[01:17:22] Tuyệt đối không phải người tầm thường.

[01:17:24] Để tôi nói cho mà nghe.

[01:17:25] Anh bạn này của cậu đúng là một người có ý tưởng.

[01:17:29] Bây giờ sĩ quan chuyển ngành như cậu ta...

[01:17:31] ...rất hiếm thấy.

[01:17:33] Anh bạn này làm gì cũng ra dáng.

[01:17:35] Đến cả tán gái cũng là một cao thủ.

[01:17:38] Anh ta còn tán gái nữa à?

[01:17:39] Đương nhiên rồi. Vừa mới đến văn phòng chuyển ngành báo danh...

[01:17:43] ...một lát sau đã cặp kè được với một cô nàng.

[01:17:46] Đừng nói là cô nàng này rất xinh đẹp.

[01:17:52] Không biết anh ta dùng tà thuật gì.

[01:17:55] Cô gái này khóc lóc đòi không đi.

[01:17:56] Nhất quyết đòi bán bánh kếp cùng anh ta.

[01:17:58] Cậu nói có kỳ lạ không?

[01:18:00] Tôi nói cho cậu biết, người ta gọi là bản lĩnh.

[01:18:02] Biết không? Như hai chúng ta...

[01:18:05] ...hoàn toàn không có cửa. Trăm nghề vô dụng là thư sinh.

[01:18:09] Thôi được rồi.

[01:18:10] Lát nữa tớ giới thiệu cho cậu.

[01:18:11] Được, được.

[01:18:12] Đi, đi.

[01:18:16] Dược Dân, Dược Dân.

[01:18:17] Đám này đều là anh em lái taxi của tôi.

[01:18:19] Mỗi người hai cái, tổng cộng mười cái.

[01:18:22] Có bận kịp không?

[01:18:23] Không vấn đề. Cao Nguyệt thu tiền.

[01:18:25] Mau tráng đi, tôi giúp cô thu. Nào, nào.

[01:18:27] Mỗi người hai đồng, mỗi người hai đồng.

[01:18:28] Nhanh lên, nhanh lên.

[01:18:35] Đây là của tôi.

[01:18:36] Đừng đừng đừng. Tôi không ăn trưa nữa.

[01:18:40] Lần sau tôi lấy cho cậu ít trứng rẻ.

[01:18:42] Chúng ta có xe, tiện lợi.

[01:18:43] Cảm ơn.

[01:18:44] Khuê Dũng, giúp tôi cảm ơn đám anh em này của cậu nhé.

[01:18:46] Cảm ơn cái gì chứ?

[01:18:47] Cậu tráng cho to một chút là được rồi.

[01:18:48] Khuê Dũng, tôi giới thiệu cho cậu mối làm ăn đây.

[01:18:53] Đây là một anh bạn của tôi.

[01:18:55] Hàng xóm mới quen tên là Cao Kỳ.

[01:18:56] Chào anh.

[01:18:57] Anh.

[01:18:58] Minh Nguyệt, sao em lại ở đây?

[01:19:02] Anh ấy tên là Chung Dược Dân, là đối tác của tôi.

[01:19:04] Bán bánh kếp à?

[01:19:05] À, một tệ một cái.

[01:19:08] Ai cho phép em bán bánh kếp?

[01:19:10] Vừa rồi trên đường anh còn khen bán bánh kếp tốt mà.

[01:19:14] Đây là em gái tôi.

[01:19:17] Biết rồi. Thật trùng hợp.

[01:19:20] Sao thế? Cô ấy thu tiền của anh à?

[01:19:22] Đừng bận tâm, đều là người nhà cả.

[01:19:24] Giảm giá cho anh 20%, 8 hào.

[01:19:28] Người mà cậu vừa nói với tớ chính là anh ta phải không?

[01:19:32] Thôi được rồi, anh bạn. Vừa rồi tôi không biết.

[01:19:35] Lời nói có gì mạo phạm.

[01:19:40] Cậu đợi đấy.

[01:19:46] Anh!

[01:19:48] Cao Kỳ.

[01:19:50] Không phải, Cao Minh.

[01:19:52] Anh cậu bị bệnh à?

[01:19:53] Tôi cũng thấy lạ. Hôm nay sao vậy?

[01:19:56] Cho dù không nói với anh ấy chuyện bán bánh kếp...

[01:19:58] ...cũng không đến mức như vậy chứ.

[01:20:00] Lỗi của tớ, lỗi của tớ. Đều tại cái miệng này của tớ.

[01:20:02] Tớ bịt nó lại không được à?

[01:20:03] Dược Dân, tráng thêm cho cậu ấy một cái.

[01:20:04] Tớ mời cậu ăn một cái.

[01:20:05] Thôi được rồi. Cậu qua đây, tớ nói với cậu.

[01:20:09] Chuyện gì vậy?

[01:20:12] Tớ chỉ nói những điều đó thôi mà.

[01:20:14] Thực ra anh bạn đây đang khen cậu mà.

[01:20:17] Cái thằng chết tiệt, đó mà gọi là khen à?

[01:20:19] Có ai khen người như thế không?

[01:20:21] Nói tôi cặp kè với em gái người ta.

[01:20:23] Đặt vào ai cũng phải nổi nóng.

[01:20:24] Đều tại cái miệng thối của cậu gây ra.

[01:20:26] Đúng đúng đúng, là cái miệng thối của tôi.

[01:20:29] Lần sau tôi sẽ chú ý, không được sao?

[01:20:31] Phạt cậu mua mười suất bánh kếp. Mau trả tiền đi.

[01:20:32] Được được được, không vấn đề gì.

[01:20:35] Hai hôm nay tôi và Tưởng Bích Vân không ăn gì cả.

[01:20:37] Tôi quyết chiến với cái bánh kếp này.

[01:20:39] Đưa đây, đi thôi.

[01:20:43] Vào đi, ngồi, ngồi, ngồi.

[01:20:48] Anh bạn, xin lỗi.

[01:20:49] Chuyện hôm đó tôi muốn giải thích với anh.

[01:20:56] Đừng bận tâm nhé.

[01:21:00] Anh bạn, đừng giận nữa.

[01:21:02] Tôi không biết Cao Nguyệt là em gái anh.

[01:21:05] Lời nói có gì mạo phạm, mong anh bỏ qua.

[01:21:09] Tôi không giận anh đâu.

[01:21:11] Tôi giận em gái tôi.

[01:21:16] Từ khi bố mẹ tôi qua đời...

[01:21:18] ...việc của nó đều do tôi, người anh trai này quyết định.

[01:21:21] Ai ngờ nó thì hay rồi.

[01:21:22] Lại giấu tôi đi bán bánh kếp với một người đàn ông.

[01:21:27] Điều này làm tôi rất khó chịu.

[01:21:31] Tôi nói anh này cũng buồn cười thật.

[01:21:34] Bình thường nói chuyện lý thuyết thì đâu ra đấy.

[01:21:37] Đến lượt mình...

[01:21:39] ...lập tức thay đổi một bộ tiêu chuẩn khác.

[01:21:42] Hôm đó tôi nói Dược Dân rất giỏi dụ dỗ con gái.

[01:21:45] Anh còn rất ngưỡng mộ.

[01:21:47] Kết quả là thấy là em gái mình.

[01:21:48] Lập tức nổi trận lôi đình.

[01:21:51] Thế chẳng phải là tiêu chuẩn kép sao?

[01:21:53] Đúng vậy, đàn ông chúng ta là vậy.

[01:21:55] Khi đứng trên lập trường đàn ông bàn luận về phụ nữ...

[01:21:58] ...lập trường đều nhất trí.

[01:22:00] Hơn nữa ranh giới đạo đức còn rất mơ hồ.

[01:22:02] Một khi sự việc liên quan đến người thân của mình...

[01:22:05] ...lập tức thay đổi một bộ tiêu chuẩn đạo đức khác.

[01:22:07] Tôi cũng vậy thôi.

[01:22:09] Nhưng vấn đề là...

[01:22:11] Chung Dược Dân và Cao Nguyệt...

[01:22:12] ...hiện tại chỉ là đối tác kinh doanh.

[01:22:16] Anh ấy không liên quan đến bất kỳ vấn đề tình cảm nào.

[01:22:18] Cái này khó nói. Tôi nói cho anh biết.

[01:22:21] Tôi quá hiểu em gái tôi.

[01:22:23] Nó từ nhỏ đã kiêu căng ngạo mạn.

[01:22:25] Người mà nó để vào mắt không có mấy người.

[01:22:28] Anh nghĩ xem.

[01:22:29] Lần này nó có thể hùn hạp với một người xa lạ.

[01:22:32] Bản thân điều này đã là một tín hiệu.

[01:22:35] Tín hiệu gì?

[01:22:37] Nó thích người này chứ sao nữa.

[01:22:48] Dược Dân, hay là hôm nay chúng ta dọn hàng sớm đi.

[01:22:52] Hai ngày nay chỉnh đốn bộ mặt thành phố, kiểm tra rất gắt gao.

[01:22:55] Cục Công thương thì sao chứ?

[01:22:57] Tôi ở đây, tiền thì không có.

[01:22:59] Chỉ có một mạng.

[01:23:00] Thôi đi, đừng có khoác lác.

[01:23:02] Lần nào anh chẳng chạy như thỏ.

[01:23:04] Đuổi cũng không kịp.

[01:23:06] Xem ra anh phải giảng cho em về kiến thức quân sự rồi.

[01:23:10] Ví dụ như pháo binh.

[01:23:12] Pháo binh ngày xưa không có động cơ.

[01:23:14] Chỉ có thể dùng ngựa hoặc xe để kéo.

[01:23:17] Sau này người ta nghĩ ra một cách.

[01:23:20] Tại sao không đặt pháo lên xe ô tô chứ?

[01:23:23] Gọi là pháo tự hành.

[01:23:26] Loại pháo này có khả năng cơ động rất cao.

[01:23:28] Bắn xong là chạy.

[01:23:29] Khi kẻ địch muốn phản công...

[01:23:30] ...người ta đã chạy mất rồi.

[01:23:32] Anh nói là...

[01:23:33] ...anh coi cái xe bánh kếp này của chúng ta...

[01:23:35] ...là pháo tự hành.

[01:23:36] Thông minh thật.

[01:23:38] Trước đây bán hoành thánh chỉ cần một cái quang gánh là được.

[01:23:41] Vì lúc đó không có Cục Công thương.

[01:23:43] Bây giờ tình hình đã khác.

[01:23:45] Những người buôn bán nhỏ như chúng ta...

[01:23:46] ...cũng phải có những điều chỉnh tương ứng.

[01:23:48] Là để cho chúng ta...

[01:23:49] ...thêm một chút động cơ, phải không?

[01:23:52] Cục Công thương thì sao? Cục Công thương thì sao?

[01:23:55] Họ đến thì tôi chạy.

[01:23:56] Tôi lười phải để ý đến họ.

[01:23:58] Cục Công thương đến rồi!

[01:24:06] Đừng hoảng, đừng hoảng.

[01:24:06] Cục Công thương không phải là hổ.

[01:24:07] Họ còn có thể ăn thịt anh sao?

[01:24:11] Đừng chạy nữa, đã để ý đến cậu từ lâu rồi.

[01:24:12] Còn muốn chạy à?

[01:24:13] Đừng chạy nữa, đứng lại.

[01:24:14] Đã chặn các cậu mấy ngày rồi.


 0 Bình luận sort   Sắp xếp theo