(AI-sub) Huyết Sắc Lãng Mạn Tập 31+32 Vietsub | Tôn Lệ, Lưu Diệp
Phụ đề được dịch bằng AI, cần bạn góp sức hoàn thiện. Liên hệ tham gia tại Facebook: https://www.facebook.com/profi....le.php?id=1000678863 -------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------- "Huyết Sắc Lãng Mạn" là bản tráng ca về tuổi trẻ, tình yêu và lý tưởng của một thế hệ thanh niên Bắc Kinh giữa bối cảnh lịch sử đầy biến động của cuộc Cách mạng Văn hóa. Phim xoay quanh cuộc đời của Chung Dược Dân (Lưu Diệp) và mối tình đầu khắc cốt ghi tâm với Châu Hiểu Bạch, do Tôn Lệ thủ vai. Với vẻ đẹp trong sáng và diễn xuất đầy nội lực, Tôn Lệ đã thể hiện xuất sắc hình ảnh một cô gái kiên định, hết mình vì tình yêu, góp phần tạo nên một trong những câu chuyện tình kinh điển nhất trên màn ảnh nhỏ Trung Quốc.
[00:00:15] Anh là ai? Tại sao lại theo tôi?
[00:00:19] Tôi là người lái taxi, không có theo dõi anh.
[00:00:21] Tôi đến đây để bắt khách.
[00:00:23] Tôi biết anh đã theo tôi nửa ngày rồi.
[00:00:26] Sao anh lại biết tôi?
[00:00:27] Tôi thật sự không quen anh.
[00:00:29] Tôi thật sự đến đây để bắt khách.
[00:00:30] Tôi lừa anh làm gì chứ.
[00:00:33] Anh còn giả ngây giả dại nữa.
[00:00:35] Tôi sẽ bắn chết anh ngay.
[00:00:47] Cũng chỉ có mấy chiêu này mà dám đấu với tôi.
[00:00:52] Là do các anh tự tìm đến.
[00:00:54] Hôm nay tôi giết một người cũng là giết.
[00:00:56] Giết hai người cũng là giết. Các anh cứ coi như xui xẻo đi.
[00:01:01] Anh cứ cầm súng chĩa vào tôi.
[00:01:03] Vậy anh là anh hùng gì chứ?
[00:01:04] Có bản lĩnh thì vứt súng đi, chúng ta đấu một trận.
[00:01:06] Nào.
[00:01:07] Tôi không có thời gian chơi với anh, tôi muốn mạng của anh.
[00:01:14] Ninh Vĩ, cậu không đợi Chung Dược Dân nữa à?
[00:01:17] Anh ấy sắp đến rồi đấy.
[00:01:20] Anh quen Chung Dược Dân à?
[00:01:22] Lúc chúng tôi còn chơi với nhau.
[00:01:23] Cậu vẫn còn mặc quần thủng đít đấy.
[00:01:26] Nhóc con, cậu thật quá đáng.
[00:01:30] Thích dọa người.
[00:01:35] Anh không phải nói Chung Dược Dân sắp đến sao? Anh ấy đâu?
[00:01:40] Chung Dược Dân! Chung Dược Dân! Anh đến chưa?
[00:01:47] Tôi đến rồi.
[00:02:00] Anh cả.
[00:02:01] Ninh Vĩ, thằng nhóc này, giỏi rồi đấy.
[00:02:06] Tôi nghe nói trên giang hồ có một sát thủ máu lạnh.
[00:02:10] Giết người như ngóe, chính là cậu phải không?
[00:02:19] Là em. Anh cả, em không còn cách nào khác. Em phải sống.
[00:02:27] Em biết, giết người là phải đền mạng.
[00:02:30] Nhưng giết một người và giết mười người.
[00:02:33] Kết quả là như nhau.
[00:02:36] Cậu có dám giết tôi không? Nếu dám.
[00:02:41] Hãy giơ súng lên, nhắm vào giữa trán tôi.
[00:02:46] Dù sao cũng đã giết bao nhiêu người rồi.
[00:02:48] Cũng không quan tâm thêm tôi một người.
[00:02:53] Em không dám.
[00:02:56] Vậy thì tốt. Đưa khẩu súng đó cho tôi, đi đầu thú với tôi.
[00:03:02] Không, anh cả. Em không thể đi đầu thú.
[00:03:06] Đến sở cảnh sát là em chết.
[00:03:08] Sao thế? Sợ chết à?
[00:03:13] Hảo hán làm việc hảo hán chịu, chết thì có gì đáng sợ.
[00:03:18] Tôi hỏi cậu một lần nữa, có đi đầu thú với tôi không?
[00:03:23] Anh cả, em không muốn đối đầu với anh.
[00:03:26] Anh có ơn với em, em muốn báo đáp anh.
[00:03:31] Nhưng em không thể đi đầu thú.
[00:03:37] Anh cả, anh đừng ép em.
[00:03:49] Anh cả, em toàn giết người xấu.
[00:03:52] Chưa từng giết một người tốt nào.
[00:04:01] Dược Dân, đừng đi về phía trước nữa.
[00:04:08] Anh cả, anh đừng ép em, em bắn thật đấy.
[00:04:20] Ninh Vĩ, tôi nói cho cậu biết.
[00:04:22] Không quá hai tháng, tôi nhất định sẽ bắt được cậu.
[00:04:27] Mọi người đều quen biết nhau cả.
[00:04:29] Vị này chính là ngài Chung Dược Dân.
[00:04:31] Là đồng đội cũ của tôi trong quân đội.
[00:04:33] Cũng là bạn cũ.
[00:04:35] Lần này vì vụ án của Ninh Vĩ.
[00:04:37] Tôi đã đặc biệt xin ý kiến đảng ủy cục.
[00:04:39] Đảng ủy cục sau khi nghiên cứu.
[00:04:41] Đã đặc biệt phê chuẩn ngài Chung Dược Dân.
[00:04:43] Trở thành thành viên ngoại biên của chuyên án của chúng tôi.
[00:04:49] Hôm nay coi như là một buổi gặp mặt.
[00:04:52] Mọi người gặp mặt, làm quen.
[00:04:54] Có vấn đề gì cứ thoải mái nêu ra.
[00:04:57] Dược Dân, nói chuyện với mọi người đi.
[00:04:59] Được, tôi nói vài câu. Thật ra.
[00:05:01] Hôm nay tôi có thể ngồi đây họp cùng mọi người.
[00:05:04] Chuyện này bản thân nó khá hoang đường.
[00:05:06] Trong ký ức của tôi.
[00:05:07] Một dân thường cùng một đám cảnh sát.
[00:05:09] Cùng nhau phá một vụ án.
[00:05:10] Hình như chưa bao giờ xảy ra.
[00:05:12] Trước đây hình như có.
[00:05:14] Nhưng lúc đó là chuyên chính quần chúng.
[00:05:19] Tôi hiểu trong lòng.
[00:05:20] Vai trò của tôi.
[00:05:21] Là cung cấp một số thông tin cho chuyên án.
[00:05:24] Bởi vì Ninh Vĩ trước đây là lính của tôi.
[00:05:26] Tôi hiểu cậu ta nhất.
[00:05:27] Ngoài ra tôi cũng không giúp được gì.
[00:05:29] Bây giờ là thời đại đề cao pháp chế.
[00:05:32] Theo quy định của pháp luật.
[00:05:34] Tôi với tư cách là một công dân.
[00:05:36] Đến để giúp cơ quan công an phá án.
[00:05:38] Nhưng pháp luật không trao cho tôi quyền thực thi pháp luật.
[00:05:42] Nói cách khác.
[00:05:43] Nếu một ngày nào đó chúng ta cùng nhau chạm trán với tội phạm.
[00:05:47] Tất cả các vị ở đây đều có thể lập tức rút súng ra.
[00:05:49] Giao chiến với tội phạm.
[00:05:51] Nhưng tôi thì phải ôm đầu chạy trốn.
[00:05:53] Mọi người đừng có nghĩ tôi sợ chết.
[00:05:56] Đó là vì.
[00:05:57] Pháp luật không trao cho tôi quyền sử dụng súng.
[00:06:01] Đùa thôi, về con người Ninh Vĩ.
[00:06:06] Tôi muốn đặc biệt nhắc nhở mọi người.
[00:06:08] Nếu ai đó phát hiện ra tung tích của cậu ta.
[00:06:10] Tuyệt đối không được hành động thiếu suy nghĩ.
[00:06:12] Phải đợi đến khi có lực lượng hỗ trợ lớn mới được hành động theo kế hoạch.
[00:06:17] Lý Đông Bình bị thương là một bài học.
[00:06:20] Bởi vì Ninh Vĩ đã phục vụ trong lực lượng đặc nhiệm 8 năm.
[00:06:23] Về thể lực và sức bền đều vượt trội so với người thường.
[00:06:27] Trong ký ức của tôi.
[00:06:28] Các bài kiểm tra quân sự của cậu ta đều đạt loại giỏi.
[00:06:31] Tôi hoàn toàn không nghi ngờ.
[00:06:33] Trong một số môi trường nhất định.
[00:06:35] Cậu ta nhất định có thể tạo ra một kỳ tích nào đó.
[00:06:38] Đó chính là đối thủ mà các bạn phải đối mặt.
[00:06:41] Chung Dược Dân nói không sai.
[00:06:43] Ninh Vĩ đúng là cao thủ.
[00:06:45] Về thể lực, trí lực, kỹ thuật.
[00:06:48] Tôi và Chung Dược Dân chưa bao giờ dám coi thường cậu ta.
[00:06:51] Nhưng mọi người cũng đừng vì thế.
[00:06:53] mà xem cậu ta như một điệp viên 007 toàn năng.
[00:06:57] Trên đời này không có người nào không thể chiến thắng.
[00:07:00] Cậu ta và chúng ta đều là người trần mắt thịt.
[00:07:03] Hai vai gánh một cái đầu.
[00:07:04] Tiêu diệt cậu ta cũng không phải là chuyện khó.
[00:07:07] Hai chúng tôi之所以要 nhắc nhở mọi người chú ý.
[00:07:09] là muốn trong hành động bắt giữ cố gắng tránh thương vong.
[00:07:13] Kết quả tốt nhất nên là không có thương vong.
[00:07:15] Đương nhiên rồi, cậu ta cũng không phải không có điểm yếu.
[00:07:18] Cậu ta thích hành động theo ý mình.
[00:07:22] Một khi đã quyết định việc gì.
[00:07:24] Cậu ta sẽ không tiếc bất cứ giá nào để thực hiện.
[00:07:26] Không计 hậu quả.
[00:07:27] Làm việc theo kiểu suy nghĩ này.
[00:07:30] Khó tránh khỏi sơ hở. Hơn nữa.
[00:07:34] Ninh Vĩ là người khá trọng nghĩa khí.
[00:07:38] Có tình cảm hoài cổ.
[00:07:40] Điều này có thể thấy qua biểu hiện của cậu ta sau khi vượt ngục.
[00:07:42] Phần lớn những người cậu ta giết đều là người trong giang hồ.
[00:07:46] Vấn đề là, từ sau khi Chung Dược Dân gặp Ninh Vĩ.
[00:07:50] Tất cả manh mối chúng tôi nắm được đều bị cắt đứt.
[00:07:53] Bây giờ bắt đầu từ đâu vẫn chưa có manh mối.
[00:07:57] Sau khi xảy ra chuyện, người phụ nữ đó cũng mất tích.
[00:08:00] Bây giờ đã điều tra ra, người phụ nữ đó tên San San.
[00:08:02] Từng làm vũ nữ và gái gọi.
[00:08:04] Thỉnh thoảng cũng tham gia một số giao dịch bạch phiến nhỏ.
[00:08:07] Nhưng bản thân cô ta không phải là người nghiện. Tuy nhiên.
[00:08:10] Tên của những người phụ nữ này không có ý nghĩa thực tế.
[00:08:13] Họ đều là người từ nơi khác đến Bắc Kinh mưu sinh.
[00:08:15] Gần như đều dùng tên giả.
[00:08:17] Đúng rồi, một người cung cấp tin của tôi đã đưa ra một tin tức.
[00:08:21] Nói rằng tổng giám đốc công ty Chấn Vũ, Trương Chấn Vũ.
[00:08:24] Dưới tay có một vệ sĩ uống say ở quán bar khoe khoang.
[00:08:29] Nói ai mà đối đầu với tổng giám đốc Trương.
[00:08:31] Chắc chắn sẽ chết trong vòng ba ngày.
[00:08:33] Gần đây mấy người chết trên giang hồ đều là có thù với tổng giám đốc Trương.
[00:08:36] Tổng giám đốc Trương một câu là lấy đi mạng sống của họ.
[00:08:40] Hải Dương, tôi nghĩ.
[00:08:41] Chuyện này có thể làm một manh mối để điều tra.
[00:08:44] Tôi đã cho người điều tra rồi.
[00:08:46] Chúng ta có nên "đập núi dọa hổ" không?
[00:08:49] Ý của cậu là...
[00:08:51] Cục Công an tung tin ra rằng.
[00:08:53] Đã bắt đầu chú ý đến hành tung của Trương Chấn Vũ.
[00:08:55] Chính là ý đó. Từ bây giờ.
[00:08:58] Giám sát Trương Chấn Vũ 24/24.
[00:09:01] Chủ Lưu, chuyện này cứ quyết định như vậy.
[00:09:04] Không vấn đề gì, buổi chiều chúng ta sẽ chính thức ký hợp đồng.
[00:09:07] Buổi trưa tôi làm chủ, mời tổng giám đốc Trương nể mặt.
[00:09:11] Chủ Lưu mời khách, tôi thì kính cẩn không bằng vâng lời.
[00:09:19] Là tôi, nói đi.
[00:09:25] Được, tôi biết rồi, cứ vậy đi.
[00:09:28] Chủ Lưu, xem ra bữa cơm này không ăn được rồi.
[00:09:31] Công ty có chút việc gấp cần tôi xử lý.
[00:09:34] Không sao, ông cứ lo việc của ông, chúng ta còn nhiều thời gian.
[00:09:37] Tạm biệt.
[00:09:51] Kết quả ra rồi chưa?
[00:09:56] Cũng không có bệnh gì nặng.
[00:09:58] Bác sĩ nói chỉ cần nằm viện nghỉ ngơi một thời gian.
[00:10:03] Khuê Nguyên, học được cách lừa anh trai rồi.
[00:10:10] Nói thật đi, bệnh của anh có phải không chữa được không?
[00:10:22] Anh cả... đã được chẩn đoán rồi.
[00:10:29] Là ung thư giai đoạn cuối. Bác sĩ nói phải nhập viện ngay.
[00:10:43] Không nhập viện nữa.
[00:10:46] Biết là giai đoạn cuối rồi còn nhập viện làm gì.
[00:10:50] Đó chẳng phải là ném tiền qua cửa sổ sao?
[00:10:55] Cuối cùng cũng phải chết.
[00:10:56] Sống còn làm tán gia bại sản. Đi, về nhà.
[00:11:01] Anh cả, dù tán gia bại sản chúng ta cũng phải chữa, anh cả.
[00:11:04] Em cầu xin anh, anh cả. Chúng ta nhập viện đi, anh cả.
[00:11:10] A lô? Khuê Nguyên? Nhớ ra rồi.
[00:11:16] Cậu là em trai út của Lý Khuê Dũng phải không?
[00:11:18] Năm đó tôi đến nhà các cậu, cậu còn nhỏ lắm.
[00:11:21] Nói đi, có chuyện gì?
[00:11:30] Được, tôi sẽ đến ngay.
[00:11:44] Sao thế?
[00:11:45] Trong tay còn bao nhiêu tiền mặt?
[00:11:46] Còn hơn hai vạn, tiền doanh thu vừa thu được hôm qua.
[00:11:49] Mau lấy cho anh.
[00:12:14] Em trai của Lý Khuê Dũng gọi điện đến.
[00:12:16] Nói Lý Khuê Dũng đã được chẩn đoán mắc bệnh ung thư phổi.
[00:12:19] Giai đoạn cuối.
[00:12:20] Vào viện chưa?
[00:12:21] Vẫn chưa, anh ấy sống chết không chịu vào.
[00:12:23] Anh nghĩ có lẽ là vì lý do kinh tế.
[00:12:24] Anh phải qua đó ngay.
[00:12:25] Đi nhanh đi, nếu không đủ thì gọi cho em.
[00:12:29] O
[00:12:33] Cao Nguyệt, có phải anh đối xử với em quá đáng không?
[00:12:37] Không hề.
[00:12:40] Em theo anh.
[00:12:41] Chẳng được lợi lộc gì cả.
[00:12:45] Chỉ cần một câu này của anh, em không màng gì cả.
[00:12:50] Chẳng được lợi lộc gì cả.
[00:12:53] Anh thừa nhận em là người theo anh rồi.
[00:12:56] Luôn luôn như vậy.
[00:12:58] Cả đời sao? Đùa thôi, đi nhanh đi.
[00:13:38] 03, 03, chúng tôi sắp đến ngã tư Khâu Trang rồi.
[00:13:40] Xin các anh chuẩn bị, tiếp tục theo dõi.
[00:13:43] Vâng.
[00:14:10] Anh Chung đến rồi.
[00:14:12] Dược Dân, anh đến rồi.
[00:14:14] Sao rồi? Khỏe hơn chưa?
[00:14:15] Khỏe nhiều rồi.
[00:14:17] Tôi đứng dậy.
[00:14:22] Chậm thôi.
[00:14:24] Ngồi đi.
[00:14:31] Anh Chung, anh ngồi đi.
[00:14:32] (Ây)
[00:14:39] Khuê Dũng, tôi vừa mới biết cậu bị bệnh.
[00:14:42] Sao cậu không nói cho tôi sớm?
[00:14:45] Không sao.
[00:14:48] Lúc nãy tôi cũng chưa giới thiệu với cậu.
[00:14:50] Đó là vợ tôi, Vương Thục Phân.
[00:14:55] Dân quê, chưa từng thấy thế giới.
[00:14:58] Gặp người lạ là không biết nói gì, đừng cười nhé.
[00:15:02] Chắc chắn rất đảm đang nhỉ?
[00:15:05] Nói người ta xấu xí phải không?
[00:15:07] Cũng bình thường thôi, cậu thấy đẹp là được rồi.
[00:15:10] Vấn đề là tôi nhìn cũng không đẹp lắm.
[00:15:15] Điều kiện của tôi cũng chỉ tìm được một người vợ như thế.
[00:15:20] Tuy ngoại hình không được đẹp.
[00:15:22] Nhưng lòng tốt, người vợ như vậy.
[00:15:26] Một khi đã cưới, cô ấy sẽ một lòng một dạ với cậu.
[00:15:30] Làm người ta yên tâm.
[00:15:32] Mẹ cậu cũng cần người chăm sóc.
[00:15:34] Cậu tìm một cô gái thành phố.
[00:15:36] Người ta có chịu chăm sóc người già không.
[00:15:38] Cho nên.
[00:15:39] Chuyện tốt không thể để một mình cậu chiếm hết được.
[00:15:45] Thời gian trôi nhanh thật.
[00:15:48] Anh đã nhiều năm không đến nhà tôi rồi nhỉ?
[00:15:52] Tôi nhớ lần trước anh đến là hơn 20 năm trước.
[00:15:58] Anh đến nhà tôi tìm tôi.
[00:16:01] Hẹn tôi cùng đi mua cái vé...
[00:16:03] vở ballet "Hồng sắc nương tử quân" đó.
[00:16:07] Từ đó đến nay không bao giờ đến nữa.
[00:16:11] Nhanh thật, hai mươi mấy năm thoắt cái đã qua.
[00:16:17] Hôm nay tôi gọi cậu đến đây cũng không có việc gì khác.
[00:16:22] Chỉ là muốn nói lời từ biệt với cậu.
[00:16:25] Đừng nói vậy, có bệnh thì phải đi khám.
[00:16:29] Cả hai chúng ta đều phải có niềm tin.
[00:16:31] Hôm nay tôi đến đây không phải để nói lời từ biệt với cậu.
[00:16:33] Tôi đã liên hệ được một bệnh viện.
[00:16:35] Lát nữa sẽ đi cùng cậu.
[00:16:38] Sau khi uống xong chén trà này.
[00:16:40] Hai chúng ta sẽ đi.
[00:16:42] Dù sao cũng không để cậu ở nhà nhàn rỗi.
[00:16:44] Dược Dân, anh không cần phải an ủi tôi như vậy.
[00:16:49] Câu anh vừa nói, chính anh cũng không tin lắm phải không?
[00:16:54] Đã là giai đoạn cuối rồi.
[00:16:56] Tiêu bao nhiêu tiền cũng vô ích, tiêu cũng là tiền oan.
[00:17:01] Cái bệnh này tiêu bao nhiêu tiền mới lấp đầy được chứ?
[00:17:07] Chữa hay không chữa cũng là một kết quả.
[00:17:11] Cái này gọi là gì vậy?
[00:17:14] Cậu không cần lo về vấn đề tiền bạc.
[00:17:16] Chuyện này cứ để tôi lo. Chúng ta là bạn.
[00:17:20] Cậu nghe tôi một lần... Có lẽ...
[00:17:23] Anh em lâu năm.
[00:17:25] Tôi mà cậu còn không hiểu sao? Việc tôi đã quyết định.
[00:17:29] Ai khuyên cũng vô ích. Hai mươi mấy năm rồi.
[00:17:34] Chúng ta gặp nhau, lúc không cãi nhau thì ít.
[00:17:37] Bây giờ tôi đã thế này rồi.
[00:17:39] Cậu đừng làm phiền tôi nữa, được không?
[00:17:46] Được.
[00:18:16] AN
[00:18:19] A lô? Đội trưởng Trương?
[00:18:20] Một chiếc Mercedes 320.
[00:18:22] Biển số Kinh A21186.
[00:18:24] Vào hiện trường, đỗ dưới lầu mục tiêu.
[00:18:42] Tổng giám đốc Trương, hoan nghênh đại giá quang lâm.
[00:18:47] B
[00:18:48] Nhiều ngày không gặp, qua đây thăm anh.
[00:18:52] Ninh Vĩ tôi có mặt mũi ghê nhỉ.
[00:18:54] Còn phiền Tổng giám đốc Trương lặn lội đến thăm.
[00:18:57] Tôi thật không biết phải nói gì.
[00:18:59] Ngài Ninh, chúng ta là bạn bè mà.
[00:19:02] Hơn nữa, anh đã giúp tôi không ít.
[00:19:04] Tôi vẫn chưa cảm ơn anh cho đàng hoàng.
[00:19:07] Tổng giám đốc Trương, ông không cần cảm ơn tôi.
[00:19:11] Giữa chúng ta là quan hệ hợp đồng.
[00:19:13] Giữa ông và tôi là giao dịch.
[00:19:17] Tôi làm việc cho ông, ông trả tiền cho tôi.
[00:19:20] Làm xong một việc, thanh toán một lần.
[00:19:23] Cho đến bây giờ, chúng ta không ai nợ ai cả.
[00:19:28] Nói thì nói vậy, giao dịch là giao dịch.
[00:19:31] Nhưng chúng ta là người mà.
[00:19:33] Người ta luôn phải có chút tình cảm.
[00:19:37] Tôi chưa bao giờ cho rằng.
[00:19:39] Trên thương trường chỉ có lợi ích, không có tình cảm.
[00:19:42] Đội trưởng Trương, họ vào trong đã hơn 10 phút rồi.
[00:19:46] Xung quanh không có động tĩnh gì.
[00:19:48] Chúng ta có nên điều thêm người đến bao vây tòa nhà nhỏ này không?
[00:19:50] Vào lục soát một chút.
[00:19:51] Còn chưa rõ trong tòa nhà nhỏ có ai.
[00:19:53] Dựa vào đâu mà vào lục soát?
[00:19:55] E
[00:19:55] Không có bằng chứng, các anh mang súng xông vào.
[00:19:58] E
[00:19:59] Không phải là tìm người ta tố cáo các anh sao?
[00:20:01] Vậy bây giờ chúng tôi làm gì?
[00:20:03] Nhiệm vụ của các anh là giám sát.
[00:20:05] Có tình hình thì báo cáo cho tôi ngay.
[00:20:06] Vâng.
[00:20:09] Sau khi tôi từ bệnh viện về.
[00:20:12] Biết mình mắc bệnh nan y.
[00:20:15] Đêm đó tôi không ngủ được.
[00:20:19] Trước là ho, ho đến không ngủ được.
[00:20:24] Sau không ho nữa cũng mẹ kiếp không ngủ được.
[00:20:32] Chà, trước đây toàn nghĩ vì miếng cơm mà bận rộn.
[00:20:39] VI
[00:20:39] Mắt còn chưa mở.
[00:20:41] Đã nợ công ty hơn hai trăm tệ tiền góp.
[00:20:43] VI
[00:20:46] Sau này bị bệnh thì cũng rảnh rỗi.
[00:20:49] VI
[00:20:50] Có thời gian nghĩ đến chuyện của mình.
[00:20:52] VI
[00:20:53] Cậu đừng nói thế chứ.
[00:20:54] VI
[00:20:55] Nếu có thể tĩnh tâm nghĩ về chuyện của mình.
[00:20:58] VI
[00:20:59] Cũng khá là thoải mái.
[00:21:00] VI
[00:21:12] Tôi cứ nghĩ.
[00:21:13] VI
[00:21:14] Đời tôi sống thật mẹ kiếp vô dụng.
[00:21:19] Lúc nhỏ, nhà đông con.
[00:21:23] Một đại gia đình.
[00:21:24] Đều phải dựa vào một mình bố tôi kiếm tiền nuôi sống.
[00:21:28] Cuộc sống không chỉ eo hẹp.
[00:21:32] Lại còn gặp phải ba năm khó khăn.
[00:21:37] Tôi chỉ nhớ là tôi chưa từng ăn một bữa no.
[00:21:40] Suốt ngày đói đến nỗi bụng lép kẹp.
[00:21:47] Mở mắt ra, hai mắt đã hoa lên.
[00:21:52] Cảm giác đói đó đến giờ tôi vẫn chưa quên.
[00:21:59] Năm tôi 14 tuổi, bố tôi buông tay ra đi.
[00:22:06] Tôi là con trai cả.
[00:22:08] Từ nay về sau, gia đình này tôi phải nuôi.
[00:22:14] Thật sự là nhờ ơn xã hội chủ nghĩa.
[00:22:18] Nếu không, nhà tôi chắc đã có vài người chết đói.
[00:22:23] Sau khi bố tôi mất.
[00:22:25] Đơn vị của ông ấy vẫn cấp tiền trợ cấp hằng tháng cho nhà tôi.
[00:22:31] Nhà nước có quy định.
[00:22:33] Tiền trợ cấp phải cấp theo đầu người.
[00:22:38] Mỗi người không nhiều, mười mấy tệ.
[00:22:41] Nhưng cộng lại thì không ít.
[00:22:44] Còn nhiều hơn cả lúc bố tôi còn sống kiếm được.
[00:22:49] Chà, được lợi lớn.
[00:22:53] Nhà tôi đông người mà.
[00:22:57] Không giấu gì cậu.
[00:22:59] Đó thật sự là những năm giàu có nhất của gia đình tôi.
[00:23:04] Bây giờ tỉnh ngộ ra.
[00:23:07] Nghĩ lại thật chua chát.
[00:23:12] Món hời này là đổi lại bằng cái chết của bố tôi.
[00:23:18] Nhớ lúc đó tôi cũng không biết chuyện.
[00:23:22] Còn thường xuyên đến nhà cậu ăn ké bánh rán.
[00:23:28] Sau này đi làm thanh niên xung phong.
[00:23:31] Lại gặp phải một cái làng nghèo như vậy. Bao nhiêu năm trôi qua.
[00:23:36] Công điểm mỗi ngày chỉ cho cậu năm xu.
[00:23:42] Vất vả cả một năm không nói.
[00:23:44] Cuối cùng còn nợ tiền người ta.
[00:23:47] Tôi thật sự muốn kiếm thêm chút tiền.
[00:23:49] Có thể gửi về cho gia đình.
[00:23:53] Tôi làm việc như điên.
[00:23:56] Làm xong việc, tự nguyện đến hồ chứa nước đó vác đá.
[00:24:04] Có một lần công trường ở hồ chứa nước bị sạt lở.
[00:24:07] Sống sờ sờ mà bị chôn trong đống đá.
[00:24:12] Sau khi người ta cứu tôi ra.
[00:24:15] Tôi bị gãy ba cái xương sườn bên này.
[00:24:19] Còn nôn ra rất nhiều máu.
[00:24:21] Nằm một tháng trời.
[00:24:24] Một tháng sau tôi lại đến.
[00:24:26] Vết thương còn chưa lành, không ai ép tôi đi.
[00:24:32] Là tự tôi không nỡ rời bỏ người ta.
[00:24:34] Một ngày cho tôi ba bữa no.
[00:24:37] Còn có một tệ tiền công một ngày.
[00:24:43] Cuộc sống như vậy, tôi đã trải qua bốn năm.
[00:24:49] Lúc đó, tôi cũng rất có lỗi với mọi người.
[00:24:53] Phủi đít một cái là đi.
[00:24:56] Lúc đó cũng còn trẻ, chỉ nghĩ đến bản thân mình nhiều quá.
[00:25:00] Ngài Ninh, lần này tôi đến thăm anh.
[00:25:03] Còn mang theo một số tin không tốt.
[00:25:07] Xin mời nói.
[00:25:08] Theo tin tức đáng tin cậy.
[00:25:10] Hiện tại cảnh sát đã tăng cường truy bắt anh.
[00:25:15] Hơn nữa còn đã nghi ngờ đến tôi rồi.
[00:25:29] Tổng giám đốc Trương, tôi chưa bao giờ xem ông là một cây đại thụ.
[00:25:35] Tôi cũng không định dựa dẫm vào ông.
[00:25:37] Cùng lắm thì tôi chuyển chỗ khác thôi.
[00:25:41] Ngài Ninh, chúng ta là bạn.
[00:25:44] Tôi, Trương mỗ, nhiều năm lăn lộn giang hồ.
[00:25:48] Cả hắc bạch đều có chút ảnh hưởng.
[00:25:51] Chuyện khác không dám nói.
[00:25:52] Chữ "nghĩa khí" thì nổi tiếng khắp nơi.
[00:25:57] Dù sao đi nữa.
[00:25:58] Tôi, Trương mỗ, quyết không bán đứng bạn bè. Anh có thể yên tâm.
[00:26:06] Vậy theo ý Tổng giám đốc Trương.
[00:26:07] Chắc hẳn đã có sắp xếp cho tôi rồi.
[00:26:10] Xin Tổng giám đốc Trương chỉ rõ.
[00:26:13] Anh phạm tội nặng.
[00:26:15] Ở lại đây chắc chắn sẽ có chút rắc rối.
[00:26:20] Hay là ra nước ngoài trốn một thời gian đi.
[00:26:23] Tôi đã làm hộ chiếu cho anh rồi.
[00:26:26] Ngoài ra, ở biên giới Vân Nam có bạn của tôi.
[00:26:29] Anh có thể xuất cảnh an toàn sang Thái Lan.
[00:26:32] Trong vali này có 200.000 đô la Mỹ.
[00:26:35] Coi như là tiền lộ phí tôi tặng anh.
[00:26:38] Mời ngài Ninh xem qua.
[00:26:50] Ngài Ninh, ngài làm gì vậy?
[00:27:14] Tổng giám đốc Trương, vừa rồi nghe ông nói vậy.
[00:27:19] Tôi còn rất cảm động.
[00:27:22] Mong ngóng 200.000 đô la Mỹ đó.
[00:27:26] Nhưng trong vali này.
[00:27:28] Ngoài một khẩu súng lục có gắn ống giảm thanh.
[00:27:32] Sao tôi không thấy đô la Mỹ nhỉ?
[00:27:36] Xin Tổng giám đốc Trương cho biết, tại sao lại như vậy?
[00:27:40] Chuyện này chắc chắn không phải ý của tôi.
[00:27:41] Là do thuộc hạ của tôi tự ý làm.
[00:27:46] Tổng giám đốc Trương, tôi thấy ông nói dối quen rồi.
[00:27:50] Mở miệng là nói.
[00:27:52] Sao ông không thể nói một câu thật lòng?
[00:27:58] Ông đã là người sắp chết rồi.
[00:28:02] Nói một câu thật lòng thì sao chứ?
[00:28:06] Ông không phải chỉ muốn giết tôi diệt khẩu sao?
[00:28:09] Ông cứ nói thẳng ra.
[00:28:20] Hàng Mỹ, cỡ đạn .38.
[00:28:25] Ống giảm thanh này cũng rất vừa vặn.
[00:28:28] Còn tốt hơn nhiều so với ống giảm thanh hiệu Coca-Cola của tôi.
[00:28:33] Đúng là hàng xịn.
[00:28:34] Ngài Ninh, chúng ta có thể thương lượng.
[00:28:36] Anh có thể ra giá.
[00:28:37] Tôi có thể gọi điện thoại cho người mang tiền đến ngay.
[00:28:39] Tôi có ý tốt mà, anh thấy thế nào?
[00:28:41] Tuyệt đối đừng bắn, đừng bắn.
[00:28:55] Năm 74 tôi được phân công việc.
[00:29:00] Tôi được phân đến bưu điện huyện làm công tác kéo dây ngoài trời.
[00:29:08] Cảm giác đó, tuyệt vời, có lương chính thức rồi.
[00:29:14] Mỗi tháng.
[00:29:15] Một nửa tiền lương tôi kiếm được, tôi đều gửi về cho gia đình.
[00:29:19] Bản thân không dám tiêu một đồng.
[00:29:23] Quần áo cũng không dám mua.
[00:29:25] quanh năm chỉ mặc đồ công tác.
[00:29:29] Tôi không ngốc, không phải tôi không muốn tiêu tiền.
[00:29:35] Nhưng mỗi ngày tôi phải tự nhắc nhở mình một lần.
[00:29:38] Nhà còn mấy miệng ăn đang chờ tiền của mày đấy.
[00:29:42] Mẹ kiếp, mày không phải sống vì mình mày đâu.
[00:29:46] Tôi là con cả mà!
[00:29:48] Tôi phải nuôi gia đình này.
[00:29:54] Anh và vợ anh là lúc đó quen nhau à?
[00:29:58] Không, bạn gái đầu tiên của tôi.
[00:30:06] là một thanh niên trí thức ở Tây An.
[00:30:09] Hai chúng tôi yêu nhau ba năm.
[00:30:13] Sau đó cô ấy nói muốn chia tay với tôi.
[00:30:16] Cái này cũng không thể trách cô ấy.
[00:30:18] Điều kiện của tôi đã bày ra đó.
[00:30:20] Nhà nghèo, công việc không tốt.
[00:30:25] Đương nhiên gia đình cô ấy cũng không vui.
[00:30:28] Sau đó cô ấy quyết tâm chia tay với tôi.
[00:30:35] Đêm trước khi đi.
[00:30:40] Cô ấy nhất quyết muốn trao thân cho tôi.
[00:30:46] Tôi không phải thánh nhân.
[00:30:50] Có một cô gái mà cậu rất thích.
[00:30:51] Đứng trước mặt cậu, nói sống nói chết.
[00:30:54] Nhất quyết muốn ngủ với cậu, cậu có chịu nổi không?
[00:30:59] Lúc đó tôi nghĩ trong lòng.
[00:31:01] Đi đi, muốn thế nào thì thế.
[00:31:05] Cứ làm xong việc rồi tính.
[00:31:10] Cũng lạ, cứ thế... không làm gì cả.
[00:31:19] Tôi biết, đó là một trạng thái tuyệt vọng.
[00:31:25] Trong trạng thái đó, không ai có thể yên lòng được.
[00:31:30] Tuyệt vọng, 唉.
[00:31:33] Tôi hoàn toàn không biết từ này có nghĩa là gì.
[00:31:36] Có lẽ lúc đó thật sự gọi là tuyệt vọng.
[00:31:43] Cô gái mà cậu đã yêu bao nhiêu năm nói muốn chia tay.
[00:31:48] Có lẽ sau này cả đời cũng không gặp lại được.
[00:31:51] Trong lòng là滋 vị gì?
[00:31:59] Có cả ý muốn chết.
[00:32:02] Hai chúng tôi cứ ôm nhau như vậy qua một đêm.
[00:32:05] Không làm gì cả.
[00:32:08] Hôm sau, không nói gì mà chia tay.
[00:32:13] Cũng đúng.
[00:32:16] Nếu đã biết sau này không thể ở bên nhau.
[00:32:20] Thì không cần nói gì nữa.
[00:32:23] Hòa hợp thì đến, chia ly thì đi. Đau dài không bằng đau ngắn.
[00:32:30] Nhưng đến giờ tôi vẫn chưa quên được cô ấy.
[00:32:34] Lúc đó tôi thật sự thích cô ấy.
[00:32:37] Cô ấy cũng là người phụ nữ duy nhất tôi từng yêu trong đời.
[00:32:42] Từ đó về sau tôi không còn yêu ai nữa.
[00:32:49] Vợ tôi bây giờ cậu cũng thấy rồi.
[00:32:52] Ngoại hình xấu xí không nói.
[00:32:54] Cái đầu cũng không thông minh lắm.
[00:32:56] Về cơ bản là một kẻ mù chữ.
[00:33:00] Hai chúng tôi không ai chê ai cả, đều là nửa cân nửa lạng.
[00:33:05] Điều kiện của tôi, tìm được vợ là tốt rồi.
[00:33:10] Tôi đúng là vất vả cả một đời.
[00:33:16] Đến cuối cùng cậu nói xem, có được gì không?
[00:33:21] Gia đình vẫn thế này, bản thân bây giờ thế này.
[00:33:31] Cho dù trong giới anh em.
[00:33:33] Tôi cũng là người sống thảm nhất.
[00:33:39] Đã sống đến mức này rồi, đáng đời.
[00:33:45] Sớm đã nên bị loại bỏ rồi.
[00:33:49] Khuê Dũng, cậu không thể đánh giá mình như vậy.
[00:33:55] Cậu đã làm đủ nhiều rồi.
[00:33:57] Đừng nói là họ hàng, ngay cả tôi, một người bạn.
[00:34:02] Cũng từng nhận được sự giúp đỡ của cậu trong lúc khó khăn.
[00:34:07] Tôi, Chung Dược Dân, sẽ không bao giờ quên.
[00:34:09] Cậu đã từng nói với tôi một câu.
[00:34:12] Cậu còn nhớ không?
[00:34:14] Cậu nói ai cũng có lúc gặp vận đen.
[00:34:19] Nhưng là một người đàn ông thì phải cắn răng chịu đựng.
[00:34:24] Chỉ một câu như vậy.
[00:34:26] Lúc đó tôi nghe xong nước mắt liền chảy ra.
[00:34:29] Chúng ta là bạn bè.
[00:34:32] Bạn bè nên giúp đỡ lẫn nhau.
[00:34:34] Cậu trước đây đã giúp tôi.
[00:34:36] Bây giờ tôi khá hơn cậu một chút.
[00:34:39] Tôi nên giúp cậu.
[00:34:46] Tôi có hai vạn tệ đây, cậu cứ cầm lấy trước.
[00:34:53] Tôi tôn trọng lựa chọn của cậu.
[00:34:55] Cậu không muốn đến bệnh viện.
[00:34:58] Vậy thì chúng ta cứ ở nhà.
[00:35:01] Hai vạn tệ đừng chê ít.
[00:35:02] Nhưng nhất định phải nhận.
[00:35:04] Để vài hôm nữa tôi mang thêm tiền đến.
[00:35:07] Dược Dân, nếu tôi không lấy số tiền này.
[00:35:14] Vậy thì tôi sẽ đi ngay.
[00:35:15] Không còn cậu là bạn nữa.
[00:35:18] Cậu quên rằng câu này cậu đã từng nói với tôi.
[00:35:22] Bây giờ tôi trả lại câu này cho cậu.
[00:35:25] Cậu vẫn thù dai như vậy nhỉ.
[00:35:28] Những gì tôi nói với cậu.
[00:35:30] Cậu lại ném trả lại cho tôi y nguyên.
[00:35:35] Thù dai thật. Được, tiền tôi nhận.
[00:35:43] Chúng ta nói chuyện khác được không?
[00:35:45] Được.
[00:36:10] Đội trưởng Trương, đây có một khẩu súng, đây là ba nạn nhân.
[00:36:22] Hung thủ đã đi được hơn hai tiếng rồi.
[00:36:24] Các cậu còn ngồi trong xe?
[00:36:32] Đội trưởng Trương, nhiệm vụ của chúng tôi là giám sát Trương Chấn Vũ.
[00:36:35] Đây là lệnh của ông.
[00:36:39] Thu đội.
[00:36:43] Đội trưởng Trương.
[00:36:44] Hung thủ dùng chai Coca-Cola này làm ống giảm thanh.
[00:36:47] Cả ba nạn nhân đều bị bắn vào giữa trán.
[00:36:49] Xem ra chín phần mười là do Ninh Vĩ làm.
[00:36:58] Có mang theo thuốc không?
[00:37:00] Thôi, đừng hút nữa.
[00:37:03] Nếu có thì cho tôi một điếu.
[00:37:05] Tôi không hút thuốc.
[00:37:10] Vợ tôi đã giấu hết thuốc của tôi đi rồi.
[00:37:12] Vợ tôi đã giấu hết thuốc của tôi đi rồi.
[00:37:14] Cứ như là tôi bỏ thuốc là bệnh sẽ khỏi vậy.
[00:37:17] Là do hút thuốc mà ra đấy.
[00:37:22] Mấy ngày không hút cũng thấy khó chịu.
[00:37:26] Được rồi, không hút cũng được, sống thêm vài phút.
[00:37:32] Dược Dân, cậu đoán xem sau khi tôi biết mình mắc bệnh nan y.
[00:37:38] Trong lòng tôi nghĩ gì?
[00:37:42] Chắc là rất vui.
[00:37:44] Bao nhiêu vất vả chịu đựng có thể nghỉ ngơi một lần cho xong.
[00:37:50] Được, vẫn là cậu mẹ kiếp hiểu tôi.
[00:37:55] Mệt mỏi, thật sự cảm thấy mệt mỏi. Có thể nghỉ ngơi rồi.
[00:38:02] Thở một hơi, thật thoải mái.
[00:38:08] Dược Dân, cậu nói xem người chết có hồn không?
[00:38:15] Không.
[00:38:18] Cậu đến giờ vẫn không tin gì cả, phải không?
[00:38:22] Tôi thấy nên tin vào chính mình.
[00:38:26] Đúng vậy, nên mới nói cậu giỏi hơn tôi.
[00:38:30] Không, bởi vì tôi yếu đuối hơn ai hết.
[00:38:34] Cho nên phải mạnh mẽ.
[00:38:38] Cậu bây giờ bị bệnh, bắt đầu suy nghĩ rồi.
[00:38:42] Tôi đã bị bệnh từ lâu, đã bắt đầu suy nghĩ từ lâu.
[00:38:47] Trước đây chúng ta sợ bị người khác bắt nạt.
[00:38:49] Cho nên đánh nhau ra tay tàn nhẫn.
[00:38:52] Bây giờ sợ bị tổn thương, cho nên từ chối.
[00:38:56] Từ chối gì chứ?
[00:38:59] Sao lại nói đến tôi rồi?
[00:39:02] Tôi nói với cậu, dù cậu có tin hay không.
[00:39:08] Người ta có hồn. Ít nhất là tôi có. Hồn của tôi...
[00:39:16] phải đợi sau khi tôi chết.
[00:39:19] Mới bay ra khỏi cái xác này của tôi.
[00:39:23] Nó bay lên, cứ bay lên mãi đến tận mái nhà.
[00:39:29] Nói linh tinh gì thế?
[00:39:34] Dược Dân, anh bạn, nhờ cậu một việc nhé.
[00:39:39] Đến lúc đó nếu cậu đến được.
[00:39:43] Nói với tôi một tiếng tạm biệt rồi hãy đi.
[00:39:45] Nói linh tinh.
[00:39:50] Cậu nói xem, nếu chúng ta có thể sống lại một lần nữa.
[00:39:56] Cậu muốn làm gì?
[00:39:58] Cậu nói xem, nếu chúng ta có thể sống lại một lần nữa.
[00:40:05] Cậu muốn làm gì?
[00:40:07] Cậu thì sao?
[00:40:09] Tôi à... Tôi vẫn muốn làm Lý Khuê Dũng.
[00:40:19] Vẫn ở trong cái sân nhỏ này.
[00:40:21] Chăm sóc mẹ tôi, liều mạng kiếm tiền.
[00:40:26] Nuôi vợ tôi và con trai tôi.
[00:40:30] Tôi cũng vậy, vẫn làm một Chung Dược Dân y hệt.
[00:40:39] Sao thế Khuê Dũng?
[00:40:41] Không sao, buồn ngủ.
[00:40:44] Tôi đỡ cậu lên giường ngủ một lát nhé.
[00:40:45] Không cần, lát nữa tôi tự lên ngủ được.
[00:40:48] Không sao, đi trước đi, lo việc của cậu đi.
[00:40:56] Vậy tôi đi đây.
[00:40:57] Đi.
[00:41:04] Khuê Dũng, cố gắng lên.
[00:41:10] Được, tôi sẽ cố gắng.
[00:41:30] Khó khăn lắm mới bắt được một manh mối, lại bị đứt rồi.
[00:41:35] Các cậu làm gì ăn thế?
[00:41:36] Hả? Canh cây à?
[00:41:42] Người ta đã chạy được hơn 300 dặm rồi.
[00:41:43] Vẫn còn ngồi trong xe?
[00:41:46] Tôi nói cho các cậu biết.
[00:41:48] Nếu Ninh Vĩ không bắt được, tôi không làm đội trưởng nữa.
[00:41:51] Các cậu cũng sẽ bị lột một lớp da.
[00:42:02] Chung Dược Dân đâu?
[00:42:09] Dược Dân, anh đi đâu vậy?
[00:42:19] Chuyện của Ninh Vĩ à? Nói đi.
[00:42:22] Lại chạy mất rồi, thằng nhóc này đúng là có bản lĩnh.
[00:42:26] Cậu là người phụ trách vụ án này.
[00:42:28] Tuyệt đối không được vội vàng.
[00:42:30] Nghĩ đến là thấy ấm ức. Còn nhớ không?
[00:42:34] Thằng nhóc Ninh Vĩ này.
[00:42:35] Mới từ đơn vị tân binh phân về.
[00:42:37] Nhìn cái dáng vẻ non nớt đó.
[00:42:39] Là do đám lính già chúng ta tự tay huấn luyện.
[00:42:41] Bây giờ cậu ta đã thành tinh rồi.
[00:42:43] Còn dám đối đầu với thầy nữa.
[00:42:46] Cảnh sát phải tuân thủ quy tắc.
[00:42:47] Hành động không thể vượt qua giới hạn của pháp luật.
[00:42:50] Ninh Vĩ không cần phải tuân thủ quy tắc, có thể làm theo ý mình.
[00:42:54] Cậu giúp tôi nghĩ thêm xem, sau khi Trương Chấn Vũ chết.
[00:42:57] Ninh Vĩ mất đi chỗ dựa.
[00:42:59] E là ở Bắc Kinh rất khó ẩn náu.
[00:43:01] Có thể đã trốn ra ngoại tỉnh rồi không?
[00:43:04] Tôi cho rằng cậu ta chắc chắn đang ẩn náu ở ngoại tỉnh.
[00:43:09] Cậu có lý do gì?
[00:43:11] Đặt mình vào vị trí của người khác, nếu tôi là Ninh Vĩ.
[00:43:15] Tôi nhất định sẽ tìm một lộ trình tốt nhất.
[00:43:17] Để trốn ra nước ngoài.
[00:43:19]
[00:43:22] Trốn sang Đông Nam Á.
[00:43:23] Ninh Vĩ có tiền, có súng.
[00:43:26] Lại được huấn luyện sinh tồn trong tự nhiên.
[00:43:29] Bất kể là rừng mưa nhiệt đới.
[00:43:30] Hay rừng rậm cận nhiệt đới, cậu ta đều có thể vượt qua.
[00:43:38] Nếu cậu ta đến Vân Nam, bắt cậu ta sẽ khó khăn.
[00:43:46] Chúng ta còn một cơ hội.
[00:43:49] Cơ hội gì?
[00:43:52] Ngày 15 tháng sau là ngày giỗ của mẹ Ninh Vĩ.
[00:43:56] Ninh Vĩ là một người con hiếu thảo.
[00:43:58] Cậu ta rất có khả năng trước khi đi.
[00:44:00] Sẽ đến từ biệt mẹ mình.
[00:44:03] Điều này phù hợp với tính cách của cậu ta.
[00:44:05] Cơ sở của cậu là gì?
[00:44:07] Ninh Vĩ là người không thích thể hiện.
[00:44:09] Nhưng tâm tư lại cực kỳ sâu sắc.
[00:44:12] Tình cảm của cậu ấy với mẹ rất sâu đậm.
[00:44:14] Lúc ở trong quân đội.
[00:44:16] Mỗi tháng đều gửi một bức thư cho mẹ.
[00:44:19] Cậu ta từng nói với tôi.
[00:44:21] Cậu ta khổ luyện kỹ thuật quân sự như vậy là để được thăng chức.
[00:44:25] Đối với người có xuất thân gia đình như cậu ta.
[00:44:27] Cậu có lẽ không hiểu lắm.
[00:44:30] Thật ra họ cũng giống như Mãn Đồn.
[00:44:32] Có thể thăng chức trong quân đội là con đường duy nhất của họ.
[00:44:35] Ninh Vĩ đã nói với tôi.
[00:44:37] Mẹ cậu ta rất mong cậu ta được thăng chức.
[00:44:40] Cậu ta sẽ không tiếc bất cứ giá nào.
[00:44:41] Để thực hiện nguyện vọng của mẹ mình.
[00:44:44] Thật ra suy nghĩ của con người cũng tương tự nhau.
[00:44:47] Nếu là tôi.
[00:44:48] Cũng sẽ đến từ biệt mẹ mình trước khi đi.
[00:44:51] Đúng vậy, Dược Dân, cuối cùng cậu đã giúp tôi rồi.
[00:44:57] Đúng là đồng đội cũ, cảm ơn.
[00:45:00] Cậu không cần cảm ơn tôi, nói một câu thật lòng.
[00:45:06] Cho dù Ninh Vĩ hôm nay đã đi đến bước đường này.
[00:45:09] Tôi cũng không ghét cậu ta, trong mắt tôi.
[00:45:13] Cậu ta vẫn mãi là tên lính mới ngây thơ.
[00:45:17] Cậu nghĩ xem.
[00:45:19] Nếu năm đó cậu ta không xen vào chuyện đó.
[00:45:23] Bây giờ cậu ta chắc chắn đã là đại tá hoặc trung đoàn trưởng.
[00:45:26] Tôi thật sự tiếc cho cậu ta. Đời người vô thường.
[00:45:35] Thường là vì một chuyện nhỏ.
[00:45:37] Mà thay đổi cả cuộc đời của một con người.
[00:45:44] Bản làng biên giới Vân Nam.
[00:46:11] Ninh Vĩ! Ninh Vĩ!
[00:46:33] Ninh Vĩ.
[00:46:37] Anh trốn ở đây làm gì?
[00:46:38] Nói chuyện chính trước.
[00:46:40] Em đã nói chuyện với tên đầu rắn đó rồi.
[00:46:41] Hắn ra giá 50 vạn.
[00:46:44] 50 vạn không thành vấn đề.
[00:46:46] Quan trọng là hắn có thể giúp chúng ta làm gì.
[00:46:48] Hắn nói hắn đảm bảo đưa chúng ta đến Thái Lan.
[00:46:51] Hơn nữa còn giúp chúng ta làm giấy tờ liên quan.
[00:46:53] Trả trước một nửa tiền cọc.
[00:46:54] Nửa còn lại sau khi chúng ta đến Băng Cốc sẽ trả.
[00:46:57] Có thể giao dịch, nhưng em phải cảnh cáo hắn.
[00:47:00] Một khi tôi đã trả tiền, hắn phải đảm bảo giữ chữ tín.
[00:47:04] Nếu giở trò gì, tôi sẽ giết hắn.
[00:47:07] Anh yên tâm đi, anh họ em đã nói rồi.
[00:47:09] Tên đầu rắn này đã làm việc này hơn mười năm rồi.
[00:47:11] Chưa bao giờ thất bại.
[00:47:12] Hơn nữa hắn không chỉ làm ăn ở Thái Lan.
[00:47:14] Ngay cả Nam Mỹ, Canada.
[00:47:16] Hắn đều có đường dây nhập cảnh.
[00:47:18] Anh họ em có đáng tin không?
[00:47:21] Nếu bên đó xảy ra vấn đề gì.
[00:47:22] Tôi cũng sẽ giết hắn, cho dù hắn là anh họ em.
[00:47:25] Ninh Vĩ.
[00:47:27] Anh bây giờ简直就是殺人杀红了眼。
[00:47:29] Sớm muộn gì anh cũng sẽ giết em.
[00:47:35] Anh sẽ không giết em, em đã giúp anh.
[00:47:42] Anh sẽ báo đáp em. Anh đã nghĩ thông rồi.
[00:47:47] Trên đời này.
[00:47:49] Mỗi người đều có thể trở thành đối thủ của tôi.
[00:47:52] Cho nên, nguyên tắc của tôi là.
[00:47:54] Ai cản đường tôi, tôi sẽ giết hắn.
[00:48:02] Tôi sẽ cố gắng hoàn thành vụ án.
[00:48:05] Nếu đến hạn không hoàn thành nhiệm vụ.
[00:48:07] Tôi sẽ nhận lỗi từ chức, tôi đảm bảo.
[00:48:16] Đội trưởng Trương, anh tìm tôi.
[00:48:18] Hai việc, giao cho cậu điều tra.
[00:48:20] Một, điều tra rõ thời gian tử vong của bố mẹ Ninh Vĩ.
[00:48:23] Hai, tro cốt để ở đâu.
[00:48:25] Là để ở nhà tro cốt hay là chôn ở nghĩa trang công cộng.
[00:48:27] Ở nghĩa trang nào, vị trí nào.
[00:48:30] Hôm nay phải hoàn thành.
[00:48:31] Vâng.
[00:48:38] Ninh Vĩ, chúng ta đi chuyến này.
[00:48:41] E là sẽ không bao giờ về được Bắc Kinh nữa.
[00:48:45] Dù sao em cũng không quan tâm.
[00:48:47] Quê em, huyện nhỏ đó.
[00:48:48] Luôn trọng nam khinh nữ.
[00:48:51] Bố mẹ em ngoài việc bắt em kiếm tiền.
[00:48:52] Ngay cả nhìn em cũng không thèm.
[00:48:54] Em ở ngoài chết hay sống.
[00:48:56] Họ cũng không quan tâm.
[00:48:58] Cho nên em cũng phải đi thật xa.
[00:49:00] Mãi mãi không quay về nữa.
[00:49:05] Sao anh không nói gì?
[00:49:11] Cứ thế đi à?
[00:49:14] Tối nay đặt cọc, ngày kia xuất phát.
[00:49:16] Đã thỏa thuận rồi.
[00:49:19] Tôi còn có việc phải làm.
[00:49:23] Còn có việc gì quan trọng hơn việc này chứ?
[00:49:28] Tôi muốn đi thăm bố mẹ tôi lần cuối. Lần cuối.
[00:49:33] Đời này e là tôi không thể tảo mộ cho họ nữa.
[00:49:36] Anh muốn về Bắc Kinh?
[00:49:38] Đúng vậy, lần cuối cùng.
[00:49:41] Không được, quá nguy hiểm.
[00:49:43] Anh đã có tên trong danh sách truy nã toàn quốc từ lâu rồi.
[00:49:45] Bây giờ ngay cả một đồn cảnh sát ở thị trấn xa xôi.
[00:49:48] Cũng có ảnh của anh.
[00:49:50] Nếu không phải chúng ta đã làm giả giấy tờ từ trước.
[00:49:52] Và sự giúp đỡ của anh họ em.
[00:49:53] Chúng ta e là ngay cả cái bản nhỏ này cũng không ở được.
[00:49:55] Đã bị bắt từ lâu rồi.
[00:50:01] Chúng ta đi đâu mà không nguy hiểm?
[00:50:03] Thái Lan, Nam Mỹ, dù chúng ta đi đâu.
[00:50:09] Đều phải sống những ngày tháng trốn chui trốn nhủi.
[00:50:12] Đó chính là cuộc sống của kẻ sống ngoài vòng pháp luật.
[00:50:14] Nhưng anh có bản lĩnh.
[00:50:17] Đi đâu mà không kiếm được cơm ăn.
[00:50:19] Cùng lắm.
[00:50:20] Làm vệ sĩ cho người ta cũng được mà.
[00:50:23] Ra nước ngoài e là còn khó sống hơn.
[00:50:26] Tôi ngay cả ngôn ngữ cũng không thông.
[00:50:28] Làm vệ sĩ cho người ta cũng không ai cần.
[00:50:31] Chỉ có thể sống trong thế giới ngầm.
[00:50:35] Ninh Vĩ, anh có phải hối hận rồi không?
[00:50:43] Con đường của tôi là do tôi tự đi từng bước.
[00:50:46] Cái này cũng không thể trách người khác.
[00:50:48] Đây là số phận của tôi, tôi chấp nhận.
[00:50:52] Chỉ là tôi phải chết, đi đâu mà không chết chứ?
[00:50:58] Ninh Vĩ.
[00:51:00] Em biết chuyện anh đã quyết định không ai cản được anh.
[00:51:03] Nhưng em thì sao?
[00:51:07] Em có thể ở đây đợi anh mấy ngày.
[00:51:09] Nếu anh không về, em tự đi đi.
[00:51:13] Không được, mạng sống của hai chúng ta gắn liền với nhau.
[00:51:16] Nếu anh không còn nữa.
[00:51:17] Em sống còn có ý nghĩa gì?
[00:51:20] Em lớn đến từng này.
[00:51:21] Chưa có ai đối xử tốt với em như vậy.
[00:51:25] Vì anh, em sẵn sàng làm mọi thứ.
[00:51:27] Em quyết không rời xa anh.
[00:51:36] Được, anh không ép em.
[00:51:40] Nhưng em tự mình phải suy nghĩ cho kỹ.
[00:51:45] Em đã nghĩ kỹ rồi, nếu sống thì cùng nhau sống.
[00:51:49] Nếu chết thì cùng nhau chết, em không hối hận.
[00:51:59] Cầm lấy, anh dạy em cách dùng.
[00:52:04] Em không muốn cũng phải cầm.
[00:52:06] Sớm muộn gì em cũng sẽ dùng đến.
[00:52:14] A
[00:52:21] A lô? Chờ một lát. Hải Dương, có điện thoại.
[00:52:32] A lô? Được, tôi đến ngay.
[00:52:37] Chủ nhật cũng không rảnh à?
[00:52:40] Không phải đã hẹn cùng Dược Dân đến ga.
[00:52:41] đón người em trai tên Ngô Mãn Đồn đó sao?
[00:52:43] Chuyện của Ninh Vĩ.
[00:52:46] Ninh Vĩ ghê gớm như vậy.
[00:52:48] Anh phải cẩn thận đấy.
[00:52:51] Yên tâm đi vợ.
[00:52:52] Ninh Vĩ dù có ghê gớm thế nào cũng là học trò của anh.
[00:52:55] Hơn nữa anh lại là cảnh sát.
[00:52:57] Cảnh sát.
[00:52:58] Dược Dân không phải cảnh sát, anh cũng lôi cậu ấy vào.
[00:53:02] Còn về Dược Dân, em càng phải yên tâm hơn.
[00:53:05] Có anh ở đây mà.
[00:53:08] Già đầu rồi còn nói giỡn như vậy.
[00:53:11] Ninh Vĩ là tội phạm, tôi là người bắt tội phạm.
[00:53:14] Dược Dân là dân thường.
[00:53:15] Tôi lại là người bảo vệ dân thường.
[00:53:16] Cho nên cả hai bên em đều không cần lo.
[00:53:17] Được, được, được, biết rồi.
[00:53:22] Đi đây.
[00:53:23] Tối về sớm nhé.
[00:53:24]
[00:53:29] Đội trưởng Trương.
[00:53:30] Nói.
[00:53:32] Điều tra rõ rồi.
[00:53:34] Tro cốt của bố mẹ Ninh Vĩ.
[00:53:36] Vẫn luôn được đặt.
[00:53:37] trong nhà tro cốt của nghĩa trang công cộng Bát Bảo Sơn.
[00:53:38] Năm năm trước, Ninh Vĩ đã lấy chúng đi.
[00:53:42] Rất có thể đã mua một khu mộ.
[00:53:44] Chôn chung tro cốt của bố mẹ mình.
[00:53:47] Đã điều tra ở cục dân chính chưa?
[00:53:48] Tôi đã đi rồi.
[00:53:49] Nhưng cục dân chính chỉ có thể cung cấp.
[00:53:51] địa điểm của các nghĩa trang đã đăng ký ở đó.
[00:53:53] Danh sách những người đã mất được an táng thì không có.
[00:53:56] Chúng ta chỉ có thể.
[00:53:57] đi tìm từng nghĩa trang một.
[00:54:01] Hôm nay là ngày 6 tháng 5 rồi.
[00:54:03] Chỉ còn ba ngày nữa là đến ngày giỗ của mẹ Ninh Vĩ.
[00:54:06] Thời gian rất gấp.
[00:54:08] Tôi sẽ tăng cường nhân lực cho cậu, càng nhanh càng tốt.
[00:54:10] Vâng.
[00:54:23] Mãn Thương.
[00:54:24] Em và anh em trông thật giống nhau, hả?
[00:54:28] Lúc em đến đây, bố em nói.
[00:54:30] Anh em cả đời này cũng đáng.
[00:54:31] Bởi vì anh ấy có được hai người anh em như các anh.
[00:54:34] Hai người đồng đội này.
[00:54:35] Mãn Thương, đừng nói nữa, chúng ta về nhà thôi.
[00:54:38] Được.
[00:54:39] Đi thôi, anh Chung của em mở một quán ăn.
[00:54:42] Đón em đến đây.
[00:54:43] Chính là muốn em đến làm việc ở quán ăn của mình.
[00:54:45] Được.
[00:54:46] Học thật giỏi một nghề, sau này có cái nghề.
[00:54:48] Đón bố mẹ, em trai em gái em qua đây.
[00:54:51] Được.
[00:54:52] Quán ăn tôi mở, cậu làm ơn làm phước gì chứ?
[00:54:54] Chẳng phải là như nhau sao?
[00:55:01] Mãn Thương, ăn từ từ thôi.
[00:55:03] Nhà chúng ta mở quán ăn.
[00:55:05] Ăn uống không lo, bao no.
[00:55:08] Mãn Thương, em nghĩ kỹ chưa?
[00:55:10] Định học nghề gì?
[00:55:14] Em muốn học làm đầu bếp. Học nghề.
[00:55:17] Sau này không lo chết đói.
[00:55:18] Không vấn đề gì, chúng ta cứ học làm đầu bếp trước.
[00:55:21] Sau này học thêm chút quản lý.
[00:55:22] Dù sao cũng phải làm một người tự chủ.
[00:55:39] Cao Nguyệt, chúng ta cũng về sớm đi thôi.
[00:55:41] Có Mãn Thương ở đây.
[00:55:43] Sau này trong quán không cần giữ người.
[00:55:45] Chà, cảm ơn đã ban thưởng.
[00:55:50] Anh đúng là lắm chuyện.
[00:55:51] Em cũng không biết tại sao mình lại...
[00:55:52] yêu một người lắm chuyện như anh.
[00:55:54] Vậy thì thật là bất hạnh.
[00:55:59] Vừa rồi anh có nói chuyện với Mãn Thương một lúc.
[00:56:00] Anh mới biết.
[00:56:01] Anh và Hải Dương vẫn luôn gửi tiền cho bố mẹ cậu ấy à?
[00:56:05] Con người dù sao cũng phải có chữ tình chứ. --- START OF FILE New Text Document.txt ---
[00:56:08] Đối với đồng đội của mình còn có tình như vậy.
[00:56:10] Vậy đối với người phụ nữ của mình.
[00:56:12] Chắc phải có tình hơn, phải không?
[00:56:15] Cao Nguyệt, đừng dọa anh.
[00:56:17] N
[00:56:17] Sao anh lại nghe.
[00:56:19] Giống như em đang định ăn vạ anh vậy?
[00:56:21] Câu nói này.
[00:56:22] Từ lúc chúng ta cùng nhau ở quán bánh tráng, anh đã nói rồi.
[00:56:24] Sự thật chứng minh.
[00:56:25] Sự thật chứng minh là anh đã ăn vạ em.
[00:56:29] Oan uổng quá!
[00:56:32] Không có ai kiện anh, là em tự nguyện.
[00:56:47] Ai vậy? Muộn thế này rồi.
[00:56:49] Tôi, Hải Dương, đã điều tra rõ rồi.
[00:56:52] Mộ của bố mẹ Ninh Vĩ ở nghĩa trang Bắc Sơn.
[00:56:55] Ngày 9 tháng 5, tức là ngày mai.
[00:56:58] Là ngày giỗ của mẹ cậu ta.
[00:57:00] Tôi chuẩn bị hành động vào ngày mai.
[00:57:02] Hành động đi, đến lúc kết thúc rồi.
[00:57:06] Cảm ơn cậu đã giúp tôi.
[00:57:08] lo
[00:57:09] Chỉ là không biết thằng nhóc này có đến không.
[00:57:13] Chắc chắn sẽ đến.
[00:57:16] Vậy ngày mai sẽ rõ.
[00:57:19] Dẫn cậu ta đến xưởng cũ của nhà máy 832.
[00:57:21] Giải quyết ở đó.
[00:57:22] Cậu ở nhà đợi tin của tôi.
[00:57:24] Cậu có ý gì?
[00:57:26] Có phải định ngày mai không cho tôi tham gia không?
[00:57:28] Tôi sẽ dẫn người của đội cảnh sát hình sự.
[00:57:30] Và một bộ phận chiến sĩ cảnh sát vũ trang phối hợp.
[00:57:32] Cậu đừng đi nữa, cậu là dân thường.
[00:57:35] Không có quyền thực thi pháp luật, tôi cũng không thể đưa cho cậu một khẩu súng.
[00:57:39] Để cậu cũng tham gia chiến đấu chứ?
[00:57:41] Trương Hải Dương, Cục Công an của các cậu làm việc như vậy à?
[00:57:44] Cái này gọi là qua cầu rút ván. Lúc cần đến tôi.
[00:57:48] Tôi là thành viên ngoại biên của chuyên án.
[00:57:50] Lúc không cần đến tôi thì đá tôi một phát đi luôn.
[00:57:53] Cái này cũng quá không nghĩa khí rồi.
[00:57:54] Dược Dân, kỹ năng của Ninh Vĩ cậu cũng biết.
[00:57:58] Ngày mai không khéo sẽ là một trận ác chiến.
[00:58:00] Cậu đi không những không giúp được gì.
[00:58:02] Ngược lại còn gây thêm rắc rối.
[00:58:04] Tại sao cậu cứ nhất định phải đi?
[00:58:05] Tại sao?
[00:58:16] Ninh Vĩ là đồng đội của cậu và tôi.
[00:58:20] Cho dù cậu ấy có phạm lỗi trời không dung.
[00:58:23]
[00:58:30] Trương Hải Dương, nếu cậu không giúp việc này.
[00:58:34] Tôi, Chung Dược Dân, từ nay không còn cậu là đồng đội nữa.
[00:58:37] Cậu đừng vội, được không?
[00:58:40] Thế này đi, tôi đi báo cáo với cục trưởng.
[00:58:44] Cậu đợi tin của tôi.
[00:58:56] Bố mẹ.
[00:59:00] Con trai và con dâu đến từ biệt hai ông bà.
[00:59:05] Chuyến đi này e là sẽ không bao giờ quay trở lại.
[00:59:10] Xin hai ông bà cứ yên tâm.
[00:59:12] Sớm muộn gì con cũng sẽ đoàn tụ với hai ông bà.
[00:59:20] Bố mẹ.
[00:59:22] Con dâu San San cũng đến từ biệt hai ông bà.
[00:59:26] Đời này không có phúc được chăm sóc tốt cho hai ông bà.
[00:59:29] Con sẽ thay ông bà chăm sóc tốt cho Ninh Vĩ.
[00:59:32] Hai ông bà cứ yên tâm.
[01:00:28] Đến rồi.
[01:00:34] Đến rồi.
[01:01:48] Ninh Vĩ, cậu đã bị bao vây.
[01:01:52] Bỏ vũ khí xuống ngay, lập tức đầu hàng.
[01:01:56] Ninh Vĩ, cậu không chạy thoát được đâu.
[01:02:00] Đừng ôm hy vọng hão huyền.
[01:02:02] Hãy sáng suốt một chút, bỏ vũ khí xuống, lập tức đầu hàng.
[01:02:06] Anh Trương, anh nên hiểu em.
[01:02:11] Em là người chưa bao giờ chịu khuất phục.
[01:02:15] Anh bảo em bỏ vũ khí đầu hàng.
[01:02:18] Chuyện này không thể được. Em cảnh cáo anh.
[01:02:23] SEEF
[01:02:24] Nếu có ai dám xông vào họng súng của em.
[01:02:28] Thì em cũng không còn cách nào khác.
[01:02:30] Em nói thật với anh.
[01:02:33] Em còn có 30 viên đạn.
[01:02:36] Em sẽ không lãng phí một viên đạn nào.
[01:02:40] Nếu có 30 người cùng đi với em.
[01:02:44] Thì em cũng coi như là vẻ vang rồi.
[01:02:48] Chú ý mục tiêu, hắn vừa ló đầu ra là bắn ngay.
[01:02:50] Hiểu.
[01:02:52] Xem ra thằng nhóc này đã quyết tâm rồi.
[01:02:54] Đội trưởng Trương, xem ra thằng nhóc này là tay già đời.
[01:02:57] Góc ẩn nấp rất khó, hoàn toàn không lộ đầu.
[01:03:00] Đừng vội, tìm cơ hội.
[01:03:02] Vâng.
[01:03:06] Hải Dương.
[01:03:07] Nói với người của cậu tuyệt đối không được hành động thiếu suy nghĩ.
[01:03:10] Tuy các cậu đều đã mặc áo chống đạn.
[01:03:11] Nhưng Ninh Vĩ chuyên bắn vào giữa trán.
[01:03:14] Không cần thiết phải tăng thêm thương vong. Để tôi nói chuyện với cậu ấy.
[01:03:17] Anh phải cẩn thận, tuyệt đối không được lộ đầu.
[01:03:20] Cái này còn cần cậu dạy à?
[01:03:25] Ninh Vĩ, tôi là Chung Dược Dân, cậu có nghe thấy không?
[01:03:38] Anh cả, anh cũng đến rồi à? Em nghe đây.
[01:03:44] Ninh Vĩ, cậu là một người lính già.
[01:03:49] Theo kiến thức quân sự của cậu mà xem.
[01:03:52] Vị trí của cậu hôm nay và tình thế của hai bên.
[01:03:57] Cậu thấy cậu có khả năng thoát vòng vây không?
[01:04:26] Anh cả.
[01:04:29] Em biết hôm nay đây đã là nước cờ chết rồi.
[01:04:33] Nhưng em vẫn còn chiêu cuối cùng.
[01:04:37] Gọi là "cá mắc cạn giãy giụa".
[01:04:40] Ninh Vĩ, cậu nghe tôi khuyên.
[01:04:44] Bỏ vũ khí xuống đầu hàng đi.
[01:04:48] Anh cả, điều này không thể được.
[01:04:50] Được, tôi không muốn lừa cậu.
[01:04:55] Cậu đã có trong tay mấy mạng người.
[01:04:58] Pháp luật tuyệt đối sẽ không khoan hồng cho cậu.
[01:05:00] Không ai cứu được cậu đâu.
[01:05:03] Nhưng tôi muốn nói với cậu một câu, cậu có muốn nghe không?
[01:05:07] Cứ nói đi, em nghe đây.
[01:05:12] Ninh Vĩ, cậu đi đến bước đường này hôm nay.
[01:05:17] Hoàn toàn là do cậu tự mình từng bước một đi ra.
[01:05:21] Cái này không thể trách người khác.
[01:05:24] Nếu cậu là một người đàn ông.
[01:05:27] Thì nên chịu trách nhiệm cho hành vi của mình.
[01:05:30] Cho dù có chết, cũng phải chết như một người đàn ông.
[01:05:35] Chết như một trang hảo hán.
[01:05:40] Hôm nay cậu ẩn nấp rất tốt.
[01:05:43] Không hổ là một người lính già được huấn luyện bài bản.
[01:05:46] Nhưng cậu nên biết.
[01:05:49]
[01:05:53] Chỗ cậu trốn có thể che được đạn.
[01:05:56] Nhưng có thể che được đạn cối và tên lửa không?
[01:06:01] Hơn nữa cậu có phải đã sợ rồi không?
[01:06:05] Nếu cậu không sợ.
[01:06:08] Sao lại bắt một cô gái vô tội làm con tin?
[01:06:12] Cậu muốn cô ấy chết cùng với cậu sao?
[01:06:15] Hảo hán làm việc hảo hán chịu.
[01:06:18] Không cần thiết phải bắt người vô tội làm đệm lưng.
[01:06:27] Ninh Vĩ, tôi đến rồi.
[01:06:31] Dược Dân, nguy hiểm!
[01:06:36] Ninh Vĩ, cậu từng là lính của tôi.
[01:06:41] Là đồng đội của tôi.
[01:06:44] Cho dù bây giờ cậu đã trở thành một kẻ giết người.
[01:06:47] Tôi cũng chưa bao giờ xem cậu là một kẻ hèn nhát.
[01:06:52] Nếu cậu phải chết.
[01:06:55]
[01:06:58] Ninh Vĩ, tôi cũng đến rồi.
[01:07:01] Cậu cứ bắn nếu muốn.
[01:07:06]
[01:07:09] Không uổng một lần làm đồng đội.
[01:07:20] Hai vị đại ca, tôi, Ninh Vĩ, đến đây.
[01:07:40] Rất cảm ơn.
[01:07:49] Ninh Vĩ! Ninh Vĩ!
[01:07:53] Ninh Vĩ!
[01:08:11] Hắn đã tháo băng đạn ra, chính là để chúng ta bắn chết hắn.
[01:08:18] Ninh Vĩ, cậu thật hồ đồ.
[01:08:20] Tại sao lại từng bước từng bước đi vào con đường cùng.
[01:08:49] Hiểu Bạch.
[01:09:00] Hải Dương, về nhà đi.
[01:09:06] Chuyện đã kết thúc rồi, anh có buồn cũng vô ích.
[01:09:21] Chào bác Chung.
[01:09:24] Tiểu Nguyệt đến rồi.
[01:09:26] Dược Dân đang mát-xa cho tôi đây.
[01:09:28] Thật ạ?
[01:09:30] Cái bộ xương già này của tôi.
[01:09:32] Suýt nữa thì bị nó mát-xa cho rã rời.
[01:09:34] Cái đồ đáng đánh này.
[01:09:36] Bác Chung, bác đừng đánh anh ấy.
[01:09:39] Anh ấy bây giờ là ông chủ rồi.
[01:09:42] Cho dù nó có làm thủ tướng.
[01:09:43] Cũng là con trai của tôi, đáng đánh thì vẫn phải đánh.
[01:09:48] Sao con lại về?
[01:09:49] Con không xem mấy giờ rồi sao? Buổi trưa nghỉ rồi.
[01:09:53] Con trai, hai đứa nên kết hôn rồi nhỉ?
[01:09:57] Bố, bố nói lúc nào cưới.
[01:09:58] Thì lúc đó cưới thôi.
[01:10:00] Phải chọn ngày tốt.
[01:10:01] Đúng vậy, chúng ta phải chọn ngày tốt.
[01:10:04] Dược Dân, lúc con ở tù.
[01:10:08] Tiểu Nguyệt ngày nào cũng ở nhà, bố đã quen rồi.
[01:10:11] Nhưng thằng nhóc con vừa về.
[01:10:13] Tiểu Nguyệt lại không thể thường xuyên đến.
[01:10:16] Vậy chúng ta cứ để Cao Minh ngày nào cũng đến.
[01:10:19] Không danh không phận.
[01:10:20] Con nghĩ con gái người ta vui sao?
[01:10:22] Vậy thì cho cô ấy một danh phận.
[01:10:23] Cứ để cô ấy làm thanh tra định kỳ của nhà chúng ta.
[01:10:27] Thế nào hả bố?
[01:10:28] Con có nghiêm túc không vậy?
[01:10:29] Anh ấy không.
[01:10:32] Bố hỏi con, con rốt cuộc có cưới Tiểu Nguyệt không?
[01:10:35] Không cưới thì đừng cứ níu kéo, làm lỡ dở chuyện tìm chồng của người ta.
[01:10:40] Bố, đừng quá cực đoan như vậy, được không?
[01:10:43] Con, đừng quá cực đoan như vậy, được không?
[01:10:44] Con thì không cực đoan, còn Tiểu Nguyệt thì sao?
[01:10:48] Vậy con phải làm sao?
[01:10:54] Bố đánh con!
[01:10:57]
[01:11:01] Bác, Dược Dân, mau nhận lỗi đi.
[01:11:04] Bác, bác đừng giận.
[01:11:33] Khuê Dũng! Khuê Dũng!
[01:11:39] Anh Chung.
[01:11:45] Anh của em đâu rồi?
[01:11:49] Anh tôi... mất rồi.
[01:12:01] Anh Chung, ở đây.
[01:12:29] Con người có hồn không?
[01:12:32] Tôi không quan tâm cậu có tin hay không.
[01:12:36] Tôi tin. Con người có hồn. Ít nhất là tôi có.
[01:12:45] Tôi là Lý Khuê Dũng.
[01:12:47] Đã thấy cậu rồi.
[01:12:50] Nếu tôi không lấy số tiền này.
[01:12:54] Khuê Dũng! Lý Khuê Dũng!
[01:12:57] Chung Dược Dân.
[01:13:04] Khuê Dũng, sao cậu lại đến đây?
[01:13:08] Khuê Dũng, lên xe.
[01:13:13] Tôi cảm thấy hồn của mình, sau khi tôi chết.
[01:13:19] Sẽ bay ra khỏi cái xác này của tôi.
[01:13:23] Cứ thế bay lên theo hướng này.
[01:13:28] Cứ thế bay lên đến tận mái nhà.
[01:13:32] Nhờ cậu một việc nhé. Đến lúc đó nếu cậu có thể đến.
[01:13:37] Nói với tôi một tiếng tạm biệt rồi hãy đi.
[01:13:42] Nếu chúng ta đều có thể sống lại một lần.
[01:13:46] Tôi vẫn muốn làm Lý Khuê Dũng.
[01:13:49] Vẫn ở trong cái sân nhỏ này, chăm sóc mẹ tôi.
[01:13:54] Liều mạng kiếm tiền nuôi vợ và con trai.
[01:14:24] Dược Dân, chúng ta kết hôn đi.
[01:14:28] Ừm.
[01:14:30] Em sẽ đối xử với anh rất tốt, rất tốt.
[01:14:33] Ừm.
[01:14:37] Anh có nghe thấy em đang nói gì không?
[01:14:40] Nghe rồi, em muốn kết hôn với anh.
[01:14:45] Anh không vui sao?
[01:14:53] Có em ở đây, anh rất vui.
[01:15:00] VELA
[01:15:02] Sao thế Dược Dân?
[01:15:04] VELA
[01:15:06] Không sao.
[01:15:07] VELA
[01:15:11] Bây giờ anh đang nghĩ đến nơi nào?
[01:15:16] Thanh Hải, Hoh Xil.
[01:15:25] Ngày mai, em sẽ chuẩn bị đồ cho anh.
[01:15:29] Pac
[01:15:31] Gì cơ?
[01:15:32] P
[01:15:33] Sớm muộn gì anh cũng sẽ đi.
[01:15:38] Cao Nguyệt.
[01:15:39] Cao Minh.
[01:15:39] Đừng nói nữa.
[01:15:40] VELA
[01:15:42] Dù sao anh ở bên cạnh em, em cũng mong.
[01:15:47] Anh đi rồi, em cũng mong.
[01:15:52] Mong một ngày nào đó anh có thể trở về bên em.
[01:15:55] Ở bên cạnh em, không đi đâu nữa.
[01:16:03] Anh sẽ có lúc mệt mỏi.
[01:16:05] Sẽ có lúc không đi nổi nữa.
[01:16:08] Đến lúc đó, chúng ta sẽ kết hôn.
[01:16:13] Em sẽ ngày ngày ở bên cạnh anh.
[01:16:31] Các cậu nói xem, Chung Dược Dân thật quá đáng.
[01:16:34] Nói đi là đi, không một lời chào.
[01:16:37] Anh ta là người như vậy.
[01:16:39] Tiểu Cao, Dược Dân là người không có tim không có phổi.
[01:16:44] Chị sẽ tìm cho em người khác.
[01:16:46] Được thôi.
[01:16:47] Làm loạn à các cậu?
[01:16:49] Cao Minh đời này quyết theo Chung Dược Dân rồi.
[01:16:52] Sống không thấy người, chết cũng phải thấy xác, phải không?
[01:16:55] Đàn ông các anh lúc nào cũng tự cảm thấy mình giỏi.
[01:16:58] Tại sao Cao Nguyệt lại phải chờ đợi mỏi mòn?
[01:17:01] Anh cả, chị cả.
[01:17:02] Đây là ớt xào nữ hoàng em tự tay làm.
[01:17:05] Cảm ơn.
[01:17:06] Xào ngon đấy.
[01:17:08] Nếm thử đi.
[01:17:08] Tổng giám đốc Cao, có điện thoại của giám đốc Chung.
[01:17:12] Dược Dân.
[01:17:19] A lô?
[01:17:19] Để tôi nói hai câu, để tôi nói hai câu. A lô, Dược Dân?
[01:17:22] Tôi nói trước, tôi nói trước. Chung Dược Dân, tôi nói cho cậu biết.
[01:17:26] Tránh xa mấy cô gái Thanh Hải nóng bỏng đó ra.
[01:17:29] Nghe thấy không?
[01:17:29] Thôi đi, để tôi nói.
[01:17:32] A lô? Dược Dân? Sao thế, tiền tiêu hết rồi à?
[01:17:35] Đừng sợ, cậu nghĩ xem, chúng ta có nghề mà.
[01:17:41] Đừng quên thân phận bang chủ Cái Bang của cậu.
[01:17:44] Nếu cùng đường.
[01:17:45] Bán nghệ hát Tín Thiên Du cũng có thể tự nuôi sống mình.
[01:17:50] Tuổi tác không tha người, đừng ra ngoài đánh nhau gây sự.
[01:17:53] Biết không?
[01:17:54] Thôi, các cậu được rồi đấy.
[01:17:55] Gọi cho Cao Minh mà các cậu thật là...
[01:18:01] Dược Dân.
[01:18:02] Cao Nguyệt, anh gọi điện về, em có vui không?
[01:18:06] Vui chứ, em vui chết đi được.
[01:18:09] Em nhớ anh.
[01:18:11] Anh cũng nhớ.
[01:18:13] Cao Minh, anh đang ở Hoh Xil.
[01:18:15] Đã tham gia đội chống săn trộm rồi.
[01:18:19] Tháng trước chúng tôi vừa có một trận chiến với bọn săn trộm.
[01:18:23] Một đồng đội bị thương nặng.
[01:18:25] Anh đã nói chuyện với họ cả đêm.
[01:18:27]
[01:18:30] quanh năm ở hoang nguyên đối phó với bọn săn trộm.
[01:18:34] Kinh phí thiếu hụt, đãi ngộ cũng rất thấp.
[01:18:37] Thỉnh thoảng còn có nguy hiểm đến tính mạng.
[01:18:41] Lúc đó anh nghe xong là không ngồi yên được nữa.
[01:18:43] Hoh Xil náo nhiệt như vậy.
[01:18:45] Sao tôi nghe giống miền Tây nước Mỹ vậy?
[01:18:49] Anh vừa tham gia, cậu đoán xem sao?
[01:18:51] Thế nào?
[01:18:51] Họ đã tìm được chỗ dựa rồi.
[01:18:53] Bây giờ anh cùng một đám đàn ông thô lỗ vác súng trường tự động.
[01:18:56] Lái xe Jeep chạy loạn khắp nơi.
[01:18:58] Thỉnh thoảng lại có một trận đấu súng với bọn săn trộm.
[01:19:01] Cuộc sống này thật quá kích thích.
[01:19:04] Chung Dược Dân, anh chỉ lo vui vẻ ở bên ngoài.
[01:19:08] Người ta nhớ anh thì phải làm sao?
[01:19:11] Anh vẫn chưa nói xong, em nghe đã được không?
[01:19:14] Anh vừa mới tham gia đội tuần tra.
[01:19:15] Thì phát hiện một đám săn trộm.
[01:19:17] Bốn người mà đã giết hơn 600 con linh dương Tây Tạng.
[01:19:20] Họ lột da linh dương Tây Tạng.
[01:19:22] Bỏ xác trên hoang mạc.
[01:19:23] Xác chất thành đống, thảm không nỡ nhìn.
[01:19:25] L
[01:19:26] Cậu nói xem, chỉ vì chút tiền mà họ làm những việc傷 thiên hại lý như vậy, đúng là họ.
[01:19:29] Được rồi, không nói nữa.
[01:19:31] Anh nói với em chút chuyện nghiêm túc.
[01:19:33] Cao Minh, anh không có tiền trong tay.
[01:19:36] Em có thể gửi cho anh chút tiền không?
[01:19:38] Kinh phí ở đây rất eo hẹp.
[01:19:40] Tôi đã mang xe Cherokee đến gia nhập.
[01:19:42] Đây vẫn là chiếc xe có hiệu suất tốt nhất ở đây.
[01:19:45] Nhưng bây giờ Cherokee đã không còn ra hình thù gì nữa, hôm qua còn bị chết máy.
[01:19:49] Chúng tôi không có tiền để sửa.
[01:19:50] Anh em bình thường sống rất khổ.
[01:19:52] Số tiền tôi mang theo đều đã mua đồ ăn hết rồi.
[01:19:54] Bây giờ trong túi chỉ còn hai hào.
[01:19:56] Anh đang gọi điện cho em từ một thị trấn nhỏ ở rìa Hoh Xil.
[01:19:59] Ngày mai, ngày mai anh nhất định phải bay đến Tây Ninh.
[01:20:03] Anh sẽ đến bên em với tốc độ nhanh nhất.
[01:20:07] Dược Dân, anh đợi em.