(AI-sub) Huyết Sắc Lãng Mạn Tập 9+10 Vietsub | Tôn Lệ, Lưu Diệp
Phụ đề được dịch bằng AI, cần bạn góp sức hoàn thiện. Liên hệ tham gia tại Facebook: https://www.facebook.com/profi....le.php?id=1000678863 -------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------- "Huyết Sắc Lãng Mạn" là bản tráng ca về tuổi trẻ, tình yêu và lý tưởng của một thế hệ thanh niên Bắc Kinh giữa bối cảnh lịch sử đầy biến động của cuộc Cách mạng Văn hóa. Phim xoay quanh cuộc đời của Chung Dược Dân (Lưu Diệp) và mối tình đầu khắc cốt ghi tâm với Châu Hiểu Bạch, do Tôn Lệ thủ vai. Với vẻ đẹp trong sáng và diễn xuất đầy nội lực, Tôn Lệ đã thể hiện xuất sắc hình ảnh một cô gái kiên định, hết mình vì tình yêu, góp phần tạo nên một trong những câu chuyện tình kinh điển nhất trên màn ảnh nhỏ Trung Quốc.
[00:00:00] Ngốc Oa, ta hỏi con.
[00:00:03] Con chăn cừu để làm gì?
[00:00:04] Để dành tiền.
[00:00:05] Thế để dành tiền để làm gì?
[00:00:07] Lớn lên cưới vợ.
[00:00:10] Cậu nhóc nhà ngươi mới lớn thế nào.
[00:00:12] Đã nghĩ đến chuyện cưới vợ rồi.
[00:00:13] Ta còn chưa lấy vợ đây này. Thế con cưới vợ để làm gì?
[00:00:15] Để sinh con.
[00:00:16] Sinh con xong thì sao?
[00:00:18] Lại để dành tiền, để cưới vợ cho con.
[00:00:22] Để cưới vợ cho con.
[00:00:23] Lại để dành tiền, lại sinh con, phải không?
[00:00:27] Ông Đỗ, đời nông dân chúng ta sống vì cái gì ạ?
[00:00:32] Người chịu khổ như chúng ta có đất để trồng, có cơm no để ăn.
[00:00:38] Có con cháu để nối dõi tông đường là được rồi.
[00:00:43] Chúng ta còn cần gì nữa?
[00:00:46] Vậy bây giờ ông mong mỏi điều gì nhất?
[00:00:50] Ý cháu là.
[00:00:52] Nếu ông có thể lựa chọn.
[00:00:53] Ông muốn có được thứ gì nhất?
[00:00:59] Ông chỉ muốn ăn bánh màn thầu bột trắng.
[00:01:04] Ngốc Oa, lại đây, ăn cơm.
[00:01:10] Ngốc Oa, lại đây, chúng ta ăn cái này.
[00:01:16] Không dám đâu, của cậu toàn là lương thực tốt.
[00:01:19] Quý lắm đấy.
[00:01:21] Ông Đỗ cứ để Ngốc Oa ăn cái này đi.
[00:01:24] Ông Đỗ, ông hát thêm một bài nữa được không?
[00:01:30] Ta hát thêm một bài nữa.
[00:01:31] Hát nữa đi ạ. Hát nữa đi ạ.
[00:01:34] Được, ta hát thêm một bài nữa.
[00:01:45] Cưỡi lên lừa con chó cắn chân.
[00:01:58] Nửa đêm đến đây, em là con quỷ câu hồn.
[00:02:08] Ôm lấy người thương, hôn một cái.
[00:02:20] Cục tức trong bụng tan thành nước.
[00:02:30] Hay!
[00:02:32] Dược Dân, không phải cậu cũng học rồi sao?
[00:02:34] Cậu cũng hát một bài đi.
[00:02:35] Đúng vậy, làm một bài đi.
[00:02:36] Được.
[00:02:38] Một bát là thóc, hai bát là gạo.
[00:02:51] Ngủ đối mặt nhau mà vẫn nhớ em.
[00:03:00] Chỉ cần được cùng em gái thành đôi.
[00:03:13] Lên máy chém đầu cũng không hối hận.
[00:03:26] Hay!
[00:03:29] Các cô muốn gặp Viên Quân và Trương Hải Dương?
[00:03:33] Việc này không được.
[00:03:35] Nghe nói họ phạm lỗi bị cấm túc rồi.
[00:03:39] Chúng tôi muốn khuyên nhủ họ.
[00:03:40] Giúp họ sớm sửa chữa sai lầm.
[00:03:43] Các cô có quan hệ gì với họ?
[00:03:46] Chúng tôi là bạn bè ở Bắc Kinh.
[00:03:50] Thế thì là bạn gái chứ gì.
[00:03:51] B
[00:03:52] Anh nói vậy là có ý gì? B
[00:03:53] Ý tôi là, các cô là đồng chí nữ.
[00:03:55] Lại nói là bạn bè với họ.
[00:03:57] Vậy thì là bạn gái rồi. Vả lại.
[00:03:59] Quân đội có kỷ luật, chiến sĩ trong thời gian tại ngũ.
[00:04:01] Tuyệt đối không được phép có bạn gái.
[00:04:03] Này, anh chỉ đạo viên.
[00:04:04] Sao anh lại không có trình độ như vậy?
[00:04:06] Kỷ luật của quân đội là.
[00:04:07] Chiến sĩ trong thời gian tại ngũ không được yêu đương.
[00:04:10] Chẳng phải là một sao?
[00:04:11] Có bạn gái và yêu đương không phải là một.
[00:04:15] Chúng tôi chỉ là bạn bè bình thường thôi. H
[00:04:17] H
[00:04:17] Không phải là loại bạn gái mà anh nói. H
[00:04:19] Sáu mươi.
[00:04:22] Viên Quân, bạn gái đến thăm kìa.
[00:04:25] Phản tỉnh tốt lắm.
[00:04:26] Này, tôi nói, lúc nãy có hai cô gái đến thăm cậu.
[00:04:29] Mang theo rất nhiều đồ ăn đấy.
[00:04:31] Người đâu?
[00:04:33] Chỉ đạo viên không cho gặp.
[00:04:34] Hai cô gái đó cãi nhau một trận với chỉ đạo viên.
[00:04:37] Còn mắng chỉ đạo viên, sau đó đi rồi.
[00:04:44] Thế đồ ăn đâu?
[00:04:45] Không để lại, mang đi hết rồi.
[00:04:47] Này, Viên Quân tôi hỏi cậu.
[00:04:50] Cậu thật sự nuốt đinh vào bụng rồi à?
[00:04:52] Cậu coi tôi là thằng ngốc à.
[00:04:54] Tôi chỉ dọa họ thôi.
[00:04:56] Tôi lấy một cái đinh cho vào miệng.
[00:04:58] Rồi lăn lộn.
[00:04:59] Tiện tay nhổ cây đinh ra.
[00:05:02] Cậu cao tay thật.
[00:05:04] Mấy đứa Bắc Kinh các cậu sao nghĩ ra được vậy?
[00:05:11] Cậu có biết tình hình của Trương Hải Dương không?
[00:05:14] Chuyện lớn rồi, đã kinh động đến cấp trên.
[00:05:18] Nghe nói đại đội muốn điều cậu ấy đi.
[00:05:31] Này, cậu đi nước cờ kiểu gì thế.
[00:05:34] Muốn đi thế nào thì đi à.
[00:05:36] Bá đạo quá rồi đấy. Đúng đúng đúng.
[00:05:38] Chắc là đang đắc ý lắm nhỉ.
[00:05:42] Không chơi nữa, chán quá. Cậu có để tâm vào đây đâu.
[00:05:48] Cậu nói xem, Viên Quân và Trương Hải Dương.
[00:05:51] Bây giờ họ đang làm gì nhỉ?
[00:05:56] Khó nói lắm. Lũ chúng ta.
[00:05:59] Đi đến đâu cũng là phiền phức cho người ta.
[00:06:01] Tại sao chứ?
[00:06:02] Ai nấy đều coi mình là ông nội người ta chứ sao.
[00:06:05] Thế tại sao?
[00:06:07] Không phải cậu là Doraemon đấy chứ.
[00:06:13] Nói thật nhé, tôi muốn thay đổi rồi.
[00:06:20] Chuyện này không giống cậu.
[00:06:24] Tôi quậy mệt rồi, Trịnh Đồng, cậu nói xem.
[00:06:33] Chẳng lẽ chúng ta cứ quậy phá như thế này cả đời sao?
[00:06:43] Dược Dân, tại sao anh không trả lời thư của em?
[00:06:48] Anh có biết không, ngày nào em cũng mất ngủ.
[00:06:52] Vì để chờ thư của anh.
[00:06:54] Ngày nào em cũng chạy ra phòng phát thư.
[00:06:57] Cứ như thế này nữa em sẽ chết mất.
[00:07:02] Dược Dân, em xin anh đấy, hãy trả lời thư cho em đi.
[00:07:06] Dù chỉ là vài dòng cũng được.
[00:07:13] Hiểu Bạch, chào em.
[00:07:15] Anh và Trịnh Đồng đã ổn định ở Thiểm Bắc rồi.
[00:07:18] Nơi này rất gần sa mạc Mao Ô Tố.
[00:07:20] Vì vậy gió cát rất lớn. Vùng núi Thiểm Bắc.
[00:07:24] Đều là những gò đất vàng có kết cấu rất tơi xốp.
[00:07:26] Do khô hạn ít mưa.
[00:07:28] Quanh năm bụi bay mù mịt, che kín trời đất.
[00:07:31] Điểm thanh niên trí thức của chúng tôi có mười người.
[00:07:33] Đều đến từ các trường khác nhau ở quận Hải Điện.
[00:07:36] Mọi người trước đây không quen biết.
[00:07:37] Bây giờ cũng không có gì nhiều để nói.
[00:07:39] Chỉ có Trịnh Đồng còn có thể nói chuyện với anh.
[00:07:42] Ngoài việc lên đồng ra.
[00:07:43] Anh còn cùng ông lão Đỗ trong làng.
[00:07:45] Học hát Tín Thiên Du.
[00:07:47] Trong bụng ông lão này.
[00:07:48] Cứ như một cửa hàng tạp hóa.
[00:07:50] Cùng một lời bài hát.
[00:07:51] Ông ấy có thể hát ra bảy, tám phiên bản với giai điệu khác nhau.
[00:07:54] Giọng khàn như trống vỡ của ông ấy.
[00:07:55] Hát dân ca Thiểm Bắc quả là một tuyệt tác.
[00:07:58] Nhiều lần anh nghe mà nước mắt cứ chảy.
[00:08:00] Cái âm hưởng đặc trưng đó.
[00:08:02] Thật sự khó quên.
[00:08:03] Anh đã mê Tín Thiên Du rồi.
[00:08:05] Cuộc sống của nông dân ở đây rất khổ.
[00:08:07] Cơ bản là sống nhờ trời.
[00:08:10] Ở đây không có kênh mương tưới tiêu.
[00:08:12] Thậm chí không có đất bằng phẳng tử tế.
[00:08:14] Càng đừng nói đến ruộng bậc thang.
[00:08:16] Mùa xuân gieo hạt kê lên sườn đồi hoàng thổ.
[00:08:18] Việc còn lại là chờ mưa.
[00:08:21] Nếu trong vòng hai mươi ngày không có mưa.
[00:08:23] Hạt giống sẽ chết khô.
[00:08:25] Cả năm đó sẽ không có thu hoạch.
[00:08:31] Hiểu Bạch, em đang làm gì đó?
[00:08:36] Chị Hiểu Lam, chị sao vậy?
[00:08:38] Không có gì.
[00:08:43] Hôm nay chị nhận được một lá thư.
[00:08:47] Từ Thiểm Bắc gửi đến.
[00:08:49] Thật sao? Mau đưa em.
[00:08:50] Này, không được đâu.
[00:08:53] Trên phong bì ghi tên chị mà.
[00:08:56] Trời ơi, chị Hiểu Lam, mau đưa em.
[00:09:00] Xem em vội thế kìa. Hiểu Bạch à.
[00:09:02] Em thật là không có tiền đồ.
[00:09:04] Nói đúng rồi, em không có tiền đồ đấy.
[00:09:12] Trời ơi.
[00:09:27] Ngay cả năm được mùa nhất.
[00:09:29] Lương thực cũng chỉ đủ ăn tám, chín tháng.
[00:09:32] Mỗi năm vào lúc giáp hạt.
[00:09:33] Cả làng lại cùng nhau đi ăn xin.
[00:09:36] Đây đã trở thành truyền thống của làng Thạch Xuyên.
[00:09:39] Thanh niên trí thức chúng tôi đã phải đi ăn xin một lần rồi.
[00:09:41] Nhưng hiệu quả không được tốt lắm.
[00:09:43] Có lẽ là phương pháp không đúng.
[00:09:45] Anh và Trịnh Đồng đang bàn bạc.
[00:09:47] Xem có nên chuẩn bị vài tiết mục.
[00:09:49] Lúc đi ăn xin có thể kiêm luôn bán nghệ.
[00:10:04] Hiểu Bạch, Hiểu Bạch.
[00:11:01] Đồng chí, tôi gọi đường dài.
[00:11:03] Dùng điện thoại số một.
[00:11:17] Alo, mẹ, mẹ, con Hiểu Bạch đây, mẹ.
[00:11:25] Con cần dùng một ít tiền.
[00:11:27] Mẹ gửi cho con một ít tiền được không ạ?
[00:11:30] Mẹ đừng hỏi nữa, sau này con sẽ nói cho mẹ biết, được không ạ?
[00:11:36] Vâng, được rồi. Vậy, vậy con cúp máy trước nhé.
[00:11:40] Mẹ, cảm ơn mẹ.
[00:11:57] Cầm lấy.
[00:11:58] Cảm ơn cậu, tôi có của mình rồi.
[00:12:01] Thôi đi, đừng nhắc đến cái khăn mặt của cậu nữa.
[00:12:05] Khăn mặt của cậu bốc mùi đến sắp mọc cả nấm rồi ấy.
[00:12:08] Tối nay về tôi nhất định sẽ giặt.
[00:12:12] Cậu biết không, hôm qua Tiền Chí Dân đi qua người tôi.
[00:12:17] Cái mùi hôi đó.
[00:12:18] Lúc đó tôi ngửi thấy mà suýt nữa nôn ra tại chỗ.
[00:12:21] Sao con trai các cậu ai cũng lười thế nhỉ?
[00:12:24] Hàng ngày ở nhà giặt giũ một chút thì sao?
[00:12:26] Có đến nỗi vất vả thế không?
[00:12:28] Nếu cậu thật sự lười như vậy.
[00:12:31] Hôm nay để tôi giặt cho cậu, được không?
[00:12:34] Tôi nghe nói phụ nữ.
[00:12:35] Đều coi việc giặt quần áo là một sở thích.
[00:12:38] Việc giặt giũ đối với họ là một thú vui.
[00:12:41] Nếu thật sự là như vậy.
[00:12:42]
[00:12:46] Dược Dân, cậu đúng là vô lại hết chỗ nói.
[00:12:50] Cậu có biết tài năng lớn nhất của cậu là gì không?
[00:12:53] Chính là biến việc cậu nhờ người khác.
[00:12:55] Cuối cùng thành người khác nhờ cậu.
[00:12:57] Xong rồi cậu còn làm ra vẻ người tốt nữa.
[00:13:02] Tôi thật không nghe ra cậu đang khen tôi.
[00:13:05] Hay là đang mỉa mai tôi.
[00:13:07] Cứ coi như là đang khen tôi đi.
[00:13:09] Này, bạn gái cậu gửi thư cho cậu rồi chứ?
[00:13:16] Trịnh Đồng nói cho cậu biết đúng không?
[00:13:18] Cậu có biết cậu ta đi tuyên truyền khắp nơi như vậy.
[00:13:20] Cậu ta làm vậy để làm gì không?
[00:13:22] Để làm gì?
[00:13:23] Cậu ta chỉ muốn nói cho người khác biết.
[00:13:24] Chung Dược Dân đã có bạn gái rồi.
[00:13:26] Đừng có nghĩ đến các cô gái khác nữa.
[00:13:28] Không phải là sói nhiều thịt ít sao.
[00:13:30] Được, loại được một con sói là một con.
[00:13:33] Cậu đúng là độc mồm thật.
[00:13:35] Nhưng âm mưu của cậu ta sẽ không thành công đâu.
[00:13:37] Vì cậu ta đã quên, đã là sói thì phải ăn thịt.
[00:13:41] Con sói này như tôi có thể ngồi yên được sao?
[00:13:43] Cướp, ai cướp được thì của người đó.
[00:13:47] Cậu đừng như thế được không?
[00:13:49] Ăn trong bát mà còn ngó trong nồi.
[00:13:51] Vấn đề là, đồ trong bát tạm thời không ăn được.
[00:13:55] Mà đồ trong nồi lại quá ít, chỉ có ba miếng thịt.
[00:13:58] Tôi mà không để ý là đồ trong nồi cũng hết.
[00:14:00] Đến khi tôi tỉnh ra.
[00:14:01] Được, đồ trong bát cũng bay mất.
[00:14:03] Hóa ra không có chuyện gì của tôi cả.
[00:14:06] Mới nói được hai câu đã lại bắt đầu rồi.
[00:14:11] Bạn gái cậu mà biết.
[00:14:12] Cậu ở bên ngoài hàng ngày nói năng bậy bạ như vậy.
[00:14:14] Cô ấy không tức chết mới lạ.
[00:14:16] Lúc nhỏ, bố tôi bảo tôi.
[00:14:18] Trên đời này không có.
[00:14:19] Thứ gì thuộc về cậu mãi mãi.
[00:14:22] Nhưng có một thứ ngoại lệ.
[00:14:24] Đó chính là bản lĩnh. Không ai cướp đi được.
[00:14:28] Lời cậu nói cũng quá tuyệt đối rồi.
[00:14:29] Tình cảm cũng không cướp đi được.
[00:14:32] Cậu chưa nghe câu chuyện đó sao?
[00:14:34] Một người lang bạt khắp nơi.
[00:14:36] Khi trở về quê hương.
[00:14:38] Điều đầu tiên phát hiện ra luôn là.
[00:14:40] Người yêu của mình đã trở thành vợ người khác.
[00:14:46] Dược Dân, nếu mà nói theo cậu.
[00:14:49] Thì trên đời này không có tình yêu đích thực rồi.
[00:14:55] Cậu xem mảnh đất vàng này đi.
[00:14:57] Nó có thể mọc ra hoa hồng không? Tôi thấy là không thể.
[00:15:02] Nó nhiều nhất cũng chỉ mọc ra được bắp ngô thôi.
[00:15:06] Những bông hoa đẹp.
[00:15:08] Cần có nhiệt độ và độ ẩm thích hợp.
[00:15:11] Tình cảm cũng vậy.
[00:15:13] Cần một môi trường tốt.
[00:15:16] Người khác không quên tình cũ.
[00:15:18] Đó là do người ta giác ngộ cao.
[00:15:20] Bản thân cậu đừng quá coi trọng chuyện đó.
[00:15:27] Dược Dân.
[00:15:30] Có lúc cậu thật sự lạnh lùng đến đáng sợ.
[00:15:35] Cậu không phải là động vật máu lạnh đấy chứ.
[00:15:42] Trời xanh ơi, trời xanh, bầu trời xanh trong.
[00:15:49] Thúc lừa chạy như một làn khói.
[00:15:57] Một bên chở cao lương, một bên chở muối.
[00:16:05] Vui vẻ trở về nhà.
[00:16:12] Ây da hù khơi, y gơ ya hù khơi.
[00:16:16] Trở về nhà.
[00:16:19] Ya hù khơi.
[00:16:30] Hát hay quá.
[00:16:43] Này, Hiểu Bạch.
[00:16:44] Ối, Viên Quân, sao cậu lại đến đây?
[00:16:47] Sao không vào trong tìm tôi?
[00:16:49] Không phải cậu tìm tôi à?
[00:16:51] Tôi tìm cậu làm gì?
[00:16:52] Tôi rảnh đến mức đó sao?
[00:16:53] Có một đồng đội của tôi nói.
[00:16:55] Trong bệnh viện có một cô gái tìm tôi có việc.
[00:16:56] Tôi nghĩ ngoài cậu ra còn có ai nữa.
[00:17:01] Có phải là La Vân không?
[00:17:03] La Vân?
[00:17:05] Chắc chắn là cô ấy, mau đi đi.
[00:17:07] Cô ấy đang trực ở phòng dược.
[00:17:09] Cô ấy tìm tôi có việc gì được chứ?
[00:17:11] Làm gì mà hốt hoảng thế.
[00:17:12] Làm sao tôi biết được, đi rồi sẽ biết thôi.
[00:17:13] Vậy tôi đi trước nhé, tạm biệt.
[00:17:15] Tạm biệt.
[00:17:23] Vào đi.
[00:17:26] Viên Quân, sao cậu lại đến đây?
[00:17:29] Cậu tìm tôi có việc à?
[00:17:32] Tôi tìm cậu có việc gì chứ?
[00:17:35] Lạ thật, thế này không phải gặp ma sao.
[00:17:39] Trong bệnh viện của các cậu, ngoài cậu và Chu Hiểu Bạch ra.
[00:17:41] Tôi không quen ai khác. ि
[00:17:43] Ai lại chơi khăm tôi như vậy. शु
[00:17:45] Thôi được rồi, chắc chắn là ai đó nhầm lẫn thôi.
[00:17:49] Đã đến rồi thì ngồi xuống nói chuyện một lát đi.
[00:17:52] Được thôi.
[00:18:02] Chắc chắn là tên nhóc ở đại đội tôi chơi khăm tôi.
[00:18:05] Làm tôi đi bộ mười mấy cây số uổng công.
[00:18:07] Về tôi nhất định phải đánh cho nó một trận.
[00:18:09] Sao lại là đi bộ mười mấy cây số uổng công?
[00:18:11] Cậu không thể rảnh rỗi đến thăm chúng tôi sao?
[00:18:14] Lần trước cậu bị cấm túc, tôi và Hiểu Bạch.
[00:18:16] Cũng đi bộ mười mấy cây số để thăm cậu đấy.
[00:18:20] Sau đó còn bị phê bình trong cuộc họp toàn bệnh viện.
[00:18:23] Cậu không thể rảnh rỗi đến thăm chúng tôi sao?
[00:18:25] Phải, phải.
[00:18:27] Chuyện lần trước để các cậu bị liên lụy.
[00:18:30] Thật sự xin lỗi.
[00:18:32] Sau này có việc gì cần đến ngựa, đến yên.
[00:18:34] Hy sinh tính mạng.
[00:18:36] Các cậu cứ việc ra lệnh.
[00:18:37] Viên Quân tôi vạn lần không từ chối.
[00:18:40] Đừng có mà tự dát vàng lên mặt nữa.
[00:18:42] Lần sau đến nhớ mang cho chúng tôi ít đồ ăn.
[00:18:45] Chuyện nhỏ.
[00:18:46] Dù sao tôi cũng không sợ người khác nói ra nói vào.
[00:18:50] Cậu có biết ở đại đội tôi người ta nói tôi gì không?
[00:18:52] Nói gì?
[00:18:57] Không hay lắm, không nói nữa.
[00:18:58] Cậu úp mở làm gì, cứ nói đi.
[00:19:05] Họ nói.
[00:19:06] Tôi chỉ đến bệnh viện khám bệnh một lần.
[00:19:09] Mà còn tiện tay cua luôn hai cô em.
[00:19:11] Cậu nói có oan không?
[00:19:14] Cậu oan gì chứ?
[00:19:17] Không oan sao? Cậu xem.
[00:19:20] Hiểu Bạch này là bạn gái của Chung Dược Dân.
[00:19:24] Không liên quan gì đến tôi.
[00:19:26] Dược Dân lại là bạn thân của tôi.
[00:19:29] Tôi chịu tiếng thay cậu ta.
[00:19:30] Chịu chút ấm ức tôi cũng đành lòng.
[00:19:33] Nhưng vấn đề là hai chúng ta đã chọc ghẹo ai đâu.
[00:19:36] Trong sáng biết bao.
[00:19:38] Dù tôi có lòng gian.
[00:19:40] Thì cũng không có gan làm bậy.
[00:19:43] Cậu giả vờ đứng đắn làm gì.
[00:19:45] Cậu tưởng tôi chưa thấy.
[00:19:46] Bộ dạng của đám các cậu ở sân băng sao?
[00:19:49] Thấy cô gái nào.
[00:19:51] Là hai mắt sáng rực lên.
[00:19:56] Cậu quên chúng ta quen nhau thế nào rồi à?
[00:19:59] Phải, phải, vẫn là cậu hiểu chúng tôi nhất.
[00:20:03] Viên sơn tra.
[00:20:07] Thôi, tôi cũng phải đi rồi.
[00:20:10] Đi bộ dưới nắng mười mấy cây số đấy.
[00:20:12] Trước bữa tối phải về đơn vị. Đi đây.
[00:20:14] Cậu ngồi xuống cho tôi. Ai cho cậu đi?
[00:20:19]
[00:20:22] Muốn đến thì đến, muốn đi thì đi.
[00:20:30] La Vân, hôm nay cậu sao thế?
[00:20:33] Vừa nãy còn nói cười vui vẻ.
[00:20:34] Sao một lát đã thay đổi thái độ rồi.
[00:20:39] Không sao, mấy ngày nay tâm trạng tôi không tốt.
[00:20:47] Viên Quân, cậu đừng đi, ở lại với tôi được không?
[00:21:01] Được thôi, cùng lắm là bị cấm túc lần nữa.
[00:21:06] Không bi tráng đến thế đâu, đâu có nghiêm trọng như vậy.
[00:21:10] Một lát sẽ cho cậu đi.
[00:21:21] Viên Quân, tôi đã muốn hỏi cậu một câu từ lâu.
[00:21:27] Cậu có thể trả lời thật lòng cho tôi không?
[00:21:34] Được thôi, nói đi.
[00:21:42] Tôi có được coi là bạn của cậu không?
[00:21:44] Đương nhiên là có.
[00:21:46] Đại đội trưởng và chỉ đạo viên của đại đội tôi đều biết.
[00:21:49] Tôi có hai người bạn gái.
[00:21:51] Cậu đương nhiên là một trong số đó.
[00:21:53] Thật sao? Cậu thật sự nghĩ vậy sao?
[00:21:55] Đừng nói là hai người.
[00:21:56] Cho dù là mười người tôi cũng không chê nhiều.
[00:21:59] Đừng có đùa nữa. Anh chỉ được có một người.
[00:22:06] Đó chính là em.
[00:22:15] Tôi hiểu rồi.
[00:22:18] Loại bạn gái mà cậu nói.
[00:22:20] Là loại chuyên nghiệp hơn một chút.
[00:22:26] Nói thừa, em nghĩ là nghiệp dư à.
[00:22:31] Em coi anh là người thế nào?
[00:22:34] Ồ, vậy có cho phép.
[00:22:39] Tôi có vài người nghiệp dư không?
[00:22:42] Viên Quân, anh có đứng đắn không vậy?
[00:22:48] Người ta đang tâm sự với anh đấy.
[00:23:04] Dược Dân, Dược Dân, Dược Dân.
[00:23:07] Cậu hét cái gì vậy?
[00:23:08] Bên sườn núi đối diện có một đám người.
[00:23:10] Giống như thanh niên trí thức, còn vẫy tay với chúng ta nữa.
[00:23:13] Gần lắm.
[00:23:14] Có gái không?
[00:23:14] Có, mấy người lận.
[00:23:16] Nhanh lên, nhanh lên.
[00:23:17] Trịnh Đồng, đừng có lưu manh như vậy được không?
[00:23:19] Trời ơi, không phải chuyện của cậu.
[00:23:22] Nhanh lên, Dược Dân, nhanh lên.
[00:23:27] Đâu rồi?
[00:23:28] Bên này, bên này. Kia, kia.
[00:23:30] Phát hiện ra lúc nào vậy?
[00:23:32] Mới lúc nãy, cậu xem, xem kìa.
[00:23:37] Hê, thật kìa.
[00:23:40] Thiểm Bắc là như vậy đấy.
[00:23:41] Cách một con mương là có thể nói chuyện.
[00:23:43] Nhưng muốn qua đó phải đi mấy chục dặm.
[00:23:45] Nhìn rõ rồi nhé.
[00:23:48] Này, anh em, có phải thanh niên trí thức Bắc Kinh không?
[00:23:55] Này, anh em.
[00:23:58] Đúng rồi, anh em. Làng của các cậu có mấy thanh niên trí thức?
[00:24:03] Mười người. Bảy nam, ba nữ.
[00:24:08] Sói nhiều thịt ít. Các cậu thì sao?
[00:24:13] Chúng tôi cũng mười người. Bảy nữ, ba nam. Thịt nhiều sói ít.
[00:24:19] Tuyệt vời. Lát nữa hai làng chúng ta chia đều.
[00:24:23] Đỡ phải kẻ thì hạn chết, người thì úng chết.
[00:24:28] Trịnh Đồng.
[00:24:29] Cả buổi sáng tôi không nghe cậu nói một câu.
[00:24:31] Vừa nói đến cái này là tinh thần lên ngay.
[00:24:34] Cô gái đứng trên cao kia trông xinh đấy.
[00:24:37] Khí chất cũng rất tốt.
[00:24:40] Mắt cậu sao như radar vậy.
[00:24:42] Quét một cái là khóa được mục tiêu.
[00:24:44] Sao tôi lại không nhìn rõ gì cả.
[00:24:46] Này, bạn học nữ đứng trên cao kia.
[00:24:51] Tôi đã gặp cậu rồi.
[00:24:56] Nhưng tôi chắc chắn không quen cậu.
[00:24:58] Bạn học nam, cậu có thể nói gì đó mới mẻ hơn không?
[00:25:02] Câu này sáo rỗng quá.
[00:25:04] Đúng là sáo rỗng thật.
[00:25:07] Vậy chúng ta đổi cách nói khác.
[00:25:10] Cậu có đến sân băng Thập Sát Hải trượt băng không?
[00:25:12] Nghe nói đến Chung Dược Dân chưa?
[00:25:15] Chung Dược Dân?
[00:25:17] Tôi không biết trượt băng, Chung Dược Dân là ai vậy?
[00:25:21] Là một kẻ ngốc à?
[00:25:30] Này, sao không nói gì nữa?
[00:25:34] Này, lúc nãy là cậu hát à?
[00:25:37] Đúng vậy, hát thế nào?
[00:25:40] Bình thường. Trình độ nghiệp dư.
[00:25:45] Nể mặt anh em nói vài câu đi.
[00:25:46] Thôi đi.
[00:25:48] Này, cô gái.
[00:25:51] Bạn của chúng tôi đây.
[00:25:52] Là người lão làng trong giới văn nghệ đấy.
[00:25:55] Hai tuổi đã đóng phim. Sao nhí chính hiệu.
[00:26:01] Tôi đã xem phim cậu đóng rồi.
[00:26:03]
[00:26:06] Cô gái này chắc nhận nhầm người rồi.
[00:26:08] Tưởng tôi là sao nhí thật à.
[00:26:10] Thừa thắng xông lên, cậu cứ chém đi.
[00:26:13] Tôi đóng nhiều phim lắm.
[00:26:15] Cậu xem phim nào rồi?
[00:26:17] Có phải cậu đóng vai trong phim hoạt hình.
[00:26:20] Củ sâm mặc yếm không?
[00:26:27] Ôi trời.
[00:26:28] Lần này cậu gặp phải đối thủ rồi.
[00:26:29] Miệng lưỡi cô gái này sắc sảo thật.
[00:26:31] Được, Chung Dược Dân.
[00:26:34] Ngớ người ra chưa?
[00:26:36] Này, đồng hương Bắc Kinh.
[00:26:39] Đến Thiểm Bắc thì phải theo luật Thiểm Bắc.
[00:26:41] Đối ca thế nào?
[00:26:43] Được thôi. Cậu trước đi.
[00:26:44] Nghe đây.
[00:26:45] Cố lên, Dược Dân. Cố lên, đừng để mất mặt.
[00:26:52] Muốn ăn đường cát tan thành nước. ע
[00:26:59] Muốn ăn đường phèn thì miệng đối miệng.
[00:27:07] Một bát nước lã, một tờ giấy.
[00:27:15] Ai hại lương tâm người đó chết trước.
[00:27:25] Nửa đêm nhớ đến em gái nuôi.
[00:27:32] ی
[00:27:33] Sói ăn thịt anh cũng không hối hận.
[00:27:42] Sao trên trời đếm sao Bắc Đẩu.
[00:27:49] Trong lòng em chỉ có một mình anh thôi.
[00:28:00] Múc nước trong giếng đổ vào thùng.
[00:28:07] Tâm sự của em, anh biết cả rồi.
[00:28:14] Cưỡi ngựa trên tường còn chê thấp.
[00:28:21] Đứng đối mặt nhau mà vẫn nhớ em.
[00:28:28] Trên dương thế này làm bạn với anh.
[00:28:35] Dưới âm tào địa phủ chúng ta làm vợ chồng.
[00:28:43] Dược Dân, cậu nhanh thật đấy.
[00:28:46] Thế mà đã thành vợ chồng rồi.
[00:28:48] Một bát thóc, hai bát gạo.
[00:28:55] Ngủ đối mặt nhau mà vẫn nhớ em.
[00:29:07] Đã ngủ cùng nhau rồi à.
[00:29:12] Này, bạn học nữ, cậu tên là gì?
[00:29:18] Tần Lĩnh.
[00:29:21] Tên hay quá, quê cậu ở Thiểm Tây à?
[00:29:26] Người Quan Trung.
[00:29:27] Tần Lĩnh.
[00:29:29] Mấy hôm nữa tôi đến làng cậu tìm cậu được không?
[00:29:34] Được chứ.
[00:29:35] Nhưng phải tự mang theo lương khô.
[00:29:39] Đúng rồi.
[00:29:40] Tạm biệt, Chung Dược Dân.
[00:29:43] Tạm biệt.
[00:29:45] Tạm biệt, tạm biệt, tạm biệt.
[00:30:21] Nhìn gì thế? Có phải chột dạ không?
[00:30:26] Tôi cũng sợ gặp người trong trung đoàn của mình lắm.
[00:30:28] Nếu để họ thấy.
[00:30:29] Ngày mai cả trung đoàn đều biết.
[00:30:33] Không ngờ gan của Viên Quân cũng nhỏ như vậy.
[00:30:35] Xem cậu sợ chưa kìa.
[00:30:36] Tôi còn không sợ, cậu sợ gì.
[00:30:39] Không phải là.
[00:30:39] Lần đầu tôi đi xem phim với con gái sao.
[00:30:41] Trong lòng có chút căng thẳng.
[00:30:44] Không sao đâu, thành phố lớn như vậy.
[00:30:46] Làm sao mà đúng lúc để người trung đoàn cậu nhìn thấy được.
[00:30:52] Nếu thật sự để người khác thấy.
[00:30:54] Cậu cứ nói tôi là em họ cậu.
[00:30:56] Chiêu này người khác dùng hết rồi.
[00:30:59] Quan hệ giữa anh họ và em họ.
[00:31:00]
[00:31:09] Cho hai vé.
[00:32:50] Hết cách rồi, nhìn thế nào cũng là thua.
[00:32:53] Chơi lại đi.
[00:32:54] Đừng vội, lỡ đâu.
[00:32:56] Tôi nhìn ra một nước cờ柳暗花明thì sao?
[00:33:00] Lật sách cờ ra đi.
[00:33:02] Cái này gọi là hai xe平仕.
[00:33:04] Trước hết phá hai con sĩ của cậu.
[00:33:06] Hai xe一错, cậu nhóc cậu xong đời.
[00:33:10] Không chơi nữa, không chơi nữa, coi như tôi xui.
[00:33:13] Cậu nhóc này hời rồi.
[00:33:14] Tính sổ đi, nợ tôi mấy cái bánh ngô rồi?
[00:33:17] Không phải là ba cái sao, sau này tôi trả.
[00:33:19] Sau này trả? Tôi còn sống được đến sau này không?
[00:33:22] Mau trả đi, đừng nói nhiều.
[00:33:24] Lúc nãy chơi đâu có nói là phải trả ngay tại chỗ.
[00:33:27] Không phải là nợ cậu ba cái bánh ngô thôi sao?
[00:33:29] Sau này tôi trả cậu.
[00:33:30] Này, thằng nhóc này muốn quỵt nợ phải không?
[00:33:37] Dù hôm nay cậu có đánh chết tôi.
[00:33:38] Tôi cũng không trả được ba cái bánh ngô này đâu.
[00:33:40] Tôi không tiếc máu và tính mạng.
[00:33:42] Để bảo vệ ba cái bánh ngô quý giá này.
[00:33:45] Trả cậu bánh ngô? Không có cửa.
[00:33:48] Tôi đúng là không nhận ra.
[00:33:50] Cậu nhóc này là loại người thà chết chứ không chịu mất tiền.
[00:33:53] Thế này đi, ba cái bánh ngô đó không cần trả nữa.
[00:34:01] Mấy hôm nữa đi cùng tôi đến làng Bạch Điếm một chuyến.
[00:34:08] Hiểu rồi, hiểu rồi.
[00:34:11] Tôi nói này, cậu nhóc này nhanh nhẹn ghê nhỉ. Có chuyện gì vui à?
[00:34:15] Cậu đúng là tâm địa bất chính, toàn nghĩ bậy bạ.
[00:34:18] Cô gái đó hát tuyệt đối đủ trình độ chuyên nghiệp.
[00:34:21] Tôi đến giao lưu với cô ấy, không có ý gì khác.
[00:34:25] Tôi nói này, cậu nhóc này đúng là có chút gì đó...
[00:34:27] Gì đó là gì?
[00:34:28] Thư của Chu Hiểu Bạch bay về cho cậu như tuyết.
[00:34:31] Tôi nói cậu...
[00:34:32] Được rồi, được rồi, cậu không hiểu đâu.
[00:34:35] Chung Dược Dân, cậu cứ chơi đi.
[00:34:38] Im miệng.
[00:34:48] Viết gì đấy?
[00:34:51] Sao lại lén lút vậy?
[00:34:54] Trong lòng có ma, thành thật giao ra.
[00:34:58] Để tôi kiểm tra xem.
[00:35:00] Trời ơi, đừng xem, tôi đang viết báo cáo tư tưởng.
[00:35:03] Nói dối, viết báo cáo tư tưởng mà cậu giấu làm gì?
[00:35:09] Đúng rồi, gần đây cứ đến chủ nhật là cậu xin nghỉ.
[00:35:12] Hành tung bí ẩn, thành thật khai báo.
[00:35:19] Chính sách của Đảng, cậu chắc chắn hiểu rõ rồi.
[00:35:22] Suỵt, cậu nói nhỏ thôi, cậu muốn lấy mạng tôi à?
[00:35:27] Để chỉ đạo viên biết thì còn ra thể thống gì nữa.
[00:35:30] Được rồi, được rồi, tôi thành thật.
[00:35:33] Tôi đang viết thư tình, được chưa?
[00:35:37] Không cần cậu nói tôi cũng biết là ai rồi.
[00:35:41] Cậu đấy à, ai mà qua mắt được cậu chứ.
[00:35:44] Cậu đúng là ranh ma quỷ quái.
[00:35:48] Lần trước có người lừa Viên Quân.
[00:35:50] Đến đây là tôi biết rồi.
[00:35:53] Không ngờ.
[00:35:55] Cậu cũng nhiều mưu mô ghê, ai dạy cậu vậy?
[00:36:00] Là cậu đấy, nếu không phải cậu và Chung Dược Dân.
[00:36:02] Mấy tên xấu xa này lôi kéo nhau.
[00:36:04] Làm sao tôi bị lôi xuống nước được? Đều là học từ cậu cả.
[00:36:14] Tiếp tục khai báo đi, hai người đã đến mức độ nào rồi?
[00:36:20] Tiếp xúc thông thường.
[00:36:22] Nói cho ai nghe chứ, tôi không tin.
[00:36:25] Tôi hỏi cậu, hai người đã hôn nhau chưa?
[00:36:29] Ai chủ động trước?
[00:36:31] Hiểu Bạch, cậu nói gì vậy?
[00:36:35] Ối, còn ngượng nữa à, đã làm rồi.
[00:36:38] Có gì mà không dám thừa nhận.
[00:36:40] Tôi đã làm gì chứ, cậu muốn tôi sao?
[00:36:49] Cậu thành thật khai báo đi.
[00:36:51] Cậu đã hôn Chung Dược Dân chưa?
[00:36:56] Muốn biết không? Tôi nói cho cậu biết.
[00:37:05] Tôi và Chung Dược Dân.
[00:37:07] Quen nhau chưa đầy một tháng đã hôn nhau rồi.
[00:37:10] Vì người tôi yêu, tôi sẵn sàng làm tất cả.
[00:37:14] Không giống như một số người.
[00:37:15] Đã làm rồi mà còn không dám thừa nhận, giả vờ đoan trang.
[00:37:19] Cậu im miệng cho tôi.
[00:37:21] Cậu đúng là đồ không biết xấu hổ.
[00:37:29] Tưởng Bích Vân, chuẩn bị cho tôi ít lương khô được không?
[00:37:33] Chuyện này hình như không phải việc của tôi.
[00:37:41] Tôi đây không phải là nhờ cậu giúp sao.
[00:37:43] Ai bảo chúng ta là anh em.
[00:37:46] Không giúp.
[00:37:51] Tôi có đắc tội gì với cậu đâu, cậu sao vậy?
[00:37:55] Nói trở mặt là trở mặt, chán thật.
[00:37:58] Tôi chính là người chán như vậy đấy.
[00:38:01] Cậu thấy ai thú vị thì tìm người đó giúp đi.
[00:38:04] Vô duyên vô cớ, cậu bị bệnh à?
[00:38:08] Cậu mới bị bệnh đấy. Đúng rồi.
[00:38:12] Cậu đúng là bị bệnh thật. Bệnh tham lam.
[00:38:16] Tham nhiều không sợ bị nghẹn à.
[00:38:18] Tôi tham cái gì, cậu nói cho rõ ràng.
[00:38:23] Cậu nói cậu tham cái gì?
[00:38:25] Hôm đó ai gửi thư cho cậu?
[00:38:27] Bạn gái cậu chứ gì.
[00:38:30] Nếu cậu không muốn cô ấy thì nói rõ ràng với cô ấy đi.
[00:38:32] Sao cậu cứ câu một người rồi lại đi tán một người khác?
[00:38:36] Đến đây hơn một năm rồi.
[00:38:38] Chưa bao giờ thấy cậu phơi phới như hôm nay.
[00:38:46] Ối, Chung Dược Dân.
[00:38:49] Cũng có lúc cậu không lên tiếng à.
[00:38:52] Đuối lý rồi chứ gì. Đây chính là đàn ông các cậu.
[00:38:57] Thấy một người yêu một người. Dược Dân.
[00:39:02] Bạn gái cậu đang đi lính trong quân đội đúng không?
[00:39:05] Người ta có chê cậu đâu.
[00:39:07] Thư này nối tiếp thư kia gửi cho cậu.
[00:39:10] Cậu thì hay rồi, mới đối đáp mấy bài hát.
[00:39:13] là đã nảy ra ý đồ xấu rồi. Suy nghĩ kỹ lại đi.
[00:39:21] Không đúng.
[00:39:24] Làm sao cậu biết chúng tôi định đến làng Bạch Điếm?
[00:39:27] Có phải là tên Trịnh Đồng này nói cho cậu không?
[00:39:29] Đúng không? Tên này.
[00:39:33] Sao cùi chỏ lại hướng ra ngoài vậy?
[00:39:35] Chẳng mấy chốc đã bán đứng tôi rồi.
[00:39:38] Kẻ phản bội, tiểu nhân, tôi đi tính sổ với nó.
[00:39:41] Này, Dược Dân, đừng có quậy nữa.
[00:39:47] Liên quan gì đến cậu.
[00:39:48] Điểm thanh niên trí thức của chúng ta chưa thành lập chi bộ Đảng.
[00:39:51] Cậu quan tâm đến chuyện này như vậy là có ý đồ gì?
[00:40:08] Trịnh Đồng, Dược Dân.
[00:40:20] Nhớ về sớm vào buổi tối nhé.
[00:40:23] Để chúng tôi đỡ phải lo lắng cho các cậu.
[00:40:26] Cảm ơn nhé.
[00:40:33] Tối qua thái độ của tôi đúng là không tốt lắm.
[00:40:36] Cậu đừng để bụng nhé.
[00:40:39] Ai thèm chấp cậu chứ.
[00:40:41] Còn nữa, đừng quên.
[00:40:43] Gặp được cô gái biết.
[00:40:44] Hát dân ca kia.
[00:40:45] Cũng thay chúng tôi hỏi thăm.
[00:40:46] Được rồi, được rồi.
[00:40:47] Nói là nếu họ có thời gian.
[00:40:48] Cũng đến điểm thanh niên trí thức của chúng ta chơi.
[00:40:50] Được thôi.
[00:40:52] Nhưng không cần tự mang theo lương khô đâu.
[00:40:54] Được rồi, được rồi.
[00:40:55] Vậy chúng tôi đi đây.
[00:40:56] Đi đường cẩn thận nhé.
[00:40:58] Được rồi, yên tâm đi.
[00:41:18] Ối, củ sâm đến rồi à.
[00:41:21] Nam thanh niên trí thức của đội các cậu đúng là không ra gì.
[00:41:24] Sao có thể để bạn nữ làm việc này chứ.
[00:41:26] Sao họ có thể không biết xấu hổ như vậy.
[00:41:28] Đúng vậy. M
[00:41:28] Lúc nãy may mà tôi nhìn thấy, nếu không.
[00:41:30] Cậu chắc chắn sẽ bị cái thùng kéo xuống giếng mất.
[00:41:33] Trịnh Đồng, mau lấy cái đòn gánh lại đây.
[00:41:34] Đúng là không có mắt nhìn. Nhanh lên, nhanh lên.
[00:41:36] Sao lại sai khiến tôi rồi.
[00:41:38] Anh em, giúp một tay.
[00:41:40] Tôi và Tần Lĩnh.
[00:41:41] Bàn luận về chuyện giới văn nghệ của chúng tôi.
[00:41:44] Còn giới văn nghệ của chúng tôi nữa chứ.
[00:41:46] Trong chốc lát đã thành người trong giới văn nghệ rồi.
[00:41:49] Đừng nói nhiều, mau đi đi.
[00:41:55] Giới văn nghệ.
[00:41:57] Hôm nay đến lượt tôi nấu cơm.
[00:41:59] Ở điểm thanh niên trí thức của chúng tôi, mỗi người luân phiên một ngày.
[00:42:01] Đi thôi, chúng tôi giúp cậu.
[00:42:03] Nhưng cậu yên tâm đi.
[00:42:04] Chúng tôi đều tự mang theo lương khô.
[00:42:06] Ối, các cậu tưởng thật à.
[00:42:08]
[00:42:09] Toàn bộ là con trai chúng tôi làm.
[00:42:10] Lương thực của các cậu ở đây chắc chắn cũng không đủ.
[00:42:11] Không giấu gì cậu.
[00:42:12] Chúng tôi còn đến thị trấn để ăn xin.
[00:42:14] Đúng rồi.
[00:42:15] Lần trước ở thị trấn các cậu đã giúp tôi.
[00:42:17] Tôi còn chưa cảm ơn các cậu đàng hoàng.
[00:42:19] Các cậu nói xem nên cảm ơn thế nào?
[00:42:20] Chỉ cần không phải lấy thân báo đáp thì chúng tôi đều có thể chịu được.
[00:42:24] Xì, mơ đẹp quá nhỉ.
[00:42:32] Trời ơi, xa thật đấy.
[00:42:35] Bình thường gánh nước thì làm thế nào?
[00:42:37] Không giống như chỗ chúng tôi.
[00:42:38] Ở chỗ chúng tôi không bao giờ để con gái làm việc nặng.
[00:42:42] Chỗ này.
[00:42:43] Chỗ này à? Hơi tồi tàn một chút.
[00:42:46] Chỗ chúng tôi trước đây là của địa chủ phú ông.
[00:42:48] Chỗ đó rất rộng. Rộng thì có rộng.
[00:42:51] Chỉ là hơi chật chội.
[00:42:53] Cũng được, coi như cũng tạm ổn.
[00:42:57] Còn xách nữa à, anh em. Đừng như vậy chứ.
[00:42:59] Có việc thì cùng làm, mau nghỉ ngơi đi, mau nghỉ ngơi đi.
[00:43:01] Lại đây, tôi giúp.
[00:43:02] Thôi đi.
[00:43:04] Các cậu trong giới văn nghệ mau đi trò chuyện đi.
[00:43:15] Đến bây giờ mới giúp tôi.
[00:43:20] Tần Lĩnh, đây là lương khô chúng tôi mang theo.
[00:43:24] Ối, các cậu tưởng thật à.
[00:43:26] Đều là thanh niên trí thức Bắc Kinh.
[00:43:27] Đến đây sao có thể không mời cơm chứ.
[00:43:30] Sau này.
[00:43:31] Nếu các cậu đói thì cứ đến đây.
[00:43:36] Chỗ này đúng là không tồi.
[00:43:38] Đúng là khác biệt.
[00:43:41] Nhiều thịt là tốt rồi.
[00:43:46] Tần Lĩnh, tại sao cậu lại tên là Tần Lĩnh?
[00:43:52] À, có gì lạ đâu.
[00:43:55] Quê tôi ở vùng Quan Trung.
[00:43:57] Bố tôi lại họ Tần. Lúc tôi vừa mới sinh.
[00:44:00] Bố tôi nhất thời không biết.
[00:44:01] Nên đặt tên tôi là gì.
[00:44:02] Nên mẹ tôi nói thôi thì cứ gọi là Tần Lĩnh đi.
[00:44:06] Hôm đó nghe cậu hát.
[00:44:08] Thật sự làm tôi chấn động.
[00:44:11] Hát rất chuyên nghiệp.
[00:44:12] Cậu học ở đâu vậy?
[00:44:14] Tôi học từ mẹ tôi.
[00:44:16]
[00:44:18] Chuyên hát dân ca Thiểm Bắc.
[00:44:20] Vì vậy từ nhỏ tôi nghe là đã biết hát rồi.
[00:44:22] Nhưng sao cậu cũng biết hát?
[00:44:25] Hát cũng rất hay mà.
[00:44:27] Bố tôi từng ở Diên An.
[00:44:29] Ông thích dân ca Thiểm Bắc.
[00:44:31] Lúc nhỏ tôi thường nghe bố tôi hát.
[00:44:33] Sau khi đến đây làm thanh niên trí thức.
[00:44:34] Tôi đã cùng ông lão Đỗ chăn cừu.
[00:44:35] Trong làng chúng tôi học được không ít.
[00:44:39] Cậu là con cán bộ đúng không?
[00:44:41] Chắc chắn là gia đình bị ảnh hưởng rồi.
[00:44:45] Sao cậu biết?
[00:44:47] Cái này còn phải hỏi sao?
[00:44:48] Nếu không cậu cũng không đến Thiểm Bắc.
[00:44:50] Thôi, không nói chuyện này nữa.
[00:44:52] Hôm nay tôi đến là để nghe cậu hát.
[00:44:56] Tôi thích dân ca Thiểm Bắc.
[00:44:58] Lúc nhỏ nghe bố tôi hát Tín Thiên Du.
[00:45:01] Nghe nghe mà nước mắt cứ chảy.
[00:45:04] Thực ra giọng bố tôi khàn như trống vỡ.
[00:45:07] Hát không hay lắm.
[00:45:09] Nhưng lúc đó tôi cứ nghĩ, tại sao.
[00:45:10] Giọng khàn như trống vỡ đó lại có thể làm tôi khóc?
[00:45:13] Sau này tôi mới hiểu.
[00:45:14] Là do bài hát hay.
[00:45:16] Trong dân ca Thiểm Bắc.
[00:45:17] Có một cái gì đó rất bi thương.
[00:45:19] Khiến lòng người nghe chua xót.
[00:45:23] Cảm nhận của cậu rất tốt.
[00:45:24] Đã nắm bắt được hồn của dân ca Thiểm Bắc.
[00:45:27] Vùng đất Thiểm Bắc này rất kỳ lạ.
[00:45:29] Nhìn bề ngoài.
[00:45:30] Đây là một mảnh đất cằn cỗi.
[00:45:32] Nhưng nếu quan sát kỹ, cậu sẽ phát hiện.
[00:45:34] Sau vẻ bề ngoài đó ẩn chứa một.
[00:45:36] Lý lẽ vô cùng sâu sắc.
[00:45:38] Đó là sự dày dặn của văn hóa.
[00:45:39] Sự tích tụ văn hóa hàng nghìn năm.
[00:45:42] Trong phương ngữ Thiểm Bắc hiện nay.
[00:45:44] Vẫn còn lưu giữ rất nhiều từ cổ.
[00:45:46] Tôi nghĩ.
[00:45:48] Cái cảm giác bi thương trong dân ca Thiểm Bắc.
[00:45:51] Là sự bất lực của con người trước khổ đau.
[00:45:53] Là những gì tuôn chảy từ tâm hồn.
[00:45:57] Tần Lĩnh, cậu hát cho chúng tôi một bài đi.
[00:46:00] Tôi đến đây chính là để nghe cậu hát.
[00:46:02] Nếu không tôi cũng không đi cùng Dược Dân.
[00:46:04] Hai chúng tôi đã đi bộ hơn ba tiếng đồng hồ.
[00:46:07] Thực ra trên đường đến tôi còn nghĩ.
[00:46:09] Sau khi gặp cậu sẽ giao lưu với cậu một chút.
[00:46:12] Nhưng khi thật sự gặp cậu rồi.
[00:46:14] Lại không biết nên nói gì.
[00:46:16] Thôi cứ nghe cậu hát đi.
[00:46:30] Trời đầy hoa, trời đầy mây.
[00:46:36] Sàng cát nhỏ, nửa rổ vàng.
[00:46:42] Em thêu túi thơm từng mũi kim.
[00:46:47] Mỗi mũi kim là một nỗi nhớ người trong lòng.
[00:46:55] Anh ơi.
[00:47:04] Em thêu buổi sáng, thêu buổi chiều.
[00:47:10] Thêu đôi uyên ương mãi bên nhau.
[00:47:16] Nước trong hào cát không giữ được.
[00:47:21] Anh đi khắp nơi, nắm lấy tay em.
[00:47:30] Anh ơi.
[00:47:38] Em thêu nửa đời trước, thêu nửa đời sau.
[00:47:44] Thêu đôi uyên ương mãi bên nhau.
[00:47:50] Núi đẹp nước trong không giữ được.
[00:47:56] Anh đi khắp nơi, nắm lấy tay em.
[00:48:03] C
[00:48:04] Anh ơi. C
[00:48:13] C
[00:48:15] C
[00:48:17] C
[00:48:23] Hiểu Bạch.
[00:48:25] Trong những ngày ở trong hang động này.
[00:48:26] Lòng tôi đã bình lặng hơn nhiều, cũng đã suy nghĩ nhiều.
[00:48:31] Cách mạng chưa thành công, đồng chí vẫn cần nỗ lực.
[00:48:36] Hiểu Bạch, thật sự xin lỗi.
[00:48:40] Tôi chỉ muốn nói với em.
[00:48:42] Đừng chờ tôi nữa.
[00:48:44] Thực ra, từ ngày em nhập ngũ.
[00:48:47] Số phận của em và tôi đã thay đổi.
[00:48:50] Tôi biết.
[00:48:51] Sớm muộn gì chúng ta cũng sẽ có ngày chia tay.
[00:48:54] Tôi nghĩ, đau dài không bằng đau ngắn.
[00:48:57] May là thời gian chưa dài.
[00:49:02] Tôi không muốn nói những lời như sợ làm lỡ dở em.
[00:49:04] Vì điều đó rất giả tạo.
[00:49:06] Thực ra, là tôi sợ em làm lỡ dở tôi.
[00:49:10] Trên cao nguyên hoàng thổ cằn cỗi này.
[00:49:13] Người ta dường như không thấy tương lai gì.
[00:49:15] Về tương lai, tôi chưa bao giờ có dự định gì.
[00:49:18] Hiện tại có thể ăn no bụng.
[00:49:20] Đã là nguyện vọng lớn nhất của tôi.
[00:49:22] Một người không có tương lai.
[00:49:24] Em rất khó tưởng tượng anh ta sẽ chung thủy với tình yêu.
[00:49:26] Thôi, bắt tay nhau.
[00:49:28] Làm anh em giai cấp thân thiết nhé.
[00:49:31] Chúc em trong quân đội có tiến bộ.
[00:49:33] Cũng chúc tôi thành nông dân giỏi gì đó.
[00:49:35] Biết đâu cũng làm được "ruộng Đại Trại" gì đó.
[00:49:37] Để ra vẻ một chút.
[00:49:39] Buổi chiều 14:00.
[00:49:43] Cứ thế là xong à?
[00:49:48] Nhìn đây.
[00:49:49] Đừng có làm mình.
[00:49:50] Giống như Giang Thủy Anh trong "Long Giang Tụng" vậy.
[00:49:54] Trịnh Đồng, đau dài mãi mãi độc ác hơn đau ngắn.
[00:50:00] Hiểu không?
[00:50:03] Cậu không muốn tốt lên à?
[00:50:06] Ôi, tôi không giống cậu.
[00:50:10] Lén lút đọc sách ban đêm企图để trốn khỏi hàng ngũ cách mạng.
[00:50:14]
[00:50:18] Để lại hạt giống cách mạng ở đây.
[00:50:21] Chung Dược Dân, nhân dân sẽ nhớ đến cậu.
[00:50:27] Thôi, tôi không gây phiền phức cho nhân dân nữa.
[00:50:32] Này, nhân dân Trung Quốc khi nào thì sợ phiền phức chứ?
[00:50:37] Cậu đợi tôi một lát.
[00:50:44] Hiểu Bạch, đây là lá thư cuối cùng tôi gửi cho em.
[00:50:48] Xin hãy quên tôi đi, xin lỗi.
[00:50:51] Một lần nữa nói với em lời xin lỗi.
[00:50:56] Chung Dược Dân, đồ khốn!
[00:51:54] Trên sườn núi đối diện.
[00:52:00] Kia là ai vậy.
[00:52:04] Đó chính là cô em gái thứ hai chết người của tôi.
[00:52:15] Đèn trên núi phía đông.
[00:52:21] Sáng ở núi phía tây.
[00:52:26] Một đồng bằng rộng lớn, không thấy bóng người.
[00:52:47] Tần Lĩnh, cậu đến muộn nửa tiếng.
[00:52:51]
[00:52:54]
[00:52:57] Này, chúng ta bắt đầu đi. Tôi đang nghe cậu hát đây.
[00:53:03] Con đường lớn trước nhà.
[00:53:10] Ấy, người thương ơi, đừng đi.
[00:53:20] Đi xuống phía sau nhà.
[00:53:28] Ấy, người thương ơi, một con đường nhỏ.
[00:53:39] Trên sườn núi kia.
[00:53:49] Người thương ơi, trồng đậu Hà Lan.
[00:53:56] Gặp được em, lời tâm tình.
[00:54:04] Ấy, người thương ơi, nói không hết.
[00:54:21] Chung Dược Dân, cậu đang nghĩ gì vậy?
[00:54:27] Tôi đang nghĩ cậu có ai chưa.
[00:54:29] Cậu muốn làm gì?
[00:54:31] Tôi có một đề nghị.
[00:54:33] Hay là cậu cứ coi nhà tôi là nhà chồng đi.
[00:54:37] Tuyệt đối không ai bạc đãi cậu.
[00:54:39] Phì, không biết xấu hổ.
[00:54:43] Cậu đừng ngại ngùng.
[00:54:44] Thực ra trong lòng cậu rất muốn, tôi biết mà.
[00:54:49] Dựa vào đâu mà nói vậy?
[00:54:52] Núi cao sông dài, tri âm khó tìm.
[00:55:10] Hiểu Bạch, em làm gì vậy?
[00:55:12] Em muốn đến Thiểm Bắc, hỏi anh ta.
[00:55:14] Xem người phụ nữ đó rốt cuộc là ai.
[00:55:17] Hiểu Bạch, lãnh đạo sẽ không duyệt phép cho em đâu.
[00:55:23] Không duyệt phép em cũng đi.
[00:55:26] Em điên rồi.
[00:55:28] Đưa đây.
[00:55:30] Em làm vậy là đào ngũ, là lính bỏ trốn.
[00:55:32] Em có nghĩ đến hậu quả không?
[00:55:35] Em xin xuất ngũ là được chứ gì.
[00:55:37] Em không đi lính nữa.
[00:55:41] Em bình tĩnh lại đi.
[00:55:47] Vì một Chung Dược Dân.
[00:55:48] Em làm vậy có đáng không?
[00:55:49] Em sẽ hủy hoại chính mình. Em đừng làm như vậy.
[00:55:54] Em xin chị đấy.
[00:56:10] Tại sao anh ta lại đối xử với em như vậy, La Vân?
[00:56:16] Em không chịu nổi.
[00:56:48] Hôm nay hát bài gì để chào đón tôi đến đây?
[00:56:50] Dược Dân, hôm nay không hát, chúng ta nói chuyện được không?
[00:56:54] Được chứ, chúng ta quen nhau cũng không ngắn rồi.
[00:56:57] Toàn nghe cậu hát, chưa nói chuyện bao giờ.
[00:57:08] Tần Lĩnh, tôi muốn nói với cậu một câu.
[00:57:12] Ừm, tôi đang nghe đây.
[00:57:18] Tôi thích cậu. Còn cậu thì sao? Có thích tôi không?
[00:57:26] Dược Dân, tôi không ghét cậu.
[00:57:33] Cậu vẫn chưa trả lời câu hỏi của tôi.
[00:57:37] Câu hỏi này khó trả lời.
[00:57:39] Vì tôi cũng không biết.
[00:57:43] Vậy được.
[00:57:45] Vậy tôi có đủ kiên nhẫn để chờ cậu thích tôi.
[00:57:50] Tự tin thế à.
[00:57:52] Vậy nếu tôi thích người khác thì sao?
[00:57:54] Thì tôi đợi thôi.
[00:57:56] Đợi cậu chán người đó rồi lại thích tôi.
[00:57:58] Tôi đảm bảo với cậu, sớm muộn gì cậu cũng là của tôi.
[00:58:02] Vậy thì cứ chờ xem.
[00:58:04] Dù sao thì tôi cũng chưa hứa với cậu điều gì.
[00:58:09] Tần Lĩnh, trước khi gặp cậu, tôi có một người bạn gái.
[00:58:16] Cô ấy đang ở trong quân đội. Bây giờ tôi đã...
[00:58:18] Đừng nhắc chuyện cũ của cậu nữa.
[00:58:21] Tôi không có hứng thú, vì chuyện đó không liên quan đến tôi.
[00:58:27] Cậu dường như không quan tâm đến bất cứ chuyện gì.
[00:58:29] Ví dụ như tương lai, vận mệnh, tình yêu.
[00:58:35] Rốt cuộc cậu quan tâm đến chuyện gì?
[00:58:39] Mẹ tôi từng nói với tôi.
[00:58:41] Trong cuộc sống, quá trình luôn quan trọng hơn kết quả.
[00:58:44] Nhưng tôi lại coi trọng kết quả hơn.
[00:58:47] Vậy thì có lẽ cậu không hiểu rõ bản thân mình.
[00:58:50] Có lẽ cậu là người coi đời là cuộc chơi.
[00:58:53] Đã là chơi game thì cần gì phải quan tâm đến kết quả.
[00:58:56] Niềm vui của trò chơi không phải đều nằm ở quá trình sao?
[00:58:59] Tần Lĩnh, sao cậu giống triết gia vậy?
[00:59:04] Con gái đừng tự làm mình trở nên quá sâu sắc.
[00:59:06] Như vậy sẽ làm giảm đi sức hút đấy.
[00:59:12] Dược Dân, cậu có phải rất cô đơn không?
[00:59:20] Phải, ở nơi quê mùa hẻo lánh này.
[00:59:24] Chẳng lẽ cậu không cô đơn à?
[00:59:27] Đúng rồi đó, vì cậu cô đơn.
[00:59:31] Nên mới thích tôi.
[00:59:33] Thích chẳng phải là một quá trình sao?
[00:59:37] Nếu cậu coi trọng kết quả hơn.
[00:59:41] Vậy thì nên cưới tôi.
[00:59:42] Sống chung, sinh con, đó mới là kết quả.
[00:59:47] Này, cậu thấy có thú vị không?
[00:59:51] Tôi chưa nghĩ xa đến thế.
[00:59:52] Nhưng nếu bây giờ bảo tôi cưới vợ sinh con.
[00:59:56] Tôi e là sẽ không thấy thú vị.
[00:59:58] Vậy là cậu thừa nhận quá trình quan trọng hơn kết quả rồi.
[01:00:03] Cậu nói có lý.
[01:00:08] Dược Dân, cậu nghe cho rõ đây.
[01:00:14] Tôi đồng ý làm bạn gái cậu.
[01:00:19] Vì cậu cô đơn, tôi cũng cô đơn.
[01:00:25] Nếu sau này có một ngày.
[01:00:28] Cuộc sống của cậu và tôi đều có sự thay đổi.
[01:00:31] Có những nội dung đặc sắc hơn.
[01:00:34] Vậy thì tôi sẽ chúc phúc cho cậu.
[01:00:36] Rồi sẽ nói một tiếng tạm biệt.
[01:00:40] Tôi hy vọng cậu cũng có thể giống như tôi.
[01:00:46] Chuyện này, tôi khó trả lời quá.
[01:00:51] Tần Lĩnh, nói thật.
[01:00:56] Tôi chưa từng gặp cô gái nào như cậu.
[01:01:00] Rất kỳ lạ và cũng rất lý trí.
[01:01:05] Nhưng tôi muốn hỏi cậu, nếu nhiều năm sau.
[01:01:08] Cậu và tôi lại gặp lại thì sao?
[01:01:10] Đến lúc đó.
[01:01:12] Nếu bên cạnh tôi không có người đàn ông nào xuất sắc hơn.
[01:01:15] Vậy thì cậu vẫn là một lựa chọn phù hợp.
[01:01:18] Đương nhiên đây chỉ là suy nghĩ của tôi.
[01:01:21] Tần Lĩnh, cuộc chơi này chắc chắn sẽ rất thú vị.
[01:01:26] Cũng có thể là một câu chuyện rất buồn đấy.
[01:01:29] Vậy chúng ta cùng nhau viết tiếp nó, được không?
[01:01:31] Được thôi.
[01:01:39] Chị nên viết một lá thư cho Chung Dược Dân.
[01:01:41] Mắng cho anh ta một trận, thật là hại người quá.
[01:01:45] Dựa vào đâu mà tôi mắng cậu ấy? Chúng tôi là anh em mà.
[01:01:49] Chị xem.
[01:01:50] Anh em của các người toàn là loại người gì vậy.
[01:01:53] Đàn ông các người chẳng có ai tốt cả.
[01:01:56] Là phụ nữ trên đời này đều bị mù mắt.
[01:01:59] Biết rõ trong núi có hổ, vẫn cứ đi vào núi hổ.
[01:02:02] Vậy thì phụ nữ trên đời này hãy cùng nhau đoàn kết.
[01:02:04] Ai cũng đừng để ý đến đàn ông nữa.
[01:02:06] Thế giới này sẽ không còn nhiều.
[01:02:08] Câu chuyện buồn vui ly hợp nữa.
[01:02:13] Viên Quân, xảy ra chuyện lớn như vậy.
[01:02:18] Sao anh lại có vẻ thờ ơ như vậy.
[01:02:20] Chuyện này có gì to tát đâu, trời cũng chưa sập xuống.
[01:02:24] Trên đời này.
[01:02:25] Cũng không phải chỉ có một mình Chung Dược Dân là đàn ông.
[01:02:27] Tôi nói cho chị biết, để Chu Hiểu Bạch nghỉ ngơi một chút.
[01:02:31] Vài hôm nữa tìm một người khác là xong.
[01:02:33]
[01:02:40] Một người phụ nữ nếu tình cảm bị tổn thương.
[01:02:43] E rằng cả đời cũng không thể nguôi ngoai.
[01:02:46] Này, không nghiêm trọng đến thế chứ.
[01:02:50] Tôi nghe nói tỷ lệ thành công của mối tình đầu.
[01:02:52] Còn chưa đến năm phần trăm.
[01:02:55] Chuyện này rất bình thường mà.
[01:02:57] Người ta không thể treo cổ trên một cái cây được, đúng không?
[01:03:03] Ôi, anh làm gì vậy?
[01:03:05] Anh có ý gì vậy?
[01:03:08] Anh không phải là đang rào trước cho tôi đấy chứ.
[01:03:10] Chị xem, chị xem, tôi nói.
[01:03:12] Tôi nói chị sao lại phẫn nộ như vậy.
[01:03:17] Tôi nói cho chị biết, đây gọi là đồng bệnh tương liên.
[01:03:19] Tự đặt mình vào hoàn cảnh đó rồi.
[01:03:21] Nói như xem phim vậy.
[01:03:23] Chị xem rồi tự mình xúc động.
[01:03:25] Tự mình nhập vai vào đó.
[01:03:26] Thế thì phiền phức rồi. Ví dụ như.
[01:03:30] Chị thấy Hoàng Thế Nhân đang sỉ nhục Hỉ Nhi.
[01:03:33] Chị liền coi mình là Hỉ Nhi à?
[01:03:35] Sao lại có chuyện như vậy.
[01:03:36] Được rồi, được rồi, anh đừng có ba hoa với tôi nữa.
[01:03:39] Nếu anh dám đối xử với tôi như vậy.
[01:03:41] Xem tôi có giết anh không.
[01:03:43]
[01:03:45] Là lại để lộ bộ mặt hung dữ.
[01:03:48] Thật là khiến người ta rùng mình.
[01:03:51] Anh biết là tốt rồi.
[01:03:58] Gần đây có tin tức gì của Chu Hiểu Bạch không?
[01:04:02] Bị bệnh nặng một trận, sốt đến 40 độ.
[01:04:06] Nếu không phải vì đổ bệnh.
[01:04:07] Cô ấy thật sự dám đào ngũ chạy đến Thiểm Bắc.
[01:04:12] Trong lòng cô ấy vẫn không thể buông bỏ Chung Dược Dân.
[01:04:19] Thôi, không nói về họ nữa.
[01:04:45] Ngốc Oa, làm gì đó?
[01:04:49] Anh Dược Dân.
[01:04:51] Thằng nhóc con.
[01:04:53] Sao lại làm loạn hết cả vai vế thế này.
[01:04:54] Gọi là chú, nghe chưa?
[01:04:56] Ông cháu nói hai chúng ta cùng vai vế.
[01:04:58] Nếu không sao anh cũng gọi ông ấy là ông?
[01:05:03] Tìm tôi có việc gì?
[01:05:04] Anh Dược Dân, em mang đồ ăn đến cho anh đây.
[01:05:08] Đây là gì vậy?
[01:05:09] Em đào được một hang chuột đồng.
[01:05:12] Em nướng chín nó rồi.
[01:05:14] Ngon lắm, con này em để dành cho anh đấy.
[01:05:32] Người anh em tốt, có chuyện gì cũng nghĩ đến anh mày.
[01:05:37] Thịt thơm thật.
[01:05:40] Trịnh Đồng, đọc sách gì thế?
[01:05:44] "Lịch sử Cách mạng Pháp" của Mignet.
[01:05:47] Được đấy, cậu còn đọc cả loại sách này cơ à.
[01:05:51] Không nhận ra đấy, tôi cứ tưởng đám người các cậu.
[01:05:54] Cả ngày chỉ biết quậy phá lung tung thôi.
[01:05:58] Đó là định kiến của cậu đối với tôi thôi.
[01:06:01] Tôi nói cho cậu biết, hồi tôi đi học.
[01:06:04] Là học sinh giỏi đấy.
[01:06:06] Đứng đầu lớp đấy.
[01:06:08] Làm tay chơi đó là chuyện sau này.
[01:06:12] Cậu có thể đừng suốt ngày tay chơi tay chơi được không?
[01:06:15] Tôi hỏi cậu, cái danh xưng đó nghe hay lắm à?
[01:06:19] Tôi chưa từng thấy.
[01:06:20] Tay chơi mà đọc "Lịch sử Cách mạng Pháp" cả.
[01:06:24] Chúng tôi là một đám tay chơi có chút văn hóa.
[01:06:28] Tôi luôn cho rằng.
[01:06:30] Đọc sách là một sự hưởng thụ.
[01:06:32] Tuy bây giờ tri thức văn hóa có chút mất giá.
[01:06:35] Nhưng sau này nhất định sẽ có ích.
[01:06:37] Dù có làm tay chơi cũng phải có văn hóa.
[01:06:40] Sao cậu lại không có chút đứng đắn nào vậy.
[01:06:45] Tôi lạ thật đấy, cậu nói xem.
[01:06:47] Lời hay ý đẹp vào miệng cậu đều có thể biến vị.
[01:06:51] Được, tôi hỏi cậu.
[01:06:53] Cậu nhìn nhận thế nào về Cách mạng Pháp?
[01:07:01] Nói chung thì.
[01:07:02] Có chút giống với Đại cách mạng văn hóa của chúng ta.
[01:07:07] Tôi cứ tưởng Napoléon là người thắng lớn nhất.
[01:07:11] Cậu xem ông ta đã làm cả châu Âu.
[01:07:13] Đảo lộn một phen.
[01:07:15] Nhưng cuối cùng thì sao?
[01:07:17] Vẫn là gãy giáo chìm thuyền, thất bại thảm hại.
[01:07:21] Nói hay lắm.
[01:07:24] Tôi luôn cảm thấy cậu và Chung Dược Dân.
[01:07:26] Không phải là hạng tầm thường. Này.
[01:07:30] Nhưng tại sao các cậu.
[01:07:31] Lại cứ suốt ngày giả vờ làm tay chơi?
[01:07:34] Đó là trước Đại cách mạng văn hóa.
[01:07:36] Chúng tôi làm học sinh ngoan đã chán ngấy rồi.
[01:07:41] Cậu xem, ở nhà thì luôn nghe lời cha mẹ.
[01:07:44] Đến trường lại nghe lời thầy cô.
[01:07:48] Nhưng chúng tôi làm học sinh ngoan.
[01:07:49] Cũng chẳng được cái tốt gì.
[01:07:51] Đến cuối cùng vẫn bị gọi là "đồ chó con".
[01:07:54] Anh em chúng tôi bàn bạc.
[01:07:56] Không đúng.
[01:07:58] Làm học sinh ngoan thiệt thòi quá.
[01:08:01] Thà làm tay chơi còn hơn.
[01:08:03] Thế là, chúng tôi đầu quân cho các tay chơi.
[01:08:09] Không đọc nữa, không đọc nữa. Tưởng Bích Vân.
[01:08:13] Chúng ta nói chuyện đi.
[01:08:15] Này, có phải sau khi tôi nói vậy.
[01:08:19] Cậu đã có một nhận thức mới về những tay chơi chúng tôi.
[01:08:22] Cảm thấy chúng tôi cũng rất đáng yêu.
[01:08:25] Đừng có tự mãn nữa, các cậu mà là tay chơi gì chứ.
[01:08:29] Các cậu cùng lắm.
[01:08:31] Cũng chỉ là một đám nhóc con đầy ý đồ xấu.
[01:08:33] Này, nếu tôi không nhìn nhầm.
[01:08:38] Lúc đi học cậu là một học sinh rất giỏi.
[01:08:41] Đúng không?
[01:08:43] Đương nhiên rồi, tôi còn là đội trưởng của lớp nữa đấy.
[01:08:46] Môn nào cũng đạt điểm ưu.
[01:08:48] Vậy đội trưởng của các cậu.
[01:08:49] Giúp đỡ những học sinh yếu kém như thế nào?
[01:08:52] Chúng tôi phân công một kèm một.
[01:08:54] Giúp học sinh yếu tiến bộ đến cùng.
[01:08:57] Tốt quá.
[01:08:59] Cậu xem, tôi đang chìm sâu trong ổ tay chơi khó mà thoát ra.
[01:09:03] Bây giờ chính là lúc đau đớn suy ngẫm, hối cải sửa sai.
[01:09:06] Muốn làm kẻ lãng tử quay đầu.
[01:09:09] Nhưng tôi thật sự không có quyết tâm để học tốt.
[01:09:12] Hay là đội trưởng cậu cũng giúp đỡ tôi.
[01:09:15] Bao trọn gói đến cùng, thế nào?
[01:09:18] Cậu có ý gì?
[01:09:20] Các cậu không phải là làm "một kèm một, một đôi cùng tiến" sao?
[01:09:23] Hai chúng ta kết thành một đôi, đỏ cả một đời.
[01:09:28] Trịnh Đồng.
[01:09:30] Sao nói đi nói lại lại ra cái vẻ đó rồi.
[01:09:33] Sao cậu lại không biết xấu hổ như vậy.
[01:09:35] Ôi, đồng chí Tưởng Bích Vân.
[01:09:38] Cậu đừng cứ nghĩ sai lệch.
[01:09:41] Dù tôi lỡ bước sa chân làm tay chơi.
[01:09:44] Đảng và nhân dân cũng chưa từ bỏ chúng tôi.
[01:09:48] Tôi nói này, cậu là đội trưởng Đội Thiếu niên Tiền phong.
[01:09:50] Tại sao lại không thể giơ đôi tay yêu thương ra.
[01:09:53] Kéo chúng tôi một cái?
[01:09:55] Dù có phải hy sinh bản thân.
[01:09:57] Đó cũng là cống hiến một chút cho công việc cách mạng mà.
[01:10:03] Tưởng Bích Vân đừng đi, tôi cần sự giúp đỡ của cậu.
[01:10:26] Này, Trịnh Đồng.
[01:10:27] Lấy cái cao dán giảm đau của cậu ra đây, tôi cần dùng.
[01:10:31] Cậu làm gì vậy? Muốn vá quần à? Không được.
[01:10:35] Đồ tốt không thể để cậu phá hỏng.
[01:10:37] た
[01:10:37] Vả lại tôi cũng không còn mấy miếng.
[01:10:39] 調べた
[01:10:39] Quần tôi rách lộ cả mông rồi.
[01:10:40] 食べた
[01:10:41] Tôi chỉ còn mỗi cái quần này thôi.
[01:10:42] Cậu không thể để tôi lộ mông ra đường được.
[01:10:45] Lộ thì cứ lộ.
[01:10:46] Cũng không ai nhìn chằm chằm vào mông cậu đâu.
[01:10:48] Đừng nói nhiều, mau lấy ra đây.
[01:10:51] Tôi cũng không còn đủ mấy miếng nữa.
[01:10:54] Này, cậu nhìn cái quần của cậu xem có bao nhiêu lỗ.
[01:11:01] Tôi lấy cái áo này của tôi.
[01:11:02] Xé ra làm miếng vá cho cậu nhé.
[01:11:03] Thế không phải vẫn phải khâu sao?
[01:11:04] Vậy thì dán lên cho đỡ mất công.
[01:11:08] Đúng rồi, Tưởng Bích Vân có keo dán đấy.
[01:11:12] Cậu mượn về đi.
[01:11:13] Chúng ta dán miếng vá lên là được chứ gì.
[01:11:16] Ý kiến hay đấy, Trịnh Đồng.
[01:11:19] Cậu đến chỗ Tưởng Bích Vân mượn keo dán về đây.
[01:11:22] Muốn đi thì tự đi đi, đừng có sai tôi mãi.
[01:11:25] Tôi đang ngồi trên giường mà.
[01:11:26] Cậu xem, tôi bây giờ chỉ mặc quần dài mỏng.
[01:11:28] Nếu tôi có quần thì có vội như vậy không?
[01:11:29] Mau đi đi, mau đi đi.
[01:11:31] Ôi.
[01:11:34] Để quần lại cho tôi.
[01:11:40] Tưởng Bích Vân có ở đó không?
[01:11:43] Vào đi.
[01:11:46] Đọc sách à? Đang làm món gì ngon thế?
[01:11:51] Này, này, có việc thì nói đi.
[01:11:54] Nếu muốn nói chuyện phiếm thì không có thời gian đâu.
[01:11:56] Lọ keo dán của cậu còn không?
[01:11:58] Làm gì vậy?
[01:11:59] Vá quần.
[01:12:02] Cậu vá quần cần keo dán làm gì?
[01:12:05] Dán miếng vá.
[01:12:06] Quần của Chung Dược Dân rách đến lộ cả mông.
[01:12:09] Trốn trên giường không dám ra ngoài.
[01:12:14] Cậu ta làm gì thế?
[01:12:16] Sao cậu ta chỉ có một cái quần?
[01:12:18] Chuyện là, cậu ấy vốn có ba cái quần.
[01:12:21] Nhưng cậu ấy dùng hai cái quần.
[01:12:23] Để đổi lấy một con chó của Vương Bảo Tài.
[01:12:26] Các cậu đúng là biết quậy thật, còn muốn nuôi chó.
[01:12:29] Nào, chúng tôi nuôi chó làm gì.
[01:12:33] Chúng tôi ăn thịt con chó đó rồi.
[01:12:38] Vì miếng ăn mà đến quần cũng không có.
[01:12:43] Vậy còn cậu? Sao cậu không cho cậu ta mượn một cái?
[01:12:46] Tôi cũng chỉ còn một cái này thôi.
[01:12:49] Tôi dùng ba cái quần đổi lấy một con gà của Nhị Hỷ.
[01:12:52] Ôi, vì chuyện này mà Chung Dược Dân còn mắng tôi.
[01:12:55] Nói tôi không biết buôn bán.
[01:12:57] Cậu ấy dùng hai cái quần đổi lấy một con chó.
[01:12:59] Chó thì ăn được lâu hơn gà.
[01:13:01] Được rồi, được rồi, mang quần ra đây đi.
[01:13:04] Tôi vá cho cậu ta.
[01:13:06] Thật sao? Được rồi.
[01:13:11] Đưa quần cho tôi. — ●
[01:13:13] Tưởng Bích Vân muốn vá quần cho cậu.
[01:13:18] Thế này không được đâu.
[01:13:20] Tưởng Bích Vân là mục tiêu chính của cậu.
[01:13:22] Tôi chen vào thế này thì không nghĩa khí chút nào.
[01:13:25] Thôi đi, tôi thử mấy lần rồi.
[01:13:27] Không có hy vọng, bị từ chối thẳng thừng.
[01:13:34] Chắc là do cậu nhóc đó giở trò ba hoa với người ta rồi.
[01:13:38] Như vậy là không được.
[01:13:40] Phải拿出chút chân thành ra.
[01:13:43] Chỉ luyện mồm mép thì sao được.
[01:13:46] Tôi mệt rồi. Anh em sau này không có ý đồ xấu nữa.
[01:13:49] Được rồi, được rồi, đừng nản lòng. Tôi bày cho cậu vài chiêu.
[01:13:55] Cậu, cậu có thể bày cho tôi chiêu gì chứ?
[01:13:59] Chuyện này cậu không cần quan tâm.
[01:14:00] Bây giờ cậu mang cái này qua đó.
[01:14:03] Phần còn lại cứ xem tôi đây. Đi đi, đi đi.
[01:14:06] Lại sai tôi.
[01:14:21] Tưởng Bích Vân, tôi đến để cảm ơn cậu.
[01:14:24] Không có sự giúp đỡ của cậu.
[01:14:25] Tôi không thể ra khỏi nhà được.
[01:14:27] Được rồi, khách sáo làm gì.
[01:14:29] Giúp đỡ nhau một chút có là gì đâu.
[01:14:32] Này, nói thật đấy.
[01:14:35] Sau này các cậu bớt làm những chuyện quậy phá như thế này đi.
[01:14:37] Vì vài miếng ăn mà đến quần cũng không có mà mặc.
[01:14:40] Vâng ạ.
[01:14:43] Mấy ngày nay chúng tôi đều đã tự kiểm điểm sâu sắc.
[01:14:47] Cảm thấy cứ quậy phá như thế này mãi đúng là không ổn.
[01:14:51] Cái này gọi là suy đồi. Là một người trẻ tuổi.
[01:14:54] Nên có hoài bão.
[01:14:56] Nên tranh thủ thời gian học hỏi điều gì đó.
[01:14:58] Sau này mới có thể làm nên sự nghiệp.
[01:15:02] Sao tôi lại cảm thấy những lời này.
[01:15:04] Không giống như được nói ra từ miệng cậu vậy.
[01:15:06] Này, các cậu không làm tay chơi nữa à?
[01:15:10] Cải tà quy chính rồi à? Từ nay thay đổi hoàn toàn.
[01:15:14] Trở thành một người có ích cho xã hội.
[01:15:21] Tôi tiết lộ cho cậu một bí mật, cậu phải giữ kín nhé.
[01:15:25] Ừm, cậu nói đi.
[01:15:28] Chúng tôi đã thành lập một nhóm học tập.
[01:15:31] Mọi người bái Trịnh Đồng làm thầy.
[01:15:33] Mỗi ngày giảng cho chúng tôi một đoạn lịch sử.
[01:15:35] Trịnh Đồng, giảng một đoạn lịch sử?
[01:15:40] Cậu ta mỗi ngày ngoài việc ba hoa.
[01:15:42] Cậu ta còn biết làm gì nữa?
[01:15:44] Đó là do cậu không hiểu cậu ta.
[01:15:46] Cậu ta xuất thân từ gia đình trí thức.
[01:15:48] Từ nhỏ đã là học sinh xuất sắc.
[01:15:50] Học vấn uyên bác lắm.
[01:15:51] Cậu ta vừa giảng bài là chúng tôi đều ngớ người.
[01:15:54] Được rồi, được rồi, cậu đừng tâng bốc cậu ta nữa.
[01:15:58] Cậu ta có học vấn gì chứ?
[01:16:00] Nếu cậu không tin, cậu có thể đến nghe.
[01:16:03] À, không được.
[01:16:06] Trịnh Đồng là người có chút thâm trầm.
[01:16:09] Cậu ta không thích khoe khoang.
[01:16:11] Nếu cậu đến nghe, có lẽ cậu ta sẽ không giảng nữa.
[01:16:16] Thế này đi, tối nay cậu có thể qua đó.
[01:16:20] Đứng ngoài cửa nghe.
[01:16:22] Chúng tôi thường giảng bài vào lúc trước khi tắt đèn.
[01:16:25] Đến nghe đi.
[01:16:28] Tối nay tôi sẽ đến.
[01:16:30] Phải xem Trịnh Đồng có thể giảng được gì.
[01:16:33] Hẹn rồi nhé. Đừng nói cho ai biết nhé.
[01:16:42] Nhất là Trịnh Đồng, đừng bán đứng tôi đấy.
[01:16:45] Ừm.
[01:17:00] Tôi có chuyện muốn nói với cậu.
[01:17:01] Cậu tìm tôi chẳng có chuyện gì tốt. Mau nói đi.
[01:17:03] Hôm nay đến lượt tôi gánh nước. Tôi còn thiếu hai chuyến nữa.
[01:17:05] Cậu mau về đi.
[01:17:06] Đọc một chương trong cuốn "Lịch sử Trung Quốc đại cương" của chúng ta đi.
[01:17:08] Kế hoạch mà hôm đó tôi nói với cậu.
[01:17:09] Tối nay thực hiện.
[01:17:10] Hả? Cậu thật sự bắt tôi giả làm thầy giáo à?
[01:17:12] Cuốn "Lịch sử Trung Quốc đại cương" đó tôi chưa hề đọc.
[01:17:14] Cậu bảo tôi giảng cái gì?
[01:17:16] Chúng ta không phải đã nói về "Văn Cảnh chi trị" rồi sao?
[01:17:17] Cứ bắt đầu giảng từ thời Tây Hán đi.
[01:17:19] Cậu mau ôn lại đi.
[01:17:20] Đến lúc đó tôi sẽ phối hợp với cậu.
[01:17:21] Chúng ta hỏi những câu càng ngu ngơ.
[01:17:23] Càng làm nổi bật sự uyên bác của thầy, phải không?
[01:17:25] Vậy được, tôi về đọc sách đây.
[01:17:27] Được.
[01:17:27] Hai thùng nước này cậu gánh giúp tôi.
[01:17:29] Cứ quyết định vậy đi.
[01:17:30] Cậu còn ra vẻ thầy giáo nữa à.
[01:17:32] Tôi vừa phải nghĩ ra ý tưởng, vừa phải gánh nước.
[01:17:42] Đến rồi, đến rồi. Chuẩn bị, chuẩn bị.
[01:17:48] Cốc nước, chuẩn bị xong.
[01:18:02] Đoạn lịch sử mà tôi vừa giảng cho các bạn.
[01:18:05] Được gọi là "Văn Cảnh chi trị".
[01:18:09] Theo quan điểm của các nhà sử học.
[01:18:12] "Văn Cảnh chi trị" là thời kỳ xã hội phong kiến Trung Quốc.
[01:18:15] Thời thái bình thịnh trị đầu tiên.
[01:18:19] Do hoàng đế áp dụng chính sách nghỉ ngơi dưỡng sức.
[01:18:24] Giảm nhẹ sưu thuế.
[01:18:26] Làm cho quốc lực của đất nước nhanh chóng trở nên giàu mạnh.
[01:18:30] Thưa thầy, em có một câu hỏi được không ạ?
[01:18:34] Tôi đã nói đừng gọi tôi là thầy.
[01:18:37] Chúng ta ở đây là cùng nhau thảo luận mà.
[01:18:40] Thưa thầy, mọi người không phải đã bàn bạc xong rồi sao?
[01:18:43] Khi lên lớp phải gọi là thầy.
[01:18:45] Đã học văn hóa thì phải tôn sư trọng đạo.
[01:18:48] Đúng, đúng.
[01:18:50] Thầy Trịnh.
[01:18:51] Đúng, đúng, đừng khách sáo.
[01:18:53] Ai có văn hóa thì người đó là thầy.
[01:18:55] Đúng.
[01:18:56] Thưa thầy, câu hỏi của em là... 火
[01:18:59] Rốt cuộc là nhà Đường có trước hay nhà Hán có trước ạ?
[01:19:03] Ôi, Chung Dược Dân.
[01:19:05] Tôi nói sao cậu lại dốt nát như vậy?
[01:19:09] Tây Hán được thành lập vào năm 202 trước Công nguyên.
[01:19:15] Nhà Đường được thành lập vào năm 618 sau Công nguyên.
[01:19:19] Khoảng cách giữa chúng là hơn 800 năm.
[01:19:22] Cậu nói xem cái nào trước cái nào sau?
[01:19:24] Thưa thầy, vậy Tam Quốc thì sao ạ?
[01:19:27] Tam Quốc chắc hẳn phải có trước nhà Hán chứ ạ.
[01:19:30] Thầy xem, Lưu Bang họ Lưu, Lưu Bị cũng họ Lưu.
[01:19:36] Hai người họ có quan hệ gì ạ?
[01:19:37] Lưu Bang có phải là con của Lưu Bị không ạ?
[01:19:41] Chung Dược Dân.
[01:19:43] Tôi nói cậu ngoài đánh nhau, tán gái ra.
[01:19:45] Cậu còn biết làm gì nữa?
[01:19:47] Sao kiến thức lịch sử lại nghèo nàn thế này?
[01:19:49] Câu hỏi đưa ra thật là nực cười.
[01:19:52] Tôi nói cho cậu biết.
[01:19:53] Thời kỳ Tam Quốc là sau thời Đông Hán.
[01:19:57] So với Tây Hán do Lưu Bang thành lập.
[01:19:59] Cách nhau hơn bốn trăm năm đấy.
[01:20:02] Tôi nói sao cậu lại có trình độ như người mù chữ vậy.
[01:20:05] Phải ạ, từ năm 66 đến giờ.
[01:20:12] Chưa đọc sách ngày nào.
[01:20:14] Chữ cũng gần quên hết, huống chi là lịch sử.
[01:20:18] Thật là xấu hổ.
[01:20:21] Tôi đã nhìn thấu con đường này từ lâu rồi.
[01:20:25] Tri thức văn hóa đến lúc nào cũng có ích.
[01:20:30] Con người không thể sống một cách mơ hồ được.
[01:20:35] Các cậu xem.
[01:20:36] Chung Dược Dân, cậu thanh niên này đứng đây.
[01:20:40] Cũng coi như là tướng mạo đường hoàng nhỉ.
[01:20:43] Nhưng chỉ có vẻ ngoài đẹp, tướng mạo tốt thì có ích gì.
[01:20:47] Chẳng phải là một đầu toàn hồ dán sao.
[01:20:50] Tôi nói cho cậu biết, nói một câu không hay.
[01:20:53] Cứ thế này mãi, cậu đến vợ cũng không tìm được.
[01:20:57] Ai mà muốn gả cho người mù chữ như cậu.
[01:21:00] Chúng ta tiếp tục giảng về Văn Cảnh chi trị này.
[01:21:02] Dược Dân, đi thôi, đi thôi.
[01:21:04] Đi thôi.
[01:21:05] Đi rồi.
[01:21:06] Tan học, tan học.
[01:21:12] Trịnh Đồng.
[01:21:14] Cậu còn thật sự ra vẻ thầy giáo cơ à.
[01:21:17] Ai là người mù chữ?
[01:21:18] Tôi thấy cậu muốn ăn đòn phải không?
[01:21:21] Anh em, tôi giảng bài mà nghiện thật rồi.
[01:21:24] Đi ngủ. no
[01:21:25] Ôi, cậu để tôi đổ hết kiến thức trong bụng ra.
[01:21:27] Được không?
[01:21:30] Đi đi, đi đi.
[01:21:32] Anh em.
[01:21:33] Ngủ đi, đi chỗ khác cho mát.
[01:21:34] Tôi nói cho cậu biết.
[01:21:36] Anh em đều đi ngủ cả rồi.
[01:21:38] Chỗ nào mát thì ra chỗ đó mà ở.
[01:21:40] Dược Dân.
[01:21:42] Được, được.