(AI-sub) Huyết Sắc Lãng Mạn Tôn Lệ -

9/16 أشرطة فيديو

(AI-sub) Huyết Sắc Lãng Mạn Tập 17+18 Vietsub | Tôn Lệ, Lưu Diệp

0 المشاهدات· 08/14/25
ai_sub_studio
ai_sub_studio
مشتركين
0

Phụ đề được dịch bằng AI, cần bạn góp sức hoàn thiện. Liên hệ tham gia tại Facebook: https://www.facebook.com/profi....le.php?id=1000678863 -------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------- "Huyết Sắc Lãng Mạn" là bản tráng ca về tuổi trẻ, tình yêu và lý tưởng của một thế hệ thanh niên Bắc Kinh giữa bối cảnh lịch sử đầy biến động của cuộc Cách mạng Văn hóa. Phim xoay quanh cuộc đời của Chung Dược Dân (Lưu Diệp) và mối tình đầu khắc cốt ghi tâm với Châu Hiểu Bạch, do Tôn Lệ thủ vai. Với vẻ đẹp trong sáng và diễn xuất đầy nội lực, Tôn Lệ đã thể hiện xuất sắc hình ảnh một cô gái kiên định, hết mình vì tình yêu, góp phần tạo nên một trong những câu chuyện tình kinh điển nhất trên màn ảnh nhỏ Trung Quốc.

أظهر المزيد

[00:00:05] Mọi người nghe tôi giải thích.

[00:00:06] Đừng giải thích.

[00:00:07] Không phải...

[00:00:10] Tôi vừa mới nhận một cuộc điện thoại trong xe.

[00:00:14] Vậy các người còn muốn thế nào nữa?

[00:00:16] Đánh mày!

[00:00:20] Mọi người nghe tôi giải thích.

[00:00:21] Lúc nãy tôi thật sự có lý do.

[00:00:22] Mọi người đừng ra tay, tuyệt đối đừng ra tay.

[00:00:24] Mọi người nghe tôi giải thích.

[00:00:26] Tránh ra! Tránh ra! Tránh ra!

[00:00:28] Mọi người muốn làm gì? Tôi nói cho mọi người biết.

[00:00:29] Đánh người là phạm pháp.

[00:00:30] Mày muốn làm gì?

[00:00:31] Cô là gì của anh ta?

[00:00:33] Không là gì cả.

[00:00:34] Cô không là gì cả.

[00:00:35] Sao cô lại ra mặt thay anh ta?

[00:00:36] Chuyện gì cũng phải có công bằng, có lý lẽ chứ.

[00:00:39] Anh ta tông vào tôi.

[00:00:42] Anh ấy đã nói đi bệnh viện mà.

[00:00:44] Đi bệnh viện là xong à?

[00:00:47] Đền tiền!

[00:00:47] Vậy tôi đền xe đạp cho ông được chứ?

[00:00:49] Vậy còn tôi thì sao? Anh xem, tông tôi thế này.

[00:00:51] Anh xem bộ quần áo này.

[00:00:52] Đền tiền! Đền tiền!

[00:00:56] Số tiền này coi như là tôi xin lỗi vậy.

[00:00:58] Xin lỗi.

[00:00:59] Vậy sau này lái xe chú ý một chút.

[00:01:00] Tông người ta thì phải xuống xe ngay.

[00:01:01] Đến cả xuống xe cũng không.

[00:01:02] Một chút ý thức cũng không có.

[00:01:03] Thật không ra thể thống gì.

[00:01:04] Xin lỗi, xin lỗi.

[00:01:09] Ây!

[00:01:27] Cô Tần, cô Tần!

[00:01:30] Cảm ơn, may mà có cô.

[00:01:33] Xe của ông đâu?

[00:01:34] Tôi không lái nữa, tôi sợ không an toàn.

[00:01:36] Làm gì thế này?

[00:01:37] Tôi phải đi theo cô chứ.

[00:01:38] Nếu không tôi đi một mình cũng không an toàn.

[00:01:42] Ai bảo ông tông người ta rồi còn ngồi trong xe không xuống.

[00:01:45] Đa số người giàu đều không phải người tốt.

[00:01:49] Sự tức giận của quần chúng là có lý.

[00:01:51] Nhưng tôi là người tốt.

[00:01:53] Dựa vào đâu mà thấy?

[00:01:55] Tôi nghĩ cô từ từ sẽ biết.

[00:01:57] Xin lỗi, tôi không có hứng thú biết.

[00:01:59] Nhưng tôi có.

[00:02:01] Ông cũng tự tin quá nhỉ.

[00:02:03] Chỉ cần cô không ghét tôi.

[00:02:06] Cũng không ghét.

[00:02:07] Cảm ơn, chúng ta mới quen nhau không lâu.

[00:02:10] Tôi đã gây ra cho cô nhiều phiền phức rồi.

[00:02:11] Gì cơ?

[00:02:12] Chuyện lúc nãy.

[00:02:13] Và cả đoàn trưởng của các cô nữa.

[00:02:17] Tôi không quen hát riêng cho những đại gia như ông.

[00:02:21] Tôi cũng không quen.

[00:02:22]

[00:02:24] Chuyên đến?

[00:02:25]

[00:02:28] Tôi đặc biệt thích nghe cô hát bài Tín Thiên Du đó.

[00:02:32] Bởi vì cha tôi là người Thiểm Bắc.

[00:02:34] Tôi nghe cảm thấy rất thân thiết.

[00:02:36] Tôi không có ý đồ xấu, thật lòng đấy.

[00:02:41] Nhưng đoàn kịch của chúng tôi muốn ông tài trợ.

[00:02:44]

[00:02:46]

[00:02:47] Tôi nhờ một người bạn...

[00:02:48]

[00:02:49] Không ngờ vừa vào cửa...

[00:02:50] ...đoàn trưởng của các cô đã nói chuyện tài trợ với tôi.

[00:02:53] Ông đã đồng ý à?

[00:02:55] Tôi phải làm một số điều tra, nghiên cứu.

[00:02:57] Tìm hiểu một số tình hình.

[00:02:58] Rồi mới nói chứ. Chuyện tài trợ này...

[00:03:00] ...không phải một mình tôi quyết định được.

[00:03:01] Ít nhất cũng phải họp hội đồng quản trị thảo luận đã.

[00:03:05] Haiz, tôi đang nói gì thế này.

[00:03:07] Tôi là một doanh nhân.

[00:03:08] Có phải trông quá bạc bẽo không?

[00:03:16] Tôi thấy bạc bẽo chưa chắc đã là chuyện xấu.

[00:03:21] Bảo vệ bản thân mới có tư cách đối tốt với người khác.

[00:03:24] Vậy chúng ta coi như đã quen nhau rồi.

[00:03:28] Quen nhau rồi.

[00:03:30] Tôi có thể mời cô ăn trưa được không?

[00:03:33] Xin lỗi, tôi vừa ăn xong.

[00:03:36] Nhưng tôi vẫn còn đói.

[00:03:39] Vậy ông đi ăn trước đi. Xin lỗi tôi không đi cùng.

[00:03:45] Sau này tôi có thể đến tìm cô được không?

[00:03:47] Tại sao?

[00:03:48] Bởi vì tôi chưa bao giờ thấy...

[00:03:51] ...một cô gái độc lập như cô.

[00:03:53] Hơn nữa, bài hát quê hương của cô hát hay như vậy.

[00:03:57] Tùy tình hình thôi.

[00:03:59] Ý cô là...

[00:04:00] ...tùy tâm trạng của cô sao?

[00:04:03] Phải.

[00:04:05] Tôi vừa rồi ở trong rạp hát...

[00:04:09] ...có phải trông hơi kiêu ngạo không?

[00:04:15] Ông thấy bộ dạng bây giờ của mình...

[00:04:16] ...còn có thể kiêu ngạo được nữa không?

[00:04:21] Cảm ơn, cảm ơn.

[00:04:22] Lúc nãy may mà có cô giúp tôi thoát khỏi tình thế khó xử.

[00:04:33] Sau này không được nhắc đến chuyện của tôi và Trương Hải Dương nữa.

[00:04:37] Cô và Trương Hải Dương có chuyện gì?

[00:04:43] Viên Quân thế nào rồi?

[00:04:45] Nghe nói đã chia tay với La Vân rồi.

[00:04:49] Chia tay sớm thế. Hại tớ lần trước...

[00:04:52] ...ở quân đội chăm sóc Viên Quân hơn một tháng.

[00:04:54] Quân bộ suýt nữa đã tưởng tớ là bạn gái của Viên Quân đấy.

[00:04:58] Tình cảm giai cấp cứ nảy nở trong hoạn nạn thôi.

[00:05:03] Mồm chó không mọc được ngà voi.

[00:05:06] Viên Quân đang đi trên con đường thênh thang đó.

[00:05:09] Từ trường quân sự ra có thể được thăng cấp vượt bậc lên tiểu đoàn.

[00:05:12] Người ta có hoài bão với tổ quốc, tầm nhìn ra thế giới.

[00:05:17] Đàn ông chỉ mong có chiến tranh.

[00:05:21] Viên Quân thì mong hòa bình, cậu đừng quên.

[00:05:24] Viên Quân học là ngoại ngữ quân sự.

[00:05:26] Sau khi tốt nghiệp ra nước ngoài làm tùy viên quân sự.

[00:05:29] Ừm.

[00:05:29] Tên này ở trường quân sự rảnh quá.

[00:05:32] Một tuần gọi cho em một cuộc điện thoại.

[00:05:34] Nói là đang hoạt động để được đi nước ngoài.

[00:05:36] Đi nước ngoài?

[00:05:37] Đúng, trước tiên đến một nước nhỏ ở châu Âu.

[00:05:40] Trước tiên làm tùy viên quân sự thực tập.

[00:05:42] Thực tập? Anh thấy người như Viên Quân...

[00:05:45] ...có thể làm cho cái nước nhỏ ở châu Âu đó rối loạn lên.

[00:05:47] Lúc khác thì khác. Trước tiên cứ thực tập đã.

[00:05:50] Sau đó sẽ chính thức.

[00:05:52] Nhìn bằng con mắt khác rồi đấy.

[00:05:54] Đúng vậy, em đến cả phẫu thuật ruột thừa cũng làm được rồi.

[00:05:58] Chỉ có anh là vẫn chưa ổn thôi.

[00:06:01] Phục vụ, tính tiền.

[00:06:14] Anh cũng khá quen rồi nhỉ.

[00:06:17] Anh là Quân đội Nhân dân Giải phóng Trung Quốc.

[00:06:20] Đến địa phương ăn một bữa cơm còn phải trả tiền à?

[00:06:24] Đi thôi.

[00:06:26] Nói thật.

[00:06:31] Mấy hôm nữa hết phép thăm nhà về đơn vị.

[00:06:34] Em có mang theo đồ gì không?

[00:06:36] Mang gì?

[00:06:39] Không mang đồ thì mang mấy câu nói cũng được.

[00:06:45] Dù sao cũng no nê rồi.

[00:06:47] Anh đuổi em đi cũng không sao nữa.

[00:06:50] Nhưng chuyện chính vẫn phải nói.

[00:06:54] Trương Hải Dương một lòng một dạ với anh.

[00:06:58] Sao anh cứ phải treo cổ trên một cái cây này chứ?

[00:07:02] Tìm một người anh yêu...

[00:07:04] ...không bằng gả cho một người yêu anh.

[00:07:11] Trương Hải Dương yêu tôi à?

[00:07:13] Yêu.

[00:07:14] Còn anh thì sao?

[00:07:18] Anh dám nói anh không yêu không?

[00:07:23] Anh không dám nói không yêu, cũng không dám nói yêu.

[00:07:27] Anh sợ làm lỡ dở em mà.

[00:07:30] Anh đã làm lỡ dở em rồi.

[00:07:37] Bây giờ có phải anh đuổi em đi không?

[00:07:48] A lô?

[00:07:48] A lô, tôi là Lý Diệu Minh ở phòng chính trị đây.

[00:07:53] Trưởng phòng Lý, xin chào, có chỉ thị gì không ạ?

[00:07:56] Chính trị viên Ngô.

[00:07:58] Chung Dược Dân có phải về nhà thăm người thân không?

[00:08:00] Đúng vậy, mới về được một tuần.

[00:08:03] Tôi nói này.

[00:08:04] Lập tức gửi điện báo khẩn cho Chung Dược Dân.

[00:08:06] Cứ nói là bộ tư lệnh ra lệnh cho anh ấy lập tức về đơn vị...

[00:08:09] ...có nhiệm vụ quan trọng.

[00:08:14] Trưởng phòng Lý, Dược Dân lần này về...

[00:08:17] ...anh ấy mấy năm rồi chưa về nhà thăm người thân.

[00:08:19] Ông xem có phải là...

[00:08:22] Ngô Mãn Độn, chấp hành mệnh lệnh!

[00:08:30] Lính thông tin! Lính thông tin! Lính thông tin!

[00:08:38] Có!

[00:08:41] Cậu lập tức gửi điện báo cho đại đội trưởng Chung.

[00:08:43] Bảo anh ấy cấp tốc về đơn vị.

[00:08:44] Cứ nói là bộ tư lệnh có nhiệm vụ khẩn cấp truyền đạt.

[00:08:46] Đi đi, khẩn cấp lắm đấy!

[00:09:09] A lô, tôi là đường dài Bắc Kinh.

[00:09:12] Xin nối máy đến phòng tham mưu quân bộ.

[00:09:19] A lô, có phải phòng tham mưu không?

[00:09:22] Tìm tham mưu Trương, Trương Hải Dương của các anh.

[00:09:28] A lô, tôi là Trương Hải Dương.

[00:09:31] Là tôi, Chu Hiểu Bạch.

[00:09:34] Cậu đang ở đâu?

[00:09:35] Tớ đang ở nhà.

[00:09:39] Hải Dương, tớ gặp Chung Dược Dân rồi.

[00:09:44] Cậu chỉ nói với tớ cái này thôi à?

[00:09:47] Cậu gọi điện báo cho tớ anh ấy về...

[00:09:49] ...tớ cũng báo cho cậu biết tớ đã gặp anh ấy.

[00:09:52]

[00:09:55] Hai người nói chuyện thế nào rồi?

[00:09:57] Không nói những chuyện này nữa. Tớ muốn hỏi cậu một câu.

[00:10:06] Chung Dược Dân nói cậu yêu tớ, có thật không?

[00:10:15] Có phải đàn ông không, nói đi chứ?

[00:10:19] Nói gì chứ?

[00:10:25] Nếu yêu tớ, thì nói ra.

[00:10:31] Thế này, nếu tớ nói ra...

[00:10:35] ...cậu không cười ha hả.

[00:10:38] Thì cũng nói Trương Hải Dương, cậu điên rồi à.

[00:10:40] Yêu cũng vô ích.

[00:10:44] Nói!

[00:10:50] Sao tớ có thể không yêu cậu chứ?

[00:10:53] Nhưng tớ và Dược Dân là anh em.

[00:10:56] Lần này cậu ấy về Bắc Kinh...

[00:10:57] ...giữa các cậu thế nào tớ cũng không biết.

[00:11:00] Làm sao tớ có thể tùy tiện nói tớ yêu cậu được chứ?

[00:11:08] Cậu bây giờ là đại đội trưởng rồi, phải học cách chỉ huy binh lính.

[00:11:12] Chỉ huy binh lính có bí quyết.

[00:11:14] Trước hết cậu phải xem xét đến...

[00:11:16] ...làm thế nào để nâng cao khả năng sống sót của binh lính trên chiến trường.

[00:11:21] Về mặt lý thuyết, trước tiên phải tiêu diệt kẻ thù.

[00:11:24] Thì mới có thể bảo vệ mình hiệu quả.

[00:11:26] Đó là lý thuyết, phải vận dụng linh hoạt.

[00:11:31] Cậu chỉ huy một đại đội giữ trận địa.

[00:11:33] Đối phương là một trung đoàn đến tấn công.

[00:11:36] Một đại đội của cậu có thể tiêu diệt được một trung đoàn của họ không?

[00:11:40] Nhưng theo lý thuyết của các con...

[00:11:41] ...thì phải tiêu diệt hết một trung đoàn của đối phương trước.

[00:11:45] Thì mới có thể sống sót.

[00:11:47] Bố đang cãi cùn đấy à?

[00:11:49] Vậy phòng ngự tốt nhất là tấn công.

[00:11:51] Câu này chắc chắn không sai chứ?

[00:11:52] Về mặt chiến dịch tổng thể mà nói...

[00:11:54] ...câu nói này của con không sai.

[00:11:56] Nhưng về mặt trận chiến cụ thể...

[00:11:58] ...thì rất khó nói.

[00:12:02] Một đại đội của con tấn công một trung đoàn thử xem.

[00:12:07] Thôi, con không cãi cùn với bố nữa.

[00:12:09] Bố ăn táo đi đã.

[00:12:10] Bố không ăn, con ăn đi.

[00:12:13] Dược Dân à, nghe lời bố không sai đâu.

[00:12:17] Bố là lính già rồi.

[00:12:21] Phẩm chất của một người lính già trước hết được thể hiện ở...

[00:12:25] ...khả năng sống sót của anh ta trên chiến trường.

[00:12:28] Ví dụ như anh ta có thể dùng hố bom làm vật che chắn.

[00:12:32] Luôn sẵn sàng nhảy vào hố bom mới.

[00:12:34] Bởi vì anh ta biết...

[00:12:35] ...hai quả đạn pháo do cùng một khẩu pháo bắn ra liên tiếp...

[00:12:39] ...không thể nào rơi vào cùng một hố bom.

[00:12:42] Bố, đó là chuyện cũ rồi.

[00:12:45] Những trận chiến mà bố đã trải qua...

[00:12:46] ...không có hỏa lực mạnh như trong chiến tranh hiện đại.

[00:12:49] Nếu đối phương bắn một loạt đạn...

[00:12:51] ...có thể bao phủ toàn bộ trận địa của con.

[00:12:52] Mỗi mét vuông rơi hai quả đạn.

[00:12:54] Con trốn đi đâu? Nếu theo cách đó...

[00:12:57] ...thì chiến tranh hồi đó chỉ là trò trẻ con.

[00:13:00] Nói bậy! Chiến dịch Hoài Hải cũng là trò trẻ con à?

[00:13:03] Con đã thấy cảnh đó chưa?

[00:13:06] Lúc đó, kẻ địch đều được trang bị toàn bộ theo kiểu Mỹ.

[00:13:10] Con mà còn cãi cùn với bố, bố đánh con đấy.

[00:13:12] Bố xem, bố lại nổi giận rồi.

[00:13:14] Thảo luận vấn đề với bố không được.

[00:13:18] Tại sao con trai mãi mãi không thể tranh luận thắng bố?

[00:13:20] Đó là vì địa vị quá không bình đẳng.

[00:13:22] Nếu bố tranh luận thua...

[00:13:24] ...có thể tức giận xấu hổ mà đánh con.

[00:13:26] Nhưng con trai lại không thể đánh trả.

[00:13:28] Xã hội này...

[00:13:30] ...có rất nhiều chuyện không bình đẳng.

[00:13:32] Bố đánh con, là điều hiển nhiên.

[00:13:37] Nếu con cảm thấy không công bằng...

[00:13:39]

[00:13:43] Bố, bố phải giới thiệu cho con một đối tượng.

[00:13:45] Bố cũng muốn sớm có cháu chứ?

[00:13:46] Đi đi, tự đi mà tìm.

[00:13:49] Đến cả một người vợ cũng không tìm được.

[00:13:51] Điều đó cho thấy thằng nhóc này không có bản lĩnh.

[00:13:54] Làm một kẻ độc thân cũng đáng đời.

[00:13:57] Chung Dược Dân, điện báo khẩn, lấy con dấu.

[00:14:01] Ký tên được không?

[00:14:02] Được, được.

[00:14:22] Quân đội gửi điện báo rồi.

[00:14:29] Nói là nhiệm vụ khẩn cấp, bảo con về ngay lập tức.

[00:14:42] Mới về được mấy ngày.

[00:14:45] Mông còn chưa ngồi nóng nữa.

[00:14:51] Bố, hay là con cứ lờ đi.

[00:14:56] Nói bậy! Quân lệnh như sơn!

[00:15:00] Có mấy lá gan mà dám chống lệnh?

[00:15:05] Bố, thật muốn ở với bố thêm mấy ngày.

[00:15:13] Làm quân nhân không thể tình cảm luyến ái được.

[00:15:21] Con đi đi.

[00:15:26] Vậy bố già nhớ giữ gìn sức khỏe.

[00:15:29] Con trai không thể làm tròn chữ hiếu được.

[00:15:44] Đi đi, thu dọn đồ đạc đi.

[00:16:00] Nghe nói cô và người họ Diệp đó thân thiết lắm.

[00:16:04] Xin đính chính, không phải thân thiết.

[00:16:07] Chỉ là tiếp xúc bình thường.

[00:16:11] Họ Diệp?

[00:16:14] Lúc trước ông còn gọi Diệp tổng, Diệp tiên sinh.

[00:16:17] Gọi rất thân thiết.

[00:16:19] Sao bây giờ lại đổi thành họ Diệp rồi?

[00:16:21] Có tiền thì sao? Không hiếm.

[00:16:25] Sớm có khí phách này thì tốt biết bao.

[00:16:28] Tần Lĩnh, tôi khuyên cô.

[00:16:30] Diệp Sở Lương có vợ ở Singapore.

[00:16:33] Tôi biết.

[00:16:35] Biết? Cô giỏi đấy.

[00:16:38] Sao tôi không nhìn ra nhỉ?

[00:16:43] Tôi không hiểu ông đang nói gì.

[00:16:45] Thần tài của đoàn không mời được.

[00:16:48] Cô lại mời thần tài về nhà cô.

[00:16:50] Đoàn trưởng Vũ, ông nói năng cho tôn trọng chút.

[00:16:53] Đừng giở trò này.

[00:16:55] Nhân phẩm của Diệp Sở Lương không tồi.

[00:16:57] Sự giao tiếp của tôi và anh ấy...

[00:16:58] ...không vụ lợi như các người nghĩ đâu.

[00:17:00] Cũng không bẩn thỉu như các người nghĩ.

[00:17:02] Được.

[00:17:04] Được, đoàn trưởng không có chuyện gì thì tôi đi trước.

[00:17:08] Gọi cô đến mà không có chuyện gì à?

[00:17:10] Coi như là chỉ thị của lãnh đạo.

[00:17:12] Cô bảo tên họ Diệp đó đầu tư chút tiền cho đoàn chúng ta đi.

[00:17:16] Tôi không mở lời được.

[00:17:19] Vì đoàn không mở lời được.

[00:17:21] Vì bản thân cô thì mở lời được à?

[00:17:22] Tôi chưa từng yêu cầu gì từ anh ấy.

[00:17:24] Tần Lĩnh!

[00:17:26] Từ ngày mai, cô không cần lên sân khấu nữa.

[00:17:30] Đoàn đang thiếu một người kéo rèm.

[00:17:32] Tôi hy vọng cô suy nghĩ kỹ, cân nhắc lợi hại.

[00:17:36] Không cần suy nghĩ. Phục tùng sự sắp xếp của lãnh đạo.

[00:17:39] Tần Lĩnh, tôi nói cho cô biết.

[00:17:43] Đừng có vừa làm gái điếm vừa đòi lập đền thờ.

[00:17:45] Tôi nói thẳng đây.

[00:17:47] Sớm muộn gì cô cũng sẽ bị tên họ Diệp đó bao làm vợ bé.

[00:17:51] Đến lúc đó xem cô nói thế nào.

[00:17:55] Đoàn trưởng Vũ, ông cũng không cần ép tôi.

[00:17:59] Tôi biết mình nên tiếp xúc với Diệp Sở Lương như thế nào.

[00:18:03] Nhưng tôi cũng biết những việc tôi không muốn làm...

[00:18:07] ...ai ép tôi cũng vô ích.

[00:18:19] Mua vé xe rồi.

[00:18:21] Mua rồi, thật đáng tiếc.

[00:18:28] Lần này chỉ nói chuyện với cậu một lần, nói thật.

[00:18:31] Tớ ngày càng thích nói chuyện với cậu.

[00:18:34] Cậu nhóc này ngày càng sâu sắc.

[00:18:37] Mỗi lần nói chuyện với cậu đều học hỏi được nhiều kiến thức.

[00:18:39] Đừng nói linh tinh, chỉ là một thư sinh.

[00:18:43]

[00:18:47] Dược Dân, thực ra tớ rất nể cậu.

[00:18:50] Tuy cậu đọc sách không nhiều bằng tớ.

[00:18:53] Nhưng cậu có sức mạnh, cũng thông minh hơn tớ.

[00:18:58] Tớ không muốn mất cậu, cậu hiểu không?

[00:19:02] Đừng làm cho tình cảm con gái sướt mướt.

[00:19:06] Đã nói với Chu Hiểu Bạch chuyện đi chưa?

[00:19:10] Vẫn chưa, đợi tớ lên xe rồi...

[00:19:13] ...cậu gọi điện cho cô ấy là được rồi.

[00:19:15] Hai người sao thế?

[00:19:17] Lắm chuyện.

[00:19:18] Hây.

[00:19:19] Chuyện tình cảm nam nữ này không nằm ở hình thức.

[00:19:24] Lòng cậu cũng sướt mướt chứ gì?

[00:19:26] Tớ nói cho cậu biết nhé.

[00:19:27] Những lời khen ngợi lúc nãy tớ nói, toàn bộ rút lại.

[00:19:31] Sau này tớ sẽ tránh xa cậu.

[00:19:33] Bị tớ nhìn thấu rồi chứ gì.

[00:19:35] Chỉ có tớ mới nhìn thấu được cậu.

[00:19:38] Thôi đi, đừng đắc ý.

[00:19:40] Cậu tưởng tớ nằm trong lòng bàn tay cậu à?

[00:19:42] Cậu chỉ nhìn thấy một khía cạnh của tớ thôi.

[00:19:45] Tớ tuyệt đối sẽ không đắm chìm trong tình cảm nam nữ đâu.

[00:19:48] Dược Dân, hôm nay tớ có lớp.

[00:19:50]

[00:19:52] Nhưng lúc đi tớ tặng cậu một câu.

[00:19:56] Thắng không kiêu, bại không nản.

[00:20:04] Lòng có sấm sét mà mặt như hồ phẳng.

[00:20:08] Mới có thể bái làm thượng tướng. Trong vòng chúng ta...

[00:20:13] ...chỉ có cậu là có tiềm năng này.

[00:20:16] Cậu là người có thể làm nên việc lớn.

[00:20:20] Thượng lộ bình an.

[00:20:29] Đại quân xuất hành, xe nghìn cỗ.

[00:20:35] Chở kiếm khách, kỳ tài của Yên Nam, Triệu Bắc.

[00:20:43] Trịnh Đồng, bảo trọng.

[00:20:49] Vậy tớ đi đây.

[00:20:58] Thưa ngài, xin làm phiền.

[00:20:59] Cảm ơn.

[00:21:00] Thưa ngài, mời ngài dùng bữa.

[00:21:12] Ông Diệp.

[00:21:14] Không phải ông đến đây mời tôi ăn cơm đấy chứ?

[00:21:19] Sao cô không ăn?

[00:21:22] Mời.

[00:21:31] Cô Tần, câu nói vừa rồi của cô có ý gì vậy?

[00:21:35] Ánh mắt của ông...

[00:21:36] ...làm tôi nhớ đến các đấu sĩ của La Mã cổ đại.

[00:21:39] Khi họ bước vào đấu trường...

[00:21:42] ...có lẽ cũng có ánh mắt như thế này.

[00:21:44] Vậy theo cô Tần thấy...

[00:21:46] ...đây là loại ánh mắt gì?

[00:21:49] Một sự phấn khích và nhiệt tình trước khi bước vào cuộc tranh đấu.

[00:21:54] Còn có một sức sát thương.

[00:21:59] Tần Lĩnh, xin hãy cho tôi một cơ hội.

[00:22:02] Dù cho bên cạnh cô có bao nhiêu bạn trai đi nữa.

[00:22:03] Tôi đều hy vọng được tham gia tranh đấu.

[00:22:06] Cho dù ít không địch lại nhiều.

[00:22:08] Cũng đành phải chiến đấu đến chết mà thôi.

[00:22:10] Để sau này hãy nói, thuận theo tự nhiên, được không?

[00:22:17] Được.

[00:22:36] Aiya, Dược Dân, cuối cùng cậu cũng về rồi.

[00:22:38] Tớ sợ cậu không nhận được điện báo.

[00:22:41] Có nhiệm vụ khẩn cấp.

[00:22:42] Chắc là chuyện lớn.

[00:22:43] Nhiệm vụ do Cục Tình báo Quân khu trực tiếp giao.

[00:22:45] Tư lệnh X đã điểm tên cậu.

[00:22:47] Nhiệm vụ cụ thể bây giờ vẫn còn được giữ bí mật.

[00:22:48] Đi thôi, tư lệnh đang đợi cậu ở phòng tác chiến đấy.

[00:22:58] Đại đội trưởng Đại đội trinh sát 1, Chung Dược Dân.

[00:22:59] Chính trị viên Ngô Mãn Độn theo lệnh đến đây.

[00:23:01] Xin chỉ thị.

[00:23:02] Chung Dược Dân, hai chúng ta là người quen cũ rồi.

[00:23:07] Hành động sau lưng địch của cậu năm đó...

[00:23:09] ...đã làm rối loạn cả ngàn vạn quân mã.

[00:23:11] Để lại cho tôi ấn tượng sâu sắc.

[00:23:14] Sao, bây giờ làm đại đội trưởng rồi à?

[00:23:17] Tư lệnh vẫn còn nhớ tôi sao?

[00:23:18] Sao lại không nhớ cậu?

[00:23:20] Tất cả những đứa nghịch ngợm trong quân đoàn này tôi đều nhớ.

[00:23:23] Danh tiếng của cậu không nhỏ đâu.

[00:23:25] Đến cả Cục Tình báo Quân khu cũng biết cậu.

[00:23:28] Báo cáo tư lệnh, danh tiếng lẫy lừng...

[00:23:30] ...thực ra khó mà gánh vác.

[00:23:31] Chỉ là những danh tiếng hão mà thôi.

[00:23:33] Đúng vậy, danh tiếng là danh tiếng.

[00:23:36] Tôi còn chưa biết bản lĩnh của cậu rốt cuộc lớn đến đâu.

[00:23:39] Cho nên hoàn toàn không tin.

[00:23:41] Là la hay ngựa, phải dắt ra đi thử mới biết.

[00:23:44] Thẳng thắn mà nói, hành động lần này...

[00:23:47] ...là do tôi điểm tên cậu. Biết tại sao không?

[00:23:50] Không biết.

[00:23:52] Cậu là một sĩ quan có tư duy sáng tạo.

[00:23:56] Có thể đảm đương trọng trách.

[00:23:58] Báo cáo tư lệnh, xin hãy giao nhiệm vụ.

[00:24:00] Chúng tôi bảo đảm hoàn thành nhiệm vụ.

[00:24:02] Nhiệm vụ cụ thể...

[00:24:03] ...lát nữa sẽ do Tham mưu Trương của Cục Tình báo...

[00:24:06] ...giao cho các anh.

[00:24:08] Quân đoàn để tăng cường sức mạnh cho đội đặc nhiệm của các anh...

[00:24:11] ...đã đặc biệt phái Tham mưu Trương làm phó cho cậu.

[00:24:14] Giữ chức phó đội trưởng.

[00:24:16] Nghe nói cậu cũng từ đại đội một của họ ra.

[00:24:18] Là đồng đội cũ, nên hợp tác tốt.

[00:24:21] Rõ, bảo đảm hoàn thành nhiệm vụ.

[00:24:24] Chúc các cậu thành công. Tôi chờ tin tốt của các cậu.

[00:24:35] Lại đây ngồi đi.

[00:24:41] Tớ đi rót nước.

[00:24:50] Tiếp theo có phải mời tham mưu Trương...

[00:24:52] ...đến từ cơ quan quân bộ giao nhiệm vụ tác chiến cho chúng ta không?

[00:24:56] Giả vờ cái gì? Một người là đội trưởng đặc nhiệm.

[00:24:59] Một người là chính trị viên.

[00:25:01] Cái chức phó đội trưởng của tớ chỉ là nghe lệnh thôi.

[00:25:04] Hải Dương.

[00:25:05] Từ khi đến cơ quan quân bộ...

[00:25:08] ...cậu rất ít khi về đại đội.

[00:25:10] Chắc chắn là quên hết anh em rồi.

[00:25:14] Bây giờ cậu có phải tự coi mình là thủ trưởng rồi không?

[00:25:16] Lười giao du với những đại đội cơ sở như chúng tớ.

[00:25:20] Tớ nói cho cậu biết nhé.

[00:25:21] Ông trời lần này lại có mắt rồi.

[00:25:23] Lại phái cậu nhóc này về đây.

[00:25:27] Cậu phải phục tùng mệnh lệnh, nghe theo sự chỉ huy.

[00:25:30] Bớt ra vẻ hách dịch của cơ quan cấp trên đi.

[00:25:34] Anh em, cậu có ý gì vậy?

[00:25:38] Coi tớ là người ngoài, bắt nạt tớ à?

[00:25:40] Đúng vậy, chúng tớ chính là bắt nạt người ngoài.

[00:25:44] Tất cả những ai được cử từ cơ quan cấp trên đến...

[00:25:46] ...đến mảnh đất đại đội một này...

[00:25:48] ...đều phải giả làm kẻ thấp kém vài ngày.

[00:25:49] Ai mà không ngoan ngoãn...

[00:25:51] ...tớ sẽ huy động cả đại đội chỉnh đốn hắn.

[00:25:52] Đúng không, Mãn Độn?

[00:25:53] Đúng. Bất kể là hắn từ đâu đến.

[00:25:59] Cho dù là từ cơ quan quân ủy đến.

[00:26:01] Đến đại đội một, là rồng cũng phải cuộn mình.

[00:26:05] Là hổ cũng phải nằm yên.

[00:26:07] Lên mặt rồi à?

[00:26:09] Thôi thôi, đùa thôi mà.

[00:26:12] Hải Dương, chúng ta nói chuyện chính đi.

[00:26:13] Được không?

[00:26:14] Được, nói chuyện chính. Tình hình là thế này.

[00:26:18] Một chiếc trực thăng quân sự của phe ta...

[00:26:20] ...đã bị rơi ở khu vực biên giới.

[00:26:22] Nhiệm vụ của chúng ta là xâm nhập vào khu vực này.

[00:26:25] Trong mảnh vỡ máy bay đã nổ...

[00:26:27] ...tìm một chiếc cặp tài liệu.

[00:26:29] Chiếc cặp tài liệu này rất quan trọng.

[00:26:31] Là tuyệt mật.

[00:26:46] Độ sâu thọc vào hơn 60km.

[00:26:48] Đây vẫn là khoảng cách đường chim bay.

[00:26:50] Thực tế thì hơn 100km.

[00:26:53] Sông ngòi, rừng rậm, đầm lầy.

[00:26:56] Vách đá đều có đủ cả.

[00:26:59] Được, lần này đủ cho chúng ta uống một bình rồi.

[00:27:02] Hải Dương.

[00:27:03] Lần này biên chế của đội đặc nhiệm là bao nhiêu?

[00:27:05] Theo nhiệm vụ.

[00:27:07] Đội đặc nhiệm được thành lập tạm thời lần này.

[00:27:08] Biên chế là một người, do Đại đội trinh sát 1...

[00:27:11] ...bao gồm các cán bộ cốt cán có trình độ kỹ thuật và chiến thuật cao.

[00:27:14] Danh sách cụ thể chúng ta cùng nhau soạn thảo.

[00:27:17] Hải Dương, cậu nói cho chúng tớ biết...

[00:27:19] ...tình hình cụ thể của khu vực này được không?

[00:27:22] Đợi một lát, phòng tác chiến có...

[00:27:23] ...tham mưu Từ và tham mưu Điền đến.

[00:27:25] Chúng ta cùng nhau nói chuyện.

[00:27:28] Hay là thế này đi, tớ đi gọi họ.

[00:27:31] Tớ đi gọi một chút.

[00:27:34] Gấp gáp gì chứ.

[00:27:37] Ngồi xuống, ngồi xuống.

[00:27:46] Nhìn gì? Mặt tớ đâu có mọc hoa.

[00:27:52] Đừng lén lút nữa, có gì thì nói đi.

[00:27:58] Đã nói chuyện điện thoại với Chu Hiểu Bạch rồi chứ?

[00:28:02] Nói rồi.

[00:28:03] Nói gì rồi?

[00:28:06] Cô ấy hỏi tớ có yêu cô ấy không?

[00:28:08] Vậy cậu nói gì?

[00:28:09] Yêu chứ.

[00:28:10] Còn gì nữa?

[00:28:13] Cô ấy nói yêu thì cứ yêu đi.

[00:28:15] Sao không nói sớm?

[00:28:17] Bây giờ vẫn chưa muộn.

[00:28:20] Đúng.

[00:28:22] Chỉ cần cậu chưa kết hôn với cô ấy là chưa muộn.

[00:28:24] Yên tâm, tớ chắc chắn sẽ không kết hôn với cô ấy.

[00:28:27] Cậu giỏi thật đấy.

[00:28:28] Tớ không có số mệnh đó.

[00:28:32] Hiểu Bạch nói sau khi nhiệm vụ lần này kết thúc...

[00:28:35] ...bảo tớ xin nghỉ phép về kết hôn với cô ấy.

[00:28:38] Hê hê.

[00:28:42] Giọng điệu âm dương kỳ quái tìm đòn à?

[00:28:44] Bây giờ nói kết hôn còn hơi sớm.

[00:28:47] Vẫn phải là tớ giúp các cậu làm công tác tư tưởng.

[00:28:50] Chung Dược Dân, cậu nghe đây.

[00:28:52] Chuyện giữa tớ và Chu Hiểu Bạch...

[00:28:53] ...là do cậu khơi mào.

[00:28:55] Nhưng anh em không ghi nhớ cái tốt này của cậu đâu.

[00:28:57] Tớ còn nói cho cậu biết, Chu Hiểu Bạch tớ sẽ lấy.

[00:29:00] Nhưng cậu đừng làm trung gian, làm người tốt.

[00:29:03] Được hay không tớ đều không ngán trò này.

[00:29:05] Có bản lĩnh thì hai chúng ta cạnh tranh công bằng.

[00:29:08] Tớ có thua...

[00:29:09] ...cũng còn thoải mái hơn là cậu giả vờ nhường cho tớ.

[00:29:13] Tớ không nhường.

[00:29:14] Đây là cậu nói đấy.

[00:29:18] Thật ra, bây giờ tớ đã không còn yêu Hiểu Bạch nữa.

[00:29:25] Tớ chỉ coi cô ấy là một người bạn bình thường.

[00:29:30] Bây giờ tớ yêu là Tần Lĩnh.

[00:29:33] Mỗi ngày trong lòng đều nghĩ về cô ấy.

[00:29:35] Không thể buông bỏ. Lần này cậu yên tâm rồi chứ?

[00:29:42] Không yên tâm, cậu là người gặp người nói tiếng người.

[00:29:45] Gặp ma nói tiếng ma.

[00:29:47] Chính cậu cũng không biết mình muốn làm gì.

[00:29:52] Cậu nói đúng rồi đấy.

[00:29:55] Báo cáo.

[00:29:56] Vào đi.

[00:30:00] Tham mưu Trương, điện thoại đường dài từ Bắc Kinh.

[00:30:03] Đang họp, không nghe.

[00:30:06] Nếu anh không có thời gian, đại đội trưởng Chung Dược Dân nghe cũng được.

[00:30:35] A lô, Hiểu Bạch à?

[00:30:37] Đi mà không nói một tiếng.

[00:30:40] Sao anh biết em đang ở quân bộ?

[00:30:42] Triệu tập khẩn cấp, người không ở đại đội...

[00:30:44] ...chắc chắn ở quân bộ.

[00:30:46] Anh thông minh thật đấy.

[00:30:48] Hừ, không thông minh bằng em.

[00:30:49] Chuyện gì? Đang họp đấy.

[00:30:52] Anh và Trương Hải Dương đàm phán thế nào rồi?

[00:30:55] Đàm phán gì?

[00:30:57] Chuyển nhượng Chu Hiểu Bạch chứ còn gì.

[00:30:59] Em tưởng là Hiệp ước Nam Kinh à?

[00:31:01] Các cường quốc chia cắt Trung Quốc.

[00:31:03] Là anh tự coi mình là cường quốc, vô liêm sỉ.

[00:31:10] Em nghe Hải Dương nói...

[00:31:12] ...anh bảo cậu ấy xin nghỉ phép về cưới em.

[00:31:14] Thật hay giả?

[00:31:19] A lô, không nói gì tôi cúp máy đây.

[00:31:35] Dược Dân à, sao cậu vẫn còn ở đây?

[00:31:37] Dược Dân, tham mưu Điền, tham mưu Từ đều đến rồi.

[00:31:40] Mau đi thôi, mau!

[00:31:48] Đây là một khu vực rừng núi cận nhiệt đới điển hình.

[00:31:51] Địa thế rất phức tạp. Điều này thì không có gì.

[00:31:54] Nguy hiểm chủ yếu đến từ hai phương diện.

[00:31:56] Thứ nhất, trong khu rừng rậm này...

[00:31:59] ...thường xuyên có một số phần tử buôn lậu vũ trang hoạt động.

[00:32:02] Đây là một nhóm匪徒 thật sự hung hãn.

[00:32:04] Một số người thậm chí đã từng phục vụ trong lực lượng đặc biệt của một quốc gia nào đó.

[00:32:08] Có kinh nghiệm tác chiến rừng rậm cực kỳ mạnh.

[00:32:12] Nếu chạm trán với bọn cướp trong khu vực này...

[00:32:15] ...chúng ta phải làm thế nào?

[00:32:17] Tiêu diệt chúng. Những tên cướp này rất nguy hiểm.

[00:32:21] Chúng được trang bị tốt.

[00:32:24] Đều là những tay lão luyện trong tác chiến rừng rậm.

[00:32:27] Nếu gặp người lạ trên đường buôn lậu...

[00:32:31] ...những người này quyết không tha mạng.

[00:32:34] Chúng qua lại giữa biên giới hai nước.

[00:32:36] Ngoài việc buôn lậu ma túy và vũ khí...

[00:32:40] ...còn gây ra không ít vụ giết người cướp của.

[00:32:43] Lực lượng công an vũ trang địa phương đã nhiều lần vây bắt chúng.

[00:32:47] Nhưng do địa hình quá phức tạp...

[00:32:49] ...vẫn chưa thể triệt tiêu hoàn toàn chúng.

[00:32:52] Lệnh của cấp trên.

[00:32:54] Trong quá trình thực hiện nhiệm vụ của chúng ta...

[00:32:57] ...nếu gặp phải đám côn đồ này...

[00:32:59] ...thì kiên quyết tiêu diệt chúng.

[00:33:01] Vậy vấn đề thứ nhất đã rõ.

[00:33:03] Vấn đề thứ hai là gì?

[00:33:04] Thứ hai, khu vực này có rất nhiều khu vực có mìn.

[00:33:09] Là những thứ còn sót lại từ cuộc chiến tranh trước đây.

[00:33:12] Chúng ta cũng không có bản đồ rải mìn rõ ràng.

[00:33:14] Huống chi những quả mìn này không phải do chúng ta rải.

[00:33:18] Tóm lại, nhiệm vụ lần này cực kỳ nguy hiểm.

[00:33:21] E là thập tử nhất sinh.

[00:33:22] Hy vọng mọi người chuẩn bị tâm lý.

[00:33:25] Chúng ta đều đã được huấn luyện tác chiến rừng rậm.

[00:33:28] Chắc là không có vấn đề gì lớn.

[00:33:29] Nguy hiểm lớn nhất là mìn.

[00:33:32] Mặc dù chúng ta đã được huấn luyện.

[00:33:34] Nhưng không chuyên nghiệp.

[00:33:36] Trong hành động lần này...

[00:33:37] ...còn có hai sĩ quan của tiểu đoàn công binh.

[00:33:39] Tham gia vào đội đặc nhiệm của chúng ta.

[00:33:41] Hai người họ đều là chuyên gia rà phá mìn.

[00:33:44] Tuy nhiên, chuyên gia cũng có lúc sơ suất.

[00:33:48] Có nhân viên chuyên nghiệp thì tốt quá.

[00:33:51] Nhiệm vụ còn lại chúng ta có thể tự hoàn thành.

[00:33:56] Tần Lĩnh, cô có cảm thấy thanh thản không?

[00:33:59] Một ca sĩ độc tấu tài năng như vậy...

[00:34:01] ...lại bị phân công kéo rèm.

[00:34:03] Nếu là tôi, tôi sẽ đi kiện họ.

[00:34:06] Tôi không có sức lực đó. Kéo rèm cũng tốt.

[00:34:10] Thời gian rảnh rỗi nhiều hơn.

[00:34:12] Còn có thể đọc sách.

[00:34:14]

[00:34:19] Công việc mới hài lòng chứ?

[00:34:20] Rất tốt.

[00:34:23] Tên họ Diệp đó chỉ đến xe.

[00:34:25]

[00:34:27] Chẳng phải ông ta rất thích nghe dân ca Tây Bắc sao?

[00:34:31] Ông ta không cần phải đặc biệt đến nhà hát để nghe, phiền phức.

[00:34:35] Phiền phức?

[00:34:36] Đúng vậy, tôi hát riêng cho ông ta nghe.

[00:34:39] Tần Lĩnh, cô đừng quá kiêu ngạo.

[00:34:43] Tôi kiêu ngạo? Tôi đã kéo rèm rồi.

[00:34:45] Còn gì để mà kiêu ngạo chứ?

[00:34:53]

[00:34:57] Cô cứ chờ đấy.

[00:35:10] Nghĩ gì vậy?

[00:35:13] Đừng để ý đến tớ, đang bực mình đây.

[00:35:16] Tớ cũng đang bực mình đây.

[00:35:19] Vậy nếu cậu bực mình thì cứ tìm người nào đó đánh nhau đi.

[00:35:22] Người khác không phải là đối thủ.

[00:35:27] Ý cậu là tớ chơi với cậu để giải khuây.

[00:35:32] Không phải cậu cũng nghĩ như vậy sao?

[00:35:35] Quân đội không tiện.

[00:35:38] Không ai thấy.

[00:35:41] Vậy đừng nói tớ bắt nạt cấp trên nhé.

[00:35:43] Được, tớ cũng không thể bắt nạt cấp dưới.

[00:35:47] Được.

[00:35:53] Cậu đánh thật đấy à?

[00:36:10] Ai vậy?

[00:36:11] Không sao, không sao, cậu về đi.

[00:36:14] Nghe như là tiếng của đại đội trưởng.

[00:36:16] Đánh nhau à?

[00:36:18] Không sao, cậu về đi.

[00:36:20] Ai dám động đến đại đội trưởng, tớ phế hắn.

[00:36:24] Tham mưu Trương, Trương Hải Dương, cậu phế ai?

[00:36:30] Sao lại không được?

[00:36:32] Chẳng phải cậu giỏi nhất môn tán thủ sao?

[00:36:36] Hôm nay tớ không có tâm trạng.

[00:36:40] Tớ nói cho cậu biết.

[00:36:42] Nhiệm vụ lần này nếu cậu có mạng trở về...

[00:36:45] ...cậu phải ngoan ngoãn cưới Chu Hiểu Bạch cho tớ.

[00:36:47] Đừng để tớ phải bận tâm.

[00:36:49] Tớ cũng nói cho cậu biết, tớ sẽ không cưới Chu Hiểu Bạch.

[00:36:53] Chung Dược Dân!

[00:36:55] Rốt cuộc cậu có yêu Chu Hiểu Bạch không?

[00:36:58] Tớ yêu Chu Hiểu Bạch, tớ cũng yêu Tần Lĩnh.

[00:37:01] Hai người tớ đều yêu.

[00:37:03] Cậu tốt nhất là lấy Chu Hiểu Bạch đi.

[00:37:05] Sau đó để người khác lấy Tần Lĩnh đi.

[00:37:08] Những người tớ yêu, từng người một đều bị người khác lấy đi.

[00:37:12] Như vậy trong lòng tớ mới yên tâm.

[00:37:15] Để tớ nói cho cậu biết, cậu yêu nhất một người.

[00:37:19] Ai?

[00:37:21] Chính cậu.

[00:37:24] Vậy thì để trời thu tớ đi.

[00:37:40] Tần Lĩnh.

[00:37:46] Thiểm Thể 21387

[00:37:46] A-21387

[00:37:47] Tôi sắp đi công tác, chuẩn bị lên máy bay rồi.

[00:37:50] Gấp vậy sao?

[00:37:51] Đúng vậy, lần này có thể sẽ đi hơn nửa tháng.

[00:37:54] Tôi đến thăm cô.

[00:37:58] Tặng cho cô.

[00:38:00] Cảm ơn ông.

[00:38:02] Không mở ra xem sao?

[00:38:03] Không cần mở, tôi không cần.

[00:38:07] Tại sao vậy?

[00:38:09] Tại sao lại phải tặng cho tôi?

[00:38:13] Bởi vì tôi không thiếu tiền.

[00:38:15] Cho nên chỉ có thể dùng cách này...

[00:38:17] ...để bày tỏ sự ngưỡng mộ của tôi.

[00:38:19] Cô sẽ không cảm thấy tôi là người rất tầm thường chứ?

[00:38:24] Ông sẽ về Singapore, phải không?

[00:38:28] Ừm.

[00:38:31] Trong này có phải là một sợi dây chuyền không?

[00:38:33] Nhẫn.

[00:38:36] Ông nói xem sau khi tôi nhận rồi thì đeo vào ngón tay nào?

[00:38:41] Tần Lĩnh.

[00:38:42] Tôi không làm khó cô.

[00:38:44] Cho nên cô cũng đừng làm khó tôi, nhận đi.

[00:38:46] Được không?

[00:38:48] Nhưng Tần Lĩnh, tôi yêu cô.

[00:38:50] Đừng nói nữa.

[00:38:52] Chúng ta quen nhau không lâu.

[00:38:54] Nhưng xin cô hãy tin tôi được không?

[00:38:58] Nhưng tôi sẽ không yêu ông.

[00:38:59] Chuyện đó không sao cả.

[00:39:02] Ông về Singapore.

[00:39:05] Ông phải nhớ, đó là nhà của ông.

[00:39:09] Trong nhà có vợ của ông.

[00:39:12] Trước khi lên đường lại nói yêu một người phụ nữ khác.

[00:39:16] Ông không cảm thấy buồn cười sao?

[00:39:17] Tôi nghĩ tôi đã nói rõ tình hình của mình...

[00:39:18] Tôi không muốn nghe.

[00:39:21] Mối quan hệ của chúng ta chưa đến mức đó.

[00:39:22] Cho nên lần này tôi về Singapore là để...

[00:39:23] Thượng lộ bình an.

[00:39:26] Thượng lộ bình an, được không?

[00:39:29] Chúng ta là bạn bè, chỉ vậy thôi.

[00:39:35] Tần Lĩnh!

[00:39:35]

[00:39:44] Tạm biệt.

[00:39:53] Tần Lĩnh, đứng lại!

[00:39:59] Sao không đi xe? Oai phong quá nhỉ.

[00:40:02] Ông muốn làm gì?

[00:40:05] Thứ hai tuần sau đến văn phòng tôi một chuyến.

[00:40:08] Có chuyện gì, ông nói bây giờ đi.

[00:40:10] Chuyện lớn, đến lúc đó cô sẽ biết.

[00:40:22] Mãn Độn mang quần áo làm gì vậy?

[00:40:24] Đâu có phải đi nghỉ mát.

[00:40:26] Tớ thấy...

[00:40:27] ...trong ba lô của chúng ta chỉ nên để dây nổ.

[00:40:29] Mang được bao nhiêu thì mang.

[00:40:31] Mãn Độn, tình hình nhà cậu thế nào rồi?

[00:40:34] Tốt hơn nhiều rồi. Đàn em của tôi đã lớn.

[00:40:37] Đều có thể giúp đỡ gia đình được rồi.

[00:40:39] Mỗi tháng tôi gửi về một ít tiền.

[00:40:43] Bây giờ rất tốt. À đúng rồi.

[00:40:45] Tháng trước nhà tôi xây nhà.

[00:40:47] Một ngôi nhà ngói sáu gian tường gạch.

[00:40:50] Nhà như thế này trong làng không có mấy nhà đâu.

[00:40:52] Tớ vẫn còn hai bộ quân phục.

[00:40:54] Đúng rồi, cái áo khoác đó cũng không dùng đến nữa.

[00:40:56] Mang hết về đi.

[00:40:58] Không được.

[00:40:58] Bộ của tớ cũng cho cậu, gửi về cùng nhau.

[00:41:00] Không được, không được.

[00:41:02] Mấy năm nay anh em giúp tôi nhiều rồi.

[00:41:05] Để các cậu giúp nữa...

[00:41:07] ...gia đình tôi cũng ngại lắm.

[00:41:09] Tâm lĩnh rồi!

[00:41:10] Sao cậu lại lề mề thế này?

[00:41:12] Bảo cậu cầm thì cậu cứ cầm.

[00:41:14] Lắm lời thế làm gì?

[00:41:15] Đúng thế, sao cứ như đàn bà vậy.

[00:41:19] Được được được, lát nữa tôi đi lấy, được chưa?

[00:41:25] Gọi một cuộc điện thoại nhé.

[00:41:39] Làm ơn cho tôi tìm phòng giáo vụ Ngữ văn.

[00:41:41] Cô giáo Tưởng Bích Vân. Cảm ơn.

[00:41:47] Hai người đợi gọi điện thoại, đợi một lát.

[00:41:49] Tôi đang dài đây.

[00:41:50] Cậu nhanh lên đi.

[00:41:53] A lô?

[00:41:54] Anh đây.

[00:41:55] Trịnh Đồng à?

[00:41:56] Anh đây, Bích Vân à, anh hỏi em...

[00:41:58] ...em đã nói chuyện với lãnh đạo của em về chuyện chia nhà chưa?

[00:42:01] Nói rồi, không có kết quả gì. Em biết không?

[00:42:05] Trường chúng ta không có nhà.

[00:42:07] Hơn nữa rất nhiều giáo viên trung niên...

[00:42:10] ...đều chen chúc ở nhà bố mẹ.

[00:42:11] Nói cho anh biết, hai chúng ta không có hy vọng đâu.

[00:42:14] Trời ạ.

[00:42:16] Vậy xem ra việc phân nhà từ đơn vị của em...

[00:42:17] ...là không có hy vọng rồi.

[00:42:19] Đành phải đặt hy vọng vào đơn vị tương lai của anh.

[00:42:24] Chúng ta sắp được phân công rồi.

[00:42:27] Anh cố gắng tìm một đơn vị có thể phân nhà.

[00:42:32] Bích Vân, chúng ta đã bao lâu rồi không ở bên nhau?

[00:42:36] Ba tháng rồi, sao thế? Em nói cho anh biết.

[00:42:41] Anh cứ chịu đựng đi. Hai chúng ta không có nhà.

[00:42:45] Không thể ngủ ngoài đường được chứ?

[00:42:47] A, anh chịu đựng? Dựa vào đâu mà bắt anh chịu đựng?

[00:42:50] Anh đâu phải là thái giám.

[00:42:53] Anh không định hiến thân cho tôn giáo nào cả.

[00:42:55] Anh cũng không đi tu.

[00:42:57] Anh nói này, em làm vợ mà không ra dáng gì cả.

[00:43:00] Cứ chơi cái trò Plato này với anh.

[00:43:03] Nói cho em biết, đừng có dồn anh vào đường cùng.

[00:43:05] Dồn anh vào đường cùng, anh đi làm thái giám thật đấy.

[00:43:07] Đến lúc đó em cứ khóc đi.

[00:43:10] Tớ nói các cậu cười gì đấy?

[00:43:12] Đừng có kẻ no không biết người đói.

[00:43:17] Sao tớ lại nghe thấy tiếng phụ nữ cười bên cạnh thế nhỉ?

[00:43:19] Tớ nói này, cậu cũng cảm thấy có áp lực rồi phải không?

[00:43:22] A, nam tử hán đại trượng phu.

[00:43:24] Chưa bao giờ treo cổ trên một cái cây.

[00:43:27] Sức hút cá nhân của Trịnh Đồng tớ...

[00:43:29] ...cậu cũng đã từng nếm trải rồi.

[00:43:32] Tớ nói cho cậu biết nhé, đừng có ép tớ quá.

[00:43:35] Trịnh Đồng tớ có trách nhiệm đến mấy...

[00:43:37] ...cũng không chịu nổi những người phụ nữ khác thừa cơ xen vào.

[00:43:40] Cậu đừng có khoe mẽ nữa. Tớ nói cho cậu biết, Trịnh Đồng.

[00:43:44] Cho dù có thả cậu ra ngoài đi lang thang mười năm...

[00:43:48] ...đến cuối cùng cậu cũng sẽ trở về tay trắng với tớ thôi.

[00:43:53] Cậu tưởng mình là Don Juan à?

[00:44:00] Chúng ta hãy ở bên nhau một ngày đi, được không?

[00:44:03] Anh hỏi em, xung quanh em có người không?

[00:44:06] Làm gì?

[00:44:07] Em nói xem làm gì? Em chờ anh.

[00:44:12] Điên rồi sao?

[00:44:13] Em điên rồi, chỉ mười phút thôi.

[00:44:15] Em đạp xe đến ngay đây.

[00:44:17] A lô, em đừng làm bậy, nghe chưa?

[00:44:20] Anh chờ em, anh chờ.

[00:44:25] Nói chuyện điện thoại lâu quá.

[00:44:27] Không phải là đang vội sao?

[00:44:36] Em sao thế?

[00:44:37] Nhìn đi, em không sao.

[00:44:40] Em tìm xem vở bài tập của bạn học cùng lớp em để ở đâu.

[00:44:43] A, em để ở đâu?

[00:44:52] Vở bài tập gì chứ? Tự mình đặt ở đâu.

[00:44:57] Cái đống này không phải à?

[00:44:58] Không có ở đó.

[00:45:01] Có phải cậu để ở đây không?

[00:45:05] Tìm lại đi.

[00:45:07] Cậu nghĩ kỹ lại xem. Ây, tìm thấy rồi, cho cậu.

[00:45:14] Lưu Hân, Trương Vệ Bình, đây là của lớp em.

[00:45:20] Tự cậu đặt ở đâu, cậu nghĩ kỹ lại đi.

[00:45:24] ...sẽ chết trên chiến trường.

[00:45:25] Tìm được rồi.

[00:45:26] Tìm được là được rồi.

[00:45:29] Cô Tưởng, vậy tôi về trước.

[00:45:30] Tạm biệt.

[00:45:33] Cậu còn làm việc chăm chỉ làm gì?

[00:45:34] Sao còn chưa đi?

[00:45:39] Lát nữa cậu có quay lại không?

[00:45:41] Quay lại làm gì? Tớ đi trước đây.

[00:45:42] Hẹn gặp lại ngày mai.

[00:45:56] Lại đây, mời vào, Tần Lĩnh.

[00:46:01] Lại đây, ngồi đi, ngồi đi.

[00:46:05] Gần đây công việc thuận lợi chứ?

[00:46:07] Thuận lợi.

[00:46:09] Không phải công việc của tôi lại sắp được điều chỉnh chứ?

[00:46:12] Đoàn trưởng, xin ông cho tôi biết.

[00:46:15] Tôi có sự chuẩn bị tâm lý.

[00:46:16] Thông minh quá!

[00:46:18] Cô luôn có thể nghĩ đến khía cạnh bất lợi nhất của sự việc.

[00:46:20] Người có phẩm chất này...

[00:46:23] ...sau này dù làm gì cũng sẽ rất xuất sắc.

[00:46:26] Ông quá khen rồi. Trước đây tôi không như vậy.

[00:46:31] Nhưng sau này gặp quá nhiều thất bại.

[00:46:34] Mới hình thành thói quen như vậy.

[00:46:37] Chuyện gì cũng nghĩ đến mặt xấu trước.

[00:46:40] Được rồi, chúng ta đi vào chuyện chính.

[00:46:44] Năm đó khi cô đến đoàn ca múa...

[00:46:46] ...là Phó đoàn trưởng Trương đã làm thủ tục cho cô.

[00:46:49] Trước đó...

[00:46:51] ...tôi chỉ biết cô từng đi lao động ở Thiểm Bắc.

[00:46:53] Phó đoàn trưởng Trương và mẹ cô là đồng nghiệp cũ.

[00:46:56] Có phải vậy không?

[00:46:58] Đúng vậy, bà ấy và mẹ tôi...

[00:47:00] ...đã từng làm đồng nghiệp trong một đoàn ca múa vào những năm 50. --- START OF FILE New Text Document.txt ---

[00:47:03] Vấn đề nằm ở đây.

[00:47:06] Thủ tục do Phó đoàn trưởng Trương làm cho cô không chính quy.

[00:47:10] Cũng không có kinh nghiệm lao động của cô năm đó.

[00:47:13] Cũng không có quan hệ tổ chức địa phương.

[00:47:15] Đoàn trưởng Vũ, xin ông cho tôi biết kết quả.

[00:47:18] Chuyện khác không cần nói nữa.

[00:47:21] Bởi vì tình hình của tôi cả đoàn đều biết.

[00:47:25] Vì đã xảy ra tình huống như vậy...

[00:47:27] ...theo chỉ thị của cấp trên.

[00:47:29] Bây giờ trong đoàn phải sa thải cô.

[00:47:38] Vậy cấp trên và lãnh đạo đoàn...

[00:47:42] ...đã xem xét đến vấn đề nơi ở của tôi chưa?

[00:47:45] Có định để tôi quay lại nơi lao động không?

[00:47:49] Vấn đề này cô tự xem xét. Xin lỗi.

[00:47:54] Tần Lĩnh, tôi rất thông cảm cho cô.

[00:47:58] Nhưng tôi không thể giúp được.

[00:48:03] Cảm ơn ông. Vậy tôi đi đây.

[00:48:19] Đoàn trưởng Vũ, ông thật sự nỡ để tôi đi sao?

[00:48:27] Tần Lĩnh, sao ta lại nỡ để con đi chứ?

[00:48:33] Con cũng hoàn toàn có thể không đi.

[00:48:35] Nhưng con phải nghe lời.

[00:48:40] Đoàn trưởng.

[00:48:42] Lời của lãnh đạo khác con có thể không nghe.

[00:48:46] Nhưng lời của ông, làm sao con có thể không nghe chứ?

[00:48:52] Đoàn trưởng, đừng đuổi tôi đi, được không?

[00:48:59] Tần Lĩnh, chúng ta không đi nữa.

[00:49:04] Chuyện này để ta lo. Con không biết đâu...

[00:49:08] ...ta trong hệ thống văn hóa của chúng ta...

[00:49:09] ...nói một câu vẫn có tác dụng.

[00:49:12] Chúng ta không đi nữa nhé, Tần Lĩnh.

[00:49:16] Bộ dạng vừa rồi của con...

[00:49:18] ...thật đáng thương.

[00:49:21] Đoàn trưởng Vũ.

[00:49:22] Cuối cùng ông cũng lộ bộ mặt thật rồi.

[00:49:25] Ông...

[00:49:26] Xin lỗi, đoàn trưởng Vũ.

[00:49:28] Tôi chỉ hơi tò mò thôi.

[00:49:29] Muốn xác minh lại phán đoán của tôi.

[00:49:32] Phán đoán gì của cô?

[00:49:34]

[00:50:00] Có người.

[00:50:01] Có người nào chứ?

[00:50:03] Tớ đã xem rồi, đến cả ma cũng không có.

[00:50:10] Chỗ này không được.

[00:50:13] Chỗ này không được thì chỗ nào được?

[00:50:20] Lỡ có người đến thì sao?

[00:50:21] Lỡ? Vậy cậu nói xem làm thế nào?

[00:50:29] Ngốc nghếch.

[00:50:42] Thật là đãng trí, quên mang ô rồi.

[00:50:46] Trời mưa à?

[00:50:47] Không, tuần trước nói là mang về.

[00:50:49] Cứ quên suốt, hôm nay mới nhớ ra.

[00:50:51] Mọi người cứ ở đây nhé.

[00:51:18] Mãn Độn.

[00:51:23] Về rồi à.

[00:51:25] Chúng ta không phải đã nói rồi sao?

[00:51:27] Quần áo ai nấy giặt.

[00:51:29] Sao cậu lại giặt nữa rồi?

[00:51:30] Phải đó, đâu còn là lúc tân binh nữa.

[00:51:33] Hai chúng tớ sớm đã không sợ giặt quần áo rồi.

[00:51:35] Cậu làm thế này là làm mất mặt chúng tớ đấy.

[00:51:37] Hải Dương, Dược Dân.

[00:51:42] Hãy để tôi giặt quần áo cho hai người anh em này...

[00:51:45] ...thêm một lần nữa.

[00:51:47] Giặt quần áo cho hai người...

[00:51:49] ...trong lòng tôi không chút tủi thân.

[00:51:53] Tôi bây giờ vẫn thường xuyên nhớ lại...

[00:51:56] ...thời chúng ta còn là tân binh.

[00:51:59] Nhớ lại quãng thời gian ba chúng ta bên nhau.

[00:52:04] Hai người anh em đối xử với tôi thật tốt.

[00:52:08] Ơn nghĩa của hai người...

[00:52:10] ...cả đời này e là không trả hết được.

[00:52:14] Cả đời này tôi đã kết giao được với hai người đồng đội này.

[00:52:18] Kết giao được với hai người anh em này.

[00:52:21] Tôi mãn nguyện rồi. Tôi sợ hành động lần này...

[00:53:16] Chẳng phải là Tổng giám đốc Diệp sao?

[00:53:18] Xin chào.

[00:53:19] Ông tìm Tần Lĩnh à?

[00:53:19] Đúng vậy, cô ấy có ở đây không?

[00:53:20] Tần Lĩnh không ở đây. Cô ấy chắc là đi Bắc Kinh rồi.

[00:53:23] Cô ấy không còn là người của đoàn này nữa.

[00:53:25] Đã xảy ra chuyện gì sao?

[00:53:27] Chuyện này khó nói lắm.

[00:53:28] Dù sao thì cũng đã đắc tội với lãnh đạo rồi.

[00:53:30] Ông cứ đi hỏi cô ấy đi.

[00:53:32] Ông có địa chỉ của cô ấy ở Bắc Kinh không?

[00:53:34] Cô ấy không nói cho ông biết à?

[00:53:36] Không, tôi mới từ Singapore về.

[00:53:41] Tôi xin ông...

[00:53:42] ...ông nói cho tôi biết đi. Tôi nhất định phải tìm được cô ấy.

[00:53:45] Được rồi, ông đi theo tôi.

[00:53:46] Cảm ơn.

[00:53:49] Cô thông báo cho bên A.

[00:53:51] Nói là tôi có việc gấp muốn tạm thời đi Bắc Kinh một chuyến.

[00:53:53] Các sắp xếp sau này cứ lùi lại.

[00:53:55] Đợi tôi về rồi nói. Việc gấp gì?

[00:53:59] Vô cùng cấp bách. Đây là chuyện cô nên hỏi sao?

[00:54:03] Nếu có việc quan trọng...

[00:54:04] ...thì cứ liên hệ với văn phòng đại diện của chúng tôi ở Bắc Kinh.

[00:54:06] Cứ thế đi.

[00:54:09] Đến!

[00:54:10] Mang nhiều dây nổ. Mang được bao nhiêu thì mang.

[00:54:11] Rõ!

[00:54:16] Dược Dân, trang bị cá nhân của chúng ta nặng như vậy.

[00:54:18] Còn mang theo nhiều dây nổ thế này.

[00:54:20] Cậu thấy có cần thiết không?

[00:54:22] Cẩn tắc vô áy náy.

[00:54:24] Trong rừng chuyện gì cũng có thể xảy ra.

[00:54:26] Mang thêm chút trang bị, có thể sẽ dùng đến.

[00:54:30] Nguy hiểm nhất chính là mìn.

[00:54:33] Những quả mìn đó đã được chôn nhiều năm rồi.

[00:54:36] Bây giờ sau khi bị mưa lớn xói mòn.

[00:54:37] Sông ngòi đổi dòng, nước dâng.

[00:54:38] Nhiều quả mìn...

[00:54:39] ...đã không còn ở vị trí ban đầu nữa.

[00:54:41] Mãn Độn, biết ý tớ là gì không?

[00:54:44] Cậu nói đi.

[00:54:45] Ý của tớ là...

[00:54:46] ...bây giờ đã không còn sự phân biệt giữa khu vực có mìn và không có mìn nữa.

[00:54:49] Về mặt lý thuyết mà nói.

[00:54:51] Chỉ cần chúng ta vào rừng...

[00:54:52] ...là có khả năng đạp phải mìn.

[00:54:56] Nghiêm trọng đến vậy sao?

[00:54:57] Đương nhiên rồi.

[00:54:58] Hành động lần này của chúng ta...

[00:55:00] ...là một hành động mò mũi Diêm Vương.

[00:55:02] Ai có thể sống sót trở về, cái đó phải xem may mắn.

[00:55:05] Mãn Độn, có sợ không?

[00:55:09] Sợ. Sợ thì có ích gì. Là quân nhân mà.

[00:55:16] Coi việc phục tùng mệnh lệnh là thiên chức.

[00:55:18] Chính trị viên như tôi...

[00:55:19] ...không thể mỗi ngày chỉ làm công tác tư tưởng cho mọi người được.

[00:55:24] Chính trị viên Ngô.

[00:55:25] Khi nào thì làm động viên trước trận chiến cho các chiến sĩ?

[00:55:28] Đây là chuyện trong phận sự của cậu đấy.

[00:55:30] Tối nay đi. Tớ đã chuẩn bị xong rồi.

[00:55:32] Mãn Độn, nên cho các đồng chí nghỉ ngơi.

[00:55:34]

[00:55:37] Đúng.

[00:55:38] Vậy chuyện này, chuyện này ai làm?

[00:55:41] Cậu yên tâm, chuyện này tớ giúp cậu làm.

[00:55:44] Cái này là cậu ta nói đấy.

[00:55:44] Không sao, tớ nói.

[00:55:46] Đi, chúng ta qua phòng kia xem.

[00:55:58] Xin hỏi, ông tìm ai?

[00:55:59] Xin chào, bác là cô phải không ạ?

[00:56:02] Xin hỏi Tần Lĩnh có ở đây không ạ?

[00:56:04] Nó không có ở nhà. Chắc là đi công viên rồi.

[00:56:07] Cậu vào trong chờ một lát đi.

[00:56:08] Thôi ạ, để cháu đến công viên tìm nó.

[00:56:12] Bác cứ về đi ạ.

[00:56:19] Hai chai Mao Đài, hai cây thuốc lá Trung Hoa.

[00:56:21] Số tiền còn lại tùy ý mua.

[00:56:24] Được, xin chờ một lát.

[00:56:26] Dược Dân, cậu đã nghĩ kỹ chưa?

[00:56:29] Đó là hai tháng lương của cậu đấy.

[00:56:32] Cậu ta ấy à...

[00:56:33] ...không tiêu hết số tiền này thì cậu ta bồn chồn lắm.

[00:56:37] Không biết là người nổi tiếng nào đó đã từng nói.

[00:56:41] Khi bạn trút hơi thở cuối cùng...

[00:56:44] ...phải tiêu hết xu cuối cùng trên người.

[00:56:47] Câu nói này có lý.

[00:56:49] Tiền bạc là thứ khiến người ta bận lòng.

[00:56:53] Cho nên.

[00:56:55] Tớ không thể để lại thứ gì khiến tớ bận lòng được.

[00:56:58] Tinh thần độc thân điển hình. Ngoài tiền ra...

[00:57:01] ...còn nhiều thứ khiến cậu bận lòng.

[00:57:04] Cậu vứt đi được hết không?

[00:57:09] Tớ không chịu nổi các cậu.

[00:57:11] Các cậu đều là những kẻ độc thân không gánh nặng.

[00:57:15] Tớ còn có cả một gia đình lớn.

[00:57:18] Vậy anh em sẽ giúp cậu.

[00:57:21] Đỡ cho cậu khỏi bận lòng, đau khổ biết bao.

[00:57:24] Chúng tớ nhìn cũng không nỡ.

[00:57:25] Việc này anh em nhất định giúp.

[00:57:30] Tôi thấy hai người các cậu bận rộn cả ngày.

[00:57:33] Toàn là bận rộn vô ích.

[00:57:35] Tối về...

[00:57:36] ...có phải cũng nên viết cái đó không?

[00:57:40] Viết gì mà viết? Không có gì để viết.

[00:57:43] Lại không có vợ con.

[00:57:48] Đây chính là lợi ích của việc độc thân.

[00:57:51] Trung Quốc từ xưa đã có câu.

[00:57:54] Đại trượng phu sau khi chết, da ngựa bọc thây.

[00:57:58] Không viết, kiên quyết không viết.

[00:58:01] Gió heo may thổi qua sông Dịch, nước lạnh buốt.

[00:58:06] Tráng sĩ một đi không trở lại. Nào!

[00:58:13] Đừng giả vờ nữa.

[00:58:15] Kinh Kha đó ở bên bờ sông Dịch...

[00:58:17] ...trông đúng là một vị anh hùng.

[00:58:19] Trông rất bi tráng.

[00:58:21] Chỉ là tay nghề hơi kém.

[00:58:23] Không hạ được Tần Vương.

[00:58:25] Lại để người ta hạ mình.

[00:58:27] Là một thích khách chuyên nghiệp...

[00:58:28] ...phải có chút bản lĩnh thật sự.

[00:58:30] Nếu không thì sẽ trở thành kẻ bán thuốc dạo.

[00:58:33] Đúng vậy, chúng ta không học Kinh Kha.

[00:58:35] Việc phải làm cho thật đẹp.

[00:58:37] Nào, cạn đi! Nói trước rồi nhé...

[00:58:45] ...uống cạn chén này. Bữa cơm hôm nay do tôi mời.

[00:58:49] Tôi mời. Mãn Độn, cậu ồn ào cái gì?

[00:58:53] Gửi tiền về nhà đi.

[00:58:54] Đừng ở đây giả làm đại gia.

[00:58:57] Hải Dương.

[00:59:00] Nếu cậu coi thường tôi thì cứ nói thẳng.

[00:59:04] Nói rồi, hôm nay bữa cơm này là tôi mời.

[00:59:07] Ai mà cản tôi, tôi đánh hắn.

[00:59:10] Nói ai thế? Đánh tôi à?

[00:59:13] Cậu đúng là "rượu vào, người nhát cũng có gan".

[00:59:16] Cũng không sợ nói bậy bạ.

[00:59:18] Người dám đánh Trương Hải Dương tôi còn chưa sinh ra đâu.

[00:59:27] Có lời trước nhé.

[00:59:30] Tôi đây muốn nhờ các anh em giúp một việc.

[00:59:37] Nếu tôi bị thương nặng...

[00:59:42]

[00:59:44] Lúc nửa sống nửa chết...

[00:59:47] ...anh em giúp một tay.

[00:59:50] Được, đại đội trưởng.

[00:59:52] Đã đến lượt cậu nói chưa?

[00:59:54] Hải Dương, anh em.

[01:00:00] Sao cậu có thể nói như vậy?

[01:00:03] Dược Dân, nếu cậu thật sự bị thương...

[01:00:07] ...tớ cõng cũng sẽ cõng cậu về.

[01:00:09] Sao có thể bỏ cậu lại được?

[01:00:12] Cậu làm chính trị viên thế nào vậy?

[01:00:14] Quy tắc của lính trinh sát chúng ta cậu cũng biết.

[01:00:18] Lần này chúng ta là hành động đặc biệt.

[01:00:21] Phải làm theo quy tắc.

[01:00:25] Quy tắc ai mà không hiểu.

[01:00:28] Nhưng tôi sợ đến lúc đó không thể ra tay được.

[01:00:39] Chúng ta là đồng đội, là anh em.

[01:00:43] Cùng sống thì cùng sống, cùng chết thì cùng chết.

[01:00:54] Vậy cậu về hưu đi.

[01:00:56] Giữ vợ con, nằm trên giường ấm.

[01:00:58] Vậy thì tốt biết bao.

[01:00:59] Dược Dân, tớ hứa với cậu.

[01:01:03] Nếu cậu thật sự cần giúp đỡ...

[01:01:06] ...cho dù phải ra tòa án quân sự tớ cũng sẽ giúp.

[01:01:09] Nhưng ngược lại, nếu tớ cần cậu giúp...

[01:01:12] ...cậu cũng không được từ chối.

[01:01:14] Không vấn đề. Nếu chúng ta là đàn ông...

[01:01:19] ...cạn chén này đi.

[01:01:21] Cạn, cạn!

[01:01:28] Than ôi, thời gian trôi qua, công danh chưa lập.

[01:01:32] Thư sinh già đi, cơ hội mới đến.

[01:01:38] Nào, uống nữa đi.

[01:02:35] Tần Lĩnh, thật trùng hợp.

[01:02:45] Tôi đến Bắc Kinh bàn công việc.

[01:02:47] Không ngờ lại gặp cô ở đây.

[01:02:53] Thật ra tôi muốn đến thăm cô.

[01:03:00] Tôi biết làm vậy sẽ làm cô phiền.

[01:03:02] Cô sẽ coi thường tôi. Tôi có thể đi.

[01:03:19] Vậy tôi đi đây.

[01:03:28] Sở Lương, đừng đi.

[01:03:47] Em nói thật à?

[01:04:06] Anh em.

[01:04:08] Tôi không nói thì mọi người trong lòng cũng biết.

[01:04:12] Ngày mai một bộ phận người ở đây chúng ta...

[01:04:14] ...sẽ đi tham gia một nhiệm vụ đặc biệt.

[01:04:17] Trước khi đi, tôi muốn hỏi mọi người một câu.

[01:04:21] Có ai sợ chết không?

[01:04:23] Không!

[01:04:26] Nói thì nói vậy, tôi không tin lắm.

[01:04:30] Chưa đến lúc then chốt...

[01:04:32] ...ai biết các cậu có sợ chết hay không.

[01:04:37] Chúng ta là quân nhân.

[01:04:40] Khi chúng ta mặc quân phục...

[01:04:43] ...phải chuẩn bị tinh thần một ngày nào đó...

[01:04:49] Động viên trước trận chiến hôm nay...

[01:04:51] ...tôi không muốn nói với các bạn những điều to tát.

[01:04:54] Tôi chỉ muốn nhắc nhở mọi người từ một góc độ khác.

[01:04:57] Đó là tinh thần khế ước.

[01:05:01] Đương nhiên, khi chúng ta mặc quân phục...

[01:05:04] ...là đã ký kết một loại khế ước với quốc gia.

[01:05:08] Khi thiên hạ thái bình...

[01:05:10] ...nhà nước sẽ nuôi bạn.

[01:05:12] Khi đất nước có chuyện...

[01:05:14] ...chúng ta đương nhiên...

[01:05:16] ...phải đổ máu hy sinh vì đất nước.

[01:05:18] Đây là trách nhiệm và nghĩa vụ của chúng ta.

[01:05:21] Cũng là khế ước mà chúng ta phải thực hiện.

[01:05:26] Một người có thể có nhiều cách kiếm sống.

[01:05:29] Nhưng quyết không thể coi đi lính...

[01:05:30] ...là một cách kiếm sống.

[01:05:33] Quân nhân không phải là nghề kiếm ăn.

[01:05:35] Hiểu không?

[01:05:36] Hiểu!

[01:05:41] Điều này cũng khiến tôi nghĩ đến một chủ đề khác.

[01:05:44] Con người rốt cuộc có linh hồn không?

[01:05:47] Nếu có...

[01:05:50] ...có thật sự như sách đã nói không?

[01:05:53] Sau khi người chết...

[01:05:54] ...linh hồn sẽ đến báo cáo với Diêm Vương.

[01:05:57] Được, chúng ta hãy tin đó là sự thật.

[01:06:03] Anh em, nếu tôi trúng giải độc đắc...

[01:06:08] ...tôi còn phải tổ chức một đội đặc cảnh.

[01:06:10] Đến điện Diêm Vương của Diêm Vương dạo một vòng.

[01:06:12] Dùng súng tiểu liên và lựu đạn...

[01:06:14] ...tiêu diệt điện Diêm Vương của hắn.

[01:06:16] Đại đội trưởng, không sao, chúng tôi sợ ai chứ?

[01:06:18] Tiêu diệt hắn!

[01:06:19] Đại đội trưởng, lời động viên trước trận chiến của anh thật khí thế.

[01:06:21] Nếu tôi trúng giải, tôi sẽ đi cùng anh.

[01:06:23] Tôi dẫn đội tiên phong.

[01:06:24] Được, mang theo súng phóng lựu, B41.

[01:06:27] Không chừng Diêm Vương còn có xe tăng.

[01:06:30] Chắc chắn sẽ vui.

[01:06:31] Đại đội trưởng, tôi biết rồi.

[01:06:33] Anh mới là kẻ liều mạng số một thiên hạ.

[01:06:35] Đừng nói bậy. Gì mà liều mạng.

[01:06:37] Chúng ta đều là quân nhân cách mạng.

[01:08:08] Bố, mẹ, con về rồi ạ.

[01:08:15] Tiểu Lam, bố mẹ đâu rồi?

[01:08:17] Sáng sớm đã đi rồi, tối mới về.

[01:08:20] Hình như đến nhà đồng đội cũ.

[01:08:37] Anh.

[01:08:45] Tiểu Lam, hôm nay anh nghỉ.

[01:08:48] Chị dâu lát nữa qua.

[01:08:50] Qua thì qua chứ, nói với em làm gì?

[01:08:55] Anh nói hôm nay thời tiết tốt...

[01:08:57] ...em không muốn ra ngoài dạo chơi à?

[01:08:59] Không muốn. Em chỉ muốn ở nhà thôi.

[01:09:02] Đi đâu cũng không vui.

[01:09:05] Em nên đi gặp bạn trai em đi.

[01:09:07] Cậu ta lâu rồi không đến nhà mình.

[01:09:11] Yêu đương phải rèn sắt khi còn nóng.

[01:09:14] Càng kéo dài càng hỏng.

[01:09:16] Sao em không thể chủ động hẹn người ta?

[01:09:19] Dẫn cậu ta đi xem phim, dạo công viên.

[01:09:22] Giao lưu nhiều hơn, nói chuyện về cuộc sống.

[01:09:25] Nói chuyện về lý tưởng, tìm những điểm chung.

[01:09:28] Anh, anh có ý gì vậy?

[01:09:31] Sáng sớm đã đuổi em ra ngoài.

[01:09:34] Chẳng phải là vì chị dâu đến sao.

[01:09:36] Chị ấy đến thì kệ chị ấy, em đâu có làm phiền hai người.

[01:09:39] Hơn nữa, bạn trai của em chia tay lâu rồi.

[01:09:43] Nói chuyện gì về cuộc sống, lý tưởng.

[01:09:45] Nói bậy, em ngồi đây...

[01:09:47] ...sao mà không làm phiền bọn anh được?

[01:09:49] Anh và chị dâu em...

[01:09:50] ...không còn là lúc nói chuyện cuộc sống, lý tưởng nữa rồi.

[01:09:53] Những chuyện đó bọn anh nói đủ rồi.

[01:09:55] Bây giờ bọn anh muốn nói về những vấn đề thực chất hơn.

[01:09:58] Em nói xem, em ngồi đây, bọn anh có tiện không?

[01:10:02] Được được được, em ra ngoài, được chưa?

[01:10:04] Ai biết được anh định làm chuyện gì mờ ám.

[01:10:09] Đợi đã, đợi đã, lại đây, đối chiếu đồng hồ.

[01:10:13] Bây giờ là 9 giờ sáng.

[01:10:14] Cho đến trước 22 giờ tối...

[01:10:17] ...cho dù nhà có án mạng em cũng không được về.

[01:10:19] Nghe chưa?

[01:10:20] Anh.

[01:10:21] Anh thấy mắt anh đã sáng lên màu xanh rồi.

[01:10:24] Giống như một con sói già đói đã lâu vậy.

[01:10:27] Nói bậy, anh của em đói mười mấy năm rồi.

[01:10:30] Mắt tự nhiên sẽ xanh. Đi đi.

[01:11:56] Đại ca.

[01:11:58] Hôm nay hướng gió không tốt cho chúng ta.

[01:12:01] Chúng ta đang xuôi gió.

[01:12:03] Mũi của ta chẳng ngửi thấy gì cả.

[01:12:07] Ồ, thế này thì không ổn rồi.

[01:12:11] Mũi của mi chính là radar của chúng ta.

[01:12:13] Không có radar thì làm sao được.

[01:12:15] Nếu đối phương là kẻ có mũi thính...

[01:12:18] ...vậy thì chúng ta sẽ thiệt thòi.

[01:12:21] Anh em cẩn thận gấp đôi.

[01:12:23] Yên tâm đi, đại ca.

[01:12:24] Anh em đã tác chiến trong rừng nhiều năm rồi.

[01:12:26] Ở bên ngoài thì khó nói.

[01:12:27] Nếu ở trong rừng...

[01:12:28] ...mỗi người đều là cao thủ tác chiến rừng rậm.

[01:12:30] Gần đây tình hình rất căng thẳng.

[01:12:33] Mọi người phải đặc biệt chú ý.

[01:12:35] Lần trước bị mấy cảnh sát vũ trang phục kích.

[01:12:38] Anh em của chúng ta...

[01:12:39] ...chết một cách oan uổng.

[01:12:42] May mà họ không quen địa hình.

[01:12:44] Nếu không thì chúng ta một người cũng không thoát được.

[01:12:49] Hay là thế này đi, đại ca.

[01:12:50] Tớ đi trước xem sao.

[01:12:53] Đi. Nhớ kỹ quy tắc cũ.

[01:12:56] Chỉ cần nhìn thấy người, một người cũng không tha.

[01:13:56] Có chuyện gì vậy?

[01:13:58] Phía trước trong rừng có vẻ không ổn.

[01:14:02] Có căn cứ gì không?

[01:14:04] Tớ cũng không biết. Tớ chỉ dựa vào cảm giác thôi.

[01:14:15] Vị trí chúng ta đang ở...

[01:14:16] ...cách khu vực A đích đến...

[01:14:18] ...còn khoảng 30km.

[01:14:20] Cậu chỉ biết xem bản đồ.

[01:14:22] Theo kinh nghiệm của tớ...

[01:14:23] ...trong khu vực rừng rậm cận nhiệt đới...

[01:14:26] ...30km trên bản đồ...

[01:14:27] ...chúng ta ít nhất phải đi 60, 70km.

[01:14:35] Có chuyện.

[01:14:37] Bụi cây phía trước vừa động đậy.

[01:14:38] Chắc chắn có người.

[01:14:39] Chú ý ẩn nấp, chuẩn bị chiến đấu.

[01:15:17] Đại ca.

[01:15:18] Hôm nay chúng ta gặp phải kẻ cứng cựa rồi.

[01:15:21] Những người lính này không giống cảnh sát vũ trang bình thường.

[01:15:24] Mà giống như lực lượng đặc biệt của quân đội dã chiến.

[01:15:27] Từ động tác chiến thuật của họ mà xem.

[01:15:31] Họ đã được huấn luyện dã chiến nghiêm ngặt.

[01:15:34] Chết tiệt.

[01:15:35] Không ngờ chúng ta lại gặp đồng nghiệp ở đây.

[01:15:39] Lão Tứ.

[01:15:41] Cậu có chắc là lính đặc nhiệm của quân đội dã chiến không?

[01:16:00] Tuyệt đối không sai. Đại ca, ông đừng quên.

[01:16:04] Tôi cũng là lính đặc nhiệm xuất thân.

[01:16:07] Đối với các động tác che chắn, luân phiên của họ...

[01:16:08] ...tôi rất quen thuộc.

[01:16:10] Họ luôn tuân thủ chế độ ba ba.

[01:16:12] Tức là ba người thành một tổ chiến đấu.

[01:16:17] Bảo anh em...

[01:16:19] ...tạm thời đừng hành động thiếu suy nghĩ.

[01:16:20] Nếu đối phương không phát hiện ra chúng ta...

[01:16:22] ...thì cứ để họ đi qua.

[01:16:24] Nếu không trốn được...

[01:16:25] ...chúng ta sẽ ra tay trước tiêu diệt họ.

[01:16:28] Được.

[01:16:30] Haizz, cuộc sống này, cứ như đi ăn trộm vậy.

[01:16:36] Trịnh Đồng.

[01:16:39] Xem ra lần này tốt nghiệp cao học...

[01:16:41] ...vấn đề phân công công việc khá quan trọng.

[01:16:45]

[01:16:47] ...e là cả đời không thể ngóc đầu lên được.

[01:16:51] Cái này không quan trọng.

[01:16:53] Quan trọng là, xem cậu muốn làm gì.

[01:16:57] Chỉ có hai con đường.

[01:16:59] Một là vào đơn vị.

[01:17:02] Tốt nhất là làm thư ký cho lãnh đạo.

[01:17:06] Có lẽ từ đó sẽ có con đường bằng phẳng.

[01:17:09] Đừng nói là nhà cửa...

[01:17:11] ...giải quyết chuyện gì cũng được.

[01:17:14] Vậy còn con đường còn lại thì sao?

[01:17:16] Là đi làm học thuật, nghiên cứu.

[01:17:21] Con đường này rất hợp với anh.

[01:17:23] Anh cũng rất có hứng thú.

[01:17:26] Nhưng chuyện nhà cửa thì khó nói.

[01:17:29] Có lẽ chúng ta...

[01:17:31] ...vẫn phải sống một cuộc sống như đi ăn trộm thế này.

[01:17:35] Nhân viên nghiên cứu khoa học cũng có thể được chia nhà mà.

[01:17:38] Đó là phải theo thâm niên.

[01:17:40] Với tư cách của anh thì còn sớm lắm.

[01:17:42] Gần đây anh đã đi mấy đơn vị.

[01:17:44] Phát hiện tình hình ở đó không mấy lạc quan.

[01:17:48] Những sinh viên đại học,研究生 mới được phân về...

[01:17:51] ...đều phải vào ở ký túc xá tập thể trước.

[01:17:54] Chờ đủ hai năm mới được chuyển vào tòa nhà chung cư.

[01:17:57] Ở tòa nhà chung cư phải ở đủ từ ba đến năm năm.

[01:18:01] Mới có tư cách tiếp tục được chia nhà.

[01:18:04] Nhớ kỹ, đây chỉ là tư cách thôi.

[01:18:08] Có nhà hay không còn là chuyện khác.

[01:18:11] Đám trí thức nhỏ đó...

[01:18:12] ...cũng khá hài hước.

[01:18:15] Họ ví von việc ở tòa nhà chung cư này là "tuổi thọ ở chung cư".

[01:18:20] Không có "tuổi thọ ở chung cư" mà muốn được chia nhà...

[01:18:22] ...đừng có mơ.

[01:20:31] Thế nào, cố gắng lên.

[01:20:32] Nhanh, cậu băng bó cho cậu ấy đi.

[01:20:35] Rõ!

[01:20:35] Ninh Vĩ, đi với tôi.

[01:21:28] Mày ra đây đi. Tao nói cho mày biết.

[01:21:33] Tất cả người của mày đều đã bị chúng tao tiêu diệt rồi.

[01:21:37] Chỉ còn một mình mày còn thở.

[01:21:48] Mày không ra à? Được.

[01:21:53] Vậy tao sẽ dùng lựu đạn ném nát mày.

[01:21:57] Tao đang ngại mang theo tù binh cồng kềnh đây.

[01:22:01] Tao đếm đến ba. Một... hai...

[01:22:08] Khoan, tôi đầu hàng!


 0 تعليقات sort   ترتيب حسب