(AI-sub) Huyết Sắc Lãng Mạn Tôn Lệ -

12/16 أشرطة فيديو

(AI-sub) Huyết Sắc Lãng Mạn Tập 23+24 Vietsub | Tôn Lệ, Lưu Diệp

0 المشاهدات· 08/14/25
ai_sub_studio
ai_sub_studio
مشتركين
0

Phụ đề được dịch bằng AI, cần bạn góp sức hoàn thiện. Liên hệ tham gia tại Facebook: https://www.facebook.com/profi....le.php?id=1000678863 -------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------- "Huyết Sắc Lãng Mạn" là bản tráng ca về tuổi trẻ, tình yêu và lý tưởng của một thế hệ thanh niên Bắc Kinh giữa bối cảnh lịch sử đầy biến động của cuộc Cách mạng Văn hóa. Phim xoay quanh cuộc đời của Chung Dược Dân (Lưu Diệp) và mối tình đầu khắc cốt ghi tâm với Châu Hiểu Bạch, do Tôn Lệ thủ vai. Với vẻ đẹp trong sáng và diễn xuất đầy nội lực, Tôn Lệ đã thể hiện xuất sắc hình ảnh một cô gái kiên định, hết mình vì tình yêu, góp phần tạo nên một trong những câu chuyện tình kinh điển nhất trên màn ảnh nhỏ Trung Quốc.

أظهر المزيد

[00:00:00] Chính là hai người họ.

[00:00:01] Chính là hai người họ.

[00:00:02] Hai người họ kinh doanh không có giấy phép nửa năm rồi.

[00:00:04] Mỗi lần chúng tôi kiểm tra, hai người họ đều chạy mất.

[00:00:08] Trưởng khoa Lý, chúng tôi biết sai rồi.

[00:00:10] Sau này không dám làm nữa.

[00:00:12] Bây giờ tôi xin tuyên bố

[00:00:14] quyết định xử phạt đối với các anh chị.

[00:00:16] Do các anh chị kinh doanh không có giấy phép đã nửa năm,

[00:00:19] gây ra ảnh hưởng rất xấu.

[00:00:21] Sau khi chúng tôi nghiên cứu quyết định,

[00:00:22] tịch thu xe ba gác và toàn bộ dụng cụ nấu nướng của các anh chị,

[00:00:26] đồng thời phạt năm trăm tệ.

[00:00:29] Nếu không phục quyết định xử lý của chúng tôi,

[00:00:32] có thể khiếu nại lên cơ quan chủ quản cấp trên của chúng tôi

[00:00:34] hoặc khởi kiện ra tòa án.

[00:00:37] Không có tiền. Cứ liệu mà làm.

[00:00:41] Xe của tôi!

[00:00:43] Dược Dân!

[00:00:47] Ngông cuồng quá!

[00:00:48] Tôi chưa bao giờ thấy người bán hàng rong không phép nào như vậy.

[00:00:51] Báo cảnh sát ngay.

[00:00:53] Đối với Cao Nguyệt mà nói, bán bánh kếp gì chứ,

[00:00:57] hợp tác gì chứ, đều là cái cớ cả thôi.

[00:01:02] Mấy hôm trước, một người họ hàng nhà tôi

[00:01:05] giới thiệu cho nó một công việc ở ngân hàng,

[00:01:07] nó kiếm cớ từ chối rồi.

[00:01:09] Lúc đó tôi còn thắc mắc,

[00:01:10] cứ tưởng nó có con đường nào tốt hơn.

[00:01:14] Bây giờ thì tôi hiểu hết rồi.

[00:01:16] Chắc chắn là nó thích tên Chung Dược Dân đó rồi.

[00:01:22] Ôi, chuyện này khó giải quyết rồi.

[00:01:25] Cậu nói Dược Dân cũng thật là...

[00:01:27] Người ta giới thiệu cho cậu ấy bao nhiêu đơn vị tốt,

[00:01:30] cậu ta lại sợ Cao Minh nói cậu ta không giữ chữ tín,

[00:01:32] cứ thế từ chối hết. Sớm biết như vậy,

[00:01:35] lúc đầu mỗi người làm việc của mình là xong rồi.

[00:01:37] Đâu có đơn giản như vậy.

[00:01:40] Cao Nguyệt từ nhỏ đã bướng bỉnh,

[00:01:42] việc nó muốn làm đến bố mẹ tôi cũng không cản được.

[00:01:46] Mấy năm trước nó đang chuẩn bị thi đại học,

[00:01:49] thành tích học tập của con bé này

[00:01:51] ở trường luôn đứng đầu.

[00:01:53] Theo lý mà nói,

[00:01:54] thi đỗ một trường đại học danh tiếng tuyệt đối không có vấn đề.

[00:01:58] Ngay lúc đó,

[00:02:00] có một cựu học sinh là sĩ quan hải quân gì đó

[00:02:03] đến báo cáo cho học sinh,

[00:02:05] Cao Nguyệt không biết nổi hứng gì

[00:02:08] bỗng nhiên sùng bái quân nhân,

[00:02:09] nhất quyết đòi đi hải quân.

[00:02:11] Cuối cùng đến thi đại học cũng không tham gia.

[00:02:14] Ai khuyên cũng vô dụng.

[00:02:16] Đấy, cuối cùng vẫn đi bộ đội.

[00:02:20] Vậy con bé này cũng cá tính nhỉ.

[00:02:24] Hừ, nếu lúc đó nó vào đại học,

[00:02:26] sao phải lo lắng chuyện công việc như bây giờ.

[00:02:30] Vậy thì phiền phức rồi. Theo như tôi biết,

[00:02:35] Chung Dược Dân hoàn toàn không có ý đó với Cao Nguyệt.

[00:02:38] Vấn đề là ở chỗ đó.

[00:02:40] Em gái tôi là người đâm đầu vào một con đường đến cùng.

[00:02:43] Nếu nó thật sự yêu Chung Dược Dân,

[00:02:45] tương lai sẽ kết thúc thế nào đây?

[00:02:49] Không được, tôi phải đi nói chuyện với nó.

[00:02:55] Cảm ơn.

[00:02:57] Không có gì.

[00:03:00] Đi thôi.

[00:03:03] Tôi mới đến, không quen biết nhiều người,

[00:03:05] cũng không giúp được gì nhiều.

[00:03:07] Đồ bị tịch thu thì thôi vậy.

[00:03:09] Tôi đã nói với người bên Cục Công thương về tình hình của cậu,

[00:03:12] họ cũng thông cảm, sẽ không truy cứu nữa.

[00:03:16] Anh Trương, cảm ơn anh.

[00:03:18] Hôm nay nếu không có anh giúp,

[00:03:19] chắc chắn đã bị bắt giam rồi.

[00:03:21] Cảm ơn gì chứ, chúng ta là đồng đội cũ mà.

[00:03:25] Dược Dân, sau này cậu cũng phải chú ý một chút.

[00:03:28] Đừng nóng nảy như vậy.

[00:03:30] Cậu tưởng mình vẫn là tiểu đoàn trưởng tiểu đoàn trinh sát à?

[00:03:33] Từ quân đội ra ngoài xã hội, môi trường đã thay đổi.

[00:03:37] Tôi biết nhất thời cậu không thích ứng được.

[00:03:39] Không thích ứng được cũng phải thích ứng.

[00:03:41] Xã hội sẽ ép cậu thích ứng.

[00:03:43] Tôi không muốn sau này phải gặp cậu trong phòng thẩm vấn đâu.

[00:03:47] Được rồi, tôi biết rồi.

[00:03:49] Sau này dù có người tè vào miệng tôi,

[00:03:51] tôi cũng sẽ há miệng ra hứng, đảm bảo không nổi nóng.

[00:03:53] Trong miệng còn phải khen,

[00:03:54] "Như bia vậy,

[00:03:55] vị ngon tuyệt!" Phải không?

[00:03:57] Cậu đấy, đừng có càu nhàu nữa.

[00:03:59] Hay là đến văn phòng xuất ngũ chờ phân công đi.

[00:04:02] Đừng bán bánh kếp nữa.

[00:04:05] Nếu thiếu tiền thì nói với tôi.

[00:04:06] Dù sao tôi cũng không có gánh nặng gì.

[00:04:07] Đừng gây chuyện nữa. Nghe chưa?

[00:04:09] Đến giờ ăn rồi.

[00:04:11] Tôi đến nhà ăn của các anh ăn cơm đây.

[00:04:13] Được, được, đi thôi, đi thôi.

[00:04:23] Thêm một suất nữa.

[00:04:25] Cao Nguyệt, em xem cậu ta kìa,

[00:04:27] gây chuyện rồi còn có lý.

[00:04:29] Đến cả sức ăn cũng tăng.

[00:04:31] Để em đi.

[00:04:39] Hay là nói chuyện với Châu Hiểu Bạch đi.

[00:04:43] Nói gì?

[00:04:45] Chuyện của các cậu là sao vậy?

[00:04:49] Sao chuyện gì cậu cũng biết vậy?

[00:04:51] Cô ấy rất thích cậu.

[00:04:53] Cả chuyện này cậu cũng biết?

[00:04:55] Chỉ là tự cô ấy không biết thôi.

[00:05:30] Chính là hắn, người tóc vàng đó.

[00:05:35] Chuẩn bị, tiến hành bắt giữ.

[00:05:37] Tổ trưởng, chỉ có ba chúng ta.

[00:05:39] Bọn chúng cũng ba người.

[00:05:40] Ba chọi ba, có vẻ không chắc thắng lắm.

[00:05:42] Hay là yêu cầu viện trợ đi.

[00:05:44] Nếu ba chọi ba mà còn không bắt được,

[00:05:47] chúng ta đừng làm cảnh sát hình sự nữa.

[00:05:49] Tôi đối phó với tên ở giữa. Bây giờ xông lên với tôi.

[00:06:08] Không được động đậy!

[00:06:17] Tổ trưởng, cú đá của anh lợi hại thật.

[00:06:19] Chuyện nhỏ.

[00:06:38] Em còn tưởng nhà có trộm.

[00:06:42] Em đã gói bánh chẻo cho anh, nước đang sôi trên bếp.

[00:06:44] Lát nữa anh tự bỏ vào nồi nhé.

[00:06:47] Em không ăn xong rồi hẵng đi?

[00:06:49] Em chỉ gói ba mươi cái, vừa đủ cho một mình anh ăn.

[00:06:52] Anh chia cho em một ít.

[00:06:53] Thế thì em đói mất.

[00:06:55] Không đói đâu.

[00:06:58] Em ăn nhiều lắm.

[00:06:59] Ba mươi cái một mình em ăn còn gần đủ.

[00:07:04] Vậy em uống chút nước luộc bánh.

[00:07:06] Bánh chẻo cho anh hết.

[00:07:11] Hải Dương.

[00:07:14] Em ở lại ăn cũng chỉ một lát thôi.

[00:07:22] Thế cũng còn hơn căn nhà lạnh lẽo này,

[00:07:27] cả ngày không thấy mặt em.

[00:07:33] Em còn phải đi trực đêm nữa.

[00:07:37] Anh lái xe đưa em đi.

[00:07:54] Ai ăn nhiều hơn một cái vậy?

[00:07:57] Vừa nãy ai nói nhường hết cho em?

[00:08:01] Vậy là anh ăn nhiều hơn một cái.

[00:08:04] Anh ăn hai mươi hai cái.

[00:08:06] Em mới ăn bảy cái.

[00:08:08] Hầy, ghi sổ à? Em có bằng chứng không?

[00:08:19] Đưa em đi làm.

[00:08:24] Hiểu Bạch, chúng ta cũng coi như đã kết hôn rồi.

[00:08:27] Chọn một hôm nào đó,

[00:08:29] cũng phải mời vợ chồng Trịnh Đồng đến nhà chơi chứ.

[00:08:33] Lại kiếm cớ.

[00:08:36] Thay đổi đủ kiểu để mời anh về nhà.

[00:08:39] Dù chỉ nửa ngày cũng tốt.

[00:08:42] Thiếu anh em không sống nổi à?

[00:08:44] Sống được, chỉ là sống không có mùi vị.

[00:08:54] Lại định nói về Chung Dược Dân chứ gì? Không sao đâu.

[00:08:58] Trong lòng em cũng không thoải mái.

[00:09:00] Nhưng chúng ta phải sống tốt trước đã,

[00:09:02] đồng tâm hợp lực rồi mới giúp cậu ấy nghĩ cách.

[00:09:08] Cái người đó, chỉ cần trong lòng tự mình có chuyện,

[00:09:12] hoàn toàn không cần người khác giúp.

[00:09:16] Hiểu Bạch.

[00:09:18] Có một câu anh phải nói với em một cách nghiêm túc.

[00:09:23] Nói đi.

[00:09:24] Chung Dược Dân yêu em.

[00:09:28] Ăn bánh chẻo no quá rồi à?

[00:09:32] Anh yêu em gấp mười lần Chung Dược Dân.

[00:09:38] Đưa em đi làm đi.

[00:09:40] Hiểu Bạch,

[00:09:41] em chọn thời gian đi,

[00:09:43] hẹn vợ chồng Trịnh Đồng đến nhà chơi.

[00:09:45] Cả Dược Dân cũng gọi đến.

[00:09:46] Còn ai nữa?

[00:09:48] Còn ai nữa?

[00:09:50] Cao Nguyệt đấy.

[00:09:54] Nếu Dược Dân đồng ý thì cũng gọi đến.

[00:09:57] Ừ.

[00:10:02] Mời ngài đi bên này.

[00:10:13] Tôi nói cho anh biết,

[00:10:15] lô hàng đó nhất định phải khai báo hải quan qua cửa khẩu Văn Cẩm Độ.

[00:10:17] Ở đó có bạn bè của tôi. Đúng.

[00:10:19] Anh vất vả một chút, tự mình đi một chuyến.

[00:10:22] Đúng rồi, đúng rồi, tôi nói cho anh biết.

[00:10:24] Văn bản phê duyệt năm mươi vạn tấn phân bón đó,

[00:10:26] anh làm gấp lên.

[00:10:27] Lỡ mất thời vụ là chúng ta đến canh cũng không có mà húp.

[00:10:29] Biết không? Cứ vậy nhé.

[00:10:37] Dược Dân.

[00:10:38] Tôi biết sớm muộn gì cậu cũng sẽ đến tìm tôi.

[00:10:40] Tại sao?

[00:10:43] Cậu biết không?

[00:10:44] Có bao nhiêu người muốn vào công ty chúng tôi.

[00:10:46] Vừa rồi còn có một vị thứ trưởng gọi điện tới,

[00:10:48] muốn điều con gái ông ta đến,

[00:10:50] tôi còn chưa đồng ý đấy.

[00:10:53] Đúng là một miếng mồi béo bở.

[00:10:55] Viện Triều, chúng ta là bạn cũ.

[00:10:58] Có gì cứ nói thẳng.

[00:11:00] Cậu là người làm ăn,

[00:11:01] chứ không phải mở trạm cứu tế.

[00:11:03] Tại sao cậu lại hứng thú với tôi như vậy?

[00:11:05] Tôi thật sự có ích đến thế sao?

[00:11:07] Dược Dân, bao nhiêu năm nay,

[00:11:09] cậu không thay đổi chút nào.

[00:11:11] Bình tĩnh đến đáng sợ.

[00:11:13] Đây là ưu điểm của cậu.

[00:11:15] Thôi, không khen cậu nữa.

[00:11:17] Chúng ta nói thẳng nhé.

[00:11:19] Thứ nhất, theo tôi biết,

[00:11:22] bố cậu là cán bộ cấp sư đoàn của Dã chiến quân 4 năm đó,

[00:11:24] đúng không?

[00:11:25] Đúng vậy, nhưng chuyện đó có liên quan gì đến việc này?

[00:11:28] Tất nhiên là có liên quan. Có người nói,

[00:11:31] bất kỳ lịch sử nào cũng là lịch sử đương đại.

[00:11:34] Câu này không sai chút nào.

[00:11:36] Sau chiến dịch vượt sông Trường Giang năm đó,

[00:11:38] Dã chiến quân 4 tấn công thẳng vào hai tỉnh Quảng Đông, Quảng Tây,

[00:11:40] -đánh thẳng đến đảo Hải Nam mới dừng lại.

[00:11:42] Sau khi thành lập nước, cán bộ đảng, chính quyền, quân đội của hai tỉnh Quảng Đông, Quảng Tây

[00:11:46] phần lớn đều là cán bộ Nam tiến của Dã chiến quân 4 năm đó.

[00:11:50] Nói cách khác,

[00:11:51] trong hai tỉnh này có phần lớn cán bộ

[00:11:53] đều là đồng đội cũ,

[00:11:54] cấp dưới cũ của bố cậu năm xưa.

[00:11:56] Mà kinh doanh của công ty chúng tôi

[00:11:58] lại tập trung ở hai tỉnh này.

[00:12:00] Về mặt xây dựng mạng lưới quan hệ ở địa phương,

[00:12:03] cậu có lợi thế bẩm sinh.

[00:12:06] Trời ơi, cậu đúng là một điệp viên.

[00:12:10] Trong hoạt động kinh doanh hiện đại,

[00:12:12] công tác tình báo có ở khắp mọi nơi.

[00:12:14] Một doanh nhân thành đạt

[00:12:15] thực sự cần có tố chất của nhân viên điều tra hình sự.

[00:12:19] Mà cậu cũng từng là sĩ quan trinh sát,

[00:12:21] tố chất về mặt này hẳn là không tồi.

[00:12:23] Bao gồm tố chất thể lực và tố chất tâm lý.

[00:12:25] Đây là điểm thứ hai tôi chọn cậu.

[00:12:27] Thế còn gì nữa?

[00:12:30] Theo như tôi hiểu về cậu năm đó,

[00:12:32] cậu là một người khá trọng nghĩa khí.

[00:12:35] Về mặt này, tôi khá yên tâm.

[00:12:37] Con người đều sẽ thay đổi. Cậu có thể đảm bảo

[00:12:40] tôi vẫn là Chung Dược Dân của ngày xưa không?

[00:12:44] Tôi cũng từng là quân nhân,

[00:12:46] tôi biết một tiểu đoàn trưởng tiểu đoàn trinh sát

[00:12:47] ngoài kỹ thuật quân sự giỏi ra,

[00:12:50] bản lĩnh chỉ huy quân đội đánh trận mới là quan trọng nhất.

[00:12:53] Kẻ bất tài không làm được việc này.

[00:12:56] Hơn nữa tôi cũng không phải kẻ ngốc,

[00:12:59] cậu có muốn lách luật,

[00:13:00] tôi cũng sẽ không cho cậu cơ hội.

[00:13:05] Cậu định cho tôi chức vụ gì?

[00:13:07] Giám đốc phòng thương mại, thế nào?

[00:13:09] Tôi thử trước đã.

[00:13:11] Cậu không có thời gian để thử.

[00:13:12] Cậu phải kiếm tiền cho công ty ngay lập tức.

[00:13:14] Ba tháng sau tôi sẽ đòi lợi nhuận từ cậu.

[00:13:17] Nếu sau ba tháng cậu không hoàn thành chỉ tiêu,

[00:13:19] xin lỗi, tôi phải sa thải cậu.

[00:13:21] Bạn bè là bạn bè, kinh doanh là kinh doanh.

[00:13:25] Cứ quyết định như vậy nhé.

[00:13:28] Tuy nhiên, tôi có một yêu cầu nhỏ.

[00:13:32] Nói đi.

[00:13:32] Tôi muốn đưa một người vào.

[00:13:34] Không được. Công ty chúng tôi không phải công ty ma.

[00:13:37] Về mặt nhân sự kiểm soát rất nghiêm ngặt.

[00:13:40] Có nhiều người muốn vào như vậy,

[00:13:41] tôi không thể chiếu cố tất cả được.

[00:13:44] Vậy thì coi như hôm nay chúng ta chưa nói gì.

[00:13:46] Cảm ơn.

[00:13:47] Đợi đã.

[00:13:50] Rốt cuộc là người thế nào mà khiến cậu quan tâm đến vậy?

[00:13:52] Phụ nữ.

[00:13:58] Bạn gái tôi.

[00:14:01] Chung Dược Dân à.

[00:14:03] Sớm muộn gì cậu cũng sẽ gục ngã trong tay phụ nữ.

[00:14:07] Được rồi, tôi sẽ giúp cậu nghĩ cách vậy.

[00:14:16] Giải tán thôi!

[00:14:19] Hay là chúng ta làm lại từ đầu.

[00:14:22] Cùng lắm là đi xin giấy phép kinh doanh.

[00:14:24] Không muốn làm nữa.

[00:14:28] Nói giải tán là giải tán. Vậy em phải làm sao?

[00:14:34] Ý của em là muốn tôi chịu trách nhiệm đến cùng à?

[00:14:38] Lúc đầu là ai nói muốn đưa bánh kếp ra toàn thế giới?

[00:14:41] Tôi.

[00:14:42] Em là một cô gái nhỏ không hiểu chuyện, đã tin là thật.

[00:14:45] Ăn vạ tôi à?

[00:14:47] Bây giờ anh nói sau này không quan tâm em nữa,

[00:14:50] thì em cũng không bám theo anh.

[00:14:52] Thật không?

[00:14:53] Ai thiếu ai mà không được chứ?

[00:14:56] Đúng vậy.

[00:14:58] Anh là đồ khốn!

[00:15:00] Dù sao bán bánh kếp cũng không được nữa rồi.

[00:15:02] Ngựa tốt không ăn lại cỏ cũ.

[00:15:04] Đi ra thế giới không phải là không thể,

[00:15:07] nhưng khởi đầu không may mắn, để em làm sập tiệm.

[00:15:10] Chúng ta phải thay đổi hướng đi.

[00:15:14] Sao lại nhìn tôi như vậy?

[00:15:15] Em đang nghe anh nói đây.

[00:15:20] Tôi sắp đi làm ở tập đoàn Chính Vinh.

[00:15:23] Giám đốc phòng thương mại. Em cũng đi.

[00:15:29] Cũng đến tập đoàn Chính Vinh? Nói là đi được sao?

[00:15:32] Nhưng trước tiên phải đi công tác.

[00:15:34] Ở bên đó tôi không có một thân tín nào.

[00:15:37] Phải dùng em làm thân tín để bồi dưỡng và tận dụng thôi.

[00:15:40] Vậy... đi công tác ở đâu?

[00:15:42] Miền Nam.

[00:15:44] Vậy hai chúng ta không còn là đối tác nữa,

[00:15:45] mà là quan hệ cấp trên cấp dưới.

[00:15:48] Em biết ngay là anh sẽ chịu trách nhiệm với em đến cùng mà.

[00:15:52] Sao tôi nghe câu này lại thấy hoảng thế nhỉ?

[00:15:57] Nào.

[00:16:00] Hiểu rồi chứ?

[00:16:02] Có hai điểm không hiểu.

[00:16:03] Nói đi.

[00:16:05] Giám đốc Chung không phải là do Lý tổng đặc biệt mời về sao?

[00:16:08] Nếu ngài không tin tưởng anh ta,

[00:16:10] thì cứ không dùng anh ta là được rồi.

[00:16:12] Không dùng Chung Dược Dân là tổn thất của tôi.

[00:16:15] Chỉ cần anh ta muốn, anh ta sẽ rất có năng lực.

[00:16:17] Đối với người rất có năng lực, cần phải giám sát.

[00:16:20] Nhiệm vụ của cô là giúp tôi,

[00:16:23] giúp tập đoàn giám sát Chung Dược Dân.

[00:16:26] Nói điểm không hiểu còn lại đi.

[00:16:28] Công việc của tôi là thư ký của Chung Dược Dân.

[00:16:31] Thư ký riêng.

[00:16:32] "Riêng" đến mức độ nào?

[00:16:34] Thân mật không kẽ hở.

[00:16:37] Công việc của phòng thương mại không phải ở trong văn phòng.

[00:16:40] Mà là trên bàn tiệc, trên xe, trên máy bay.

[00:16:43] Còn nữa.

[00:16:44] Vấn đề cuối cùng.

[00:16:45] Nói đi.

[00:16:49] Cái giá của tôi.

[00:16:52] Được tôi trọng dụng.

[00:17:07] Ôi, anh, có chuyện gì vậy?

[00:17:10] Gấp gáp gọi em qua đây

[00:17:11] chỉ để xem anh đi qua đi lại ở đây thôi à?

[00:17:14] Em nói đi.

[00:17:16] Em và tên Chung Dược Dân đó rốt cuộc là quan hệ gì?

[00:17:20] Anh, không phải em đã nói với anh rồi sao?

[00:17:24] Chúng em là đối tác.

[00:17:25] Đừng có giở trò đó.

[00:17:27] Cái quán bánh kếp rách của các người,

[00:17:29] còn hợp tác cái gì?

[00:17:31] Chưa đến một ngàn tệ là có đủ hết.

[00:17:34] Người không biết,

[00:17:35] còn tưởng hai người là cổ đông của tập đoàn nào đó.

[00:17:38] Đừng lừa anh. Nói thật cho anh biết.

[00:17:41] Em thích ở bên anh ấy.

[00:17:43] A, cuối cùng cũng chịu nói thật rồi.

[00:17:47] Vậy anh hỏi em, cậu ta có thích em không?

[00:17:52] Có lẽ là không thích.

[00:17:55] Vậy em còn gây chuyện gì nữa?

[00:17:58] Một chuyện không có kết quả,

[00:18:01] tại sao em phải làm?

[00:18:02] Anh, tại sao chuyện gì cũng phải có kết quả?

[00:18:05] Nói nhảm!

[00:18:07] Em đang đùa giỡn với cả cuộc đời mình.

[00:18:08] Em biết không?

[00:18:11] Nguyệt Nguyệt, em nghe cho rõ đây.

[00:18:14] Từ bây giờ, không được đi bán bánh kếp nữa.

[00:18:17] Sau đó tìm một đơn vị nào đó đi làm cho anh.

[00:18:19] Nghe chưa?

[00:18:19] Em nghe rồi. Em sẽ không bán bánh kếp nữa.

[00:18:23] Đồ của chúng em đều bị bên công thương tịch thu hết rồi.

[00:18:25] Điều kiện thứ hai của anh em cũng có thể làm được.

[00:18:27] Chung Dược Dân đã tìm cho em một công việc ở công ty Chính Vinh,

[00:18:30] ngày mai em đi làm.

[00:18:32] Thứ ba, không được qua lại với Chung Dược Dân nữa.

[00:18:38] Điều này quan trọng nhất. Em nghe chưa?

[00:18:40] Thế thì không được.

[00:18:41] Em muốn qua lại với ai thì qua lại với người đó.

[00:18:43] Đừng nói anh là anh trai em, cho dù là bố mẹ ở đây,

[00:18:46] em cũng không nghe.

[00:18:47] Em dám!

[00:18:50] Em cứ như vậy đấy.

[00:18:53] Em...

[00:19:57] TICK

[00:19:57] TICKE

[00:19:58] TICK

[00:19:59] TISCHMA

[00:20:00] TICK

[00:20:01] STICK

[00:20:02] TICK

[00:20:03] STICKMA

[00:20:04] TICK

[00:20:05] WWWAN YOLLD

[00:20:05] STICK

[00:20:06] TICKE

[00:20:06] WWWWW.YOULD

[00:20:08] STICKM

[00:20:09] Giám đốc Chung,

[00:20:10] Hồ tổng của tập đoàn Nam Quốc, Quảng Đông gọi điện tới.

[00:20:12] Có cần chuyển máy không?

[00:20:13] STICKERMA

[00:20:13] Chuyển máy ngay. A lô, Hồ tổng, chào ngài.

[00:20:20] STICK EMA

[00:20:21] TICK

[00:20:21] Ο

[00:20:22] Bận lắm. Ngày nào cũng không rảnh rỗi.

[00:20:24] Nói đi, có chuyện gì? Ồ, chuyện này à.

[00:20:29] Tháng trước tôi vừa mới đưa cho ngài

[00:20:31] văn bản phê duyệt hai vạn tấn dầu thô mà.

[00:20:32] Sao lại muốn nữa?

[00:20:34]

[00:20:36] Tôi cũng chỉ là tình cờ làm được thôi.

[00:20:38] Công ty chúng tôi cũng không chuyên buôn bán văn bản phê duyệt.

[00:20:42] Được, được, được. Thôi được.

[00:20:43] Tôi sẽ nghĩ cách giúp ngài, được không?

[00:20:45] Vậy thế này nhé, ngày mai ngài chờ câu trả lời của tôi. Được.

[00:20:49] Quyết định vậy nhé. Được, được. Tôi đến Thâm Quyến

[00:20:52] nhất định sẽ đến thăm ngài. Được. Tạm biệt Hồ tổng.

[00:21:04] Giám đốc Chung, em là Cao Nguyệt.

[00:21:06] Em đang làm thủ tục hải quan ở Củng Bắc.

[00:21:08] Hàng hóa của công ty chúng ta đã qua kiểm tra,

[00:21:10] thủ tục hải quan thuận lợi.

[00:21:12] Em có thể về Bắc Kinh được chưa ạ?

[00:21:14] Cao Nguyệt à, em tạm thời chưa thể về được.

[00:21:19] Ngày mai còn mấy lô hàng,

[00:21:20] OTICA KO

[00:21:21] thủ tục hải quan đều phải do em làm.

[00:21:23] OTICA ERO

[00:21:24] OTICA ERPARR

[00:21:24] Nhưng em đã ở Quảng Đông mấy tháng rồi.

[00:21:27] Chạy từ cửa khẩu này sang cửa khẩu khác,

[00:21:29] em cứ như lính cứu hỏa vậy.

[00:21:31] Có phải em sẽ không bao giờ được về Bắc Kinh nữa không?

[00:21:34] Em đừng càu nhàu nữa, mọi người đều không rảnh rỗi.

[00:21:38] Nếu không hoàn thành chỉ tiêu lợi nhuận,

[00:21:40] tất cả chúng ta đều phải hít gió tây bắc đấy.

[00:21:41] Được rồi, nghe lời anh. Em không càu nhàu nữa.

[00:21:45] Dược Dân, em đã mấy tháng không gặp anh rồi.

[00:21:48] Anh có khỏe không?

[00:21:49] Anh vẫn khỏe. Em thì sao?

[00:21:52] Những thứ khác đều ổn, chỉ là hơi cô đơn.

[00:21:55] Cái này thì anh không giúp được.

[00:21:57] Anh cũng cô đơn đây này.

[00:21:58] Thôi đi.

[00:22:00] Em nghe nói bây giờ anh sắp thành ong mật rồi,

[00:22:02] đi khắp nơi hút mật. Em không nói oan cho anh chứ?

[00:22:08] Trong giờ làm việc đừng đùa những chuyện vô vị như vậy.

[00:22:11] Phải tập trung tinh thần vào công việc.

[00:22:13] Đây là kỷ luật của công ty. Nghe chưa?

[00:22:17] Ối, sao lại nghiêm túc thế. Chán thật.

[00:22:21] Em không thèm nói chuyện với anh nữa. Tạm biệt.

[00:22:34] Giám đốc Chung, mời ngài ký.

[00:22:49] Còn chuyện gì nữa không?

[00:22:51] Hôm nay nhận được mười mấy thiệp mời dự tiệc.

[00:22:54] Tôi đã suy nghĩ,

[00:22:55] trong đó có hai nhà e là không thể từ chối.

[00:22:57] Được, cô sắp xếp đi. Đi đâu cũng được.

[00:22:59] Vâng. À đúng rồi, Giám đốc Chung.

[00:23:03] Tôi nghe nói hôm qua Lý tổng đã đề xuất với hội đồng quản trị

[00:23:05] muốn khen thưởng ngài.

[00:23:07] Nói rằng từ khi ngài đến phòng thương mại,

[00:23:09] công việc đã có nhiều khởi sắc,

[00:23:10] luôn vượt mức chỉ tiêu lợi nhuận.

[00:23:12] Hội đồng quản trị cũng nhất trí cho rằng

[00:23:14] ngài thực sự là một nhân tài,

[00:23:15] chuẩn bị trao thưởng vật chất cho ngài.

[00:23:17] Chúc mừng ngài, Giám đốc Chung.

[00:23:20] Thế này mà gọi là nhân tài à.

[00:23:23] - Tập đoàn Chính Vinh chẳng qua là lợi dụng cơ chế hai giá thôi.

[00:23:26] Mua vào giá bình ổn, bán ra giá thỏa thuận.

[00:23:29] Giống như bánh từ trên trời rơi xuống vậy.

[00:23:32] Loại việc này kẻ ngốc cũng làm được.

[00:23:36] Về mặt lý thuyết là như vậy.

[00:23:38] Nhưng trong vận hành thực tế,

[00:23:39] không phải ai cũng có thể thao tác tốt.

[00:23:41] Giữa công ty nhà nước và công ty tư nhân,

[00:23:44] cần phải có một điểm cân bằng.

[00:23:46] Từ góc độ kinh tế học,

[00:23:48] điểm cân bằng này phải làm cho cả hai bên cùng có lợi.

[00:23:51] Đây mới là hiệu quả nhất, Giám đốc Chung.

[00:23:54] Tài năng của ngài thể hiện ở phương thức thao tác.

[00:23:58] STICK

[00:24:00] Hà My.

[00:24:03] "Nếu vị trí của tôi nhường cho cô ngồi,

[00:24:06] cô có làm tốt hơn tôi không?"

[00:24:06] Ngài có thói quen nghiên cứu phụ nữ à?

[00:24:09] Giả thuyết này hiện tại vẫn chưa thể thành lập.

[00:24:11] Kinh doanh của tập đoàn Chính Vinh,

[00:24:13] không phải ai cũng có thể thao tác được.

[00:24:15] Người thao tác trước tiên phải ở trong giới.

[00:24:18] Điểm này rất quan trọng.

[00:24:23] Hỏi cô một vấn đề không được lịch sự cho lắm.

[00:24:25] Cô năm nay bao nhiêu tuổi?

[00:24:27] Không sao đâu. Không hỏi tuổi phụ nữ

[00:24:30] là quy tắc của người phương Tây.

[00:24:31] Chúng ta là người phương Đông,

[00:24:32] không cần phải hành xử theo quy tắc của họ.

[00:24:35] Tôi năm nay hai mươi lăm tuổi.

[00:24:38] Mới hai mươi lăm tuổi.

[00:24:41] Tuổi tác của cô và mưu lược không tương xứng cho lắm.

[00:24:47] Giám đốc Chung, tôi thật không hiểu,

[00:24:50] ngài đang khen tôi hay đang châm chọc tôi.

[00:24:54] Tôi chỉ là tò mò về cô thôi.

[00:24:59] Chuyện đó có gì không tốt sao?

[00:25:01] Xem ra tôi phải cho ngài cơ hội này.

[00:25:03] OTICA P

[00:25:03] Tôi có một đề nghị, được không?

[00:25:05] OTICA

[00:25:07] Chúng ta hủy bữa tiệc tối nay.

[00:25:10] Tôi mời cấp trên của tôi một bữa tối, thế nào?

[00:25:13] OTICA

[00:25:13] Ý tưởng này nghe không tồi đâu.

[00:25:16] Để tôi sắp xếp.

[00:25:16] Nhưng mà...

[00:25:17] Tuy đây là tin tức đáng mừng,

[00:25:21] nhưng có hơi nhanh quá không?

[00:25:23] Thế này đi, tiệc hôm nay chúng ta cùng đi.

[00:25:26] OTICA

[00:25:31] OTICA Rea

[00:25:31] OTICA

[00:25:32] OTICA

[00:25:48] Tôi thấy bữa tiệc này chán quá.

[00:25:50] Hay là chúng ta đi ăn riêng đi.

[00:25:52] Phải, hai chúng ta đi ăn riêng thì tốt rồi.

[00:25:56] Chào Giám đốc Chung.

[00:25:58] Để tôi giới thiệu cho ngài.

[00:26:02] Vị này là của công ty DL, Mỹ,

[00:26:06] chủ tịch khu vực Đại Trung Hoa, ông Owen.

[00:26:12] Ông Owen rất am hiểu văn hóa Trung Quốc.

[00:26:15] Hơn nữa còn quản lý công ty điện tử DL của Mỹ,

[00:26:18] tất cả các giao dịch kinh doanh ở khu vực Đại Trung Hoa.

[00:26:21] Am hiểu văn hóa Trung Quốc,

[00:26:23] nhưng không biết có hiểu tiếng Trung không.

[00:26:25] Hiểu một chút, ông Chung.

[00:26:29] Chúng ta có thể nói chuyện riêng được không?

[00:26:32] Hiểu tiếng Trung,

[00:26:34]

[00:26:36] Có được không?

[00:26:37] Được, không vấn đề. Mời.

[00:26:44] Chúng ta đi thẳng vào vấn đề nhé.

[00:26:47] Tôi cũng không có thời gian vòng vo với ông.

[00:26:49] Ông Chung,

[00:26:50] tôi đã nghiên cứu kỹ đặc điểm thị trường Trung Quốc.

[00:26:54] Tôi cũng đã nghiên cứu kỹ

[00:26:56] lý lịch của tập đoàn Chính Vinh các ông.

[00:26:59] Tôi muốn làm ăn với các ông.

[00:27:04] Ông Chung, công ty điện tử DL của chúng tôi,

[00:27:08]

[00:27:13] Mười năm tới của Trung Quốc,

[00:27:14]

[00:27:18] Nếu trong mười năm này,

[00:27:21] các ông không có sự giúp đỡ của công ty điện tử DL, thì sẽ không được.

[00:27:27] Lần đầu tiên chúng ta hợp tác,

[00:27:29] có thể là một...

[00:27:31] coi như là một sự khai thác thị trường mang tính giúp đỡ.

[00:27:35] Dừng lại.

[00:27:37] Thứ nhất, sự phát triển trong mười năm tới của Trung Quốc,

[00:27:40] chắc chắn sẽ là vũ bão.

[00:27:42] Thứ hai, không có công ty điện tử DL của các ông,

[00:27:45] cũng không có vấn đề gì.

[00:27:47] Thứ ba,

[00:27:48] cái gì gọi là khai thác thị trường mang tính giúp đỡ?

[00:27:51] Câu nói này ở Trung Quốc có một câu tục ngữ,

[00:27:55] gọi là "vừa muốn làm kỹ nữ, vừa muốn lập đền thờ".

[00:27:58] Tôi không tin ông không kiếm lời.

[00:28:02] Ông có ý gì?

[00:28:03] Ông lại có ý gì?

[00:28:04] Biết rồi mà còn vênh váo với tôi.

[00:28:04] Đừng tưởng tôi không nghe ra.

[00:28:09] Thứ tư, cái gì gọi là khu vực Đại Trung Hoa?

[00:28:13] Bao gồm những khu vực nào?

[00:28:14] Bàn chuyện làm ăn thì cứ bàn chuyện làm ăn,

[00:28:16] đừng có lôi chuyện địa lý biên giới ra với tôi.

[00:28:18] Tôi không thích nghe.

[00:28:19] Ông Chung, ông từng đi lính phải không?

[00:28:22] Cả chuyện này ông cũng biết à?

[00:28:23] Biết người biết ta.

[00:28:26] Ông Chung, lần này nếu ông

[00:28:28] mất đi cơ hội kinh doanh với công ty điện tử DL của chúng tôi,

[00:28:32] đó là tổn thất của các ông.

[00:28:34] Tôi thấy tổn thất là của các ông thì có.

[00:28:36] Còn chuyện gì nữa không?

[00:28:39] Mấy cô Tây kia còn biết điều hơn ông đấy.

[00:28:42] Ông Chung, ông cứ chờ một...

[00:28:45] Chúng ta hãy bàn lại đi.

[00:28:47] Không có thời gian nữa. Thế này đi.

[00:28:49] Có chuyện gì cứ nói chuyện với thư ký của tôi là được.

[00:28:54] Nào, chúng ta cạn ly vì Dược Dân đã tìm được việc làm.

[00:28:58] Cảm ơn.

[00:29:06] Anh xem, Dược Dân này hoặc là không làm,

[00:29:08] một khi đã làm là làm cho tập đoàn lớn.

[00:29:11] Sau này chúng ta còn lo lắng gì cho cậu ấy nữa.

[00:29:14] Dược Dân, tôi nói này, công việc của cậu đã tìm được rồi,

[00:29:18] cũng nên lấy vợ đi chứ.

[00:29:19] Mấy anh em mình chỉ còn cậu độc thân.

[00:29:22] Đàn ông giống như rượu,

[00:29:24] để càng lâu càng đậm đà.

[00:29:27] Đừng có khoe khoang trước mặt tôi.

[00:29:29] Rượu cũng phải xem để bao lâu.

[00:29:32] Rượu từ thời nhà Hán chắc không uống được nữa rồi.

[00:29:34] Rượu của tôi đây chắc cũng sắp hết hạn rồi.

[00:29:37] Hiểu Bạch, em giới thiệu cô Trương khoa ngoại

[00:29:40] mới tốt nghiệp đại học y quân sự cho Dược Dân đi.

[00:29:43] Cứ thế nhé.

[00:29:44] Ai vậy?

[00:29:46] Là người lần trước anh đưa em về,

[00:29:47] đứng ở cổng đón em đó.

[00:29:50] Không lẽ anh để ý rồi chứ?

[00:29:52] Anh có dám không?

[00:29:53] Anh xem, anh xem.

[00:29:55] Rước lửa vào thân rồi phải không? Tôi nói cho anh biết,

[00:29:58] đàn ông có gia đình như chúng ta,

[00:30:01] đừng có chuyện gì cũng nói với vợ.

[00:30:04] Nhất định phải thận trọng.

[00:30:05] Đặc biệt là chủ đề liên quan đến phụ nữ,

[00:30:08] đừng có nhắc đến.

[00:30:10] Hiểu Bạch,

[00:30:12] chị nói xem sao bây giờ đàn ông

[00:30:13] đều tự cảm thấy mình tốt đẹp như vậy.

[00:30:16] Ngày nào cũng mong chúng ta ghen.

[00:30:18] Tại sao chúng ta phải ghen? Em nói này,

[00:30:21] họ dám ra ngoài trăng hoa,

[00:30:23] cùng lắm là tìm một người tình, thì sao chứ?

[00:30:26] Đúng vậy. Đàn ông tốt còn nhiều mà.

[00:30:28] Bích Vân, tại sao phải treo cổ trên một cái cây?

[00:30:31] Đúng rồi Dược Dân, suýt nữa quên mất.

[00:30:34] Tôi vừa nhận được tin tức về chuyện của Tần Lĩnh.

[00:30:37] Ra kia nói chuyện.

[00:30:41] Còn ra kia nói chuyện nữa.

[00:31:06] A Lương, tôi thực sự xin lỗi.

[00:31:10] Quảng cáo thương mại thiết kế cho tập đoàn Chính Vinh lần này,

[00:31:13] người ta vẫn không hài lòng.

[00:31:15] Vụ kinh doanh này e là không có hy vọng gì rồi.

[00:31:17] Không sao đâu. Làm ăn mà,

[00:31:19] có lúc lỗ có lúc lãi.

[00:31:20] Hơn nữa công ty chúng ta

[00:31:21] cũng không chỉ có mỗi mảng thiết kế quảng cáo.

[00:31:23] Nhưng vấn đề là,

[00:31:23] công ty từ khi khai trương đến nay chưa từng kiếm được tiền.

[00:31:28] A Lương, tôi thực sự cảm thấy mình

[00:31:29] e là không có tố chất làm kinh doanh.

[00:31:31] Cứ thế này, công ty sớm muộn cũng sẽ thua lỗ hết.

[00:31:34] Tần Lĩnh, em phải có niềm tin vào bản thân.

[00:31:37] Làm ăn không được chúng ta có thể nghĩ cách khác.

[00:31:40] Nhưng nếu em không có niềm tin vào bản thân thì sẽ rất tệ.

[00:31:43] Hiểu không? Đi thôi.

[00:31:55] Tần Lĩnh!

[00:31:58] Tiểu Trương, Tiểu Trương! Sao lại là cậu vậy?

[00:32:04] Nhớ cậu chết đi được.

[00:32:05] Sao không viết thư cho tôi?

[00:32:07] Để tôi giới thiệu cho hai người.

[00:32:08] Vị này là ông Diệp.

[00:32:09] Không cần giới thiệu, chúng tôi quen nhau lâu rồi.

[00:32:11] Địa chỉ của chị ở Bắc Kinh

[00:32:12] chính là do cô Trương cho tôi. Phải không?

[00:32:14] Ồ, đúng, đúng, đúng.

[00:32:15] Lần đó ông Diệp không tìm được chị,

[00:32:16] lo đến toát mồ hôi.

[00:32:18] Tôi thấy ông Diệp đáng thương quá,

[00:32:20] với lại ông Diệp cũng không giống người xấu!

[00:32:22] Nên tôi đã cho ông ấy địa chỉ của chị.

[00:32:25] Tiểu Trương, lần này cậu đến đây là...

[00:32:27]

[00:32:30]

[00:32:34] Đúng rồi, sao tôi lại quên mất chị.

[00:32:37] Chị hát hay như vậy,

[00:32:38] lần này nói gì cũng phải trổ tài.

[00:32:41] Đúng vậy, đúng vậy, chị nên đi.

[00:32:42] Đây là sở trường của chị mà.

[00:32:44] Thế có được không?

[00:32:45] Sao lại không được?

[00:32:46] Tôi đưa chị đi tìm ban tổ chức buổi hòa nhạc,

[00:32:49] để họ nghe thử.

[00:32:50] Nếu trình độ của chị mà không được,

[00:32:52] thì không ai được cả. Thế nào?

[00:32:54] Thật sao? Vậy thì tốt quá. Tiểu Trương,

[00:32:56] chị nằm mơ cũng thấy mình trở lại sân khấu.

[00:32:58] Tốt quá. Chúng ta đi thôi.

[00:33:00] Còn đứng đây làm gì? Tôi không đợi được nữa rồi.

[00:33:01] Vậy đi thôi.

[00:33:02] Đi thôi. Đi.

[00:33:05] Trịnh Đồng, hôm đó nói còn chưa xong.

[00:33:08] Chuyện gì vậy?

[00:33:10] Về Tần Lĩnh.

[00:33:12] Nghe nói đang ở Bắc Kinh, cặp với một đại gia rồi.

[00:33:17] Ngày mốt ở nhà hát Bắc Triển,

[00:33:18]

[00:33:24] Này, này, Dược Dân!

[00:33:29] Đại gia thế nào?

[00:33:31] Loại có vợ ở nước ngoài đó. Tần Lĩnh làm vợ hai.

[00:33:35] Tôi nói này Dược Dân, cậu đừng có tơ tưởng nữa.

[00:33:39] Chuyện bao nhiêu năm rồi.

[00:33:41] Cô gái đó có thể giữ thân như ngọc vì cậu cả đời à?

[00:33:43] Hơn nữa, Tần Lĩnh đã bỏ cậu từ lâu rồi.

[00:33:46] Nhìn lại cái bộ dạng của cậu đi.

[00:33:48] Thực tế một chút đi.

[00:33:50] Nỗi khổ trong lòng cậu tôi rõ nhất.

[00:33:53] Cậu đây là tự tìm khổ ăn.

[00:33:59] Giám đốc Chung, có chuyện gì không vui sao?

[00:34:08] Tôi có không vui sao?

[00:34:10] Vẻ mặt đầy sầu não.

[00:34:14] Tôi từ nhỏ,

[00:34:15] tướng mạo đã là bộ dạng khổ sở thâm thù.

[00:34:18] Làm lỡ mất bao nhiêu chuyện tốt đẹp.

[00:34:21] ND Chuyện tốt đẹp gì?

[00:34:26] Người đẹp, này nọ...

[00:34:31] END

[00:34:32] AND

[00:34:40] Cảm ơn ngài, Giám đốc Chung.

[00:34:41] Tối nay tôi đã rất vui. Tạm biệt.

[00:34:45] Chúc cô có giấc mơ đẹp.

[00:34:47] Ồ, tôi quên một thủ tục cần thiết.

[00:34:50] Theo thông lệ, tôi có nên nói một câu không?

[00:34:54] Câu gì?

[00:34:55] "Có muốn lên uống một tách cà phê không?"

[00:34:59] Hơi sáo rỗng, nhưng tôi rất vui.

[00:35:11] Ngài ngồi một lát.

[00:35:12] Tôi đi chuẩn bị cà phê.

[00:35:18] Thôi, mấy cái sáo rỗng này bỏ đi.

[00:35:22] ты

[00:35:23] F

[00:35:25] Ý gì?

[00:35:28] Trong lòng cô hiểu mà.

[00:35:30] Một nam một nữ trong đêm khuya,

[00:35:32] xuất hiện ở một nơi đặc biệt,

[00:35:35] còn có thể làm gì nữa?

[00:35:36] F4210

[00:35:38] Đúng là một người lính.

[00:35:40] Vào là đi thẳng vào chủ đề.

[00:35:42] Không có chút dạo đầu nào. Đáng ghét.

[00:35:45] Còn chưa dạo đầu à?

[00:35:48] Không phải cô vẫn luôn dạo đầu sao?

[00:36:01] FENDI

[00:36:11] WISMARES

[00:36:13] Trên ngọn đồi đối diện kia

[00:36:18] là ai vậy nhỉ?

[00:36:23] Đó là cô em gái chết người của tôi đó.

[00:36:34] Đèn trên núi đông đã thắp

[00:36:40] trăng trên núi tây đã tỏ.

[00:36:45] Cánh đồng bằng phẳng một màu chẳng thấy một bóng người.

[00:37:18] Em gái đứng trên gò đất

[00:37:24] anh trai đứng dưới con mương.

[00:37:29] Nhớ người thương của tôi...

[00:37:30] Thưa ông, thanh toán tiền gửi xe ạ.

[00:37:35] Bao nhiêu tiền?

[00:37:35] Hai đồng.

[00:37:36] ... nước mắt tuôn rơi.

[00:38:04] Anh ơi

[00:38:09] anh đi Tây Khẩu,

[00:38:15] em gái thật khó giữ anh lại.

[00:38:23] Hai tay em níu chặt tay anh yêu

[00:38:34]

[00:38:42]

[00:38:53] Chết cũng không buông tay anh.

[00:39:01] Nước mắt hai hàng

[00:39:06] từng giọt, từng giọt, từng giọt, từng giọt

[00:39:13] tuôn rơi, tuôn rơi, tuôn rơi

[00:39:16] xuống dưới...

[00:39:34] Xin hát tặng quý vị một bài

[00:39:36] "Đầy trời hoa, đầy trời mây".

[00:40:01] Y\HUA

[00:40:05] YAHUA

[00:40:07] YAHU

[00:40:08] Đầy trời là hoa, ôi đầy trời là mây.

[00:40:13] Đãi cát trong rổ, còn lại nửa rổ vàng.

[00:40:19] Em thêu túi thơm từng mũi từng mũi,

[00:40:25] mỗi mũi kim đều là nỗi nhớ người trong tim.

[00:40:33] Anh ơi...

[00:40:41] Em thêu buổi sáng, em thêu buổi chiều,

[00:40:48] thêu một đôi uyên ương mãi bên nhau.

[00:40:53] Nước trong hào cát không giữ lại được,

[00:40:59] anh đi khắp chân trời hãy nắm tay em theo.

[00:41:08] Anh ơi...

[00:41:15] Em thêu buổi sáng, em thêu buổi chiều,

[00:41:22] thêu một đôi uyên ương mãi bên nhau.

[00:41:28] Nước trong hào cát không giữ lại được,

[00:41:33] anh đi khắp chân trời hãy nắm tay em theo.

[00:41:42] Anh ơi...

[00:41:59] Mời vào.

[00:42:04] Mời vào.

[00:42:29] Tần Lĩnh, anh đã tìm em mười mấy năm.

[00:42:37] Dược Dân, anh vẫn như xưa.

[00:42:42] Nhưng đã trưởng thành hơn nhiều.

[00:42:45] Những năm qua anh sống tốt không?

[00:42:49] Đi lính mười mấy năm, rồi xuất ngũ.

[00:42:53] Những năm qua em thế nào?

[00:42:56] Năm đó bố mẹ em chuyển em từ làng Bạch Điếm đến Tây An.

[00:43:00] Em thi đỗ vào đoàn ca múa tỉnh.

[00:43:02] Mấy năm trước em lại rời đoàn ca múa,

[00:43:05] đến Bắc Kinh phát triển.

[00:43:07] Làm gì vậy?

[00:43:10] Hợp tác với người khác mở một công ty quảng cáo văn hóa.

[00:43:14] Sản xuất một số đĩa hát và băng ghi âm.

[00:43:17] Thỉnh thoảng cũng làm một số thiết kế quảng cáo.

[00:43:20] Những buổi hòa nhạc như vừa rồi chỉ là thỉnh thoảng tham gia.

[00:43:24] Không nhận thù lao. Dù sao trước đây em cũng là ca sĩ,

[00:43:29] vẫn thích hát.

[00:43:34] Hỏi em một vấn đề không được lịch sự cho lắm.

[00:43:38] Em vẫn độc thân chứ? Tất nhiên,

[00:43:42] nếu em không muốn trả lời,

[00:43:43] có thể không trả lời.

[00:43:44] Không có gì.

[00:43:46] Em nghĩ câu này sớm muộn gì anh cũng hỏi.

[00:43:49] Em cũng nên nói cho anh biết.

[00:43:53] Em vẫn chưa kết hôn.

[00:43:56] Còn anh?

[00:43:57] Độc thân, cũng chưa kết hôn.

[00:44:02] Tiếp theo, có phải anh nên hỏi em

[00:44:06] chúng ta có thể nối lại giấc mơ xưa không?

[00:44:09] Đây hẳn là chuyện thuận lý thành chương chứ.

[00:44:11] Em độc thân, anh độc thân.

[00:44:14] Còn có một mối tình cũ năm xưa.

[00:44:17] Chúng ta thực sự không có lý do gì để không ở bên nhau.

[00:44:19] Dược Dân, anh có nghĩ đến không,

[00:44:24] bao nhiêu năm nay có thể xảy ra bao nhiêu chuyện.

[00:44:28] Anh không cảm thấy như vậy rất vội vàng sao?

[00:44:32] Cái này anh đã có chuẩn bị tâm lý.

[00:44:35] Anh thậm chí đã nghĩ vô số lần,

[00:44:37] khi anh gặp lại em,

[00:44:39] em đã sớm là vợ người ta.

[00:44:41] Chồng em đầu quấn khăn trắng,

[00:44:44] khoác áo da cừu trơn.

[00:44:46] Cứ cười ngô nghê với anh.

[00:44:48] Trong lòng em ôm đứa con đang bú,

[00:44:50] bên cạnh còn có năm sáu đứa con ngốc,

[00:44:53] chiều cao từ cao đến thấp, giống như bậc thang.

[00:44:55] Trời ạ, em mà có bản lĩnh đó sao.

[00:44:59] Anh đúng là không thay đổi.

[00:45:02] Vẫn là Chung Dược Dân của ngày xưa.

[00:45:05] Vẫn cái miệng dẻo quẹo đó.

[00:45:13] Tần Lĩnh, bây giờ em đang ngồi đối diện anh.

[00:45:19] Xin em hãy nhắm mắt lại, cảm nhận kỹ một chút.

[00:45:24] Xem còn có cảm giác của ngày xưa không.

[00:45:30] Được, để em cảm nhận một chút.

[00:45:56] Dược Dân, em phải thừa nhận, cảnh tượng năm xưa

[00:46:06] như mới hôm qua.

[00:46:11] Thế mới đúng. Giống hệt cảm giác của anh.

[00:46:24] Tần Lĩnh, em còn gì muốn nói không?

[00:46:32] Hết rồi, Dược Dân.

[00:46:35] Anh có thể làm bất cứ điều gì anh muốn.

[00:46:58] Trời đất ơi.

[00:47:01] Không ngờ em lại sống một cuộc sống xa hoa như vậy.

[00:47:06] Làm ăn gì mà kiếm được nhiều tiền thế này?

[00:47:09] Chắc không phải là buôn ma túy chứ?

[00:47:13] Dược Dân, anh lại thế rồi.

[00:47:17] Cái miệng của anh không nói lời cay nghiệt

[00:47:19] là không chịu được phải không?

[00:47:23] Vậy thì anh giữ im lặng vậy.

[00:47:29] Hứa với em,

[00:47:31] đừng hỏi gì nữa, được không?

[00:47:59] A lô.

[00:48:02] Dược Dân, là em.

[00:48:06] Anh biết là em. Có chuyện gì không?

[00:48:10] Thưa ngài Chung Dược Dân,

[00:48:12] có phải ngài đã mất đi cảm giác mới mẻ với tôi rồi không?

[00:48:15] Thế này thì nhanh quá.

[00:48:19] Em nhạy cảm quá rồi.

[00:48:21] Anh nói vậy làm em rất đau lòng.

[00:48:24] Đừng giả vờ nữa.

[00:48:25] Nếu trí nhớ của anh không có vấn đề,

[00:48:27] thì nên biết,

[00:48:28] anh đã hai tuần không đến chỗ em rồi.

[00:48:30] OTICA Thiên Tân trung ương không khí mạo

[00:48:32] Là...

[00:48:35] Anh dường như có chuyện gì không muốn nói với em.

[00:48:37] OTICA Thiên Tân trung ương không khí mạo

[00:48:39] Em nhạy cảm quá rồi.

[00:48:41] OTICA Thiên Tân trung ương không khí bộ

[00:48:42] Nhưng sao anh lại cảm thấy OTICA Thiên Tân trung ương không khí

[00:48:45] trong biệt thự sang trọng của em không được tự tại cho lắm.

[00:48:47] OTICA Thiên Tân trung ương không khí

[00:48:49] Em đã cảm nhận được rồi.

[00:48:51] Tại sao anh lại lâu như vậy không đến tìm em?

[00:48:53] CTICA Thiên Tân trung ương không khí mạo

[00:48:53] Nhưng chúng ta đã hẹn ước rồi mà.

[00:48:55] Chúng ta không hỏi về chuyện cũ trong những năm xa cách. OTICA Thiên Tân trung ương đột mạo

[00:48:59] Đúng, có thể không hỏi nhưng không thể không nghĩ.

[00:49:06] Anh yêu em không?

[00:49:09] Tất nhiên.

[00:49:11] Vậy thì chúng ta hãy tận hưởng tình yêu này.

[00:49:14] OTICA Thiên Tân trung ương đồ

[00:49:14] Bởi vì em cũng yêu anh.

[00:49:15] CTICA Thiên Tân trung ương không

[00:49:16] Những chuyện khác đều không quan trọng.

[00:49:17] CTICA Thiên Tân trung ương không khí bộ

[00:49:19] Vậy thì tốt. Tối nay đợi anh nhé.

[00:49:23] Đến sớm một chút, chúng ta cùng ăn cơm.

[00:49:24] OTICA Thiên Tân trung ương hủ đồ

[00:49:26] Anh sẽ cố gắng. Tối gặp.

[00:49:28] OTICA Thiên Tân trung ương không điều

[00:49:34] Giám đốc Chung, có người tên Ninh Vĩ

[00:49:36] không hẹn trước, nhất quyết muốn gặp ngài ngay.

[00:49:39] Anh ta đang ở đâu?

[00:49:40] Ở phòng khách. Ngài có muốn gặp không?

[00:49:42] Được, bảo anh ta đợi một lát.

[00:49:50] Thưa ngài, mời dùng trà.

[00:49:51] Được rồi, cảm ơn. Cô đừng bận rộn.

[00:49:54] Thưa ngài, mời ngài ngồi.

[00:49:55] Giám đốc Chung sẽ qua ngay.

[00:49:58] Bảo anh ấy đừng vội. Tôi có thể đợi.

[00:50:02] Ninh Vĩ, lâu rồi không gặp.

[00:50:04] Đại đội trưởng.

[00:50:05] Đại đội trưởng gì chứ. Ngồi đi.

[00:50:07] Bây giờ chúng ta đều là dân thường rồi.

[00:50:08] Sau này đừng gọi là đại đội trưởng nữa,

[00:50:09] nghe thấy kỳ cục lắm.

[00:50:10] Vậy sau này em gọi anh là đại ca.

[00:50:12] Được. Lần này tìm anh có chuyện gì?

[00:50:14] Quán ăn của em đóng cửa rồi.

[00:50:16] Tại sao vậy?

[00:50:17] Làm ăn không tốt, toàn lỗ vốn.

[00:50:20] Vậy em đến tìm anh chắc chắn có chuyện.

[00:50:22] Nói đi, chuyện gì?

[00:50:24] Em muốn mở một công ty thương mại.

[00:50:26] Bây giờ còn thiếu một ít vốn đăng ký.

[00:50:28] Em muốn mượn anh một ít.

[00:50:29] Bao nhiêu tiền?

[00:50:31] Năm mươi vạn. Em đảm bảo một tháng sẽ trả.

[00:50:34] Tiền thì cũng không nhiều lắm.

[00:50:36] Anh sẽ nghĩ cách giúp em.

[00:50:38] Nhưng nhất định phải có uy tín đấy nhé.

[00:50:41] Đến lúc đó nếu không trả lại được,

[00:50:43] thì chúng ta phiền phức to đấy.

[00:50:44] Anh yên tâm. Anh còn không tin em sao?

[00:50:48] Hà My.

[00:50:49] Vâng.

[00:50:51] Lấy danh nghĩa của tôi mở một séc năm mươi vạn tệ.

[00:50:53] Dẫn Ninh Vĩ đến phòng tài vụ nhận là được.

[00:50:56] Một tháng sau nhất định phải trả lại.

[00:50:57] Vâng ạ.

[00:50:58] Thôi, anh đi trước, không tiếp em nữa.

[00:50:59] Cảm ơn đại ca.

[00:51:01] Mời đi bên này.

[00:51:18] STICK

[00:51:19] OTICA

[00:51:26] Dược Dân, nghỉ một lát được không?

[00:51:28] STICK

[00:51:32] Có chuyện gì thì em cứ nói.

[00:51:32] STICA

[00:51:37] Gần đây anh rất lạnh nhạt với em.

[00:51:39] STICA

[00:51:39] Em muốn hỏi anh, STICA

[00:51:40] OTICA

[00:51:42] em có làm gì sai không? LICAT

[00:51:43] TICA

[00:51:45] Đừng suy nghĩ lung tung. Anh đang bận mà.

[00:51:49] T VOUS

[00:51:50] Người ta không thể ngày nào cũng yêu đương được.

[00:51:52] STICK S

[00:51:54] Có phải anh đã có người phụ nữ khác?

[00:51:55] OTICA S

[00:51:57] Giữa hai chúng ta dường như không có nghĩa vụ gì cả.

[00:51:59] OTICA

[00:52:05] Tối nay đến đi, em có chuyện muốn nói với anh.

[00:52:08] Có chuyện gì nói bây giờ đi.

[00:52:14] Anh vô tình vô nghĩa như vậy sao?

[00:52:22] Đợi tiếp khách xong anh sẽ đến chỗ em.

[00:52:33] Tối nay đến nhé. Em đợi anh. Đừng để em sốt ruột.

[00:52:40] L

[00:52:53] Xin lỗi, xin lỗi.

[00:52:55] Chỉ đợi tôi thôi à? Mọi người đến đủ cả rồi. Chào.

[00:52:57] Các ông chủ phô trương ra phết nhỉ.

[00:52:59] Ăn một bữa cơm còn mang theo cả vệ sĩ.

[00:53:01] Mời ngồi, mời ngồi.

[00:53:02] Chúng tôi đều là người phàm tục,

[00:53:03] làm ăn nhỏ đều thích sĩ diện.

[00:53:05] Mang hai vệ sĩ chẳng qua là để ra oai thôi.

[00:53:08] Không bì được với Giám đốc Chung đây.

[00:53:09] Ngài tiện tay cho chúng tôi vài cái giấy phép,

[00:53:11] là chúng tôi có cơm ăn. Ngài không cho,

[00:53:12] chúng tôi phải đói. Cho nên...

[00:53:14] mạng nhỏ của chúng tôi đều nằm trong tay ngài cả.

[00:53:16] Các người làm sao vậy hả?

[00:53:18] Chúng tôi đã đợi hơn bốn mươi phút rồi.

[00:53:20] Đến bây giờ vẫn chưa lên món.

[00:53:22] Có kiểu làm ăn như vậy à?

[00:53:23] Xin lỗi, thưa ông.

[00:53:25] Hôm nay khách thực sự quá đông.

[00:53:27] Gọi ông chủ của các người ra đây.

[00:53:28] Xin ông vui lòng đợi một lát.

[00:53:30] Tôi sẽ lên món cho ông ngay.

[00:53:31] Tao nói cho mày biết, đừng có lằng nhằng, gọi ông chủ ra đây.

[00:53:33] Thưa ông, tôi là quản lý.

[00:53:34] Có ý kiến gì cứ nói với tôi.

[00:53:41] Lại đây, lại đây.

[00:53:46] Ra hành lang xem. Ồn ào cái gì?

[00:53:49] Là các người quá đáng. Có kiểu làm ăn như vậy à?

[00:53:51] Ồn ào cái gì? Muốn ồn ào thì ra ngoài mà ồn.

[00:53:54] Ông chủ của chúng tôi đang ăn cơm ở đây đấy.

[00:53:58] Ông chủ cái đếch gì. Cứt chó.

[00:54:01] Lão tử đây giọng thế đấy, không nhỏ được.

[00:54:03] Mày không thích nghe,

[00:54:04] thì tìm nắm lông lừa mà nhét mẹ tai vào.

[00:54:07] Có mày...

[00:54:07] Mày nói cái gì?

[00:54:12] Mày nói lại cho tao xem.

[00:54:13] Tao nói lại cho mày một lần thì sao?

[00:54:14] Tao thấy mày chán sống rồi.

[00:54:19] Này!

[00:54:23] Chung Dược Dân!

[00:54:25]

[00:54:28] Thật không ngờ gặp cậu ở đây.

[00:54:29] Anh em! Gặp nhau ở đây. Đúng vậy.

[00:54:33] Trùng hợp quá, trùng hợp quá! Người nhà cả.

[00:54:36] Người nhà. Quản lý Trương, không sao đâu.

[00:55:06] A lô. Sao anh lại...

[00:55:08] A lô.

[00:55:11] Sở Lương.

[00:55:12] Anh đang ở nhà à?

[00:55:13] wwwww

[00:55:14] Anh đang ở.

[00:55:15] Sao vậy?

[00:55:16] Không có gì.

[00:55:17] www

[00:55:18] Em muốn nói với anh,

[00:55:19] chuyện của em sắp xong rồi.

[00:55:20] www

[00:55:21] Chuyện gì?

[00:55:22] www

[00:55:22] Công ty và tài sản ở Singapore đều cho cô ấy hết.

[00:55:26] A lô, anh có đó không?

[00:55:28] Anh có.

[00:55:30] wwww

[00:55:30] www

[00:55:31] Em sẽ không trách anh chứ?

[00:55:33] Không.

[00:55:34] Trên thế giới này anh có thể không cần bất cứ thứ gì,

[00:55:36] anh chỉ cần em.

[00:55:38] wwww

[00:55:39] Em biết.

[00:55:40] www

[00:55:41] Được rồi, ngoan ngoãn đợi anh về nhé?

[00:55:45] Sở Lương, sao anh lại chắc chắn như vậy?

[00:55:50] www

[00:55:51] Gì cơ?

[00:55:52] wwww

[00:55:54] Sao anh biết em nhất định sẽ đợi anh?

[00:56:00] Bây giờ anh là một người không có tư cách yêu cầu em.

[00:56:02] wwwwww

[00:56:03] Đợi giải quyết xong vấn đề của anh,

[00:56:05] anh muốn bắt đầu lại từ đầu.

[00:56:06] wwwww

[00:56:07] Theo đuổi em, yêu em, có được em.

[00:56:10] Cho dù cuối cùng em không muốn ở bên anh,

[00:56:13] đối với em, đối với anh đều là công bằng.

[00:56:17] Anh thật ngốc.

[00:56:19] Anh đã nghĩ hết rồi.

[00:56:21] Theo đuổi được em là phúc của anh. Không theo đuổi được,

[00:56:24] cả đời này có quá trình theo đuổi em,

[00:56:27] cũng là phúc của anh. Anh không ngốc.

[00:56:30] Phải, anh không ngốc, không ngốc.

[00:56:41] Để tôi giới thiệu cho các cậu.

[00:56:43] Đây là Chung Dược Dân, đồng đội của tôi,

[00:56:45] tiểu đoàn trưởng tiểu đoàn trinh sát của quân đoàn chúng tôi.

[00:56:47] Năm đó cậu ấy dẫn một tiểu đội trinh sát,

[00:56:49]

[00:56:52] Còn bắt tôi làm tù binh.

[00:56:54] Đúng vậy. Tôi nhớ lúc đó cậu vừa mới được thăng cấp,

[00:56:57] bộ quân phục bốn túi còn mặc chưa quen.

[00:56:59] Tôi nghĩ, thằng nhóc này dù sao cũng là sĩ quan,

[00:57:02] lại làm về thông tin liên lạc,

[00:57:03] thôi thì bắt nó làm tù binh vậy.

[00:57:06] Đúng rồi, người lính của các cậu tên gì nhỉ?

[00:57:09] Ninh Vĩ. Cậu ấy bây giờ cũng xuất ngũ rồi.

[00:57:26] Không khéo lại làm thật với mình. Tôi nghĩ...

[00:57:33] Nào, uống một ly. Cạn!

[00:57:44] Dược Dân, anh đang ở đâu?

[00:57:48] Đang ở cùng bạn bè.

[00:57:49] Anh uống rượu rồi à?

[00:57:50] Uống một chút.

[00:57:52] Chung Dược Dân,

[00:57:53] anh đối với em rốt cuộc là thế nào?

[00:57:56] Tần Lĩnh, đừng giận.

[00:57:58] Đợi anh tiếp khách xong anh sẽ về.

[00:57:59] Em ghét chờ đợi.

[00:58:01] Chờ đợi gì chứ?

[00:58:08] Không sao chứ?

[00:58:10] Nào, không sao.

[00:58:26] Nào, uống không vấn đề. Cạn!

[00:58:40] Dược Dân, đây mới là cuộc sống.

[00:58:40] Dược Dân, đây mới là cuộc sống!

[00:58:46] Hôm nay có rượu hôm nay say.

[00:58:51] Đúng vậy, nào uống.

[00:59:38] A lô.

[00:59:40] A lô, Cao Nguyệt à? Anh là Chung Dược Dân.

[00:59:44] Khuya thế này gọi cho em, có chuyện gì vậy?

[00:59:48] Em nghĩ đi nghĩ lại... code Vietnamese download content_copy expand_less

[00:59:50] Không được gọi điện cho ai cả. Anh hiểu không?

[00:59:54] Sao thế?

[00:59:56] Châu Hiểu Bạch đã lấy chồng rồi, là anh em của tôi.

[01:00:00] Tôi đã mai mối. Tần Lĩnh... đừng nhắc đến cô ấy nữa.

[01:00:06] Anh hiểu không? Anh hiểu không?

[01:00:11] A

[01:00:12] Hiểu.

[01:00:13] Em gọi điện cho anh,

[01:00:15] nói chuyện với anh một lúc.

[01:00:17] Anh đang ở đâu? Em đến nói chuyện với anh.

[01:00:22] Được thôi. Chết tiệt, đây là đâu nhỉ?

[01:01:04] Tỉnh rồi à? Ăn sáng đi. Bánh kếp.

[01:01:17] Kể từ sau bữa tiệc rượu đó,

[01:01:19] Owen của DL Electric

[01:01:21] đã gọi cho Giám đốc Chung ba lần.

[01:01:23] Giám đốc Chung luôn nói anh ấy không có thời gian,

[01:01:25] không cho tôi đặt lịch hẹn.

[01:01:28] Còn chuyện gì khác không?

[01:01:30] Còn có...

[01:01:31] Gần đây Giám đốc Chung gặp gỡ ngày càng nhiều người tạp nham,

[01:01:33] rất nhiều người không liên quan trực tiếp đến công việc của công ty.

[01:01:40] Lý tổng,

[01:01:42] nếu không có chuyện gì, tôi đi trước đây.

[01:01:45] Đã lên giường với Chung Dược Dân chưa?

[01:01:50] Chưa.

[01:01:53] Phải không,

[01:01:54] cũng phải để tôi sắp xếp cho anh một thư ký riêng à?

[01:01:56] Lý tổng, tôi là tuân theo chỉ thị của ngài,

[01:01:59] làm việc cho Tập đoàn Chính Vinh.

[01:02:02] Tiếp cận Owen của DL Electric đó.

[01:02:05] Đừng vì nhất thời nóng giận của Chung Dược Dân

[01:02:07] mà làm hỏng vụ kinh doanh đó.

[01:02:09] Nhưng kim ngạch kinh doanh của DL Electric không lớn lắm.

[01:02:12] Triển vọng rất lớn.

[01:02:14] Vâng.

[01:02:16] Nên làm thế nào, cô tự biết.

[01:02:50] Ai vậy?

[01:02:51] Tôi là Owen.

[01:02:53] Ô, Chủ tịch khu vực Đại Trung Hoa à.

[01:02:57] Công tác tình báo làm tốt thật.

[01:02:59] Là nội bộ của tôi có gián điệp rồi.

[01:03:01] Điện thoại gọi thẳng vào di động của tôi.

[01:03:04] Tôi muốn qua đó,

[01:03:05] nói chuyện với anh về việc hợp tác của chúng ta.

[01:03:07] Được thôi. Anh lâu như vậy không có động tĩnh gì,

[01:03:10] tôi còn tưởng anh đã rút khỏi Trung Quốc rồi chứ.

[01:03:14] Anh đang ở đâu?

[01:03:15] Sân bắn. Bắn súng. Anh qua đây đi.

[01:03:38] RE 52028

[01:03:50] RE 52028

[01:04:06] Chơi vài ván đi.

[01:04:09] Ở Mỹ chúng tôi dùng Q45.

[01:04:12] Loại súng này tôi chưa từng chơi.

[01:04:15] Nhưng tôi cũng từng đi lính.

[01:04:18] Chém gió à. Bắn thử vài phát xem.

[01:04:31] Cũng không tệ. Đều ở vòng bảy, tám.

[01:04:35] Với tư cách là một tay súng nghiệp dư thì cũng được rồi.

[01:04:39] Tôi còn tưởng người Mỹ chỉ biết chơi tên lửa thôi chứ.

[01:04:43] Súng này không tốt, lực giật quá lớn.

[01:05:00] Lực giật lớn mới sướng chứ.

[01:05:02] Không có lực giật thì gọi gì là súng.

[01:05:13] Nếu tất cả người Trung Quốc

[01:05:14] bắn giỏi như anh,

[01:05:16] thì Trung Quốc đã sớm là một cường quốc lớn rồi.

[01:05:18] Bây giờ đã là cường quốc rồi. Nịnh bợ cũng không biết.

[01:05:21] Ông Chung, từ khi tôi quen anh đến giờ,

[01:05:26] tôi luôn có một cảm giác không tốt.

[01:05:30] Cảm giác gì?

[01:05:31] Anh không tôn trọng tôi.

[01:05:34] Không phải không tôn trọng anh, mà là không nể mặt anh.

[01:05:38] Các anh người Mỹ đi đâu cũng ngông nghênh,

[01:05:41] vốn là đến để kiếm tiền,

[01:05:43] nhưng lại cứ phải tự biến mình thành bộ dạng người đi ban ơn.

[01:05:46] Là anh không tôn trọng tôi trước. Hiểu không?

[01:05:49] Ông Chung, làm ăn chủ yếu vẫn là đôi bên cùng có lợi.

[01:05:55] Không có cao không có thấp. Tính cách này của anh,

[01:05:59] sẽ gây ra không ít tổn thất cho tập đoàn Chính Vinh.

[01:06:03] Tôi có cái tật này. Đừng nói làm ăn,

[01:06:07] chuyện gì cũng phải nói đến bình đẳng.

[01:06:09] Ai mà làm ra vẻ nhún nhường trước,

[01:06:11] làm ăn lớn đến mấy tôi cũng không làm.

[01:06:13] Hơn nữa, anh đến đây là để kiếm tiền của tôi,

[01:06:16] tôi vội gì chứ, phải không?

[01:06:24] Nhịn. Phải nhịn.

[01:06:27] Anh nói xem, anh khó khăn lắm mới hạ mình xuống tìm tôi.

[01:06:31] Nếu không nhịn nữa thì lại công cốc rồi phải không?

[01:06:35] Nói đi, làm ăn gì?

[01:06:39] Chuyện công, ở văn phòng nói.

[01:06:44] Đúng vậy. Đến đây là để chơi.

[01:07:08] Anh đi lính bao nhiêu năm rồi?

[01:07:13] Chơi súng không phải là sở trường của tôi.

[01:07:17] Khiêm tốn à. Vậy cái gì là sở trường của anh?

[01:07:24] Tôi có một người bạn, anh ta mở một võ đường.

[01:07:26] Mỗi tuần tôi đến đó ít nhất ba lần.

[01:07:35] Người Mỹ không có nhiều mưu mô như vậy đâu.

[01:07:37] Muốn thách đấu thì nói thẳng.

[01:07:38] Khách sáo nhiều làm gì.

[01:07:40] Hôm nào tôi chơi cùng anh.

[01:07:45] Bác sĩ Châu, chồng chị đến rồi.

[01:07:47] Đang đợi ở quầy y tá.

[01:07:50] Bảo anh ấy đợi một lát.

[01:08:03] Chị bảo bác sĩ Châu tôi đi trước đây.

[01:08:06] Bác sĩ Châu lát nữa sẽ khám xong phòng bệnh.

[01:08:07] Phiền cô nhắn lại với chị ấy, tôi ở nhà đợi chị ấy.

[01:08:10] Ồ.

[01:08:17] Người đâu rồi?

[01:08:18] Đi rồi. Chồng chị đẹp trai thật.

[01:08:23] Anh ấy bảo chị tối về nhà sớm.

[01:08:34] Dược Dân, có rảnh không?

[01:08:45] Hai mươi phút. Chỉ có bấy nhiêu thời gian.

[01:08:53] Nói đi. Chuyện gì?

[01:09:00] Biết là tốt rồi. Dược Dân à, anh đã thay đổi.

[01:09:07] Thay đổi thành như thế nào?

[01:09:10] Không còn là Chung Dược Dân lập dị, khác người của ngày xưa nữa.

[01:09:20] Cười gì?

[01:09:23] Em không hiểu,

[01:09:27] Chung Dược Dân tôi bán bánh kếp các người không vừa mắt,

[01:09:30] sống tốt rồi các người lại không thoải mái.

[01:09:33] Tại sao tôi lại không thể sống như người bình thường?

[01:09:37] Phải lập dị, khác người.

[01:09:40] Giống như tôi ngày xưa, sống đối đầu với mọi người,

[01:09:43] các người nhìn mới thấy vừa mắt.

[01:09:46] Có biết là tôi sống như vậy rất đau khổ không?

[01:09:50] Sống như bây giờ anh có vui không?

[01:09:55] Có lẽ cả hai cách sống trước đây và bây giờ,

[01:09:57] đối với anh đều rất đau khổ.

[01:10:01] Nhưng trong hai nỗi đau đó, nỗi đau nào là anh sẵn sàng chịu đựng?

[01:10:06] Người ta sống là phải chịu đựng đau khổ.

[01:10:12] Em hẳn là người hiểu anh nhất.

[01:10:14] Cũng gần như vậy.

[01:10:16] Anh không giống với đa số mọi người.

[01:10:18] Không có gì khác biệt.

[01:10:20] Đừng có ngoài mặt một đằng, trong lòng một nẻo nữa.

[01:10:24] Đời người là đi trên đường,

[01:10:27] đi mệt rồi, khổ rồi đó là lẽ tự nhiên.

[01:10:31] Nhưng mỗi người,

[01:10:32] đều phải chọn một con đường không oán thán.

[01:10:35] Nhìn bộ dạng bây giờ của anh đi.

[01:10:38] Điện thoại di động, vest.

[01:10:41] Tóc chải đến ruồi cũng không đứng vững.

[01:10:43] Anh không thấy phiền à?

[01:10:47] Hôm nay em tìm anh chỉ để nói những điều này à?

[01:10:58] Em phải về nhà rồi.

[01:11:00] Về nhà.

[01:11:02] Đúng, về nhà của em và Trương Hải Dương.

[01:11:09] Tại sao nói với anh?

[01:11:11] Anh biết tại sao mà. Em đang nghĩ,

[01:11:17] chuyện ngày xưa thực sự nên qua đi rồi.

[01:11:23] Em đã từng yêu anh.

[01:11:25] Nhưng em cũng nên có tình yêu của riêng mình.

[01:11:32] Anh nói đúng. Trương Hải Dương hợp với em hơn anh.

[01:11:40] Em chuẩn bị từ hôm nay sẽ hoàn toàn chấp nhận anh ấy.

[01:11:45] Chuyện ngày xưa xóa sổ.

[01:11:50] Tại sao lại nói với tôi?

[01:11:57] Anh là người đàn ông đầu tiên em yêu.

[01:12:01] Trước khi em bắt đầu lại,

[01:12:05] em muốn làm một sự kết thúc.

[01:12:08] Như vậy mới có thể đối diện với chồng em,

[01:12:11] đối diện với anh, cũng là đối diện với chính mình.

[01:12:20] Tại sao phải nói với tôi?

[01:12:23] Em đi đây. Hải Dương đang đợi em ở nhà.

[01:12:32] Em đi đây.

[01:12:34] Em còn phải về dọn một số đồ.

[01:12:51] Thưa ông, uống gì ạ?

[01:12:53] Bây giờ cửa hàng chúng tôi mới có một loại của Ý...

[01:12:55] Tại sao lại nói với tôi?

[01:13:19] Cô ơi,

[01:13:20] cho hỏi kiểm tra vốn là ở đây phải không ạ?

[01:13:22] Ở đây ạ. Anh đã điền đơn chưa?

[01:13:23] Tôi điền rồi. TORVANI

[01:13:26] Kính thưa ông Owen,

[01:13:28] không phải anh đang ráo riết muốn tập Karatedo với tôi sao?

[01:13:31] Bây giờ là cơ hội tốt. Đừng bỏ lỡ nhé.

[01:13:36] Gặp nhau ở võ đường anh nói nhé.

[01:13:45] Ông chủ,

[01:13:46] đây là bàn máy tính và bàn làm việc ông đã đặt phải không ạ?

[01:13:48] Đúng vậy, là tôi. Để họ bê vào đi.

[01:13:51] Chậm thôi. Bê chậm thôi.

[01:14:05] Để vào trong.

[01:14:11] Ninh Vĩ phải không?

[01:14:15] Ôi, Chùy Tử, còn sống à?

[01:14:18] Sống tạm bợ thôi.

[01:14:19] Thằng nhóc mày không phải đi lính à?

[01:14:21] À, tao xuất ngũ lâu rồi.

[01:14:23] Chán thật. Năm đó ở trường,

[01:14:25] bọn mày đeo hoa đỏ, mặc quân phục xanh,

[01:14:27] oai phong lẫm liệt.

[01:14:28] Anh em lúc đó thật sự rất ngưỡng mộ bọn mày.

[01:14:30] Nghĩ bọn mày đứa nào cũng có tố chất làm tướng.

[01:14:33] Thế nào?

[01:14:34] Làm lính mấy năm, cuối cùng cũng xuất ngũ.

[01:14:36] Nói nhảm. Có mấy người làm được tướng.

[01:14:40] Chúng ta là bạn học cũ bao nhiêu năm không gặp.

[01:14:42] Tìm một nơi nào đó ngồi nói chuyện, ôn lại chuyện xưa.

[01:14:44] Được. Ra ngoài ngồi nói chuyện.

[01:14:47] Đợi tao làm xong việc này.

[01:14:50] (Tiểu Vương, việc này giao cho cậu. Tôi ra ngoài một chuyến.)

[01:14:54] Đi.

[01:15:15] Ông Chung, Taekwondo có hai loại.

[01:15:19] Một là Taekwondo thể thao,

[01:15:22] thứ hai là Taekwondo thực chiến.

[01:15:26] Hai loại này khác nhau thế nào?

[01:15:28] Taekwondo thể thao sử dụng phương thức "sun-dome",

[01:15:31] tức là khi đánh,

[01:15:34] sắp đánh vào người thì thu lực lại.

[01:15:38] Taekwondo thực chiến, theo luật lệ,

[01:15:43] muốn đánh thế nào thì đánh,

[01:15:46] muốn dùng bao nhiêu lực thì dùng.

[01:15:50] Vậy hôm nay hai chúng ta chơi loại nào?

[01:15:55] Anh thấy thoải mái thế nào thì làm thế ấy.

[01:15:56] Anh đừng nói nhảm nữa.

[01:15:57] Vậy thì tôi chắc chắn là luôn tập Taekwondo thực chiến.

[01:16:04] Nếu anh dám,

[01:16:05] thì chúng ta đánh thật nhé.

[01:16:08] Tôi nói anh cũng âm hiểm thật.

[01:16:10] Tìm mọi cách để lôi tôi vào bẫy,

[01:16:13] rồi danh chính ngôn thuận đánh tôi một trận,

[01:16:15] làm tôi nói không được, cãi không xong.

[01:16:18] Tôi nói cho anh biết nhé,

[01:16:19] chúng ta đang làm ăn,

[01:16:20] ra tay nhẹ một chút.

[01:16:22] Nếu anh mà đánh tôi vào bệnh viện,

[01:16:23] thì chuyện làm ăn này cũng đừng nói nữa.

[01:16:25] Yên tâm đi, tôi sẽ cẩn thận. Vào đi.

[01:16:30] Anh ra chiêu trước đi.

[01:16:31] Tôi mà ra chiêu thì anh không còn cửa nữa đâu.

[01:17:03] Thôi, không vòng vo với anh nữa. Đếm sáu tiếng,

[01:17:05] trong vòng một phút hạ gục anh.

[01:17:08] Yên tâm đi,

[01:17:09] trong vòng một phút chắc chắn có thể xử lý được anh.

[01:17:11] Vào đi!

[01:17:24] Ôi!

[01:17:29] Nhãn khô, bách hợp, ít đường.

[01:17:33] Lần trước, có một thằng bạn của tôi,

[01:17:36] tuồn về từ nước ngoài năm trăm chiếc ô tô Crown.

[01:17:41] Cậu xem thằng nhóc này gan to cỡ nào,

[01:17:46] thủ tục không đầy đủ mà dám vận chuyển về nước.

[01:17:50] Kết quả là bị hải quan giữ lại ở Hải Nam.

[01:17:54] Cậu nghĩ xem,

[01:17:55] mấy trăm chiếc ô tô đó chiếm bao nhiêu diện tích.

[01:17:58] Lúc đó vệ tinh của Mỹ,

[01:18:00] mỗi ngày lượn trên đầu người Trung Quốc chúng ta mấy vòng.

[01:18:03] Thấy cả núi cả đồng ô tô,

[01:18:06] trong lòng nghĩ, "hỏng rồi".

[01:18:08] Tám phần là quân đội Trung Quốc sắp có hành động quân sự gì đó.

[01:18:11] Họ nhầm những chiếc ô tô này thành xe tăng.

[01:18:15] Hạm đội Thái Bình Dương của Mỹ,

[01:18:17] lập tức đưa đến bảy, tám tàu sân bay,

[01:18:19] hơn một nghìn máy bay.

[01:18:21] Xem cái thế trận này là định đụng độ với chúng ta.

[01:18:25] Chùy Tử, mày cứ chém đi. Còn hạm đội Thái Bình Dương nữa.

[01:18:29] Thực ra đây là hiểu lầm.

[01:18:31] Người Trung Quốc chúng ta bây giờ đang bận kiếm tiền,

[01:18:34] làm gì có thời gian để ý đến họ.

[01:18:37] Cậu xem thằng bạn tôi gây ra rắc rối lớn cỡ nào.

[01:18:40] Chỉ vì mấy chiếc ô tô này,

[01:18:42] suýt nữa thì nổ ra chiến tranh thế giới.

[01:18:45] Cái này tôi không thể không can thiệp.

[01:18:47] Nếu thật sự vì mấy chuyện vớ vẩn này mà đánh nhau,

[01:18:49] cậu nói xem có đáng không?

[01:18:51] Hơn nữa, mấy chiếc ô tô đó vứt ở ngoài đồng,

[01:18:55] cũng không phải là chuyện gì tốt.

[01:18:57] H.H

[01:18:58] Tôi đành phải đến Hải Nam một chuyến,

[01:19:00] giải quyết ổn thỏa chuyện này.

[01:19:02] Ôi, mày còn có bản lĩnh đó à.

[01:19:05] Mày nghĩ sao? Không có bản lĩnh thì sao mà phát tài được.

[01:19:10] Mày không thấy đầy đường chạy xe Crown à?

[01:19:13] Đều là qua tay tao mà ra đấy.

[01:19:16] Sau khi xong việc đó,

[01:19:17] bạn bè ở Bộ Quốc phòng gọi điện cho tao,

[01:19:20] nói là tàu sân bay Mỹ rút rồi.

[01:19:22] Tao nói rút là rút.

[01:19:24] Mẹ nó dám giương oai với chúng ta,

[01:19:26] chúng ta xử mẹ nó.

[01:19:28] Thời buổi này ai sợ ai.

[01:19:32] Vậy bây giờ mày làm gì?

[01:19:36] Bây giờ...

[01:19:38] Bây giờ tôi chẳng muốn làm gì cả.

[01:19:41] Người cũng lười biếng. Chỉ là,

[01:19:43] ngày nào cũng đến trước cửa Cục Phục vụ Người đi nước ngoài lượn lờ,

[01:19:46] buôn bán chút ngoại tệ.

[01:19:48] Mỗi ngày kiếm được vạn tám nghìn,

[01:19:51] đủ ăn, đủ uống, đủ chơi là được rồi.

[01:19:54] Tiền khác tôi thật sự lười kiếm.

[01:19:58] Anh nói thật hay nói đùa vậy?

[01:20:00] Anh đừng có chém gió ở đây nữa.

[01:20:01] Khi nào có thời gian, tôi sẽ dẫn anh đi xem thử.

[01:20:05] Tôi không đi đâu. Tôi không có tiền.

[01:20:08] Không có tiền? Không có tiền thì làm ăn gì?

[01:20:11] Ôi, cái này gọi gì là làm ăn.

[01:20:14] Tôi muốn đăng ký một công ty thương mại,

[01:20:16] đây là vừa mới kiểm tra vốn xong.

[01:20:19] Công ty của anh đăng ký vốn bao nhiêu?

[01:20:24] Năm trăm ngàn.

[01:20:26] Anh xem, còn nói không có tiền.

[01:20:29] Thời buổi này có mấy ai bỏ ra được năm trăm ngàn.

[01:20:33] Năm trăm ngàn này cũng không phải của tôi.

[01:20:36] Là tôi mượn của một người bạn.

[01:20:37] Kiểm tra vốn xong là phải trả lại cho người ta ngay.

[01:20:40] Anh xem, anh xem, đầu óc có vấn đề rồi phải không?

[01:20:44] Nếu là tôi, tôi sẽ trả lại muộn một tháng.

[01:20:48] Trước tiên dùng số tiền này buôn bán ngoại tệ vài lần,

[01:20:51] không chừng tháng này có thể kiếm được hai trăm ngàn.

[01:20:59] Một tháng hai trăm ngàn?

[01:21:03] Buôn ngoại tệ có lợi nhuận cao như vậy sao?

[01:21:05] Con số tôi nói còn là con số dè dặt nhất đấy.

[01:21:09] Thế nào? Chúng ta hợp tác làm một vụ nhé?

[01:21:17] Việc này có chắc chắn không?

[01:21:19] Nếu lỗ thì tôi sẽ hại đến đại ca của tôi mất.

[01:21:23] Tôi mà anh còn không tin sao?

[01:21:24] Anh cứ đi hỏi ở Tứ Cửu Thành,

[01:21:26] tôi là Chùy Tử là người thế nào.

[01:21:27] Thế này đi. Chúng ta là anh em.

[01:21:31] Coi như tôi giúp anh một tay. Lỗ thì tôi chịu.

[01:21:34] Lãi thì chúng ta chia đôi. Được không?


 0 تعليقات sort   ترتيب حسب