(AI-sub) Huyết Sắc Lãng Mạn Tôn Lệ -

13/16 Mga video

(AI-sub) Huyết Sắc Lãng Mạn Tập 25+26 Vietsub | Tôn Lệ, Lưu Diệp

0 Mga view· 08/14/25
ai_sub_studio
ai_sub_studio
Mga subscriber
0

Phụ đề được dịch bằng AI, cần bạn góp sức hoàn thiện. Liên hệ tham gia tại Facebook: https://www.facebook.com/profi....le.php?id=1000678863 -------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------- "Huyết Sắc Lãng Mạn" là bản tráng ca về tuổi trẻ, tình yêu và lý tưởng của một thế hệ thanh niên Bắc Kinh giữa bối cảnh lịch sử đầy biến động của cuộc Cách mạng Văn hóa. Phim xoay quanh cuộc đời của Chung Dược Dân (Lưu Diệp) và mối tình đầu khắc cốt ghi tâm với Châu Hiểu Bạch, do Tôn Lệ thủ vai. Với vẻ đẹp trong sáng và diễn xuất đầy nội lực, Tôn Lệ đã thể hiện xuất sắc hình ảnh một cô gái kiên định, hết mình vì tình yêu, góp phần tạo nên một trong những câu chuyện tình kinh điển nhất trên màn ảnh nhỏ Trung Quốc.

Magpakita ng higit pa

[00:00:00] Thằng nhóc mày ra tay cũng ác thật,

[00:00:01] đánh cho Owen trật khớp hàm.

[00:00:04] Anh ta thế nào rồi?

[00:00:05] Không sao rồi. Tôi lại lắp vào cho anh ta.

[00:00:08] Tôi cũng lâu rồi không lắp.

[00:00:09] Mất năm phút mới lắp vào được cho anh ta.

[00:00:11] Đau đến mức toát mồ hôi lạnh.

[00:00:15] Thú vị.

[00:00:16] Bây giờ trên thương trường cũng đầy đao quang kiếm ảnh rồi.

[00:00:19] Đến cả quyết đấu cũng có.

[00:00:20] Sau trận tỉ thí lần này, hắn ta bám lấy tôi không buông.

[00:00:23] Vụ kinh doanh này không làm cũng không được.

[00:00:26] Anh ta làm ăn gì vậy?

[00:00:28]

[00:00:31] Họ muốn làm tổng đài điện thoại.

[00:00:33] Lợi nhuận rất lớn.

[00:00:34] Nhiều đơn vị trong nước chúng ta

[00:00:36] vẫn còn sử dụng tổng đài thủ công,

[00:00:37] đều đang chuẩn bị đổi mới thiết bị.

[00:00:39] Vì vậy tiềm năng thị trường cũng rất lớn.

[00:00:41] Tại sao anh ta lại chọn chúng ta?

[00:00:44] Khó khăn của Owen là,

[00:00:45] anh ta cần một

[00:00:46] công ty lớn có quyền xuất nhập khẩu để hợp tác.

[00:00:48] Hơn nữa công ty này phải có nguồn khách hàng rộng rãi.

[00:00:52] Cả hai điều này đều không thể thiếu.

[00:00:53] Trong mắt họ,

[00:00:54] tập đoàn Chính Vinh là một miếng thịt béo ngậy.

[00:00:57] Anh ta đã sớm nghiên cứu kỹ về nhân sự,

[00:01:00] bối cảnh, phương thức vận hành, cơ cấu vốn của tập đoàn Chính Vinh chúng ta.

[00:01:02] đều đã nghiên cứu sâu.

[00:01:04] Hai tháng nay Owen bị tôi ép đến phát điên,

[00:01:07] định nhân lúc tỉ thí đánh tôi vào bệnh viện.

[00:01:14] A lô. Chào ông.

[00:01:16] Tôi tìm Chùy Tử. Có phải ở chỗ các ông không?

[00:01:18] Không có.

[00:01:30] Vương Sư

[00:01:30] Vương Loan

[00:01:35] A lô, tôi tìm Chùy Tử.

[00:01:36] Thằng lừa đảo đó! Chúng tôi cũng đang tìm hắn!

[00:01:51] Anh ta hình như cũng khá hiểu về công ty chúng ta nhỉ.

[00:01:57] Có thể là người trong công ty chúng ta cung cấp cho anh ta.

[00:02:01] Sao có thể chứ?

[00:02:02] Có gì mà không thể.

[00:02:04] Làm ăn cũng phải làm tình báo mà.

[00:02:06] Anh cài một tay trong, tôi cài một tay trong.

[00:02:09] Cài qua cài lại rồi loạn cả lên.

[00:02:12] Ý gì?

[00:02:13] Đoán mò thôi. Làm ăn tôi vẫn còn là người mới.

[00:02:17] Anh thì đã vận trù quyết sách rồi.

[00:02:21] Vụ làm ăn với Owen có định làm không?

[00:02:26] Làm chứ. Tại sao lại không làm?

[00:02:29] Hiện tại có một vụ làm ăn.

[00:02:31] Có một khách sạn chuẩn bị lắp đặt tổng đài điện thoại,

[00:02:34] muốn ủy thác cho chúng ta nhập khẩu và lắp đặt.

[00:02:36] Owen cũng đã báo giá, giá cả cũng được.

[00:02:39] Để lại cho chúng ta không gian lợi nhuận đủ.

[00:02:41] Vậy thì còn do dự gì nữa? Chỉ cần có lợi nhuận.

[00:02:44] Công ty điện tử DL này,

[00:02:46] muốn nhân lúc các luật lệ, quy định của Trung Quốc

[00:02:48] còn chưa hoàn thiện,

[00:02:49] dựa vào chúng ta để liên hệ với nhóm khách hàng lớn,

[00:02:52] sau đó sau khi đứng vững chân,

[00:02:53] thì đá chúng ta ra, tự mình kiếm một mẻ lớn.

[00:02:56] Đến lúc đó chúng ta ngậm bồ hòn làm ngọt rồi.

[00:02:58] Muốn kiện anh ta cũng không có cửa.

[00:03:00] Mấu chốt là không thể để anh ta lách luật trong hợp đồng.

[00:03:03] Dược Dân à, thằng nhóc mày cuối cùng cũng vào nghề rồi.

[00:03:06] Owen cũng xui xẻo thật.

[00:03:08] Vừa vào Trung Quốc làm ăn đã gặp phải mày.

[00:03:13] Tôi đã điều tra rồi,

[00:03:14]

[00:03:16] tốc độ cập nhật, thay thế rất nhanh.

[00:03:18] Thường thì đồ của năm ngoái mang đến năm nay,

[00:03:20] lập tức đã lỗi thời rồi.

[00:03:21] Sản phẩm Owen cung cấp cho chúng ta là mẫu mã của hai năm trước,

[00:03:24] nhưng giá cả lại giống như loại tiên tiến nhất của năm nay.

[00:03:27] Tôi đã điều tra rồi,

[00:03:28] loại sản phẩm này ở Mỹ,

[00:03:29] đã bằng một nửa giá sản phẩm tiên tiến nhất rồi.

[00:03:32] Thằng khốn này! Tôi đã nói rồi,

[00:03:35] đối với họ nhất định phải cẩn thận.

[00:03:37] Chỉ cần sơ sẩy là sẽ bị họ tính toán.

[00:03:40] Họ lợi dụng việc các nhà kinh doanh Trung Quốc

[00:03:42] thiếu hiểu biết về thị trường quốc tế và kênh liên lạc,

[00:03:45] cùng với sự chênh lệch giá do sản phẩm cập nhật, thay thế.

[00:03:48] Trong thời kỳ kinh tế kế hoạch truyền thống,

[00:03:50] sản phẩm là mười năm không đổi.

[00:03:52] Trong tư duy truyền thống của chúng ta,

[00:03:54] đồ của hai năm trước đã là tốt nhất rồi.

[00:03:56] Trong mắt người Mỹ, Trung Quốc vẫn còn khá nghèo,

[00:03:59] đồ của hai năm trước mang đến Trung Quốc,

[00:04:01] cũng được coi là khá tiên tiến.

[00:04:02]

[00:04:04] Tôi thấy rồi. Thằng nhóc mày sớm đã có tính toán rồi.

[00:04:07] Thôi, đừng vòng vo nữa.

[00:04:10] Nói xem mày nghĩ thế nào.

[00:04:11] Tao biết mày không phải là người chịu thiệt.

[00:04:13] Chuyện này rất đơn giản. Tôi cũng giả ngây giả ngô với anh ta.

[00:04:16] Mấu chốt là làm trò trên hợp đồng.

[00:04:18] Tôi ghi rõ trong hợp đồng,

[00:04:20] tôi muốn sản phẩm mẫu mã mới nhất.

[00:04:22] Điểm này nhất định phải ghi vào hợp đồng.

[00:04:24] Sau đó sản phẩm cụ thể để Owen cung cấp.

[00:04:26] Tôi chỉ trả cho họ ba mươi phần trăm tiền hàng.

[00:04:29] Phần còn lại,

[00:04:30] đợi toàn bộ lắp đặt xong mới trả cho họ.

[00:04:32] Tôi cũng đã nói với nhà kinh doanh đó,

[00:04:33] họ thấy chỉ cần giá cả được,

[00:04:36] sản phẩm còn tiên tiến là không có vấn đề gì.

[00:04:38] Tôi nói "Vậy thì tốt. Các vị đừng nói gì cả.

[00:04:40] Phần còn lại để tôi thao tác."

[00:04:41] Hiểu rồi.

[00:04:43] Mày muốn đợi tổng đài điện thoại

[00:04:45] lắp đặt xong mới đưa ra ý kiến phản đối.

[00:04:47] Chỉ ra rằng đối phương không theo hợp đồng,

[00:04:49] cung cấp sản phẩm mẫu mã mới nhất.

[00:04:51] Sau đó từ chối thanh toán số tiền còn lại.

[00:04:53] Thằng nhóc mày cũng độc ác thật.

[00:04:55] Dù sao tổng đài điện thoại đã giao sử dụng rồi,

[00:04:58] chúng ta cũng không vội.

[00:05:00] Vụ kiện này kéo dài mười năm cũng không sao.

[00:05:02] Không cần mười năm.

[00:05:04] Kéo dài một năm là họ chịu không nổi rồi.

[00:05:05] Dù sao tôi chỉ trả cho họ ba mươi phần trăm tiền hàng,

[00:05:08] phần lớn là họ tự ứng.

[00:05:09] Không chừng còn vay ngân hàng nữa.

[00:05:11] Kéo dài một ngày là phải trả thêm một ngày lãi.

[00:05:14] Họ không chịu nổi,

[00:05:15] chỉ có thể đến đàm phán với chúng ta.

[00:05:17] Tôi sẽ ép giá xuống một nửa.

[00:05:18] Nếu họ không đồng ý,

[00:05:20] thì tiếp tục kiện.

[00:05:21] Xem ai dai sức hơn ai.

[00:05:23] Dù sao cuối cùng thắng kiện cũng là tôi.

[00:05:25] Chung Dược Dân à,

[00:05:26] mày đúng là mưu mô, gian xảo thật.

[00:05:31] Được rồi. Vụ kinh doanh này mày chịu trách nhiệm đến cùng nhé.

[00:05:35] Viện Triều, mày phải giữ bí mật nhé.

[00:05:38] Owen làm kinh doanh thì bình thường,

[00:05:40] làm tình báo thì lại là cao thủ.

[00:05:43] Được. Đến bây giờ,

[00:05:45] chuyện này chỉ có tao biết mày biết.

[00:05:47] Yên tâm mà làm đi.

[00:06:10] Ai vậy?

[00:06:12] Bác ơi, Chùy Tử có phải ở sân này không ạ?

[00:06:15] Cậu ở đâu vậy?

[00:06:16] Cháu là bạn của anh ấy.

[00:06:19] Bác biết rồi. Cậu đến đòi nợ phải không?

[00:06:22] Sao bác biết ạ?

[00:06:24] Thằng nhóc con này. Bác nhìn nó lớn lên,

[00:06:27] bác còn không hiểu nó sao?

[00:06:29] Người đến tìm nó đều là đến đòi nợ.

[00:06:33] Vậy bây giờ anh ấy có ở nhà không ạ?

[00:06:36] Nó hai năm nay không về rồi.

[00:06:38] Quỷ biết nó ở đâu.

[00:06:41] Ở đây chỉ có mẹ nó ở.

[00:06:44] Mẹ nó đã ngoài bảy mươi rồi,

[00:06:46] bữa no bữa đói.

[00:06:48] Thằng nhóc con này chưa bao giờ quan tâm.

[00:06:52] Nếu không có hàng xóm láng giềng chăm sóc,

[00:06:54] mẹ già này của nó đã chết đói từ lâu rồi.

[00:07:01] Hỏng rồi. Tôi bị lừa rồi.

[00:07:06] Cậu không phải là người đầu tiên bị lừa.

[00:07:09] Bác nói cho cậu biết, nó là một kẻ lừa đảo.

[00:07:11] Bây giờ công an cũng đang tìm nó.

[00:07:13] Bắt được nó thì không nhẹ đâu.

[00:07:15] Từ nhỏ bác đã thấy nó không phải là loại tốt.

[00:07:19] Nào là trèo tường chui lỗ chó,

[00:07:22] đánh người mù chửi người điếc,

[00:07:25] chuyện xấu nào cũng không thiếu mặt nó.

[00:07:35] Giám đốc Chung, DL Electric gọi điện tới.

[00:07:38] Ngài có muốn nối máy không?

[00:07:39] Nói là tôi không có ở đây.

[00:07:41] Giám đốc Chung, làm vậy không hay cho lắm.

[00:07:44] Công trình lắp đặt tổng đài điện thoại đó đã được nghiệm thu rồi.

[00:07:47] Theo quy định của hợp đồng,

[00:07:48] bây giờ chúng ta phải thanh toán phần còn lại rồi.

[00:07:50] Ngài không nghe điện thoại không được ổn cho lắm.

[00:07:54] Hà My, lời nói của cô nhiều quá rồi đấy.

[00:07:59] Chuyện này hình như không phải là việc cô nên quan tâm.

[00:08:01] Thực hiện mệnh lệnh đi.

[00:08:11] THD

[00:08:32] Hà My, có chuyện gì không?

[00:08:37] Không có gì, chỉ là muốn ngồi đây một lát.

[00:08:41] Về văn phòng của cô mà ngồi.

[00:08:44] Chỗ này không phải là vị trí của cô.

[00:09:13] Dược Dân.

[00:09:14] Gọi là Giám đốc Chung.

[00:09:16] Vâng, Giám đốc Chung.

[00:09:18] Tôi muốn hỏi vài câu, được không?

[00:09:23] Gần đây anh như thay đổi thành người khác vậy.

[00:09:26] Thay đổi đến mức tôi không nhận ra anh nữa.

[00:09:28] Nếu anh không hay quên như vậy,

[00:09:30] anh nên nhớ rằng, mối quan hệ của chúng ta,

[00:09:33] không chỉ là quan hệ cấp trên cấp dưới.

[00:09:41] Tôi thừa nhận tôi đã từng thích anh.

[00:09:46] Nhưng đó là chuyện của mấy tháng trước rồi.

[00:09:50] Bây giờ tôi lại thay đổi ý định rồi.

[00:09:52] Muốn khôi phục mối quan hệ này về trạng thái trước đây.

[00:09:56] Tất nhiên,

[00:09:57] tôi sẽ chịu trách nhiệm về những việc tôi đã làm.

[00:10:01] Nếu cô cảm thấy mình bị thiệt,

[00:10:03] có thể đưa ra điều kiện.

[00:10:05] Thậm chí ra giá. Tôi sẽ cân nhắc.

[00:10:08] D

[00:10:08] ED

[00:10:09] CE

[00:10:11] Anh có thể giải thích rõ ràng,

[00:10:13] tôi rốt cuộc đã làm sai điều gì không?

[00:10:16] Hà My, chúng ta hà tất phải vạch mặt nhau chứ?

[00:10:21] Để lại chút thể diện được không?

[00:10:24] Tôi không muốn làm cô khó xử.

[00:10:26] Nhưng cô cứ ép tôi phải nói ra,

[00:10:28] còn làm ra vẻ trong sáng ngây thơ.

[00:10:31] Tôi không hiểu,

[00:10:33] một cô gái được học hành tử tế,

[00:10:35] tại sao lại có hai bộ mặt?

[00:10:40] Xin hỏi cô Hà, ông Owen đó,

[00:10:44] rốt cuộc đã cho cô lợi ích gì?

[00:10:49] Dược Dân, anh nghe em giải thích.

[00:10:52] Tôi biết cô muốn nói gì.

[00:10:55] Cô muốn nói cô yêu tôi phải không?

[00:10:57] Thế thì càng ngu ngốc hơn.

[00:11:00] Cô không yêu tôi, cũng không yêu ông Owen đó.

[00:11:03] Cô chỉ yêu tiền. Hà My, tôi không hiểu,

[00:11:11] cô đã muốn kiếm tiền, muốn lấy hoa hồng,

[00:11:15] tại sao phải đánh đổi cả bản thân?

[00:11:19] Tôi đã từng ngây thơ tin rằng,

[00:11:20] mình cũng là một người đàn ông có sức hấp dẫn.

[00:11:24] Hành động của cô đã khiến sự tự tin của tôi bị đả kích rất lớn.

[00:11:52] Phải không?

[00:12:09] Anh bạn, có tiền lẻ không?

[00:12:11] Tôi không có. Tôi hỏi anh một người.

[00:12:14] Anh có quen một người tên là Chùy Tử không?

[00:12:16] Chùy Tử? Còn Búa Tử nữa chứ.

[00:12:19] Chưa nghe nói bao giờ.

[00:12:20] Anh bạn, anh nghĩ kỹ lại xem.

[00:12:23] Anh ta thường ở đây đổi ngoại tệ.

[00:12:25] Anh nhất định đã gặp anh ta.

[00:12:28] Tôi hiểu rồi. Anh bị người ta lừa rồi phải không?

[00:12:31] Đừng tìm nữa.

[00:12:32] Người ta cầm tiền rồi còn ở đây đợi anh à?

[00:12:35] Chắc là đi đâu đó tán gái rồi.

[00:12:37] Lần sau chú ý hơn đi.

[00:12:44] Anh nói đủ chưa?

[00:12:47] Nếu anh đã vạch mặt,

[00:12:50] thì tôi cũng nói với anh vài lời thật lòng.

[00:12:54] Tôi coi thường các người.

[00:12:57] Anh là một người lính, có bản lĩnh gì?

[00:13:01] Chẳng phải vì anh là bạn của Lý Viện Triều sao?

[00:13:05] Nếu thật sự dựa vào bản lĩnh,

[00:13:07] anh đến làm nhân viên kinh doanh ở tập đoàn Chính Vinh cũng không xứng.

[00:13:11] Nói xong chưa?

[00:13:13] Tôi thừa nhận tôi muốn lợi dụng quyền lực của anh.

[00:13:15] Tôi xuất thân nghèo khó, tôi không có bối cảnh.

[00:13:18] Tôi muốn đi du học, tôi cần tiền.

[00:13:21] Nhưng tôi không phải dựa vào bán thân để kiếm tiền.

[00:13:24] Tôi dựa vào trí tuệ của tôi để kiếm tiền.

[00:13:27] Anh cũng vậy,

[00:13:28] cái thằng ngốc tên Owen đó cũng vậy,

[00:13:31] tôi hoàn toàn không coi các người ra gì.

[00:13:35] Hai người chẳng qua chỉ là hai con cờ trên bàn cờ của tôi.

[00:13:39] Anh hiểu không? Chung Dược Dân.

[00:13:44] Hà My, cô cuối cùng cũng nói ra lời thật lòng rồi.

[00:13:50] Tôi có thể hiểu được hành vi của cô.

[00:13:52] Chính vì vậy,

[00:13:54] tôi sẽ không truy cứu hành vi nhận hoa hồng của cô.

[00:13:58] Chuyện này tôi sau này sẽ không nhắc lại nữa.

[00:14:01] Cô có thể về làm việc được rồi.

[00:14:04] Không nhắc lại nữa?

[00:14:07] Phải, tôi tha thứ cho cô.

[00:14:11] Được, vậy tôi nói cho anh biết.

[00:14:14] Tôi không tha thứ cho anh. Tôi hận anh.

[00:14:19] Anh đã sỉ nhục một người phụ nữ,

[00:14:20] sớm muộn gì cũng phải trả giá.

[00:14:22] Đợi đã.

[00:14:27] Tôi nghĩ cô có thể tìm việc khác được rồi.

[00:14:29] Cần tôi giúp không?

[00:14:30] Tùy anh.

[00:15:12] Giám đốc Chung,

[00:15:13] ông Owen của DL Electric đến rồi.

[00:15:15] Anh ta muốn gặp ngài. Ngài có gặp không?

[00:15:17] Để anh ta vào đi.

[00:15:18] Tôi cũng đúng lúc cần nói chuyện với anh ta.

[00:15:21] Chào ông Chung.

[00:15:24] Đến rồi.

[00:15:26] Sao tôi lại có cảm giác anh lại đang trốn tôi.

[00:15:28] Đâu có.

[00:15:30] Nào, nào, lại đây ngồi. Lại đây.

[00:15:35] Thời gian trước tôi đi công tác liên tục,

[00:15:39] không ở Bắc Kinh. Đúng rồi,

[00:15:43] công trình lắp đặt của các anh bây giờ thế nào rồi?

[00:15:48] Để tôi xem hợp đồng. Hình như đã quá hạn rồi.

[00:15:51] Cái này không hay lắm đâu. Quá hạn là phải phạt tiền.

[00:15:55] Ông Owen, ông làm tôi khó xử rồi.

[00:15:58] Ông nói xem tôi sao lại có thể

[00:16:00] truy cứu hành vi vi phạm hợp đồng của các ông chứ?

[00:16:04] Ông Chung, công trình đã nghiệm thu từ lâu rồi.

[00:16:08] Đã thông qua, người ta đã bắt đầu sử dụng rồi.

[00:16:12] Nhưng công ty các ông,

[00:16:13] còn nợ chúng tôi bảy mươi phần trăm số tiền còn lại,

[00:16:17] đến giờ vẫn chưa trả.

[00:16:21] Xin hỏi, ông có ý gì?

[00:16:24] Thế này thì không được rồi.

[00:16:26] Phòng tài vụ sao lại không trả tiền?

[00:16:28] Tôi đi hỏi xem. Ngồi đây trước đi.

[00:16:36] Nào, uống một lon Coca trước đi.

[00:17:46] Nói đi. Kết quả.

[00:17:50] Tôi đã đến phòng tài vụ hỏi,

[00:17:54] người ở phòng tài vụ nói hợp đồng này có vấn đề.

[00:17:57] Bảo tôi đi hỏi phòng kỹ thuật.

[00:17:59] Tôi lại chạy lon ton đến phòng kỹ thuật,

[00:18:02] trưởng phòng Tần của phòng kỹ thuật rất tức giận.

[00:18:05] Nói công ty các ông,

[00:18:06] có hành vi bị tình nghi lợi dụng hợp đồng để lừa đảo,

[00:18:09] đã báo cáo lên hội đồng quản trị rồi.

[00:18:11] Chuẩn bị khởi kiện công ty các ông.

[00:18:19] Tôi nói này, ông Owen, ông cũng không được nghĩa khí cho lắm.

[00:18:25] Ông hại ai thì hại chứ không thể hại tôi được.

[00:18:28] Tôi không phải là chuyên gia.

[00:18:30] Cũng không hiểu rõ về các loại tổng đài điện thoại.

[00:18:34] Tôi còn tưởng trong hợp đồng ông đã ghi

[00:18:37] là cung cấp cho chúng tôi sản phẩm tiên tiến nhất.

[00:18:39] Không ngờ ông lại dùng hàng thứ cấp của hai năm trước để thay thế.

[00:18:44] Một kỹ sư của phòng kỹ thuật nói với tôi,

[00:18:47] loại sản phẩm này ở Mỹ đã bị loại bỏ rồi.

[00:18:50] Ông nói xem chuyện này giải quyết thế nào.

[00:18:54] Có thể đây là một sơ suất nhỏ của nhân viên kỹ thuật công ty tôi.

[00:18:58] Anh ta đã nhầm lẫn về mã sản phẩm.

[00:19:00] Nhưng sản phẩm của Mỹ từ hai năm trước,

[00:19:03] ở Trung Quốc đã được coi là rất tiên tiến rồi.

[00:19:07] Nếu tôi không nhớ nhầm,

[00:19:09] rất nhiều nơi ở Trung Quốc,

[00:19:10] vẫn còn dùng tổng đài thủ công, đúng không?

[00:19:13] Vì vậy, đây đã là một bước tiến rất lớn rồi.

[00:19:20] ELL

[00:19:20] Các ông nhầm lẫn về mã sản phẩm, chuyện này có thể hiểu được.

[00:19:24] Nhưng các ông cũng nhầm lẫn về giá cả,

[00:19:27] điều này thật khó hiểu. Dù thế nào đi nữa,

[00:19:30] giá của một sản phẩm đã lỗi thời,

[00:19:32] cũng không thể bán được với giá hàng đầu.

[00:19:35] Chuyện này làm tôi nhớ lại,

[00:19:38] lúc nhỏ ở sân nhà tôi có một thằng ngốc.

[00:19:42] Thằng ngốc này thì sao?

[00:19:44] Thích lấy giày trên bậu cửa sổ nhà người khác về nhà mình.

[00:19:47] Mẹ nó còn nói với người khác,

[00:19:49] "Nó là thằng ngốc, đừng để ý nó."

[00:19:51] Lúc đó tôi cũng nghịch ngợm,

[00:19:53] muốn xem nó là ngốc thật hay ngốc giả.

[00:19:56] Tôi liền lấy giày trên bậu cửa sổ nhà họ.

[00:19:59] Thằng ngốc đó cầm dao phay,

[00:20:01] đuổi theo tôi cả hai dặm.

[00:20:02] Cho đến khi tôi vứt đôi giày đi.

[00:20:04] Người Trung Quốc nói về loại ngốc này như thế này:

[00:20:08] "Ngốc vào trong chứ không ngốc ra ngoài."

[00:20:14] Ông Chung.

[00:20:19] Cho dù bây giờ chúng ta có nói gì ở đây,

[00:20:22] hợp đồng vẫn là hợp đồng.

[00:20:23] Nếu có kiện tụng,

[00:20:25] tòa án cũng chỉ có thể dựa vào hợp đồng.

[00:20:29] Hợp đồng này ông đã ký, tôi đã ký.

[00:20:34] Tôi đã hoàn thành trách nhiệm của mình.

[00:20:37] Mã sản phẩm trong hợp đồng,

[00:20:39] giống với mã sản phẩm đã được nghiệm thu.

[00:20:44] Nếu công ty của các ông bây giờ có ý kiến,

[00:20:48] điều này chứng tỏ gì?

[00:20:50] Điều này chứng tỏ các ông,

[00:20:52] khả năng hiểu biết khi ký hợp đồng có vấn đề.

[00:20:57] Không liên quan gì đến công ty điện tử DL của tôi.

[00:21:03] Được. Nhưng, ông Owen,

[00:21:07] tôi cũng mời ông xem lại hợp đồng.

[00:21:10] Điều khoản thứ hai của hợp đồng này ghi rất rõ,

[00:21:14] bên B, tức là tập đoàn Chính Vinh,

[00:21:17] muốn có thiết bị tiên tiến nhất.

[00:21:20] Chúng tôi ủy thác cho các ông mua và lắp đặt.

[00:21:23] Tại sao lại nói là ủy thác?

[00:21:25] Là vì các ông không phải là nhà sản xuất trực tiếp,

[00:21:28]

[00:21:31] Chúng tôi không thể trực tiếp mua ở Mỹ,

[00:21:34] vì vậy ủy thác cho các ông mua.

[00:21:35] Các ông nên cung cấp cho khách hàng thiết bị tiên tiến nhất.

[00:21:39] Đây là trách nhiệm của các ông.

[00:21:41] Giấy trắng mực đen, rõ ràng.

[00:21:44] Tôi nghĩ, cho dù là ở Trung Quốc,

[00:21:47] hay ở Mỹ khởi kiện vụ án này,

[00:21:51] bất kỳ một thẩm phán nào,

[00:21:52] đầu óc của họ cũng đều nên sáng suốt.

[00:21:55] Vậy thì chỉ có thể gặp nhau ở tòa án.

[00:21:57] Ông cũng đừng như vậy, đừng có hành động theo cảm tính.

[00:22:01] Tôi tin rằng,

[00:22:02] thời gian kiện tụng vụ án này sẽ khá dài.

[00:22:05] Điều này có thể sẽ bất lợi cho quý công ty.

[00:22:08] Theo tôi suy đoán,

[00:22:10] thời gian vay vốn kinh doanh sẽ không quá dài,

[00:22:13] hơn nữa lãi suất đều khá cao.

[00:22:15] Các ông không thể so sánh với chúng tôi được.

[00:22:17] Tập đoàn Chính Vinh chúng tôi là công ty quốc doanh,

[00:22:20] lỗ một, hai trăm triệu cũng chịu được.

[00:22:22] Hơn nữa,

[00:22:23] chúng tôi chỉ trả cho các ông ba mươi phần trăm tiền hợp đồng,

[00:22:26] kéo dài thêm một, hai năm cũng không có vấn đề gì.

[00:22:36] Nếu ông thực sự không có cách nào,

[00:22:38] thì tìm cô gái họ Hà đó mà nói chuyện.

[00:22:40] Tức là thư ký của tôi, bây giờ đã nghỉ việc rồi.

[00:22:44] Ông và cô ta không phải rất hợp nhau sao?

[00:22:49] Được.

[00:22:52] Hợp đồng này ông nói thế nào thì làm thế ấy.

[00:22:58] Chỉ đừng để tôi lỗ quá nặng.

[00:23:01] Thế này đi,

[00:23:03] trừ đi chi phí lắp đặt và mua sắm của các ông,

[00:23:06] trên tổng chi phí,

[00:23:08] tôi trích cho ông mười phần trăm lợi nhuận.

[00:23:11] Tuy hơi ít, nhưng cũng coi như không làm không công.

[00:23:15] Nhưng...

[00:23:17] cô Hà đã lấy của tôi năm phần trăm rồi.

[00:23:21] Tức là tôi làm nửa ngày,

[00:23:24] cũng chỉ được năm phần trăm.

[00:23:26] Tôi lỗ nặng quá rồi.

[00:23:28] Đó là chuyện của anh và cô ta, tôi không quan tâm.

[00:23:30] Còn hợp đồng,

[00:23:31] phương án tôi đề ra anh không đồng ý,

[00:23:32] thì đi kiện đi.

[00:23:34] Bây giờ tôi còn có việc, anh đi đi.

[00:23:47] Được. Anh nói sao thì làm vậy.

[00:24:03] Chuyện tốt gì thế?

[00:24:05] Được thăng chức rồi à?

[00:24:07] Chức giám đốc Công an về tay anh rồi à?

[00:24:09] Đội trưởng đội cảnh sát hình sự.

[00:24:12] Thoải mái thế. Hồn hạc hồng hào.

[00:24:17] Trong lòng vui vẻ à? Tìm anh em uống rượu đi.

[00:24:20] Sự nghiệp, tình yêu đều thuận lợi phải không?

[00:24:24] Con người ấy, thật sự phải kết hôn.

[00:24:27] Phải có vợ, phải có cuộc sống gia đình.

[00:24:32] Anh cũng mau kết hôn đi.

[00:24:33] Kết hôn với ai? Châu Hiểu Bạch đã thuộc về anh rồi.

[00:24:36] Hầy.

[00:24:36] Không nói không nói.

[00:24:40] Cao Minh thế nào?

[00:24:42] Thế nào cái gì?

[00:24:43] Đang làm việc cùng tôi ở tập đoàn Chính Vinh.

[00:24:45] Thôi thì kết hôn với cô ấy luôn đi.

[00:24:50] Vẫn còn nghĩ đến Tần Lĩnh phải không?

[00:24:54] Lâu rồi không đến thăm Tần Lĩnh.

[00:24:56] Cô ấy thế nào rồi?

[00:24:57] Không nói nữa.

[00:24:59] Nếu Tần Lĩnh chịu gả,

[00:25:01] e rằng thằng khốn mày cũng thuận theo.

[00:25:04] Nhưng người ta cũng phải chịu.

[00:25:06] Chuyện này phải do anh chủ động. Anh xem tôi đi.

[00:25:10] Làm gì có chuyện chờ người ta chủ động.

[00:25:12] Cũng phải.

[00:25:14] Anh đấy, là do bên cạnh có quá nhiều phụ nữ.

[00:25:17] Đều hoa mắt cả rồi.

[00:25:19] Đừng nhắc chuyện này. Nhắc chuyện này là tao nổi nóng với mày đấy.

[00:25:25] A lô, Viện Triều. Sao thế? Đang lái xe à?

[00:25:31]

[00:25:35] Có chuyện gì ngày mai nói. Được. Tạm biệt. Viện Triều.

[00:25:45] Viện Triều.

[00:25:46] Dược Dân, ngồi trước đi.

[00:25:50] Nghiêm túc thế này? Lý tổng có chỉ thị gì?

[00:25:54] Gọi điện là được rồi mà.

[00:25:55] Còn nghiêm trọng như thế này.

[00:25:57] Cứ như trời sắp sập vậy.

[00:25:59] Tôi không có tâm trạng đùa với cậu.

[00:26:01] Nói cho cậu biết, trời thật sự có thể sập đấy.

[00:26:04] Cậu nói cho tôi biết,

[00:26:06] năm trăm ngàn tiền vốn trên sổ sách phòng thương mại đi đâu rồi?

[00:26:10] Chuyện này à. Có một đồng đội của tôi muốn đăng ký công ty,

[00:26:14] muốn vay năm trăm ngàn để kiểm tra vốn.

[00:26:16] Sau khi kiểm tra vốn xong sẽ trả lại ngay.

[00:26:18] Hơn nữa, còn trả lãi theo tỷ lệ quy định của nhà nước.

[00:26:21] Vấn đề là ở chỗ này.

[00:26:23] Có người tố cáo lên Viện Kiểm sát, nói cậu tham ô công quỹ.

[00:26:26] Viện Kiểm sát hiện đang điều tra vụ việc này.

[00:26:31] Viện Triều, giữa các doanh nghiệp,

[00:26:34] việc vay vốn lẫn nhau là rất bình thường.

[00:26:36] Hơn nữa người ta cũng trả lãi theo quy định.

[00:26:39] Thời hạn chỉ có một tháng.

[00:26:41] Tôi cũng không có tư lợi gì,

[00:26:42] làm sao có thể phạm pháp được?

[00:26:44] Cậu hồ đồ à? Thế này mà không phải phạm pháp?

[00:26:48] Thứ nhất,

[00:26:49] công ty chúng ta là công ty vốn nhà nước.

[00:26:52] Mà đồng đội của cậu đăng ký là công ty tư nhân.

[00:26:55] Cho tư nhân vay tiền của nhà nước,

[00:26:56] đã cấu thành hành vi phạm pháp rồi.

[00:26:58] Thứ hai,

[00:26:59] tôi đã cho người bên phòng tài vụ kiểm tra,

[00:27:02] từ ngày chuyển tiền đi,

[00:27:03] đến nay đã hơn năm mươi ngày rồi.

[00:27:05] Nói cách khác,

[00:27:06] đến hôm nay cậu vẫn chưa trả lại.

[00:27:09] Thứ ba, cho dù là vay ngắn hạn đi nữa,

[00:27:12] cậu có ký hợp đồng không? Không ký hợp đồng.

[00:27:15] Cậu tự ý lấy đi hơn năm mươi vạn,

[00:27:17] cậu có nói rõ được không?

[00:27:23] Viện Triều, xin lỗi, là tôi hồ đồ.

[00:27:26] Tôi thật sự không hiểu về chế độ tài chính.

[00:27:28] Bây giờ tôi lập tức đòi lại tiền.

[00:27:29] Tuyệt đối không để công ty bị tổn thất.

[00:27:32] Mau đòi lại đi. Viện Kiểm sát vẫn đang trong giai đoạn điều tra,

[00:27:35]

[00:27:38] Nếu Viện Kiểm sát khởi tố rồi,

[00:27:41] không ai có thể giúp cậu được đâu.

[00:27:43] Dược Dân, tự lo cho mình đi.

[00:27:47] Cho tôi vài ngày.

[00:28:00] U3181

[00:28:09] A lô, điện thoại công cộng à?

[00:28:11] Tôi muốn tìm Ninh Vĩ ở phòng 408, tòa 2.

[00:28:14] Ninh Vĩ không có nhà.

[00:28:15] Hình như sáng sớm đã đi rồi.

[00:28:55] Dược Dân, sao anh lại đến đây?

[00:29:03] Anh là ai vậy?

[00:29:04] Anh làm vậy tôi sẽ báo cảnh sát đấy.

[00:29:06] Dược Dân, anh bình tĩnh đi! Dược Dân!

[00:29:08] Anh ấy là chồng tôi.

[00:29:10] Em nghe anh giải thích. Em đợi anh dưới lầu.

[00:29:18] Sở Lương, em xin anh, đừng báo cảnh sát.

[00:29:21] Sao em... Anh ta là ai?

[00:29:24] Anh ta là người tình của em à? Chuyện này là sao?

[00:29:27] Anh muốn em giải thích.

[00:29:29] Được, em giải thích cho anh.

[00:29:31] Em cũng giải thích cho anh ta.

[00:29:33] Dù sao cũng là tội của một mình em.

[00:29:35] Em là một người phụ nữ xấu. Anh hài lòng chưa?

[00:29:46] Dược Dân, Dược Dân, nghe em giải thích.

[00:29:54] Anh đừng nói nữa. Là anh ta bao nuôi em.

[00:29:57] Căn nhà này và mọi thứ đều là do anh ta cho.

[00:29:58] Đúng không?

[00:30:01] Phải.

[00:30:04] Quả nhiên là thật.

[00:30:06] Vậy tại sao em không tự mình nói với anh?

[00:30:08] Dược Dân, em đã nói với anh rồi,

[00:30:13] trong mười mấy năm chúng ta chia tay, đã xảy ra rất nhiều chuyện.

[00:30:20] Em đã không còn là em của ngày xưa nữa rồi.

[00:30:23] Vậy anh hỏi em, tại sao em không nói với anh?

[00:30:27] Vì em vẫn yêu anh. Em yêu anh.

[00:30:31] Em thật sự không muốn làm tổn thương anh.

[00:30:36] Em không yêu anh ta, em chỉ yêu tiền của anh ta.

[00:30:38] Đúng không?

[00:30:41] सं

[00:30:42] Nếu anh muốn hiểu như vậy,

[00:30:45] tùy anh. Em không muốn giải thích nữa.

[00:30:51] Em không kết hôn với anh,

[00:30:53] anh cũng không có quyền chỉ trích em.

[00:30:56] Em có quyền lựa chọn cách sống của mình.

[00:31:10] Tần Lĩnh à.

[00:31:13] Em đã đùa với anh một vố lớn,

[00:31:17] để cho Chung Dược Dân này cũng nếm trải cảm giác bị người khác lừa gạt.

[00:31:21] Tôi đúng là quả báo.

[00:31:25] Dược Dân, anh đừng nghĩ vậy.

[00:31:30] Em thật sự không có ý định trêu chọc anh.

[00:31:32] Tần Lĩnh,

[00:31:35] số phận này đúng là khó đoán.

[00:31:39] Chung Dược Dân tôi vốn là người vô phúc,

[00:31:42] bây giờ phúc đến nhiều quá,

[00:31:45] tôi cũng không hưởng nổi.

[00:31:48] Cốc đầy thì tràn, trăng tròn thì khuyết.

[00:31:52] Người xưa nói không sai.

[00:31:54] Là đến lúc tôi gặp vận rủi rồi.

[00:31:57] Cũng đúng. Chuyện tốt không thể để mình tôi chiếm hết được.

[00:32:04] Dược Dân, nói cho em biết, đã xảy ra chuyện gì?

[00:32:13] Tần Lĩnh,

[00:32:15] hôm nay anh đến đây chủ yếu là để tạm biệt em.

[00:32:19] Tôi đi chuyến này,

[00:32:20] cũng không biết bao nhiêu năm mới có thể gặp lại em.

[00:32:23] Trong lòng tôi thực sự không yên tâm về em.

[00:32:27] Bây giờ tôi yên tâm rồi. Tôi đi đây.

[00:32:35] Em hãy bảo trọng.

[00:32:41] Dược Dân.

[00:33:27] Đại ca, anh nghe em giải thích.

[00:33:37] Đại ca, em bị người ta lừa rồi.

[00:33:41] Em đã tìm hắn trên phố mấy ngày rồi.

[00:33:44] Để em tìm được hắn, em nhất định sẽ giết hắn.

[00:33:48] Đại ca, em xin lỗi anh. Anh đánh em đi.

[00:34:16] Sở Lương, nếu anh không quên,

[00:34:20] hẳn anh còn nhớ em đã từng nói với anh,

[00:34:23] chúng ta đều là người tự do.

[00:34:26] Anh có vợ,

[00:34:28] em cũng có thể có cuộc sống của riêng mình.

[00:34:31] Mối quan hệ giữa chúng ta nên là công bằng.

[00:34:34] Nhưng anh chỉ hy vọng em thuộc về một mình anh.

[00:34:37] Anh tuyệt đối không cho phép người đàn ông khác động vào.

[00:34:40] Anh lấy một ví dụ không được phù hợp cho lắm.

[00:34:44] Nếu anh mua một chiếc ô tô Cadillac,

[00:34:47] giá xe không hề rẻ.

[00:34:49] Anh mua nó, anh hy vọng chỉ mình anh lái.

[00:34:52] Nếu có một ngày,

[00:34:52] anh phát hiện nó trở thành một chiếc xe công cộng,

[00:34:54] tất cả mọi người đều có thể lái nó,

[00:34:58] em thấy như vậy đối với anh có công bằng không?

[00:35:03] Sở Lương, anh là một nhà kinh doanh giỏi.

[00:35:06] Về mặt đàm phán kinh doanh thực sự có điểm độc đáo.

[00:35:10] Phép so sánh của anh rất thú vị.

[00:35:13] Em rất hy vọng mình có thể trở thành chiếc Cadillac của anh.

[00:35:17] Nhưng anh đã bỏ qua một chi tiết nhỏ.

[00:35:21] Xe ô tô của anh dù sao cũng phải có giấy phép lưu hành chứ.

[00:35:24] Trên đó ghi tên ai?

[00:35:26] Vậy tất nhiên là ghi tên tôi.

[00:35:27] Bởi vì là tôi bỏ tiền ra mua mà.

[00:35:29] Thế mới đúng.

[00:35:31] Xe của anh nên đăng ký bằng tên anh.

[00:35:34] Nếu em không nhớ nhầm,

[00:35:37] vợ của anh hình như không phải là em.

[00:35:39] Mà là một người phụ nữ sống ở Singapore.

[00:35:43] Bất kể quan hệ của cô ấy và anh thế nào,

[00:35:46] cô ấy và anh có hợp đồng.

[00:35:48] Cô ấy cũng có trách nhiệm tuân thủ hợp đồng.

[00:35:52] Nếu cô ấy cặp kè với người đàn ông khác,

[00:35:55] thì nên coi là vi phạm hợp đồng. Còn em,

[00:35:59] em không nhớ chúng ta có hợp đồng về mặt này.

[00:36:12] Em cũng đã mắc một sai lầm ngu ngốc.

[00:36:17] Khi anh đề nghị cùng em mở công ty,

[00:36:19] em đã nhận ra đây là một sự trao đổi.

[00:36:22] Nhưng em rất muốn thử.

[00:36:26] Em đã từng ngây thơ tin rằng,

[00:36:28] mình có lẽ còn có chút tài năng kinh doanh.

[00:36:31] Nếu thông qua nỗ lực của em,

[00:36:33] công ty có thể phát triển,

[00:36:35] thì mối quan hệ của chúng ta sẽ bình đẳng.

[00:36:39] Em sẽ dùng lợi nhuận để báo đáp anh,

[00:36:41] chứ không phải thân thể.

[00:36:45] Tiếc là em đã không thành công.

[00:36:50] Tần Lĩnh,

[00:36:51] em không thấy em nói như vậy là quá đáng sao?

[00:36:55] Mối quan hệ giữa chúng ta sao có thể là trao đổi?

[00:37:00] Anh yêu em.

[00:37:02] Không, đó là một biểu hiện bề ngoài.

[00:37:05] Thực tế,

[00:37:07] khi em chuyển vào căn nhà này,

[00:37:09] chúng ta đã đạt được thỏa thuận trao đổi.

[00:37:12] Cho dù chúng ta che giấu thế nào,

[00:37:14] cũng không thay đổi được sự thật này.

[00:37:17] Vì vậy, chúng ta không cần phải đạo đức giả như vậy nữa.

[00:37:21] Hay là cứ đàm phán như những người làm ăn đi.

[00:37:24] Việc gì cũng nói đến lợi ích.

[00:37:26] Có lẽ như vậy sẽ thoải mái hơn.

[00:37:29] Được thôi. Em nói rất có lý.

[00:37:33] Anh không còn gì để nói.

[00:37:37] Anh có một ý tưởng,

[00:37:39] chúng ta ký lại một hợp đồng mới nhé?

[00:37:45] Anh đã ly hôn với vợ ở Singapore rồi.

[00:37:47] Xin em hãy nói cho anh biết,

[00:37:48] anh còn phải trả giá như thế nào nữa?

[00:37:53] Ý của mua đứt là,

[00:37:54] một khi em trở thành vợ anh,

[00:37:56] em sẽ phải thực hiện nghĩa vụ.

[00:38:00] Đây là điều kiện duy nhất của anh. Em ra giá đi.

[00:38:09] Sở Lương, em phải thừa nhận,

[00:38:12] em không phải là một người phụ nữ tốt theo nghĩa truyền thống.

[00:38:15] Những lời em vừa nói với anh,

[00:38:17] đều là lời nói lúc tức giận. Xin anh đừng coi là thật.

[00:38:21] Anh đã vì một người phụ nữ mà chi rất nhiều tiền.

[00:38:24] Người phụ nữ này tất nhiên nên chung thủy với anh.

[00:38:27] Dù sao đây cũng là một xã hội trọng nam.

[00:38:30] Mà chuẩn mực đạo đức của xã hội trọng nam,

[00:38:33] phần lớn là để ràng buộc phụ nữ.

[00:38:36] Ví dụ như anh, một nhà kinh doanh thành đạt,

[00:38:41] có thể có vợ sinh con đẻ cái cho anh,

[00:38:43] cũng có thể có người tình để tô điểm cho cuộc sống.

[00:38:47] Anh còn có thể,

[00:38:48] đường hoàng yêu cầu người tình của anh chung thủy với anh.

[00:38:53] Lý do gì khiến anh đường hoàng như vậy?

[00:38:56] Thực ra nói ra thì, chẳng qua chỉ là,

[00:38:59] anh đã vì một người tình mà chi rất nhiều tiền.

[00:39:03] Ngoài ra,

[00:39:04] bất kỳ lời chỉ trích nào của anh cũng chỉ là cái cớ.

[00:39:08] Nhưng em không hiểu,

[00:39:11] vấn đề đơn giản như vậy,

[00:39:13] tại sao anh lại làm phức tạp lên như thế?

[00:39:16] Vậy em nói cho anh biết làm thế nào để đơn giản?

[00:39:21] Em đi.

[00:39:23] Không, em đừng đi.

[00:39:26] Những lời anh vừa nói đều là lời lúc tức giận.

[00:39:30] Em tha thứ cho anh nhé?

[00:39:31] Anh yêu em, anh không muốn mất em.

[00:39:36] Sở Lương, chúng ta đều bình tĩnh lại đi.

[00:39:40] Chia tay vài ngày, vài ngày nữa rồi nói.

[00:39:49] Cũng được. Anh đi.

[00:40:05] Giám đốc Chung,

[00:40:06] vừa rồi phòng bảo vệ gọi điện thông báo, mời ngài qua đó một lát.

[00:40:09] Tôi biết rồi.

[00:40:11] Đây là chìa khóa xe, điện thoại di động ở đây.

[00:40:14] Tài liệu tôi đã sắp xếp xong rồi, tất cả ở đây.

[00:40:16] Anh xem cái này.

[00:40:17] Cái này là tài liệu đang được thực hiện.

[00:40:19] Xem lại ngày hết hạn, đừng để vi phạm hợp đồng.

[00:40:21] STICA KIMAT

[00:40:22] Giám đốc Chung, ngài làm sao vậy?

[00:40:24] Định từ chức à?

[00:40:25] STICA KINGAN

[00:40:25] Tôi phải đi rồi. Phiền cô nhắn lại với Lý tổng,

[00:40:28] nói tôi rất xin lỗi.

[00:40:29] VOLDS

[00:40:30] Sau này, tôi nhất định sẽ báo đáp anh ấy.

[00:40:31] HAVORY VJJED

[00:40:35] Đến rồi.

[00:40:38] Anh là Chung Dược Dân?

[00:40:40] Tôi là Chung Dược Dân. Các anh bên Viện Kiểm sát phải không?

[00:40:42] Tôi tên là Ngụy Bình, kiểm sát viên.

[00:40:44] Mời anh đi cùng chúng tôi một chuyến.

[00:40:46] Có giấy tờ không? Đưa ra cho tôi xem.

[00:40:48] Ha, anh còn nhiều chuyện nhỉ.

[00:40:53] Sợ chúng tôi là giả mạo à?

[00:40:59] Trông có vẻ là thật.

[00:41:00] Gì mà trông có vẻ là thật?

[00:41:02] Chúng tôi còn chưa hỏi anh điều gì,

[00:41:04] anh đã thẩm vấn chúng tôi trước rồi.

[00:41:06] Đừng để ý. Thời buổi này hàng giả nhiều quá.

[00:41:09] Có một người bạn của tôi, thời gian trước,

[00:41:11] không biết gây thù chuốc oán với ai.

[00:41:12] Kết quả là cũng có hai người mặc đồng phục kiểm sát đến,

[00:41:14] nói là mời đi một chuyến.

[00:41:16] Kết quả là hai người đó là côn đồ,

[00:41:17] chưa đi được nửa đường đã đánh cho anh ta một trận,

[00:41:19] hai người đó nhanh chóng biến mất.

[00:41:21] Anh nói xem anh ta có oan không?

[00:41:22] Chung Dược Dân, lời này của anh có ý gì?

[00:41:24] Không lẽ anh nghĩ,

[00:41:25] chúng tôi cũng là côn đồ giả mạo à?

[00:41:27] Không. Các anh nhìn là biết người tốt.

[00:41:29] Vẻ mặt chính trực. Người xấu sao có thể giả được.

[00:41:31] Thôi, đi thôi. Thưa các ngài kiểm sát viên.

[00:41:39] A, chào anh. Tôi tìm Giám đốc Chung.

[00:41:41] Giám đốc Chung... không còn ở đây nữa.

[00:41:44] Không còn ở đây nữa.

[00:41:45] Xin hỏi anh là gì của anh ấy?

[00:41:47] Tôi là bạn tốt của anh ấy.

[00:41:50] Anh ta bị tình nghi tham ô công quỹ năm trăm ngàn tệ của công ty,

[00:41:53] bị Viện Kiểm sát bắt rồi.

[00:41:56] Lời khai vừa rồi của anh,

[00:41:57] và tình hình chúng tôi nắm được cơ bản là nhất quán.

[00:42:00] Tôi rất tán thưởng thái độ hợp tác của anh.

[00:42:03] Tôi muốn hỏi một câu ngoài lề.

[00:42:05] Anh có biết,

[00:42:06] ai đã viết lá thư tố cáo nặc danh đó không?

[00:42:10] Có thể đoán được.

[00:42:11] Là cựu thư ký của tôi, Hà My.

[00:42:14] Cô ta và anh có thù riêng?

[00:42:16] À, đây là một câu chuyện rất tầm thường.

[00:42:19] Một người sếp nam,

[00:42:21] thường sẽ có chuyện với nữ thư ký.

[00:42:23] Tôi cũng không tránh khỏi tục lệ.

[00:42:26] Tôi hiểu rồi.

[00:42:28] Thù hận do "có mới nới cũ".

[00:42:32] Chung Dược Dân, tôi đã xem hồ sơ của anh,

[00:42:36] kinh nghiệm của anh không hề bình thường.

[00:42:38] Từng là tiểu đoàn trưởng tiểu đoàn trinh sát,

[00:42:40] chỉ huy lực lượng đặc nhiệm,

[00:42:41] nhiều lần lập công nhận thưởng.

[00:42:44] Anh mới xuất ngũ được mấy năm,

[00:42:46] sao lại sa đọa thành thế này?

[00:42:48] Thưa ngài kiểm sát viên Ngụy,

[00:42:50] chuyện này hình như không liên quan đến vụ án này.

[00:42:53] Chung Dược Dân,

[00:42:55] xem bộ dạng bất cần đời của anh kìa.

[00:42:58] Anh có biết,

[00:42:59] anh đã gặp đại nạn rồi không?

[00:43:01] Anh đã gây ra thiệt hại năm trăm ngàn cho nhà nước.

[00:43:04] Tội này không nhẹ đâu. Tất nhiên,

[00:43:09] nếu anh có thể tìm cách,

[00:43:11] bù đắp năm trăm ngàn này,

[00:43:13] xử lý của anh sẽ nhẹ hơn nhiều.

[00:43:15] Anh hiểu ý tôi không?

[00:43:17] Tôi hiểu. Nhưng cho dù bán cả bản thân tôi,

[00:43:20] cũng không bán được năm trăm ngàn. Hết cách.

[00:43:24] Tôi đành phải chịu trách nhiệm mình nên chịu.

[00:43:27] Tòa án xử mấy năm thì tòa án quyết định.

[00:43:31] Xin lỗi,

[00:43:32] tôi buộc phải làm giấy tạm giam cho anh.

[00:43:35] Anh đã bị tạm giam.

[00:43:37] Có một số chuyện chúng tôi còn cần phải điều tra chi tiết,

[00:43:40] thời gian có thể kéo dài hơn.

[00:43:42] Gần đây án kinh tế nhiều,

[00:43:44] nhân lực của chúng tôi có hạn.

[00:43:46] Tôi nhắc nhở anh,

[00:43:48] ở trại tạm giam anh phải có chuẩn bị tâm lý.

[00:43:53] Ôi, các anh nói xem, chúng ta cũng thế này,

[00:43:56] tiền của chúng ta gộp lại cũng không đủ.

[00:43:58] Mới được hơn năm mươi ngàn thôi.

[00:44:01] Bồi thường là con đường duy nhất.

[00:44:03] Nếu không Dược Dân sẽ thảm.

[00:44:05] Ôi, anh lẩm bẩm gì vậy?

[00:44:07] Bây giờ không phải đang bàn chuyện tiền nong sao?

[00:44:11] Ninh Vĩ thằng nhóc này cũng thật là, à.

[00:44:14] Anh nói xem, gây cho Dược Dân rắc rối lớn cỡ nào.

[00:44:18] Bây giờ nói những chuyện này còn có ích gì?

[00:44:20] Đúng vậy. Tôi thấy chúng ta cắm cỏ lên đầu,

[00:44:25] bán đi cũng không được năm trăm ngàn.

[00:44:29] Chúng ta không thể nghĩ cách khác sao?

[00:44:32] Làm thế nào để bắt được thằng khốn Chùy Tử đó?

[00:44:36] Phải đó.

[00:44:37] Hoặc là đến trại tạm giam thăm Dược Dân cũng được.

[00:44:41] Vụ án của Dược Dân là do Viện Kiểm sát xử lý,

[00:44:45] không liên quan đến Cục Công an chúng ta.

[00:44:46] Thuộc dạng giam giữ tạm.

[00:44:48] Hơn nữa cũng không phải ai muốn thăm là được.

[00:44:54] Bây giờ việc duy nhất tôi có thể làm,

[00:44:56] là tận dụng mọi tai mắt, quan hệ để tìm Chùy Tử.

[00:45:01] Phân tích theo cách sống của người này,

[00:45:04] anh ta là người không ngồi yên được.

[00:45:05] Đặc biệt là sau khi có tiền,

[00:45:08] anh ta chắc chắn sẽ đến một số

[00:45:09] nơi tiêu dùng và giải trí cao cấp.

[00:45:13] Chỉ cần tìm được Chùy Tử,

[00:45:15]

[00:45:18] Hải Dương, Ninh Vĩ đó thế nào rồi?

[00:45:23] Vẫn đang tìm Chùy Tử ngoài đường.

[00:45:25] Tôi đã gặp cậu ta một lần.

[00:45:26] Thằng nhóc này không nói một lời.

[00:45:29] Cậu ta là người hướng nội, bảo thủ.

[00:45:32] Không phải là người nghe lời khuyên của người khác.

[00:45:35] Tôi sợ cậu ta gây chuyện, muốn tìm cậu ta nói chuyện.

[00:45:37] Tìm mấy ngày rồi cũng không thấy.

[00:45:40] Đúng là thằng khốn. Anh nói xem, Dược Dân,

[00:45:44] Dược Dân lần này chết trong tay nó rồi.

[00:45:47] Dược Dân cũng thật là,

[00:45:49] quan tâm đến loại người này làm gì.

[00:45:51] Thành công không đủ, thất bại có thừa.

[00:45:53] Trịnh Đồng, không thể nói như vậy được.

[00:45:56] Ninh Vĩ vẫn có rất nhiều ưu điểm.

[00:45:59] Các cậu không rõ lắm.

[00:46:01] Khi còn ở trong quân đội,

[00:46:02] cậu ta và tôi, Dược Dân, và Ngô Mãn Đồn,

[00:46:05] quan hệ của chúng tôi khá đặc biệt.

[00:46:08] Ninh Vĩ là một chiến sĩ chịu khó, cần cù.

[00:46:10] Vì vậy,

[00:46:11] chúng tôi đã dạy cho cậu ta những tuyệt chiêu của mình.

[00:46:14] Ở một khía cạnh nào đó,

[00:46:16] chúng tôi không chỉ là quan hệ cấp trên cấp dưới,

[00:46:19] mà còn là quan hệ thầy trò.

[00:46:21] Sao tôi không thấy,

[00:46:23] các cậu có tuyệt chiêu gì à?

[00:46:25] Cái này thì cậu không biết rồi.

[00:46:27] Chung Dược Dân là tán đả, Ngô Mãn Đồn là leo núi,

[00:46:31] còn tôi, xin lỗi, là bắn súng ngắn.

[00:46:35] Tốc độ rút súng của tôi khá nhanh.

[00:46:37] Vậy Ninh Vĩ nhất định rất lợi hại.

[00:46:41] Nói thật lòng, thằng nhóc này thật đáng tiếc.

[00:46:45] A

[00:46:46] Nếu ở lại quân đội,

[00:46:47] cậu ta tuyệt đối là một chiến sĩ xuất sắc.

[00:46:49] A

[00:46:51] đã có một cuộc chạm trán với bọn buôn lậu vũ trang.

[00:46:54] Ninh Vĩ còn cứu mạng tôi.

[00:46:57] Các chiến sĩ đại đội 1 đã đặt cho cậu ta một biệt danh.

[00:47:06] Vào đi. Ký tên.

[00:47:13] Số sáu.

[00:47:19] Đi.

[00:47:28] Vào trong.

[00:48:13] Đứng dậy.

[00:48:15] Có chuyện gì?

[00:48:16] Tao nói mày, thằng nhóc này là lần đầu vào phải không?

[00:48:19] Còn chưa biết luật. Có chuyện gì?

[00:48:22] Nghe nó hỏi câu kìa.

[00:48:25] Chuyện của mày nhiều lắm đấy. Mày còn chưa làm thủ tục.

[00:48:27] Phải không, các anh em?

[00:48:28] Làm thủ tục đi.

[00:48:30] Để thằng nhóc này kiểm điểm một lúc đã rồi nói sau. Lát nữa nói sau.

[00:48:33] Nghe chưa? Nói mày đấy.

[00:48:38] Đứng đây kiểm điểm một lúc.

[00:48:40] Nếu không tao làm mẫu cho mày xem. Nhìn rõ.

[00:48:43] Lại đây, lại đây. Làm một cái, làm một cái.

[00:48:46] Đứng thẳng. 90 độ. Nhìn rõ chưa?

[00:48:53] Nhìn rõ chưa?

[00:48:54] Tư thế phải chính xác, cơ thể phải tuyệt đối 90 độ.

[00:48:58] Đây là quy tắc.

[00:49:00] Ăn tối xong còn có chương trình nữa đấy.

[00:49:03] Đợi làm xong mười mấy bộ này,

[00:49:05] thằng nhóc mày coi như được nhận rồi.

[00:49:07] Vậy anh có thể làm mẫu

[00:49:09] tất cả mười mấy bộ này cho tôi không?

[00:49:11] Để tôi có chuẩn bị tâm lý.

[00:49:13] Đông Qua, làm mẫu trước đi, làm mẫu.

[00:49:16] Vậy thì tao sẽ dạy mày chương trình đầu tiên.

[00:49:18] Thịt kho tàu.

[00:49:39] Lý tổng, tôi đến đây để xin từ chức.

[00:49:43] Hy vọng ngài sẽ chấp thuận.

[00:49:48] Tại sao? Không phải cô đang làm rất tốt sao?

[00:49:51] Tôi còn định đề bạt cô nữa. Ngồi đi, ngồi đi.

[00:49:53] Cảm ơn Lý tổng.

[00:49:55] Tôi đã quyết định sẽ từ chức.

[00:49:57] Vậy thì cô cũng phải nói lý do chứ. Tại sao?

[00:50:00] Lý tổng, tôi là dựa vào quan hệ của Chung Dược Dân,

[00:50:02] mới vào được tập đoàn Chính Vinh.

[00:50:04] Bây giờ anh ấy gặp chuyện,

[00:50:06] tôi tất nhiên không thể ở lại nữa.

[00:50:09] Anh ấy vào tù, tôi lại được đề bạt,

[00:50:12] điều này khiến tôi sau này không thể đối mặt với anh ấy.

[00:50:15] Thật không ngờ.

[00:50:16] Cô lại là một cô gái có tình có nghĩa.

[00:50:19] Chung Dược Dân cũng không uổng công kết bạn với cô.

[00:50:22] Nhưng tôi vẫn khuyên cô nên suy nghĩ lại.

[00:50:25] Không cần nữa, tôi đã quyết định sẽ đi rồi.

[00:50:28] Cảm ơn Lý tổng đã chiếu cố. Tạm biệt. code Vietnamese download content_copy expand_less

[00:50:45] Mày là thủ lĩnh của đám côn đồ này phải không?

[00:50:51] Tao nói cho mày biết, hơn mười năm trước,

[00:50:55] tao cũng là một tên côn đồ như chúng mày.

[00:50:58] Lúc đó chúng mày còn đang mặc quần thủng đít.

[00:51:04] Đánh nhau là chuyện vui nhất của tao lúc đó.

[00:51:07] Nhưng hôm nay tao không muốn động thủ.

[00:51:11] Tao sợ đánh chúng mày bị thương.

[00:51:14] Đánh chúng mày bị thương tao còn bị tăng án.

[00:51:17] Tao không muốn ở đây cả đời.

[00:51:22] Chúng mày không phải muốn đánh à?

[00:51:24] Hôm nay cho chúng mày đánh một lần.

[00:51:27] Nhưng chỉ một lần thôi nhé. Đừng có đánh quen tay.

[00:51:32] Nếu đánh quen tay,

[00:51:35] thì tao sẽ phải trả đũa. Vào đi.

[00:51:42] Chỉ một lần này thôi.

[00:51:54] Đánh hắn!

[00:51:55] Cút mẹ mày đi! Đánh!

[00:52:04] Đừng đánh nữa! Lão Trì, đừng đánh nữa!

[00:52:07] Mj ”

[00:52:08] Đánh nữa là có chuyện đấy.

[00:52:11] Lão tóc bạc,

[00:52:13] mẹ kiếp mày cũng muốn ăn đòn à?

[00:52:15] Hay là mày chịu thay nó?

[00:52:17] Thôi, thôi, tôi không dám, tôi không dám.

[00:52:19] Vậy thì ngậm miệng lại. Tao nói cho mày biết,

[00:52:23] mày còn dám nói nhảm thêm một câu,

[00:52:26] tao sẽ bẻ hết răng của mày.

[00:52:28] Được, được, được.

[00:52:52] Sao thế? Sao thế mày?

[00:52:56] Không sao. Vận động một chút.

[00:52:59] Có chuyện gì thì nói nhé.

[00:53:14] Chuyên nghiệp đấy. Ai dạy chúng mày?

[00:53:19] Trùm đầu lại là không thấy vết thương.

[00:53:24] Được đấy.

[00:53:37] Sao nào, anh bạn? Phục chưa?

[00:53:41] Đã đánh rồi,

[00:53:43] hỏi cái này cũng vô nghĩa rồi.

[00:53:47] Luật lệ này tôi biết.

[00:53:50] Từ thời nhà Tống đã có rồi.

[00:53:53] Võ Tòng không phải suýt nữa ăn một trăm gậy sao?

[00:53:57] Hiểu luật là tốt rồi, anh bạn.

[00:54:00] Cũng đừng để bụng.

[00:54:02] Ai vào đây cũng như nhau cả.

[00:54:03] Luật lệ ở đây không thể phá.

[00:54:06] Tôi thấy anh là một người đàn ông đích thực.

[00:54:08]

[00:54:14] Lúc anh vào đây,

[00:54:16] có phải cũng bị ăn một trận như thế này không?

[00:54:19] Tôi? Tôi là người đặt ra luật lệ.

[00:54:23] Có thể giống như các anh sao? Không giấu gì anh,

[00:54:27] lớn đến từng này,

[00:54:29] tôi còn chưa nếm trải cảm giác bị đánh.

[00:54:33] Toàn là tôi đánh người khác.

[00:54:39] Cảm giác đó chắc chắn rất tuyệt nhỉ.

[00:54:42] Cũng được!

[00:54:55] Linh Linh, mở cửa!

[00:55:09] Chào bác Chung.

[00:55:11] Ôi, cháu là Cao... Cao gì nhỉ?

[00:55:14] Cao Minh, bác quên rồi à?

[00:55:16] Cháu và Dược Dân còn hợp tác bán bánh kếp nữa đấy.

[00:55:19] Đúng rồi, bác nhớ ra rồi.

[00:55:22] Bác còn ăn không ít bánh kếp của các cháu nữa.

[00:55:25] Sau đó, các cháu có việc làm rồi,

[00:55:27] bác cũng không ăn được nữa. Đúng rồi,

[00:55:30] Dược Dân nó không có ở nhà.

[00:55:32] Có một đồng nghiệp gọi điện tới,

[00:55:34] nói là có nhiệm vụ khẩn cấp,

[00:55:36] đi Thâm Quyến công tác rồi.

[00:55:39] Không sao ạ, cháu không tìm anh ấy. Cháu chỉ đến thăm bác thôi.

[00:55:45] Cháu là bạn gái của Dược Dân?

[00:55:48] Đúng vậy.

[00:55:49] Chúng cháu là bạn tốt. Cháu lại là con gái.

[00:55:52] Vì vậy cháu chính là bạn gái của anh ấy chứ ạ.

[00:55:57] Bác Chung, để cháu nấu cho bác một bữa cơm.

[00:56:00] Để bác nếm thử tay nghề của cháu.

[00:56:01] Được chứ. Bác già này thèm lắm rồi.

[00:56:05] Chỉ chuyên đợi ăn cơm cháu nấu thôi.

[00:56:08] Con bé này nấu ăn không ngon.

[00:56:11] Vậy bác ngồi đợi một lát.

[00:56:13] Cháu nấu cơm nhanh lắm.

[00:56:14] Lát nữa là xong. Bác đợi nhé.

[00:56:28] Cô bé, tay nghề của cháu không tồi.

[00:56:31] Chỉ ngửi mùi thôi đã biết rồi.

[00:56:33] Bác mau nếm thử đi ạ.

[00:56:34] Được, được, được.

[00:56:36] Bác Chung,

[00:56:37] cháu đã cho người giúp việc nghỉ một ngày.

[00:56:39] Hôm nay cháu sẽ chăm sóc bác.

[00:56:41] Được, được, được.

[00:56:42] Bác ăn nhiều vào ạ.

[00:56:43] Được.

[00:56:44] Nếm thử món này.

[00:56:44] Được, được. Cháu cũng ăn đi.

[00:56:52] Bác ăn nhiều vào ạ.

[00:56:53] Được.

[00:57:05] Để cháu. Bác cứ ăn từ từ.

[00:57:11] A lô? À, nhà Chung Dược Dân ạ? À, vâng. Được. Ừ.

[00:57:24] Ngày mai tôi sẽ mang đồ lót thay giặt qua.

[00:57:28] Vâng, được ạ. Cảm ơn ạ. Tạm biệt.

[00:57:40] Bác Chung, sao bác không ăn thức ăn ạ?

[00:57:43] Nào, nào.

[00:57:50] Bác Chung, bác sao thế ạ?

[00:58:00] Dược Dân gặp chuyện rồi. Nó không hề đi công tác.

[00:58:06] Các cháu đừng lừa ông già này nữa.

[00:58:10] Hôm nay từ lúc cháu vừa vào cửa, bác đã cảm thấy rồi.

[00:58:16] Bác Chung, bác đừng lo lắng. Bác nghe cháu nói.

[00:58:24] Dược Dân... Dược Dân anh ấy...

[00:58:35] Cô bé, cháu đừng khóc, đừng khóc.

[00:58:40] Cô bé, cháu đừng khóc, đừng khóc.

[00:58:44] Cháu không khóc, cháu không khóc.

[00:58:50] Nào, bác Chung, bác ăn cơm đi ạ.

[00:58:53] Được, được, được.

[00:58:55] Nào.

[00:58:55] Bác ăn cơm cháu nấu. Được.

[00:59:32] Chàng trai, anh không sao chứ?

[00:59:37] Không sao. Chỉ là vết thương phần mềm thôi.

[00:59:41] Có chút xuất huyết dạ dày. Không sao đâu.

[00:59:44] Trước đây tôi đã có bệnh xuất huyết dạ dày rồi.

[00:59:48] Cảm ơn ông, ông lão.

[00:59:56] Chàng trai trẻ, cậu phải cố chịu đựng đấy.

[01:00:01] Bọn này lòng dạ độc ác, ra tay tàn nhẫn lắm.

[01:00:07] Cậu đừng có chống đối chúng nó.

[01:00:10] Nếu không, cậu sẽ thiệt thòi đấy.

[01:00:14] Biết rồi, ông lão. Ông ngủ đi.

[01:00:18] Ừ.

[01:00:32] Tần Lĩnh, anh muốn biết,

[01:00:36] hai người bắt đầu từ khi nào?

[01:00:38] Đô-gồ

[01:00:43] Là khi anh đi Singapore sao?

[01:00:45] VIRSJOV

[01:00:49] Lúc em ở Thiểm Bắc...

[01:00:50] VIRSJOV

[01:00:53] Phải. Lúc đó chúng ta đều còn trẻ.

[01:00:56] Nhưng bây giờ chúng ta đã ổn rồi.

[01:00:59] Em muốn nối lại tình xưa với anh ta sao?

[01:01:05] Sở Lương, em xin lỗi anh.

[01:01:12] Tần Lĩnh, em biết không?

[01:01:15] Chúng ta quen nhau lâu như vậy,

[01:01:17] đây là lần đầu tiên em nói xin lỗi anh.

[01:01:20] Lần đầu tiên? Anh nói sai rồi.

[01:01:27] Lâu nay là anh có lỗi với em.

[01:01:29] Anh đã để em phải chịu quá nhiều oan ức.

[01:01:32] Vợ ở Singapore, em ở đây.

[01:01:39] Công bằng. Phải.

[01:01:42] Nên để anh nếm trải cảm giác này.

[01:01:45] Sở Lương.

[01:01:50] Anh chỉ muốn biết,

[01:01:53] em có thật sự từng yêu anh không?

[01:01:56] Dù chỉ một chút.

[01:01:59] Vậy em nói anh có chỗ nào làm chưa tốt?

[01:02:01] Làm chưa đủ anh có thể bù đắp.

[01:02:04] Anh rất tốt.

[01:02:06] So với anh ta thì sao?

[01:02:08] Không thể so sánh. Không giống nhau. Anh đừng ép em.

[01:02:15] Để anh nói chuyện với anh ta nhé?

[01:02:19] Không nói được nữa. Anh ta đang ở trong tù.

[01:02:24] Đã xảy ra chuyện gì?

[01:02:27] Bị hiểu lầm, tham ô một khoản tiền.

[01:02:33] Bao nhiêu?

[01:02:34] Không liên quan đến anh.

[01:02:39] Vậy... vậy chúng ta hãy nói chuyện về anh ta, được không?

[01:02:44] Nếu anh còn một chút cơ hội nào,

[01:02:46] anh muốn tìm hiểu anh ta là người như thế nào.

[01:02:50] Muốn biết không?

[01:02:51] Em nói đi.

[01:02:54] Em sẽ không kết hôn với anh ta. Nhất định không.

[01:03:00] Nhưng em sẵn sàng làm mọi thứ vì anh ta.

[01:03:03] Nhưng anh sẵn sàng làm mọi thứ vì em.

[01:03:05] Vì vậy chúng ta ở bên nhau.

[01:03:08] Vì vậy em có thể sẽ kết hôn với anh.

[01:03:12] Thật sao?

[01:03:13] Em chỉ nói có thể. Nhưng bây giờ không được rồi.

[01:03:19] Tại sao?

[01:03:20] Bởi vì em lại chấp nhận Chung Dược Dân rồi.

[01:03:22] VIR JOY

[01:03:32] VIR JOY

[01:03:33] Anh không quan tâm. VIR JOY

[01:03:34] VIR JOY

[01:03:35] Nhưng em quan tâm. VIR JOY

[01:03:36] VIR JOY

[01:03:39] Tần Lĩnh, anh ly hôn rồi. Lần này hoàn toàn ly hôn.

[01:03:44] Thật đấy. Lần này anh từ Singapore về,

[01:03:48] anh chỉ muốn nói với em điều này.

[01:03:50] Anh không biết phải nói với em thế nào.

[01:03:54] Anh không cần phải về Singapore nữa.

[01:03:58] Lời của anh em có hiểu không?

[01:03:59] Em là người sắt đá sao?

[01:04:01] Sở Lương, anh thật ngốc.

[01:04:10] Thực ra em biết anh không phải là không muốn ở lại.

[01:04:17] Là anh không thể.

[01:04:22] Bởi vì anh là người làm việc công bằng.

[01:04:25] Vì vậy anh nghĩ trong lòng em,

[01:04:27] nhất định có một cán cân lương tâm và tình cảm.

[01:04:31] Anh nói có đúng không?

[01:04:33] Anh có thể nhìn thấy trái tim em.

[01:04:34] Anh là người làm việc phải xứng đáng với bản thân mình.

[01:04:38] Đây là tôn chỉ làm người của anh.

[01:04:41] Nhưng anh càng như vậy,

[01:04:43] anh sẽ càng cảm thấy có lỗi với em.

[01:04:45] Và cũng có lỗi với Chung Dược Dân đó.

[01:04:50] Anh biết em sẽ không cùng Chung Dược Dân đó

[01:04:52] có một tương lai tốt đẹp.

[01:04:54] Và anh cũng biết,

[01:04:54] người yêu em nhất trên đời này là anh.

[01:04:56] Nhưng em... em không thể.

[01:05:01] Vì Chung Dược Dân đó đang bị oan.

[01:05:04] Mặc dù sự việc này,

[01:05:05] không liên quan đến em và anh.

[01:05:07] Nhưng có phải em luôn cảm thấy,

[01:05:09] lúc này đồng ý với anh,

[01:05:12] trong lòng sẽ cảm thấy không cân bằng.

[01:05:22] Có lẽ anh nói đúng.

[01:05:25] Được. Anh sẽ để em cân bằng.

[01:05:30] Và cũng để chính anh cân bằng.

[01:05:33] Cân bằng như thế nào?

[01:05:35] Chúng ta hãy tạm gác vấn đề tình cảm sang một bên,

[01:05:36] không nói đến.

[01:05:37] Chuyện của Chung Dược Dân để anh giải quyết.

[01:05:40] Em có thể làm mọi thứ vì anh ta.

[01:05:42] Vậy thì anh cũng có thể.

[01:05:42] Bởi vì anh yêu em.

[01:05:45] Đợi giải quyết xong vấn đề của anh ta,

[01:05:46] em hãy xem xét có chấp nhận anh không.

[01:05:48] Như vậy được không?

[01:05:51] Sở Lương, em đã chấp nhận anh từ lâu rồi.

[01:05:54] Không, anh muốn không chỉ những thứ này.

[01:05:56] Anh muốn em kết hôn với anh.

[01:06:01] Anh biết em rất tốt bụng.

[01:06:03] Nhưng nghe như là một sự trao đổi.

[01:06:10] Cứ cho là vậy,

[01:06:11] cũng nên là một cuộc trao đổi có ý nghĩa chứ.

[01:06:16] Anh vì Chung Dược Dân làm gì...

[01:06:29] Thưa cô Châu, mời.

[01:06:36] Tôi nhận ra cô ngay.

[01:06:40] Tại sao?

[01:06:41] Bởi vì cô hoàn toàn giống như trong tưởng tượng của tôi.

[01:06:44] Mời ngồi.

[01:06:50] Chào cô, xin hỏi cô cần gì ạ?

[01:06:52] Cho một tách cà phê thôi.

[01:06:54] Xin đợi một lát.

[01:06:58] Thưa cô Châu, xin thứ lỗi cho sự đường đột của tôi.

[01:07:01] Hẹn cô ra đây thật sự là chuyện bất đắc dĩ.

[01:07:04] Xin cô đừng để ý.

[01:07:08] Thưa cô Tần,

[01:07:10] sao cô lại biết số điện thoại văn phòng của tôi?

[01:07:14] Dược Dân thường kể về chị với tôi.

[01:07:17] Cũng nói rằng chị làm việc ở bệnh viện quân đội đó.

[01:07:21] - Tra một cái là rõ ngay.

[01:07:30] Chị vẫn xinh đẹp như vậy.

[01:07:32] Chẳng trách Dược Dân lại say mê chị.

[01:07:36] Cô cũng không kém.

[01:07:38] Bác sĩ nữ xinh đẹp như vậy không nhiều.

[01:07:44] Nhưng năm đó tôi lại thất bại trong tay chị.

[01:07:49] Bây giờ nghĩ lại,

[01:07:51] trong lòng vẫn thấy không cam lòng.

[01:07:53] Tôi không hề thắng. Lúc đầu Dược Dân và tôi quen nhau,

[01:07:58] là do anh ấy say mê dân ca Thiểm Bắc.

[01:08:01] Và tình cờ những bài dân ca đó,

[01:08:03] lại được hát ra từ miệng của tôi.

[01:08:10] Điều này tôi tin.

[01:08:12] Dược Dân là một người rất có khí chất nghệ thuật.

[01:08:17] Có lẽ cũng chính vì điều này,

[01:08:20] năm đó tôi mới yêu anh ấy.

[01:08:22] Còn bây giờ thì sao? Chị còn yêu anh ấy không?

[01:08:31] Tôi có thể không trả lời không?

[01:08:34] Tất nhiên là có thể. Nhưng tôi nghĩ,

[01:08:40] tại sao hôm nay chúng ta lại ngồi ở đây?

[01:08:43] Chung Dược Dân là sợi dây liên kết duy nhất của chúng ta.

[01:08:47] Điều này không đủ nói lên vấn đề sao?

[01:08:51] Một người đàn ông không có ý nghĩa trong mắt chúng ta,

[01:08:55] có đáng để chúng ta hẹn gặp ở đây không?

[01:09:00] Chị nói hay thật.

[01:09:03] Chúng ta vào thẳng vấn đề đi.

[01:09:06] Dược Dân rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?

[01:09:08] Xin chị hãy nói chi tiết cho tôi biết.

[01:10:15] Trong quy tắc của các anh,

[01:10:17] có phải có cả mục tuyệt thực không?

[01:10:20] Anh mới vào, trong bụng nhiều dầu mỡ,

[01:10:24] sợ anh ăn vào đau bụng.

[01:10:26] Anh chịu đói mấy bữa đi,

[01:10:30] cái này phải từ từ thích nghi.

[01:10:32] Không sao, tôi không sợ đau bụng.

[01:10:36] Ở ngoài đã ăn những thứ còn tệ hơn thế này.

[01:10:41] Anh có thể ban cho tôi hai cái được không?

[01:10:43] Không được. Chúng tôi phải chịu trách nhiệm về sức khỏe của anh.

[01:10:49] Ra ngoài đường sức khỏe là quan trọng nhất.

[01:10:53] Nếu anh lỡ bị đau bụng,

[01:10:55] không phải là gây phiền phức cho chính phủ sao?

[01:10:57] Phải không, các anh em?

[01:10:58] Phải.

[01:10:59] Sức khỏe của anh chính là hạnh phúc lớn nhất của chúng tôi.

[01:11:05] Không sao đâu, anh bạn.

[01:11:06] Chút việc này chẳng là gì cả.

[01:11:08] Anh cứ nghỉ ngơi đi.

[01:11:09] Mấy anh em chúng tôi làm thay anh.

[01:11:13] Tôi không hiểu.

[01:11:15] www

[01:11:16] www

[01:11:16] Tại sao các anh lại ăn đồ của người ta www

[01:11:18] mà lại thản nhiên như vậy?

[01:11:21] Dựa vào cái này. À?

[01:11:26] Vậy tôi hiểu rồi.

[01:11:28] Ý của anh là ai có nắm đấm cứng hơn,

[01:11:31] thì có thể cướp đồ ăn của người khác.

[01:11:35] Đúng vậy. Chính là lý lẽ đó.

[01:11:38] Học đi nhé, anh bạn.

[01:11:41] Được. Vậy thì anh đừng ăn nữa.

[01:11:44] Chúng ta so nắm đấm. Ai thua thì nhịn đói.

[01:11:51] Thằng nhóc mày làm căng à?

[01:11:54] Người lại ngứa rồi phải không mày?

[01:11:57] Đợi đã.

[01:12:01] Cùng lên đi.

[01:12:09] Thằng nhóc, hôm qua tao coi thường mày rồi.

[01:12:14] Tao không ngờ mày,

[01:12:15] còn là một thằng liều mạng.

[01:12:18] Được. Chúng ta đã nói rồi,

[01:12:22] lát nữa thấy máu,

[01:12:23] thì nói với cai ngục là tự mình va phải nhé.

[01:12:27] Tao không có vấn đề gì. Chỉ xem mày thôi.

[01:12:51] Lại đây. Cùng lại đây.

[01:12:57] Mấy thằng gan thỏ chúng mày còn đòi làm côn đồ à.

[01:13:02] Ai nuông chiều chúng mày? À?

[01:13:10] Tao nói cho chúng mày biết. Tao cũng đặt ra cho chúng mày một quy tắc.

[01:13:15] Trong vòng ba ngày, không được ăn, không được nói.

[01:13:20] Nếu vi phạm, tao sẽ bẻ hết răng cửa của chúng mày.

[01:14:00] Ý của cô là,

[01:14:02] năm trăm ngàn có thể cứu được Chung Dược Dân?

[01:14:06] Tội tham ô công quỹ phải vượt quá một thời gian nhất định

[01:14:09] mới có thể cấu thành tội danh.

[01:14:11] Thời gian Dược Dân chuyển số tiền này còn chưa lâu.

[01:14:14] Hơn nữa, cá nhân anh ấy,

[01:14:16] cũng không có được lợi ích gì từ việc đó.

[01:14:18] Hơn nữa công ty của Ninh Vĩ là sở hữu tập thể.

[01:14:22] Bây giờ chỉ cần thu hồi lại số tiền này,

[01:14:24] vụ việc này,

[01:14:26] có thể được xác định là vay vốn giữa các đơn vị.

[01:14:29] Cùng lắm chỉ là vi phạm chế độ tài chính thôi.

[01:14:34] Năm trăm ngàn. Không ít đâu.

[01:14:39] Chứ còn gì nữa. Chúng tôi sắp điên lên rồi.

[01:14:43] Đi khắp nơi vay mượn, còn chưa gom được một trăm ngàn.

[01:14:46] Còn xa lắm.

[01:14:51] Để tôi nghĩ cách.

[01:14:53] Cô có cách à?

[01:14:54] Chung Dược Dân là người đàn ông đầu tiên của tôi.

[01:14:57] Tôi yêu anh ấy.

[01:15:04] Hỏi một câu không nên hỏi.

[01:15:07] Nếu Chung Dược Dân ra ngoài,

[01:15:10] chị có kết hôn với anh ấy không?

[01:15:17] Không.

[01:15:20] Tại sao?

[01:15:24] Thưa cô, cô hỏi nhiều quá rồi.

[01:15:32] Xin lỗi. Nhưng dù thế nào đi nữa,

[01:15:37] tôi vẫn phải thay mặt Chung Dược Dân cảm ơn cô.

[01:15:40] Chỉ vì tôi đồng ý giúp anh ấy quyên tiền?

[01:15:46] Lúc người ta gặp hoạn nạn, cho dù là bạn bè,

[01:15:51] cũng nên giúp đỡ một tay.

[01:15:56] Dược Dân là một người đàn ông không tầm thường.

[01:15:59] Anh ấy có một khí chất kỳ lạ.

[01:16:04] Nếu phát huy đúng cách,

[01:16:06] anh ấy là người có thể làm nên chuyện lớn.

[01:16:14] Chúng ta đều có thể sẽ kết hôn với anh ấy.

[01:16:18] Nhưng anh ấy lại không dám lấy ai.

[01:16:21] Đúng vậy. Chung Dược Dân.

[01:16:26] Đối với anh ấy cuộc sống chỉ có quá trình,

[01:16:30] mà không có mục đích.

[01:16:32] Anh ấy đang nếm trải trăm vị cuộc đời.

[01:16:35] Đến cả việc ngồi tù cũng có thể trở thành vốn sống của anh ấy.

[01:16:43] Chúng ta là hai người phụ nữ hiểu Chung Dược Dân.

[01:16:47] Có thể còn có người thứ ba.

[01:16:52] Vì vậy năm đó cho dù không có sự xuất hiện của tôi,

[01:16:56] kết cục của hai người cũng không tốt đẹp.

[01:17:02] Bởi vì hai người hoàn toàn không có điểm chung.

[01:17:09] Chúng ta đi thôi. Tôi lái xe đưa chị.

[01:17:17] A-86736

[01:17:21] Hy vọng chị đừng nói với Dược Dân.

[01:17:23] A-86736

[01:17:27] Bởi vì tôi không thể ở lại thành phố này được nữa.

[01:17:33] Cô xin tiền từ người đàn ông Singapore đó à?

[01:17:36] Chị nghĩ tôi còn có thể xin ai được?

[01:17:39] Anh ấy đã đồng ý ly hôn với vợ.

[01:17:44] Anh ấy bỏ tiền cứu Dược Dân,

[01:17:46] chị kết hôn với anh ấy là để trao đổi à?

[01:17:49] Không phải trao đổi.

[01:17:51] Nếu Diệp Sở Lương chịu đứng ra giúp Dược Dân,

[01:17:55] tôi sẽ yêu anh ấy.

[01:17:57] Người đàn ông như vậy bây giờ không còn nhiều nữa.

[01:18:02] Đều ngốc cả.

[01:18:05] Nhớ nhé,

[01:18:06] đừng nói cho Dược Dân biết. Anh ấy tự ái cao.

[01:18:11] Nếu không ra ngoài sẽ không thoải mái.

[01:18:13] A-86736

[01:18:54] Thằng họ Chung! Mẹ kiếp không có kiểu bắt nạt người như vậy!

[01:19:00] Hai ngày rồi chưa được ăn.

[01:19:03] Mày đã đánh rồi, trả thù cũng đã trả thù rồi.

[01:19:05] Mày còn muốn gì nữa?

[01:19:15] Đừng để ý nó! Trì Bảo Cường!

[01:19:20] Hôm nay mày không đập đầu ra máu,

[01:19:23] mày không phải là người đàn ông!

[01:19:25] Tao thật sự không chịu nổi nữa rồi! Đánh chết tao đi!

[01:19:33] Tao đánh chết mày thì có gì hay.

[01:19:36] Tao cũng cho mày nếm mùi đói.

[01:19:38] Để sau này mày đừng có bắt nạt người khác nữa.

[01:19:41] Luật lệ này là mày đặt ra, phải do mày phá.

[01:19:46] Mày nói đi. Phải làm sao?

[01:19:49] Tao... Tao chịu thua rồi!

[01:19:59] Lão Chung à, anh xem,

[01:20:02] W

[01:20:02] được tha thì nên tha.

[01:20:03] A

[01:20:04] Trì Bảo Cường hắn cũng đã nhận sai rồi.

[01:20:07] Tôi thấy chuyện này chúng ta cứ bỏ qua đi.

[01:20:12] Trì Bảo Cường,

[01:20:14] mày như thế này mà còn đòi làm côn đồ à.

[01:20:17] Sau này nếu ra ngoài,

[01:20:18] rèn luyện thêm rồi hãy nói.

[01:20:20] Đừng có làm mất mặt côn đồ.

[01:20:23] Thôi, ăn đi.

[01:20:30] Nào, ăn đi.

[01:20:36] Sau này đừng như vậy nữa. À?

[01:21:04] Anh ơi, mời em một ly rượu đi.

[01:21:10] WAITER

[01:21:15] Ngài cần gì ạ?

[01:21:17] Cho tôi một ly XO.

[01:21:18] Cho cô ấy bia.

[01:21:20] Anh ơi, em không muốn uống bia.

[01:21:23] Em muốn uống XO.

[01:21:26] Xin ăn còn đòi chọn món à?

[01:21:29] Keo kiệt.

[01:21:32] Cút!

[01:21:35] Anh!

[01:21:36] Cút!

[01:21:56] Anh bạn, có ma túy không? Có gái không?

[01:22:05] Đến nơi này mà không cần gì cả,

[01:22:06] vậy anh cần gì?

[01:22:09] Cần mạng của mày.


 0 Mga komento sort   Pagbukud-bukurin Ayon