(AI-sub) Huyết Sắc Lãng Mạn Tôn Lệ -

15/16 動画

(AI-sub) Huyết Sắc Lãng Mạn Tập 29+30 Vietsub | Tôn Lệ, Lưu Diệp

0 ビュー· 08/14/25
ai_sub_studio
ai_sub_studio
加入者
0

Phụ đề được dịch bằng AI, cần bạn góp sức hoàn thiện. Liên hệ tham gia tại Facebook: https://www.facebook.com/profi....le.php?id=1000678863 -------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------- "Huyết Sắc Lãng Mạn" là bản tráng ca về tuổi trẻ, tình yêu và lý tưởng của một thế hệ thanh niên Bắc Kinh giữa bối cảnh lịch sử đầy biến động của cuộc Cách mạng Văn hóa. Phim xoay quanh cuộc đời của Chung Dược Dân (Lưu Diệp) và mối tình đầu khắc cốt ghi tâm với Châu Hiểu Bạch, do Tôn Lệ thủ vai. Với vẻ đẹp trong sáng và diễn xuất đầy nội lực, Tôn Lệ đã thể hiện xuất sắc hình ảnh một cô gái kiên định, hết mình vì tình yêu, góp phần tạo nên một trong những câu chuyện tình kinh điển nhất trên màn ảnh nhỏ Trung Quốc.

もっと見せる

[00:00:15] Viên Quân từ nước ngoài về.

[00:00:17] Nói mọi người tụ tập một phen.

[00:00:19] Tất cả mọi người đều đến.

[00:00:20] Ngay cả vợ cậu cũng đến.

[00:00:21] Chỉ có cậu là không đến.

[00:00:22] Chỉ có cậu bận tối mắt tối mũi với việc công, phải không?

[00:00:26] Lại đi một chuyến công cốc.

[00:00:28] Thật sự không có tâm trạng đi chém gió.

[00:00:32] Để mấy hôm nữa mời riêng Viên Quân vậy.

[00:00:36] Nhưng bây giờ chuyện của Ninh Vĩ...

[00:00:38] Hải Dương.

[00:00:39] Đừng nói nữa, chúng ta là anh em.

[00:00:42] Ninh Vĩ trước đây cũng vậy.

[00:00:44] Nhưng bây giờ cậu ta giết người.

[00:00:46] Nếu vụ án này không phá được.

[00:00:48] Tôi còn làm đội trưởng cảnh sát hình sự làm gì nữa.

[00:00:52] Không làm nữa càng tốt.

[00:00:53] Tôi ở đây đang thiếu người chạy bàn đây này.

[00:00:55] Cậu qua đây chạy bàn cho tôi.

[00:00:57] Một tháng 500 tệ, bao ăn bao ở.

[00:01:01] Đừng có nói tào lao với tôi, tôi đang nói chuyện nghiêm túc với cậu đây.

[00:01:05] Cậu phải giúp tôi, giúp tôi bắt được Ninh Vĩ.

[00:01:10] Cậu có nhầm không đấy? Tôi là người mở quán ăn.

[00:01:13] Chứ không phải cảnh sát.

[00:01:15] Cũng không lĩnh lương của các cậu.

[00:01:17] Chuyện này tôi có quản được không chứ?

[00:01:19] Cậu đương nhiên phải quản. Cậu là đại đội trưởng của Ninh Vĩ.

[00:01:23] Cậu ta là lính của cậu, cậu ta nghe lời cậu.

[00:01:25]

[00:01:29] Tuần trước trên con đường đến núi Bách Hoa.

[00:01:32] Lại có một người chết vì bị bắn.

[00:01:34] Vị trí vẫn là giữa trán, ngoài Ninh Vĩ ra còn ai nữa?

[00:01:38] Hải Dương, cậu có nhớ nhầm không đấy?

[00:01:42] Kỹ thuật bắn súng của Ninh Vĩ là do cậu dạy đấy.

[00:01:45] Giơ tay là bắn vào giữa trán, một phát chết ngay.

[00:01:48] Cái này không phải do tôi, một đại đội trưởng, dạy đâu.

[00:01:50] Lúc đó cậu ta là binh sĩ, tôi là sĩ quan.

[00:01:54] Sĩ quan huấn luyện binh sĩ.

[00:01:55] Khổ luyện bản lĩnh giết địch, đó là trách nhiệm tôi phải làm.

[00:01:58] Bây giờ cậu ta làm tội phạm, đó là trách nhiệm của chính cậu ta.

[00:02:01] Hơn nữa, kỹ năng chiến đấu của Ninh Vĩ là do ai dạy?

[00:02:04] Nếu không thì sao cậu ta lại đánh người bị thương vào tù chứ?

[00:02:06] Cậu mới là kẻ chủ mưu.

[00:02:08] Theo ý cậu, mẹ kiếp, tôi là kẻ xúi giục à?

[00:02:10] Vậy sao cậu không bắt tôi đi?

[00:02:12] Muốn bắt thì hai chúng ta cùng vào.

[00:02:14] Đều là kẻ xúi giục, không ai thoát được đâu.

[00:02:17] Cậu càng ngày càng vô lý.

[00:02:19] Sao mở miệng ra là nói ngang vậy?

[00:02:20] Tôi còn thấy cậu không thuận mắt đấy.

[00:02:22] Chẳng phải chỉ là mặc bộ đồng phục cảnh sát thôi sao?

[00:02:24] Cứ như thật vậy, đến cả người thân cũng không nhận.

[00:02:27] Cậu đừng quên nhé, trong trận chiến rừng rậm lần đó.

[00:02:29] Ninh Vĩ đã cứu mạng cậu đấy.

[00:02:37] Tôi biết cậu có thành kiến với tôi.

[00:02:39] Ninh Vĩ cứu mạng tôi, tôi lại muốn bắt cậu ta.

[00:02:42] Trương Hải Dương tôi là một kẻ vong ơn bội nghĩa.

[00:02:46] Tôi không nói thế, là cậu tự nói.

[00:02:49] Nhưng về cơ bản tôi đồng ý với nhận định của cậu về bản thân.

[00:02:52] Dân chúng

[00:02:52] Chung Dược Dân, cậu nói lại câu đó một lần nữa xem.

[00:02:58] Trương Hải Dương.

[00:03:00] Tôi thấy cậu không muốn làm cảnh sát nữa rồi.

[00:03:03] Đánh dân thường, biết luật mà phạm luật.

[00:03:08] Cậu không sợ tôi đến phòng thanh tra công an tố cáo cậu à?

[00:03:18] Ninh Vĩ cũng là anh em của tôi.

[00:03:20] Tình cảm của tôi với cậu ấy cũng giống như cậu.

[00:03:23] Cậu nghĩ tôi muốn dồn cậu ấy vào chỗ chết sao?

[00:03:26] Cậu nghĩ làm thế tôi sung sướng à?

[00:03:29] Vụ án không phá được, cấp trên gây áp lực cho tôi.

[00:03:33] Anh em lại trở mặt với tôi.

[00:03:35] Mẹ kiếp, tôi bị kẹp ở giữa.

[00:03:39] Tôi đã chọc giận ai đâu chứ?

[00:03:51] Hải Dương, tôi biết trong lòng cậu khó chịu.

[00:03:56] Tôi cũng khó chịu, tôi thấy thế này đi.

[00:04:01] Vụ án này, cậu cứ tránh mặt đi.

[00:04:04] Điều này cũng phù hợp với thủ tục tư pháp.

[00:04:07] Ninh Vĩ cho dù có tội ác tày trời.

[00:04:09] Cho dù có đáng chết.

[00:04:12] Thì cũng nên để người khác giết cậu ta.

[00:04:14] Không nên là cậu.

[00:04:17] Tôi không phải không cân nhắc việc tránh mặt.

[00:04:20] Kỹ năng của Ninh Vĩ cậu cũng biết rồi.

[00:04:22] Ngoài cậu và tôi.

[00:04:23] E là trong đội cảnh sát hình sự của tôi không ai là đối thủ của cậu ta.

[00:04:26] Tôi thật sự không muốn nhìn anh em của mình.

[00:04:29] Đổ máu hy sinh.

[00:04:34] Ninh Vĩ, em yêu anh.

[00:04:42] Em biết anh đang nghĩ gì.

[00:04:44] Anh chỉ là không muốn nói ra mà thôi.

[00:04:48] Nhưng em muốn nói với anh.

[00:04:50] Em đúng là đã từng bán mình cho đàn ông.

[00:04:52] Đó là chuyện của trước đây.

[00:04:54] Từ khi em qua lại với anh.

[00:04:57] Em không còn đi khách nữa. Anh tin hay không thì tùy.

[00:05:00] Anh tin, anh không quan tâm đến quá khứ của em.

[00:05:06] Anh đừng lừa em nữa, em biết anh quan tâm.

[00:05:09] Anh chỉ là cần em giúp đỡ mà thôi.

[00:05:17] Nếu em nói vậy, anh đi đây.

[00:05:20] Anh đừng giận mà, em không cho anh đi.

[00:05:25] Chỉ cần anh muốn, anh có thể ở lại mãi mãi.

[00:05:31] San San, chúng ta không có mãi mãi đâu.

[00:05:38] Anh đã bước lên con đường này rồi.

[00:05:40] Đã không thể quay đầu lại.

[00:05:44] Chuyện của chúng ta không thể để người thứ hai biết.

[00:05:48] Chứa chấp tội phạm vượt ngục chính là tội bao che.

[00:05:51] Sẽ bị kết án. Còn anh, em cứ yên tâm.

[00:05:58] Không ai có thể bắt sống được anh.

[00:06:06] Ninh Vĩ, chỉ cần là chuyện của anh.

[00:06:10] Em đều cam tâm tình nguyện làm.

[00:06:13] Vì em yêu anh.

[00:06:27] San San.

[00:06:28] Hửm?

[00:06:30] Em biết hôm nay anh gặp ai không?

[00:06:33] Ai vậy?

[00:06:35] Chung Dược Dân.

[00:06:38] Anh gặp anh ấy rồi à? Anh ấy cũng đến hiện trường à?

[00:06:46] May mà anh ấy không phải cảnh sát. Anh ấy quá hiểu tôi.

[00:06:53] Em biết Chung Dược Dân là anh cả của anh.

[00:07:00] Năm đó khi tôi ở trong quân đội.

[00:07:03] Anh ấy từng làm tiểu đội trưởng của tôi.

[00:07:05] Đại đội trưởng.

[00:07:07] Toàn bộ bản lĩnh này của tôi đều là do anh ấy dạy.

[00:07:12] Nói ra, anh ấy là ân nhân của tôi.

[00:07:15] Nhưng tôi lại hại anh ấy.

[00:07:21] Lại là chuyện 50 vạn đó.

[00:07:28] Dược Dân, báo cho anh một tin tốt.

[00:07:31] Tiền đầu tư của chúng ta đã thu hồi toàn bộ rồi.

[00:07:33] Tiếp theo là đến lúc kiếm tiền rồi.

[00:07:37] Biết rồi.

[00:07:39] Anh có vẻ không có phản ứng gì nhỉ?

[00:07:42] Tôi rất vui mà.

[00:07:46] Dược Dân, anh có tâm sự, có thể nói cho em biết không?

[00:07:52] Anh có tâm sự gì chứ?

[00:07:56] Hôm nay anh đi đâu vậy?

[00:07:59] Đi cưỡi ngựa, không phải em biết sao?

[00:08:02] Anh đã gặp Trương Hải Dương.

[00:08:04] Sau đó.

[00:08:05] Anh cùng Trương Hải Dương đi ra ngoài.

[00:08:11] Em...

[00:08:13] Vài cuộc điện thoại là có thể biết được.

[00:08:15] Đi vội vàng như vậy.

[00:08:17] Có phải Trương Hải Dương đã tìm thấy Ninh Vĩ rồi không?

[00:08:21] Không gì giấu được em.

[00:08:24] Anh vì chuyện này mà phiền lòng sao?

[00:08:28] Trong lòng anh rất rối. Theo sự hiểu biết của anh về cậu ấy.

[00:08:32] Cậu ấy sớm muộn cũng gây ra chuyện lớn.

[00:08:35] Đây là một con đường không có lối về.

[00:08:38] Muốn quay đầu cũng không thể.

[00:08:41] Trương Hải Dương là cảnh sát.

[00:08:43] Trong lòng cậu ấy e là còn khó chịu hơn.

[00:08:47] Đều là những người đồng đội cùng ăn chung một nồi cơm.

[00:08:49] Tình cảm cá nhân cũng không tệ.

[00:08:53] Tại sao lại đi đến bước đường này chứ?

[00:08:57] Mấy ngày nay anh cứ nhắm mắt lại.

[00:08:59] Trong đầu toàn là cảnh tượng năm xưa ở trong quân đội.

[00:09:03] Trong lòng thật khó chịu.

[00:09:06] Này, em có thể tìm được Ninh Vĩ không?

[00:09:09] Khuyên cậu ấy ra đầu thú.

[00:09:11] Cậu ấy sẽ không gặp anh đâu, anh hiểu cậu ấy.

[00:09:15] Cho dù có gặp được thì sao chứ?

[00:09:17] Em phải biết.

[00:09:19] Cách tính toán cuộc đời của mỗi người không giống nhau.

[00:09:23] Bảo cậu ấy sống lay lắt trong tù cả đời.

[00:09:26] Cậu ấy thà liều mình mạo hiểm. Huống chi...

[00:09:31] Cậu ấy sau khi vượt ngục lại phạm án.

[00:09:33] E là khó mà được khoan hồng.

[00:09:35] Dược Dân, anh đừng quá đau khổ.

[00:09:38] Đây không phải lỗi của anh. Hơn nữa.

[00:09:40] Anh vì giúp cậu ấy mà đã phải trả giá rồi.

[00:09:43] Chuyện 50 vạn đó đã là quá khứ rồi.

[00:09:46] Kết quả đã thành sự thật.

[00:09:48] Nếu điều này trở thành gánh nặng tâm lý của anh.

[00:09:51] Vậy thì cái giá anh phải trả.

[00:09:52] Không phải là cuộc sống trong tù.

[00:09:54] Mà là cả cuộc đời của anh.

[00:09:57] Hà cớ gì phải tự hành hạ mình chứ?

[00:10:11] Phục vụ! Phục vụ!

[00:10:15] Thưa ông, xin chờ một lát.

[00:10:17] Nhà hàng của các người kinh doanh kiểu gì vậy?

[00:10:18] Sao trong món ăn này lại có ruồi được?

[00:10:22] Chào ông, sao vậy ạ?

[00:10:24] Sao trong món ăn này lại có ruồi được?

[00:10:25] Xin lỗi ông, thật xin lỗi.

[00:10:27] Hay là tôi đổi cho ông đĩa mới nhé?

[00:10:28] Gì? Đổi một đĩa?

[00:10:30] Đổi một đĩa là xong à?

[00:10:34] Tôi gọi thịt heo xào chứ không phải ruồi xào.

[00:10:37] Hiểu chưa? Đừng có nói nhảm với mày nữa.

[00:10:39] Đi đi, gọi chủ ra.

[00:10:42] Thưa các vị, tôi là chủ ở đây.

[00:10:46] Chuyện này là lần đầu tiên xảy ra ở quán chúng tôi.

[00:10:48] I

[00:10:49] Sau này chúng tôi chắc chắn sẽ không để xảy ra nữa.

[00:10:51] Xin hỏi tôi phải làm sao mới khiến ông hài lòng?

[00:10:54] Chủ quán hả? Con ruồi này là chúng tôi phát hiện ra.

[00:11:00] Những con ruồi không phát hiện ra.

[00:11:02] Ba anh em chúng tôi đều ăn vào bụng rồi.

[00:11:04] Hiểu chưa? Bây giờ tôi đang rất buồn nôn, muốn ói.

[00:11:11] Cậu nói đi, làm sao đây?

[00:11:13] Thế này đi, bữa này coi như tôi mời, thế nào?

[00:11:16] Nói gì thế? Cậu mời? Mời tôi ăn gì?

[00:11:19] Mời tôi ăn gì chứ? Ruồi xào, ruồi kho?

[00:11:24] Đùa chắc? Thế này đi.

[00:11:27] Chúng ta đến trạm vệ sinh phòng dịch nói cho ra lẽ, được không?

[00:11:32] Còn cách giải quyết nào khác không?

[00:11:34] Anh suy nghĩ lại đi.

[00:11:37] Cách giải quyết khác.

[00:11:38] Đó là bồi thường tổn thất tinh thần cho tôi.

[00:11:45] Bao nhiêu tiền?

[00:11:47] Năm trăm tệ. Năm trăm tệ.

[00:11:51] Hoặc là đến trạm vệ sinh phòng dịch.

[00:11:59] Năm trăm tệ, giờ đi được chưa?

[00:12:01] Đi thôi, mấy anh em.

[00:12:03] Đi.

[00:12:05] Rồi nói với tên Mã Ngũ đó.

[00:12:08] Chuyện này chỉ được xảy ra một lần.

[00:12:10] Nếu có lần thứ hai.

[00:12:12] Không những không có một đồng nào.

[00:12:13] Mà còn mời hắn nếm mùi bị đánh.

[00:12:16] Mã Ngũ? Mã Ngũ là ai vậy?

[00:12:21] Chúng tôi không quen.

[00:12:22] Chúng tôi không quen.

[00:12:37] San San, em nói xem.

[00:12:39] Nếu anh trả lại 50 vạn này cho Chung Dược Dân.

[00:12:42] Anh ấy sẽ nhận chứ?

[00:12:45] Em nói anh đừng để bụng nhé.

[00:12:47] Nếu anh thật sự xem Chung Dược Dân là bạn.

[00:12:50] Anh không nên gặp anh ấy, càng không nên đưa tiền.

[00:12:54] Ý em là số tiền này sẽ mang lại nguy hiểm cho anh ấy?

[00:12:59] Nhưng anh nợ anh ấy tiền mà.

[00:13:01] Nhưng số tiền này của anh từ đâu mà có?

[00:13:04] Đem tiền bẩn trả cho bạn mình.

[00:13:06] Có vẻ hơi không nghĩa khí nhỉ.

[00:13:08] Một khi công an điều tra, sẽ phải thu hồi lại.

[00:13:11] Vậy chẳng phải anh đang gây thêm rắc rối cho người ta sao?

[00:13:18] Nhưng tổn thất tôi gây ra cho Chung Dược Dân quá lớn.

[00:13:22] Tôi không thể cứ thế bỏ mặc.

[00:13:24] Anh ấy là người trọng nghĩa khí.

[00:13:27] Tôi cũng không thể không trọng nghĩa khí.

[00:13:29] Này, em có một ý.

[00:13:31] Mỗi ngày em dẫn vài người bạn đến quán ăn của anh ấy.

[00:13:33] Chuyên gọi những món ngon, vậy chẳng mấy chốc sẽ tiêu hết số tiền này.

[00:13:39] Đây đúng là một cách hay.

[00:13:42] Này, anh nhìn kìa, nhìn kìa.

[00:13:44] Hai người đó đang làm gì vậy?

[00:14:08] Tổn thất có lớn không?

[00:14:10] May mà dập tắt kịp thời, tổn thất không lớn.

[00:14:12] Vẫn có thể kinh doanh bình thường.

[00:14:15] Hai tên khốn phóng hỏa đó.

[00:14:17] Vẫn đang hôn mê trong bệnh viện.

[00:14:19] Một khi tỉnh lại.

[00:14:20] Lý Đông Bình họ sẽ thẩm vấn ngay.

[00:14:23] Có lời khai là tôi bắt ngay tên Mã Ngũ đó.

[00:14:26] Tôi đã cho người theo dõi hắn rồi.

[00:14:29] Đội trưởng Trương, hai tên kia tỉnh rồi.

[00:14:31] Lời khai đã xác nhận.

[00:14:33] Chính là do tên Mã Ngũ đó sai khiến.

[00:14:36] Tiểu Trương họ đã đi bắt người rồi.

[00:14:37] Được, thương tích của hai tên khốn đó thế nào?

[00:14:41] Thảm không nỡ nhìn, gãy nhiều chỗ.

[00:14:44] Nội thương cũng rất nghiêm trọng.

[00:14:46] Trên nôn ra máu, dưới tiểu ra máu.

[00:14:48] Tám phần là tàn phế rồi.

[00:14:50] Được, anh đi đi.

[00:14:51] Được, tạm biệt.

[00:14:57] Dược Dân, cậu đoán xem hai tên khốn này là do ai đánh?

[00:15:02] Còn ai nữa chứ, Ninh Vĩ chứ sao.

[00:15:06] Dự đoán của tôi cũng giống cậu.

[00:15:08] Cậu ta vẫn luôn ở trong bóng tối theo dõi cậu.

[00:15:22] H

[00:15:31] Cô lại đến rồi.

[00:15:32] Chào cô.

[00:15:33] Này, hôm nay chúng tôi không gọi món, chúng tôi bao bàn.

[00:15:37] Ồ, vậy tiêu chuẩn chi tiêu của cô là bao nhiêu?

[00:15:39] Tiêu chuẩn cao nhất ở đây là bao nhiêu?

[00:15:41] Tiêu chuẩn cao nhất của chúng tôi là hai nghìn tệ.

[00:15:43] Cứ lên theo hai nghìn tệ đi.

[00:15:45] San San, cậu đi cướp ngân hàng à?

[00:15:47] Mời cậu ăn thì cứ ăn đi, đừng nói nhiều, được không?

[00:15:49] Rót trà đi, cô ơi.

[00:16:12] Hải Dương.

[00:16:13] Dược Dân.

[00:16:14] Hôm nay sao cậu lại qua đây?

[00:16:15] Tôi cứ thấy những người mặc đồng phục như các cậu.

[00:16:17] Là lại thấy sợ.

[00:16:19] Đó là do trong lòng cậu có quỷ.

[00:16:20] Người thế nào thấy cảnh sát mới sợ chứ? Hả?

[00:16:22] Cậu nói gì thế? Lại đây, lại đây.

[00:16:23] Ngồi đi, ngồi đi. Lại đây mấy anh em, ngồi.

[00:16:25] シ ス

[00:16:28] Hôm nay sao lại nghĩ đến chuyện qua đây?

[00:16:31] Mấy người chúng tôi làm án ở gần đây.

[00:16:34] Cùng anh em đến ủng hộ cậu.

[00:16:36] Đừng chém chúng tôi nhé.

[00:16:37] Chúng tôi đều là người nghèo sống bằng lương.

[00:16:39] Chủ Chung, dao ở chỗ anh có sắc không?

[00:16:41] Được, hôm nay nể mặt mấy anh em.

[00:16:44] Tôi sẽ không chém Trương Hải Dương.

[00:16:46] Vậy cứ để anh lên món nhé, tôi mời.

[00:16:47] Thế còn phải xem cậu mang bao nhiêu tiền đã.

[00:16:49] Để tôi xem.

[00:16:51] Lại đây, lại đây, để tôi xem, tôi xem.

[00:16:55] Hơn 500 tệ.

[00:16:56] Cứ gọi theo 500 tệ đi.

[00:16:58] Đen tối quá, để lại cho tôi một ít.

[00:17:00] Tôi còn phải mua thuốc lá nữa.

[00:17:02] Ăn đi, quan tâm nhiều làm gì.

[00:17:03] Ăn đi, uống rượu.

[00:17:06] Uống rượu ®

[00:17:07] Cạn ly.

[00:17:07] Cạn ly.

[00:17:08] Mấy đứa trẻ đó, ngày nào cũng đến.

[00:17:10] Lần nào cũng gọi hơn hai nghìn tệ.

[00:17:12] Hoàn toàn không ăn hết. Tôi đã khuyên họ.

[00:17:14] Cậu đoán xem người ta nói gì?

[00:17:15] Người ta nói ông chủ này có bị bệnh không vậy?

[00:17:18] Chúng tôi tiêu tiền, ông còn cản. Được.

[00:17:20] Làm tôi nghẹn họng không nói được lời nào.

[00:17:21] Tôi nghĩ trong lòng.

[00:17:22] Mấy thằng ranh con, cứ phá đi, tao có phải bố chúng mày đâu.

[00:17:27] Dược Dân.

[00:17:29] Cô gái này sao tôi thấy quen quen.

[00:17:31] Không nhớ ra được.

[00:17:33] Hải Dương.

[00:17:36] Tôi thấy cậu mắc bệnh nghề nghiệp rồi thì phải.

[00:17:38] Nhìn ai cũng thấy khả nghi.

[00:17:40] Tôi thật sự sắp bị bệnh rồi. Mau lên món đi.

[00:18:00] Anh ngồi đi.

[00:18:01] Được.

[00:18:10] Dược Dân.

[00:18:11] Viên Quân.

[00:18:12] Tôi dẫn mấy người đồng đội đến ăn cơm.

[00:18:13] Sắp xếp giúp tôi nhé.

[00:18:15] Phòng riêng bên kia đi. Cậu xem ai đến kìa.

[00:18:20] Đây không phải là Hải Dương sao?

[00:18:23] Đây là ai thế này?

[00:18:24] Lâu lắm không gặp rồi. Lần trước mấy anh em tụ tập.

[00:18:27] Cậu không đến, tôi vẫn luôn nhớ cậu.

[00:18:30] Hôm đó thật sự là bận việc công.

[00:18:32] Không dứt ra được. Bữa nào tôi mời riêng cậu.

[00:18:34] Được đấy, tôi có xem cậu trên tivi rồi.

[00:18:37] Cậu bây giờ cũng khá thành công đấy.

[00:18:39] Cậu mỉa mai tôi phải không?

[00:18:40] Nào có đâu?

[00:18:41] Làm nghề này của chúng tôi vất vả lắm.

[00:18:43] Sao so được với cậu chứ, làm tùy viên quân sự ở châu Âu.

[00:18:46] Đại diện cho lực lượng vũ trang của nước ta.

[00:18:48] Sắp lên tướng rồi nhỉ?

[00:18:49]

[00:18:52] Tôi còn chưa từng nghĩ đến. Được rồi, ăn nhanh đi.

[00:18:56] Phòng ở giữa nhé.

[00:18:57] Được rồi.

[00:18:58] Lát nữa qua nhé.

[00:18:59] Được rồi, ăn từ từ nhé.

[00:19:08] No căng cả bụng.

[00:19:09] San San, nhà hàng này là của ai mở vậy?

[00:19:12] Sao vừa có sĩ quan vừa có cảnh sát.

[00:19:14] Đều là đến ủng hộ họ à?

[00:19:16] Không biết, chúng ta cứ ăn của chúng ta.

[00:19:18] Quan tâm nhiều làm gì. Uống rượu.

[00:19:23] Hai tên phóng hỏa đó cuối cùng cũng chịu nói rồi.

[00:19:26] Dựa theo họ miêu tả tướng mạo, chiều cao của hung thủ.

[00:19:29] Và nhận diện qua ảnh, có thể khẳng định.

[00:19:32] Chính là Ninh Vĩ.

[00:19:34] Ngoài cậu ta ra còn có thể là ai.

[00:19:37] Đoán cũng có thể đoán ra.

[00:19:40] Gần đây cậu ta liên tục gây án, ra tay là giết người.

[00:19:44] Xem ra đã quyết tâm đối đầu với xã hội rồi.

[00:19:48] Loại người này không thể để lại.

[00:19:51] Hải Dương, cậu muốn nói gì?

[00:19:56] Sớm muộn gì tôi cũng sẽ chạm trán với cậu ta.

[00:20:01] Đến lúc đó nếu giết cậu ta.

[00:20:03] Cậu đừng trách tôi.

[00:20:08] Có lẽ có một khả năng khác.

[00:20:10] Tôi ngã xuống dưới họng súng của cậu ta.

[00:20:13] Cậu yên tâm, tôi đã chuẩn bị tâm lý rồi.

[00:20:18] Vậy thì chiến đi.

[00:20:20] Điều này dường như là số mệnh đã định.

[00:20:22] Cậu là cảnh sát, cậu có trách nhiệm này.

[00:20:27] Cậu có thể hiểu cho tôi, cảm ơn.

[00:20:32] Không mời cơm à?

[00:20:32] Một hai đồng cậu cũng không quan tâm, trả tiền đi.

[00:20:38] Được rồi, được rồi, tất cả ngồi xuống.

[00:20:42] Tất cả đã đến rồi chứ? Vẫn là vụ án đó. Tiểu Lý.

[00:20:47] Nói lại tình hình vụ án đó đi.

[00:20:50] Để mọi người cùng suy nghĩ.

[00:20:54] Đây là ảnh hiện trường.

[00:20:58] Cuối tháng trước, trong kênh dẫn nước Kinh Mật.

[00:21:00] Phát hiện một xác nam vô danh.

[00:21:02] Hiện vừa mới xác định được danh tính.

[00:21:04] Người này tên Tưởng Lực, từng buôn ma túy.

[00:21:06] Bị kết án 15 năm tù giam.

[00:21:08] Thụ án tại trại cải tạo lao động Korla, Tân Cương.

[00:21:11] Nửa năm trước đã vượt ngục bỏ trốn.

[00:21:13] Hiện là tội phạm bị Bộ Công an truy nã.

[00:21:16] Thi thể bị bắn vào giữa trán ở đầu.

[00:21:18] Chết ngay tại chỗ. Tài bắn súng của hung thủ rất chuẩn.

[00:21:21] Lý Đông Bình.

[00:21:24] Tên đào phạm Ninh Vĩ gần đây có manh mối gì không?

[00:21:27] Không có bất kỳ manh mối nào.

[00:21:29] Đội truy bắt của nhà tù đã rút về rồi.

[00:21:32] Cục cũng đã phát lệnh truy nã ra toàn quốc.

[00:21:36] Nhưng cho đến bây giờ.

[00:21:37] Vẫn không có chút manh mối nào.

[00:21:43] Cuộc vây bắt kỹ lưỡng lần đó cũng để hắn chạy thoát.

[00:21:47] Tôi đã nói với các anh rồi.

[00:21:49] Ninh Vĩ từng là lính dưới tay tôi.

[00:21:51] Tôi quá hiểu cậu ta. Nhưng các anh...

[00:21:55] Thôi, tất cả nói xem bước tiếp theo phải làm gì.

[00:22:01] Hôm nay phải đưa ra một phương án.

[00:22:04] Cứ để hắn lượn lờ như vậy không phải là cách.

[00:22:07] Đội trưởng Trương, tôi đang nghĩ, tên Ninh Vĩ này.

[00:22:12] Có phải chính là kẻ gây án trong vụ án ở hồ chứa nước không.

[00:22:16] Có khả năng, nhưng cần có bằng chứng.

[00:22:20] Cao Minh, hôm nay là sinh nhật của em.

[00:22:23] Anh đã nghĩ rất lâu.

[00:22:24] Không biết nên tặng em cái gì.

[00:22:27] Cho đến sáng nay, anh chợt nảy ra một ý.

[00:22:29] Chuẩn bị tặng em một buổi tối ấm áp.

[00:22:32] Ăn cơm xong sẽ dẫn em đi chơi một vòng.

[00:22:34] falf

[00:22:34] Nào, ước một điều rồi thổi nó đi.

[00:22:36] बा

[00:22:45] Tiểu Nguyệt, chúc em sinh nhật vui vẻ.

[00:22:49] Cảm ơn. Dược Dân, em phát hiện ra.

[00:22:56] Anh có một bộ não năng động.

[00:22:58] Bên trong đó luôn có những suy nghĩ mới mẻ.

[00:23:00] Luôn cho em một cảm giác không kịp nhìn.

[00:23:04] Tiểu Nguyệt.

[00:23:06] Yêu một người đàn ông lớn hơn mình mười tuổi.

[00:23:08] Cảm giác này có phải là không tốt lắm không?

[00:23:10] Hoàn toàn ngược lại, cảm giác cực kỳ tốt.

[00:23:14] Có cảm giác được chăm sóc.

[00:23:17] Em thường nói với mấy cô bạn của em.

[00:23:19] Nếu một người đàn ông và tuổi của em.

[00:23:21] Chênh lệch dưới năm tuổi.

[00:23:23] Thì căn bản không nên cân nhắc.

[00:23:25] Cực đoan quá đấy.

[00:23:26] Thế thì tốt rồi, số phụ nữ lớn tuổi chưa chồng lại nhiều thêm.

[00:23:30] Họ có thể tìm những người đàn ông già hơn mà.

[00:23:33] Ví dụ như.

[00:23:33] Phụ nữ 40 tuổi.

[00:23:34] Tìm đàn ông 50 tuổi.

[00:23:39] Tiểu Nguyệt, em nghĩ sao về việc kết hôn?

[00:23:43] Sao cũng được, giấy đăng ký kết hôn chỉ là một tờ giấy.

[00:23:46] Em có anh là đủ rồi.

[00:23:49] Em cũng không định dùng một tờ giấy để trói buộc anh.

[00:23:49] Thì anh cứ nói với em, em sẽ không níu kéo anh.

[00:23:52] Nếu có ngày nào đó anh không còn yêu em.

[00:23:58] Hiện đại quá đấy.

[00:24:00] Đây là một mốt của những người ở tuổi em nhỉ?

[00:24:06] Anh hiểu rồi. Ý của em là.

[00:24:09] Nếu một ngày nào đó.

[00:24:10] Anh mất đi sức hút trong mắt em.

[00:24:12] Anh cũng không được níu kéo em, đúng không?

[00:24:14] Đương nhiên rồi, chúng ta bình đẳng mà.

[00:24:18] Vậy thì cuộc sống này cũng kỳ quặc quá nhỉ.

[00:24:20] Nói cách khác.

[00:24:21] Chúng ta có thể chia tay bất cứ lúc nào.

[00:24:24] Không nghiêm trọng đến thế.

[00:24:25] Thật ra điều này cũng giống như kết hôn thôi. Anh xem.

[00:24:29] Cho dù bây giờ chúng ta có đăng ký kết hôn.

[00:24:31] Anh cũng không thể đảm bảo chúng ta sẽ không ly hôn, đúng không?

[00:24:34] Điều này cũng đúng.

[00:24:35] Chỉ là trong chốc lát anh chưa nghĩ thông được.

[00:24:45] Dược Dân, hay là chúng ta cứ thử xem.

[00:24:48] Nếu qua hai năm cảm thấy vẫn ổn.

[00:24:51] Thì chúng ta sẽ chính thức kết hôn.

[00:24:53] Anh không có ý kiến. Nhưng nói đi cũng phải nói lại.

[00:24:56] Nếu qua hai năm chúng ta cảm thấy không ổn.

[00:24:58] Muốn chia tay.

[00:24:59] Em sẽ không đòi sống đòi chết với anh chứ?

[00:25:01] Chung Dược Dân.

[00:25:03] Anh đừng tự cảm thấy mình tốt như vậy, được không?

[00:25:05] Em có đến mức đó không?

[00:25:07] Em cởi mở hơn anh tưởng tượng nhiều.

[00:25:09] Tóm lại sẽ không làm anh mệt mỏi.

[00:25:10] Vậy thì anh yên tâm rồi. Tiểu Nguyệt.

[00:25:15] Em biết anh sợ nhất cái gì không?

[00:25:17] Có một lần anh xem một bộ phim truyền hình.

[00:25:20] Trong đó có một cô gái.

[00:25:21] Trịnh trọng nói với bạn trai của mình.

[00:25:24] Em giao cả cuộc đời của em cho anh.

[00:25:26] Câu nói này lại làm anh rất sợ.

[00:25:30] Hở một chút là giao cả đời mình cho người khác.

[00:25:33] Điều này đáng sợ quá.

[00:25:35] Lời ngầm trong câu nói này là.

[00:25:37] Đời này tôi ăn vạ anh rồi.

[00:25:48] Em sao vậy?

[00:25:52] Dược Dân, giác quan thứ sáu của em mách bảo rằng.

[00:25:56] Kết quả cuối cùng của chúng ta.

[00:25:58] Không phải là em rời xa anh, mà là anh rời xa em.

[00:26:03] Anh sẽ giống như nước.

[00:26:05] Bốc hơi khỏi cuộc sống của em.

[00:26:07] Tin không?

[00:26:12] Em không uống nhiều chứ? Điều đó cũng có thể.

[00:26:18] Nếu một ngày nào đó anh chết.

[00:26:19] Vậy thì anh tự bốc hơi mất rồi.

[00:26:28] Phục vụ, tính tiền.

[00:26:32] Vậy tôi muốn mang bánh kem đi.

[00:26:33] Được ạ, bao nhiêu tiền?

[00:26:35] Vị khách lúc nãy đã trả giúp cô rồi ạ.

[00:26:37] T

[00:26:39] Ai vậy? Anh ấy đâu rồi?

[00:26:41] Anh ấy không để lại tên.

[00:26:42] Anh ấy chỉ nói là đồng đội khi cô tại ngũ.

[00:26:46] Ninh Vĩ.

[00:26:50] Dược Dân! Dược Dân!

[00:26:58] Ninh Vĩ, thằng khốn, ra đây cho tao!

[00:27:02] Thằng khốn, mày có súng mà?

[00:27:04] Có gan thì bắn tao đi! Ra đây!

[00:27:08] Dược Dân, anh bình tĩnh lại.

[00:27:09] Ninh Vĩ đã đi lâu rồi, anh ấy sẽ không gặp anh đâu.

[00:27:22] Dược Dân, cậu có chuyện gì gấp vậy?

[00:27:27] Lại gọi tôi đến tận đây.

[00:27:29] Chắc chắn là có chuyện, nói trong điện thoại không rõ.

[00:27:31] Rốt cuộc là chuyện gì, mau nói đi.

[00:27:35] Tôi có thể đã gặp Ninh Vĩ, ngay tại đây.

[00:27:40] Nói chi tiết tình hình đi.

[00:27:45] Ninh Vĩ vẫn luôn như một cái bóng đi theo tôi.

[00:27:48] Cậu ta muốn bảo vệ tôi, báo đáp tôi. Hải Dương.

[00:27:54] Xem ra chỉ có thể tìm thấy cậu ta từ chỗ tôi.

[00:27:58] Tôi hiểu ý cậu.

[00:27:59] Trước đây chúng ta luôn ở ngoài sáng.

[00:28:01] Cậu ta ở trong tối.

[00:28:03] Bây giờ tôi cũng có thể ở trong tối theo dõi cậu ta.

[00:28:06] Đây có lẽ là cách duy nhất tôi có thể giúp cậu.

[00:28:11] Cảm ơn.

[00:28:17] Tổng giám đốc Trương, chào anh, lâu lắm không đến đây rồi.

[00:28:22] Hôm nay muốn uống gì ạ?

[00:28:23] Mang chai rượu tôi gửi ra đây.

[00:28:25] Là chai XO đó phải không ạ?

[00:28:26] Đúng.

[00:28:27] Xin chờ một lát.

[00:28:27] Cảm ơn.

[00:28:38] Các người đi chơi đi, đừng đứng ở đây của tôi.

[00:28:41] Tôi muốn yên tĩnh một chút.

[00:28:49] Hát một lúc nhé?

[00:28:50] Chán quá, ngay cả một cô em cũng không có.

[00:28:52] Hát gì chứ?

[00:28:53] Khắp nơi đều là gái mà.

[00:28:54] Đâu có?

[00:28:57] Cô này được đấy.

[00:28:58] Người ta có chủ rồi.

[00:29:00] Sợ gì chứ, xem tôi đây.

[00:29:05] Thưa cô.

[00:29:07] Cô có thể nể mặt hát cùng chúng tôi một lúc không?

[00:29:09] Xin lỗi, tôi đã có bạn rồi.

[00:29:10] །། ་་་

[00:29:11] Sợ gì chứ, chỉ hát một lúc thôi.

[00:29:13] Bạn trai của cô sẽ không ghen đâu.

[00:29:16] Tôi đã nói rồi mà?

[00:29:17] Tôi đã có bạn rồi.

[00:29:19] Thưa cô.

[00:29:21] Xem ra cô không chịu nể mặt rồi.

[00:29:23] Vậy nếu tôi nhất quyết mời cô thì sao?

[00:29:25] །། ་་་

[00:29:26] Anh sao mà phiền thế nhỉ?

[00:29:28] Còn có chuyện gì không? Không có thì mời đi cho.

[00:29:32] Hừ, cũng ngang tàng phết.

[00:29:35] Tôi đang nói chuyện với cô ấy, anh chen vào làm gì?

[00:29:38] Thưa cô, tôi cầu xin cô.

[00:29:40] Hát với chúng tôi một lúc đi, được không?

[00:29:42] Tôi nói lại với anh một lần nữa.

[00:29:44] Không có việc gì thì mời đi cho, đừng làm tôi nổi giận.

[00:29:48] Cô nổi giận thì sao? Ái da!

[00:30:02] Tuyệt vời thật! Giống như xem phim võ thuật vậy.

[00:30:06] Anh giỏi hơn cả Thành Long.

[00:30:08] Chúng ta đi.

[00:30:10] Hai vị xin dừng bước. Mời ngồi.

[00:30:21] Anh có chuyện gì không?

[00:30:23] Tôi không có thời gian rảnh để nói nhảm với anh.

[00:30:24] Lúc nãy là người của tôi đã mạo phạm đến ngài.

[00:30:27] Tôi ở đây xin lỗi ngài.

[00:30:30] Nếu ngài không chê.

[00:30:32] Tôi muốn kết bạn với ngài.

[00:30:33] Không biết có thể nể mặt không?

[00:30:37] Chuyện này cũng khá thú vị, chúng ta nói chuyện đi.

[00:30:41] Cô ơi, mở phòng riêng số 1.

[00:30:49] Không cho bất kỳ ai làm phiền chúng tôi.

[00:30:50] Vâng, mời ngài.

[00:30:52] Mời.

[00:30:57] Ngủ rồi à?

[00:31:00] Đang suy nghĩ.

[00:31:02] Chuyện của trước đây hay chuyện của sau này?

[00:31:05] Nghĩ từ trước đây,一直 nghĩ đến sau này.

[00:31:09] Trong "sau này" của anh, có em không?

[00:31:14] Quần đảo Bermuda, hồ Loch Ness, Thần Nông Giá.

[00:31:19] La Bố Bạc. Có cậu không?

[00:31:23] Đang nghĩ gì vậy?

[00:31:25] Chà, cứ mỗi ngày ăn no uống đủ thế này.

[00:31:31] Bụng này sắp phình ra rồi.

[00:31:33] Không được, phải tìm chút gì đó kích thích.

[00:31:37] Em nói xem nếu anh đến quần đảo Bermuda.

[00:31:39] Kiếm một chiếc thuyền câu đi chơi thì thế nào?

[00:31:43] Nghe nói ở đó thường có thuyền và máy bay mất tích.

[00:31:46] Đúng vậy, thế thì sao?

[00:31:49] Em sợ anh cũng mất tích.

[00:31:51] Nếu ở đó không phải vì.

[00:31:52] Thường có thuyền câu và máy bay mất tích.

[00:31:55] Anh đến đó làm gì chứ? Đúng.

[00:31:58] Cứ kiếm một chiếc thuyền câu.

[00:32:00] Đến vùng thường có thuyền mất tích lượn lờ.

[00:32:04] Anh muốn xem rốt cuộc có siêu năng lực nào.

[00:32:08] Có thể biến anh thành hư không.

[00:32:09] Sống chán rồi phải không?

[00:32:12] Sống thì chưa chán, chỉ là hơi phiền thôi.

[00:32:16] Cứ ngày qua ngày như thế này, mở cửa, kinh doanh.

[00:32:21] Nhập hàng, đóng cửa, tính tiền.

[00:32:25] Anh đến thế giới này không phải để làm việc này.

[00:32:29] Làm chán rồi.

[00:32:30] Làm chán rồi, cứ ngửi thấy mùi xào nấu này.

[00:32:33] Anh đã thấy đau đầu.

[00:32:36] Cứ nghĩ đến cả đời mình.

[00:32:38] Phải làm chủ quán ăn.

[00:32:40] Lại thấy càng sống càng vô vị.

[00:32:43] Được, vậy anh cứ đi thám hiểm đi.

[00:32:47] Nhưng đi Bermuda thì không thực tế lắm.

[00:32:49] Thần Nông Giá thì có thể cân nhắc.

[00:32:52] Em thấy.

[00:32:53] Anh có thể đến sa mạc Taklamakan ở Tân Cương.

[00:32:56] Lâu Lan ở đó thì không cần nói rồi.

[00:32:58] Còn có một số thành phố nhỏ hơn nó.

[00:33:01] Ví dụ như Niya, Tinh Tuyệt quốc.

[00:33:04] Những phế tích này đều nằm sâu trong sa mạc.

[00:33:07] Người đi cũng rất ít.

[00:33:09] Nếu anh có thể tìm được những thành phố này.

[00:33:11] Cũng rất vui.

[00:33:15] Ý hay.

[00:33:17] Đến sa mạc tìm kiếm cổ thành hơn hai nghìn năm trước.

[00:33:20] Quá kích thích, kiếm cho anh một tấm bản đồ đi.

[00:33:22] Anh sẽ nghiên cứu kỹ.

[00:33:23] Chung Dược Dân, anh quá bắt nạt người khác rồi.

[00:33:27] Anh bắt nạt em thế nào?

[00:33:33] Em đã nói với anh từ sớm, anh vẫn không tin.

[00:33:39] Taklamakan.

[00:33:45] Em đã chuẩn bị từ sớm rồi.

[00:34:01] Có gì ngài cứ nói thẳng.

[00:34:04] Thật ra chúng tôi chỉ thỉnh thoảng đến đây ngồi.

[00:34:07] Nhưng tên thuộc hạ của anh thật sự quá đáng ghét.

[00:34:10] Tôi đã cảnh cáo hắn trước.

[00:34:14] Ngài không cần để ý, hắn sẽ bị trừng phạt.

[00:34:18] Tôi có thể đảm bảo với ngài.

[00:34:19] Nhưng nếu không có tên khốn đó.

[00:34:23] Ngài nói xem, làm sao tôi biết được.

[00:34:25] Ngài lại có võ công siêu phàm như vậy.

[00:34:29] Ngài quá khen rồi, mấy thứ đó không đáng gì.

[00:34:33] Nhưng có một điều tôi vẫn không hiểu.

[00:34:35] Tại sao anh lại muốn kết bạn với tôi?

[00:34:38] Có phải cần tôi giúp đỡ không?

[00:34:39] Giúp đỡ à? Tạm thời thì không.

[00:34:43] Nhưng sau này cũng không nói trước được.

[00:34:48] Tôi không quen kiểu nói chuyện này lắm.

[00:34:50] Cả hai bên đều cứ vòng vo.

[00:34:52] Hoặc là cứ tâng bốc lẫn nhau.

[00:34:55] Nói nửa ngày cũng không vào được chủ đề chính.

[00:34:58] Chúng ta có thể bỏ qua những thủ tục này không?

[00:35:01] Ngài cần tôi làm gì thì cứ nói.

[00:35:04] Không có gì thì tôi đi.

[00:35:06] Nói hay lắm, có cá tính, đúng là một trang hảo hán.

[00:35:10] Vậy chúng ta cứ thẳng thắn đi.

[00:35:12] Tôi không muốn hỏi quý danh của ngài.

[00:35:15] Càng không muốn biết ngài.

[00:35:16] Từ đâu đến, đi đâu.

[00:35:18] Tôi chỉ hứng thú với võ công của ngài.

[00:35:21] Tôi có một đề nghị.

[00:35:22] Xem chúng ta có thể hợp tác không.

[00:35:24] Mời ngài cân nhắc.

[00:35:26] Ý của anh là muốn tôi làm vệ sĩ cho anh?

[00:35:30] Đây chỉ là một phương pháp hợp tác.

[00:35:32] Đương nhiên danh xưng vệ sĩ không phù hợp với ngài.

[00:35:35] Nếu gọi là trợ lý hành chính thì sẽ thích hợp hơn.

[00:35:39] Cái này tôi không có hứng thú.

[00:35:41] Tôi không thích làm việc dưới trướng người khác.

[00:35:44] Còn đề nghị thứ hai không?

[00:35:46] Vậy ngài hãy cân nhắc đề nghị thứ hai.

[00:35:49] Ngài và tôi có thể áp dụng một hình thức...

[00:35:51] hợp tác tùy ý.

[00:35:53] Nếu tôi cần ngài giúp đỡ.

[00:35:56] Tôi sẽ thông báo cho ngài.

[00:35:57] Đương nhiên tôi sẽ không bạc đãi ngài.

[00:35:59] Ngài thấy thế nào?

[00:36:02] Cái này nghe có vẻ không tệ.

[00:36:05] Chỉ là tôi không biết.

[00:36:06] Tôi có khả năng giúp đỡ anh không.

[00:36:08] Điểm này ngài có thể yên tâm.

[00:36:10] Tôi sẽ không để ngài làm.

[00:36:11] Những việc vượt quá khả năng của mình.

[00:36:13] Thế nào? Chúng ta coi như đã quyết định nhé.

[00:36:15] Nào, vì sự hợp tác của chúng ta, cạn một ly.

[00:36:20] Cạn ly.

[00:36:21] Được.

[00:36:26] Dược Dân, anh cứ thuận theo tính mình mà chơi.

[00:36:30] Đợi anh già rồi, không chơi nổi nữa.

[00:36:33] Quay về sống những ngày tháng yên ổn với em.

[00:36:36] Được không?

[00:36:38] Gì cơ?

[00:36:39] Em nói, đợi anh già rồi, không chơi nổi nữa.

[00:36:43] Quay về sống những ngày tháng yên ổn với em.

[00:36:46] Được không?

[00:37:09] Chị Châu, em có thể gọi chị là chị không?

[00:37:19] Hai người, làm phiền một chút.

[00:37:19] Xin hỏi cô muốn dùng cà phê gì ạ?

[00:37:22] Cho một ly giống cô ấy đi.

[00:37:23] Vâng, xin cô chờ một lát.

[00:37:27] Chị Châu.

[00:37:29] Chị nói xem, hai chúng ta ai hiểu Chung Dược Dân hơn?

[00:37:33] Chắc là tôi nhỉ?

[00:37:34] Vậy em nhờ chị một việc.

[00:37:38] Nói đi.

[00:37:41] Thế nào?

[00:37:43] Mới có thể trói chặt được trái tim của Chung Dược Dân?

[00:37:47] Giữ anh ấy lại bên cạnh em.

[00:37:51] Không biết.

[00:37:52] Không phải chị nói chị hiểu anh ấy hơn em sao?

[00:37:54] Chính vì hiểu nên mới không biết.

[00:38:08] Sao vậy? Xảy ra chuyện gì rồi?

[00:38:13] Không sao, không có chuyện gì cả.

[00:38:18] Em không phải đã gọi tôi là chị sao?

[00:38:24] Chị Châu, em cảm thấy Chung Dược Dân sắp đi rồi.

[00:38:28] C

[00:38:29] Sắp đi? Đi đâu?

[00:38:35] Dù sao cũng là một nơi không có chúng ta.

[00:38:41] Không đâu, anh ấy sẽ không đi.

[00:38:44] Anh ấy sẽ đi.

[00:38:47] Anh ấy có lẽ...

[00:38:51] Lâu lắm rồi.

[00:38:53] Em có thể cảm nhận được anh ấy rất khó chịu.

[00:38:57] Nhưng anh ấy không nói gì cả.

[00:38:59] Cứ nói là lại không nghiêm túc.

[00:39:03] Con người anh ấy lòng còn cao hơn trời.

[00:39:06] Chỉ muốn một bước có thể đạp lên tận trời xanh.

[00:39:09] Nhưng chị nói xem trên thế giới này.

[00:39:11] Làm gì có ai thật sự có thể đi lên trời.

[00:39:16] Lên đến trời còn cô đơn hơn.

[00:39:20] Chính là muốn cô đơn, không ai có thể trói buộc được anh ấy.

[00:39:26] Thật ra em đã rất hiểu Chung Dược Dân rồi.

[00:39:31] Nhưng em không có cách nào cả.

[00:39:38] Em muốn gả cho anh ấy phải không?

[00:39:48] Yêu một người.

[00:39:50] Không nhất thiết phải gả cho người đó.

[00:39:55] Sống một đời cũng không nhất thiết phải kết hôn.

[00:40:02] Kết hôn cưới hỏi là sinh hoạt thường ngày.

[00:40:06] Không có quan hệ tất yếu với tình yêu.

[00:40:09] Chung Dược Dân bề ngoài trông giống người thường.

[00:40:13] Nhưng anh ấy có một trái tim phi thường.

[00:40:16] Trái tim phi thường.

[00:40:19] Có lẽ không cưới em, là vô trách nhiệm với em.

[00:40:23] Nhưng cưới em, đối với lý tưởng cuộc đời của Chung Dược Dân.

[00:40:28] Cũng là vô trách nhiệm.

[00:40:34] Giấu tình cảm trong lòng, giấu cả một đời.

[00:40:40] Rồi mang theo từng mối tình du ngoạn cuộc đời.

[00:40:45] Cho đến khoảnh khắc cuối cùng của sinh mệnh.

[00:40:50] Nhiều người không làm được như vậy.

[00:40:52] Nhưng Chung Dược Dân có thể.

[00:40:55] Đúng.

[00:40:58] Cả chị và em đều không làm được, nên trước đây chị từng hận anh ấy.

[00:41:04] Bây giờ em hoang mang.

[00:41:07] Bởi vì chúng ta đều không thể thoát tục.

[00:41:10] Nhưng Chung Dược Dân không cần cố ý.

[00:41:13] Trong xương cốt anh ấy đã không phải là người phàm tục.

[00:41:16] Vậy em phải làm sao đây?

[00:41:20] Giấu tình cảm trong lòng, giấu cả một đời.

[00:41:26] Rồi mang theo từng mối tình du ngoạn cuộc đời.

[00:41:31] Cho đến khoảnh khắc cuối cùng của sinh mệnh.

[00:41:35] Nhiều người không làm được như vậy.

[00:41:38] Nhưng Chung Dược Dân có thể.

[00:41:41] Đúng.

[00:41:43] Chấp nhận số phận, thì hãy giấu tình cảm với anh ấy trong lòng.

[00:41:50] Rồi đi chấp nhận một mối tình khác.

[00:41:53] Không chấp nhận số phận, thì hãy đồng hành với sự phóng khoáng của anh ấy.

[00:42:00] Tiếp tục nỗi đau của em. Thật ra anh ấy cũng rất đau khổ.

[00:42:05] Đau khổ cũng là hạnh phúc.

[00:42:10] Em không chấp nhận số phận.

[00:42:35] Mời anh, chủ Vu.

[00:42:40] Tổng giám đốc Trương, lâu lắm không gặp, dạo này vẫn khỏe chứ?

[00:42:45] Không khỏe lắm.

[00:42:48] Bọn khốn nợ không trả nhiều quá.

[00:42:51] Làm tâm trạng tôi rất bực bội.

[00:42:53] Chủ Vu, ông có thể giúp tôi được không?

[00:42:57] He he, chà, Tổng giám đốc Trương.

[00:43:00] Tôi biết ông không hài lòng về tôi.

[00:43:03] Là vì khoản tiền hàng đó đến giờ tôi vẫn chưa trả ông.

[00:43:07] Nhưng ông biết đó, vụ làm ăn đó của tôi thất bại rồi.

[00:43:11] Lô hàng đó của tôi bị tàu tuần tra chống buôn lậu trên biển chặn lại.

[00:43:15] Người của tôi đến giờ vẫn chưa được thả ra.

[00:43:18] Khoản tiền hàng 50 triệu của ông.

[00:43:20] Trong một sớm một chiều tôi thật sự không trả được cho ông.

[00:43:25] Chủ Trương cho tôi thêm một thời gian nữa.

[00:43:29] Tôi dù có đi cướp ngân hàng cũng sẽ trả lại số tiền này cho ông.

[00:43:35] Chủ Vu.

[00:43:36] Sao ông cứ lấy chuyện lô hàng bị giữ ra nói mãi thế?

[00:43:40] Đó là chuyện cũ từ nửa năm trước rồi.

[00:43:43] Theo tôi được biết, hơn nửa năm nay ông đâu có rảnh rỗi.

[00:43:46] Ít nhất cũng có năm lô hàng cập bến thuận lợi.

[00:43:50] Đừng nói là chỉ 50 triệu.

[00:43:52] Cho dù là hơn một trăm triệu ông cũng trả được.

[00:43:56] Chà, ông oan cho tôi rồi.

[00:43:59] Ông không thể nghe tin đồn mà...

[00:44:02] nghi ngờ uy tín của tôi.

[00:44:04] Tôi dùng lương tâm của mình để đảm bảo.

[00:44:07] Lương tâm? Ông có lương tâm? Tôi nghe thật mới lạ.

[00:44:16] Lời này nói ra thật không có ý nghĩa gì.

[00:44:20] Dù sao chúng ta cũng là bạn bè một thời.

[00:44:24] Vì chút chuyện nhỏ này mà trở mặt thì không đáng.

[00:44:31] Chủ Vu, có một chuyện tôi muốn hỏi ông.

[00:44:36] Ông nói xem, con người ta.

[00:44:38] Mạng người quý hay là tiền quý?

[00:44:44] Ông... ông đe dọa tôi? Tôi nói cho ông biết.

[00:44:50] Con người tôi, bỏ mạng có thể.

[00:44:54] Bỏ tiền thì không. Tôi nghe luật sư của tôi nói.

[00:45:01] Hình như vụ làm ăn đó của chúng ta không hợp pháp lắm.

[00:45:06] Nếu mà ra tòa.

[00:45:08] Cả tôi và ông đều không chiếm được lợi thế.

[00:45:12] Tổng giám đốc Trương, ông phải suy nghĩ kỹ đấy.

[00:45:17] Chủ Vu, tôi có nói gì đâu.

[00:45:22] Nếu chủ Vu có khó khăn.

[00:45:24] Tôi mà cứ truy đuổi mãi thì lại thành tôi nhỏ mọn.

[00:45:28] Chuyện này chúng ta để sau hẵng nói.

[00:45:31]

[00:45:40] Mời chủ Vu.

[00:45:42] Thế mới đúng chứ, mua bán không thành thì tình nghĩa vẫn còn.

[00:45:46] Sau này chúng ta vẫn là bạn. Hôm nào tôi mời khách.

[00:45:51] Đến lúc đó Tổng giám đốc Trương nhất định phải nể mặt.

[00:45:54] Tạm biệt.

[00:46:19] Này, ăn vạ à? Sao thế? Đừng la nữa.

[00:46:25] Chẳng phải là muốn tiền sao? Nói đi, bao nhiêu tiền?

[00:46:28] Anh lái xe kiểu gì vậy?

[00:46:35] Tào Dương?

[00:46:37] Dược Dân! Bao nhiêu năm không gặp rồi.

[00:46:40] Sao lại là cậu?

[00:46:44] Tôi đã làm đủ thứ việc rồi. Tôi từng cắt tóc cho người ta.

[00:46:50] Tôi từng sửa xe đạp.

[00:46:54] Tóm lại là việc gì làm được tôi đều làm hết rồi.

[00:47:01] Vậy những anh em ở làng Thạch Xuyên của chúng ta.

[00:47:04] Họ thế nào rồi?

[00:47:07] Trương Quảng Chí và Tiền Chí Dân.

[00:47:10] Cũng giống tôi, đều thất nghiệp rồi.

[00:47:12] Triệu Đại Dũng đang đạp xe ba gác.

[00:47:17] Không ai sống tốt cả.

[00:47:24] Thế này đi, anh bạn.

[00:47:27] Hôm nào cậu gọi Tiền Chí Dân, Quách Khiết họ...

[00:47:29] đến đây cho tôi, mọi người cùng tụ tập.

[00:47:33] Tôi nói các cậu này.

[00:47:34] Về Bắc Kinh bao nhiêu năm rồi.

[00:47:36] Cũng không đến thăm tôi.

[00:47:37] Quá không nghĩa khí đấy nhé, nhớ đấy.

[00:49:48] Chủ Vu.

[00:49:54] Tôi hiểu, là Trương Chấn Vũ bảo anh đến phải không?

[00:49:59] Đã sắp chết rồi, ông còn hỏi làm gì.

[00:50:05] Chưa chắc đâu.

[00:50:07] Làm nghề của các anh chẳng qua cũng chỉ vì tiền.

[00:50:12] Nếu tôi trả nhiều tiền hơn Trương Chấn Vũ thì sao?

[00:50:17] Anh bạn, ra giá đi.

[00:50:24] Được thôi, để tôi xem ông có bao nhiêu tiền.

[00:50:28] Mời mở két sắt ra, từ từ thôi.

[00:50:34] Cẩn thận súng của tôi cướp cò, ông cũng đi cùng luôn đấy.

[00:50:45] Được, mời.

[00:50:55] Cậu vừa nói phát hiện manh mối gì thế?

[00:51:00] Tôi cũng vừa mới nhớ ra.

[00:51:02] Lần trước cậu có nói với tôi.

[00:51:04] Có một nhóm nam nữ.

[00:51:05] Ngày nào cũng đến đây ăn uống phung phí.

[00:51:08] Mỗi ngày đều tiêu hai ba nghìn.

[00:51:10] Chuyện này bản thân nó đã đáng chú ý.

[00:51:14] Cô ta gọi nhiều món như vậy, hoàn toàn không ăn hết.

[00:51:17] Nếu không có mục đích gì.

[00:51:18] Căn bản không cần thiết phải làm như vậy.

[00:51:21] Nếu có tiền không tiêu hết, muốn tiêu cho đã.

[00:51:23] Có thể đến Trường Thành, Côn Luân, Shangri-La.

[00:51:26] Những khách sạn năm sao này.

[00:51:28] Tuyệt đối có thể moi sạch tiền trong túi cậu.

[00:51:30] Một bữa ăn tiêu vài vạn tệ là chuyện bình thường.

[00:51:33] Tại sao lại cứ phải gây sự với quán ăn tồi tàn này của cậu?

[00:51:36] Tôi đang nghĩ nguyên nhân gì.

[00:51:38] Đã thu hút cô ta đến quán ăn của cậu.

[00:51:42] Cậu đúng là có tố chất làm cảnh sát.

[00:51:45] Chút chuyện nhỏ như vậy.

[00:51:46] Cũng có thể thu hút sự chú ý của cậu.

[00:51:49] Tôi thì chưa bao giờ nghĩ đến phương diện đó.

[00:51:52] Lần trước tôi đến ăn cơm.

[00:51:53] Tôi đã chú ý đến họ.

[00:51:55] Lúc đó tôi đã thấy cô gái trả tiền mời khách đó.

[00:51:57] Hơi quen mắt.

[00:51:59] Nhưng cũng không nhớ ra đã gặp ở đâu.

[00:52:01] Vừa rồi, tôi đột nhiên nhớ ra.

[00:52:04] Cậu còn nhớ không, lúc Ninh Vĩ ra tòa xét xử.

[00:52:07] Có một cô gái ở hàng ghế dự thính khóc nức nở.

[00:52:09] Có ấn tượng không? --- START OF FILE New Text Document.txt ---

[00:52:10] Cô gái trả tiền mời khách đó chính là cô ta.

[00:52:15] Nhớ ra rồi, chính là cô ta.

[00:52:17] Còn cần tôi kết luận không?

[00:52:19] Được, tôi biết rồi, cậu không cần nói gì cả.

[00:52:22] Biết phải làm gì rồi.

[00:52:26] Vậy tôi đi đây.

[00:52:31] Hải Dương.

[00:52:35] Cậu hiểu pháp luật hơn tôi, cậu hãy nghĩ kỹ lại xem.

[00:52:39] Còn có cách nào có thể cứu Ninh Vĩ không.

[00:52:44] Không ai cứu được cậu ta đâu, cậu ta chết chắc rồi.

[00:53:17] Này, còn món nào không? Mau lên đi.

[00:53:21] Sao thế hôm nay? Uống không có điểm dừng à?

[00:53:32] Cuối cùng cũng tìm thấy manh mối, trong lòng vui chứ sao.

[00:53:37] Nào.

[00:55:26] A lô? Ồ, được, tôi qua ngay.

[00:55:34] Đội trưởng Trương, cho đến bây giờ.

[00:55:35] Vẫn chưa phát hiện cô ta tiếp xúc với ai.

[00:55:37] Được, tiếp tục giám sát. Yên tâm đi đội trưởng Trương.

[00:55:55] OM6x600

[00:56:24] Đi đâu vậy anh?

[00:56:25] Chào anh, công an đây, nhờ hỗ trợ một chút.

[00:56:28] Bám theo chiếc xe phía trước.

[00:56:30] Anh là đội cảnh sát hình sự à? Tôi quen đội trưởng Trương của các anh.

[00:56:33] Thế à? Thân không?

[00:56:35] Tôi không thân với anh ấy lắm.

[00:56:37] Anh ấy là đồng đội cũ của một người anh em của tôi.

[00:56:38] Ai vậy?

[00:56:40] Chung Dược Dân.

[00:56:41] Chung Dược Dân à? Tôi cũng quen người này.

[00:56:45] Người này cũng khá thú vị.

[00:56:47] Hay đến đội cảnh sát hình sự của chúng tôi.

[00:56:59] San San.

[00:57:00] Vừa rồi lúc em ra ngoài.

[00:57:01] Có phát hiện ai theo dõi em không?

[00:57:02] Theo dõi? Em không phát hiện.

[00:57:08] Được, để anh thử là biết ngay.

[00:57:27] Đây có lẽ là người của Trương Hải Dương.

[00:57:30] Nhưng họ hình như chỉ có hai người.

[00:57:32] Không cần sợ.

[00:57:35] Đội trưởng Trương, tôi vẫn đang theo dõi.

[00:57:38] Nhưng tôi không nhìn rõ ai đang lái xe.

[00:57:42] Nếu tôi đoán không nhầm, chắc chắn là Ninh Vĩ.

[00:57:45] Bây giờ... tôi đã qua Thiên Luật rồi.

[00:57:49] Đang đi về hướng Đường Cô.

[00:57:52] Đội trưởng Trương, điện thoại tôi hết pin rồi.

[00:57:54] Bên tôi có tiến triển gì sẽ liên lạc với anh ngay.

[00:57:56] Lý Đông Bình, nhiệm vụ của cậu là giám sát.

[00:57:58] Phải luôn giữ liên lạc với tôi.

[00:58:00] Báo cáo vị trí của cậu bất cứ lúc nào.

[00:58:01] Tuyệt đối không được tự ý hành động.

[00:58:03] A lô! A lô! Lý Đông Bình!

[00:58:07] Dược Dân.

[00:58:08] Mau nói dự định của cậu cho mọi người biết đi.

[00:58:10] Nhân lúc mọi người còn tỉnh táo.

[00:58:12] Lát nữa là say hết cả rồi.

[00:58:14] Thế này, tôi suýt quên mất việc chính.

[00:58:17] Tôi là muốn mời mọi người qua đây giúp đỡ.

[00:58:20] Hiện đang chuẩn bị mở một nhà hàng mới.

[00:58:23] Không biết mọi người có muốn qua không.

[00:58:27] Dược Dân, thật ra tôi rất muốn đến.

[00:58:32] Nhưng tôi lại không biết có thể làm gì.

[00:58:35] Cậu đến được thì tốt quá rồi.

[00:58:38] Cậu có thể học làm món nguội.

[00:58:41] Một nữ đồng chí mà vung chảo thì không hợp lắm.

[00:58:45] Tào Dương, tôi biết Tào Dương từ lâu rồi.

[00:58:48] Sửa xe đạp toàn lừa lọc gian dối.

[00:58:51] Còn rất biết ăn vạ.

[00:58:53] Điều này cũng là một sở trường.

[00:58:55] Có thể làm nhân viên thu mua, đúng không?

[00:58:58] Một nhân viên thu mua giỏi là phải biết tính toán chi li.

[00:59:01] Tôi thì không được, tôi toàn bị mấy người bán hàng rong lừa.

[00:59:04] Mấy người bán hàng rong cứ lòng vòng là tôi bị lừa ngay.

[00:59:06] Tôi còn tưởng mình hời được bao nhiêu.

[00:59:08] Tào Dương thì khác hẳn.

[00:59:10] Một đồng có thể tiêu thành một tệ.

[00:59:12] Cứ lòng vòng là lừa được người bán hàng rong.

[00:59:15]

[00:59:18] Đó mới là một nhân viên thu mua tốt nhất.

[00:59:20] Phải không?

[00:59:21] Dược Dân, đừng nói nữa.

[00:59:24] Gì mà giúp đỡ hay không giúp đỡ.

[00:59:26] Thật ra tất cả chúng ta đều biết trong lòng.

[00:59:29] Cậu là thấy chúng tôi sống quá thảm.

[00:59:31] Muốn giúp chúng tôi một tay.

[00:59:35] Thời nay, người trọng nghĩa khí, hoài cổ.

[00:59:38] Ngày càng ít.

[00:59:42] Cậu còn nhớ đến đám anh em nghèo trong hang lò của chúng tôi.

[00:59:47] Nào, cùng cạn một ly nào.

[01:00:31] Anh tài, có điện thoại không?

[01:00:35] Tôi thật sự không có thứ đó.

[01:00:58] T

[01:01:08] Ninh Vĩ, anh lại sắp giết người rồi.

[01:01:12] Em cầu xin anh, đừng giết người nữa.

[01:01:16] San San, em biết không?

[01:01:20] Những người tôi giết bây giờ.

[01:01:22] Đủ để xử bắn tôi mấy lần rồi.

[01:01:25] Giết một người cũng là giết.

[01:01:27] Giết một trăm người cũng là giết.

[01:01:30] Nhưng trước đây anh giết người xấu.

[01:01:31] Bây giờ là cảnh sát đấy.

[01:01:33] Tôi không muốn giết họ.

[01:01:36] Tôi chỉ muốn cảnh cáo Trương Hải Dương một chút.

[01:01:39] Bảo anh ta đừng có chọc tức tôi nữa. Chọc tức tôi rồi.

[01:01:44] Ngay cả cảnh sát tôi cũng dám giết.

[01:01:46] Ninh Vĩ, em cầu xin anh.

[01:01:47] Đừng giết người nữa, tuyệt đối đừng giết người nữa.

[01:01:51] Em nói nhiều quá rồi.

[01:01:53] Bây giờ tôi mời cô lên lầu đợi một lát.

[01:01:55] Tôi sẽ về ngay.

[01:02:01] Không giấu gì cậu.

[01:02:02] Hôm nay tôi vốn không muốn đến.

[01:02:04] Sợ xấu hổ, nói gì thì tôi cũng gần 40 tuổi rồi.

[01:02:09] Bây giờ sống thế này.

[01:02:11] Sợ đến rồi làm anh em mất mặt.

[01:02:14] Nhưng tôi thật sự muốn gặp cậu.

[01:02:17] Tôi không quên chúng ta.

[01:02:18] Trong cái lò gạch đó, trên cái giường đó, cảnh tượng chém gió.

[01:02:22] Nghĩ lại như mới hôm qua vậy. Dược Dân.

[01:02:28] Cậu nói xem, lúc cậu ở điểm thanh niên trí thức của chúng ta.

[01:02:30] Chúng ta ở đó náo nhiệt biết bao.

[01:02:32] Mỗi ngày dù chúng ta có phiền muộn, mệt mỏi thế nào.

[01:02:35] Chỉ cần nghe thấy cậu chém gió.

[01:02:37] Mọi chuyện buồn đều quên hết.

[01:02:42] Sau khi cậu đi.

[01:02:44] Chúng tôi một thời gian dài không muốn nói chuyện.

[01:02:48] Mọi người nói rằng thằng nhóc Chung Dược Dân này.

[01:02:51] Cậu ta đi rồi, đã mang theo...

[01:02:52] chút linh khí của điểm thanh niên trí thức chúng ta đi mất rồi.

[01:02:56] Những ngày đó chúng ta sống thật khó khăn.

[01:03:01] Nghĩ đến những chuyện năm xưa.

[01:03:03] Tôi liền nói với vợ tôi.

[01:03:05] Tôi nhất định phải gặp Chung Dược Dân.

[01:03:08] Xa cách cậu ấy nhiều năm như vậy.

[01:03:10] Tôi chưa bao giờ gặp được người có thể làm tôi vui.

[01:03:15] Nói thật, Dược Dân, tôi nhớ cậu.

[01:03:19] Chí Dân, đừng nói nữa, là tôi có lỗi với mọi người.

[01:03:24] Từ khi từ Thiểm Bắc về, tôi không liên lạc với mọi người.

[01:03:28] Là tôi không nghĩa khí.

[01:03:30] Nói thật, tôi chỉ muốn cùng mọi người làm ăn cho tốt.

[01:03:34] Làm tốt thì mọi người đều có cơm ăn.

[01:03:38] Nếu làm không tốt.

[01:03:42] Vậy thì tôi sẽ dẫn mọi người đi ăn xin.

[01:03:45] Các cậu đừng quên.

[01:03:46] Tôi là...

[01:03:47] bang chủ Cái Bang do mọi người bầu ra đấy nhé.

[01:03:56] Anh tài, giúp tôi một chút.

[01:03:59] Lái xe tìm một điểm báo động gần nhất để báo cảnh sát.

[01:04:01] Đội trưởng của chúng tôi đang đợi tin của tôi.

[01:04:06] Đây là số điện thoại, anh cầm lấy rồi báo cho anh ấy.

[01:04:09] Tôi đã xác nhận rồi.

[01:04:11] Người này chính là Ninh Vĩ, một tên tội phạm đào tẩu.

[01:04:14] Đúng rồi, trên người hắn rất có thể có súng.

[01:04:17] Bảo đội trưởng Trương hành động ngay, tôi sẽ giám sát ở đây.

[01:04:20] Nghe rõ chưa?

[01:04:21] Ồ, rõ rồi. Vậy một mình anh có được không?

[01:04:27]

[01:04:29] Vâng, vâng.

[01:04:30] Cảm ơn.

[01:05:40] Anh là người của Trương Hải Dương phải không?

[01:05:44] Tôi không hiểu ý anh nói.

[01:05:46] Tôi đến đây là để tìm một người thân.

[01:05:50] Tôi chính là người thân mà anh cần tìm phải không?

[01:05:54] Theo từ Bắc Kinh đến Đường Cô.

[01:05:56] Vất vả cho anh rồi, thưa ngài cảnh sát.

[01:06:02] Tôi nói cho anh biết, tôi và anh không có thù oán gì.

[01:06:06] Cũng không có hứng thú với mạng sống của anh.

[01:06:09] Hơn nữa, tôi và đội trưởng Trương của các anh trước đây là đồng đội.

[01:06:13] Nếu anh chịu hợp tác.

[01:06:15] Tôi tuyệt đối sẽ không giết anh.

[01:06:18] Tôi chỉ muốn hỏi anh một câu.

[01:06:20] Trương Hải Dương làm thế nào biết được tung tích của tôi?

[01:06:23]

[01:06:28] Người của chúng tôi đã bao vây toàn bộ nơi này rồi.

[01:06:31] Lựa chọn sáng suốt nhất của cậu bây giờ là...

[01:06:34] Bỏ vũ khí đầu hàng. Thằng nhóc, mày đi hù ma đi.

[01:06:41] Đợi tên tài xế đó đến sở cảnh sát.

[01:06:43] Trương Hải Dương dẫn người đến.

[01:06:46] Ít nhất cũng phải hai ba tiếng.

[01:06:48] Không khéo.

[01:06:50] Còn phải nhờ lực lượng vũ trang địa phương hỗ trợ.

[01:06:53] Đợi các anh bận rộn xong.

[01:06:55] Tôi có khi đã ngủ một giấc ở Bắc Kinh rồi.

[01:06:58] Ninh Vĩ, tôi nghe đội trưởng Trương giới thiệu về cậu rồi.

[01:07:01] Cũng biết cậu có kỹ năng không tồi.

[01:07:05] Về bản lĩnh, tôi có thể không bằng cậu.

[01:07:09] Nhưng tôi là một cảnh sát, tôi có trách nhiệm của mình.

[01:07:11] Nếu cậu đã gặp tôi.

[01:07:13] Tôi nhất định phải bắt cậu.

[01:07:16] Trừ khi cậu giết tôi.

[01:07:20] Ham muốn lập công à?

[01:07:23] Cho dù làm liệt sĩ cũng không quan tâm.

[01:07:26] Được thôi, vậy chúng ta cứ chơi một ván.

[01:07:32] Nếu cậu tay không bắt được tôi.

[01:07:35] Không nói nhiều, tôi ngoan ngoãn đi về với cậu.

[01:07:40] Được thôi, chúng ta cũng rảnh rỗi.

[01:07:45] Tôi xin thỉnh giáo vài chiêu.

[01:07:52] Trịnh Đồng, xem vợ cậu có bị bệnh không?

[01:07:56] Ai lại nhìn người như thế chứ?

[01:07:57] Có phải là bị cái bệnh đó không?

[01:07:59] Tâm thần phân liệt thể thanh xuân.

[01:08:01] Anh mới bị bệnh đấy.

[01:08:04] Em chỉ cảm thấy Dược Dân anh đã thay đổi.

[01:08:10] Thật đấy, anh đã trở nên đáng yêu hơn trước nhiều.

[01:08:14] Cũng biết quan tâm đến người khác hơn.

[01:08:16] Cụ thể thay đổi ở đâu em cũng không biết phải nói thế nào.

[01:08:22] Dù sao thì cũng đã thay đổi rồi.

[01:08:26] Nếu em lỡ khen anh.

[01:08:28] Anh đừng để bụng nhé.

[01:08:30] Thế này, tôi bây giờ đang tự học.

[01:08:34] Vừa mới đọc một cuốn sách.

[01:08:36] Ý nghĩa giáo dục rất lớn đối với tôi.

[01:08:37] Tên cuốn sách này là "Câu chuyện về đồng chí Lôi Phong".

[01:08:41] Lại nữa rồi, em biết ngay mà.

[01:08:44] Em không đùa với anh đâu.

[01:08:46] Trước đây anh thật sự rất đáng ghét.

[01:08:53] Các cậu còn nhớ không?

[01:08:54] Nhớ không?

[01:08:55] Ngày đầu tiên anh ấy đến làng Thạch Xuyên.

[01:08:56] Nói với chúng ta cái gì?

[01:08:58] Cậu có nhớ không?

[01:09:01] Nói cái gì nhỉ? Lâu quá rồi.

[01:09:06] Tôi quên mất rồi.

[01:09:08] Nhưng lúc đó.

[01:09:09] Chắc chắn tôi đã nói một vài câu châm ngôn rất hay.

[01:09:11] Nếu không sao cậu lại nhớ mãi không quên.

[01:09:13] Đi đi, hay ho gì đâu.

[01:09:16] Cậu không nhớ à?

[01:09:19] Anh ta cứ lải nhải với chúng tôi.

[01:09:21] Nói muốn ở ký túc xá nữ của chúng tôi.

[01:09:24] Còn cứ nói mãi câu "sói nhiều thịt ít".

[01:09:27] Lúc đó trong ấn tượng của tôi.

[01:09:29] Chính là một kẻ ăn chơi.

[01:09:32] Theo quy luật.

[01:09:33] Loại thanh niên này theo sự trưởng thành của tuổi tác.

[01:09:37] Sự phong phú của kinh nghiệm.

[01:09:38] Sớm muộn cũng sẽ quay về với văn hóa chủ lưu của xã hội.

[01:09:41] Cậu cảm thấy Chung Dược Dân đã thay đổi, điều đó là đúng.

[01:09:45] Chứng tỏ cảm giác của cậu vẫn chưa chậm chạp.

[01:09:47] Anh ấy đang quay về.

[01:09:50] Anh ta quay về đâu chứ?

[01:09:51] Được rồi, được rồi, chủ đề đi xa quá rồi.

[01:09:54] Chúng ta quay lại chuyện chính.

[01:09:56] Hôm nay chuyện mở quán ăn cứ quyết định như vậy.

[01:09:59] Cũng đừng nói chuyện nghĩa khí hay không nghĩa khí.

[01:10:02] Những thứ đó xa vời quá.

[01:10:04] Tôi không phải đang cứu trợ gì cả.

[01:10:06] Tôi cảm thấy một con người đường đường chính chính.

[01:10:09] Nếu để người khác cứu trợ.

[01:10:10] Đó là một việc đáng xấu hổ.

[01:10:12] Tôi chỉ muốn mang lại cho mọi người một chút hy vọng.

[01:10:15] Một chút hy vọng.

[01:10:16] Đúng, chính là hy vọng.

[01:10:20] Cuộc sống tồi tệ nhất trên đời là cuộc sống không có hy vọng.

[01:10:23] Không có mục tiêu.

[01:10:25] Cảm giác đó thật sự quá tồi tệ.

[01:10:27] Chỉ cần chúng ta nỗ lực.

[01:10:29] Chúng ta nhất định có thể tạo ra.

[01:10:30] Cuộc sống có hy vọng như vậy.

[01:10:32] Đó là một mục tiêu thực sự.

[01:10:34] Nhìn thấy được, sờ thấy được.

[01:10:36] Chỉ cần chúng ta nỗ lực làm việc, sống tốt thì nhất định có thể đạt được.

[01:10:40] Bởi vì chúng ta không yêu cầu cao.

[01:10:42] Chúng ta chỉ muốn một cuộc sống tươm tất.

[01:10:45] Có lòng tự trọng là đã mãn nguyện rồi.

[01:10:50] Hay quá!

[01:11:04] Cậu về nói với Trương Hải Dương.

[01:11:06] Hôm nay tôi nể mặt anh ta.

[01:11:08] Không giết người của anh ta. Bảo anh ta đừng ép tôi nữa.

[01:11:27] Hôm qua em về nhà mình.

[01:11:29] Em phát hiện bụi trên sàn nhà.

[01:11:30] Đã dày một lớp, điều này nói lên điều gì?

[01:11:34] Em không biết điều này nói lên điều gì.

[01:11:37] Nói lên rằng em đã lâu không về nhà.

[01:11:40] Đúng vậy, em sẽ nói là em ở nhà hàng.

[01:11:44] Cái này cũng không sao.

[01:11:46] Vấn đề là em ở cùng với ai.

[01:11:49] Em ở cùng với ai.

[01:11:50] Đó là chuyện của riêng em.

[01:11:52] Chà, anh có phiền không chứ?

[01:11:55] Anh sợ em chịu thiệt thòi đó em gái.

[01:11:59] Em mới bao nhiêu tuổi chứ? Em đã yêu mấy lần rồi?

[01:12:03] Em có hiểu đàn ông không?

[01:12:06] Anh của em là đàn ông.

[01:12:08] Anh còn không biết đàn ông là thế nào.

[01:12:11] Loại đàn ông già đời, mưu mô như Chung Dược Dân.

[01:12:13] Mười em gộp lại cũng không phải đối thủ của anh ta.

[01:12:16] Em biết không?

[01:12:17] Anh ta hoàn toàn không muốn có kết quả gì với em.

[01:12:19] Em cũng có muốn kết quả gì đâu.

[01:12:21] Vậy em cũng phải có trách nhiệm với bản thân chứ.

[01:12:25] Bố mẹ chúng ta đều không còn nữa. Anh là con trai cả.

[01:12:28] Là anh của em, anh phải có trách nhiệm với em.

[01:12:32] Không thể để em tự tung tự tác được.

[01:12:39] Dù sao anh cũng đã nói với em rồi.

[01:12:41] Thứ nhất, lập tức dọn về nhà cho anh.

[01:12:45] Thứ hai.

[01:12:46] Không cho phép em qua lại với tên khốn Chung Dược Dân đó nữa.

[01:12:48] Em có nghe thấy không?

[01:13:17] Hình như tôi đã gặp anh.

[01:13:21] Sao tôi lại chưa gặp anh bao giờ?

[01:13:24] Lần trước ở quầy bánh tráng của Chung Dược Dân.

[01:13:25] Có phải anh không?

[01:13:28] Tôi còn chưa hỏi anh đấy, lần trước.

[01:13:31] Anh cãi nhau với Chung Dược Dân cái gì vậy?

[01:13:35] Cái này có liên quan gì đến anh?

[01:13:36] Lái xe của anh cho tốt vào.

[01:13:38] Sao lại không liên quan đến tôi chứ?

[01:13:41] Chung Dược Dân là anh em của tôi.

[01:13:42] Anh cãi nhau với cậu ấy là không được.

[01:13:45] Sao thế?

[01:13:46] Hai chúng ta tấp vào lề nói chuyện, xuống xe.

[01:13:48] Tôi đâu có nói Chung Dược Dân.

[01:13:50] Tôi đang nói em gái tôi mà.

[01:13:52] Em gái anh? Cao Minh là em gái anh à?

[01:13:55] Đúng vậy.

[01:13:58] Tôi nói sao ai lại ngang ngược thế, hóa ra là anh à.

[01:14:03] Đối với người khác, không ai dám mắng Chung Dược Dân như vậy.

[01:14:07] Hóa ra anh là anh rể của cậu ta, không sao.

[01:14:10] Anh có mắng cậu ta thế nào cậu ta cũng phải nghe.

[01:14:12] Cậu ta có đánh ai cũng không thể đánh anh.

[01:14:14] Gì mà linh tinh vậy?

[01:14:15] Ai là anh rể của cậu ta?

[01:14:20] Sao anh cũng quen Chung Dược Dân?

[01:14:23] Quen, quá quen là đằng khác.

[01:14:27] Anh em mấy chục năm rồi.

[01:14:29] Tôi nói với anh, Chung Dược Dân đúng là một nhân vật.

[01:14:33] Chúng ta không nói chuyện khác, chỉ nói đến nghĩa khí thôi.

[01:14:36] Nhiều người không sánh bằng.

[01:14:37] Nghe anh nói thế này.

[01:14:40] Chung Dược Dân này cũng là người có đặc điểm riêng.

[01:14:42] Tiếng tăm cũng không tệ.

[01:14:44] Chẳng trách em gái tôi lại thích cậu ta đến thế.

[01:14:47] Ngay cả lời của tôi cũng dám không nghe.

[01:14:50] Anh bạn.

[01:14:52] Nhìn tuổi tác này, anh chắc không nhỏ hơn tôi bao nhiêu đâu nhỉ?

[01:14:58] Tôi tốt nghiệp trung học năm 69.

[01:15:00] Ở binh đoàn Đông Bắc mấy năm.

[01:15:02] Năm 77 học đại học.

[01:15:04] Trí thức, còn từng ở binh đoàn.

[01:15:09] Chúng ta nên được coi là cùng một thế hệ.

[01:15:12] Vậy thì anh bạn, tôi phải nói anh vài câu.

[01:15:15] Không ai làm anh trai như anh cả.

[01:15:19] Em gái anh, tôi đã gặp rồi.

[01:15:20] Thật là một cô gái thông minh.

[01:15:22] Người mà cô ấy chọn có thể sai được sao?

[01:15:25] Hơn nữa, phụ nữ ở phương diện này.

[01:15:29] Đều giỏi hơn đàn ông chúng ta, mắt nhìn rất độc.

[01:15:33] Điều này người bình thường không phục không được.

[01:15:48] Này, anh bạn.

[01:15:49] Tôi không nói chuyện với anh nữa.

[01:15:51] Tôi nhìn thấy một tên đào phạm.

[01:15:52] Tôi phải theo dõi hắn trước. Thế này đi.

[01:15:57] Dù sao cũng là người quen.

[01:15:59] Tôi... đoạn này không lấy tiền anh.

[01:16:01]

[01:16:03] Tội phạm đào tẩu à? Cái này mới kích thích.

[01:16:07] Tôi nói cho anh biết, một mình anh đi không được đâu.

[01:16:09] Dù sao hôm nay tôi cũng rảnh.

[01:16:10] Tôi đi cùng anh.

[01:16:11] Hai chúng ta đối đầu với một mình hắn.

[01:16:12] Sức mạnh dư sức.

[01:16:14] Anh đừng coi thường hắn.

[01:16:16] Thằng nhóc này tay chân đen tối lắm.

[01:16:17] Ngay cả cảnh sát cũng dám đánh.

[01:16:23] Được.

[01:16:24] Lần này anh chỉ có thể ở trên xe thôi.

[01:16:26] Tôi phải quay đầu xe trước.

[01:16:27] Phải bám theo hắn.

[01:16:29] Anh đi từ từ thôi.

[01:16:35] Tên nhóc này có võ.

[01:16:37] Đều là Chung Dược Dân họ...

[01:16:39] tự tay huấn luyện trong quân đội.

[01:16:41] Bây giờ cánh cứng rồi.

[01:16:43] Dám chống lại thầy.

[01:16:47] Năm đó lúc tôi và Chung Dược Dân ra ngoài đánh nhau.

[01:16:49] Thằng nhóc này chưa biết còn ở đâu mặc quần thủng đít.

[01:16:53] Lạ thật.

[01:16:55] Sao chuyện gì cũng liên quan đến Chung Dược Dân vậy?

[01:17:02] Không biết thằng nhóc này có mang súng không.

[01:17:05] Nếu hắn không mang súng.

[01:17:06] Tôi cũng không sợ hắn lắm.

[01:17:08] Không khéo hai chúng ta xử lý được hắn.

[01:17:11] Tôi thấy được đấy.

[01:17:12] Thế này, anh... chúng ta đi rồi tính.

[01:17:15] Được.

[01:17:19] Không phải tôi nói đâu, anh bạn.

[01:17:21] Anh nên đến bệnh viện xem rồi.

[01:17:23] Nhìn anh ho kìa, không sao chứ?

[01:17:25] Không sao, không sao.

[01:18:03] Có mang điện thoại không?

[01:18:04] Hả?

[01:18:05] Điện thoại.

[01:18:05] Có, có, đây.

[01:18:10] Mở ra.

[01:18:11] Được, được.

[01:18:23] Gì? Các cậu đang theo dõi Ninh Vĩ à?

[01:18:27] Cao Kỳ đi cùng cậu?

[01:18:29] Các cậu sao lại tụ tập lại với nhau?

[01:18:30] Tôi nói cho cậu biết, tuyệt đối không được hành động thiếu suy nghĩ.

[01:18:33]

[01:18:35] Tôi bây giờ sẽ qua ngay.

[01:18:36] Tìm chỗ trốn đi, biết không? Được rồi.


 0 コメント sort   並び替え