(AI-sub) Huyết Sắc Lãng Mạn Tôn Lệ -

3/16 Vidéos

(AI-sub) Huyết Sắc Lãng Mạn Tập 5+6 Vietsub | Tôn Lệ, Lưu Diệp

0 Vues· 08/14/25
ai_sub_studio
ai_sub_studio
Les abonnés
0

Phụ đề được dịch bằng AI, cần bạn góp sức hoàn thiện. Liên hệ tham gia tại Facebook: https://www.facebook.com/profi....le.php?id=1000678863 -------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------- "Huyết Sắc Lãng Mạn" là bản tráng ca về tuổi trẻ, tình yêu và lý tưởng của một thế hệ thanh niên Bắc Kinh giữa bối cảnh lịch sử đầy biến động của cuộc Cách mạng Văn hóa. Phim xoay quanh cuộc đời của Chung Dược Dân (Lưu Diệp) và mối tình đầu khắc cốt ghi tâm với Châu Hiểu Bạch, do Tôn Lệ thủ vai. Với vẻ đẹp trong sáng và diễn xuất đầy nội lực, Tôn Lệ đã thể hiện xuất sắc hình ảnh một cô gái kiên định, hết mình vì tình yêu, góp phần tạo nên một trong những câu chuyện tình kinh điển nhất trên màn ảnh nhỏ Trung Quốc.

Montre plus

[00:00:00] Viên Quân.

[00:00:01] Thực ra tôi hiểu tâm trạng của cậu lúc đó.

[00:00:03] Cậu chỉ là nhất thời hoa mắt,

[00:00:05] coi cô gái ngốc đó là nữ thần trong lòng.

[00:00:09] Lúc đó trong lòng cậu chắc chắn mang một tình cảm vô cùng trong sáng,

[00:00:12] vô cùng thiêng liêng, phải không?

[00:00:15] Anh em đây chẳng qua là rảnh rỗi nên trêu đùa một chút thôi mà.

[00:00:19] Lúc đó Viên Quân đúng là đã nhìn nhầm.

[00:00:23] Cô gái ngốc đó thực ra trông cũng không ra gì.

[00:00:26] Cổ dài ngoẵng, chân ngắn cũn,

[00:00:29] trông như khủng long vậy.

[00:00:31] Trời ơi, tôi thật không hiểu nổi.

[00:00:33] Trong mắt Viên Quân, cô ta chính là một tiên nữ.

[00:00:37] Tôi đã không thể chịu được nữa, tôi nói với cậu ta hai câu,

[00:00:40] cậu ta còn nổi cáu với tôi.

[00:00:42] Đáng đời!

[00:00:43] Đúng là phải để Cục Công an

[00:00:44] dạy dỗ cho loại người như cậu một trận.

[00:00:47] Thấy con gái là giống như chó điên vậy, bệnh gì không biết.

[00:00:50] Cậu nói đúng quá. Lúc đó bộ dạng của cậu ta,

[00:00:54] đến tôi cũng bị dọa sợ.

[00:00:56] Cậu nói xem, con gái người ta có thể không sợ sao?

[00:00:58] Viên Quân à, cậu còn luôn miệng nói cái gì mà...

[00:01:01] "Cậu đừng sợ, cậu đừng sợ, có tôi đây."

[00:01:05] Các cậu đoán xem cô gái đó nói gì.

[00:01:06] Nói gì thế?

[00:01:07] Cô ấy nói, "Tôi sợ chính là cậu đấy."

[00:01:10] Được rồi, được rồi, được rồi.

[00:01:12] Chủ đề chính hôm nay là,

[00:01:14] giúp đỡ đồng chí Viên Quân nhận ra sai lầm.

[00:01:16] Đồng chí Viên Quân,

[00:01:17] lần này cậu đã phạm sai lầm rất nghiêm trọng.

[00:01:20] Cậu phải nghiêm túc thái độ, tự kiểm điểm cẩn thận.

[00:01:24] Tôi phạm lỗi gì chứ, tôi?

[00:01:26] Tôi không phải chỉ là học tập Lôi Phong làm việc tốt thôi sao?

[00:01:30] Sở dĩ gây ra trò cười này,

[00:01:32] hoàn toàn là do thói đời xã hội bây giờ quá xấu.

[00:01:36] Giữa người với người thiếu sự tin tưởng và quan tâm.

[00:01:40] Với lại,

[00:01:42] mọi việc cũng không thể lấy thành bại luận anh hùng.

[00:01:44] Tôi đây cùng lắm cũng chỉ có thể

[00:01:47] coi là một anh hùng thất bại.

[00:01:50] Được rồi, được rồi, đừng nói nữa, chán quá.

[00:02:05] Hiểu Bạch.

[00:02:06] Nghe nói mấy ngày nữa là đăng ký tuyển quân rồi.

[00:02:08] Cậu định đi đăng ký không?

[00:02:10] Mấy hôm trước tôi và La Vân còn đang bàn bạc.

[00:02:13] Hình như chúng tôi không có nhiều lựa chọn.

[00:02:15] Ngoài đi làm thanh niên xung phong thì là đi lính.

[00:02:17] Hiểu Bạch còn đang do dự.

[00:02:19] Cậu ấy vừa không muốn đi lính,

[00:02:21] cũng không muốn đi làm thanh niên xung phong.

[00:02:22] Nhưng mà, cậu ấy lại không nghĩ ra được

[00:02:24] cậu ấy còn có thể làm gì.

[00:02:26] Trời ạ, ngay cả chuyện tốt như đi lính

[00:02:29] cậu cũng không muốn đi à?

[00:02:31] Dì ơi, dì có thể nói, cũng có thể không nói. Hiểu Bạch, cậu chắc chắn là bị chiều hư rồi.

[00:02:34] Ba tôi là "lão cửu thúi",

[00:02:36] tôi đi lính người ta còn không thèm nhận.

[00:02:39] Cậu nghe tôi nói đây.

[00:02:41] Hiểu Bạch của chúng ta

[00:02:42] còn chê bộ quân phục trong quân đội xấu xí,

[00:02:44] nói rằng cái quần đó giống như cái bao tải.

[00:02:47] Theo tôi thấy, đúng là phải để cậu đi làm thanh niên xung phong,

[00:02:50] đến nơi nghèo khổ nhất,

[00:02:52] để cậu đói mấy ngày là hiểu ra.

[00:02:53]

[00:02:56] sinh bảy, tám đứa con,

[00:02:57] rồi toàn là thiểu năng, thấy ai cũng gọi là cha.

[00:02:59] Ngày nào cũng ăn cơm heo. Ôi, bóp chết tôi rồi!

[00:03:04] Hiểu Bạch, tha cho tôi đi! Không nói nữa!

[00:03:19] Mẹ, mẹ chịu khó một chút nhé.

[00:03:22] Lát nữa là đến bệnh viện rồi.

[00:03:24] Anh cả, bệnh của mẹ không sao đâu.

[00:03:27] Mẹ chỉ lo cho con thôi.

[00:03:39] Thôi, các cậu tha cho nó đi.

[00:03:43] Nó là đứa trẻ ngoan ngoãn mà.

[00:03:46] Nó ngoan ngoãn à?

[00:03:47] Nó đúng là đứa được chọn ra từ những người ngoan ngoãn nhất đấy.

[00:03:51] Lý Viện Triều, cậu cũng thật là vô vị.

[00:03:54] Nhân lúc tôi đưa mẹ đi khám bệnh,

[00:03:56] lại giở trò đột kích với tôi phải không?

[00:03:58] Như thế này có ảnh hưởng đến danh tiếng của cậu không?

[00:04:00] Tôi chỉ hỏi cậu một câu, Tiểu Hỗn Đản ở đâu?

[00:04:04] Tôi biết, nhưng tôi có thể nói cho cậu biết sao?

[00:04:11] Mày là một tên vô danh tiểu tốt,

[00:04:13] không xứng để thách thức tao.

[00:04:16] Được, vậy tôi đi trước đây.

[00:04:18] Đợi đã. Về nhắn lại cho Tiểu Hỗn Đản,

[00:04:21] ba ngày sau, mười giờ sáng, hẹn gặp ở quảng trường Tiên Nông Đàn.

[00:04:27] Nếu hắn không có gan đến,

[00:04:29] thì đừng gọi cái tên Tiểu Hỗn Đản nữa.

[00:04:31] Sớm cuốn xéo khỏi Bắc Kinh, trốn đi thật xa.

[00:04:34] Nghe rõ chưa?

[00:04:35] Nếu hắn dám đến thì sao?

[00:04:40] Nếu hắn có bản lĩnh chạy thoát khỏi tay tôi lần nữa,

[00:04:43] từ nay về sau, Lý Viện Triều tôi sẽ cút khỏi Bắc Kinh.

[00:04:48] Được, tôi nhất định sẽ nhắn lại.

[00:04:54] Để nó đi đi.

[00:05:18] Cửu, Tiểu Cửu, tôi thấy Lý Viện Triều rồi.

[00:05:26] Lý Viện Triều có nói gì không?

[00:05:27] Ba ngày sau, mười giờ sáng, ở Tiên Nông Đàn.

[00:05:30] Đi hay không, cậu tự quyết định đi.

[00:05:33] Đi! Tôi và thằng Lý Viện Triều đó cũng nên có một trận sống mái.

[00:05:39] Các bạn sẵn lòng hỗ trợ cơ quan công an

[00:05:40] truy bắt Tiểu Hỗn Đản, đây đương nhiên là một việc tốt.

[00:05:43] Tiểu Hỗn Đản là một tội phạm ác độc,

[00:05:46] chúng tôi đã truy bắt hắn một thời gian dài.

[00:05:49] Có mấy lần,

[00:05:49] có mấy lần,

[00:05:50] chúng tôi suýt nữa bắt được hắn nhưng đều để hắn chạy thoát.

[00:05:54] Sao vậy? Các bạn có tin tức gì về hắn không?

[00:05:57] Tạm thời chưa có. Tôi chỉ muốn hỏi,

[00:06:00] nếu chúng tôi gặp hắn, chúng tôi có thể bắt hắn không?

[00:06:03] Tất nhiên là được. Hắn là tội phạm bị chúng tôi truy nã.

[00:06:06] Mỗi một công dân đều có nghĩa vụ

[00:06:09] áp giải hắn đến cơ quan công an.

[00:06:10] Nếu trong lúc bắt hắn,

[00:06:12] hắn dùng hung khí hành hung thì sao?

[00:06:15] Theo quy định của pháp luật,

[00:06:16] khi tội phạm cầm hung khí uy hiếp tính mạng người khác,

[00:06:19] người bị hại có quyền tự vệ chính đáng.

[00:06:30] Hiểu Bạch, sắp có chuyện rồi.

[00:06:32] Sao thế, La Vân?

[00:06:34] Cậu lại đây.

[00:06:37] Tôi nghe nói Lý Viện Triều và Tiểu Hỗn Đản đã hẹn nhau,

[00:06:39] ba ngày sau gặp mặt ở Tiên Nông Đàn.

[00:06:42] Con trai ở các khu tập thể đang bàn tán xôn xao về chuyện này,

[00:06:44] họ đều định đi.

[00:06:45] Tôi nghĩ Chung Dược Dân chắc chắn cũng sẽ đi.

[00:06:48] Cậu ta chắc chắn sẽ không bỏ lỡ cơ hội này.

[00:06:51] Lần này e là sẽ xảy ra chuyện lớn.

[00:06:57] La Vân, sao cậu lại biết rõ như vậy?

[00:07:00] Anh tôi là bạn của Lý Viện Triều,

[00:07:02] là anh ấy nói cho tôi biết.

[00:07:04] ...

[00:07:07] Hiểu Bạch, cậu đi đâu vậy?

[00:07:09] Tìm Chung Dược Dân.

[00:07:10] Cậu quay lại đây!

[00:07:14] Các cậu nói xem, Tiểu Hỗn Đản có dám đến không?

[00:07:18] Có khả năng.

[00:07:20] Tại sao vậy?

[00:07:24] Hắn chỉ trong vài tháng đã nổi danh.

[00:07:27] Tôi nghĩ,

[00:07:28] hắn sẽ không tiếc bất cứ giá nào để giữ danh tiếng.

[00:07:31] Thằng nhóc này tuy xảo quyệt,

[00:07:33] ...

[00:07:33] nhưng mưu lược lại không sâu.

[00:07:36] Vẫn thuộc loại đầu óc đơn giản.

[00:07:39] Loại người chỉ dựa vào dũng khí của kẻ莽夫,

[00:07:40] cứ làm bừa làm bãi.

[00:07:42] Sớm muộn gì cũng mất mạng.

[00:07:44] Hắn thiệt thòi ở chỗ,

[00:07:46] hắn luôn làm việc một mình.

[00:07:48] ...

[00:07:49] Nhiều người như chúng ta, còn sợ hắn à?

[00:07:53] Dược Dân, tôi không muốn tham gia chuyện này nữa.

[00:07:57] Tôi cảm thấy lần này khác với những lần đánh nhau trước đây.

[00:08:00] Không khéo sẽ có người chết.

[00:08:02] Tôi nghĩ chúng ta đừng ai tham gia nữa.

[00:08:04] Nếu Tiểu Hỗn Đản đi thật,

[00:08:07] Lý Viện Triều có thật sự dám giết hắn không?

[00:08:12] Nhiều người như vậy,

[00:08:13] cho dù Lý Viện Triều không muốn giết người,

[00:08:16] một khi đã động thủ,

[00:08:17] anh ta cũng chưa chắc đã kiểm soát được tình hình.

[00:08:20] Dược Dân, tôi thấy chuyện này không tầm thường đâu.

[00:08:26] Chúng ta đừng đi nữa.

[00:08:27] Đúng vậy.

[00:08:29] Các cậu có thể không đi, nhưng tôi phải đi.

[00:08:32] Nếu không, Lý Viện Triều sẽ không biết ăn nói thế nào.

[00:08:35] Với lại,

[00:08:36] ...

[00:08:39] ...

[00:08:42] ...

[00:08:45] ...

[00:09:01] Viên Quân, Trịnh Đồng, xin lỗi.

[00:09:03] Tôi có chuyện quan trọng,

[00:09:05] muốn nói riêng với Chung Dược Dân.

[00:09:07] Ý của cô là,

[00:09:08] hai anh em chúng tôi tránh mặt một chút.

[00:09:11] Thực ra chúng tôi cũng sẽ không làm phiền hai người đâu.

[00:09:14] Hai người muốn làm gì,

[00:09:15] chúng tôi nhắm mắt lại là xong.

[00:09:17] Cần gì phải đuổi chúng tôi đi chứ?

[00:09:20] Tôi không đùa với các cậu.

[00:09:22] Hy vọng các cậu tôn trọng tôi.

[00:09:26] Được, được. Đi thôi, Viên Quân.

[00:09:28] Cậu có thấy không?

[00:09:30] Thằng nhóc Dược Dân này cũng có ý đó.

[00:09:32] Không nói một lời. Đi thôi.

[00:09:35] Lần này cậu đã biết thế nào là trọng sắc khinh bạn rồi chứ?

[00:09:40] Từ từ nói chuyện nhé.

[00:09:48] Dược Dân, chuyện đó tôi đã nghe rồi.

[00:09:51] Tôi hy vọng cậu đừng đi.

[00:09:54] Lần này sẽ có chuyện lớn đấy. Cậu hứa với tôi đi.

[00:10:01] Nói đi chứ. Hứa với tôi đi.

[00:10:05] Đây là chuyện của tôi, cậu đừng lo.

[00:10:09] Tôi phải lo. Cậu phải hứa với tôi.

[00:10:12] Tại sao tôi phải hứa với cậu?

[00:10:14] Bởi vì... bởi vì em yêu anh.

[00:10:33] Dược Dân,

[00:10:35] chẳng lẽ anh không biết tình cảm của em dành cho anh sao?

[00:10:45] Tôi còn tưởng cậu chỉ có thiện cảm với tôi thôi.

[00:10:56] Lúc mới quen cậu,

[00:11:00] tôi nghĩ những người như các cậu đều là lưu manh,

[00:11:04] còn rất vô lại nữa.

[00:11:09] Vậy sao cậu lại thay đổi cách nhìn rồi?

[00:11:14] Sau này tôi phát hiện cậu không xấu như vậy.

[00:11:20] Chỉ là cố tình giả vờ xấu.

[00:11:24] Đôi khi còn xấu một cách rất đáng yêu.

[00:11:34] Cậu có biết không?

[00:11:37] Hôm đó cậu nói về cảm nhận của mình đối với âm nhạc,

[00:11:44] thật sự đã khiến tôi ngẩn người ra. Tôi đã nghĩ,

[00:11:51] một người nhạy cảm với âm nhạc như vậy,

[00:11:56] nội tâm của anh ấy chắc chắn cũng rất phong phú.

[00:12:01] Có lẽ là từ hôm đó,

[00:12:05] em bắt đầu có sự quan tâm đến anh.

[00:12:14] ...

[00:12:22] Cậu quan tâm đến tôi à? Vậy thì tôi khổ rồi.

[00:12:27] Tự nhiên lại có thêm một người quản tôi.

[00:12:31] Quản anh thì sao? Em phải quản.

[00:12:36] Ai bảo anh trêu ghẹo em?

[00:12:38] Người ta đang trượt băng ngon lành,

[00:12:40] anh cứ phải quấy rầy. Bây giờ hối hận chưa?

[00:12:43] Hối hận thì không có, tôi chỉ không hiểu,

[00:12:46] có phải phụ nữ các cậu

[00:12:48] cứ thích chỉ trỏ người khác không?

[00:12:51] Anh sai rồi, em không có hứng thú quản người khác.

[00:12:54] Em chỉ muốn ngăn cản anh, Dược Dân.

[00:13:07] Chuyện đó anh đừng đi, được không?

[00:13:18] Không được, tôi nhất định phải đi.

[00:13:24] Coi như tôi cầu xin anh, được không?

[00:13:28] Hiểu Bạch, tôi hứa với cậu,

[00:13:32] sau khi chuyện này xong,

[00:13:34] tôi sẽ không tham gia vào những chuyện này nữa.

[00:13:37] Nhưng chuyện này tôi nhất định phải đi.

[00:13:40] Dược Dân, trong lòng anh tôi chỉ có vị trí như vậy thôi à?

[00:13:47] Bây giờ xin anh hãy lựa chọn,

[00:13:49] anh chọn em,

[00:13:51] hay là chọn đám bạn xấu của anh?

[00:13:53] Hiểu Bạch, cậu làm khó tôi rồi.

[00:13:56] Tôi thừa nhận tôi thích cậu,

[00:13:58] nhưng tôi cũng không thể bỏ rơi bạn bè.

[00:14:03] Được lắm, Chung Dược Dân, anh nghe cho rõ đây.

[00:14:07] Từ bây giờ,

[00:14:09] coi như chúng ta chưa từng quen biết. Đi rồi.

[00:14:11] Em đứng lại!

[00:14:13] Châu Hiểu Bạch, em cũng nghe cho rõ đây.

[00:14:15] Tôi, Chung Dược Dân, chưa bao giờ bị người khác uy hiếp.

[00:14:17] Cái tính tiểu thư của em,

[00:14:19] tốt nhất đừng giở ra với tôi.

[00:14:30] Sao thế này?

[00:14:35] Cô gái này có chuyện gì buồn vậy?

[00:14:36] Có phải Chung Dược Dân đã làm...

[00:14:38] Đi đi đi, vào xem đi.

[00:14:41] Này Dược Dân,

[00:14:42] tôi thấy Châu Hiểu Bạch sao lại vừa đi vừa lau nước mắt?

[00:14:45] Cậu có phải là đã

[00:14:46] có ý đồ xấu, làm người ta giận rồi không?

[00:14:49] Có phải đã động tay động chân rồi không? Được tay chưa?

[00:14:53] Anh em, nóng vội quá.

[00:14:56] Chính xác.

[00:14:57] Tôi nói cho các cậu biết,

[00:14:59] sau này ai còn đùa giỡn với tôi kiểu này,

[00:15:03] đừng trách tôi trở mặt.

[00:15:05] Nói đi nói lại lại nổi cáu, chán thật.

[00:15:09] Chính xác.

[00:15:10] Viên Quân, Trịnh Đồng,

[00:15:14] lần này tôi có dự cảm không tốt.

[00:15:16] E là sẽ xảy ra chuyện lớn.

[00:15:18] Vậy cậu cũng đừng đi nữa.

[00:15:20] Chúng ta đừng ai đi nữa.

[00:15:22] Tôi phải đi.

[00:15:23] Nếu không, Lý Viện Triều sẽ không biết ăn nói thế nào.

[00:15:27] Còn nữa, quan trọng nhất là Lý Khuê Dũng.

[00:15:31] Vừa nghĩ đến việc lần này cậu ta sẽ vì chuyện này mà mất mạng,

[00:15:35] tôi dù thế nào cũng phải đi cứu cậu ta.

[00:15:37] Dược Dân, vậy cậu千万 phải cẩn thận.

[00:15:40] Đừng để xảy ra chuyện gì.

[00:15:42] Cẩn thận nhé.

[00:16:29] Cậu nói xem hai người đó hôm nay có dám đến không?

[00:17:21] Trời ơi, Châu Hiểu Bạch, cậu là gì của tôi chứ?

[00:17:28] Cứ phải lo chuyện của tôi.

[00:17:31] Em là bạn gái của anh, em phải lo.

[00:17:33] Cậu không quản được đâu, cút đi!

[00:17:36] Trừ khi anh đánh chết em, nếu không em chết cũng không buông tay.

[00:17:39] Cậu không buông tay à? Cậu không buông tay, tôi đánh cậu đấy!

[00:17:43] Anh đánh đi! Nếu anh xuống tay được thì cứ đánh!

[00:17:52] Lý Viện Triều, tôi đến rồi!

[00:17:54] Hai chúng ta hôm nay quyết đấu một trận đi!

[00:17:56] Đã đến rồi thì hôm nay e là không đi được đâu.

[00:18:28] Lý Viện Triều, nếu mày là một tay hảo hán,

[00:18:31] thì solo với tao một trận đi.

[00:18:34] Để những người này tránh ra.

[00:18:37] Chúng tôi không thích đánh tay đôi,

[00:18:40] thể hiện dũng khí của kẻ莽夫. Sao thế? Mày sợ à?

[00:18:46] Nếu tao sợ, hôm nay tao đã không đến.

[00:18:50] Nếu tôi nói,

[00:18:55] hôm nay tôi không định động thủ với cậu,

[00:18:58] mà là đưa cậu đến Cục Công an.

[00:19:01] Cậu sẽ không nghĩ là tôi sợ chứ?

[00:19:03] Lý Viện Triều,

[00:19:04] mẹ kiếp mày đừng tự tìm lối thoát.

[00:19:06] Hôm nay tao sẽ không cho mày lối thoát đó.

[00:19:08] Tao còn nói cho mày biết, hôm nay tốt nhất mày giết tao đi.

[00:19:12] Nếu mày không giết được tao, lần sau tao sẽ giết mày.

[00:19:14] Mày tin không?

[00:19:21] Trời ơi, Hiểu Bạch, buông tay ra đi. Tôi xin cậu đấy.

[00:19:34] Đừng làm lỡ việc lớn của tôi.

[00:19:36] Dược Dân, tôi xin anh đừng đi nữa.

[00:19:39] Coi như là vì em, được không?

[00:19:41] Hiểu Bạch, tính mạng con người là trên hết.

[00:19:44]

[00:19:48] Anh không kiểm soát được tình hình đâu, anh không cứu được ai cả.

[00:19:51] Anh chỉ làm cho mình cũng bị liên lụy thôi.

[00:19:52] Anh có biết không?

[00:19:58] Buông ra, cậu!

[00:20:01] Chung Dược Dân, đồ khốn nạn!

[00:20:05] Là hắn, chính là hắn đã giết.

[00:20:19] Nói nhảm cái gì?

[00:20:36] Khuê Dũng, lên xe!

[00:20:44] Đừng đánh nữa! Đừng đánh nữa! Nhìn cho kỹ!

[00:20:47] Đó là Chung Dược Dân!

[00:21:15] Này, bác sĩ, có nguy hiểm không ạ?

[00:21:17] Bây giờ vẫn chưa rõ, mau đi nộp viện phí đi.

[00:21:42] Alo, ai vậy?

[00:21:44] Hiểu Bạch, là anh đây. Em nghe anh nói.

[00:22:15] Alo, Hiểu Bạch, em千万 đừng cúp máy.

[00:22:16] Anh bây giờ có chuyện gấp cần em giúp.

[00:22:22] Hiểu Bạch, em đang nghe phải không?

[00:22:29] Nói đi.

[00:22:30] Hiểu Bạch, anh đang ở bệnh viện.

[00:22:32] Bạn anh bị thương nặng, đang được cấp cứu.

[00:22:34] Anh bây giờ cần tiền.

[00:22:35] Em có thể cho anh mượn chút tiền không? Anh nhất định sẽ trả lại.

[00:22:37] Hiểu Bạch, anh xin em đấy.

[00:22:42] Được, được, em đến ngay.

[00:24:08] Khuê Dũng, cậu tỉnh lại rồi. Sợ chết tôi rồi.

[00:24:13] Cậu đã hôn mê một ngày một đêm rồi.

[00:24:15] Tôi cứ sợ cậu không tỉnh lại được.

[00:24:17] Cậu đừng nói chuyện, nghe tôi nói được không?

[00:24:21] Đây là Viên Quân, đây là Trịnh Đồng.

[00:24:24] Các cậu đều đã gặp rồi. Đây là Châu Hiểu Bạch,

[00:24:26] bạn gái của tôi.

[00:24:33] Chào bạn. Xin hãy yên tâm dưỡng thương.

[00:24:35] Bạn của Dược Dân chính là bạn của tôi.

[00:24:37] Chúng tôi đều sẽ giúp bạn.

[00:24:39] Lần này, may mà có Hiểu Bạch.

[00:24:41] Nếu không phải cô ấy trộm tiền của ba mình,

[00:24:43] chúng tôi lấy đâu ra nhiều tiền như vậy

[00:24:44] để đóng viện phí cho cậu chứ?

[00:24:45] Hiểu Bạch mới lợi hại chứ.

[00:24:47] Vừa ra tay đã trộm được ví của ba mình.

[00:24:49] Xéo đi! Cậu mới đi trộm ví chứ.

[00:24:52] Đó là tiền ba tôi để trong áo khoác.

[00:24:54] Cái này đương nhiên không thể gọi là trộm được.

[00:24:56] Cái đó phải gọi là "thuận tay lấy". Như vậy nghe thuận tai hơn.

[00:25:02] Tiểu Cửu thế nào rồi? Cậu ấy sao rồi?

[00:25:07] Hắn chết rồi.

[00:25:10] Tôi đã sớm biết hắn sẽ đi đến bước này.

[00:25:17] Cho dù Lý Viện Triều không giết hắn,

[00:25:20] để Cục Công an tóm được cũng vậy thôi.

[00:25:26] Tôi khuyên hắn, hắn không nghe.

[00:25:32] Chúng tôi từ nhỏ đã cùng nhau lớn lên.

[00:25:38] Tôi luôn cảm thấy hắn có chuyện gì, tôi không thể không lo.

[00:25:44] Người ta không thể không có nghĩa khí.

[00:25:49] Kết quả là càng lún càng sâu.

[00:25:53] Muốn rút ra cũng không rút ra được.

[00:25:56] Khuê Dũng, hai ngày nay tôi cũng không ngủ được.

[00:26:01] Tôi đã nghĩ rất nhiều. Thời gian qua,

[00:26:05] chúng ta đúng là đã làm không ít chuyện hoang đường.

[00:26:07] Phải tự kiểm điểm lại. Thôi, không nói nữa.

[00:26:12] Cậu hãy dưỡng bệnh cho tốt.

[00:26:14] Sau này hai chúng ta vẫn là bạn bè, đúng không?

[00:26:29] Tôi vừa mới đi hỏi thăm khắp các khu tập thể,

[00:26:31] đã biết được không ít tin tức.

[00:26:33] Hôm đó Lý Viện Triều vừa vào,

[00:26:35] đã bỏ rơi hết anh em.

[00:26:37] Không cầm cự được một lúc.

[00:26:38] ...

[00:26:39] Nào là Ma Lôi Tử...

[00:26:40] Nói chung là những người tham gia hôm đó,

[00:26:42] tất cả đều bị bắt.

[00:26:43] ...

[00:26:45] Kết quả này,

[00:26:46] e là ngay cả Lý Viện Triều cũng không ngờ tới.

[00:26:48] Nhiều người như vậy mang theo dao,

[00:26:50] một khi đã động thủ, không ai có thể kiểm soát được tình hình.

[00:26:52] Nói là tự vệ chính đáng, kết quả lại thành phòng vệ quá mức.

[00:26:56] Vẫn phải chịu trách nhiệm hình sự.

[00:27:06] Cậu tên Chung Dược Dân à?

[00:27:07] Tôi có chuyện gì vậy?

[00:27:09] Chúng tôi là người của phòng dự thẩm, Cục Công an,

[00:27:10] đến đây tìm cậu để tìm hiểu một số tình hình.

[00:27:12] Vào nhà nói chuyện đi.

[00:27:22] Hai người các cậu là ai?

[00:27:24] Tên gì?

[00:27:25] Tôi tên là Viên Quân, cậu ấy tên là Trịnh Đồng.

[00:27:29] Chúng tôi đều ở cùng khu tập thể với Chung Dược Dân.

[00:27:31] Các anh nói chuyện đi, chúng tôi đi trước đây.

[00:27:33] Đừng đi, ngồi xuống hết đi. Các cậu đến đúng lúc lắm.

[00:27:36] Đỡ phải tôi lại phải đi tìm các cậu.

[00:27:37] Chúng ta nói chuyện cho ra nhẽ.

[00:27:43] Có lẽ các cậu đều đã nghe nói rồi.

[00:27:44] Vụ án mạng ở Tiên Nông Đàn liên quan đến không ít người.

[00:27:47] Theo lời tố giác của một số người,

[00:27:48] các cậu cũng tham gia vào vụ việc này.

[00:27:50] Chúng tôi đến đây lần này,

[00:27:52] là để xác minh vụ việc này.

[00:27:53] Trời ơi, đồng chí cảnh sát, ông quá đề cao chúng cháu rồi.

[00:27:56] Chúng cháu nào có gan đó.

[00:27:58] Bình thường chúng cháu ra đường thấy người ta đánh nhau,

[00:28:00] chúng cháu đã tránh xa rồi.

[00:28:02] Chuyện này tình hình cụ thể chúng cháu thật sự không biết.

[00:28:05] Chúng cháu chỉ là nghe nói thôi.

[00:28:07] Các đồng chí chắc chắn đã nhầm lẫn rồi.

[00:28:10] Mấy đứa trẻ chúng tôi đều là

[00:28:12] những đứa trẻ ngoan có tiếng ở khu vực này.

[00:28:14] Thế thì lạ nhỉ. Theo tôi được biết,

[00:28:17] mấy người các cậu là những tên lưu manh vặt có tiếng ở khu phố này.

[00:28:21] Đánh nhau gây rối, cướp mũ cướp áo,

[00:28:24] đều là do các cậu làm. Nếu không,

[00:28:27] tôi tìm các cậu làm gì?

[00:28:29] Các cậu tưởng tôi ăn no rửng mỡ à?

[00:28:30] Đồng chí cảnh sát,

[00:28:32] anh không thể chỉ nghe đám

[00:28:33] trinh sát của ủy ban khu phố

[00:28:35] nói bậy bạ được.

[00:28:37] Tôi thấy trong số các cậu, cậu là người nói nhiều nhất.

[00:28:39] Cái miệng nhỏ này cũng khá lanh lợi đấy. Vậy tôi hỏi cậu,

[00:28:42] trưa ngày mùng 5, khoảng 11 giờ,

[00:28:45] cậu đang làm gì?

[00:28:46] Cậu hãy kể lại chi tiết cho tôi.

[00:28:49] Trưa ngày mùng 5, cháu đang giúp mẹ nấu cơm.

[00:28:54] Nấu được nửa chừng thì hết nước tương,

[00:28:57] mẹ cháu bảo cháu đi mua nước tương.

[00:28:59] Được rồi, cậu ký tên vào đây.

[00:29:01] Tôi cảnh cáo cậu trước nhé,

[00:29:02] nếu cậu không nói thật,

[00:29:04] mọi hậu quả cậu sẽ phải tự chịu.

[00:29:11] Đồng chí cảnh sát, có phải đến lượt cháu nói không ạ?

[00:29:13] Cháu nhớ ra rất nhiều tình tiết.

[00:29:15] Chuyện của cậu, chúng tôi về cơ bản đã nắm được rồi.

[00:29:18] Theo lời khai của Lý Viện Triều và những người khác,

[00:29:20] hôm đó cậu đã đến muộn.

[00:29:22] Khi cậu đến,

[00:29:23] Lý Khuê Dũng đã bị thương nặng.

[00:29:25] Chính là nhờ anh ta nhảy lên xe đạp của cậu mới thoát chết.

[00:29:29] Có phải vậy không?

[00:29:32] Các ông đều biết cả rồi. Đúng vậy,

[00:29:36]

[00:29:39] Nhưng hôm đó tôi đến không phải để đánh nhau.

[00:29:42] Tôi nghe nói ở quảng trường Tiên Nông Đàn có người đánh nhau tập thể,

[00:29:47] tôi muốn đến can ngăn.

[00:29:49] Lúc đó tôi vừa đến đã gặp Lý Khuê Dũng.

[00:29:51] Cậu ta "vèo" một cái đã nhảy lên xe tôi.

[00:29:53] Ngay sau đó một con dao phay,

[00:29:55] "vút" một tiếng sượt qua đầu tôi.

[00:29:57] Nguy hiểm thật.

[00:29:58] Sợ đến nỗi suýt nữa thì đái ra quần.

[00:30:02] Đúng vậy, tôi đây cũng được coi là thấy việc nghĩa ra tay giúp đỡ nhỉ?

[00:30:05] Phải.

[00:30:07] Cũng coi như cứu được một mạng người nhỉ?

[00:30:08] Cục Công an dù sao cũng phải tặng tôi một lá cờ khen nhỉ?

[00:30:11] Nghĩ gì thế?

[00:30:12] Cục Công an của chúng tôi sẽ tặng cậu cờ khen à?

[00:30:15] Cậu đúng là không coi mình là người ngoài.

[00:30:17] Tôi nói cho các cậu biết,

[00:30:18] hôm nay chúng tôi đến đây là để xác minh tình hình.

[00:30:21] Nếu các cậu có che giấu điều gì,

[00:30:23] tôi có thể tặng các cậu một đôi còng tay đấy.

[00:30:26] Trước khi cuộc điều tra của chúng tôi kết thúc,

[00:30:28] các cậu không được đi đâu cả.

[00:30:30] Các cậu phải có mặt khi được gọi,

[00:30:32] chúng tôi sẽ tìm các cậu bất cứ lúc nào.

[00:30:35] Nghe thấy không?

[00:30:36] Chúng cháu đều sẵn lòng chấp nhận sự审查 của tổ chức.

[00:30:39] Chính sách của Đảng ta là tuyệt đối không bỏ sót

[00:30:41] một người xấu, cũng tuyệt đối không oan sai một người tốt.

[00:30:44] Biết rồi.

[00:30:46] Anh ơi,

[00:30:48] Chung Dược Dân và một cô gái đã đến nhà chúng ta.

[00:30:53] Cô gái đó còn đưa tiền cho mẹ chúng ta nữa.

[00:30:55] Nói là để mẹ chúng ta mua ít đồ bổ cho anh bồi bổ.

[00:31:03] Anh ơi, Chung Dược Dân đối xử với anh tốt thật.

[00:31:08] Vậy mấy hôm trước sao anh lại trở mặt với cậu ta?

[00:31:14] Chuyện của hai chúng tôi, nói ra em cũng không hiểu.

[00:31:18] Đừng hỏi nữa.

[00:31:20] Còn một chuyện nữa, anh ơi.

[00:31:22] Thi thể của Tiểu Hỗn Đản đã được hỏa táng hôm qua.

[00:31:37] Đồng chí cảnh sát,

[00:31:38] sao ông không hỏi tôi?

[00:31:40] Tôi cũng đang muốn đem tình hình ngày hôm đó

[00:31:42] báo cáo lại với ông. Ông hỏi tôi đi.

[00:31:45] Ngày hôm đó cậu quả thực không đến,

[00:31:46] chuyện này chúng tôi đều đã rõ. Nhưng mà,

[00:31:48] Viên Quân, cậu cũng không phải là người tốt gì.

[00:31:51] Lúc tôi thẩm vấn,

[00:31:52] đã nhiều lần nghe thấy tên cậu.

[00:31:54] Mặc dù ngày hôm đó cậu không có mặt ở hiện trường,

[00:31:56] nhưng chuyện này cũng có liên quan đến cậu.

[00:31:59] Vấn đề của cậu thì,

[00:32:00] chúng ta để sau nói.

[00:32:01] Tóm lại, các cậu phải luôn có mặt khi được gọi.

[00:32:04] Nếu tôi không tìm được các cậu,

[00:32:07] sẽ bị coi là sợ tội bỏ trốn.

[00:32:09] Các cậu hãy suy nghĩ cho kỹ.

[00:32:10] Các cậu nên rút kinh nghiệm từ chuyện này,

[00:32:13] được không?

[00:32:14] Các đồng chí đúng là công an tốt của nhân dân.

[00:32:17] Thấy mấy chúng tôi đang đứng bên bờ vực thẳm,

[00:32:19] không quản nguy hiểm cá nhân,

[00:32:20] vươn người ra kéo chúng tôi một cái.

[00:32:22] Nguy hiểm biết bao. Nếu không cứu được chúng tôi,

[00:32:25] chính mình lại rơi xuống, phải không?

[00:32:27] Các đồng chí thật không biết,

[00:32:28] bình thường ba tôi nói tôi, tôi đều cứng đầu,

[00:32:30] hôm nay những lời này của hai vị,

[00:32:32] khiến cho trong lòng tôi "vút" một tiếng, ấm áp lạ thường.

[00:32:35] Chúng tôi thật sự nên cảm ơn các đồng chí.

[00:32:40] Chúng tôi cũng biết,

[00:32:41] Đảng và chính phủ sẽ không bỏ rơi chúng tôi.

[00:32:44] Hai vị đi thong thả, hai vị đi thong thả.

[00:32:45] Đi thong thả, đi thong thả.

[00:32:47]

[00:32:48] Tạm biệt.

[00:32:49] Tạm biệt, tạm biệt.

[00:33:52] Các bạn học sinh này,

[00:33:54] chúng tôi đều là đến đăng ký.

[00:33:57] Cậu tên gì?

[00:33:59] Chung Dược Dân.

[00:34:00] Chung Dược Dân. Còn cậu?

[00:34:03] Tôi tên là Viên Quân.

[00:34:04] Viên Quân.

[00:34:05] Trịnh Đồng. Tôi...

[00:34:07] À, Trịnh Đồng.

[00:34:10] Danh sách này không có tên các cậu.

[00:34:12] Các cậu không thể tham gia khám sức khỏe.

[00:34:14] Chúng tôi đều là học sinh tốt nghiệp khóa này mà,

[00:34:16] sao ngay cả tư cách khám sức khỏe nhập ngũ cũng không có?

[00:34:19] Chuyện này thì tôi không rõ lắm.

[00:34:21] Đây là danh sách do Ủy ban Cách mạng trường các cậu cung cấp.

[00:34:23] Có chuyện gì thì tìm trường các cậu mà hỏi.

[00:34:27] Về trường các cậu mà hỏi.

[00:34:39] La Vân, có chuyện gì mà phấn khích thế?

[00:34:41] Hiểu Bạch, mình nhận được giấy báo nhập ngũ rồi!

[00:34:45] Yo, chỉ có thế thôi à? Mình còn tưởng có chuyện gì.

[00:34:48] Chuyện này không phải là chuyện tốt sao?

[00:34:52] Tiểu thư Châu của tôi ơi,

[00:34:53] cậu đừng nghĩ người khác đều giống cậu,

[00:34:55] có một người cha làm trung tướng.

[00:34:58] Chuyện mà người khác mơ ước,

[00:34:59] đến lượt cậu lại còn phải suy nghĩ.

[00:35:03] Được rồi, được rồi, đồng chí La Vân,

[00:35:04] lại đây, chúc mừng cậu, chúc mừng cậu vinh quang nhập ngũ.

[00:35:07] Thế còn được.

[00:35:09] Cậu có biết làm một nữ binh khó khăn thế nào không?

[00:35:12] Toàn quân chỉ có mấy nghìn suất thôi.

[00:35:15] Đợt nữ binh này đều cùng một đơn vị,

[00:35:18] chúng ta phải nghĩ cách,

[00:35:19] để hai chúng ta được phân vào cùng một đơn vị.

[00:35:21] Tôi nói cũng không được.

[00:35:23] Phải trải qua ba tháng huấn luyện tân binh,

[00:35:25] mới được phân công đơn vị.

[00:35:27] Này, đầu óc cậu làm bằng gỗ à?

[00:35:30] Đơn vị này không phải là đơn vị cũ của ba cậu sao?

[00:35:33] Bảo ba cậu nói một tiếng đi.

[00:35:38] Đúng rồi, sao mình lại không nghĩ ra nhỉ?

[00:35:43] Chúng tôi đã đăng ký rồi,

[00:35:44] tại sao không cho chúng tôi tham gia khám sức khỏe nhập ngũ?

[00:35:46] Là thế này, năm nay chỉ tiêu nhập ngũ có hạn,

[00:35:50] không phải tất cả các học sinh đăng ký

[00:35:52] đều sẽ được chấp thuận.

[00:35:53] Cho nên nhà trường đã chọn ra một số

[00:35:55] học sinh có biểu hiện tốt hơn để tham gia khám sức khỏe.

[00:35:59] Cho dù đã tham gia khám sức khỏe,

[00:36:01] cũng chỉ có một phần nhỏ trong số đó được chấp thuận.

[00:36:04] Vậy ý thầy là chúng tôi bình thường biểu hiện không tốt,

[00:36:08] nên không có tư cách khám sức khỏe à?

[00:36:10] Tôi không nói như vậy.

[00:36:12] Danh sách tham gia đăng ký khám sức khỏe

[00:36:14] do Ủy ban Cách mạng của trường thảo luận và quyết định.

[00:36:17] Việc thẩm tra lý lịch cho kỳ khám sức khỏe nhập ngũ này rất nghiêm ngặt.

[00:36:20] Theo tôi được biết,

[00:36:22] cha mẹ của ba người các cậu

[00:36:23] về mặt chính trị đều có vấn đề nhất định.

[00:36:26] Có người là vấn đề lịch sử,

[00:36:28] có người là vấn đề hiện hành.

[00:36:30] Mặc dù tổ chức chưa có kết luận chính thức.

[00:36:32] Nói một cách khác,

[00:36:33] cho dù nhà trường có đồng ý cho các cậu đi khám sức khỏe,

[00:36:36] vòng thẩm tra lý lịch các cậu cũng không thể qua được.

[00:36:38] Chính sách của Đảng không phải là không coi trọng thành phần sao?

[00:36:41] Với lại chúng tôi đều xuất thân từ cán bộ cách mạng,

[00:36:43] chứ không phải là "ngũ đại đen".

[00:36:49] La Vân cũng sắp đi lính rồi. Các cậu thật may mắn.

[00:36:53] Đi hết cả rồi,

[00:36:55] chỉ còn lại mấy kẻ thất nghiệp vô gia cư chúng tôi.

[00:36:58] Bắc Kinh xem ra không thể ở lại được nữa.

[00:37:01] Dược Dân, cậu có dự định gì không?

[00:37:04] Mấy chúng tôi định đi làm thanh niên xung phong ở Thiểm Bắc.

[00:37:08] Này, Hiểu Bạch, vài năm nữa,

[00:37:10] cậu chắc chắn sẽ là một sĩ quan rồi.

[00:37:13] Còn tôi thì có lẽ đã trở thành một nông dân đích thực.

[00:37:16] Đến lúc gặp lại,

[00:37:18] cậu千万 đừng chê chúng tôi là người nhà quê,

[00:37:19] làm mất mặt cậu đấy.

[00:37:21] Sao cậu lại nói như vậy?

[00:37:24] Dù cậu ở đâu, đang làm gì,

[00:37:27] cũng sẽ không ảnh hưởng đến quan hệ của chúng ta.

[00:37:29] Tôi muốn cậu nhớ, tôi là bạn gái của cậu.

[00:37:34] Tôi thì lại có chút lo lắng,

[00:37:36] sợ thằng nhóc này có mới nới cũ,

[00:37:38] đá tôi mất.

[00:37:40] Hiểu Bạch, tôi chưa từng hứa gì với cậu đâu nhé.

[00:37:43] Cậu là người tự do. Sau này vào quân đội,

[00:37:46] nếu có một

[00:37:47] sĩ quan trẻ có tài theo đuổi cậu,

[00:37:49] cậu千萬 đừng nghĩ đến tôi.

[00:37:50] Lo cho mình là quan trọng nhất.

[00:37:52] Em không đùa với anh.

[00:37:55] Anh nghe cho rõ đây.

[00:37:58] Em, Châu Hiểu Bạch, cả đời này đã nhận anh rồi.

[00:38:02] Anh đừng hòng trốn thoát.

[00:38:04] Anh có trốn đến chân trời góc bể,

[00:38:05] em cũng sẽ bắt anh về.

[00:38:07] Trời ơi, cậu đừng dọa tôi,

[00:38:09] tôi nhát gan lắm.

[00:38:11] Tôi thấy hai chúng ta ở độ tuổi này,

[00:38:14] bây giờ yêu đương còn quá sớm.

[00:38:17] Nên dành thời gian

[00:38:18] vào công việc và học tập.

[00:38:20] Xì! Lại giở trò này! Lên lớp với tôi à?

[00:38:24] Anh làm gì sớm thế?

[00:38:25] Là ai đã mặt dày theo đuổi tôi?

[00:38:28] Lúc đó sao anh không dành thời gian

[00:38:29] vào việc học và công việc?

[00:38:31] Lúc đó không phải tôi lầm đường lạc lối sao?

[00:38:34] Cậu phải cho tôi thời gian sửa sai chứ.

[00:38:36] Nhận thức của con người là từ từ nâng cao.

[00:38:39] Dù sao đi nữa,

[00:38:41] nếu có một ngày nào đó cậu phản bội tôi,

[00:38:43] tôi sẽ quyết đấu với cậu.

[00:38:45] Bây giờ, không được nói nhiều. Hôn em đi.

[00:39:20] Đồng chí, chúng tôi muốn đi làm thanh niên xung phong.

[00:39:24] Điều kiện cần có là gì ạ?

[00:39:27] Không cần điều kiện gì cả.

[00:39:28] Chỉ cần các bạn là học sinh tốt nghiệp khóa này,

[00:39:29] đều có thể đăng ký.

[00:39:31] Đồng chí ơi,

[00:39:32] đi làm thanh niên xung phong ở nông thôn Thiểm Bắc,

[00:39:33] việc vinh quang như vậy,

[00:39:34] có phải cũng cần có sự chấp thuận không ạ?

[00:39:37] Đúng, đúng, đúng.

[00:39:38] Mấy anh em xuất thân đều không được tốt lắm.

[00:39:40] Nếu tổ chức không chấp thuận,

[00:39:42] chúng tôi tuyệt đối không có gánh nặng tư tưởng.

[00:39:44] Đúng.

[00:39:45] Chúng tôi đảm bảo sẽ không

[00:39:46] làm phiền tổ chức.

[00:39:47] Sẽ tự kiếm sống ở thành phố.

[00:39:49] Các em học sinh, các em học sinh,

[00:39:51] xuất thân của các em là gì tôi không biết.

[00:39:53] Nếu thật sự như

[00:39:54] như các em nói, xuất thân không tốt,

[00:39:56] vậy thì càng nên đến

[00:39:57] vùng trời rộng lớn để rèn luyện.

[00:40:00] Coi bần hạ trung nông là thầy,

[00:40:01] học hỏi nhiều hơn những phẩm chất tốt đẹp của họ.

[00:40:04] Tôi không hiểu,

[00:40:05] tại sao cứ phải là mấy chúng tôi cần được cải tạo?

[00:40:08] Chúng tôi đã chọc giận ai chứ?

[00:40:11] Ai cũng cần cải tạo tư tưởng,

[00:40:13] không chỉ riêng các bạn.

[00:40:15] Vậy bần hạ trung nông cũng cần cải tạo à?

[00:40:17] Bần hạ trung nông cũng cần được cải tạo.

[00:40:18] Vậy nếu đều cần cải tạo,

[00:40:19] thì ai học ai chứ?

[00:40:21] Chính xác.

[00:40:22] Các cậu sao lại lý sự cùn vậy?

[00:40:26] Vậy chúng ta cứ bái

[00:40:26] giai cấp công nhân làm thầy đi.

[00:40:27] Bắc Kinh có nhiều nhà máy như vậy,

[00:40:29] cứ làm gần đây thôi, chạy xa làm gì.

[00:40:30] Chúng ta đừng làm phiền tổ quốc.

[00:40:32] Chính xác.

[00:40:35] Các bạn đến đây đăng ký,

[00:40:36] hay là đến gây rối?

[00:40:38] Có cần tôi gọi điện cho đồn cảnh sát không?

[00:40:39] ...

[00:40:40] Bây giờ đang truy bắt

[00:40:41] những trường hợp phá hoại phong trào "lên núi xuống nông thôn" đấy.

[00:40:44] Đừng, đừng, đừng!

[00:40:45] 千萬 đừng!

[00:40:46] Xin đừng như vậy!

[00:40:47] Chúng tôi đến đây để đăng ký.

[00:40:48] Đúng vậy, thật sự là...

[00:40:50] ...

[00:41:02] Dược Dân, còn bao xa nữa?

[00:41:04] Mới đến đâu chứ, cứ nhắm đến một trăm dặm mà đạp đi.

[00:41:14] Bị lừa rồi! Bị lừa rồi, Hiểu Bạch!

[00:41:20] Dược Dân đã lừa chúng ta.

[00:41:22] Hôm qua hắn nói thế nào?

[00:41:23] Cậu nói Thập Tam Lăng không xa Bắc Kinh,

[00:41:25] đi xe đạp chỉ mất một tiếng.

[00:41:27] Bây giờ đã một tiếng rưỡi rồi,

[00:41:29] sao vẫn còn hơn một trăm cây số?

[00:41:31] Tôi nói là hơn một tiếng,

[00:41:32] nhưng đó là đi ô tô, ai nói là đi xe đạp đâu?

[00:41:36] Chung Dược Dân, đồ lừa đảo!

[00:41:38] Lần sau tôi sẽ không tin cậu nữa!

[00:41:42] Chân tôi mỏi rã rời rồi, tôi không đi nữa.

[00:41:44] Tùy cậu. Cậu có thể về ngay bây giờ.

[00:41:48] Nhưng tôi cảnh cáo cậu,

[00:41:49] bà con nông dân ở vùng này đều khá nghèo,

[00:41:51] có rất nhiều người bốn mươi mấy tuổi còn chưa lấy được vợ.

[00:41:53] Cậu phải cẩn thận đấy.

[00:41:55] Nếu cậu mất tích, chúng tôi nhất định sẽ đi tìm cậu.

[00:41:57] Chỉ sợ đến lúc tìm được cậu,

[00:41:58] gạo đã nấu thành cơm rồi.

[00:42:00] Đúng vậy. Dù có tìm được cũng khó xử.

[00:42:04]

[00:42:06] Cũng giống như một người đã đói mấy ngày,

[00:42:09] khó khăn lắm mới tìm được một cái bánh ngô,

[00:42:11] vừa định cắn thì lại bị chúng ta cướp lại.

[00:42:15] Cậu nói xem chúng tôi cũng không nỡ lòng.

[00:42:17] Châu Hiểu Bạch, cậu đi không?

[00:42:19] Nếu cậu không đi, tôi về một mình.

[00:42:21] Yo, giận rồi à? Đúng là không biết đùa. La Vân,

[00:42:24] 千万 đừng chấp nhặt chúng tôi.

[00:42:28] La Vân, cậu nghĩ xem,

[00:42:30] mồm chó có thể phun ra ngà voi sao?

[00:42:34] Đúng vậy, đồng chí La Vân,

[00:42:36] chúng tôi đều rất cần cậu.

[00:42:39] Không có cậu, chúng tôi sẽ rất đau khổ.

[00:42:41] Hy vọng cậu trở lại hàng ngũ cách mạng.

[00:42:44] Phạm sai lầm không sao cả,

[00:42:46] sửa chữa là đồng chí tốt.

[00:42:48] Chúng tôi sẽ không kỳ thị cậu đâu.

[00:42:50] Chúng tôi sẽ không kỳ thị cậu đâu.

[00:42:51] Cậu千万 đừng mang gánh nặng gì nhé.

[00:42:53] Châu Hiểu Bạch, tôi coi như đã lên thuyền giặc với cậu rồi.

[00:42:57] Họ bắt nạt tôi mà cậu cũng không lo.

[00:42:59] Mặc chung một chiếc quần với họ rồi.

[00:43:01] Này!

[00:43:02] Châu Hiểu Bạch không có mặc chung quần với chúng tôi.

[00:43:04] Cùng lắm là cô ấy mặc chung quần với Dược Dân thôi.

[00:43:07] Đây là vấn đề nguyên tắc.

[00:43:09] Tên khốn này tùy các cậu nói đi.

[00:43:13] Tôi chính là muốn mặc chung quần với Chung Dược Dân,

[00:43:15] còn mặc cả đời. Tức chết các cậu! Tức chết các cậu!

[00:43:17] Hiểu Bạch, sao lại càng nói càng quá đáng vậy?

[00:43:20] Toàn là nói giúp cho Chung Dược Dân.

[00:43:22] La Vân, tôi còn có một cái quần nữa đấy.

[00:43:24] Có muốn mặc chung với tôi không?

[00:43:25] Đi sang một bên đi.

[00:43:27] Chúng ta đi thôi.

[00:43:31] Nhanh lên, theo kịp đi.

[00:43:33] Đợi chúng tôi với!

[00:43:43] Lại đây, lại đây! Ăn, ăn, ăn!

[00:43:44] Anh em, uống một chút đi.

[00:43:46] Trời ơi, lạnh quá! Lạnh chết tôi rồi!

[00:43:51] Dược Dân, ôm em đi.

[00:44:02] La Vân, cậu có lạnh không? Hay là cậu cũng qua đây.

[00:44:06] Xéo đi! Mơ đẹp quá!

[00:44:09] Bị cự tuyệt rồi nhé. Đáng đời!

[00:44:13] Trời ơi, sốc quá!

[00:44:15] Sốc quá đi! La Vân!

[00:44:20] Ghét!

[00:44:22] Viên Quân, cậu nhìn kìa, cậu nhìn kìa.

[00:44:25] Tôi không sao cả. Tôi coi tất cả gái đẹp trên đời như phân.

[00:44:29] Cậu mới là phân ấy.

[00:44:33] Trời lạnh quá, chúng ta hát một bài đi.

[00:44:44] Hát bài gì?

[00:44:46] "Cây sơn tra".

[00:44:47] Hát bài "Con đường nhỏ" thật lãng mạn.

[00:44:49] Cùng người yêu ra trận.

[00:44:58] Hay là chúng ta hát một bài hát ly biệt đi.

[00:45:09] ♪ Nhớ năm xưa mẹ ngày đêm không ngủ yên ♪

[00:45:19]

[00:45:28] ♪ Vào lúc bình minh ấy ♪

[00:45:33]

[00:45:47] Hiểu Bạch, thứ Hai tuần sau em đi lính rồi.

[00:45:51]

[00:45:53] Đừng cạn, uống một ngụm thôi.

[00:45:57] Tại sao?

[00:46:01] Rượu trong ly đã cạn,

[00:46:03] tiệc sẽ tàn.

[00:46:08] Nhưng em không muốn nó kết thúc.

[00:46:22] ...

[00:46:33] Không có bữa tiệc nào không tàn.

[00:46:34] Có, có bữa tiệc không tàn.

[00:46:37] Bữa tiệc của tôi sẽ không bao giờ tàn.

[00:46:40] Hiểu Bạch, thuận theo duyên phận đi.

[00:46:44] Sao phải thuận theo duyên phận?

[00:46:46] Mọi chuyện trên đời đều do nỗ lực mà có.

[00:46:49] Chứ không phải dựa vào duyên phận.

[00:46:51] Em muốn đi lính, dựa vào nỗ lực có được không?

[00:46:55] Được, tất nhiên là được.

[00:46:57] Một khi vấn đề của ba em được giải quyết,

[00:46:59] anh sẽ nhờ ba anh đưa em vào quân đội.

[00:47:04] Nếu vấn đề của ba em mãi không giải quyết được thì sao?

[00:47:18] Hiểu Bạch, cứ để thuận theo tự nhiên đi.

[00:47:28] Dược Dân, hứa với em một chuyện.

[00:47:33] Em nói đi.

[00:47:34] Đến nhà em, gặp ba em.

[00:47:38] Có cần thiết không?

[00:47:48] Đừng từ chối em, được không?

[00:47:56] Được, anh sẽ đi.

[00:48:33] Thế nào?

[00:48:43] Đây là phòng riêng của cậu phải không?

[00:48:45] Khắp nơi toàn mùi phấn son.

[00:48:48] ...

[00:48:50] Cậu có phải thường xuyên ra vào những phòng riêng thế này không?

[00:48:53] Không có, tuyệt đối là lần đầu tiên.

[00:48:56] Nếu không sao tôi lại tò mò chứ?

[00:48:59] Nơi này không phải ai muốn đến là đến được đâu.

[00:49:02] Phải có tư cách.

[00:49:04] Vậy là tôi đã có được tư cách đó rồi sao?

[00:49:07] Tất nhiên rồi. Ngoài ba tôi ra,

[00:49:10] chưa có người đàn ông nào khác vào phòng này đâu.

[00:49:12] Cậu là người đầu tiên.

[00:49:15] Người đầu tiên này không nói lên vấn đề gì cả.

[00:49:20] Biết đâu chỉ là người đi tiền trạm thôi.

[00:49:23] Đại đội sẽ sớm đến.

[00:49:25] Lại nữa rồi.

[00:49:27] Hiểu Bạch, em nghe anh nói này. Anh không hiểu,

[00:49:32] tại sao em lại cứ phải bắt anh đến đây?

[00:49:34] Em có phải rất thích

[00:49:35] làm mọi chuyện trở nên long trọng không?

[00:49:42] Anh đừng giận, nhà em có quy định,

[00:49:44] cha mẹ không can thiệp vào chuyện yêu đương của con cái,

[00:49:46] nhưng cũng không được che giấu.

[00:49:48] Một khi con cái đã quyết định,

[00:49:49] thì nên đưa bạn bè về nhà

[00:49:50] gặp mặt cha mẹ. Sau khi gặp mặt,

[00:49:53] dù cha mẹ có ấn tượng thế nào,

[00:49:55] cũng không có quyền quyết định.

[00:49:56] Tất cả đều do con cái tự quyết.

[00:49:58] Anh chị của tôi,

[00:49:59] đều đã trải qua quá trình này.

[00:50:01] Tôi là con út trong nhà,

[00:50:02] tất nhiên cũng không thể ngoại lệ.

[00:50:07] Ai đã đặt ra quy định này vậy?

[00:50:10] Là ba tôi.

[00:50:11] Đây là một gia đình dân chủ.

[00:50:13] Cho nên hôm nay mời anh đến,

[00:50:15] chẳng qua chỉ là việc làm theo thông lệ,

[00:50:16] đi theo quy trình mà thôi, không cần căng thẳng.

[00:50:21] Bố cậu không phải chỉ là một trung tướng sao?

[00:50:23] Tôi cần gì phải căng thẳng chứ?

[00:50:28] Thế mới đúng chứ, Dược Dân.

[00:50:32] Cậu có biết tôi thích nhất điều gì ở cậu không?

[00:50:36] Chính là cái phong thái

[00:50:37] dửng dưng của cậu.

[00:50:39] Đừng nói là gặp một trung tướng,

[00:50:40] cho dù là nguyên soái làm tổn thương lòng tự trọng của cậu,

[00:50:42] cậu cũng dám tỏ thái độ với ông ta.

[00:50:44] Đó mới là đàn ông.

[00:50:45] Cậu đừng biến tôi thành kẻ ở rể thế này.

[00:50:49] Tôi rất không quen.

[00:50:51] Rồi anh sẽ quen thôi.

[00:50:57] Hiểu Bạch,

[00:50:58] có phải em muốn mọi chuyện

[00:51:00]

[00:51:02] Và còn muốn người khác đều nghe theo em nữa.

[00:51:04] Đừng coi tôi độc tài như vậy chứ.

[00:51:07] Tôi chỉ như vậy trong một số trường hợp thôi.

[00:51:12]

[00:51:13] bây giờ đang ở phòng khách, các ngài có thể đi rồi.

[00:51:15] Được, tôi biết rồi. Đi thôi.

[00:51:28] Được rồi, đi thôi.

[00:51:44] Chủ nhiệm Vương, tôi biết ông định nói gì.

[00:51:48] Tôi nói thay ông luôn nhé. Ông à, có phải

[00:51:51] ông muốn hỏi tôi đã suy nghĩ thế nào rồi?

[00:51:53] Tôi nói với ông thế này nhé,

[00:51:54] tôi không cần suy nghĩ.

[00:51:56] Có người đã cạy cửa nhà chúng tôi,

[00:51:57] ông lại bảo tôi suy nghĩ xem có phải là chính tôi cạy không.

[00:51:59] Tôi thấy chuyện này thật hoang đường.

[00:52:02] Nếu ông cứ nhất định là tôi làm,

[00:52:05] vậy thì tôi chỉ có thể thừa nhận

[00:52:06] là chính tôi đã trong trạng thái mộng du

[00:52:08] cạy cửa nhà chúng tôi.

[00:52:10] Nếu suy luận như vậy thì,

[00:52:12] vấn đề lại nảy sinh.

[00:52:13] Thứ nhất, tôi không có bệnh mộng du đó.

[00:52:17] Cho dù là tôi làm,

[00:52:19] đồ gian đó đã đi đâu hết rồi?

[00:52:22] Tôi mỗi sáng thức dậy,

[00:52:24] đều tìm kiếm kỹ lưỡng trên giường,

[00:52:26] không chừng tôi đã trong mơ trộm được một cái ví tiền gì đó.

[00:52:30] Nhưng tôi chưa bao giờ tìm thấy.

[00:52:33] Viên Quân à, con từ nhỏ đã nghịch ngợm.

[00:52:37] Cũng vì cái tính nghịch ngợm này,

[00:52:40] ba con không ít lần đánh con, phải không?

[00:52:43] Nhưng tôi luôn cho rằng,

[00:52:46] con trai mà không nghịch ngợm, lớn lên không có tương lai.

[00:52:50] Con trai mà, đá ba chân cũng không ra được tiếng rắm,

[00:52:54] có thể có tương lai gì chứ?

[00:52:57] Viên Quân, con cứ yên tâm, cứ cố gắng làm tốt.

[00:53:01] Chú Vương tin tưởng con.

[00:53:03] Trời ơi, Chủ nhiệm Vương, hôm nay ngài sao thế?

[00:53:08] Trước đây ngài đều coi chúng cháu

[00:53:09] như là kẻ thù giai cấp,

[00:53:11] cả khuôn mặt đều là đấu tranh giai cấp.

[00:53:14] Nhưng hôm nay ngài lại như

[00:53:16] mẹ hiền của tổ quốc, hiền từ nhân hậu.

[00:53:18] Sao cháu lại thấy có chút không ổn nhỉ?

[00:53:21] Chủ nhiệm Vương, ngài đừng dọa cháu.

[00:53:24] Có phải sân vận động lại sắp tổ chức đại hội công khai xét xử rồi không?

[00:53:32] Viên Quân, cứ hay đùa giỡn với chú Vương.

[00:53:38] Chủ nhiệm Vương, chuyện đó thật sự không phải tôi làm.

[00:53:41] Tôi thề với trời.

[00:53:43] Tôi có nói là cậu làm sao?

[00:53:45] Không phải cậu thì không phải cậu thôi.

[00:53:48] Chuyện nhỏ như vậy,

[00:53:49] cứ mãi dây dưa vào vấn đề này.

[00:53:53] Vì tôi luôn cảm thấy trong lòng không yên.

[00:53:55] Thời buổi này, chuyện oan sai nhiều lắm.

[00:53:58] Nếu ông mà cho tôi lên ghế hổ,

[00:53:59] tôi cũng nhận tội.

[00:54:01] Thời buổi này oan hồn nhiều lắm,

[00:54:03] dù sao cũng không thiếu thêm một người như tôi.

[00:54:05] Nhưng vấn đề là,

[00:54:06] còn chưa tra tấn ép cung mà,

[00:54:08] đã một mực khẳng định là tôi.

[00:54:09] Tôi cảm thấy càng oan uổng hơn.

[00:54:12] Được rồi, được rồi, được rồi.

[00:54:13] Nếu con cảm thấy oan uổng, nếu con cảm thấy không yên tâm,

[00:54:17] bây giờ ta sẽ đại diện tổ chức tuyên bố,

[00:54:21] Viên Quân là một đồng chí tốt,

[00:54:23] chưa từng làm những chuyện như cạy cửa khóa chốt.

[00:54:26] Kể cả nhà của mình. Được chưa?

[00:54:31] Vậy thì tôi phải cảm ơn sự tin tưởng của tổ chức đối với tôi,

[00:54:33] đã giúp tôi rửa sạch nỗi oan.

[00:54:35] Ngoài ra thì,

[00:54:37] tôi hy vọng tổ chức có thể giúp tôi

[00:54:38] xóa bỏ ảnh hưởng xấu do chuyện này gây ra cho tôi.

[00:54:45] Viên Quân à, đừng có đùa giỡn với chú Vương nữa.

[00:54:50] Mau về nhà đi.

[00:54:52] Cha mẹ con đã được giải phóng rồi.

[00:54:54] Sáng nay đã về đến nhà.

[00:55:09] Ba, mẹ, anh ấy chính là Chung Dược Dân.

[00:55:13] Chào chú, chào dì.

[00:55:16] Lại đây, lại đây. Ngồi đi, chàng trai trẻ.

[00:55:18] Ngồi đi.

[00:55:33] Chàng trai trẻ, nghe con gái Hiểu Bạch của chúng tôi nói cậu rất giỏi.

[00:55:42] Điều này đã khơi dậy sự tò mò của chúng tôi.

[00:55:45] Tôi đã nghĩ,

[00:55:47] nếu con gái tôi có để ý đến chàng trai nào đó,

[00:55:50] vậy thì chàng trai đó chắc chắn là người tốt.

[00:55:56] Chú Châu, Hiểu Bạch chưa hiểu rõ cháu lắm.

[00:56:00] Dù sao chúng cháu quen nhau cũng chưa được bao lâu.

[00:56:04] Ba, anh ấy đang giả vờ khách sáo đấy.

[00:56:06] Con thấy chúng con đã hiểu nhau rất rõ rồi.

[00:56:08] Nếu không con đã không đưa anh ấy đến gặp ba mẹ.

[00:56:17] Chàng trai trẻ,

[00:56:19] tôi nghe nói vì vấn đề của cha cậu,

[00:56:22] cậu không được chấp thuận nhập ngũ, phải không?

[00:56:25] Đúng là như vậy.

[00:56:26] Cha tôi đã bị thẩm tra cách ly.

[00:56:28] Cho nên tôi ngay cả tư cách tuyển quân nhập ngũ cũng không có.

[00:56:34] Phải tin tưởng Đảng, tin tưởng nhân dân.

[00:56:38] Vấn đề của cha cậu là vấn đề của riêng ông ấy.

[00:56:41] Vấn đề của ông ấy không ảnh hưởng đến cậu.

[00:56:44] Chính sách của Đảng ta là

[00:56:46] có xét đến thành phần, nhưng không chỉ dựa vào thành phần,

[00:56:47] mà quan trọng là biểu hiện cá nhân.

[00:56:51] Cậu phải nhận thức rõ vấn đề này.

[00:56:55] Chú Châu,

[00:56:56] từ sau khi cha cháu bị thẩm tra cách ly,

[00:56:58] loại giáo dục về cách đối xử đúng đắn với xuất thân này,

[00:57:01] cháu đã nghe rất nhiều rồi.

[00:57:03] Mỗi khi nghe những lời này,

[00:57:05] cháu lại nhớ đến một câu chuyện.

[00:57:07] Câu chuyện này kể về một người,

[00:57:10] đã nói với một bệnh nhân bị liệt nửa người rằng:

[00:57:12] "Bạn thật may mắn,"

[00:57:14] "bạn có nhiều thời gian hơn người bình thường để đọc sách."

[00:57:17] "Tương lai của bạn nhất định sẽ tươi sáng."

[00:57:19] Tôi nghĩ, tất cả những lời khuyên trên đời,

[00:57:23] chỉ có hai ý nghĩa.

[00:57:25] Một là xuất phát từ tấm lòng chân thành mong muốn,

[00:57:27] loại còn lại,

[00:57:29] chỉ là sự qua loa cho có lệ.

[00:57:35] Sao cậu lại có suy nghĩ này?

[00:57:40] Thế này không tương xứng với độ tuổi của cậu.

[00:57:42] Đây là sự thật. Tôi cho rằng,

[00:57:45] gọi chúng tôi là những đứa con có thể giáo dục được,

[00:57:47] bản thân điều đó đã là một sự phân biệt đối xử.

[00:57:50] Điều này nói rõ cho chúng tôi biết,

[00:57:51] chúng tôi đã bị xếp vào loại khác.

[00:57:54] Ngoài ra, câu nói này về mặt logic cũng sai.

[00:57:57] Thử nghĩ xem, nếu cha được giải phóng,

[00:58:00] được phục chức, vậy thì nên gọi chúng tôi là gì?

[00:58:02] Có phải nên gọi là

[00:58:04] "những đứa con không thể giáo dục được" không?

[00:58:08] Ba, chúng ta đừng nói những chuyện nghiêm túc như vậy nữa.

[00:58:11] Được không ạ?

[00:58:12] Ba xem Chung Dược Dân,

[00:58:14] anh ấy có phải là người có tố chất làm lính không?

[00:58:18] Chuyện này tôi không có quyền phát biểu.

[00:58:21] Phẩm chất của một quân nhân không nằm ở vẻ bề ngoài,

[00:58:25] mà là ở nội tâm. Được rồi,

[00:58:31] bây giờ tôi hỏi cậu một câu.

[00:58:34] Chú Châu, xin mời chú nói.

[00:58:37] Nếu cậu là một trinh sát viên,

[00:58:40] có một ngày,

[00:58:42] cậu và đồng đội của cậu đi trinh sát sau lưng địch,

[00:58:45] thu được thông tin tình báo quan trọng của đối phương.

[00:58:49] Nhưng các cậu bị địch bao vây.

[00:58:51] Khi đột phá, đồng đội của cậu bị thương.

[00:58:54] Anh ấy yêu cầu cậu bắn anh ấy,

[00:58:57] sau đó mang theo tình báo đột phá.

[00:59:01] Lúc này cậu định làm thế nào?

[00:59:08] Tôi sẽ bắn anh ấy.

[00:59:15] Tại sao?

[00:59:17] Trên chiến trường, lý trí luôn quan trọng hơn tình cảm.

[00:59:20] Đồng đội của tôi đã bị thương,

[00:59:22] nếu tôi vì tình nghĩa đồng đội,

[00:59:24] cõng anh ấy cùng đột phá,

[00:59:25] thế thì tất sẽ gây ra

[00:59:26] việc chúng tôi cùng hy sinh hoặc cùng bị bắt.

[00:59:29] Điều đó vô ích.

[00:59:32] Thông tin tình báo đó,

[00:59:32] lại có thể liên quan đến thành bại của cả trận chiến.

[00:59:35] Một quân nhân thực thụ phải

[00:59:37] luôn giữ được cái đầu tỉnh táo và bình tĩnh.

[00:59:39] Tốt! Nói hay lắm! Uống nước, uống nước đi, chàng trai trẻ.

[00:59:47] Tôi tin cậu nhất định sẽ trở thành một quân nhân tốt.

[00:59:50] Sao nào? Có cần tôi giúp đỡ không?

[00:59:57] Cảm ơn chú Châu, cháu không cần sự giúp đỡ của chú.

[01:00:00] Cháu sẽ tự mình phấn đấu.

[01:00:04] Ừm, giỏi lắm. Nhưng cậu hãy nhớ lấy,

[01:00:10] nếu có một ngày nào đó cậu cảm thấy cần tôi giúp đỡ,

[01:00:13] cậu có thể trực tiếp đến đây tìm tôi.

[01:00:15] Cảm ơn ba.

[01:00:19] Con cảm ơn gì chứ, ba có nói con đâu.

[01:00:23] Ba giúp anh ấy chính là giúp con.

[01:00:28] Được rồi, tôi không có gì để hỏi nữa.

[01:00:31] Những câu hỏi tiếp theo sẽ do mẹ con đặt ra.

[01:00:37] Chung Dược Dân, con và con gái của mẹ,

[01:00:39] đều chưa đến hai mươi tuổi đã yêu đương.

[01:00:42] Con không thấy hơi sớm sao?

[01:00:44] Mẹ, con có nói là sẽ cưới cô ấy ngay đâu.

[01:00:48] Con có rất nhiều thời gian để đợi anh ấy.

[01:00:49] Im mồm!

[01:00:50] Dì ơi, cháu cũng thấy hơi sớm.

[01:00:53] Không được nói như vậy!

[01:00:57] Nói chúng tôi đang yêu nhau là hoàn toàn phóng đại.

[01:01:00] Chúng tôi chỉ là có chút thiện cảm với nhau,

[01:01:02] muốn làm bạn bè mà thôi.

[01:01:04] Đây chỉ là một trạng thái trung gian.

[01:01:06] ...

[01:01:07] Nhưng ngôn ngữ hiện tại không có cách nào

[01:01:08] định nghĩa được trạng thái trung gian này.

[01:01:11] Cho nên chỉ có thể nói chúng tôi đang yêu nhau.

[01:01:15] Trạng thái trung gian?

[01:01:17] Đây đúng là một cách nói rất thú vị.

[01:01:20] Anh nói linh tinh gì vậy?

[01:01:22] Cái gì gọi là trạng thái trung gian?

[01:01:25] Em đã thừa nhận với mẹ em rồi,

[01:01:27] chúng ta đang yêu nhau.

[01:01:29] Anh có gì mà không dám thừa nhận?

[01:01:31] Tôi còn phải hỏi cậu một câu.

[01:01:33] Nếu các con yêu nhau,

[01:01:34] con có thể đảm bảo đối xử tốt với con gái mẹ cả đời không?

[01:01:39] Dì ơi, nói thật lòng, cháu không dám đảm bảo.

[01:01:43] Cháu thậm chí không dám đảm bảo sẽ kết hôn với con gái dì.

[01:01:48] ...

[01:01:50] Nói lý do của cậu đi.

[01:01:51] ...

[01:01:51] Vì ba tôi đã từng nói,

[01:01:54] khi con không chắc chắn,

[01:01:55] thì đừng đưa ra lời hứa.

[01:01:57] Vì trước thời gian,

[01:01:59] mọi lời hứa đều trở nên vô nghĩa.

[01:02:06] Hiểu Bạch, những lời nói này của anh ấy rất có lý.

[01:02:10] Chung Dược Dân, sao lại thế này?

[01:02:14] Biết trước anh sẽ nói như vậy,

[01:02:15] em đã không đưa anh đến đây.

[01:02:17] Hiểu Bạch,

[01:02:18] cậu cũng không muốn tôi là một người không thành thật phải không?

[01:02:24] ...

[01:02:25] Chung Dược Dân,

[01:02:26] chúng tôi cũng không có gì để hỏi nữa.

[01:02:28] Cậu có muốn nghe ấn tượng của tôi về cậu không?

[01:02:34] Con nói chuyện rất khéo léo,

[01:02:37] là người được giáo dục rất tốt.

[01:02:39] Con là một chàng trai rất cá tính.

[01:02:43] Ở con thể hiện một sự lý trí rất mạnh mẽ.

[01:02:48] Sự lý trí này là phẩm chất cơ bản để làm nên việc lớn.

[01:02:53] Người đàn ông có khí chất như con,

[01:02:55] đối với một cô gái ngây thơ,

[01:02:57] rất có nguy hiểm.

[01:02:59] Con có thể sẽ làm nên một sự nghiệp lớn,

[01:03:02] nhưng đối với một gia đình sẽ không có trách nhiệm.

[01:03:05] Tôi nói đúng không?

[01:03:07] Dì ơi, cháu không biết, cháu chưa từng nghĩ đến những điều này.

[01:03:14] Nhà chúng tôi có quy định,

[01:03:16] không can thiệp vào chuyện yêu đương hôn nhân của con cái.

[01:03:19] Hôm nay phá lệ, tôi sẽ sử dụng quyền phủ quyết.

[01:03:23] Con và con gái của mẹ không hợp nhau.

[01:03:29] Điều này tôi có thể hiểu.

[01:03:31] Dì thật sự là một người mẹ tốt.

[01:03:34] Ai, các con tự lo liệu đi.

[01:03:36] Yêu nhau hay chia tay,

[01:03:39] dù sao cũng là có lý do của các con.

[01:03:44] Cảm ơn mẹ.

[01:03:53] Tiểu Chung à, cậu có thể trở thành một quân nhân tốt.

[01:04:00] Tôi tin, trong hàng ngũ quân đội của chúng ta,

[01:04:04] tôi nhất định sẽ gặp được cậu.

[01:04:08] Khi gặp ba con, thay mặt chú gửi lời hỏi thăm ông ấy.

[01:04:12] Dù ông ấy có vấn đề gì đi nữa,

[01:04:15] ông ấy cuối cùng vẫn chiếm được thiện cảm của tôi.

[01:04:18] Vì con trai của ông ấy đúng là không tồi.

[01:04:31] ...

[01:04:41] Được rồi, làm cậu thất vọng rồi.

[01:04:45] Nhưng ông già đã nói rồi,

[01:04:47] trời đất bao la, có nhiều việc để làm.

[01:04:51] Nếu tôi đi đăng ký làm thanh niên xung phong,

[01:04:52] cậu nên chúc mừng tôi chứ.

[01:04:55] Vậy chúng ta chia tay,

[01:04:57] cũng tốt.

[01:04:58] Cậu nói lại lần nữa đi.

[01:05:01] Trời lạnh, có gió, về nhà sớm đi.

[01:05:06] Bạn trẻ,

[01:05:07] làm cách mạng mà không có một sức khỏe tốt thì không được đâu.

[01:05:13] Tôi đã bảo anh gặp ba mẹ tôi,

[01:05:14] anh lúc nào cũng thích ra vẻ ta đây,

[01:05:16] nói chuyện như thế là không được.

[01:05:18] Vào quân đội rồi phải sửa đổi.

[01:05:26] Cậu tự ti rồi.

[01:05:28] Thấy rồi.

[01:05:30] Đồ khốn.

[01:05:32] Này, cũng thấy rồi.

[01:05:35] Vì tôi, anh không thể cúi đầu một lần sao?

[01:05:38] Hồng Thường Thanh đã nói, chém đầu...

[01:05:42] Cút!

[01:05:51] Nói với chú dì, tôi ngưỡng mộ họ.

[01:05:54] ...

[01:06:17] Đây là nhà của Viên Quân.

[01:06:19] Lấy hòn đá chém chết nó đi.

[01:06:21] Đừng, đừng, đừng.

[01:06:23] Nếu ba cậu ta ở nhà thì phiền lắm.

[01:06:25] Ông già này tự dưng

[01:06:26] bị nhốt một năm,

[01:06:27] vừa được thả ra, đang tìm chỗ trút giận đấy.

[01:06:29] Đúng vậy. Viên Quân! Viên Quân!

[01:06:32] Này, ai vậy?

[01:06:34] Công an đây. Tìm cậu để hỏi một số chuyện.

[01:06:37] Này, tôi nói sao

[01:06:39] cảnh sát bây giờ lại có giọng lưu manh thế này.

[01:06:41] Hóa ra là các cậu à.

[01:06:43] Chúng tôi không lên đâu, cậu xuống đây đi.

[01:06:45] Bố cậu sắp về rồi.

[01:06:46] Không sao, lên đi. Bố tôi chưa về đâu.

[01:06:48] Ông ấy đi thăm chiến hữu cũ rồi.

[01:06:50] Đợi nhé.

[01:06:51] Nhanh lên! Nhanh! Nhanh!

[01:06:55] Lại đây, vào đi.

[01:06:57] Trời ơi! Đâu ra bộ quân phục quốc phòng xanh này vậy?

[01:07:02] Còn là quân phục có hai túi nữa chứ.

[01:07:04] Cấp cho đấy. Anh em đây đi lính rồi. Ngồi, ngồi đi.

[01:07:09] Cậu thật sự đi lính à?

[01:07:10] Có gì đâu chứ. Cậu ngồi đi, ngồi xuống rồi nói.

[01:07:14] Vốn dĩ năm nay đã hết đợt tuyển quân rồi.

[01:07:17] Trương Hải Dương, Châu Hiểu Bạch và họ cũng sắp đi rồi.

[01:07:19] Đổi vận rồi.

[01:07:21] Bố tôi được thả ra khỏi trại giam.

[01:07:23] Hỏi ra mới biết, đợt lính này là đi quân đoàn A.

[01:07:26] Quân đoàn A là ổ cũ của bố tôi đấy.

[01:07:28] Bố tôi từ năm 38 đã ở đó rồi.

[01:07:30] Từ quân đoàn trưởng đến sư đoàn trưởng đều là người quen của ông ấy.

[01:07:34] Thế này thì còn gì bằng.

[01:07:35] Quân đoàn A tuyển quân mà dám không tuyển con trai của ông ấy,

[01:07:37] đây không phải là nổi loạn sao? Bố tôi không nói hai lời,

[01:07:40] gọi điện thẳng cho tham mưu trưởng một cái.

[01:07:43] Thế là xong. Tham mưu trưởng còn nói nữa,

[01:07:46] bảo tôi ở nhà thêm mấy ngày,

[01:07:47] ở nhà陪 bố.

[01:07:49] Dù sao huấn luyện tân binh cũng mất ba tháng,

[01:07:52] đi muộn vài ngày không sao.

[01:07:55] Ông già đã được giải phóng,

[01:07:57] cũng không báo cho anh em một tiếng.

[01:08:00] Đây là vi phạm nghiêm trọng nguyên tắc tổ chức.

[01:08:03] Nhưng sau khi chúng tôi bàn bạc,

[01:08:05] quyết định vẫn cho cậu một cơ hội sửa sai.

[01:08:08] Những chuyện còn lại cậu tự lo liệu đi.

[01:08:10] Tôi mời, tôi mời.

[01:08:12] Tôi xin lỗi các anh em.

[01:08:14] Các cậu nói đi đâu?

[01:08:15] Tất nhiên là quán Mạc Tư Khoa rồi.

[01:08:18] Dược Dân, chúng ta về mài dao đi,

[01:08:20] chặt chém hắn cho đã.

[01:08:21] Bò hầm lon phải ăn.

[01:08:22] Đúng thế, salad kem gấp đôi.

[01:08:24] Được.

[01:08:27] Dược Dân,

[01:08:29] không phải là tôi không muốn thông báo cho các anh em,

[01:08:32] mà là tôi sợ các anh em bị sốc.

[01:08:36] Vốn dĩ đã đăng ký cùng các cậu,

[01:08:39] đi làm thanh niên xung phong ở Thiểm Bắc.

[01:08:42] Ngày tháng dù khổ cực, ít nhất anh em còn có nhau,

[01:08:44] còn có thể giúp đỡ nhau. Nhưng mà...

[01:08:49] nhưng mà tôi đột nhiên thay đổi quyết định,

[01:08:51] là lỗi của tôi, không nghĩa khí.

[01:08:53] Viên Quân, đây là chuyện tốt.

[01:08:55] Trong đám anh em chúng ta,

[01:08:57] chỉ cần một người có thể thành danh, đó đều là chuyện tốt.

[01:09:00] Sau này nếu có làm sư đoàn trưởng, lữ đoàn trưởng,

[01:09:02] 千万 đừng quên anh em.

[01:09:04] Chính xác.

[01:09:05] Đến lúc đó hai anh em chúng tôi không có cơm ăn,

[01:09:08] phải đi ăn xin đến cửa nhà cậu,

[01:09:10] cậu sẽ không làm lơ chúng tôi chứ? Xin lỗi.

[01:09:14] Chuyện này là lỗi của tôi, tôi không nghĩa khí.

[01:09:16] Nói gì thế? Ai mà chẳng muốn đi lính chứ?

[01:09:21] Nếu có thể đi thì đương nhiên phải đi rồi.

[01:09:22] Anh em mừng cho cậu.

[01:09:27] Sao thế? Đây không giống một người đàn ông chút nào.

[01:09:36] Yo, đều ở đây cả à?

[01:09:39] Hải Dương.

[01:09:41] Cậu cũng mặc vào rồi à?

[01:09:42] Đi lính rồi à?

[01:09:44] Dược Dân, tôi tìm cậu khắp nơi.

[01:09:47] Này,

[01:09:48] các cậu thế này là có chút khí thế "bình Lư Sơn" đấy.

[01:09:51] Chạy đến chỗ tôi khoe khoang à?

[01:09:54] Không phải ý đó. Em trai tôi tìm cậu đấy.

[01:09:57] Anh Chung, nghe nói anh sắp đi làm thanh niên xung phong?

[01:10:00] Cho em đi cùng được không?

[01:10:01] Ở nhà có cho đi không?

[01:10:02] Ừm.

[01:10:03] Được. Hải Dương, cậu cũng đi lính à?

[01:10:10] À, một đồng đội cũ của ba tôi,

[01:10:13] lần này chính là quản lý khu vực trường chúng tôi.

[01:10:15] Đã chỉ định muốn tôi đi. Mặc dù ba tôi chưa được giải phóng,

[01:10:19] nhưng nhà trường cũng đã thả chúng tôi.

[01:10:22] Tôi không đi lính được rồi.

[01:10:23] Trường chúng tôi đi làm thanh niên xung phong ở Thiểm Bắc.

[01:10:26]

[01:10:29] không giáp ranh với nơi nào cả.

[01:10:30] Chạy cũng không có chỗ chạy.

[01:10:32] Tôi coi như đã nhận mệnh rồi.

[01:10:33]

[01:10:35] sống qua ngày thôi.

[01:10:36] Yo yo yo yo,

[01:10:38]

[01:10:41] Câu đó nói thế nào nhỉ...

[01:10:42]

[01:10:44] "trai tráng Tuy Đức."

[01:10:47]

[01:10:49] Cậu lại hăng hái rồi phải không?

[01:10:51] Đợi sau này cậu thăng chức,

[01:10:52]

[01:10:53] được không?

[01:10:56] Dược Dân, tôi nói cho cậu biết một tin tốt.

[01:10:59] 千万 đừng kể cho ai nhé.

[01:11:01] Nhớ không được nói nhé.

[01:11:02] Nghe ba tôi nói,

[01:11:03] Trung ương gần đây sắp giải phóng một loạt cán bộ cũ.

[01:11:07] Nghe nói đây là ý của Chủ tịch Mao.

[01:11:09] Ba cậu lần này chắc chắn có cơ hội.

[01:11:12] Đây đúng là một chuyện tốt.

[01:11:15] Nhưng chỉ không biết,

[01:11:16] ba tôi cuối cùng có được giải phóng không.

[01:11:18] Chắc chắn có cơ hội. Cậu cứ chờ xem.

[01:11:20] Tình hình hiện nay là,

[01:11:22] các cấp ủy ban cách mạng phải thành lập

[01:11:23] ban lãnh đạo kết hợp ba thế hệ già, trung, trẻ.

[01:11:26] "Già" là gì? Cán bộ cũ đấy.

[01:11:29] Nhưng bây giờ cán bộ cũ còn tại vị không nhiều,

[01:11:31] tất cả đều bị giam rồi. Phải làm sao?

[01:11:33] Theo tôi thấy, bắt buộc phải thả người.

[01:11:37] Được, vậy tôi phải xin phép gặp bố tôi,

[01:11:40] tôi phải báo tin tốt này cho ông ấy.

[01:11:42] Anh em, anh em, nhất định phải giữ bí mật nhé.

[01:11:45] Được.

[01:11:47] Dược Dân.

[01:11:55] Đời này quen biết cậu đúng là một điều may mắn.

[01:11:59] Không nói gì nữa, thường xuyên viết thư.

[01:12:02] Có thay đổi gì, nhất định phải báo cho tôi biết.

[01:12:08]

[01:12:55] Không phải đã nói rồi sao?

[01:12:56]

[01:12:58] Để người khác không bắt được điểm yếu.

[01:12:59] Nói thì nói thế, em biết anh ấy sẽ không đến.

[01:13:03] Nhưng em vẫn hy vọng được nhìn thấy anh ấy.

[01:13:30] Anh ấy đến rồi.

[01:13:41] ...

[01:13:42] Hiểu Bạch, em千万 bình tĩnh nhé.

[01:13:46] Ở đây đông người tai mắt.

[01:13:50] Đợt nữ binh này có thể sẽ được phân vào cùng một đơn vị.

[01:14:03] Chung Dược Dân, đợi tôi.

[01:14:24] Bố, con sắp đi làm thanh niên xung phong ở Thiểm Bắc rồi.

[01:14:27] Mấy ngày nữa là lên đường.

[01:14:29] Bố còn gì muốn nói với con không?

[01:14:31] Thiểm Bắc là một nơi tốt đẹp.

[01:14:34] Tuy nghèo khó,

[01:14:34] nhưng người ở đó tốt.

[01:14:36] Giản dị, lương thiện, kết bạn có thể掏 ruột gan ra.

[01:14:41] Năm 42, quân đội của chúng ta nghỉ ngơi,

[01:14:42] đã đóng quân ở Thiểm Bắc.

[01:14:44] Bố hiểu người dân ở đó.

[01:14:48] Bố, ba của Viên Quân đã được giải phóng rồi.

[01:14:54] Được phục chức rồi.

[01:14:56] Chuyện này bố biết.

[01:14:57] Ông ấy vốn dĩ không có chuyện gì.

[01:15:00] Cán bộ từ năm 38,

[01:15:02] từ lúc nhập ngũ đã không hề rời khỏi hàng ngũ.

[01:15:06] Nói ông ấy muốn phản bội,

[01:15:09] ông ấy ngay cả cơ hội cũng không có.

[01:15:11] Nói ông ấy là kẻ phản bội, hoàn toàn là nói bậy.

[01:15:13] Nhưng vấn đề của bố,

[01:15:14] khi nào mới có thể làm rõ được ạ?

[01:15:16] Trường hợp của bố thì khác.

[01:15:19] Năm đó ở hành lang Hà Tây,

[01:15:21] quân đội bị đánh tan,

[01:15:23] một phần chiến hữu đã hy sinh.

[01:15:26] Một phần chiến hữu bị bắt làm tù binh.

[01:15:29] Bố là một trong số ít người đột phá thành công.

[01:15:32] Ở nhà dân dưỡng thương nửa năm,

[01:15:34] sau đó trở về Diên An chỉnh phong, bị thẩm tra.

[01:15:38] Sau giải phóng, trong đợt thanh trừng phản cách mạng lại bị thẩm tra.

[01:15:41] Lần này là lần thứ ba.

[01:15:44] Tìm người nông dân đó, hỏi ông ta.

[01:15:46] Hỏi một cái là rõ ngay.

[01:15:49] Con tưởng tổ chức ngốc hơn con à?

[01:15:52] Họ không đi điều tra à?

[01:15:55] Người nông dân đó đã lâu không tìm được rồi.

[01:15:59] Trong thời kỳ kháng chiến,

[01:16:00] cả làng bị đốt trụi.

[01:16:02] E là người đó đã không còn.

[01:16:46] Dược Dân, Trịnh Đồng, đến nơi đó,

[01:16:48] có cần gì nhất định phải viết thư cho chúng tôi.

[01:16:51] Nói nhảm đi.

[01:16:52] Chỉ có sáu đồng tiền trợ cấp của cậu thì làm được gì?

[01:16:55] Nếu hai anh em chúng tôi đói,

[01:16:56] cậu có thể gửi cho chúng tôi một hộp bánh quy không?

[01:16:59] Tôi không thể lúc nào cũng chỉ có sáu đồng tiền trợ cấp được.

[01:17:01] Lỡ như anh em thăng chức,

[01:17:03] lương năm mươi hai đồng,

[01:17:04] đủ để mua bánh quy cho các cậu rồi.

[01:17:06] Đợi cậu thăng chức à?

[01:17:08] Đợi cậu thăng chức, hai anh em chúng tôi đã chết đói rồi.

[01:17:11] Đi đi, về đi.

[01:17:13] Sau này thường xuyên viết thư. Đến quân đội đừng gây rối.

[01:17:16] Dược Dân, bảo trọng, bảo trọng.

[01:17:41] Khóc cái gì? Lại không phải đi ra pháp trường.

[01:17:45] Yếu đuối. Đại trượng phu ngang dọc thiên hạ.

[01:17:50] Thế này mới có chút thú vị.

[01:17:52] Chuyện vui còn chưa bắt đầu.

[01:17:54] Giỏi lắm, Dược Dân. Đúng là một tay hảo hán.

[01:18:10] Hẹn ngày tái ngộ.

[01:18:13] Bảo trọng.

[01:19:04] ♪ Tháng giêng đến là năm mới ♪

[01:19:10] ♪ Tôi đến chúc Tết bố chồng ♪

[01:19:16] ♪ Tay xách một bình rượu bốn lạng ♪

[01:19:22] ♪ Tôi đến chúc Tết bố chồng ♪

[01:19:28] ♪ Tháng hai đến rồng ngẩng đầu ♪

[01:19:34] ♪ Bố chồng nắm lấy tay con dâu ♪

[01:19:40] ♪ Kéo kéo đẩy đẩy ăn một miếng ♪

[01:19:46] ♪ Búp bê của người ta thật mềm mại ♪

[01:19:54] Này Dược Dân, ông bố chồng này đang trêu ghẹo cô con dâu đấy.

[01:19:58] ♪ Tháng ba hoa đào hoa hạnh nở ♪

[01:20:06] ♪ Con dâu lại đi giày đỏ táo ♪

[01:20:12] ♪ Đi đường uốn éo theo gió ♪

[01:20:18] ♪ Bố chồng yêu thương nghiêng ngả đông tây ♪

[01:20:27] Nhìn kìa, đó có phải là Hoàng Hà không?

[01:20:30] Hoàng Hà ở chỗ giao giới giữa Thiểm Tây và Sơn Tây,

[01:20:33] cách đây xa lắm.

[01:20:35] Đây chắc là sông Vô Định.

[01:20:37] Sông Vô Định?

[01:20:41] Thương thay xương cốt bên sông Vô Định,

[01:20:45] Vẫn là người con gái tuổi xuân trong mộng

[01:20:49] Đây là sông Vô Định trong thơ Đường à?

[01:20:51] Phải.

[01:20:52] Tôi nói sao mà không đúng.

[01:20:54] Hóa ra,

[01:20:55] đây là nơi bị đi đày thời xưa.

[01:20:58] Thôi rồi,

[01:20:58] mấy anh em chúng ta bị đày đến đây rồi.

[01:21:00] Không khéo,

[01:21:01] cũng trở thành xương cốt bên sông Vô Định mất thôi.

[01:21:13] Này các bạn học,

[01:21:14] từ nay về sau,

[01:21:16] chúng ta sẽ cùng nhau ăn chung một nồi cơm.

[01:21:18] Mọi người còn chưa quen nhau,

[01:21:20] cũng không phải tốt nghiệp cùng một trường.

[01:21:22] Thế này đi,

[01:21:23] chúng ta tự giới thiệu trước đi.

[01:21:25] Tôi tên là Chung Dược Dân,

[01:21:27] đây là Trịnh Đồng,

[01:21:28] chúng tôi đều là học sinh trường Dục Anh.

[01:21:31] Để tôi xem... Chúng ta có mười người,

[01:21:35] bảy nam, ba nữ.

[01:21:36] Đây không phải là "sói nhiều thịt ít" sao?

[01:21:38] Thế này đi,

[01:21:39] trước tiên từ ba cô bạn học này

[01:21:41] bắt đầu tự giới thiệu.

[01:21:44] Tôi tên là Lý Bình, học trường trung học đường Thúy Vi.

[01:21:47] Tốt.

[01:21:49] Tôi tên là Vương Hồng, học trường Trung học phổ thông trực thuộc Đại học Nhân dân.

[01:21:53] Tôi tên là Tưởng Bích Vân, học trường Trung học phổ thông trực thuộc Đại học Sư phạm.

[01:21:58] Tốt.

[01:22:01] Bạn học Chung Dược Dân,

[01:22:02] cậu vừa nói "sói nhiều thịt ít" là có ý gì?


 0 commentaires sort   Trier par