(AI-sub) Huyết Sắc Lãng Mạn Tôn Lệ -

4/16 Видео

(AI-sub) Huyết Sắc Lãng Mạn Tập 7+8 Vietsub | Tôn Lệ, Lưu Diệp

0 Просмотры· 08/14/25
ai_sub_studio
ai_sub_studio
Подписчики
0

Phụ đề được dịch bằng AI, cần bạn góp sức hoàn thiện. Liên hệ tham gia tại Facebook: https://www.facebook.com/profi....le.php?id=1000678863 -------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------- "Huyết Sắc Lãng Mạn" là bản tráng ca về tuổi trẻ, tình yêu và lý tưởng của một thế hệ thanh niên Bắc Kinh giữa bối cảnh lịch sử đầy biến động của cuộc Cách mạng Văn hóa. Phim xoay quanh cuộc đời của Chung Dược Dân (Lưu Diệp) và mối tình đầu khắc cốt ghi tâm với Châu Hiểu Bạch, do Tôn Lệ thủ vai. Với vẻ đẹp trong sáng và diễn xuất đầy nội lực, Tôn Lệ đã thể hiện xuất sắc hình ảnh một cô gái kiên định, hết mình vì tình yêu, góp phần tạo nên một trong những câu chuyện tình kinh điển nhất trên màn ảnh nhỏ Trung Quốc.

Показать больше

[00:00:00] Em tên là Lý Bình, ở trường Trung học đường Thúy Vi.

[00:00:02] Được.

[00:00:04] Em tên là Vương Hồng, ở trường Trung học trực thuộc Nhân Đại.

[00:00:09] Em tên là Tưởng Bích Vân, ở trường Trung học trực thuộc Sư phạm.

[00:00:14] Được.

[00:00:17] Bạn học Chung Dược Dân.

[00:00:18] Cậu vừa nói sói nhiều thịt ít là có ý gì?

[00:00:20] Chuyện này rõ như ban ngày mà.

[00:00:22]

[00:00:24] thì nên sắp xếp tỉ lệ nam nữ cho hợp lý.

[00:00:26] Ví dụ như điểm thanh niên trí thức của chúng ta đi,

[00:00:28] phải là năm nam với năm nữ.

[00:00:30]

[00:00:31] Cậu xem, bây giờ là bảy nam với ba nữ,

[00:00:34] rõ ràng là sẽ có bốn người phải ở vậy.

[00:00:37] Đây không phải là sói nhiều thịt ít thì là gì?

[00:00:40] Bạn học Chung.

[00:00:41] Tôi thấy cậu có những thói hư tật xấu.

[00:00:43] Ồ, mắt cô tinh thật đấy. Ngại quá.

[00:00:47] Tôi nói con người cậu lộ hết ra mặt rồi.

[00:00:50] Giả làm người tốt cũng không giống.

[00:00:51] Mới có một ngày đã lòi đuôi rồi chứ gì?

[00:00:54] Các bạn, để tôi giới thiệu một chút.

[00:00:57] Vị này là tay chơi có tiếng trong trường chúng tôi.

[00:01:01] Nhiều lần vì đánh nhau, trêu ghẹo phụ nữ,

[00:01:05] bị cơ quan công an tạm giam thẩm vấn.

[00:01:07] Mong mọi người phải đặc biệt nâng cao cảnh giác.

[00:01:10] Nhất là các bạn nữ xinh như hoa như ngọc.

[00:01:16] Dược Dân, tôi vừa nói chuyện với mấy anh em này cả rồi.

[00:01:19] Tôi giới thiệu nhé, vị này là Tiền Chí Dân.

[00:01:22] Tôi ở trường Trung học Hải Điến, chào cậu.

[00:01:23] Đây là Trương Quảng Chí, Tào Dương.

[00:01:25] Tôi ở trường Trung học trực thuộc Dầu khí.

[00:01:27] Kia là Triệu Đại Dũng, trường Trung học Bắc An Hà.

[00:01:29] Phải rồi, Ninh Vĩ! Lại đây, lại đây.

[00:01:35] Vị này là tiểu Ninh Vĩ.

[00:01:38] Em trai nhỏ, đứa trẻ khổ.

[00:01:39] Mong sau này mọi người chiếu cố cho em nó một chút.

[00:01:40] Nào.

[00:01:41] Người anh này thay mặt em nó cảm ơn mọi người.

[00:01:44] Nào, cúi chào đi.

[00:01:48] Bí thư Thường.

[00:01:50] Có chuyện gì mai hãy nói.

[00:01:51] Lương thực của văn phòng thanh niên trí thức huyện cấp cho phải làm sao?

[00:01:56] Tôi đã nói với anh rồi mà.

[00:01:58] Phát cho họ một nửa.

[00:02:01] Vậy... sợ không cầm cự được đến vụ gặt lúa mì sao?

[00:02:06] Còn quản nhiều thế làm gì.

[00:02:09] Trong đội bao nhiêu hộ đã hết lương thực rồi.

[00:02:12] Dược Dân!

[00:02:13] Lương thực văn phòng thanh niên trí thức huyện cấp cho chúng ta, tôi xem rồi.

[00:02:16] Chúng ta dù có tiết kiệm thế nào cũng không đủ ăn đến vụ gặt đâu.

[00:02:19]

[00:02:21] Hết rồi lại nghĩ cách khác.

[00:02:22] Thế sao được.

[00:02:23] Cậu có thể nghĩ ra cách gì chứ?

[00:02:24] Chúng ta không thể đi ăn mày được.

[00:02:26] Sao lại không thể?

[00:02:27] Tôi nghe bố tôi nói,

[00:02:29] nông dân vùng này có một truyền thống,

[00:02:31] cứ đến lúc giáp hạt,

[00:02:33] là kéo bè kéo lũ đi ăn mày.

[00:02:35] Tôi đã muốn nếm thử mùi vị ăn mày từ lâu rồi.

[00:02:38] Nếu ở Bắc Kinh, làm sao trải nghiệm được chuyện này chứ.

[00:02:41] Ai đấy, lại đang bày ra trò gì thối thế.

[00:02:45] Ai muốn đi ăn mày thì đi.

[00:02:46] Dù sao tôi cũng không đi.

[00:02:48]

[00:02:50] Tự nguyện góp gạo. Tưởng Bích Vân,

[00:02:52] cô có thể được chia hơn 30 cân lương thực đấy.

[00:02:54] Nếu cô ngày nào cũng ăn một lạng,

[00:02:55] cầm cự đến vụ gặt không có vấn đề gì đâu.

[00:02:58] Tôi có một đề nghị.

[00:02:59] Chúng ta dứt khoát nam nữ ăn riêng đi.

[00:03:02] Để tránh các cô ấy nói chúng ta chiếm lợi của họ.

[00:03:04] Đây đúng là một cách. Tôi đồng ý.

[00:03:06] Đồng ý! Đồng ý!

[00:03:07] Chia thì chia thôi, có gì to tát chứ?

[00:03:11] Tưởng Bích Vân, Tưởng Bích Vân!

[00:03:14] Tôi góp gạo với ba bạn nữ các cô.

[00:03:16] Chỉ cần các cô đồng ý,

[00:03:17] tôi lập tức đoạn tuyệt với đám nam sinh bọn họ.

[00:03:19] Chỉ bốn chúng ta sống với nhau là được rồi.

[00:03:21] Người tốt đấy! Lần này chúng ta tiết kiệm được lương thực rồi.

[00:03:27] Muốn góp gạo cũng được thôi. Vậy chúng tôi cũng theo cậu ta!

[00:03:30] Tôi...

[00:03:31] Tôi có thể nhường cho cậu một ít phần của tôi.

[00:03:33] Tôi cũng nhường.

[00:03:34] Cảm ơn cậu nhiều nhé. Tưởng tôi không nhận ra cậu à?

[00:03:39] Hả? Cậu quen tôi à?

[00:03:43] Em trai nhỏ, lại đây.

[00:03:47] Sau này em tránh xa họ ra một chút.

[00:03:50] Để khỏi học thói xấu của họ.

[00:04:36] Bài tập chân một.

[00:04:38] Đi đều bước! Viên Quân, chân đi thẳng!

[00:04:48] Viên Quân!

[00:05:02] (Tiếng nhạc)

[00:05:33] Chung Dược Dân, anh có khoẻ không?

[00:05:36] Em và La Vân đều đã nhập ngũ rồi.

[00:05:38] Hơn nữa còn ở cùng một tiểu đội.

[00:05:42] Anh thật sự không nhớ em sao?

[00:05:45] Tại sao không viết thư trả lời em?

[00:05:49] Dược Dân, em nhớ anh lắm.

[00:05:53] Mỗi ngày em đều mong nhận được thư của anh.

[00:05:57] Cho một bánh xà phòng.

[00:05:58] Xà phòng đen hay xà phòng trắng?

[00:05:59] Màu trắng. Bao nhiêu tiền?

[00:06:06] Tổng cộng là một đồng năm hào hai.

[00:06:09] Để tôi! Để tôi!

[00:06:10] Như nhau cả. Để tôi, để tôi, như nhau cả. Hai đồng.

[00:06:13] Này, không biết mấy người đó giờ thế nào rồi.

[00:06:18]

[00:06:21] Cậu cứ yên tâm đi.

[00:06:22] Hai cái thứ đó ở đâu cũng không chịu thiệt đâu.

[00:06:25] Này, tiểu đội tân binh của Chu Hiểu Bạch và La Vân...

[00:06:28] ...có phải ở gần đây không?

[00:06:29] Tôi đang hỏi thăm đây.

[00:06:31] Không biết Chu Hiểu Bạch với Chung Dược Dân...

[00:06:33] ...thằng nhóc đó đã liên lạc được chưa.

[00:06:35] Dược Dân, đợt huấn luyện tân binh của chúng em đã kết thúc rồi.

[00:06:39] Em được phân vào khoa nội.

[00:06:41] La Vân được phân vào phòng dược.

[00:06:44] Em vẫn ổn. Hôm nay em trực đêm.

[00:06:47] Em rất nhớ anh. Anh có khoẻ không?

[00:06:51] Em biết Thiểm Bắc rất khổ.

[00:06:54] Gần đây em thường nằm mơ,

[00:06:55] luôn mơ thấy anh bị đói.

[00:06:58] Mỗi khi nghĩ đến những điều này,

[00:07:00] em lại không chịu nổi.

[00:07:03] Tiền phụ cấp của em chỉ có mấy đồng,

[00:07:06] em sẽ cố gắng dành dụm một ít tiền gửi cho anh.

[00:07:09] Tuy chỉ là muối bỏ bể,

[00:07:11]

[00:07:15] Dược Dân, em sẽ cố gắng.

[00:07:17] Cố gắng để được đề bạt sớm.

[00:07:19] Như vậy em sẽ có lương 52 đồng.

[00:07:24] Đến lúc đó,

[00:07:25] em sẽ gửi tiền cho anh hàng tháng.

[00:07:29] Trong quân đội có kỷ luật, không cho phép chiến sĩ yêu đương.

[00:07:32] Thư từ qua lại của chúng ta rất bị để ý.

[00:07:36] Nhưng em đã nghĩ ra một cách.

[00:07:38] Sau này anh viết thư cho em,

[00:07:40] cứ gửi cho Trương Hiểu Lam ở khoa nội.

[00:07:42] Chị ấy sẽ chuyển cho em. Chị ấy gần đây vừa được đề bạt,

[00:07:46] coi như đã có tư cách để yêu đương rồi.

[00:07:50] Vấn đề của bố anh đã có kết quả chưa?

[00:07:53] Em rất quan tâm đến vấn đề này.

[00:07:55] Vì anh, và cũng vì em.

[00:07:58] Nếu ông ấy có thể được giải oan,

[00:08:01] thì vấn đề đi lính của anh sẽ không còn là vấn đề nữa.

[00:08:04] Anh không thể,

[00:08:05] cứ mãi ở trong vùng núi nghèo khó của Thiểm Bắc được.

[00:08:08] Nhưng anh cũng đừng lo lắng.

[00:08:10] Cho dù anh mãi mãi ở Thiểm Bắc,

[00:08:12] em cũng sẽ không thay lòng. Đợi em được đề bạt,

[00:08:15] em sẽ nhờ bố em chuyển em...

[00:08:17] ...đến đơn vị ở Thiểm Bắc.

[00:08:19] Như vậy em có thể thường xuyên gặp anh.

[00:08:22] Dược Dân, em chỉ muốn nói với anh,

[00:08:26] em yêu anh, mãi mãi yêu anh.

[00:08:31] Dược Dân, đúng là không ra gì.

[00:08:34] Cũng không viết cho anh em một lá thư.

[00:08:36] Có phải đã dành hết thời gian...

[00:08:37] ...để viết thư cho Chu Hiểu Bạch không?

[00:08:40] Này cậu, cậu đúng là trọng sắc khinh bạn mà.

[00:08:42] Quá không nghĩa khí. Mấy tháng trước,

[00:08:46] anh em đây lại gây ra chút chuyện,

[00:08:48] bị nhốt trong phòng kỷ luật ba ngày. Sắp phải tập hợp rồi,

[00:08:50] tôi viết đến đây thôi.

[00:08:52] Cậu và Trịnh Đồng nhất định phải viết thư trả lời tôi nhé.

[00:08:54] Anh em đây đang buồn phiền lắm. À,

[00:08:55] Trương Hải Dương đang ở bên cạnh la hét hỏi thăm cậu.

[00:08:57] Nó cũng không rảnh rỗi gì.

[00:08:58] Lúc đánh nhau cũng có nó.

[00:09:00] Nó cũng bị nhốt kỷ luật.

[00:09:03] Từ Quảng Lợi!

[00:09:04] Có!

[00:09:05] Phòng khám số ba. Trương Hải Dương. Trương Hải Dương!

[00:09:11] Đây!

[00:09:15] Ồ, đúng là cậu thật à?

[00:09:17] Tôi còn tưởng là trùng tên.

[00:09:21] Cậu làm sao thế?

[00:09:23] Tôi đau đầu, toàn thân rã rời.

[00:09:27] Hiểu Bạch, giúp tôi rót một cốc nước nóng được không?

[00:09:31] Được. Ngồi trước đi nhé.

[00:09:40] Trương Hải Dương, uống trước đi.

[00:09:42] Tôi phân loại bệnh nhân trước đã.

[00:09:43] Lát nữa tôi đưa cậu đi khám.

[00:09:48] Lưu Tiểu Hà!

[00:09:50] Có!

[00:09:50] Lưu Tiểu Hà, lại đây, lại đây.

[00:10:20] Ôi...

[00:10:26] Trương Hải Dương, có đi được không? Hay để tôi dìu cậu.

[00:10:31] Tôi vẫn được.

[00:10:42] Bác sĩ.

[00:10:46] Cậu không khoẻ chỗ nào?

[00:10:49] Đau đầu, toàn thân rã rời.

[00:10:52] Tôi đã hai ngày không ăn cơm rồi.

[00:10:54]

[00:10:56] Tiểu Chu, đo nhiệt độ cho cậu ấy đi.

[00:10:58] Vâng.

[00:11:10] Để tôi tự làm đi. Hai tháng rồi chưa tắm,

[00:11:13] người bẩn lắm, đừng để bẩn tay cậu.

[00:11:22] Bác sĩ, chỗ ngài bận quá.

[00:11:25] Tôi ra ngoài đợi vậy.

[00:11:28] Được, được.

[00:11:38] Nào, đưa nhiệt kế cho tôi xem.

[00:11:54] Giả thần giả quỷ gì thế? Thân nhiệt hơn 50 độ.

[00:11:57] Ối, lộ rồi.

[00:11:59] Hiểu Bạch, cậu nghe tôi nói...

[00:12:02] Tiểu Chu, thân nhiệt cậu ấy thế nào?

[00:12:05] Năm... không, thân nhiệt bình thường, không sốt.

[00:12:10] Bảo cậu ta vào đây.

[00:12:48] Tim và huyết áp của cậu đều rất bình thường.

[00:12:51] Cũng không sốt. Cậu thật sự khó chịu như vậy sao?

[00:12:57] Theo ý bác sĩ, là tôi giả bệnh sao?

[00:13:01] Tôi không nói vậy.

[00:13:03] Chỉ là tôi không tìm ra cậu có bệnh gì.

[00:13:05] Thế này đi, tôi kê cho cậu ít thuốc.

[00:13:07] Cậu uống xong nếu vẫn không đỡ,

[00:13:09] có thể quay lại.

[00:13:11] Bác sĩ.

[00:13:13] Tôi e là mình mắc một loại bệnh lạ.

[00:13:16] Đội y tế trung đoàn chúng tôi không thể kiểm tra ra.

[00:13:19] Đẩy tôi đến đây.

[00:13:20] Ngài xem, ngài cũng không kiểm tra ra được.

[00:13:24] Nhưng tôi thật sự rất khó chịu.

[00:13:27] Ngài xem phải làm sao bây giờ?

[00:13:29] Cậu thấy làm thế nào thì tốt?

[00:13:31] Hay là ngài cho tôi giấy nghỉ phép hai ngày.

[00:13:36] Biết đâu tôi nghỉ ngơi hai ngày sẽ khỏi.

[00:13:39] Cậu ở đơn vị nào?

[00:13:40] Trung đoàn Ba.

[00:13:42] Trung đoàn Ba à? Tôi với trung đoàn trưởng các cậu khá thân.

[00:13:46] Hay là tôi gọi điện cho anh ấy,

[00:13:48] xin cho cậu nghỉ mấy ngày?

[00:13:50] Ấy, thế thì phiền phức quá.

[00:13:55] Ngài nói xem, chuyện nhỏ như vậy, đừng làm phiền trung đoàn trưởng nữa.

[00:14:00] Thôi được, tôi cố gắng thêm chút nữa.

[00:14:04] "Bị thương nhẹ không rời hoả tuyến, bị thương nặng không vào bệnh viện."

[00:14:08] Đó là truyền thống của trung đoàn chúng tôi rồi. Làm phiền ngài rồi.

[00:14:17] Loại lính này, đúng là hết nói nổi.

[00:14:22] ...91 Người tiếp theo!

[00:14:25] Đúng là cao chiêu! Ai dạy cậu thế?

[00:14:28] Đổ nước nóng vào lọ thuốc nhỏ mắt.

[00:14:30] Cậu phải pha thêm chút nước lạnh chứ.

[00:14:32] Đã thấy ai thân nhiệt hơn 50 độ chưa?

[00:14:34] Tôi sợ pha nhiều nước lạnh quá, lại thành 20 độ.

[00:14:37] Đã thấy người nào thân nhiệt 20 độ chưa?

[00:14:40] Thế thì khác gì đến từ Bắc Băng Dương.

[00:14:42] Nhiệt độ này khó kiểm soát quá.

[00:14:45] Nhìn dáng vẻ cậu lúc nãy ngồi ở hành lang,

[00:14:48] thật sự đã doạ tôi sợ chết khiếp.

[00:14:50] Cứ như mắc phải bệnh nan y nào đó,

[00:14:51] sắp không sống được mấy ngày nữa.

[00:14:53] Chớp mắt một cái, sao lại tràn đầy sinh lực rồi?

[00:14:59] Bác sĩ ở khoa các cậu chán thật.

[00:15:02] Chuyện nhỏ như vậy, không cho giấy nghỉ phép thì thôi,

[00:15:04] hở một tí là gọi điện cho trung đoàn trưởng.

[00:15:07]

[00:15:09] Đúng là đồ khốn, doạ ai chứ?

[00:15:12] Cậu chạy làm gì?

[00:15:13] Dù sao cũng phải có đầu có cuối chứ.

[00:15:16] Lúc đến thì mặt mày ủ rũ,

[00:15:17] thấy giấy nghỉ phép không xin được,

[00:15:20] lại chạy nhanh hơn thỏ.

[00:15:22] Cậu cũng chán.

[00:15:24] Nhiệt kế ở trong tay cậu,

[00:15:25] báo 39 độ,

[00:15:27] 40 độ thì có gì mà sợ.

[00:15:29] Bác sĩ của các cậu chẳng lẽ lại đích thân kiểm tra?

[00:15:31] Tôi không thèm gian dối với cậu đâu.

[00:15:34] Hơn nữa, lúc đó tôi không vạch trần cậu,

[00:15:37] đã là cho cậu một lối thoát rồi.

[00:15:38] Cậu phải cảm ơn tôi mới đúng.

[00:15:40] Cậu không biết trung đoàn chúng tôi sắp đi dã ngoại hành quân à?

[00:15:42] Tôi vừa nhìn bản đồ đã thấy chóng mặt rồi.

[00:15:44] Hơn một nghìn dặm toàn là đường núi.

[00:15:47] Trời ơi, đây chẳng phải là muốn làm lão già này mệt chết sao?

[00:15:51] Thôi được rồi, được rồi. Chẳng phải chỉ đi bộ thêm chút sao?

[00:15:54] Đến mức đó sao? Tôi nói cho cậu biết,

[00:15:58] tôi đã nghe nói từ lâu ở chỗ các cậu có mấy tên lính gai góc,

[00:16:01] đều là thứ cù nhầy, cứng mềm đều không ăn.

[00:16:03] Kẻ cầm đầu tên là Trương Hải Dương.

[00:16:07] Ai mà đề cao tôi thế? Tôi nổi tiếng đến vậy sao?

[00:16:10] Đến cả các cậu cũng biết rồi. Nói thật nhé,

[00:16:15] tôi biết đây là quân đội,

[00:16:16] không thể tuỳ tiện quậy phá theo tính cách của mình.

[00:16:18] Nên lúc mới nhập ngũ, cứ như cô dâu mới về nhà chồng vậy,

[00:16:21] cúi đầu ngoan ngoãn sống qua ngày.

[00:16:24] Nhưng tiểu đội trưởng của chúng tôi là đồ nhà quê chính hiệu,

[00:16:27] quê đến mức rơi cả vụn đất.

[00:16:28] Dám ở trước mặt tôi chỉ tay năm ngón.

[00:16:31] Nếu theo tính cách cũ của tôi,

[00:16:33] thì tôi đã đánh cho hắn rụng răng rồi.

[00:16:35] Được rồi, được rồi, Trương Hải Dương.

[00:16:38] Tôi nói cho cậu biết, cậu đừng gây chuyện nữa.

[00:16:41] Chúng ta không còn là học sinh nữa,

[00:16:43] đừng mang cái thói lưu manh ở Bắc Kinh vào trong quân đội.

[00:16:46] Ồ, bây giờ lại chê chúng tôi là tay chơi rồi.

[00:16:50] Vậy thì cô đừng yêu đương với tay chơi nữa.

[00:16:53] Nói nhỏ thôi! La hét cái gì thế?

[00:16:56] Sợ rồi à? Vậy được.

[00:16:58] Cậu nói với cái ông bác sĩ chó má kia,

[00:17:00] cho tôi giấy nghỉ phép một tuần.

[00:17:02] Tôi có thể xem xét chôn vùi chuyện này trong bụng.

[00:17:06] Cút đi! Bác sĩ sao có thể nghe lời một người lính quèn như tôi chứ.

[00:17:09] Cậu đùa à.

[00:17:12] Sao tôi cứ thấy ông ta,

[00:17:13] dăm ba hôm lại liếc nhìn cậu thế nhỉ.

[00:17:16] Bác sĩ này đã kết hôn chưa?

[00:17:19] Chắc là có ý đồ xấu xa gì đây.

[00:17:21] Đừng nói bậy nữa! Con người ta đi học rồi.

[00:17:29] Mắt nhìn thẳng đơ, nước miếng chảy ra rồi kìa.

[00:17:37] Cô bé này được đấy. Người Bắc Kinh à?

[00:17:41] Đừng hỏi.

[00:17:42] Thật mà, thật mà. Cô ấy ở khoa nào?

[00:17:47] Nếu tôi nói cho cậu biết cô ấy ở khoa nào,

[00:17:49] thì không quá ba ngày, CASER

[00:17:50] có phải lại chuẩn bị giả bệnh đến tận nơi không?

[00:17:55] Vậy tôi nói cho cậu biết.

[00:17:57] Cô ấy ở khoa thần kinh.

[00:17:58] Muốn giả bệnh thì phải giả làm người điên.

[00:18:04] Hả? Giả bệnh này có hơi khó nhỉ.

[00:18:07] Đồng chí Trương Hải Dương, cố gắng lên nhé.

[00:18:11] Đợi đến khi bộ quân phục này của cậu,

[00:18:12] đổi thành loại bốn túi,

[00:18:13] cậu mới có tư cách xem xét những vấn đề này.

[00:18:16] Chưa chắc đâu.

[00:18:17] Chung Dược Dân đến hai túi còn chưa có được,

[00:18:20] chẳng phải cũng có người thương nhớ sao?

[00:18:22] Trương Hải Dương!

[00:18:24] Nếu cậu còn đùa với tôi kiểu này nữa,

[00:18:27] thì cút đi cho tôi.

[00:18:29] Cậu vội gì chứ? Chán thật.

[00:18:34] Này, tôi nói cái tính tiểu thư của cậu,

[00:18:37] sao nói thay đổi là thay đổi ngay thế.

[00:18:40] Sau này Chung Dược Dân có mà mệt.

[00:18:45] Được, chiếu Tướng sau, không chạy được rồi.

[00:18:50] Này, con Mã của cậu ở đây này.

[00:18:53] Sao tôi không thấy nhỉ?

[00:18:55] Không được, không được. Tôi không đi nước này nữa.

[00:18:58] Không được, không được, không được!

[00:19:00] Lại muốn đi lại à?

[00:19:02] Cậu đã nợ tôi một cái bánh ngô rồi đấy.

[00:19:04] Muốn quỵt nợ à?

[00:19:05] Được được, tôi không quỵt nợ. Chúng ta chơi tiếp.

[00:19:08] Chẳng phải chỉ là hai cái bánh ngô sao? Chơi tiếp!

[00:19:10] Quán này không cho nợ.

[00:19:12] Thanh toán xong rồi hãy nói.

[00:19:14] Lát nữa dọn cơm sẽ đưa cho cậu, vội gì chứ?

[00:19:17] Nào, chơi tiếp, chơi tiếp.

[00:19:18] Ván này tôi đi trước. Nào!

[00:19:20] Không chơi nữa. Đợi ăn cơm xong rồi nói.

[00:19:23] Vậy ván này cậu lại thua tôi thì sao?

[00:19:25] Thì bữa trưa cậu không có phần đâu.

[00:19:28] Để cậu nhìn tôi ăn, tôi cũng không nỡ.

[00:19:32] Lát nữa tôi lại mềm lòng,

[00:19:33] lại tha cho cậu một cái bánh ngô.

[00:19:34] Thế chẳng phải tôi bận rộn công cốc sao?

[00:19:37] Tôi đói tôi chịu, cậu cũng đừng mềm lòng.

[00:19:40] Chẳng phải chỉ nhịn một bữa sao?

[00:19:41] Chuyện nhỏ. Nào, chơi tiếp, chơi tiếp.

[00:19:44] Anh ơi, anh ơi.

[00:19:46] Đang bận.

[00:19:47] Hết lương thực rồi.

[00:19:48] Hả?

[00:19:52] Hết lương thực rồi à? Ha, sao tôi lại quên mất nhỉ.

[00:19:58] Vừa mới nhớ ra. Xin lỗi.

[00:19:59] Xin lỗi. Còn đủ ăn một bữa nữa không?

[00:20:02] Đến một hạt cũng không còn.

[00:20:06] Tôi nói sao cậu thua tôi hai cái bánh ngô,

[00:20:09] cũng không sốt ruột. Hoá ra là cậu lừa tôi.

[00:20:12] Ai lừa cậu thì người đó là đồ khốn. Tôi thật sự quên mất.

[00:20:14] Không thể nào. Cậu chắc chắn là... Thế thì...

[00:20:24] Cậu không phải nói sẽ dẫn đội đi ăn mày sao?

[00:20:28] Đi thôi, đi tìm bà con mượn hai bộ áo bông rách.

[00:20:34] Mỗi người một cây gậy đả cẩu. Xin ăn thì xin ăn,

[00:20:38] bộ đồ nghề này không thể qua loa được.

[00:20:41] Đi ăn mày chẳng phải là ngày mai sao?

[00:20:44] Hôm nay biết sống sao đây?

[00:20:47] Còn hai bữa cơm nữa.

[00:20:54] Mùi này thơm thật. Nhà ai nấu cơm thế nhỉ?

[00:20:57] Hình như là chị Tưởng và mọi người.

[00:21:12] Thơm thật. Nấu món gì thế?

[00:21:17] Còn có thể nấu món gì. Bánh ngô thôi.

[00:21:20] Có cần giúp không?

[00:21:21] Không cần.

[00:21:24] Tôi nếm thử trước nhé.

[00:21:26] Có phần của cậu đâu. Đi ra một bên đi. Đi!

[00:21:33] Đúng là, trẻ con không hiểu chuyện.

[00:21:40] Đừng keo kiệt như thế mà.

[00:21:42] Dù gì mọi người cũng đều là người Hải Điến, Bắc Kinh,

[00:21:44] lại còn đi cùng một chuyến tàu đến đây.

[00:21:46] Tục ngữ có câu, đẹp hay không là nước quê hương,

[00:21:50] thân hay không là người đồng hương.

[00:21:53] Đồng hương gặp đồng hương, hai hàng lệ tuôn rơi.

[00:21:58] Nước mắt tôi sắp rơi rồi đây này.

[00:22:01] Thôi được rồi, bớt làm thân đi. Có chuyện gì?

[00:22:06] Chúng ta không nói chuyện đồng hương,

[00:22:08] thì dù sao cũng coi như là hàng xóm nhỉ.

[00:22:10] Hai phòng ở cạnh nhau,

[00:22:12] ở giữa chỉ cách một bức tường thôi mà.

[00:22:18] Trong vở "Hồng Đăng Ký", bà Lý...

[00:22:19] ...câu thoại đó nói thế nào nhỉ?

[00:22:21] "Dỡ tường ra chúng ta là một nhà rồi."

[00:22:25] Câu của cô bé Thiết Mai còn hay hơn nữa.

[00:22:27] Cô đoán xem cô ấy nói gì.

[00:22:29] Cô ấy nói, "Không dỡ tường chúng ta cũng là một nhà."

[00:22:34] Thôi được rồi, cậu vòng vo nãy giờ,

[00:22:37] có phải là muốn ăn chực không?

[00:22:40] Đừng nói khó nghe như vậy.

[00:22:41] Tôi muốn đến mượn một ít lương thực.

[00:22:44] Một là ăn chực, một là mượn,

[00:22:46] giữa hai cái này có sự khác biệt về bản chất.

[00:22:49] Không cho mượn.

[00:22:55] Hay là thế này, coi như cho vay nặng lãi.

[00:22:58] Mượn một cân trả hai cân, thế nào?

[00:23:01] Tôi không thèm.

[00:23:49] Dược Dân, tôi hơi chóng mặt, toàn thân rã rời.

[00:23:59] Đây là triệu chứng hạ đường huyết.

[00:24:02] Ngủ đi rồi sẽ hết chóng mặt. Ngủ đi.

[00:24:07] Vớ vẩn! Tôi ngủ được chắc?

[00:24:16] Trong bụng cồn cào như lửa đốt.

[00:24:20] Trịnh Đồng, cậu có phiền không thế?

[00:24:24] Mới có hai bữa không ăn đã không chịu nổi rồi.

[00:24:27] Cậu ăn thịt tôi luôn đi.

[00:24:28] Này, cậu đừng làm tôi thèm.

[00:24:32] Có giỏi thì cậu cắt hai miếng thịt...

[00:24:33] ...trên mông cậu cho tôi đi.

[00:24:35] Ai không ăn người đó là đồ khốn.

[00:24:40] Nếu tôi biết sớm đến đây để chịu đói,

[00:24:43] có đánh chết tôi cũng không đến. Tôi nói cho các cậu biết,

[00:24:46] cái thằng Tôn Hồng ở trường chúng tôi,

[00:24:48] người ta nhất quyết không đăng ký.

[00:24:50] Bạn học, thầy cô,

[00:24:51] mấy bà già ở uỷ ban phường,

[00:24:53] lũ lượt đến nhà cậu ta vận động.

[00:24:55] Thằng nhóc đó đúng là kiên định thật.

[00:24:57] Cậu có nói rách trời ra,

[00:24:59] người ta cũng không nói một lời.

[00:25:00] Đến tối, cởi quần áo lên giường ngủ luôn.

[00:25:03] Trước khi đi ngủ còn lẩm bẩm,

[00:25:05] "Nữ đồng chí nào xin mời tránh đi một chút,

[00:25:09] bên trong tôi không mặc quần đùi đâu đấy."

[00:25:15] Các cậu nói xem, cái đám chúng ta,

[00:25:19] người ta vừa vận động,

[00:25:20] là chúng ta đã tí tởn chạy đến rồi.

[00:25:23] Tôi nghe nói những người ở lại Bắc Kinh không đi,

[00:25:25] cuối cùng cũng được phân công công việc.

[00:25:27] Đúng thế. Dược Dân, Trịnh Đồng,

[00:25:34] người ở trường Dục Anh các cậu không nhiều người đi về nông thôn,

[00:25:39] đều đi lính cả rồi. Sao các cậu không đi lính?

[00:25:43] Các cậu cũng không đi đó sao?

[00:25:46] Chúng tôi là dân thường,

[00:25:49] chúng tôi vốn dĩ phải về nông thôn.

[00:25:51] Chúng tôi còn không bằng con em dân thường nữa.

[00:25:53] Chúng tôi coi như là...

[00:25:55] ...con em có thể giáo dục được.

[00:25:58] Đến tư cách khám sức khoẻ nhập ngũ cũng không có.

[00:26:03] Trời ơi, tôi hiểu ra rồi.

[00:26:06] Đúng là người so với người tức chết, hàng so với hàng phải vứt đi.

[00:26:10] Này, tôi nói mấy anh em,

[00:26:14] không đói nữa phải không? Nói ít đi vài câu,

[00:26:18] tiết kiệm chút thể lực được không?

[00:26:20] Ngày mai đến huyện thành còn hơn 40 dặm đường nữa đấy.

[00:26:26] Nếu ngày mai tôi không đi nổi nữa,

[00:26:29] tôi sẽ làm kẻ chết đường chết chợ luôn.

[00:26:32] Dù sao sống cũng chẳng có gì vui.

[00:26:34] (Tiếng thở dài)

[00:26:36] Mấy bạn nam này đáng thương thật, hai bữa rồi chưa ăn gì.

[00:26:40] Bích Vân à, cậu không nên như vậy.

[00:26:43] Chúng ta là một tập thể,

[00:26:45] thấy họ chịu đói, chúng ta có thể nuốt trôi được sao?

[00:26:50] Chung Dược Dân là người sĩ diện.

[00:26:53] Trước khi mượn lương thực của chúng ta,

[00:26:54] chắc chắn đã suy nghĩ rất nhiều,

[00:26:57] lấy hết dũng khí mới dám mở lời.

[00:27:00] Cậu làm thế là dồn cậu ấy vào chân tường.

[00:27:02] Cậu ấy dù có chết đói cũng sẽ không cầu xin chúng ta nữa đâu.

[00:27:28] Tôi nói Trịnh Đồng, cậu có thể yên tĩnh một chút không?

[00:27:32] Cứ "ối ối", đừng kêu nữa được không?

[00:27:36] Tôi đang nghĩ,

[00:27:39] cậu nói xem, cái lúc chúng ta ăn kem với Viên Quân ấy,

[00:27:43] mấy anh em ăn đến mức tiêu chảy.

[00:27:46] Lúc đó tôi còn thề,

[00:27:48] tôi nói đời này tôi không bao giờ ăn kem nữa.

[00:27:51] Nhưng bây giờ nếu ai cho tôi ăn kem,

[00:27:53] anh em đây có thể ăn hết một thùng.

[00:27:55] Trịnh Đồng, tôi biết cậu đói.

[00:28:01] Tôi biết cậu đói hơn ai hết.

[00:28:04] Nhưng cậu phải học cách nhẫn nại. Không nhịn được cũng phải nhịn.

[00:28:09] Không chỉ nhịn qua đêm nay,

[00:28:10] mà còn phải nhịn đến ngày mai đi đến huyện thành.

[00:28:13] Cho dù đến huyện thành cũng chưa chắc tìm được đồ ăn.

[00:28:17] Cho dù tìm được một chút ít,

[00:28:19] chúng ta cũng không thể ăn. Tại sao chứ?

[00:28:22] Vì chúng ta phải cho người già và trẻ con trong làng ăn.

[00:28:25] Cho nên, vẫn phải nhịn. Tại sao?

[00:28:28] Không vì gì khác, chỉ vì chúng ta là đàn ông. Hiểu chưa?

[00:28:32] Hiểu rồi. Tôi hiểu hết rồi. Đời này tôi sẽ nhịn.

[00:28:39] Kiếp sau có đánh chết tôi cũng không làm đàn ông nữa.

[00:28:44] Dược Dân, cậu còn cách nào để tôi không làm đàn ông không?

[00:28:49]

[00:28:53] Còn đây.

[00:28:54] Mang qua đây! Thiến nó đi! Thiến nó đi! Thiến thằng nhóc này đi!

[00:28:58] Đúng, thiến nó đi!

[00:29:00] Ai... ai đó?

[00:29:07] Là tôi, Tưởng Bích Vân.

[00:29:13] Có chuyện gì mai hãy nói. Chúng tôi cởi hết đồ rồi.

[00:29:16] Đừng dụ chúng tôi phạm lỗi nhé.

[00:29:17] Chung Dược Dân, cậu là đồ khốn! Mau mở cửa cho tôi!

[00:29:21] Đồng chí Tưởng Bích Vân, chúng tôi sắp không xong rồi.

[00:29:27] Vĩnh biệt nhé! À đúng rồi,

[00:29:31] trong túi tôi còn hai hào,

[00:29:34] coi như là đảng phí tháng này của tôi nhé.

[00:29:37] Cô nhất định đừng đau buồn.

[00:29:40] Chôn cất thi thể của chúng tôi xong,

[00:29:42] thì hãy dũng cảm tiến về phía trước.

[00:29:46] Đợi đến ngày toàn nhân loại được giải phóng,

[00:29:49] đừng quên đặt một bó hoa tươi trước mộ chúng tôi nhé.

[00:29:54] Đói đến mức không dậy nổi rồi mà còn dở hơi.

[00:29:58] Chúng tôi ở đây còn một ít đồ ăn.

[00:30:01] Nếu các cậu không mở cửa nữa, chúng tôi đi đây.

[00:30:03] Đừng đi, đừng đi! Đợi một lát! Đợi một lát!

[00:30:07] Mấy anh em, nhanh lên!

[00:30:18] Chúng tôi đã nấu hết số lương thực cuối cùng rồi.

[00:30:19] Ngày mai chúng ta cùng nhau đi ăn mày.

[00:30:22] Cảm ơn, cảm ơn! Hoan nghênh, hoan nghênh!

[00:30:26] Các bạn nữ vạn tuế!

[00:30:31] Thơm quá!

[00:30:33] Chung Dược Dân, đừng giả vờ nữa.

[00:30:36] Mau dậy ăn cơm đi.

[00:30:37] Không đói. Kẻ có lòng tự trọng không ăn của bố thí.

[00:30:42] Ồ, thật sao?

[00:30:44] Thế ban ngày ai đến chỗ tôi định ăn chực thế nhỉ?

[00:30:46] Lúc này khác lúc khác.

[00:30:50] Nói thế là sao?

[00:30:52] Ban ngày là đồng chí cách mạng,

[00:30:54] tôi mượn lương thực của cô.

[00:30:56] Bây giờ tính chất đã thay đổi rồi.

[00:30:58] Đây chẳng khác gì địa chủ bố thí cho người nghèo.

[00:31:02] Chúng ta nghèo nhưng chí không nghèo.

[00:31:14] Cậu muốn tôi cầu xin cậu phải không?

[00:31:16] Đừng thế. Tôi không đói.

[00:31:19] Mới có một ngày không ăn cơm,

[00:31:21] tôi đã không chịu nổi rồi.

[00:31:22] Tôi là muốn trải nghiệm một chút,

[00:31:24] cảm giác của Hồng quân thời Vạn lý trường chinh.

[00:31:28] Thôi được rồi, ăn cơm trước đi.

[00:31:33] Ban ngày tôi thừa nhận lời nói của tôi có hơi làm tổn thương người khác,

[00:31:36] ở đây tôi chính thức xin lỗi cậu.

[00:31:39] Chuyện khác chúng ta nói sau, được không?

[00:31:43] Nói gì thế chứ?

[00:31:45] Lương thực của cô, cô có quyền không cho mượn,

[00:31:47] đó là chuyện thiên kinh địa nghĩa. Cần gì phải xin lỗi chứ?

[00:31:55] Dược Dân, ăn cơm đi. Coi như tôi cầu xin cậu.

[00:32:06] Bích Vân, tôi không đói. Coi như tôi cảm ơn cô nhé.

[00:32:13] Chung Dược Dân, dẹp cái lòng tự tôn của cậu đi.

[00:32:16] Cậu nghĩ chỉ mình cậu có lòng tự tôn thôi sao?

[00:32:19] Cậu có quan tâm đến cảm xúc của người khác không?

[00:32:21] Điều tôi ghét nhất,

[00:32:22] chính là cái vẻ kiêu ngạo này của cậu.

[00:32:23] Kiêu ngạo đến tận xương tuỷ.

[00:32:27] Cô bị bệnh à?

[00:32:28] Sao lại có vẻ mặt khổ sở căm thù thế?

[00:32:31] Tôi chính là không ưa cậu.

[00:32:32] Tôi có thành kiến với con em cán bộ các người.

[00:32:34] Tháng Tám Đỏ năm 66, các người lục soát nhà cửa, đánh người.

[00:32:38] Với dáng vẻ bất cần đời.

[00:32:40] Nhưng bây giờ thì sao?

[00:32:41] Tai hoạ giáng xuống gia đình các người rồi,

[00:32:44] các người thế nào rồi?

[00:32:45] Ngày ngày tự cho mình là lưu manh,

[00:32:47] thể hiện mình khác người phải không?

[00:32:49] Tưởng Bích Vân, cô có thể có quan điểm của riêng mình,

[00:32:52] nhưng sao cô lại mang đồ ăn cho chúng tôi?

[00:32:53]

[00:32:55] ...

[00:32:59] Không, cậu sai rồi.

[00:33:08] Tôi đột nhiên hiểu ra rồi.

[00:33:12] ...

[00:33:21] Mười người chúng ta là một thể thống nhất.

[00:33:26] Xã hội đã ném chúng ta đến...

[00:33:27] ...cái nơi quê mùa hẻo lánh này,

[00:33:30] chúng ta có thể dựa vào ai đây?

[00:33:35] Nếu chúng ta còn tự đấu đá lẫn nhau,

[00:33:41] thì thật đáng bị người khác coi thường.

[00:34:20] Ăn đi.

[00:34:22] Hôm nay chính uỷ trung đoàn,

[00:34:24] đã làm cho toàn trung đoàn chúng ta,

[00:34:25] về việc động viên chính trị cho đợt dã ngoại hành quân lần này.

[00:34:27] Tôi cảm thấy ý nghĩa rất lớn.

[00:34:30] Ông ấy đã cho toàn thể cán bộ chiến sĩ chúng ta,

[00:34:33] một buổi học chính trị sinh động.

[00:34:37] Tôi vừa mới đến phòng đại đội,

[00:34:40] thấy tiểu đội trưởng Ba và tiểu đội trưởng Năm,

[00:34:42] đang ở đó thay mặt toàn tiểu đội bày tỏ quyết tâm.

[00:34:44] Tôi vừa nhìn thấy, trong lòng nói, "gay go rồi,"

[00:34:46] "bị họ vượt mặt rồi."

[00:34:49] Tiểu đội Hai chúng ta bị tụt hậu rồi. Chúng ta không được.

[00:34:53] Tôi đã bàn bạc với phó tiểu đội trưởng một chút,

[00:34:56] tiểu đội Hai chúng ta phải đuổi kịp.

[00:34:59] Làm sao để đuổi kịp? Viết huyết thư để tỏ rõ quyết tâm với Đảng.

[00:35:07] Về ý nghĩa chính trị của đợt dã ngoại hành quân lần này,

[00:35:12] chính uỷ trung đoàn đã nói rõ rồi,

[00:35:15] tôi sẽ không nói nhiều nữa.

[00:35:16] Tôi chỉ nói về cá nhân tôi,

[00:35:19] một chút nhận thức về việc dã ngoại hành quân.

[00:35:22] Các đồng chí cũng có thể cùng tôi thảo luận.

[00:35:27] Trương Hải Dương, cậu ngồi ngay ngắn cho tôi!

[00:35:30] Đã nói cậu bao nhiêu lần rồi. Quân nhân,

[00:35:33] phải ngồi có dáng ngồi, đứng có dáng đứng.

[00:35:34] Uể oải, lôi thôi như thế trông ra thể thống gì?

[00:35:38] Trương Hải Dương!

[00:35:40] Cậu cứ liếc mắt nhìn tôi làm gì?

[00:35:42] Không phục à?

[00:35:46] Các cậu, tân binh, đến doanh trại này,

[00:35:48] phải sửa đổi những thói hư tật xấu trước đây.

[00:35:51] Doanh trại quân đội là gì? Là lò luyện lớn.

[00:35:54] Bất kể trước đây cậu làm gì,

[00:35:57] đến doanh trại, là rồng thì phải cuộn mình,

[00:36:00] là hổ thì phải nằm yên.

[00:36:02] Nghe lời các đồng chí cũ chỉ bảo nhiều vào.

[00:36:04] Đừng có không phục. Nghe thấy chưa?

[00:36:08] Tôi đã làm gì mà phải nghe anh nói nhiều thế?

[00:36:11] Tôi phục rồi, sợ anh rồi được chưa?

[00:36:15] Tôi có gì đáng sợ chứ?

[00:36:17] Tôi chỉ mặc rách mấy bộ quân phục hơn cậu thôi.

[00:36:21] Chỉ cần bản thân mình làm đúng, làm tốt,

[00:36:24] thì không cần phải sợ ai cả.

[00:36:26] Thôi được rồi, chúng ta không nói nữa.

[00:36:29] Chúng ta nói tiếp về chuyện này.

[00:36:33] Cái việc hành quân bộ này,

[00:36:35] đó là truyền thống vẻ vang của quân đội ta.

[00:36:39] Nghe các đồng chí cũ nói, bảo bối chiến thắng của chúng ta,

[00:36:43] ngoài kê và súng trường,

[00:36:44] thì chính là nhờ vào đôi chân sắt này của chúng ta.

[00:36:48] Trường chinh, kháng chiến chống Nhật, chiến tranh giải phóng,

[00:36:51] kháng chiến chống Mỹ viện Triều đều là nhờ...

[00:36:53] ...đôi chân sắt này của chúng ta mà đi ra.

[00:36:56] Hơn nữa, trận nào cũng thắng.

[00:36:59] Sau này trong cuộc chiến với đế quốc, xét lại, phản động,

[00:37:02] chúng ta vẫn phải phát huy truyền thống vẻ vang này,

[00:37:05] đọ sức chân với kẻ thù.

[00:37:08] Tôi không tin,

[00:37:10] lũ lính công tử bột của chúng có bản lĩnh đó.

[00:37:14] Thử hành quân đêm ngày 180 dặm xem.

[00:37:16] Không làm chúng mệt lử thì tôi không mang họ Đoàn nữa.

[00:37:20] Tiểu đội trưởng.

[00:37:22] Nếu đế quốc, xét lại, phản động không đọ chân sắt với chúng ta thì làm sao?

[00:37:26] Xe tăng của họ,

[00:37:27] xe bọc thép nhanh hơn chân sắt của ta nhiều.

[00:37:31] Thì có sao chứ.

[00:37:33] Cái xe tăng, xe bọc thép đó có biết leo núi không?

[00:37:39] Nó chẳng phải là rời xa đường cái là không được sao?

[00:37:41] Chúng ta chui vào trong khe núi là nó hết cách.

[00:37:44] Họ có cụm trực thăng chiến đấu,

[00:37:46] có quân đổ bộ,

[00:37:48] rất phù hợp để đánh trận địa hình núi.

[00:37:50] Nói bậy! Tôi chỉ tin một điều,

[00:37:54] bất kể máy bay đại bác có nhiều đến đâu,

[00:37:57] cuối cùng để giải quyết trận chiến,

[00:37:58] đều phải dựa vào bản lĩnh thực sự trong phạm vi 200 mét.

[00:38:02] Đúng, lưỡi lê của chúng ta phải đối phó được với xe tăng.

[00:38:07] Vậy thì chúng ta đều luyện đao pháp là được rồi.

[00:38:10] Cậu có ý gì?

[00:38:12] Không có ý gì. Nghe lời anh,

[00:38:15] cứ như không coi sư đoàn chúng ta là đơn vị cơ giới hoá.

[00:38:19] Mai mốt anh làm sư trưởng,

[00:38:21] dứt khoát đem đại bác, xe tăng của sư đoàn chúng ta,

[00:38:24] chuyển đến nhà máy luyện thép nấu lại là được rồi.

[00:38:26] Mỗi người phát cho chúng tôi một cây đại đao,

[00:38:28] đánh giáp lá cà với kẻ thù.

[00:38:29] Thật sự không được,

[00:38:30] thì dùng chân sắt đạp xe tăng của chúng.

[00:38:33] Sao mà chỉ có cậu nói lời kỳ quặc thế?

[00:38:38] Tôi thấy lập trường của cậu có vấn đề.

[00:38:40] Chuyên nói đỡ cho đế quốc, xét lại, phản động.

[00:38:41] Cậu cứ thế này là nguy hiểm đấy.

[00:38:44] Thế này là anh không đúng rồi.

[00:38:47] Anh bảo mọi người thảo luận, tôi có ý kiến khác,

[00:38:50] đương nhiên phải thỉnh giáo anh rồi.

[00:38:52] Anh không thể tuỳ tiện chụp mũ người khác.

[00:38:54] Theo anh nói,

[00:38:55] chúng tôi là đặc vụ do đế quốc, xét lại, phản động phái đến à?

[00:38:59] Cậu có phải là đặc vụ hay không tôi không biết.

[00:39:02] Dù sao tôi chỉ biết,

[00:39:03] trong số lính thành phố ở đại đội này,

[00:39:05] chỉ có hai cậu là nói lời kỳ quặc nhiều, lại còn nói một tràng.

[00:39:09] Toàn là giỏi mồm mép thôi.

[00:39:13] Lúc đầu phân hai cậu vào tiểu đội Hai,

[00:39:16] tôi đã không đồng ý.

[00:39:18] Loại lính thành phố như các cậu,

[00:39:20] chỉ có thể làm gánh nặng cho tiểu đội Hai.

[00:39:23] Ai thèm đến tiểu đội Hai chứ?

[00:39:25] Có giỏi thì đi tìm chính trị viên trả chúng tôi về đi.

[00:39:27] Đúng là một lão nhà quê thối.

[00:39:29] Cậu dám chửi người! Cậu chửi lại một lần nữa xem!

[00:39:31] Cậu chửi lại một lần nữa!

[00:39:33] Đi! Chúng ta đi tìm chính trị viên phân xử!

[00:39:35] Đừng động vào tôi! Tránh ra! Tránh ra!

[00:39:36] Đừng đánh!

[00:39:40] Tốt lắm, Trương Hải Dương.

[00:39:41] Cậu đúng là đã lập kỷ lục rồi đấy.

[00:39:43] Đại đội chúng ta từ ngày thành lập đến nay,

[00:39:46] chưa từng thấy tân binh,

[00:39:47] dám đánh tiểu đội trưởng.

[00:39:49] Hôm nay đúng là đã mở mang tầm mắt cho tôi rồi.

[00:39:51] Đánh đi! Sao không đánh nữa?

[00:39:58] Không ai được cản nó! Tiểu đội trưởng Hai,

[00:39:59] anh đưa đầu ra đi.

[00:40:01] Để nó đánh.

[00:40:02] Tôi muốn xem nó gan to đến đâu.

[00:40:05] Đại đội trưởng, anh đừng có khích tôi.

[00:40:07] Nếu anh ta thật sự dám đưa đầu ra,

[00:40:08] tôi thật sự sẽ đập.

[00:40:12] Trương Hải Dương!

[00:40:14] Cậu đúng là đã đi quá giới hạn rồi.

[00:40:16] Vừa đánh tiểu đội trưởng,

[00:40:19] lại vừa hỗn láo với đại đội trưởng.

[00:40:21] Đến phòng đại đội rồi,

[00:40:22] thái độ vẫn kiêu ngạo như vậy.

[00:40:25] Đây không phải là lúc cậu còn là học sinh ở Bắc Kinh.

[00:40:27] Đây là quân đội. S

[00:40:30] Cậu là một chiến sĩ Quân giải phóng nhân dân.

[00:40:32] ...

[00:40:33] Cậu làm như vậy,

[00:40:34] có nghĩ đến hậu quả không?

[00:40:37] Chưa nghĩ đến.

[00:40:38] Tôi chỉ muốn đánh Đoàn Thiết Trụ, thằng khốn nạn này.

[00:40:41] Còn xử lý thế nào,

[00:40:42] là chuyện của các người.

[00:40:43] Tôi không cần phải nghĩ.

[00:40:45] Cùng lắm thì đi toà án quân sự một chuyến thôi.

[00:40:47] Trương Hải Dương!

[00:40:49] Cậu đúng là heo chết không sợ nước sôi rồi.

[00:40:52] Hôm nay nếu tôi không trị được...

[00:40:53] ...cái tên lính gai góc này của cậu,

[00:40:54] thì tôi không mang họ Kỷ nữa.

[00:40:56] Đại đội trưởng!

[00:40:57] Anh đừng la to như thế được không?

[00:40:59] Chó biết cắn thì không sủa.

[00:41:01] Tôi không phải là đứa trẻ ba tuổi,

[00:41:02] dọa tôi không được đâu.

[00:41:05] Trương Hải Dương, chính trị viên, Đoàn Thiết Trụ!

[00:41:08] Các người làm chứng cho tôi.

[00:41:09] Thằng nhóc này chửi người.

[00:41:10] Lão tử hôm nay liều mạng,

[00:41:11] không làm đại đội trưởng này nữa.

[00:41:13] Hôm nay tôi nhất định phải trị nó.

[00:41:14] ...

[00:41:17] Trương Hải Dương!

[00:41:18] Cậu đúng là heo chết không sợ nước sôi rồi.

[00:41:21] Hôm nay nếu tôi không trị được cái tên lính gai góc này của cậu,

[00:41:23] thì tôi không mang họ Kỷ nữa.

[00:41:24] Đại đội trưởng, anh đừng la to như thế được không?

[00:41:29] Chó biết cắn thì không sủa.

[00:41:30] Tôi không phải là đứa trẻ ba tuổi,

[00:41:32] dọa tôi không được đâu.

[00:41:34] Trương Hải Dương, chính trị viên, Đoàn Thiết Trụ!

[00:41:37] Các người làm chứng cho tôi. Thằng nhóc này chửi người.

[00:41:40] Lão tử hôm nay liều mạng, không làm đại đội trưởng này nữa.

[00:41:42] Hôm nay tôi nhất định phải trị nó.

[00:41:45] Tôi thấy anh đúng là chán thật đấy.

[00:41:47] Nếu anh muốn đấu tay đôi với tôi, thì đừng có la hét.

[00:41:50] Hai ta lén tìm một nơi không người so găng.

[00:41:53] Ai bị rụng răng thì lén nuốt vào bụng.

[00:41:56] Gặp người khác còn phải nói là mình không cẩn thận bị va vào.

[00:41:58] Thế mới là đấng nam nhi chứ. Đây gọi là gì?

[00:42:01] Cậy mình là đại đội trưởng, không ai dám đánh anh,

[00:42:03] rồi xắn tay áo bắt nạt tân binh.

[00:42:06] Quá tổn hại hình tượng đại đội trưởng.

[00:42:08] Đồng chí Trương Hải Dương!

[00:42:11] Hành vi của cậu phải bị xử lý nghiêm khắc.

[00:42:17] Trước khi xử lý cậu,

[00:42:19] tôi muốn nghe lời giải thích của chính cậu.

[00:42:22] Cậu nói đi, tại sao cậu lại đánh tiểu đội trưởng của mình?

[00:42:26] Đoàn Thiết Trụ sỉ nhục nhân cách của tôi.

[00:42:28] Tôi... tôi...

[00:42:30] Cho dù tiểu đội trưởng của cậu sỉ nhục nhân cách của cậu,

[00:42:33] cậu có thể báo cáo lên đại đội.

[00:42:35] Chẳng lẽ đây cũng là lý do cậu đánh người à?

[00:42:37] Báo cáo thì có ích gì chứ?

[00:42:38] ...“dạy dỗ không mệt mỏi”, “dạy dỗ không mệt mỏi”.

[00:42:39] Các người đều là đồng hương Hà Bắc. ...“dạy dỗ không mệt mỏi”.

[00:42:40] “dạy dỗ không mệt mỏi”

[00:42:40] Quan quan bao che cho nhau, tôi biết báo cáo ai đây? “dạy dỗ không mệt mỏi”

[00:42:43] Cậu nói chuyện sao lại ngang ngược thế?

[00:42:46] Trong đại đội có hơn hai mươi người Hà Bắc đấy.

[00:42:48] Cậu có bằng chứng gì mà nói chúng tôi quan quan bao che?

[00:42:50] Dù sao các người cũng có thành kiến với chúng tôi.

[00:42:53] Chính trị viên, anh thấy rồi đó.

[00:42:54] Anh nói một câu nó cãi một câu.

[00:42:55] Tôi thấy hôm nay phải nhốt nó vào phòng kỷ luật.

[00:42:58] Tuỳ thôi. Nhốt kỷ luật cũng sướng.

[00:43:00] Có ăn có uống, không phải ra thao trường.

[00:43:02] Cứ như đi nghỉ dưỡng vậy. Các người cứ nhốt tôi thêm mấy ngày nữa đi.

[00:43:06] Được, tôi成 toàn cho cậu! Thông tin viên!

[00:43:08] Có!

[00:43:09] Đưa nó đến phòng kỷ luật!

[00:43:10] Suy nghĩ lại cho kỹ đi!

[00:43:12] Tôi không tin là tôi không trị được cái tên gai góc này!

[00:43:15] Báo cáo chính trị viên, đại đội trưởng, Viên Quân... Viên Quân cậu ấy...

[00:43:18] Nói!

[00:43:19] ...nuốt đinh rồi. Cậu ấy nói không thả Trương Hải Dương ra,

[00:43:21] cậu ấy sẽ không đến bệnh viện.

[00:43:36] Tôi nói Quách Khiết này,

[00:43:37] cậu đừng có cứ vây quanh mấy cô gái nhà người ta mà xin.

[00:43:40] Làm người ta sợ đấy.

[00:43:41] Cậu đi xin ăn hay là đi cướp người thế?

[00:43:44] Cậu hiểu gì chứ? Con gái lớn đều mềm lòng.

[00:43:46] Thấy anh em đây đáng thương,

[00:43:48] biết đâu lại moi ví ra.

[00:43:51] Cậu nói nhỏ thôi.

[00:43:52] Coi chừng không xin được cơm,

[00:43:54] coi anh em mình là lưu manh rồi bắt đi.

[00:43:55] Được rồi, được rồi, được rồi.

[00:43:58] Mọi người tản ra đi, ai đi đường nấy.

[00:44:01] Ai xin được thì người đó hưởng. Tưởng Bích Vân.

[00:44:05] Sao thế?

[00:44:05] Cô cứ dìu bác Trương là được rồi.

[00:44:09] Mỗi người tìm một ông già hoặc một đứa trẻ,

[00:44:11] tự mình dẫn đi. Tào Dương,

[00:44:14] cậu đừng có ra vẻ ông lớn.

[00:44:16] Cậu như vậy còn oai hơn cả người bố thí.

[00:44:18] Trịnh Đồng, tháo kính ra.

[00:44:20] Sao trông giống phần tử hữu khuynh được bỏ mũ thế.

[00:44:23] Tản ra đi, tản ra đi, tản ra đi.

[00:44:25] Trịnh Đồng, Trịnh Đồng, cậu khoan đi đã. Lại đây.

[00:44:28] Làm gì thế?

[00:44:29] Gãi lưng cho tôi. Lại đây.

[00:44:30] Cậu đừng giở trò này với tôi.

[00:44:32] Gãi lưng đi.

[00:44:32] Tôi còn phải đi xin ăn đây. Chuyện chính đấy.

[00:44:35] Cậu đi theo tôi chắc chắn không có vấn đề gì.

[00:44:37] Đảm bảo cho cậu ăn no. Chuẩn bị sẵn túi đi.

[00:44:39] Lát nữa kẻo không đựng hết. Nhanh lên.

[00:44:41] Này, tôi nói Dược Dân này,

[00:44:42] trước giải phóng bố cậu từng làm bang chủ Cái Bang à?

[00:44:45] Sao cậu lại rành rẽ thế?

[00:44:47] Lắm lời làm gì? Nhanh lên, nhanh lên, tôi ngứa chết đi được.

[00:44:50] Được rồi, được rồi.

[00:44:51] Thò tay vào gãi đi. Nhanh lên, nhanh lên.

[00:44:54] Bên trên, bên trên, bên trên. Bên phải, bên phải.

[00:44:56] Ôi, gãi đúng rồi. Sướng, sướng.

[00:45:10] Kính thưa các cụ, các ông, các bà.

[00:45:12] Các bậc cha chú.

[00:45:13] Tôi, Chung Dược Dân, lần đầu đến đây,

[00:45:14] sống bằng nghề xin ăn.

[00:45:16] Xin các cụ, các ông, các bà lượng thứ cho.

[00:45:18] Ai có tiền thì xin ủng hộ tiền,

[00:45:20] ai không có tiền thì xin ủng hộ tinh thần.

[00:45:22] Dược Dân, bài bản của cậu không đúng rồi.

[00:45:24] Hệt như mấy người bán thuốc dạo ở Thiên Kiều.

[00:45:26] Đi đi, đi đi. Nhìn tôi làm gì?

[00:45:27] Ai xin phần người nấy. Mau đi đi.

[00:45:29] Mau đi đi. Làm gì đấy?

[00:45:30] Đi đi, đi đi.

[00:45:31] Đẩy tôi làm gì? Đừng đẩy.

[00:45:33] Tôi... trên người tôi có rận.

[00:45:34] Cậu ấy còn giúp tôi bắt rận nữa đấy.

[00:45:44] Bác gái!

[00:45:47] Cô bé, cháu là...

[00:45:49] Chúng cháu không sao ạ.

[00:45:52] Cháu là thanh niên trí thức phải không?

[00:45:55] Thương cho bà lão này đi.

[00:45:57] Cả làng đều hết lương thực rồi.

[00:46:09] Ôi, tội nghiệp quá. Cô bé, cho cháu.

[00:46:12] Cảm ơn, cảm ơn bác gái.

[00:46:20] Bác ơi, cho bác.

[00:46:34] Cô bé, có bánh ăn rồi sao còn khóc?

[00:46:40] Đó là cháu chưa quen. Quen rồi sẽ ổn thôi.

[00:46:45] Lúc bác mới gả đến làng Thạch Xuyên,

[00:46:47] cũng không quen đi xin ăn.

[00:46:49] Năm đó bác mới sinh con,

[00:46:51] nhà đã hết lương thực. Chồng bác đánh bác,

[00:46:54] bắt bác đi xin ăn.

[00:46:55] Bác sống chết cũng không đi. Không đi không được.

[00:47:00] Đành phải đi. Nông dân chúng ta số kiếp là vậy.

[00:47:06] 50 năm nay, năm nào cũng đi xin ăn.

[00:47:12] Cháu ơi,

[00:47:13] bác chỉ nhớ có hai năm mùa màng bội thu,

[00:47:16] không phải đi xin ăn.

[00:47:18] Sao ạ, bác Trương?

[00:47:21] 50 năm qua, làng chúng ta chỉ có 2 năm không phải đi xin ăn thôi sao?

[00:47:25] Đúng vậy đó. Đó là do mưa thuận gió hoà,

[00:47:29] mùa màng tốt. Cháu ơi,

[00:47:32] những năm được mùa như vậy không nhiều đâu. Chúng ta đi thôi.

[00:47:46] Kính thưa các cụ, các ông, các bà, hai chúng tôi lần đầu đến đây,

[00:47:50] mong các cụ các ông các bà ủng hộ cho.

[00:47:55] Nếu quý vị cảm thấy tôi hát cũng được,

[00:47:58] thì xin hãy cho một tràng pháo tay.

[00:48:00] Nếu quý vị cảm thấy hát hay,

[00:48:02] thì xin cho hai cái bánh ngô. Sau đây,

[00:48:05] tôi sẽ hát cho mọi người nghe một đoạn trong vở kịch mẫu cách mạng.

[00:48:10] ...

[00:48:13] Hôm nay cùng uống rượu mừng công.

[00:48:17] Chí lớn chưa thành thề không nghỉ.

[00:48:21] Ngày dài tháng rộng còn thể hiện tài năng.

[00:48:24] Nguyện dâng máu nóng viết nên trang sử hào hùng.

[00:48:38] Hay!

[00:48:41] Bụng không có gì, hát không ra hơi.

[00:48:42] Ai cho hai cái bánh ngô cũng được.

[00:48:44] Được, bọn tôi có.

[00:48:46] Cảm ơn, cảm ơn.

[00:48:49] Hát thêm bài nữa đi.

[00:48:51] Không vội, không vội.

[00:48:52] Chúng tôi ăn no đã rồi tính.

[00:48:54] Hát thêm bài nữa đi! Thêm một đoạn nữa đi!

[00:48:56] Đợi chút, đợi chút. Sắp xong ngay đây.

[00:49:05] Đại ca.

[00:49:10] Người ở đây đúng là không có lòng trắc ẩn.

[00:49:14] Tôi đã nói chúng ta cũng nên dắt theo hai đứa trẻ ra đây.

[00:49:16] Cậu cứ chê là vướng víu.

[00:49:18] Hai thằng đàn ông to xác ngồi đây.

[00:49:20] Ai mà thương hại chúng ta chứ?

[00:49:27] Này, đằng kia có một cô gái đến.

[00:49:28] Phụ nữ mềm lòng, chúng ta đến xin cô ấy.

[00:49:35] Chị ơi, cho chút gì ăn đi.

[00:49:37] Chị ơi, cho chút gì ăn đi.

[00:49:39] Chị ơi, chị ơi, cho chút gì ăn đi, chị ơi.

[00:49:44] Đánh chết mày, đồ khốn! Đứng lại!

[00:49:49] Đồ khốn từ đâu đến!

[00:50:04] À đúng rồi, tôi phải đi gửi thư.

[00:50:08] Thế này đi.

[00:50:09] Chúng ta một tiếng sau tập trung ở đây.

[00:50:11] Được không?

[00:50:12] Khuê Dũng.

[00:50:12] Tôi cũng muốn đến cửa hàng bách hóa mua giấy viết thư và tem.

[00:50:15] Vậy thì thế này, để Lưu Khắc Cương đi cùng cậu.

[00:50:17] Đừng để lát nữa cô ấy bị lạc.

[00:50:19] Được.

[00:50:20] Vậy đi thôi.

[00:50:20] Đi thôi.

[00:50:25] Thưa các vị phụ lão đồng hương.

[00:50:26] Hai anh em chúng tôi.

[00:50:27]

[00:50:29] Trích đoạn từ "Trí Thủ Uy Hổ Sơn".

[00:50:31] Nào, ủng hộ đi.

[00:50:34] Cảm ơn, cảm ơn.

[00:50:38] Thiên Vương Cái Địa Hổ.

[00:50:40] Bảo Tháp Trấn Hà Yêu.

[00:50:42] Ma ha ma ha.

[00:50:43] Giữa trưa nói chuyện ai cũng không có nhà.

[00:50:46] Mặt vàng vì sao?

[00:50:48] Bôi sáp chống lạnh.

[00:50:50] Sao lại đỏ rồi?

[00:50:51] Tinh thần phấn chấn.

[00:50:52] Sao lại vàng rồi?

[00:50:55] Tôi lại bôi thêm một lớp sáp.

[00:50:57] Hay!

[00:50:59] Cảm ơn, cảm ơn.

[00:51:00] Còn bánh nướng không, cho thêm một cái nữa.

[00:51:02] Cho thêm chút gì ăn đi, cho chút gì ăn đi.

[00:51:04] Bác ơi, bác ơi, cho chút gì ăn đi.

[00:51:07] Đừng đi mà.

[00:51:08] Còn có tiết mục hay hơn nữa, đừng đi mà.

[00:51:09] Tất cả đứng lại cho tôi.

[00:51:12] Các người muốn xem kịch chùa à?

[00:51:15] Tôi nói đám người các người sao lại không làm mà đòi có ăn thế?

[00:51:19] Đứng lại.

[00:51:30] Tôi nói cậu làm như thật vậy.

[00:51:33] Còn chuẩn bị cả một cái túi.

[00:51:34] Cậu còn định ăn xong lại vác về một bao nữa à?

[00:51:37] Mơ mộng gì thế?

[00:51:39] Vừa nãy anh em đây ăn nửa cái bánh nướng.

[00:51:40] Hét chưa được mấy câu, trong bụng lại không còn gì rồi.

[00:51:44] Xem ra việc xin ăn này cũng phải học chút kỹ xảo.

[00:51:47] Làm thế nào mới có thể khơi gợi được lòng trắc ẩn của người khác?

[00:51:53] Dáng vẻ của hai chúng ta trông cường tráng quá.

[00:51:56] Hoàn toàn không có dáng vẻ của kẻ yếu.

[00:51:58] Mặc rách rưới thế nào cũng vô dụng.

[00:52:00] Người ta coi hai chúng ta là du côn trong làng rồi.

[00:52:03] Này, tôi có một chiêu.

[00:52:06] Cậu xem, chúng ta dắt theo không ít trẻ con từ trong làng ra.

[00:52:08] Đứa nào đứa nấy ăn mặc như ăn mày.

[00:52:11]

[00:52:14] Tôi tìm một tờ giấy, trên đó viết: "Cuộc sống bức bách,"

[00:52:17] "đành đau lòng bán con."

[00:52:19] Rồi tìm một cọng rơm cắm lên đầu đứa trẻ.

[00:52:22] Chúng ta chỉ cần ôm bát ngồi xổm ở góc tường.

[00:52:25] Giả bộ dáng vẻ đói rét khổ sở là được rồi.

[00:52:27] Đi đi, đi đi. Ý kiến tồi.

[00:52:30] Không khéo...

[00:52:31] ...cảnh sát lại coi hai chúng ta là bọn buôn người rồi bắt đi.

[00:52:33] Với cái dáng vẻ phần tử hữu khuynh của cậu,

[00:52:36]

[00:52:38] Không nói cậu là điên cuồng tấn công Đảng đi,

[00:52:40] thì cũng là bôi tro trát trấu vào mặt chủ nghĩa xã hội.

[00:52:43] Cậu đã thấy mấy người ăn mày đeo kính chưa?

[00:52:46] Tôi nói sao cả buổi không xin được cơm.

[00:52:49] Hoá ra đều bị cái dáng vẻ này của cậu phá hỏng cả rồi.

[00:52:51] Cậu thôi đi.

[00:52:53] Cậu không nói là kỹ năng xin ăn của cậu kém.

[00:52:55] Lại trách dáng vẻ của tôi không tốt. Còn cậu thì sao?

[00:52:57] Đứng ở đó, hai mắt láo liên.

[00:53:00] Nhìn là biết gian manh xảo quyệt.

[00:53:02] Coi chừng người ta lại nhận nhầm cậu là đặc vụ Đài Loan.

[00:53:05] Cậu nói gì thế? Nói gì?

[00:53:51] Đây là giấy viết thư, muốn mấy quyển?

[00:53:52] Một quyển là đủ rồi.

[00:53:53] Còn cần gì nữa không?

[00:53:55] Không cần gì khác nữa.

[00:53:55] Không cần nữa.

[00:53:59] Làm gì đó?

[00:54:00] Tiểu thư, tôi đang mua đồ mà.

[00:54:02] Cậu chen tôi làm gì?

[00:54:03] Làm gì đó? Làm gì đó? Muốn giở trò lưu manh phải không?

[00:54:06] Cút đi!

[00:54:07] Đi đi, đừng để ý đến bọn họ. Đừng để ý đến nó.

[00:54:08] Mày dám đánh người!

[00:54:09] Ha ha ha.

[00:54:11] Tiểu thư đừng đi mà.

[00:54:14] Tiểu thư, đừng đi vội.

[00:54:16] Vừa nãy cậu sờ tôi làm gì?

[00:54:18] Ai sờ cậu? Giở trò lưu manh à?

[00:54:19] Ai giở trò lưu manh?

[00:54:20] Tránh ra!

[00:54:21] Cút đi! Đánh!

[00:54:23] Cứu mạng! Lưu manh đánh người!

[00:54:25] Cứu mạng! Cứu mạng! Lưu manh đánh người!

[00:54:28] Cứu mạng! Lưu manh đánh người!

[00:54:29] Nghe này, có người kêu cứu, giọng Bắc Kinh.

[00:54:31] Cứu mạng! Lưu manh đánh người!

[00:54:32] Đúng rồi, ở ngay phía trước. Đi, chúng ta qua xem.

[00:54:35] Đánh người rồi!

[00:54:37] Cậu còn làm gì nữa? Mau đi đi! Đi!

[00:54:42] Tào Dương.

[00:54:43] Đi thôi!

[00:54:44] Tào Dương, ở đây này!

[00:54:46] Sao thế, mấy anh em?

[00:54:48] Có người bắt nạt thanh niên trí thức Bắc Kinh.

[00:54:49] Anh em, đánh chết nó!

[00:55:06] Vào đi, vào đi! Tránh ra, tránh ra!

[00:55:09] Tránh ra!

[00:55:36] Anh Khuê Dũng.

[00:55:37] Sao thế?

[00:55:38] Hai tên côn đồ địa phương bắt nạt Tần Lĩnh.

[00:55:39] Tôi chưa nói được hai câu đã đánh tôi.

[00:55:42] Có một đám thanh niên trí thức Bắc Kinh đến.

[00:55:43] Đánh nhau với bọn họ rồi.

[00:55:47] Ở đâu?

[00:55:48] Đằng kia.

[00:55:50] Đi.

[00:55:54] Dừng tay!

[00:56:05] Chính anh ấy đã cứu chúng tôi.

[00:56:12] Tránh ra! Mau đến văn phòng thanh niên trí thức huyện gọi người!

[00:56:15] Nghe thấy chưa?

[00:56:15] Bảo họ tất cả đến đây.

[00:56:16] Nghe thấy chưa? Không thì sẽ xảy ra chuyện lớn đấy! Nhanh lên!

[00:56:19] Chung Dược Dân, tôi là Lý Khuê Dũng.

[00:56:24] Thấy cậu rồi. Cậu được phân về xã nào?

[00:56:27] Xã Hoà Xuyên, thôn Bạch Điếm.

[00:56:29] Tôi được phân về xã Thổ Thành, thôn Thạch Xuyên.

[00:56:30] Có rảnh thì qua tìm tôi chơi nhé.

[00:56:32] Được. Dược Dân, cố gắng thêm một lát nữa.

[00:56:35] Người của văn phòng thanh niên trí thức huyện sắp đến rồi.

[00:56:37] Không vấn đề gì. Cầm cự đến tối cũng không vấn đề.

[00:56:40] Có giỏi thì chúng nó đốt nhà đi.

[00:56:44] Các đồng chí bần nông, trung nông.

[00:56:47] Các đồng chí chiến hữu thanh niên trí thức Bắc Kinh.

[00:56:50] Tôi là Mã Quý Bình, ở văn phòng thanh niên trí thức huyện.

[00:56:53] "Chuyện xảy ra hôm nay,

[00:56:55] uỷ ban cách mạng huyện rất coi trọng."

[00:56:59] Đã cử tôi đến đây để xử lý việc này.

[00:57:02] Mong mọi người yên tâm.

[00:57:04] Tôi nhất định sẽ xử lý thoả đáng chuyện này.

[00:57:07] Không được, không được! Thanh niên trí thức Bắc Kinh đánh người!

[00:57:10] Không thể tha cho họ!

[00:57:10] Mẹ kiếp, ai đánh người?

[00:57:11] "Là bọn mày trêu ghẹo phụ nữ trước.

[00:57:13] Muốn bắt nạt thanh niên trí thức Bắc Kinh chúng tao à?"

[00:57:15] Tao nói cho chúng mày biết, đứa nào dám động vào chúng tao thử xem!

[00:57:17] Mày dám chửi người!

[00:57:19] Chửi mày thì sao? Tao còn đánh mày nữa đấy!

[00:57:21] Đánh chết chúng! Đánh chết chúng! Đánh chết chúng!

[00:57:29] Tôi thay mặt uỷ ban cách mạng huyện nói lại một lần nữa.

[00:57:33] Chuyện hôm nay,

[00:57:35] nhất định sẽ được giải quyết ổn thoả.

[00:57:37] Ai còn dám xúi giục gây rối,

[00:57:40] ai còn dám ra tay, hậu quả tự gánh chịu.

[00:57:43] Kiên quyết ủng hộ quyết định sáng suốt của uỷ ban cách mạng huyện!

[00:57:45] Kiên quyết ủng hộ quyết định sáng suốt của uỷ ban cách mạng huyện!

[00:57:48] Kiên quyết ủng hộ quyết định sáng suốt của uỷ ban cách mạng huyện!

[00:58:00] Là các người.

[00:58:06] Lãnh tụ vĩ đại Mao Chủ tịch đã dạy chúng ta rằng,

[00:58:09] thanh niên trí thức về nông thôn,

[00:58:11] để được bần nông, trung nông tái giáo dục.

[00:58:13] ...

[00:58:16] Hôm nay các người đến đây để giáo dục bần nông, trung nông à?

[00:58:20] Thư sinh gặp lính, có lý cũng khó nói.

[00:58:24] Nghe nói các người còn hùa nhau,

[00:58:27] ra chợ quậy phá.

[00:58:29] Đến xin ăn của bần nông, trung nông à?

[00:58:32] Chúng tôi đói quá hết cách rồi.

[00:58:33] Quậy phá!

[00:58:34] Chủ nhiệm Mã, ngài bớt giận.

[00:58:36] Đừng chấp nhặt với đám chúng tôi.

[00:58:38] Xét về tuổi tác, ngài là bậc trưởng bối.

[00:58:40] Chúng tôi nên gọi ngài là chú.

[00:58:42] Phải không mấy anh em?

[00:58:43] Mọi người cùng gọi một tiếng chú Mã nào.

[00:58:45] Chú Mã, bác Mã.

[00:58:49] Nếu tôi có mấy đứa cháu như các người,

[00:58:51] chuyên gây chuyện thị phi, chắc phải tổn thọ mấy năm.

[00:58:56] Xét về thân phận, ngài là quan, chúng tôi là dân đen.

[00:58:59] Tại sao ngài lại là quan?

[00:59:00] Đó là vì ngài có giác ngộ hơn chúng tôi.

[00:59:02] Những người không có giác ngộ như chúng tôi thì đáng làm dân đen.

[00:59:05] Nếu chúng tôi có giác ngộ như ngài,

[00:59:06] thì đã sớm làm quan rồi. Hơn nữa,

[00:59:09] chúng tôi cũng chẳng phải người tốt gì.

[00:59:11] Nếu không thì tại sao lại phải đến đây?

[00:59:15] Tôi nói các người không phải là người tốt.

[00:59:19] Theo ý cậu nói,

[00:59:21] vậy thì vùng Thiểm Bắc này của chúng ta,

[00:59:23] chỉ có người xấu mới có thể đến à?

[00:59:28] Cậu nói rõ cho tôi!

[00:59:30] Chú Mã, ngài hiểu lầm rồi.

[00:59:33] Ý tôi là những người chúng tôi,

[00:59:34] hoặc là xuất thân không tốt,

[00:59:36] hoặc là biểu hiện cá nhân không tốt.

[00:59:38] Những người xuất thân tốt, biểu hiện tốt đều đi lính hết rồi.

[00:59:40] Những người bị loại ra mới đến đây.

[00:59:43] Nếu ngài nói như vậy,

[00:59:44] vùng Thiểm Bắc này tốt,

[00:59:46] đến Thiểm Bắc là vinh quang,

[00:59:47] vậy thì nên để những người có xuất thân tốt,

[00:59:49] biểu hiện tốt đến chứ.

[00:59:50] Chúng tôi nên đi lính chứ.

[00:59:51] Ngài xem, chuyện tốt đều bị chúng tôi chiếm hết rồi.

[00:59:53] Trong lòng chúng tôi cũng thấy áy náy.

[00:59:55] Phải không, mấy anh em?

[00:59:56] Đúng vậy! Không sai! Đúng vậy!

[00:59:59] Thấy rõ rồi.

[01:00:01] Vừa nãy tôi vừa vào cửa đã phát hiện,

[01:00:03] hai mắt cậu láo liên.

[01:00:05] Rất nhiều trò ma quỷ.

[01:00:10] Nó là đầu sỏ của các người à?

[01:00:16] Vâng, vâng, đúng vậy, là cậu ta.

[01:00:19] Tên là gì?

[01:00:21] Tôi tên là Trịnh Đồng.

[01:00:25] Tôi coi như đã nhìn ra rồi.

[01:00:26]

[01:00:28] là chắc chắn gọi Trịnh Đồng.

[01:00:29] Chủ nhiệm Mã, tôi tố cáo! Tôi muốn trở giáo!

[01:00:32] Thằng nhóc này tên là Chung Dược Dân.

[01:00:35] Ngài千万 đừng tha cho nó.

[01:00:36] Thằng nhóc này xấu xa hết thuốc chữa rồi.

[01:00:38] Hồi ở Bắc Kinh đã chẳng phải là thứ tốt lành gì.

[01:00:47] Chủ nhiệm Mã.

[01:00:48] Ngài có mở lớp học tập cho chúng tôi không ạ?

[01:00:50] Lớp học tập này có bao ăn không ạ?

[01:00:52] Chú Mã à.

[01:00:54] Nếu bao ăn thì bọn cháu không đi nữa đâu.

[01:00:58] Chú Mã, chú Mã.

[01:00:59] Chỗ chúng ta mấy giờ dọn cơm ạ?

[01:01:01] Buổi tối ăn gì ạ?

[01:01:02] Chung Dược Dân, đi theo tôi một lát.

[01:01:06] Những người còn lại ngồi ở đây.

[01:01:08] Tự kiểm điểm cho tốt! Lại đây một lát.

[01:01:17] Không sao đâu, yên tâm đi.

[01:01:22] ...

[01:01:24] ...

[01:01:24] Chung Dược Dân, ngồi.

[01:01:35] Chủ nhiệm Mã, ngài gọi tôi đến đây...

[01:01:39] ...chắc không phải là muốn đãi riêng tôi chứ ạ?

[01:01:41] Ngài đừng khách sáo quá.

[01:01:42] Tôi ăn chung với mọi người là đã mãn nguyện rồi.

[01:01:45] Coi như cậu nói đúng rồi.

[01:01:48] Tôi chính là đến để đãi riêng cậu đây.

[01:01:52] Ăn đi.

[01:01:58] Ăn từ từ, không đủ thì vẫn còn.

[01:02:07] Chủ nhiệm Mã, cái đó...

[01:02:09] Ngài cứ có chuyện gì thì nói đi ạ.

[01:02:11] Ngài đừng như vậy. Tôi lớn đến từng này...

[01:02:15] ...chưa từng được ai đề cao như vậy đâu ạ.

[01:02:18] Chuyện này mà xảy ra thêm mấy lần nữa,

[01:02:19] e là đến bệnh tim cũng phát tác mất.

[01:02:22] Đồ nhóc quỷ, ở đây mà giở trò mồm mép với tôi.

[01:02:27] Tôi nói cho cậu biết, nếu cậu làm tôi bực mình,

[01:02:30] tôi thật sự dám tát cậu đấy.

[01:02:32] Vì tôi có quyền tát cậu.

[01:02:35] Cậu biết tôi là ai không?

[01:02:37] Ngài là chú Mã của tôi mà.

[01:02:39] Coi như cậu nói đúng rồi.

[01:02:42] Cậu gọi tôi là chú, cậu không thiệt chút nào đâu.

[01:02:44] ...

[01:02:45] Vì lúc cậu mới mấy tháng tuổi tôi đã bế cậu rồi.

[01:02:49] Tôi hỏi cậu, quê cậu phải là ở Giang Tây không?

[01:02:57] Đúng vậy ạ.

[01:02:59] Huyện Hưng Quốc.

[01:03:02] Đúng ạ.

[01:03:05] Bố cậu tên là Chung Sơn Nhạc.

[01:03:11] Ngài quen bố tôi ạ?

[01:03:13] Không chỉ quen, lúc đó còn chưa có cậu.

[01:03:18] Hồi chiến dịch Hoài Hải,

[01:03:20] tôi chính là cảnh vệ của bố cậu.

[01:03:24] Con à, con và bố con giống nhau quá.

[01:03:28] Vừa nãy tôi nghe cậu họ Chung,

[01:03:30] là lập tức hiểu ra ngay.

[01:03:32] Chú Mã, tôi nghe bố tôi nói về chú rồi.

[01:03:35] Chú đã cứu mạng ông ấy trên chiến trường Hoài Hải.

[01:03:44] Uống chút nước, uống chút nước.

[01:03:46] Chú ơi, chúng cháu đói quá, đói quá!

[01:03:52] Các bạn học, đừng gọi tôi là chú.

[01:03:55] Tôi không lớn hơn các bạn bao nhiêu tuổi, tôi không dám nhận.

[01:03:57] Ôi, đó là ngài khiêm tốn.

[01:04:00] Vậy chúng tôi không thể không biết điều được.

[01:04:03] Không thể không trên không dưới được.

[01:04:05] Chú ơi, chú xem chúng cháu đến Thiểm Bắc,

[01:04:10] thân cô thế cô.

[01:04:12] Cứ như đứa trẻ không cha không mẹ.

[01:04:16] Ai bắt được chúng cháu cũng muốn bắt nạt một chút.

[01:04:19] Văn phòng thanh niên trí thức huyện chính là nhà mẹ đẻ của chúng cháu.

[01:04:23] Ngài chính là chú ruột của chúng cháu.

[01:04:25] Chúng cháu chịu oan ức,

[01:04:27] chỉ có thể khóc với người thân.

[01:04:29] Bị bắt nạt chỉ có thể tâm sự với người thân.

[01:04:33] Chú ơi, cháu lại gọi ngài một tiếng chú ruột.

[01:04:38] Chúng cháu đói quá, ngài giúp chúng cháu với.

[01:04:40] Chúng cháu đói quá!

[01:04:42] Ôi, các bạn học, các bạn học!

[01:04:46] Chuyện này tôi thật sự không có cách nào.

[01:04:49] Nếu tất cả thanh niên trí thức trong huyện,

[01:04:51] đều đến văn phòng thanh niên trí thức để xin ăn,

[01:04:55] thì có ăn thịt chúng tôi,

[01:04:56] chúng tôi cũng không có cách nào.

[01:04:58] Bố cậu có khoẻ không?

[01:05:03] Vẫn đang bị cách ly điều tra, đã hơn một năm rồi.

[01:05:06] Đừng nói nữa, đây không phải là chuyện của riêng gia đình cậu.

[01:05:14] Nghe tôi nói, bố cậu không có bất kỳ vấn đề lịch sử nào.

[01:05:19] Sớm muộn gì ông ấy cũng sẽ được ra.

[01:05:22] Chú Mã, sao chú lại đến Thiểm Bắc ạ?

[01:05:26] Tôi là người Quan Đông.

[01:05:28] Năm 52 bị thương ở chiến trường Triều Tiên.

[01:05:30] Sau khi vết thương lành, tôi đến đây.

[01:05:34] Tôi hỏi cậu, chuyện hôm nay xảy ra thế nào?

[01:05:41] Chúng tôi đến huyện thành xin ăn.

[01:05:42] Có hai tên côn đồ địa phương trêu ghẹo nữ thanh niên trí thức của chúng tôi.

[01:05:44] Chúng tôi thấy chướng mắt nên đã đánh nhau với họ.

[01:05:46] Xin ăn? Các cậu hết lương thực rồi à? Không đúng.

[01:05:52] Lúc các cậu đến,

[01:05:54] văn phòng thanh niên trí thức huyện đã phát cho mỗi người các cậu,

[01:05:55] khẩu phần ăn nửa năm, không đến mức bây giờ đã ăn hết.

[01:06:01] Mười người chúng tôi chỉ được chia 800 cân lương thực.

[01:06:04] Cho dù ăn dè sẻn cũng chỉ đủ trong ba tháng.

[01:06:10] Quá đáng quá!

[01:06:14] Lương thực của các cậu đã bị người ta giữ lại rồi.

[01:06:19] Tôi sẽ giải quyết chuyện này.

[01:06:20] Chú Mã, thôi bỏ đi ạ.

[01:06:24] Những người dân làng đó cũng không có cách nào, nghèo quá.

[01:06:27] Bây giờ lại là lúc giáp hạt.

[01:06:28] Chúng tôi vẫn nên ra ngoài xin ăn thôi ạ.

[01:06:30] Dù sao vùng này cũng có truyền thống đó.

[01:06:34] Đồng chí Chung Dược Dân đang bị tra tấn dã man.

[01:06:41] Thằng nhóc này,

[01:06:41] không khéo lại là một tên phản bội Phủ Chí Cao.

[01:06:44] Chưa bị quất hai roi,

[01:06:45] đã bán đứng toàn bộ tổ chức Đảng của chúng ta rồi.

[01:06:49] Chú ơi.

[01:06:50] Phiền chú vào nói với chủ nhiệm Mã một tiếng.

[01:06:52] đối với thằng nhóc Chung Dược Dân này,千万 đừng nương tay.

[01:06:55] Tốt nhất là vừa vào đã cho nó uống một bình nước ớt.

[01:06:58] Rồi cho nó lên ghế cọp.

[01:07:00] Một lần kê cho nó tám viên gạch.

[01:07:03] 千万 đừng dùng mỹ nhân kế.

[01:07:06] Thằng nhóc này chắc chắn sẽ tương kế tựu kế đấy.

[01:07:09] Được rồi, được rồi, được rồi.

[01:07:12] Những thanh niên trí thức đến từ Bắc Kinh các cậu,

[01:07:14] cái mồm ai cũng dẻo hơn ai.

[01:07:17] Yên lặng một chút, uống chút nước đi.

[01:07:19] Đánh cũng mệt rồi, nói cũng khát rồi.

[01:07:21] Uống nước đi.

[01:07:24] Dược Dân, nhất định phải chịu đựng nhé.

[01:07:30] Dược Dân à, chuyện hôm nay tôi sẽ giải quyết.

[01:07:34] Cũng coi như là sự việc có nguyên do.

[01:07:40] Sau khi cậu về,

[01:07:41] đừng nói với người ngoài về mối quan hệ của chúng ta.

[01:07:45] Và千万 đừng gây chuyện nữa.

[01:07:52] Còn lương thực, tôi sẽ nghĩ cách cho các cậu.

[01:07:55] Nhớ nhé.

[01:07:57] Cảm ơn chú Mã.

[01:08:01] Mồm mép vẫn lém lỉnh.

[01:08:05] Bố cậu không nói giỏi được như cậu đâu.

[01:08:08] Nhưng, lúc ông ấy bằng tuổi cậu,

[01:08:11] người ta đã là phó trung đoàn trưởng rồi.

[01:08:12] Còn cậu, xem cậu bây giờ này.

[01:08:15] Trèo nhà dỡ ngói, đồ nhóc quỷ.

[01:08:27] Này, Hiểu Bạch, viết gì thế?

[01:08:31] Tôi đang viết thư cho gia đình.

[01:08:34] Cậu lừa ai chứ?

[01:08:36] Nhìn cái vẻ lén lút của cậu kìa.

[01:08:38] Tôi biết là cậu đang viết thư cho Chung Dược Dân rồi.

[01:08:40] Cậu giấu cái gì chứ?

[01:08:42] Cậu la lối om sòm cái gì thế?

[01:08:44] Sợ người khác không biết hay sao?

[01:08:48] Tìm tôi có chuyện gì?

[01:08:54] Cậu nghe nói chưa?

[01:08:55] Viên Quân và Trương Hải Dương bị nhốt kỷ luật rồi.

[01:08:59] Họ lại gây ra chuyện gì rồi?

[01:09:02] Chiều nay có một chiến sĩ của trung đoàn Ba đến lấy thuốc.

[01:09:04] Tôi hỏi anh ta có quen Trương Hải Dương không.

[01:09:06] Anh ta nói anh ta cùng đại đội với Viên Quân.

[01:09:08] Nói Trương Hải Dương và tiểu đội trưởng cãi nhau.

[01:09:11] Còn đòi đánh tiểu đội trưởng.

[01:09:12] Kết quả là bị đại đội nhốt kỷ luật.

[01:09:15] Viên Quân bất bình còn nuốt cả đinh.

[01:09:19] Ôi, hai tên ma vương phá phách này.

[01:09:21] Gan cũng to quá rồi.

[01:09:23] Đúng là không coi trời bằng vung.

[01:09:26] Lần này vấn đề của họ có nghiêm trọng không?

[01:09:29] Nghe nói đại đội của họ đã báo cáo lên trung đoàn rồi.

[01:09:32] Nói là chuẩn bị ghi lỗi kỷ luật cho họ.

[01:09:34] Người chiến sĩ đó còn nói,

[01:09:36] thái độ của Trương Hải Dương rất tồi tệ.

[01:09:39] Trong phòng kỷ luật còn nói lời châm chọc.

[01:09:42] Nói gì mà tự cho mình một kỳ nghỉ dưỡng.

[01:09:45] Khi nào muốn nghỉ ngơi,

[01:09:46] cứ tuỳ tiện tìm một người không vừa mắt,

[01:09:48] đánh một trận là được.

[01:09:52] Nghe nói có khả năng sẽ bị trả về.

[01:09:55] |Ồ, vậy thì chuyện này lớn rồi.

[01:09:59] Vừa nãy tôi còn nghĩ,

[01:10:00] may mà Chung Dược Dân và Trịnh Đồng,

[01:10:02] hai thằng nhóc hư hỏng này không đến.

[01:10:04] Nếu bốn người này mà tụ lại,

[01:10:05] chắc chắn sẽ long trời lở đất.

[01:10:08] Chung Dược Dân mưu sâu kế hiểm.

[01:10:09] Trịnh Đồng một bụng toàn ý xấu.

[01:10:11] Trương Hải Dương xông pha đi đầu.

[01:10:13] Viên Quân hoàn toàn là một ma vương phá phách.

[01:10:15] Bốn người này mà ở cùng nhau,

[01:10:16] chắc chắn sẽ phá tan cả đại đội.

[01:10:18] Cậu đừng nói nữa, đúng là vậy thật.

[01:10:20] Bốn tên bảo bối này mà tụ lại một chỗ,

[01:10:23] hừ, sẽ có người gặp xui xẻo đấy.

[01:10:25] Thật ra, tôi thấy Viên Quân rất có cá tính.

[01:10:31] Cũng rất nghĩa khí.

[01:10:33] Có chút cảm giác độc lập khác người.

[01:10:36] Tôi dám nói,

[01:10:37] người trời không sợ đất không sợ như thế này,

[01:10:40] trong quân đội chúng ta tuyệt đối không tìm ra người thứ hai.

[01:10:43] Này, La Vân, nghe cái giọng của cậu,

[01:10:46] hình như rất ngưỡng mộ Viên Quân.

[01:10:50] Khai báo thành thật đi.

[01:10:51] Có phải là có chút ý đó với Viên Quân không?

[01:10:55] Cút đi! Ai mà thích cậu ta.

[01:11:00] Một vẻ thô tục.

[01:11:02] Cũng chẳng tốt hơn Chung Dược Dân của cậu là bao.

[01:11:05] |Bớt nói về Chung Dược Dân đi! Tôi không thích nghe!

[01:11:08] Được, được, được, không nói, không nói.

[01:11:09] Cậu ta là cục cưng của cậu, không nói được.

[01:11:14] Chúng ta có nên đi thăm Trương Hải Dương và Viên Quân không?

[01:11:21] Tôi muốn xem cái bộ dạng xui xẻo khi bị nhốt kỷ luật của họ.

[01:11:24] Cái gì gọi là "chúng ta"? Tôi có nói là tôi muốn đi đâu.

[01:11:28] Muốn đi thì cậu đi đi, sao cứ phải lôi kéo tôi?

[01:11:32] Mọi người không phải là bạn bè sao?

[01:11:34] Bây giờ họ gặp khó khăn, chúng ta nên giúp đỡ chứ?

[01:11:39] Dù chỉ là về mặt tinh thần. Cậu nói xem.

[01:11:47] Hai chúng ta góp chút tiền, mua cho họ chút đồ ăn.

[01:11:50] Tôi không có tiền đâu. Tiền phụ cấp của tôi...

[01:11:53] ...còn phải dành dụm để gửi cho Chung Dược Dân nữa.

[01:11:56] Chỉ biết đến Chung Dược Dân của cậu thôi.

[01:11:59] Trương Hải Dương và Viên Quân,

[01:12:01] cũng là bạn của Chung Dược Dân mà.

[01:12:02] Coi như cậu thay mặt Chung Dược Dân đi thăm họ thì có sao?

[01:12:05] Không đi, không đi, không đi.

[01:12:07] Cậu sao lại không có tình nghĩa thế?

[01:12:10] Nếu Chung Dược Dân bị nhốt kỷ luật,

[01:12:12] cậu đã sớm khóc lóc chạy đến rồi.

[01:12:15] Hiểu Bạch.

[01:12:16] Tôi nói trước với cậu nhé, lần này nếu cậu dám không đi,

[01:12:19] tôi sẽ không bao giờ để ý đến cậu nữa.

[01:12:28] Hiểu Bạch, cậu sao thế?

[01:12:36] La Vân, tôi nhớ Dược Dân rồi.

[01:12:44] Không biết anh ấy bây giờ thế nào rồi.

[01:12:51] Khuê Dũng.

[01:12:52] Dược Dân, không sao chứ?

[01:12:55] Khuê Dũng, sao cậu vẫn chưa đi?

[01:12:57] Tôi đang đợi cậu. Tôi thật sự không yên tâm.

[01:12:59] Dù thế nào tôi cũng phải gặp cậu.

[01:13:01] Không sao đâu. Hôm nào đến đại đội của cậu chơi.

[01:13:05] Đại đội các cậu đi thế nào?

[01:13:06] Hai đội chúng ta nói xa thì cách nhau hơn 30 dặm.

[01:13:08] Nói gần thì chỉ vài chục mét.

[01:13:10] Vách đá sau đội của các cậu và vách đá sau đội của chúng tôi,

[01:13:12] chỉ cách nhau một con khe sâu.

[01:13:13] Nơi hẹp nhất chỉ có vài chục mét.

[01:13:15] Người của hai đội có thể nói chuyện với nhau qua khe.

[01:13:17] Ai mà muốn đi qua,

[01:13:19] thì phải đi vòng hơn 30 dặm.

[01:13:21] Chuyện này không có gì mới lạ.

[01:13:22] Khe núi này ở Thiểm Bắc là chuyện quá bình thường.

[01:13:24] Khắp nơi đều là khe sâu. Tôi nói cho cậu biết,

[01:13:26] đôi khi một con khe sâu này,

[01:13:27] có thể chia một ngôi làng làm hai.

[01:13:29] Đúng vậy.

[01:13:30] Điều này giống như trong bài hát "Tín Thiên Du" đã hát.

[01:13:32] Tôi không nói chuyện được,

[01:13:34]

[01:13:36] Sau này tôi tìm cậu,

[01:13:37] thì đến vách đá sau đó hét một tiếng.

[01:13:39] Hai chúng ta cứ nói chuyện cách nhau mấy chục mét.

[01:13:41] May mà không phải yêu đương, không thì lo sốt vó mất.

[01:13:46] Đi thôi, đi đi đi.

[01:13:53] Ninh Vĩ, không phải anh không giữ em.

[01:13:56] Tình hình ở đây hiện tại thật sự không tốt lắm.

[01:13:58] Em cũng đừng phí thời gian ở đây nữa.

[01:14:01] Em không sợ.

[01:14:03] Bắc Kinh đang "phục khóa náo cách mạng" đấy.

[01:14:05] Em phải về đi học tiếp.

[01:14:07] Người trẻ nên có chút kiến thức.

[01:14:08] Nhà em đã gửi mấy lá thư rồi.

[01:14:11] Em không muốn rời xa các anh.

[01:14:13] Về đi, đừng ở đây làm hỏng sức khoẻ.

[01:14:16] Đợi sau này tốt nghiệp,

[01:14:17] sau này không có việc gì thì lại đến thăm chúng anh.

[01:14:20]

[01:14:22] Cút đi! Nói gì thế? Nam nhi phải đi lính chứ.

[01:14:27] Xuất thân gia đình em rất tốt.

[01:14:29] Về nhà bồi bổ một hai năm.

[01:14:30] Đến lúc tuyển quân chắc chắn sẽ được tuyển.

[01:14:32] Lúc đó em lại đi tìm Viên Quân, Trương Hải Dương bọn họ.

[01:14:34] Đúng vậy.

[01:14:35] Em phải cố gắng nhé.

[01:14:37] Cố gắng thăng tiến nhanh hơn họ.

[01:14:39] Đây cũng coi như là giành lại thể diện cho hai anh em chúng ta.

[01:14:41] Được, cũng được rồi.

[01:14:45] Em không thể nào mong các anh chị của em...

[01:14:47] ...ở trước mặt em mà khóc sướt mướt được.

[01:14:50] Cũng đúng. Về đi.

[01:14:51] Người trẻ,

[01:14:52] các em là mặt trời lúc tám, chín giờ sáng.

[01:14:55] Thế giới này thuộc về chúng tôi, cũng thuộc về các em.

[01:14:58] Nhưng xét cho cùng vẫn là thuộc về các em.

[01:15:04] Đi đây, đi đây.

[01:15:07] "Tạm biệt, tạm biệt, tự chăm sóc bản thân nhé, tạm biệt."

[01:15:13] Dược Dân, yên tâm đi.

[01:15:14] Tôi sẽ đưa cậu ấy đến huyện thành an toàn.

[01:15:22] Dược Dân.

[01:15:24] Cậu nói xem, chúng ta thật sự sẽ ở đây cả đời sao?

[01:15:49] Đang ở nhà, đang ăn cơm.

[01:15:51] Tiếng húp cháo sồn sột.

[01:15:54] Nghe như chuồng lợn vậy.

[01:15:56] Hai chúng ta vén rèm vào ngay, để ông ta không có thời gian giấu.

[01:15:58] Bí thư Thường.

[01:15:59] Bí thư Thường.

[01:16:01] Là hai cậu à? Ăn cơm chưa?

[01:16:06] Chưa ạ.

[01:16:08] Ăn cùng đi.

[01:16:10] Được ạ. Cảm ơn bí thư, cảm ơn ngài.

[01:16:23] Ô, tôi không ăn loãng, tôi ăn đặc.

[01:16:27] Không có gì đặc cả.

[01:16:30] Tôi vẫn muốn ăn đặc. Hôm nay có chuyện.

[01:16:40] Có chuyện gì? Nói đi.

[01:16:42] Bí thư à, ngài có mấy đứa con vậy?

[01:16:47] Năm. Nuôi không nổi.

[01:16:51] Vậy nếu ngài không còn nữa,

[01:16:53] vợ con ngài có ai chăm sóc không?

[01:17:00] Ý gì?

[01:17:04] Ngài mau thu dọn đồ đạc đi. Có chăn không?

[01:17:09] Mang theo chăn. Còn nữa,

[01:17:10] cái áo da cừu trơn của ngài cũng mang theo đi.

[01:17:13] Bên trong lạnh lắm, mang thêm ít quần áo không thừa đâu.

[01:17:19] Dược Dân, cậu nói xem đây là ý gì?

[01:17:23] Tôi không sợ.

[01:17:28] Bí thư à, ngài phạm tội rồi.

[01:17:32] Công an huyện sắp đến bắt người rồi.

[01:17:37] Ngài đã đi xe hơi chưa? Chắc là chưa đi bao giờ nhỉ.

[01:17:40] Được, vậy lần này ngài được vẻ vang rồi.

[01:17:42] Ngồi lên xe hơi, đít bốc khói.

[01:17:44]

[01:17:46] Ngài vẻ vang biết bao.

[01:17:49] Bí thư Thường, ngài chưa từng vào tù bao giờ nhỉ?

[01:17:52] Tôi ở Bắc Kinh đã vào rồi. Hầy dà.

[01:17:55] Bây giờ tôi nghĩ lại mà tim vẫn còn run.

[01:17:58] Cậu vừa vào, người ta không nói hai lời,

[01:18:01] lấy một sợi dây nhỏ trói cậu lại.

[01:18:02] Rồi treo cậu lên xà nhà.

[01:18:04] Được không? Chuyện này doạ chết tôi rồi. Ai mà ngờ được.

[01:18:08] Đây còn là nhẹ đấy. Ngài đã nghe qua ghế cọp chưa?

[01:18:11] Kê tám viên gạch lên.

[01:18:13] Bắp chân của ngài lúc đó sẽ biến thành...

[01:18:15] ...cong lại như sợi mì.

[01:18:17] Bí thư Thường.

[01:18:19] Cũng là do anh em chúng ta bình thường quan hệ tốt.

[01:18:21] Nếu là người khác, chúng tôi còn lười quan tâm.

[01:18:25] Lần này tôi đã nghe người của văn phòng thanh niên trí thức huyện nói rồi.

[01:18:29] Trong huyện chuẩn bị điều tra xử lý một loạt...

[01:18:31] ...cán bộ đội đã biển thủ khẩu phần ăn của thanh niên trí thức.

[01:18:35] Bí thư huyện ủy đã điểm danh ngài rồi.

[01:18:37] Nói bí thư đại đội thôn Thạch Xuyên, Thường Lão Quý, là xấu nhất.

[01:18:41] Biển thủ nhiều nhất.

[01:18:44] Bí thư à, nhân lúc cơ quan công an chưa đến,

[01:18:49] ngài mau chóng dặn dò hậu sự đi.

[01:18:52] Nhanh lên. Ngài yên tâm.

[01:18:57] Con của ngài chính là con của chúng tôi.

[01:19:00] Chúng tôi có đồ ăn đặc,

[01:19:01] tuyệt đối không để chúng ăn đồ loãng.

[01:19:05] Thôi được rồi.

[01:19:08] Khẩu phần ăn của các cậu, thanh niên trí thức, là do tôi giữ lại.

[01:19:14] Các cậu đi theo tôi.

[01:19:22] Đi.

[01:19:23] Xem lương thực của các cậu rốt cuộc ở đâu.

[01:19:37] Dược Dân, chỉ có mấy hộ này, cậu cũng đã thấy cả rồi.

[01:19:42] Thường là lương thực không đủ ăn.

[01:19:44] Trong đội của chúng ta,

[01:19:46] là có nhiều gia đình quân nhân, liệt sĩ, hộ ngũ bảo.

[01:19:50] Cũng không có lao động.

[01:19:53] Họ dựa vào ai? Dựa vào đội.

[01:19:56] Tôi phải làm sao đây?

[01:20:00] Nghe nói huyện trên cấp cho đội chúng ta...

[01:20:03] ...phân công thanh niên trí thức, còn mang theo khẩu phần ăn.

[01:20:07] Tôi liền tính toán,

[01:20:09] giữ lại một phần khẩu phần ăn của các cậu,

[01:20:11] chia cho họ.

[01:20:12] Dù sao các cậu cũng không biết mà.

[01:20:15] Họ cũng sẽ qua được năm nay.

[01:20:19] Ai mà ngờ được lại bị các cậu phát hiện.

[01:20:24] Nếu phải đến công an, một mình tôi đi.

[01:20:27]

[01:20:29] Mặc dù cái danh tiếng này không hay ho gì,

[01:20:32] đến đó được bao ăn bao ở.

[01:20:34] Ôi, tôi cũng không cần phải lo lắng chuyện này nữa.

[01:20:37] Bí thư Thường, là chúng tôi đã hiểu lầm.

[01:20:40] Cho dù đem hết lương thực của chúng tôi cho họ,

[01:20:42] chúng tôi cũng sẽ không nói một lời từ chối.

[01:20:45] Qua con dốc này, bên kia còn hai hộ ngũ bảo.

[01:20:49] Chúng ta đi xem tiếp đi.

[01:20:49] Không, không đi nữa.

[01:20:53] Các con ngoan, các con đến đây đều là những đứa trẻ ngoan.

[01:20:57] Nhưng những nơi này của chúng ta, đã làm các con chịu thiệt thòi rồi.

[01:21:02] Tôi cũng không có cách nào.

[01:21:05] Cụ đừng nói nữa.

[01:21:06] Vậy sau này chúng con có thể tiết kiệm thì sẽ tiết kiệm.

[01:21:09] Người trẻ dù sao cũng chỉ cần no bụng là được.

[01:21:10] Lên một con dốc rồi lại một con dốc.

[01:21:13] Ai yo yo ai.

[01:21:20] Xuống một sườn núi.

[01:21:25] Nhớ đến cô em gái nhỏ.

[01:21:29] Ai ai yo.

[01:21:30] Ôi lòng hoang mang quá.

[01:21:44] Em ở trên ngọn núi kia.

[01:21:49] Ai yo yo.

[01:21:56] Anh ở dưới khe núi.

[01:22:01] Không thấy được người trò chuyện.

[01:22:06] Ôi, vẫy vẫy tay.

[01:22:25] Bài hát hay quá! Thiểm Bắc nghèo, nhưng tinh thần không nghèo.

[01:22:31] Ông Đỗ.

[01:22:33] Cháu muốn học thật tốt bài hát "Tín Thiên Du" từ ông.


 0 Комментарии sort   Сортировать по