(AI-sub) Huyết Sắc Lãng Mạn Tôn Lệ -

6/16 ভিডিও

(AI-sub) Huyết Sắc Lãng Mạn Tập 11+12 Vietsub | Tôn Lệ, Lưu Diệp

0 ভিউ· 08/14/25
ai_sub_studio
ai_sub_studio
সাবস্ক্রাইবার
0

Phụ đề được dịch bằng AI, cần bạn góp sức hoàn thiện. Liên hệ tham gia tại Facebook: https://www.facebook.com/profi....le.php?id=1000678863 -------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------- "Huyết Sắc Lãng Mạn" là bản tráng ca về tuổi trẻ, tình yêu và lý tưởng của một thế hệ thanh niên Bắc Kinh giữa bối cảnh lịch sử đầy biến động của cuộc Cách mạng Văn hóa. Phim xoay quanh cuộc đời của Chung Dược Dân (Lưu Diệp) và mối tình đầu khắc cốt ghi tâm với Châu Hiểu Bạch, do Tôn Lệ thủ vai. Với vẻ đẹp trong sáng và diễn xuất đầy nội lực, Tôn Lệ đã thể hiện xuất sắc hình ảnh một cô gái kiên định, hết mình vì tình yêu, góp phần tạo nên một trong những câu chuyện tình kinh điển nhất trên màn ảnh nhỏ Trung Quốc.

আরো দেখুন

[00:00:03] Lên công trường! Lên công trường!

[00:00:23] Dược Dân.

[00:00:24] Chiêu cậu bày cho tớ đúng là cao tay.

[00:00:27] Tưởng Bích Vân mấy hôm nay thấy tớ,

[00:00:29] ánh mắt cũng khác rồi.

[00:00:31] Ánh mắt gì?

[00:00:32] Dịu dàng. Tuyệt đối là dịu dàng.

[00:00:37] Thực sự xin lỗi. Để củng cố chiến quả,

[00:00:41] tớ đành phải coi cậu là vật hy sinh.

[00:00:43] Ở chỗ Tưởng Bích Vân đã nói xấu cậu một trận.

[00:00:46] Cậu lại nói xấu tớ chứ gì?

[00:00:48] Có phải miêu tả tớ thành,

[00:00:49] một tên lưu manh tội ác tày trời không?

[00:00:51] Không nghiêm trọng đến thế. Tớ chỉ nói là,

[00:00:54] cậu hơi thiếu trách nhiệm một chút,

[00:00:56] thấy ai yêu nấy,

[00:00:58] giống như con gấu bẻ ngô vậy,

[00:01:00] bẻ một cái vứt một cái.

[00:01:02] Trong sự nghiệp bẻ ngô ngắn ngủi của cậu,

[00:01:04] đã vứt bảy tám cái rồi.

[00:01:06] Tớ nói cậu phỉ báng hơi quá rồi đấy.

[00:01:08] Tớ làm gì có bản lĩnh lớn như vậy.

[00:01:10] Vì chuyện đại sự cả đời của anh em,

[00:01:12] cậu cứ mang chút tiếng xấu đi.

[00:01:14] Cậu không thể,

[00:01:14] để tớ miêu tả cậu thành một đóa hoa chứ.

[00:01:16] Vậy thì còn có việc gì của tớ nữa.

[00:01:18] Thôi, thôi, thôi. Tớ không xuống địa ngục thì ai xuống.

[00:01:21] Tiếng xấu lưu manh này tớ chịu.

[00:01:23] Này.

[00:01:27] Trịnh Đồng, hôm nay về rồi,

[00:01:30] cậu giặt mấy bộ quần áo cần giặt của tớ đi.

[00:01:33] Mai tớ còn phải mặc nữa đấy.

[00:01:35] Này này, sao lại bắt tớ giặt?

[00:01:38] Tớ còn phải soạn bài nữa.

[00:01:40] Vớ vẩn. Ai nghe cậu giảng bài chứ?

[00:01:42] Cậu còn nghiện nữa à?

[00:01:43] Tớ chịu tiếng xấu lưu manh lớn như vậy vì cậu,

[00:01:45] cậu giặt cho tớ một bộ quần áo thì có sao?

[00:01:47] Tớ nói cho cậu biết, nếu cậu dám không giặt,

[00:01:49] hậu quả tự gánh.

[00:01:54] Đúng là một lời đe dọa trắng trợn.

[00:01:57] Được, được, tớ giặt, tớ giặt.

[00:02:04] Không giấu gì cậu,

[00:02:05] mấy hôm nay tớ đọc cuốn "Lịch sử Trung Quốc",

[00:02:07] cũng có chút nghiện.

[00:02:10] Tớ định tìm thêm vài cuốn sách lịch sử khác,

[00:02:13] đọc cho thông suốt. Dự định dùng hai năm,

[00:02:17] để đọc hết bộ "Nhị thập tứ sử".

[00:02:21] Trời ơi, cậu lấy đâu ra động lực lớn như vậy?

[00:02:26] Tình yêu.

[00:02:28] He he he he... Cứ như thật ấy.

[00:02:31] Cậu đừng doạ tớ chứ.

[00:02:35] Này, bí thư Thường, sao người ta vẫn chưa đến đủ vậy?

[00:02:40] Làm việc cho đội là thế đấy.

[00:02:42] Lề mề. Haizz.

[00:02:44] Nếu là làm việc trên mảnh đất tư của họ,

[00:02:46] ai nấy đều chạy nhanh hơn thỏ.

[00:02:48] Ngăn cũng không ngăn được.

[00:02:49] Ông xem, chúng cháu đều đến đủ rồi đấy ạ.

[00:02:51] Đúng vậy.

[00:02:53] Vậy thì giao cho cậu một việc tốt.

[00:02:56] Cậu đi xe ngựa chở phân ra ruộng.

[00:03:00] Ba đứa các cậu đi đi.

[00:03:01] Được ạ.

[00:03:07] Lên công trường!

[00:03:09] Khăn tay bụng cừu,

[00:03:18] ba dải xanh,

[00:03:23] cô em thứ hai của tôi,

[00:03:28] thật xinh đẹp,

[00:03:31] làm lòng anh rối bời.

[00:03:39] Hoa sơn đan nở khắp nơi.

[00:03:53] Em có tâm sự gì,

[00:03:58] cứ nói ra đi.

[00:04:01] Em không nói, anh cũng hiểu.

[00:04:07] Ai hai hai...

[00:04:18] Này, Bích Vân.

[00:04:19] Cậu nghe Dược Dân vừa hát bài đó,

[00:04:21] cũng có chút hay hay phải không?

[00:04:23] Tớ thấy bình thường.

[00:04:25] Nghe thế nào cũng là người thành phố hát,

[00:04:27] chỉ là thiếu một chút mùi đất vàng.

[00:04:30] Thế nào? Chung Dược Dân là học từ,

[00:04:32] cô gái tên Tần Lĩnh đó phải không?

[00:04:35] Tần Lĩnh là ai vậy? Tớ không quen.

[00:04:37] Tớ học từ ông lão Đỗ chăn cừu.

[00:04:39] Thôi đi. Vì Tần Lĩnh,

[00:04:42] mà bỏ cả bạn gái của mình.

[00:04:44] Bây giờ lại nói không quen.

[00:04:46] Tớ nói, đồng chí Tưởng Bích Vân,

[00:04:47] cậu có thể,

[00:04:48] đừng quan tâm đến chuyện riêng của người khác được không?

[00:04:50] Hôm nay mọi người khó có dịp ra ngoài nói chuyện,

[00:04:52] nói chuyện vui vẻ được không?

[00:04:54] Ai quan tâm chuyện riêng của cậu chứ?

[00:04:56] Không phải là rảnh rỗi nói chuyện phiếm sao?

[00:04:58] Này, Trịnh Đồng, lớp học lịch sử còn giảng không?

[00:05:02] Giảng đến Lưỡng Tấn Nam Bắc triều rồi.

[00:05:05] Thật lòng mà nói,

[00:05:06] Chung Dược Dân cũng khá là chăm chỉ.

[00:05:09] Đúng vậy, tớ thật sự cảm thấy,

[00:05:11] học thêm chút nữa không có hại.

[00:05:13] Vẫn là Trịnh Đồng thông minh.

[00:05:15] Lúc đó chúng tớ còn đang quậy phá,

[00:05:17] cậu ấy đã biết lén lút ở nhà đọc sách học bài.

[00:05:20] Còn muốn vạch rõ ranh giới với chúng tớ.

[00:05:22] Lúc đó tớ suýt nữa đã đánh cậu ấy.

[00:05:24] Nhưng bây giờ nghĩ lại, cậu ấy vẫn là đúng.

[00:05:27] Trịnh Đồng, tớ à,

[00:05:31] tớ luôn cảm thấy có người nào đó không ổn.

[00:05:36] Cậu nói xem cậu ấy đã phục ai bao giờ chưa?

[00:05:38] Còn có thể nhận ai làm thầy?

[00:05:40] Chắc chắn không phải lại đang ấp ủ ý đồ xấu gì chứ.

[00:05:43] Này, cậu nói vậy là không đúng rồi.

[00:05:45] Người xưa có câu: "Tam nhân hành, tất hữu ngã sư".

[00:05:50] Bố, mẹ Trịnh Đồng đều là trí thức,

[00:05:52] cũng coi như là có truyền thống gia đình.

[00:05:54] Tớ làm học trò của cậu ấy thì có sao?

[00:05:55]

[00:05:58] tớ quyết làm học trò của cậu.

[00:06:02] Trời ạ, đừng gọi tớ là thầy.

[00:06:04] Tớ đã nói rồi, chúng ta là cùng nhau thảo luận mà.

[00:06:10] Chung Dược Dân.

[00:06:10] À?

[00:06:11] Cậu đúng là một người mưu mô xảo quyệt. Tớ thấy,

[00:06:15] tớ vẫn cảm thấy cậu đang ấp ủ ý đồ xấu gì đó.

[00:06:19] Đó là định kiến của cậu.

[00:06:21] Cậu cứ cảm thấy thế giới này một màu đen kịt,

[00:06:23] cảm thấy trên đời này không có người tốt.

[00:06:25] Đây chỉ là định kiến cá nhân của cậu thôi.

[00:06:31] Người như Dược Dân, tớ cũng khá hiểu.

[00:06:34] Cậu nói là hư hỏng thì cũng có chút hư hỏng,

[00:06:37] nhưng thái độ của cậu ấy là tốt,

[00:06:40] học hành cũng rất chăm chỉ.

[00:06:45] Trịnh Đồng, bao nhiêu ngày nay,

[00:06:48] cuối cùng cậu cũng nói tốt cho tớ.

[00:06:51] Tớ thật sự cảm ơn chết đi được.

[00:06:53] Này, nói một lúc,

[00:06:56] miệng lại không sạch sẽ nữa rồi.

[00:06:58] Thôi đi, đừng quan tâm cậu ấy nữa.

[00:07:05] Dược Dân.

[00:07:08] Ai vậy? Đập cửa nhẹ thôi được không?

[00:07:11] Dược Dân, Dược Dân! Mau cứu Cậu bé ngốc!

[00:07:17] Sao thế?

[00:07:19] Dược Dân.

[00:07:20] Cậu bé ngốc đau đến lăn lộn trên giường.

[00:07:24] Các cậu thanh niên trí thức có học vấn,

[00:07:26] cậu... cậu giúp tôi cho ý kiến đi.

[00:07:29] Đi, chúng ta đi xem.

[00:07:46] Cậu bé ngốc, con mở mắt ra xem.

[00:07:50] Chú là anh Dược Dân của con đây.

[00:07:55] Anh Dược Dân, bụng em đau quá.

[00:08:03] Đau chết em mất.

[00:08:05] Cậu bé ngốc, con cố chịu thêm một chút nữa.

[00:08:07] Chú đưa con đến bệnh viện ngay.

[00:08:09] Nó bị bệnh gì vậy?

[00:08:10] Tôi cũng không biết. Có lẽ là bị cảm lạnh.

[00:08:12] Nói bậy! Cảm lạnh mà đau đến thế này à?

[00:08:15] Cậu là bác sĩ quái gì vậy?

[00:08:16] Dược Dân ơi, xe lớn của đội ta,

[00:08:18] đi đến huyện thành lấy phân bón rồi,

[00:08:20] tối mới về được.

[00:08:22] Bây giờ muốn đưa nó đến bệnh viện,

[00:08:24] phải khiêng đi thôi.

[00:08:25] Ở đây cách trạm y tế xã hơn ba mươi dặm,

[00:08:29] còn phải vượt qua mấy ngọn núi.

[00:08:31] Tôi thấy ngày mai dùng xe lớn đưa nó đi.

[00:08:35] Cứ để thằng bé chịu thêm một ngày nữa.

[00:08:37] Không được. Chuyện mạng người,

[00:08:39] sao có thể đợi đến ngày mai được. Bây giờ đi ngay.

[00:08:41] Dù có phải cõng cũng phải cõng đến trạm y tế.

[00:08:43] Bí thư Thường, tôi và Trịnh Đồng đi trước.

[00:08:45] Ông tìm thêm vài người nữa đuổi theo chúng tôi.

[00:08:46] Nhanh, nhanh.

[00:09:00] Anh Dược Dân, em lại tìm thấy hai cái hang chuột nữa rồi.

[00:09:07] Cậu bé ngốc, cố lên một chút nữa là đến nơi rồi.

[00:09:16] Gõ cửa, gõ cửa, gõ cửa, gõ cửa!

[00:09:20] Mở cửa bác sĩ ơi, mở cửa! Mau lên, mở cửa!

[00:09:26] Có ai đập cửa kiểu này không?

[00:09:27] Bây giờ là giờ nghỉ trưa.

[00:09:28] Nói nhiều thế làm gì? Mau cứu đứa bé.

[00:09:38] Bác sĩ, mau lại đây bác sĩ ơi.

[00:09:40] Bác sĩ mau lại đây xem đi.

[00:09:49] Sao đứa bé ra nông nỗi này mới đưa đến đây?

[00:09:51] Bác sĩ, phiền bác sĩ xem kỹ cho cháu ạ.

[00:09:53] Cầu xin bác sĩ.

[00:09:54] Hai cậu ra ngoài đợi đi.

[00:09:56] Bác sĩ, bác sĩ xem kỹ cho cháu ạ.

[00:10:02] Bên trong đang cấp cứu.

[00:10:12] Bác sĩ, Cậu bé ngốc sao rồi ạ?

[00:10:14] Haizz, đưa đến muộn quá.

[00:10:16] Không còn hy vọng cứu sống thằng bé nữa rồi.

[00:11:41] Chú Mã.

[00:11:42] Ồ, Dược Dân à. Lại đây, lại đây ngồi.

[00:11:46] Đội giao cho cháu đến huyện thành làm việc.

[00:11:47] Cháu tiện đường đến thăm chú.

[00:11:50] Còn nhớ chú Mã của mày. Coi như mày có lương tâm.

[00:11:53] Đúng lúc lắm. Chú còn định cho người đi tìm mày.

[00:11:55] Chú Mã, có việc gì ạ?

[00:11:58] Chuyện tốt, chuyện tốt lắm.

[00:12:03] Chưa ăn cơm chứ gì?

[00:12:04] Nhà ăn một lát nữa mới mở.

[00:12:06] Ngồi một lát đi.

[00:12:07] Chú Mã, rốt cuộc là chuyện gì ạ?

[00:12:11] Công tác tuyển quân năm nay lại bắt đầu rồi.

[00:12:14] Đúng lúc phó đoàn trưởng đến tuyển quân lại là đồng đội cũ của chú.

[00:12:20] Lúc nó mới đi lính chú là班長 của nó.

[00:12:24] Mấy năm không gặp, đã là phó đoàn trưởng rồi.

[00:12:29] Chú đã nói chuyện của mày với nó.

[00:12:31] Nó nghe xong không nói một lời,

[00:12:32] vỗ ngực nói chuyện này tôi lo.

[00:12:35] Con trai của thủ trưởng cũ của chúng ta muốn đi lính,

[00:12:37] chúng ta sao có thể không lo.

[00:12:40] Mày nghe đi, đây là chuyện tốt lắm đấy.

[00:12:47] Chú Mã, vấn đề của bố cháu vẫn chưa có kết luận.

[00:12:52] Kiểm tra chính trị ở quân đội có qua được không ạ?

[00:12:54] Chuyện này mày đừng lo, cứ để cho chúng ta.

[00:12:59] Đây là lần đầu tiên chú Mã mày đi cửa sau đấy.

[00:13:03] Nhưng, vì con trai của thủ trưởng cũ mà đi cửa sau,

[00:13:08] chú nhất định phải đi.

[00:13:14] Chú Mã, cảm ơn chú đã lo lắng cho chuyện của cháu.

[00:13:19] Nhưng cháu không muốn đi lính nữa. Cháu...

[00:13:22] Mày dám! Bố mày anh hùng cả đời,

[00:13:28]

[00:13:28] sao lại nuôi ra một đứa con nhát gan như mày.

[00:13:35] Vì một người phụ nữ mà từ bỏ tiền đồ?

[00:13:39] Mày nghe đây, mày là đàn ông,

[00:13:43] không phải đàn bà.

[00:13:45] Vào quân đội,

[00:13:46] đó là nơi để đàn ông lập công danh.

[00:13:49] Mày phải đi lính cho tao.

[00:13:52] Dù sau này mày có đi đâu,

[00:13:54] đi lính mấy năm tuyệt đối không có hại.

[00:14:00] Ngẩng đầu lên.

[00:14:03] Con trai của Chung Sơn Nhạc phải là một người cứng rắn.

[00:14:06] Tuyệt đối không được làm ông ấy mất mặt.

[00:14:10] Vì chuyện tình cảm nam nữ mà tự hủy hoại tiền đồ,

[00:14:13] mày không phải là con của Chung Sơn Nhạc,

[00:14:18] cũng không phải cháu của tao. Mày cút đi cho tao.

[00:14:26] Mày suy nghĩ kỹ đi.

[00:14:35] Suy nghĩ kỹ chưa?

[00:14:41] Hiểu rồi chú Mã.

[00:14:46] Nhưng cháu phải từ biệt mấy thanh niên trí thức ở đây.

[00:14:49] Chú phải đồng ý với cháu.

[00:14:52] Đúng là một kẻ si tình. Được. Đi nhanh về nhanh.

[00:15:01] Này, về thì cứ nói với họ là bố mày bị bệnh nặng,

[00:15:08] mày phải gấp rút về Bắc Kinh thăm bố.

[00:15:11] Nghe chưa?

[00:15:12] Nghe rồi ạ.

[00:15:13] Đi nhanh đi.

[00:15:14] Chú Mã, cháu đi đây ạ.

[00:15:15] À.

[00:15:31]

[00:15:44] Dược Dân, anh sao thế?

[00:15:48] C

[00:15:52] Anh có tâm sự à? Em còn tưởng anh mãi mãi lạc quan.

[00:16:01] Này, nói cho em nghe được không?

[00:16:05] Không phải anh coi em là bạn gái sao?

[00:16:15] Tần Lĩnh, anh đến để từ biệt em.

[00:16:23] Anh phải đi rồi.

[00:16:27] Em biết anh sẽ đi. Em nên chúc mừng anh.

[00:16:34] Anh sẽ quay lại tìm em.

[00:16:36] Đừng như vậy, Dược Dân. Anh có con đường của anh phải đi.

[00:16:44] Tần Lĩnh, anh sẽ viết thư cho em.

[00:16:47] Còn em thì sao, em sẽ viết thư trả lời cho anh chứ?

[00:16:56] Em đang đợi câu trả lời của anh. Em sẽ viết thư trả lời cho anh chứ?

[00:17:00] Anh đi Tây khẩu,

[00:17:11] em gái nhỏ này thật khó giữ.

[00:17:19] Hai tay tôi nắm chặt tay người anh thân thương,

[00:17:30] đưa ra khỏi cổng lớn.

[00:17:38] Đưa ra khỏi cổng lớn.

[00:17:49] Chết cũng không buông tay anh.

[00:17:57] Nước mắt lăn dài,

[00:18:03] từng dòng từng dòng từng dòng,

[00:18:09] cứ thế tuôn trào.

[00:18:18] C

[00:18:21] Tần Lĩnh, tớ qua tìm cậu.

[00:18:24] Cậu đợi tớ ở con sông nhỏ sau làng.

[00:18:26] Tớ qua tìm cậu. Cậu đợi tớ được không?

[00:18:29] Được, tớ sẽ đợi cậu.

[00:20:07] ALDRY Một

[00:20:09] AMAN-NYA MARTHA

[00:20:17] Viên Quân, anh đến rồi.

[00:20:19] Vừa đến. Họ gửi thư cho tôi nói cô tìm tôi.

[00:20:24] Thật ngại quá.

[00:20:25] Lại để anh đi bộ hơn mười mấy cây số.

[00:20:27] Tôi cũng không có việc gì cả.

[00:20:30] Chỉ muốn tìm anh nói chuyện phiếm thôi. Đừng thấy tôi phiền nhé.

[00:20:33] Đừng nói vậy. Chúng ta không phải là bạn bè sao?

[00:20:37] Đừng khách sáo như vậy.

[00:20:40] Viên Quân, gần đây có nhận được,

[00:20:43] thư của Chung Dược Dân không?

[00:20:46] Cô hỏi chuyện này làm gì?

[00:20:49] Hiểu Bạch, cô nghe tôi nói.

[00:20:51] Chuyện cũ cứ để cho qua đi.

[00:20:53] Đừng nghĩ đến những chuyện không vui đó nữa.

[00:20:55] Anh nói cho em biết, gần đây anh ta thế nào rồi?

[00:21:00] Rất tốt, rất tốt.

[00:21:04] Nếu anh coi tôi là bạn,

[00:21:06] thì hãy nói thật cho tôi biết. Nếu không,

[00:21:08] tôi sẽ không có người bạn như anh nữa.

[00:21:10] Anh tự xem đi.

[00:21:11] Cô đừng vội được không?

[00:21:13] Tôi không nói là không nói cho cô biết.

[00:21:14] Tôi cũng mới nhận được thư của cậu ấy.

[00:21:17] Dược Dân bây giờ đã rời Thiểm Bắc đi lính ở quân khu C rồi.

[00:21:20] Tôi sợ cô buồn,

[00:21:22] nên tôi cũng không nói cho La Vân.

[00:21:26] Anh ta thật sự rời Thiểm Bắc rồi.

[00:21:29] Xem ra cảm giác của em không sai.

[00:21:31] Đúng vậy. Cô thật là thần thánh.

[00:21:32] Tôi mới nhận được thư hôm kia,

[00:21:34] hôm qua tiểu đội trưởng thứ hai của tôi đã nói với tôi,

[00:21:36] "Viên Quân, bạn gái ở bệnh viện tìm cậu đấy."

[00:21:40] Tôi nói: "Bạn gái nào ở bệnh viện chứ?"

[00:21:42] Cậu ta nói: "À tôi nhớ ra rồi."

[00:21:44] "Cậu có hai người bạn gái, là cô họ Chu."

[00:21:47] Lúc đó tôi ngớ cả người.

[00:21:49] Tôi thầm nghĩ, sao Chu Hiểu Bạch này lại giống như đặc vụ vậy,

[00:21:52] tôi mới nhận được thư mà cô ấy đã biết rồi.

[00:21:58] Đây có lẽ là một loại thần giao cách cảm.

[00:22:03] Hiểu Bạch, chuyện cũ cứ để cho qua đi.

[00:22:08] Em đừng nghĩ đến anh ta nữa.

[00:22:10] Hà tất phải tự tìm phiền não.

[00:22:12]

[00:22:16] Trừ khi anh ta tự miệng nói với em,

[00:22:18] Chu Hiểu Bạch, anh không yêu em nữa.

[00:22:20] Xem anh ta có dám nói ra không.

[00:22:22] Những lời ngon tiếng ngọt ngày xưa em vẫn còn nhớ.

[00:22:26] Chung Dược Dân, để xem anh trốn được đến đâu.

[00:22:29] Sao thế? Em định đi tìm anh ta à?

[00:22:33] Tìm anh ta không khó.

[00:22:35] Đơn vị mà anh ta ở là đơn vị mà bố em từng chỉ huy.

[00:22:38] Từ quân trưởng đến sư đoàn trưởng đều là cấp dưới cũ của bố em.

[00:22:41] Hỏng rồi, hỏng rồi. Trời ơi.

[00:22:43] Sao tôi lại nói cho cô số hiệu đơn vị của cậu ấy.

[00:22:45] Thế này không phải là hại Dược Dân sao.

[00:22:48] Tôi nói này Hiểu Bạch, cô không được trả thù cậu ấy.

[00:22:50] Tôi coi cô là bạn mới nói cho cô biết.

[00:22:53] Tôi xin cô đấy.

[00:22:57] Vậy anh nói với anh ta,

[00:22:59] anh ta đã làm tổn thương em thì phải xin lỗi em.

[00:23:02] Em cho anh ta một cơ hội, để xem anh ta có ngoan không.

[00:23:08] Cô... cô không phải là muốn tôi bị mắng chứ?

[00:23:11] Cậu ấy chắc chắn sẽ cho rằng tôi đã bán đứng cậu ấy.

[00:23:13] Tôi nhảy xuống sông Hoàng Hà cũng không rửa sạch được.

[00:23:16] Chuyện đó tôi không quan tâm.

[00:23:18] Không phải là anh nói cho tôi biết sao?

[00:23:19] Này, tôi nói này Hiểu Bạch.

[00:23:21] Cô không thể qua cầu rút ván được.

[00:23:22] Cô để tôi sống thế nào đây?

[00:23:24] Đáng đời. Ai bảo các anh là bạn bè?

[00:23:28] Là ai ngày xưa trên sân băng làm những chuyện xấu đó?

[00:23:31] Ngày xưa ai là người mặt dày theo đuổi tôi?

[00:23:33] Bây giờ muốn không nhận nữa, không có cửa đâu.

[00:23:37] Vậy chúng ta thương lượng lại được không?

[00:23:40] Không thương lượng. Dù sao trong vòng một tháng,

[00:23:42] tôi không nhận được thư của anh ta,

[00:23:43] tôi sẽ viết thư cho quân trưởng của họ,

[00:23:45] tố cáo anh ta phụ bạc,

[00:23:46] trả tên khốn đó về Thiểm Bắc.

[00:24:44] Này, tân binh kia.

[00:24:46] Mắt nhìn đi đâu thế? Nhìn thẳng phía trước.

[00:24:55] Này, La Vân.

[00:24:57] La Vân đến rồi.

[00:24:58] Này.

[00:24:59] Một lát nữa tớ viết xong.

[00:25:02] Tớ còn phải đến phòng bệnh nữa. Các cậu cứ nói chuyện đi.

[00:25:07] Tạm biệt.

[00:25:08] Tạm biệt.

[00:25:12] Cô tiểu thư của tớ ơi, cậu làm cái gì vậy?

[00:25:16] Cậu làm hỏng hết chuyện rồi.

[00:25:19] Anh ta có tin tức rồi.

[00:25:20] Anh ta đã viết thư cho Viên Quân, lời lẽ rất không hay.

[00:25:26] Anh ta nói gì? La Vân, mau nói cho em biết.

[00:25:31] Chung Dược Dân nói, anh ta không sợ bị đe dọa nhất.

[00:25:34] Đừng nói là một quân trưởng nhỏ,

[00:25:37] cho dù là tư lệnh quân khu anh ta cũng không để vào mắt.

[00:25:40] Có giỏi thì trả anh ta về Thiểm Bắc đi,

[00:25:44] xin lỗi thì không có cửa đâu.

[00:25:49] À, em chỉ muốn doạ anh ta một chút thôi,

[00:25:54] muốn anh ta hồi tâm chuyển ý. Thế này thì hay rồi,

[00:25:58] chắc chắn anh ta đã hận em rồi.

[00:26:00] Cậu nói xem làm sao tớ có thể hại anh ấy được.

[00:26:05] Không phải tớ nói cậu, cậu doạ người ta như vậy sao?

[00:26:10] Cậu còn không hiểu anh ta,

[00:26:11] lòng tự trọng của anh ta rất cao,

[00:26:12] sao có thể để cậu doạ được.

[00:26:17] Cậu đấy, cái tính tiểu thư này phải sửa đổi đi.

[00:26:27] La Vân, cậu nói tớ nên làm gì bây giờ?

[00:26:30] Còn có thể cứu vãn được không?

[00:26:33] Khó lắm. Cậu nói xem, cô bé ngốc này.

[00:26:38] Lần này cậu đã làm mất lòng cả Viên Quân rồi.

[00:26:42] Anh ta thậm chí còn giận lây sang tớ.

[00:26:44] Nói rằng đám con gái chúng tớ không thể chơi được.

[00:26:47] Vậy tớ xin lỗi anh ta thì được chứ gì?

[00:26:49] Ngày mai tớ sẽ đi.

[00:26:51] Thôi được rồi, để tớ đi nói.

[00:26:56]

[00:27:54] Tên cao lớn kia, đi chậm thế?

[00:27:57] Tên cao lớn kia trợn mắt. Nhìn cái gì mà nhìn?

[00:28:00] Mắt lác, mắt lác.

[00:28:03] Tên cao lớn kia không biết đi nữa à?

[00:28:12] Mày xem nó kìa.

[00:28:14] Nhìn gì mà nhìn? Tìm đánh nhau à?

[00:28:19] Mày thật là buồn cười. Mày xem cái chân nó kìa.

[00:28:21] Ở đâu vậy? Mày có biết đi không?

[00:28:24] Về nhà luyện tập đi, tân binh.

[00:28:29] Tân binh đánh người!

[00:28:33] Mày đứng lại cho tao!

[00:28:34] Không liên quan đến mày. Mày tránh ra. Nghe chưa?

[00:28:38] Chung Dược Dân, nghiêm!

[00:28:42] Tiểu đoàn trưởng, tân binh này là của đại đội chúng tôi.

[00:28:50] Tên là gì?

[00:28:51] Chung Dược Dân.

[00:28:53] Tại sao đánh nhau?

[00:28:55] Họ bắt nạt tân binh, sỉ nhục tôi.

[00:29:01] Mang cậu ta đi, cấm túc hai ngày.

[00:29:04] Thật quá đáng. Mang đi.

[00:29:05] Trung đội trưởng thứ tám, mang cậu ta về.

[00:29:07] Rõ!

[00:29:14] Tên nhóc này gan cũng lớn thật.

[00:29:16] Có chút khí phách của liều mạng Tam Lang.

[00:29:19] Theo phản ánh của班 trưởng của họ,

[00:29:20] tân binh này mấy hôm nay biểu hiện rất tốt.

[00:29:23] Vừa rồi không biết tại sao lại đột nhiên như,

[00:29:25] phát điên, đột nhiên lao ra khỏi đội hình.

[00:29:27] Chuyện này trong những năm qua,

[00:29:28] trong quá trình huấn luyện tân binh chưa từng xảy ra.

[00:29:33] Sau khi huấn luyện tân binh kết thúc,

[00:29:34] để cậu ta lại cho tôi.

[00:29:36] Tiểu đoàn trinh sát của chúng tôi cần cậu ta.

[00:29:38] Tiểu đoàn trưởng Hách, loại lính gai góc như vậy ông cũng dám nhận à?

[00:29:41] Lính gai góc tôi mới nhận chứ.

[00:29:43] Quá hiền lành ai mà thèm. Thôi được rồi.

[00:29:46] Rõ!

[00:30:38] Xin hỏi, đây là tiểu đội 5 phải không ạ?

[00:30:40] Là tiểu đội 5.

[00:30:52] XXX

[00:30:56] Này.

[00:30:58] Hải Dương.

[00:30:59] Dược Dân, anh bạn.

[00:31:02] XXXXX

[00:31:03] Thật sự là mày à? Trùng hợp quá. Mày còn sống. XXX

[00:31:07] Đừng nói nhiều nữa. XXXX

[00:31:07] XXXX

[00:31:08] Này, sao mày lại thành tân binh thế này? XXX

[00:31:11] XXXX

[00:31:12] Haizz, đừng nhắc nữa. XXX

[00:31:13] Không phải tôi và Viên Quân đã quậy một trận sao? XXX

[00:31:14] Bị kỷ luật, quân A không thể ở lại được nữa.

[00:31:17] Bố tôi đã nhờ quan hệ,

[00:31:18] chuyển tôi đến đây.

[00:31:20] Nhưng đã dạy dỗ tôi một trận.

[00:31:22] Nói đây là quân đội tinh nhuệ, đừng quậy phá, phải biết kiềm chế.

[00:31:25] Đúng là biết gây chuyện.

[00:31:28] Còn cậu thì sao? Không phải đang tham gia lao động ở Thiểm Bắc à?

[00:31:31] Tôi nhập ngũ ở Thiểm Bắc.

[00:31:34] Anh bạn, lần này chúng ta có thể cùng nhau vài năm rồi.

[00:31:37] Đúng vậy.

[00:31:38] Lão Trương, lại đây rửa đi.

[00:31:42] Mãn Đồn, đây còn có một người bạn nữa.

[00:31:45] Anh bạn, được được được. Tôi đi, tôi đi ngay.

[00:31:55] Người này chăm chỉ thật.

[00:31:56] Cậu ấy tên là Ngô Mãn Đồn, đến từ núi Nghi Mông.

[00:31:58] Ngốc nghếch, chỉ thích làm việc. Lại đây, lau mặt đi.

[00:32:01] Kỳ lạ thật. Cậu nói xem, vốn dĩ là Mãn Đồn,

[00:32:06] thêm một chữ "Vô", Vô Mãn Đồn thành Bất Mãn Đồn.

[00:32:10] Tên nhóc này lớn lên trong núi sâu,

[00:32:13] lần đầu tiên ra khỏi núi, chưa thấy gì cả.

[00:32:16] Lần trước tân binh liên ăn bánh bao,

[00:32:17] tên nhóc này lớn thế này mà lần đầu tiên được ăn bánh bao.

[00:32:22] Không nỡ ăn, giấu đi,

[00:32:24] muốn mang về cho bố mẹ, cuối cùng bị ôi thiu hết.

[00:32:29] Chuyện buồn cười nhiều lắm.

[00:32:30] Lúc mới đến tân binh liên,

[00:32:32] tên nhóc đó xách quần chạy loạn khắp doanh trại.

[00:32:35] Tớ hỏi nó tìm gì thế,

[00:32:37] nó nói tìm đất cục.

[00:32:39] Tớ hỏi nó tìm đất cục làm gì,

[00:32:41] cậu đoán nó nói gì.

[00:32:42] Nói gì vậy?

[00:32:42] Nó nói: "Chùi mông". Tớ làm theo cho cậu xem.

[00:32:48] Bài phát biểu của nó trong buổi họp tổ lần đầu tiên.

[00:32:50] Nhìn đây này: "Nhờ ơn Chủ tịch Mao,

[00:32:57] con cũng được làm Bát Lộ quân rồi."

[00:33:00] Lúc ra đi, mẹ con dặn,

[00:33:02] "Không giết được mấy tên quỷ Nhật thì đừng về gặp mẹ."

[00:33:07] Tớ nghe xong mà ngớ người ra.

[00:33:09] Chiến tranh kháng Nhật đã kết thúc hơn hai mươi năm rồi,

[00:33:11] làm gì có Bát Lộ quân và quỷ Nhật nữa.

[00:33:14] Ngốc thật đấy.

[00:33:15] Lại đây, lại đây. Rửa đi, rửa đi.

[00:33:19] Mãn Đồn, thôn cậu đánh quỷ dùng vũ khí gì vậy?

[00:33:25] Tôi nghe các cụ kể lại dùng mìn đất.

[00:33:28] Mìn đất.

[00:33:30] Sao cậu không mang theo hai quả đến đây? Cậu không biết sao,

[00:33:32] Bát Lộ quân đánh quỷ phải tự mang vũ khí.

[00:33:35] Cậu dùng gì đánh quỷ?

[00:33:40] Anh đừng đùa em nữa.

[00:33:42] Chính trị viên nói quỷ đã bị đánh chạy lâu rồi.

[00:35:47] Mãn Đồn mỗi sáng sớm thức dậy quét sân,

[00:35:50] đừng nói quét sân, việc dọn dẹp nhà vệ sinh anh ta đều làm hết.

[00:35:56] Ngày nghỉ còn đến bếp phụ nấu ăn nữa.

[00:35:59] Tên nhóc này thật là có bệnh.

[00:36:02] Cậu đừng coi thường nó.

[00:36:04] Tên nhóc này lắm mưu mẹo lắm.

[00:36:06] Dự định爭取表现 tốt,

[00:36:08] sau này có thể được thăng cấp, ở lại quân đội.

[00:36:12] Dựa vào cái này để thăng cấp à?

[00:36:14] Cậu ta còn dựa vào cái gì được nữa?

[00:36:16] Ở tân binh liên huấn luyện ba tháng,

[00:36:19] anh bạn này ngay cả quay trái quay phải,

[00:36:20] cũng không phản ứng kịp.

[00:36:22] Lần trước bắn bia đừng nói đến điểm số,

[00:36:25] viên đạn còn bắn trượt bia.

[00:36:27] Trình độ văn hóa chỉ học một năm tiểu học,

[00:36:30] gần như mù chữ.

[00:36:35] Tớ thấy cậu hàng ngày "Mãn Đồn ơi, Mãn Đồn à",

[00:36:37] rất thân thiết với nó.

[00:36:39] Cậu quan tâm đến tên nhà quê đó làm gì?

[00:36:43] Cậu không hiểu rồi.

[00:36:45] Nó không thích làm việc sao?

[00:36:47] Sau này giặt quần áo, tháo chăn mền gì đó,

[00:36:50] là lựa chọn tốt nhất.

[00:36:54] Đúng vậy. Sao tớ không nghĩ ra nhỉ?

[00:36:58] Một hai ba bốn! Một hai ba bốn!

[00:37:31] Chỉnh đội xong.

[00:37:31] Bắt đầu đi.

[00:37:32] Rõ!

[00:37:39] Tập hợp khẩn cấp!

[00:37:52] Này, Mãn Đồn, Mãn Đồn!

[00:37:56] Mũ!

[00:38:24] Nghỉ! Nghiêm!

[00:38:32] Đồng chí đại đội trưởng, toàn đại đội tập hợp xong. Xin chỉ thị!

[00:38:36] Không tệ, năm phút toàn đại đội tập hợp xong.

[00:38:39] Huấn luyện hôm nay vẫn là các科目 định kỳ.

[00:38:41] Việt dã vũ trang 5km. Xuất phát!

[00:38:44] Rõ!

[00:38:47] Bên phải quay! Chạy đều bước!

[00:38:57] Này, Mãn Đồn.

[00:38:57] Cậu giặt xong rồi à?

[00:38:59] Dược Dân, Hải Dương, lại đây, lại đây.

[00:39:00] Đưa cho tớ, đưa cho tớ. Các cậu về đi.

[00:39:04] Thôi, thôi, thôi, không cần.

[00:39:05] Không cần, không cần. Tớ tự làm được.

[00:39:09] Này, Mãn Đồn, Mãn Đồn, cho chúng tớ.

[00:39:14] Cho chúng tớ đi. Ngại quá.

[00:39:16] Cho chúng tớ thật là ngại quá.

[00:39:18] Không sao đâu, các cậu về đi.

[00:39:23] Tớ giặt.

[00:39:24] Lần sau cậu không được như vậy nữa đâu nhé.

[00:39:26] Không sao, không sao.

[00:39:44] Hay!

[00:39:57] Hay!

[00:40:00] Này, các cậu thấy Mãn Đồn không?

[00:40:02] Hồng Vĩ, thấy Mãn Đồn không?

[00:40:04] Không.

[00:40:05] Hôm nay không đến.

[00:40:15] Mãn Đồn, Mãn Đồn.

[00:40:17] 班 trưởng Phương.

[00:40:18] Hôm nay bảo cậu đến bếp phụ giúp nấu ăn,

[00:40:20] sao cậu không đi? Tôi còn đang đợi cậu đấy.

[00:40:22] 班 trưởng Phương,

[00:40:23] tôi may xong hai cái chăn này rồi sẽ đi.

[00:40:26] Lại là của Chung Dược Dân và Trương Hải Dương chứ gì?

[00:40:28] Hai người họ đi đâu rồi?

[00:40:30] Đi chơi bóng rổ rồi.

[00:40:31] Tôi nói này Mãn Đồn,

[00:40:32] cậu sắp thành bà già của hai người họ rồi.

[00:40:35] Hai người họ đi chơi bóng rổ,

[00:40:37] cậu ở đây vá chăn cho họ. Cậu nợ họ cái gì chứ?

[00:40:40] Không phải là bắt nạt người ta sao.

[00:40:42] Này,班 trưởng Phương, anh không thể nói vậy được.

[00:40:46] Ba chúng tôi cùng nhau đến,

[00:40:48] đều là đồng đội tốt. Tôi lớn tuổi hơn một chút,

[00:40:51] là anh cả của họ. Họ nhỏ tuổi hơn một chút,

[00:40:54] đều là em trai của tôi.

[00:40:55] Anh làm việc cho em thì có sao đâu.

[00:40:57] Được rồi, được rồi. Coi như tôi nhiều chuyện. Tiền cũng khó mua được sự vui vẻ.

[00:41:01] Cậu cứ tiếp tục làm đi.

[00:41:03] Hôm nay là vá chăn cho họ, ngày mai,

[00:41:06] tôi thấy cậu nên đút cơm cho họ ăn.

[00:41:10] Những gì cần nói đại đội trưởng vừa nói hết rồi.

[00:41:14] Bây giờ tôi chỉ nói một điều. Gần đây,

[00:41:18] tôi nghe được một số phản ánh,

[00:41:20] muốn ở đây nói chuyện với mọi người.

[00:41:25] Có một số tân binh ở trong đại đội,

[00:41:27] có một số hoạt động rất tầm thường,

[00:41:29] xưng huynh gọi đệ với nhau,

[00:41:31] nào là anh cả, nào là em trai,

[00:41:32] chưa bao giờ xưng là đồng chí. Tôi muốn hỏi,

[00:41:38] đây là nơi nào?

[00:41:41] Đây là đại đội của Quân giải phóng,

[00:41:44] không phải bang hội Thanh Hồng của xã hội cũ,

[00:41:45] càng không phải ổ thổ phỉ của Tọa Sơn Điêu.

[00:41:49] Còn nữa, về mặt sinh hoạt của một số người,

[00:41:53] cũng rất có vấn đề.

[00:41:55] Là ai tôi sẽ không nêu tên.

[00:41:59] Tóm lại, một chữ: lười.

[00:42:02] Lười đến mức nào?

[00:42:04] Lười đến mức từ đầu đến chân bẩn thỉu.

[00:42:08] Quần áo của mình không giặt, toàn đẩy cho người khác.

[00:42:12] Đối với loại người này, tôi muốn hỏi,

[00:42:15] anh xuất thân từ đâu?

[00:42:17] Có phải là con nhà địa chủ tư bản không?

[00:42:19] Sao lại có cái thói xấu như vậy?

[00:42:23] Coi đồng đội khác là người hầu, thế này có được không?

[00:42:29] Tôi hy vọng người có hành vi này,

[00:42:31] có thể chủ động đến nói chuyện với tôi.

[00:42:33] Tôi muốn nghe lời giải thích của anh.

[00:42:37] Thôi, tôi nói đến đây thôi.

[00:42:41] Chính trị viên, Mãn Đồn đã giặt quần áo cho chúng tôi.

[00:42:45] Ba chúng tôi lại cùng nhau đến đây,

[00:42:47] bình thường quan hệ cũng rất tốt.

[00:42:49] Nhưng Mãn Đồn có một tật, OLESAL

[00:42:52] là không thể ngồi yên,

[00:42:53] cứ ngồi yên là khó chịu,

[00:42:55] phải làm một chút việc mới được.

[00:42:57] Chúng tôi cũng không muốn cậu ấy giặt quần áo,

[00:42:59] cậu ấy lại giặt không sạch.

[00:43:01] Tôi và Trương Hải Dương đều là người sạch sẽ,

[00:43:03] có khi chúng tôi còn phải giặt lại một lần nữa.

[00:43:05] AYYAN

[00:43:06] Không phải là làm khổ người ta sao?

[00:43:07] CALEN

[00:43:08] Chúng tôi giấu quần áo đi,

[00:43:09] nhưng dù giấu ở đâu cậu ấy cũng có thể tìm ra.

[00:43:12] Còn nổi giận với chúng tôi.

[00:43:13] Đúng vậy. Lần trước cậu ấy lấy quần áo của tôi đi.

[00:43:17] Lúc đó tôi đã xin cậu ấy,

[00:43:19] tôi nói tấm lòng của cậu tôi nhận,

[00:43:21] nhưng làm thế này ảnh hưởng không tốt.

[00:43:23] Người biết thì biết cậu rảnh rỗi không chịu nổi,

[00:43:25] người không biết còn tưởng tôi lười biếng,

[00:43:28] cố ý để cậu giặt quần áo.

[00:43:30] Nhưng ông đoán cậu ấy nói gì.

[00:43:32] Cậu ấy trừng mắt với tôi.

[00:43:34] Cậu phiền không thế?

[00:43:36] Không phải chỉ mấy bộ quần áo rách sao?

[00:43:38] Tớ rảnh rỗi không chịu nổi. Tớ thích giặt.

[00:43:40] Người khác không quản được. Chính trị viên, ông nói xem.

[00:43:43] Tớ còn có thể nói gì nữa.

[00:43:45] Theo như các cậu nói, Mãn Đồn hơi bị...

[00:43:49] không thể ngồi yên, cứ ngồi yên là khó chịu.

[00:43:52] Các cậu không nỡ nhìn cậu ta khó chịu,

[00:43:53]

[00:43:55] đúng không?

[00:43:56] Đây là sự thật. Không giấu gì ông.

[00:43:59] Quần áo của chúng tôi không có chỗ giấu.

[00:44:01] Cậu ấy cứ như biết trước vậy,

[00:44:02] đến đó là lôi quần áo ra ngay.

[00:44:04] Có lần quần áo của tôi mới mặc một ngày, CALAAN

[00:44:07] vẫn còn sạch sẽ.

[00:44:08] Sơ ý đi vệ sinh một lát,

[00:44:10] lúc về, thôi rồi,

[00:44:11] người ta đã giặt xong phơi lên rồi. A

[00:44:14] Nghe các cậu nói vậy, là các cậu rất ấm ức.

[00:44:19] Cứ như là Mãn Đồn bắt nạt các cậu vậy.

[00:44:25] Đúng là lính văn hóa từ Bắc Kinh đến.

[00:44:28] Miệng lưỡi thật sắc bén.

[00:44:30] Chính trị viên, ông đừng không tin.

[00:44:33] Mãn Đồn chính là loại người đó.

[00:44:35] Cứ đến ngày nghỉ là cậu ấy lại đến bếp phụ giúp nấu ăn.

[00:44:39] Làm cho cả đám người ở bếp đều bị làm hư rồi.

[00:44:42] AZXA

[00:44:43] Có lần tớ tận mắt chứng kiến. QLAS

[00:44:44] 班 trưởng Phương đó vừa thấy cậu ta đến,

[00:44:46] người ta không làm việc nữa,

[00:44:48] chuyển một cái ghế đến chỗ mát ngồi,

[00:44:49] vắt chân chéo, ngậm điếu thuốc,

[00:44:52] miệng còn ngân nga bài hát nữa.

[00:44:53] Tớ nhìn không nổi nữa.

[00:44:54] Có ai sai khiến người ta như vậy không? STYLAN

[00:44:56] Ông phải phê bình nghiêm khắc đám người ở bếp.

[00:44:59] Hai cậu nghỉ một lát đi. Trước tiên nói chuyện của mình đã.

[00:45:02] Đừng lôi kéo đến bếp. Đây là hai chuyện khác nhau.

[00:45:05] Phụ bếp là làm việc cho đại đội,

[00:45:07] đó là vì công. Giặt quần áo cho các cậu là vì tư.

[00:45:10] Tại sao? Vì hai cậu lười biếng.

[00:45:13] Hai cậu ở đây ba hoa một lúc,

[00:45:15] còn lôi cả Phương Hồng ở bếp ra làm lá chắn.

[00:45:17] Tớ thấy các cậu sắp thành tinh rồi.

[00:45:20] Các cậu coi chính trị viên này là gì?

[00:45:22] À, coi là người ăn hại phải không?

[00:45:25] Phải không?

[00:45:26] Không dám.

[00:45:28] Nghiêm túc nhắc nhở các cậu chú ý.

[00:45:29] Xem biểu hiện sau này của các cậu. Nghe chưa?

[00:45:32] Nghe rồi ạ.

[00:45:33] Ra ngoài.

[00:45:34] Rõ!

[00:45:41] Tần Lĩnh, bạn khỏe không. w

[00:45:44] Chính trị viên đã phê bình tôi và Trương Hải Dương.

[00:45:47] Vì chuyện Ngô Mãn Đồn mà tôi đã nói với bạn.

[00:45:51] Tôi cảm thấy rất uất ức.

[00:45:54] Nhưng điều khiến tôi uất ức hơn là không nhận được thư của bạn.

[00:46:00] Tôi đã gửi cho bạn bao nhiêu lá thư,

[00:46:02] thực sự cũng không đếm hết được.

[00:46:05] Lẽ nào bạn cứ dửng dưng như vậy?

[00:46:09] Cho dù bạn không còn yêu tôi,

[00:46:11] cũng nên viết thư cho tôi biết.

[00:46:14] Làm ơn đi, được không?

[00:46:19] Đây là lần đầu tiên trong đời tôi cầu xin một cô gái.

[00:46:23] Vậy ý của cậu là,

[00:46:25] lương thực không nhiều là do tớ làm, phải không?

[00:46:28] Vậy tớ ăn nhiều thì tớ làm cũng nhiều chứ.

[00:46:30] Hơn nữa tớ cũng chưa ăn no hẳn.

[00:46:32] Ăn no hẳn? Ô, Trịnh Đồng.

[00:46:35] Cậu đến đây à? Tìm tớ có việc gì?

[00:46:38] Không có gì. Tớ... tớ tìm người đó.

[00:46:42] Được, được, được. Vậy các cậu nói chuyện đi.

[00:46:43] Trưa cùng nhau ăn cơm nhé.

[00:46:48] Tần Lĩnh, còn nhận ra tôi không?

[00:46:51] Đương nhiên là nhận ra. Anh đến tìm tôi à?

[00:46:57] Tôi phải nói chuyện với cô.

[00:47:21] Walan

[00:47:22] Anh đến từ xa là vì chuyện của Chung Dược Dân phải không?

[00:47:24] Anh cái gì cũng biết nhỉ. Vậy tôi hỏi anh,

[00:47:27] tại sao không viết thư trả lời cho Chung Dược Dân?

[00:47:30] Chuyện này có liên quan đến anh không?

[00:47:32] Đương nhiên rồi. Cậu ấy gửi cho tôi ba lá thư,

[00:47:36] chỉ để tôi đến hỏi cô.

[00:47:40] Không có lý do gì cả. Chỉ là không muốn viết thư trả lời.

[00:47:44] Cô nói thế là sao?

[00:47:47] Tôi đến đây từ xa,

[00:47:49] lãng phí một ngày công điểm,

[00:47:51] cô lại nói với tôi một câu như vậy.

[00:47:53] Tôi biết giải thích thế nào với Chung Dược Dân đây?

[00:47:55] Anh nói với anh ta,

[00:47:59] chuyện cũ đã qua rồi,

[00:48:01] bảo anh ta quên tôi đi. Hơn nữa,

[00:48:10] tôi cũng không có hứa hẹn gì với anh ta cả.

[00:48:15] Được, được, được. Tôi sẽ viết thư trả lời cho cậu ấy ngay.

[00:48:18] Bảo cậu ấy đừng tự đa tình nữa.

[00:48:20] Chuyện gì vậy chứ. Đúng là một trò đùa.

[00:48:22] Biết thế này, tôi đã không đi xa như vậy.

[00:48:24] Trịnh Đồng, ăn cơm rồi hẵng đi.

[00:48:26] Không ăn.

[00:48:29] Xin lỗi. Trịnh Đồng, cảm ơn anh.

[00:48:34] Chỉ có thế thôi à? Còn gì nữa không?

[00:48:38] Tôi thừa nhận tôi thích anh ấy.

[00:48:40] Nhưng hai chúng tôi sẽ không có kết quả.

[00:48:45] Chúng tôi đều có con đường riêng phải đi,

[00:48:47] không ai có thể giúp được ai cả. Anh hiểu không?

[00:48:51] Không hiểu.

[00:48:57] Chúng tôi sinh ra trong những gia đình khác nhau.

[00:49:01] Sự khác biệt này,

[00:49:02] đã được định sẵn từ lúc sinh ra.

[00:49:06] Thôi, Trịnh Đồng. Anh đi đi.

[00:49:16] Khuê Dũng, Khuê Dũng, tớ đi đây nhé.

[00:49:19] Có dịp tớ đến thăm cậu.

[00:49:21] Không ở đây ăn cơm à?

[00:49:23] Không ăn đâu, về nhà còn chút việc.

[00:49:24]

[00:49:26]

[00:49:29] Đi đường cẩn thận nhé. Có dịp ghé chơi.

[00:49:47] Dược Dân à, báo ứng, báo ứng đấy.

[00:50:22] Làm gì thế này?

[00:50:28] Dừng lại! Ngô Mãn Đồn, cậu đang múa võ rùa đấy à?

[00:50:35] Sao em lại là võ rùa chứ?

[00:50:37] Cậu đừng chỉ nhìn vào tay trước mặt,

[00:50:39] phải chú ý đến bộ pháp dưới chân. Lại đây, lại đây.

[00:50:46] Tớ đấu với cậu vài ván. Nhìn đây.

[00:50:57] Eo!

[00:51:00] Ôi trời!

[00:51:07] Nghiêm!

[00:51:17] Cậu tên gì nhỉ?

[00:51:19] Chiến sĩ tiểu đội 5, Chung Dược Dân.

[00:51:22] Lần trước ở đại đội tân binh đánh nhau,

[00:51:25] cậu bị kỷ luật gì?

[00:51:27] Cảnh cáo một lần.

[00:51:30] Không nặng lắm nhỉ. Nếu là tôi,

[00:51:33] nhất định sẽ ghi cậu một lỗi lớn. Biết tại sao không?

[00:51:38] Không biết ạ.

[00:51:40] Động tí là dùng vũ khí,

[00:51:42] đó là biểu hiện của sự thiếu dũng khí.

[00:51:45] Đánh không lại người ta, tự làm cho mình can đảm. Hèn.

[00:51:49] Hiểu rồi ạ. Cháu sẽ ghi nhớ lời dạy của tiểu đoàn trưởng,

[00:51:52] sau này đánh nhau sẽ dùng tay chân để thắng,

[00:51:54] tuyệt đối không dùng vũ khí.

[00:51:57] Này, thằng nhóc này nói chuyện nhanh thật đấy.

[00:52:01] Tôi bảo cậu đánh nhau à?

[00:52:03] Nếu tôi không sửa lại một chút,

[00:52:05] chiều nay cậu sẽ đánh nhau với người ta một trận.

[00:52:07] Đến lúc đó sẽ nói là tiểu đoàn trưởng bảo tôi đánh,

[00:52:08] đến lúc đó sẽ nói là tiểu đoàn trưởng bảo tôi đánh,

[00:52:10] phải không?

[00:52:13] Cháu không có ý đó.

[00:52:18] Trước khi nhập ngũ đã được huấn luyện gì?

[00:52:20] Báo cáo tiểu đoàn trưởng,

[00:52:21] cháu đã được huấn luyện ở lớp võ thuật của trường thể dục thể thao thiếu niên.

[00:52:24] Chẳng trách, tôi thấy bộ pháp của cậu,

[00:52:28] còn có chút hay hay,

[00:52:30] ra đòn cũng ra dáng.

[00:52:33] Nhưng theo tôi thấy,

[00:52:35] những thứ đó của cậu đều là hoa quyền túy cước,

[00:52:38] lúc thực chiến không dùng được.

[00:52:42] Chung Dược Dân, so tài với tôi thế nào?

[00:52:45] Báo cáo tiểu đoàn trưởng, chiến sĩ Chung Dược Dân không có gì không dám.

[00:52:49] Chỉ là có chút lo lắng.

[00:52:51] Nói đi.

[00:52:52] Trên võ đài, quyền cước vô tình.

[00:52:54] Nếu tôi làm tiểu đoàn trưởng bị thương,

[00:52:56]

[00:52:59] Cậu nhóc này, còn chưa đánh,

[00:53:02] ai thua ai thắng còn chưa biết.

[00:53:05] Tiêm phòng trước cho tôi phải không?

[00:53:07] Được. Tôi đảm bảo. Nếu tôi thua,

[00:53:12]

[00:53:18] Dược Dân, cậu được không? Đây là lính già ranh ma rồi.

[00:53:22] Lúc nó đánh nhau, chúng ta còn bú sữa mẹ.

[00:53:25] Xét về thực lực, ba Chung Dược Dân,

[00:53:28] cũng không phải đối thủ của một mình ông ta.

[00:53:30] Xét về mưu mẹo, ba tiểu đoàn trưởng Hách,

[00:53:33] cũng không phải đối thủ của một Chung Dược Dân tớ.

[00:53:35] Xem tớ trị ông ta.

[00:53:38] Chung Dược Dân, cậu còn lề mề gì nữa?

[00:53:41] Sợ rồi à?

[00:53:42] Sợ rồi thì bò quanh cái vòng này ba vòng,

[00:53:45] tôi sẽ tha cho cậu.

[00:53:46] Chung Dược Dân! Chung Dược Dân! Chung Dược Dân!

[00:54:01] Cậu yên tâm. Tôi chỉ điểm đến nơi đến chốn,

[00:54:03] không làm cậu bị thương đâu.

[00:54:05] Tôi nói này, tiểu đoàn trưởng Hách,

[00:54:07] ông nhất định phải nương tay đấy.

[00:54:14] Chung Dược Dân.

[00:54:15] Tiểu đoàn trưởng.

[00:54:16] Cậu có biết luật không?

[00:54:18] Cậu làm thế này là tấn công bất ngờ. Tôi phải kỷ luật cậu.

[00:54:22] Chính trị viên, không tuyên chiến mà đánh,

[00:54:25] là đặc điểm chủ yếu của chiến tranh hiện đại.

[00:54:28] Trường hợp này đã có rất nhiều.

[00:54:30] Cậu còn dám cãi à?

[00:54:40] Thôi, cuộc thi đấu hôm nay kết thúc tại đây.1

[00:54:46] Tôi xin nhận xét một chút. Tôi phải thừa nhận,

[00:54:52] hôm nay tôi đã thua, và thua tâm phục khẩu phục.

[00:54:56] Tại sao ư?

[00:54:58] Vì Chung Dược Dân đã sử dụng tâm lý chiến.

[00:55:03] Cậu ta đã lợi dụng sự coi thường của tôi,

[00:55:06] lúc đầu cố ý tỏ ra yếu thế,

[00:55:09] làm tôi mất cảnh giác,

[00:55:11] làm tôi mất cảnh giác.

[00:55:14] Nhưng vào lúc then chốt đột nhiên ra tay,

[00:55:16] một chiêu hạ gục đối thủ. Chung Dược Dân,

[00:55:21] a

[00:55:23] chiến thuật của cậu dùng rất tốt.

[00:55:27] Và chiến thuật này trong tương lai,

[00:55:30] chúng ta phải học trong thực chiến.

[00:55:34] Tôn Tử Binh Pháp từng nói,

[00:55:37] "Người giỏi dụng binh ẩn giấu hình dạng",

[00:55:39] "có mà tỏ ra không có".

[00:55:43] Chung Dược Dân, khá lắm.

[00:55:57] Dược Dân, cú đá vào tiểu đoàn trưởng của cậu nặng thật đấy.

[00:56:01] Chỗ đó không bị sưng tấy thì mới lạ.

[00:56:04] Cậu nhóc sao vừa ra tay đã chơi bẩn thế.

[00:56:06] Tớ chỉ muốn nhắc nhở ông ấy,

[00:56:08] chiến đấu là sự kết hợp giữa thể lực, kỹ năng và trí tuệ.

[00:56:12] Ai bỏ qua việc sử dụng trí tuệ,

[00:56:14] thì sẽ bị thiệt thôi. Nhưng,

[00:56:17] tiểu đoàn trưởng Hách cũng ghê gớm thật.

[00:56:20] Cú đá đó của tớ nếu là người khác,

[00:56:22] chắc phải nằm cả tháng.

[00:56:23] Nhưng tiểu đoàn trưởng nhảy vài cái là không sao rồi.

[00:56:26] Khả năng chịu đòn của ông ấy không phải dạng vừa đâu.

[00:56:29]

[00:56:32] Đầu óc rất lanh lẹ. Hôm đó hai chúng ta xoay sở thế nào,

[00:56:35] cũng không lừa được ông ấy.

[00:56:38] Ông ta có IQ gì đâu.

[00:56:40] Ông ta chẳng qua là đi lính lâu hơn một chút,

[00:56:42] thấy nhiều hơn một chút thôi.

[00:56:44] Hôm nào đó, tớ phải đấu trí với ông ta một phen.

[00:56:51] Thấy gì rồi?

[00:56:59] Hải Dương, đó là gà gì vậy?

[00:57:03] Gà mái chứ gì.

[00:57:09] Gà nướng.

[00:57:14] Dược Dân, Hải Dương.

[00:57:17] Mang đến rồi. Đưa cho tớ.

[00:57:19] Đây.

[00:57:20] Được, khá lắm.

[00:57:23] Anh em, nhất định phải nướng cho kỹ nhé.

[00:57:25] Đừng để đau bụng.

[00:57:26] Anh còn phải đi bếp giúp nấu ăn nữa.

[00:57:29] Các em cũng về sớm đi.

[00:57:31] Anh cả, nhất định không được đi.

[00:57:33] Gà này sắp chín rồi. Ăn xong rồi hẵng đi.

[00:57:38] Một con gà có đáng gì đâu. Em không ăn đâu.

[00:57:42] Các cậu ăn đi, các cậu ăn đi.

[00:57:46] Tớ còn phải đi bếp nữa.

[00:57:48] Không phải là anh đang muốn表現 tốt sao?

[00:57:52] Cũng đúng. Anh cả,

[00:57:54] anh hàng ngày quét sân, giúp nấu ăn,

[00:57:56] chúng ta không thể bỏ cuộc giữa chừng được.

[00:57:59] Không phải là giáo viên hàng ngày đều khen ngợi anh sao?

[00:58:01] Chúng ta phải kiên trì đến cùng.

[00:58:03] Đúng đúng đúng, nó nói có lý.

[00:58:05] Vậy chúng tớ không giữ cậu nữa.

[00:58:06] Đúng. Anh em nói đúng. Tôi đi trước đây.

[00:58:12] Ăn một miếng đi.

[00:58:13] Không ăn đâu.

[00:58:19] Cậu đúng là một thằng khốn. Mời người ta ăn gà,

[00:58:21] còn tỏ ra giả tạo.

[00:58:23] Cậu còn nói tớ à? Người ta đã ngồi xuống rồi,

[00:58:25] cậu lại đỡ người ta dậy.

[00:58:27] Tớ thấy cậu thật thừa thãi.

[00:58:28] Hay là cậu cũng đến bếp giúp nấu ăn đi.

[00:58:31] Cậu nói cái gì thế?

[00:58:32] Chín rồi.

[00:58:36] Các đồng chí, mấy hôm nay huấn luyện rất vất vả,

[00:58:40] mọi người đều rất mệt mỏi,

[00:58:42] tôi cũng không muốn chiếm nhiều thời gian của mọi người.

[00:58:45] Bây giờ tôi chỉ thông báo một việc.

[00:58:49] Hôm qua, nhà Phó chủ nhiệm chính trị Vu,

[00:58:52] mất một con gà mái đang đẻ trứng.

[00:58:55] Sáng nay,

[00:58:56] có người ở bên tường sau khu nhà ở,

[00:58:59] phát hiện ra lông gà và xương gà,

[00:59:01] còn có dấu vết đốt lửa.

[00:59:03] Bây giờ chúng tôi sơ bộ phán đoán,

[00:59:05] chuyện này là do,

[00:59:08] một số cá nhân trong đại đội chúng ta làm.

[00:59:12] Tôi hy vọng người làm chuyện này,

[00:59:14] có thể chủ động đến gặp tôi hoặc đại đội trưởng,

[00:59:16] nói rõ mọi chuyện.

[00:59:19] Tôi và đại đội trưởng sẽ chờ ở đại đội bộ.

[00:59:23] Chúng tôi sẽ xem thái độ nhận lỗi của anh ta.

[00:59:26] Thái độ tốt, có thể xử lý nhẹ.

[00:59:31] Nếu anh không chủ động đến tìm chúng tôi,

[00:59:33] xin lỗi, vậy thì đến lượt tôi tìm các anh.

[00:59:37] Đến lúc đó,

[00:59:38] chuyện này nhất định phải xử lý nghiêm khắc.

[00:59:41] Thôi, tôi nói đến đây thôi.

[00:59:48] Có phải là lộ tin không?

[00:59:50] Chính trị viên hình như đang ám chỉ gì đó.

[00:59:53] Nếu thật sự lộ tin tức,

[00:59:55] chỉ có thể là Ngô Mãn.

[00:59:57] Chỉ sợ tên nhóc này không chịu nổi lời dọa dẫm của chính trị viên.

[01:00:02] Nếu để cậu ta khai ra chúng ta,

[01:00:05] chẳng bằng tự thú. Không phải chỉ là một con gà sao?

[01:00:10] Cùng lắm là bị phê bình một trận, bồi thường tiền là xong.

[01:00:13] Nhưng nếu chính trị viên thật sự không biết thì sao?

[01:00:17] Chỉ là dọa dẫm thôi. Vậy thì hai người tự mình,

[01:00:19] không phải là tự mình khai ra rồi sao?

[01:00:22] Theo tớ thì, muốn thế nào thì thế.

[01:00:25] Chỉ cần Ngô Mãn Đồn không nói,

[01:00:26] hai chúng ta có chết cũng không thừa nhận.

[01:00:30] Nếu Mãn Đồn thừa nhận thì sao?

[01:00:33] Vậy thì không thể tha cho nó được.

[01:01:16] Chúng ta đã đợi nửa tiếng rồi.

[01:01:19] Vẫn không có ai đến nhận lỗi.

[01:01:21] Thật quá đáng.

[01:01:26] Liên lạc viên.

[01:01:28] Cậu đến tiểu đội 5 xem,

[01:01:29] Chung Dược Dân và Trương Hải Dương đã ngủ chưa.

[01:01:32] Rồi đến xem Ngô Mãn Đồn đó đã ngủ chưa.

[01:01:35] Rõ!

[01:01:38] Đại đội trưởng, đây là một người thật thà.

[01:01:41] Một lát nữa cậu ta đến, tôi hỏi trước.

[01:01:44] Cậu đừng doạ cậu ta.

[01:01:48] Báo cáo!

[01:01:49] Vào.

[01:01:53] Chung Dược Dân và Trương Hải Dương đều đã ngủ rồi.

[01:01:54] Chung Dược Dân còn ngáy nữa. Ra ngoài đi.

[01:01:56] Báo cáo!

[01:02:03] Chính trị viên, đại đội trưởng, tìm con ạ?

[01:02:07] 스스

[01:02:10] Chính trị viên, con đứng là được rồi.

[01:02:13] Mãn Đồn à, từ khi mày đến đại đội một,

[01:02:17] biểu hiện luôn rất tốt. Tao và đại đội trưởng,

[01:02:21] họp lớn họp nhỏ không ít lần khen ngợi mày.

[01:02:23] Con biết ạ, chính trị viên.

[01:02:27] Đại đội trưởng các ông đã dìu dắt con,

[01:02:29] con trong lòng ghi nhớ. Con biết ơn.

[01:02:32] Được. Vậy chúng ta không vòng vo nữa.

[01:02:35] Cứ nói thẳng ra thôi.

[01:02:37] Con gà của Phó chủ nhiệm Vu bị mất,

[01:02:40] cậu có biết là ai làm không?

[01:02:43] Cái này... tôi không biết.

[01:02:50] Mãn Đồn à, mày là một người thật thà.

[01:02:53] Chúng tao không muốn dọa mày,

[01:02:55] cũng không muốn dọa mày,

[01:02:56] chỉ muốn mày nói thật.

[01:02:58] Tao đảm bảo với mày, chỉ cần mày nói thật,

[01:03:01] tao và đại đội trưởng tuyệt đối sẽ không làm khó mày.

[01:03:07] Chính trị viên, con thật sự không biết.

[01:03:14] Cậu người thật thà mà học thói xấu cũng nhanh thật.

[01:03:18] Còn học cả nói dối nữa. Tôi hỏi cậu,

[01:03:21] cậu đến bếp xin gia vị để làm gì?

[01:03:26] Cái này cậu không cần phải nói. Tôi chỉ hỏi cậu một câu,

[01:03:30] cậu nghe cho kỹ đây.

[01:03:32] Sau này cậu còn muốn ở lại quân đội không?

[01:03:44] Tôi nói, tôi nói. Tôi nói hết. Tôi nói hết.

[01:04:00] Các anh đừng đuổi tôi về.

[01:04:05] Đừng đuổi tôi về.

[01:04:07] Dưới đây, tôi xin công bố một số quyết định kỷ luật.

[01:04:11] Sau khi thảo luận tại chi bộ đại đội,

[01:04:13] và được cấp ủy cấp trên phê duyệt,

[01:04:16] quyết định kỷ luật hành chính cảnh cáo một lần

[01:04:21] đối với chiến sĩ tiểu đội 5 đại đội 1 Chung Dược Dân.

[01:04:24] Kỷ luật hành chính cảnh cáo một lần

[01:04:28] đối với chiến sĩ tiểu đội 5 đại đội 1 Trương Hải Dương, để theo dõi.

[01:04:34] Chỉ vì Ngô Mãn Đồn,

[01:04:36] hai chúng ta mỗi người bị một cảnh cáo.

[01:04:39] Tớ phải trị nó một trận.

[01:04:41] Kỷ luật cảnh cáo có gì to tát đâu.

[01:04:44] Cậu cũng quá coi trọng rồi.

[01:04:46] Tớ tức giận, chơi với chim ưng cả đời,

[01:04:50] lại bị chim ưng mổ mắt.

[01:04:52] Cậu nói xem, hai chúng ta thông minh như vậy,

[01:04:53] sao lại bị tên nhà quê đó hại.

[01:04:57] sợ.

[01:04:57] Hải Dương, Dược Dân à, các em ơi.

[01:05:02] Không sợ.

[01:05:02] Các cậu nghe tớ giải thích.

[01:05:04] Mãn Đồn, Mãn Đồn, Mãn Đồn, cậu đừng nói nữa.

[01:05:08] Đúng vậy, cậu tố cáo rất đúng.

[01:05:12] Chúng tớ nên cảm ơn cậu.

[01:05:14] Nếu không có cậu,

[01:05:15] chúng tớ sẽ đi trên con đường sai lầm,

[01:05:17] càng ngày càng xa.

[01:05:18] Sau này cậu phải giúp đỡ chúng tớ nhiều hơn. Thật đấy.

[01:05:23] Mãn Đồn, còn chuyện gì nữa không?

[01:05:26] C

[01:05:30] E

[01:05:37] Bài tập huấn luyện tuần sau là gì?

[01:05:40] Tán thủ. Bài tập mệt nhất.

[01:05:44] Tớ nghĩ chúng ta nên giúp đỡ Mãn Đồn,

[01:05:47] lúc tán thủ thì ghép cặp với nó.

[01:05:53] Đúng vậy. Với cái vẻ nhát gan của nó,

[01:05:57] ngay cả một đứa con gái cũng có thể trị nó.

[01:05:59] Được. Dược Dân, chiêu này của cậu đúng là khốn nạn.

[01:06:05] Quá khen. Anh em, huấn luyện mà.

[01:06:09] Cấp trên không phải thường nói sao,

[01:06:11] "bình thường đổ mồ hôi nhiều, chiến đấu đổ máu ít".

[01:06:15] Nếu bình thường đã đổ chút máu,

[01:06:18] vậy không phải càng tốt cho huấn luyện sao?

[01:06:21] Cao tay. Thật sự cao tay.

[01:06:36] Dược Dân.

[01:06:37] Mãn Đồn, đến rồi à?

[01:06:38] Hải Dương.

[01:06:39] Lại đây, lại đây. Đấu với Hải Dương đi.

[01:06:43] Nghe nói gần đây cậu luyện tập tốt lắm nhỉ.

[01:06:46] Đồng chí Ngô Mãn Đồn,

[01:06:47] kỹ thuật quân sự của tớ so với cậu,

[01:06:49] còn kém xa. Cậu phải giúp tớ nhiều hơn.

[01:06:51] Không không không, Hải Dương, tôi không...

[01:06:56] Lại đây, lại đây. Nhường tớ đi. 寸

[01:06:57] Nhường tớ. Lại đây. Tốt lắm. Tốt lắm.

[01:07:10] Mãn Đồn, Mãn Đồn.

[01:07:17] Chồng ơi, vết thương của anh ấy thế nào rồi?

[01:07:21] Xương mũi của cậu ấy bị gãy rồi.

[01:07:23] Nếu lực đánh,

[01:07:24] nặng hơn một chút nữa sẽ có nguy hiểm.

[01:07:27]

[01:07:31] Nhưng bây giờ vấn đề không lớn.

[01:07:35] Các cậu có thể yên tâm rồi.

[01:07:39] Đi. Chúng ta ra ngoài trước.

[01:07:54] Chính trị viên, chuyện này là lỗi của tôi.

[01:07:57] Là tôi lỡ tay. Tôi xin nhận kỷ luật.

[01:07:59] Sao lại là hai cậu nữa? Trùng hợp vậy sao?

[01:08:02] Kỷ luật? Kỷ luật ai?

[01:08:06] Tập luyện quân sự chăm chỉ như vậy,

[01:08:08] tôi nên khen ngợi hai cậu mới đúng.

[01:08:11] Nhưng chuyện này có phải là có lý do khác không?

[01:08:14] Đại đội trưởng, nếu ông nói vậy thì oan cho chúng tôi quá.

[01:08:17] Tập tán thủ vốn có lúc lỡ tay.

[01:08:19] Nếu ông cứ truy cứu nguyên nhân, sau này không thể tập luyện được nữa.

[01:08:22] Chuyện này cứ tạm thời không nói nữa.

[01:08:25] Gần đây Mãn Đồn đừng tham gia huấn luyện nữa.

[01:08:28] Một lát nữa nói sau.

[01:08:30] Chúng ta vào trong xem trước.

[01:08:38] Dược Dân, có phải tôi quá đáng không?

[01:08:43] Trong lòng tôi rất khó chịu.

[01:08:46] Hải Dương, đừng tự trách nữa. Đều là lỗi của tớ.

[01:08:51] Là tớ nghĩ ra ý này. Haizz.

[01:08:57] Sao tớ lại trở nên như vậy.

[01:09:02] Nghĩ kỹ lại,

[01:09:04] bình thường Mãn Đồn là một người rất tốt.

[01:09:10] Thật không nên chơi xấu.

[01:09:43] Mãn Đồn, là tôi xin lỗi cậu.

[01:09:48] Tôi đã chơi xấu, tôi quá không ra gì.

[01:09:55] Mãn Đồn, là tớ bày mưu,

[01:09:58] tớ xin lỗi cậu. Cậu có thể tha thứ cho anh em không?

[01:10:07] Dược Dân, Hải Dương, là em có lỗi với các anh.

[01:10:17] Đại đội trưởng nói nếu em không nói thật,

[01:10:21] sẽ cho em giải ngũ về quê.

[01:10:30] Em không thể về được.

[01:10:33] Thật sự. Em không thể về.

[01:10:40] Các anh chưa từng nếm mùi nghèo khổ.

[01:10:44] Khó chịu lắm. Em lớn thế này rồi,

[01:10:50] đến cả bột ngô cũng không dám ăn nhiều.

[01:10:58] Các anh không biết đâu. Dưới em còn,

[01:11:04] sáu đứa em trai, em gái đều trông cậy vào em.

[01:11:11] Quê em nghèo quá.

[01:11:17] Gặp năm mất mùa, nhà em lại đông người.

[01:11:23] Mặc dù chính phủ có cứu trợ,

[01:11:27] nhưng chỉ cứu được lúc cấp bách, không cứu được nghèo.

[01:11:31] Mãn Đồn, cậu đừng nói nữa.

[01:11:33] Hải Dương, để em nói.

[01:11:36] Nếu em không nói ra, em sẽ nghẹn chết ở đây.

[01:11:38] Em khó chịu lắm. Đến quân đội rồi,

[01:11:49] em như được lên thiên đường. Có quần áo mặc,

[01:11:57] có cơm no ăn.

[01:12:04] Hai người đừng cười em.

[01:12:09] Lúc em ở nhà, ăn cái đó,

[01:12:12] cháo rau dại ăn đến mức hai mắt em xanh lét.

[01:12:21] Ăn đến mức chân em run rẩy không ngừng.

[01:12:26] Các cậu đừng cười tớ.

[01:12:31] Đừng cười.

[01:12:35] Tôi chỉ muốn ở lại quân đội làm tốt.

[01:12:39] Được làm quan chức gì đó,

[01:12:43] bố mẹ tôi và những,

[01:12:48] đứa em trai, em gái của tôi sẽ có hy vọng.

[01:12:58] Em biết em không có học,

[01:13:04] cũng không có cửa nào, nhưng em có sức.

[01:13:10] Em có thể làm việc.

[01:13:13] Đồng chí Lôi Phong không phải là làm nên từ đó sao?

[01:13:20] Anh em ơi, không thể quên được.

[01:13:26] Không thể quên được cái ngày em rời làng.

[01:13:32] Bà con đều đến.

[01:13:35]

[01:13:44] Em đi một đoạn, quay lại lạy ba lạy.

[01:13:54] Đi tiếp, lại lạy.

[01:14:22] Mày tưởng mày là ai?

[01:14:23] Người Bắc Kinh thì có gì ghê gớm?

[01:14:24] Người thành phố thì sao? Ăn thì là cơm,

[01:14:26] đi ngoài thì là phân. Tỏ ra khôn lỏi gì chứ?

[01:14:33] Đừng có làm ra vẻ như ai cũng nợ mày.

[01:14:38] Ngày này qua ngày khác không ai ưa nổi. Chỉ có mày là giỏi.

[01:14:42] Mày tưởng ai cũng ưa mày à?

[01:14:44] Tỏ ra khôn lỏi gì chứ?

[01:14:45] Đồ khốn. Đồ đáng thương. Đồ sâu bọ.

[01:14:57] Mày còn giải phóng nhân dân thế giới. Mày trước tiên,

[01:14:59] giải phóng bản thân mày khỏi lũ lưu manh đi.

[01:15:01] Tự thương hại, tự ngưỡng mộ bản thân. Bị bệnh à?

[01:15:06] Mày mới bị bệnh đấy.

[01:15:14] Chúng ta đều bị bệnh.

[01:15:22] Còn cứu được.

[01:16:00] Này, tôi nói này, sao chúng ta lại thành lính công binh rồi?

[01:16:04] Ngày nào cũng phải vật lộn với cái đường hầm rách này.

[01:16:06] Đã gần ba tháng rồi nhỉ?

[01:16:08] Sắp rồi. Còn ba tháng nữa cũng không xong.

[01:16:11] Nghe nói đây là công trình của trung đoàn chúng ta.

[01:16:14] Một khi chiến tranh xảy ra,

[01:16:16] cả trung đoàn cả người và trang bị đều có thể rút vào đây.

[01:16:19] Cậu tưởng chỉ có trung đoàn chúng ta đào hầm à?

[01:16:21] Tớ nói cho cậu biết, toàn quân đều đang đào hầm.

[01:16:24] Đây gọi là "đào hầm sâu, tích trữ lương thực".

[01:16:27] Anh tôi đi lính ở Đông Bắc,

[01:16:29] anh ấy viết thư cho tôi nói ở đó họ cũng đang đào hầm.

[01:16:33] Cả quân đội đều chuyển nghề rồi. Đừng gọi là Quân giải phóng nữa,

[01:16:36] gọi là Quân công binh đi.

[01:16:39] Viên Quân, chuyện gì vậy?

[01:16:41] Không nói mấy câu kỳ quái thì cả người khó chịu phải không?

[01:16:44] Tôi nói này班長, sao anh cứ kiếm chuyện với tôi vậy?

[01:16:47] Nếu anh không vừa mắt tôi,

[01:16:48] thì nói với chính trị viên điều tôi đi班 khác.

[01:16:51] Viên Quân, cậu muốn chuyển đi đâu?

[01:16:58] Chính trị viên,

[01:17:00] ông還是 cho tôi换个地方 đi.

[01:17:02] 班長 của chúng tôi nhìn ngang nhìn dọc tôi đều không vừa mắt.

[01:17:06] Viên Quân, cậu đừng có vô cớ sinh sự.

[01:17:08] Tôi lúc nào thấy cậu không vừa mắt?

[01:17:09] Viên Quân, cậu cảm thấy chuyển cậu đến đâu là phù hợp?

[01:17:12] Cậu nói cho mọi người nghe đi.

[01:17:17] Ông à, hay là cho tôi đi nuôi lợn đi.

[01:17:20] Mấy con lợn mà đại đội chúng ta nuôi sao càng nuôi càng gầy vậy?

[01:17:24] Hai hôm trước còn chạy mất một con.

[01:17:26] Trời ơi, ông không biết đâu,

[01:17:28] cái tường chuồng đó cao một mét rưỡi. Con lợn đó,

[01:17:31] vèo một cái là qua rồi. Thân thủ tuyệt đối nhanh nhẹn.

[01:17:35] Nhưng thế còn gọi là lợn sao?

[01:17:37] Gọi là chồn vàng còn đúng hơn.

[01:17:39] Chính trị viên, nếu ông cho tôi đi nuôi lợn,

[01:17:42] tôi đảm bảo trong vòng hai tháng,

[01:17:44] tôi tuyệt đối sẽ nuôi lợn to như con voi.

[01:17:46] Vậy tôi hỏi cậu, cậu thích nuôi lợn như vậy,

[01:17:50] có mục đích gì không?

[01:17:52] Trời ơi, chính trị viên, xem ông nói kìa.

[01:17:54] Tôi làm gì có mục đích gì.

[01:17:56] Tôi từ nhỏ đã thích động vật.

[01:17:58] Tôi thấy,

[01:17:59] lợn cũng là một loài động vật khá đáng yêu.

[01:18:02] Không ngờ,

[01:18:03] đại đội chúng ta còn có một người yêu động vật.

[01:18:07] Trời ạ.

[01:18:09] Nghe nói người yêu động vật nhỏ,

[01:18:12] trong lòng đều rất lương thiện.

[01:18:15] Viên Quân, trong lòng cậu có rất lương thiện không?

[01:18:19] Chính trị viên, vẫn là ông hiểu tôi.

[01:18:21] Tôi đương nhiên hiểu cậu. Nuôi lợn tốt biết bao,

[01:18:24] ít nhất không mệt, cũng không cần đào hầm.

[01:18:28] Không cần ra sớm,

[01:18:30] mấy cái trò vặt của cậu tôi còn biết rõ hơn ai hết.

[01:18:33] Cậu à,還是老老實實打坑道吧.

[01:18:36] Này, không biết tên Viên Quân đó thế nào rồi.

[01:18:42] Nghĩ lại cũng thấy thú vị.

[01:18:44] Cậu nói xem, những người chúng ta,

[01:18:46] nếu tụ họp lại với nhau sẽ ra sao?

[01:18:49] Nếu ở thời chiến, tuyệt đối là một đại đội anh hùng.

[01:18:53] Vậy bây giờ thì sao?

[01:18:55] Vậy không phải hàng ngày phải đánh nhau vì ai làm đại đội trưởng sao?

[01:19:05] Cũng thật nhớ anh em.

[01:19:23] Hỏng rồi. Có hai cái lỗ pháo không nổ.

[01:19:26] W

[01:19:27] Các cậu đợi ở đây. Tôi vào gỡ.

[01:19:30] Thuốc nổ là do tôi đặt, tôi nên đi.

[01:19:32] Tôi hiểu tình hình.

[01:19:33] Nghe lời anh hay nghe lời tôi?

[01:19:34] Đây không phải là vấn đề ai làm quan lớn hơn ai,

[01:19:36] đây là ai hiểu tình hình thì nên đi.

[01:19:38] Viên Quân, cậu còn phản à?

[01:19:40] Dám không nghe lệnh? Tránh ra cho tôi.

[01:19:42] Trung đội trưởng thứ hai, tôi thấy還是 để Viên Quân đi đi.

[01:19:46] Vì cậu ấy đã đặt thuốc nổ,

[01:19:47] cậu ấy hiểu rõ tình hình hơn ai hết.

[01:19:50] Biểu hiện vừa rồi của Viên Quân,

[01:19:52] khiến tôi thay đổi cái nhìn từ trước đến nay về cậu ấy.

[01:19:56] Vào lúc then chốt như vậy cậu ấy có thể thể hiện,

[01:19:59] một tinh thần anh hùng bất khuất.

[01:20:01] Đây là điều mà mỗi chiến sĩ chúng ta,

[01:20:03] đều đáng học hỏi và tôn trọng.

[01:20:07] Viên Quân, cậu đi đi.

[01:20:10] wen

[01:20:12] Anh em tốt. Nhất định phải cẩn thận đấy.

[01:20:14] Những xích mích trước đây,

[01:20:17] cậu đừng để bụng nhé.

[01:20:19] Viên Quân, chú ý an toàn. Cẩn thận.

[01:20:23] Chúng tôi đợi cậu về.

[01:20:29] Viên Quân! Viên Quân! Viên Quân!

[01:20:39] Viên Quân, cố lên! Cố lên, Viên Quân!

[01:20:50] Tránh ra, tránh ra.

[01:21:05] Cố lên, Viên Quân.

[01:21:13] Bác sĩ, bác sĩ, cầu xin bác sĩ,

[01:21:15] nhất định phải cứu sống anh ấy.

[01:21:17] Mọi người yên lặng, đừng ồn ào.

[01:21:18] Bác sĩ, tôi xin bác sĩ.

[01:21:19] Máu của anh ấy là chảy vì tôi.

[01:21:22] Tôi quỳ xuống đây.

[01:21:25] Trung đội trưởng thứ hai, trung đội trưởng thứ hai.

[01:21:28] Tôi là bác sĩ. Các cậu nhất định phải tin chúng tôi.

[01:21:30] Tôi sẽ cố gắng cứu chữa cho anh ấy.

[01:21:31] Ở đây ai chịu trách nhiệm?

[01:21:32] Tôi chịu trách nhiệm. Tôi là chính trị viên.

[01:21:33] Đồng chí chính trị viên, trông nom chiến sĩ của mình.

[01:21:35] Đây là bệnh viện.

[01:21:37] Đừng để họ la lối om sòm.

[01:21:38] Xin hãy nhường đường.

[01:21:40] Bác sĩ.


 0 মন্তব্য sort   ক্রমানুসার